1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Cực Khỏe - Vụ Thỉ Dực (Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      @Ishtar lại bỏ quên bộ này r:017:, sắp hoàn r mà , ́ gắng :06(1):
      Quan Tiểu Yến, Bettysusu thích bài này.

    2. yêubăngbăng

      yêubăngbăng Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      25
      *ôm đùi* cầu xin edit , cầu xin chương mới :th_109::yoyo23:

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 90
      Beta: Ishtar


      Bởi vì tiêu chuẩn chọn thê tử của Quý Uyên Từ quá siêu cấp, cho nên mọi người đều dự đoán là độc cả đời rồi, cũng may có trưởng bối gây áp lực xuống, cũng có ai ép lập gia thất, coi như có lớn tuổi hơn nữa, người biết cũng chỉ cho rằng do quá đáng tin cho nên mới gả khuê nữ cho làm thê tử thôi.


      Quý Uyên Từ mặc dù thần kinh có chút bình thường, nhưng cũng biết nhìn sắc mặt người khác, thấy sắc mặt Sở Khiếu Thiên và Hân Linh khác thường, chỉ cười cười, thêm gì nữa, chuyên tâm hỏi thăm về tình trạng của Liễu Hân Linh. quan tâm chuyện nương tử tương lai của như thế nào, tại chỉ cảm thấy rất hứng thú với chuyện cử động của thai nhi.


      Quý Uyên Từ đồng ý với Sở Khiếu Thiên, nhất định phải điều dưỡng thân thể Liễu Hân Linh cho tốt, để đến khi nàng sinh bớt đau đớn chút. Dĩ nhiên, dựa tính tình hiểu chuyện của vị thế tử gia nào đó mà , chuyện sinh con bình an là đại phu nhất định phải chịu trách nhiệm.


      Rốt cuộc tháng ba cũng đến, tiết thanh minh cũng qua rất nhanh, Liễu Hân Linh giống như mèo trong ổ, suy nghĩ có nên ra ngoài giải sầu chút hay , phải ở nhà cả mùa đông và mùa xuân nàng cũng sắp chịu được nữa.


      "Nương tử. . . . . ." Sở Khiếu Thiên có chút chần chờ, liếc cái bụng cao vút của nàng, trong lòng thực lo lắng.


      Mang thai bảy tháng, bụng nàng so với phụ nữ có thai bình thường cũng lớn hơn nhiều, khiến cho lo lắng thôi. Khi Sở Khiếu Thiên coi xét sản nghiệp ở trong thành Khai Dương, từng nhìn thấy trượng phu trẻ tuổi đỡ thê tử mang thai vào tiệm thuốc hốt thuốc, nhìn qua rồi so sánh chút, cảm thấy dù là mang thai, nhưng nương tử nhà cũng là phụ nữ có thai xinh đẹp nhất khiến cho ngắm nhìn cả trăm lần cũng chán. Chỉ là, phụ nhân mang thai đó mặc dù mặt béo ra vòng, nhưng bụng lại lớn giống như bụng của nương tử nhà ? So với thai phụ này, có phải nương tử quá gầy hay ?


      Cho nên, Sở Khiếu Thiên rất lo lắng. Vốn trong lòng lo lắng chuyện nữ nhân mang thai lần đầu rất cực khổ, hơn nữa còn là sinh đôi, về sau sinh con biết có nguy hiểm gì ? Vì thế, Sở Khiếu Thiên đặc biệt hỏi kinh nghiệm từ đám người Lưu ma ma, biết được nữ nhân lần đầu sinh con cực kì khó nhọc lại còn là sinh đôi nữa làm cho vô cùng lo sợ.


      Nam tử trưởng thành như vậy rồi, mà biết được tình hình thê tử sinh con đặc biệt nguy hiểm cũng bị dọa sợ đến nỗi đôi môi run run.


      Sở Khiếu Thiên khi biết có nguy hiểm, dĩ nhiên hạ mệnh lệnh, cho phép tiết lộ chuyện này cho nàng biết, tránh cho nàng suy nghĩ lung tung lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Đám người Lưu ma ma cùng Lý ma ma cũng hiểu chuyện này, vội vàng vâng vâng dạ dạ đồng ý. may là, bởi vì thế tử phi hay ngẩn người, cũng có cơ hội chú ý chuyện khác, làm cho các nàng giảm được rất nhiều phiền toái.


      "Thế nào?" Liễu Hân Linh cảm thấy chút kì quái đối với bộ dáng muốn lại thôi của , cảm thấy như vậy có chút có phù hợp với cách làm nóng nảy của thế tử gia.


      Sở Khiếu Thiên trong lòng thở dài, nhưng mặt lại nở nụ cười, "Nương tử, bây giờ khí trời rất tốt, nàng ra sân chút cũng tốt, nhưng bên ngoài nhiều người, nhỡ có người biết chuyện đụng phải cũng hay. Nàng xem bây giờ nàng mang thai lại là hai tiểu tử, chúng ta cẩn thận chút vẫn tốt hơn."


      Liễu Hân Linh cũng hiểu đạo lý này, suy nghĩ chút, rất nhanh liền dập tắt ý niệm trong đầu. So với những nữ nhân khác nàng khá lý trí, mặc dù tâm tình rục rịch ngóc đầu dậy, hận đến nỗi ỷ vào thân phận phụ nữ có thai của mình mà khiến não bị chập mạch làm chút việc ngốc nghếch —— dù sao cũng có người đảm đương cho nàng mà, nhưng lý trí rất nhanh đè nén những ý niệm xuẩn ngốc kia. Cho nên, đây cũng là nguyên nhân tại sao nàng yên tĩnh hơn so với nữ tử bình thường, hơn nữa cũng là nguyên nhân nàng chỉ ở trong nhà.


      Sở Khiếu Thiên thấy bộ dáng nàng dịu ngoan như vậy, trong lòng có chút nhũn ra, cẩn thận ôm nàng vào trong ngực.


      Mười tháng hoài thai ra rất cực khổ, đặc biệt là bụng nàng bây giờ quá lớn, so với nữ nhân chỉ mang thai đứa bé khổ cực hơn nhiều, người thường thể tưởng tượng được, đặc biệt là lúc tối, phải mắc tiểu là chuột rút, có lúc đau đến nỗi ngủ được.


      Có lẽ, nàng cho đến bây giờ có thể duy trì tâm tình bình tĩnh, có lẽ là do trong quá trình mang thai, vẫn luôn có nam nhân này bên cạnh mà thôi. Có lúc nàng nghĩ nếu như có người nam nhân này ở bên cạnh, nàng biến thành như thế nào? Nếu nam nhân này đối với mình thủy chung như , mình lại biến thành như thế nào? Có lẽ, nàng trở nên vô dụng. Hoặc là, rất bàng hoàng sợ hãi.


      may là, chàng vẫn ở đây.


      may là, chàng vẫn thay đổi.


      Có lúc, buổi tối nàng bị nghẹn tới tỉnh lại, nàng cố gắng để làm kinh động đến , nhưng nam nhân này lại giật mình tỉnh dậy. Thậm chí khi bị chuột rút nàng mới vừa cử động, bàn tay to của sờ lên chân nàng thuần thục xoa bóp. cảm động là gạt người, chớ cái xã hội tam thê tứ thiếp này cho dù là xã hội đại vợ chồng cũng có nam nhân nào chịu vì nữ nhân của mình mà làm được đến mức độ này.


      Có lúc, nàng lại nghĩ, vì sao có thể làm được đến trình độ này chứ? Là nam nhân, chuyện làm, vượt qua rất nhiều điều nam nhân thể làm rồi. Sau đó lại có lần vào buổi tối, nàng bị chuột rút mà tỉnh lại, khi xoa bóp cho nàng, nàng nhịn được mà hỏi .


      Khi đó rất kinh ngạc nhìn nàng cái, dường như là thấy kỳ quái tại sao nàng lại hỏi vấn đề ngu ngốc này, đương nhiên : "Nàng là nương tử của ta, ta tốt với nàng tốt với ai? Chớ suy nghĩ lung tung, nàng mang thai khổ cực như vậy, ta tự nhiên phải tốt với nàng nhiều hơn nữa."


      câu bình thường như vậy, cũng phải là lời ngon tiếng ngọt gì lại làm cho nàng dễ dàng bị cảm động a.

      Có lẽ, là thực tâm ý. Bởi vì nàng mang thai cực khổ cho nên phải chăm sóc nàng cũng đúng a.


      Đối với chuyện nàng thể ra ngoài để giải khuây, Sở Khiếu Thiên chút đành lòng, nên càng ra sức phục vụ nàng ăn, mặc, ở, thậm chí còn thuê đào hát vào phủ để nàng được vui vẻ. Bởi vì Sở Khiếu Thiên là bị cách chức tới Giang Nam, cho nên thể thuê đoàn kịch , muốn nghe hát đều phải ra gọi đào hát vào phủ.


      Thấm thoắt cũng đến tiết thanh minh, mặc dù thể hồi kinh tảo mộ, nhưng trong phủ cũng bày biện án đài nến đỏ để thờ cúng tổ tiên.


      Thờ cúng xong cũng đến buổi tối, Sở Khiếu Thiên và Quý Uyên Từ đột nhiên muốn uống rượu. Kể từ khi nàng mang thai, cũng hiểu Sở Khiếu Thiên nghĩ sao mà ra lệnh cấm uống rượu trong phủ, chỉ cần và Quý Uyên Từ uống, tự nhiên cũng có ai dám cãi lời chủ tử.


      Thấy bọn họ hăng hái, Liễu Hân Linh sau khi phân phó đầu bếp làm đồ nhấm cho bọn , liền trở lại trong phòng. Nàng chịu nổi mùi rượu, chỉ là hiếm có dịp thấy bọn họ hứng thú như vậy, nàng tự nhiên cũng phản đối.


      Màn đêm buông xuống, Liễu Hân Linh được Mặc Châu giúp tắm rửa, nghĩ đến hai nam nhân chập mạch trong phòng kia biết thế nào rồi, nàng vội sai nha hoàn xem chút tiện thể đem canh giải rượu tới cho bọn họ.


      Mặc Châu lau khô tóc cho nàng, liếc nhìn bụng của nàng, : "Tiểu thư, thế tử rất hi vọng tiểu chủ tử trong bụng người là nam nữ, nô tỳ nhìn thấy có lẽ đúng là long phượng thai ."


      "Tại sao em lại như vậy?" Liễu Hân Linh lo lắng về giới tính của đứa bé, chuyện này cũng gây áp lực gì lớn cho nàng. Thế nhưng, nghe Sở Khiếu Thiên nhắc nhắc lại nhiều lần, trong lòng nàng cũng bắt đầu mong chờ đứa bé nam nữ, nàng đành lòng để cho thất vọng.


      "Bởi vì đại tiểu thư và đại thiếu gia của Liễu phủ là song sinh a. Tiểu thư, người là nữ nhi của phu nhân, nô tỳ nghĩ, người cũng giống như phu nhân như vậy mang thai lần đầu là long phượng thai a. Trong số các vị tiểu thư của Liễu gia, nô tỳ cảm thấy tiểu thư người giống phu nhân nhất, cho nên ở phương diện này cũng giống." Mặc Châu xong có vẻ rất hài lòng.


      " phải ta giống mẫu thân của ta là có thể sinh giống người được chứ?" Liễu Hân Linh liếc mắt, nghĩ đến huynh đệ tỷ muội nhà mình, bất giác da đầu tê dại.


      Mặc Châu hé miệng cười, cảm thấy chuyện này thuyết phục.


      Mới vừa lau khô tóc bên ngoài vang lên tiếng động, sau đó loạt thanh kèm theo truyền vào, hình như có đồ vật gì đó bị người đá ngã.


      Liễu Hân Linh đỡ eo đứng dậy, sai nha hoàn xem chút lại thấy nam nhân gương mặt tuấn tú nhưng thâm trầm vào, Lục Y sợ hãi rụt rè theo sát ở phía sau, mặt tái nhợt.


      "Nương tử. . . . . ." Sở Khiếu Thiên thấy nàng, vẻ mặt khỏi có chút giật mình thả lỏng.


      "Chuyện gì thế?" Liễu Hân Linh đến gần , mùi rượu nồng nặc xông vào mũi, nàng nhịn được lui về phía sau mấy bước, vội vàng tắm, nếu nàng cho ôm.


      Sở Khiếu Thiên ngửi mùi rượu người mình, thấy nàng tránh ra xa, đôi mắt mở to, là đáng sao tả hết, khỏi có chút tà ác, dây dây chút nước miếng lên mặt nàng rồi mới thỏa mãn bước chân sang phòng bên tắm rửa.

      Chờ rời rồi, Liễu Hân Linh mới sai Mặc Châu đỡ nàng ngồi lên giường, nhìn sắc mặt vẫn còn tái nhợt của Lục Y, hỏi: " xảy ra chuyện gì?"


      Lục Y liếc nhìn cửa thông sang phòng bên, giọng : "Tiểu thư, mới vừa rồi lúc thế tử gia trở lại, hình như có chút say, Hải Đường, nàng ta muốn tới đỡ thế tử, chỉ là bị thế tử đạp cước bay vào bụi hoa trong sân bị thương chút. Sau đó thế tử phân phó quản gia, ngày mai đem Hải Đường ra khỏi phủ, cho phép nàng ta xuất trong phủ nữa."


      Liễu Hân Linh nhíu đầu lông mày, Sở Khiếu Thiên mặc dù tính tình tốt, nhưng chỉ cần người làm chọc tới , chuyên tâm làm tốt phận của mình, bình thường tức giận với ai cả. Cho nên, nàng cảm thấy chắc chắn là Hải Đường làm điều gì đó a.


      Quả nhiên, Lục Y nhìn nàng cái, lại ấp a ấp úng : "Tiểu thư, ra là Hải Đường muốn thừa dịp thế tử uống rượu say quyến rũ thế tử, cho nên mới khiến thế tử nổi giận với nàng ta. Chỉ là, Hải Đường là người của vương phi, thế tử làm như vậy. . . . . ." Lục Y có chút lo lắng nhìn nàng, chỉ sợ chủ tử vì chuyện của Hải Đường mà bị vương phi trách mắng.


      Liễu Hân Linh vẻ mặt tối tăm, mím môi gì.


      Trong lúc nhất thời, cả căn phòng an tĩnh gần như quỷ dị.


      Lát sau, Liễu Hân Linh mới : "Cứ theo lời của thế tử mà làm thôi."


      "Tiểu thư. . . . . ." Mặc Châu và Lục Y cùng kinh ngạc nhìn về phía nàng, thấy vẻ mặt nàng bình tĩnh, liền cũng nhiều lời nữa.


      Liễu Hân Linh lại hỏi bên ngoài có đồ vật nào bị nam nhân xấu tính kia đá hư hay , sau đó nàng biết hộc tủ bị đá hỏng, khay trà bàn cũng bị bể, chỉ có thể bất đắc dĩ sai người dọn dẹp cho sạch .


      Sở Khiếu Thiên lúc tắm rửa xong ra, cảm giác tỉnh rượu mấy phần, thấy nàng ngồi giường ngẩn người, cười cười, bèn bước tới ôm nàng vào trong ngực.


      Chờ sau khi nàng ngây ngốc xong, nhìn thấy vị thế tử gia cởi bỏ quần áo mình bất giác mặt đầy vạch đen, vội vàng nâng đầu lên.


      "Chàng say rồi?" Liễu Hân Linh nhíu mày hỏi.


      Sở Khiếu Thiên liền thoát khỏi đôi tay của nàng, lại gần mặt nàng, há mồm ra hướng nàng hà hơi, " có, ta súc miệng nhiều lần rồi, còn mùi rượu nữa." Chỉ là, bởi vì uống rượu, thân thể phản ứng so với bình thường dễ dàng bị kích thích hơn, chỉ mới ôm thân thể mềm mại của nàng, ngửi mùi thơm thoang thoảng người nàng chút, liền nhịn được mà nổi lên dục vọng.


      Liễu Hân Linh trong lúc nhất thời biết nên gì, chàng cho rằng say rượu có thể làm bậy à?


      Sở Khiếu Thiên đương nhiên làm bậy, cho dù hôm nay nàng cho phép, cũng dám dính vào. Chẳng qua là nam nhân sung sức, lại dễ dàng bị kích thích, vào lúc này chỉ có thể dùng tới năm ngón tay a, mà tất nhiên là tay của nàng rồi.


      Hai người nằm ở giường, trong khí tràn ngập loại hơi thở mập mờ, còn có tiếng thở dốc nhè của nam nhân.


      Nàng nằm trong ngực nam nhân, da mặt mỏng lên màu ửng hồng, tay bé bị bàn tay to bao lấy cùng nắm nơi nào đó, máy móc lên xuống.

      biết qua bao lâu, chờ nam nhân rốt cuộc phát tiết xong, trán của nàng tiết ra đầy mồ hôi, tư vị trong khí càng thêm nồng đậm, làm nàng cũng nổi lên chút phản ứng, mặt đỏ ửng hơn mấy phần. Sau lát, rút chiếc khăn sạch ra lau tay cho nàng, ôm lấy gương mặt hồng hồng của nàng, cho nàng nụ hôn ấm áp.


      "Chàng mới vừa rồi tại sao lại tức giận?" Nàng dựa vào ngực , biết mà còn hỏi.


      Sở Khiếu Thiên tất nhiên biết được nữ nhân vốn là mọn, vuốt tóc nàng, thanh trầm thấp, "E hèm, tiện nhân nhận thức thân phận của mình, còn dám xáp lại gần bản thế tử, có đánh chết. . . . . ." Nàng bây giờ là phụ nữ có thai, lời quá mức máu tanh thể trước mặt nàng, cho nên vòng vo: "Dù sao, chuyện liên quan tới nàng, nàng cần phải hao tâm tổn sức vì nàng ta."


      Nghe , trong lòng nàng có chút vui mừng, đem gương mặt vui vẻ chui vào trong lòng , tránh cho nhìn thấy khóe môi mình cong lên.


      Nàng rất hài lòng với biểu của , từng qua, đời này nàng là nữ nhân duy nhất của , đụng tới nữ nhân nào khác ngoài nàng. Có lẽ, lúc ấy nàng còn chưa tin nhưng tại nàng tin.


      làm được, tại sao nàng lại vui mừng kia chứ?
      SiAm, tart_trung, hauyen280340 others thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553

    5. yêubăngbăng

      yêubăngbăng Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      25
      :yoyo44:mòn mỏi chờ mong aaaaaaaaa.......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :