1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Tuyệt sắc phong lưu - Hồ Mỹ Nữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4: Ta thể bỏ qua mỹ nhân này (1)
      4.1
      Sau khắc, cửa lớp học mở ra, bóng dáng màu trắng đạp cửa vào, hấp dẫn hoàn toàn cái nhìn của Tô Uyển.

      Nhìn thấy đầu tiên đó là dung nhan tuyệt mỹ, lông mài dài hơi cong, đôi mắt hẹp dài trong trẻo mà lạnh lùng, cái mũi thẳng băng làm cho ngũ quan thêm sinh động, mà cánh môi xinh đẹp có màu sắc cũng rất tự nhiên, làn da trắng như tuyết, nhìn mê người đến nỗi Tô Uyển dừng lại tất cả động tác, dời mắt được cũng quên hô hấp.

      Phong cách lạnh lùng, thần thái cao ngạo, dung nhan lại càng khuynh thành, vừa giống như hoa lan ưu nhã vừa giống như mẫu đơn cao quý, phong thái tuyệt mỹ người nào có.

      Định đứng lên đến gần, ngờ lại gây nên tình xấu hổ! bị vấp cái bàn!

      Ngay tức khắc bụi đất bay đầy trong phòng học đồng thời có tiếng vang lớn, đến tiểu mỹ nhân cũng quay lại nhìn “Má ơi, mất mặt chết được ... Ở ngay trước mặt soái ca ngã chổng vó! Làm hỏng kế hoạch làm quen của ”. Tô Uyển lấy tay xoa trán. Bất đắc dĩ nghĩ ở trong lòng.

      Trong khắc, Tô Uyển hy vọng mặt đất xuất cái lỗ để chui vào. Nhưng mà có, được rồi, nằm giả chết là được. >__<

      Cách xuất như thế này mới mẻ, đúng là đặc sắc. Soái ca nhìn cảnh trước mắt, mặc dù cảm thấy khôi hài, nhưng tập mãi cũng thành thói quen. Bởi vì khi nữ sinh nhìn thấy cậu, chuyện gì cũng có thể làm ra. Cho nên cậu cũng nhìn, qua chỗ Tô Uyển nằm quay đơ.

      Từ bốn phía vang lên tiếng cười giễu cợt. Còn có người to gan : “Nhìn sắc nữ kìa, thê thảm, haha.... Úc vương tử cũng để ý đến ấy, haha!”

      Vừa nghe thấy có người , Tô Uyển lập tức bật dậy. Ta XXX, lại có người dám ! Muốn chết hả! muốn xem ai dám như thế.

      Ngay khi quay đầu lại, đám người xôn xao: “A! Là Uyển đại tỷ! Tiểu Uyển đại tỷ tức giận... Mọi người mau im lặng!” Trong lớp thanh, tất cả yên tĩnh cách lạ thường.

      Vậy “Tiểu Uyển” là nhân vật như thế nào? Đáp án: Các trường trung học đại học ở thành phố A, người người đều biết truyền thuyết về Nữ Ma Đầu. Nghe dáng người gầy gò nho nhưng mà có sức mạnh gì sánh kịp, khi học trung học cơ sở, mình có thể đánh bại 10 nam sinh trung học phổ thông.

      Chuyện này cũng khá lâu rồi, lâu đến nỗi phải quay lại thời điểm Tô Uyển vừa vào học.

      ********
      Thời điểm vừa vào đại học, Tô Uyển và Diệp Hiểu Vũ tám chuyện ở trong lớp. biết bạn học Diệp Hiểu Vũ sai chỗ nào, Tô Uyển vỗ cái lên bàn, cái bàn vỡ làm hai mảnh, tất nhiên đây là tình huống trong mắt các bạn học.

      ra việc như thế này: Diệp Hiểu Vũ là ủy viên lớp, đúng ngày đó có cái bàn hỏng. “Uyển Uyển, đem cái bàn hỏng này sửa với mình! Nếu đem sửa giáo sư lại cằn nhằn mình”. Hiểu Hiểu bất đắc dĩ .

      “Cái bàn này làm sao hỏng rồi? Sao mình thấy thế? Cậu có xác định ? Để mình thí nghiệm xem!” xong Tô Uyển dùng lực mà cho là , vỗ lên bàn, kết quả cái bàn bị hỏng.

      Các bạn trong lớp thấy màn này, liên tưởng Tô Uyển và Nữ ma đầu với nhau. Trùng hợp tên của Tô Uyển có chữ “Uyển”, nên mọi người suy đoán là nữ ma đầu “Tiểu Uyển” trong truyền thuyết.

      Tô Uyển biết mọi người là Nữ ma đầu cũng để ý. Ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền mình chính là nữ ma đầu “Tiểu Uyển” kia, hơn nữa vừa xảy ra màn như thế, khiến mọi người được lý giải sâu sắc cái gì là “Tai nghe là giả, mắt thấy mới ”.

      Dù sao và Hiểu Hiểu từ thích đánh nhau, trong trường học hai người nổi tiếng là đại tỷ. Nhưng mà nếu có nữ ma đầu xuất , cũng sợ. Đối với chỉ là chuyện . Nhưng mà Hiểu Hiểu quen với Diệp Tử nên “dịu dàng nho nhã” hơn nhiều, tất nhiên, đó đều là chuyện sau này.

      ********
      “Tiểu Uyển đại tỷ tức giận ..... Mọi người mau im lặng!” Những lời này thực ràng, tiểu mỹ nhân cũng nghe thấy. Đôi mày đẹp hơi nhíu, nhìn người lời này, lại nhìn nữ sinh còn nằm mặt đất sau lưng. tìm ra chỗ nào giống Nữ ma đầu.

      Sao lại xui xẻo như vậy! Tô Uyển cực kì tức giận, chỉ thế, còn lãng phí cơ hội tốt làm quen với soái ca! Thay bằng bộ mặt hoa si, nhìn soái ca cách xa , thắt lưng đẹp .... Đáng giận!

      Được rồi, có người bạn từng dạy : Thà hối hận trăm lần, cũng thể tiếc nuối lần. Vì vậy Tô Uyển lại đứng lên chuẩn bị đến gần.

      Nhưng mà vừa được vài bước, soái ca nghe được thanh, dừng lại xoay người khiến Tô Uyển vừa vặn đụng vào mùi hương dịu dàng. Mà Tô Uyển theo quán tính, đôi tay vòng thắt lưng mà mơ ước.

      Ôi chao! Ngực soái ca ấm áp, thơm. Khác với mùi nước hoa của những nam sinh khác, mùi thơm của soái ca là mùi sữa tắm ngọt ngào, lại có mùi của hoa hồng.

      Tô Uyển nuốt nước bọt “Ực” cái, mà này còn ở trong ngực soái ca cọ xát, khiến cúc áo sơ mi của soái ca bị mở ra, lộ ra cảnh xuân.

      Lúc này Tô Uyển còn đắm chìm trong làn hường dịu dàng, bị gióng trầm thấp giàu từ tính cắt ngang “Buông ra, cách xa tôi thước”. Tuy giọng rất hay, nhưng mà ... rất đả thương người...Tô Uyển cảm thấy mất mát. Nhưng mà nếu soái ca , thể rời mùi hương dịu dàng đó được. Nhưng mà nhìn mặt ai đó càng ngày càng đen, Tô Uyển vội vàng buông soái ca, cách xa thước.

      Vẻ mặt có gì qua Tô Uyển, mà thấy soái ca chạy cũng vội vã. Đuổi theo người ta bắt đầu tự giới thiệu mình: “Soái ca, soái ca, mình tên là Tô Uyển! Mình mới đến khóa học này, môn tin học mình được tốt lắm, cậu có thể ở cùng tổ với mình ?”

      “Đông” Đây là thanh đụng đầu vào mặt bàn, sau khi Hiểu Hiểu nghe Tô Uyển như thế. “Mẹ nó, cậu cái gì vậy...#¥%&....” Nhưng rồi Diệp Tử vỗ sau lưng Hiểu Hiểu, rồi hướng Hiểu Hiểu ánh mắt “Xem kịch vui”, mà Hiểu Hiểu cũng ngại ở trước mặt Diệp Tử nổi giận.

      Vào lúc này, tiêu điểm chú ý của mọi người đều tập trung người soái ca. Dáng vẻ của soái ca tỏ vẻ sao cả, giống như quen cảm giác bị mọi người nhìn chăm chú. Cậu liếc xéo Tô Uyển cái, lúc sau, lạnh lùng khạc ra câu: “ phải hai người ngồi phía sau biết à? Lúc nãy ngồi chung chỗ với bọn họ mà.”

      Lời còn chưa dứt Tô Uyển vội vàng phủi sạch quan hệ: “ biết, mình biết ... Mình chỉ biết mỗi cậu thôi soái ca!” Muốn đuổi , đừng đến cửa, cả cửa sổ cũng có!

      Mà Hiểu Hiểu nghe được lời này, đầu thấy choáng váng, nghĩ thầm: Cứt, cậu đừng có mà về kí túc xá, về kí túc xá là mình giết chết cậu! Cái đồ trọng sắc quên bạn!

      Soái ca bị Tô Uyển điểm danh, khóe miệng giật giật vài cái. Đúng lúc này giáo sư vào lớp, cậu vội vàng tìm chỗ ngồi xuống. Cứ tưởng rằng vì vậy Tô Uyển bỏ qua, ngờ hoàn toàn “ hổ thẹn còn thấy vinh quang” ngồi xuống bênh cạnh cậu, kéo cái ghế bên cạnh rồi đặt mông xuống. Cậu muốn tức giận, thể làm gì khác hơn là thầm ở trong lòng: “Được rồi .....”

      Giáo sư bắt đầu điểm danh như thường lệ “Tần Thọ!”, “Có!”, “Đỗ Tử Đằng”, “Có”, “Diệp Hiểu Vũ” “Này đây, này đây ... ( thầm nho ) chuyện này giống nhau, phiền phức”. Diệp đại tiểu thư bị điểm danh tùy tiện phất phất tay, sốt ruột đáp, làm tiểu lão đầu đáng thương mồ hôi rơi như mưa. (Ốc: ~~! Đoạn này chém bừa)

      Lợi dụng lúc điểm danh, Tô Uyển giọng với soái ca: “Sắc mặt hồng nhuân, khí sắc rất tốt, chẳng nhẽ cậu dùng Đại Bảo?” Vào lúc này, cảm thấy soái ca rất là ngon miệng ... Hơn nữa, day tay của cậu rất tốt! (đây là lời bài hát trong “Tuyệt sắc tiểu thụ 2”. Tuy lời như thế nhưng Tô Uyển cũng hiểu ý tứ của nó).

      “Tô Uyển!” “Ở đây, ở đây, .... ( giọng thầm) điểm danh cái gì, chỉ là môn học tự chọn mà còn phải làm như thế ...” Quấy rầy cùng soái ca bồi dưỡng tình cảm, cho dù là giáo sư cũng thể tha thứ!

      Gặp phải tình huống như thế này, người ngồi đằng sau bất đắc dĩ lau mồ hôi: xem ra tại con đều có xu thế mạnh mẽ như thế, cậu theo kịp được bọn họ rồi.

      “Mục Úc!” “.....” Vì sao thanh vang lên? Bởi vì người bị điểm danh dùng ánh mắt hung dữ nhìn ông. Người này chính là soái ca trong miệng Tô Uyển. Bởi vì vừa mới bị đùa giỡn nên vô cùng buồn bực, nhưng ngại vì hình tượng của bản thân nên thể nổi giận. Vì vậy giáo sư đáng thương của lớp tự chọn bị cậu chọn làm đối tượng trút giận.

      ngồi bên cạnh soái ca, Tô Uyển cũng phát cậu khác thường, mà YY cậu: “Soái ca gọi là Mục Úc” Tô Uyển thầm nghĩ, cả người liền hóa thành hủ nữ tà ác: bởi vì [Mục Úc] = [tắm rửa], hàaaaaa ! Soái ca tắm, =w= hình ảnh kia nhất định rất tốt. Nhưng Tô Uyển dừng lại và suy nghĩ chút, cái tên này nghe quen quá. Hình như từng nghe ai nhắc đến.

      Gào khóc....Hóa ra cậu ta chính là Mục Úc, hot boy nổi danh học viện! Từ sống ở nước , cha là người , ở Trung Quốc có xí nghiệp Khóa Quốc, mẹ là người Trung Quốc, vẻ đẹp của được di truyền từ mẹ. Bình thường đến công ty học, cho nên rất ít khi đến trường học.

      --- ------ ------ ------ ------ ---
      Phong Vũ Yên, Winterhonglak thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      4.2
      Có thể học cùng lớp với soái ca là phúc khí tu luyện mấy đời! Chỉ có điều, soái ca đối với hơi lạnh lùng. Nhưng mà làm sao Tô Uyển có thể bỏ qua cho cậu ta? Vì vậy sau khi sắp xếp mọi thứ, lại tìm cớ đến gần bắt chuyện.

      “Soái ca, cậu có vẻ rất thạo về máy tính, mình biết làm cái đó, cậu có thể giúp mình được ?” Tô Uyển vừa vừa lại gần Mục Úc. Cậu ta cũng quay đầu lại, làm bài tập của cậu. Tô Uyển thấy soái ca chăm chú nhìn máy tính, bỏ rơi , nhưng cũng tức giận, trong cái đầu dang tính xem làm thế nào ăn được đậu hủ của soái ca.

      Cuối cùng Tô Uyển cũng có cơ hội, thừa dịp soái ca lơi lỏng cảnh giác, đem móng vuốt đưa về phía thân hình như rắn nước của Mục Úc. Nhưng bàn tay cậu ta bắt được bàn tay muốn làm chuyện xấu của Tô Uyển, trong con ngươi trong trẻo nhưng rất lạnh lùng. Thấy vậy Tô Uyển hé ra khuôn mặt tươi cười : “Soái ca, mình thấy cậu để ý mình nên mình muốn gọi cậu mà thôi” :))

      Mục Úc nhíu mày, giá này, tại sao chuyện sỗ sàng như thế cũng làm được! Hơn nữa đối phương còn là con trai, quá lớn mật và cũng biết rụt rè. Về sau cậu mới biết trong từ điển của người bạn Tô Uyển có từ “rụt rè”, bởi vì “rụt rè” có thể ăn thay cơm sao, haha. (Ốc: :)) tỷ mặt dày vô địch)

      Thấy soái ca lời nào, Tô Uyển giả vờ đáng thương giật giật cánh tay bị Mục Úc tóm được, trong mắt dâng lên hơi nước: “Soái ca, khí lực của cậu lớn, đay tay mình rồi.... Cậu có thể buông tay rồi chúng ta từ từ chuyện?” Từ từ là tốt nhất, đúng với tính toán của Tô Uyển.

      Lúc đó Mục Úc cảm thấy nếu như mình nước mắt của người bạn Tô Uyển ngừng rơi xuống. Sau này cậu mới biết tất cả đều là giả bộ! muốn khóc khóc, muốn cười cười, khắc trước có thể cười to, khắc sau có thể gào khóc. Biết , coi như cậu xui rồi.

      Thấy soái ca lên tiếng, Tô uyển lại mở đôi mắt to vô tội nhìn Mục Úc, lại còn nháy mắt, nháy nháy mắt, nhắc nhở cậu nếu cậu đến điều mà muốn nghe nước mắt rơi xuống. Ở xa xa Hiểu Hiểu thấy thế, bất đắc dĩ xoa đầu, với Diệp Tử: “Tô Uyển quay phim đáng tiếc.”

      Mà soái ca cũng gì thêm, ra là lười với , quay đầu tiếp tục làm bài tập. Tô Uyển cũng ngu, thấy soái ca giúp mình cũng thể làm bài tập. Chiêu này dùng được dùng chiêu khác! Tô Uyển thu nước mắt lại, sau đó với soái ca: “Cậu lợi hại như vậy cũng cho mình xem bài, hẹp hòi! .... ( lảm nhảm) cho ôm, cũng cho sỗ sàng, bài tập cũng cho nhìn, hừ!”

      Bị Tô Uyển đọc được suy nghĩ trong đầu, Mục Úc rất muốn ngăn cái miệng nhắn lảm nhảm đó lại. Cậu quay đầu uy hiếp Tô Uyển: “Câm miệng!” Sau đó quay đầu lại giọng lẩm bẩm: “Ầm ĩ chết ...”.

      Tô Uyển nghe như thế, cái đầu rủ xuống, bộ dạng như con cún bị người ta vứt bỏ khiến Mục Úc rất muốn vài câu dễ nghe an ủi . Nhưng mà cậu còn chưa ra thấy hối hận. Bởi vì thể so sánh Tô Uyển với nữ sinh bình thường, nàng trả lại: “Soái ca, cậu rất kiêu ngạo”.

      xong còn khoe đôi răng mèo đáng , đôi mắt hạn cũng cong cong hình trăng. Lúc Tô Uyển lời này, người sáng suốt đều nhìn thấy khóe miệng Mục Úc khé co rúm, nhưng rồi lập tức trở về bình thường. Bất đắc dĩ, Tô Uyển nghiêng người nhìn vào màn hình máy tính của cậu.

      Oa, soái ca lợi hại ! Mặc dù mình biết về máy tính ít nhưng mà soái ca làm còn giỏi hơn nhiều lần! Tô Uyển nghĩ ở trong lòng. Nhìn những ngón tay thon dài gõ bàn phím giống như tinh linh khiêu vũ, đẹp sao tả xiết.

      “Soái ca, thao tác máy tính của cậu tốt” Hai mắt Tô Uyển hóa thành trái tim màu hồng. “À, tôi thường học về máy tính”. Mục Úc bị làm phiền, thuận tiện trả lời, đầu cũng ngẩng lên tiếp tục gõ bàn phím. Nghe được soái ca trả lời, Tô Uyển cũng hỏi gì nữa, biết này lại nghĩ cái gì.

      “Píp píp” Đột nhiên điện thoại di động rung, là Hiểu Hiểu gửi tin nhắn tới: “Cậu suy nghĩ? Cậu còn biết mình? Vậy tình nghĩa vài chục năm của chúng ta ....” thể ngờ được là ấy thấy sắc quên bạn, đại tiểu thư rất vui.

      Tô Uyển liếc nhìn soái ca chăm chú làm bài, rồi quay đầu nhìn về Hiểu Hiểu. Cầm điện thoại di động nhắn tin lại: “Mình như vậy cậu cũng cho là như vậy sao. Chả nghẽ cậu tưởng mình ~ Buổi tối về nhà mình bồi thường cho cậu \(^o^)/~” nhắn tin xong, Tô Uyển còn quay về phía Hiểu Hiểu nháy mắt.

      “Này, ... sao cậu lại như kiểu mình với vậu có gì đó? Vì sao lại buổi tối về phòng bồi thường cho mình, như thế rất dễ hiểu lầm!” này giỏi nhất là chơi trò mập mờ.

      Tô Uyển bất đắc dĩ liếc mắt về phía Tô Uyển nhắn tin: “Mình muốn , khi trở về kí túc xá mình gia nhập bang hội của cậu! Mẹ nó, sao cậu lại có những ý nghĩ đơn thuần như thế, nghĩ lệch với lời của mình, vậy cậu còn đổ cho mình? Mà cậu biết mình lâu như thế, còn biết mình muốn gì, mình đau lòng quá ╮(╯▽╰)╭”

      Hiểu Hiểu ở trong lòng bất đắc dĩ bi ai: Cứt, ràng biết ấy thích trêu chọc còn hỏi, mở bình ai biết trong bình có cái gì! Quen biết này coi như là xui rồi, nhất định phải bị sét đánh chết! Hiểu Hiểu hướng bộ dáng đáng thương muốn Diệp Tử an ủi. Mà Diệp Tử như an ủi thú cưng, vỗ vỗ đầu .

      Bởi vì có Mục Úc rất siêu máy tính ở bên cạnh, bài tập của Tô Uyển cũng hoàn thành nhanh chóng. Nhưng mà bài tập làm xong cũng thể rời lớp trước khi tan học.

      Thấy soái ca để ý đến , Tô Uyển đành phải tìm niềm vui cho mình. Mở Tuyệt Sắc Cửu Thiên vào chơi.

      Rồi chuẩn bị xem tình huống cuộc thi COS-PLAY mà Hiểu Hiểu hôm trước.

      Bỗng nhiên Tô Uyển cảm giác được ánh mắt nhìn về mình. Nhìn quanh bốn phía, chỉ có vài nhóm, trừ và soái ca còn có Diệp Tử và Hiểu Hiểu làm xong rồi, những người khác đều làm bài tập. lúc “trăm thắc mắc lời giải đáp”, thình lình nhìn sang bên cạnh, mẹ ơi, dọa Tô Uyển giật mình, ra soái ca nhìn màn hình máy tính của .
      honglak thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 5: Mỹ nhân này ta thể bỏ qua (2):

      Bỗng nhiên Tô Uyển cảm giác được ánh mắt nhìn về mình. Nhìn quanh bốn phía, chỉ có vài nhóm, trừ và soái ca còn có Diệp Tử và Hiểu Hiểu làm xong rồi, những người khác đều làm bài tập. lúc “trăm thắc mắc lời giải đáp”, thình lình nhìn sang bên cạnh, mẹ ơi, dọa Tô Uyển giật mình, ra soái ca nhìn màn hình máy tính của .

      “Soái ca, cậu cũng chơi Tuyệt Sắc Cửu Thiên à?” Chắc là thế rồi.

      “À!” Soái ca thuận miệng trả lời.

      À là sao? .... Là chơi hay chơi? Tô Uyển bất đắc dĩ nghĩ thầm “Vậy ... Cậu chơi ở khu nào?” Tô Uyển tiếp tục dò xét.

      “À!” Lại “à”. Có khu nào tên là “à” sao? Tô Uyển khó hiểu, chợt nghe soái ca trả lời: “Túy Nguyệt lâu”

      Nghe được ba chữ “Túy Nguyệt lâu”. Tô Uyển ngạc nhiên “A” tiếng “Gì? Cậu cũng là Túy Nguyệt lâu à?”

      “Phốc” Nghe như thế, Hiểu Hiểu ngồi đằng sau vừa mới uống ngụm nước cũng phun lên màn hình máy tính đáng thương, hơn nữa trong miệng lẩm bẩm: “Vì sao lại hỏi ‘cậu cũng là Túy Nguyệt lâu à’? Giống như hỏi công việc”

      Mục Úc sau đầu xuất 3 vạch đen (-__-|||) nghĩ thầm: “ xui xẻo, sao lại ở cùng khu với ta. Thời điểm cậu muốn lách người , cậu hoàn toàn quên, này là Tô Uyển! Hành động của ấy thể dự đoán giống như người bình thường! Làm sao có thể để soái ca chạy mất!

      Quả nhiên sau khắc, Tô Uyển phóng xuống câu sấm sét: “Soái ca, nếu chúng ta có duyên như vậy, hôm nay ghi danh kết hôn !” Tất cả mọi người bị câu này đánh chết cháy. nghĩ tới chỉ có dáng dấp của nữ sinh chuyện lại chết người thế.

      biết tại sao trong lúc đó, trong đầu Diệp Hiểu Vũ lại lên tình huống:
      Sau khi Mục Úc nghe Tô Uyển vậy, sợ đến cả người run run, xoay người chuẩn bị chạy.

      Lúc này, Tô Uyển hóa thành Nữ Ma Đầu, tức giận hét lớn tiếng: “Cậu chạy đâu cho thoát?” Mục Úc cũng dám dừng lại : “ cần quan tâm, tôi có nơi để ...”

      Tất nhiên xảy ra như trong kịch bản của . Chúng ta tiếp tục quay ống kính về phía Tô Uyển và Mục Úc để xem xét đến cùng.

      Lúc này trong lòng Mục Úc lên câu : “Con cóc nhảy lên mu bàn chân, ăn hay ai , rất là dọa người!”. Cứ nghĩ rằng khi biết cậu cũng chơi trò chơi hỏi xem cậu chơi tài khoản nào, rốt cuộc lại câu như vậy, cậu sắp bị làm hỏng đầu rồi. Nhưng mà rất lạ, cậu cảm thấy ghét Tô Uyển này.

      Cho nên, Mục Úc nhàng lắc đầu tượng trưng trả lời: “Có lẽ ....”. đợi Mục Úc xong,Tô Uyển vui, mặt xụ xuống: “Đừng nữa, kết hôn thôi! Hừ!”

      Oan quá, Mục Úc lắc đầu giải thích: “Tôi muốn là ....” Cậu có kết hôn đâu, chẳng qua cậu muốn cần phát triển nhanh như vậy”, kết quả bị Tô Uyển hiểu lầm. Ai ngờ Tô Uyển hoàn toàn hiểu, bây giờ giống như con mèo tức giận, toàn bộ lông đều dựng đứng nghe cậu giải thích.

      “Hừ, cự tuyệt cự tuyệt, sao còn phải giấu đầu lòi đuôi!” Tô Uyển oán giận nhìn Mục Úc, suýt “Ta nguyền rủa ngươi”. Vì phủ nhận mình có ý này, Mục Úc để Tô Uyển tức giận bỏ qua, ngờ Tô Uyển lại cho là cự tuyệt.

      Thôi vậy, Mục Úc đứng lên mỉm cười với Tô Uyển. Bàn tay to nhàng đặt lên đầu Tô Uyển, vỗ vỗ mấy cái giống như vuốt mèo cưng. Sau đó câu: “Tôi là Lucifer” rồi ra khỏi lớp học. Sau đó có người chìm trong nụ cười của soái ca, nửa ngày sau vẫn chưa tỉnh lại.

      Lúc tan học, Hiểu Hiểu dùng quyển tạp chí xem lúc nhàm chán, cuộn lại rồi đánh mạnh vào gáy Tô Uyển, lúc này Tô Uyển mới có phản ứng là soái ca rồi. Hiểu Hiểu ra trước mặt , vẫy vẫy tay làm cho hoàn hồn. Hỏi: “Lúc nãy soái ca của cậu gì với cậu vậy?”

      “Cậu ta .... Cậu ta là Lucifer ... Nhưng khu của chúng ta có người nào tên vậy sao?”

      Diệp Tử nghĩ đến cái gì đó, định mở miệng bị Hiểu Hiểu ngăn cản, cũng khẽ với Diệp Tử: “Chuẩn bị có kịch hay để xem rồi! Mình nên cho ấy biết trước, này chuyện tình cảm chỉ số cực thấp!”

      xong hai người vui sướng cười hì hì, giống như mưu đồ bí mật chuyện xấu? Tô Uyển nghĩ. Nhưng với kinh nghiệm quen biết Hiểu Hiểu nhiều năm như vậy, Hiểu Hiểu hại , cho nên cũng yên tâm.

      “Nếu hết giờ học rồi chúng ta phải chuẩn bị chụp ảnh cho xong thôi rồi còn gửi lên Cửu Thiên!” Diệp Tử tốt bụng nhắc nhở, Tô Uyển và Hiểu Hiểu cũng tán thành. Vì thế ba người về phía vườn hoa của trường học - nơi mà bình thường có người đến.

      Theo đề nghị của Tô Uyển, hai người quyết định cùng nhau áp dụng chính sách lừa gạt khuôn mặt, đồng thời còn phải có hình ảnh ôm nhau, để chứng tỏ hai người đúng là quan hệ “tình lữ”. Bời vì ở trong trò chơi Diệp Tử và Hiểu Hiểu vốn là đôi tình lữ.

      Đúng lúc này Mục Úc qua vườn hoa , bởi vì con đường này gần với cửa trường học hơn. Xem ra hôm nay soái ca ở lại trường học. Tô Uyển nghĩ cũng nghĩ, hướng soái ca của phất phất tay và hô: “Soái ca, là mình nè!”

      Lúc này cảnh tượng trong mắt Mục Úc là cái cục màu đen phất tay với cậu và phát ra những thanh kì quái và cậu cũng hiểu tình huống xảy ra. Tô Uyển thấy Mục Úc dừng lại, nghĩ rằng cậu nghe được lời của . cao hứng hấp tấp chạy lại phía câu, ba bước cũng thành hai bước.

      “Soái ca, lát thấy cậu nhớ mình à? Ha ha, mình biết là cậu ngượng! He he mình hiểu là được!”. tới trước mặt Mục Úc mới biết đó là Tô Uyển khi học quấn quít muốn ngồi cạnh cậu.

      ấy lúc này trong trang phục COS-PLAY màu đen, nhìn dáng vẻ này chắc là COS Ám dạ rồi. Mục Úc liếc nhìn cậu con trai bên cạnh trêu Hiểu Hiểu. Có lẽ đây vốn là vai diễn của cậu ta. Hiểu Hiểu mặc áo da màu đó, đúng là Kiếm thánh rồi.

      Ai ngờ Mục Úc còn chưa tính xong, Tô Uyển : “Mình biết cậu chuyện là chấp nhận”.

      “.....” Ặc, cái gì với cái gì? Mục Úc rất buồn bực.

      Tô Uyển thấy Mục Úc định giải thích cắt ngang lời của cậu: “Được rồi, cậu cần giải thích! Chưa nghe tới à? Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là , chính là xác nhận ý tứ, hehe”

      Lời càng làm Mục Úc còn gì để . Cậu bất đắc dĩ nhìn trời, chẳng lẽ này đặc biệt sinh ra để khắc cậu sao? Nhưng mà nghĩ đến điều này cậu cũng có cảm giác tức giận, ngược lại còn cảm thấy hơi vui. Chí ít từ khi này xuất , cậu đột nhiên cảm thấy cuộc sống cũng phải là thú vị.

      Bỗng nhiên như là nhớ tới cái gì, cậu chỉ chỉ phía sau Tô Uyển, hỏi câu: “Bạn của cậu hả?” (Ốc: thay đổi xưng hô nhé :p ưa chị rồi http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif)

      Tô Uyển lập tức trả lời: “Mình biết”.

      Nghe được lời nay Hiểu Hiểu tức giận vùi vào ngực Diệp Tử, nghiến răng : “Mẹ nó, vẫn còn biết! Tối nay em kéo ấy!”

      Mà Tô Uyển nghe thấy Hiểu Hiểu vậy và nhìn vẻ mặt buồn bực của Mục Úc, lập tức đổi cách : “À , trước biết nhưng bây giờ biết. Biết, bọn mình có quen biết. Ha ha ha....”

      Hiểu Hiểu nghe Tô Uyển vậy, lập tức lại: “Coi như cậu biết điều”.

      Tô Uyển nhanh chóng lảng sang chuyện khác: “Soái ca, cậu cũng chơi Tuyệt Sắc Cửu Thiên, sao cậu tham gia COS-PLAY?”

      Thấy Tô Uyển hỏi như vậy, Mục Úc rất muốn mình thích tham gia náo nhiệt. Nhưng nhìn Tô Uyển lại muốn trêu chọc .

      “Tiểu Bình Quả, cậu thấy mình và Ảnh Chi Long Ngâm ai đẹp trai hơn?” Nhìn khuôn mặt trái táo của Tô Uyển, Mục Úc tự đặt biệt danh cho ấy.

      “Hả?” ngờ bị hỏi ngược lại. Hiếm thấy soái ca chủ động chuyện với , hì hì, Tô Uyển ngây ngô cười, lọt vào trong YY.

      lát sau, Tô Uyển nhớ tới vấn đề khác: Sao soái ca hỏi mình chuyện này? Chẳng lẽ là thích mình rồi? Ôi, làm sao có thể! Rồi lại suy nghĩ miên man.... Cứ như vậy Tô Uyển lại lâm vào YY.

      Giây lát sau, lấy lại tinh thần với Mục Úc: “ ra mình còn chưa thấy Ảnh Chi Long Ngâm. Nhận xét như thế nào được?”

      Nghe thấy Tô Uyển thế, Hiểu Hiểu đột nhiên tới chen lời: “ ra lần trước mình cho câu: Ảnh Chi Long Ngâm là Vương tử Piano Trình Kiền, phải gần đây mình muốn nghe diễn tấu sao?” Nhưng mà vừa dứt lời cảm thấy hối hận.

      “A!” Quả nhiên Tô Uyển thét tiếng chói tai xé ngang trời, sau đó bắt cổ áo Hiểu Hiểu lay lay: “Làm sao cậu sớm cho mình? Ảnh Chi Long Ngâm chẳng phải là mỹ nam tóc vàng mà hai đứa mình vẫn nghĩ à! Rống! Cậu cho mình biết, muốn độc chiếm à!” xong lại dùng sức lay lay cổ áo Hiểu Hiểu.

      Bỗng nhiên Diệp Tử bắt được tay Tô Uyển, ngăn cản nàng làm đau Hiểu Hiểu. Nhưng sắc mặt của cậu ta trở nên nặng nề, có vẻ như là tức giận, Tô Uyển vội vàng bỏ áo Hiểu Hiểu ra. Nếu Diệp Tử muốn làm gì trốn được.

      “Khụ khụ....” Vừa bị Tô Uyển ra sức lay người, Hiểu Hiểu như vừa dạo vòng Quỷ Môn Quan. Nhưng mà nhìn thấy vè mặt của Diệp Tử, cảm thấy từ trời rơi xuống địa ngục..... Xong rồi, xong rồi, cậu ấy tức giân chứ? Đừng thấy Diệp Tử cái gì cũng tốt, nhưng gặp phải chuyện liên quan đến Hiểu Hiểu thay đổi.

      Diệp Tử rất nghiêm túc hỏi Tô Uyển: “Vừa rồi cậu cái gì?”

      Éc, vào giờ phút này Tô Uyển nghĩ đến câu , đó là họa từ miệng mà ra. Trời ơi, vì lời của nàng mà khiến Diệp Tử hiểu lầm Hiểu Hiểu, trở về ấy để cho mình sống bình an. “Ặc” Tô Uyển thử phép giương đông kích tây, lảng sang chuyện khác “Vừa rồi mình đùa, mình có cái gì à?”

      xong, Tô Uyển bất đắt dĩ nhìn về phía Hiểu Hiểu, ấy cũng làm bộ vô tội lắc đầu. Nhưng rồi lại truyền đến tiếng “Có”. “Mẹ nó!” Tô Uyển nghĩ thầm “Người nào muốn gây khó dễ! Chờ xong chuyện này chém người đó!!”
      Phong Vũ Yênhonglak thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 6: Lại có thêm soái ca:

      Bỗng nhiên Diệp Tử bắt được tay Tô Uyển, ngăn cản làm đau Hiểu Hiểu. Nhưng sắc mặt của cậu ta trở nên nặng nề, có vẻ như là tức giận, Tô Uyển vội vàng bỏ áo Hiểu Hiểu ra. Nếu Diệp Tử muốn làm gì trốn được.

      “Khụ khụ....” Vừa bị Tô Uyển ra sức lay người, Hiểu Hiểu như vừa dạo vòng Quỷ Môn Quan. Nhưng mà nhìn thấy vè mặt của Diệp Tử, cảm thấy từ trời rơi xuống địa ngục..... Xong rồi, xong rồi, cậu ấy tức giân chứ? Đừng thấy Diệp Tử cái gì cũng tốt, nhưng gặp phải chuyện liên quan đến Hiểu Hiểu thay đổi.

      Diệp Tử rất nghiêm túc hỏi Tô Uyển: “Vừa rồi cậu cái gì?”

      Éc, vào giờ phút này Tô Uyển nghĩ đến câu , đó là họa từ miệng mà ra. Trời ơi, vì lời của mà Diệp Tử hiểu lầm Hiểu Hiểu, trở về ấy để cho mình sống bình an. “Ặc” Tô Uyển thử phép giương đông kích tây, lảng sang chuyện khác “Vừa rồi mình đùa, mình có cái gì à?”

      xong, Tô Uyển bất đắt dĩ nhìn về phía Hiểu Hiểu, ấy cũng làm bộ vô tội lắc đầu. Nhưng rồi lại truyền đến tiếng “Có”. “Mẹ nó!” Tô Uyển nghĩ thầm “Người nào muốn gây khó dễ! Chờ xong chuyện này chém người đó!!”

      Người đầy oán niệm, Tô Uyển quay đầu lại liếc nhìn người phía sau. Tô Uyển liền hóa đá. ngờ người vừa những lời này lại là soái ca, cần phải như vậy chứ. thể ngờ lại làm thế với .

      Bước nhanh đến bên cạnh soái ca, kéo cổ áo cậu xuống để mình và soái ca có khoảng cách gần hơn. giọng bên tai Mục Úc: “Soái ca, cậu gây khó khăn cho mình được à?” Cuối cùng còn câu: “Cần gì phải thế chứ”.

      Trong quá trình Tô Uyển và Mục Úc dây dưa, Hiểu Hiểu hướng Diệp Tử giải thích: “Diệp Tử, Trình Kiền là người đàn ông Tô Uyển thích, có bất cứ quan hệ gì với em.....”. Càng về sau thanh càng , chắc ấy cũng biết mình đuối lý.

      Thấy vậy Tô Uyển cũng vội vã : “Đúng vậy Diệp Tử, là mình thích Trình Kiền, có quan hệ đến Hiểu Hiểu”. tại còn có thể lấy công chuộc tội, trước hết phải được Diệp Tử, sau này bàn lại...

      Hiểu Hiểu thấy Tô Uyển như vậy, liếc nhìn cái ra dấu: “Coi như vậu có lương tâm”.

      Nhưng mà ngay sau đó thanh vang lên từ sau lưng Tô Uyển: “Tiểu Bình Quả, thể ngờ cậu lại chọn mình, cậu làm mình rất đau lòng”.

      Hả? lựa chọn cái gì khi nào?

      Thấy thắc mắc, Mục Úc tốt bụng giải thích cho : “Cậu vừa mới ‘thích Trình Kiền’ mà”.

      Éc ..... 囧~ Lúc này Tô Uyển mới hiểu được cái gì gọi là “Văn hóa Trung Hoa tinh thần bao la”. căn bản có ý đó, chỉ muốn giúp Hiểu Hiểu hòa giải mà thôi ~ vẽ vòng vòng.... Làm sao tự nhiên soái ca lại muốn đối nghịch với vây? Nhưng mà với nền tảng EQ cơ bản của Tô Uyển, nghe được giọng chua chát của Soái ca.

      Thấy được tình hình như vậy, Hiểu Hiểu quên luôn giải thích, kéo Diệp Tử cùng xem việc này.

      Từ nhân duyên của Tô Uyển luôn rất tốt, nam sinh thích ấy phải là ít. Nhưng với EQ như thế, nhìn thấy tâm ý của người ta. Còn suốt ngày oán giận mình tìm được người bạn trai tốt. Đến thần tiên cũng cứu được ấy! Bây giờ cả hot boy nổi danh học viện cũng đều mắc bẫy của ấy. Chắc cũng có được kết quả tốt, Mục Úc chờ đón bi kịch ! Hiểu Hiểu vừa cười gian vừa than thở.

      Đúng lúc này Diệp Tử nhắc nhở: “Hai người này, tác phẩm COS-PLAY ....”.

      “A!” Lúc này Hiểu Hiểu và Tô Uyển mới tỉnh mộng, mới nhớ phải trở về để chế tác tác phẩm.

      Vì thế Tô Uyển quay qua với Mục Úc: “Soái ca, chờ mình trở về rồi thêm bạn với cậu ~\(^o^)/~ ha ha ha”.

      Thấy Tô Uyển cười, mặt Mục Úc ngày càng đen, trí nhớ của này bằng con cá (Ốc: Dori hay quên ấy :p), chẳng bao lâu ấy liền quên hết chuyện chẳng nhớ tí nào.

      ********
      Trở về kí túc xá, hai người liền vào trò chơi, mà Hiểu Hiểu đem nhiệm vụ sửa ảnh giao cho Diệp Tử. Hai người vui vẻ đánh BOSS thằng cấp.

      Lúc này, hàng chữ xuất kênh thế giới.

      【 hệ thống 】Người chơi Nghê Thường online.

      Ở trong kí túc xá, Hiểu Hiểu hô to tiếng với Tô Uyển: “Vừa rồi cậu có thấy nhân vật nữ vừa online ? Là hồ ly tinh! Chờ mình quan sát chút, xem có phải ta online mình ?” Gật đầu với Hiểu Hiểu. Nếu là oan gia ngõ hẹp gặp nhau, Tô Uyển tuyệt đối để ta có trái cây tốt để ăn. Haha, để hồ ly tinh nếm thử chút tư vị “trăm phương ngàn kế muốn chết mà được”.

      【 thế giới 】Người chơi Nghê Thường bắt đầu nhiệm vụ Niết Bàn Trọng Sinh.

      “Ui a, chắc hôm nay ta làm nhiệm vụ mình. Cơ hội tốt, chúng ta Túy Nguyệt lâu chặn ta lại! Đến lúc đó có thể giết ta!” Hiểu Hiểu vừa cười nham nhiểm vừa xoa xoa tay chuẩn bị làm trận đánh lớn.

      Lúc này như nhớ đến chuyện gì, cầm điện thoại di động lên, bấm số điện thoại của Diệp Tử: “Alo, ông xã, em phát ra chuyện rất tốt, mau đến Túy Nguyệt lâu, em chờ ~~~~~” xong còn sợ chết người, kéo dài thanh làm Tô Uyển nổi hết cả da gà.

      Tô Uyển nghĩ mãi hiểu, vì sao khi Hiểu Hiểu gọi điện thoại trở thành quyến rũ, chẳng lẽ tất cả các đều thế à? , ít nhất như thế. Tô Uyển tự với mình.

      Cứ như vậy, ba người cùng đến mai phục ở Túy Nguyệt lâu. Quả nhiên bao lâu thấy vũ phương chạy qua. Quả nhiên là ta. Hahaha, nếu muốn giải mối hận, phải rút kiếm chém kẻ thù! Hiểu Hiểu quá đúng.

      Nghĩ như vậy, Tô Uyển dùng kĩ năng [Ngân Quang Lạc Nhận] đem ta quẳng lên trung. Mà Hiểu Hiểu thừa lúc đối phương chưa kịp phản ứng đánh ra từ bên chiêu [Lưu Tinh Hồ Điệp Kiếm], thành công đưa máu của Nghê Thường chỉ còn điểm. Sau đó Quả Quả thuận lợi đánh thêm kích [Ly Hỏa Chi Lưỡi đao] giải quyết ta.

      Mà lúc này Diệp Tử cách điểm phục sinh xa, chờ Nghê Thường qua. Hừ! giết chết ngươi, hai chữ Tô Uyển viết ngược. Quả Quả và Hiểu Hiểu chạy đến điểm phục sinh thấy Diệp Tử công kích. Lúc này người bị đánh mới lên tiếng.

      【 phụ cận 】Nghê Thường: các người là ai, có biết ông xã ta là ai ? Bây giờ các người đánh ta, sau này ấy báo thù cho ta.

      【 phụ cận 】Quả Lạc Hỏa Diễm: khiến tôi thấy sợ quá cơ!

      【 phụ cận 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Hừ! Ngày trước ở cùng chỗ . Bây giờ tôi đồng ý, ta có thể đánh được tôi sao?

      Lúc này Qủa Quả đến PK trong [Phong Vân].

      【 phụ cận 】Nghê Thường: ra chính là người bị ông xã ta bỏ rơi! Hừ, người ta muốn , còn da mặt dày đuổi theo đến Cửu Thiên!

      【 phụ cận 】Hiểu Hiểu: Mạng còn khó giữ, đừng có trách tôi nhắc nhở .

      【 phụ cận 】Nghê Thường: Các người tính toán gì, theo ta, các người muốn làm ầm?

      【 phụ cận 】Hiểu Hiểu: Ngại quá, từ khi sinh ra ta biết tính toán!

      Nghê Thường bị Hiểu Hiểu làm cho nghẹn họng, biết cái gì, cũng thêm gì, chắc là báo tin cho Lãng Tử Long Tâm. Mà lúc này ta bị Diệp Tử định thân, còn bị Diệp Tử dùng công kích loại thấp mài từng điểm máu. Nhìn tình huống này, Nghê Thường vốn định liều mạng, cùng lắm chờ họ rồi làm tiếp lần nữa, dù sao nhiệm vụ này chỉ cần hoàn thành trong thời gian nhất định.

      Quả Quả làm sao lại biết? Suy nghĩ của Nghê Thường hoàn toàn bị Quả Quả thấy được. Vì vậy lúc Diệp Tử mài còn vài giọt máu cuối cùng, Quả Quả tốt bụng dùng kĩ năng [Cải Tử Hồi Sinh], tăng máu cho Nghê Thường, Diệp Tử lại có thêm thời gian để mài máu rồi.

      Nghê Thường thấy ba người này cố tình phá làm nhiệm vụ Giác Tỉnh, nhưng nếu bây giờ logout, khiến tốn RMB và vật phẩm nhiệm vụ. còn cách khác, phải tìm cách thoát ra.

      【 thế giới 】Nghê Thường: Này tên heo nhân kia, Lãng cần ngươi, ngươi còn đến đây muốn bám lấy, biết xấu hổ. Có giỏi chúng ta ra ngoài quyết đấu! Ngươi giết ta làm sao có thể là hùng.

      câu của Nghê Thường làm kênh thế giới náo nhiệt hẳn.

      【 thế giới 】Má lúm đồng tiền: Tình huống gì thế này? Cuộc tình tay ba sao?

      【 thế giới 】cưỡi heo mẹ đụng dây điện: Ặc tình huống này có chút nghiêm trọng...

      【 thế giới 】Mặc quần cụt qua ngày mùa đông: phía , ta phát tên của chúng ta có chỗ giống nhau.

      【 thế giới 】Lông mày dài: Ông xã, đây là đấu tranh giữa các !

      【 thế giới 】Nghê Thường: Tô Uyển! Chờ ông xã ta tới, ấy nhất định tha cho ngươi! Hồ ly tinh!

      Lau mồ hôi, kẻ trộm hô bắt kẻ trộm hả? có bản lĩnh lên kênh thế giới, tôi có bản lĩnh trả lời .

      【 thế giới 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Nếu như theo lời của ngươi, ta là heo nhân , vậy ngươi là heo mẹ à? Còn nữa, ta biết xấu hổ, ngươi chưa từng gặp ta sao biết ta biết xấu hổ? Ngược lại ta muốn xem Lãng tới, ta có dám PK với ta trước mặt mọi người ?

      【 phụ cận 】Nghê Thường: ! Có gan to như vậy.

      【 phụ cận 】Quả Lạc Hỏa Diễm: haha, thế nào, dám lên kênh thế giới rồi?

      【 phụ cận 】Nghê Thường: bây giờ Lãng ở trong bảng xếp hạng danh nhân, đến lúc đó bị ấy giết còn mảnh giáp. Cả hai người nữa.

      Hiểu Hiểu ở kí túc xá bật cười “xì” tiếng: “ buồn cười, biết lúc Lãng đến đây thấy 2 đứa mình có biểu cảm gì”. ấy như vậy vì bảng xếp hạng Diệp Tử đứng thứ 6 và Hiểu Hiểu đứng thứ 9. Ai cũng là người chơi RMB lợi hại như Lãng.

      Tô Uyển mỉm cười đáp lại, lại dùng [Cải Tử Hồi Sinh]. muốn lãng phí hết thời gian làm nhiệm vụ của Nghê Thường.

      “Cậu nhìn kìa, thế giới lại nổi lên trận cuồng phong. Chắc là Lãng lên”. Hiểu Hiểu nhắc nhở. Quả nhiên lúc Tô Uyển nhìn thấy hệ thống thông báo :

      【 hệ thống 】Người chơi Lãng Tử Long Tâm online.

      【 thế giới 】Đêm Bắc Thần phi : Ai u, nam chính rốt cuộc giá lâm. Lần này có trò hay để xem rồi.

      【 thế giới 】Tiểu Nguyệt Nguyệt: Trời ơi, Bắc Thần phi xếp thứ 5 bảng xếp hạng cũng tham gia náo nhiệt ! Chuyện này ngày mai được lên trang nhất !

      【 thế giới 】Nghê Thường: Ông xã! Người phụ nữ kia tìm em gây ! phải làm chủ cho em.

      “Nôn.... ghê tởm, lời này cũng ra được”. Tô Uyển ở trong kí túc xá câu.

      【 thế giới 】Lãng Tử Long Tâm: Uyển Nhi, em cần dây dưa với ! và em còn quan hệ gì nữa, sao phải tìm đến Nghê Thường gây chuyện.

      Tô Uyển nhìn màn hình lời nào, nghĩ tới Lãng lại chuyện vì ta.

      【 thế giới 】Nghê Thường: Nghe thấy chưa ! Đồ nhân !

      Lúc này đột nhiên khóe miệng Tô Uyển nhếch lên, nhập câu vào khung hộp thoại:

      【 thế giới 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Lãng, là chim bay, em là cá, cho dù ấy chúng ta cũng ở cùng nhau được đúng ?

      “Tô Uyển, ngờ cậu cũng sử dụng chuyện bi tình” Sau khi xem Hiểu Hiểu chậc chậc . Mà Lãng thấy những lời này cũng hơi xúc động, có thể tưởng tượng hình ảnh Tô Uyển nước mắt ròng ròng dáng vẻ vô tội nhìn , trong lòng lên chút đành.

      Nhưng Nghê Thường lại ở hộp thoại riêng nhắc nhở để vũ nhục, chê bai Tô Uyển lây lại mặt mũi cho . Suy nghĩ đến tức giận của Nghê Thường, ở trong hộp thoại đánh chữ.

      【 thế giới 】Lãng Tử Long Tâm: Này cái đồ nhân ! Ta trước giờ thích ngươi ! Trong lòng ta chỉ có Nghê Thường, là do ngươi đơn phương !

      【 thế giới 】Nghê Thường: Trước ngực sau lưng khác nhau, đồ nhân thối ! Ngươi thấy chưa, chồng ta trong lòng chỉ có ta ! Hừ !

      Nghe như thế Tô Uyển càng tức giận! ghét nhất là bị người khác là sân bay! Vì thế Tô Uyển rất nhanh xuất ra trận pháp [Viên Vũ Trận Tao Nhã] khiến Nghê thường chết tại chỗ. (ở đây chú ngữ được bỏ qua, về sau lúc đánh BOSS viết ra)

      【 hệ thống 】Người chơi Nghê Thường bị Quả Lạc Hỏa Diễm giết chết ở Túy Nguyệt lâu, người chơi Quả Lạc Hỏa Diễm tăng 10 điểm tội nghiệt.

      【 thế giới 】Hiểu Hiểu: Càng nhiều lời càng vô nghĩa, Lãng, ngươi theo ta P trận. Nếu ngươi thắng chúng ta dừng tay. Nhưng nếu ngươi thua, đừng để ta thấy ngươi xấu Tô Uyển! (Ốc: P chắc là Pk đóa http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif)

      【 thế giới 】Lãng Tử Long Tâm: P P! Ai sợ ai!

      【 thế giới 】Diệp Tử: Nếu ngươi động thủ, đừng trách ta đến tình cảm và thể diện.

      Tô Uyển thấy Hiểu Hiểu và Diệp Tử đều ra mặt giúp , nhanh chóng đánh câu:

      【 thế giới 】Quả Lạc Hỏa Diễm: cần hai người ra tay, để mình tự đánh. Lãng Tử Long Tâm, ngươi hãy nghe cho kĩ, loại người chơi RMB như ngươi, chỉ làm cho bang hội xấu hổ thôi.

      biết mình làm được, dù sao chênh lệch về thực lực quá lớn.

      Hiểu Hiểu ở kí túc xá với Tô Uyển: “Uyển Uyển, cậu làm được ? mình là được, nếu còn có Diệp Tử!” Hiểu Hiểu cảm thấy rất lo lắng.

      Tô Uyển hướng Hiểu Hiểu cười tiếng: “Chắc là chết rất thảm. Nhưng mà cũng phải xem ta có dám tiếp nhận lời thách đấu hay ”.

      【 hệ thống 】Người chơi Quả Lạc Hỏa Diễm phát ra thư mời quyết đấu với người chơi Lãng Tử Long Tâm.

      Dùng con chuột kích vào nút [PK], trong mắt Tô Uyển lóe lên tia giảo hoạt. Đây chính là vấn đề khó khăn dành cho Lãng. Nếu như ta tiếp nhận bị là nhớ tình cũ. Mà nếu tiếp nhận, haha, kết quả cần cũng biết.

      Mẹ nó, bị này gài bẫy! Lãng ở trong lòng gian nan lựa chọn. nhìn kênh thế giới càng ngày càng nhiều người muốn nghe quyết định của , cảm giác mình bị ấy ăn mất. Trước đây cũng biết là ấy rất tinh quái, tại khó khăn đôi đường. Mà Nghê Thường cũng ngừng phát ra tin nhắn thúc giục làm càng cảm thấy phiền toái.

      【 mật ngữ 】 Nghê thường: Lãng, nhanh giết chết ta, phải có tình cảm với ta sao? Chẳng lẽ gạt em?

      --- ------ ------ ------ ------ ------ -------
      Phong Vũ Yênhonglak thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 7: Toàn bộ Cửu Thiên bị loạn......

      【 hệ thống 】Người chơi Quả Lạc Hỏa Diễm phát ra thư mời quyết đấu với người chơi Lãng Tử Long Tâm.

      Dùng con chuột kích vào nút [PK], trong mắt Tô Uyển lóe lên tia giảo hoạt. Đây chính là vấn đề khó khăn dành cho Lãng. Nếu như ta tiếp nhận bị là nhớ tình cũ. Mà nếu tiếp nhận, haha, kết quả cần cũng biết.

      Mẹ nó, bị này gài bẫy! Lãng ở trong lòng gian nan lựa chọn. nhìn kênh thế giới càng ngày càng nhiều người muốn nghe quyết định của , cảm giác mình bị ấy ăn mất. Trước đây cũng biết là ấy rất tinh quái, tại khó khăn đôi đường. Mà Nghê Thường cũng ngừng phát ra tin nhắn thúc giục làm càng cảm thấy phiền toái.

      【 mật ngữ 】 Nghê thường: Lãng, nhanh giết chết ta, phải có tình cảm với ta sao? Chẳng lẽ gạt em?

      Ngay lúc Lãng còn đắn đo, Tô Uyển chuẩn bị tinh thần để bị giết, nhưng mà ấy bỗng nhiên nhớ đến vị đại thần vương tử Piano Ảnh Chi Long Ngâm, vì muốn cho mọi chuyện trở nên thú vị hơn, nhắn tin cho ta.

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: đại thần ~ cứu mạng...

      【 mật ngữ 】Ảnh Chi Long Ngâm: Muốn ta cứu ngươi, cầu xin ta .

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: (⊙o⊙)..... Ngươi

      【 mật ngữ 】Ảnh Chi Long Ngâm: Ta làm sao? Là ngươi có việc cầu người mà.

      Mẹ nó, em nhà ngươi! Đúng là trộm gà được còn mất nắm gạo, được rồi, hiểu, bất đắc dĩ đành : “Đại thần, đại thần, ta cầu xin ngươi đó ....”

      Thấy Tô Uyển trả lời, Trình Kiền hài lòng, sử dụng ngón tay đẹp gõ 3 chữ: “Theo ý ngươi”.

      Có câu trả lời của đại thần, Tô Uyển lại thêm mắm thêm muối kênh thế giới:

      【 thế giới 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Thế nào? dám à! Tục cay!

      “Tục cay” Tô Uyển là tiếng Đài có nghĩa là nhát gan, bởi vì mấy ngày trước phát chương trình giải trí, mà trước đó với Lãng cho nên bây giờ ta có thể hiểu được.

      Lãng thấy Tô Uyển như vậy càng thấy tức giận. này biết, thể hỏi đàn ông ba chữ “Có dám ” à? chỉ thế, dư luận kênh thế giới và cả áp lực từ Nghê Thường, làm cho Lãng thể ấn [Có].

      Cứ như thế, Tô Uyển và Lãng được truyền tống đến [Dâng hương u cốc]

      【 hệ thống 】trận đấu diễn ra tại [Dâng hương u cốc] sau 3 giây nữa.

      định chuẩn bị PK với Lãng mà Tô Uyển vẫn nghĩ xem Ảnh Chi Long Ngâm có đến giúp tay thấy màn hình dòng chữ:

      【 thế giới 】Ảnh Chi Long Ngâm: Lãng Tử Long Tâm, bắt đầu từ hôm nay, này Quy thiếu gia ta quản lý! Nếu như ngươi muốn động đến ấy, tốt nhất bước qua cửa ải của ta.

      Thấy những lời này, chỉ Tô Uyển mà cả Hiểu Hiểu và Diệp Tử đều sửng sốt, chỉ khác là nguyên nhân mỗi người giống nhau. “ ta làm sao lại giúp cậu? Chẳng lẽ cậu thấy mọi chuyện còn chưa đủ loạn?” Diệp Hiểu Vũ là bạn với Tô Uyển lâu như vậy, rất nhanh đoán được nguyên nhân.

      “Haha, là mình tìm ta, nhưng mà ....” Mình cũng biết sao ta lại như vậy, mình cảm thấy phiền não. Nửa câu sau Tô Uyển rất vô tội trong lòng.

      “Chuyện này Diệp Tử cũng bó tay nghĩ được, mà chuyện gì xảy ra thế ( giọng) cũng thấy lạ, sao Ảnh Chi Long Ngâm lại như vậy”.

      【 hệ thống 】Người chơi Ảnh Chi Long Ngâm xin vào đấu trường.

      【 hệ thống 】Người chơi Ảnh Chi Long Ngâm tiến vào đấu trường thành công, người chơi Quả Lạc Hỏa Diễm rời khỏi chiến đấu.

      【 hệ thống 】trận đấu diễn ra tại [Dâng hương u cốc] sau 3 giây nữa.

      Lúc này Tô Uyển vẫn ở [Dâng hương u cốc], được quan sát PK trong khoảng cách gần. Nhìn màn hình, nhíu mày, biết trong hồ lô của Ảnh Chi Long Ngâm bán thuốc gì? Tuy vừa rồi chính mình nhờ ta “giúp” nhưng mà “thuộc quyền quản lí của ta” có quan hệ gì. nghĩ bỗng nhiên màn hình xuất 1 khung đối thoại.

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: tiểu tinh, ngờ sức quyến rũ của cậu lớn như vậy, cả đại thần cũng ra mặt thay cậu. phải là cậu lại dụ dỗ chứ? Lẽ nào chỉ cần là đàn ông cậu bỏ qua hả?

      Tô Uyển nghĩ thầm: Mẹ nó! Đó là ai? Tự nhiên câu như vậy.

      【 mật ngữ 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Cái gì mà đàn ông đều bỏ qua? Ngươi cầu xin ta quyến rũ ngươi ta cũng làm! Stop!

      Người nào đó ngồi trước máy vi tính nhìn câu trả lời của Tô Uyển, khóe miệng khẽ giơ lên. nhàng gõ mấy chữ:

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Chỉ hi vọng như vậy.

      Tô Uyển muốn điên ... Đây rốt cuộc là ai? Lòng thích cái đẹp ai cũng có, ngay cả công chúa Jollin cũng : Ai thích cái đẹp trời chu đất đất diệt ! đâu có sai chỗ nào !

      Tô Uyển định sau chuyện này hỏi Hiểu Hiểu xem có biết người kia , nhưng Tô Uyển lại mắc bệnh hay quên, trong chớp mắt còn nhớ đến chuyện đó. Bây giờ trong đầu đều là hình dáng của mỹ nam tử tóc vàng, hoàng tử Piano Trình Kiền!

      Nhưng bây giờ trong trò chơi nhìn được mái tóc vàng phiêu dật... Được rồi, nếu như vậy phải tập trung tinh thần xem PK. Ai bảo ở vị trí VIP quan sát Lãng và đại thần Ảnh Chi Long Ngâm PK, cảm thấy rất xúc động. Được rồi, đảm nhiệm vị trí bình luận viên, cho Hiểu Hiểu thấy trận đấu, hì hì.

      tại PK bắt đầu, ta là bình luận viên Tô Uyển, ta là bình luân viên Tô Uyển” Tô Uyển cố ý giả bộ thành bình luận viên , nhưng mà Hiểu Hiểu liếc mắt cái và thêm câu: “Cậu nhanh lên chút”.

      Mếu máo, Tô Uyển tiếp tục: “Người chơi Lãng Tử Long Tâm nghề nghiệp là đao thần, Ảnh Chi Long Ngâm là nhạc sĩ”.

      “Cậu cái này làm gì, đều biết hết rồi”. Hiểu Hiểu bị làm cho tức chết.

      Tô Uyển lập tức : “Được rồi, được rồi, mình biết rồi”.

      “Muốn mau , tránh sang bên cho mình” Hiểu Hiểu nổi giận.

      “Mẹ nó, ôi chao, ...Lãng sử dụng [Lực lượng chúc phúc] ... bên kia Ảnh Chi Long Ngâm cũng sử dụng kỹ năng [ chê được]” Hai chiêu cùng thuộc loại trạng thái kĩ năng. “Ảnh Chi Long Ngâm đúng là đại thần, ra tay mau! chiêu [ luật] làm trạng thái của Lãng hỗn loạn .... Ừ, xem ra Lãng cũng yếu thế! ta sử dụng chiêu [Thương lang phá nguyệt] .... (#‵′) Mẹ nó, trúng! Nhưng mà nhờ kĩ năng [ chê được] nên cũng quá bi thảm.... Lại thêm chiêu [nhạc cảm], đây là thêm hung mãnh đánh? Xem ra muốn chiêu quyết định thắng thua....”

      Lúc này trong trò chơi Ảnh Chi Long Ngâm PK kịch liệt với Lãng, ai nhường ai, tuy nhiên những ai có con mắt tinh đời đều thấy Ảnh Chi Long Ngâm chiếm ưu thế. Lúc này có người bắt đầu lên tiếng công kích Ảnh Chi Long Ngâm. Vì vậy kênh thế giới lại dấy lên trân bão .

      【 thế giới 】Raccon mì tôm sống: Đây phải là lấy mạnh đánh yếu sao! Ảnh Chi Long Ngâm, ngươi ý vào xếp thứ nhất bảng xếp hạng nên bắt nạt Bang chủ chúng ta.

      【 thế giới 】Siêu Nhân Điện Quang Tăng Ca: Nhìn kìa, tên Quả gì đó vẫn ở Dâng hương u cốc, chúng ta tìm nàng tính số?

      【 thế giới 】Ta là W quân: Đúng! Để ta giết ta! Để xem ta thêu dệt chuyện như thế nào ?

      Tô Uyển bất đắc dĩ nhìn màn hình với Hiểu Hiểu : mình XXX, đây là hát tuồng à ?

      Tô Uyển muốn tìm đường chạy cũng được, có mấy người cấp 40, 50. Có người là Cầm đao (chuyển chức từ hiệp khách), hai tử sĩ (chuyển chức từ đạo tặc), lau mồ hôi, cuối cùng là nam vũ giả, biết người này nghĩ như thế nào lại chọn chức nghiệp đó...

      “Uyển Uyển, xem cậu cứu vớt thế giới như thế nào”. Hiểu Hiểu ném đá xuống giếng.

      “Ông bác nhà cậu, cậu lại giúp người bên ngoài đúng ? Đợi đấy, tí tính sổ với cậu!” Tô Uyển như thế, nhưng mà tại cũng có biện pháp, lẽ cứ ở đó chờ chết?

      【 hệ thống 】Người chơi Lãng Tử Long Tâm trong lúc quyết đấu thua người chơi Ảnh Chi Long Ngâm, tổn thất 28G, 46324 điểm kinh nghiệm.

      chậm mà xảy ra nhanh, Ảnh Chi Long Ngâm rất nhanh sử dụng chiêu [Ma quán nhĩ], với lại trước đó có dùng [nhạc cảm], thành công giết chết Lãng. Quả nhiên trời tuyệt đường người! Tô Uyển nghĩ trong lòng. Ảnh Chi Long Ngâm bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết Lãng rồi chắn trước mặt Quả Quả.

      【 phụ cận 】Ảnh Chi Long Ngâm: Trái cây, đừng sợ, có ta ở chỗ này.

      Thấy lời này, Tô Uyển trợn mắt. Người này đem mình làm đại hiệp trong tiểu thuyết Kin Dung viết à? Ảnh Chi Long Ngâm nhanh chóng giải quyết mấy tiểu lâu la.

      “Uyển Uyển, những người này xem ra muốn đem vấn đề cá nhân nâng lên thành vấn đề bang phái” Hiểu Hiểu vui sướng khi người gặp họa, muốn nhìn Lãng muốn chết cũng được. Vì thế thêm câu: “Hai ngày nữa là bang chiến, mình muốn nhìn xem ta làm như thế nào. Cậu cho ta biết, có bản lĩnh lúc bang chiến gặp nhau”.

      Tô Uyển “Ừ” tiếng, sau đó nhìn thấy thông báo của hệ thống người chơi Lãng Tử Long Tâm sống lại. Tô Uyển câu kênh thế giới:

      【 thế giới 】Quả Lạc Hỏa Diễm: Lãng, mọi người làm như vậy xem ra muốn nâng vấn đề thành chuyện bang phái đúng ? Vậy được, chúng ta chờ đến lúc bang chiến gặp nhau.

      Tô Uyển vừa như vậy, thế giới lại nổ tung.

      【 thế giới 】Siêu Nhân Điện Quang Tăng Ca: Mẹ nó, còn phải do ngươi tìm phó bang chủ của chúng ta gây chuyện, sau đó tìm người giúp đỡ đánh bang chủ của chúng ta. Đều như vậy rồi, ý của ngươi lại đến bang chiến.

      À, hóa ra Nghê Thường còn là phó bang chủ, chắc là do Lãng cho đặc quyền! Tô Uyển gì, nhìn mỗi người câu phê phá .

      【 thế giới 】Nghê Thường: Ừ! Đúng, có người giúp ngươi đánh chồng ta, có bản lĩnh ngươi đánh bang chiến.

      Tô Uyển thấy Nghê Thường cũng ra phụ họa, chẳng những tức giận mà còn cảm thấy rất chờ mong: rất hợp với ý mình! thế nào trò chơi chính là trò chơi, náo nhiệt chút, chơi vui. Đúng lúc, thế giới lại có người cuồng ngôn.

      【 thế giới 】Khinh Vũ Peter Pan: nhất định là trước tiên tìm người ta bàn bạc tốt, đến lúc đó tìm bậc thang cho mình. Muốn bang chiến? Hừ, đánh bang tạp chủng của các ngươi dễ dàng như bóp chết con kiến.

      Người lời này là Hữ u Hộ Pháp của quyến luyến bang, ta chỉ cái răng cấp 80. Đương nhiên đối với Tô Uyển hơn rất nhiều. Nhưng mà ta kích động bừa, quơ đũa cả nắm, rất nhanh biết cái gì là họa từ miệng mà ra.

      Nhìn chuyện náo nhiệt, Tô Uyển nhếch miệng cười, với Hiểu Hiểu: “ biết kích động thế nào lại những lời đó, mình muốn xem bang chiến thú vị như thế nào”

      cần chờ, tại cũng rất thu vị, nhìn ” Hiểu Hiểu bộ dạng xem kịch vui, kéo Tô Uyển.

      【 thế giới 】Thề Non Hẹn Biển: Khinh Vũ, khẩu khí của ngươi cũng ! Ngươi cảm thấy bang hội của ngươi điểm thực lực cao, nhiều tinh ? Ngươi có thể ra những lời này, ngươi rất can đảm. Ta chờ ngươi ngày kia làm sao có thể giết ta như giết con kiến.

      【 thế giới 】☆ Cát Tường 侞 y ☆: Wase! Bây giờ là tình huống như thế nào? Ngay cả lời thề giúp bang chủ cũng xuất . (Ốc: chỗ này ta chém http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif)

      “Cũng hỏi .....” Tô Uyển trong lòng. thế giới liên tục có người công kích Khinh Vũ, bất đắc dĩ Khinh Vũ cũng bị bức phải logout. Lúc này biết Nghê Thường nghĩ gì, nửa ngày có động tĩnh.

      Tô Uyển có thể hiểu là chính ta ép, đoán chừng ngày mai chuyện này lên trang nhất. Vốn tưởng rằng như thế rồi giải tán ngay lập tức. ngờ rằng lại có chuyện! Lãng từ điểm phục sinh chạy về phía Ảnh Chi Long Ngâm, muốn đấu trận nữa với Ảnh Chi Long Ngâm:

      【 hệ thống 】Người chơi Lãng Tử Long Tâm phát ra thư mời quyết đấu với người chơi Ảnh Chi Long Ngâm.

      Chuyện gì xảy ra thế? Đương nhiên Ảnh Chi Long Ngâm có lý do cự tuyệt, vì thế:

      【 hệ thống 】trận đấu diễn ra tại [Dâng hương u cốc] sau 3 giây nữa.

      Mọi người đều rất hiếu kì, đều chạy đến nơi nhìn PK. Mà Hiểu Hiểu cũng chạy đến chỗ Tô Uyển xem PK khoảng cách gần. Làm sao Lãng Tử Long Tâm lại trở lại quyết đấu, chẳng lẽ để đòi lại mặt mũi? Tô Uyển cũng biết. màn hình Ảnh Chỉ Long Ngâm đánh liên tiếp xuất chữ MISS, thế giới mọi người bắt đầu chuyện:

      【 thế giới 】Lúm Đồng Tiền: Cái này hình như là ....

      【 thế giới 】Lông mày dài: ông xã, chuyện gì xảy ra vậy?

      【 thế giới 】Mặc quần cụt qua ngày mùa đông: thể nào, dám làm loại chuyện này.

      Tô Uyển nghiêng đầu nhìn Hiểu Hiểu. Hiểu Hiểu lắc đầu, cũng xác định khó mà . Diệp Tử đoán được Hiểu Hiểu đến chỗ Tô Uyển xem PK , vì vậy trong đội ngũ:

      【 đội ngũ 】Diệp Tử: chắc chắn cậu ta dùng phần mềm hack “né tránh”.

      “Quả nhiên tên khốn khiếp này dùng G”. Hiểu Hiểu ở trong kí túc xá mắng to, vừa định đoạt bàn phím của Tô Uyển thấy màn hình xuất câu:

      【 hệ thống 】Người chơi Lãng Tử Long Tâm đường truyền ổn định, du lịch. Trận đấu ngừng, người chơi Ảnh Chi Long Ngâm chiến thắng.

      Mọi người thấy những lời này biết rằng Lãng dùng G nên bị GM đá ra ngoài. Vì thế có gì đáng xem mọi người cũng tản ra.(Ốc: theo ta G là những phần mềm hack game trái quy định của trò chơi. Còn GM = Game Master, là người quản lý trong game)

      【 thế giới 】Nghê Thường: Đồ Lessbian! Hãy đợi đấy! Ta muốn xem ngươi có năng lực gì đánh với chúng ta!

      Nghê Thường cam lòng, thêm câu thế giới rồi cũng logout. Hôm nay cũng mất mặt đủ rồi, biết Lãng muốn làm như thế nào.

      đến Lãng, vừa rồi khi nhìn thấy thông báo của hệ thống internet bị cắt đứt, đồng thời nhìn thấy tin nhắn.

      【 mật ngữ 】Satan Du Đãng: Lần sau chú ý chút.

      Lãng rất giận, dùng sức vỗ mạnh vào bàn phím. “Tất tất” ~ Lúc này điện thoại di dộng vang lên, là Nghê Thường gọi điện tới: “Chuyện gì xảy ra?”

      “Bị Satan tố cáo, cậu ta còn phải chú ý” Sau đó được mấy câu, Lãng liền cúp điện thoại.

      “Nhưng mà cho dù là cậu ta tố cáo cũng nhanh như vậy? Chẳng lẽ cậu ta là GM? , nếu là lời của GM, có trạng thái vô địch (vô địch PK). Chắc cậu ta biết GM”. Lãng tự nhủ.

      Hơn nữa nghe câu “Lần sau chú ý chút” rất quen. Chẳng lẽ Satan là .... nghĩ đến việc lại như này ! Đầu tiên là Ảnh Chi Long Ngâm giúp tay, sau đó là Satan chặn lại. Tô Uyển, ngươi động đến ta, sau này đừng có trách ta làm quá. Ngày kia bang chiến ta làm ngươi chết có chỗ chôn !
      Phong Vũ Yênhonglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :