1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      ấy number one!
      Tồn Tồn thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]
      [​IMG]
      còn phải trái lương tâm giả trang thành dáng vẻ nàng dâu dịu dàng hiền lành --- Nghĩ đến phải trải qua cả đời giống hôm nay, Ôn Ngạn Bình đau khổ lấy tay che mặt.

      Hạng Thanh Xuân ngồi bên giường, nhìn người giống như cá chết dang tứ chi nằm lỳ giường, nhịn vui vẻ, sờ sờ lưng nàng, thuận tay tháo trang sức đầu nàng xuống, sau đó vén tóc dài đen nhánh của nàng ra sau, đè xuống hôn lên cần cổ non mịn của nàng cái.

      “Tiểu sư đệ, hôm nay nàng làm rất tốt, cổ vũ cái nào!”

      Theo lời , mặt nàng được bàn tay thon dài nâng lên, nụ hôn rơi xuống.

      Ôn Ngạn Bình trực tiếp đánh quyền đáp trả ~~.

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 162
      Edit: tồn tồn
      Tống thị cẩn thận bưng chén thuốc vào nhìn thấy bà bà ngồi ở bên giường, tướng công nhà mình ngồi tựa giường, lưng dựa vào gối lớn, mặt mày xanh mét.

      Trong lòng Tống thị lộp bộp tiếng, nàng càng cẩn thận hơn, đến cười : “Nương, tướng công, thuốc sắc xong rồi.”

      Nhị nhu nhân dùng khăn tay xoa xoa khóe mắt, thấp giọng nguyền rủa câu rồi mới với con trai sắc mặt tốt ờ giường: “Con nên thoải mái thả lỏng tinh thần nghỉ ngơi, cần để ý những chuyện khác. Tây viện bên kia, lão phu nhân chán ghét vứt bỏ mười mấy năm, thể sớm chiều có thể trở mình. Trong nhiều con cháu như thế, lão phu nhân thương con nhất, tên hồ ly tinh kia thể so sánh được với con.”

      Tống thị để thuốc lên bàn, nghe thấy lời sau cùng của bà bà, vội cúi đầu xuống.

      Đem nam nhân so sánh với hồ ly tinh…chuyện này là….Nhất thời nàng biết đánh giá thế nào cho tốt.

      “Nương, con biết.” Hạng Thanh Minh khó chịu lên tiếng, vẻ mặt u sầu.

      Nhị phu nhân lại lau nước mắt, giọng an ủi con trai hồi, sau đó nhanh chóng quay qua con dâu, dặn nàng chăm sóc con trai cho tốt, thuận tiện dặn dò hạ nhân hầu hạ bên cạnh con trai và con dâu chút, sau đó bà xoắn xoắn khăn tay rời , bà muốn tìm trượng phu, thương lượng với ông chút, thể nào để Tây viện khôi phục lại càn rỡ như trước kia.

      Sau khi nhị phu nhân rời , Tống thị thăm dò: “Tướng công, thuốc sắp nguội rồi, nên uống thuốc thôi.”

      Hạng Thanh Minh nhìn nàng, thấy vẻ mặt nàng thận trọng, trong lòng chán ghét.

      Dung mạo Tống thị có gì xuất sắc, xinh đẹp thướt tha bằng tiểu thiếp Uông thị mà Hạng Thanh Minh sủng ái nhất, có thể Uông thị là hình mẫu lý tưởng để nam nhân thời bấy giờ, lấy thê tử hiền nạp thiếp mỹ nữ. Hơn nữa Tống thị là trong những chất nữ mẫu tộc của nhị phu nhân, là biểu muội của Hạng Thanh Minh, từ xưa đến nay biểu huynh biểu muội dễ dàng phát sinh chuyện gì đó, đáng tiếc, và biểu muội này do thân phận gần kề nên có tình cảm gì, sau khi bị mẫu thân ép lấy nàng, cũng giống như lấy quản gia về nhà, Hạng Thanh Minh vốn thích nổi.

      Tống thị bưng chén thuốc tới, Hạng Thanh Minh lạnh lùng nhìn nàng cái, vung tay áo lên, chén thuốc bị hất văng ra ngoài, nước thuốc văng tung tóe khắp nơi sàn nhà, còn văng lên cả y phục màu hồng đào của Tống thị, lưu lại từng vết nước loang lổ.

      “Uống thuốc gì, đó chỉ là lời đại phu, tùy tiện để kê đơn mà thôi, ngược lại nàng còn sốt sắng sắc thuốc, bệnh cũng thành bệnh mất! Chẳng lẽ nàng nghĩ ta nên ngã bệnh mới tốt, nàng hận thể ba ngày hai bữa khiến ta bị bệnh? Nàng có đầu óc hay ? Sao khác đầu gỗ là mấy vậy? Người ta cái gì cũng tin, bảo sao làm thế ấy, có chủ kiến…”

      Đột nhiên bị mắng trận, Tống thị hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh nàng biết trượng phu giận chó đánh mèo mà thôi. Hôm nay là ngày đầu tiên nàng dâu mới kính trà trưởng bối, khác thường của Hạng Thanh Minh lúc đó phải lên quen biết đại tẩu sao? Nhưng mà nhìn thái độ phu thê Dũng Xuyên Bá, ràng là bảo vệ nàng dâu, chèn ép cháu cưng, chắc chắn trong đó có điều bí .

      Mặc dù trong lòng Tống thị hiểu , nhưng thấy nổi nóng, nàng cũng phản bác, chỉ lúng túng đứng đó, mặc cho mắng.

      Mắng hồi, tức khí trong lòng Hạng Thanh Minh có vẻ tản bớt, thấy Tống thị ngơ ngác đứng đó, hơi áy náy. Tuy bình thường Tống thị hơi cứng ngắc xíu, nhưng người tính là ngốc nghếch, cũng coi như hiền lành, ngày thường cũng kính trọng nàng.

      Chỉ là, Hạng Thanh Minh là nam nhân, thể hạ mình xin lỗi, chỉ phất tay : “Nàng xuống , ta nghỉ ngơi lát, chút nữa sai người vào dọn dẹp cũng được.”

      biết Tống thị là đầu gỗ hay đầu gỗ giả, nghe xong lời thế mà xuống, biết an ủi tâm trạng tốt cùa trượng phu, trong lòng Hạng Thanh Minh oán giận, hung hăng cắn gốc chăn, oán nàng thức thời, so được với Uông thị.

      Giận lát, Hạng Thanh Minh bỗng nghĩ tới chuyện sáng nay, cái chăn trong tay giống như biến thành khuôn mặt, còn là khuôn mặt tươi cười kiêu ngạo kia, lại trực tiếp cắn xuống, câm hận nện đùng đùng, nghiến răng nghiến lợi: “Ôn Ngạn Bình!”

      ****

      Ôn Ngạn Bình hoàn toàn biết tiểu thúc mới nhậm chức của nàng bệnh mà phải uống thuốc vì nàng, hơn nữa còn xem chăn là mặt nàng mà gặm. Lúc này, nàng mặc y phục mỏng, nằm nghiêng giường ngủ nửa mê nửa tỉnh, đến khi bị người ta bế lên, khuôn mặt bị người xấu sờ tới sờ lui, sau đó bàn tay kia tham lam tiến vào vạt áo…

      Nàng chút do dự, quất quyền tới.

      Hạng Thanh Xuân có đề phòng nên rất nhanh tránh được, đồng thời nắm chặt quả đấm của nàng, : “Nàng ngủ cả buồi chiều, dậy dùng bữa tối .”

      Lúc này Ôn Ngạn Bình mới mở to mắt, nhìn thấy quanh mắt nam nhân có vòng trò màu tím xanh, nàng nhếch môi cười rộ lên, đưa tay ôm cổ , cùng nhau thân thiết, cười ha ha: “Mắt của huynh vẫn còn xanh kìa, lát nữa dùng bữa với cha nương sợ bị cười hả?”

      Hạng Thanh Xuân cười : “Nếu nương biết vành mắt này là do nàng đánh…”

      “A ! Hồ ly tinh, huynh rất xấu, đánh thắng ta còn dám cáo trạng, huynh là trẻ con sao?” Ôn Ngạn Bình vội kêu lên, sợ bẩm báo với Hạng mẫu, hình tượng của nàng phải bị phá hủy sao?

      Hình tượng bị phá hủy cũng quan trọng, nhưng nàng sợ ảnh hưởng đến thanh danh Ôn phủ, nếu để người ngoài biết Ôn phủ gia giáo nghiêm, nương đều là hổ dữ, sau này Quý Quý làm sao gả ra ngoài? Bọn A Tuyết làm sao có thể lấy được thê tử tốt? Thế nên, nàng vất vả xây dựng hình tượng của mình tốt, ở trước mặt người ngoài thể người hiền lương thục đức.

      Hạng Thanh Xuân cười tiếng, sáp mặt qua: “Nàng hôn ta cái, ta che giấu giúp nàng.”

      ràng là huynh bày trò bị báo ứng còn đổ thừa ta, da mặt huynh dày!” Ôn Ngạn Bình khinh bỉ, nhưng mà vẫn chạm , hôn lên khuôn mặt như hoa xuân kia cái.

      phải mặt, là ở đây.” Hạng Thanh Xuân chỉ vào cánh môi xinh đẹp của mình.

      Khóe miệng Ôn Ngạn Bình hơi run rẩy, nàng tự an ủi mình, đại trượng phu co được giản được, lại sáp tới, “Ba” tiếng.

      Hạng Thanh Xuân hôn lại, vuốt vuốt lưng nàng: “ nghe lời. Được rồi, rời giường thôi, chúng ta dùng bữa tối với cha nương. Ngoại trừ mùng và mười lăm chúng ta sang Đông viện thỉnh an và dùng bữa với tổ phụ tổ mẫu, thời gian còn lại, người nhà chúng ta ăn với nhau.” giải thích cho nàng, tiếp đó cầm y phục tới, mặc vào cho tiểu nương lười biếng muốn nhúc nhích. ràng là y phục nữ nhân, nhưng hết lần này tới lần khác giúp nàng mặc lên từng cái từng cái, cả quá trình còn quen thuộc hơn nàng, khiến nàng nghi ngờ ra là nữ phẫn nam trang mới đúng.

      Mặc y phục tử tế, đám người Phi Y và Nghênh Hà tiến vào, hầu hạ nàng rửa mặt xong, bèn dâng trà táo đỏ cho nàng làm ấm bụng, khiến nàng khoan khoái dễ chịu nên lời.

      ÔnNgạn Bình ngồi trước bàn trang điểm, tùy ý để Phi Y chải tóc,khóe mắt nàng luôn liếc về phía Hạng Thanh Xuân.

      chỉ mình nàng ngắm, ngay cả Nghênh Hà và đám nha hoàn cũng nhìn Hạng Thanh Xuân, may mắn nha hoàn hầu hạ trong viện đều là tâm phúc, lo bị truyền ra ngoài, cho nên Hạng Thanh Xuân vô cùng tự nhiên dùng phấn trang điểm che giấu vòng tím xanh quanh mắt.

      Kỳ quầng xanh tím dưới mắt , lúc trưa đám người Nghênh Hà nhìn thấy, hơn nữa Nghênh Hà còn tìm trứng luộc cho lăn mắt đấy. Cái quầng xanh tím này buổi sáng vẫn chưa có, buổi trưa từ trong phòng ra thấy được. Dù cho có trái lương tâm mà quầng thâm này do đụng trúng cửa mà có, cũng nên lời, nào có ai đụng ra dấu vết tròn như thế? Vì vậy, là do ai làm, cần cũng biết, trong lòng mọi người hiểu là được rồi.

      Tần ma ma và Phi Y chỉ tiếc rèn sắt thành thép đối với tiểu nương bạo lực, hai người cảm thấy cần phải dạy dỗ tiểu nương lại, ai đời ngày tân hôn đầu tiên thê tử hung tàn đánh tân hôn phu chứ? Đây là bạo lực gia đình đấy! Hơn nữa còn là nữ nhân bạo nam nhân nữa, ra sợ người ta cười rớt răng hay sao?

      Mà Nghênh Hà hầu hạ Hạng Thanh Xuân lâu như thế, đương nhiên từng gặp Ôn Ngạn Bình, nên biết đức hạnh của nàng, Nghênh Hà vốn cho rằng Ôn thiếu gia là thành phần lương thiện dễ giao tiếp, đôi khi chỉ hay nghịch ngợm mà thôi. Ngày hôm qua khi giở khăn trùm đầu của nàng ra, Nghênh Hà giống như thấy sét giữa trời quang, lúc đó Nghênh Hà cảm thấy phẩm chất của Ôn thiếu gia rất tốt, nhưng bởi vì thân phận biến hóa nên thay đổi hình dáng, sau đó Nghênh Hà bắt đầu đồng tình với thiếu gia nhà mình, tại xem ra, quả nhiên nàng đồng tình nhầm người. Đồng thời Nghênh Hà càng thêm kiên định, sau này nàng nhất định thu hồi tâm tư, hầu hạ thiếu gia và thiếu phu nhân cho tốt là được, sức chiến đấu của phu nhân quá mạnh mẽ, chúng ta phải đối thủ đâu!

      Trang điểm xong, tiểu nương hung tàn nhanh chóng biến hóa, trở thành tiểu thư khuê các đoan trang hiền thục, dịu dàng thanh tú bên cạnh hôn phu, cười lộ răng, lộ chân, bước thong thả rộng hơn tấc, những hành động này làm cho Tần ma ma dạy dỗ nàng nhiều năm cũng tìm ra điểm xấu.

      Trong ngoài chênh lệch quá lớn, mặc dù Tần ma ma là lão nhân chứng kiến nhiều sóng gió, cũng thở dài nhìn tiểu nương hùng tàn diễn trò, bà tự nhủ, vậy được rồi, chỉ cần nàng thể trước mặt người ngoài như thế thôi, dù sao gia gì, các bà làm sao có thể được? Về phần ngày tân hôn đầu tiên mà xảy ra bạo lực gia đình, bà nên trở về bẩm báo với Ôn phu nhân, để mẫu thân dạy bảo con .

      Vì thế Tần ma ma, Phi Y và các nha hoàn hồi môn đều mong ngóng ngày lại mặt ba hôm nữa, đồng thời để đề phòng tiểu nương lại bạo lực, Nghênh Hà bèn mang vụ trong Xuân Hoa viện giao cho nàng, để nàng từ từ học hiểu cách quản lý.

      Nghênh Hà là nha hoàn biết điều, biết cái gì nên cái gì nên , hướng dẫn thiếu phu nhân hòa nhập vào Xuân Hoa viện, nàng luôn trung thực phối hợp giúp đỡ người của Ôn Ngân Bình làm việc. Khiến cho những nha hoàn khác trong Xuân Hoa viện gấp gáp.

      "Nghênh Hà tỷ tỷ, tỷ điên rồi, ràng các nàng ấy muốn đoạt công việc của tỷ, ỷ vào chuyện mình là người bên cạnh thiếu phu nhân. Dù cho là thiếu phu nhân, nhưng nàng ta cũng là nàng dâu mới vào cửa, cứ như vậy là khoa tay múa chân hay sao?" nha hoàn cảm thấy bất công thay cho Nghênh Hà.

      Nghênh Hà lạnh nhạt nhìn, những người bất bình giúp nàng đều là những nha hoàn Hạng mẫu đưa sang cách đây lâu, các nàng ta ỷ là người của đại phòng đây mà, từng hầu hạ bên người Hạng mẫu nên hơi vô lễ, coi chừng những nha hoàn này có khả năng bị thiếu gia đá văng hết đấy, giữ lại chỉ suốt ngày nghe lời sinh thôi.

      Nghênh Hà là nha hoàn được giữ lại hầu hạ ở Xuân Hoa viện lâu nhất, năm năm rồi, có thể là lão nhân của Xuân Hoa viện, nàng tạo ra kỳ tích là người duy nhất bị nén ra ngoài, thậm chí còn trở thành đại nha hoàn hai trong viện, là nha hoàn nhưng rất có thể diện, thậm chí còn có nha hoàn suy đoán, sau khi thiếu phu nhân vào cửa, Nghênh Hà chải tóc làm di nương nữa kìa.

      Nghênh Hà có thể tới bước này, là do nàng nhìn thấu và an phận mà thôi. Nếu nàng kiềm chế làm theo cách của các nha hoàn xinh đẹp trong đại phòng, biết bị ném đến nơi nào rồi. Trong Xuân Hoa viện, xinh đẹp cũng vô dụng, ngươi có thể đẹp hơn thiếu gia chăng?

      Cũng bởi nhìn thấy trước tương lai, nên Nghênh Hà mới an phận thủ thường, chỉ làm tốt bổn phận của mình. Nàng hầu hạ thiếu gia nhiều năm như thế, làm sao biết Ôn thiếu gia là tim của thiếu gia, đặc biệt bây giờ Ôn thiếu gia biến thành Ôn tiểu thư, trở thành thiếu phu nhân, nàng ấy còn được thiếu gia nâng lên trời chắc. Hơn nữa thiếu phu nhân vẫn giữ nguyên tính cách khi làm Ôn thiếu gia, căn bản hề để ý chuyện nữ nhi này nọ, nàng ấy nguyện biến mình thành nam nhân, đối xử với nha hoàn vô cùng hòa ái dễ gần.

      Gần dây Nghênh Hà mới biết, mọi chuyện là do Tần ma ma và Phi Y tác động, thiếu phu nhân hề phân phó, các nàng sợ thiếu phu nhân cẩn thận bị người ta bắt nhược điểm nên mới muốn nắm quyền trong Xuân Hoa viện. Tránh cho những nha hoàn bà tử nhiều chuyện, ra ngoài lời nên , Nghênh Hà nghĩ đến lúc đó cần thiếu phu nhân xử lý, mà có lẽ thiếu gia ra tay trước ấy chứ.

      Hiểu hết lợi hại nên Nghênh Hà vô cùng phối hợp giúp đám người Tần ma ma quản lý Xuân hoa viện. Về phần nàng, chỉ cần người thông minh chút là biết, nàng là lão nhân trong Xuân Hoa viện, lại quen hầu hạ thiếu gia, nể tăng cũng phải nhìn mặt phật, cần lo lắng bị người bên cạnh thiếu phu nhân làm khó dễ, nàng có được tấm giấy thông hành.

      Trong lúc đám người Tần ma ma và Phi Y mong ngóng, thời điểm lại mặt ba ngày sau tới gần.

      Hạng Thanh Xuân có năm ngày nghỉ thành thân, qua ba ngày vẫn luôn phụng bồi thê tử tân hôn, hai người gắn bó như keo sơn, trong lòng Hạng mẫu vừa an tâm vừa chua xót, lúc con trai và con dâu đến thỉnh an, bà cũng dặn dò vài tiếng, kiểm tra lễ vật lại lần cuối rồi mới cho đôi tiểu phu thê ra cửa.

      Sau khi lên xe ngựa, Ôn Ngạn Bình thu hồi dáng vẻ hiền lương, trực tiếp nằm ngay đơ, có chút hình tượng nào.

      Hạng Thanh Xuân cảm thấy buồn cười, ôm nàng vào lòng, hôn lên mặt nàng, biết nàng có thể giả bộ đến bao lâu, rất chờ mong ngày nàng chịu nổi nữa mà phát uy ~~.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :