1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Cực Khỏe - Vụ Thỉ Dực (Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:p:p:p

    2. DangThuy

      DangThuy Active Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      115
      Lướt lướt...

      Lướt chậm nguy cơ mất máu nha!

      Mềnh là mềnh mong Hân Linh chọc tức Uyển di : )

      Sinh con trai chọc tức ông nội =>> Haha, cười chết với câu này =D

    3. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      thanks!

    4. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      Chương thứ 65

      Beta: Isis Nguyễn


      Sở Khiếu Thiên ra lời này chưa được mấy ngày, quả nhiên tựu ra chuyện.


      Uyển di kể từ khi biết mình mang thai, cũng thực mến mảnh thịt trong bụng mình, Quý thái y thân thể nàng suy yếu phải hảo hảo dưỡng thai nàng cũng hết sức an phận ở tại chỗ của mình, an tâm dưỡng thai, liền mong đợi sinh con trai để cho mình có chỗ nhoi trong vương phủ. Mà Uyển di cũng cẩn thận đến thế rồi, nhưng bụng vẫn cảm thấy ổn.


      Hôm nay mới vừa uống xong thuốc dưỡng thai, Uyển di bước trong phòng đột nhiên bụng thoải mái.


      An Dương vương vừa trở về nghe chuyện này, vội vàng sai người tìm Quý Uyên Từ tới đây. Quý Uyên Từ tại ở tại sương khách cách Ôm Tâm viện xa, từ khách viện tới đây, chậm nhất cũng tốn khắc đồng hồ. Ai ngờ, chờ mòn chờ mỏi người cũng chưa thấy tới. An Dương vương rốt cuộc chịu được muốn tự thân xem chút chuyện gì xảy ra lại thấy vị thái y chậm rãi cầm cái hòm thuốc của mình tới đây. Mà tốc độ chậm rì rì này, là người thân bệnh nhân thấy đều có tâm tình muốn đánh.


      may là, An Dương vương tính nhẫn nại tốt, nhịn xuống được vẻ kích động muốn đánh người này.


      Thấy Quý Uyên Từ đến, An Dương vương cũng kịp hỏi tại sao lại lâu như thế mới đến, vô cùng lo lắng kéo qua liền hướng trong phòng kéo . Quý Uyên Từ đề phòng, bị kéo lảo đảo cái trực tiếp té ngã, mà An Dương vương bởi vì còn nắm , vì vậy khỏi cũng bị vị thái y liên lụy trật chân cũng té mặt đất. Cái này cũng chưa tính, cũng biết là chân của người nào loạng quạng, cẩn thận đá phải hộc tủ trong phòng, sau đó hộc tủ này lắc lư, mọi người kêu lên sợ hãi, cả hộc tủ cũng ngã xuống, hai người trực tiếp bị đè phía dưới hộc tủ.


      An Dương vương rốt cuộc biết vì sao trong kinh thế gia các đại thần thà mời thái y y thuật tốt lắm đến xem chẩn cũng tìm vị thái y y thuật cao minh này, quá bi thống rồi! hối hận muốn chết vì sao cảm thấy Quý Uyên Từ y thuật cao minh này nên được mời ở lại trong vương phủ, người ở kinh thành cũng biết, kèm theo y thuật cao minh, vị thái y này cao minh hơn chính là tính tình đáng tin, còn có tự nhận thức được mình hại người bị tội.


      Bởi vì hai người ngã nhào góc độ bất đồng, vì vậy hộc tủ này hơn phân nửa sức nặng cũng đặt ở người An Dương vương, An Dương vương bị ép tới thiếu chút nữa thở ra hơi. Chờ hai người rốt cuộc được người làm hò hét lôi ra An Dương vương có chút hoa mắt rồi, ngực cũng theo buồn buồn, có chút uất ức chi khí khó tiêu.


      Nhìn lại chút vị thái y, chỉ là vỗ vỗ bụi bậm người, tựa như bò dậy bình thường, liền lông mày cũng nhíu cái, nhìn bộ dáng trái lại rất có tinh thần.


      quá xui xẻo mà!


      "Quý thái y, ngài làm sao tới trễ như vậy?" Gã sai vặt cận thân An Dương vương Sở Trung đỡ chủ tử, có chút bất mãn hỏi.


      Quý Uyên Từ ôn hòa cười cười, áy náy : "Vương gia, là xin lỗi, vốn là nghe được người làm báo lại hạ quan liền ra cửa. Nhưng ai biết nửa đường lại đường khác, hạ quan rẽ vào đường xa mới đến, là xin lỗi."


      ". . . . . ." Mọi người thẫn thờ nhìn .


      An Dương vương cơ hồ ở trong lòng gầm thét: ràng cũng mấy ngày đường, nơi nào ngõ khác? Là cố ý, chính là cố ý. . . . . .


      Trong phòng, Uyển di nghe tiếng buồn bã mà kêu, bụng khó chịu. An Dương vương vừa nghe, cũng kịp nghĩ đến mình vẫn còn buồn bực ở trong lòng, vội vàng thúc giục Quý Uyên Từ vào xem chút cho Uyển di. Lúc này cũng dám tự mình kéo vị thái y này tiến vào, chỉ sợ sơ ý chút, lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn, trời mới biết phải chờ tới khi nào mới có thể làm cho bình an tới trước giường chẩn cho thân thể Uyển di, nếu trong bụng Uyển di có mệnh hệ gì cũng muộn.


      Quý Uyên Từ người mặc dù được tốt tính cho lắm, nhưng y thuật cũng là tốt. Uyển di vốn là thân thể tốt, mới vừa rồi cẩn thận nhiều mấy bước, thế nhưng lại động thai khí. Quý Uyên Từ châm cho nàng châm, rất nhanh liền hết đau. Chỉ là thân thể Uyển di này tại rất suy yếu, nhiều chút cũng sợ bị động đến thai khí, bị dọa sợ nên nàng quyết định về sau đều ở giường dưỡng thai, thậm chí cầu khẩn thái y nhất định phải giữ được đứa bé của nàng ....


      Quý Uyên Từ cười đến rất thánh khiết trấn an, được loại nụ cười trấn an này, Uyển di rất nhanh được an tâm rồi, chỉ là An Dương vương vẫn lo lắng trùng trùng, cảm thấy Quý Uyên Từ đáng tin cậy, nghĩ phải đổi thái y thôi. Nhưng lại sợ nếu xảy ra chuyện gì xấu, đến lúc đó những thái y kia có cách nào đều lại phải gọi tới Quý Uyên Từ.


      Than thở, rối rắm!


      Quý Uyên Từ xách cái hòm thuốc của mình ra cửa. Chỉ là tới trước cửa đột nhiên nhớ lại chuyện gì, vội vàng quay trở về, khiến An Dương vương tới đây, muốn bắt mạch cho vương gia, dù sao mới vừa rồi vương gia bị hộc tủ ép tới nghiêm trọng. Chính đều quen thuộc với các loại chuyện xảy ra ngoài ý muốn, mặc dù cũng bị thương, nhưng đều là vết thương , chưa bao giờ xảy ra chuyện gì. Nhưng An Dương vương cùng khác nhau, hơn nữa An Dương bị hộc tủ trực tiếp đè ngực, nên phải cho xem chút cho đảm bảo.


      "Vương gia, để tránh chuyện ngoài ý muốn, hãy để cho hạ quan coi mạch cho ngài." Quý Uyên Từ mặt thành khẩn .


      An Dương vương bây giờ thực là sợ vị thái y này rồi, ràng cũng bị hộc tủ đè ép như vậy, nhưng kết quả trừ y phục bị rối loạn, nhưng mặt đỏ hơi thở gấp, chút nào bị ảnh hưởng, là tốt số đến khiến người người ghen tỵ. Xem xét lại mình, cảm thấy ngực càng ngày càng buồn bực, thậm chí mang theo đau nhói mơ hồ, vì bảo toàn mạng sống, thể làm gì khác hơn là đưa tay cho bắt mạch.


      Quý Uyên Từ giữ mạch cho An Dương vương lát, lại kiểm tra lát, khỏi lộ vẻ mặt áy náy, : "Vương gia, hạ quan thực xin lỗi, ngài mới vừa rồi bị hộc tủ này ép bị thương xương ngực, nội phủ có ứ máu, nếu kịp thời trị liệu, về sau có thể khiến ngài bị đau, thậm chí mất sớm. Hạ quan nay cho ngài chút thuốc tiêu ứ, chỉ cần an tâm nghỉ ngơi nửa tháng, rất nhanh tốt lên. Ừ, trong khoảng thời gian này vương gia cần phải tĩnh dưỡng, cũng thể quan tâm quá nhiều chuyện."


      Quý Uyên Từ dặn dò, lại viết phương thuốc Sở Trung cầm mua thuốc cho An Dương vương.


      An Dương vương cơ hồ là sợ hết hồn hết vía khi nghe Quý Uyên Từ , đợi đến cuối cùng nghe được có thể trị hết, mới thả lỏng giọng điệu. Nghe Quý Uyên Từ dặn dò, An Dương vương chỉ có thể nghiêm mặt, cảm thấy ngực như càng khó chịu hơn.


      Mà An Dương vương phi lúc nghe qua chuyện này, vì nghĩ cho sức khỏe An Dương vương, trực tiếp mời bằng được An Dương vương tới Lạc Tiên viện, lại cấm tất cả các di nương ở hậu viện, khiến các nàng nửa tháng cho phép đến quấy rầy vương gia.


      Dĩ nhiên, An Dương vương phi rất công bằng, liền ngay cả Uyển di mang thai cũng bị cấm như nhau, thậm chí cho phép vương gia lại tới chỗ Uyển di. An Dương vương phi là vì sức khỏe của , cũng vì đứa trong bụng Uyển di mà suy nghĩ, sợ vương gia nay bị thương, nếu là lại ở chỗ Uyển di xảy ra chuyện, bị dọa đến phụ nữ có thai, cho nên hai người nên là tách ra, Uyển di an tâm sống ở trong viện của mình dưỡng thai, được vương phi ra lệnh người nào có thể đến quấy rầy nàng.


      An Dương vương suy nghĩ chút, cảm thấy vương phi xong có lý, cũng có phản đối, tùy vương phi an bài ở tại Lạc Tiên viện dưỡng thương nửa tháng.


      Các nữ nhân ở hậu viện biết An Dương vương vì Uyển di mà bị thương, đối với Uyển di càng thêm hận nghiến răng nghiến lợi, hận thể ăn thịt gặm xương của nàng ta. Chỉ là vương phi ra lệnh họ cũng dám phản kháng, chỉ có thể thầm nguyền rủa Uyển di chết người hai mạng mà thôi. Nhưng mà họ cũng cảm thấy trong lòng được mãn nguyện chính là, ít nhất Uyển di bởi vì mang thai, bị vương phi biến tướng cấm túc rồi, cũng biết lúc nào mới có thể thả ra đấy. Đoán chừng đợi nàng sinh con xong bước ra khỏi viện, trinh nữ thành đàn bà rồi.


      Uyển di nghe được lệnh của vương phi, trợn trắng mắt cũng biết mình đây là bị biến tướng cấm túc rồi, lập tức cũng hận nghiến răng nghiến lợi. Nhưng khi biết vương gia cũng đồng ý an bài này, Uyển di cực kỳ đau lòng hối hận, vì sao vương gia cố tình bị thương ở trong viện tử của nàng đây?


      **********


      Buổi tối, Sở Khiếu Thiên sau khi trở lại, nghe chuyện này, trực tiếp xách Quý Uyên Từ tới : "Lão đầu tử nhà ta làm sao lại bị thương? Có nghiêm trọng ?"


      Nghe vậy, Quý Uyên Từ có chút xấu hổ, chột dạ dám nhìn thẳng mặt của , áy náy : "Sở huynh, chuyện này đều tại ta, vương gia khi đó kéo ta ta tốt đường, trật chân té, cũng làm hại vương gia cùng nhau ngã nhào, sau đó vương gia bị hộc tủ đè bị thương."


      Khuôn mặt tuấn vặn vẹo uốn éo, Sở Khiếu Thiên mặc dù biết bản lãnh Quý Uyên Từ gieo họa cho người, nhưng chưa từng bao giờ nghĩ đến cha mình cũng trở thành đối tượng bị hại.


      Khi Liễu Hân Linh biết chuyện cũng giống như phản ứng của Sở Khiếu Thiên, lại lần nữa đồng ý với cái câu kia của Sở Khiếu Thiên "Lại dám đem chủ ý đánh tới người Quý Uyên Từ, cha nhất định hối hận." Xem ra công công (cha chồng) tại đoán chừng hối hận đến biết được. Quý Uyên Từ ra là người rất thiện lương, bản nhân đối với bất kỳ người nào cũng có ác ý, cố tình cái này cái kia với ý người, cuối cùng trong lúc vô tình làm hại người khác mà lại biết, khiến cho người bị hại thường thường bị chọc giận gần chết, đến lúc đối mặt với vẻ mặt cực kỳ áy náy của lại rút lui giận nổi.


      Biệt khuất! Quý Uyên Từ chính là biệt khuất đối cuộc đời người khác!


      "Sở huynh yên tâm, vương gia bị thương cũng coi là nặng, chỉ là ép bị thương xương ngực, bên trong có ứ máu, chỉ cần hảo hảo dưỡng thương liền sao!" Quý Uyên Từ vội vàng bảo đảm : "Hơn nữa ta cho vương gia dùng thuốc tốt nhất, bảo đảm ngài ấy rất nhanh khoẻ mạnh như cũ!"


      Sở Khiếu Thiên vừa nghe, cười mắng: " cần thuốc quá đắt, cha ta lớn tuổi, nếu như hư nhược chịu bổ liền hỏng bét. Còn nữa, ngươi cũng cần áy náy như vậy, ai bảo ngài ấy biết ngươi là cái đức hạnh gì còn dám để tâm kéo ngươi, bị thương cũng là đáng đời."


      Con bất hiếu như thế, hết sức cho phụ thân mình chút mặt mũi.


      Liễu Hân Linh dám cam đoan, nếu là An Dương vương nghe được con trai mình đánh giá như vậy, phải là giận đến dậm chân giận dữ còn muốn dù bị thương cũng phải đem đứa con bất hiếu này hành hung trận.


      "Ah, huynh trách ta?" Quý Uyên Từ cũng có chút kinh ngạc.


      Sở Khiếu Thiên ngồi vào bên cạnh Liễu Hân Linh, nhận lấy trà nàng đưa tới mở miệng uống. vừa trở về nghe chuyện An Dương vương, liền vội vã tìm Quý Uyên Từ tới đây hỏi thăm tình hình, còn chưa uống một hớp nước, nên tại có chút khát.


      "Trách ngươi cái gì?" Sở Khiếu Thiên liếc cái, "Ngươi là cái đức hạnh gì bản thế tử sớm biết. Dù sao cha ta xương cốt tốt, đoán chừng sống thêm hai mươi ba mươi năm cũng có vấn đề gì. ra ngươi phải bị thương nghiêm trọng, như vậy mẹ ta mới đem khóa ở Lạc Tiên viện, tránh cho lại mò mẫm giày vò."


      ". . . . . ."


      Đối với lời cực kỳ bất hiếu của Sở Khiếu Thiên, Liễu Hân Linh cùng Quý Uyên Từ chỉ có thể nhìn có tiếp lời. An Dương vương đáng thương, oán được bây giờ đối với đứa trong bụng Uyển di lại coi trọng như vậy, đoán chừng cũng là hiểu đức hạnh của con trai mình , cho nên mới muốn sinh đứa bé ngoan chút.


      ********


      Bởi vì An Dương vương bị thương bị vương phi quản, nữ nhân trong hậu viện lại bị cấm, cho nên vương phủ nhất thời chìm lắng lại.


      Liễu Hân Linh vẫn dưỡng thương tại hậu viện của mình, mặc kệ vương phủ an tĩnh hay , đều mắc mớ tới nàng.


      Lại qua mấy ngày, nàng rốt cuộc được Quý thái y báo cho, vết thương ở chân tốt, được phép xuống giường bộ, Liễu Hân Linh trước tiên mang theo Huyền Châu vào trong viện hai vòng, đối với tư vị tự do này thoải mái thích.


      Nghĩ đến mình bị thương tới nay xảy ra đủ loại chuyện, Liễu Hân Linh chỉ có thể bày ra cái nét mặt ấm ức này. Nàng biết tư tưởng Sở Khiếu Thiên cùng người khác bất đồng, đối với nàng cực kỳ để ý, nhưng là cần tùy thời tùy chỗ coi nàng như bệnh nhân ốm nặng dạng ôm tới ôm lui chứ. may là buổi tối tiểu đêm nàng động tác cẩn thận, có đánh thức , mới có chuyện bị chính lão công mình ôm đến nhà xí nha.


      Liễu Hân Linh thương thế sắp tốt lên, cũng nghênh đón tháng tám sắp tới, mấy ngày nữa là trung thu rồi.


      Đối với cái ngày lễ này, Liễu Hân Linh ý nghĩ đầu tiên là muốn ăn bánh trung thu.


      Trước trung thu mấy ngày, Liễu Hân Linh có việc gì, liền cùng Huyền Châu suy nghĩ ăn bánh trung thu nhân gì. lúc ấy , Lục Y đột nhiên hốt hoảng chạy vào, cho nàng biết, thế tử biết vì nguyên nhân gì cãi vã cùng vương gia, vương gia thậm chí muốn đem gia pháp đánh thế tử, phạt quỳ Phật đường, tiếng hô cũng truyền xa.


      "Vậy có biết chuyện gì xảy ra ?" Liễu Hân Linh có chút lo lắng hỏi.


      An Dương vương ở Lạc Tiên viện được chăm mấy ngày, được vương phi nuôi tốt tinh khí cũng tăng lên mười phần, tại rống mọi người chút nghỉ ngơi, có thể thấy được vương phi đối với trượng phu quan tâm. Nhưng nay đối với nhi tử mình rống tới như vậy, đoán chừng An Dương vương phi cũng có chút hối hận vì chăm sóc tốt như vậy.


      Lục Y lắc đầu cái, lại: "Nô tỳ cũng biết, vương phi chỉ là phái người tới đây tiểu thư ngài qua xem chút. Nếu là được, phải Vinh Thụy đường mời thái phi ra ngoài."


      Liễu Hân Linh vừa nghe, cả thái phi cũng phải mời tới, có thể thấy được tính chất nghiêm trọng của chuyện này, vội ra ngoài.
      linhdiep17, ly sắc, SiAm35 others thích bài này.

    5. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      thanks
      ko biet chuyen di day, to mo mun chet
      ko biet thai y quy uyen tu se gap nu nhan nao day.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :