1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      mong chờ... mong chờ... chương mới
      :yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo44:

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 28
      Edit: Kihae
      Beta: Ishtar

      Trong đại điện yên tĩnh đến quỷ dị, tất cả mọi người đều câm như hến.


      Thái hậu sắc mặt trầm đáng sợ, Sùng Đức hoàng đế thần sắc thản nhiên, Ôn Lương vẫn còn quỳ mặt đất, những người còn lại sống chết mặc bây.


      Vừa nghe thấy Ôn Lương vừa thổ lộ xong, bây giờ lại quỳ ở nơi đó, làm Như Thúy nương đau lòng muốn chết, nàng chiều chuộng Ôn đại nhân vậy (Ôn Lương giận: ╭(╯^╰)╮ bản đại nhân mới cần chiều chuộng!), tại sao có thể để chàng quỳ lâu thế kia chứ? Mấy lần muốn mở miệng đều bị Túc vương phi thầm ngăn lại, làm nàng khỏi thầm trừng thái hậu thêm mấy lần, oán giận nàng cố gắng bày vẽ làm vấn đề thêm phức tạp chi vậy chứ, nàng tuy hơi ngốc, nhưng hẳn là nàng có đầu óc, nhìn phản ứng của mọi người, đều là muốn bỏ qua chuyện tối qua, ai biết thái hậu nhất định níu chặt buông.


      Rốt cuộc, nhị hoàng tử nhịn nổi tiến lên bước quỳ xuống trước mặt thái hậu và hoàng đế, đại công chúa cũng trực tiếp từ ghế đứng lên quỳ xuống, hai người đồng thời : "Thỉnh hoàng tổ mẫu và phụ hoàng bớt giận!"


      "Các cháu làm gì?" Thái hậu cả giận : "Dao Nhi, chân cháu còn bị thương, cẩn thận kẻo vết thương thêm nghiêm trọng, các ngươi còn mau đỡ đại công chúa đứng dậy?" Bà quát to đám ma ma và cung nữ đứng hầu hai bên.


      Đại công chúa lại chịu đứng lên, dung nhan xinh đẹp lên mấy phần xấu hổ: "Hoàng tổ mẫu, thỉnh người chớ vì Dao nhi mà tức giận, là lỗi của Dao nhi..." Là lỗi của nàng, nếu phải vì thay nàng trút giận, đại hoàng tử và nhị hoàng tử muốn giáo huấn Ôn phu nhân chút, vốn chỉ muốn dọa Ôn phu nhân cái, ai biết lúc đó lại có thái giám giả quỷ dọa người.


      Nhị hoàng tử cũng : "Tôn nhi cũng đa tạ hoàng tổ mẫu quan tâm, chỉ là việc tôn nhi bị thương xác thực liên quan đến Ôn phu nhân, thỉnh người chớ vì tôn nhi bị thương mà lo lắng. Tôn nhi thấy ánh trăng đêm qua rất đẹp, liền mời hoàng tỷ có tâm tình tốt ngắm trăng, ngờ lại gặp phải tên thái giám giả quỷ dọa người, lúc đó sắc trời quá tối, tôn nhi cũng thấy đường , mới có thể đụng vào nhau, Ôn phu nhân nhất định phải cố ý. Hoàng tổ mẫu, là tôn nhi lúc trước ràng, làm người hiểu lầm Ôn phu nhân, tôn nhi tội đáng muôn chết. Phụ hoàng, nhi thần có giải thích tình huống lúc đó cách ràng cho hoàng tổ mẫu hiểu, làm hoàng tổ mẫu bởi vì lo cho tôn nhi và hoàng tỷ mà hiểu lầm, thỉnh người trách phạt."


      xong, nhị hoàng tử dập đầu sâu, thành khẩn sám hối.


      Thái hậu sắc mặt hơi tái, ánh mắt phức tạp nhìn nhị hoàng tử, bà làm sao biết là tự nhận hết tội về mình, cũng để cho bà và hoàng đế hết đối đầu, nếu bà muốn đối nghịch cùng hoàng đế, mặc dù bà là thái hậu, nhưng thiên hạ này lớn nhất vẫn là hoàng đế, kết quả mất nhiều hơn được.


      Thái hậu trong lòng thở dài, càng đau lòng cho đại công chúa và nhị hoàng tử, cũng càng ghét người gây chuyện - Như Thúy nương. Loại tâm tình này ai có thể hiểu, đại khái là bà muốn đem tâm tình mấy năm nay bị Túc vương phi làm nghẹn khuất mượn cơ hội chuyển đến người Ôn phu nhân —— ai kêu nàng xuất thân từ Túc vương phủ? Cho nên thái hậu biết việc này có nội tình, nhưng vẫn muốn mượn cơ hội trừng trị nàng. Thế nhưng thái hậu kịp xuất thủ, có quá nhiều người giúp nàng, ràng là nữ tử xuất thân từ nha hoàn, vì sao lại may mắn như vậy?


      Sùng Đức hoàng đế mặc dù biểu tình vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng ánh mắt nhìn về phía nhị hoàng tử khá hơn nhiều, có thêm mấy phần công nhận. Nhị hoàng tử thấy tình trạng đó, trong lòng vui vẻ, hiểu nước cờ hiểm mình đúng rồi.


      Nhị hoàng tử lúc nãy bí quá hóa liều, ngờ lại giành được chỗ tốt. Sắc mặt Hoàng đế lãnh đạm, nhưng cũng ngầm ra lệnh cho người điều tra chuyện tối qua, biết được bên trong còn có đại hoàng tử, tam hoàng tử cũng tham gia, thậm chí ngay cả đại công chúa và nhị hoàng tử cũng là quân cờ của hai vị hoàng tử kia. Sùng Đức hoàng đế trong lòng rất tức giận, nhưng nghĩ đem việc này ra để cho người ta chế giễu, nhưng những cá nhân kia tự nhiên tránh khỏi trừng phạt thích đáng. Mà nhị hoàng tử lúc này đem mọi tội lỗi nhận hết về mình, mặc dù trong lúc nhất thời bị trừng phạt nặng hơn chút, nhưng vẫn có thể vãn hồi ít hình tượng trong lòng hoàng đế.


      lát sau, thái hậu than tiếng, : "Cháu ngoan của ta, tất cả đứng lên ." Kêu người nâng đại công chúa và nhị hoàng tử đứng dậy, thái hậu lại nhìn về phía Ôn Lương cũng đồng dạng đứng dậy, nhàng : "Tử Tu, khanh thuở mỗi lần tiến cung đều đến ở chỗ ai gia đây, trong lòng ai gia cũng xem khanh trở thành vãn bối mà đối đãi. Thành , ai gia cảm thấy Hạ thị vô luận ở phương diện nào cũng xứng với khanh, trước khi Ôn thái phi mất, ai gia đáp ứng nàng, chiếu cố khanh tốt, ai gia tự nhiên cũng muốn cho khanh những gì tốt nhất."


      Nghe thấy thái hậu đề cập đến Ôn thái phi qua đời, mặt Ôn Lương lộ ra chút hoài niệm và bi thống, cùng người nhà nháo lâu. Đến khi nghe được ám chỉ trong câu kia, Ôn Lương cúi chào sâu, thanh nhàng: " làm thái hậu nương nương thất vọng, là Tử Tu phải. Thế nhưng, tình thế gian này chính là như vậy, có lẽ mọi người đều cho rằng nàng tốt, nhưng chỉ cần mình Tử Tu trong lòng hiểu nàng là tốt nhất, như vậy là đủ rồi! Thái hậu nương nương, là Tử Tu bất hiếu, làm ngài phí tâm!"


      đến mức như vậy, thái hậu còn có thể cái gì, chỉ có thể vô lực phất tay : "Ai gia mặc kệ, các khanh muốn như thế nào liền như thế ấy !"


      Ý tứ thái hậu cũng rất ràng, chuyện này bà truy cứu. Mọi người trong điện nghe xong, khỏi cười rộ lên phụ họa theo "Thái hậu minh", hoàng hậu ở trong lòng thậm chí cảm thấy thái hậu nên làm như vậy từ sớm, hôm nay cũng bị nhi tử cùng tức phụ liên hợp làm cho tức đến nghẹn họng.


      Bất quá thái hậu bây giờ mặc dù tạm chấp nhận, nhưng đại biểu bà bỏ qua việc trị người. Thái hậu trong lòng ghét Túc vương phi bao nhiêu, liền thích Ôn phu nhân bằng đấy. Vốn chỉ là muốn cho đại công chúa chút mặt mũi, để cho người ta biết đại công chúa là công chúa bà sủng ái, muốn bắt nạt nàng cũng phải suy nghĩ chút, tại lại biến thành bị Túc vương phi chọc tức nghẹn họng, bà rất muốn hung hăng trừng trị Túc vương phi bao che người khác.


      "Ôn phu nhân nhìn cũng lanh lợi, nghe nàng cũng có thú vị, lúc nào rảnh rỗi hãy tiến cung bồi ai gia trò chuyện ." Thái hậu như thế.


      Vừa nghe, Ôn Lương và Túc vương phi đều hơi khẩn trương.


      "Mẫu hậu..."


      "Thái hậu..."


      Thấy bọn họ lộ vẻ lo lắng, trong lòng thái hậu trái lại cảm thấy hả giận, ngươi càng thích ta càng muốn làm, thái hậu cho rằng Như Thúy nương lần này có thể toàn thân trở ra, hoàn toàn là vì mọi người đều ra mặt giúp nàng, ngày tháng còn dài, bà cũng tin bọn họ lúc nào cũng có thể tiến cung để che chở cho nàng! Thế là thái hậu nương nương lập tức quyết định Như Thúy nương sau này phải thường xuyên tiến cung.


      Ôn Lương và Túc vương phi nhìn nhau, trong lòng đồng thời thở dài. Bọn họ phải lo lắng cho Như Thúy a, mà là lo thái hậu nương nương nha, người muốn gặp nha đầu ngốc này phải tương đương với gặp tai họa sao? Gặp phải nha đầu ngốc suốt ngày chọc giận họ, cũng phải họ nguyện ý a.


      Chờ Ôn Lương cùng thê tử lui ra, thái hậu cũng cho người đưa đại công chúa và nhị hoàng tử trở về tẩm cung nghỉ ngơi, phu thê Túc vương cũng nhân cơ hội cáo từ rời , cuối cùng chỉ còn lại có ba người thái hậu, hoàng hậu và hoàng đế.


      có tiểu bối ở đây, thái hậu liền trách giận hoàng đế, oán giận là con mình mà giúp mình, trái lại giúp đỡ người ngoài, xem đại công chúa và nhị hoàng tử hôm nay đều bị dọa đến đáng thương. Thái hậu dám oán giận như thế cũng là do thấy tâm tình hoàng đế tại rất tốt, nếu gặp lúc hoàng đế tâm tình tốt, bà cũng chỉ có thể câm miệng.


      Sùng Đức hoàng đế mỉm cười, : "Mẫu hậu, người lúc trước cũng , Ôn thái phi đem Tử Tu phó thác cho người, liền theo tâm ý của lần, có gì thể? Tin rằng nếu Ôn thái phi dưới suối vàng có biết, cũng vui mừng với việc Tử Tu lập gia thất, chứng minh đem chuyện cũ buông xuống."


      "Thế nhưng, nếu đem Dao nhi chỉ hôn cho , phải rất tốt sao? Dao nhi nhà chúng ta hoàn hảo về mọi mặt, nha hoàn làm sao có thể so với nàng? Cưới về nha hoàn làm chính thất, bị biết bao nhiêu người cười nhạo."


      Sùng Đức hoàng đế nghe xong có chút vui vẻ, nhịn được trêu chọc : "Nếu để ý lời đồn đại thế nhân, năm đó cũng khiến cho hoàng đệ bị thế nhân hoài nghi là đoạn tụ. Mẫu hậu người xem, hoàng đệ ở trong kinh thành phải cũng có lời đồn đại bay đầy trời, nhưng người xem đệ ấy có thèm để ý tới đâu chứ?"


      Thái hậu có chút phục: " để ý, nhưng ai gia là mẫu thân , trong lòng lo lắng. Con lại nhìn Uẩn nhi chút, những nữ quyến nhà đại thần như thế nào? Bọn họ dám bộ dáng Uẩn nhi làm sau này ai dám nhận nàng làm con dâu? Vốn nghiêm túc, Túc vương phi còn dạy nàng như vậy..."


      "Nga, có gì tốt a." Sùng Đức hoàng đế vẻ mặt tràn ngập tự hào, tiểu quận chúa Túc vương phủ là tôn nữ đắc ý nhất: "Nữ nhi cũng thua nam nhi, Uẩn nhi rất có tiền đồ, tương lai có thể có khả năng chống nửa bầu trời, tựa như trong triều đình có hoàng đệ chấn giữ, trẫm cũng an tâm vài phần."


      "Hoàng thượng!" Thái hậu khiếp sợ kêu lên: "Uẩn nhi là nữ hài tử (bé )!"


      "Trẫm biết, nhưng Uẩn nhi trông rất giống hoàng đệ, đến thần thái cũng giống như đúc, phải sao?"


      "Nhưng vẫn là đáng , có cách nào biến thành bé trai..."


      Hoàng hậu ở bên cạnh nghe hai mẹ con đối thoại, nhịn được thầm lật bàn, thầm nghĩ: Túc vương để ý, Ôn Tử Tu để ý, bởi vì những lời đồn đại vừa mới nổi lên liền bị vị hoàng đế sủng đệ đệ đến tận trời này thầm xử lý, có người làm thay, Túc vương lại sao phải để ý? Về phần quận chúa Túc vương phủ... Ôi, đau đầu a!


      Hai mẹ con chuyện về tiểu quận chúa Túc vương phủ hồi, Sùng Đức hoàng đế thấy thái hậu mệt mỏi, dặn dò bà nghỉ ngơi liền cùng hoàng hậu rời khỏi Trọng Hoa cung.


      Đế Hậu hai người được đoạn, Sùng Đức hoàng đế : "Hoàng hậu, các hoàng tử và công chúa tuổi cũng lớn, nàng hãy phái cung nhân cẩn thận hầu hạ, trẫm hi vọng về sau còn xảy ra chuyện như tối hôm qua nữa. Về phần chuyện lần này, đợi cấm vệ báo cáo xong, người nào có liên quan đều phải bị trừng phạt."


      Nhìn hoàng đế nghiêm mặt lạnh lùng, trong lòng Triệu hoàng hậu như ăn quả đắng, thực đưa cho nàng vấn đề quá khó khăn, bất quá nàng làm hoàng hậu, nếu như ngay cả nàng cũng chia sẻ việc này với nam nhân của mình được, dự đoán thế gian này ai có thể làm được, đến lúc đó phải chịu nhiều vất vả hơn? Nghĩ như thế, Triệu hoàng hậu kính cẩn đáp tiếng biết.


      Đại khái là biết được hoàng hậu khó xử, Sùng Đức hoàng đế vươn tay kéo tay nàng, ôn tồn câu "Cực khổ cho nàng rồi". Triệu hoàng hậu cười cười, lại nắm tay .


      Đế hậu hai người tay trong tay bình thản dạo bước trong cung điện rộng lớn xa hoa.


      *******


      Ra khỏi Trọng Hoa cung, hai vợ chồng trẻ tuổi chậm rãi bước trong cung, ánh mặt trời tản mạn, rơi vào người hai người, mang đến loại cảm giác thích ý —— hoặc là bởi vì bên cạnh có người kia, cho nên trong lòng mới có cảm giác vui thích chăng.


      "Sao chàng lại tới đây? Bây giờ phải là thời gian các hoàng tử học sao?" Như Thúy nương kỳ quái hỏi.


      Ôn Lương cười tươi như hoa, "Ân, đúng là thời gian bọn họ học, ta cho bọn họ làm bài tập tại chỗ, để cho bọn họ đọc diễn cảm trăm hai mươi bài thơ, sau đó đọc thuộc lòng, rồi chép lại trăm hai mươi lần."


      Như Thúy nương vẻ mặt lên án: "Ôn đại nhân chàng ‘quan báo tư thù’!" (Lấy việc công báo thù riêng)


      "Phải, ta chính là quan báo tư thù, thế nào?" khẽ nâng cằm, trong ngày thu tươi đẹp và dưới ánh mặt trời chói chang dung nhan tuấn mỹ của dường như tản ra ánh sáng lấp lánh làm cho người ta có cách nào nhìn thẳng, có thể đẹp đến như vậy, giống như viên ngọc lưu ly tỏa sáng dưới ánh mặt trời.


      Như Thúy nương cười híp mắt nhìn , thoải mái : " thế nào, ta rất cao hứng." xong, đỏ mặt chủ động lôi kéo tay ở trong áo bào rộng thùng thình, cảm thấy cảnh tay trong tay này tạo nên tác phẩm điêu khắc tuyệt vời, bàn tay ấm áp mạnh mẽ, làm cho nàng luyến tiếc buông tay ra nha.


      Ôn Lương nắm tay nàng chặt, nghiêng đầu nhìn nàng cái, sau đó đột nhiên phá hư khí đem nàng kéo lại gần nhéo mặt của nàng, ngữ khí tốt hỏi: "Nha đầu, tối hôm qua ta dặn nàng như thế nào ? Nàng hôm nay làm như thế nào?"


      Như Thúy nương lập tức kêu oan: "Ôn đại nhân, đây là do có cơ hội thôi, hơn nữa chủ ý này quá ngu ngốc, ta tin tưởng nếu mình làm như vậy, thái hậu nương nương lập tức đuổi ta ra khỏi cung."


      "Sợ cái gì, phải có bản đại nhân ở đây sao?" Ôn Lương cười trêu ghẹo nàng.


      Như Thúy nương thở dài, "Chính là vì Ôn đại nhân ở đó, cho nên ta mới muốn đem đến cho chàng thêm phiền phức." Sau đó lại thấp giọng : "Nếu hoàng thượng và vương gia tới, thái hậu nương nương chừng mắng chàng biết quản thê tử. Ôn đại nhân rất tốt, ta mới muốn để cho người khác xem chàng..."


      Ôn Lương nhất thời biết nên phản ứng như thế nào, chỉ cảm thấy trong lòng vừa chua xót lại mềm mại, cuối cùng rốt cuộc nhịn được kéo nàng vào trong lòng, cho dù xung quanh còn có thị vệ và cung nhân nhìn cũng mặc kệ .

      Ishtar: vào ủng hộ nhé các nàng. truyện ta edit tốc độ 'cụ rùa', còn beta là siêu nhân điện quang nha. :yoyo39::yoyo39::yoyo39:

    4. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      :031:Oà oa oa, cuối cùng truyện này trở lại rồi, hạnh phúc wớ .:062::062:
      Ishtar thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mừng quá , cuối cùng mọi người trở lại, hóng bữa h, hihi:yoyo68::yoyo68::yoyo68:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :