Ngoại truyện thứ hai: Liên quan đến chuyện xưa.
Khi cùng Ảnh Chi Long Ngâm PK ngày đó, Lãng còn nhớ Satan cảnh cáo như thế nào.
"Lần sau chú ý chút." Trước lúc đó, Lãng chợt nghe thấy có người những lời này.
Lúc vừa mới quen biết với Nghê Thường, cảm thấy --- mới là dáng vẻ người vợ trong cảm nhận của mình, so với Tô Uyển còn tốt hơn nhiều.
Tuy tiêu chuẩn nữ tính của thời đại mới có vẻ cao: muốn lên được phòng lớn, phải xuống được phòng bếp, giết được ngựa gỗ, trở mình thành tường che, mua được xe tốt, mua được nhà tốt, từng đấu với tiểu tam, đánh thắng được lưu manh, bình định được mẹ chồng, đập chết được gián... Tuy rằng Nghê Thường cũng hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn, nhưng Tô Uyển chút cũng đủ tư cách!
Hơn nữa chỉ mới mời Tô Uyển ăn cơm vài lần cộng thêm cùng nhau chơi trò chơi, cũng có "đặc biệt" thổ lộ, nên Lãng cảm thấy đây thể tính là chân đứng hai thuyền! (Cũng chính cho là thế.)
Vì thế, cố lấy dũng khí, hẹn Nghê Thường cùng chơi lâu, cùng ăn cơm trưa ở tiệm cà phê ngoài trời gần trường. Vào thời điểm đó, Tô Uyển vừa mới đến nhà bạn tốt Diệp Hiểu Vũ của để chơi, mà bản thân cũng với là đến nơi gần thành phố S, cho nên chuẩn bị sắp xếp tất cả, chuẩn bị chiếm lấy Nghê Thường này!
Ngày đó, Nghê Thường mặc bộ âu phục màu đỏ thẫm, để lộ dáng người duyên dáng thể nghi ngờ của . Tuy rằng trước đó xem qua ảnh chụp, nhưng Lãng vẫn nhịn được mà cảm thấy: rất xứng với mình.
mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, Lãng lịch thiệp, dùng hết khả năng để biểu lộ vẻ tao nhã khi đến dưới cây dù che nắng chỗ Nghê Thường đứng.
ra cũng phải tới muộn, sớm mua hoa tươi đến chỗ hẹn để lấy lòng giai nhân. Nếu đối phương đến, bản thân lại đem đóa hoa ngồi mình, phải rất dọa người sao? Cho nên cũng lên kế hoạch hoàn hảo cho việc này.
Nghĩ đến danh hiệu học sinh xuất sắc hệ tin học của cũng phải chuyện đùa ~ trí óc của cũng phải là cái nắp vung! Tuy thao tác trò chơi đối với mà có vẻ tốt, nhưng mà, về chuyện kết nối máy tính, chế tác trang web,... tại trường học đúng là ai có thể so được với ! Có thể đây cũng là mục đích duy nhất khiến Tô Uyển tìm đến ! (Bắt chước nụ cười khuynh thành, lúc này thịnh hành kiểu nam sinh học tin học...)
Quên , đề cập tới quái kia, đến xui! Nào có loại nữ sinh giống nàng, bộ ngực giống cái sân bay! (Tô Uyển: Lão nương có B cup, mẹ nó, chỉ là muốn độn lên được chưa! cho là ai cũng giống như hồ ly tinh kia, dùng miếng dán ngực lại dùng áo ngực 1/2 cup, giống nước trong miếng bọt biển ~ độn như thế, làm sao được!) hơn nữa cao đến 170 cm! Mình mới có 178 cm, nếu mang giày cao gót, cho dù thể cao bằng mình nhưng lúc đó chẳng phải tăng thêm áp lực cho mình sao! (Tô Uyển: Lão nương vì sao phải mang giày cao gót, mấy thứ đồ con mang, tôi thích!! Diệp Hiểu Vũ: Con mặc? Cậu phải?)
nghĩ nghĩ nữa, nếu có thể tóm lấy Nghê Thường, mình có thể cùng Tô Uyển là nhân hay là gay say goodbye! (Lời bộc bạch: Chuyện này phát sinh trước khi Lãng chia tay với Tô Uyển.)
Thay đổi điệu bộ tươi cười mà tự nhận là có thể mê chết người mà đền mạng, tao nhã đến trước mặt Nghê Thường, nhàng chào, vẫn giữ tốt mặt mũi.
" ngại, đến muộn, đây xem như lời xin lỗi của dành cho em." vậy, đem bó hoa được chuẩn bị tốt từ phía sau ra, hơn nữa còn quỳ gối xuống, đem hoa tươi dâng bằng hai tay. Quả nhiên là muốn hạ gục ta ~Tác giả đằng sau khẳng định: Đúng là vậy đó!
Hơn nữa hoa cũng là hoa thủy tiên vừa mới chọn, hoa thủy tiên tiền thân được xem là người đẹp trong thần thoại Hy Lạp, bởi vì quá đẹp... nên biến thành hoa thủy tiên! Hoa đẹp như vậy, người đẹp như vậy (Chỉ đến truyện thần thoại Hy Lạp), nhất định xứng với Nghê Thường. (Tô Uyển: Cái ý tưởng quái dị gì đây?)
Đúng như Lãng nghĩ, Nghê Thường rất vui khi thấy Lãng đưa cho hoa thủy tiên, hơn nữa cũng rất thích hoa thủy tiên. (Tô Uyển: Quả nhiên là cặp con nít đặc biệt, đều biến thái như nhau.) Cứ thế, sau khi Nghê Thường mỉm cười nhận hoa, Lãng khom người, ngồi xuống vị trí đối diện với Nghê Thường.
Đằng sau, để ý thấy, ngồi ở đằng sau là người có mái tóc dài mềm mại như lụa. Sở dĩ biết giới tính, là vì dù là nam hay nữ, cũng rất đẹp. Chỉ xem từ phía sau, cảm thấy đây là tiểu mỹ nhân.
chỉ có mái tóc phiêu dật, / còn có làn da tốt đẹp như ngọc dương chi tốt, làm cho người ta thích... Dừng! Nghê Thường còn ở đây, tại sao mình có thể mơ mộng tới người còn chưa xác định được giới tính! Nghĩ đến đây, Lãng nhanh, đặt mông ngồi ghế đối diện với Nghê Thường.
Hai người sau khi chuyện xong, lập tức gọi bồi bàn, bắt đầu dùng cơm. Trong lúc đó, Lãng còn ngừng nghĩ rằng: Bộ mặt của người kia nhất định là [Nhìn đằng sau muốn phạm tội, nhìn đằng trước lại muốn tự vệ]* để an ủi mình.
Cứ như vậy, vui vẻ chuyện với Nghê Thường. Trong lúc này Lãng còn thử thăm dò vài câu, cảm giác được Nghê Thường phải có cảm giác với mình. Được đáp lại như vậy, Lãng mười phần vui vẻ bắt đầu kế hoạch để giẫm đạp bỏ rơi nhân Tô Uyển.
Ở thời phút tuyệt vời này, Tô Uyển đột nhiện gọi điện đến, ra cái này ban đầu muốn hỏi về vòng trung khảo của trận PK, nhưng trong mắt Lãng lúc này, ràng là muốn phá hư thời phút ngọt ngào của cùng Nghê Thường!
Muốn tắt máy nhưng vì thấy mình là người đuối lý, còn cách nào khác, đành phải đưa tay ra hiệu với Nghê Thường, sau đó Nghê Thường cũng mười phần nhu thuận (Tô Uyển: Là giả! Tuyệt đối là giả!), ung dung thản nhiên ngồi ở bên chờ Lãng chuyện điện thoại xong.
Trước đó Lãng có đề cập qua với , Tô Uyển là nữ sinh mà biết được trong game Võng Du [Phong Vân], nhưng nhắc đến , chút cảm giác con cũng có, cho nên gọi là nữ sinh là coi trọng .
phải có lại, phải nữ sinh cũng thành vấn đề, này hoàn toàn chỉ biết xấu hổ, lại còn vô liêm sỉ có chút danh dự! Lãng ràng cùng làm cái gì, vì sao còn muốn bám lấy Lãng tha? (Tô Uyển: Đó cũng là giả!)
Thấy , Lãng vừa thoát khỏi hang hùm, mới thanh nhàn được vài ngày, bị này gọi điện truy tìm, đau đầu. Xem xem, nét mặt của Lãng lúc này mười phần rối rắm, giống như ăn phải tú đậu ( loại kẹo đường lớn, biết có nhân hay , chưa ăn qua...), cả khuôn mặt tuấn tú đều nhăn nhó.
Thấy vậy, Nghê Thường thầm quyết định, nghĩ kỹ làm sao để về sau chỉnh Tô Uyển này. Nhưng mà nghĩ tới ấy lại mạnh mẽ vượt qua trí tưởng tượng của , nhưng mà đây là chuyện sau này.
"Chuyện PK tuần sau, chuẩn bị thế nào rồi?" Nếu phải vì trò chơi, Tô Uyển gọi cho đâu.
Lại thêm,
Dạng người như Lãng, phù hợp với thẩm mỹ của đâu! vẫn khá thích mỹ nam tóc vàng như Trần Kiền!
Nhưng sau khi nhìn thấy Mục Úc tóc đen mắt nâu, cảm thấy: người này chỉ trời mới có, ngờ lại xuất trong thế giới của . Đồng thời cũng làm cho khỏi muốn đến hỏi , xuyên qua đến đây sao? Đương nhiên, chuyện thất bại của , cũng là sau.
“À, …. còn chưa chuẩn bị trang bị xong.” Điều Lãng . Cái gọi là làm trang bị của , ra là tiêu tiền mua lại đồ rồi cường hóa loạt. vẫn có thể tự hiểu, nếu biết mình có trình độ, liều mạng hợp lại còn có thể xưng là dũng cảm; nếu cũng biết mình thể, nếu chuẩn bị đúng là đần độn.
“Vậy em giúp báo danh tham dự PK bang hội à?” Tô Uyển lại hỏi.
“ cần cần, em chơi là được rồi.” Giờ phút này Lãng thầm nghĩ nên sớm thoát khỏi .
“Vậy…tại sao số lần đăng nhập cũng ít, hơn nữa cũng tham gia thi đấu PK thế?” Gần đây khác thường, thông thường, trước kia hầu như ngày nào cũng đăng nhập. Gần đây quá khác thường….Rốt cuộc là tại sao vậy? Tô Uyển trăm bề khó hiểu.
“Gần đây bị sao vậy? ở đâu?” Tô Uyển thuận miệng hỏi, ra muốn tìm chủ đề chuyện. Kết quả Lãng lại nghe xong, lại nghĩ là: còn chưa có được danh phận bạn mà bắt đầu trông đông nom tây với . (Tô Uyển: Tốt, xong đời rồi. Lãng: Chỉ là từng!( Sau khi Tô Uyển trừng mắt nhìn lúc) Từng…Thương hải nan vi thủy*!)
“… phải với em, ở thành phố S sao? Chẳng lẽ Uyển nhi tin sao?” Lời này của Lãng khá chua xót, Tô Uyển lập tức ngậm miệng.
“Em chưa tin. Nhưng sao em nghe thấy chỗ ở lúc này có chút giống vùng phụ cận của trường? Có thể là em nghe lầm…” Câu cuối cùng Tô Uyển giọng .
“Vậy, nếu có việc gì cúp máy nhé? Chờ quay lại tìm em được ? Đến lúc đó với em cùng phó bản làm nhiệm vụ…”Lãng lúc này thầm nghĩ nên sớm thoát khỏi nhân Tô Uyển này! Nghĩ đến dịu dàng như vậy, dịu dàng cả đời đều dùng trong….giờ phút này.
Nhưng ngay lúc đó, đột nhiên xuất Trình Giảo Kim. Chỉ nghe thấy tiểu mỹ nhân đằng sau Lãng đột nhiên nghe điện thoại.
“Ừ, ở quán cà phê Vương Tử bên cạnh trướng học, muốn tới tìm sao?” Giọng trầm thấp mà tràn đầy sức hút vang lên
“Uyển Uyển, trước tiên cứ vậy , đến chỗ …” Trời ạ, câu của người phía sau trực tiếp phá hỏng nước của rồi.
Nhưng câu kia, giọng kia lại hấp dẫn chú ý của Nghê Thường đối diện . Giọng này, hình như là…của hoàng tử Mục Úc mình ngưỡng mộ lâu! Hơn nữa nhìn từ sau cũng rất giống! mái tóc dài như lụa kia, có lẽ xúc cảm nhất định tệ? Lúc nãy, vôi vàng trang điểm lại, chú ý đến ta.
Hóa ra cũng là học sinh của trường này! Nếu có cơ hội dụ dỗ , nửa đời sau của phải lo. So sánh với Lãng, hừ, cùng lắm cũng chỉ có thể làm cho vui vẻ vài năm mà thôi. Trước tìm chỗ nghỉ ngơi, sau đó còn phải hướng lại mục tiêu để tấn công!
“ rốt cuộc ở đâu?” Quả nhiên Tô Uyển nghe thấy giọng trầm thấp mà đầy sức hút của người ngồi sau kia. Hóa ra người này lừa ! ngại mạng sống quá dài sao?
“ có, ở thành phố S, đây chỉ là chi nhánh của cửa hàng thôi….Việc này, có thời gian đưa em đến xem, đấy, đấy!” Lãng chú ý đến mình “giấu đầu lòi đuôi”, nếu còn để ta phát thêm , chắc chắn ta lật tẩy màn dối của mình. Cuối cùng, đợi Tô Uyển trả lời, bye bye, sau đó tắt di động.
Cười ngượng ngùng với Nghê Thường, Lãng bắt đầu vò tóc tỏ vẻ áy náy của mình. Rồi sau đó Nghê Thường cũng chỉ mỉm cười, khiến cho Lãng cảm thấy vẻ vợ tốt mẹ hiền của ! ( là: ra sắp xếp kế hoạch để cưa Mạc Úc.)
Mặc kệ thế nào, hứng thú của Lãng đều bị nhân Tô Uyển quấy rầy nên hầu như còn gì nữa, lúc định Nghê Thường đến địa điểm ngọt ngào tiếp theo, người phía sau đột nhiên đứng lên, về phía cánh cửa.
Ngay khi qua bàn của bọn họ, ánh mắt lạnh lùng phóng về phía Lãng, hơn nữa Nghê Thường cũng bị mê hoặc đến mụ mị đầu óc bởi khuôn mặt tuấn mỹ tỳ vết kia. Cuối cùng, giọng trầm thấp mà đầy sức hút lại vang lên.
“Lần sau chú ý chút.”
Chú thích:
*Nhìn đằng sau muốn phạm tội, nhìn đằng trước lại muốn tự vệ: Nhìn đằng sau thấy đẹp nên muốn phạm tôi (sàm sỡ), nhìn đằng trước thấy xấu đến phát sợ nên phải tự vệ.
*Thương hải nan vi thủy: từng ra biển lớn sông hồ khó gọi là nước.
Last edited by a moderator: 11/3/15