1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Cực Khỏe - Vụ Thỉ Dực (Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 125 Ngoại truyện 10


      Sáng sớm hôm sau, dùng bữa sáng xong, Sở Khiếu Thiên bèn dắt con trai tạm biệt thê tử và con , hơn nữa còn cam đoan săn nhiều thú về cho hai người làm thức ăn.


      "Chàng cẩn thận chút đừng để Đại Bảo bị thương." Liễu Hân Linh cách nào yên tâm được, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ tim phổi của tiểu bánh bao, rất đáng lo.


      "Nương tử, nàng yên tâm, Đại Bảo rất ngoan, ta coi chừng con mà." Sở Khiếu Thiên nhanh chóng cam đoan, thấy nàng còn lo lắng, thêm: "Buổi trưa là chúng ta về rồi, nàng sai hạ nhân chuẩn bữa trưa chờ chúng ta về ăn với nàng, được ?"


      Sau khi trấn an nàng lát, cuối cùng Sở Khiếu Thiên cũng dẫn Đại Bảo rời khỏi Vương phủ.


      Về phần An Dương Vương tĩnh dưỡng hôm nay thấy cháu trai đến tìm mình, trong lòng ông rất buồn bực, sau khi ông biết Sở Khiếu Thiên dẫn cháu trai mới ba tuổi tham gia chuyến săn do Tĩnh vương phủ tổ chức, suýt chút nữa ông tức giận đến ngất , ông hét ầm lên sau đó ngực lại bắt đầu đau thở nổi, làm cho hạ nhân hầu hạ ông hoảng sợ gấp gáp mời Quý thái y đến đây....


      *********


      Đương nhiên Sở Khiếu Thiên hề hay biết tình cảnh của phụ thân mình, lúc này ngồi lưng ngựa, kéo dây cương nhìn núi rừng cách đó xa.


      "Thế tử An Dương Vương, lệnh công tử có tới ?"


      giọng vang lên từ phía sau lưng kèm theo tiếng ngựa hí vang, quay đầu nhìn lại thấy mấy người cưỡi ngựa tới, ra là đám người Lô Văn Tổ và Tôn Hoành Hằng, trong đám người đó còn có bé trai khoảng sáu tuổi cưỡi ngựa mình.


      Sở Khiếu Thiên thản nhiên cười cười, "Đương nhiên phải đến. Đại Đại chào mọi người con."


      Nghe thấy lời Sở Khiếu Thiên mọi người mới để ý trong lòng bé trai khoảng ba tuổi, giờ bé giương khuôn mặt xinh đẹp nhìn người, sau đó tiểu bánh bao hé miệng cười vui vẻ, giọng mềm mại non nớt còn vương mùi sữa: "Chào các thúc thúc ~~ Chào ca ca~~"


      Tiểu bánh bao rất xinh đẹp, tươi cười lại ngọt ngào, mặc dù Lô Văn Tổ và Tôn Hoành Hằng có chung mối thù với Sở Khiếu Thiên, nhưng hai người cách nào ghét tiểu bánh bao được, đặc biệt là khi nhìn thấy tiểu gia hỏa chút gì giống với bạn thế tử gia.


      Lô Văn Tổ dùng ánh mắt xem thường nhìn tiểu bánh bao phải cần người ôm sau đó ngó ngó về phía con trai tự cưỡi ngựa của mình, trong lòng gã rất chắc chắn điều rằng hôm nay Sở Khiếu Thiên thua cuộc. Nghĩ đến sau khi chuyến săn bắn kết thúc, thế tử An Dương Vương phải quỳ gối dập đầu xin lỗi mình, Lô Văn Tổ liền thấy sảng khoái vô cùng.


      "Xin...Xin chào..." Con Trai Lô Văn Tổ -- Lô tiểu công tử nhìn thấy tiểu bánh bao xinh đẹp cười với mình hiểu sao rất ngượng ngùng, suýt chút nữa quên mất nhiệm vụ phụ thân giao trước khi .


      Sở Khiếu Thiên dẫn theo năm thị vệ, so với đám người công tử bột bên Lô Văn Tổ dũng mãnh hơn biết bao nhiêu lần, nhìn qua vô cùng có khí thế, tuy nhiên tiểu bánh bao đáng lại kiên quyết phá hủy bầu khí mà phụ thân nhà mình cất công dàn dựng. Song mặc dù là thế Lô Văn Tổ vẫn nhìn đỏ mắt, trong lòng gã ghen ghét tức giận thôi.


      "Lô Văn Tổ, hôm nay chúng ta so tài thế nào đây?" Sở Khiếu Thiên hỏi.


      Lô Văn Tổ sớm có chuẩn bị, gã lập tức trả lời: "Bây giờ là giờ thìn ba khắc, đến giờ tỵ chúng ta tập hợp bên cạnh dòng suối trong rừng cây kia. Ta cũng ức hiếp con trai tuổi của ngươi, bằng chúng ta để thị vệ gôm con mồi tới rồi để hai đứa tự săn bắn, chúng ta chỉ cần bảo vệ an toàn cho chúng là được rồi."


      Sở Khiếu Thiên suy nghĩ chút rồi gật đầu.


      ******


      Giờ tỵ đến rất nhanh, đám người Sở Khiếu Thiên và Lô Văn Tổ săn bắn xong, hai nhóm người đều tập hợp bên dòng suối. trường bây giờ ngoài bọn họ ra còn có người của Tĩnh vương phủ.


      Tĩnh vương nghe hai người đánh cược nên cảm thấy rất hứng thú, Tĩnh vương là người sợ thiên hạ đủ loạn, nơi nào có chuyện vui là thể vắng mặt ông được, hôm nay ông dẫn theo con thứ ba Sở Quân Huyền và mấy con cháu trong kinh đến đây xem náo nhiệt.


      Khi Sở Quân Huyền nhìn thấy tiểu bánh bao trong lòng Sở Khiếu Thiên rồi lại nhìn con trai Lô Văn Tổ, đột nhiên trong lòng y có chút lo lắng. Lúc đám người Lô Văn Tổ nhìn thấy Tĩnh vương dẫn Sở Quân Huyền tới, sắc mặt bọn họ trở nên rất khó coi sau đó bực bội trừng mắt nhìn Sở Quân Huyền rồi để ý nữa. Sở Quân Huyền thấy bằng hữu ngày xưa bây giờ lại xem mình là kẻ thù, trong lòng y hơi ảm đạm, song y cũng đem mặt nóng dán vào mông lạnh, ngược lại y chỉ đứng bên thờ ơ lạnh nhạt.


      Sở Khiếu Thiên cúi đầu với tiểu bánh bao trong lòng mấy câu, sau khi tiểu bánh bao ngoan ngoãn gật đầu liền trở mình xuống ngựa để lại tiểu gia gia hỏa mình ngồi ở cao, vẫn giữ chắc dây cương phòng khi có chuyện khác thường nhất định phải bảo vệ được con trai trước tiên.


      biết có phải tiểu bánh bao là người biết sợ hay là do thường xuyên được A Nhược võ công cao cường cho chơi trò tung hứng, mà đối với chuyện mình ngồi lưng ngựa cao to bé sợ chút nào, ngược lại còn hào hứng ngó trái ngó phải, nhân tiện bé còn cười ngọt như mật chào đám người Tĩnh vương phủ vẫy tay với mình, cười đến nỗi sắc mặt đám người Lô Văn Tổ biến thành màu đen.


      Nếu như Tĩnh vương đến, Lô Văn Tổ đành mời Tĩnh vương làm nhân chứng, đương nhiên Tĩnh vương vui vẻ nhận lời.


      "Lô Văn Tổ, chỉ cần bắt được con mồi chứ cần biết dùng cách gì đúng ?" Sở Khiếu Thiên hỏi, trong lòng rất khoái trá chờ đối phương cắn câu. Lô Văn Tổ liếc nhìn con mình, thấy con trai cầm bộ cung tên đặc chế riêng thích hợp cho trẻ , gã biết sức con mình tệ, thậm chí còn mạnh hơn mấy đứa khác chút. Mà tiểu bánh bao của An Dương Vương phủ kia tay ngắn chân ngắn, gã đoán dù cho có đặc chế bộ cung tiễn thích hợp chỉ là đồ chơi con nít mà thôi, có bày con mồi trước mặt nó cũng đâm chết được.


      Vì thế Lô Văn Tổ rộng rãi gật đầu, dù gì gã cũng chiếm lợi thế, bắt nạt con trai tuổi của Sở Khiếu Thiên, sáu tuổi đấu với ba tuổi, nhìn thế nào em bé ba tuổi nhất định thua. Coi như gã bị người ta hèn hạ vô sĩ ức hiếp người cũng được, dù sao Sở Khiếu Thiên tự mình nhận lời tỷ thí, gã nhất định phải bắt Sở Khiếu Thiên quỳ xuống dập đầu xin lỗi mình.


      "Được rồi, cứ quyết định như thế ,Tĩnh vương làm chứng." Sở Khiếu Thiên nhìn về phía Tĩnh Vương.


      Tĩnh vương cười ha hả gật đầu.


      "Sở Nhất Sở Nhị Sở Tam Sở Tứ, các ngươi nhặt đá về cho tiểu chủ tử ." Sở Khiếu Thiên ra lệnh.


      Bốn thị vệ đáp lời, sau đó dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người bọn họ nhặt rất nhiều đá về. May mắn bên bờ suối nên có rất nhiều đá cần phải mắc công tìm kiếm, chỉ lát bọn họ nhặt được đống lớn.


      Bên kia, Lô Văn Tổ cũng sai người kiểm tra dây cung và mũi tên cho con trai, cố gắng để có bất kỳ sai sót nào.


      Bọn thị vệ làm công tác chuẩn bị, đám người đứng ngoài rảnh rỗi quan sát bé trai sáu tuổi ngồi lưng ngựa rồi đến tiểu bánh bao khác lưng tuấn mã, mọi người đều cảm thấy nhìn sao cũng thấy giống trò chơi sắm vai, chút cảm giác nghiêm túc nào? ra hôm nay bọn họ đến đây là để chơi trò sắm vai với các tiểu bánh bao đúng ?


      "Được rồi, bắt đầu tỷ thí." Tĩnh vương thấy hai bên chuẩn bị xong nên nhanh chóng ra hiệu bắt đầu.


      Mấy thị vệ đuổi mớ gà rừng và thỏ rừng đến đây sau đó canh giữ bốn phía phòng ngừa con mồi thấy người sợ hãi chạy về rừng cây.


      Sở Khiếu Thiên đưa ít đá cho tiểu bánh bao, "Đại Đại, con thích ném thế nào cũng được, trúng cũng sao, chúng ta có rất nhiều đá."


      "Dạ, Đại Đại thích thỏ thỏ ~~" Tiểu bánh bao xong liền cầm đá ném .


      Tiểu bánh bao chưa luyện tập bao giờ nên ném trúng, viên đá vút cái biến mất trong bụi cây. Con trai Lô Văn Tổ ngược lại, mũi tên đầu tiên bắn trúng con thỏ rừng kịp chạy trốn, làm cho đám người quan sát bên ngoài khỏi hô lên tiếng "Hay." Có thể thấy đứa này có luyện tập qua, mặc dù có chút may mắn nhưng cũng xem như là thắng ngay từ đầu trận rồi.


      Ném mấy lần trúng, khuôn mặt nhắn của tiểu bánh bao nhăn lại, sau đó cả hai bàn tay béo cùng cầm đá ném loạn xạ. đột nhiên có cục đá vô tình văng trúng gốc cây cao gần hay mét chiều ngang bằng cổ tay người lớn, cái cây kia phát ra tiếng "Răn rắc" tiếp theo đổ ầm xuống.


      "..."


      Có chuyện kinh khủng gì xảy ra vậy?


      Tất cả mọi người ngẩn ngơ nhìn gốc cây bị gãy ngang, nhất thời biết phản ứng thế nào.


      "Cha, cây cây gãy ~~" Đại Bảo chột dạ , hai ngón tay chọt chọt vào nhau, vẻ mặt rất vô tội.


      Sở Khiếu Thiên bật cười rộng rãi : " sao, dù cho hôm nay Đại Đại làm hỏng cái gì cha cũng giận ~~ Ừm, cũng cho nương Đại Đại biết."


      Tiểu bánh bao nghe xong, bé vui vẻ nhiệt tình vung nắm tay , sau đó hai tay bắt đầu cầm đá ném loạn bốn phía, người ở trường lập tức cảm thấy bất an, ngay cả thị vệ đứng canh giữ con mồi cũng hoảng sợ liên tiếp lùi về phía sau rời khỏi phạm vi nén đá của tiểu bánh bao, đám người Tĩnh vương cũng được thị vệ nhanh chóng che chở lùi về phía sau.


      Kết quả, đương nhiên cần lo lắng, tiểu bánh bao đại sát bốn phương, thắng được trận đấu.


      Mặt Lô Văn Tổ xám ngắt nhìn Sở Khiếu Thiên kiêu ngạo đắc ý và tiểu bánh bao dùng cành cây chọt chọt con thỏ đáng thương bị đá ném chảy máu. Nhánh cây chọt chọt làm chân sau con thỏ thỉnh thoảng giật giật mấy cái tỏ vẻ nó chết nhắm mắt. Hình ảnh đó đập vào mắt Lộ Văn Tổ giống như cười nhạo đần độn vậy.


      Tĩnh vương bước đến bên cạnh Sở Khiếu Thiên, ông vô cùng thích thú nhìn tiểu bánh bao chọt chọt con thỏ , "Khiếu Thiên à, có phải cục cưng này có thần lực trời ban như mẫu thân của bé ?"


      Nghe thấy lời Tĩnh vương, tất cả mọi người khỏi nhớ tới buổi tiệc đêm trung thu mấy năm trước, bạn thế tử phi nào đó thể oai phong nữ giới đánh bại oai phong của người Nam Di, sau đó mọi người bình tĩnh lại. Mấy năm trước hoảng sợ lần rồi, bây giờ nhìn thấy tiểu bánh bao như thế cũng có gì kỳ lạ.


      Sở Khiếu Thiên chỉ cười cười trả lời, sau khi thị vệ nhặt con mồi tiểu bánh bao ném trúng về, tiểu bánh bao ném được ba con gà rừng, bốn con thỏ rừng, còn con trai Lô Văn Tổ chỉ bắn được thỏ, thành tích kém hơn tiểu bánh bao nhiều.


      "Sở Khiếu Thiên ngươi...Ngươi ăn gian!" Lộ Văn Tổ nghẹn đỏ mặt hung hăng .


      Sở Khiếu Thiên cười lạnh tiếng kinh thường: "Chỉ có chó nhà có tang mới tìm mọi lý do lấp liếm cho thất bại của mình! Thua chính là thua, chẳng lẽ ngươi cho phép con trai bổn thế tử dùng thần lực? Bổn thế tử còn chưa đến con trai sáu tuổi của ngươi ức hiếp con trai mới ba tuổi của ta đâu, ngươi còn biết xấu hổ tự biên tự diễn cho rồi tới đây sủa bậy?"


      "..."


      Lô Văn Tổ lại bị bạn thế tử gia độc mồm độc miệng làm cho nghẹn ra lời lần nữa.


      Buổi trưa, mặt trời chiếu thẳng đứng như lửa cháy hừng hực đầu, rốt cuộc Sở Khiếu Thiên và tiểu bánh bao nhà mình cũng chiến thắng trở về.


      Liễu Hân Linh vuốt vuốt bụng nghe đôi phụ tử ngốc kể lại chuyện sáng nay bắt nạt người ta thế nào, nàng lại đồng cảm với con trai Lô thượng thư lần nữa.


      Tuy nhiên, mặc kệ ở bên ngoài bọn họ kiêu ngạo như thế nào, khi về đến nhà, bọn họ chỉ là đôi phụ tử ngốc khiến nàng đau đầu mà thôi.
      Last edited: 28/6/18
      SiAm, Sô Cô la Đắng, Halong-ngoc20 others thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 126 Ngoại truyện 11


      Ngay ngày tết Trung Thu, Liễu Hân Linh trải qua ba bốn canh giờ đau khổ, cuối cùng nàng cũng bình an sinh hạ đôi song sinh trai.


      Trong An Dương Vương phủ tràn ngập cảnh sắc vui mừng hớn hở, hai cục cưng chọn thời điểm Trung Thu chào đời ngụ ý đoàn đoàn viên viên, An Dương Vương rất cao hứng, trước khi ông vung tuyệt bút đặt cho hai cục cưng cái tên kiêu, nhũ danh của hai cục cưng được ông đặt là Đoàn Đoàn và Viên Viên.


      Có điều, Sở Khiếu Thiên chút do dự bác bỏ hai nhũ danh vừa may mắn vừa vui mừng này, bạn thế tử gia vung tay lên, nhũ danh của hai cục cưng tiếp tục được đặt theo phong cách của , gọi là Tam Bảo và Tứ Bảo.


      Nhũ danh này vừa được đặt ra, An Dương thái phi và Vương Phi đều lười có ý kiến, mỗi người bế cục cưng thích buông tay, mặt mày tươi cười như đóa hoa cúc. ai để ý tới An Dương Vương bạo phát liên tục tức giận mắng con bất hiếu, Đoàn Đoàn Viên Viên có gì hay chứ?


      "Dù sao cũng hay, ít ra Quý Quyên Từ đặt là Tam Mao và Tứ Mao nghe còn hay hơn." Sở Khiếu Thiên khách sáo chút nào phản bác, hề quan tâm người chuyện chính là cha của mình. Có thể , những năm gần đây, Sở Khiếu Thiên quen thói chống đối lại cha mình, ngày nào chọc giận ông là trong lòng cảm thấy thoải mái.


      "Tam Mao" và "Tứ Mao" loại nhũ danh bết bát như vậy chỉ có dân chúng bình dân nuôi con cẩu thả mới đặt, trong hoàng thất bọn họ thịnh hành loại tên này, dù là nhũ danh cũng phải mang ý nghĩa cát tường mới được. Trong lúc hai người giằng co, An Dương Vương phi lời nào chấp nhận nhũ danh "Tam Bảo" và "Tứ Bảo". Về phần tục danh phải đợi các cục cưng tuổi mới đặt được, còn năm nữa nên có thể từ từ chuẩn bị, đến lúc đó bà chỉ cần nghe là được rồi.


      Lần sinh con này bởi vì sức khỏe Liễu Hân Linh được dưỡng tốt, nàng cũng chuẩn bị tinh thần từ trước, cộng thêm có kinh nghiệm lần vì thế lần sinh này diễn ra vô cùng thuận lợi chứ nguy hiểm như thai đầu. Sau khi nàng tỉnh dậy, lúc quan sát hai cục cưng thấy tuy ngũ quan chưa nảy nở nhưng giữa hai đầu lông mày mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng của bạn thế tử gia. Nàng đoán tương lai hai cục cưng cũng tuấn như phụ thân của chúng, còn về phần hai cục cưng có thừa hưởng tính cách đặc thù của hay , phải chờ bọn lớn môt chút mới biết được.


      "Linh Nhi, cảm ơn nàng, nàng cực khổ rồi." Sở Khiếu Thiên ngồi trước giường dịu dàng ấn lên trán nàng nụ hôn, vô cùng cảm động.


      Lần sinh sản này, vẫn cố chấp đồng hành với nàng cả quá trình, mặc cho phụ mẫu khuyên răn hay tức giận mắng thế nào cũng để ý, cuối cùng An Dương thái phi lạnh nhạt câu kín đáo phê bình để hai người đừng khuyên nữa, cứ để mặc muốn giày vò thế nào cứ giày vò thế ấy.


      Liễu Hân Linh dịu dàng cười cười, vui vẻ chịu đựng.


      "Aiiii, tuy nhiên ta hi vọng hai cục cưng này chỉ là đứa bình thường, nhà chúng ta có Đại Bảo và Nhị Bảo là được rồi." Sở Khiếu Thiên cảm khái, ràng nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, ngoài ra bản lĩnh lại hơn người, thủ đoạn lưu manh, nhưng khi so sánh giá trị vũ lực với mấy người trong nhà liền biến thành người yếu nhất, khiến chảy nước mắt xót xa.


      Liễu Hân Linh né tránh đáp qua loa: "Có lẽ thế." gian còn, nàng cảm thấy nó còn làm phiền mình nữa nên chắc hai cục cưng là đứa bình thường thôi, chỉ cần các cục cưng bị bạn thế tử gia vừa ngốc vừa hung tàn dạy thành càng ngốc càng hung tàn hơn nàng tin tưởng bọn chúng rất bình thường.


      "Ha ha, ra dù cho bọn chúng có thần lực như Đại Bảo và Nhị Bảo, song chỉ cần rèn luyện từ , ta tin rằng bọn chúng nhất định thiên hạ vô địch ~~" Bạn thế tử gia đắc chí , trong đầu bắt đầu ảo tưởng đến tình cảnh dẫn theo ba tiểu bánh bao di càn quét kinh thành rồi.


      "..."


      Cho nên , dù cho có thần lực các cục cưng nhà bọn họ cũng rất hung hăng phải ?


      Lúc Liễu Hân Linh có dự cảm tốt về tương lai cửa phòng bị đẩy ra, hai tiểu bánh bao rón rén tiến vào, khi nhìn thấy người giường tỉnh, cả hai lập tức vui vẻ bổ nhào về phía trước.


      "Nương, đệ đệ ~~"


      Liễu Hân Linh đưa tay sờ sờ đầu hai tiểu bánh bao dịu dàng : "Các đệ đệ ngủ, Đại Đại và Nhị Nhị đừng lớn tiếng đánh thức các đệ đệ nhé."


      Hai tiểu bánh bao nghe lời gật đầu, sau đó nằm sắp xuống trước giường của hai cục cưng nhìn khuôn mặt non mềm của chúng, vẻ mặt cả hai đều rất nhạc nhiên. Đối với hai tiểu bánh bao mà chỉ cần có đệ đệ là được rồi, mặc dù có nhiều hơn đệ đệ nhưng đệ đệ là để bắt nạt, chê ít chứ ai chê nhiều cả.


      Sở Khiếu Thiên thấy hai tiểu bánh bao sắp thò tay chọc chọc các cục cưng giường, vô cùng hoảng sợ gấp gáp : "Đại Đại, Nhị Nhị, các đệ đệ còn nên chạm vào đuộc, ừm...Sau khi các đệ đệ lớn lên giống các con các con có thể ôm chúng được rồi." Vì phòng ngừa vạn nhất, Sở Khiếu Thiên vô trách nhiệm đưa ra thời hạn để đánh lừa hai tiểu bánh bao.


      có cách nào, mặc dù Đại Bảo rất nghe lời nhưng bé còn , năng lực điều khiển chưa cao cộng thêm có quái lực, cho nên đôi khi bé vô tình phá hỏng đổ vật mà cũng biết. Còn Nhị Bảo tuy khi uống rượu đứa bình thường, nhưng đừng quên bé cũng chỉ mới ba tuổi, là tiểu bánh bao chưa hiểu chuyện. Nếu để Nhị Bảo dùng ngón tay chọc các cục cưng, Đại Bảo nhất định học theo. Vì thế Sở Khiếu Thiên phải đối xử công bằng, ngăn cả hai lại hết.


      Hai tiểu bánh bao vây quanh giường trẻ con quan sát hai cục cưng hồi, cuối cùng Nhị Bảo quay đầu lại hỏi: "Cha, vậy lúc nào có thể bắt nạt đệ đệ ~~"


      "..."


      Sở Khiếu Thiên lại nếm mùi tự tát vào mặt mình lần nữa.


      Liễu Hân Linh che trán, giờ nàng đối với ba phụ tử này có hi vọng gì, ngày mà bọn họ làm chuyện ngốc cả người ngứa ngáy, với tư cách là người bình thường nhất nhà, nàng chỉ có thể chịu đựng. Chỉ mong là hai cục cưng kia có tính cách bình thường như nàng chút mới tốt.


      Đợi đến khi hai cục cưng tròn tuổi, rốt cuộc Liễu Hân Linh cũng xác định được hai bé đều rất bình thường, có quái lực, có năng lực đặc biệt gì cả, còn tính cách để sau , dù sao thế này cũng khiến nàng yên tâm rồi, còn Sở Khiếu Thiên xúc động thôi.


      Cuối cùng còn là nam nhân yếu nhất nhà nữa!


      Các tiểu bánh bao ngày càng lớn, Đại Bảo và Nhị Bảo có tính cách riêng của mình. Đại Bảo vẫn hoạt bát gây rối khắp nơi, sau khi gây họa cậu đều chạy tới chỗ gia gia và nãi nãi để được bao che, khi mọi chuyện lắng xuống, tiểu tử này lại bắt đầu vô ý hãm hại gia gia thương mình nhất....Nhị Bảo vẫn lười như trước, tuy còn thích ngủ như lúc còn bé, nhưng mỗi ngày ngẩn người trở thành hạnh phúc của tiểu nương, cho đến khi Liễu Hân Linh hung ác bắt đầu để con học cầm kỳ thi họa, tiểu bánh bao mới phát triển theo hướng trở thành thục nữ.


      Đến khi Đại Bảo và Nhị Bảo sáu tuổi, Tam Bảo và Tứ Bảo cũng ba tuổi rồi, hai cục cưng sớm bộc lộ bản tính nghịch ngợm và gây của mình, so với Đại Bảo có thần lực trời ban, hai cục cưng này còn hung tàn khiến người ta đau đầu hơn nữa. Ít nhất mặc dù Đại Bảo hoạt bát nhưng tính tình lại ngoan ngoãn và có trách nhiệm giống Tam Bảo Tứ Bảo bị lão gia cưng chiều đến vô pháp vô thiên, mỗi ngày hai cục cưng đều muốn trèo lên nốc nhà dỡ ngói.


      Song dù cho các tiểu bánh bao nghịch ngợm gây thế nào, sợ trời sợ đất thế nào, nhưng kỳ lạ là bọn chúng lại sợ mẫu thân nhà mình, chỉ cần mẫu thân yếu đuối dịu dàng ngồi chỗ cười chuyện với bọn chúng là các tiểu bánh bao dám thở mạnh cái, vô cùng oai phong. So ra mà , bạn thế tử gia dù có biến thành trượng phu nhị thập tứ hiếu hay là phụ thân nhị thập tứ hiếu đều yếu thế chịu nổi, ngoại trừ thời gian cùng làm chuyện ngốc và gây ở bên ngoài với các tiểu bánh bao, khi ở nhà chỉ là sâu bọ mà thôi.


      *******


      Lúc Đại Bảo và Nhị Bảo ba tuổi, Sở Khiếu Thiên quyết định cho bọn chúng đến thư viện đọc sách, thư viện đương nhiên là phải chọn cái lớn nhất trong kinh thành là Thanh Sơn thư viện rồi.


      Vỉ thế, sau khi các tiểu bánh bao đến Thanh Sơn thư viện học tập tụ tập với tiểu tử tên là Sở Tê Bạch*, Thanh Sơn thư viện bắt đầu nghênh đón khoảng thời gian gà bay chó chạy vô cùng náo nhiệt.


      * Nàng nào biết Sở Tê Bạch là ai mời đọc hiền thê khó làm nhé. Bộ truyện mà ta thích nhất trong hệ liệt ^^.


      Theo thời gian các tiểu bánh bao đều lớn lên, tính cách mỗi đứa đều khác nhau, nhưng có điểm chung chính là các tiểu bánh bao bắt đầu xưng vương xưng bá ở thư viện.


      Tác giả: Phiên ngoại ngoài lề tặng thêm cho mọi người:


      ngày nào đó của hai mươi năm sau, đột nhiên Đại Bảo vác cái bao tải... đúng, phải là vác nương về nhà.


      "Cha, nương, đây là thê tử của con, mọi người mau chuẩn bị nhanh chút để gạo nấu thành cơm, nàng chính là người nhà của chúng ta.


      Đại Bảo cười hết sức sáng lạn, gương mặt xinh đẹp rạng rỡ dưới ánh mặt trời.


      Liễu Hân Linh phun trà ngay tại chỗ.


      Sở Khiếu Thiên đánh phát lên vai con trai nay cao bằng mình, cười : "Hảo tiểu tử, con được lắm! Ừm, vậy nhanh chóng chuẩn bị chút, để nương này trở thành nàng dâu nhà chúng ta."


      "Chỉ có cha thương con nhất!"


      "..."


      Nhìn hai nam nhân đứng chung chỗ cười đặc biệt ngu ngốc, Liễu Hân Linh và vị nương bị khiêng về kia đồng thời trầm mặc.


      ~~ HOÀN NGOẠI TRUYỆN ~~
      Last edited: 28/6/18
      SiAm, Sô Cô la Đắng, Halong-ngoc22 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Cuối cùng truyện cũng edit hoàn, cám ơn các nàng ủng hộ ta trong thời gian qua :yoyo55::yoyo55::yoyo55:Và đừng quên ủng hộ ta tiếp nhé. Tiếp theo ta làm bộ NƯƠNG TỬ MAU ĐẾN BẢO VỆ TA của tác giả Ngọc Tịnh Cam Lộ, siêu dễ thương siêu hài nhé.
      Thứ hai tuần sau ta khai trương.
      Last edited: 4/8/17

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Chúc mừng nàng lấp hố!!!
      Hết rồi nhưng thấy tiếc tiếc.
      Đại Bảo vác nương nhà ngta về lun kìa. Hahahahaha
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :