1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Yêu nghiệt trở về - Băng Lãnh Nữ Nhân (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 14 Mê tình


      Editor: Rea


      sofa là đôi tình nhân đẹp đẽ----quần áo ướt đẫm người , lên nhũ phong cao ngất rất tròn, vòng eo tinh tế-----


      Nước thành từng giọt , từng giọt xuống thảm lông dê----


      giạng chân người của người đàn ông, tay vòng qua cổ , môi hôn từ cổ hướng lên , nụ hôn dừng lại tại chỗ hầu kết của , lại mút lên bên .


      “Ưhm….” Hơi thở đè nén, người đàn ông ý loạn tình mê, xoay người đem đặt dưới thân, động tác mãnh liệt, đôi môi đói khát liên tiếp dời xuống dưới, thái dương, chóp mũi, đôi mái, còn có đôi môi----


      Tay du ngoạn người , vuốt ve----giây lát----quần áo rơi xuống---dưới ánh đèn----da thịt sáng trắng như ngọc----bóng loáng----đường cong xinh đẹp.


      Nụ hôn----cuồng dã----mãnh liệt như vậy----mang theo hủy diệt, dục tiên dục tử----


      Môi đỏ tươi ướt át, tách ra----khóe môi có sợi tơ trong suốt-----tình dục phóng đãng-----


      Thù man kéo đôi môi ra xa, cười tà khí, mắt mù sương có thể ra nước, tay vuốt ve người đàn ông----


      “Văn Hoa, là của em---- tại---là của em----“ thanh của ngọt ngấy, khinh đãng, ánh mắt giống như muốn quyến rũ linh hồn bé của .


      “Thù Man---- tinh, em chính là tinh muốn mạng người----“ Lưu Nhiên thở hào hển, dục hỏa trong cơ thể bùng lên-----


      thích sao?” Thù Man cười mê hoặc----


      “A, thấy khó chịu vui lắm sao? Hử?” Ngón tay điểm trán của , mang theo mùi vị sủng nịch: “ , nên trừng phạt em như thế nào?”


      “Tốt nhất----ngày mai cũng xuống giường được---“ Thù Man cười giống như con chuột trộm được gạo, đổi lấy nụ hôn cuồng dã của ----


      Cánh tay thon dài bò lên vòng eo mềm mại của , môi như có như , chà lên gáy như ngọc của ----


      Người đàn ông đứng dậy, thân thể tuyết trắng của , hai chân bò lên eo của , liền mở rộng người

      của

      đôi tình nhân phóng đãng, lấy tư thế *** như vậy, miêu tả sinh động ***… vài bước đến bên cạnh giường trong phòng ngủ… giường bị lún xuống, nụ hôn mang theo tình cảm mãnh liệt lưu luyến đôi môi…

      Nụ hôn của mang theo khí xâm lược, cắn nuốt khí trong miệng Thù Man…

      vòng qua cổ , vuốt ve gáy , trấn an luống cuống, bên ngậm chặt môi vừa nỉ non, khẽ gọi: “Văn Hoa… Văn Hoa… Em muốn …”

      “Thù Man… Thù Man” Lưu Nhiên thầm tên của , cái tên này chỉ thuộc về

      Lưỡi từ từ thăm dò vào khoang miệng, tìm được lưỡi của đối phương, lặp lại quấn lấy, vẽ vài vòng, miêu tả, dung hợp…

      “Thù Man…” khẽ than vì kiềm chế.

      “Ừ… Văn Hoa…” Rên rỉ mê người…

      Khăn trải giường trắng như tuyết… ma quỷ tươi đẹp quay cuồng… chà đạp… lẫn nhau…

      Thù Man nhàng vuốt ve khuôn ngực gầy gò rộng lớn của … cắn xé…

      Người đàn ông vòng hai tay tại eo của , ôm . Hôn tình cảm mãnh liệt, hôn điên cuồng, đôi môi kề sát, lưỡi quấn chung chỗ, cứ triền miên như vậy.

      … Hô hấp quấn quanh… thân thể ma sát… “Thù Man”, hai người ôm chặt thân thể của đối phương, giống như muốn vò nát đối phương vào trong ngực! Dung nhập vào thân thể…máu… linh hồn…

      Đôi môi tách ra, trong đáy mắt của người đàn ông là lửa nóng, giống như muốn làm cho trước mắt bị bỏng, bốc cháy…

      Nắm tay , kèm theo thân nhiệt nóng bỏng kiên định của , lớp vải mỏng ngăn cách… vuốt ve, xoa nắn, hô hấp nặng nề…

      Trong nháy mắt, quần áo… rơi xuống… thân thể thon dài cao ngất của … chiếu vào đáy mắt của

      “Dáng người rất tuyệt.” Thù Man cười lỗ mãng… Ngón tay vươn ra, ngăn cách khí, phác họa gươm súngsẵng sàng của *** ngón tay trỏ hơi cong, nhàng búng lên… ý tứ đùa giỡn mười phần…

      “Vật chết tiệt!” Lưu Nhiên cười mắng, cái bổ nhào, đem người tình cười đặt dưới thân…

      Khuôn mặt tuấn tú mỹ lệ xinh đẹp giống như trong mộng, biểu tình rực rỡ “Thù Man, muốn vào… ngay bây giờ…” thanh trầm thấp khàn khàn, to , mãnh liệt ***

      Thân thể mềm mại, đám mây che mờ mắt của Thù Man, ** cắn nuốt lý trí…

      mờ mịt thấy được tóc đen của , phủ xuống trước ngực mình, theo đường hôn xuống dưới…

      Thân thể run rẩy… tùy ý cho đầu ngón tay trắng nõn của du ngoạn da thịt mình…

      Giờ phút này Thù Man mị nhãn như tơ, phong tình rực rỡ nhìn sót cái gì… đôi môi đỏ tươi mút khí, hai bên vú phập phồng.

      Mênh mông, lười biếng, hưởng thụ, trầm mê, sa đọa… xinh đẹp như tinh, muốn hút hết máu của người đàn ông trước mắt, muốn cắn nuốt hồn phách của .

      Lưu Nhiên say mê nhìn biểu tình của , thu vào đáy mắt, hồn phách…

      Thần bí, mê hoặc, giờ phút này… này… làm điên cuồng…

      “Thù Man…” Theo người đàn ông gầm , hỏa nhiệt ** tiến vào u cốc chật hẹp… thử thăm dò… chen vào…

      Nhưng… Lưu Nhiên ngó ra… sững sờ nhìn sắc mặt đỏ bừng của người tình… gặp trở ngại…

      “Thù Man… em…”

      Thù Man cũng có chút kinh hoàng, nghĩ tới thân thể này vẫn còn là xử nữ… về sau, thân thể này là của , phải sao…

      “Văn Hoa… em nguyện ý… cho .”

      Bất ngờ, tâm liền vui sướng… trước mặt… là người đàn ông đầu tiên của

      thể , nội tâm của người đàn ông đều là đồ đê tiện… lại có khả năng, đối với đàn ông phóng khoáng, đối với lần đầu tiên của phụ nữ, đều có suy nghĩ cẩn trọng… mặc kệ người phụ nữ đó có thể trở thành vợ của ta hay

      Động tác trở nên ôn nhu… Lưu Nhiên thử thăm dò, có chút gian nan vào… cái vọt mạnh… đột phá tầng chướng ngại kia… này… là của

      “Uhm… đau…” Thù Man cau mày…

      cực nóng, ấm áp của vây quanh , cảm giác hít thở thông, đột nhiên co rút lại… cái loại cảm giác chặt chẽ này, khiến người đàn ông sắp nổi điên muốn tàn sát bừa bãi…

      Nhưng làm, phải nhẫn nại, bởi vì muốn bị thương, biết vì sao, muốn nhìn thấy bi thương khuôn mặt này…

      cảm giác thương , muốn từ nay về sau luôn đối xử ôn nhu với , bởi vì là Thù Man của

      thích cũng thích

      Lưu Nhiên khắc chế va chạm *** , lẳng lặng chờ thích ứng

      Thân thể cứng ngắc dần dần chuyển thành mềm mại, dị vật có chút vĩ đại làm thấy trướng, Thù Man điều chỉnh lại thân thể, muốn làm cho mình thích ứng với ** của

      “Uhm… Thù Man… Đừng nhúc nhích…”

      Kéo đầu xuống, Thù Man khẽ chạm vào môi , đây là thanh lời ngầm cho phép cử động…

      Đạt được cho phép của , ** cuối cùng người đàn ông vô pháp nhẫn nại, ra vào nông nông sâu sâu… phóng thích tất cả… quan sát người tình mị hoặc như tinh…

      Tiến vào, xâm nhập, liều chết…

      ** tiến vào, cái loại khoái cảm này… làm toàn thân nhàng vui vẻ… chìm vào giữa nhục dục… thể tự thoát khỏi…

      Thân thể nhàng… sa đọa… hồn phách tung bay…

      Sâu sắc, róc rách, say mê, bay lượn, trầm mê…

      Tại cực hạn mãnh liệt của tình cảm, tâm cho phép cất cánh bay tới thiên đường, ** trầm luân tại **, là nhục dục và linh hồn hoàn mỹ kết hợp, là loại khắc chi nhập cốt…

      Đêm dài, tình cảm quấn quanh đôi tươi đẹp **, phóng đãng, trầm luân…
      Last edited: 24/12/14
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15 Tâm động

      Editor: Rea

      Gió từ cửa sổ sát mặt đất thổi vào, sofa---bốn nghiệt sắc mặt khác nhau----ngồi cách nha---tầm mắt nhìn chằm chằm vào vách tường trước mặt----màn hình to---nhìn chớp mắt----

      Bên trong vọng ra tiếng đàn ông thở gấp và tiếng phụ nữ nũng nịu ngâm nga----

      Nhưng người đàn ông hút thuốc liên tục, áp chế ** bị khơi mào trong cơ thể-----ở giữa hai chân của mỗi người hô cao lều trại, trong người bọn họ kêu gào được giải phóng.

      màn hình là đôi nam nữ dây dưa quay cuồng ở giường, hình ảnh nhiệt huyết, tình dục**----, tình cảm mãnh liệt----tận tình phóng thích----

      Diễn viên chính bên trong là người bọn họ rất quen thuộc, vừa rồi còn ngồi cùng nhau, là người bọn họ vẫn khinh thường, vừa nhìn chán ghét----

      người là em lớn lên cùng họ, huynh đệ---- em----

      Đây là đỉnh điểm của tình dục----hình ảnh nhục dục, trong mắt của bọn họ, giống như loại nước uống bình thường---

      Mà lúc này, lại giống nhau, bời vì hình ảnh trong màn hình kia, là chân **--- hề dối trá ra vẻ----

      Đôi nam nữ cực kỳ xuất thần, đó chính là linh hồn cùng**, hoàn mỹ phù hợp*------*thay nhau nổi lên----*cùng chìm nổi----

      Đó chính là linh hồn cộng sinh, cùng múa, phóng đãng, bên trong diễm lệ, ma mỵ, đến từ nhiệt tình của ----

      Bọn họ nhìn ra được, cảm giác được, người đàn ông kia, bọn họ cho rằng vĩnh viễn có bộ mặt này, giờ phút này có bao nhiêu nhập tâm----

      kia, lần gặp lại đó, sau khi bọn họ tăm dò xong, phá vỡ nhận thức đối với từ tận đáy lòng----

      Lại cho rằng, bất quá chỉ là phá vỡ mà thôi----

      Nhưng---hôm nay, nụ cười tươi tắn của , động tác, mặc kệ là lỗ mãng, hay là phóng đãng, diễm lệ, tình dục đều được phơi bày ra, tiềm tàng nữa---

      Bọn họ đều bị mê hoặc, biết tại sao bị mê hoặc, bóng dáng của , miệng cười khắc sâu trong đáy mắt, trong lòng---


      Khăn trải giường trắng tinh được tô vẽ những điểm đỏ tươi---đó là máu xử nữ sau khi phá thân---

      Bọn họ nghĩ tới, —lại là xử nữ--- người ở giường---bên dưới người đàn ông---lại diêm dúa lẳng lơ, cuồng dã, phóng đãng như tinh lại là xử nữ.

      Bọn họ thích bề ngoài thanh thuần, cao ngạo, giường lại phóng đãng, tình dục, vì như vậy mới có thể tận hứng kích thích----

      Vậy mà---nhìn hình ảnh tại---vì sao, giờ phút này, bọn họ cảm thấy trong lòng cực kỳ thoải mái, hình ảnh kia lại chói mắt như vậy---

      Hình ảnh gí kia, ma mỵ,

      diễm lệ, xinh đẹp, cuồng dã, mỗi cái biểu tình --- ánh mắt sương mù, giọng ngâm nga --- đều hấp dẫn ánh mắt người khác, thân thể xinh đẹp cách nào tưởng tượng được --- bàn tay xinh đẹp --- đôi môi đỏ tươi ướt át --- tuyết trắng nhũ phong cao ngất ---

      Lý Khanh híp mắt, nhìn đồng bọn sắc mặt tối tăm, nhìn ** phồng lên giữa hai chân bọn họ, đáy lòng tự giễu -- đoán chừng, tại mỗi người bọn họ đều hy vọng người trong màn hình cùng dây dưa đều chính là mình !

      "Thực là TMD tuyệt diệu lão tử * nhiều phụ nữ như vậy rồi, chưa thấy ai đẹp như vậy!" Nam Tạm vỗ đùi, ảo não kêu gào, đáy lòng phục, cam lòng.

      "Hừ, đừng cậu, lão tử cũng * ít, là...." Phú Tu ngoan độc hút điếu thuốc, liếc xém Nam Tạm, hiển nhiên là cũng cực kỳ khó chịu.

      "Trước kia lão tử chán ghét kẻ đần đồn này, hôm nay được nhìn như vậy, chậc chậc, là TMD*, ngày mai nhất định phải đem đồ đên tiện này * giường, giết chết ta - để cho ấy *- phải thần phục dưới thân tôi!" Bạch Thành hung hăng trừng mắt nhìn , oán hận nhổ nước bọt xuống thảm.

      "A..." Lý Khanh cười, nhìn mấy người cam lòng: ' nhớ buổi chiều văn hoa gì rồi sao? Các người nghĩ ta đồng ý sao? Trừ phi ta chơi đủ rồi..."

      "Cùng cậu ấy cho , lão tử tin Lưu Nhiên lại vì đồ đê tiện ấy mà cùng huynh đệ trở mặt." Bạch Thành vẻ mặt biết sợ.

      "Cậu cảm thấy ta vẫn là kẻ ngốc như trước sao? Đúng là TMD có đầu óc!" Nam Tạm chỉ vào đại não của Bạch Thành, trực tiếp mắng: "Nếu là ấy trước kia, cậu --- chúng tôi ---- Lưu Nhiên - có thể * ấy sao? Còn là đám nữa chứ?"

      " người, khi mất trí nhớ, tính tình biến đổi, nhưng khí chất trong xương vẫn giữ nguyên --- lại càng biết ta chưa từng tiếp xúc qua thứ đó, đó là biến hóa của ấy sao, ấy bây giờ, dường như thay da đổi thịt rồi, mất công rồi." Lý Khanh vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, nhớ lại tất cả về Chu Nham Hinh.

      " ấy sư thái --- mình kiếp trước là hoa sen xanh của Phật --- về kiếp trước --- nhân quả kiếp này --- cái loại tang thương này --- coi như chính mình sống hai đời, mặt lại nhuộm nỗi ưu phiền, mỗi câu của ấy -- làm cho người ta đều đau lòng, khắc kia, làm cho tôi cũng --- bị ấy mê hoặc, muốn ấy --- phải ở giường, là muốn ấy ở bên cạnh mình."

      Phú Tu nhìn ngoài cửa sổ, ngữ khí rất , đáy mắt từ mê mang chuyển sang bình tĩnh --- từ khi màn hình mở ra tới giờ, vẫn chuyện, đó là vì tâm tư quá mức phức tạp, rốt cuộc biết vì sao tâm tư mình lại phức tạp, bởi vì muốn ấy.

      Đúng vậy, muốn , để cho ở cạnh mình, tuy nhiên giờ phút này hâu hạ bên dưới người đàn ông kia, nhưng ngại --

      "Cậu muốn gì là được nấy sao? Cậu cho là Văn Hoa đồng ý sao? Chúng ta nhìn trộm cậu ấy, theo lý mà , cả Văn Hoa và ấy." Nam Tạm nhắc nhở người đàn ông nhập ma chướng trước mặt.

      "Ha ha... Khuôn mặt tuấn duật của Phú Tu căng thẳng, mi mắt cương nghị xếch lên nhìn bạn bè thân thiết của mình, biểu thị bá đạo độc tài công khai: " ta đồng ý thế nào? Chỉ cần Thù Man kết hôn, tôi liền có tư cách muốn ấy, liền muốn kết hôn với ấy, lão tử cần đoạt lấy."

      "Tôi xem TMD ám ảnh, cử chỉ điên rồ, kia, nhất định phải là của tôi, lão tử..." Bạch Thành gào to với Phú Tu, nửa câu đầu rất khí phách, nhưng nửa câu sau lại ra hơi.

      Bởi vì chính cũng hiểu nổi, đáy lòng mình nghĩ gì, tại chỉ muốn * kia, chỉ muốn -----

      " , sao nữa? Chính mình có bao nhiêu thanh cáo, khinh thường ấy, cậu có dám thề, nghĩ cách với Thù Man? Sao cậu tiếp tục?" Phú Tu đột nhiên quát to với Bạch Thành.

      "Tranh cãi gì chứ, các người tranh cãi cái rắm, ta ở dưới thân Lưu Nhiên..."

      câu của Lý Khanh làm khí giương cung bạt kiếm dừng lại ---

      Trong phòng thoáng chốc lại rơi vào im lặng, những người đàn ông lại rũ đầu xuống, nhớ lại tâm tư của bản thân ---

      Suy nghĩ cẩn thận, để đem ấy về tay mình ---- thể suy nghĩ được, trong đầu hỗn loạn --- suy nghĩ cẩn thận mà trong lòng cam chịu, tại sao lại phẫn nộ như vậy.

      Lý Khanh nhắm mắt lại đem toàn bộ thân thể của mình rơi vào sofa, nhớ lại tâm tư của chính mình -------

      Phú Tu đứng dậy tắt TV, châm điếu thuốc, dựa vào tường, đứng ngẩn ngơ ----

      Nam Tạm đứng dậy mở cửa sổ dưới mặt đất ra, nhìn xuống thành phố bên dưới, trong ánh sáng của đèn nê-ông, cảnh vật dưới chân bé ----

      Bạch Thành phiền muộn hút điếu thuốc, chau mày hồi, lát sau lại giãn ra, hiển nhiên tâm tình cực kỳ phức tạp, khó hiểu -----

      P/s: Dù hơi muộn nhưng chúc mọi người năm mới vui vẻ ^o^
      Last edited: 2/1/15
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 16 Rơi vào tay giặc

      Editor: Rea

      Vào lúc rạng sáng, Thù Man nghe thấy tiếng vang, biết đêm qua người cùng **, người đàn ông tình đêm đứng dậy.

      Thù Man thử duỗi người, hạ thân đau nhức khó nhịn, khóe môi nhếch lên theo thói quen, xem ra đây là kết quả của việc túng dục quá độ.

      “Thù Man, ngủ tiếp lát , gọi em sớm quá rồi.” Người đàn ông khẽ hôn trán , thấp giọng .

      ăn mặc rất chỉnh tề, trong miệng có mùi bạc hà tươi mát, vị rất dễ chịu, toàn bộ mọi thứ lên tắm qua rồi. Toàn thân mặc quần áo bằng vải kaki, bao vây lấy thân thể thon dài, trông có vẻ đẹp trai và khoan khoái, mặt lưu lại nụ cười ấm áp, nhìn , trong con ngươi đen như mực chiếu ra khuôn mặt tiều tụy có chút trắng xanh của Thù Man.

      được, Văn Hoa, em muốn dạo núi chút,rất muốn,rất muốn .“

      “Vùng rừng núi cây cối rậm rạp, có ngọn núi to chọc trời, có lẽ ở trong rừng, xuyên qua khe hở đỉnh đầu có thể thấy được trời xanh mây trắng.” Thù Man nhìn người đàn ông, trong mắt lại chỉ có hình dáng mơ hồ của , còn lại là lời muốn đến vùng rừng núi, giờ phút này ở đó.

      Lưu Nhiên đem trước mặt ôm vào trong lòng, vuốt ve cằm mềm mại của , như vậy, đơn, bất lực-mang theo loại vắng vẻ mênh mông, giống
      như đứa trẻ lạc đường, làm cho lòng nghẹn lại, sinh ra loại thương tiếc.

      “Thù Man của , tinh của , chỉ cần là em, Văn Hoa luôn nguyện ý…”

      “Mặc quần áo , hôm nay chúng ta , em muốn đâu cứ .” vừa chuyện, bên lại giúp mặc quần áo vào, thanh êm ái kia, xem giống như dỗ đứa trẻ con biết tự lo cho mình.”

      “Cảm ơn ! Văn Hoa!”

      Mặc xong quần áo, Văn Hoa liền hôn môi cái, cũng để tự động tay, liền ôm tới phòng tắm, nhàng đặt lên bồn rửa tay, bắt đầu giúp đánh răng, rửa mặt.

      Xem người đàn ông trước mặt chuyên tâm làm việc, Thù Man đột nhiên cảm thấy rất tốt, nếu như có người như vậy, người đàn ông vẫn luôn bên cạnh mình, hưởng thụ sủng nịch của cũng tệ.

      Nhưng cũng biết, với đều cùng là loại người, dù thờ ơ hay tức giận cười mắng trong cuộc vui cũng hẳn là gia nhập vào đó, nội tâm khỏi tự cười giễu – biết là như vậy, chỉ có đêm tình cảm mãnh liệt triền miên, chỉ là chút ôn nhu che chở, vậy mà muốn đánh mất bản thân mình sao?

      Người như mình, làm sao có tư cách được sủng nịch, che chở, thương? là buồn cười.

      “Thù Man, đánh răng , xong chúng ta .”

      Người đàn ông ngắt dòng suy nghĩ của .

      “Vâng.” Thù Man giọng đáp tiếng, nhận lấy cốc nước súc miệng đưa, cho đến khi Thù Man chải đầu xong liền đem những ý nghĩ kia vứt .

      Vì còn sớm, nên họ liền lái xe đến Côn Minh. Hôm sau, hai người lại đến trấn của Vân Nam xa xôi, là thị trấn A. Lúc đó ở trấn A mưa, mưa bụi mông lung, kiến trúc cũ kỹ, đường lát đá, là nơi thuần khiết.

      Họ ở lại nhà khách, là tòa nhà ba tầng. Mưa lớn lắm, nên họ cầm lấy ô bước chậm trong cơn mưa phùn, dưới chân là con đường đá đầy nước.

      lúc hoàng hôn nên đường có người lại, bình yên mang theo yên tĩnh, khí tươi mát mang theo mùi thơm ngát của cây cỏ, mưa từng giọt đập vào mặt, trong lòng xem như là viên mãn rồi. Bước chân chậm đường phố cũ kỹ, vào nơi cây cối trùng điệp, Thù Man cất dù , nhắm mắt lại duỗi hai tay ra, hít sâu hơi, cảm thụ được vài hạt mưa đánh vào mặt, vào người mình.

      Khung cảnh này, đối với Thù Man má , giống như kỳ diệu.

      “Văn Hoa, biết ? Em thích nhất là nơi như thế này, được ở trong nơi này, cảm thấy bản thân mình hoàn toàn tự do, được làm theo ý mình, bị ai dòm ngó, cũng cần phải quan tâm đến suy nghĩ của người khác. Chắc chưa từng nhìn thấy mưa ở vùng thôn quê đúng , nó rất thần kỳ, chính là ám hiệu của Phật đấy.”

      Giờ phút này Lưu Nhiên bị mỹ nữ trước mắt làm cho kinh hoàng, khi yên tĩnh tắm trong màn mưa, sắc mặt yên bình, người tỏa ra khí tinh khiết. chỉ thầm, để ý tới yên tĩnh của cuộc sống, giống như thế giới này chỉ có mình , giống như thân thể mỏng manh kia tùy ý biến mất, vĩnh viễn.

      Lòng bỗng nhiên luống cuống, mang theo sợ hãi bất ngờ. biết vì sao mình lại sợ hãi, bối rối kịp suy nghĩ, thân thể hành động.

      Lưu Nhiên liền ném dù trong tay xuống, gần như là chạy tới trước mặt Thù Man, gắt gao ôm vào lòng, cố chấp gọi tên người trong lòng từng tiếng, muốn đáp lại , sợ rằng giây sau biến mất trong màn mưa bụi, biến mất ngay trước mặt .

      “Thù Man… Thù Man… Thù Man… Thù Man…”

      Thù Man mở mắt ra, nhìn gương mặt của có chút tái nhợt, ánh mắt khủng hoảng nghi ngờ, làm sao vậy?

      Chống lại ánh mắt nghi ngờ của , Lưu Nhiên liền muốn ngay lập tức vọt vào đáy mắt của , giống như muốn tiến vào đáy lòng và linh hồn của Thù Man.

      “Văn Hoa, làm sao vậy?” Thù Man liền giọng hỏi.

      “Đáp ứng với Thù Man, em đồng ý .” Trong mắt của Lưu Nhiên là loại cố chấp đặc biệt.

      Thù Man cười yếu ớt lắc đầu: “Văn Hoa, phải là em đồng ý với , mà chỉ là em biết chính mình khi nào ra , khi nào biến mất trong thế giới này, có lẽ là mười năm, cũng có lẽ là vài chục năm, cũng có thể là tháng, hoặc là vài ngày cũng nên.”

      lại đem Thù Man ôm chặt, làm cho thắt lưng cũng sắp đứt rời. Bên tai chỉ có tiếng thầm: “ được, Thù Man, em sống tốt, em phải thích sao, cùng em, cùng em, như vậy được ?”

      “Có lẽ là vậy…”
      Last edited: 13/1/15
      PhongVy, minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17 Quyết định

      Editor: Rea


      Đêm xuống, giống như bức màn tối đen, bao phủ lên tất cả. Mưa sớm tạnh, mười giờ. dạo lòng vòng, ngờ trễ thế này, đường trở về Thù Man mới chú ý tới chỗ rẽ đường, có tòa nhà rất lớn, nhìn hình dạng, chắc là từ đường hoặc là ngôi miếu thờ từ thời xa xưa.



      Bước chân dừng lại, Thù Man nhìn hình dáng của nó, đúng là cực kỳ u, trong trấn lại có đèn đường, dĩ nhiên trấn này thể so với thành phố được, cuộc sống về đêm ở đó phong phú, người ở đây sớm nghỉ ngơi rồi. Huống chi, ở đây lại nhiều dân tộc thiểu số, từ đường, miếu thờ, trong mắt mọi người đều là trang nghiêm thần thánh, cũng phải nơi để đến vào đêm khuya. Thù Man chỉ có thể từ bỏ, chờ tới ngày mai.

      “Thù Man, về thôi, nếu muốn xem, ngày mai chúng ta lại tới.” Lưu Nhiên ôm người vào lòng, thân thể sớm trở nên lạnh lẽo, liền ôm vào ngực chặt.

      “Vâng, chúng ta về .”

      Về đến chỗ trọ, ông già chủ nhà ngồi hút thuốc lá ở hành lang nhìn thấy bọn họ trở về, liền cười với bọn họ, vẫy vẫy tay, bảo họ lên lầu nghỉ ngơi, xong ông liền đứng dậy ra cửa, gì.

      Trở lại phòng, Thù Man thẳng ra ngoài ban công, ngồi xích đu. Khép mắt lại, trong đầu là mảnh hỗn độn, thân thể cực kỳ mỏi mệt, nhưng hề có tia buồn ngủ.

      Lưu Nhiên pha nước ấm, đem chậu rửa mặt tới, quay đầu nhìn người ngoài cửa sổ, im lặng như vậy, đẹp như vậy, môi tự giác liền vẽ ra đường cong.

      Nhấc chân qua, ngồi xổm bên người , đầu ngón tay chạm vào dung nhan có chút tái nhợt rồi day : “Thù Man, em mệt sao, rửa mặt , ngày mai còn phải leo núi nữa.”

      “Vâng, em chỉ là hơi mệt, muốn động đậy .” Thù Man mở mắt, thanh mềm nhũn, lười biếng.

      muốn động đừng động, chờ …”

      Lưu Nhiên đứng dậy, đem khăn nóng vắt khô, lại ngồi xổm xuống trước mặt , động tác lại ôn nhu chà lau mặt cho .

      “Uhm………..” Chạm vào làn da, nhàng chà lau làm Thù Man thoải mái, khẽ rên ra tiếng.



      mở mắt ra, người đàn ông trước mặt vẫn ôn nhu như cũ, Thù Man liền cười nhạt, trong mắt ôn nhu như nước, hề có gợn sóng. Động tác cẩn thận kia của , giống như xem là trân bảo. Động tác đó, vẫn tự nhiên như vậy, giống như làm cho rất nhiều lần.

      “Văn Hoa.” Ánh mắt Thù Man dừng lại người , kìm lòng đậu, liền thốt ra: “Vì cái gì?”

      “Hử? Cái gì vì cái gì?” Lưu Nhiên nghi ngờ nhìn trước mắt.

      “Vì sao lại tốt với em như vậy?”

      “A, có gì, vì em là Thù Man của .” thanh của cực kỳ , vẻ mặt rất tự nhiên.

      Trong phòng thoáng chốc lại rơi vào im lặng, Thù Man biết phải ứng phó như thế nào, cũng bởi vì là Thù Man sao? Đáy lòng lại phiền não, bất an,những thứ xao động,bất an này tới đột ngột-nhưng từ đâu mà đến-chẳng lẽ là vì người đàn ông trước mặt hay sao?

      cùng , từ khi bắt đầu đến giờ chỉ là trò chơi, khiêu chiến đối phương
      chỉ là điểm mấu chốt của ván bài- vẫn ôn thuận như cũ-lòng của lại bắt đầu xao động, bất an-cảm giác mất kiểm soát làm Thù Man cảm thấy tốt- tốt, cảm giác tồi tệ kia- chán ghét chính mình như vậy.

      Kiềm chế- muốn kiềm chế đáy lòng xao động-càng nghĩ lại càng muốn kiềm chế loại cảm giác phát ra ngày càng mãnh liệt này.

      Thù Man liền nhàng lắc đầu-giờ phút này cần phải làm gì đó để giảm bớt: hút thuốc, uống rượu- tại, cần những thứ kích thích này để kích thích thân thể xao động.

      có thuốc ?”

      “Sao? A… Có.” Thù Man hơi đột ngột, làm cho Lưu Nhiên hơi ngạc nhiên và sững sờ.

      Lấy thuốc và bật lửa từ trong túi ra, lấy điếu, châm lửa, liền trực tiếp để lên cánh môi của .

      Mùi khói liền chui vào hơi thở- giơ tay lên, hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc, Thù Man liền hít hơi sâu, khói thoát ra từ điếu thuốc-đem gương mặt chôn giấu trong làn sương trắng, ngũ quan liền thoát chốc trở nên mơ hồ- Thù Man thoải mái thở dài, bất an trong lòng đột nhiên được giảm bớt.

      “Thù Man, làm sao vậy? Sao em đột nhiên lại muốn hút thuốc? Xem bộ dáng của em, vẫn là rất hưởng thụ nha-a, giống như là kẻ nghiện thuốc phiện….”

      Lưu Nhiên cười, xem Thù Man cuộn mình xích đu, toàn bộ thân thể co rút thành đoàn, biểu tình tham lam, hưởng thụ khói thuốc, bộ dáng thoải mái, giống như con mèo lười biếng, cái biểu tình thỏa mãn kia, giống như kẻ nghiện lâu được hút.

      có, chỉ là em đột nhiên muốn hút, thân thể cảm thấy khỏe, cũng có chút thiếu thứ gì đó.”

      Thù Man tiếp tục chuyện, hai tay buông xuống thân thể, thân thể cuộn lại, tìm cái tư thế thoải mái, ánh mắt miễn cưỡng khép hờ, xuyên qua màn sương nhìn vào người đàn ông đối diện-chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy nét mặt của phản chiếu dưới ánh đèn.

      “Về sau đừng hút, tốt đối với sức khỏe.” xong, Lưu Nhiên liền tới bên cạnh chậu rửa mặt, tháo kính xuống, bắt đầu lau mặt.

      Lưu Nhiên tự nhiên lời quan tâm-thần thái kia cực kỳ tự nhiên, nhất thời làm cho lòng khó hiểu, lại có chút phức tạp- trong lòng lại chuyển biến quá kỳ diệu, chỉ là nó tới quá nhanh, Thù Man còn chưa đuổi kịp nó lại biến mất rồi.

      Sau khi hít sâu hơi thuốc, trong tay chỉ còn lại đầu thuốc lá, tiện tay liền dập tắt nó mặt đất, Thù Man lại nhắm mắt- tiếp tục suy nghĩ về chỗ trống trong đầu.

      Sau khi rửa mặt xong, Lưu Nhiên liền tới bên cạnh xích đu, trước mặt , chẳng biết ngủ thiếp từ lúc nào, giờ phút này cực kỳ an tĩnh, an tĩnh giống như tồn tại.

      Hô hấp nhè , mỏng manh, Lưu Nhiên lại thấy tâm tình mình hồi hộp phen ra lời, khỏi duỗi tay xuống dưới mũi muốn thăm dò-xem còn thở .

      Cảm giác được ấm áp dưới mũi , tâm liền để xuống, đưa tay đặt lên ngực , cảm giác được chỗ đó hơi lên lên xuống xuống.

      Nếu có cảm giác ấm áp kia, nếu lên xuống- cho rằng trước mặt chính là con búp bê tinh xảo có sinh mệnh.

      Tiếp theo đó, Lưu Nhiên lại bỏ lo âu, cười phá lên-vì lo âu, cẩn thận của chính mình.

      Từ khi nào, mình lại để ý như thế? Là từ đêm trắng kia sao. mặt lại là ưu thương, trong mắt phiền muộn là vì khí chất lúc có lúc người - hoặc là biết khi nào ra .

      Có lẽ từ khi nhìn thấy trong màn mưa đó, vẻ đẹp của làm thán phục, mê ly, động tâm-thời khắc đó, lòng bối rối cùng sợ hãi, đó là chân , lừa được người.

      Suy nghĩ lại, Lưu Nhiên nghĩ thông suốt, trong đầu thông suốt, tâm liền mở rộng. Làm gì phải truy cứu từ khi nào mà vào tâm lạnh lẽo của mình, kết quả vẫn thể thay đổi, cũng muốn thay đổi.

      Bọn họ đều có bản chất giống nhau, trong thân thể đều có linh hồn hắc ám, xao động bất an về nghiệt tươi đẹp kia hà tất phải chấp nhặt những thứ dối trá vớ vẩn này.

      Giờ phút này Lưu Nhiên quyết định, muốn , về sau phải cùng ở chung chỗ, dây dưa lẫn nhau, rời , cũng đừng nghĩ rời bỏ .

      đoạn ràng buộc nghiệt duyên bắt đầu từ đây-hắc ám trong đáy lòng bị thức tỉnh, đó là tình .

      Vuốt ve da thịt trơn mềm nhẵn nhụi, biết tâm của mình bị này bắt được, mà cam tâm tình nguyện. Trò chơi này, rơi vào tay giặc, ván bài này Lưu Nhiên thua, tâm phục khẩu phục.

      Tinh tế hôn lên môi có chút lạnh của , trong mắt Lưu Nhiên là ý cười sâu thẳm: “ tinh- Thù Man, em chính là tinh, ông trời phái em xuống để làm khổ tinh là .”

      Dịu dàng ôm lấy người làm loạn tâm mình vào giường, quyết định ngày mai, chờ thức dậy, phải trừng phạt cho tốt.
      Last edited: 12/2/15
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18 Sáng sớm

      Editor: Rea

      Khi Thù Man tỉnh lại, là hơn bảy giờ sáng. Sắc trời sáng trong, sau cơn mưa lại càng sáng hơn, mang theo màn sương mỏng, cửa sổ mở nên cả căn phòng đều có thể ngửi được mùi vị của ánh sáng mặt trời.

      Hơi vặn vẹo thân thể chuẩn bị duỗi lưng, bên hông có cánh tay mạnh mẽ ôm lấy , sau đó Thù Man liền bị ôm vào trong lồng ngực rắn chắc, phía sau mông là vật cứng rắn nóng bỏng, nó đâm vào , cọ xát.

      Thù Man xoay người lại liền nhăn mi, trong lúc lơ đãng lại ma sát với cái cứng rắn kia vài cái, đổi lại là tiếng kêu rên của . Vừa mới chuyển dịch thân thể, môi của hôn xuống dưới, liền chộp được môi của , cuồng dã gặm cắn, đầu lưỡi tham lam tiến vào miệng , hút nước bọt trong miệng và nuốt khí trong miệng của Thù Man.

      Sau khi rời khỏi môi , liền có sợi chỉ bạc trong suốt kéo ra, bốn cánh môi hai người đều sưng đỏ-Thù Man liền tham lam hít thở khí, giảm bớt căng thẳng do hít thở thông mang lại.

      Cả hai người đều là vẻ mặt mê ly, đôi môi kiều diễm ướt át đỏ mọng, bộ ngực phập phồng lên xuống-tỏ khát vọng** đối với đối phương.



      Lưu Nhiên liền gắt gao ôm người vào lòng: “ tinh….Nó vì em mà đứng chào cả buổi tối, em cũng nên quan tâm tới chút chứ, hử?” thở phì phò nhìn Thù Man, trong mắt đen tối u là con thú tà ác nấp.

      Nhìn vào mắt của , khóe môi của liền xẹt qua nụ cười nhạt, đáy mắt tràn ra tia tà khí, tiếp sát khuôn mặt tuấn tú của , cái lưỡi liền phấn nộn khẽ liếm qua cánh môi có chút khô khốc, rồi cố ý đảo quanh khóe môi của , lông mi dài khẽ chớp, giống như kẻ cực kỳ vô tội, thực ra động tác đùa giỡn của Thù Man làm cực kỳ thuần thục.

      “Văn Hoa….” Thù Man lại khẽ gọi tên của .

      Mới tỉnh lại vào sáng sớm, liền bị tiếng gợi cảm của Thù Man hấp dẫn, đáy mắt của đầy ánh sáng nhu hòa, lại pha chút mị hoặc, mà Thù Man liền cố ý phun khí tại vành tai của , tay đột nhiên đánh úp về giữa hai chân của Lưu Nhiên, cầm vật cứng rắn của , vuốt ve, khiêu khích, là sở trường chọc người khác tức giận của .

      “Ừhm….” Lưu Nhiên liền kêu lên tiếng đau đớn, bàn tay của to đè lại bàn tay của , động tác trong tay lại nhanh hơn, ngăn cách lớp quần ngủ liền khuấy động lên xuống, ngay lập tức trong miệng tràn ra tiếng rên phong tình: “Ừhm… thoải mái… tinh….Nhanh lên…Ừhm….Thù Man của …”



      “Ha ha….” Thù Man cười xấu xa, đột nhiên rút tay ra, động tác xoay người liền lưu loát trơn tuột như cát trượt xuống giường phen, hai chân đứng sàn , cười xấu xa liếc nhìn về phía người đàn ông nằm giường.

      Lưu Nhiên sắc mặt ửng hồng, vẻ mặt của cam lòng, dục vọng được thỏa mãn, đáy mắt liền tái , với người tình cười xấu xa ở đối diện: “ tinh, hành hạ vui vẻ sao, hử?”

      “Ha ha ha…Đó là đương nhiện.” Thù Man nắm chặt cổ chân, vẻ mặt lơ đãng , ánh mắt ngạo mạn, giọng điệu của nhàng: “Nhìn mặt nạ ôn hòa của bị phá vỡ, cảm giác là sung sướng.” xong liền đưa ra ánh mắt khiêu khích, môi liền khép mở, tràn ra nụ cười xấu xa: “Ha ha….”

      Tiếng cười còn chưa dừng lại, người đàn ông bổ nhào lên người Thù Man, cánh tay thon dài có lực của bóp chặt eo , ôm lên khỏi mặt đất, , Thù Man liền bị ném lên giường, thân thể vừa nhàng đặt xuống, người của rất nặng mà đè lên, bị khóa dưới thân, thể động đậy được.



      Thù Man cũng muốn thoát , dù sao nháo cũng đủ, loại ** này cần phải miễn cưỡng, chỉ cần thuận theo thân thể là được, giờ phút này, cũng muốn , ** đêm đó, cái cảm giác kỳ diệu này, cũng muốn hưởng thụ và trầm mê.

      thể phủ nhận, người đàn ông trước mặt luôn nho nhã ôn nhu này, khi ở giường, bất kể là sức mạnh hay kỹ thuật đều mạnh mẽ.

      Cánh tay liền vòng qua cổ , kéo xuống, đưa chính môi mình lên, hôn lên vành tai , rồi đến yết hầu, trầm thấp lẩm bẩm: “Văn Hoa, em….”

      Quần áo liền bị xé nát, hai thân thể xích lõa gặp nhau, người đàn ông to lớn thon dài, thân thể như bạch ngọc.

      Ánh mắt có lửa, si mê.

      Ánh mắt mênh mông, mê ly.

      Trong mắt bọn họ giờ đây đều có loại ma quỷ tươi đẹp, tràn đầy ** mãnh liệt, lúc này-bọn họ cần dung nhập, xé rách, va chạm lẫn nhau.

      Người đàn ông tinh tế hôn lên da thịt trắng nõn nhẵn nhụi của , buông tha tấc nào, mỗi chỗ đều lưu lại ấn ký của Lưu Nhiên.

      Nghe Thù Man ngâm nga như mèo, làm cho ** trong cơ thể lại càng thêm thô bạo, nó kêu gào, muốn cắn nuốt bên dưới, dung nhập vào thân thể của , hung hăng, dùng sức, muốn -muốn .

      Giờ phút này, Thù Man bị ** làm cho chìm đắm, khó nhịn liền vặn vẹo thân thể, eo nâng lên cao, cọ sát cái cực nóng của : “Văn Hoa, nóng quá.”

      “Văn Hoa….Em muốn .,….”

      Trước mặt , ở dưới thân mắt bị sương mù che phủ, nhìn , nhưng trong mắt -thân thể phiếm hồng, dung nhan diễm lệ, toàn bộ thân thể đều tản ra khí, phóng đãng , mị hoặc, quyến rũ , quyến rũ gặm cắn .

      Huyết dịch bốc hơi, ** kêu gào, rốt cuộc khắc chế được, liền kiên định cọ xát ** ở nơi ướt át: “Thù Man…”

      gầm tiếng, thắt lưng mạnh mẽ liền đâm vào, tất cả bị nơi ẩm ướt ấm áp của bao bọc, loại điện giật chảy vào huyết mạch làm run rẩy cả hai người.

      “Ưhm…..!” Hai người đồng thời kêu rên ra tiếng, là thỏa mãn, là thán phục đối phương.
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :