1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      tks nàng, hài quá

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. Trần công tử à, ngươi quá thảm

    3. Ledoan2099

      Ledoan2099 Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      37
      Háaa bạn A Manh có vũ khí lợi hại

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 70

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Ishtar

      Sau khi Nhị bá mẫu rời lâu, rất nhanh đến ngày trưởng nữ của Diêu phủ lấy chồng.

      Đối với hôn lễ của Diêu Thanh Thanh, A Manh rất quan tâm, tuy rằng tại với cái bụng này, nàng thể làm gì, nhưng vẫn muốn đến phủ Tĩnh vương tham gia hôn lễ của Diêu Thanh Thanh, thuận tiện chăm sóc cho tân nương tử.

      Diêu gia là nhà mẹ đẻ của Thái hậu, trưởng nữ lấy chồng đương nhiên oai vô cùng, thậm chí đích thân thái hậu còn phái người đến tặng lễ vật chúc mừng. Trong kinh người có mặt mũi đều biết điều đến chúc mừng, tặng lễ vật đầy kho của cả phủ Tĩnh vương lẫn phủ nhà họ Diêu, khiến cho hai phủ cực kỳ náo nhiệt.

      Sáng sớm, A Manh ở đại sảnh thắp nhang, miệng lẩm bẩm khấn, thoạt nhìn có chút thần bí.

      Ngu Nguyệt Trác cẩn thận nghe, vừa hiển được nàng lầm bầm chuyện gì, khỏi đen mặt.

      “Hôm nay là Diêu biểu muội cùng Tam công tử Tĩnh vương thành thân, phải nàng thành thân, cũng phải con nàng thành thân, nàng có cần khấn như người mẹ vậy ?” Ngu Nguyệt Trác kéo nàng đến, bảo nha hoàn Tiểu Đoạn đem thuốc bổ cho phụ nữ có thai mang lên.

      “Ta nhìn nàng lớn lên, trong lòng đem nàng thành con mình.” A Manh thản nhiên , sau đó lặng lẽ liếc nhìn tướng công, thầm nghĩ: nếu phải là nam nhân bá đạo, chừng mình cũng đối xử với như với con trai. Dù sao, trong lòng nàng tuổi của nàng cũng lớn, tuy là bao nhưng cũng hơn hẳn bọn họ.

      “Đừng bậy.” Ngu Nguyệt Trác nhàng xoa đầu nàng, có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ, tuy rằng nàng từ bé có bộ dáng như bà già, nhưng thể đến mức đem Diêu biểu muội thành con được, chẳng lẽ… “ đến ta mới nhớ đến lúc gặp nàng, nàng mới ba tuổi phải ? Sao từ đó đến giờ nàng chẳng thay đổi gì vậy?”

      A Manh hiểu ý , hừ hừ : “Sao lại đổi, chàng chưa từng nghe qua, con mười tám biến đổi lớn sao?”

      , ta muốn đến tính cách…” Ngu Nguyệt Trác yên lặng chăm chú nhìn mặt nàng, “Người ta con mười tám biến đổi lớn, nhưng nàng chưa từng có biến đổi gì, từ đến lớn, đều cho ta cảm giác giống nhau, vì sao vậy?”

      A Manh cảm thấy chấn động lớn, có chút hoảng sợ, trừng mắt, trong lúc nhất thời mồ hôi lạnh ướt đẫm phía sau lưng, thậm chí dám tiếp nhận ánh mắt của .

      Đột nhiên hai người đều trầm mặc.

      Cho đến khi Tiểu Đoạn đem thuốc tiến vào, khí mới có chút dịu .

      Ngu Nguyệt Trác thấy nàng sợ đến mức mặt trắng bệch, trong lòng nhất thời ảo não, thậm chí còn oán thầm Trần Diêm Ly nhiều chuyện. Tuy rằng trong lòng sớm có nghi hoặc, thậm chí từ bé thích bắt nạt nàng, nhưng nàng chưa từng thèm chấp , nhìn thế nào, nàng cũng giống như đứa trẻ, khiến cho lòng phát vài phần quái dị.

      Nhưng mặc kệ nàng thế nào, chưa từng để ý đến, cần gì phải vì câu của Trần Diêm Ly mà so đo? Có lẽ, vì Trần Diêm Ly mang lời tiên đoán của Trần tiên sinh ra khiến thể cảnh giác, sợ nàng xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

      “Được rồi, nàng đừng nghĩ nữa, đừng gì.” Ngu Nguyệt Trác ôm nàng vào sâu trong lòng nhàng vỗ lưng nàng, đến khi nàng ở trong thân thể thả lỏng ra, lòng cũng bỗng nhiên được thả lỏng.

      Tiếp theo, Ngu Nguyệt Trác để ý đến ánh mắt kinh ngạc của nha hoàn, tự mình chậm rãi bón nàng uống thuốc. bón chậm, A Manh uống cũng chậm, tựa như hai người là đôi trời sinh vậy.

      Trừ Tri Hạ và Tri Xuân, hai tiểu nha hoàn mới bên người A Manh chân tay lanh lẹ, gọi là Tiểu Đoạn và Tiểu Tú, diện mạo chỉ có thể là thanh tú, nhưng được cái biết thân phận, thức tình thức thời. Từ lần đó, nha hoàn Tỏa Lan viện được xem như thay máu, các nha hoàn xinh đẹp, hoặc có dị tâm, đều bị Tần ma ma chút lưu tình bán , thay đổi đám diện mạo bình thường về, khiến cho A Manh thập phần ai oán.

      Mà từ lần này, nha hoàn phủ tướng quân cũng cảm thấy bất an, tuy rằng hiểu nguyên nhân chủ tự đột nhiên thay máu vang dội như thế, nhưng làm hạ nhân vì đường sống của mình, khi làm việc cũng cần cẩn thận, trong lòng cũng thầm đoán là do phu nhân ghen tị, canh phòng nghiêm ngặt nha hoàn trẻ tuổi câu dẫn tướng quân, nên mới đem bán đám nha hoàn xinh đẹp , khiến cho tướng quân muốn nhìn cũng có cách nào cả. Đây được coi như là đáp án nhiều người nghĩ đến nhất, trừ bỏ vài người hiểu nguyên nhân, ai biết lần thay máu của phủ tướng quân này lại chính là lệnh của vị tướng quân kia.

      Cho nên, A Manh biết rằng bản thân bị bọn hạ nhân nhìn nhận là đố phụ thứ hai sau Túc vương phi.

      Vì thế, Ngu Nguyệt Quyên cảm thấy có lỗi với A Manh. Đương nhiên, trong mắt Ngu Nguyệt Quyên, nàng nghĩ rằng việc này là do mình cáo trạng với trai những việc làm của Nhị bá mẫu, khiến cho trai nhân cơ hội đem cơ sở ngầm của Nhị bá mẫu đá ra ngoài. Cho nên, nàng nghe được nha hoàn ngầm chê A Manh là đố phụ, nhịn được mà trách cứ, nhìn có chút bộ dáng bảo vệ.

      Nha hoàn Tiểu Đoạn là tiểu nương thanh tú, tâm tư cũng trong sáng, hiểu được bổn phận của mình, cái gì nên , cái gì nên . tại, nhìn tướng quân chịu mệt nhọc bón thuốc, dỗ dành phu nhân uống nhiều chút, trong lòng loại bỏ cảm giác khí vừa rồi có chút quỷ dị, đồng thời cũng cảm khái, tướng quân quả nhiên như lời đồn bên ngoài, vô cùng sủng ái phu nhân.

      Rất nhanh, hai người đều khôi phục bộ dáng bình thường, tựa như vừa rồi cái gì cũng tồn tại.

      “Ngoan, ăn nhiều chút, đây cũng là tốt cho nàng, nhìn nàng gầy so với phụ nữ có thai.” Ngu Nguyệt Trác , kiên nhẫn dỗ dành.

      A Manh thể buông tha chuyện trong lòng, đau khổ uống thìa thuốc bón trước mặt, liếc cái: “Sao chàng lại biết?”

      “Đương nhiên.” Tướng quân đại nhân nghiêm túc gật đầu, “Vì ta xem qua.” xong xoa xoa gương mặt nàng vì mang thai mà có chút mập lên, “Người mang thai tháng nhìn mập hơn nàng. Thái y , thân thể nàng tốt, nhưng lại quá gầy, về sau khó sinh.”

      A Manh kinh ngạc, khẽ kêu lên: “Chẳng lẽ, chàng chạy rình coi phụ nữ có thai?”

      trách A Manh nghĩ như vậy, các phu nhân trong kinh khi mang thai, người nào cũng phải cẩn thận, dám xuất môn nhiều, hận thể ở lỳ trong nhà 10 tháng. Cho nên nam nhân này muốn quan sát phụ nữ có thai, trừ bỏ lên nóc nhà rình coi, dường như còn cách khác a!

      có!” Tướng quân thực đứng đắn : “Là A Trần sợ ta biết, cho nên kéo ta , chúng ta quang minh chính đại đứng nóc nhà nhìn.”

      "..."

      A Manh hết chỗ rồi, sau đó khinh bỉ cả hai kẻ vô sỉ kia, ngay cả chuyện này cũng coi là đương nhiên, thế giới này còn có chuyện gì bọn làm? “Chẳng trách chàng về sớm như vậy, ra là ban ngày rình coi người ta! Cẩn thận bị người khác nhìn thấy, tổn hại hình tượng tướng quân …”

      ! Nếu ngay cả bản lĩnh này mà có, A Trần sớm mổ bụng tự sát.” Tướng quân đại nhân vẫn thực đứng đắn : “Ta cũng rất muốn biểu vô dụng chút để A Trần xấu hổ mà tự sát, nhưng tổn hại hình tượng của ta, nên ta từ bỏ.”

      "..."

      Hai vợ chồng nhàn nhã tán gẫu chốc lát, thuốc bổ đều được bón vào bụng A Manh.

      Kỳ , A Manh là nương cực nhu thuận, nếu là bổn phận của mình, cần ai , nàng hết sức làm tốt. Ví dụ, sau khi nàng mang thai, đối với những loại thuốc bổ, canh bổ, cho dù chán ngấy, nàng cũng hết sức ăn. Chỉ là tướng quân vẫn cảm thấy nàng thực gầy, cho nên muốn dưỡng nàng mập mạp, khiến nàng khổ thể được.

      Chờ khi thời gian đến, hai người cuối cùng cũng xuất môn.

      Ngu Nguyệt Quyên , hôm kia khi nàng cufng em chồng dạo, đem chuyện này cho tiểu nương biết, ai ngờ khi tiểu nương nghe tin Diêu Thanh Thanh lấy chồng, lập tức nể mặt, biểu tình chán ghét, ý tứ cần cũng biết. Tuy là A Manh hiểu hai người có gì với nhau, nhưng A Manh là người đứng giữa cũng chưa cảm thấy gì, cho nên để ý đến tính tình tiểu nương.

      Xe ngựa đến trước phủ Tĩnh vương dừng lại, lúc này phủ Tĩnh vương náo nhiệt. Nhìn ở trước cửa, Tĩnh vương phủ treo rất nhiều đèn lồng đỏ, Tĩnh vương vui mừng cùng mấy con trai nhà mình đứng ở cửa đón khách, trong đó, tân lang tam thiếu gia mặc thân quần áo có chút bắt mắt.

      A Manh hé mắt xem, thầm gật đầu, nam nhân ở phủ Tĩnh vương quả nhiên là gen tốt, từ già đến trẻ đều là soái ca, rất đẹp mắt.

      lâu sau, kiệu hoa cũng đến, lại thêm phần náo nhiệt.

      Bởi vì nhiều người, A Manh lại có thai, sợ xảy ra sơ xuất, nên được lên phía trước xem chuyện vui, lại còn bị tướng quân gắt gao bảo vệ, sợ nàng cẩn thận bị người khác va chạm. A Manh tuy hiểu được cẩn thận vì nàng là phụ nữ có thai, nhưng trước công chúng, biết tổn hại uy nghiêm sao? Rất nhiều người nhìn bọn họ, thậm chí có vài người lớn tuổi còn dùng khăn che miệng cười.

      A Manh liếc tướng quân cái, thấy động tác thản nhiên, trong lòng khẳng định là ngại… Được rồi, nếu ngại để cho người ta biết sủng lão bà, nàng còn tính toán chi li gì a?

      Cho nên A Manh cũng để ý nữa.

      Cho đến tận khi tân lang đưa tân nương vào động phòng, A Manh mới thoát khỏi bảo vệ của tướng quân dại nhân, sau đó dưới dặn dò kỹ lưỡng của mới có thể đến tân phòng gặp tân nương tử. Bởi vì Ngu Nguyệt Trác dong dài, nên khi A Manh tới tân phòng, tân lang uống rượu giao bôi xong, bị người kéo ra ngoài mời rượu, trong tân phòng chỉ còn lại đống nương chưa chồng, ngồi trêu đùa tân nương tử.

      Nhìn thấy A Manh đến, trong phòng im lặng vài giây, nhưng cũng rất nhanh khôi phục lại náo nhiệt, tựa như vài giây ngưng trệ hề tồn tại.

      ra phu nhân tướng quân cũng đến. Là muốn xem tân nương tử sao?” nương diện mạo xinh đẹp che miệng cười.

      “Nghe phu nhân tướng quân cùng Diêu tiểu thư từ thân thiết, xem ra là a!” Lại người .

      “Ai nha, các ngươi đều tập trung vào phu nhân tướng quân, quên mất nhân vật chính hôm nay là ai đấy?”

      ... ...

      đám người náo nhiệt, toàn là những người nhàng nhưng hợp lại với nhau lại tạo thành sức mạnh.

      A Manh cũng gật đầu cười cùng các nàng thăm hỏi, cũng tiến lên, ngược lại nhìn các nàng vây xung quanh tân nương tử trêu chọc. Diêu Thanh Thanh hôm nay cũng phản bác như bình thường, ngược lại ngồi im lặng, mặc người bên ngoài trêu đùa thế nào cũng phản ứng, nhìn hai tay nắm chặt của nàng có thể hiểu nàng có bao nhiêu khẩn trương.

      Nhìn lát, A Manh cũng hiểu được người đầu tiên lên tiếng là thiên kim thái phó – Hà Tiêm Ngữ. Nàng mặc thân quần áo lụa mỏng xanh biếc, dưới mùa hạ nóng nực này khiến cho người nhìn hết sức thoải mái. Mà A Manh sở dĩ đối với nàng mẫn cảm, vì lần trước ở phủ Túc vương, gặp được tỷ tỷ song sinh của nàng – Hà Tiêm Hoa, nàng nhớ Hà Tiêm Hoa qua, lần tới gặp mặt, nàng ta hạ thủ lưu tình.

      A Manh tuy phải sợ, nhưng tại nàng có thai, đương nhiên muốn gặp Hà Tiêm Hoa, miễn cho xảy ra việc gì.

      Bởi vì trong lòng nghĩ vậy, cho nên A Manh vẫn thầm quan sát Hà Tiêm Ngữ, phát ra nàng nhìn nương xinh đẹp tuyệt trần, có quan hệ với phần đông các nương ở đây, là nương cực có duyên. Chính A Manh cũng phát , khi mọi người chú ý, nàng tìm cơ hội để mọi người đều chú ý đến mình.

      Mà A Manh biết, khi nàng quan sát người khác, lại cũng có người khác quan sát nàng. Dù sao ở đây đều là nương chưa chồng, mùa xuân trước, các nàng còn ái mộ vị tướng quân khải hoàn trở về, ai biết nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim, khiến cho giấc mộng của các nàng tan biến. Đương nhiên, hôn nhân do trưởng bối định đoạt thôi, điều khiến các nàng khó chịu nhất là nghe , sau khi kết hôn, hai người tình cảm hòa thuận, mà tướng quân đại nhân hổ là nam tử vĩ đại kiệt xuất, trong kinh ai có thể sủng thê tử đến tận trời như . Nữ nhân cả đời phải luôn khát vọng mình có thể gả cho nam nhân quyền cao chức trọng lại sủng nàng cả đời sao? Cho nên vị phu nhân tướng quân này khiến cho đám nữ nhân vừa hâm mộ vừa ghen tỵ!

      trêu chọc dâu, các nương bị mời ra ngoài, vì chú rể sắp trở lại.

      A Manh lui lại cuối cùng, đám người vừa , mới đến bên người tân nương tử, cầm bàn tay có chút mồ hôi của Diêu Thanh Thanh, nhàng an ủi mấy câu, sau đó mới ra ngoài.

      Vừa ra cửa, luồng khí nóng đập vào mặt. Đúng là mùa hạ, trong phòng có để băng mát mẻ, vừa ra khỏi cửa, lập tức khiến người ta nóng quá .

      A Manh dùng khăn lau mồ hôi, mang theo nha hoàn về phía trước.

      biết vì sao, sau khi gặp Hà Tiêm Ngữ, A Manh luôn thấy yên, thầm nghĩ mau đến đại sảnh gặp Ngu Nguyệt Trác, tránh cho sinh ra điều gì ngoài ý muốn.

      Có lẽ sợ gì gặp nấy, khi A Manh qua chỗ gấp khúc, xa xa nhìn thấy Hà Tiêm Hoa, thấy nàng ta thân sát khí, nhất thời có cảm giác thành lời. Quả nhiên, nàng chính là hay ho, thực xin lỗi thể chất của nàng.

      Trong nháy mắt, bàn tay quỷ dị của Hà Tiêm Hoa vươn đến trước mặt nàng, bàn tay đặt vai nàng, nháy mắt A Manh thể động đậy, Tri Hạ định há mồm kêu, cũng bị điểm huyệt.

      “Ngươi…” Vừa mở miệng song A Manh cũng sáng suốt ngậm miệng lại.

      Hà Tiêm Hoa cười như cười nhìn nàng, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, “Ngươi có biết, vì ngươi, giết hết người của ta?”

      Tuy là nàng cười, nhưng khóe mắt lại tràn ra sát khí khiến trong lòng A Manh phát lạnh, cẩn thận : “Ta biết!”

      Hà Tiêm Hoa gật gật đầu, khinh bỉ : “Nhìn ngươi bé yếu ớt lại vô dụng, cho ngươi cũng là gánh nặng, chả trách cái gì cũng cho ngươi.” xong, nheo mắt nhìn bụng A Manh, cao ngạo trong mắt liền vỡ tan, sau đó : “Có điều, bụng này ra chịu thua kém a!”

      A Manh vừa nghe, theo bản năng ôm bụng, phòng bị trừng nàng. Tuy rằng biết người trước mặt vũ lực vô cùng, nàng bé yếu ớt thể làm gì được, nhưng bản năng của người mẹ khiến nàng thể thờ ơ.

      “Yên tâm, ta làm hại đứa của .” Hà Tiêm Hoa cao ngạo : “Chỉ là cần ngươi theo ta chuyến.”

    5. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Thaks nàng. Ai cũng dễ thương quá~~~~:yoyo14:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :