1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại - Võng du] Sát thủ vú em - Khuynh Phong Phủ Trúc (Hoàn - 108c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 85: Đánh vu hồi

      Nhưng chẳng bao lâu sau, đám người này cũng chẳng còn tâm tình giỡn YY nữa.

      Bọn họ phải đối mặt với những người lợi hại hàng đầu của server bạn, sao có thể đùa bỡn người ta như vậy mãi được?!?

      Chinh Chiến Công Tước và Hoa Sinh Mê chạy về cánh trái ngừng lại. Đồng thời, Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh cũng tạm ngừng.

      Cả hai bên trái phải, đứng cách bọn họ xa chính là người bên Vùng Đất Của Thần. bên năm, bên sáu.

      “Xem ra lần này chúng ta mới là ve*.”

      *R: trong câu ‘bọ ngựa rình ve, chim sẻ phía sau’.

      Tình hình rất ràng. Vùng Đất Của Thần dẫn trước điểm nhưng vú em lại bị bắt, bọn họ biết rất ưu thế của bản thân nên cũng định để đám người Ôn Tiễu đánh được Cửu . Nếu có thể kéo dài thời gian đến khi kết thúc bọn họ liền thắng!

      “Tỏi! Mấy người các ông lập tức đường vòng chạy đến đại bản doanh phe địch phá kiến trúc!” Công Tước quyết định nhanh chóng. Nếu tất cả quân số của đối phương đều ra trận hết rồi, chỉ còn lại Vạn Hoa buff máu nổi, vậy vì cái gì mà nhân cơ hội này phá nhà đối phương chứ?

      Bên Vùng Đất Của Thần chặn đường đến chỗ Cửu đúng là chơi đám Ôn Tiễu vố, nhưng mà bản đồ này quá lớn, cơ hội kiếm điểm còn rất nhiều. Mười hai người, muốn đề phòng chặt chẽ căn bản là thể nào!

      Vốn hai người Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh đều cưỡi tọa kỵ +10, vừa thấy đối phương trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nhưng bên Chinh Chiến Công Tước và Ôn Tiễu có vẻ bi kịch hơn, ai tới cứu con gấu trắng +3 này!

      ra khi Truy Phong Trục Nguyệt nhìn thấy con gấu +3 này cũng rất sửng sốt. Bọn họ tâm tâm niệm niệm muốn giành chiến thắng, ai ngờ đối thủ chỉ xem đó như trò chơi. Cái cảm giác tôi đánh giá cao người, trong khi người căn bản để trong lòng nhưng vẫn khiến tôi phải đánh tới mệt gần chết như vậy khiến người ta thấy rất thất bại.

      chạy!” Ôn Tiễu quyết định dứt khoát, nhanh chóng xuống tọa kỵ chạy hướng đám người Truy Phong Trục Nguyệt, lại bảo Chinh Chiến Công Tước trước.

      “Hai người các người chạy thoát à?” Mùa Đông Lạnh rất nghi ngờ. Theo lý mà tọa kỵ +8 của Hoa Sinh Mê chạy thoát còn có thể hiểu, nhưng Chinh Chiến Công Tước thể nào!

      “Lưu Sa, hai người kéo sáu tên kia chạy vào giữa!” Chinh Chiến Công Tước lập tức hạ quyết tâm: “Tỏi, mấy ông đập kiến trúc phải nhanh lên!”

      “Vậy hai người sao?” Mùa Đông Lạnh hỏi.

      “Kéo bọn họ chạy hồi, chỉ cần tôi với Củ Lạc là đủ rồi!”

      “Doanh địa chúng ta trống!” YY có người nhắc nhở.

      “Đừng lo!” Chinh Chiến Công Tước ra lệnh: “Đập trước !”

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp lúc này vẫn còn dây dưa với Triêu Như Thanh Ti vừa nghe vậy liền nhíu mày, sau đó lập tức chạy về doanh địa nhà mình.

      Vì thế, Triêu Như Thanh Ti chỉ biết trơ mắt nhìn Hùng Phong Vĩ Nghiệp biến mất trong nháy mắt, căn bản kịp gì.

      Khi Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh chạy đến vừa đụng mặt Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp sống lại ở doanh địa nhà mình nhanh chóng lên tọa kỵ, chạy ào về phía Chinh Chiến Công Tước và Hoa Sinh Mê trong ánh mắt của Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh.

      “Đại Hùng đúng là nhân tài!” Mùa Đông Lạnh hít hơi, sau đó tăng tốc đuổi theo đội mình.

      “Công Tước, chạy được chạy, được tự sát!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp : “Để tôi đến thay!”

      Dùng chức nghiệp MT sát thương thấp nhất, máu phòng cao nhất thay thế dame giữ chân đối phương là chuyện vô cùng sáng suốt.

      “Được!” Lúc này Chinh Chiến Công Tước cũng do dự. Chưa đến lúc sinh tử ly biệt, cần gì phải làm ra vẻ luyến tiếc. Game mà thôi, chết rồi hồi sinh lại vẫn là hảo hán. Huống chi Ôn Tiễu mới quan tâm nhiều như vậy, đối với , thắng lợi mới là mấu chốt!

      Sáu người bên Vùng Đất Của Thần bị Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh bỏ rơi, khi chạy đến đại bản doanh phe địch liền chút do dự nhảy vào đập phá.

      Cửu tuy có nhiều điểm nhưng mấu chốt thắng lợi vẫn là phá hủy được thành chính của đối phương. Chỉ khi chưa dỡ được thành chính mà thời gian hết mới dùng điểm để phân định thắng thua.

      Nguyên thần của Cửu có thể giúp cho tấn công, nhưng giết được Cửu lại là chuyện vô cùng phiền phức. Cho nên Chinh Chiến Công Tước mới dùng cách dứt khoát nhất, trực tiếp xông lên!

      Hai bên so tốc độ, tất nhiên là cần phải giữ chân dame của đối phương.

      Ưu thế lớn nhất của bên Công Tước chính là ngay cả acc công kích thấp nhất là Hoa Sinh Mê thao tác cũng đủ linh hoạt để gánh vác hết thảy. Mà Hùng Phong Vĩ Nghiệp lại là đồng đội vừa chủ động vừa có tầm nhìn chiến lược.

      Hoa Sinh Mê đứng cách Chinh Chiến Công Tước rất xa, cho nên năm người Truy Phong Trục Nguyệt mới thể lưới bắt gọn. Cung Thủ và vú em có điểm chung, đó chính là đều biết cách chạy.

      Cho dù bên kia có ngồi tọa kỵ phóng đến, Ôn Tiễu và Chinh Chiến Công Tước vẫn chạy được. cho họ đánh Cửu ? Vậy các người cũng đừng mong đánh!

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa tới liền tung chiêu Đại Lực Kim Cương giúp Chinh Chiến Công Tước thoát thân, để chạy về doanh địa nhà mình. Lúc này, phe Ôn Tiễu có chín người ở doanh địa địch, trong khi Vùng Đất Của Thần chỉ có bảy người bên đây.

      Chinh Chiến Công Tước đập kiến trúc phe địch mà lại trực tiếp về doanh địa nhà mình phòng thủ. Tuy chỉ có mình nhưng có phòng và phòng vẫn rất khác nhau.

      Dù sao đối phương có chết hồi sinh ở Tháp Phòng ngự, mà chết ở nhà mình tương đương hồi sinh tại chỗ, ưu thế hơn nhiều!

      “Truy Phong, đừng để bọn họ bám chân!” Khói Thuốc Đơn nháy mắt phát mình rơi vào bẫy của Hoa Sinh Mê. Cung Thủ dame cao kia chạy mất tích, thay vào đó là MT.

      “Được, mọi người trước, để mình tôi xoay này!” Truy Phong Trục Nguyệt lập tức ra lệnh.

      Nhưng Ôn Tiễu và Đại Hùng há có thể dễ dàng buông tha bọn họ?

      “Đại Hùng, họ chuẩn bị chạy kìa!” Ôn Tiễu nhắc nhở.

      “Biết rồi! Xem tôi đây!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp vọt lên, trong nháy mắt máu gần cạn liền thả chiêu quần công Chước Thiêu Trì Tục.

      “Mẹ nó, lại là mười giây!” Truy Phong Trục Nguyệt mắng câu, nhưng bọn họ chỉ có thể tiếp tục xông lên phía trước, thuận đường đạp lên thi thể Hoa Sinh Mê.

      Dùng hai mạng đổi lấy thời gian mười giây cầm chân cả năm người, thể nào lời hơn được nữa!

      tại quân số trong doanh địa nhà tăng lên ba, nghĩa là Hoa Sinh Mê và Hùng Phong Vĩ Nghiệp đáp máy bay về nhà phòng thủ, trong khi đám người Truy Phong Trục Nguyệt vẫn còn đường.

      “Chờ bọn họ trở về.” Chinh Chiến Công Tước : “Lưu Sa, bên ông thế nào rồi?”

      “Nhờ Đại Hùng ban tặng, dỡ được cái đồ đằng rồi!”

      Tổng cộng có bốn đồ đằng, dỡ hết đồ đằng mới có thể đánh thành chính.

      “Muốn trộm Tháp Phòng ngự của bọn họ ?” Đại Hùng rảnh rỗi hỏi.

      trộm.” Chinh Chiến Công Tước : “Bọn họ đoạt cửa truyền tống, nếu chúng ta trộm Tháp Phòng ngự họ chết hồi sinh trong doanh, đến lúc đó triệu hồi cửa truyền tống chẳng phải có lợi cho họ sao? , chúng ta trộm Cửu !”

      “Còn trộm Cửu ?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi: “Chờ mấy người đánh Cửu xong sập nhà từ đời nào rồi!”

      “Chưa chắc!” Ôn Tiễu cười cười: “Hồi nãy ông với Lãnh Nữu có thấy Cửu ?”

      có, hẳn là ở bên trái!” Mùa Đông Lạnh mở miệng chuyện.

      Đúng là trời cũng giúp ta!

      Ba người Ôn Tiễu đồng loạt lên ngựa, nhanh chóng xông ra ngoài.

      Lần này phải giỡn, trận gió lướt qua, mấy người Truy Phong Trục Nguyệt vừa chạy đến thấy ba người vọt về phía có Cửu .

      “Lão đại, có đuổi theo ?” Khói Thuốc Đơn hỏi.

      “Cửu 300 điểm.” Mộc Thôn Ngư Hỏa bồi thêm câu.

      Truy Phong Trục Nguyệt chần chờ lúc. Cửu điểm cao, nhưng điều kiện tiên quyết chính là phải tính xem đánh được Cửu kiến trúc phá xong chưa. Nếu có được Cửu rồi mà kiến trúc vẫn còn đó quả thực chính là thần khí trợ công, nhưng lỡ như đến lúc đó kiến trúc bị phá hết rồi sao? Thứ nhất là mọi người chẳng ai quan tâm đến 300 điểm này, thứ hai là nước cờ hiểm như vậy chỉ khiến phe địch tăng cường đề phòng thôi.

      “Theo tôi thấy a, ba đấu ba .” Triêu Như Thanh Ti lên tiếng giúp Truy Phong Trục Nguyệt củng cố niềm tin: “Vú em công kích tới đâu, cũng sao. Khảm Đao , chỗ bọn họ ít ra cũng còn tên bạo lực đánh xa, chúng ta cần phái hai Hoa Kháng. Như vậy tốc độ phá kiến trúc chúng ta thua, mà thù hận cũng thiếu.”

      .” Đại bản doanh có kẻ địch, căn bản cần vú em thêm máu: “Ba người nhanh .”

      Ba người Triêu Như Thanh Ti lập tức rời khỏi trạng thái chiến đấu, lên ngựa chạy qua.

      “Liệu bọn họ có đến ?” Ôn Tiễu vừa chạy vừa hỏi.

      “Em thử xem?” Chinh Chiến Công Tước cười đáp: “Có thể dễ dàng bỏ qua dụ hoặc như vậy phải là Truy Phong Trục Nguyệt ham lợi trước mắt.”

      “Công Tước có lý.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp cũng đáp lại: “Chúng ta vòng qua chỗ Cửu đến doanh địa đối phương. Tính thời gian nào, thể lãng phí được!”

      “Tôi phát Đại Hùng rất thích đánh vu hồi.” Chỉ Gian Lưu Sa .

      Đại Hùng cười ha ha. Cái gọi là cao thủ dân gian hẳn là dùng để chỉ .

      Đợi đến khi ba người Triêu Như Thanh Ti tìm được Cửu căn bản chẳng thấy bóng dáng kẻ địch đâu!

      “Mẹ nó, lại bị lừa!” Cầm Đại Khảm Đao cắn răng đập bàn: “ là đê cmn tiện!”

      “Hẳn là chủ ý của Hùng Phong Vĩ Nghiệp rồi!” Khúc Động Tam Thiên liên tục bị rơi vào bẫy nên nghĩ đến MT của đối phương trước tiên, lúc mới giao thủ dùng đấu pháp này rồi: “Tên trung lập này trâu !”

      “Vậy giờ có đánh Cửu ?” Cầm Đại Khảm Đao tức giận, ngay cả giọng chuyện cũng trở nên hung hãn hơn mấy phần.

      “Thanh Ti em xem xem!” Truy Phong Trục Nguyệt hiển nhiên là tin tưởng Triêu Như Thanh Ti hơn.

      Triêu Như Thanh Ti tiến lên tung chiêu Huyền Nguyệt Trảm qua, kích động đến Cửu đứng trong góc.

      Cửu lập tức công kích Triêu Như Thanh Ti, mà Triêu Như Thanh Ti lại vô cùng linh hoạt lui về phía sau.

      Chạy đến khoảng cách nhất định, quái tự động bỏ .

      “Đánh được.” Triêu Như Thanh Ti : “Công kích khá, phòng ngự bình thường, nếu ai giành OK.”

      “Cần qua giúp ?” Khói Thuốc Đơn chuẩn bị rời nhóm chạy qua.

      “Đừng, lát nữa theo kịp tiến độ đâu.” Triêu Như Thanh Ti trả lời: “Dựa theo đấu pháp của Hùng Phong Vĩ Nghiệp bọn họ nhất định còn trở lại.”

      “Giành lại chúng đâu.” Cầm Đại Khảm Đao : “Chúng ta hai vú em, sao giành lại dame cao bên kia?”

      Lúc này, bên Ôn Tiễu đánh xong đồ đằng thứ hai, còn bên Vùng Đất Của Thần cái rưỡi. Chỉ hơn kém nhau nửa cái, vẫn còn cơ hội đuổi kịp.

      “Đánh!” Triêu Như Thanh Ti hạ quyết tâm: “Khảm Đao, kéo Cửu xuống đánh!”

      Cầm Đại Khảm Đao hai lời, lập tức xông lên kháng. Thỏ Trắng Ác Quỷ cũng bắt đầu thêm máu.

      “Đến giờ rồi.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp ngừng tung skill: “Công Tước, Củ Lạc!”

      “Khoan khoan.” Chỉ Gian Lưu Sa giành : “Công Tước ở lại, tôi ! Mùa Đông, !”

      Mười người còn lại YY đồng loạt im lặng nhìn tài khoản của Chỉ Gian Lưu Sa. Thân thiết với Mùa Đông Lạnh như vậy từ khi nào thế? cứ như sắp thành người nhà vậy?

      Kỹ năng của Cung Thủ công kích cao, nếu tấn công đơn độc sát thương đúng là số .

      Theo lý thuyết nếu giành sát thương, cũng nên để Hoa Sinh Mê công kích thấp nhất này giết người mới phải. Nhưng mọi người đều ngầm hiểu mà giữ im lặng.

      Mùa Đông Lạnh chỉ ‘Ừ’ tiếng rồi lập tức rời khỏi trạng thái chiến đấu, theo Chỉ Gian Lưu Sa chạy về phía Cửu .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 86: Đội đập phá

      Triêu Như Thanh Ti đánh Cửu lập tức phát ba điểm đến gần họ bản đồ: “Đến rồi!”

      đổi hai người!” Thỏ Trắng Ác Quỷ cũng phát : “Là Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Khóc.”

      “Hai người này phải thuộc hai bang đối địch sao?” Khúc Động Tam Thiên phá kiến trúc nghe Thỏ Trắng Ác Quỷ vậy nhịn được phải lên tiếng hỏi: “Sao lại cùng nhau?”

      “Đừng quản nhiều vậy.” Truy Phong Trục Nguyệt lớn giọng ngắt ngang: “Cướp cho được Cửu trước !”

      bảng tin đấu liên server, điểm của hai bên vẫn truy đuổi sít sao. Vì thực tế bên Ôn Tiễu có hai bạo lực đường bôn ba cho nên bọn họ cũng quá ưu thế. Ngươc lại, Vùng Đất Của Thần hy sinh vú em và Kháng lại từ từ đuổi theo.

      Dây máu của các tòa kiến trúc rất dày, cho nên muốn phá cũng phải dễ.

      phải ở đây sao?” Mùa Đông Lạnh chưa đến nhíu mày, bởi vì đứng đây hoàn toàn thấy Cửu .

      “Đại Hùng, vừa rồi mọi người có chắc là thấy Cửu ở đây ?” Chỉ Gian Lưu Sa cũng dừng bước. Nếu phải bên trái bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất vọt qua phải tìm.

      có!” Đại Hùng ăn ngay : “Tụi tôi tới giữa đường là quay về rồi, phải hai người bên phải có sao?”

      Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Lạnh đồng loạt ngẩn người.

      Lúc đầu chỉ có hai người họ bên phải, bọn họ cũng chỉ đứng xa nhìn thoáng qua thấy đám người Vùng Đất Của Thần vọt đến, cho nên liền theo logic cho là bên phải có Boss. Nếu , đám người đó sao có thể mất chút máu nào được chứ?

      Chẳng lẽ là lầm, Cửu ở bên phải?

      !” Chỉ Gian Lưu Sa : “ qua phải.”

      Vì Ôn Tiễu và Chinh Chiến Công Tước cũng thấy Cửu ở bên trái cho nên mọi người thể nào xác định được. Như vậy, hành động của Chỉ Gian Lưu Sa cũng là dễ hiểu.

      Ba người lập tức quay đầu, chạy sang bên phải.

      “Sao chúng rồi?” Triêu Như Thanh Ti vốn chuẩn bị tinh thần chiến đấu thấy vậy vô cùng nghi hoặc. dịch ra mấy bước nhìn bản đồ góc. Vì khu vực này bản đồ có màu đỏ, điểm đỏ của Cửu bị tiệp màu, mà ba người bọn họ lại nấp trong góc, cho nên nếu nhìn kỹ căn bản thấy có người.

      Chỉ vậy là lừa được rồi sao?

      “Thanh Ti, đừng động, tập trung đánh . Phải diệt cho được Boss trước khi bọn họ trở lại!”

      “Được.” Triêu Như Thanh Ti đáp lời.

      Mang do dự trong lòng, Triêu Như Thanh Ti khi thêm máu, khi vung vũ khí, chỉ mong sao Cửu mau chóng chết .

      Boss này máu nhiều lắm, nhưng nếu dựa theo tin tức mà nhà phát hành công bố nguyên thần của nó thứ công cao phòng cao, có thể thủ nhà cũng có thể tấn công!

      phần tư.” Triêu Như Thanh Ti báo cáo: “Còn ba phần tư nữa.”

      “Có thể đánh xong trước khi đập sập thành chính!” Cầm Đại Khảm Đao bổ sung: “Với điều kiện là bọn chúng đừng tới đây.”

      “Cố lên!” Truy Phong Trục Nguyệt cổ vũ.

      Trong khi đó, bên Ôn Tiễu lúc này vẫn chưa có tin tức gì từ ba người Chỉ Gian Lưu Sa.

      “Chỗ ba người sao rồi? Nếu được tới đây cùng gia nhập đội đập phá !” Thông Hoa Đại Toán : “Chỉ cần nhanh hơn họ là được, lỡ đâu họ chưa đánh xong Cửu mà chúng ta đập sập nhà trước rồi sao?”

      “Ông thấy có khả năng đó sao?” cần đám người Ôn Tiễu khinh bỉ, Im Lặng Như Tờ lên tiếng nghi ngờ trước.

      “Lưu Sa, ông coi rồi làm .” Chinh Chiến Công Tước câu. Chỉ Gian Lưu Sa tùy ý ừ tiếng tỏ vẻ hiểu.

      Năm phút trôi qua……

      “Cửu là cái gì mọi người có biết ?” Hùng Phong Vĩ Nghiệp nhàm chán hỏi câu.

      “Sông núi sinh tài đời vẫn có, chỉ rành lắm lịch sử thôi*.” Ôn Tiễu trả lời.

      *R: nguyên văn “Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, lịch sử bất thị ngận thanh sở”. Câu trong bài Luận thi. Đúng ra phải là: Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, các lãnh phong tao sổ bách niên. Dịch thơ: Sông núi sinh tài đời vẫn có, lẫy lừng ai cũng thời thôi.

      “Là thần thú cổ đại, có thể phun nước, phun lửa. Nghe là hung tàn vô cùng.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp giải thích: “Rất nhiều Boss trong game này đều xuất phát từ điển cổ trong thần thoại, ngay cả skill cũng vậy. Tôi thấy Cửu kia chắc cũng có mấy skill đó. Trong thần thoại nó có chín đầu. Mọi người xem có lẽ nào chém nó xong lần nó còn tám mạng giống mèo ?”

      “Nghĩ nhiều rồi.” Chỉ Gian Lưu Sa cười : “Nếu có chín mạng còn đánh cái gì nữa. Chờ đánh xong đừng thành chính mà ngay cả bang hội cũng bị người ta đạp sập rồi.”

      “Tôi mấy người này,” Ôn Tiễu tiếp lời: “Nhàn nhã vậy, bằng tới đây giúp tụi tôi phá nhà còn hơn.”

      được.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp am hiểu chiến thuật này nhất lập tức lên tiếng phản đối: “Tình hình đâu giống. Tụi tôi còn chưa quan sát xong mà, dù sao cũng là lần đầu tiên đúng ?”

      “Sắp rồi, còn phần tư thôi.” Triêu Như Thanh Ti đổ cả mồ hôi tay: “Truy Phong, bên đánh tới đâu rồi?”

      “Sắp xong cái đồ đằng cuối cùng.” Truy Phong Trục Nguyệt đáp: “Tốc độ bọn họ chậm hơn chúng ta, quả nhiên là thể bỏ qua sát thương của dame cao!”

      “Thanh Ti chú ý chút.” Mỗi câu của Khói Thuốc Đơn dường như đều là với Triêu Như Thanh Ti: “Càng gần chiến thắng càng nguy hiểm.”

      Miệng quạ đen là gì?

      Miệng quạ đen chính là Khói Thuốc Đơn vừa câu đó xong, trước mặt Triêu Như Thanh Ti liền ‘loạt xoạt’ xuất ba kẻ ngồi rình trong góc nãy giờ vừa tìm thấy cơ hội ra tay.

      [Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Có cần giúp ?

      Mùa Đông Khóc vừa đánh chữ xong lập tức ra tay, tung cho Cầm Đại Khảm Đao chiêu đánh choáng. Ngay sau đó, Hùng Phong Vĩ Nghiệp liền phối hợp vọt lên thả chiêu Đại Lực Kim Cang.

      Tụ Hỏa Dẫn của Chỉ Gian Lưu Sa cũng nhắm ngay Cầm Đại Khảm Đao. Hai vú em hoàn toàn bị bỏ qua, ba người trực tiếp tập trung vào mình Cầm Đại Khảm Đao.

      Dù có hai vú em thêm máu nhưng dưới vây công của ba người cộng thêm một Boss, còn bao nhiêu khả năng sống sót đây?

      Đáp án là 0.

      Cho dù Cửu phải Boss công kích mạnh nhưng chỉ còn mấy ngàn máu cũng chịu nổi. Chẳng bao lâu, Cầm Đại Khảm Đao ngã gục, lúc chết còn mắng câu YY.

      [Trước mặt] Cầm Đại Khảm Đao: Mẹ nó giết sạch rồi!

      [Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Đừng giết bậy a, càng lau càng bẩn cũng tốt.

      [Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Há há há há há……

      [Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cười ngây ngô cái gì?

      [Trước mặt] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Lại gặp mặt.

      Người ám chỉ tất nhiên chính là hai vú em: Triêu Như Thanh Ti và Thỏ Trắng Ác Quỷ.

      [Trước mặt] Mùa Đông Khóc: Quả xứng danh lạt thủ tồi hoa!

      Cùng với tiếng cười của tên Hùng Phong Vĩ Nghiệp biết thương hương tiếc ngọc là gì, Thỏ Trắng Ác Quỷ kéo thù hận của Cửu ngủm trước.

      Triêu Như Thanh Ti vốn là người thông minh. tại Cửu chỉ còn chút máu, từ lúc trước khi bắt đầu đánh Cửu cũng lường đến việc kéo quái chạy khỏi phạm vi rồi!

      “Đừng để ta chạy!” Mùa Đông Lạnh vừa vừa định tung chiêu đánh choáng: “Mau giết chết!”

      Nhưng kỹ năng khống chế của ba người đều còn trong thời gian hồi phục. Khi đám người Chỉ Gian Lưu Sa giết Cầm Đại Khảm Đao, Triêu Như Thanh Ti bỏ qua MT mà buff cho mình đầy máu trước.

      Tôi giành được các người cũng đừng hòng.

      Nếu Cửu bị kéo khỏi phạm vi, người mệt vẫn là phe Ôn Tiễu!

      Mùa Đông Lạnh bắt đầu Kích Điện Triền khiến Triêu Như Thanh Ti liên tục giảm tốc. Chỉ Gian Lưu Sa và Hùng Phong Vĩ Nghiệp chạy theo sau phóng thích các loại kỹ năng, mà Đại Khảm Đao và Thỏ Trắng sống lại ở Tháp Phòng ngự. Tất cả hy vọng của bọn họ đều đặt vào mình Triêu Như Thanh Ti, chỉ Vùng Đất Của Thần thôi mà còn là hy vọng của cả hai mươi bốn người có mặt trong bản đồ!

      Triêu Như Thanh Ti vẫn ngừng cắn thuốc hồi máu. Lúc này chỉ còn cách điểm giới hạn phạm vi khoảng , mà dây máu của cũng chỉ còn chút!

      “Ầm!” Vào đúng những giây cuối cùng, skill Bát Quái của Chỉ Gian Lưu Sa cuối cùng cũng phục hồi xong!

      Đúng là nắng hạn gặp mưa rào!

      Triêu Như Thanh Ti ngã xuống cách uất ức vô cùng, phải tận mắt nhìn con Boss mình đánh chỉ còn chút biến thành chiến lợi phẩm cho đối phương.

      [Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Cảm ơn!

      Ngay sau đó, Mùa Đông Lạnh và Hùng Phong Vĩ Nghiệp cũng nhanh chóng lên tọa kỵ chạy hướng doanh địa đối phương.

      “Thứ này thả chỗ mình để phòng thủ hay thả đến chỗ họ để tấn công?” Chỉ Gian Lưu Sa dám quyết định, sợ rơi vào trường hợp giống bên đối phương khi thả Phi Ưng ban nãy.

      “Tấn công!” Chinh Chiến Công Tước quyết đoán.

      tại hai bên đều đánh thành chính, xem ra nhất định là có thể đánh xong trước khi thời gian đấu liên server kết thúc, như vậy điểm quan trọng nữa.

      Cửu chết vào tay Chỉ Gian Lưu Sa. tại điểm của bọn họ dẫn trước nhiều, nhưng về mặt phá kiến trúc lại kém chút.

      Nếu Chỉ Gian Lưu Sa thả nguyên thần Cửu ở doanh địa mình để phòng thủ thứ nhất là phải vòng đoạn đường mới về tới, tương đương với việc bọn họ mất dame. Hơn nữa còn chưa tính đến hậu quả nếu phòng ngự của Cửu đủ cao. Chỉ cần tấn công nhanh vẫn đạt được hiệu quả!

      Chỉ Gian Lưu Sa lập tức chạy đến doanh địa đối địch.

      Mà bên Vùng Đất Của Thần lúc này lại diễn ra trận khắc khẩu.

      Dưới tình huống xuất mâu thuẫn trục trặc cũng có thể trở thành mồi lửa.

      Nhưng chuyện này cũng có thể tiến triển thành trận tẩy trừ trong liên minh. Đối với bang chủ mà loại hết những người đồng tâm đồng lòng ra khỏi bang cũng chưa hẳn là chuyện xấu. Ở đời phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, Vùng Đất Của Thần xưng bá Ám Nguyệt Phục lâu vậy rồi, giờ chia rẽ tuy có phần đáng tiếc nhưng cũng là lẽ tất nhiên.

      “Ông cũng lợi hại . Lần tới lại giao thủ trận xem nào. thắng được ông tôi thề bỏ qua!” Mùa Đông Lạnh YY: “Tỏi, chừng nào có bang chiến, thành chiến nữa, tôi muốn chỉ huy!”

      Mọi người vừa phá kiến trúc vừa chuyện phiếm với nhau cách hài hòa, chút nào giống những người đứng ở ba lập trường khác nhau.

      “Đừng nha chị hai.” Chỉ Gian Lưu Sa triệu hồi nguyên thần Cửu ở thành chính: “Tuần này mệt quá rồi, Lâm Uyên Các bên này để A Phong chỉ huy, tôi lên.”

      “A? Sao vậy?” Bão Nhiệt Đới theo kịp thời đại, khó hiểu hỏi: “Sao ông với tôi trước? Ông chỉ huy a, tôi ăn tiêu Hoa đại thần với Lãnh nhị thần đâu.”

      “Đậu, ai cho ông bắt chước kêu theo tôi?” Huyết Sắc Tịch Dương lập tức kháng nghị: “Hoa đại thần là hoa đại thần nhà tụi tôi. Lãnh nhị thần cũng là Lãnh nhị thần nhà tụi tôi!”

      “Người em, đừng keo kiệt vậy!” Bão Nhiệt Đới lập tức hùa theo tung hứng với Huyết Sắc Tịch Dương: “Mỹ nữ là tài nguyên chung của toàn vũ trụ mà, nữ hán tử cũng vậy! Ông muốn chỉ huy hai chúng ta tay nắm tay được rồi, chơi với bọn họ.”

      “Cũng đúng!” Huyết Sắc Tịch Dương cảm thấy có lý: “Vậy tuần này ông đừng lên chỉ huy, đến khi đó hai chúng ta cùng làm bình phong.”

      “Ông dám làm bình phong!” Thông Hoa Đại Toán vừa nghe vậy liền bất mãn lên tiếng: “Củ Lạc, em trả Huyết Sắc Tịch Dương thành ngay thẳng lại cho mau!”

      “Tôi chuyên gia nằm cũng trúng đạn……” Ôn Tiễu bất đắc dĩ.

      “Aaa im lặng hết!” Mùa Đông Lạnh hùng hổ: “Chỉ Gian Lưu Sa, mau để tôi thắng trận aaaaa!”

      “Cho cái lí do trước .” Chỉ Gian Lưu Sa nghiêm túc.

      Mùa Đông Lạnh đăm chiêu suy nghĩ. Này còn cần lí do gì a, cũng đâu có định nương tay đâu!

      “À đúng rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa nhồi thêm câu: “Tôi nhớ lần trước chúng ta cá cược là thua a, tiền cược còn chưa đòi nha!”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 87: Ha ha ha

      Cả đám vừa ngửi thấy mùi thị phi, YY lập tức náo động.

      “Chuyện hồi nào vậy!”

      “Ù, cá cược gì đó? Vậy mà lại giấu lâu như vậy?”

      phải còn chưa định tiền cược sao? Bằng cược thân !”

      “Tui thấy nhiều tim hường bay phấp phới quá!”

      “Nói nhanh lên nha! Loại chuyện thế này phải biết tự động chia sẻ cho dân chúng chớ!”

      ……

      Mùa Đông Lạnh cảm thấy mặt mình bốc cháy.

      Đương nhiên, người có tâm tình quỷ dị ngoài Mùa Đông Lạnh ra còn kẻ nữa – chính là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.

      Có trời mới biết nghẹn lâu như vậy là chuyện bi thảm đến độ nào!

      “Khụ khụ, kích động cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa ho tiếng.

      “Chuyện này thể trách tôi, là ổng chơi xấu!” Mùa Đông Lạnh vừa nghĩ đến chuyện Thủy Linh Tinh Quái hôm đó liền tức giận bất bình: “Tôi cho mấy người đường tắt ngắn nhất rồi, kết quả lại bị Im Lặng Như Tờ chiếm tiên cơ. lại vẫn là tại A Tiễu.”

      “Đâu thể trách tôi!” Ôn Tiễu buồn bực: “Chuyện của hai người cũng lôi tôi vào. Tuy tôi thường hay bị dính đạn nhưng cũng có tính tình được ?!?”

      “Hình như mình vô tình làm chuyện vô cùng đúng đắn.” Im Lặng Như Tờ .

      Tám tám, nhưng có được nguyên thần Cửu , tiến độ phá kiến trúc của mọi người quả thực giống như được thần trợ giúp.

      Chỉ mấy phút sau, cả đội vượt mặt Vùng Đất Của Thần.

      Trái ngược với bầu khí kêu than khắp trời, oán khí tràn ngập ở bên kia, bên đây quả giống như giỡn chơi.

      “Các đồng chí, cùng nhau nghênh đón thắng lợi nào!” Trong tiếng của Đại Hùng, lũy chính bị công phá.

      Màn hình game đột nhiên tối đen, mười hai người đồng loạt được truyền tống ra ngoài.

      “Hừ, thắng cũng quá nghiệp dư !” Trong khi mọi người còn hoan hô, giọng mang khinh bỉ của Giả Trang Bất Khả Tư Nghị xen vào có vẻ khá là chói: “ đám rác rưởi, chỉ bằng mấy người đó Lâm Uyên Các chúng ta lập đội là được rồi, đúng là chuyện bé xé ra to!”

      “Ù! Tiểu Giả phát cáu sao?” Ôn Tiễu nhướn mi cười gian: “Vừa rồi chuyện ông solo với Công Tước đó có tính ? Nếu tính chuẩn bị lên [Truyền ] gọi chị !”

      “Tiểu Giả là người mạnh miệng như vậy sao lại đổi ý được. A Tiễu, bà đúng ?” Mùa Đông Lạnh lập tức tiếp lời: “Này, tính đánh ở đâu đây?”

      Nhiều người có mặt như vậy, cho dù Giả Trang muốn quịt cũng quịt được!

      “Đánh đánh, bố sợ sao?”

      “À.” Công Tước vừa rời khỏi chiến trường liền biến về nguyên hình chỉ trong nốt nhạc: “Cậu chọn.”

      “PK thôi, có cái gì mà chọn?” Chỉ Gian Lưu Sa tất nhiên cũng hiểu thực lực hai người thế nào: “Bên cạnh Tây Ninh Thành đại . Dù sao hai Cung Thủ phải chỉ đứng bắn nhau thôi sao?!?”

      “Đậu mè Sa Tử đừng có coi thường kỹ thuật của Cung Thủ được ? Ông đây cứ thích chạy đánh đó! khu PK!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nghe vậy càng nổi máu.

      Im Lặng Như Tờ đứng bên cạnh chỉ biết tiếc nuối thở dài: “Tiểu Giả a, Lưu Sa đâu có khinh thường Cung Thủ hồi nào đâu. Ổng chính là khinh thường cậu đó được chưa?”

      “Mấy người chết hết cho tôi!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nổi trận lôi đình. Cũng là trong những công thần mà lại bị toàn đội khi dễ, sao nhịn được đây?!?

      Vì thế, mười hai người vừa ra khỏi chiến trường liền cùng nhau chạy đến khu PK.

      về việc hai Cung Thủ PK Chỉ Gian Lưu Sa tổng kết rất đúng, chính là ông bắn tôi cái, tôi bắn ông lại cái. Nếu có thêm chức nghiệp khác kỹ thuật của Cung Thủ mới có thể nổi bật. Dù sao chức nghiệp này căn bản có kỹ năng khống chế, đồng thời các kỹ năng cũng cần thời gian thi triển lâu, ăn tiền chính là ở chỗ công cao mà lại cần chờ đó!

      “Đặt cược đặt cược!” Những lúc thế này, Thông Hoa Đại Toán sao có thể buông tha: “Mại vô mại vô, cược xem Công Tước có thể thắng Tiểu Giả bao nhiêu máu!”

      “Đậu cái đồ khốn nạn!” Giả Trang gần như là rống lên. Chẳng lẽ đặt cược phải nên đoán ai thắng sao?

      Tại khu PK, mọi người đều quen, lập tức vây thành vòng tròn quanh hai đấu thủ, bắt đầu ngồi xuống cắn hạt dưa.

      “Cho tôi mớ hạt dưa với coi!” Mùa Đông Lạnh nghe tiếng cắn hạt dưa truyền đến từ chỗ Ôn Tiễu liền tức giận bất bình.

      “Nếu bà cũng có lão Trần phải lo lắng chuyện có hạt dưa để cắn.” Ôn Tiễu vừa vừa thuận tay khều lão Trần bên cạnh: “Lại đây lại đây, lão Trần cũng đến xem .”

      Trần Vũ yên lặng liếc nhìn màn hình Ôn Tiễu cái: “Bà xác định đây là Giả Trang PK Công Tước chứ phải Giả Trang cầu Công Tước đến ngược mình sao?”

      “Ai đó?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị gầm lên. Giọng nữ truyền đến từ chỗ Ôn Tiễu hiển nhiên là của người khác: “Mẹ nó phục nhào vô đấu!”

      “Tôi có hứng thú với ông.” Lão Trần xong liền quay sang kiểm tra những vật phẩm có thể bán trong acc mình: “Cho dù ông đánh ăn tôi nữa, cuối cùng phải vẫn ngã xuống dưới chân tôi mà trả tiền sao?”

      Giả Trang ngẩn người.

      Thứ nhất, cái giọng này có vẻ quen quen.

      Thứ hai, hình như ta vừa nhắc đến chuyện từng khiến rất mất mặt.

      Cuối cùng, cả YY chỉ có tiếng của mình Giả Trang: “Phắc, là Thần Nữ Dụ Hoặc! Con từng hố tôi vụ tỉ lệ kim. với Hoa Sinh Mê là giuộc!”

      Lão Trần khinh bỉ hừ tiếng. Mới có gài chút tỉ lệ kim mà rần rần vậy rồi, nếu cho ông cái người ngoạm của ông ngàn đồng tiền kia chính là tôi nữa chẳng phải ông nhảy thẳng từ máy tính ra luôn sao?

      Mấy người biết chuyện đó lúc này sớm nhịn cười đến nội thương.

      Giả Trang vẫn thấy có gì đó sai sai, nhưng bây giờ phải lúc ham học hỏi như ở trường. Người phải đối mặt là cao thủ đứng đầu toàn server, bất luận laf về trang bị, kỹ thuật hay là tốc độ mạng!

      Trong khi solo PK, tốc độ mạng chuyện rất ưu thương. Chuyện tung chiêu mà dây thời gian chờ cứ đứng im hoặc là trực tiếp phát ra được khiến vô số game thủ khóc đến mù mắt.

      Nhưng nếu chỉ vậy thôi Trần Vũ cũng liếc mắt cái Giả Trang cầu ngược.

      Mọi người im lặng nhìn Chinh Chiến Công Tước gỡ cung tên của mình xuống, sau đó trang bị cây nỏ lên!

      Đúng vậy, chính là nỏ mà bình thường hiếm thấy vô cùng. Nếu đánh hội đồng hay phó bản nỏ đúng là vô dụng , nhưng khi solo PK đó lại là món lợi khí.

      Số người biết chơi nỏ có thể đếm đầu ngón tay. Bởi vì game vốn là hoạt động tập thể, ai chơi mình bao giờ.

      Loại chuyện solo này cũng chỉ có thể là quan hệ tốt hoặc khi chơi ăn tiền mới được nhắc đến.

      Nhưng mà cây nỏ Chinh Chiến Công Tước gắn lên chi là món vũ khí màu lục bình thường, mới +8, còn chưa khảm đá!

      Nếu đổi lại là người khác chắc chắn bị Cung Thủ ngược đến thương tích đầy mình chỉ trong vài phút!

      “Này, mi mẹ nó là khinh thường bố hay sao mà lại dùng thứ vũ khí rách này? Tôi cần ông nhường, gắn cung lên lại , chúng ta đến đấu trận giữa những người đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị lại xù lông.

      Nhưng mười người ngồi bên cạnh vẫn bình tĩnh vô cùng. Ai cắn hạt dưa vẫn cắn hạt dưa, ai uống nước ngọt vẫn uống nước ngọt.

      “Này được rồi.” Chinh Chiến Công Tước giơ cây nỏ của mình lên.

      “Ông mẹ nó là muốn chơi nữa nên cố ý lấy cớ để tôi đuổi ông khỏi server sao?!?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cảm thấy cả người khó chịu: “Bố chơi với loại chó ghẻ như mi.” ra là vì bị ghét nên mới khó chịu.

      “Tiểu Giả.” Im Lặng Như Tờ khuyên nhủ: “Sống á, quan trọng nhất chính là vui vẻ thôi. Mồi ngon ở trước mặt rồi cứ câu đại . Nếu hai người còn chưa chịu đấu nữa hạt dưa của Bạo Lực Nữu hết đó!”

      “Mẹ nó bố là đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhấn mạnh.

      “Đâu có ai hoài nghi ông là phụ nữ hay gay đâu.” kiên nhẫn của Mùa Đông Lạnh lên đến giới hạn, phải chỉ vì muốn Giả Trang lên [Truyền ] thôi sao?

      “Tôi muốn giải quyết tranh chấp theo cách của đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nghiêm túc.

      “À.” Chinh Chiến Công Tước cuối cùng cũng mở miệng: “Tôi đổi cung cậu đổi nỏ?”

      Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhìn cây nỏ gần như giống hệt của Chinh Chiến Công Tước trong túi đồ mà khóc dòng sông.

      Giải quyết vấn đề theo cách đàn ông có nghĩa là muốn bị ngược!

      “Quên , ông muốn dùng cái gì kệ ông…” Dưới kiên trì của Chinh Chiến Công Tước, trận PK cuối cùng cũng được bắt đầu.

      “Ê, đưa hạt dưa tôi!” Bên YY, lão Trần bắt đầu chế tạo tạp . Trò hay thế này sao có thể xem trực tiếp cho được!

      tệ a, Công Tước tiếp tục chạy, để Tiểu Giả đuổi!” Đây là Mùa Đông Lạnh

      “Tiểu Giả a, cậu chạy chậm quá. Xem kìa, bị nỏ đánh trúng rồi đúng ?” Đây là Chỉ Gian Lưu Sa.

      “Òa Công Tước, cái nỏ rách này của ông là sao? Đánh gì rớt có chút xíu máu vậy!” Đây là Tây Điểm Binh Nhận.

      “Tích tiểu thành đại sao? Tôi cảm thấy lấy yếu thắng mạnh mới là hay!” Đây là Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

      “Công Tước là cột chống trời bang chúng tôi. Chậc chậc, thằng tự chuốc khổ, em cần uống thuốc ? Hôm nay thuốc của còn chưa bán hết!” Đây là Thông Hoa Đại Toán.

      “Đừng có xem thường IQ của Tiểu Giả được ? Mớ thuốc giả của ông mà để cậu ta ăn vào phải càng bi kịch hơn sao?” Đây là Lãnh Tuyết Nhi.

      “Tôi Lâm Uyên Các, mấy người là đồng đội chứ phải kẻ thù sao?” Đây là Huyết Sắc Tịch Dương.

      “Là bạn bè mới dìm nhau vậy a, nếu là kẻ thù sớm bem nhau rồi!” Đây là Bão Nhiệt Đới.

      “Vậy hai người bây giờ đâu có đánh nhau là tình gì? Tình đồng chí sao?” Đây là Hoa Sinh Mê.

      “Ôi quỷ sứ, đồng chí đồng chí, giới tính khác nhau sao có thể nhau được?” Đây là Lãnh Tuyết Nhi.

      ……

      Lão Trần ngồi bên nhìn khu PK trống rỗng im lặng đen mặt. Trong tầm mắt của mười khán giả ngồi đây căn bản là còn bóng dáng Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cùng Chinh Chiến Công Tước nữa!

      Cả đám này hoàn toàn chính là tự biên tự diễn!

      Có ai biết vì sao hoàn toàn thấy đương mà đám người này lại có thể như được ?

      *R: tức là lúc này 2 đứa PK chạy mất ròi, 10 đứa này còn ngồi lại, méo biết tình hình thế nào mà vẫn phán như thiệt ))).

      Trần Vũ yên lặng đưa khuỷu tay thúc thúc Ôn Tiễu.

      “Tiểu Giả a, chạy nhanh lên, đổi hướng di chuyển. Có phải bị độc trúng rồi ?”

      ra khi PK với Nỏ Thủ có thể mua ít Giải Độc Tán trong shop bang.” Ôn Tiễu .

      “Tiểu Giả a, cậu chạy theo Công Tước cạm bẫy của cậu hoàn toàn có chỗ dùng, trong khi Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên cùng Kinh Cức Võng của Công Tước lại trúng hết. có lời!” Chỉ Gian Lưu Sa cũng biết tình hình tại là thế nào nhưng vẫn như rất hợp lí.

      “Nếu sao Công Tước lại dám cầm Nỏ +8 đánh với Tiểu Giả chứ?” Mùa Đông Lạnh : “Cũng giống như PK với vú em vậy. Dù sao cũng chỉ có chạy tới chạy lui, ai chạy được là thắng!”

      ra chủ yếu là do Tiểu Giả quá muốn thắng,” Ôn Tiễu tán thành: “Bình thường đều là người đuổi theo thiệt thòi hơn. Công Tước bình tĩnh hơn nên chiếm lợi thế.”

      Trong khi chuyện, hai người kia rượt nhau chạy vòng lớn trong khu PK, giờ lại về chỗ cũ.

      Cả hai đều còn xấp xỉ nửa dây máu. Vậy có nghĩa là còn phải chạy thêm vòng nữa.

      “Đấu địa chủ ?” Thông Hoa Đại Toán đề nghị.

      “Vô, chơi 30 kim , nhiều nữa nổi.” Huyết Sắc Tịch Dương lập tức giơ hai tay hai chân tán thành!

      “Thêm tôi nữa.” Chỉ Gian Lưu Sa : “Mùa Đông, cổ vũ cho tôi!”

      “Tại sao?” Mùa Đông Lạnh hừ tiếng: “Vì ông nhìn giống Mĩ Hầu Vương hả?”

      “Phì!” YY vang lên trận cười.

      Đúng lúc này, chinh Chiến Công Tước đột nhiên vòng về trước mặt mọi người, nhân tiện câu YY: “Chừa tôi chỗ!”

      Mọi người cười ngất, chỉ có Tiểu Giả khóc ra nước mắt.

      “Nào nào nào, Tiểu Giả mau lên [Truyền ] kêu chị tiếng!” Giả Trang vừa thua, Mùa Đông Lạnh liền mở miệng thúc giục.

      “Hai tiếng a, còn tôi nữa chi!” Ôn Tiễu cũng cam lòng yếu thế.

      Giả Trang do dự : “Tôi kêu YY được ?”

      Đáp án chắc chắn là

      Ai tới cứu được ? Lần đầu tiên trong đời cảm thấy ghét [Truyền ] đến vậy, lần đầu tiên trong đời muốn lên [Truyền ]!

      “Tiểu Giả à.” Ôn Tiễu từ tốn : “Tôi chuẩn bị cho ông bộ thịt tổng thụ NP cao H mười vạn chữ. Nếu kêu nhớ đến chỗ bưu kiện kiểm tra rồi nhận nha. Nhân vật chính dùng tên ông.”

      Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: “……”

      “Tiểu Giả a,” Mùa Đông Lạnh cũng lập tức chen vào: “Hình yaoi siêu H siêu ướt át tụi tôi cũng chuẩn bị xong hết rồi.”

      Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: “……”

      “Khụ khụ.” YY đồng loạt vang lên tiếng ho khan của mấy giai bị sặc.

      [Truyền ] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa tỷ Hoa Sinh Mê, Lãnh tỷ Mùa Đông Khóc, em sai rồi được chưa…… Quỳ cầu giơ cao đánh khẽ……

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 88: Xử lý

      [Truyền ] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa tỷ Hoa Sinh Mê, Lãnh tỷ Mùa Đông Khóc, em sai rồi được chưa…… Quỳ cầu giơ cao đánh khẽ……

      biết lúc này có bao nhiêu người uống nước phun đầy bàn phím, lại là bao nhiêu người cầm chuột điều khiển bị giật mình mà quăng chuột hỏng mất.

      Giả Trang Bất Khả Tư Nghị gọi Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc là chị, chuyện này còn náo động hơn cả tận thế.

      Kênh [Liên minh] của Lâm Uyên Các và Quân Lâm Thiên Hạ đồng loạt bị đống chấm hỏi bao phủ.

      “Mẹ nó vậy đủ chưa?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị tức giận hỏi.

      “Nếu cảm thấy chưa đủ ông có thể gọi thêm hai tiếng nữa.” Ôn Tiễu trả lời: “Thí dụ như chị với rể này nọ. Dù sao tôi cũng để ý đâu, đúng Công Tước?”

      “Có lý.” Chinh Chiến Công Tước ngồi xuống hồi máu, vẫn là cái kiểu tiết kiệm tiền như trước. Cuối cùng là Lãnh Tuyết Nhi nhìn nổi nữa mới giúp buff đầy dây máu lại.

      Giả Trang tức giận lật bàn, tại sao cứ hùa vào ăn hiếp mình vậy? Quả nhiên đám người phe đối địch này chẳng có gì tốt cả! Kẻ địch tốt đành, nhưng vì cái gì ngay cả người của Lâm Uyên Các cũng vậy?

      Từ trước đến nay chỉ toàn là khiến người ta cảm nhận ác ý của mình, bao giờ phải chịu thù địch của người khác vậy đâu!

      lúc trong lòng khó chịu có người lại gửi tin nhắn sang.

      “Giả Trang oppa ~ sao vậy?” Là Thủy Lăng Yên, “ phải muốn giết hai con đó sao, thế nào mà lại đứng chung với chúng rồi?”

      “Cái gì mà đứng chung?” Vốn Giả Trang Bất Khả Tư Nghị thấy phiền lòng, làm gì còn tâm tình mà giải thích: “Bây giờ muốn chuyện.”

      “Xảy ra chuyện gì? ra em nghĩ cách giúp nha~!” Thủy Lăng Yên tiếp tục gửi tin nhắn.

      “Em nghĩ được cái qué gì. Bố bị hai đứa nó đùa chết rồi.” Tiểu Giả căm giận gõ phím, sau đó bất luận Thủy Lăng Yên gì, cũng đáp lại nữa.

      Cũng phải muốn trả lời, mà căn bản là chẳng còn thời gian gõ chữ.

      YY vẫn để hình thức tự do cho nên lúc đánh chữ, mọi người đều có thể nghe thấy.

      Vì thế Ôn Tiễu và Mùa Đông Lạnh liền lôi kéo Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, ngoài mặt trao đổi kỹ thuật, nhưng ra là kéo thêm Lãnh Tuyết Nhi rồi ba người xúm vào đánh hội đồng Tiểu Giả.

      Còn mấy ông con trai, lúc này chạy chơi đấu địa chủ……

      Bị ba Hoa quần ẩu, kết quả là Giả Trang bị đánh đến ngóc đầu dậy nổi, lại thêm tại có tâm trạng PK nên cũng để nguyên trạng thái bị giết.

      Trong liên minh Lâm Uyên Các, Chỉ Gian Lưu Sa lời nào, Im Lặng Như Tờ đứng ra trấn an chút mọi người cũng cho rằng có việc gì. Quân Lâm Thiên Hạ càng cần phải , dù sao Hoa Sinh Mê trước giờ có tiếng là nữ vương.

      Nhưng kênh [Thế giới] lại được yên bình như vậy. Mọi người đoán trời đoán đất phen, cuối cùng vẫn biết nguyên nhân là gì.

      [Truyền ] Thủy Lăng Yên: Em tốt chỗ nào cho em biết, tại sao lại để ý em? xem em như cái gì~~~

      [Truyền ] Thủy Lăng Yên: Em thua kém bọn họ chỗ nào, vì sao lại đối xử với em như vậy? biết khiến em thất vọng sao~~~

      ……

      Mọi người tỏ vẻ bọn họ nhìn quen cảnh này rồi.

      “Ha, Tiểu Giả, đây là với ông sao?” Ôn Tiễu là người hỏi đầu tiên: “Các đồng chí đấu địa chủ, mau nghỉ tay nhìn xem kìa!”

      Đám người Thông Hoa Đại Toán đồng loạt chuyển qua cửa sổ game.

      [Truyền ] Thủy Lăng Yên: em~~~ vì sao lúc trước lại đến trêu chọc em~~! biết rõ em thích mà!

      “Có thể ghê tởm hơn chút nữa được trời?” Lãnh Tuyết Nhi nhìn nổi nữa: “Bạo Lực Nữu, Mạt Nhã Huyên bên đâu, mau kêu lên. Tôi muốn bật mode auto chửi!”

      “Tìm tôi sao?” biết từ lúc nào, Mạt Nhã Huyên nhảy từ kênh [Hảo hữu] Quân Lâm sang phòng YY riêng này: “Tôi sao kênh bang hôm nay im ắng dữ vậy, hai liên minh các người tụ lại đây làm chi đây? Giải quyết tranh chấp bằng cách hòa bình xong chuyển sang đấu địa chủ hả?”

      “Aiz, Mạt Nhã Huyên, chuyện giải quyết tranh chấp để sau . nhìn [Truyền ] là hiểu ngay!” Lãnh Tuyết Nhi cười .

      “Biết rồi, tôi đến là vì chuyện này đây!” Mạt Nhã Huyên và Lãnh Tuyết Nhi vô cùng ăn khớp với nhau.

      Lúc này, Ôn Tiễu và Mùa Đông Lạnh bắt đầu ngồi xem kịch.

      “Ngậm miệng lại hết cho bố!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị rống hơi, ngay cả tiếng đấu địa chủ từ YY cũng bị tắt . Đấu địa chủ nào có vui bằng xem thị phi chứ?

      ngậm miệng được a, ăn.” Mùa Đông Lạnh thề bỏ qua bất cứ cơ hội nào để chọc ngoáy: “Tôi Tiểu Giả a, cặp mắt ông rốt cuộc là như thế nào vậy? Ông là thấy ta đẹp hay là ‘râm’ giả hử?”

      “Lãnh Nữu đúng.” Lãnh Tuyết Nhi gật đầu tán thành: “Vỗ vai, bị hai liên minh đuổi giết cũng phải dễ. Tiểu Giả, cậu phải chịu trách nhiệm vì cặp mắt của mình.”

      “Làm vậy cũng đáng sợ.” Chỉ Gian Lưu Sa chen chân vào: “Nếu bạn tôi mà mấy lời như vậy chắc tôi mổ bụng tự sát cho rồi.”

      “Ông có bạn sao?” Mùa Đông Lạnh nhướn tai.

      có a, tôi nếu.” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức sửa lại.

      đến Chỉ Gian Lưu Sa, tôi lại nhớ đến hôm Quân Lâm họp mặt.” Mạt Nhã Huyên châm dầu vào lửa: “Ây dô, ra ông cũng được lắm, chỉ là nhìn có vẻ được thông minh như trong game thôi ahahaha.”

      Chỉ Gian Lưu Sa cảm thấy có đàn quạ đen bay ngang đầu.

      “Hả? Họp mặt?” Mùa Đông Lạnh trước giờ phải người thích màu mè: “Tiếc là lúc ấy tôi ở Quân Lâm, nếu nhất định qua góp vui rồi!”

      “Hôm đó Công Tước đâu?” Chỉ Gian Lưu Sa chuyển chủ đề: “Sao có khoảng thời gian tôi thấy ổng?”

      “Toilet.” Chinh Chiến Công Tước bình tĩnh trả lời.

      “Ông là bị lọt xuống toilet sao?” Hiển nhiên, mọi người ở đây ai tin tưởng.

      “Chú ý trọng điểm.” Chinh Chiến Công Tước lại dẫn đề tài trở về quỹ đạo.

      Trọng điểm bây giờ phải là Thủy Lăng Yên sao?

      Mọi người đồng loạt tỏ ý ‘tạm thời tha cho ông, xem kịch [Truyền ] trước ’.

      [Truyền ] Thủy Lăng Yên: thích em, em là được. Đừng có lơ em được ~

      [Truyền ] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: chuyện đàng hoàng cho bố!

      ……

      Mọi người [Thế giới] lại xôn xao. Đây là trò hay tiếp nối sao?

      Tuy Giả Trang và Thủy Lăng Yên chơi cùng nhau lâu rồi nhưng dù sao cũng cùng bang. Những người chơi trung lập đâu có rảnh rỗi đến mức theo dõi xem Giả Trang cặp với ai.

      Vốn mình Thủy Lăng Yên hát tuồng sao, nhưng Giả Trang vừa ló mặt ra vấn đề liền xuất .

      Bị Giả Trang câu như vậy, Thủy Lăng Yên đột nhiên im lặng.

      “Đổi thành pm rồi sao?” Ôn Tiễu vừa cắn hạt dưa vừa hỏi: “Tiếc quá, xem được kịch hay. Tôi nhớ là ta thầm ngắm vào tôi nhiều lần lắm rồi, vậy mà tôi còn dại khờ giúp ta giữ bí mật. Đáng tiếc, đáng tiếc.”

      “Lần trước còn chưa đó, rốt cuộc là bí mật gì?” Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên vẫn còn nhớ.

      Lần trước Thủy Lăng Yên giải thích xong liền im hơi lặng tiếng khoảng thời gian. Sau đó tuy dùng acc khác nhắm vào Ôn Tiễu, bây giờ cũng phải gây chiến với Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy ghét.

      Mấy nàng này tất nhiên cũng có cảm tình gì với Giả Trang. thích phun nước miếng, mắng chửi thô tục ai cũng khinh bỉ. Nhưng đúng như Chỉ Gian Lưu Sa , trong game rất khó nhận xét tố chất người ta, mỗi bang đều cần người thèm để ý suy nghĩ của người khác về mình như vậy.

      Thủy Lăng Yên lại khác, khinh thường hay khinh bỉ gì cũng được, vấn đề của ta chủ yếu nằm ở hành động. Mấy người Ôn Tiễu cũng đâu phải bánh bao, sao có thể để người khác đến quấy rối hết lần này tới lần khác như vậy được?

      “Bí mật gì, nghe thử xem!” Lần này Giả Trang che chở Thủy Lăng Yên nữa. Bị mắng là chuyện, mặt mũi lại là chuyện khác. Giả Trang mặt dày có nghĩa là biết xấu hổ!

      Ôn Tiễu chần chừ lúc. hứa với Thủy Lăng Yên là giữ bí mật nếu ta gây rối rồi, bí mật tìm ra trong khoảng thời gian diễn ra kiện topic diễn đàn lúc trước.

      “Tôi phải nghĩ cách giữ thanh danh cho mình mới được.” Ôn Tiễu đùa: “Lão Trần, lên !”

      Lão Trần ngồi kế bên yên lặng trúng đạn.

      Ngay sau đó, lão Trần liền gửi tư liệu lên.

      ra YY mấy ai có người hỗ trợ nắm giữ nhiều tư liệu giống lão Trần được như Ôn Tiễu, cùng lắm là mấy ông con trai như Tiểu Giả có số điện thoại và tên của Thủy Lăng Yên, có thể điều tra chút thôi. Về phần người thuê phòng cùng ta là ai, bọn họ cách nào tìm được.

      Nhưng vậy cũng đủ rồi. Ôn Tiễu nghĩ cần kéo quá nhiều người vào liên lụy.

      Con người của người là thế nào, ra có thể nhìn ra được phần nào từ ngôn hành cử chỉ. chỉ cung cấp thêm chứng cứ có giá trị mà thôi. Về phần Chỉ Gian Lưu Sa, Chinh Chiến Công Tước, trong lòng bọn họ sớm biết rồi.

      “Chậc chậc.” Lãnh Tuyết Nhi: “Tiểu Giả, xù sớm .”

      “Ờ.” Giả Trang bình thản đáp tiếng.

      ra tôi muốn biết làm thế nào mà ta câu được ông hơn.” Mạt Nhã Huyên vui vẻ .

      “Đám phụ nữ mấy người là thế nào vậy!” Giả Trang nổi giận: “Có ai xát muối vào vết thương như mấy người sao?”

      “Mọi người tiếp tục.” Thông Hoa Đại Toán hét: “Công Tước, Lưu Sa, A Phong, Huyết Sắc, Binh Nhận, tiếp tục đấu địa chủ đê!”

      Vì thế, đám kia ai thèm an ủi Giả Trang bị tổn thương, tiếp tục bỏ chơi.

      “Tôi này Tiểu Giả.” Ôn Tiễu cũng để ý nhiều vậy: “Bây giờ chúng ta là chiến hữu cùng nhau đánh giải liên server cho nên mọi người đều có địch ý, có điều nếu là ông trước đây, trước khi thay đổi ấy, mở miệng là phun xú uế tôi vẫn cảm thấy ông với Thủy Lăng Yên là tra nam tiện nữ, nồi nào úp vung nấy, xứng đôi vô cùng. Chuyện ông với Thủy Lăng Yên liên quan đến tụi tôi, sau này gặp nhau nếu ông vẫn còn miệng thối vậy nữa tụi tôi cũng thủ hạ lưu tình. Chuyện nào ra chuyện đó, hôm nay đùa giỡn với nhau mai vẫn có thể giết nhau như thường. Ai mà có bí mật muốn giấu, nếu ông sửa đổi chút kết cục của Thủy Lăng Yên cũng là kết cục của ông.”

      “A Tiễu rất đúng.” Mùa Đông lạnh tiếp lời: “Hôm nay xem như ông là người bị hại, sang ngày mai, lập trường trở lại là kẻ thù. Cứ giống Lưu Sa, Im Lặng, Tuyết Nhi vậy , giành Boss dã chiến giết nhau thoải mái, nhưng rảnh rỗi vẫn có thể tụ lại bàn đánh bài. Còn ông, với cái kiểu chửi người ta thế kia, tôi ước gì ông bị tiện nhân Thủy Lăng Yên kia gạt năm ba vạn mới hả dạ.”

      “Sao lại kéo tới tôi nữa?” Chỉ Gian Lưu Sa buồn bực: “Lời này tôi với Tiểu Giả từ sớm rồi. Bây giờ biết rồi sao? nghe lời bang chủ, thiệt thòi ráng chịu.”

      “Giờ tôi muốn chơi cùng mấy người các người quá!” Lãnh Tuyết Nhi bắt đầu hỏi ý kiến: “Lưu Sa, em qua Quân Lâm chơi vài ngày được chứ? Tỏi ông nhận người ?”

      Im Lặng yên lặng vỗ vai Lãnh Tuyết Nhi, bi ai.

      năng nghiêm túc, thành khẩn như vậy là vì sao?

      Ôn Tiễu biết, Mùa Đông Lạnh cũng biết. Điều các biết chính là cùng mặt trận là đồng đội, mà đồng đội chưa chắc là bạn bè.

      Giả Trang có thế nào cũng liên quan đến các . Dù sao Quân Lâm trước giờ vẫn luôn rất hăng hái trong việc tiêu diệt Giả Trang.

      Đương nhiên, về phần Thủy Lăng Yên, Ôn Tiễu cảm thấy nếu Giả Trang vẫn còn để ý ta có thể đổi tên thành Bất Khả Tư Nghị luôn chứ còn là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nữa.

      *R: bất khả tư nghị: thể hiểu nổi.

      Chưa đến phút sau, bên Giả Trang có động tĩnh.

      “Sa Tử, em giải tán cái bang kia, lần sau gặp cứ giết thẳng tay.”

      Chỉ Gian Lưu Sa: “……”

      [Truyền ] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Bố chơi với ai là chuyện của bố, mi mẹ nó ý kiến gì?

      [Truyền ] Thủy Lăng Yên: bị mấy con tiện nhân Hoa Sinh Mê kia tẩy não rồi sao?

      [Truyền ] Hoa Sinh Mê: Tôi là…… vô tội hơn cả hoa sen, đau khổ còn hơn cúc trắng.

      [Truyền ] Lãnh Tuyết Nhi: Thủy Lăng Yên, chơi game mà chơi được đến độ bám riết buông như đúng là hiếm thấy. Tôi biết sao còn dũng khí tiếp tục ở lại server này nữa.

      [Truyền ] Mạt Nhã Huyên: Nếu là tôi tôi sớm lấy bún treo cổ rồi. Khuyên mau mau sang acc rời khỏi server , chừa lại chút mặt mũi cho bản thân, đừng để người ta phải công khai cả thông tin cá nhân của ra.

      [Truyền ] Mùa Đông Khóc: Đừng công khai ra làm ô nhiễm mắt a, đây là hiếp dâm con mắt đó! Lúc trước nếu nhờ tôi bây giờ còn chưa tới server 8 chơi đâu. Hahaha, cảm ơn nhiều nhe!

      ……

      Chuyện này chứng minh câu: Quân Lâm Thiên Hạ và Lâm Uyên Các hòa bình được là nhờ Thủy Lăng Yên!

      “Mấy người còn có tâm trạng đùa giỡn nữa hả?” Trần Vũ ở bên cạnh vào YY từ lúc gửi tư liệu ban nãy rồi: “Tôi thấy cuộc chiến khác nổ ra rồi kìa. Các đồng chí, đến lúc mọi người ra trận!”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 89: Cuộc chiến diễn đàn

      Trần Vũ trước giờ hề vô duyên vô cớ câu khiến người khác tò mò như thế. vậy nhất định là có chuyện.

      Nhưng tại đám người YY này, có ai phải kinh nghiệm đầy mình, sao có thể bị dọa chỉ bởi câu của Trần Vũ như vậy?

      “Có chuyện gì uống miếng nước, ăn miếng bánh rồi ngồi xuống từ từ . Đừng gấp.” Mùa Đông Lạnh tất nhiên là biết Trần Vũ. Từ lúc Ôn Tiễu còn ở server 4, bình thường chuyện phiếm hay có hoạt động gì cũng đều có thể thấy được bóng dáng của .

      “Cũng quá gấp đâu.” Trần Vũ trả lời: “ đấu địa chủ nữa lên diễn đàn lướt vòng . Đẳng cấp lắm. Để xem mấy người đáp lại thế nào!”

      Trần Vũ vừa dứt lời, mấy người bên này cũng lục tục mở trang diễn đàn game lên.

      Chủ đề được gắn lên cao nhất còn là topic kể chuyện của Đại Hùng nữa mà thay vào đó là của người tên là Trong Các Thần Ám Nguyệt.

      Tên chủ đề là [Server 8 đến chiến!]

      Nhìn tên thấy có vẻ vô cùng kích thích, nhưng mấy người vừa đánh trận liên server với Vùng Đất Của Thần xong sớm sức cùng lực kiệt.

      Chiến cái đầu mấy người á chứ chiến!

      Nhìn số lượng comment thôi là biết chủ đề này hot đến độ nào rồi, chỉ mới đăng lên được nửa tiếng mà có vô số phản hồi.

      Trần Vũ chắc chắn click vào xem rồi. là đẳng cấp hẳn phải hạng tầm thường.

      Đợi đến khi mọi người đọc xong tất cả đồng loạt cảm thán: “Đệch! Nhân tài!”

      Người mở topic là ai , nhưng nội dung tất nhiên là quen thuộc.

      *R: chú thích trước. Khu 8: server 8. Khu 4: server 4. Chúng Thần, thần: Vùng Đất Của Thần và tự xưng. Những lên khác có thể suy ra được.

      Càn Khôn vang vang, phong ba trỗi dậy,

      Ngay trong chớp mắt, khu 8 đổi 3.

      Chúng Thần lui về, chờ trận chiến,

      Kẻ địch ngang tàng, tự nhận hậu quả.

      Đứng đầu Quân Lâm, Thông Hoa Đại Toán,

      Dẫn đám trong đội, nghênh chiến xông lên.

      Còn Lâm Uyên Các, nghe lệnh Chỉ Tiêm,

      Thông đồng làm bậy, chẳng phân phải trái.

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp, đứng ở trung gian,

      màng nghĩa đạo, năng dối trá.

      Chinh Chiến Công Tước, trang bức vô hạn,

      Cung tiễn tế xuất, lời vợ còn nghe.

      Hoa Sinh Vạn Hoa, tự cho là đúng,

      ra đồ rởm, trang bị tầm thường.

      Mùa Đông Lạnh, chạy từ khu 4,

      Đổi khu chơi lại, vẫn vớ vẩn thôi.

      Tây Điểm Binh Nhận, thống lĩnh bang,

      Cúi đầu khom lưng, cũng phường gian hán.

      Huyết Sắc Tịch Dương, nhìn người thương mình,

      Mặt lang lòng thú, ráng giữ thanh danh.

      Im Lặng Như Tờ, thanh sam nho nhã,

      Tiểu nhân đạo nghĩa, ti bỉ có thừa.

      Đến vợ Lãnh Tuyết, giày rách thối tha,

      Vô đức vô năng, như hoa sen trắng.

      Còn Bão Nhiệt Đới, mọi rợ man di,

      Ỷ sức hiếp người, não chẳng có.

      Tội của người ở hành vi, mà ở lời ;

      Hay của người ở chiến đấu, ở thối tha;

      đánh, khó có thể bình tâm ta;

      mắng, khó có thể thôi phẫn nộ;

      đoạt, khó có thể phát chân thiện;

      phạt, khó có thể trị xấu xa.

      Chỉ bài này, vạch trần tất cả,

      Thắng bại như thế, khỏi xót xa,

      có thiên thần, thay ta ra chiến!

      Các comment bên dưới toàn bộ đều là ‘chủ thớt là nhân tài’, ‘xin được cúng bái’, ‘ôm chân đại thần’, ‘cầu làm quen’!

      “Đệch chúng cái gì? Tôi vớ vẩn hồi nào?” Mùa Đông Lạnh khóc ra nước mắt. Có điều nhìn lại mọi người đều bị mắng như nhau thôi cho nên trong lòng cũng cảm thấy cân bằng hơn phần nào.

      Mới chỉ đánh trận, có cần phải làm như bị diệt môn vậy ?

      “Oa!” Thông Hoa Đại Toán cảm thán đặc biệt lớn tiếng: “Nhân tài. Ha, mấy người ai lên giao chiến đây?”

      “Tôi được.” Chinh Chiến Công Tước lập tức từ chối.

      “Đừng nhìn tôi.” Chỉ Gian Lưu Sa cũng lui về sau.

      “Ahaha, tôi biết gì hết đâu nha.” Bão Nhiệt Đới và Huyết Sắc Tịch Dương phản ứng như nhau. Ngay cả Tây Điểm Binh Nhận và Im Lặng Như Tờ cũng vờ như chưa thấy gì hết.

      “Để tôi để tôi!” Chửi lộn này nọ, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đương nhiên là người hăng hái xung phong.

      “Đừng!” Lãnh Tuyết Nhi cùng Mạt Nhã Huyên đồng loạt ngăn cản. Để Giả Trang chạy lên, mở miệng ra chính là thô tục, khán giả vừa thấy liền bảo ‘Ha, đám người server 8 quả đúng như vậy’ chết.

      Từ mic của Mùa Đông Lạnh chỉ còn truyền đến tiếng nhai đồ ăn: “Gì chứ? Muốn tôi ăn khoai tây chiên cho mấy người nghe sao?”

      “Chị hai à, suốt ngày ăn ngừng miệng, sợ biến thành heo sao?” Chỉ Gian Lưu Sa buông tha bất kỳ cơ hội nào để dìm hàng người ta.

      “Chị đây là hoạt động não bộ, lao động trí óc càng tiêu hao thể lực hơn, biết chưa?” Mùa Đông Lạnh đáp lời.

      Vì thế, chỉ còn lại Ôn Tiễu, lão Trần và Đại Hùng.

      Lão Trần làm khán giả đúng nghĩa, đương nhiên xen vào. Nếu có người trả giá thuê làm còn có thể suy nghĩ lại, chứ chuyện tốn sức công thế này mới mặc kệ!

      Đương nhiên, mục tiêu đầu tiên mọi người nhắm vào chính là Hùng Phong Vĩ Nghiệp, dù sao cũng là người viết truyện nổi tiếng.

      “Đại Hùng~” Mạt Nhã Huyên tao nhã gọi tiếng.

      “Khoan, tôi cần suy nghĩ chút , mấy mọi người lên trước ?” Hùng Phong Vĩ Nghiệp trả lời: “Viết truyện được, còn chửi lộn tôi rành!”

      “Củ Lạc~” Thông Hoa Đại Toán lập tức chỉa mũi nhọn sang Ôn Tiễu.

      “Có trả công ?” Ôn Tiễu đột nhiên hóa thân thành Trần Vũ.

      “Chúng ta là cùng hội cùng thuyền rồi, công cán gì nữa chứ?” Thông Hoa Đại Toán trả lời: “Công Tước, mau bảo Củ Lạc ra tay !”

      Dưới giựt dây của mọi người, Chinh Chiến Công Tước cảm thấy khó xử: “Cái đó……”

      “Đó gì?” Ôn Tiễu ra vẻ khó chịu.

      “Cái đó…… cần để ý đến bọn họ đâu!” Chinh Chiến Công Tước lập tức sửa miệng.

      “Đậu! Công Tước, ông quá trơ trẽn rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa : “Ông hẳn là phải thế này: Lãnh Nữu, xông lên, để bọn họ thấy được uy lực của server 8 chúng ta!”

      “Liên quan gì tới tôi!” Mùa Đông Lạnh đột nhiên phát gần đây Chỉ Gian Lưu Sa rất thích lôi ra làm ví dụ.

      ra chỉ là tùy tiện mượn người ra làm mẫu chút thôi. Dù sao Chinh Chiến Công Tước đó giờ vốn muộn tao*, mọi người đều biết.

      *R: muộn tao: ngoài mặt im im, trong lòng dậy sóng.

      “Lên !” Chinh Chiến Công Tước bình tĩnh .

      “Chờ đó!” Ngay sau đó, tiếng gõ phím lọc cọc liên tục vang lên từ chỗ Ôn Tiễu.

      Khi đám khán giả diễn đàn cho rằng người của server 8 rất có thể đáp lại tài khoản tên Giết Người Cắm Đầu xuất .

      Vì thế, tầng lầu* hoành tráng lại được xây lên.

      *R: 1 lầu là 1 comment.

      Chủ thớt đăng bài, long trời lở đất,

      Noi theo người trước, thi từ trưng ra.

      Tỏ lòng kính ngưỡng, thao thao bất tuyệt,

      Lưu lại kỳ danh, lòng cảm tạ.

      Tán thưởng vô vàn, đề bút viết ra,

      Giữ mãi trong lòng, rất nghẹn.

      Vùng Đất Của Thần, tự cho là trời,

      Giả vờ uy vũ, bịa đặt cho ra.

      Truy Phong Trục Nguyệt, người người oán trách,

      Tức tối xông vào, đường tồn vong.

      chẳng đạo lí, mặt mũi cũng ,

      Đến Chậu Thường Xuân, là mờ nhạt.

      Bên cạnh người, Khúc Động Tam Thiên,

      Đứng yên soi mói, giữa lúc sấm dậy.

      Cây thành gỗ rồi, khói bụi vương vất,

      Yếu tất bại thôi, có chi ngỡ ngàng.

      Còn Kháng Khảm Đao, tức sùi bọt mép,

      Đầu óc chẳng đủ, làm người lại tham.

      Tại chỗ Cửu , kém nhau tí,

      Triêu Như Thanh Ti, sắp thành lại bại.

      Đơn thấy vậy, điếu châm lên,

      Chân thành xin khuyên, chớ tham lam quá.

      Thỏ Trắng vô năng, Quạ Đen khuyên giải,

      Chiến trường đùa bỡn, ấm áp trong chăn.

      Mộc Thôn Ngư Hỏa, hết nhác đến lười,

      Chỉ làm bình phong, hề cống hiến.

      Sơ Cuồng Đao Khách, xin bớt giả vờ,

      Đánh đấm công lao, đáng hai đồng bạc.

      Lâu Lam Cổ Điều, vô cùng nhàn nhã,

      Nhìn khắp chiến trường, chả thấy mặt đâu.

      Lòng đồng, còn đòi khiêu chiến,

      Chi bằng về nhà, nhìn kiếng thử xem.

      Tôi đây hiền lành, hảo tâm khuyên bảo,

      Người mà chẳng nghe, ngồi chờ bị xử.

      Tội của thớt ở hành vi, mà ở lời ;

      Bại của thớt ở chiến đấu, ở topic này.

      đáp, khó có thể chỉnh móng tay;

      viết, khó có thể rửa mặt;

      trả, khó có thể nằm ngủ ngon;

      đăng, khó có thể mơ cho đẹp.

      Chỉ comment này, mang ra ứng đối;

      Thắng bại như thế, sao mãi chẳng thông;

      Nếu vẫn chừa, chờ hố.

      Chỉ lát sau, dưới tầng lầu này tụ tập đống khán giả hoan hô vang dội.

      Thứ mà quần chúng thích xem nhất chính là kiểu xuất khẩu thành thơ mắng nhau văn nghệ thô tục thế này.

      “Hoa đại thần uy vũ!” Tiểu đệ Huyết Sắc Tịch Dương giật nảy mình: “Sao em viết ra được nhiêu đó chỉ trong chốc lát vậy? Còn nhiều hơn bọn họ mấy câu nữa!”

      “Đó phải nhờ khi rảnh rỗi luyện luyện viết văn sao?” Ôn Tiễu trả lời rất tỉnh.

      “Có tài!” Chinh Chiến Công Tước lòng tán thưởng.

      “Tự nhiên tôi thấy mình may mắn quá.” Chỉ Gian Lưu Sa : “Mùa Đông, viết được như vậy đúng ?”

      “Làm gì? Khinh bỉ tôi có văn hóa sao?” Mùa Đông Lạnh xoắn xuýt.

      viết được tốt!” Chỉ Gian Lưu Sa thở dài: “Công Tước, bảo trọng!”

      “Tiểu Giả, thấy ?” Lãnh Tuyết Nhi bắt đầu dạy dỗ: “Mắng người phải mắng vậy đó. chữ thô tục nào hết. Đây là khác biệt. Nếu cậu mắng được như vậy, bảo đảm kênh [Thế giới] đều là tài tử vây xem chứ phải toàn những kẻ ghét cậu như bây giờ.”

      Giả Trang đọc topic diễn đàn xong, đột nhiên cảm thấy Lãnh Tuyết Nhi cũng đúng.

      Nhưng mà cái này hình như phải đơn giản?

      Mấy người bên Vùng Đất Của Thần phỏng chừng cũng sững sờ. Vặn não suy nghĩ cả buổi rồi viết ra hòng chơi lại bên này cú xem như hòa, nhưng lại bị đối phương đáp trả cách thoải mái vô cùng.

      Nhưng quan trọng hơn nữa là hình như nhân tài của đối phương chỉ có người?

      Chỉ lát sau, tầng lầu nữa lại được xây nên, chủ lầu tên: Gấu Ngáy Câu Cá.

      Chủ thớt đăng bài, khí thế hùng hồn,

      Tôi cũng làm theo, thỏa thích hát ca.

      Tài trí hơn người, giang sơn thần sách,

      Ôm mối hận này, chỉ là tiểu nhân.

      Trần đấu server, đúng là uổng,

      Tôi đây bất tài, cố chuyển sóng to.

      Phòng thủ doanh địa, trận chiến vu hồi,

      Tuyết Sơn Phi Ưng, người giành tiên cơ.

      Điểm số lên cao, Chúng Thần rời rạc,

      Khúc Động Tam Thiên, dạo bước từ từ.

      Kẻ địch gặp nhau, bên kém chẳng tránh,

      Hoa Sinh dẫn dụ, lấy địch ba.

      Vạn Hoa có mạnh, thua cũng phải chịu,

      Lòng dạ hẹp hòi, tính tình tham lam.

      Lại đến Cửu , Kháng hai buff,

      Khổ chiến nửa đầu, bên tôi chẳng cản.

      Công thành hãm trận, chiến thuật so nhau,

      Từ trước đến nay, chẳng hề ngoại lệ.

      biết kiểm điểm, mà còn đẩy đưa,

      biết ăn năn, mà còn giấu diếm.

      Tự xem lòng mình, tự xem mặt mình,

      Ngày sau tái chiến, vẫn khổ bại thôi.

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp, xin chân thành,

      Dám tỏ ra đây, vẫn bình thản sống.

      Nếu ai phục, để lại hòm thư,

      gậy Võ Tôn, Phật tâm là Thiện.

      Tội Chúng Thần ở lời , mà ở trong lòng;

      Bại Chúng Thần ở chiến đấu, ở sách lược sai;

      đáp, khó có thể tỏ lòng tôi;

      , khó có thể tường lý lẽ;

      dạy, khó có thể thành kì tài;

      luận, khó có thể đền xã tắc;

      Thế nhân đông đảo, tam giới phân chia;

      biết kiểm điểm, bằng súc vật;

      Chỉ mấy câu, xin tự giải quyết.

      Hiển nhiên, dưới tầng lầu này lại xuất đám đông tỏ vẻ sùng bái.

      “Nhìn xem, Đại Hùng vậy mới lợi hại được ?” Ôn Tiễu là người đầu tiên lên tiếng: “Đại Hùng kể hết từ đầu tới cuối trận đấu liên server luôn, còn ân cần khuyên nhủ nữa. Đúng là thầy tốt bạn hiền!”

      “Chúng ta vốn là chửi nhau, kết quả post của Đại Hùng nháy mắt biến bên Vùng Đất Của Thần thành đám lòng dạ hẹp hòi lại biết tự kiểm điểm hahaha. Bọn họ chắc sắp khóc mù mắt luôn rồi!” Mọi người YY chịu nổi, tất cả đều vỗ bàn cười lớn.

      “Khiêm tốn, khiêm tốn thôi.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp .

      Tuy muốn khiêm tốn nhưng quần chúng vây xem lại cho phép vậy.

      Trong topic nháy mắt xuất nhóm người thế này:

      “Nhìn kìa, đó phải đại thần viết truyện sao?!?”

      thuộc bang trung lập!”

      “Tinh trong hai liên minh lớn server 8 tham gia giải đấu ngờ có cả nữa. mới là thế ngoại cao nhân!”

      “Còn có tài văn chương như vậy nữa, đúng là đối tượng hoàn hảo rồi!”

      “Cầu hỏi có vợ chưa? Thấy tôi thế nào!”

      ……

      Hùng Phong Vĩ Nghiệp đánh trận thành danh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :