1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      tiểu mập ú đó chắc thành cặp với Tiếu Tiếu rồi. tks nàng

    2. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      mình vẫn luôn theo dõi cơ mà k hiểu tại sao k lên thông báo ý :v

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      cái thông báo của DĐ lởm cực kỳ, lúc có lúc ko :))) ta thấy bạn Vệ vs nương Tiếu Tiếu hợp đôi hơn, ghét của nào trời trao của ấy mà, bạn Mạc còn quá :))
      tks nàng

    4. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      May mà vào check k lại bỏ lỡ mất 2 chương :-( cái thông báo của Diễn đàn bi kì cục :|

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 41
      Beta: Ishtar


      Buổi tối cùng ngày, Ôn Lương cùng nương tử nhà mình vừa lăn lộn vừa trao đổi tình cảm, về việc hôm nay vì sao nhiệt tình như vậy, Ôn đại nhân tỏ vẻ chẳng qua là bị nghẹn sắp hỏng thôi.


      Như Thúy nương bị lăn qua lăn lại nhiều quá, rốt cuộc nhịn được hỏi: "Ôn đại nhân, chàng làm sao vậy?"


      Ôn Lương đè phía nàng hôn lên hai má phấn hồng của nàng, cười đến cực kì mê người: " có việc gì, chỉ là cảm thấy nha đầu nàng có lúc quá bình tĩnh." Bình tĩnh này khiến rất phiền muộn, chẳng lẽ nha đầu kia thực để ý đến như vậy sao?


      Như Thúy nương nhìn , đột nhiên cắn ngụm lên vòng ngực xích lõa của .


      Ôn Lương chỉ cảm thấy trận tê dại từ trước ngực truyền đến, tận trong xương đột nhiên nhảy ra cỗ khoái cảm khác thường, ôm người trong lòng chặt. Bất quá chưa kích động thân thể được bao lâu, đối phương lại rất nhanh khiến cho thần kinh bị kích động.


      "Ôn đại nhân, ta cảm thấy chàng quá để ý. Chẳng lẽ... Chàng thực chú ý đến cái nương Khúc Phương Phỉ gì gì đó sao?" Như Thúy nương vẻ mặt giật mình, sau đó do dự : "Nghe để ý cũng là loại cảm tình bắt đầu đơn giản nhưng có thể biến thành phức tạp đó. Ôn đại nhân, Khúc nương hình như mới mười ba xuân xanh, chàng có phải quá già rồi hay ?"


      Ôn Lương chỉ cảm thấy huyết khí trong ngực dâng lên, tràn khắp đầu , thiếu chút nữa thổ huyết rồi.


      "Ta để ý đến nàng ta!" nghiến răng nghiến lợi, còn chưa gặp qua tiểu nha đầu đó, để ý cái gì? chỉ là sợ nàng suy nghĩ nhiều về lời của Chu Chưởng Húc, muốn cho nàng hiểu cần quá để ý đến tiểu nương chưa dứt sữa mà thôi.


      Nhưng chuyện này quá ngược đời a, nàng bình tĩnh quá mức, ra là tự mình suy nghĩ nhiều?


      Như Thúy nương xác thực cảm thấy suy nghĩ nhiều, từ khi biết vị đại nhân này đến bây giờ cũng qua nhiều năm, mỗi chuyện với , ràng ý tứ của nàng rất đơn giản, nhưng lần nào cũng hiểu lầm ý nghĩ của nàng, quả nhiên người thông minh luôn luôn nghĩ nhiều, tùy tiện câu, bọn họ có thể suy diễn ra rất nhiều thâm ý, điều này làm cho Như Thúy nương có thói quen luôn suy nghĩ đơn giản đôi khi biết phải làm gì với .


      Cho nên , Như Thúy nương tình phải cố ý muốn nghẹn khuất phu quân nhà mình, tất cả chỉ là do tự mình suy nghĩ nhiều mà thôi.


      "Vậy rất tốt a." Như Thúy nương nhìn , thấy lại bắt đầu nhìn mình chằm chằm, cặp mắt đào hoa kia xinh đẹp mê người, làm hại nàng có loại suy nghĩ rằng khi tức giận lên cũng cực kì đẹp mắt. Có phải nàng có chút biến thái hay ?


      Nguyên bản còn có chút hiểu, nhưng biểu đạt ràng như vậy, nếu nàng giả ngu nữa có vẻ làm kiêu quá, vội vàng vươn hai tay ôm cổ của , nhìn thấy khóe môi cong cong thể hài lòng, cười : "Dù sao ta cũng biết Ôn đại nhân đối với mấy tiểu nương khác có hứng thú, cho nên ta cũng để ý. Nếu thiếu phụ khóc hai nháo đến giành Ôn đại nhân với ta, ta mới lo lắng."


      Ôn Lương có chút phiền muộn: "Vì sao phải là phụ nữ đàng hoàng nàng mới lo lắng?" Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ ở trong lòng nàng, chính là kẻ có hành vi bất thường, chỉ đối với những phu nhân nhà khác có gian tình? (Như Thúy nương: ╮(╯_╰)╭ xem , Ôn đại nhân lại suy nghĩ nhiều!)


      "Nữ tử đàng hoàng sống rất nội hàm, các nàng bình thường đều kiềm chế lại do thân phận, dám làm ra tình khác người. Tựa như ong mật nuôi trong nhà tùy tiện đậu lên cành hoa nhà người khác, chỉ có ong mật hoang dại có tổ chức kỷ luật nhìn thấy chỗ nào có hoa cũng bay tới."


      "..."


      Nghe xong ví dụ của nàng, Ôn Lương trong lúc nhất thời chỉ có thể 囧 mặt. Ví dụ này thực trắng trợn đến mức làm cho người ta vô lực phản bác.


      lật người nàng lại, đem thân thể mềm mại thơm ngát của nàng ôm vào lòng, "Nàng thể đổi cái ví dụ khác hàm súc hơn sao?"


      Như Thúy nương tùy tiện : " có cách nào a, ta từ bé theo tiểu thư cùng nhau học, đều phải tự mình nhận biết, tựa như tiểu thư nhà ta , chúng ta phải lúc nào cũng dựa vào sách vở."


      Dự đoán có thể hùng hồn thừa nhận bản thân có kiến thức có học vấn chắc chỉ có mình nương ngốc nằm trong lòng mà thôi.


      Điều Ôn Lương muốn, lại là tính cách chân vô cùng hiếm có này của nàng, mới có thể mang lại náo nhiệt cho cuộc sống của .


      Ôn nhu hôn môi nàng, Ôn Lương vỗ vỗ lưng của nàng, thấy nàng có vẻ buồn ngủ, ôn nhu : "Mệt mỏi liền ngủ , ta lăn nàng nữa."


      nhàng đáp ứng tiếng, nàng chui vào trong ngực , đem mặt tựa vào cổ . Khí trời lạnh giá, giường có ấm lô đích thực là quá hạnh phúc. Mà theo khí trời trở nên lạnh, Như Thúy nương liền thích trùm hết chăn qua đầu mà ngủ, Ôn Lương vốn dĩ tướng ngủ rất đàng hoàng liền vì nàng mà thay đổi, hai người thoải mái muốn ngủ kiểu gì ngủ.


      Ôn Lương nhìn nàng giống như con mèo chui vào lòng , khóe môi liền nhếch lên mỉm cười, càng ôm nàng chặt vào lòng.


      ******


      Ngày hôm sau, dùng xong đồ ăn sáng, hạ nhân liền tới bẩm báo có công tử nhà binh bộ thượng thư cùng công tử của nhà hàn lâm học sĩ ở trước cửa.


      Hai người chuẩn bị ra, lại thấy ba người thiếu niên do dự đứng trước cửa —— tiểu mập mạp lôi kéo Vệ thiếu gia kiêu ngạo, hai mắt đẫm lệ lưng tròng, Chu Chưởng Húc đứng bên cạnh xem náo nhiệt. Phía sau bọn họ có hai nô bộc, tay cầm đầy lễ vật.


      Nhìn thấy bọn họ xuất , Mạc Tiềm hai mắt tỏa sáng, vóc người tròn vo lăn qua đây, tươi cười rạng rỡ , "Ôn tiên sinh, Ôn phu nhân, chúng ta có thể chưa?"


      Ôn Lương mỉm cười đáp có thể, liền thấy tiểu mập mạp lăn tới chỗ xe ngựa cách đó xa rồi.


      "Chú ý tiền đồ!" Vệ Triêu Ấp oán hận gõ đầu tiểu mập mạp.


      Chu Chưởng Húc vội vã lên xe ngựa, quay lại giải thích với hai người: "Vệ thiếu hôm nay có chút tức giận, bởi vì Mạc Tiềm mới sáng sớm chạy đến Vệ phủ quấy rầy tập thể dục buổi sáng. Mạc Tiềm rất mong đợi ngày hôm nay." xong cẩn thận nhìn .


      Ôn Lương cười cười, mang theo Như Thúy lên chiếc xe ngựa được quản gia chuẩn bị sẵn.


      Đám người Vệ Triêu Ấp liền ngồi lên cỗ xe ngựa khác.


      Chờ Chu Chưởng Húc lên xe ngựa xong, Mạc Tiềm liền lăn tới, vẻ mặt chờ đợi hỏi: "Ôn tiên sinh có ?"


      " có gì hết." Chu Chưởng Húc vuốt cằm suy tư, "Bất quá ta cảm giác Ôn tiên sinh coi trọng ngươi đâu, Tôn nương sớm muộn gì cũng phải về Giang Nam, phụ mẫu nàng đều ở Giang Nam, có thể đoán được cam tâm gả nàng quá xa."


      "Hồ thái y phải vẫn ở đây đấy thôi." Tiểu mập mạp vẫn chưa từ bỏ ý định, sau đó với Chu Chưởng Húc: " Chưởng Húc, ngươi nhất định phải giúp ta! Vệ thiếu, chung thân đại của ta liền nhờ vào ngươi!"


      Chu Chưởng Húc ôn nhã cười, đưa ra bất cứ lời bình luận nào, Vệ Triêu Ấp vẻ mặt cao quý lãnh diễm, lạnh lùng mở miệng: "Biến!"


      "Vệ thiếu!!!"


      Như Thúy nương tay ôm cái lò để sưởi ấm, sau khi nghe được thanh bi phẫn vang lên, lo lắng biết có chuyện gì xảy ra, lại nghe được thanh có vật thể nặng bị đụng vào vách xe, liền muốn thò đầu ra ngoài xem trò vui, bất quá ngay lập tức liền bị mỹ nhân phu quân nhà nàng bình tĩnh kéo trở về.


      "Tiểu hài tử cãi nhau ầm ĩ mà thôi, cần phải để ý tới."


      Thấy qua loa như vậy, Như Thúy nương lại có suy nghĩ, trong lòng có thêm nhận thức mới về Ôn đại nhân: Việc nên suy nghĩ nhiều lại tự suy diễn, việc nên dành nhiều thời gian suy ngẫm, lại thờ ơ như biết mọi chuyện rồi. Quả nhiên tâm nam nhân như mò kim đáy bể a!


      Rất nhanh đến phủ Hồ thái y, Như Thúy nương sau khi xuống xe ngựa liền ngó sang chỗ ba thiếu niên kia, ngoại trừ khối cầu tròn tròn trắng trắng Mạc Tiềm hưng phấn ra, hai người còn lại sắc mặt có chút căng thẳng. Như Thúy nương tỉnh ngộ, bình thường thấy tiểu mập mạp bị hai người lôi ra trêu chọc, nhưng đến thời điểm mấu chốt, tiểu mập mạp kia lại là người bình tĩnh nhất a.


      Lúc đợi hạ nhân gõ cửa, lại có thêm đội người ngựa nữa tới, đội ngũ thập phần hoa lệ, thu hút chú ý của mọi người, tỳ nữ xinh đạp ăn mặc gọn gàng chạy nhanh tới vén màn xe, các quý nữ nhà thế gia lần lượt bước xuống.


      Lúc các thiếu nữ nhìn thấy trước cửa phủ Hồ thái y là ai, khuôn mặt hết sức sửng sốt, tầm mắt lướt qua nam tử tóc đen mặc trường bào màu trắng, tuấn dung tỳ vết, giống như trăng thanh gió mát làm động lòng người, lại nhìn đến cặp mặt đào hoa sâu thấy đáy, khống chế được liền đỏ mặt, vội vàng cúi đầu.


      "Đại công chúa, Khúc nương, Diêu nương." Chu Chưởng Húc cười : " khéo quá."


      "Ôn Tử Tu..." Đại công chúa thào tiếng, ánh mắt có chút mơ màng, bất quá nhìn nữ nhân ở bên cạnh nam nhân kia, trong lòng đau xót, vội vàng thu hồi tầm mắt, dám lại sinh hoài niệm.


      Khúc Phương Phỉ và Diêu Đồng Đồng nghe thấy đại công chúa thấp giọng gọi, đồng thời mở to mắt nhìn về phía Ôn Lương. Ôn Lương ở kinh thành danh tiếng rất lớn, nhưng người gặp qua có bao nhiêu, càng cần phải tới bọn họ cùng lứa với , Ôn Lương đối với bọn , cũng chỉ là nhân vật truyền kì chỉ nghe danh mà thấy mặt. Lúc này nhìn thấy, trong lòng khỏi nảy lên loại cảm giác tiếc nuối, quả nhiên đúng như lời đồn đại tuyệt thế vô song, làm cho người ta thán phục.


      Ba người thiếu nữ nhàng hành lễ, Ôn Lương chờ người hành lễ xong, mới hỏi: "Các ngươi hôm nay vì sao lại tới chỗ này?"


      "Chúng ta là tới thăm Hồ lão phu nhân." Đại công chúa trả lời đúng mực, "Nghe Hồ lão phu nhân thân thể khó chịu, hoàng tổ mẫu kêu ta tới thăm."


      Hồ thái y là người đứng đầu thái y viện, y thuật của ông xuất chúng, cả đời cứu vô số người, về sau lúc tiến vào thái y viện, cũng hết sức cẩn trọng, làm tốt nghĩa vụ của bản thân, rất được thái hậu và hoàng đế kính trọng. Từ sau khi nghe Hồ lão phu nhân thân thể khó chịu, người trong kinh thành từng mang ơn của Hồ thái y đều tranh nhau gửi lễ vật đến hỏi thăm.


      Đương nhiên, đám người đại công chúa hôm nay đến còn có nguyên nhân khác.


      Từ sau cuộc tỉ thí ở tiết hạ nguyên, Khúc Phương Phỉ đối với người thổi tiêu thuyền ngày đó nhớ mãi quên, liền nhờ đại hoàng tử thăm dò giúp nhằm tìm ra người diễn tấu ngày đó. Đại hoàng tử cũng bị nhầm lẫn, cho rằng người diễn tấu thuyền ngày đó chính là nương xa lạ kia, nghe nàng là ngoại tôn nữ của Hồ thái y đến từ Giang Nam, liền đem tin tức này tiết lộ cho Khúc Phương Phỉ. Đại công chúa nghe tới chuyện này, trong lòng cũng muốn nhận thức chút vị Tôn nương tiêu nghệ xuất chúng kia, thế là liền ở trước mặt thái hậu ra chuyện Hồ lão phu nhân bệnh, thái hậu cảm động Hồ thái y cả đời vì hoàng gia mà cống hiến rất nhiều, liền kêu tôn nữ an ủi.


      Mà hai người Khúc Phương Phỉ và Diêu Đồng Đồng cũng là tuân theo ý muốn trong nhà, đại diện cho nhà mình qua đây, cũng nghĩ tới hôm nay mọi người đều tụ tập cùng chỗ.


      Nghe xong nguyên nhân vì sao các nàng lại đến đây, mấy người Vệ Triêu Ấp liền liếc mắt nhìn nhau, trong lòng biết các nàng chỉ là mang danh nghĩa đến thăm bệnh để tìm Tôn Tiếu Tiếu mà thôi.


      Rất nhanh , liền có người gác cổng ra mở cửa, nhìn thấy trước cửa đông người như vậy, khỏi sửng sốt hồi, đến khi biết được cả đại công chúa cũng tới, vội vàng kinh sợ thỉnh bọn họ tiến vào, lại phái người vội vàng thông tri lão gia.


      Đại công chúa thân phận tôn quý, lại là đại diện cho thái hậu, nên chỉ có thể ở phía sau nàng, những người khác liền theo sau tiến vào, đại công chúa nhìn thấy người nọ trong lòng có chút thất vọng, nhưng làm ra thái độ gì thích đáng.


      Diêu Đồng Đồng là nữ nhi dòng chính Diêu gia của nhà mẹ đẻ của thái hậu, biểu tự nhiên rất chuyên nghiệp, bất quá cũng thường liếc trộm Ôn Lương, mặt có rặng mây đỏ. Chỉ có Khúc Phương Phỉ lo tìm người liền hề chú ý đến , so với mỹ nam, nàng càng theo đuổi đỉnh cao của nghệ thuật, mục đích chuyến này của nàng là tìm người ngày đó thổi tiêu tỉ thí với nhau trận.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :