1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 55

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Ishtar


      Kể từ sau khi biết mình mang thai, cả ngày tinh thần A Manh đều phấn khởi, tuy rằng thái độ của đám người Diêu thị, quản gia, Tần ma ma khiến cho nàng mang áp lực lớn hơn chút, nhưng nhìn mà xem, bọn họ vừa rời , ai dùng cái ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào bụng nàng nữa, nàng lại bắt đầu có chút vô tâm vô phế.

      A Manh biết tâm tình người khác khi làm mẹ như thế nào, nhưng với nàng, nàng có cảm giác mẫu tử thân thiết, hưng phấn chờ mong, thỉnh thoảng còn sờ sờ bụng mình chút dù nó vẫn còn bằng phẳng, ảo tưởng đến có oa nhi ở trong này, nhịn được mà chảy nước miếng. Ở thế giới này, trừ bỏ cha mẹ ra, chỉ có đứa này cho nàng cảm giác thân thiết như tay chân, khiến nàng hận thể sinh ngay đứa ra.

      Người nào đó hưng phấn đến nỗi nghĩ nghĩ đến ngày tiểu oa nhi trong bụng nàng trưởng thành đáng ra sao, để cho nàng ôm ấp…

      Trong lúc A Manh YY, màn đêm buông xuống, lại đến giờ dùng bữa tối dinh dưỡng, A Manh ăn xong lại dạo chút, rồi lại như thường lệ, tắm rửa, chải đầu, cho đến giờ ngủ, nhưng vì tinh thần phấn khởi quá, khiến nàng hề buồn ngủ, liền gọi người mang Kinh thi đến cho nàng, xem hồi, lại bắt đầu cười ngây ngốc, cả đầu đều bay lượn ảo tưởng.

      Nhìn bộ dáng nàng như thế, khóe mắt Tri Hạ run rẩy, mấy lần nhắc nhở nàng mà thành. Thẳng đến khi cửa phòng bị người thô bạo đẩy ra, rốt cuộc mới đem nàng từ hưng phấn trở về !

      A Manh nhìn nam nhân phong trần mệt mỏi xuất ở cửa, bị dọa thiếu chút nữa ôm ngực. Bất quá, khi nhìn đến bộ dáng bình thường của nam nhân kia, nhất thời há to miệng.

      “Chàng, chàng bị cướp sao?” Hai tay còn ôm ngực kinh hãi, nhưng miệng thốt lên, lại dùng đầu óc suy nghĩ: “Ai lớn mật dám động đến chàng? muốn sống nữa sao? Chàng có đánh cho chúng to đầu ra ?” T_T

      thể trách A Manh như thế, tuy rằng tại là buổi tối, ánh sáng tốt lắm, nhưng cũng đủ để nàng thấy được người nào đó quần áo hỗn độn, thậm chí vạt áo còn bị rách mảng, tựa như bị cái gì đó phá. Ngoài ra, đầu tóc cũng có chút hỗn độn, gương mặt thanh tuấn cũng có vết bầm… Nhìn thế nào cũng có cảm giác vừa bị cướp, dù sao bộ dáng tại của so với hình ảnh bình thường kém xa, nên chớ trách phản ứng này của nàng.

      Nên cảm ơn tin tưởng của A Manh với người nào đó sao? Nếu là bình thường, nhìn phản ứng theo bản năng của A Manh, phỏng chừng Ngu Nguyệt Trác thập phần cao hứng với tin tưởng A Manh dành cho , nhưng tại

      Ngu Nguyệt Trác trả lời, chỉ ngay lập tức tiến đến trước mặt nàng, bàn tay đưa ra lại rút về, thần sắc khó lường nhìn nàng.

      A Manh bị ánh mắt bí hiểm kia nhìn mà khó hiểu, biết phát sinh tình gì, lại sợ khống chế được mà làm ra chuyện gì đó, theo bản năng nhích nhích mông, tránh xa chút. ngờ, động tác này của nàng lại làm cho ánh mắt ngưng lại, sau đó đưa tay kéo lấy tay nàng.

      Lúc này A Manh giật mình, hoài nghi phải hai mắt mình hỏng, chính là Ngu Nguyệt Trác hỏng. Nàng, nàng nhìn thấy gì đây? Nam nhân này lại giống như đứa trẻ lớn, chân tay luống cuống, tựa như biết nên làm như thế nào.

      “Ngu Nguyệt Trác, chàng làm sao vậy?” A Manh nắm cổ tay , thanh ôn hòa mềm mại, hiếm khi bị biểu quỷ dị của dọa sợ.

      thực tế, lắm lúc A Manh nhát gan là khi nam nhân này biểu tà ác với nàng, khiến cho nàng sợ mà tránh, mà khi biểu như đứa trẻ thế này, A Manh cũng rất quan tâm . Giống như ngày bé, vô luận bắt nạt mình thế nào, nhưng A Manh cũng nghĩ mình nên so đo với đứa trẻ này, trái lại lại càng quan tâm, thuyết giáo cho . Như thế vài lần, khiến cho A Manh có thói quen, vừa nhìn thấy biểu lúc này của lại quan tâm săn sóc.

      Ngu Nguyệt Trác hít sâu hơi, rốt cuộc bản thân cũng bình tĩnh chút, cúi mắt, nhìn bụng nàng, khàn khàn hỏi: “Nghe nàng,… Ách, hoài thai tiểu tử thối của chúng ta.”

      A Manh vừa nghe được, nhất thời cái gì mà quan tâm đều bay hết, mày dựng lên, trừng mắt với , hung hăng : “Cái gì mà tiểu tử thối? Là bé con! biết dùng từ đừng lung tung, nào có ai gọi đứa là cún con? Đâu phải là động vật!”

      “Con phải tiểu tử thối sao?” Ngu Nguyệt Trác cho là đúng, thấy nàng còn trừng mình, tự nhiên lại thấy hoảng hốt, vội : “Trần Diêm Ly thường xuyên với ta, con chính là tiểu tử thối, rất khó nuôi, cho nên…”

      Lại là Trần Diêm Ly! Tên kia là như thế nào vậy??????

      Trong lòng A Manh lại cảm thấy vô lực, đột nhiên thể hình dung nổi bản chất con người Trần Diêm Ly nữa. Hơn nữa, nàng còn phát ra, nam nhân này dạy cho Ngu Nguyệt Trác rất nhiều tư tưởng sai lệch, đồng thời nhận ra chuyện có liên quan đến khiến cho người ta phải cười sặc sụa. Ví dụ như tại, “tiểu tử thối” – khiến người ta được lời nào.

      “Chàng đừng nghe bậy, ai gọi con mình là tiểu tử thối. Còn có, nuôi con cũng phải là nuôi sủng vật, nào có gì mà khó? Chàng đừng bậy nha, cẩn thận đứa trong bụng nghe được, đau lòng nha.” A Manh nhân cơ hội giáo dục phen.

      "Nga..."

      A Manh thấy nghe lời vậy, phản đối, đột nhiên có cảm giác tự hào. Ai nha, nàng có thể khiến cho nam nhân luôn ngụy trang tốt có thể lộ ra biểu tình như đứa ngốc, tin tưởng trong thiên hạ ai có thể làm được a! ( là rất tự hào lắm ý…)

      Tâm tình hiếm khi được tốt như vậy, ôn nhu như vậy, A Manh nhìn đủ bèn kéo nam nhân qua ngồi xuống bên cạnh, sau đó nhìn vẫn nhìn chằm chằm bụng mình, cười tủm tỉm hỏi: “Làm sao chàng lại thành như vậy? Phát sinh chuyện gì? Còn có, làm sao lại trở về vào lúc này?”

      xong, trong lòng A Manh tính chút, chạng vạng nàng mới cho quản gia phái người đến doanh trại báo tin nàng mang thai cho , phỏng chừng khi đến nơi là buổi tối, tại là giờ Hợi, trở về, thể tưởng tượng ra được, khiến cho nàng phải giật mình vì tốc độ của , phải là nhận được thư liền chạy về ngay đấy chứ?

      thực tế, A Manh mới chỉ đoán được tám chín phần, vị nam nhân kia sau khi nhận được thư, đến khi lấy lại được phản ứng, vội chạy ra khỏi quân doanh, ngay cả ngựa cũng dùng, trực tiếp sử dụng khinh công mà bay như điên về, cũng bởi vì đầu óc tập trung nên vô ý mà đụng phải vài cái cây, nên mới có bề ngoài như vừa đánh cướp về. Từ đây có thể nghĩ ra được với tin tức A Manh mang thai kích thích như thế nào.

      "Ách..."

      Ánh mắt Ngu Nguyệt Trác dao động, lúc này mới nghĩ đến da mặt mình, trước mặt nàng, trước nay luôn chiếm thế thượng phong, tự nhận là đại nam nhân, sao có thể biết xấu hổ mà với nàng khi đó đầu óc đặt vào chuyện nàng “mang thai”, cho nên mới gặp chuyện. Như vậy dọa người a…

      “Khụ, có gì, chỉ là đường gặp vài tên giang hồ…” Bất đắc dĩ, người nào đó chỉ có thể dối mà thôi!

      A Manh nghe thế, mở to hai mắt, : “Vậy chàng có bị thương ? Có thể làm chàng chật vật như này, những kẻ đó nhất định rất lợi hại…” xong, lo lắng kiểm tra người , chỉ sợ bị thương, dù sao nam nhân lợi hại đến mấy cũng phải là vạn năng, có chân lý núi cao còn có núi cao hơn.

      Nghe lời của nàng, Ngu Nguyệt Trác còn ho lợi hại hơn, lặng lẽ đứng yên, dám cùng nàng đối diện.

      Sau khi được Ngu Nguyệt Trác cam đoan bị thương, hai người cũng nhiều nữa, đầu óc cũng bắt đầu tỉnh táo lại, vợ chồng trẻ tiếp tục mơ mộng, lý trí trở lại, lúc này mới bình thường được chút.

      “A, cái này, Ngu Nguyệt Trác, ta mang thai.” A Manh ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt , chờ đợi phản ứng: “Chàng có vui ?” Mặc kệ trước kia phản đối cuộc hôn nhân này thế nào, nhưng sau khi gả cho , A Manh cũng mở lòng, chấp nhận nam nhân này, đối với chuyện mang thai lần này, trong lòng cũng có chuẩn bị, trừ bỏ hưng phấn quá mức, còn lại có gì kinh ngạc cả.

      "..."

      A Manh nhíu mi, trừng mắt , có chút khó hiểu : “Biểu tình này là có ý tứ gì?”

      Ngu Nguyệt Trác thấy nàng sắp tức giận, dám như trước kia trêu đùa nàng đến khi nàng tức giận mà kêu to lên, ngược lại có chút khẩn trương : “Đừng nóng, đừng nóng, cẩn thận ảnh hưởng thân thể.” xong, lại nhìn bụng nàng, thái độ có chút cẩn thận, “Nàng yên tâm, ta rất cao hứng rất vui khi nàng mang thai tiểu tử .. Ách, là đứa .” Để nàng hạ giận, thể sửa “tiểu tử thối” thành “đứa ”, thực là chưa quen.

      Trong lòng A Manh vừa lòng, lại khinh thường liếc cái, hừ : “Ta vất vả mang thai con chàng, chàng dám làm ta mất hứng sao?” Tuy rằng từ trước đến nay, phụ nữ mang thai sinh con là việc bình thường, nhưng A Manh thể quen được việc nữ nhân vất vả, trong khi người khác lại lo lắng gì. Nếu nam nhân này dám tiếng mất hứng, nàng để yên cho .

      Nhưng ngoài dự kiến của A Manh, Ngu Nguyệt Trác chỉ có ăn cẩn thận với nàng, thêm vào đó, làm gì cũng rất cẩn thận, khiến nàng có chút quen, có cảm giác biết đầu óc có bình thường hay . Có cảm giác, phản ứng của thực qủy dị, giống như coi nàng là thánh sống mà cung phụng.

      Đương nhiên, cảm giác của A Manh rất nhanh được chứng thực.

      Thấy cả người bẩn, A Manh ép phải tắm rửa, hơn nữa uy hiếp phải tắm sạch mới được phép lên giường.

      Ngu Nguyệt Trác nhìn nàng cái, ánh mắt có chút quỷ dị, nhưng lại thực nghe lời vào phòng tắm.

      Chờ khi tắm rửa xong ra, A Manh đứng ở trước cửa sổ uống trà thưởng gió đêm, thích ý thưởng thức trăng. Nhìn thấy , A Manh còn chưa kịp cười với cái, nháy mắt thấy đến trước mặt, sau đó cả người nàng bị ôm lên, đúng theo kiểu ôm công chúa, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy cặp mắt bình thường che kín ác ý mà giờ lại tràn đầy khẩn trương, gắt gao nhìn mặt nàng.

      "Chàng làm gì đó?"

      Bởi vì động tác của quá nhanh, nửa ly trà trong tay A Manh sánh ra ngoài làm ướt tay nàng, nhất thời khiến nàng bất mãn kháng nghị thành tiếng.

      Ngu Nguyệt Trác trả lời, chỉ cẩn thận ôm nàng lên giường, lại cẩn thận buông tay nàng. Trong các động tác của , A Manh có thể cảm nhận được đem mình trở thành báu vật mà đối xử, lại yên lặng đánh giá vẻ mặt của , mặt cũng có tươi cười, khóe môi mím lại, nhìn thực nghiêm túc, khác hẳn với bộ dáng bình thường của luôn tỏ ra vẻ tươi cười.

      A Manh hiểu thái độ của , để ý đến việc dùng ánh mắt bảo nàng nằm xuống, ngược lại ngồi bật dậy, đá văng chăn, tò mò hỏi: “Ngu Nguyệt Trác, chàng làm sao vậy? Đêm nay làm sao lại kỳ lạ thế?”

      Ngu Nguyệt Trác dùng ánh mắt lo lắng nhìn nàng, giống như chỉ cần động tác của nàng mạnh hơn chút, biến thành thủy tinh mà vỡ ra, thanh khàn khàn : “Ba tháng đầu rất nguy hiểm, nàng mang tiểu .. đứa , được tùy tiện xuống giường, nằm nghỉ ngơi đủ ba tháng mới được xuống giường.”

      "Gì?"

      A Manh trợn mắt há mồm nhìn , hoài nghi mình vừa nghe lầm.
      nkhanh3324, Hale205, duongduong11 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng, cặp này ngu ngơ như ngọt ngào

    3. quynhanh

      quynhanh New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      3
      há há,a dễ thương quá.k biết diêm ly học đâu ra những tư tưởng ấy mà dạy cho a trác nhỉ.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. này này, Ngu tướng quân , ngươi đúng là bị cái công tử thối kia dạy cho não tàn luôn rồi. haizz. mà á, nam nhân này hình như nhớ nhầm pahir, 3 tháng đàu là được làm cái kia mà
      nkhanh3324Sana thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hahaha:) tiếu thiệt Ngu tướng quân thiệt là ngây thơ quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :