1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Cực Khỏe - Vụ Thỉ Dực (Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yuki Hana

      Yuki Hana New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      10
      Đọc lèo luôn.
      Sắp kết r...
      Hóng chương mới :060::060:
      Tồn Tồn thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]

      An Dương Vương phi ý tứ giúp ông vỗ lưng, tiếp theo liếc xéo ông cái: "Ta có ý gì, có điều ta cảm thấy vương gia bị thương rất đúng lúc, ít nhất có thể làm cho Hoàng thượng gọi Khiếu Thiên hồi kinh, sau này chúng ta cũng có thể nhìn cháu trai và cháu lớn lên."


      Dứt lời, bà khỏi nhớ tới Mai Nghiệp Bân vẫn còn ở trong phủ, tuy trằng trong lòng bà có chút kiêng kỵ, nhưng bà biết ta căn bản thể làm nên trò trống gì, chỉ cần nhìn vào những chuyện ngây thơ mà ta làm để trả thù này biết đầu óc ta ngu xuẩn cỡ nào, bằng được phần mười con của bà nữa. Làm việc biết giữ lại cho mình đường lui mà cứ dựa vào cảm tính, thậm chí suýt chút nữa làm liên lụy Mai gia, đúng là đồ ngu mới làm ra chuyện như thế. Nếu Sùng Đức đế độc ác chút Mai Nghiệp Bân căn bản có khả năng vẫn còn sống mà quay về Thông Châu làm đích thiếu gia của ta, đáng lẽ ta bị thầm xử lý từ lâu, với tội danh làm hoàng thân quốc thích bị trọng thương, Mai gia ở Thông Châu cũng gặp phiền phức rồi.


      lại, Hoàng Đế chỉ nể mặt An Dương Vương nên mới tha cho Mai Nghiệp Bân mà thôi.


      Người ngu ngốc đến đâu cũng nghe ra ý trào phúng trong câu đó, An Dương Vương tức giận đến đau tim, nhưng ông phản bác được. Bị thương là do ông gieo gió gặt bão, nhưng cũng bởi lần bị thương này lại khiến cho Hoàng Đế hạ chỉ gọi con trai đối phó với cướp biển ở thành Khai Dương xa xôi kia trở về. Cho nên , là phúc hay họa lời khó hết.


      "Ngài yên tâm , trong thư con dâu có , hai đứa đều thông minh lanh lợi, học rất nhiều thứ, lại hiếu thuận nghe lời, có bướng bỉnh làm người ta đau đầu..." An Dương Vương phi bắt đầu lải nhải liên miên kể chuyện của hai đứa , đúng tiêu chuẩn đánh cái ngọt ngào vào lòng bàn tay người ta, những chuyện này chỉ có Liễu Hân Linh viết thư , mà còn những ngày qua Sở Khiếu Thiên đắc ý kể với bà về vấy chuyện thú vị của đôi song sinh. Tuy An Dương Vương phi lớn tuổi cộng thêm hết hi vọng với trượng phu, nên tất cả tình cảm bà đều đặt hết lên người cháu trai cháu , nghe con trai kể mấy chuyện lý thú của hai đứa , bà cảm thấy bọn chúng là tốt nhất đáng nhất --- Đây là thương mù quán đó...

      [​IMG]

      "Cha, nương, chúng con trở về." Liễu Hân Linh dẫn hai cục cưng đến thỉnh an hai ông bà, tiếp theo nàng với hai bé: "Đây là gia gia và nãi nãi của các con, gọi con."


      "Gia gia, nãi nãi ~~" Hai cục cưng kêu lên giòn giã. Dọc đường , Liễu Hân Linh tốn rất nhiều thời gian dạy hai cục cưng gọi, đặc biệt là muốn dạy các bé biết gia gia và nãi nãi, bây giờ nhìn thấy phản ứng của hai con, sợ sệt, làm rất tốt.


      "Mau đứng lên, mau đứng lên." An Dương Vương phi vội vàng , sau đó bà quan sát hai cục cưng, kích động đến nổi hai tay đều run run, hoàn toàn còn dáng vẻ ưu nhã lạnh nhạt như bình thường nữa.


      An Dương Vương cũng rất kích động, đặc biệt là khi nhìn thấy cháu trai khí khái hào hùng, ông nhanh chóng vẫy tay : "Mau đến đây cho gia gia nhìn kỹ chút."


      Sở Khiếu Thiên thấy phương hướng cha mình vẫy tay, rồi lại nhìn thoáng qua tiểu bánh bao hiểu gì cả, sau đó rất hào phóng dắt tay tiểu bánh bao qua cho ông nhìn. An Dương Vương phi nghiêng đầu nhìn hành vi bất công của trượng phu, tiếp theo bà cũng tiến lên kéo cháu xinh đẹp giống con dâu qua xem xét.

      [​IMG]

      Cháu trai xinh đẹp hoạt bát, cháu bình tĩnh, cái tổ hợp này ngược ngạo quá chăng? Trong thư đâu có như vậy?


      lát sau, An Dương Vương và An Dương Vương phi vẫn rối rắm nhìn hai tiểu bánh bao ngồi ngay ngắn gặm bánh ngọt, nhất thời, trong lòng hai người có chút tang thương.


      "Sau lại cho hai cục cưng mặc như thế?" An Dương Vương phi nhấp ngụm trà để làm cho mình có tinh thần hơn chút.


      Liễu Hân Linh mấp máy môi, bất đắc dĩ giải thích: "Dạ, vừa rồi ở xe, lúc Đại Bảo uống nước lỡ tay hấy lên người muội muội, làm y phục của bé ướt hết, bởi vì sắp vào thành nên tiện dừng lại tìm y phục khác, cũng may trong xe còn giữ y phục của Đại Bảo nên mới thay cho bé." Thế là tiểu bánh bao Nhị Bảo cũng mặc y phục nam đồng, là ngoài ý muốn, phải nàng cố ý để lẫn lộn đâu.


      "Khiếu Thiên à, hình dáng của bọn nó sao lại như vậy..." An Dương Vương trầm giọng hỏi.

      [​IMG]

      "...."


      An Dương Vương tràn ngập chờ đợi lập tức đông thành băng, gió lạnh thấu tim.


      Suýt chút nữa Liễu Hân Linh bị sặc, nàng vội vàng : "Nhị Nhị, thể gia gia đáng , được học cách chuyện của cha con." Dứt lời nàng quay qua giải thích với An Dương Vương: "Cha, xin lỗi, bình thường phu quân đều Nhị Bảo đáng , cho nên Nhị Bảo cảm thấy đây là lời có ý nghĩa, nên bé mới lấy ra khen ngợi người."


      Cơ mặt An Dương Vương giật giật, cuối cùng đành chấp nhận lời giải thích của con dâu, đồng thời ông trợn mắt nhìn con trai mắng: "Nhìn đức hạnh của con , dạy đứa điều tốt, toàn dạy hư thôi! Sau này chuyện dạy bảo hai đứa con đừng nhúng tay vào, ta dạy cho chúng học vỡ lòng, khi chúng lớn chút ta cho vào thư viện để lão sư dạy, tuyệt đối thể để con dạy hư..."


      "Này, con dạy hư lúc nào, cha được ngậm máu phun người đâu đấy!" Sở Khiếu Thiên vui, dựa vào cái gì mà con của phải nhờ người khác dạy, "Còn có, đức hạnh của con phải do cha dạy ra sao? Cha có thể dạy ra đứa như con cũng có thể dạy ra đứa thứ hai, giao các cục cưng cho cha mới hư đấy."


      "Con con con....Đồ con bất hiếu, dám chuyện với bổn vương như vậy hả...”


      ....


      Nhìn thấy hai cha con lại sắp cãi vã, Liễu Hân Linh và An Dương Vương phi liếc nhau, hai người cũng biết phải làm sao. Có điều đây trở thành hình thức ở chung của hai cha con họ rồi, cứ cãi nhau... trước giờ đều như thế mà.


      Hai tiểu bánh bao nhìn hai người lớn sắp cãi nhau. Nhị Bảo lười biếng ngáp cái, bày ra dáng vẻ bà cụ non chán chường, ngay cả phần khí khái hào hùng kia cũng cứu nổi vẻ mặt chút sức sống nào của bé. Đại Bảo bên cạnh mở đôi mặt to đen như bồ đào hoạt bát nhìn hai người lớn cãi nhau, sau đó bé trượt xuống ghế, bưng đĩa điểm tâm bàn đặt sang cái đĩa khác sau đó xách cái đĩa vui vẻ chạy tới chỗ phụ thân nhà mình.


      "Cha, Đại Đại, giúp cha ~~"

      [​IMG]

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]

      "Đại Đại, phải cầm thôi ~~" Sở Khiếu Thiên ở bên cạnh kêu lên.


      Tiểu bánh bao nháy mắt mấy cái, sau đó tươi cười sáng lạng với cha nương, non nớt đáp vài tiếng xong, bàn tay bé núc ních thịt vươn ra nhân lấy lễ vật An Dương thai phi đưa, sau đó bé xem xét chút, hai tay cẩn thận từng li từng tí đưa lại cho An Dương thái phi.


      "Sao thế?" An Dương thái phi hơi tò mò.


      Sở Khiếu Thiên thấy vậy cười : "Nãi nãi, Đại Đại muốn người giữ giúp bé đó. Sức bé lớn, chỉ cẩn thận chút là làm hỏng đồ vật nên bé muốn để ở chỗ người."


      Lời này của Sở Khiếu Thiên tuyệt đối là nịnh nọt, nhưng vẫn khiến người ta vui vẻ. Nghe thế, An Dương thái phi cười hỏi tiểu bánh bao có phải như vậy , tiểu gia hỏa đâu quan tâm hiểu hay hiểu, chỉ cần có người hỏi là bé cười sáng lạng gật đầu, nếu An Dương thái phi biết được đức hạnh này của tiểu bánh bao nhất định rất ấm ức. Bà rất thương cháu chắt, lúc muốn ôm chắt trai xinh đẹp động lòng người thân thiết, ngờ tiểu gia hỏa duỗi ngón tay ra chặn động tác của bà lại, bé thành : " được, phá hư ~~"


      An Dương thái phi chịu đựng nổi nữa ôm tiểu gia hỏa vào trong lòng, hôn hôn lên khuôn mặt nhắn đáng của bé. Nhị Bảo thấy thế, bé xoay đầu qua xem xét cha nương, thấy cha nương cười gật đầu bé cũng về phía trước, kéo kéo ống tay áo thái phi, sau đó leo lên, cuộn người trong lòng An Dương thái phi, ngáp cái, ngủ mất.


      "..."

      [​IMG]

      Thời gian ba năm, tiểu chính thái đáng trở thành thiếu niên tuấn, thân thể cao hơn, gương mặt xinh đẹp còn nét bụ bẫm của trẻ con nữa, thay vào đó nét tinh ranh càng thể hơn, lúc chuyện chính là thiếu niên xinh đẹp lung linh như ngọc, nhưng khi mở miệng chuyện....Được rồi, quả nhiên thế gian này có thứ gì hoàn hảo.


      "Biểu tẩu, biểu tẩu, tẩu trở về rồi, Cẩm Nhi rất nhớ tẩu ~~" Tạ Cẩm Lan lập tức lao về phía trước, muốn bổ nhào vào lòng nàng bày tỏ tình cảm nhung nhớ.


      Có điều rất nhanh, cậu bị Sở Khiếu Thiên xách trở về, hung dữ nhìn cậu, trong mắt là uy hiếp trần trụi: Dám chạm vào nữ nhân của ta, giết chết đệ!


      Tạ Cẩm Lan bĩu môi, mặc dù cam lòng nhưng cậu vẫn cảm thấy cuộc sống rất tốt đẹp, cậu muốn gây ra chuyện ảnh hưởng đến tính mạng. Thế là lực chú ý của cậu đặt lên ai tiểu bánh bao chơi ngựa gỗ bên cạnh, vừa nhìn qua cậu giật nảy mình.

      [​IMG]

      Hình như nghe thấy tên của mình, tiểu bánh bao Nhị Bảo ngủ bỗng mở to hai mắt, ngáp cái, lười biếng liếc mọi người, thấy có chuyện gì bé lại nằm xuống, dáng vẻ kia, có sức sống chính là có sức sống, rất giống bà cụ non, ràng khuôn mặt khí khái hào hùng như vậy, nhưng lại lười nhác như lão thái thái.


      Tạ Cẩm Lan càng tan vỡ, giọng mang theo hốt hoảng: "Gạt người, ràng bé này rất giống biểu tẩu, còn bé kia giống biểu ca, sao có thể ngược như vậy được chứ?"


      "Đệ có ý gì, muốn ăn đòn phải !" Sở Khiếu Thiên vui uy hiếp.


      lát sau, Tạ Cẩm Lan nhanh chóng tỉnh lại, cậu cẩn thận đánh giá tiểu bánh bao có sức sống ngựa gỗ, chần chờ hỏi: "Biểu tẩu, Nhị Bảo cũng có sức mạnh chứ?"


      Liễu Hân Linh cân nhắc lát mới do dự gật đầu: "Dưới tình hình đặc biệt sức rất lớn." Vì thế, nàng quyết định sau này cấm uống rượu trong phủ, thể để Nhị Bảo đụng đến rượu được.


      "Vậy tốt, đệ lấy Nhị Bảo cũng được ~~" Tạ Cẩm Lan vỗ bàn , "Tướng mạo giống biểu ca cũng sao, chỉ cần có sức mạnh, đệ đối xử tốt với nàng."

      [​IMG]

      "Cha~~" Tiểu bánh bao nhanh chóng gọi bạn phụ thân nhị thập tứ hiếu.


      Sở Khiếu Thiên đáp lời, cũng thèm uống trà nữa, vội vàng chạy đến an ủi tâm hồn bị thương của tiểu bánh bao rồi sau.


      Tạ Cẩm Lan nhìn nhìn, tới : "Biểu ca, cứ giao cho đệ, đệ lập tức sửa nó."


      Nghe thế, Sở Khiếu Thiên lộ ra vẻ mặt hoài nghi, Tạ Cẩm Lan phục, "Nếu sửa được, huynh cứ vặn đầu của đệ treo lên ngựa gỗ."


      Sau đó, Tạ Cẩm Lan sai người mang ít dụng cụ tới bắt đầu gõ gọ đập đập lên ngựa gỗ, nhìn cũng rất ra dáng đấy.


      Sở khiếu Thiên thấy vậy, hơi nhíu mày mắng: "Có phải tiểu tử đệ lo làm việc đàng hoàng, suốt ngày làm những thứ đòi hỏi tay nghề khéo léo này?"

      [​IMG]
      [​IMG]

      "..."


      Nháy mắt, trong phòng đầy tiếng ho khan, cười thả cửa kinh thiên động địa hồi.


      Tiểu bánh bao biết mọi người cười cái gì, đôi mắt to tinh khiết đáng nhìn mọi người.


      ", cần..." Sở Khiếu Thiên cười đến đau bụng, thấy con trai uất ức vì bị mọi người cười, nhanh chóng tới bế bé trở về, giải thích: "Gia gia bị bệnh và ngựa gỗ bị bệnh giống nhau, con cần... cần mang búa sửa....Ha ha ha..." xong, nhịn nổi cười to thêm lát.


      Suýt chút nữa Tạ Cẩm Lan cười ngã ra đất, cậu ôm bụng kêu trời sau đó với Liễu Hân Linh: "Biểu tẩu, đệ sai rồi, biểu chất tuyệt đối giống tẩu, đệ cũng dám lấy đứa bé nguy hiểm như thế về nhà, lỡ ngày nào đó đệ bị bệnh, nó cầm búa đến chữa cho đệ thảm luôn...."


      Liễu Hân Linh đỡ trán, sau đó ôm tiểu bánh bao uất ức vì bị cười vào lòng, nàng nhịn cười lấy công cụ trong tay bé đưa cho nha hoàn, sau đó điểm điểm lên cái mũi của bé, bắt đầu kiên nhẫn giải thích cho bé hiểu, người ta bị bệnh được dùng công cụ sửa chữa mà phải uống thuốc mới hết bệnh.


      Ôi, cho nên con đường dạy dỗ hai cục cưng quả là gánh nặng đường xa mà.


      ********


      Như thế, khi An Dương Vương tĩnh dưỡng biết được tiểu bánh bao có hiếu muốn cầm dụng cụ sửa ngựa gỗ đến sửa ông, mặt mo của ông lập tức méo mó.


      An Dương Vương cảm động vì lòng hiếu thảo của cháu trai nhưng trong lòng ông cũng đặc biệt tang thương, sau đó ông khống chế được đổ hết tội lỗi lên đầu con trai biết dạy cháu trai cho tốt, nháy mắt ông lại bạo phát.


      "Sở Khiếu Thiên, ngươi tới đây cho lão tử!!!"
      linhdiep17, SiAm, tart_trung22 others thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Xách búa xách đục chữa bệnh cho gia gia!!! Hahahaha
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ha..ha.. Đại Bảo dễ thương... Thanks Nàng
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :