1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Mưu đồ làm loạn - Thanh Thụ A Phúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆, Chương 49: Ngoại truyện

      Edit: Ngọc Hân


      ***

      về vợ của nam thần.

      Tạm dừng bài vở và bài tập năm ở đại học A, nên thủ tục các về phương diện để kết thúc khóa học gặp rườm rà rắc rối, tuần gần như Hạ Hàm phải ngâm mình trong thư viện đại học A bốn ngày.

      Tháng 9 là ngày các trường cao đẳng khai giảng, sinh viên đại học năm nhất ngây thơ trong sáng đường mòn trong rừng ở đại học A, tuổi trẻ tràn đầy sức sống.

      Hôm nay đại học A có khóa học về tinh phẩm, mặt khác lại chiếm được vị trí đầu tiên mở chuyên ngành tâm lý tội phạm trong cả nước. Nhưng ở giai đoạn thí nghiệm, tìm tòi mãi cũng mời được vài sinh viên tài cao của ngành tâm lý tội phạm tốt nghiệp ở nước ngoài của đại đội điều tra hình thành phố.

      ***

      Trời sẩm tối rất mát mẻ, Hạ Hạm vùi đầu nhào vào thư viện gặm sách, hai tuần sau có bốn môn kiểm tra, những thứ này khiến đủ đau đầu, cuộc sống sau khi kết hôn an nhàn vô lô, đầu óc càng khó nhồi nhét vào.

      Đều sinh cục cưng ngốc ba năm, đây mới chỉ kết hôn đầu óc bắt đầu rối rắm.

      khó chịu đựng!

      Mấy ngày nay sinh viên mới đều tham quan trường học cho nên thư viện chẳng hề yên tĩnh như ngày thường, sinh viên mới kết bạn lại lại khó tránh khỏi giọng chuyện với nhau.

      “Bảy giờ có tọa đàm tâm lý tội phạm, nghe đều là mỹ nam mặc đồng phục.”

      vậy ư? Tớ muốn !”

      “Đội trưởng đại đội điều tra hình cũng tới rồi, tớ vừa nhìn thấy xe, tớ thấy người ấy, vừa đẹp trai vừa gợi cảm!”

      ……

      Hạ Hàm nghe thấy, “Bốp” tiếng khép sách lại! Vùi mặt vào giữa hai cánh tay nằm úp sấp bàn!

      Mấy này dám thảo luận về ông xã tôi à! Hừ, mất cả hứng!

      Nhưng bao lâu liền ngẩng đầu cuống quít nhìn đồng hồ, bảy giờ phút – còn kịp nữa rồi.

      Dọn dẹp túi xách xong liền chạy vào phòng có buổi tọa đàm.

      Cố gắng lắm mới đuổi tới phòng học, phía trước có mấy hàng đều là , ý cười nhàng nhìn mấy mỹ nam mặc đồng phục trước cửa.

      Hạ Hàm lặng lẽ chuồn đến vị trí đầu tiên ngồi xuống, len lén nhìn về phía Chung Tuyển.

      Ông xã nhà tuấn đẹp trai, mặt mày dịu dàng lại toát ra vè nghiêm túc, đầu lông mày thâm thúy nhếch lên, khi chuyện thỉnh thoảng yếu hầu khẽ chuyển động….

      Hình ảnh này chết người mà!

      “Bạn cũng là sinh viên mới như chúng mình sao?” bên cạnh chợt hỏi .

      Hạ Hàm nhíu mày, có chút xấu hổ, “……. phải.”

      bên cạnh mặt mày hớn hở, “Vậy chính là đàn chị, xin chào đàn chị!”

      Tiếng thanh thanh thúy thúy này khiến ít người xung quanh nhìn lại.

      Lúc này vị học giả có kinh nghiệm về tâm lý tội phạm lên sân khấu mời Chung Tuyển lên. Dưới sân khấu đột nhiên yên tĩnh lại, mấy ngọn đèn chùm chiếu vào vai , theo bước chân chậm rãi kéo thành hình ảnh dài.

      ngồi ở khóc khuất hàng ghế thứ nhất, chăm chú si mê nhìn , thế cho nên mỗi câu mỗi chữ nội dung chuyện nghe thấy, chỉ nhìn vẻ mặt dịu dàng của , đột nhiên cảm thấy mặt đỏ tai hồng.

      Đêm qua người đàn ông này bên tai toàn những lời lưu manh, còn có từng thớ thịt bày ra theo động tác nâng lên hạ xuống có quy luật khiến người ta phun máu mũi.

      Chịu nổi, cảm giác trong lòng bàn tay ra đầy mồ hôi, có cần phải tương phản lớn như vậy cơ chứ. bục giảng nghiêm chỉnh khí khái hùng như vậy nhưng khi đối mặt với , lại hung hăng giày vò ma sát đâm phía dưới cơ thể với trăm ngàn loại tư thế.

      Ngẩng đầu lên lần nữa rồi, bục giảng đổi lại là sinh viên tâm lý tội phạm tài cao trắng nõn tuấn tú. Hạ Hàm quay đầu nhìn thấy Chung Tuyển ở hàng cuối tùy tiện chuyện với giáo sư.

      Nếu bục giảng có gì để xem nữa rồi.

      “Người kia tên là Chung Tuyển, nghe nửa năm trước kết hôn rồi.” bên cạnh huých vào , ánh mắt sáng rực lên .

      “Hình như bà xã ấy cũng ở đại học A chúng ta, kém rất nhiều tuổi, hâm mộ ấy, có thể tìm được người đàn ông tốt như vậy.”

      Trong lòng Hạ Hàm cười trộm, rồi sau đó làm ra vẻ nghiêm túc, “Tôi nhập trường khi ấy chưa tốt nghiệp, gặp qua vài lần rồi.”

      kia đột nhiên hưng phấn lên hỏi: “ vậy ư? ấy xinh ? Tính tình tốt ?”

      Nên thế nào nhỉ, chẳng lẽ với bé kia ấy chính là sao? Nếu ra chỉ sợ buổi tọa đàm này tiếp tục được nữa. Với lại tốp năm tốp ba bên cạnh nghe thấy đề tài bọn họ chuyện quay đầu qua bên này.

      Hạ Hàm do dự lát, chậm rãi : “Rất xinh đẹp, tính cách cũng tốt, bọn họ…. Rất xứng.”

      Như vậy là khen bản thân mình rất tốt sao?

      Sau khi xì xào bàn tán lại quay đầu nhìn về phía sau, Chung Tuyển mất.

      Dần dần kiềm chế được muốn trốn, sinh viên đại học năm nhất đều ngoan ngoãn nghe giảng nào dám trốn, nhìn xung quanh rồi cầm lấy túi xách rất bình tĩnh tiêu sái rời .

      Vừa tới cửa chàng trai rất đẹp trai ngăn lại.

      “Chưa kết thúc, thể .” Có thể là lớp trưởng cũng chưa phân biệt được bạn học của mình, nên chắc cho rằng Hạ Hàm là bạn học của bản thân.

      Chàng trai xấu hổ, mặt bắt đầu ngại ngùng đỏ lên.

      Nhưng như vậy càng khiến người ta chú ý, Hạ Hàm quẫn, giọng câu: “Cậu nghĩ sai rồi.”

      Chàng trai hơi giật mình, bắt đầu tỉ mỉ quan sát Hạ Hàm, giọng nam ngồi bên cạnh liếc cậu lớp trưởng kia cái rồi nịnh nọt với Hạ Hàm. “Xin chào đàn chị.”

      Lớp trưởng lập tức dừng lại vội vàng tránh ra, câu: “ ngại quá, tôi nghĩ chị là lớp chúng tôi.”

      sao.” xong chạy nhanh rời khỏi đó, khiến người ta chú ý như vậy làm khó chịu.

      Nhưng vừa mới ra khỏi đại sảnh phòng học bị người ta đưa tay ôm ngang eo.

      “Đừng lộn xộn, chạy đến đây làm gì hả?” Chung Tuyển trầm giọng .

      Hành lang im ắng, tiếng bước chân lại đều là của giáo sư giảng bài, xiết chặt eo đè tường. Hạ Hàm sợ làm càn nên cứ mãi đẩy ra.

      “Ai, đừng….”

      đỏ mặt trốn nụ hôn của , cuối cùng thành khai báo, “Ừm… qua nhìn .”

      nghe xong bật cười, xoa tóc rồi ôm vào lòng.

      vừa rồi ngồi chung cùng với đuổi theo tới, tay cầm quyển sách để quên ghế.

      “Đây là tình huống gì vậy!” sững sờ, nhìn bóng lưng Chung Tuyển ôm Hạ Hàm dần xa.

      ta mở sách trong tay ra, trang thứ nhất là chữ viết xinh xắn lưu loát – Hạ Hàm.

      Người đàn chị này thế mà lại lừa bé! ràng bản thân chính là bà xã của ấy cơ mà!

      ***

      Ngoại truyện: Ông xã, em cũng muốn cục cưng.

      Mùa thu năm nay Hạ Hàm gặp Chung Hàng lần, bé trai mềm mại ấp a ấp úng giọng gọi là thím , chưa hết tay bé còn cầm vành tai Hạ Hàm, hôn lên khuôn mặt .

      thích ghê gớm, Chung Hàng cũng vô cùng dính lấy , miệng xinh cứ cọ vào ngực . Hà Tử Xuyến thấy thế qua ôm con trai, chọp mũi để lên trán trắng như tuyết của Hàng Hàng, cười với cậu bé: “Hàng Hàng, xấu hổ quá.”

      Mặc dù Chung Hàng cai sữa nhưng vẫn là cậu tham ăn, nghe mẹ trách mắng cậu như vậy, nhếch môi cười ngốc nghếch.truyện của diễnđànlequydon

      và Chung Tuyển kết hôn gần năm rồi, bây giờ tổ chức hôn lễ, cũng nên có đứa bé, mặc dù hai người rất thường xuyên… Nghĩ vậy Hạ Hàm thấy xấu hổ. Nhưng vẫn luôn làm biện pháp an toàn, gióng như chưa từng có ý định có đứa bé.

      được! bắt đầu sốt ruột rồi.

      Chuyện này phải ràng với mới được.

      Về nhà vừa đúng lúc Chung Tuyển cũng ở nhà, Hạ Hàm thả túi xách tìm chuyện.

      Nội dung chuyện rất đơn giản, thẳng vào vấn đề.

      “Ông xã, em muốn có cục cưng.”

      Chung Tuyển nghe xong hơi giật mình nhìn gì.

      “…. Có phải cảm thấy em là người phiền phức, cho nên ngay cả vấn đề có cục cưng cũng thèm suy nghĩ tới.” Ánh mặt sáng rực, giọng nghe ra có vẻ tủi thân.

      “Làm sao có thể.” trả lời, ôm đặt lên đùi môi dán vào trán .

      ra Hạ Cận muốn để Hạ Hàm sinh em bé quá sớm, vốn rất xem trọng Chung Tuyển, nếu sau khi kết hôn nhanh chóng có đứa như vậy cuộc sống còn phải giành tất cả cho Chung Tuyển và đứa bé sao. Hơn nữa có Chung Hàng rồi, bên mẹ Chung cũng thúc giục. mới hai mươi hai tuổi, vốn là tuổi lo đến nơi đến chốn, muốn sớm bị cuộc sống hôn nhân và đứa bé ràng buộc. Với lại chuyện đứa vốn chưa từng nghĩ qua, vì nuôi cũng giống như nuôi đứa bé vậy.

      rất đúng, là có chút phiền phức như vậy, nhưng cứ thích phiền toái như thế đấy sao! Mong gì nữa cơ chứ.

      “Vậy bắt đầu .” Vẻ mặt Hạ Hàm mỉm cười nhìn .

      “Nếu lần nay mang thai tới mùa xuân sinh em bé, Hà Tử Xuyến với em mùa xuân đối với cục cưng và phụ nữ có thai đều tốt.”

      đâu ra đấy như vậy, tựa như cần cũng có thể sinh được em bé vậy.

      vừa bế lên phòng ngủ chính lầu vừa với : “Hôm nay là kỳ an toàn.”

      Hạ Hàm nhíu mày, lập tức giãy dụa muốn xuống.

      Còn , “Vậy coi như xong.”

      Chung Tuyển: “Sao có thể thế được!”

      Kỳ an toàn với đúng là ngày an lành.

      vừa cởi quần áo vừa đè lên để lộn xộn, vén váy lên từ từ tiến vào.

      “Hạ Hàm, nâng thắt lưng lên.” Quần áo kẹt ở dưới thắt lưng cởi xuống dưới được, nội y sớm bị lột , hai con thỏ no đủ nhảy tới nhảy lui, đung đưa khiến phía dưới bụng càng thêm khô nóng khó chịu.

      Bị đâm vài cái dần ẩm ướt trơn tuột, vừa hưởng thụ vừa hừ khẽ phối hợp với động tác của . Chung Tuyển ôm lên đề ngồi ngang hông , giọng trầm thấp tinh tế gợi cảm.

      “Đứa rất ồn ào.”

      vừa chịu đựng vừa phản bác , “Sao có thể chứ… xem Hàng Hàng rất ngoan đấy thôi.”

      Hàng Hàng bình thường cũng rất dính , đối với Hàng Hàng luôn dịu dàng như nước, bộ dạng đó ngay cả cũng ít khi thấy, vừa xong liền chọc vào.

      “Vậy càng cần, rất dính vào em thích.” Động tác dưới thân của càng nhanh hơn, đâm sâu vào chỗ kia của .

      Rất lâu sau Hạ Hàm mới bình thường trở lại, ghé vào ngực thở gấp, phía dưới thân vẫn bị nhanh chậm chiếm giữ, có chút đau.

      “Rất mệt, muốn nữa.” mềm mại kiều, lui người lên muốn trốn, còn cố ý xoắn chặt vài cái để cái vật tham ăn kia nhanh xuất ra.

      Chung Tuyển bị vặn hít ngụm khí lạnh, gân xanh trán nổi lên, động tác càng độc ác, gấp đùi lên trước ngực trắng nõn, từ cao xuống tiến sâu vào.

      Hạ Hàm bị bắt nạt đỏ tròng mắt, ngón tay xinh đẹp giữ chặt drap giường, cố kiềm chế cơ thể run rẩy.

      Trong lòng oán giận trận: Làm gì mà ra sức trong kỳ an toàn của như vậy chứ!

      Hết chương 49
      Last edited by a moderator: 2/12/16
      dhtt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 50

      Sáu giờ sáng, mình Chung Tuyển quanh quẩn ở cổng nhà hàng Tứ Quý, đêm qua có trận mưa đổ xuống nên trong khí tràn đầy mùi vị ẩm ướt. đứng ở vị trí phía đông tầng của nhà hàng Tứ Quý nhìn bốn phía xung quanh.

      Ba giờ, tại sao lại ba giờ, ba giờ ngày hôm qua trước sau nhà hàng Tứ Quý có hành động nào đáng ngờ, như vậy vì sao Diệp Vấn phải chọn lúc ba giờ?

      Ngoại trừ thời gian còn có thể là tin tức gì đó, Hạ Hàm từng đêm đó Diệp Vấn chuyện điện thoại chưa xong bị cắt đứt, nếu là như thế này có phải hiểu sai rồi .

      Ánh mắt nhìn lại dọc theo từ căn biệt thự ở lưng chừng núi này, nhìn cùng vị trí căn biệt thự màu trắng kia vô cùng dễ thấy.

      Buổi sáng bình minh xinh đẹp chiếu về phía đông, dọc theo đường bị mưa dội ẩm ướt chưa khô về phía trước, dáng người cao lớn dễ gây chú ý bước chậm rãi về phía đỉnh núi.

      Tòa nhà màu trắng này có kiến trúc khiêm tốn mà tối tăm, xung quanh tản ra hơi thở người lạ chớ tới gần.

      Sân cắt tỉa ngay ngắn, cửa chính bằng kim loại khắc hoa văn tinh xảo xa hoa, dưới ánh mặt trời rạng rỡ phát sáng. Xa xa cửa chính căn biệt thự khép chặt, xem ra hình như có người sống trong đó. Nhưng nâng mắt nhìn lên phía lầu hai, thấy rèm cửa sổ màu vàng ấm chậm rãi đong đưa theo làn gió, tĩnh lặng vô vị. Thị lực vô cùng tốt, ngay cả bồn hoa màu xanh nhạt phía trong cửa sổ sát đất cũng thu hết vào tầm mắt.

      bình thường, vì sao cửa chính khép chặt phong tỏa như vậy mà lầu lại có tượng có người ở?

      Đầu óc rối tinh, Chung Tuyển kiên nhẫn nhíu mày cúi đầu nghiêng người nhìn lại, vừa đúng lúc nhà hàng Tây Tứ Quý mở cửa, rất nhanh có khách hàng vào, nhanh nhẹn ngồi vào vị trí tầng phía đằng đông.

      nam nữ, có thể là đôi tình nhân, vô cùng thân thiết vừa vừa cười nghiêng đầu nhìn cao nguyên màu xanh được tu bổ vô cùng đẹp mắt ngoài cửa sổ.

      Ba giờ!

      suy nghĩ trong giây lát rồi bị nổ tung, sau đó cả người chấn động.

      Từ vị trí tầng phía đông của nhà hàng Tây Tứ Quý nhìn qua căn biệt thự này vừa vặn chính là phương hướng ba giờ!

      quản được nhiều như vậy, lập tức gọi điện thoại thông báo cho Chu Tiểu Hàn, đồng thời bảo Chu Tiểu Hàn trước tiên đừng gì với Hạ Hàm. từ cửa sau gọn gàng xoay người vào, sân biệt thự bóng người nhưng bàn và ghế màu trắng trong hoa viên sắp xếp ngay ngắn. bàn chiếc gạt tàn, trong đó có bụi thuốc chưa được dọn dẹp sạch . Cửa chính của biệt thự khép chặt, Chung Tuyển khẽ đẩy chút nào nhúc nhích, lại cúi người đường vòng ra phía sau, từ cửa sổ sát đất lật người thuận lợi tiến vào phía trước căn biệt thự.truyện của diễn đàn Lê Quý*Đôn

      Đại sảnh bóng người, rất ngăn nắp cũng rất sạch , Chung Tuyển dần thả lỏng cảnh giác, dọc theo cầu thang lên đẩy cửa phòng vừa rồi nhìn thấy rèm cửa sổ màu vàng ấm di chuyển. Phòng ngủ này rất lớn, trong có có thư phòng, bước nhanh vài bước vào trong.

      giường trong phòng ngủ chính có mặc váy dài màu xanh nước biển, tóc dài mềm mại nhưng gọn gàng, hai mắt khép chặt tĩnh lặng yên ổn.

      Là Diệp Vấn.

      Lúc này Chu Tiểu Hàn dẫn đội phá cửa vào xông lên lầu hai.

      bị người ta cho dùng thuốc ngủ, mãi đến gần tối ngày hôm sau mới tỉnh lại, Hạ Hàm luôn canh bên cạnh giường Diệp Vấn, dám khép mắt lại, sợ trong nháy mắt đó Diệp Vấn trước mặt biến mất thấy.

      Diệp Vấn tỉnh lại giật khóe môi, nhìn thấy Hạ Hàm hốc mắt lập tức ẩm ướt, Hạ Hàm cũng dám hỏi gì, chỉ nắm tay Diệp Vấn ngơ ngác nhìn ấy.

      “Muốn uống nước ?” Hạ Hàm hỏi.

      Diệp Vấn khe khẽ gật đầu.

      lập tức chạy ngược xuống lầu, trong lúc hoảng loạn làm rơi bể cốc nước, miểng vụn thủy tinh rơi đầy mặt đất. nhìn thấy những miểng này đột nhiên nước mắt rơi lộp bộp. Chung Tuyển tới quét sạch những miểng thủy tinh vụn vỡ, sau đó rót ly nước ấm đưa cho Hạ Hàm, đưa đến cửa phòng Diệp Vấn, bàn tay to của đẩy lưng vào bên trong.

      Hạ Hàm gật đầu qua loa dùng mu bàn tay lau nước mắt rồi đẩy cửa vào, lúc này Diệp Vấn ngồi dậy, xem ra bệnh cũng nghiêm trọng, ấy nhếch môi nở nụ cười nhạt nhẽo.

      “ Tớ muốn về nhà.” Cuối cùng Diệp Vấn nhấp nước miếng mở miệng chuyện.

      “ Chiều nay chúng ta về nước, Diệp Vấn, mẹ cậu ở nhà chờ cậu.”

      Sau khi về nước Diệp Vấn chịu kiểm cơ thể, đối với những chuyện trải qua hơn năm kia cũng hề đề cập tới, muốn để lộ nữa chút tin tức. Tất cả mọi người đều cho rằng gặp phải chuyện đáng sợ như vậy, sao trẻ tuổi có thể mở miệng.

      ***

      Công việc sau vụ án vẫn còn phải tiếp tục, hằng ngày Chung Tuyển đều về rất trễ, còn Hạ Hàm ban ngày ở chỗ ba, có việc gì qua xem đứa bé của nhà Tân Dao.

      Cuộc sống Diệp Vấn rất nhanh quay về quỹ đạo, hồi phục cũng rất tốt, vẫn lien hệ mật thiết với Hạ Hàm và Thanh Phong. Chỉ là mọi người ai bảo ai mà chẳng hề đề cập tới việc kia.

      và Chung Tuyền từ từ ‘ nước chảy thành sông’, tất cả đều thuận theo tự nhiên, lúc nào cũng ngọt ngào vô cùng than mật khiến Hạ Hàm rất hưởng thụ, hôm nay trong cục có buổi tiệc xã giao, Hạ Hàm ngồi ở nhà chờ về.

      Mười giờ đêm mới về tới, nghe thấy tiếng mở cửa răng rắc, lập tức từ trong sofa đứng dậy ra đón .

      Hạ Hàm thấy mặt ửng đỏ liền hỏi: “ uống nhiều ?”

      Chung Tuyển nhéo khuôn mặt mềm mại của đáp: “ nhiều”.

      Đứng vững mà còn uống nhiều.

      “ Em pha cho ly nước mật ong, tắm rửa trước ”. Hạ Hàm dặn , nhưng rồi lại lo lắng nữa ôm dẫn lên lầu. Người kia vừa cao vừa nặng giống như bức tường, vất vả mới xả nước vào bồn tắm lớn nhưng khi quay đầu lại thấy Chung Tuyển còn dựa vào bệ tắm, ánh mắt xinh đẹp mờ mịt như sương.

      ra lúc tỉnh táo mới càng đẹp mắt hơn, chỉ có vào lúc này mới nắm ý nghĩ của người khác. Mặt hơi hồng, con ngươi đen như mực sang quắc chuyển động, môi nóng khẽ mấp máy. Nếu phải do nghề nghiệp này là người đàn ông đẹp trai trắng nõn, ngón tay thon dài đẹp đẽ, con ngươi trong suốt sắc sảo mà mê người.

      Hạ Hàm cuối đầu cười khẽ, ép bản thân đừng nghĩ thêm nữa.

      thử độ ấm của nước, thấy còn chưa cởi áo liền tự mình cởi áo giúp .

      làm việc vẫn luôn nhanh chậm, ngón tay trắng nõn nhanh nhẹn cởi bỏ cúc áo trước ngực giúp . vốn rất biết nghe lời, nhưng khi muốn cởi bỏ mấy cúc phía dưới đột nhiên ơm đặt bệ tắm, đầu gối chen lách vào tách giữa hai chân rồi hôn sâu.

      Cảm giác men say chếch choáng tinh khiết và thơm mát tràn đầy trong khí lập tức đánh úp vào , vừa rồi rửa mặt vảy nước lên bệ tắm, cảm giác lạnh lẽo xuyên thấu qua váy mỏng khiến mông ẩm ướt. Hạ Hàm lắc người muốn xuống nhưng hình như biết, hai tay làm đệm lót sau mông để ngồi tay , nhất quyết tha quấn quýt lấy hôn nồng nàn.

      Đầu lưỡi dài xuyên nhập vào đầu tiên là nhàng chờ đồng ý, sau đó là cắn nuốt như ‘ mưa to gió lớn’, nữa người của hoàn toán nghiêng về phía trước đè lên vách tường gạch tráng men màu trắng. Bàn tay to an phận xoa mông , rất nhanh, rất nhanh đưa tay cầm chặt đóa hoa mềm mại.

      Thân thể ôn hương nhuyễn ngọc này ngày nhớ đêm mong biết bao nhiêu.

      Hạ Hàm mờ mịt mê loạn nuốt lưỡi , bàn tay bé lặng lẽ giữ vai , mí mắt run khẽ hồi hộp mà lại mong chờ. Dần dần bắt đầu thỏa mãn lung tung kéo quần áo , tay bé chạm vào dây thắt lưng cứng, đầu tiên là tay run rẩy rụt lại sau đó đánh bạo bắt đầu cầm cởi bỏ thắt lưng da của mang.

      chờ em chút , em… mở được”. Giọng mà yếu, tránh nụ h của cuối đầu mở thắt lưng .

      Lúc này Chung Tuyển mới buông ra, môi dán lên trán thở hổn hển.

      Hạ Hàm thở hơi phục hồi lại tinh thần.

      Áo sơ mi trắng của hoàn toàn mở rộng ra hai bên eo, cơ bắp ngực cường tráng khỏe mạnh đều đặn rắn chắc. người vốn có vết thương, những thứ này biết, nhưng có mấy vết sẹo từ sau lưng kéo dài tới bụng nhìn thấy rất ghê người, đủ để Hạ Hàm khiếp sợ.

      “Đây…. Đây là làm sao vậy?” Lòng nhất thời lạnh xuống, hơi thở tình dục nóng bỏng cũng dần tụt xuống.

      Chung Tuyển lập tức tỉnh rượu, cố gắng dung áo che chắn, trầm thấp thở hổn hển vài tiếng với Hạ Hàm “ Pha cho ly nước mật ong, quả uống nhiều quá”.

      Hạ Hàm bị làm cho thần hồn điên đảo, nút trư ngựcã mở hết toàn bộ, làn da trắng nõn non mềm tinh tế kến hơi thở càng them rối loạn.

      Chung Tuyển giữ thẳng người cởi áo trắng sạch của mình ra quấn cho , ôm từ bệ xuống dưới, “ mau tắm rửa rồi uống”.

      Hạ Hàm đứng trước cửa phòng tắm nhớ lại đêm trước khi tới nước K đột nhiên xông vào phòng nhìn thấy mấy lớp vết thương sau lưng này…. ra nhìn nhầm.

      Trong thời gian họ chia lìa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      ---

      Chung Tuyền mở vòi sen, nước lạnh lẽo giội lên người , lửa tình đầy trong long rất vất vả mới dập tắt được chút, lúc này mới sải bước ra khỏi phòng tắm.

      Lúc Hạ Hàm nghe thấy tiếng nước ào ào trong phòng tắm, cởi áo trong của ra mặc chiếc váy ngủ, rồi xuống lầu pha nước mật ong cho .

      Pha xong nước cũng tắm xong xuống đến nơi, mặc áo tắm tóc chưa khô hết, từng giọt nước từ gò má rớt xuống, dọc theo cổ chui vào trong ngực.

      Chung Tuyền lách mình ngồi sofa, cơ thể khẽ nghiêng, dáng vẻ phóng khoáng ngang ngược, gần như chiếm hết cả chiếc sofa.

      Hạ Hàm thấy xuống tới lập tức bưng nước mật ong cho uống, Chung Tuyển lôi kéo tay để ngồi xuống, gần như ngồi vào lòng , con mắt chớp nhìn dây buộc áo tắm của .

      Chờ uống xong mới “Để em nhìn xem”.

      Sau đó bàn tay bé liền trùm lên muốn cởi dây buộc áo tắm.

      Chung Tuyển gì cũng từ chối mà cũng chẳng đồng , nhưng ánh mắt nóng như lửa chăm chú nhìn chầm chầm vào . Lúc này Hạ Hàm mới bị dọa sợ, ngón tay hơi vạch ra nhàng cởi dây buộc áo tắm của .

      Quần áo màu trắng trơn mểm bỗng chốc được mở rộng, cơ thể trẻ trung rắn chắc hoàn toàn ra trước mặt , hô hấp của Hạ Hàm bị gián đoạn, bàn tay bé lần sờ ở bụng dưới của .

      mặc quần có tính co giãn, nơi đó phình căng cục, vết sẹo khủng bố như con rắn bò từ dọc bụng dưới của vào trong quần lót, tay lại phân vân cuối cùng kéo quần lót của phơi bày hoàn to vết thương ra ngoài.

      Động tác như vậy rất là nguy hiểm, cảm giác ngón tay trỏ chạm vào vật bên cạnh của , ngay cả nơi đó dần dần trở thành cứng rắn nóng bỏng cũng có thể cảm nhận được rang.

      “ Nhìn đủ chưa”, bắt lấy vtay cắn .

      Bị cắn hơi đau, Hạ Hàm nhíu mày rồi hỏi: “ Vết thương kia là do cái gì làm? Còn sau lưng nữa để em nhìn xem”.

      Hạ Hàm dứt lời bắt đầu kéo áo tắm của để chuyển lưng về phía .

      “ Bà xã, cho em xem có được bồi thường ?”. Dường như anhh quan tâm, còn nhướng mày trêu đùa .

      Hạ Hàm tức giận : “ cho nhìn bồi thường gì cũng có! Nhanh lên!”

      Hết chương 50
      Last edited by a moderator: 4/12/16
      dhtt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 51

      thanh trong TV ở phòng khách rất hình ảnh đủ mọi màu sắc di chuyển, thế nhưng còn muốn sáng hơn cả đèn treo kia, Hạ Hàm hít hơi giơ tay lên vuốt nhè lên mấy vết sẹo sau lưng .

      Đầu ngón tay dọc theo dấu vết khâu lại xuống dưới, nhàng lưu luyến nhưng lại khiến mềm nhũn chút khí lực cũng có. chịu đựng khó chịu, xoay người bế ngồi đùi mình, bạc môi mấp máy, “Ngứa quá.”

      cũng biết vì sao đối mặt với người đàn ông như được tẩm gió xuân thế này, trong đêm khuya vắng lặng như vậy thế mà lại khóc thành tiếng.

      Tóc bạc như mới, vừa gặp như thân.

      “Rốt cuộc là như thế nào?” Hạ Hàm cầm bàn tay to của lau nước mắt cho mình.

      “Vết thương trong vụ án, địa điểm xảy ra vụ án điều kiện chữa bệnh quá kém, miệng vết thương được xử lý kịp thời cho nên bây giờ mới dọa người như vậy.” nhàng bâng quơ , để lại chút dấu vết.

      May mắn là lúc tỉnh lại có thể tự mình nhàng bâng quơ thế, vậy là thỏa mãn rồi.

      Nâng mặt hôn lên ngừng, hút khô dòng lệ của để sớm có thời để ý tới những thứ này. Bàn tay to vắt ngang chân đặt thành tư thế ngồi thắt lưng , nắm tay bé của lần xuống chỗ nóng bỏng khô hanh kia.

      “Đừng sờ chỗ kia, sờ chỗ này nè.” cười trầm thấp cắn môi hà hơi nóng như lửa. Váy ngủ của rộng rãi có đai vài động tác cởi sạch, thân thể no đủ non mềm liền ra ngay trước mắt, Chung Tuyển nhịn được đau trướng rên lên. Giọng nhuốm mùi tình dục nóng bỏng mãnh liệt như vậy ngay cả nghe cũng có chút đỡ được.

      cầm chặt hai luồng mềm mại, cúi người xuống cắn nụ hoa đào hồng hào, răng ngậm lấy nó làm việc. Hạ Hàm chống đỡ lại được, hai tay trắng nõn che trước ngực rúc vào trong lòng , yên ổn dịu dàng ru rú trong ngực , khẽ thở phì phò.

      … Chờ chút để em nghỉ lát.” Mí mắt run rẩy .

      Cùng triền miên sung sướng quả làm cho thở được, tâm tư cũng trôi bồng bềnh ổn định như trong cơn mộng ảo, giống như giây sau hít thở thông.

      cười khẽ cúi đầu hôn lên tóc dài như thác nước đen như mực của , giữa động tác này cái kia bị lôi ra ngoài, cứng rắn dán sau mông . Hạ Hàm lập tức giật mình mọt cái, ngồi dậy hai con thỏ trước ngực nhảy lên ngừng.

      Chung Tuyển chôn vào nơi trắng như tuyết trơn bóng mềm mại như sữa hít hơi sâu, giọng điệu nhàng tùy tiện, “Chỗ này lớn rồi.”

      Hạ Hàm bị xấu hổ nâng tay nhéo thịt , nhưng trong nháy mắt nâng mông đó lập tức liền có thứ nong nóng gì đó muốn tiến vào. Nơi đó vốn ẩm ướt trơn bóng, bị hành động thử dò xét tiến công vào khiến chịu nôi, thân thể mềm nhũn ngã vào lòng .

      ngoan như vậy quả thực mặc muốn làm gì làm, nhưng chỗ nơi tiểu huyệt hẹp kiều non mềm của căng chặt khiến có chút lo lắng.

      Thứ thô to dữ dằn kia vẫn đâm vào chỗ kia của , nhiều lần trượt qua như vậy khiến nhanh có cảm giác, đương nhiên kiên trì được lâu, cơ thể run rẩy đến lần nữa, đáng thương nhưng lại rất mê người.

      Qua lúc lâu sau Chung Tuyển mới hỏi: “Khỏe chưa?”

      Hạ Hàm cúi thấp đầu tất nhiên trả lời câu hỏi trắng trợn như thế của , chỉ ôm càng chặt, tóc dài bị tầng mồ hôi mỏng người thấm ướt, bay tán loạn cơ thể non mềm trắng trẻo.

      khó có được khi kiên nhẫn, ngón tay cuốn tóc chơi đùa, vừa dỗ vừa lừa gạt giữ chặt eo mảnh của nâng lên, chuẩn xác ngắm ngay vào để kháng cự giãy dụa nửa phần, cứ thế lấp đầy.

      Ấm nóng chặt khít bao vây khiến chỗ kia của lớn thêm vài phần, bàn tay to xoa mông , rồi đưa tay lần mò tới vị trí hai người kết hợp, nhàng vuốt ve khiến nhanh chóng thích ứng.

      Mặc dù kích cỡ này quả thực mà có chút khó khăn với , nhưng nhất định phải thích ứng.

      Lúc lâu Hạ Hàm cũng chưa dám động đậy, liên tiếp bị đè ra đâm vào, động tác rất cũng khiến trướng đau, nhưng dần dần lại như con kiến cắn .

      Mật ngọt tại chỗ kia nhanh chống tràn ra khiến dần dễ chiệu hơn, nhưng lại thỏa mãm lắc mông nuốt củ , cắn môi rên hừ hừ khe khẽ. Chung Tuyển thấy cuối cùng cũng mộng ra hoàn toàn, làm như hổ đói giữ chặt eo dây dưa, động tác càng lúc càng thâm sâu, hận thể trực tiếp nuốt gọn mới thõa mãn.

      Mặc dù chiếc sofa này rộng rãi nhưng chịu được động tác mạnh mẽ như vậy của Chung Tuyển, tới rạng sang quảng cáo đêm khuya trong TV vẫn phát như mọi ngày, nhưng tiếng hơi nên chút nào quấy rầy đến hai người quấn quýt triền mien lả lướt kia.

      “ Bà xã, em giỏi quá”. Lúc nghỉ như làm nũng chon người nhưng dưới thân vẫn cứng rắn ngang ngược chiếm đoạt . Lại sắp có cú đâm sâu vào, biết qua bao nhiêu lâu vật xấu xí kia mới bằng long bắn ra, đầu đỉnh phun ra ít chỗ long lưa thưa mềm mại bụng .

      của Hạ Hàm vẫn còn, lấy khăn giấy lau cho , ngay cả chút ấy cũng chịu nổi cơ thể run rẩy khóc thành tiếng, đưa tay che mắt bộ dạng rất đáng thương.

      Chung Tuyển cho rằng Hạ Hàm thoải mái lập tức bế dậy rồi hỏi : “ làm sao vậy?”

      lo lắng cuối người muốn xem đùi , so Hạ Hàm còn sức lực chứ, chân cũng tê rần bắp buộc chấp nhận tay kiểm tra.

      “ Muốn tắm rửa, khó chịu quá”. Cũng chẳng còn sức động đậy ngón tay, há mồm cắn ngụm, ánh mắt đỏ au lên án .

      Chung Tuyển nở nụ cư lập tức bế ngang người lên phòng tắm lầu, cơ thể hai người đều mặc gì, cơ thể trơn bong mồ hôi nhễ nhãi, Hạ Hàm xuyên qua kẽ hở cánh tay nhìn ề phía sofa.

      Đây quả thực…

      Quần áo nằm tán loạn mặt đất, nơi sofa ẩm ướt vùng, yên lặng nghĩ làm sao bây giờ nhỉ! vậy sao mà giặt được đây.

      Bồn tắm lớn trong phòng tắm rộng rãi mà xa hoa, đây là đáp ứng cầu sửa sang lại của Chung Tuyển, rèm cửa sổ đồ dung trong nhà từng cái đều do Hạ Hàm chọn lựa, chỉ riêng việc này Chung Tuyển đồng ý, phải đổi thành bồn tắm siêu lớn, khi đó lý do là vóc người cao bồn tắm quá thoải mái.

      Phòng tắm nóng hôi hổi, nhanh chóng ngủ thiếp , nhưng gần hai năm cái kia của chưa từng được ăn no nên tất nhiên thỏa mãn, tỉnh táo lại hưng phấn.

      Xong việc quấn khăn tắm lớn cho rồi đặt lên bệ tắm sấy tóc cho , Hạ Hàm dựa vào người để mặc làm việc. Trở về đến giường lại để mặc gì cả, ngay cả khăn tắm cũng quấn cho , kéo ôm vào trong ngực nhìn ngủ say sưa.

      Phòng ngủ chính tức nhiên do sắp xếp, khắp nơi đều ấm áp ngọt ngào, vốn tưởng rằng bản than mình chịu nổi sắc màu ấm dịu nhàng bao quanh phòng như vậy, nhưng bây giờ xem ra thích vô vùng. ôm báu vật mất mà tìm lại được, như là có được toàn bộ thế giới.

      Thời gian 32 năm qua phiêu bạt cuối cùng cũng ổn định, vốn tưởng rằng bản than có thói quen trải qua cuộc sống an nhàn thoải mái, có thể khi gặp giống với cảnh tượng như vậy, cuộc sống liếc mắt cái tới già ai thích.

      Sáng sớm tỉnh dậy trong long chồng mình, là giấc mộng thời thiếu nữ của .

      Hạ Hàm lặng lẽ mở mắt chợt nở nụ cười, đêm mộng mị rất thỏa mãn.

      ---

      Trong thư phòng sang rực lại cổ xưa của nhà họ Chung, bé trai than hình cao ngất mà ngay ngắn chân trần lần lượt giẫm lên sàn bộ dạng như người lớn, bàn tay mềm mại cầm lấy chiếc bút long thô to b cánh tay cậu bé, vẻ mặt tuấn tú lại non nớt chăm chú nghiêm túc luyện chữ.

      Dưới lầu kẹt tiếng.

      Khóe miệng Chung Thần cong lên,ập tức buông bút long trong tay nhanh hẹn nhảy xuống ghế dựa bằng dây mây, vui sướng chạy xuống lầu đón Hạ Hàm.

      “ Hạ Hàm” Chung Thần nhào vào long Hạ Hàm kiễng chân lên muốn ôm.

      Hạ Hàm thả túi xách ôm lấy con trai, vui vẻ hôn rồi lại hôn, cậu bé thẹn thùng nhưng lại rất hưởng thụ, long mi dài dán lên mẹ mình.

      Chung Thần nhìn Chung Tuyển sải bước từ sân vào, thấp giọng khẽ bên tai Hạ Hàm: “ Ba ông ấy rất nhớ mẹ”.

      Hôn lễ của Thanh Phong làm thế nào cũng phải có mặt, nhưng trong đội của Chung Tuyển quá bận, còn cách nào chỉ có thể để mình Hạ Hàm tham dự, hôm nay mới trở về.

      Chung Thần thấy ba tới nhắm chặt mắt càng ôm chặt Hạ Hàm gọi tiếng ba.

      Nữ chủ nhân vừa trở về, nhà họ Chung rất tung tăng tưng bừng nhộn nhịp, Chung Thần giống như cái đuôi dình sau mông Hạ Hàm.

      Con trai dính nhất là Hạ Hàm, Chung Tuyển cười nhìn thoáng qua, đưa tay chèn lên eo Chung Thần khiêng lên vai, với con trai: “ cho con số mô hình khẩu sung máy, thích ?”

      Chung Thần bĩu môi mấy hứng thú, “ cảm ơn ba”. Nhưng vẫn thấy ba thả cậu xuống dưới, bị nâng lên cao như vậy cậu bắt đầu có chút sợ hãi, ôm chặt cổ Chung Tuyển nhắm mắt dám nhìn xuống, “ ba, đặt con xuống dưới, con muốn mẹ”.

      Từ Chung Thần luôn gọi “ Hàm Hàm” “ Hàm Hàm”, lúc kêu mẹ rang cho thấy gặp chuyện lớn, ba nâng cậu cao như vậy khiến cậu sợ tới mức rất muốn tè ra quần.

      Hai ba con ầm ĩ bên này rất nhanh truyền tới bên tai Hạ Hàm, vội vội vàng vàng xuống lầu thấy con trai bị Chung Tuyển dọa sợ tới mức ánh mắt cũng dám mở to.

      V vỗ vào Chung Tuyển nghiêm mặt : “ mau thả Thần Thần xuống, dọa nó rồi”.

      Chung Thần vừa nghe tiếng mẹ lập tức mở to ánh mắt xinh đẹp, đầy năn nỉ : “ mẹ, còn muốn mẹ ôm”.

      Suy cho cùng cũng chỉ là đứa trẻ chưa tới ba tuổi, dù tuấn tú bình tĩnh thế nào cũng vẫn là đứa bé.

      Hạ Hàm cầu sao lại làm được chứ, chỉ đành đưa con trai cho Hạ Hàm. Chung Thần vừa lọt vào lòng mẹ lập tức giống như con lười ( loài động vât) dính chặt người Hạ Hàm, ngón tay cuốn mái tóc dài của Hạ Hàm, nhìn ba cười ngừng, lại còn vươn bàn tay bé lôi kéo vạt áo sơ mi của ba.

      Vài ngày rồi Chung Thần gặp Hạ Hàm, cậu nhớ vô cùng, buổi tối Hạ Hàm tắm cho cậu xong tiểu gia hỏa đặt biệt hiểu chuyện, còn tự mình mặc đồ ngủ. Mặc dù có chút tốn công, khuy áo đều buộc rối tung lộn xộn khiến Hạ Hàm cười mãi ngừng. ôm con ngồi giường, lần nữa cởi cúc áo cài lại cho cậu. Tất cả đều dọn dẹp xong Chung Thần dựa vào giường lớn của ba mẹ muốn , bàn tay bé kéo góc váy của Hạ Hàm, xấu hổ hít vào thở ra : “ mẹ, hôm nay con có thể ngủ với mẹ được ?”

      cười khẽ, mặc dù người làm mẹ này hề có nguyên tắc nhưng vẫn n với Chung Thần: “ vậy còn ba con sao bây giờ?”

      Chung Thần nghĩ lát mỗi ngày có 24 giờ, tính ra thời gian mẹ theo bên cạnh cậu tương đối nhiều. Mặc dù mỗi ngày ba mẹ có thể ngủ cùng nhau, nhưng ngủ thể chuyện với mẹ, cậu mở to đôi mắt sang như ban ngày. Ừm vẫn là ba tương đối chịu thiệt.

      Ba đáng thương như vậy, thôi quên , vẫn là nên để ba và mẹ ngủ cùng nhau.

      “ Vậy mẹ hôn con , tự con ngủ”.

      Hết chương 51
      Last edited by a moderator: 4/12/16
      dhtt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 52

      Chung Tuyển vừa từ phòng tắm ra, Thần Thần liền từ giường lớn bật xuống dưới, giọng trẻ con non nớt trong trẻo vang lên, “Ba, ngủ ngon.”

      lau tóc gật đầu, cúi người bế con trai mình đưa vào phòng của cậu. Chung Tuyển đắp xong chăn cho con trai, nâng tay chuẩn bị tắt đèn ngủ lại đầu cuối hỏi câu.

      “Chung Thần, sao con lại dính mẹ con như vậy hả?” cầm bàn tay bé của cậu, độ ấm trong lòng bàn tay truyền cho nhau.

      “Ba cũng là.” Thần Thần trả lời rất tự nhiên, cậu cười kéo ngón trỏ của ba, còn thêm: “Ba nhanh ngủ .”

      nghe vậy cũng cười đứng thẳng lên rời . Vào phòng ngủ chính nâng mắt lên liền nhìn thấy Hạ Hàm thay áo ngủ, đoạn eo mảnh trắng nõn non mềm khiến trong lòng ngứa ngày, muốn cắn ngụm. lập tức lên bàn tay to mờ ám nhéo eo của , cọ vào cổ êm ái thơm mát của , “Bà xã, thích con trai.”

      Hạ Hàm liều mạng kéo áo ngủ của mình lên, bỏ tay ra khỏi eo, ỡm ờ dấn lại gần giường, giọng mềm dịu ấp úng, “Vậy thích cái gì?”

      Đây là ngây thơ quỷ, con trai của mình mà cũng phải ghen.

      em.” xong liền cắn ngụm lên ngực , tất nhiên Hạ Hàm mặc nội y, bị cắn như vậy nhanh chóng mẫn cảm đến đòi mạng.

      Sau khi sinh Thần Thần cơ thể rất đẹp, hoàn toàn cởi bỏ vẻ kiều xấu hổ trẻ con non nớt, thân thể no đủ chia đều khiến thể buông tay. Suy nghĩ chút chợt nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên hai người gặp mặt.

      Khi đó bé này chắc tầm mười hai tuổi, trắng trẻo trẻ con theo phía sau Hạ Cận. Khi đó cũng là tên mao đầu tiểu tử (Ý nghịch ngợm), dụ dỗ lừa gạt gọi là chú, nghĩ tới bé thế mà dễ lừa như vậy, rất chân thực nhép miệng gọi “Chú.” Nhưng hôm nay gọi bằng “Chú” gả cho , sinh đứa cho .

      rất thỏa mãn, cuộc sống từng cẩu thả phóng túng kiềm chế được rốt cuộc vì mà có chốn trở về. Ở trước mặt về điểm vẫn lấy làm kiêu ngạo trong cuộc đời của hoàn toàn đáng nhắc tới. Có đôi khi thế mà lại lo lắng thời gian già nhanh quá, còn vẫn cứ kiều tươi xinh như trước. Nhưng năm tháng bỏ lỡ giữa bọn họ lại khiến lo lắng tự ti.

      Bây giờ em giỏi như vậy, dạy dỗ Thần Thần hiểu chuyện lễ phép, điều chỉnh cuộc sống cùng hài hòa, cảm giác trong lòng bàn tay từng chút từng chút nở rộ…. rất em, tình cảm trong lòng nghiêng ngả chao đảo giống như lúc ban đầu. thẳng ra sợ em thích, dám ra miệng, nhưng những lời khiến người ta cảm thấy tình xác thịt tầm thường lại hoàn toàn có thể chân thể tình cảm của đối với em. Chân tay luống cuống vốn rất muốn chăm sóc tốt cho em lại phát ngôi nhà này ngược lại là em chăm sóc rất nhiều.

      ….

      “Em cũng .” Hạ Hàm nghe xong non nớt trả lời .

      Chung Tuyển vừa nghe đến đây tinh thần chợt tỉnh táo lại, bức hỏi trong ngực, “Rốt cuộc là bắt đầu thích từ lúc nào. Hả?”

      cuối của nhếch lên khiến Hạ Hàm giữ vững người, lập tức ép sát vào lòng , ngón tay tay non mềm mảnh vẽ các vòng tròn lên ngực , mở mấy nút áo rồi hôn lên ngực .

      “Kỳ nghỉ hè năm ấy đón em trở về, ở trung tâm quảng trường gặp phải bọn buôn người, em nhìn thấy bộ dạng bắt bọn buôn người cảm thấy rất thích… Ừm, khi đó liền cảm thấy lớn lên muốn gả cho .” xong đỏ mặt, níu chặt bờ vai đè ra, cơ thể bé nằm người , có chút hối hận vì ra chuyện cũ lâu năm cho biết.

      nào mười lăm mười sáu tuổi thích người đàn ông hùng quyết đoán, gặp trường hợp vây bắt kịch liệt như vậy, chem. giết vật lộn khoảng cách gần như vậy, tất cả động tác đều xác phạt quả quyết, tràn đầy khuôn mặt đều là kiên cường chính nghĩa, đổi lại là ai cũng động lòng.

      Trong lòng Chung Tuyển cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì năm ấy nhìn thấy chính là …. Với cả trong đội Hạ Cận đều chỉ có màu sắc bộ đội đặc chủng, nếu Hạ Hàm sớm gặp được người trong đó, cá tính của lại thành nhớ bạn cũ như vậy, nên làm cái gì bây giờ! Nếu lần đầu tiên nhìn thấy phải cho dù sau đó ‘ tình thâm phụ’ đoán chừng cũng rất khó theo đuổi .

      Đời người lâu dài hay thay đổi như vậy, có ai có thể kiên định từ buổi ban đầu, đời đời chỉ duy nhất lần, chỉ có , tứ bắt đầu đến tại.

      Chung Tuyển xoay người đè lại, dung môi phát họa làn môi , cứng rắn ép nhận lời: “ thích mãi mãi được , cho dù biến thành già nua cũng đừng ghét bỏ ”.

      như vậy khiến rất đau long, Hạ Hàm nâng khuôn mặt , nhàng gật đầu, còn bổ sung thêm, “ là… càng lúc càng giống như đứa trẻ”

      “ Vậy em thích hay là Thần Thần?”

      ……

      Hạ Hàm muốn trả lời câu hỏi ngây thơ đến có trình độ như vậy, đẩy ra trong mắt lên vẻ gian xảo, lật chuyển người cưỡi than , cởi bỏ đồ ngủ của mình nâng eo lên đặt vào chỗ sưng trướng của rồi ngồi xuống, “ cảm thấy em thích ai?”

      xong còn xoay eo nắm bàn tay to của để nắm chặt bên mềm mại.

      Đầu Chung Tuyển chợt vỡ tung, dưới người gần như trướng lêm vòng.

      biết hôn lễ của Thanh Phong học được cái gì, chẳng lẽ là cho xem băng video?

      Điều này cũng chỉ thoáng vụt qua suy nghĩ vốn có nhiều thời gian nghĩ tới, lập tức nâng cao ep tiến thẳng vào trong.

      chậm chút…” Hạ Hàm nâng mông dám ngồi xuống đột ngột chỉ có thể nuốt từng tý , đến nữa đêm liền chống đầu gối ngồi xuống, di chuyển từng chút, cười hì hì nắm tay rên khe khẽ hưởng thụ. cọ xát từng tý như vậy đối với quả thực chỉ là nhét kẽ răng, nhưng chủ động thế Chung Tuyển cũng đành chịu .

      Chờ khi mềm nhũn thành vũng nước xuân, còn để mặc muốn làm gì làm sao.

      chỉ lo cho mình ăn no, ngậm mệnh căn của run rẩy, nơi đó di chuyển đâm ra rút vào xoắn vặn nhanh có quy luật, chịu đựng qua trận kia, bàn tay bé cầm vật của ra than thở người , “ em xong rồi chúng ta ngủ”.

      Chung Tuyển nghe xong đầu long mày nhíu lại, tay to vỗ vào mông lập tức phát ra tiếng kêu trong trẻo, “ sao em có long dạ độc ác thế hả?”

      giữ ch cầm để nhìn thẳng vào chỗ thẳng đứng cong xuống được kia.

      Hạ Hàm nhíu mày, tràn đầy mặt là sắc màu đỏ hồng, hơi thở g gáp chưa ổn định, giọng quyến rũ đầy nước, “dùng cái này, được ?” nâng tay cho nhìn.

      “ Dùng cái này”. cắn môi , ngón tay xẹt qua làn môi no đủ mềm mại xinh đẹp, đầy đủ ý vị sâu xa.

      lập tức lắc đầu, như vậy… miệng chua lắm! Nhưng lại sợ cứng rắn làm tới, yên ắng trườn qua bên này, nâng mông lên chậm rãi nuốt vào.

      Bị nóng bỏng vay quanh khiến lập tức vô cùng mẫn cảm, ngay tức thẳng thắt lưng đâm vài cái.

      Hạ Hàm lên tiếng nức ở, chịu đựng thẳng tới thẳng lui va chạm của , giọng vỡ v tràn đầy trong phòng, sau mông đ bị hung hăng đánh phạt nổi lên màu hồng.

      Về chuyện này, hung hăng mạnh mẽ ‘ hình thành thay đổi’, mỗi khi đều ép buộc khóc ngất . Nhưng chính là thích khóc, than thể trơn nhẵn sang bong tỏa ra hương vị dụ dỗ người khác, thừa nhận điên loạn mà mang tới, cơ thể bất lực mà uất ức bị giữ lấy, ánh mắt xinh đẹp ẩm ướt, chẳng phải có bao nhiêu xinh đẹp.

      nhanh mà độc ác, dưới than như bùn nhão, “ bốp, bốp, bốp” tiếng vang ràng kiều diễm, rốt cuộc chịu nổi chảy nước mắt xin chậm chút, xin đừng đâm sâu như vậy…

      Thân thể cường tráng của Chung Tuyển đầy tầng mồ hôi, bụng cứng rắn như sắt, trong cơn co thắt dụ dỗ rốt cuộc đâm mấy chục cái rồi xuất ra ngoài.

      Hạ Hàm được ôm, cảm giác dưới than dính bẩn mảng, cùng lúc cơ thể run rẩy, dòng chất lỏng màu trắng chảy xuống dính ở chỗ hai người kết hợp với nhau.

      Chung Tuyển nhàng niềm vui tràn trề nhưng người trong long mệt muốn chết rồi, ngay cả nơi rối tinh rối mù nùi cũng kịp phàn nàn, cứ thế nhắm mắt lại muốn ngủ.

      “ Hàm Hàm trước tiên đừng ngủ”. Tình dục qua giọng càng them gợi cảm, trầm thấp mà có lực.

      mệt m mở ra, hơn nữa chỗ đó cũng thoải mái, tê tê như sưng lên. dung hết sức lực toàn than nhéo cái, làm nũng oán trách “ rất khó chịu”.

      Dù sao mai cũng là chủ nhật, Thần Thần nhà trẻ, hai người lăn qua lăn lại càng muộn. Lúc trong phòng tắm ra ngoài cũng dần dễ chịu hơn, chẳng qua cứ động chút là cả người đau mỏi.

      Rạng sang bầu trời càng them tĩnh mịch khôn cùng, Chung Tuyển ôm vai người trng ngực, cuối cùng năn nỉ “ bà xã, sinh cho

      Giỏi giống em, ngoan như vậy, lại xinh đẹp như vậy, nhìn bé lớn lên từng chút , giống như nhìn em lớn lên vậy.

      Do hai chúng ta bảo vệ che chở đầy đủ chia lìa, lại càng phản bội thiếu sót, bé nuông chiều lớn nhất đời này.

      Củng biết cuối cùng Hạ Hàm có nghe thấy hay , chỉ nhàn nhạt “ừm” mộtếng rồi uể oải mệt mỏi ru rú trong ngực ngủ vùi.

      ****

      Sáng sớm hôm sau có ‘tiểu tam’ tới tìm mẹ, hôn nay Chung Thần phải nhà trẻ, cậu dậy từ sớm thấy ba bận rộn trong phòng bếp hưng phấn chạy tới chào hỏi ba buổi sang.

      Hôm nay tinh thần ba sảng khoái thoạt nhìn giống ngày thường, trong long Thần Thần nghi hoặc, trạng thái này giống khi cậu được ăn no.

      “ Ba, con gọi Hàm Hàm rời giường”. Chàng trai ôm chân ba, ngẩng đầu lên hỏi ba mình.

      Chung Tuyển gật đầu.

      Chung Thần lập tức chạy lên lầu, bước chân giẫm đất phát ra tiếng “ thùng thùng thùng’ vô cùng lớn.

      Thò đầu nhìn vào thấy mẹ ngủ, cậu lập tức bò lên giường, Chung Thần còn mặc áo ngủ nên đương nhiên ngại ngủ them cùng mẹ lát, cậu xốc chăn lên chui vào ngực mẹ.

      Bàn tay b sờ soạng mẹ trong chăn, im lặng cong sát ngư vào long mẹ, có thể cảm giác trơn bong ấm áp khiến cậu vô cùng thoải mái, Chung Th bỗng ôm lấy Hạ Hàm, kề sát vào trong ngực .

      Nhưng đầu vừa kề vào ngực mẹ cậu bé vừa thẹn vừa đỏ mặt nhưng lại muốn tiếp tục dán sát vào mẹ như vậy, ngực hơn trong tr nhớ của cậu khiến Chung Thần bỗng đỏ mặt, nhưng vẫn dựa vào người mẹ chẳng hề muốn buông ra.

      Hạ Hàm bị cậu đùn đẩy tỉnh dậy, còn tưởng là Chung Tuyển tỉnh dậy lại bắt nạt , kiên nhẫn mở to mắt nhưng nhìn thấy lại là Thần Thần.

      Tiểu gia hỏa mặt đỏ hồng nhưng tay bé vẫn để ngực như cũ, thấy mẹ tỉnh dậy cậu cũng them thả ra, ngược lại ngây thơ biết gì hỏi: “ mẹ, sao mẹ ngủ mặc quần áo?”

      Hết chương 52
      Last edited by a moderator: 4/12/16
      dhtt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53:

      Edit: Ngọc Hân

      ***

      Sáng sớm tốt đẹp như vậy, giọng trẻ con non mềm hỏi quả khến Hạ Hàm xấu hổ đến muốn chui xuống đất. kéo chăn che bớt dấu vết ái muội cổ và bờ vai, giọng thấp như muỗi kêu, “Thần Thần, để mẹ mặc quần áo trước được ?”

      Chung Thần cười lập tức gật đầu đồng ý, “Được!” tiểu gia hỏa hôn lên gò má mẹ lần nữa rồi mới xuống giường.

      Hạ Hàm di chuyển eo vào phòng tắm, trước gương mờ sương nhìn thấy trước ngực hoàn toàn là dấu vết màu hồng đêm hôm qua để lại, giơ tay chụp lên chỗ đó khóe miệng cong lên nở nụ cười.

      Thần Thần ăn cơm khiến người lớn đau đầu, mỗi lần dỗ mới bằng lòng ăn được chút, chỉ có trước mặt ba cậu cậu mới ăn hết chén cơm . Sáng sớm có ba cậu ở đây nên Hạ Hàm lo lắng.

      ***

      Hôm nay Hạ Hàm rất nhàm chán ngồi ghế sofa lướt Weibo, đột nhiên có tin tức nhảy lên là nhóc béo Manh Manh nhà Diệp Doãn Nhi. Manh Manh dựa vào người Giang Dục Lỗi, tay mập mạp cấu chặt mặt Giang Dục Lỗi cười sáng rỡ đáng .

      Thần Thần nửa nép trong ngực đọc sách, biết chữ hỏi Hạ Hàm, ngón tay chỉ chữ trong đó rồi gọi tiếng “Hàm Hàm.”

      Nhưng mà mẹ thèm để ý đến cậu từ nãy giờ, lông mày xinh đẹp của Thần Thần nhíu lại, ngồi thẳng xem mẹ làm gì.

      Chung Thần nhìn thấy liền lấy ngón tay chọc vào mặt Giang Duyệt Manh trong màn hình di động, “Manh Manh mập mạp rất xinh đẹp.”

      nghe xong cười cười, ngón tay vừa động vào gửi nguyên câu vừa rồi cho Diệp Doãn Nhi.

      Bên kia Diệp Doãn Nhi nhanh chóng nhận được lời bình luận của Hạ Hàm nhịn được cứ cười mãi, quay đầu thấy Giang Duyệt Manh chơi đùa ngoài cửa sổ liền gọi con vào đây.

      Giang Duyệt Manh rất nghe lời mẹ, mặc váy công chúa màu hồng nhào vào lòng mẹ, còn lớn tiếng gọi, “Mẹ tìm con làm gì ạ?”

      Diệp Doãn Nhi nhéo khuôn mặt mềm mập mạp của con , ôm bé vào lòng mở tin nhắn để Manh Manh chuyện với Thần Thần.

      Giang Duyệt Manh chơi nhiều tính tình kém hẳn, lớn tiếng vào di động, “Thần Thần, tớ là Giang Duyệt Manh.” Hai đứa cùng lớp trong nhà trẻ, thường xuyên chơi đùa với nhau.

      Hạ Hàm cầm điện thoại đưa cho Thần Thần nghe, nghĩ tới chàng trai nghe thấy giọng của Manh Manh thế mà lại đỏ mặt thẹn thùng.

      “Mẹ, Thần Thần thích con, cậu ấy lớn lên muốn lấy con về nhà.” Giang Duyệt Manh đứng chân Diệp Doãn Nhi giương khuôn mặt nhắn non nớt vô cùng kiêu ngạo .

      “Con bướng bỉnh lại tham ăn, Thần Thần mới thèm thích!” Diệp Doãn Nhi bồng con ôm vào ngực, chọc lét Giang Duyệt Manh.

      Giang Duyệt Manh bị mẹ đùa kêu oa oa hu hu, còn lớn tiếng : “Ba, cứu mạng!”

      Giang Dục Lỗi từ trong thư phòng ra, con bảo bối cầu cứu , lập tức xuống lầu khiêng Giang Duyệt Manh vai, gáo từ bé rất hiếu động, xoay người vài cái cưỡi lên cổ Giang Dục Lỗi.

      Còn dẩu cái miệng nhắn tố cáo với ba: “Mẹ con bướng bỉnh tham ăn, con vui.” xong liền ôm cổ Giang Dục Lỗi, ra sức hôn lên gò má Giang Dục Lỗi.

      Từ trước đến nay Giang Dục Lỗi đối xử với con hề có nguyên tắc, hận thể dâng tất cả tốt đẹp đời này cho bé, ngay cả câu nặng cũng được, cho dù Manh Manh bướng bỉnh tùy hứng. Cho nên trách nhiệm lớn lao dạy dỗ Manh Manh từ trước đến giờ đều do Diệp Doãn Nhi phụ trách.

      nhíu mày nhìn bà xã đại nhân, “Lại gặp rắc rối sao?”

      Diệp Doãn Nhi còn chưa mở miệng chợt nghe Manh Manh ghé vào lỗ tai tô: “ có, ba đáng ghét!”

      Hôm nay nhà trẻ thi cắt giấy, bé cắt giấy vừa nhanh lại nhỏ, sao ba có thể nói bé gặp rắc rôi chứ!

      Giang Duyệt Manh tức giận dứt khoát nắm cúc áo trong tay màu trắng của ba, túm xong liền cắn, dùng trán đụng lần lại lần vào ngực Giang Dục Lỗi.

      Diệp Doãn Nhi lôi kéo Giang Dục Lỗi bảo ngồi xuống, nhìn bộ dạng của Giang Duyệt Manh nhịn được hôn cái, sau đó với Giang Dục Lỗi, "Làm sao bây giờ, nó còn như vậy có con trai sốt ruột muốn kết hôn rồi".

      Giang Dục Lỗi lạnh nhạt gật đầu, , "Điềm này rất giống em".

      Diệp Doãn Nhi hơi giật mình, chợt hung hăng nhéo thịt bên hông Giang Dục Lỗi.

      Manh Manh bị ép giữa ba và mẹ vô cùng vui vẻ.

      ***

      Phòng khách ấm áp nhà họ Chung, cậu bé bổ nhào vào lòng mẹ, nâng ánh mắt trong suốt sáng ngời, vất vả mới : "Mẹ, có thể phiền mẹ việc ?"

      "Ừ, chuyện gì?" Hạ Hàm sờ mái tóc ngắn mềm mại của con trai.

      "Con rất thích giống như Manh Manh, mẹ có thể sinh em giống như ấy ?'' Có em , mỗi ngày có thể chơi cùng bé, nghĩ như vậy Chung Thần hơi chán nản. Ở nhà trẻ Manh Manh lác nào cũng thích chơi với Lục Viễn, ràng là cậu thích Giang Duyệt Manh nhiều hơn cơ mà.

      "Nếu như là em trai làm sao bây giờ?"

      Về chuyện con trai hay con , quả thực làm chủ được.

      ***

      Lúc hẹn Diệp Vấn và Thanh Phong cùng uống trà chiều, Hạ Hàm liền việc này cho hai ấy nghe.

      "Hàm Hàm, tính có thêm đứa sao?" Thanh Phong hỏi.

      dừng chút, ánh mặt trời ngoài cửa sổ quán cà phê chiếu bàn trà trước mặt ba người, tinh ngịch nhảy nhót.

      "Tớ hơi phân vân, Thần Thần nó thông minh như vậy nuôi rất nhàng, có phần muốn thêm đứa".

      "Vậy muốn , Chung Tuyển thương cậu như vậy, cậu mà sinh con khiến ấy cao hứng lắm đấy". Diệp Vấn cũng khuyên bảo.

      "Việc này chính xác được, ngộ nhỡ phải là con làm sao bây giờ".

      Thanh phong cười như tên trộm kéo tay Hạ Hàm : "Hàm Hàm, cuộc sống sau hôn nhân thoải mái, tớ cũng muốn chú cảnh sát thể lực tốt".

      Bị Thanh Phong như vậy, lập tức đỏ mặt có thể lấy máu được.

      Nhưng Thanh Phong đúng là .

      Buổi chiều Thanh Phong bay khỏi thành phố A nên kết thúc trà chiều liền vội vã tạm biệt Hạ Hàm và Diệp Vấn. Cùng nhau tiễn Thanh Phong, cuối cùng Hạ Hàm nhịn được hỏi, "Diệp Vấn gần đây cậu và Hoắc Bắc Trạch thế nào?"

      Diệp Vấn lúc lắc mái tóc dài nhìn như thoải mái sao cả, nhưng ngón tay mảnh khảnh mang găng tay thể đè nén run lên.

      "Tớ có khả năng ở cùng loại người như ta".

      Hoắc Bắc Trạch cầm tù Diệp Vấn gần hai năm, chuyện này Hạ Hàm cũng biết, nhưng Hoắc Bắc Trạch lấy thân phận mới trong thương giới trở về thành phó A theo đuổi Diệp Vấn, chuyện trong vòng lẩn quẩn truyền ra ồn ào huyên náo.

      "Mẹ tớ giới thiệu cho tớ nhân viên nhà nước, tướng mạo đạo đức tớ đều rất vừa lòng, đối xử với tớ cũng tốt, tớ… rất hài lòng". dám nhìn Hạ Hàm, sợ đơn cam lòng trong đáy mắt bị bạn tốt phát .

      Trong mắt bạn chí thân luôn sống hoàn mỹ kiêu ngạo, mặc dù bị cầm tù gần hai năm nhưng cũng có thể tự mình bình phục nhanh chóng, song thương cảm cam lòng trong đáy lòng dần chuyển biến xấu thành khối u ác tính, cả đời này chỉ sợ tốt lên được.

      Nhưng cơn thịnh nộ trách phạt Hoắc Bắc Trạch muốn làm, cho dù ta rất lãng mạn theo đuổi khiến toàn bộ thế giới chấn động cũng thỏa hiệp.

      vẫn nhớ đêm mưa đó chàng trai tuấn tú trong sáng, mặc áo trong màu trắng, ít thận trọng, vô cùng che chở cho , dè dặt cẩn thận.

      Đây mới là Hoắc Bắc Trạch , sạch đơn thuần.

      Nếu sau khi ra tù ta làm ra làm chơi ra chơi tốt quá, như vậy có thể hăng hái tiến lên cùng với ta, cho dù ba mẹ hết sức ngăn cản, cũng buông tay tình trong sạch thuần khiết này.

      "Nếu bọn cậu phát triển ổn định, chúng ta gặp mặt lần ", Hạ Hàm .

      Diệp Vấn gật đầu cũng gì thêm, vừa lúc Chung Tuyển tới đón Hạ Hàm về.

      nhìn theo xe Chung Tuyển biến mất ở ngã tư đường có chút hâm mộ, thở ra hơi rồ đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm mở cửa xe ngồi vào.

      ***

      Chung Tuyển và Hạ Hàm về nhà rất muộn, hôm nay Thần Thần ở bên cạnh bà nội, gọi điện qua mẹ Chung Thần Thần chơi mệt ngủ sớm. Chung Tuyển cúp máy với Hạ Hàm ngày mai qua đón cậu về.

      "Gần đây Diệp Vấn ổn ?" Chung Tuyển hỏi .

      "Dạ, gần đây gặp gỡ nhân viên nhà nước, chờ bọn họ ổn định chúng ta gặp mặt lần".

      Chung Tuyển gật đầu.

      "Chuyện Hoắc Bắc Trạch Diệp Vấn như thế nào?" lại hỏi.

      "Em hỏi nhưng Diệp Vấn tính chấp nhận ta".

      Hoắc Bắc Trạch chính là đầu sỏ gây nên cầm tù Diệp Vấn gần hai năm, điểm này sớm thể nghi ngờ, đoán được lâu rồi. Nhưng Diệp Vấn quyết định đề cập tới kiện này có chút yếu đuối, sợ là Hoắc Bắc Trạch lại làm ẩu, điều này khiến Chung Tuyển rất lo lắng. Khi Hoắc Bắc Trạch về nước phái mấy người bảo vệ, mấy tháng rồi có gì khác thường, nhưng đây phải là kế dài lâu gì.

      "Được rồi, chuyện này nữa". Chung Tuyển dắt vào phòng khách, sau khi bắt đầu mùa đông nhiệt độ thành phố A chợ hạ xuống, xuống xe mới được vài bước đường khuôn mặt Hạ Hàm bị đông lạnh đỏ bừng rồi.

      "Em đói bụng". Hạ Hàm líu ríu câu.

      Con ngươi chợt lóe lên, lập tức : "Muốn ăn gì? mua".

      Gần đây hai người làm tình đều mang bao, nghĩ như vậy có phải mang thai rồ ? ra cũng muốn quỷ nghịch ngợm, nhưng Thần Thần rất ngoan, khiến người làm ba như cảm giác có thành tựu. Mỗi lần nhìn bé nhà Giang Dục Lỗi kia thích vô cùng, gọi ba ngọt như mật, bướng bỉnh lại làm nũng, khỏi phải đáng cỡ nào rồi.

      "Muốn ăn cá nấu cải chua". .

      "Được, ở nhà chờ ". Chung Tuyển hôn lên trán cái rồi đứng lên cầm chìa khóa xe mặc áo khoát ra khỏi cửa.

      Gói xong cá nấu cải chua, lái xe qua tiệm thuốc bán 24 giờ chợt nghĩ gì đó nên dừng xe lại.

      Đêm khuya trong tiệm thuốc có người, chỗ góc có người đàn ông gấp gáp tìm tìm kiếm kiếm khiến người ta chú ý. Chung Tuyển ngẩng đầu nhìn bảng hướng dẫn, rất thuận lợi tìm được vị trí sắp xếp que thử thai.

      Bởi vì đồ tránh thai và que thử thai để gần nhau nên thể tới gần người đàn ông kia.

      "Cũng tìm cái này sao?" Người đàn ông kia ném cho Chung Tuyển hộp bao cao su, tự cho là hùng thấy được mưu kế. Hơn nữa đêm đàn ông đến tiệm thuốc tiện lợi, ngoại trừ thuốc tránh thai phải là áo mưa ư!

      gì, cầm hộp que thử thai tính tiền, nhân viên cửa hàng thấy người đàn ông soái khí đẹp trai có chút quẫn, Chung Tuyển rồi mà nhân viên cửa hàng còn nhìn theo ra bên ngoài.

      Đợi đến kho người đàn ông nọ cầm bao cao su tính tiền, nhân viên cửa hàng lập tức đổi sắc mặt, : "Quét thêm hộp, tiện bề cho tình huống đột phát sau này".

      Hết chương 53

      Last edited by a moderator: 5/12/16
      dhtt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :