Chương 24 Điên cuồng
Editor: Rea
Bốn phía cực kỳ yên tĩnh, trong hành lang chỉ có gió lạnh rít gào. Trong phòng mổ, người hết, đèn cũng tắt. Bóng tối và im lặng bao phủ lấy tất cả ý thức của Thù Man.
Thù Man rất lạnh, cơn lạnh này chui vào mạch máu của , cắn nuốt cơ thể vốn cần nhiều nhiệt lượng lắm của …….
cuộn mình ngồi xổm dưới hành lang, hai chân gập lại, sử dụng hai tay ôm lấy đầu gối của chính mình, tư thế như vậy cho cảm giác lạnh như thế nữa.
Bên tai có thanh chuyện ngừng: “Thù Man, thấy chưa? Đó chính là , yếu ớt đòi hỏi người đàn ông an ủi như vậy, muốn làm giảm đau đớn thân thể.”
“ phải!” Thù Man liền giọng phủ nhận, vùi đầu giữa hai chân, cất giọng rầu rĩ: “Tôi làm như thế để càng đau đớn hơn thôi!”
Haha….Tiếng cười trào phúng vang lên men theo viền tai của …
Thù Man, thừa nhận , thất bại rồi, muốn ta cùng chia sẻ mọi khó khăn. xem , nhìn bộ dáng của xem, toàn thân dơ bẩn, khắp người đều là máu tươi, đau đến mức vặn vẹo thân thể nhưng mặt lại vô cùng bình tĩnh như cũ, rất đẹp nha!
Đó là loại hấp dẫn! Mang theo mùi vị của hủy diệt!
Đẹp quá, đẹp….Thù Man….
thanh bên tai dần dần lại…Cho đến khi biến mất hoàn toàn.
Thù Man nâng mặt chôn ở giữa đùi lên, phát mình ở tại căn phòng của kiếp trước.
Hết thảy trước mắt, những vật dụng này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Ở giường kia….Bọn họ cùng ôm nhau.
Thù Man nhìn thấy, ta đụng đến hạ thể của mình, máu tươi ấm áp nhuộm đỏ bụng của , làm cho làn da trở nên dinh dính.
Thân thể bị tổn thương khiến cho dám đụng mạnh vào.
“Thù Man, em rất đau….Tôi biết, tôi biết….” thầm, đau lòng dùng ngón tay cái lau nước mắt của , hôn lên đôi môi khô nứt của , vuốt ve những sợi tóc bay tán loạn của , thanh lạnh lẽo khàn khàn mang nỗi mất mát to lớn.
giống như con dã thú bị thương cực kỳ bất lực, gầm lên nức nở.
Chủ nhân làm sao có thể…..Ông ta biết rành rành….
Súc sinh, tất cả đều là súc sinh……
cũng vậy, …………Ngay cả súc sinh cũng bằng………
muốn giết hết tất cả bọn họ, cũng muốn tự giết chính mình……
Thù Man…………Thù Man…………Thù Man…..
cố chấp đọc đọc lại tên của bằng điệu vô cùng bi thương, thê thảm…
Thân thể của cực kỳ suy yếu, hơi thở mỏng manh. Nhưng vẫn mỉm cười như cũ, đưa tay sờ vào đầu tóc đen của . cảm nhận được tóc của rất tốt, vừa mềm lại vừa đàn hồi càng phụ trợ thêm cho bản tính tàn nhẫn và lãnh khốc.
Cũng như con người của ….
Trong mắt vô cùng bình tĩnh, hề có bi thương cũng có cảm giác bị thương tổn.
liền nâng bàn tay nhuốm máu của mình đặt lên đầu , nhàng vuốt ve chải tóc cho .
Máu nhuộm lên tóc , làm cho những sợi tóc dính bết lại với nhau….
Thù Man nhìn chúng, cảm thấy cảnh tượng như vậy có chút mất mát cùng với tàn nhẫn đẹp đẽ!
Đây là loại an ủi phải ? Thù Man nghĩ vậy…..
Chỉ là biết an ủi hay là an ủi ….Có lẽ là họ an ủi lẫn nhau!
Thù Man đứng nhìn bọn họ trong bóng tối.
Thân thể của chìm trong máu của , giống như tờ giấy bị ngâm nước, yếu ớt vô lực. liền rút bàn tay đặt dưới eo của ra, nó dính toàn là máu. khối sềnh sệch màu nâu rơi xuống dưới lòng đất. Trong mắt của toàn là tơ máu, khống chế nổi chính mình, dùng tay cào tóc và khóc thành tiếng.
Vết thương của là phần thân thể của . Là máu của , là nhịp tim của , là niêm mạc khoang bụng mềm mại mà yếu ớt của . Chưa được đồng ý mà tự ý tách ra khiến cho máu thịt be bét.
vô cùng muốn đem thân thể của mình vùi sâu vào bên trong nhưng mà lúc này bọn họ thể giao hợp, lại càng thể gần gũi nhau.
Hai bên bị cái gì đó lập ngăn cách.
Ánh mắt của si dại mang theo tuyệt vọng điên cuồng nhìn chăm chú, trong tròng mắt là sắc mặt trắng bệch hề có chút máu, liền khẽ mỉm cười.
Giọng của rất dịu dàng và chân thành: Thù Man, tôi là người cực kỳ vô sỉ, trong nội tâm lại biến thái tàn nhẫn, đấy. Bây giờ trong đầu tôi trống rỗng thể suy nghĩ được gì cả. Em như vậy khiến tôi rất đau lòng, đau đến nỗi muốn đem em phá hủy, xé nát thành từng mảnh sau đó đem nuốt vào bụng, là vị ngon mà tôi vẫn thường khát vọng. Đem máu của em hấp thu vào người tôi, trở thành phần của tôi, hoặc là chế tác thành tiêu bản đựng trong lọ khổng lồ, dùng Formalin ngâm để bị bị hư hỏng, để ai có thể có được em nữa.
Em chết rồi…. biết gì nữa, cũng biết đau, cũng chịu khổ và tôi cũng đau nữa.
chỉ mỉm cười nhìn . Thân thể cố hết sức hoạt động, liền tiến vào trong khuôn ngực dày và rộng của , hai tay ôm lấy cơ thể vẫn run rẩy của .
nhắm đôi mắt đỏ ngầu lại, ôm lấy , hơi thở vẫn nặng nề như cũ.
Mùi máu tràn ngập trong khí cùng với hơi thở và nhịp tim đập của bọn họ. Giờ phút này họ vô cùng yếu ớt, thể tự bảo vệ cho chính mình.
Sinh mệnh của bọn họ chưa từng hạnh phúc, đều chỉ là những linh hồn cùng đường lạc lối.
Hình như ngủ thiếp rồi, hơi thở cực kỳ yếu ớt.
ôm lấy , mặt đầy nước mắt thể tự kiềm lại. cảm thấy sinh mệnh của giống hệt như pháo hoa bay lên trời cao rồi tan thành mây khói. định dùng toàn bộ quãng đời còn lại để ghi nhớ khuôn mặt của , nhớ kỹ khuôn mặt của để cho sinh lòng hủy diệt.
Thù Man ngồi giường nhìn bọn họ chìm trong tuyệt vọng đau khổ, khuôn mặt của cực kỳ thờ ơ lạnh nhạt. hề báo trước, loạt hình ảnh đau thương đột nhiên tràn vào đầu tạo thành chuỗi ký ức đầy đủ.
Những người đàn ông thở dốc cách nặng nề, dùng ngôn ngữ hạ lưu cực hạn……..
Tay chân của bị dây thừng trói chặt, đầu dây nằm trong tay của họ nhưng cố sức lôi kéo. Thân hình của bị mở rộng thành hình chữ đại, nơi tư mật hé mở, thân thể trần truồng bại lộ trong khí, dưới ánh mắt thú tính của bọn họ.
Bọn họ cười bỉ ổi hung ác, nhào vào người …
Họ dùng roi quật vào người , bàn tay vuốt ve cách mạnh bạo, mỗi lỗ chân lông của đều kêu lên đau đớn, ý thức sót lại khiến vặn người vùng vẫy, ánh mắt trở nên trống rỗng vô cảm- muốn quát to, cũng có sợ hãi.
Bọn họ đem cái thứ ** xấu xí nhét vào trong cơ thể , xé nát tấm lá mỏng tượng trưng cho thuần khiết của …
Va chạm hung ác, dã man ngừng…..
Từ trong giấc mơ, Thù Man liền bừng tỉnh. Tim đập liên hồi, ý thức vẫn đắm chìm vào ác mộng khiến hít thở thông. cố gắng ổn định lại hơi thở rồi lau mồ hôi trán.
Đèn ngủ ở đầu giường phát ra thứ ánh sáng yếu ớt mỏng manh. Thù Man liền mở ngăn kéo tủ đầu giường, bên trong là loại thuốc lá thích mà Văn Hoa chuẩn bị sẵn.Mùi vị cay nồng này rất thích hợp với tội ác tiềm bên trong .
Chương 25 Tự kiểm điểm
Editor: Rea
Rút điếu thuốc ra, Thù Man liền hung hăng hít hơi dài, ngụm rồi ngụm. Trái tim của rốt cuộc bình tĩnh lại nhưng tay vẫn thể ngừng run rẩy được.
Sau khi hút xong, dụi tắt tàn thuốc vào gạt tàn rồi đứng dậy vào phòng tắm. Cả người đều ướt đẫm mồ hôi nên tỏa ra mùi khó chịu. muốn tẩy sạch cái mùi khó chịu này .
Thù Man đóng cửa lại rồi mở đèn phòng tắm lên. liền bước đến bên cạnh bồn tắm, mở cho nước ấm từ vòi chảy xuống sau đó dùng chân thử, nhàng cởi bỏ quần áo bằng động tác thong thả rồi nhấc chân ngồi vào bồn tắm, nằm xuống. dựa đầu vào bên cạnh bồn để cho thân thể của mình ngập trong làn nước.
Đối mặt với mỗi chuyện xảy ra, đều vô cùng bình tĩnh. Cho dù trong giấc mơ nhìn thấy cái gì nữa cũng hề ảnh hưởng đến .
Mắt hơi khép lại, Thù Man thoải mái hưởng thụ nhiệt độ nước, ấm áp giống như nằm trong lòng mẹ khiến cho cả người cực kỳ thoải mái.
nhớ lại rất nhiều. Được trải nghiệm thêm lần nữa đau đớn trong linh hồn, quá trình tàn bạo, loại thương tổn hề thoải mái. Giống như dây thần kinh đột ngột xuất vết thương, sắp đau tới tê liệt nhưng vẫn cố gắng phối hợp lại với tổ chức cơ thể.
Quan hệ giữa Qủy Chủng với Thù Man có chút đặc biệt. Giữa họ hề xa lạ nhưng lại thể thổ lộ tình cảm. Bọn họ có năng lực để giải cứu đối phương, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn đối phương bị hành hạ, phá hủy. Kết cục ra sao bọn họ hề biết, vẫn phải luôn luôn sống chung với bóng tối, chịu bị cường quyền chi phối, luôn vùng vẫy trong vô vọng. Bọn họ là những người giống nhau, nội tâm lạnh nhạt đến tận xương tủy, thể nhau cũng thể chính mình.
Tuy nhiên rất thích , cực kỳ thương . Nhưng cũng chỉ là thích và đau lòng mà thôi, phải là .
Thù Man cho rằng bản thân mình chính là vết thương to lớn tồn tại. Cho nên thể được chính mình. Vào thời thơ ấu của , đầu óc vô tình bị người ta xé ra rồi nhồi những thứ dơ bẩn hắc ám vào, khiến cho người ta ghê tởm, khiến cho người ta chán ghét. Đầu óc bị xé ra rồi tàn bạo khâu lại, để lại cho vết sẹo thể xóa mờ.
nửa sinh mệnh của chờ bị người ta tới đốt, bất cứ lúc nào bản thân cũng có thể bị thiêu hủy rồi kéo người vô tội vào thiêu cùng. Phần còn lại lạnh lùng và vô tình, hề có hy vọng. Nhìn lại mọi chuyện phát sinh cơ thể mình, cứ hệt như trò đùa và hề có cảm giác gì.
Tuy nhiên, thân thể lại cực kỳ chân khi truyền đạt ý nghĩ đến khu thần kinh, cho biết rằng nó rất đau khổ, nhưng mà lại lờ hề để ý tới.
biết bắt đầu từ khi nào, vô cùng mê luyến những hình ảnh đổ máu này. hề có nguyên nhân, chính mình tự cắt vào thân thể, nhìn máu theo vết thương chảy xuống giống như chảy mồ hôi. Mặc kệ là máu chảy ít hay nhiều, phảng phất như quá trình tự động.
Khoái cảm đến trong tíc tắc, nháy mắt tạo nên dòng điện chạy đến trái tim, tạo thành thứ năng lượng kỳ lạ. Những thứ này xâm nhập vào cơ thể , vào mỗi khung xương, mỗi tấc da thịt, vào máu. Hơi thở trong lồng ngực đau nhức trở nên tươi mới, sạch . Tất cả những ô uế trong nội tâm bị khai trừ, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt.
Linh hồn cũng bay phất phơ bầu trời đêm, nghe được tiếng kinh Phật từ nơi xa truyền đến, thanh đến từ miền đất mà đức Phật phổ độ. Sinh mạng được tinh lọc phi thường sạch giống như đứa trẻ sơ sinh.
Nước chung quanh thân thể bỗng trở nên lạnh ngắt. Thù Man liền đứng dậy, mặc áo ngủ rộng rãi bằng bông vào rồi ra khỏi phòng tắm.
chân trần bước tấm thảm trong bóng tối tiếng động, giống hệt con mèo. muốn bật đèn, lúc này bóng tối bao trùm làm cảm nhận được yên tĩnh từ đáy lòng. Nhà của Văn Hoa biết rất , mắt bắt đầu thích ứng với bóng tối và hình dáng vật dụng trong nhà bắt đầu ra.
lập tức về hướng bên trái, nơi đó có tủ rượu rất lớn trưng bày đầy đủ các chủng loại. Mở tủ ra, liền chọn rượu Vodka nằm ở tầng . Vị cay cực mạnh của nó là thứ rất cần.
tùy tiện với lấy cái ly rồi xoay người đến cạnh sôpha ngồi xuống. Vừa mở nắp chai, mùi rượu nồng đậm nhàng chui vào mũi. thanh rót rượu liền vang lên trong gian yên tĩnh, nghe cực kỳ êm tai.
Mùi thơm tinh tế của rượu, hơi rượu lạnh tiến vào trong khoang miệng, sau đó là vị ngọt lành mang theo chút chát. Hương vị của nó khiến người ta si mê, theo yết hầu chảy vào bụng rồi vị cay dần ra kích thích vào dạ dày khiến hơi đau. Thù Man liền nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác tốt đẹp này
Sau khi uống hết chai rượu mạnh, đầu óc của Thù Man vẫn tỉnh táo như cũ, hề có men say nào. mò mẫm lấy hộp thuốc lá bàn trà rồi lấy ra điếu. Cái miệng nhắn của liền hút hơi dài rồi chậm rãi nhả khói ra, nhìn làn khói biến hóa thành đủ kiểu hình dạng rồi biến mất trong khí.
Trong mông lung, tầm mắt đột nhiên dừng lại ở hình bóng trong góc nhà. ta ngồi ở đó, toàn thân co rúm lại thành khối, hơi cúi đầu.
Nhưng Thù Man thể nhìn thấy mặt của ta.
Dường như cảm nhận được tầm mắt của , ta liền nhìn về phía rồi nở nụ cười, trong mắt ta liền có luồng sáng chuyển động, giọng vẫn ôn nhu như cũ.
ta : Thù Man, vừa rồi tôi cực kỳ sợ hãi vì thể liên lạc được với , tôi cảm thấy vô cùng hỗn loạn và lo sợ. Nhưng giờ có thể gặp được rồi, tốt, rất tốt!
Thù Man, tôi nhìn thấy trống trải trong cơ thể càng lúc càng lớn khiến tôi sắp bị chìm trong đó rồi. Cho tôi chút đau khổ , hoặc là ánh sáng hay nhiệt độ cơ thể, bất kỳ cái gì cũng được. Chúng nó có thể giúp tôi cảm thấy dễ chịu.
“Ha ha….” Thù Man liền cười , giọng của trong đêm tối hơi có chút sợ hãi: “Ừ tôi biết rồi, nhưng mà lúc này tôi muốn làm chút nào cả.”
ta lại : “Được rồi, tôi chờ nhưng đừng quá lâu đấy. biết mà Thù Man, tôi hề có tính nhẫn nại tý nào.”
Chương 26 Kế hoạch
Người đàn ông đứng bên cửa sổ-gương mặt lạnh lùng tuyệt đẹp như bức tượng, môi mỏng khẽ nhếch lên, mặc cho gió lạnh thổi qua lớp quần áo, thổi qua mái tóc đen của . người tỏa ra loại đơn khó tả, đứng bất động lâu nhìn từ xa trông như pho tượng vô cùng sống động và hoàn mỹ.
Sau lúc lâu, người đàn ông quay người lại cùng con ngươi đen láy sâu thẳm như bầu trời. cười, đôi môi vẽ ra đường cong dứt khoát làm cho gương mặt vô cùng sinh động, vô cùng đẹp trai: “Khuynh Hữu, tại tôi vô cùng kiên quyết với ý tưởng trong đầu..”
Chương 26 Kế hoạch
Editor: Preiya
Người đàn ông đứng bên cạnh cửa sổ có gương mặt lạnh lùng tuyệt đẹp như bức tượng điêu khắc, môi mỏng của khẽ nhếch lên mặc cho gió lạnh thổi qua lớp quần áo và thổi qua mái tóc đen của . người tỏa ra loại đơn khó tả, đứng bất động lâu, nhìn từ xa trông như pho tượng vô cùng sống động và hoàn mỹ.
Sau lúc lâu, người đàn ông đó quay người lại, con ngươi đen láy và sâu thẳm như bầu trời. cười, đôi môi liền vẽ ra đường cong dứt khoát, làm cho gương mặt trở nên vô cùng sinh động, vô cùng đẹp trai: “Khuynh Hữu, tại tôi nảy ra suy nghĩ trong đầu, rất điên rồ và cố chấp.”
“Ừhm, xem ra cũng tệ lắm!” thanh ngạo mạn và lười biếng liền vang lên.
“Tôi muốn cưới Thù Man!”
“Cho dù dùng hết toàn bộ thủ đoạn cũng phải thực cho bằng được, đem ấy ở cùng cậu và tôi, cho phép bất kỳ kẻ nào tiếp cận, bao gồm cả Lưu Nhiên.”
“Sao cậu lại chắc chắn như vậy, sợ tôi từ chối sao?”
“Tôi rất hiểu cậu.”
“A….” Tiếng cười nhạt nhẽo vang lên, trong giọng của ta tràn đầy tán thưởng: “Nham Hải, quả nhiên cậu vẫn như xưa, làm việc gì cũng đều quyết đoán, đầu óc vĩnh viễn đều duy trì lý tính rất ràng cho dù là ở thời điểm nào cũng vậy.”
“Nhưng Khuynh Hữu, cậu hẳn là đúng.” Chu Nham Hải liền lắc đầu nhìn Khuynh Hữu, trong đôi mắt bình thản của trở nên gợn sóng: “Giờ phút này tôi mất thói quen có lý trí và ý chí, thể nào tự kiềm chế bản thân trở nên điên cuồng. tại tôi cần gấp hành động liều lĩnh để bảo vệ ý thức của mình. Nếu điên cuồng của tôi làm tổn thương nhiều người, còn có người mà tôi nhất là Thù Man, đấy!”
“Mặc dù tôi ấy hơn cả tính mạng nhưng lại lựa chọn phương thức tù túng này để trói buộc ấy, tóm lại là cả đời này ấy đừng hòng trốn thoát khỏi tôi. Mặc kệ là thiên đường hay là địa ngục tôi đều muốn sống chung với Thù Man.”
“Ừhm, mạnh mẽ.” người đàn ông khác dựa bàn trà, mắt ngưng tụ tà khí, miệng hơi khẽ cười : “ tôi nghe kế hoạch của cậu.” đoán trước là nếu như ta như vậy, nhất định trong lòng có sắp xếp kế hoạch rồi.
“Haha…” Chu Nham Hải liền cười khổ đến bên cạnh Khuynh Hữu, cánh tay đặt lên vai ta, miệng cực kỳ bất lực: “Khuynh Hữu cậu biết , cả đời này tôi khó mà quang minh chính đại có được ấy.”
“Đêm nay nhìn vào đáy mắt của những người kia tôi thấy được mê luyến đối với Thù Man, tôi nghĩ là cậu cũng nhìn thấy rồi. xui xẻo! màn kia của Nam Tạm khiến cậu cũng phải kinh hoàng ?”
“Ừ, có chút.” Khuynh Hữu uể oải dựa lưng vào quầy bar, tay phải liền chống cằm: “Về tình bên trong, theo tôi ấy đối với Lưu Nhiên rất đặc biệt, khác hẳn với bọn họ.” liền đưa ra suy luận sáng suốt đúng chỗ dựa phân tích của mình.
Chu Nham Hải gật đầu:“ phải,, nhìn vào mắt Thù Man tôi có thể thấy được, tuy ấy vẫn mỉm cười nhưng có chút xa cách, mặc dù chỉ là ít.”
“Mà tôi cũng nhìn thấy thỏa mãn trong mắt ta, có thể được Thù Man đối xử như vậy nhất định là dễ dàng rồi. Điểm bất đồng đó là quá đủ khiến cho tôi cảm thấy sợ hãi thể tranh đoạt lại.”
“Khuynh Hữu, khi ấy bắt đầu tiến vào tim tôi tôi thể quên được ấy rồi. Đột ngột như vậy tránh được đề phòng của tôi trong sinh hoạt hằng ngày rồi tiến vào trong trung tâm, dần dần xây dựng lên nền tảng, tình cảm của tôi đối với ấy khiến cho tôi thể tránh né được, ấy trở thành căn bệnh thể chữa khỏi trong lòng tôi. Chỉ cần liên quan đến ấy chút khiến tôi trở nên bé và yếu ớt rồi."
“Ngay lập tức trong đầu tôi liền lên hình ảnh, từ khi rời khách sạn đến giờ vẫn ngừng hành hạ tôi. Tôi rất sợ ngày nào đó nó trở thành thực , ấy xoay người và vứt bỏ tôi lại bằng thái độ lạnh nhạt. Hình ảnh đó ràng khiến cho thân thể tôi cảm thấy run rẩy.” Đồng tử đen như mực của bỗng nhiên co rút nhanh mang theo những mảnh vụn và sóng ngầm dữ dội.
Khuynh Hữu nhìn người đàn ông trước mặt , ngày xưa ta liều lĩnh và lạnh lùng......
tại ……….
Trong lòng cũng biết phải làm sao, lại thở dài tiếng mang theo chút oán giận: Thù Man, sau nửa cuộc đời Khuynh Hữu tôi hiểu ra cái gì là “Hồng nhan họa thủy!” chính tinh mà ông trời phái xuống để hành hạ đàn ông! muốn đem đám đàn ông chúng tôi đùa giỡn trong lòng bàn tay, muốn nhìn chúng tôi tranh giành đến đầu rơi máu chảy còn thong thả ung dung ngồi nhìn.
Chân tướng làm cho người ta hận tới cắn răng nhưng lại cam tâm tình nguyện mà!
Những người đàn ông chúng tôi coi thường phụ nữ nên kiếp này gặp chịu bị hành hạ!
Bởi vì chúng tôi chính là tai họa của nhân gian nên Phật Tổ nhìn vừa mắt, cho nên phái xuống để chúng tôi thể tiếp tục gây họa nữa!
Vỗ vỗ vào vai Nham Hải rồi rót cho ta ly rượu, Khuynh Hữu ngồi ghế chân cao bắt chéo hai chân, thần thái có chút suy tư nhưng vẫn hề ảnh hưởng tới suất khí tiêu sái của chút nào, mắt nhìn Chu Nham Hải rồi nhàn nhạt mở miệng, tiếng cực kỳ từ tính êm tai: “Nham Hải à, chúng ta từ sinh ra trong gia đình giàu có, mà chúng ta lại là chuyên gia gây rối. ra chỉ toàn là ỷ vào gia cảnh quyền thế mà hoành hành ai bì nổi. Kỳ thực tự sâu trong nội tâm cảm thấy bản thân rất tịch mịch, hư . Ác hướng đảm biên sinh*, trái tim bị cắt thành hai nửa, nửa chôn vùi dưới biển nơi trần thế, nửa bị mai táng, khảm vào trong lồng ngực lạnh như băng, bừa bãi, ngao du, điên dại. Cảm thấy như vậy mới sống vô ích cả đời.”
“Cậu xem, lão tử là tai họa nhân gian bao nhiêu năm rồi, tất cả những xinh đẹp tôi đều đùa giỡn qua lòng bàn tay. Haizz… Bây giờ báo ứng mẹ nó tới rồi, gặp được cái nghiệt chướng này…”
Chu Nham Hải vẫn trầm mặc gì…. đối với chuyện tình cảm nam nữ xưa nay vẫn hờ hững, có những chiến tích to lớn giống Tô Khuynh Hữu.
lâu sau,
“Kéo cậu theo cùng, tôi biết tôi ích kỷ. “
“Tôi cũng phải người tốt đẹp gì, có lẽ sinh hoạt kích thích như vậy cũng tốt, thích hợp với bản tính của tôi.” Khuynh Hữu liền mỉm cười: “Cuộc hôn nhân 3 người.”
“Thù Man cực kỳ hấp dẫn đối với cậu sao? Tôi thấy được rồi.”
“ ấy rất đặc biệt, hấp dẫn nhất đối với tôi chính là ánh mắt ảm đạm, hoang vắng của ấy.”
“Đề nghị của cậu khiến cho bản thiếu gia tôi thấy hứng thú nha!” liền cảm thán.
“ ra mình cũng muốn.” Lời thầm ở sâu trong lòng, chậc ra đây là cảm giác nên lời. Chết tiệt! Lão tử hôm nay nên đến tìm cậu càng nên tò mò với Chu Nham Hinh sau khi thay đổi. Nhưng vậy thể thấy được chân tướng đầy đủ của tinh này, nhìn làm sao đem lão tử làm hại được?” Khuynh Hữu mấy cam lòng gào thét, ánh mắt của cực kỳ u oán. Chính cũng hiểu là mình những gì.
“Vậy tốt.” Chu Nham Hải liền cười, giọng cũng trở nên bình thường trở lại: “Nhìn cậu tôi nghĩ cậu đồng ý, ra là tôi nhìn lầm rồi sao, kế tiếp tôi cũng nữa.” xong liền xoay người ra cửa bằng tốc độ rất chậm: “Cậu ngủ sớm , chúc ngủ ngon.”
Khuynh Hữu cũng gấp, nhìn người cố làm ra vẻ nhanh chậm rời khỏi đây kia: “Đừng giả vờ nữa, nếu tôi nổi giận đấy, từ nay nhớ bồi vào Tô Khuynh Hữu nửa đời sau của tôi!” Mặc dù là tôi tự nguyện nhưng chính là vì trong lòng vô cùng tò mò đối với nghiệt kia, muốn khám phá toàn bộ bí mật của ta.
Vừa đến sôpha trước mặt, Chu Nham Hải ngồi xuống: “Cậu hãy ông nội cậu tới cửa nhà tôi cầu hôn, ông nội và ba mẹ tôi nhất định đồng ý. Nhưng nếu Thù Man đồng ý tôi giúp cậu nghĩ cách vì cục diện. Tôi đưa ấy cùng cậu 1 thời gian….Cậu hãy sớm chuẩn bị.”
Khuynh Hữu liền cười, trong lòng cực kỳ hiểu : “Ý định như vậy cũng tệ, đối với ấy cũng tốt, cũng khiến cho những kẻ gấp gáp kia có cách. Cho dù bọn họ có lật cả trời lên tôi cũng có cách làm cho bọn họ tìm thấy Tiểu Phật Ngạn Thủ. Nhưng vậy có chút…..Dù sao điều này để lại di chứng tương ứng thôi.” chưa dứt lời lông mày nhăn lại.
“Trừ bỏ cách này, tôi nghĩ ra biện pháp khác hữu hiệu hơn.”
lúc lâu sau,
“Vậy cứ làm , ngày mai tôi sắp xếp.” Sau đó liền đứng lên chân còn chưa bước ra khỏi cửa: “, tại tôi làm bây giờ miễn cho đêm dài lắm mộng.”
“Tôi và cậu cùng nhau .” Chu Nham Hải cũng đứng lên.
“ thôi.”
Hai người ra cửa liền lên xe thẳng đến ngõ 64 đường Nam Thành.
Vừa lái xe Chu Nham Hải vừa : “Sau khi mọi chuyện ổn thỏa chúng ta sang nước Pháp định cư, tôi có mua điền trang ở đó.”
“Hôn lễ cũng ở tại đó luôn sao?”
“Tôi sắp xếp.”
“Khuynh Hữu, đề nghị của tôi cũng nằm trong tính toán của cậu phải ?”
“Biết rồi còn hỏi, chỉ là bây giờ còn có thể khống chế bản thân nhưng cũng đạt tới trình độ điên cuồng của cậu, tò mò chiếm đa số thôi.”
“Hừ!” Chu Nham Hải liền hừ lạnh: “Tò mò ư? Vậy tốt nhất cậu hãy vĩnh viễn duy trì như vậy .”
“Tôi cố gắng.”
Last edited by a moderator: 30/6/16