1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Tuyệt sắc phong lưu - Hồ Mỹ Nữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Ngoại truyện 1: Chuyện xưa...

      Chúng ta đến thời điểm Tô Uyển và Hiểu Hiểu là học sinh trung học năm nhất (ở đây là học sinh cấp 2), hai người vẫn còn là những học sinh ngây thơ lãng mạn, thích mỹ thiếu niên. Đương nhiên đây là chuyện tin được. Bởi vì từ ,từ lúc nhà trẻ hai người thiên hạ vô địch, và ở tiểu học có thể đánh hầu hết nam sinh đầu gấu học cấp 2.

      Tuy hai người vé vóc dáng bình thường, nhưng Tô Uyển là đại lực sĩ, từ sức lực lớn hơn nhiều so với người khác. Với lại thân thể có tố chất tốt, phản ứng lại tương đối nhanh nhẹn. Cho nên dù là nam sinh cũng khó đánh lại được ấy.

      đến Hiểu Hiểu, tuy cao nhưng là đội viên giỏi nhất của đội kiếm đạo. Mỗi lần đội kiếm đạo thi đấu đều đạt được chức vô địch. Mỗi lần nhắc tới tên, đối phương sợ mất mật. Mà nhà Hiểu Hiểu khá giả, ngay cả trường học cũng là nhà tài trợ, nhưng mà bình thường vẫn che giấu thân phận.

      ********
      Hôm đó là ngày đẹp trời, thời tiết rất tốt, trời xanh mây trắng, bầu trời vài đám mây trắng trôi, sau đó lúc tan học, hai người vừa ra cổng trường nhìn thấy có mấy học sinh lớp học trường khác chăn đường các học sinh.

      Hai người phớt lờ vòng qua đường khác, tới lui đến cái ngõ . Tô Uyển hiểu được mình bị bám đuôi. Quay đầu lại nhìn thấy mấy học sinh lớp .

      Tô Uyển bĩu môi, quay đầu đưa lưng về phía mấy người đó hỏi: “Các người muốn như thế nào?”

      Tên cầm đầu vừa nhìn vừa cười với tên bên cạnh: “A! Con đàn bà này còn rất ương ngạnh, có vẻ là tiểu hạt tiêu”. Mấy người bên cạnh nghe thấy cười “khà khà” rất vui sướng. Nghe được có người đáp lại, tên cầm đầu tiếp: “ thế nào cả, bọn thiếu tiền, muốn ...”. xong còn tự cho là đẹp trai, dùng ngón cái xoa xoa các ngón tay khác, ràng là muốn cướp tiền của các .

      Thế nhưng người bạn Tô Uyển buông câu vô tình: “ có tiền, tìm người khác ”. bộ dạng hoàn toàn để tên cầm đầu vào mắt.

      Tên cầm đầu thấy nể mặt, định nổi giận, nhưng lại chú ý bên cạnh còn có nữ sinh lên tiếng. Đưa tầm mắt nhìn vóc người quá cao của Hiểu Hiểu! Hừ! Ai mà biết là phải tìm quả hồng mềm để bóp! Nhe cái răng vàng khè : “Vậy còn em? Mau lấy tiền ra nếu đây để các em !”

      Hiểu Hiểu ngẩng đầu liếc mắt nhìn tên đó rồi lại chăm chú nghe MP3.

      “Hiểu Hiểu, chúng ta thôi. Mấy vị kia, hẹn gặp lại”. xong Tô Uyển lôi kéo Hiểu Hiểu rời nơi đó.

      Tên cầm đầu chưa từng gặp trường hợp này, sửng sốt ngạc nhiên vài giây. Nhưng nhìn thấy hai người muốn rời , lập tức có phản ứng, khoát khoát tay ở sau lưng, ý muốn mấy huynh đệ xông lên! Mềm được ta mạnh tay. Vừa mới chạy đến gần định bắt lấy cánh tay Hiểu Hiểu, nhưng mà Hiểu Hiểu quay đầu rút cây kiếm mộc ở sau lưng, nhanh chóng vung về phía sau, người kia liền nằm vật ra đất”. Sau đó thu kiếm về, toàn bộ quá trình quá 5 giây.

      Ah, đây là tình huống như thế nào? Tên cầm đầu thấy vậy tức giận hô to: “Tốt, các rượu mời uống muốn uống rượu phạt, mấy em cùng nhau tiến lên, đùa cùng các em chút”. xong, đám người xông về phía Hiểu Hiểu và Tô Uyển.

      “Mẹ nó, muốn đánh nhau ” Tô Uyển dừng chút rồi : “Hiểu Hiểu cậu bảo phải làm sao bây giờ? Đánh à?”

      Hiểu Hiểu quăng cặp sách sang bên, vừa văn ném trúng người muốn xông đến, trả lời Tô Uyển: “Tùy cậu, dù thế nào mình cũng thu lực” (là cao thủ có thể điều chỉnh lực đạo, lúc đó Hiểu Hiểu mới học nên chỉ biết sử dụng toàn lực)

      Cái kẻ bị Hiểu Hiểu ném trúng cặp sách, mắt nổ đom đóm, lảo đảo mấy bước rồi tức giận vọt tới chỗ Hiểu Hiểu.

      “Hiểu Hiểu, cẩn thận!” Tô Uyển lo lắng hô.

      Nhưng ngay lúc đó có người bắt lấy cánh tay , thanh cũng từ bên truyền tới: “ em còn lo lắng cho người khác, hãy chăm sóc tốt cho mình ”.

      Tô Uyển quay đầu nhìn tên nắm lấy tay , chính là tên cầm đầu. Lắc đầu cái rồi bĩu môi khinh bỉ.

      Động tác này chọc giận tên đó “Ngươi tự tìm cái chết”. Rồi giơ tay lên muốn đánh Tô Uyển. ngờ này bị dọa mà còn nhanh chóng bắt được ngón tay cái vặn cái, đối phương bị đau liền thả tay ra.

      Còn chưa kịp phản ứng Tô Uyển nhấc chân đá vào bụng. Hơn nữa lực đạo rất mạnh, tên thủ lĩnh đnág thương bay ra ngoài rơi “bộp” đất.

      “Ah, cậu chơi Domino! Đáng tiếc...” Người vừa gây họa còn thảnh thơi đùa giỡn, rất tự tại.

      Lúc này Tô Uyển và Hiểu Hiểu, hai người tựa lưng vào nhau, người cầm kiếm gỗ, người dùng sức mạnh, đánh đối phương nằm lăn ra.

      “Mẹ nó, đánh cho ta, ta xem hai đứa con này lợi hại cỡ nào?” xong còn vuốt vuốt bụng, bò dậy chờ bị đánh. Đúng vậy, là chờ bị đánh!

      Toàn bộ mấy tên lưu manh nhanh chóng bò dây, Tô Uyển còn học tập Sailor Moon : “Vì tình và công lý. Ta là nữ chiến binh thủy thủ! Thủy Thủ mặt trăng! Ta thay trời hành đạo tiêu diệt các ngươi”. (Ốc: đến đoạn này phải mần lại thủy thủ mặt trăng để viết đúng kịch bản http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif)

      “Ta nhổ vào! Nếu là thủy thủ mặt trăng tôi là Tuxedo mặt nạ rồi....! Rốt cuộc là người nào? Các người tên gì ta đây còn biết, còn ở đó mà diễn tuồng!” Tên cầm đầu phát hỏa nghĩ thầm: “Mẹ nó, giao phí bảo hộ còn rất phách lối? lẽ cha ta là Lý Cương?”

      Lần này hai người đổi thành lời đội hỏa tiễn trong Pokemon để làm mãn mở đầu. Hiểu Hiểu: “Nếu các ngươi thành tâm muốn hỏi?”. Tô Uyển: “ chúng ta sẵn lòng trả lời”. Hiểu Hiểu: “Để đề phòng thế giới bị phá hoại”. Tô Uyển: “Để bảo vệ tôn nghiêm của chúng ta”. Diệp Hiểu Vũ: “Vì tình và chính nghĩa”.

      Tô Uyển: “Vừa đẹp trai vừa vĩ đại”. Hiểu Hiểu: “Vừa đáng vừa mê người”. Dừng lúc, lại : “Ta là Hiểu Hiểu”. Tô Uyển: “Ta là Uyển Uyển”. Hai người cũng kêu lên: “Chúng ta là tổ hợp siêu cấp - Hiểu Uyển”

      Cả đám người như xem xiếc khỉ, nhưng mà nếu hôm nay cướp được đồ, người phía tức giận. Hôm nay có mưa gió nhưng mà đời người họa phúc khôn lường. ra ngoài lăn lộn là phải trả tiền. Cho nên chịu đựng đau nhưng lại xông lên.

      Tô Uyển liếc nhìn đồng hồ đeo tay, tay phải đánh vào người tập kích phía bên. Sau đó với Diệp Hiểu Vũ: “Nhanh chút, chúng ta còn phải về thăm mẹ”

      Hiểu Hiểu “ừ” tiếng. Trong nháy mắt hai người giải quyết tất cả, sau đó vỗ vỗ tay, về nhà thăm mẹ.

      ********
      Cứ tưởng rằng, chuyện kết thúc như thế. Nhưng mà ngày hôm sau, ở cổng trường có rất nhiều xe mô tô, sau đó có người có vẻ là đại ca từ trong chiếc xe màu đen bước ra. Thấy thầy thế dục, ta túm lại hỏi: “Ngươi có biết người tên là Tiểu Uyển? Con mẹ nó, hôm qua đánh vài huynh đệ của ta”.

      Thầy thể dục thấy cảnh này sợ đến mức tè ra quần, muốn biết, ông muốn báo cho hiệu trưởng biết ... Nhưng mà ông biết Tiểu Uyển là ai? Nhưng mà bé kia có thể đánh ngã đám người sao?

      Ông vội vàng chạy đến phòng Hiệu trưởng, đường thấy Tiểu Uyển và người bạn về phía này. Thầy giáo tốt bụng khuyên: “Em nên về phía này hơn, bên ngoài có rất nhiều người, nghe là em đánh vài huynh đệ của cậu ta ... Trong ba mươi sáu kế chạy là thượng sách”.

      Tô Uyển vừa nghe vội vàng an ủi thầy giáo: “À vâng, sao, ngày hôm qua giải quyết rất nhàng! Hôm nay nhất định có việc gì! Thầy cứ yên tâm !” xong còn mỉm cười, Hiểu Hiểu ở bên cạnh vừa nghe lén vừa vui mừng.

      Thầy giáo thể dục nghe Tô Uyển , đầu đầy mồ hôi. Nghĩ thầm: “ này dáng dấp rất bình thường mà, tại sao lại có thể đánh được? Chẳng lẽ nhìn người nên nhìn tướng mạo? Mình nên chạy trước ...”. cũng , khẩn trương chạy đến phòng Hiệu trưởng.

      Vì vậy Tô Uyển vẫn tự nhiên vè phía cửa trường học, thấy bên ngoài nhóm người vây quanh người ngồi mô tô. Người kia đeo cái kính râm to, dùng xe có đinh tán ( hiểu @@), dưới chân là đôi giầy da lớn. Chậc chậc, xem ra cũng tệ lắm, nhưng mà khuôn mặt quá chướng mắt! Toàn hạt mụn lớn...

      Tô Uyển vạch đám người ra về phía trước, đến trước mặt người nọ. Trong đám người cơ thể trông có vẻ bé nhưng lời lại hề ! : “Ta hỏi ngươi là Vương Nhị Ma Tử ở đâu ra! Đừng đứng chỗ này làm xấu hổ! Nghe là ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”

      Ai ngờ tên mặt mụn lại : “Mẹ nó, ngươi cũng biết đại danh của ta, lại còn lớn tiếng? Ngươi nên biết ta là người xếp thứ 3 người trong cuộc thi. Bây giờ trước mặt huynh đệ ta, mau nhận sai, ta bỏ qua cho ngươi. Nhưng mà nhìn dáng người ngươi cũng tệ, hay là ...”. xong dùng ánh mắt cực kì bỉ ổi nhìn Tô Uyển.

      Tô Uyển liếc mắt nhìn , ngờ có người gọi là Vương Nhị Ma Tử! Còn có dáng người tệ? Haha, chính ta mới là dáng người tệ. Nghĩ đến đây Tô Uyển cười vui vẻ.

      Vương Nhị Ma Tử nhìn thấy khó chịu: “Cái đồ xú nữ nhân! Cười cái gì?”

      “Haha, xếp thứ 3 trong cuộc thi? đùa chứ? Ta chưa từng nghe thấy, có phải là tự tổ chức tranh tài và có 3 người dự thi ?”

      Nghe thấy thế, ai cũng cười. Tên thủ lĩnh mặt từ trắng chuyển thành xanh, từ xanh chuyển thành hồng, bọn lâu la thấy thế liền quát: “Ai còn cười! Đứng thành hai hàng cho ta! Nam bên trái nữ bên phải biến thái đứng giữa! Đúng! Ta ngươi đó”.

      Nhưng sau khắc, kiếm vung lên, tiếng xương kêu “rắc”, và tiếng kêu thảm thiết xuyên bầu trời. À, tên đó chọn đúng người để xuống tay rồi. Tìm ai tìm lại động đến đại tỉ kiếm đạo. Cái này gọi là giết gà được còn thành trò cười, mọi người xem càng cao hứng.

      “Đồ điếm ăn gan hùm gan báo! Ngươi còn dám đánh huynh đệ của ta?” Vương Nhị Ma Tử kêu. Nhưng mà Diệp Hiểu Vũ chỉ hừ lạnh rồi : “Đúng thế, đánh làm sao, ta những đánh huynh đệ của ngươi, ta còn muốn đánh ngươi! Ngươi sợ ?”

      Tô Uyển cười ha hả trong lòng, Diệp Hiểu Vũ am hiểu nhất là phép khích tướng, có trò hay để nhìn rồi. Nhưng mà là người trong cuộc, Tô Uyển thể bàng quang được. với Vương Nhị: “ phải ngươi tới tìm ta sao? Hôm nay cho ngươi thấy lợi hại của Hiểu Uyển”. Tuy nhiên Tô Uyển phát Bắc Kinh khá nặng nên nhiều người nghe thành “ lợi hại của tiểu Uyển”.

      Đám người lại thêm xôn xao, bọn lâu la định cười lớn, bị Hiểu Hiểu nhảy ra đánh ngã ra đất. “Trình Giảo Kim” lấy tay xoa xoa kiếm gỗ, với Tô Uyển: “Uyển uyển cố lên, hạ xong bọn chúng, chúng ta ăn”.

      Nghe thấy ăn ngon, Tô Uyển tinh thần sung mãn, xử xong bọn này có thể làm thịt túi tiền của Hiểu Hiểu, nghĩ đến đây Tô Uyển phấn khích : “No problem!”. Và nháy mắt với Hiểu Hiểu.

      Vương Nhị mặt rỗ thấy tình cản này rất vui: “‘chuẩn bị hút từng hơi’ là có ý gì?”

      Bên cạnh có tiểu đệ biết chút tiếng , thêm chút mắm muối : “ đúng là: giết chết dễ như ăn cơm....”

      “Con mẹ nó, để ta đánh chết ngươi! Để ngươi thấy thế nào là chuyện ?” Vừa vừa quăng kính cho đàn em, chuẩn bị động thủ.

      chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Vương Nhị bên phải đám thẳng Tô Uyển. Trong đám người có vài nữ sinh nhát gan che mắt, nếu nữ sinh yếu ớt như vậy bị đánh quyền biết thế nào nên dám nhìn.

      Mà những tên đàn em cười nghĩ thầm: Xem ngươi lợi hại hơn nữa, có lợi hại bằng đại ca ta ? Tại thời điểm mọi người đều suy nghĩ, Hiểu Hiểu nhàm chán lấy điện thoại di động ra. Sặc, bạn bè gặp chuyện, còn có bộ dáng liên quan đến mình.

      Nhưng rồi Tô Uyển liền chứng minh vì sao Hiểu Hiểu lo lắng. Thân mình Tô Uyển khẽ nghiêng về phía sau, đồng thời bắt được cổ tay phải của Vương Nhị, mượn lực của , để bước về phía trước, theo quán tính đánh hụt Tô Uyển, lại bị hụt chân bước.

      Dù sao cũng có luyện võ, lập tức nâng chân trái xoay người đạp về phía Tô Uyển. Tô Uyển nghĩ thầm: Quả nhiên có chút tài mọn. Nhưng với bạn học Tô Uyển của chúng ta đó chưa là gì cả. Chân của Vương Nhị còn chưa chạm đến người , Tô Uyển nhanh chóng dùng chân hướng tới đầu gối trái của , trong nháy mắt hóa giải thế tấn công của đối phương.

      Vương nhị bị đau vội vàng thu chân về, lui lại hai bước, ôm chân vuốt vuốt chỗ khớp bị Tô Uyển đá. Quần chúng xung quanh đều tỏ vẻ hoài nghi nhìn “Tài nghệ như thế cũng xếp thứ ba”. Vương Nhị nghiến răng: “Tô Uyển, là do ngươi bức ta”.

      Mà Tô Uyển lại nghĩ: Quá tốn thời gian rồi, búng đói lắm rồi, phải nhanh lên còn ăn cái gì đó! Nghĩ như vậy, Vương Nhị còn chưa kịp phản ứng, Tô Uyển xông tới, đấm móc về mặt của Vương Nhị. Vương Nhị phản ứng cũng nhanh, vội lấy tay ngăn cản. Nhưng Tô Uyển là ai, sao có thể hành động như người bình thường.

      thuận thế hất khuỷu tay, từ bên phải sang bên trái, dùng lực toàn thân đập vào gò má Vương Nhị. Vương Nhị bị đánh bay ra ngoài. Trong đám người bắt đầu có người vỗ tay, mà nữ sinh vừa rồi che mắt cũng bị động tác của Tô Uyển là cho kinh ngạc.

      Thấy vậy, Vương Nhị muốn giết chết Tô Uyển, đúng lúc đó, bảo vệ tới, còn có cả Hiệu trưởng và thầy giáo thể dục. Thầy Hiệu trưởng thấy tình hình này chỉ huy đội bảo vệ bắt những người gây rối, giải tán quần chúng. Sau đó giọng hỏi Hiểu Hiểu: “Hiểu Vũ tiểu thư, sao chứ?”

      Hiểu Hiểu khoát tay, bất đắc dĩ liếc nhìn hiệu trưởng: “ phải em bảo thầy đừng nhiều sao? Lần sau chú ý đấy?”

      Lúc này, thấy giáo thể dục yếu ớt hỏi câu: “A! Bạn học Tô Uyển, mình em đánh hết đám người kia!” ra ông cho là mình Tô Uyển đánh hết.

      Tô Uyển định giải thích, Hiểu Hiểu chen lời: “Cứ như vậy, chuyện này được lan ra, phải áp chuyện này xuống”.

      Hiệu trưởng gật đầu liên tục, còn thầy thể dục vẫn chìm trong suy nghĩ: ra Tô Uyển lợi hại như vậy. Sau này giờ thể dục thể gọi em ấy lên rồi.

      Tô Uyển trí nhớ kém, chuyện xảy ra bao lâu mà cũng bị trường học ép xuống nên qua thời gian quên luôn.

      Nhưng khi Tô Uyển và Hiểu Hiểu lên cao trung (trường cấp 3 ở Việt Nam), thầy thể dục kể chuyện cho học sinh khóa mới: “Ở trường của chúng ta có nữ sinh, tại em ấy học cấp 3... Đừng thấy dáng người bé, em ấy có thể đánh bại đống nam sinh cao lớn ... Tên của em ấy là Tiểu Uyển”.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 8: Lần bang chiến mong đợi từ lâu (1):

      Hôm nay là ngày tốt. Tại sao lại như vậy? Bởi vì hôm nay chỉ là chủ nhật, mà còn có bang chiến Tô Uyển mong đợi lâu, lần đầu tiên trong trò chơi mới tham gia bang chiến. Tất nhiên phần là do Hiểu Hiểu kêu gọi, vì thế tại Tô Uyển là đường chủ ở Ám Dạ bang hội.

      ở [Trầm Hương Các], cảm thấy chán vô cùng, xung quanh sáng các kĩ năng, muốn tăng lên vài cấp nữa. Mấy ngày nay để giúp trong bang chiến, vừa học về kí túc xá lên Tuyệt Sắc Cửu Thiên, hy vọng mình học được thêm kĩ năng. Nhưng mà cố găng của , mà , là hi sinh của Diệp Tử và Hiểu Hiểu để thuận lợi lên cấp 35.

      Bây giờ Quả Lạc Hỏa Diễm thành công chuyển chức, từ phương sĩ chuyển thành thái sơ. Mà đến lúc chuyển chức còn làm thành chuyện hài. Bởi vì mỗi nhân vật khi chuyển chức đều có 3 lựa chọn. Ví dụ như phương sĩ: Phương sĩ có thể chuyển chức thành Thái Sơ, Trận pháp sư và Thầy bà. Mà ba chức nghiệp này lại có thể chia ra để Giác Tỉnh: Băng Tâm, Càn Khôn và Du Tiên.

      Bình thường Tô Uyển rất có chủ ý, nhưng đến thời điểm mấu chốt do dự. Lúc lựa chọn chuyển sang chức nghiệp gì loạn cả lên: “Hiểu Hiểu, cậu bảo chuyển cái nào tốt? Mình cảm thấy cái nào cũng rất tốt!”. Tô Uyển nhàn nhã hỏi. Hiểu Hiểu bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Tô Uyển rồi lại tiếp tục đánh bàn phím.

      Tô Uyển rất nhàn nhã vì Diệp Tử và Hiểu Hiểu kéo ấy phó bản. Là người ăn theo kinh nghiệm, chỉ cần đứng ở cửa phó bản, cần nhúc nhích. Đến lúc đội trưởng ra lệnh tiếng có thể rời bỏ rất nhanh. Cho nên trong thời gian thảnh thơi nghiên cứu tu liệu chuẩn bị chuyển chức.

      “Lúc mới bắt đầu cậu có chủ ý rồi mà?”. Hiểu Hiểu bỏ đá xuống giếng, rồi tiếp tục : “Thực ra mình thấy Băng Tâm được, nhìn dáng rất đẹp! Nhưng mà Trận pháp sư khi vào phó bản ma pháp đọc ra rất khó, mình hơi do dự chỗ đó”. Thầy bà hay cái gì nằm trong phạm vi suy nghĩ của . Nghe tên gọi như tên lừa đảo.

      Hiểu Hiểu nhìn Tô Uyển rồi lại tiếp tục giới thiệu trò chơi: “Thế này nhé, nhân vật trong [Tuyệt Sắc Cửu Thiên] là kết hợp giữa phương đông và phương tây. Giống như nhân vật của cậu: Phương sĩ, so sánh cùng với pháp sư, mặc dù công kích là chính nhưng cơ sở chính của phương sĩ là thuyết ngũ hành”.

      Tô Uyển vừa nhìn bản giới thiệu trang chủ vừa nghe Hiểu Hiểu giả thích. Thấy Hiểu Hiểu dừng lại nhìn xuống, Tô Uyển gật gật đầu tỏ vẻ mình nghe. Hiểu Hiểu thấy Tô Uyển có phản ứng lại tiếp tục : “Như cậu biết Phương sĩ có thể chuyển thành 3 loại chức nghiệp. [Thái sơ] là loại chức nghiệp sử dụng thuần thục ngũ hành, đặc biệt lấy thuyết ngũ hành, hay là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ làm kĩ năng trụ cột cho nghề nghiệp”.

      “À, như vậy có phải toàn bộ kĩ năng đều sử dụng các nguyên tố hóa học? Như vậy rất giống như là ‘đại pháp sư” đúng ?” Tô Uyển thắc mắc hỏi “ , mặc dù nhìn giống nhau nhưng thực chất kỹ năng của đại pháp sư lấy nguyên tố của phương tây là chính”.

      “Mặc dù ban đầu Thái sơ cũng tấn công bằng Thủy, Hỏa ..vân vân.. nhưng mà khác với công kích của đại pháp sư đúng ?” Tô Uyển suy nghĩ chút rồi thêm: “Như vậy phương sĩ thiên về đông phương bát quái các loại à?”. “Đúng” Hiểu Hiểu khẳng định “Ngay cả kỹ năng của Trận pháp sư đều là sử dụng bát quái trận”.

      Tô Uyển bị trò chơi này hấp dẫn ở việc nó sử dụng các yếu tố của phương đông, nhưng mà vẫn ko biết nên chọn cái gì tốt “Hiểu Hiểu, vậy cậu bảo mình chọn Thái sơ hay Trận Pháp sư tốt hơn?”. Hiểu Hiểu trả lời mà liếc mắt nhìn cái rồi mới : “Nếu như cậu cảm thấy làm người giống người triệu hồn, chỉ cần lúc nào cũng vịnh xướng cần làm thao tác gì cậu chọn cái thứ hai ”.

      Hiểu Hiểu vừa xong, Tô Uyển ngoan ngoãn quyết định mục tiêu là Thái sơ. Vừa hay luyện chức nghiệp này có thể chọn hệ mà thích nhất hệ Hỏa! Lên đến cấp 30, Tô Uyển ngoan ngoãn chọn nhiệm vụ chuyển chức Thái Sơ, và bây giờ Tiểu đạo sĩ học được ít kĩ năng (nhân tiện : dù có chuyển sang chức nghiệp nào, những kĩ năng cơ bản vẫn có thể sử dụng).

      ********
      【 hệ thống 】Xin các bang chủ đưa thiếp mời bang chiến cho NPC ở nơi được chỉ định. Bang chiến được tiến hành sau 30 phút nữa.

      Cuối cùng đến thời gian bắt đầu bang chiến, kênh thế giới cũng rất yên tĩnh, có lẽ mọi người đều chuẩn bị chiến đấu! Vậy tranh thủ giới thiệu chút về bang chiến trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên:

      Bang chiến trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên có thể chia thành hai loại là chiến trường và thành chiến! về chiến trường trước: bình thường chiến trường đều ở ngoài các thành trì, hay còn gọi là ngoại thành, ở đây chỉ có người chơi đối địch mà còn có cả đội quân trung lập quái vật (quái vật NPC). Cho nên chiến trường vừa có thể tấn công người chơi ở quân địch, vừa có thể tấn công quái vật. Tất nhiên, đồng thời mình cũng có nguy cơ bị người chơi quân địch và quái vật công kích.

      Nếu như người chơi chiến trường chiến đấu với quái vật, nếu thắng lợi có thể đạt được chiến công và điểm thực lực tương ứng. chiến trường người chơi đánh bại quân địch cũng có thể nhận được chiến công và điểm thực lực, nhưng nếu đánh bại người chơi hơn mình 5 cấp nhận được chiến công và cũng gia tăng điểm thực lực.

      Tất cả người chơi tham gia chiến đấu đều đạt được chiến công tương ứng, muốn có thu hoạch nhiều phải làm tốt: là đối với kẻ địch, hoặc là đánh lên quái vật để tạo tổn thương (tính theo chiến công tương ứng). Mà con số tổn thương càng nhiều càng đạt được nhiều điểm chiến công và điểm thực lực. cách khác con số thương tổn có ảnh hưởng trực tiếp đến điểm chiến công và điểm thực lực.

      Thắng lợi cuối cùng chiến trường là chiếm được địa khu sản xuất của đối phương để phát triển bang hội và khuếch trương danh tiếng cho bang hội.

      Thành chiến lại chia thành công thành và thủ thành, nhân số ngang hàng, thủ thành thường có ưu thế hơn công thành. Ở thành chiến, hệ thống, quy luật và phương thức tính chiến công cũng giống với chiến trường. Nhưng trong thành chiến có quái vật. Bang hội giành chiến thắng trong thành chiến có quyền trấn thành.

      Mà thu hoạch trong thành, tiền bạc cùng các nguyên liệu khác cung cấp cho bang hội, những vật phẩm này do bang chủ phân phối (định kỳ thành trấn cung cấp các vật phẩm bao gồm: tiền bạc, nguyên liệu dùng để chế tạo và cường hóa trang bị, thuốc men cùng các nguyên liệu khác).

      ********
      Cuối cùng cuộc chiến cũng được bắt đầu. Ám Dạ bang hội do Diệp Tử lãnh đạo vài tiểu đội tinh sang thành khác công thành, những người còn lại theo Hiểu Hiểu ra ngoài thành giết quái vật đoạt chiến công. Tất nhiên Tô Uyển theo chân Hiểu Hiểu bởi vì cấp bậc của thể thủ thành hay công thành, thể làm gì khác hơn là vui vẻ theo Hiểu Hiểu đánh quái.

      Trong tình huống bình thường, các bang phái luôn có các cao thủ nấp để đánh lén tàn sát người chơi của quân địch, từ đó làm giảm lực chiến đấu của đối phương. Hiểu Hiểu chọn phương pháp này, vì vậy để Tô Uyển làm đội trưởng, đem người ngựa giao cho Tô Uyển.

      Nhưng ràng có vài người hài lòng với quyết định này của Hiểu Hiểu.

      【 đội ngũ 】Đối Ất Tiên An Cơ Phân Phiến [1]: Bang chủ, mình biết hai người là bạn thân nhưng cậu giao quyền chỉ huy cho ấy dễ dàng vậy?

      Nghe được tiểu bổ nhào như vậy (đối ất tiên an cơ phân phiến = đau đến bổ nhào về phía trước, gọi tắt là tiểu bổ nhào), trong đội ngũ cũng có mấy người phản ứng.

      Tiểu bổ nhào là trong mấy cao thủ trong bang, là Tả hộ pháp, nghê nghiệp là trường linh. Nhưng mà mặc kệ là cái gì, mấy loại này đối với Tô Uyển trong Phong Vân, tất cả đều là mây bay thôi.

      ╮(╯▽╰)╭ ngờ lại bị những người này xem thường, nhưng mà chịu thôi tại chứng minh được gì, Tô Uyển nghĩ thầm. biết là Hiểu Vũ thiên vị nhưng mà rất có năng lực lãnh đạo đấy. Mặc dù phần lớn mọi người đều theo ý kiến của tiểu bổ nhào nhưng mà cũng có số người giúp .

      【 đội ngũ 】Dây tây tiểu hoàn tử: tiểu bổ nhào, bang chủ làm như vậy là có đạo lý của ấy. Mà Quả Quả nhìn cũng có tiềm lực. O(∩_∩)O~

      Bạn Tiểu hoàn tử cấp bậc cũng tương đương với (nữ phi châm cấp 32), nhưng nhân vật mặc quần áo cấp thấp ( thêm thuộc tính quần áo, thường có nhiều người đợi đến cấp 60 mua quần áo cao cấp). Chẳng lẽ ấy cũng là người chơi RMB? Nhưng mà có vẻ giống. Trong mơ hồ lộ ra cảm giác lạ lạ. Được rồi, mặc kệ thôi, có quan hệ gì với mình đâu, Tô Uyển thầm nghĩ. Lúc này bang chủ Hiểu Hiểu mới chuyện.

      【 đội ngũ 】Hiểu Hiểu: được rồi, các cậu cần , mình chọn ấy là có lý do của mình, các cậu cứ theo ấy! Mình sang bên kia để bọn họ hết kiêu ngạo!

      【 hệ thống 】Người chơi Hiểu Hiểu rời khỏi đội ngũ.

      【 đội ngũ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: à, mọi người, mình đành làm vậy. Mọi người chịu khó theo mình chịu khổ vậy.

      【 đội ngũ 】Đối Ất Tiên An Cơ Phân Phiến: nếu bang chủ như vậy, mình đành để cậu phân công vậy, ╮(╯_╰)╭

      Tiểu bổ nhào mặc dù tình nguyện nhưng nhìn mọi người trong đội, vẫn đồng ý. Còn tiểu hoàn tử vẫn rất ủng hộ :

      【 đội ngũ 】Dâu tây tiểu hoàn tử: Quả Quả, cố lên! Mình rất coi trọng cậu!

      Thấy Tả hộ pháp cũng đồng ý, mà còn là ý của Bang chủ, nên mọi người cũng thêm nữa. Cứ thế, “bé củ cải” Tô Uyển cấp 30 dẫn các đại ca, đại tỷ của bang tiến thằng đến chiến trường.

      Tuy lực chiến của Tô Uyển cao nhưng làm đội trưởng, chỉ huy tác chiến dễ như ăn cơm! Dù sao cũng là trong những Thiên Vương xoát BOSS trong [Phong Vân]! chí huy mọi người, thỉnh thoảng bổ quái cái, cứ thế mọi người khí thế ngất trời, đoạt chiến công rất thuận lợi.

      ngờ được bao lâu, Lãng Tử Long Tâm xuất ở lãnh địa của bọn họ. Tô Uyển biết nhất định là ta tìm nhưng ai tiết lộ tọa độ của cho ta? Thôi, nên nghĩ nhiều, cho Hiểu Vũ trước nhưng mà nên chọn ai làm đội trưởng đây? Đúng lúc này, tiểu hoàn tử - người vẫn coi trọng nhắn tin tới:

      【 mật ngữ 】Dâu tây Tiểu Hoàn Tử: Đưa đội trưởng cho mình !

      Nếu chỉ cần bọn họ rời là được, cho nên Tô Uyển suy nghĩ chút rồi để đội trưởng cho tiểu hoàn tử để ấy đưa đội ngũ về thành. Nhưng rồi nghĩ đến cái gì Tô Uyển lại :

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Sau đó cậu để tiểu bổ nhà làm đội trưởng. Nhớ, đừng có chạy lung tung đấy!

      Sau đó sử dụng kĩ năng [Tốc độ Tốn Phong], màn hình thông báo “Xin hãy đọc chú ngữ/ tâm pháp”. “Thiên địa vạn pháp, đạo chi chỗ ở, ta tâm sở hướng, nhanh như chớp - Tốc độ Tốn phong!”. Sau khi hệ thống thông báo thành công, nhanh chóng chạy về thành. Quả nhiên Lãng đuổi theo .

      Tô Uyển biết mình sử dụng [Tốc độ Tốn Phong] cũng chạy trốn được Lãng Tử Long Tâm, dù sao cấp bậc của ta cũng hơn rất nhiều. Chạy nhanh nhưng thấy khoảng cách ngày càng gần, chơi trò đuổi bắt nữa, dừng lại, đánh đòn phủ đầu. Nhanh chóng sử dụng kĩ năng [Thiên lôi địa hỏa], cũng rất nhanh hoàn thành cầu hệ thống .

      chiêu này đánh vào Lãng cũng tốn nhiều máu bởi vì Lãng là người chơi RMB, có bộ trang bị rất tốt. Nhưng cho dù trang bị của ta tốt, cũng là đối thủ của đại thần nhân Tô Uyển! chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Tô Uyển sử dụng luôn chiêu [Thiên Hỏa Phần Thế]. Muốn so tốc độ với ? Lãng còn kém xa.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 9: Lần bang chiến mong đợi từ lâu (2):

      chiêu này đánh vào Lãng cũng tốn nhiều máu bởi vì Lãng là người chơi RMB, có bộ trang bị rất tốt. Nhưng cho dù trang bị của ta tốt, cũng là đối thủ của đại thần nhân Tô Uyển! chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Tô Uyển sử dụng luôn chiêu [Thiên Hỏa Phần Thế]. Muốn so tốc độ với ? Lãng còn kém xa.

      Cứ như thế đến khi Tô Uyển đánh ra chiêu thứ ba, Lãng mới đánh được chiêu đầu tiên. Nhưng mà vừa sử dụng [Tốc độ Tốn Phong] nên đánh trúng. Tại thời điểm Tô Uyển tưởng may mắn, Lãng sử dụng nước thuốc tăng hung mãnh đánh, sau đó sử dụng [minh thủy thuấn sát], mặc dù đánh bàn phím phải là sở trưởng của ta nhưng nhờ thuốc tăng hung mãnh đánh và lực phát ra nên Quả Lạc Hỏa Diễm vẫn bị đánh trúng.

      “Mẹ nó!” Tô Uyển ở kí túc xá mắng to câu.

      “Đánh rồi à? Cậu có việc gì chứ?” Hiểu Hiểu cũng phải chặn người quân địch, thể phân thân giúp Tô Uyển.

      “Em nhà nó, lão nương sao! Nhưng mà bị Lãng đánh trúng cũng khá thảm... Thiên địa chi linh, Đạo Pháp Tự Nhiên, khả năng đả thương, vạn mộc Trường Thanh - Trường Thanh bí quyết!” Tô Uyển vừa trả lời, vừa thêm máu cho mình.

      “Giết được cậu cũng được chiến công, chắc là hai hôm trước kênh thế giới bị cậu làm mất hết mặt mũi nén giận được?” Mặc dù ngoài miệng như vậy nhưng trong lòng Hiểu Hiểu sớm ghi nhận Lãng là “tiểu nhân”.

      “Oh my god! Ai tới cứu mình với!” Tô Uyển hét thảm tiếng, lại bị kĩ năng của Lãng đánh trúng.

      Cùng lúc đó màn hình xuất màu đỏ nhắc nhở lượng máu (lượng máu trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên khác PS2, đầu tiên cột máu là màu xanh lá cây, khi bị tổn thương nhất định biến thành màu vàng, đến thời điểm tử vong thành màu đỏ, lúc này Tô Uyển đến cảnh giới cuối cùng).

      Nếu có ai giúp chắc chắn chết! Và trời cao nghe thấy lời kêu cứu của , phái thiên sứ tới cứu .

      Nhưng mà thiên sứ ... “Ôi !” Sau khi nhìn người tới, Tô Uyển kêu lên tiếng thảm thiết, mẹ nó, ta mà là thiên sứ à! Đó là đại ác ma!!!!

      Người đến ai khác ngoài đại bang chủ của bang hội đệ nhất của khu - Bang chủ Satan Du Đãng (bởi vì bang hội của ta tên là ma giáo, tự xưng mình là giáo chủ, ma đạo cấp 118-). là đến cứu bằng vị địa hiệp này muốn cướp mối làm ăn của . Satan nhanh chóng sử dụng hai kĩ năng [Tuyệt đối độ] và [Bạo phong chi nhãn].

      Kĩ năng đầu tiên tác dụng [tổn thương do giá rét] lên người Lãng, kĩ năng sau nhanh chóng đặt bạo long chi nhãn lên người Lãng, sau mười giây bị bạo long công kích. Khi giao đấu với Tô Uyển, Lãng còn hăng hái nhưng đối mặt với đại giáo chủ hoàn toàn có chỗ đánh.

      Tô Uyển gán cho người nay danh hiệu ác ma. ta chỉ là giáo chủ ma giáo mà còn có tên là Satan, phải ác ma là cái gì? Mặc dù ác ma này cứu Tô Uyển (đặc biệt là tăng máu) nhưng thế nào ta cũng cứu Tô Uyển trong lúc nguy cấp, làm Tô Uyển nghi ngờ lý do ta đến.

      Người ta từng trời bỗng dưng rơi xuống cái bánh có nhân. Nếu có rơi xuống cũng cẩn thận bị nó đè chết! Tô Uyển có dự cảm lành. Quả nhiên ác ma vẫn mãi là ác ma! Sau khi giết Lãng, tên bại hoại đó xoay người giáng cho Tô Uyển chiêu [Thiên Lôi diệt thế], trực tiếp bị đưa về điểm phục sinh.

      lúc sau, màn hình xuất tin nhắn riêng:

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: haha, xin lỗi, mình cứ nghĩ là còn ai, vừa rồi mình cứ nghĩ là sau lưng là quái vật nên mới tấn công. Xin lỗi!

      “Móa, tên khốn khiếp. Đại phôi đản cấp 3! Dám xem mình như quái vật! Hơn nữa nhìn có ý muốn xin lỗi!” Tô Uyển tức giận bình thường tục. Hiểu Hiểu tò mò muốn biết ai và tình huống nào có thể làm cho Tô Uyển tục (ở đây là tục theo kiểu của Tô Uyển), làm cho ấy kích động như vậy.

      “(#‵′) Mẹ nó, chính là cái tên có việc gì làm! Tên Satan!” Quả nhiên trí nhớ của Tô Uyển rất kém, hoàn toàn nhớ tới người ta lần trước gì với mình. Hiểu Hiểu vừa nghe thấy là cậu ta, cười hì hì, : “Mình vẫn còn thích ngược những tên tiểu tử khác”, để ý đến Tô Uyển. Điều đó càng làm Tô Uyển tức giận, thể làm gì khác ngoài trút giận lên người vừa đánh .

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: tôi biết, làm sao có thể coi tôi như quái vật mà tiêu diệt! là đại ác ma!

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: ác ma ? Cậu tặng tên mới cho mình sao ? Haha, thú vị

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Lão nương có thời gian đùa giỡn! Tôi ... tìm được đường. tới dẫn tôi xuống.

      Dù sao cũng là vấn đề do ta tạo ra, nên phải nhờ ta thôi. Hơn nữa nhìn ta giống người xấu. Tô Uyển cố ý tạo ra vấn đề khó khăn cho ta. Nếu ta quan tâm Tô Uyển cũng hiểu vì dù sao Tô Uyển cũng là quân địch. Nhưng sâu bên trong lại có thanh cho Tô Uyển biết người này có thể tin tưởng được, cũng đưa với ta rất an toàn.

      Quả nhiên nghĩ sai, lúc sau ác ma xuất trước mặt . Cùng lúc trong trò chơi nhận được điện thoại của ác ma, biết bị thần xui quỷ khiến thế nào Tô Uyển nhận cuộc điện. Sau đó suy nghĩ lại, nếu lúc đó gặp phải người bỉ ổi tệ, tất nhiên đó đều là chuyện sau này.

      “Tiểu Bình Quả, vừa rồi ngại quá”.

      Xem ra vận số của Tô Uyển tệ lắm, thanh của người này nghe rất từ tính, biết có phải là trai đẹp hay ? Tô Uyển nghĩ như vậy nhưng cái miệng nhắn cũng thèm để ý người ta: “Coi như biết điều”.

      Người ngồi trước máy vi tính nghe thế, nhếch miệng lên : “Được rồi, vừa nãy là mình sai lầm, để bồi thường mình dẫn cậu tàn sát chiến trường được ?”

      Trong điện thoại truyền ra thanh từ tính dễ nghe, nhàng đọc chú ngữ: “Phong thần vĩ đại! Cho phép ta dùng sức mạnh của người, đưa chúng ta đến nơi cần đến! -- Phong thần đại thuấn di!”. Vừa dứt lời hai người được đưa đến chiến trường.

      Quả nhiên thấy Hiểu Hiểu đánh với Nghê Thường và Khinh Vũ Peter Pan. Thấy Tô Uyển tới, Hiểu Hiểu vội kêu ấy giúp tay. Tất nhiên Tô Uyển đánh với Nghê Thường, còn người kia: “Ừ, ác ma, kia giao cho , cho tôi xem thành ý của mình !”. Tô Uyển chút suy nghĩ, kêu luôn danh hiệu đặt cho .

      Nghe được gọi mình, người bên kia điện thoại nhàng cười: “Tốt, lo có cơ hội tìm ta”.

      @.@ ngất, bọn họ có ân oán à? Kệ, đánh chết hồ ly tinh Nghê Thường rồi sau. Nếu vừa rồi nhờ có Kinh Vũ Peter Pan giúp thêm giáp Nghê Thường chết từ lâu rồi. Đối phó với mình Hiểu Hiểu khó, bây giờ còn thêm cả ngụy đại thần Tô Uyển, ta khó có thể bảo toàn tính mạng.

      “Peter Pan vì hôm trước sai thế giới nên hôm nay mới núp ở vùng phụ cận, chắc là sợ Thề non hẹn biển tìm ta, ra theo thực chiến phải phụ trách dã chiến” Hiểu Hiểu hả hê với Tô Uyển.

      “Nhưng mà Thề non hẹn biển là cái gì?” Tô Uyển tò mỏ, cái đó rất đáng sợ à?

      “Đó là người, phải là vật gì...” Hiểu Hiểu bất đắc dĩ , tay cũng nhanh nhẹn sử dụng kĩ năng [sợ hãi], chỉnh người phụ nữ xấu xa kia, trong bụng biết tính toán gì.

      Lúc này giọng đầy từ tính của ác ma đến: “Thề non hẹn biển xếp thứ 3 bảng xếp hạng, nghề nghiệp là hạ thần, thuộc về loại đọc chú ngữ”. Nghe được vấn đề của Tô Uyển, tưởng chuyện với nên giải thích cho Tô Uyển.

      “(⊙v⊙) ừ”. Bởi vì cùng ác ma chuyện nên Tô Uyển hơi ngại phải đọc chú ngữ trước mặt ta. Nhưng rồi Tô Uyển thấy Thề non hẹn biển cũng gia nhập đội của Ác ma. Sửng sốt hỏi: “ đem tọa độ báo cho ta?”

      “Ừ!” Ác ma phủ nhận.

      (#‵′) Mẹ nó, ác ma đúng là ác ma. người hành hạ còn chưa đủ đáng thương, lại còn gọi cao thủ đến cùng đánh. Mặc dù lúc trước ta còn xấu mình nhưng lúc này Tô Uyển đặc biệt thông cảm với ta. Có thể đều là vật hi sinh của ác ma nên sinh ra đồng tình. Tô Uyển tự an ủi mình.

      Hiểu Hiểu cũng nhận được điện thoại của Diệp Tử: “Cái gì? Bị người của Ma giáo đánh? Chuyện gì xảy ra?” Hiểu Hiểu hét lớn trong kí túc xá, truyền đến tai ác ma.

      “Mình về xem xảy ra chuyện gì? Sau này ! Mình cúp máy”. Tô Uyển kịp đáp người bên kia cúp điện thoại.

      Mẹ nó, trong ngày bị ác ma chỉnh tới 2 lần, Tô Uyển khó chịu buồn bực trong lòng. “Hiểu Hiểu bên kia thế nào rồi?”. Hiểu Hiểu cũng vừa ngắt điện thoại của Diệp Tử, : “Nghe Diệp Tử chỉ có chủ thành bị đánh mà cả đội của cậu cũng bị tấn công ... Toàn đội trừ Tiểu Hoàn Tử cấp thấp, còn lại toàn bộ đều bị tiêu diệt”.

      Tô Uyển cảm thấy rất lạ, Ma giáo tấn công bọn họ có gì là lạ, dù sao hai bang hội cũng liên minh. Nhưng Ma giáo làm sao có thể biết được điểm yếu của bọn họ. Hơn nữa đội ngũ đó sớm giao cho tiểu bổ nhào, làm sao có thể bị diệt toàn quân? Còn nữa, nếu có người thông báo, Ma giáo biết là chủ thành có người.

      “Tô Uyển (Hiểu Hiểu) chúng ta có nội gian”. Quả nhiên sau khi suy nghĩ, hai người đều đưa ra đáp án của mình. Nhưng mà người đó là ai? “Hiểu Hiểu, những người ở đó có người nào cậu mới tuyển vào ?” Tô Uyển phỏng đoán : “Mà Tiểu hoàn tử là ai... Mình nghi ngờ ấy!”

      tại khó được, chúng ta có chứng cớ, làm tốt có thể hỏng chuyện. Chúng ta về xem tình huống rồi bàn tiếp!”. Vì vậy hai người chạy nhanh về thành chủ. Về đến nơi, Giáo chủ hạ lệnh cho người Ma giáo rút khỏi đó, nhưng người Ma giáo làm tổn thương rất nhiều. Nhìn thấy thế Tô Uyển nhắn tin cho ác ma:

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: làm cho chủ thành của chúng tôi biến thành như vậy, làm sao bây giờ?

      Lần này ác ma trả lời rất châm, lúc sau mới nhắn lại:

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Tiểu Uyển, cẩn thận người trong bang hội cậu, có người bán đứng mọi người.

      @.@ choáng nặng, sao ác ma lại biết tên ? Được rồi cái đó quan trọng, quan trọng là bị bán đứng hả? Cẩn thận người trong bang hội? Người nào? Tiểu bổ nhào hay tiểu Hoàn tử?

      Lúc Tô Uyển biết nghĩ gì, Hiểu Hiểu đột nhiên : “Tô Uyển có việc rồi, mình nghe người trong đội là cậu để tiểu hoàn tử làm đội trưởng?”

      Tô Uyển phủ nhận: “Ừ, mình để cho ấy dẫn đội, nhưng mà đó cũng là do ấy muốn. Với lại mình cũng bảo ấy sau phải để tiểu bổ nhào làm đội trưởng mà, chẳng lẽ ấy làm thế? ...”. Sau đó ai gì, hai người còn tìm cách. Đúng lúc này hệ thống thông báo, bang chiến kết thúc sau 3 phút nữa.

      Nhìn tình hình này, Ma giáo chắc chắn xếp thứ nhất. Bây giờ Tô Uyển để ý đến thứ hạng nhưng vẫn cảm thấy buồn bực, muốn chứng minh cho suy nghĩ của mình:

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Tại sao tự nhiên lại tới cứu tôi? Chẳng lẽ có người cho à?

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Ừ, là tin tức của người danh, mặc dù là ai, nhưng chắc chắn người đó là nữ.

      Thấy lời này, Tô Uyển cảm thấy như bị sét đánh giữa trời quang. Tin tức này làm rối loạn suy nghĩ của Tô Uyển, để nghi ngờ với Tiểu hoàn tử bị dao động. “Má ơi, Hiểu Hiểu, loạn hết lên rồi! Vừa rồi mình hỏi ác ma ‘có người với tôi bị đánh’, ta với mình ‘đó chắc chắn là nữ,....’ chết rồi lần này mình làm sao đây? ...”

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 10: Satan = Lucifer ?????

      Thấy lời này, Tô Uyển cảm thấy như bị sét đánh giữa trời quang. Tin tức này làm rối loạn suy nghĩ của Tô Uyển, để nghi ngờ với Tiểu hoàn tử bị dao động. “Má ơi, Hiểu Hiểu, loạn hết lên rồi! Vừa rồi mình hỏi ác ma ‘có người với tôi bị đánh’, ta với mình ‘đó chắc chắn là nam [1], vì trong giọng tin tức...’ chết rồi lần này mình làm sao đây? ...”

      “Đừng sốt ruột, chúng ta vào kênh bang phái xem có chuyện gì xảy ra rồi tiếp”. Hiểu Hiểu an ủi Tô Uyển. Nhưng mà cũng thấy kì quái: tiểu hoàn tử có thù địch gì với Tô Uyển, nhưng trong trò chơi lòng người rất khó đoán. Mà vừa rồi ác ma cũng người báo cho ta là nữ, phải nam. ta chắc chắn gạt Tô Uyển.

      Mà lúc đó có vài , có thể gọi người đến ngoại trừ tiểu hoàn tử có người thứ hai, dù sao ai cứu người chỉ bèo nước gặp nhau (= chỉ thoáng gặp qua, quen biết). Cho nên nghĩ thế nào cũng là tiểu hoàn tử. Nhưng bây giờ chưa thể xác định được, đầu tiên phải xem tình hình rồi mới tiếp được.

      Vì vậy hai người mở kênh bang phái ra, mọi người đều đến Tô Uyển. Ác ma sai —— bị bán đứng rồi. màn hình khắp nơi đều biết “Quả Lạc Hỏa Diễm là tên phản đồ”. “ ta có liên hệ với Ma giáo”. Còn có số câu khá khó nghe, có người muốn nhân cơ hội “ ăn máng khác” sang bên Ma giáo. 囧 Tô Uyển bất đắc dĩ.

      Trong lòng Tô Uyển ngoài bất đắc dĩ còn có chút tức giận, là phản đồ. Nếu khó nghe, cho dù mật báo bọn họ cũng thể đánh thắng Đệ nhất bang. Nhưng những người đó như vậy làm cảm thấy khó chịu. Đánh mạnh lên bàn phím cho hả giận, gõ mấy câu :

      【 bang phái 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Các cậu điên rồi? mình là phản đồ? Các cậu có nhầm ? Tiểu hoàn tử, mình bảo cậu dẫn đội về thành mà? Cậu dám là mình bảo vậy sao?

      【 bang phái 】Đối Ất Tiên An Cơ Phân Phiến: Lúc ấy mình còn tưởng cậu để mình làm đội trưởng, ngờ lại để cho người cấp bậc thấp làm. Chỉ vì lúc đầu mình tin tưởng cậu, cậu vì đại cục mà suy nghĩ, tại sao để mình làm đội trưởng?

      Mẹ nó, ra tiểu hoàn tử cho mọi người về thành cũng để tiểu bổ nhào làm đội trưởng. Mặc dù rất khả nghi nhưng mà vừa rồi ác ma với đó là nam vì người đó trong tin nhắn thoại. biết vì sao Tô Uyển lại tin tưởng lời của ác ma. Bởi vì ta tên của ? Hay là ta giống người xấu?

      【 bang phái 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Tiểu hoàn tử, tại sao cậu câu nào?

      【 bang phái 】Dâu tây tiểu hoàn tử: mình vừa mới thấy. Sau khi cậu mình nhắn tin muốn để tiểu bổ nhào làm đội trưởng nhưng cậu ấy do dự. Chưa kịp làm gì bọn mình bị công kích.

      【 bang phái 】Đối Ất Tiên An Cơ Phân Phiến: Tiểu hoàn tử cậu muốn vu oan cho mình đúng ? Lúc đó cậu tự nhiên đứng lại bất động, tất cả mọi người đều biết. Mình còn biết lúc đó cậu dừng lại làm gì, bây giờ nghĩ lại chắc là cậu mật báo cho kẻ địch vị trí của chúng ta! Còn nữa, cậu lấy gì chứng mình là từng nhắn tin cho mình.

      Tô Uyển nhìn thấy lời đó của cậu ta lại có ý khác, ngụ ý muốn : dù là cậu có nhưng kênh thế giới sớm bị trôi mất, có bằng chứng. Vì vậy mục tiêu mà Tô Uyển nhận định lại khá mơ hồ: cả hai người đều rất khả nghi nhưng mà có cảm giác gì đó đúng. Nhưng mà tại quan trọng nhất là phải rửa oan cho mình .

      Thời điểm muốn giải thích gì đó,bỗng nhiên nghĩ tới người: ác ma! Tại sao vừa rồi lại tin tưởng lời ta? Người tấn công bọn họ là Ma giáo đấy! ta mới là người đáng nghi nhất! Nhưng mà nếu như vậy việc lại càng phức tạp!

      Được rồi, thừa nhận là bỏ qua vấn đề này, cứ nghĩ là ta vô hại, nhưng mà với tình hình tại có lẽ liên quan đến ta ... Nhưng tại sao ta lại biết tên mình? Chẳng lẽ lần trước thấy mình và Lãng Tử Long Tâm thế giới?

      Hay là đầu tiên chắc chắn thân phận của ta rồi tiếp! Nhưng rồi Tô Uyển lại nghĩ đến chuyện kì lạ: đó là Hiểu Hiểu bình thường rất nhiều chuyện, lần này lại hỏi đó là ai? Lần trước gặp được Ảnh Chi Long Ngâm ấy lải nhải nửa ngày, lần này lại câu nào! Chắc chắn có chuyện gì biết! Nghĩ thế, Tô Uyển chạy tới chỗ Hiểu Hiểu ngồi, bộ dạng như muốn giết người.

      “Mình hỏi này bạn học Hiểu Hiểu, cậu dường như rất tin tưởng ác ma! Cậu biết ta à?” Hiểu Hiểu thấy Tô Uyển thế, cười thầm trong lòng, nhưng mà lại nghĩ, nếu bây giờ ra quá sớm vui. Vì vậy cố nén cười với Tô Uyển: “Uyển Uyển, cậu giả ngu hả? Vừa rồi cậu chuyện với ta cơ mà?”

      phải mình nhảm với cậu, cậu lại gì! là bực mình ...” Nhìn mặt Tô Uyển đen thui, Hiểu Hiểu cũng giỡn nữa, mà tình huống tại cũng cho phép. Cho nên quyết định thẳng thắn được khoan hồng. Tuy như thế nhưng vẫn thích trêu Tô Uyển, giản sơn dễ đổi bản tính khó dời mà: “Uyển Uyển, ác ma tên gì?”

      “Tên là gì câu tự nhìn được mà! Tên là Satan du đãng! ta tên gì liên quan gì đến ta là ai? Tô Uyển phát hỏa, kêu gào với Hiểu Hiểu. ⊙﹏⊙ Hiểu Hiểu xấu hổ nghĩ thầm: Tô Uyển cậu đúng là cá não. Ngoài miệng vẫn : “Cậu còn nhớ Soái ca của cậu ở lớp học máy tính ?”

      Tô Uyển khẽ nhíu mày nghĩ thầm: “Người nào nhỉ?”. Nhìn biểu tình của ấy, Hiểu Hiểu biết ấy nhớ được gì. Bĩu môi : “Chính là người chơi cùng khu ở Tuyệt Sắc Cửu Thiên với chúng ta ấy! phải cậu ta cho cậu, cậu ta là Lucifer à?”

      ( ⊙ o ⊙) A, Tô Uyển nghĩ ra: “À cậu cậu ta sao, thời gian dài học mình quên mất người này rồi, cậu vừa mình nhớ ra rồi. Vừa vừa tự nhủ: “Lucifer là Satan, Satan chính là đọa lạc thiên sứ, cậu làm mình phải suy nghĩ, là….”

      Hiểu Hiểu biết gì với ấy nữa, nghĩ thầm: Mẹ nó, vừa rồi còn kích động như vậy, bây giờ lại có dáng vẻ này, làm sao Tô Uyển lại được bình thường như thế! Mình cũng nhầm rồi! Sao có thể ấy thiếu não!!! Ai còn ấy thiếu não mình liều mạng! Chuyện xảy ra như vậy mà còn là thiếu não! Dù não có tàn cũng có đầu óc của cá …. (Ốc: đổ mồ hôi-ing, quay quay lại chị ám chỉ Uyển tỉ não cá @@)

      Lời này cũng chỉ dám nghĩ, nếu ra Tô Uyển đánh túi bụi. Được rồi trở lại vấn đề chính, là bang chủ cũng nên ra mặt quản lý mọi chuyện. Vì thế Hiểu Hiểu rất uy nghiêm và chút giả vờ nghiêm chỉnh viết lên thông báo bang:

      【 Thông báo bang 】Tục ngữ sai: Có chứng cứ có chân tướng, chứng cứ có chân tướng. Mong mọi người dùng chứng cứ chuyện!

      Đây là câu đùa giỡn nhưng viết trong thời điểm này cũng có công hiệu! Mọi người yên lặng hơn. Nhưng mà chỉ như thế Tô Uyển cũng thể suy đoán được! đến Tô Uyển! bé này bình thường! biết suy nghĩ gì, cúi đầu vè mặt nghiêm túc.

      bé này bình thường rất ồn ào sao bây giờ tự nhiên yên tĩnh vậy? Nhìn có vẻ như vẫn còn mất hứng vì chuyện này! Hiểu Hiểu nghĩ thầm vì vậy chọt chọt Tô Uyển : “Cậu nghĩ gì vậy? Người xưa chuyện qua đừng nhắc lại, về sau cậu cẩn thận hơn là được. Chỉ là trò chơi thôi mà, cậu cần nghiêm túc thế đâu!”

      Qua mấy giây, Tô Uyển ngẩng đầu lên vẻ mặt vô tội với Hiểu Hiểu: “Nếu ta là Soái ca, mình nên đối mặt như thế nào đây?”. “Ông trời của tôi” Hiểu Hiểu còn tưởng ấy gì khác, cuối cùng lại câu như thế. bé này muốn làm tức chết mới vừa lòng à, quen được ấy xui xẻo tám đời! Hiểu Hiểu than trong lòng.

      Nhưng mà có cách khác, có quan niệm: “ ngày là bạn, cả đời là bạn”. Cho nên chuyện của Tô Uyển cũng là chuyện của . Biết này bị làm khó, nên hỏi chuyện ác ma! Mở hộp thoại chuyện riêng, nhanh chóng nhắn cho ác ma: “Cậu làm thế với bọn mình là được, hãy suy nghĩ chuyện này chút, mình chờ tin từ cậu”.

      Cứ tưởng là phải đợi nhưng ác ma trả lời lại rất nhanh. Cậu ta : “Nếu thế này , để bồi tội, hai bang chúng ta liên minh ! Cả quyền quản lí Ma giáo mình cũng giao cho cậu”. Hiểu Hiểu nghĩ lúc rồi cũng tán thành đề nghị này. Dù sao Ma giáo cũng là đệ nhất bang, dù là thực lực chiến hay thực lực đếm đều đứng đầu, nếu kết liên minh với họ trăm lợi hại.

      Nghĩ như thế nhưng để đảm bảo chuyện may, Hiểu Hiểu vẫn xác nhận lại với ác ma: “Cậu nghĩ kĩ chưa? Nếu thế thực lực của các cậu bị giảm khá nhiều, mà cậu sợ người trong bang đồng ý à?”. Đối với bang của trăm lợi hại nhưng đối với Ma giáo ảnh hưởng lớn! Chẳng lẽ cậu ta vô dục vô cầu? (vô dục vô cầu: mong muốn).

      “Người bên mình, mình tự được, nhưng mà mình có đề nghị, mình hi vọng có thể tiến hành cùng lúc với chuyện liên minh”. Ác ma gõ lên những câu này.

      “Quả nhiên ác ma vẫn là ác ma, còn muốn cò kè mặc cả? Aiz, nhìn người thể nhìn bề ngoài mà!”. Hiểu Hiểu nhếch đầu lên, nhìn Tô Uyển dựa vào bàn máy tính nhìn và ác ma chuyện, phát biểu ý kiển của mình.

      “Mình muốn xem tên bại hoại này muốn cái gì nào?” xong tiện tay cầm chai nước trái cây Hiểu Hiểu để cạnh bàn uống hớp.

      Ai ngờ Tô Uyển còn chưa nuốt ngụm nước trái cây, ác ma viết: “Mình hi vọng cậu giao Tô Uyển qua bên mình, về sau mình phụ trách ấy”.

      Nhìn thấy lời này, Tô Uyển làm chuyện rất tốt: Đem toàn bộ nước vừa uống vào phun hết lên màn hình laptop Apple mà Hiểu Hiểu thích nhất, làm cho cái máy tính được tắm nước trái cây miễn phí. Chuyện tiếp theo dùng đầu gối nghĩ cũng biết được

      Hiểu Hiểu kịp trở tay với tình huống trước mắt, gào khóc thảm thiết: “Tô Uyển Uyển, ông đây liều mạng với cậu!!” Trong lúc tức giận, “bà” cũng thành “ông” rồi. Hiểu Hiểu bị Tô Uyển làm cho tức chết, chắc chắn này là do trời cao phái xuống đày đọa . “Tô Uyển! Mẹ kiếp! Mình ở với cậu chả có chuyện gì tốt cả! Cậu có giỏi cút xa xa chút! Nhanh lên chút, cậu mau !”

      Rồi như nghĩ ra cái gì, Hiểu Hiểu nhanh chóng lau nước trái cây màn hình, vội vàng gửi cho ác ma: “Được được được, cậu mau chóng đưa ấy , có thể mang mang luôn! Chỉ cần xuất trước mặt mình là được, mình sắp bị ấy làm tức điên lên rồi!”. Mục Úc ngồi trước máy tính thấy được tin này, tay nâng má, khóe miệng khẽ giơ lên.

      “Tiểu bình quả ngu ngốc, mình cứ tưởng cậu chỉ quyến rũ mình mình, ngờ cậu đói bụng ăn quàng, tha cho người nào, đừng trách mình vui!”. Mục Úc tự nhủ. Hừ! Đến lúc đó mình ngày ngày bắt nạt cậu! Cậu nghĩ thầm, ngón tay thon dài trắng noãn gó nhanh bàn phím, nhìn cậu như tinh linh xinh đẹp, nhưng mà tinh linh này có hơi hướng ác ma.

      “Tốt, lời định”. Mục Úc được làm được, hệ thống thông báo: “Bang chủ Ma Giáo Satan Du Đãng muốn kết liên mình với bang hội của bạn”. Hiểu Hiểu ấn có. Hệ thống lại thông báo: “Bang hội Ma giáo và Bang hội Ám dạ liên minh thành công”. Quả nhiên rất giữ lời hứa, Hiểu Hiểu thực phải là quân tử rồi! ( thực ra vừa là tiểu nhân vừa là nữ nhân).

      [1] trong convert là nữ cơ, như chương trước ta cũng dịch là nữ @@~ nhưng sang chương này đoạn sau nó lại là nam. Ta nghĩ nó là nam vì nghi ngờ Tiểu hoàn tử ngờ giọng là nam. Thế nên ta để nam thế này

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 11: Tiểu bình quả, biết em, khổ:

      “Tiểu bình quả ngu ngốc, cứ tưởng em chỉ quyến rũ mình , ngờ em đói bụng ăn quàng, tha cho người nào, đừng trách vui!”. Mục Úc tự nhủ. Hừ! Đến lúc đó ngày ngày bắt nạt em! Cậu nghĩ thầm, ngón tay thon dài trắng noãn gó nhanh bàn phím, nhìn cậu như tinh linh xinh đẹp, nhưng mà tinh linh này có hơi hướng ác ma.

      “Tốt, lời định”. Mục Úc được làm được, hệ thống thông báo: “Bang chủ Ma Giáo Satan Du Đãng muốn kết liên mình với bang hội của bạn”. Hiểu Hiểu ấn có. Hệ thống lại thông báo: “Bang hội Ma giáo và Bang hội Ám dạ liên minh thành công”. Quả nhiên rất giữ lời hứa, Hiểu Hiểu thực phải là quân tử rồi! ( thực ra vừa là tiểu nhân vừa là nữ nhân).

      Hiểu Hiểu vào bang hội, định điều chỉnh lại chức vụ trong bang, nghe thấy Tô Uyển ai oán kêu: “Hiểu Hiểu, cậu đừng bán mình được ...?”. Bây giờ “nhân viên vệ sinh”, dùng nước tẩy chuyên dùng cho máy tính, lau sạch màn hình và bàn phím cho Hiểu Hiểu. Hiểu Hiểu liếc cái: “Hừ! Mặc kệ!”.

      Thấy Hiểu Hiểu “nhân nhượng” với nữa, Tô Uyển vội vàng giả vờ đáng thương: “A! Cậu có nhân tính! Chúng ta ở chung chỗ nhiều năm như vậy .... (bị Hiểu Hiểu trừng mắt lập tức lại) bạn bè nhiều năm, cậu lại thấy chết mà cứu! Bán mình cho ác ma!”. xong còn ôm lấy tay phải của Hiểu Hiểu, cọ xát vào cánh tay ấy.

      Hành động này làm Hiểu Hiểu rùng mình, vội rút tay của mình về, sau đó đoạt lấy con chuột, sợ rằng chậm chút lại bị Tô Uyển tóm lấy tay. Trong tiếng kêu sợ hãi của Tô Uyển, Hiểu Hiểu nhanh chóng sửa đổi vị trí đá nàng sang ma giáo. Giải quyết xong!~ Hiểu Hiểu vỗ vỗ tay, bực mình nhìn Tô Uyển: “(#‵′) Mẹ nó, cậu mau rửa tay, nước trái cây dính dính bẩn quá”.

      Cứ như thế, Tô Uyển chỉ là nhân viên vệ sinh mà còn bị bán sang cho “ác ma” để làm lao động khổ cực, tất nhiên điều sau la do Tô Uyển tự YY (tưởng tượng) trong đầu. Tô Uyển tự an ủi mình: được rồi, tất cả vì thịnh suy (lên xuống) của Ám dạ bang hội, đành phải hi sinh vì tập thể... ra đâu có bị thiệt, chỉ bị bán cho “ác ma” mà thôi, về sau ít tham gia các hoạt động bang hội.

      Nhưng mà Tô Uyển nghĩ nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy mình hi sinh rất lớn! được, hi sinh vì bang hội như thế, phải có chút thù lao gì chứ? lấy miếng vải từ trong túi xách laptop Apple, lau lau màn hình laptop, đúng như dư đoán hấp dẫn chú ý của Hiểu Hiểu.

      “Sao cậu còn ở đó hóng mát, cậu muốn làm trò gì với màn hình máy tính mới mua của mình? Đừng cản trở mình và Diệp Tử làm nhiệm vụ tình lữ”. xong bực mình liếc Tô Uyển cái. Tô Uyển biết lúc nãy mình làm gì nhưng vẫn phải tranh thủ lợi ích cho mình.

      “Hiểu Hiểu, cậu và Diệp Tử ngày nào cũng thế, việc gì phải vội ngọt ngào ... (bị Hiểu Hiểu trừng mắt lần nữa) à , mình muốn là làm nhiệm vụ tình lữ, vậy có ai dẫn mình rồi? Mình muốn luyện cấp để còn giúp cho thực lực của bang chúng ta ..”. Hiểu Hiểu nghe nửa câu đầu chỉ như gió thoảng bên tai, nhưng nghe được nửa câu sau rất kích động.

      Đúng thế Hiểu Hiểu bang chủ để ý nhất là bang hội của mình, còn nữa lúc trước thúc giục Tô Uyển thăng cấp, ấy còn nhàn nhã gấp, chẳng lẽ hôm nay trúng tà? Chắc là có mục đích gì? (#‵′) mẹ nó, chắc chắn là có mục đích, nếu ấy tốt bụng như thế? Hiểu Hiểu gán cho Tô Uyển danh xấu.

      , bên trong cái đầu của cậu lại nghĩ cái gì? phải thương lượng với mình, mình chắc chắn mang cậu về! giờ cậu thuộc về ác ma, mình và Diệp Tử thể dẫn cậu nữa. Cậu, , tìm, cậu, ta, !”. Mấy chữ cuối cùng Hiểu Hiểu nhấn mạnh vô cùng ràng. Hừ, dù sao cũng giao dịch, mà đưa đại phiền toái (phiền toái lớn) ném cho ác ma cũng tốt, ít nhất mình cũng được thảnh thơi.

      Tô Uyển thấy được lại chuyển ý đồ: “A, mình nhớ hồi mới chơi cậu với mình có người bạn rất lợi hại, muốn giới thiệu làm sư phụ cho mình? Thế bây giờ có thể giới thiệu sư phụ cho mình được chưa?”.

      Hiểu Hiểu lúc này mới nhớ đúng là bằng hữu định giới thiệu cho Tô Uyển. Nhưng mà suy nghĩ lại, Tô Uyển muốn tìm sư phụ tại sao lại chọc tức đến ? Hừ, mình khó chịu cậu cũng đừng vui vẻ! Hiểu Hiểu nhanh chóng chuyện với ác ma, đưa tọa độ của Tô Uyển cho cậu ta, để cậu ta đến đây.

      Tô Uyển ở bên cạnh Hiểu Hiểu thấy ấy đánh dòng chữ: “Bây giờ Tô Uyển là người của cậu, cho nên mình muốn làm gì cũng nên lấy đồng ý của cậu, mình muốn tìm sư phụ cho cậu ấy, cậu thấy thế nào?”. Tô Uyển thấy những lời này tức giân quát: “Cái gì? Vì sao lại mình là người của ta, mẹ nó, mình là người tự do, là người tự do”. ( hả tỉ?)

      Ác ma ở bên máy tính thấy những lời nay tâm tình rất tốt, hớn hở : “Ừ chỉ cần cậu cho mình biết đấy là ai thôi!”. Hiểu Hiểu để ý Tô Uyển khóc lóc thảm thiết, trực tiếp trả lời: “OK, mình tìm ta đến rồi lập tổ đội chuyện”.

      Ác ma lời nào ý ngầm cho phép. Hiểu Hiểu mở dnah sách bạn tốt, nhắn tin cho người là [Gió Lạnh Xào Xạc]: “Có người đẹp muốn giới thiệu cho , ở (tọa độ của và ác ma)”. Người đó vừa nhận được tin nhắn rất nhanh đến nơi.

      Tô Uyển với Hiểu Hiểu “Chờ chút” rồi nhanh chóng bò lại chỗ máy tính của mình, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến lợi ích của , thể biết gì được. Mà Xào Xạc vừa chấp nhận lời mời tổ đội kêu la: “Người đẹp ở đâu? Người đẹp ở đâu?!!”.

      Tô Uyển đổ mồ hôi -_-|||, nếu để đại sắc ma(rất háo sắc) làm sư phụ mình tốt, lúc muốn phát biểu ý kiến người phản đối. Ác ma vừa nhìn thấy người đến, trong lòng tốt, vội gõ: “Người này tuyệt đối được!!”.

      Đầu tiên đại sắc ma Xào Xạc chú ý đến ác ma nhưng cậu ta làm lộ mình: “A, đây phải là tiểu buồn bực à? Chẳng lẽ người đẹp mà Hiểu Hiểu muốn giới thiệu cho ta là ?”. Cố nén ý nghĩ muốn ói, ác ma phản bác: “Tại sao còn chưa chết = =|| còn nữa, ông đây phải là !!”.

      Trời ơi, cái miệng ngu ngốc, mình như vậy Tiểu Bình quả cười nhạo mình, làm sao bắt nạt ấy được nữa! “Tôi rồi, ai làm sư phụ của ấy cũng được chỉ được!”. “À, cậu có thành kiến với tôi đến thế cơ à?” Xào Xạc ra vẻ đáng thương, đồng thời nhắn tin mật cho ác ma: “Chẳng lẽ cậu quên mọi chuyện rồi?”.

      (#‵′) mẹ nó! Lần đầu Mục Úc rất muốn mắng chửi người, nhưng mà cậu cũng dám xung đột với Xào Xạc. Mà Đại sắc mà là người như thế nào? Chỉ hỏi thế cũng làm cho ác ma rợn tóc gáy! Aiz, chọn nhầm bạn tốt, chọn nhầm bạn tốt! Ác ma thở dài, đến Xào Xạc cậu lại nghĩ đến những chuyện bi thảm từ khi quen ta.

      ********
      Sở Phong Hàn (Gió Lạnh Xào Xạc) là người bạn ác ma quen được ở diễn đàn hacker nào đó, ở trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên ta cũng là người hai mặt vừa là người chơi, vừa là GM. Nhưng mà thân phận là người sáng tạo ra trò chơi này, tại cũng là kỹ sư thiết kế của [Tuyệt Sắc Cửu Thiên]. Mặc dù làm GM mất niềm vui khi PK, nhưng đánh BOSS, xoát quái ta rất lợi hại.

      Để ta làm sư phụ của Tô Uyển ở phương diện nào cũng là lựa chọn tốt nhất. chỉ giúp ấy nâng cao năng lực vào phó bản, cũng giúp Tô Uyển tránh được những PK ác ý hoặc là chút hành vi trả thù. Nhưng mà! Lần thứ nhất đại sắc ma may vào máy tính của cậu, biết được thân phận của cậu, mà cũng biết được nhiều bí mật mà cậu cho ai biết.

      Có nhiều bí mật của cậu, chỉ có những chuyện ngày xưa của cậu, mà đặc biệt trong máy tính còn có những tấm ảnh của Tô Uyển qua các thời kì (mặc dù số lượng nhiều lắm, bao gồm cả hình người nào đó COS). Nhưng mà đối với Mục Úc, để cho ấy biết vẫn tốt hơn....

      để sau này ấy lại cậu “muốn ấy” ( muốn hả ca :v), như thế cậu có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng sạch! Từ lần trước có vết xe đổ, dù cậu sau đó cũng bị Tô Uyển làm nghẹn họng, cho nên nên để cho ấy biết nhược điểm của mình!

      Nhưng mà nhược điểm này lại ở trong tay Đại sắc ma, nếu ta ở gần Tô Uyển chỉ sợ bí mật bị tiết lộ. Nhưng mà Xào Xạc là ai, sớm biết Mục Úc nghĩ như vậy, những lùi bước mà còn dùng việc này để uy hiếp cậu, đúng là tà ác! ( ác, còn có người ác hơn http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif).

      ********
      “Chẳng lẽ cậu thực quên rồi!” (⊙o⊙) ....Ác ma gì nếu thế để dùng áp lực ép xuống vậy! Nhưng mà nghĩ đéno Tô Uyển khuôn mặt quả táo đáng , khi cười lên lộ ra đôi răng mèo (o_O). Aiz, nhận cũng được mà nhận cũng được.

      còn cách nào khác, ác ma với Đại sắc ma: “Tôi cho biết, nếu dám cho ấy biết, tôi làm cho muốn chết mà được. Nếu hiểu hãy thu ấy làm đồ đệ !”.

      Xào Xạc cảm giác là tiểu tử Mục Úc này đó? ╮(╯▽╰)╭ yên tâm , có hứng thú với người mà ngực dính vào lưng, chỉ hứng thú với những người có vóc người nóng bỏng. Nhưng mà con đều đáng tin, bây giờ chỉ có hứng thú với mèo thôi.

      【 hệ thống 】Người chơi Gió Lạnh Xào Xạc muốn thu bạn làm đồ đệ, có đồng ý hay ?

      【 đội ngũ 】Satan Du Đãng: bái ta là sư phụ !

      Tô Uyển hiểu, vừa rồi phải ác ma là người phản đối đầu tiên sao? Sao giờ giờ lại giục ? Trong phòng Hiểu Hiểu cũng thúc giục mau bái sư, “Ừ” tiếng, rồi ấn “Có”.

      【 hệ thống 】Người chơi Gió Lạnh Xào Xạc trở thành sư phụ của bạn (sau này được hưởng kinh nghiệm thầy trò).

      【 đội ngũ 】Hiểu Hiểu: Xào Xạc vậy em giao ấy cho , em và Diệp Tử làm nhiệm vụ tình lữ.

      【 hệ thống 】Người chơi Hiểu Hiểu rời khỏi đội ngũ.

      【 đội ngũ 】Gió Lạnh Xào Xạc: Uyển Uyển, gọi tiếng “sư phụ” .

      (#‵′) mẹ nó, tại sao cả thế giới đều biết tên vậy! chưa kịp nổi giận ác ma .

      【 đội ngũ 】Satan Du Đãng: Trong trò chơi đừng gọi như thế, có nhiều người biết tên cũng phải là tốt! cũng biết chuyện đó mà!

      【 đội ngũ 】Gió Lạnh Xào Xạc: thế phải gọi ấy là gì?

      【 đội ngũ 】Satan Du Đãng: tự nghĩ !

      【 đội ngũ 】Gió Lạnh Xào Xạc: à, “tự nghĩ ”, chúng ta cùng đánh BOSS nào!

      Lời này vừa ra, ác mà và Tô Uyển cùng囧 ... .....! Đây là con người như thế nào? là xui xẻo. Ác ma và sắc ma dẫn Tô Uyển phó bản. Nhưng mà Tô Uyển lại nhớ đến đại thần Ảnh Chi Long Ngâm. Lần trước người ta giúp , vậy mà chút cảm ơn cũng có, giờ nghĩ lại có vẻ đúng.

      Suy nghĩ lúc, Tô Uyển nhắn tin cho Ảnh Chi Long Ngâm: “Lần trước cảm ơn giúp tôi, tôi còn chưa cảm ơn ... Ngại quá, tôi thỉnh thoảng hay quên. Haha!” Tô Uyển lời này chính mình cũng cảm thấy rất giả, chắc là người ta cũng nghĩ như thế.

      Nhưng mà Ảnh Chi Long Ngâm đâu phải người bình thường! Đại thần vẫn là đại thần, coi như có chuyện gì: “À, sao cả”. Aiz, sao lại lạnh nhạt như thế, chẳng lẽ tức giận à? Tô Uyển nghĩ thầm: “A! Lần trước ngại quá, nhưng mà tôi có gì để cảm ơn , nếu tôi lấy thân báo đáp được ?”. Nửa câu sau Tô Uyển đùa để Ảnh Chi Long Ngâm vui lên nhưng ngờ ta lại đáp “Tốt”, hoàn toàn im lặng. Giờ có thể hiểu cái gì là tiền mất tật mang, tự nhiên lại bị hiểu nhầm là . ---||| “(⊙o⊙)” Tô Uyển biết gì, hôm nay đều biết nhìn người. Hai người im lặng ai cũng gì đến mấy phút.

      Tô Uyển theo hai người kia cũng lên được cấp. Đổi chỗ mới, ba người lại tàn sát. ra chỉ có ác ma và sắc ma đánh quái, Tô Uyển tiếp tục chuyện phiếm với Ảnh Chi Long Ngâm.

      Ảnh Chi Long Ngâm biết Tô Uyển đùa với , nên cũng lại: “ ‘lấy thân báo đáp’ cần, nhưng 7 giờ rưỡi tối thứ 6 tuần này, tôi diễn tấu Piano ở học viện nhạc XX, hi vọng em có thể đến cổ vũ”.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :