1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Ta cai con uyển uyển .đúng là thứ đầu to óc bằng trai nho .Như thúy nương quả nhiên là cao thủ ah.....:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Ishtar thích bài này.

    2. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      chị Thúy luôn bá đạo như thế...công phu nghẹn chết người
      Ishtar thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Uyển gì gì kia à, ngươi chưa đủ trình để cãi nhau với Như Thúy nương đâu a
      Ishtar thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 35
      Beta: Ishtar

      Sau khi nghi lễ tế tổ kết thúc, tiếp theo là lễ cúng hạ nguyên thủy quan, cầu nguyện tiêu tai giải nạn, mong cuộc sống bình an, thuận lợi như ý.


      Sau khi kết thúc mọi nghi lễ, hai vợ chồng Ôn Lương và Như Thúy cũng có rời ngay lập tức, Ôn Lương bị đại ca của gọi lại, cũng thuận tiện kêu luôn mấy huynh đệ trong phủ, đến tụ họp ở đình nghỉ mát trong vườn hoa, theo như lời Ôn Doãn , mười mấy năm nay, huynh đệ bọn họ khó có khi được tụ tập cùng chỗ, nên hâm nóng cảm tình giữa các huynh đệ chút. Bọn họ đều là huynh đệ, sau này nhà này tộc này còn cần đến bọn họ, giữa huynh đệ nên thân thiết với nhau hơn.


      "Tốt quá tốt quá, đệ còn chưa bao giờ cùng tam ca trò chuyện đâu." Ngũ đệ Ôn Sách tuổi nhất gật đầu liên tục, năm nay mới chín tuổi, vẫn còn rất hoạt bát hiếu động, rất sùng bái hùng, đối với vị tam ca chưa từng về nhà, hoặc mỗi lần về đều vội vã chạy bao giờ ở nhà vô cùng hiếu kì. Khi được nghe kể về chuyện hiến kế phá tan cung đình Bắc Việt, sớm sùng bái hơn cả Trấn quốc công là cha mình. Ôn Sách cho rằng, loại người biết bày mưu nghĩ kế, quân sư giúp đánh thắng quân địch còn lợi hại hơn so với mấy lão hồ ly triều kia, tam ca quả thực chính là thần tượng hùng của .


      Ôn An là người ôn hòa, đối với thứ thuộc về mình gì đó chưa từng có dã tâm. Lúc này huynh trưởng lên tiếng, tất nhiên là có ý kiến, thấy tiểu đệ làm ầm ĩ đến lợi hại, kéo : "Tiểu Sách đừng làm rộn."


      Ôn Doãn khó có khi thần sắc nhu hòa mấy phần, bất quá vẫn là bản mặt kia, với tiểu chính thái: "Đệ còn quá , thể theo chúng ta uống rượu luận chuyện, cũng cho đệ len lén uống rượu! Nếu ta kêu ma ma bắt đệ trở về phòng nghỉ ngơi."


      Tiểu hài tử đều đặc biệt ghét người khác , Ôn Sách cũng ngoại lệ, lập tức lớn tiếng phản bác: "Đại ca, đệ chín tuổi, ! Có thể cùng tam ca uống rượu luận binh pháp mà, tam ca, phải ?" xong liền vòng qua chỗ Ôn Lương, cầm ống tay áo của hướng cười ngừng.


      Ôn Doãn bất đắc dĩ lắc đầu, với Ôn Lương: " Tiểu đệ nhà chúng ta biết giống ai, tính tình cũng đặc biệt hoạt bát nhanh nhẹn."


      Ôn Lương nhợt nhạt cười, bộ dạng công tử quan tâm đến chuyện đời, tỏ vẻ chính mình cũng biết tính tình tiểu đệ như vậy là giống ai.


      —— phải là vị quân sư hồi bé nào đó sao? Bất quá so với vị quân sư kia thuần khiết hơn nhiều.


      Trấn quốc công thấy mấy huynh đệ hòa hảo, trong lòng có chút cao hứng và hài lòng, mặc dù ông cũng muốn cùng các con uống chén rượu bồi dưỡng tình cảm, nhưng vừa mới khẽ nhấc chân thấy đứa con thứ ba nhìn như nhìn liếc cái, cái chân kia liền nhấc nổi nữa, chỉ có thể giương mắt nhìn các con ông hướng ông chào tiếng rồi xin cáo lui.


      "Lão gia..." Trấn quốc công phu nhân cẩn thận kêu tiếng, sợ trượng phu bị các con vứt bỏ phát hỏa.


      Trấn quốc công quay mặt nhìn bà cái, tầm mắt hiểu tại sao liền chuyển tới người Như Thúy nương, nương kia theo thói quen trưng ra khuôn mặt tươi cười định tiến lên thỉnh an, ông lại nghiêm mặt lại bảo muốn thư phòng rồi rời khỏi.


      Mọi người thấy ông rời , đều là câm như hến, ngay cả Ôn tiểu thư dịu dàng ôn nhu động lòng người cũng có thể hiểu, chỉ có Như Thúy nương ngu ngốc hỏi: "Nương, cha có phải muốn cùng phu quân và đại ca uống rượu luận chuyện, lại vì có ai mời nên mới đúng ?"


      Trấn quốc công phu nhân im lặng nhìn nàng cái, thầm nghĩ chuyện ràng như vậy ngươi cũng đừng ra chứ, ngươi muốn bị mắng cũng đừng kéo theo chúng ta vào! Nhưng nếu lời này truyền đến tai lão gia, con dâu này càng bị ghét hơn nữa nhỉ.


      Như Thúy nương hiểu, cười : "Điểm ấy cha và phu quân trái lại giống nhau." Có chút thời gian đúng là đáng tí nào.


      "..."


      Người có mắt đều có thể thấy được đôi phụ tử này có điểm giống nhau nha, hửm, sai rồi, đại khái là đều kiêu ngạo muốn chết, thà chết chứ chịu hòa giải, điểm này là giống . Trấn quốc công phu nhân yên lặng cảm thấy Như Thúy nương lời này là để lấy lòng công công, khỏi cười nhạo trong lòng, tại mới lấy lòng cảm thấy quá muộn sao.


      Các nam nhân uống rượu chuyện phiếm, nữ nhân cũng tụ lại chỗ chuyện phiếm, Như Thúy nương rất bình tĩnh ngồi ở phía đối diện, đối với lời trào phúng ám thị của Trấn quốc công phu nhân và Tần thị coi như có nghe thấy, mỗi khi mở miệng chuyện, đều ngoài ý muốn nghẹn chết mấy người này.


      Chờ đến buổi trưa, dùng xong cơm trưa, Ôn Lương và Như Thúy vui vẻ rời .


      Ôn Lương như có điều suy nghĩ hỏi: "Cùng các nàng ở chung vẫn tốt chứ?"


      Như Thúy nương vui vẻ đáp: "Ân, hề phạm lỗi, ta cố gắng hiếu thuận bà bà thương chị em dâu cùng tiểu (em chồng)." Bộ dáng ta là người tốt.


      Ôn Lương liền yên tâm, chỉ cần nha đầu ngốc nhà bị chọc giận là được.


      Rời khỏi Trấn quốc công phủ, xe ngựa chậm rì rì chạy đường, bởi vì đường có quá nhiều người, xe ngựa chỉ có thể với tốc độ rùa bò, lấy loại tốc độ này biết lúc nào mới có thể về đến nhà. Như Thúy nương vén màn xe lên, len lén nhìn đường phố xung quanh, tựa hồ đối với quang cảnh người chen chúc đông đúc cảm thấy thập phần thú vị.


      Hôm nay là ngày mười lăm tháng mười, là tiết hạ nguyên, người đường rất nhiều, mọi người đều mặc trang phục sẫm màu, hoặc là cùng bạn bè tổ chức phát gạo làm từ thiện đường hoặc là đến đạo quán cúng bái. Đạo quán hôm nay thập phần náo nhiệt, bọn họ vì dân chúng cúng bái giải trừ khốn khổ, dân chúng đều ở đạo quán bái tế hạ nguyên thủy quan và tổ tiên.


      Ôn Lương dựa lưng vào vách xe, khuôn mặt ửng đỏ, hôm nay là lần đầu tiên sau hơn mười năm rời khỏi cái nhà ấy cùng ngồi xuống uống rượu với các huynh đệ, mặc dù lúc bắt đầu biết cái gì, nhưng khi mọi người đều có ý định gia tăng tình cảm, liền cũng có thể uống chung mấy chén, mặc dù chưa say, nhưng cũng mơ mơ hồ hồ.


      Nhìn chút, Như Thúy nương đột nhiên lên tiếng : "Ôn đại nhân, là Tiếu Tiếu biểu muội, nàng hình như gặp phải phiền toái."


      Ôn Lương còn chưa kịp phản ứng, Như Thúy nương kêu người đem xe ngựa dừng ở ven đường, sau đó lưu loát nhảy xuống xe ngựa, xoay người lại thấy Ôn Lương vẫn lười biếng ngồi đó, khỏi kêu lên: "Ôn đại nhân, nhanh lên chút xuống đây, Tiếu Tiếu biểu muội gặp phiền toái a."


      Ôn Lương bị ngữ khí như hờn dỗi của nàng làm cho tâm mềm nhũn, cười cười, liền mặc cho nàng lôi kéo mình xuống xe ngựa.


      Như Thúy nương kéo Ôn Lương ở trong đám người chạy tới chạy lui, động tác có chút linh hoạt, sau đó dừng trước ngõ , nơi này có đám người vây quanh, trong đó có mấy người ăn mặc như cậu ấm gia đình giàu có đứng chắn trước đầu hẻm đưa lưng về phía bọn họ.


      Như Thúy nương kiễng chân nhìn, có cách nào thấy ràng tình hình bên trong, chớp mắt, đợi người hầu phía sau mở đường, trực tiếp xốc váy lên nhấc chân đạp vào mông người trước mặt chắn đường.


      "Ngao ——" người nọ kinh ngạc kêu tiếng rồi té chỏng vó mặt đất.


      "Tránh ra, chớ cản đường!" Như Thúy nương thập phần khí thế vừa đạp người vừa la lớn, rất hung tàn đạp ra con đường.


      Những người này đều đưa lưng về phía bọn họ, cho nên trong lúc bất ngờ liền bị Như Thúy nương nhàng đạp ngã mấy người, trừ hai người bị đạp ngã nằm đất lúc đầu, những người khác đều nhờ níu vào người bên cạnh mà tránh được cảnh nằm ôm đất.


      Ôn Lương vẻ mặt đờ đẫn, Thượng Khê cùng hai thị vệ phía sau vẻ mặt thay đổi cúi thấp đầu, thời gian này chính là lúc khảo nghiệm năng lực phản ứng của bọn họ, có chết cũng được làm ra biểu tình dư thừa nào.


      Bị chặn ở trong ngõ hẻm Tôn Tiếu Tiếu nhìn thấy Như Thúy nương dũng mãnh phi thường xuất như vậy, vừa mừng vừa sợ, nhảy qua đây trực tiếp giật tay Như Thúy nương từ trong tay Ôn Lương, vui sướng : "Biểu tẩu, nhìn thấy tẩu là quá tốt!" xong liền nhào tới trong lòng Như Thúy nương cọ cọ, lấy việc này để diễn tả tâm tình vui sướng của nàng.


      Như Thúy nương cười híp mắt sờ đầu của nàng, : "Ta thấy được muội cũng rất cao hứng. Bất quá hôm nay là tiết hạ nguyên nên đường rất nhiều người, vì sao ra cửa lại mang theo hạ nhân?"


      Tôn Tiếu Tiếu mân mê miệng, thở dài, "Biểu tẩu, người ở đây nhiều, bọn muội bị chen lấn nên lạc rồi."


      Ôn Lương ở bên cạnh nhìn chằm chằm biểu muội ôm nương tử của , mắt híp lại, sau đó tầm mắt chuyển tới người mười mấy tên thiếu niên kia, thoạt nhìn cũng lớn, chắc khoảng mười mấy tuổi, mặt vẫn chưa hết vẻ trẻ con, nhưng thân phú quý. Lại quan sát quần áo bọn họ, vật liệu may mặc đều vô cùng tốt, vừa nhìn cũng biết là thiếu gia xuất thân từ gia tộc vừa có tiền vừa có quyền.


      lúc sau Ôn Lương đem trường quan sát hết sai biệt lắm, hơn nữa tìm hiểu được mười mấy thiếu niên này ràng, trong lòng trái lại đối với mục đích bọn họ xuất ở đây có chút hiếu kỳ, cũng muốn nhìn xem bọn họ muốn làm gì.


      Hai nàng cao hứng chuyện, nhưng cậu ấm bị Như Thúy nương bưu hãn gạt ngã có chút vui, trong lòng tức giận, vất vả mới phát tiểu nương xinh đẹp đáng mình, chuẩn bị mời nàng cùng lên thuyền dạo sông, lại nhảy ra cái Trình Giảo Kim! Nữ nhân này là tới quấy rối? Còn lớn mật đạp mông bọn họ như thế, ngay cả cha mẹ bọn họ cũng làm như vậy bao giờ đâu.


      "Nữ nhân thối này, ngươi..."


      Lời còn chưa dứt, Như Thúy nương xoay chuyển ánh mắt, sưng mặt lên nổi giận : "Mấy người các ngươi thân là nam tử hán lại xúm lại vây quanh bắt nạt tiểu nương yếu đuối mình cảm thấy đuối lý sao? Thấy các ngươi tuổi này, hẳn là còn thư viện hử? Tuổi còn lo học lại lo đùa giỡn nương nhà lành, làm thất vọng cha mẹ trong nhà vất vả nuôi các ngươi khôn lớn sao? làm thất vọng kì vọng của hoàng thượng đối với các ngươi sao?"


      "Ngươi —— "


      Thiếu niên bị Như Thúy đạp kia lúc ban đầu còn tuấn tú sạch , giờ bị úp mặt xuống đất mặt mũi cực kì khó nhìn, vẻ mặt muốn giết người, cả giận : "Ngươi hươu vượn cái gì! Chúng ta thấy nàng thân mình, chính là muốn mời nàng cùng du sông! Chúng ta là đường đường chính chính mà làm, hề khi dễ nữ nhân nha."


      Như Thúy nương còn chưa tiếp, Tôn Tiếu Tiếu vẻ mặt mất hứng : "Ngươi gạt người, các ngươi lúc trước còn cho dù có dùng vũ lực cũng muốn đem ta buộc lên thuyền!"


      "Hắc, nương này, ngươi thể xấu Vệ thiếu gia của chúng ta như vậy." thiếu niên mập tròn lớn tiếng .


      "Đúng vậy, Vệ công tử của chúng ta là có lòng tốt, luyến tiếc mỹ nhân mình khổ sở mới có thể mời ngươi cùng."


      "Đúng vậy, hôm nay là tiết hạ nguyên, mọi người đều lên thuyền du sông, chúng ta cũng chỉ là muốn mời ngươi cùng du sông mà thôi, cũng làm ra chuyện bất hảo nào."


      " nàng này biết phân biệt phải trái, so với những nữ nhân trong học viện kia còn khó quấn hơn..."


      "Phi phi phi, trong học viện đều là thiên kim quý nữ của các đại gia tộc, các nàng tự phụ lắm, thèm cùng chúng ta du hồ đâu, các nàng chỉ đáp ứng bọn đại hoàng tử thôi."


      "Cho nên Vệ công tử mời được những quý nữ mắt cao hơn đầu ấy, liền nghĩ đến ra đường bắt buộc con nhà lành?"


      "Ngu ngốc, ngươi tại sao có thể ra lời như thế, coi như có là cũng thể ra a!"


      "..."


      Ôn Lương vẻ mặt hắc tuyến nhìn đám thiếu niên thảo luận cực kì hăng say này, có phải bọn họ quên còn có người ngoài ở đây rồi ? Như vậy học sinh trong thư viện nay đều … ngốc thế sao? Ôn Lương đột nhiên cảm thấy tương lai của rất vất vả đây, nguyên bản tính toán lúc rảnh rỗi đáp ứng lời mời của viện trưởng Thanh Sơn thư viện thư viện dạy học, tại xem ra... Vẫn là từ chối tốt hơn.


      "Các ngươi đều câm miệng cho bản thiếu gia!" Vệ thiếu gia xanh mặt lại quát, đám ngu ngốc này, chẳng trách bọn chúng cách nào mời được các quý nữ trong thư viện, làm liên lụy tới cũng mất thể diện theo.


      Các thiếu niên rốt cuộc ngậm miệng, bất quá vẫn giương mắt nhìn Vệ thiếu gia, muốn nhanh chút buộc nàng kia lên thuyền , nếu các hoàng tử ở thuyền cảnh xuân tươi đẹp, mà thuyền bọn họ đều là đám nam nhân, cái này làm cho bọn họ thua kém nhiều a.


      Vệ thiếu gia đối với quyền uy tuyệt đối của mình vẫn cực hài lòng, muốn chuyện, thiếu niên mặt tròn chỉ chỉ người nào đó đạp đường vô đây, dùng thanh tự cho là : "Vệ thiếu, nương này mặc dù già rồi, nhưng vẫn có thể đem ra trưng trước thuyền được, bằng mời cả hai cùng là được rồi."


      Vệ thiếu gia trực tiếp tát cho cái, mắng: "Đồ ngu, nữ nhân già như thế ngươi là cung cấp cho đại hoàng tử và nhị hoàng tử cái cớ cười nhạo chúng ta mang theo hạ nhân đến bổ sung mặt mũi sao?" xong sắc mặt lại cực kì khó nhìn: "Hoàng tử sao, đừng cho là bọn họ có cha làm hoàng đế chúng ta lúc nào cũng phải nhường họ. Hừ, bản thiếu gia cũng tin mời được ai lên thuyền... A!"


      Vệ thiếu gia hăng say ý chí sục sôi bị người cước đá bay lên tường làm thành bức họa.


      Mọi người máy móc quay đầu lại, lại thấy "Lão bà" trong miệng bọn họ thả làn váy xuống, hướng bọn họ tươi cười sâu, khóe môi lộ ra hai chiếc răng khểnh lấp lánh dưới ánh mặt trời. Mà nương phía sau kia, đứng sau nam tử mặt mày như họa, híp cặp mắt đào hoa câu người nhìn kỹ bọn họ, cặp mắt kia hơi hơi nhấp nháy, bốn phía đều trở nên rực rỡ, hồn xiêu phách lạc, làm người ta dám nhìn thẳng.


      biết vì sao, khi bị cặp mắt hoa đào kia quét đến, các thiếu niên ở đây lập tức đỏ bừng mặt mũi, trong lòng lại cảm thấy khối hàn ý đâu đây.

    5. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      chị Thuý thiệt là dũng mãnh a :yoyo52:
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :