1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      chờ lâu lắm rồi, hix hix
      tiếp tục ủng hộ nàng
      Ishtar thích bài này.

    2. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      Sao bao tháng đợi chờ cuối cùng cũng đc gặp lại Như Thúy và Tử Tu :yoyo44:
      Ishtar thích bài này.

    3. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      Thanks! Huhu cuoi cung doi dk rui.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 29
      Edit: Kihae
      Beta: Ishtar


      Chuyện thái hậu triệu kiến Như Thúy nương tưởng rằng khép lại tại đây, lại ngờ việc này trở thành lời đồn đại hàng đầu kinh thành vào ngày mai. Sau chuyện “Chim sẻ biến phượng hoàng”, “Từ nha hoàn trở thành phu nhân nhà quan”, Như Thúy nương lại lần nữa nổi danh, bất quá thanh danh lần này có chút hung bạo.


      Loại lời đồn như thế này, kỳ thực chính là nhảm cho qua ngày, cho dễ nghe chính là lời vô căn cứ, cứ thế được truyền miệng mà hề có chứng cứ xác thực nào.


      Mà chuyện phát sinh đêm đó của Như Thúy nương cùng với đại công chúa và nhị hoàng tử bị ai đó thầm truyền ra ngoài cungchỉ trong vòng ngày, sau đó truyền đạt lại khắp nơi, khi còn chưa kịp phân biệt giả đúng sai, lời đồn đại truyền thành n cái phiên bản, tốt xấu đều có.


      Mà khi Hồ thái y nghe thấy lời đồn đại cháu dâu hung tàn, là ngày hôm sau, hơn nữa lại là lời xấu thương tiếc về nàng, lập tức kích động.


      Hồ thái y là viện trưởng thái y viện, cũng là thái y già nhất trong thái y viện tính đến thời điểm này, là nguyên lão được thái hậu lẫn hoàng đế kính trọng.


      Hồ thái y tên là Hồ Chính Khanh, là con nhà nghèo khó. Tuy xuất thân nghèo khó, nhưng tổ tiên của ông từng là thái y nổi tiếng tiền triều, về sau Hồ gia sa sút làm cả gia tộc họ Hồ suy tàn, thẳng đến thế hệ của ông, chỉ còn lại là nhất mạch đơn truyền (mỗi đời chỉ có người con duy nhất). Hồ thái y mặc dù xuất thân bần hàn, lại lòng khắc ghi tổ huấn, chuyên tâm nghiên cứu y thuật. Mà cũng vì vậy, ông bỏ lỡ mất vài mối hôn , đến khi ông học nghệ thành tài tinh thông y thuật, tuổi của ông cũng lớn, vẫn là người đơn. Lúc người thân của ông bắt đầu vì hôn của ông mà lo lắng, liên tiếp tìm bà mối để tìm vợ cho ông, Hồ thái y lại có duyên chữa khỏi căn bệnh lâu năm của Đàm tiểu thư, người của Đàm gia vô cùng cảm kích ông, liền đem Đàm tiểu thư cũng vì chữa bệnh mà quá lữa lỡ còn mình gả cho ông.


      đến Đàm gia ở Bình Tân, ai biết gia tộc lâu năm này, ngay cả hoàng thất cũng đều kính trọng khách khí ba phần. Mặc dù tiểu thư nhà bọn họ bởi vì chữa bệnh mà thành lỡ , nhưng cũng phải đại phu nhà nghèo có thể xứng đôi, nhưng người Đàm gia lại so đo thân phận khác biệt liền đem tiểu thư nhà mình gả cho Hồ thái y. Mà chuyện này, là do đủ các loại nguyên nhân tạo thành, nhưng vẫn có thể xem là câu chuyện về nhân duyên được mọi người ca tụng.


      Hồ thái y mặc dù thành con rể Đàm gia, nhưng cũng vì thế mà kiêu ngạo tự đắc, tiểu thư Đàm gia cũng là người khiêm tốn khéo léo, cùng trượng phu chịu thương chịu khó, phu thê ân ái, mặc dù trải qua ngày tháng nghèo khó, nhưng cũng có chút tiêu dao tự tại. Ba năm sau khi thành thân, Đàm gia tiểu thư khi đó hai mươi chín tuổi sinh hạ nữ nhi, hai vợ chồng nhau say đắm. Khi nữ nhi mới sinh ra, Hồ thái y được Đàm gia tiến cử vào kinh, ông thi đậu trong kì thi ba năm lần thi vào thái y viện, thuận lợi trở thành ngự y, mang theo thê tử cùng nữ nhi lên kinh thành định cư.


      Hồ thái y cả đời này chỉ cưới thê, bên người có thông phòng thị thiếp, thê tử vì ông sinh nữ nhi, mặc dù có nhi tử kế thừa y thuật nhưng ông cũng cảm thấy tiếc nuối, mỗi năm khi về thăm lại Bình Tân ông đều cùng thê tử đến Đàm gia bái phỏng, tính tình nho nhã ôn hòa khiến bọn tiểu bối ở Đàm gia kính trọng thích, mà ông cũng đem bọn tiểu bối Đàm gia trở thành con của mình mà bảo vệ.


      Đến khi nữ nhi của Hồ thái y được gả , Đàm gia lại có tiểu thư gả đến kinh thành, trở thành Trấn quốc công phu nhân. Trấn quốc công phu nhân là đích nữ Đàm gia, thê tử của Hồ thái y cũng là ruột của nàng, Trấn quốc công phu nhân khi gặp Hồ thái y vẫn cung kính kêu tiếng dượng, đối với ông phi thường kính trọng. Khi Trấn quốc công phu nhân sinh ra hai đứa bé, hai đứa bé này cũng thường thân thiết với Hồ thái y hơn. Sau khi Trấn quốc công phu nhân qua đời, Ôn Lương cùng Trấn quốc công nháo tới mức bị trục xuất khỏi gia môn, cũng là Hồ thái y chứa chấp người thiếu niên xu dính túi, lo lắng chăm sóc cho .


      Sau khi trải qua những năm tháng khó khăn vất vả, trong lòng Hồ thái y, Ôn Lương giống như con ruột của lão. Khi Ôn Lương cùng lão Trấn quốc công nháo đến bị trục xuất khỏi gia môn, ông thiếu chút nữa khống chế được đem hòm thuốc đến quăng vào mặt lão Trấn quốc công mặt mày lúc nào cũng cau có kia, về sau Ôn Lương đòi biên cảnh, Hồ thái y lại bắt đầu vì mà lo lắng, mỗi tháng đều phải sai người hỏi thăm, lão rất sợ đứa này hận đời rồi nghĩ quẩn trong lòng mà làm hùng hy sinh sa trường, vất vả đến khi Bắc Việt đầu hàng, đứa Ôn Lương này rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt mà trở về, Hồ thái y vừa mới an lòng về đứa này cũng bắt đầu suy tính tìm thê tử cho an cư lạc nghiệp. Ai biết tình lại kịp trở tay như thế, Ôn Lương sống chết đòi lấy nha hoàn vào cửa làm chính thê, làm toàn bộ dư luận xôn xao, chờ đến khi ông phục hồi lại tinh thần, đứa kia bảo hoàng đế hạ chỉ tứ hôn cho , làm ông đầu tức đến nỗi thở nổi thiếu chút nữa là luôn rồi.


      Được rồi, vô luận như thế nào miễn sao vui vẻ là được, tại vợ cũng cưới rồi, tiếp theo liền vui vẻ mà sống qua ngày, hai vợ chồng sớm ngày sinh tôn tử mập mạp cho ông ôm mới là đạo lý nha. Nhưng ai biết, bất qua mới có vài ngày, đứa này lại gặp chuyện may, vợ thế nhưng lại hại công chúa và hoàng tử bị thương tới nỗi bị thái hậu triệu tiến cung chất vấn.


      Ai mà biết thái hậu ban đầu có ý định đem đại công chúa gả cho Ôn Lương, mà lại cố tình chọn trúng nha hoàn bên ngườiTúc vương phi, cứng rắn từ chối sắp đặt của thái hậu, mà thái hậu lại là người trọng sỉ diện, hành hạ vợ ngươi mới là lạ. Thái hậu triệu người tiến cung lần này, nhất định chỉ trừng phạt người đâu, còn có hành động khác. Về sau Hồ thái y lại nghe , thái hậu nhân dịp đại công chúa và nhị hoàng tử bị thương mà gây khó dễ hai người.


      Nội tình bên trong bị phong tỏa, có lẽ là hoàng gia cũng muốn đem chuyện này làm , cho nên người trong cung đều bị hạ lệnh cấm, thế nhưng việc này cũng đủ làm Hồ thái y hết hồn. Nghe đại công chúa và nhị hoàng tử bởi vì Ôn phu nhân mới bị thương, thái hậu đem người triệu đến trong cung vấn tội. Nghe thế nào cũng là Ôn phu nhân hãm hại hoàng tự a, thái hậu nhân cơ hội này mà lột của ngươi lớp da mới là lạ!


      Khi đó Hồ thái y vừa mới tan tầm trở về, cùng thê tử ngồi ở trong đại sảnh uống trà, đối diện bọn họ là ngoại tôn nữ nhi Tôn Tiếu Tiếu mới từ Giang Nam đến thăm bọn họ, nữ hài nhi thập phần tiếu mỹ lanh lợi, lúc cười lộ ra hai lúm đồng tiền ngọt ngào, người gặp người thích. Tổ tôn ba người cười vui vẻ, nghe thấy quản gia truyền đến tin tức này, Hồ thái y giật mình ngây ngốc, sau đó máy móc đứng dậy, hét to phải Ôn phủ.


      "Lão gia, đừng nóng vội, thiếp thân cảm thấy có việc gì." Hồ lão phu nhân kéo trượng phu, tinh tế khuyên: "Đây chỉ là lời đồn bên ngoài mà thôi, qua ngày, nếu có việc gì đứa bé Lương ca nhi kia cũng cho người đến thông báo."


      Chuyện này Hồ thái y biết được cũng có chút chậm, hôm qua Ý thái phi ở phủ Tĩnh vương phát bệnh, ông bị kêu Tĩnh vương phủ ở đó cả ngày, căn bản biết tin tức bên ngoài, cho tới hôm nay mới được nghe quản gia bẩm báo.


      Hồ thái y vẫn yên lòng, muốn Ôn phủ chuyến, mặc dù hai bên chỉ là quan hệ trưởng bối cùng vãn bối thân thiết như vậy, nhưng tâm đem Ôn Lương trở thành cháu ruột, thấy yên tâm, rất sợ lời đồn đại kia là , Ôn Lương chịu thiệt thòi lớn. Mà vì vậy, trong lòng cũng sinh ra bất mãn với thê tử của Ôn Lương.


      Hồ lão phu nhân thấy thể khuyên bảo, thấy tiểu tôn nữ bên cạnh tò mò nhìn, liền cười : "Lão gia muốn thiếp thân cũng ngăn, để Tiếu Tiếu bồi ông , cũng cho nàng gặp mặt biểu tẩu." Hồ lão phu nhân mặc dù cũng muốn xem, nhưng lớn tuổi rồi, vài bước mệt chịu nổi, muốn cũng cách nào được, tránh đem lại phiền phức cho mọi người xung quanh.


      Hồ thái y nghe xong, nhìn sang tôn nữ khôn ngoan đáng , còn có chút chần chừ, lại thấy nữ hài nhi cười : "Ông ngoại, cháu lâu gặp biểu ca, nhân dịp này cũng muốn gặp biểu ca và biểu tẩu ."


      Hồ thái y nghĩ lại cũng cảm thấy có lý, liền gật đầu.


      Hạ nhân rất nhanh chuẩn bị xe ngựa, tổ tôn hai người liền vội vàng lên xe ngựa, thúc giục người đánh xe tới phủ thái sư.


      Xe ngựa rất nhanh tới Ôn phủ, bọn họ mới vừa đến Ôn phủ lâu, liền phát Ôn phủ rất loạn, mọi người đều chen chúc bên cạnh hồ nước, biết làm gì.


      Quản gia Minh thúc rất nhanh liền tới, trừng mắt với người gác cổng, có lão thái gia đến bẩm báo gì hết mà lại đưa người vào trực tiếp, người gác cổng làm tròn phận .


      "Minh quản gia, đây là..." Hồ thái y cau mày, trong mắt thể bất mãn.


      Trái lại nữ hài nhi theo ông sang đây lại rất hứng thú nhìn xung quanh, rất nhanh liền hiểu được mọi người tập trung quanh bờ hồ là để tìm cách cứu người dãy giụa dưới nước kia lên. Bây giờ là trung tuần tháng mười, khí trời lạnh, nước trong hồ cũng có hàn khí, nếu cứu lên sớm, bị đông lạnh cũng sinh bệnh. Bất quá nữ hài nhi cũng nhìn ra được, những người chen chúc bên bờ hồ người này đẩy người kia, nhưng hề có ý cứu người, trái lại giống như gây thêm phiền phức, đáng thương cho người dãy giụa trong ao kia, kêu cứu đủ kiểu "Mau cứu ta lên".


      Minh thúc cúi thấp người, áy náy : "Hồ lão thái gia, có chuyện gì hết, chẳng qua là nha hoàn cẩn thận té xuống hồ nước. Sao hôm nay ngài lại tới đây? Mời vào bên trong ngồi uống trà, lão nô cho người bẩm báo phu nhân tiếng."


      Thấy nhàng bình thản, Hồ thái y trong lòng liền biết có khác thường, nhưng cũng quan tâm, gật đầu theo Minh quản gia vòng qua hồ nước, vừa vặn nhìn thấy Như Thúy nương mang theo mấy nha hoàn đâm đầu tới.


      Như Thúy nương cũng rất kinh ngạc, lập tức chạy đến thỉnh an lão nhân gia, thanh tươi cười: "Hồ gia gia ngài vì sao lại tới đây? Có phải nhớ tới phu quân nhà cháu hay ? Hôm qua cháu và phu quân còn , hai ngày nữa sang chỗ của ngài vấn an ngài cùng Hồ nãi nãi đâu. Vị muội muội này là ai, nhìn là tuấn tú."


      Nghe thấy lời của nàng, Hồ thái y mặt nghiêm nghị, : "Cái gì mà nghĩ là, phát sinh chuyện lớn như vậy cũng cho ta biết tiếng, ngươi trái lại rất thanh nhàn, trong phủ này là náo nhiệt, hừ!"


      Như Thúy nương đứng cười, thèm để ý, chuẩn bị đỡ lão thái y đến phòng khách chuyện, vừa vặn nha hoàn vừa được cứu lên nhìn thấy nàng, lập tức kêu to: "Tam thiếu phu nhân, ngài thực là quá... Quá vô lễ , người như vậy là nể mặt phu nhân nhà ta, ta phải về cho phu nhân và lão gia, người là con dâu bất kính với cha mẹ!"


      Mặc dù thân ướt sũng, nhưng y phục người nha hoàn kia chất liệu tệ, suy nghĩ xem có phải nhận nhầm thân phận nha hoàn của nàng, lại nghe được nàng vừa như thế, liền có thể suy đoán được tình. Sắc mặt Hồ thái y lập tức lạnh nhạt, vội rời , xoay người nhìn về phía nha hoàn kia.


      Như Thúy nương cười cười, với nha hoàn kia: "Ta vô lễ ? Vô lễ hay các ngươi có thể biết hay sao, chẳng qua là hiểu lầm, có gì , đáng để cha mẹ lo lắng, phu quân cũng cần cố ý làm bọn họ lo âu."


      Nha hoàn kia cả giận : "Coi như là như vậy, nhưng ta là đại nha hoàn bên người Trấn quốc công phu nhân, người dù cho thích ta, nhưng cũng phải xem mặt mũi của phu nhân chứ, lại nhẫn tâm cho người đẩy ta xuống hồ nước, đây là ý gì? Người thân là con dâu, lại thể ràng người tôn trọng phu nhân..."


      Nghe như thế, Như Thúy nương tới, hết sức kinh ngạc : " phải chính ngươi tự té xuống hồ nước sao? Ta nghe người tới báo xong, còn vội vàng đến xem tình huống đây nè." xong, lại là vẻ mặt đồng tình: "Xem ra là khí trời quá lạnh khiến đầu óc ngươi bị hồ đồ rồi, người tới, mau đem Diệu Vi nương trở về phủ Trấn quốc công."


      "Ngươi..." Nghe thấy nàng ngụy biện như vậy, nha hoàn gọi Diệu Vi kia thiếu chút nữa tức giận gần chết, này cũng vô sỉ. Nàng tuyệt đối tin ma ma hộ tống mình xuất phủ là cố ý, ràng có ý định đem nàng đẩy xuống, lúc té xuống hồ, nàng còn có thể nhìn thấy ma ma kia còn chưa kịp thu hồi tay, nếu như có chủ nhân phân phó, ma ma kia sao có thể vô duyên vô cớ đẩy nàng?


      Lúc này, ma ma bị cho rằng là đẩy người cũng ứng đối: "Phu nhân, nô tỳ theo phân phó của ngài dẫn Diệu Vi xuất phủ, ai biết nàng lại thích ao trong phủ chúng ta, cố xin sang đây xem chút, bất quá trượt chân phiến đá, cẩn thận ngã xuống. Ôi, khí trời lạnh, Diệu Vi nương vẫn là mau mau trở về đổi xiêm y ."


      " ra là thế." Như Thúy nương thở dài, có chút đồng tình : " tình chính là đơn giản như vậy, ngươi thực là suy nghĩ quá nhiều, xem ra là mệt nhọc quá mức, trở về kêu nương cho ngươi nghỉ ngơi hai ngày cho thanh tỉnh đầu óc ."


      Diệu vi bị hai chủ tớ kẻ xướng người họa khiến cho nổi trận lôi đình nhưng cách nào phản bác, bộ dáng lảo đảo có chút đáng thương. Nàng là nha hoàn thân cận nhất bên người Trấn quốc công phu nhân, có khi nào phải chịu tức giận đến mức này đâu?


      theo phía sau Như Thúy, Thanh Y và Lam Y chăm chú nhìn cái, sau đó che miệng cười trộm, nha hoàn gọi Diệu Vi này là đại nha hoàn bên ngườiTrấn quốc công phu nhân, lần này tới phủ là để chuyển lời của Trấn quốc công phu nhân kêu Như Thúy nương hồi phủ thỉnh an bà, thuận tiện hỏi tình những lời đồn đại. Đại khái là nàng ta theo bên người Trấn quốc công phu nhân lâu, dưỡng thành thói kiêu ngạo, hoàn toàn đem Như Thúy nương cũng là nha hoàn để vào mắt, thứ nhất là vênh mặt hất hàm sai khiến, khinh thường các nha hoàn khác, làm cho người ta thập phần chán ghét. nay nhìn nàng bộ dáng ướt sũng, các nha hoàn khác đều vỗ tay cười thầm, cùng là nha hoàn, ngươi lại dựa vào cái gì đối với các nàng vung tay múa chân?


      Thấy nha hoàn kia tay chỉ Như Thúy mà phát rồ, Hồ thái y chân mày nhăn càng sâu, khiển trách: " hạ nhân mà cũng dám dùng tay chỉ chủ nhân, đây là nha hoàn phủ Trấn quốc công! Hừ!"


      Nha hoàn kia biết thân phận của Hồ thái y, thấy thân thường phục, cũng nhìn ra là ai, nghe xấu Trấn quốc công phủ như vậy, tự nhiên cũng phát hỏa, cả giận : "Lão là ai, sao có thể xấu Trấn quốc công? Cẩn thận lão gia nhà ta tức giận trị tội lão!"


      Hồ thái y râu nhếch lên đến, cười lạnh : "Tức giận thế nào? Ta còn ước gì tiểu tử kia biết tức giận, suốt ngày trưng cái bản mặt thối đó cho thê tử nhìn."


      "... Lão, lão, lão... Lão thế nhưng nguyền rủa phu nhân nhà ta..." Diệu Vi tức giận đến thiếu chút nữa mắt trợn trắng, bộ ngực phập phồng, tức giận đến hai mắt đều trắng dã.


      Hồ thái y trong lòng hả giận, ông luôn cảm thấy Trấn quốc công phu nhân tại đoạt vị trí của nha đầu Đàm gia, cho nên trong lòng vẫn muốn thấy mặt, bất quá nổi giận xong, ông cảm thấy mình so đo cùng nha hoàn hạ thấp bản thân, lãnh đạm liếc mắt cái rồi kêu tôn nữ đỡ mình vào đại sảnh.


      Như Thúy nương mím môi cười cười, cho người đem nha hoàn kia tống ra khỏi phủ, liền chính đường bồi lão nhân gia.

    5. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      cái loại ng có chủ ở cao mà hất mặt chỉ tay sai bảo ng khác là cái loại đáng bị như vậy :6::041::041:. ko có mắt nhìn ng mà cứ ra đường gây họa, chưa chết là may mắn lắm rồi :die::die::die:. Ths nàng nhìu nha:grin:!!!
      Niwatorijannie, XuxuIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :