1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Lời của Như thúy nương có lực sát thương rất lớn. biết Đại hoàng tử với Nhị hoàng tử thấy Ôn Lương ở bên này có biểu cảm gì a?

    2. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Ôn đại nhân bị chê già ah.....:yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 37
      Beta: Ishtar

      Sau đó lâu, thuyền đến chỗ trống sông, cách đó xa có cây cầu lớn, cầu đứng đầy người tham gia lễ hội, dọc theo hai bờ sông là bờ đê cực kỳ rộng, đó người đến người , rộn ràng nhốn nháo, rất náo nhiệt.


      Đại hoàng tử sớm ngồi chiếc thuyền, khi thuyền bọn họ ra đến giữa sông, bên kia phát ra tiếng gọi, các thiếu niên vốn vây quanh Tôn Tiếu Tiếu bị Vệ Triêu Ấp tức giận dọa sợ chạy tới boong thuyền đáp trả, tuyệt đối thể thua người thua trận.


      Như Thúy nương bình yên ngồi trong khoang thuyền, xuyên qua mành trúc che cửa có thể nhìn thấy phía đối diện có chiếc du thuyền hoa lệ có hai tầng, phía bố trí thành lầu các, từ đằng xa có thể nhìn thấy lầu có các thiếu nữ mặc y phục giản dị với dáng người nổi bật như như sau những tấm sa màn, làm cho người ta khỏi có mấy phần tưởng tượng. Mặc dù chiếc du thuyền của bọn họ này cũng lỗi thời, nhưng so với chiếc thuyền của hoàng tử vẫn còn kém chút, điều này làm cho sắc mặt Vệ Triêu Ấp có chút tốt, hung hăng trừng người thiếu niên chuẩn bị cái thuyền này.


      Thuyền đối diện do đại hoàng tử và nhị hoàng tử cầm đầu, mang theo mười mấy thiếu niên đứng ở boong thuyền, đại hoàng tử phe phẩy chiếc quạt có vẽ hình sông nước Giang Nam, phong thái nhanh nhẹn, hăng hái. Mà ở lầu các thuyền có hơn mười quý nữ con nhà quyền quý trong kinh ngồi ngay ngắn, khoan thai dựa vào lan can nhìn các thiếu niên hai chiếc thuyền giao tranh.


      Xuyên qua màn trúc, khi thấy thuyền đối diện có mấy khuôn mặt quen thuộc của các nương, Như Thúy nương khỏi mím môi cười, nguyên lai đại công chúa cũng tới nha. Ánh mắt lại chuyển, nhìn thấy hai vị hoàng tử đứng chung chỗ boong thuyền, qua thần sắc bọn họ lúc này, nhị hoàng tử rất chi là khiêm tốn tao nhã, nào có chật vật của đêm đó.


      "Ôn đại nhân, đại hoàng tử cầm cây quạt nhìn xấu hoắc." Như Thúy nương lên bình luận.


      Tôn Tiếu Tiếu cũng nhìn cái, cười hì hì phụ họa: "Đúng, bọn họ thoạt nhìn rất khôi hài, có tiêu sái như biểu ca."


      "Đúng, xem ra muốn ra vẻ đẹp trai, cũng phải là ai cũng có thể làm."


      "..."


      Ôn Lương lặng yên buông cây quạt ra, tình hề mang cây quạt ra để tỏ vẻ hào phóng trang nhã, mà là thói quen trong tay cần phải có thứ gì đó để cầm, nếu suy nghĩ được cái gì. Đương nhiên nếu phản bác như vậy, tin tưởng nương tử ngốc nhà ra cái gì đó càng làm cho hộc máu, cho nên vẫn bảo trì trầm mặc tốt hơn.


      "Ai, biểu tẩu, tẩu nhìn mấy công tử kia, thực là quá mắc cười, bọn họ cười đến kiêu ngạo như vậy, cũng sợ cằm rớt xuống hay sao?"


      " có việc gì, bọn họ từ miệng rộng, có thể chịu được."


      ... ...


      ... ... ...


      Nghe hai nương chỉ trỏ, Ôn Lương có chút áp lực lớn, cuối cùng sửa sang lại sắc mặt, bình tĩnh uống trà.


      Các thiếu niên hai chiếc thuyền bắt đầu bày hai cái bàn boong thuyền rồi ngồi xuống, sau đó thuyền đối diện có thiếu nữ bắt đầu gảy đàn, hướng bọn họ so tài trước.


      Thiếu nữ này biểu diễn sử dụng nhạc khí là cây đàn cổ, khúc nhạc tên là 《 thu nguyệt thanh sương 》, tiếng đàn tự nhiên, linh hoạt kỳ ảo dễ nghe, mặc dù bởi vì còn trẻ nên kỹ xảo đủ thuần thục, nhưng tiếng đàn dạt dào tình cảm, thoát khỏi thế tục, có thể bỏ qua khuyết điểm đáng kể kia. Hai bờ sông náo nhiệt cũng lấp được tiếng đàn u nhiên linh hoạt kỳ ảo này, tiếng đàn mặt sông khoan thai xoay tròn, bỗng nhiên trở nên cao vút, như tri tri kỷ, như lời thầm thủ thỉ bên ti, như tâm tư thiếu nữ oán sầu, làm cho người nghe bất tri bất giác ngây dại, mọi động tác thanh khác cũng dần dần lắng lại.


      Đợi tiếng đàn ngừng, dòng người hai bờ sông cũng khỏi dừng chân, lát sau, rốt cuộc nhịn được vang lên tiếng vỗ tay rào rào, trầm trồ khen ngợi dứt. Mà vì tiếng đàn này, dòng người dừng chân hai bên đường và cầu cũng nhiều hơn, đặc biệt khi mọi người chung quanh biết hai chiếc thuyền đậu giữa sông là đệ tử của Thanh Sơn thư viện, chiếc thuyền còn có hoàng tử, càng hấp dẫn đông đảo ánh mắt tò mò.


      Rất nhanh , lại có người tiết lộ ngườivừa đánh đàn là quý nữ trongThanh Sơn thư viện, có thể thấy các công tử trẻ tuổi hai bên bờ ánh mắt đều sáng lấp lánh, xoa tay chờ mong được nhì thấy dung nhan của các nàng. Như vậy truyền mười, mười truyền trăm, người qua lại hai bên bờ sông càng ngày càng nhiều, tạo thành cảnh đông đúc tấp nập, mà các thiếu niên trẻ tuổi khí thịnh đối thơ luận thắng thua đánh cuộc cũng vì được mọi người biết, thế là nguyên bản là tranh chấp giữa các học sinh trong thư viện bay lên thành đại của toàn dân, đám hoàng thân quốc thích mang theo người nhà tế lễ nghe được chuyện này liền nổi lên lòng hiếu kì, trong đó có cả hoàng đế và Túc vương chờ người.


      khúc thôi, các công tử thuyền của đại hoàng tử liền hiểu được ý phía sau, sau đó có người tiến lên cất cao giọng : " khúc mở màn này là do Phương nương bên chúng ta bêu xấu, biết bên Vệ công tử các ngươi có ai có thể tiếp lại khúc nhạc này? Bất luận nhạc khí gì, chỉ cần đàn khúc nhạc là được rồi."


      Vệ Triêu Ấp sắc mặt đen thui cực kì khó coi trừng mắt nhìn bọn họ, những người này chắc chắn bên họ có ai hiểu luật sao? Đương nhiên các thiếu gia khi được giáo dục trong gia tộc, đối với nhạc khí cũng có học lướt qua, nhưng so với các quý nữ từ chú trọng cầm kì thi họa, liền kém hơn chút. Còn đối phương cũng biết bên này bọn họ đáng thương mời được nữ học sinh trong thư viện, thuyền căn bản có quý nữ, cho nên mới kiêu ngạo như vậy.


      Mạc Tiềm chạy đến, hai mắt lấp lánh : "Chúng ta phải có Tiếu Tiếu nương ở đây hay sao?"


      Vệ Triêu Ấp vẻ mặt hoài nghi: "Cái tiểu nha đầu kia? Ngươi tin tài nghệ của nàng so với được với Khúc Phương Phỉ?"


      Chu Chưởng Húc trầm ngâm chút, : "Chúng ta có thể thử lần. Vệ thiếu, dù sao tại đâm lao phải theo lao thôi, đừng để cho cuối cùng mất hết mặt mũi, liền chữa ngựa chết thành ngựa sống ! Ngươi nhìn xem hai bờ sông và cầu, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm chúng ta, ngươi cũng muốn ngày mai tổ phụ của ngươi lên triều, liền bị đồng liêu cười nhạo tôn tử của bọn họ thua còn mảnh giáp nào hay sao?"


      Vệ Triêu Ấp hung hăng trừng cái, bất quá cũng nhìn thấy được hiệu quả của khúc nhạc này của Khúc Phương Phỉ kia, trong lòng càng hận những tên khốn kiếp kia tuyệt đối là cố ý, thứ nhất là kêu Khúc Phương Phỉ có kỹ thuật tốt nhất trình diễn tài nghệ, ràng đến chèn ép bọn họ, muốn cho bọn họ ngay từ đầu liền mất tự tin.


      Bất quá Chu Chưởng Húc cũng sai, lập tức Vệ Triêu Ấp liền cất giọng kêu cho bọn họ chờ lát, mang theo tâm tình thấp thỏm cùng Mạc Tiềm, Chu Chưởng Húc vào khoang thuyền tìm tiểu nương hỗ trợ. Bất quá khi bọn vào khoang thuyền nhìn thấy hai nương nằm bò khung cửa sổ trò chuyện thân mật, lại nghe các nàng bình luận, Vệ Triêu Ấp lập tức sắc mặt biến thành màu đen.


      nương hấp tấp lại luôn để đầu óc mây làm sao có thể đấu lại Khúc Phương Phỉ kia đây?


      Ôn Lương lạnh nhạt uống trà, dường như nhìn tới khuôn mặt co quắp của Vệ thiếu, công phu bình tĩnh đến bậc này làm cho Chu Chưởng Húc và Vệ Triêu Ấp đều phải sùng bái phen.


      "Có chuyện gì sao?" Ôn Lương ôn tồn hỏi, thanh trầm ôn nhuận, làm cho người nghe hết sức thoải mái.


      Vệ Triêu Ấp chần chừ, liền đem việc so tài bên ngoài cho biết, ý là muốn cho Tôn Tiếu Tiếu xuất thủ, đàn khúc nhạc, mong nàng có thể đánh bại Khúc Phương Phỉ, chỉ cần bị mất hết mặt mũi.


      "Ta?" Tôn Tiếu Tiếu vẻ mặt giật mình, thấy Mạc Tiềm hé ra khuôn mặt tròn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng chằm chằm, sau đó có chút vô ý thức : "Xin lỗi, tài nghệ của ta bằng nương vừa mới đánh đàn, tự tìm mất mặt xấu hổ." Tôn Tiếu Tiếu tự nhiên biết chính mình có bao nhiêu phân lượng, cho nên càng muốn tự bêu xấu, miễn cho bị mẫu thân phát nàng bị cấm túc.


      Vệ Triêu Ấp thất vọng ngớt, Mạc Tiềm lại có vẻ mặt săn sóc: " có việc gì có việc gì, Tiếu Tiếu nương dù cho biết đánh đàn cũng vẫn là nương tốt đẹp nhất, Vệ thiếu cố tình gây nương cần để ý tới đâu."


      " ra là cố tình gây a?" Tôn Tiếu Tiếu mất hứng trừng Vệ Triêu Ấp cái, chẳng trách cầu người mà còn có bộ dáng như là nàng thiếu mấy trăm vạn "Quả nhiên là cố tình gây ! Chậc, lớn như vậy, mà vẫn còn y như tiểu hài tử..."


      "..."


      Vệ Triêu Ấp bị hai người kẻ xướng người họa khiến cho lồng ngực tức đến phát đau, đặc biệt là tiểu mập mạp Mạc Tiềm, bị trực tiếp đá cước vào mông.


      Được rồi, hai nữ tử thể giúp được gì, ánh mắt Chu Chưởng Húc dời đến người nam tử trong phòng, mặc dù bây giờ mặc y phục giản dị như mọi người, nhưng vẫn tạo ra loại cảm giác phi thường đặc biệt, làm cho người ta nhịn được nhìn nữa nhìn mãi, chỉ trong chốc lát, người này trở thành loại phong cảnh xinh đẹp, làm cho người ta lưu luyến quên cả phản kháng, biết đường về.


      Chu Chưởng Húc vội vàng thu hồi tầm mắt, thầm nắm chặt tay, miễn cho chính mình nhìn thấy mê chướng mà sinh ra tà niệm, bởi vì đây là nam nhân a! Có đẹp đến đâu cũng là nam nhân!


      Bất quá, Chu Chưởng Húc nhớ tới tài năng của nam nhân này, hai mắt sáng ngời, lắc lắc Vệ Triêu Ấp. Vệ Triêu Ấp bị Tôn Tiếu Tiếu chọc tức cho gần chết, phát Chu Chưởng Húc ám chỉ, hai mắt lập tức phát sáng.


      Nơi này có đại gia chuyên về tiêu nghệ (thổi tiêu) nha, chỉ cần xuất mã, ai có thể so được với ? Ôn Lương bày mưu tính kế trong chiến tranh với Bắc Việt thể kể công, nhưng là danh nhân của Đế Đô, cần hỏi thăm cũng có thể biết đống chuyện về . cũng được nghe truyền thuyết về đôi tiêu cầm danh bất hư truyền tuyệt đỉnh thiên hạ của hai huynh đệ nhà họ Ôn, có thể thấy tiêu nghệ của Ôn Lương bất phàm cỡ nào. Chỉ tiếc chính là, Ôn Lương về sau biên cảnh, còn ai có thể nghe thấy tiếng tiêu của nữa.


      Thế là Vệ Triêu Ấp sửa lại phương hướng, kiên trì chạy qua đây, khẩn cầu: "Ôn tiên sinh, thỉnh ngài giúp ta lần! Ta tất nhiên vô cùng cảm kích, sau này vô luận ngài muốn chúng ta làm cái gì cũng được, chỉ cần có thể hạ thấp kiêu ngạo của đại hoàng tử là được rồi!"


      "Muốn ta làm cái gì? Ta cũng nương gia!" Ôn Lương cười híp mắt cự tuyệt.


      " , Ôn tiên sinh, cần ngài ra mặt, ngài chỉ ngồi trong khoang thuyền diễn tấu là được, chỉ cần chúng ta , bọn họ cũng biết là ngài..." Chu Chưởng Húc vì muốn tốt cho các em, cũng chạy tới dùng ba tấc lưỡi khuyên bảo, so với Vệ thiếu gia tính khí nóng nảy, Chu Chưởng Húc là người biết ăn , rất nhanh Ôn Lương liền bị thuyết phục.


      Ôn Lương chậm rãi ngồi thẳng dậy, đối với những thiếu niên giương mắt nhìn : "Giúp ngươi cũng có thể, sau này cần..." Tươi cười nhàng thản nhiên, quả nhiên là gió xuân như hoa, hoa bay rực rỡ, lại làm cho Vệ Triêu Ấp có loại cảm giác bị tính kế, da đầu trận tê dại.


      Ba người thiếu niên lập tức chạy lại chỗ Ôn Lương cảm tạ, phát lời thề rằng mình thiếu đối phương cái nhân tình, về phần nghi ngờ việc Ôn Lương đáp ứng dễ dàng như vậy là có động cơ gì, bỏ qua thôi, giả bộ như biết là được rồi. Dù sao mọi người tại đều có chung mục đích: Bắt nạt đại hoàng tử nhất định rất vui vẻ!


      Lúc Vệ Triêu Ấp ra khiêu chiến với đối phương, Chu Chưởng Húc cũng tìm tới thanh ngọc tiêu đưa cho Ôn Lương, mà bởi vì là tiết hạ nguyên, để cho hợp với tình hình mà nhà thuyền cũng có chuẩn bị các loại nhạc khí, rất thuận tiện cho bọn họ.


      Thừa dịp mọi người bận việc, Như Thúy ngồi bên quan sát mọi việc lâu nhìn sang phu quân tuấn mỹ nhà mình, che miệng giọng : "Ôn đại nhân vì sao lại đáp ứng thỉnh cầu của Vệ công tử? phải là..."


      Ôn Lương cười như gió xuân nhàng, lại khó che giấu ác liệt trong mắt, ôn nhu dùng tay véo gương mặt nàng, lại cười : "Chính là như nàng nghĩ!"


      Như Thúy nương hiểu ra, đột nhiên cảm thấy Ôn đại nhân nhà nàng là người nhen có thù tất báo! Gian quá a!!!

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem ah......:yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo52:
      Ishtar thích bài này.

    5. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      K hiểu ý a Lương vs chị Thuý về thù j nha :yoyo20:
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :