Chương 11 gặp may
Editer: Ngânsieunhan
Beta: Hương Kyomi
Trang weibohoạt động hai ngày, Bùi giúp đỡ ở phòng làm việc ba ngày, mới được Nhậm San San phê chuẩn về nhà.
Mặc dù cả người đều mệt mỏi chịu được, nhưng đơn mua hàng trực tuyến tăng cao, mới miễn cưỡng an ủi tâm hồn .
Được giải phóng trở về từ phòng làm việc của Nhậm San San, Bùi ở nhà lười nhác hai ngày, mới lại lần nữa vực dậy tinh thần.
Hôm nay cả người đều phấn khích, bởi vì trước kia đóng vai phụ trong bộ phim ( Lưu Quang Nghê Thường ), cuối cùng cũng chiếu đến phần diễn của !
trước kia cũng từng đóng qua phim truyền hình vệ tinh, nhưng chưa lần nào có tỉ suất người xem cao như ( Lưu Quang Nghê Thường), hơn nữa công ty Hoàn Vũ đặc biệt tiếc dùng tiền, đề tài thảo luận về bộ phim này luôn luôn đứng đầu top trong lịch sử tìm kiếm.
Phim truyền hình chiếu lúc bảy giờ ba lăm phút, Bùi ngồi canh trước tivi trước lúc, xem tin tức thời .
Trong lòng kỳ thực có chút thấp thỏm, phim truyền hình có thể nào ra thông báo trước vì nguyên nhân nào đó hoãn chiếu hoặc chiếu sau? Dù sao chuyện như vậy trước đây phải chưa từng gặp.
Cũng may sau khi quảng cáo kết thúc, phim truyền hình thuận lợi chiếu, đồng thời Bùi thở phào nhõm, cũng tập trung chú ý lại.
" làm sao vậy? Trang phục như thế làm sao có thể cho Thi Tĩnh mặc?" Trong ti vi người đại diện của Thi Tĩnh cầm tay bộ váy vàng nhạt kia quăng đến người Lưu Quang, tức giận đến lông mày đều dựng lên.
Trong phòng hóa trang có mấy nữ sinh cười trộm, Thẩm Lưu Quang cúi đầu nhìn váy trong tay, hốc mắt đều hồng vòng: "Tôi biết tại sao lại như vậy, lúc tôi kiểm tra ràng là vẫn còn tốt..."
Thi Tĩnh ngồi ở trước bàn trang điểm, mặt biến sắc nhìn qua mấy nữ sinh ở trong góc. Người đại diện của còn tức giận Thẩm Lưu Quang, từ ghế đứng lên, đôi mắt cụp xuống nhìn chiếc váy Thẩm Lưu Quang chuẩn bị cho : "Bây giờ cách khi lên sàn catwalk còn ba mươi phút, nếu như trong thời gian này có thể giải quyết tốt vấn đề này, tôi mặc trang phục thiết kế lên sân khấu."
Những lời này phảng phất như ánh sáng từ thiên đường chiếu tới, khiến Thẩm Lưu Quang bỗng chốc giống như chết được sống lại vậy : " yên tâm, tôi… tôi đổi váy ngay bây giờ, nhất định có thể cho kịp khi lên sân khấu!"
Thi Tĩnh thể gật đầu: "Tốt nhất là như vậy."
"Ừm..." Bùi ngồi bên cạnh bàn, trong tay cầm cây viết, ghi vào quyển sổ ghi chép, "Tâm tình lúc này hình như diễn đúng..."
bên vừa xem mình diễn, bên xem xét những điều mình còn chưa đạt, ghi chép lại.
Cuốn tập này tồn tại từ bộ phim đầu tiên của , tích lũy tháng ngày đến bây giờ, cũng viết viết hơn nửa quyển. bình thường có gì làm mở quyển sổ này ra xem chút, ngừng tổng kết cùng uốn nắn, tăng kinh nghiệm diễn xuất cho bản thân mình.
Sau cảnh diễn sân khấu, cơ bản còn phần diễn của Bùi , nhưng mà sau khi xem tivi, hơi có chút rung động.
Người ở đài T kia là mà phải , giơ tay nhấc chân hay thậm chí chỉ ánh mắt cũng mười phần khí thế, giống như sinh ra là vì đài T mà sinh.
quả thực cũng bị chính mình mê hoặc.
Bùi nhịn được cười hai tiếng, sau khi bộ phim kết thúc, tắt tivi.
Đến sáng ngày thứ hai, cuối cùng nhớ tới Weibo muốn xem chút.
Bởi vì “Lưu Quang Nghê Thường” bây giờ rất hot, hai tập phát sóng gần đây nhất,nhất định có chủ đề thảo luận, chừng còn có thể ngẫu nhiên nhắc đến mình hai câu
Kết quả vừa mở trang đầu Weibo trợn tròn mắt, hơn chín vạn người hâm mộ mới cùng hơn ngàn người nhắn lại... Lần trước bị mắng cũng khoa trương như thế này!
Tay đặt con chuột chần chừ lúc, sau khi hoàn toàn chuẩn bị tốt tâm lí, kiên cường mở bình luận.
"Thi Tĩnh đẹp quá a a a a a!! Màn diễn catwalk kia tôi nhìn máy tính đến ba mươi lần! Hôm nay màn hình máy vi tính đặc biệt sạch !!"
"Chân dài a chân dài a chân dài a QAQ chân đẹp phải khen ba lần QAQ."
"Tôi muốn ngủ cùng Thi Tĩnh [doge]."
"Mẹ nó, vốn cảm thấy ( Lưu Quang Nghê Thường ) càng ngày càng khó coi! Cứ nghĩ đây là bộ phim đáng vứt bỏ! ngờ tối hôm qua lại bỏ qua cảnh hay như thế! Thi Tĩnh nữ vương đẹp ngây người!!!"
"Đôi chân thấy hôm qua thỏa mãn [ sắc ]"
"Đại mỹ nữ diễn rất tốt nha, tôi còn tưởng rằng là người mẫu chuyên nghiệp đấy ~”
"Bỗng chốc nhiều rất nhiều tình địch QAQ Bùi Bùi tôi mới là người hâm mộ lâu nhất của !"
"Đạo diễn cho Thi Tĩnh thêm cảnh diễn thêm “đùi gà” a!! Các người hôm qua thu được hiệu suất người xem cao đều là công lao của ấy!”
Bùi xem đến đây sửng sốt chút, tối hôm qua tỉ suất ngươi xem tăng cao? nhấp nhanh vào mục (Lưu Quang Nghê thường), đầu tiên đập vào mắt là hình ảnh đường cong của đồ thị.
Tối hôm qua… tỉ suất người xem tập đó quả nhiên tăng cao!
“Oa…” Bùi khẽ kêu tiếng, chẳng lẽ thực là công của sao?
Chuông điện thoại reo lên, Bùi thấy Trần Thắng gọi tới, vội vàng nghe máy: "Chào buổi sáng tổng giám đốc Trần."
"Tiểu Bùi à, xem Weibo chưa? Tối ngày hôm qua chiếu ( Lưu Quang Nghê Thường ) được khen ngợi rất lớn." Trần Thắng thanh đều là cười , "Tôi thấy người hâm mộ của còn tăng rất nhiều, còn được tìm kiếm nhiều nhất, chúc mừng ."
"Cảm ơn Trần tổng." Đột nhiên bị Trần Thắng khen nhiệt tình như vậy, Bùi trong lúc nhất thời còn có chút quen.
" cho tin tốt, tôi nhận được hai thông báo, là chụp ảnh cho tạp chí thời thượng, là quay quảng cáo giày cao gót, đều chỉ tìm ."
" sao?" Tin tức này đối với Bùi mà , so với người hâm mộ Weibo tăng mấy vạn còn cao hứng hơn.
Thế nhưng có hạng mục chỉ tìm , đây là điều chưa từng có!
" ." Trần Thắng liền đáp hai tiếng, Bùi tại là chủ đề nóng, hơn nữa lại phải là minh tinh, loại này vừa có độ hot lại tiết kiệm tiền bồi dưỡng nghệ sĩ, bọn họ đương nhiên muốn vội vàng mời , bằng đợi sau Bùi càng ngày càng phát triển, giá trị con người cũng muốn tăng theo.
Trong đầu Bùi có vòng vo nhiều như Trần Thắng, chỉ đơn thuần vì có công việc mới mà cảm thấy cao hứng: "Cảm ơn Trần tổng!"
"Cảm ơn tôi làm cái gì, là do chính diễn tốt, hai tập tối hôm qua tôi cũng xem, đúng là hết sức xuất sắc, tôi sớm , là vàng dù sao cũng phát sáng mà ha ha."
"Ha ha ha." Bùi cũng cười theo ông ba tiếng, ở trong lòng nghĩ tới Trần tổng ông trước kia cũng đâu như vậy.
" chút nữa đến phòng làm việc, tôi chi tiết chuyện công việc."
"Vâng, tôi lập tức đến."
Bùi cúp điện thoại, khóe miệng nhịn được giương lên, trước kia dự đoán đúng là sai, hình như sắp đổi vận !
Chuẩn bị cho bản thân nhanh, Bùi cầm lấy hộp sữa cùng miếng bánh mì xuống lầu.
Ngồi xe taxi lúc, lại lấy điện thoại ra, kiểm tra Weibo lát.
Chỉ trong chốc lát, lại có thêm vài trăm bình luận, còn có mấy ngàn cái tag. Bùi xem những cái tag mới, phát số marketing gửi tin nhắn đến cho
Hình ảnh và bình luận của Weibo đều là do tối hôm qua Thi Tĩnh xuất ống kính, khuân mẫu tiêu chuẩn. Lời văn cũng tương đối ngắn gọn, chỉ câu.
"Do Weibo này đều thu tiền, tôi liền tới đêm hạnh phúc đến cho quần chúng. @Bùi #Lưu Quang Nghê Thường #Thi Tĩnh"
Bùi còn là lần đầu tiên đăng lên danh sách Weibo kinh doanh, trong lòng cũng có chút khẩn trương, hơn nữa còn phát , cái số marketing rất chú ý .
chẳng lẽ là fan hâm mộ ?
thoát khỏi Weibo, quyết định tìm bạn bè an ủi.
So với Weibo gió nổi mây vần( ào ào gió bão), bạn bè trong nhóm còn gió êm sóng lặng như vậy. Có vài người bạn quen biết gửi tin nhắn riêng cho , bày tỏ chúc mừng, trả lời từng tin từng tin .
Di động lại rung cái, nhận được tin nhắn mới của Du Khải Trạch.
Bùi ngẩn người, thêm Du Khải Trạch lâu như vậy, đoạn ghi chép hội thoại hai người chuyện vẫn dừng lại ở hình ảnh ta gửi cho ngày đó, nhanh quên mât người này.
Du Khải Trạch: Người đẹp, thành công rồi. [ nhe răng ]
Bùi : Còn sớm lắm. [ thẹn thùng ]
Du Khải Trạch: Đừng khiêm tốn, đều trở thành xu hướng mới của Weibo rồi[ nhe răng ] chúc mừng
Bùi : Cảm ơn
Du Khải Trạch: diễn xuất cùng ngoại hình cũng tệ, bên tôi nếu có kịch bản mới thiếu nữ chính, thông báo cho đầu tiên, hy vọng lại có cơ hội hợp tác với .
Bùi khẽ nhếch môi , suy nghĩ trả lời Du Khải Trạch như thế nào.
Du Khải Trạch là thái tử của Hoàn Vũ, khẳng định tay đều là người tốt, ta chịu giúp đề cử , có thể giảm bớt ít công sức. Có thể quan hệ của với Du Khải Trạch hời hợt, ta đưa ra cơ hội tốt như vậy, cũng dám tùy tiện trả lời, nhận nhân tình của cách vô ích.
Bùi : Cảm ơn ý tốt của , nếu như có cơ hội thích hợp, tôi tận lực tranh thủ .
suy nghĩ hồi lâu, cũng liền nghĩ ra câu trả lời điều hòa thuyết phục như vậy.
Du Khải Trạch: Tốt lắm, tôi quay phim tiếp.
Bùi : Được, cứ tiếp tục làm việc.
trở về màn hình, nhìn nhìn danh sách chat.
biết Tống Nam Xuyên bây giờ làm gì? biết hay được đưa vào chủ đề bàn luận blog? Hừm... mặc dù là đại cổ đông Hoàn Vũ, nhưng cảm giác quan tâm đến những chuyện này của giới giải trí.
Nhưng là tại rất vui vẻ, rất muốn chia sẻ cùng với . nhấn vào mở ra khung chat với Tống Nam Xuyên, tự hỏi với chuyện này như thế nào cách tự nhiên.
hồi lâu, rốt cuộc nhanh trí khẽ bấm.
"Tổng giám đốc Tống, tôi nhận công việc mới, còn có dự án là quảng cáo, có tiền lập tức mời ăn cơm ha ha ha."
Quả là công đôi việc, Bùi lần đầu tiên cảm giác mình cơ trí như thế.
Ở phòng làm việc thương lượng tốt công việc với Trần Thắng, mua đống đồ ăn lớn mang đến phòng làm việc của Nhậm San San. Hôm nay là ngày tốt, là muốn ăn mừng!
Nhậm San San lên mạng trước thấy tin rầm rộ Weibo, còn chưa kịp gọi điện thoại chúc mừng Bùi , liền đích thân mang đồ ăn tới cửa.
"Ai da, đây là phát tài sao?" Nhậm San San bên lấy đồ ăn từ trong túi ra, bên nhíu mày nhìn .
Bùi cười hắc hắc: " ra có thể cậu tin, tớ nhận được công việc mới , cái là chụp ảnh quảng cáo, cái chụp ảnh cho tạp chí thời thượng, vừa mới ký hợp đồng!"
" lợi hại, còn có quảng cáo!" Nhậm San San cao hứng đấm cái, "Tớ xem thấy người hâm mộ Weibo cậu cũng tăng tới hai mươi vạn, lần này tình thế rất tốt, chừng thành công!"
"Đúng ?"
"Chờ cậu thành công, tiệm quần áo của chúng ta cũng phát triển liên tiếp!"
"..."
Bùi muốn châm chọc nàng, di động trong túi bất ngờ vang lên. vừa nhận điện thoại, người đầu bên kia liền : "Tú Quyên à, là mẹ đây."
Chương 12: Mẹ
Edit: Yết Vạn Dương
Beta: Hương Lê
lâu được nghe tên khai sinh của mình, Bùi có chút tự nhiên, kịp phản ứng. sững sờ giây, mới vào điện thoại: "A, mẹ, có chuyện gì ?"
" có gì, chính là ngày hôm qua ở trong TV nhìn thấy con, ra tại con nổi tiếng như vậy à?"
Đuôi lông mày của Bùi khẽ động: " có, con chỉ là diễn viên quần chúng."
"Con đừng lừa mẹ, mẹ biết bộ phim kia có thể nổi tiếng, xung quanh có rất nhiều hàng xóm xem, xinh đẹp nhà chúng ta rất có tiền đồ."
Bùi cười nhưng lên tiếng, mẹ Bùi lại hai câu như có như , giọng trở nên ấp úng lưỡng lự: "Là như vậy, ngày hôm qua em trai con lại gọi điện thoại đến sinh hoạt phí hết rồi, mà chúng ta vừa mới cho nó tiền đóng học phí hết học kỳ, cũng còn bao nhiêu tiền, con xem có thể hay cho nó ít phí sinh hoạt?"
"Ồ, như vậy hả, con biết rồi, đợi tý nữa con ."
"ờ!Vậy là tốt rồi, mẹ làm phiền con nữa."
"Uh..." Bùi thần sắc mờ chớp mắt cái, nghe đầu kia cúp điện thoại.
Vốn dĩ Nhậm San San ăn, lúc này cũng để đũa xuống, lòng đầy căm phẫn nhìn Bùi : "Mẹ cậu tìm cậu có việc gì? Lại bảo cậu đưa tiền?"
Bùi cất điện thoại, nhìn ấy cái: "Đừng khó nghe như vậy, bà ấy phải người ngoài, bà ấy là mẹ tớ."
"Cậu coi bà ta như mẹ bà ta cũng phải coi cậu là con a!" Nhậm San San quả thực là vượt ngoài phẫn nộ rồi, "Cậu đừng với tớ cậu biết , bà ta đòi tiền là vì trợ cấp cho em trai cậu! Đều do bà ta sinh tại sao lại thiên vị như vậy! Bắt đầu từ việc đặt tên cho cậu, Bùi Tú Quyên và Bùi Tu Nhiên, có giống cùng cha mẹ ?Nó nên gọi Bùi Đại Trụ,như thế mới giống em trai cậu!"
Bùi : "..."
Cho nên rốt cuộc ấy là châm chọc ai vậy.
Nhìn Bùi lời nào, Nhậm San San tiếp tục biểu đạt phẫn nộ: "Cũng chỉ có cậu mới ngốc như vậy, mỗi lần đều cho bà ta tiền, mà tiền của cậu cũng phải từ trời rơi xuống! Cậu chỉ là bé đến thành phố lớn cố gắng làm việc, bọn họ có từng quan tâm cậu sao? Bọn họ chỉ nghĩ đến cậu khi họ cần tiền mà thôi! Nếu là tớ, tớ sớm đoạn tuyệt quan hệ với họ, còn muốn tiền, hừ!”
Bùi chờ ấy hoàn toàn phát tiết hết lửa giận xong, mới từ từ : "Cậu có biết hàng năm trong nước có bao nhiêu bé bị vứt bỏ ? Có bao nhiêu bé chưa kịp mở mắt nhìn cái thế giới này? Cha mẹ tớ muốn con , nhưng bọn họ vứt bỏ tớ, càng trực tiếp tìm chỗ chôn tớ, ra tớ còn rất cảm ơn bọn họ."
Nhậm San San: "..."
Bùi tuyệt đối là “ bôi xấu cao cấp” *
*Ở đây có nghĩa là mỉa mai lịch thiệp hay nhạo bang,khen ngợi châm biếm chỉ trích đối phương.
Bùi tiếp tục : "Mặc dù bọn họ thiên vị, nhưng nhiều năm qua cũng có ngược đãi tớ, còn cho tớ ăn học, công ơn nuôi dưỡng dù sao cũng phải còn mà?"
Nhậm San San quệt quệt khóe môi: "Thôi , còn nhớ lúc cậu thi, khi đó cậu muốn thi lên trường học tư nhân( giống mấy trường dân lập ở mình), bọn họ phải vì học phí quá đắt mà bắt cậu học nghề sao?"
*Ở trung quốc nhập hộc hay thi đại học chia làm 3 loại:
- 一本、: là tập chung các trường trọng điểm và các trường nằm trong kế hoạch “211”
二本、: là các trường bình thường
三本 : là các trường tư nhân,dân lập
Bùi mím môi, lúc học thành tích bình thường, lúc mới vừa lên cấp ba, mẹ của cho biết, nếu như có thể thi lên các trương đại học bình thường, có thể cho học, nếu như là trường tư nhân, cũng chỉ có thể cho học nghề. Lấy thành tích khi đó của Bùi muốn đậu trường bình thường là khó khăn, lúc ấy vừa vặn có trường học hàng đến lớp của tuyển người, còn có chính sách miễn giảm học phí, hưng trí bừng bừng , kết quả lại trượt bởi tiếng .
Tiếng của đặc biệt tốt, lại thi đậu, chỉ có thể đem toàn bộ tâm tư dùng để chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học. Chạy nước rút hung hăng học tập phen, mỗi ngày đều bật đèn học ban đêm, thành tích mặc dù tăng lên, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể thi lên theo tuyến các trường tư nhân.
"Cha mẹ tớ đều là công nhân bình thường, tớ thi lên các trường tư nhân quả thực phải gánh vác rất nặng, điểm này tớ có thể lý giải." .
Nhậm San San nhìn vẻ mặt của : "Em trai cậu, phải chỉ thi đậu trường tư nhân sao, tại sao bọn họ lại cho nó học?"
"Cho nên bọn họ ăn mặc tiết kiệm, tiền lương chỉ đủ học phí của nó."
"Uh, sau đó còn dư lại để cho người chị như cậu trợ cấp sao, tính toán quả rất tốt ha." Nhậm San San giễu cợt cái, "Tớ Bùi Tú Quyên cậu trở thành đồ lót dạ dài dài , tại là trợ cấp sinh hoạt phí cho em trai, chờ nó tốt nghiệp đại học, kết hôn mua nhà mua xe, tất cả đều trông cậy vào cậu đâu!"
Bùi nhìn ấy tức thành như vậy, ngược lại bật cười: "Cậu nghĩ tớ biết chuyện gì hết sao? Đủ khả năng, tớ tận lực giúp, kết hôn mua xe mua nhà, bản thân tớ còn lo chưa xong,làm gì rãnh rỗi lo lắng cho nó."
"A, đến lúc đó ba mẹ cậu đến, khóc hai nháo ba thắt cổ, tớ xem cậu làm sao bây giờ."
Bùi suy nghĩ chút : "Giống như trước kia tớ với cậu, mỗi người đều có ranh giới cuối cùng của mình, số việc tớ nhượng bộ. Em trai tớ nếu là đàn ông, biết kiếm tiền mua nhà mua xe, nếu nó có tiền đồ như cậu , tiền tớ giao ra mấy năm nay, coi như đều cho chó ăn."
Nhậm San San nghe như vậy, quay đầu cười tiếng.Tính cách Bùi (SS) hiểu , bình thường ôn hòa, ra tính tình, so mọi người chỉ có bướng bỉnh hơn, nếu với điều kiện của ấy cũng có chuyện nhiều năm như vậy còn là diễn viễn bé quanh quẩn chỗ.
"Tớ thấy em trai của cậu, nguy hiểm a." cầm lấy chiếc đũa, ở trong thức ăn chọn chọn lựa lựa, "Còn có mẹ của cậu, câu mới vừa có chút danh tiếng, lập tức tìm tới, mũi của bà ta so với mũi của chó cảnh sát còn thính hơn."
Bùi : "..."
biết Nhậm San San thích người nhà của mình, cũng có cùng ấy tranh cãi biện luận. cầm lấy chiếc đũa, yên lặng ăn cơm.
Mặc dù từ tính cách của luôn lạc quan, nhưng có đứa con nít nào thích cha mẹ thiên vị. biết so với mình cha mẹ luôn thương em trai hơn, lúc đầu cho là bởi vì mình đủ ngoan ngoãn, lớn lên mới biết, là vì giới tính của mình.
Sau khi hiểu điều này, Bùi cũng nhận ra, dù sao vì muốn cha mẹ thích, mà làm phẫu thuật chuyển giới.
cho rằng qua nhiều năm như vậy, mình sớm giống trước đây, còn khát vọng cha mẹ thích mình như em trai, nhưng vừa rồi nghe điện thoại, phát mình lại vẫn còn có chút mong đợi.
mong đợi cái gì hả?Mong đợi bọn họ hỏi mình có khỏe hay ?Còn mong đợi bọn họ nhớ mấy ngày nữa chính là sinh nhật của mình?
Sinh nhật hàng năm, đều mong đợi có thể nhận được chúc phúc của cha mẹ, nhưng hàng năm đều thất vọng.Năm nay nhìn lại, cùng ngày xưa có gì khác nhau.
Di động lại vừa mới cất vào lại vang lên, Nhậm San San hướng về nguồn gốc thanh nhìn chằm chằm, liếc mắt: " phải là thấy cậu lâu như vậy mà chưa gửi tiền tới nên gọi điện thoại đến thúc giục cậu ?"
Bùi để đũa xuống nhìn thoáng qua, động tác dừng chút: "Là Tống Nam Xuyên."
"A?" Nhậm San San tinh thần bỗng chốc tỉnh táo, "Mau tiếp mau tiếp!"
Bùi : "..."
cầm lấy điện thoại đến bên cửa sổ, đưa lưng về phía Nhậm San San: "Xin chào, Tống tổng."
"Xin chào."Giọng của Tống Nam Xuyên xuyên qua ống nghe truyền đến, giống như là từ cửa sổ chiếu vào thấm giữa ánh nắng, "Xin lỗi vừa rồi tôi liên tục họp với khách hàng, bây giờ mới nhìn thấy tin nhắn của em."
Bùi nhớ lúc trước ở xe taxi cho cách liên lạc, vội hỏi: " sao đâu, công việc quan trọng hơn."
Tống Nam Xuyên cười khẽ tiếng: "Sau này em có chuyện gì tìm tôi, trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, gửi tin nhắn có thể tôi biết ngay được."
"À... Sao có thể vì chút chuyện vặt mà gọi điện thoại cho được, làm thế chẵng phải là chuyện bé xé ra to sao?" Trong lòng Bùi có chút cảm giác .
Tống Nam Xuyên ở đầu bên kia khóe miệng chậm rãi cong lên, với : "Em mời tôi ăn cơm sao có thể là chuyện ."
Mặt Bùi trong nháy mắt đỏ lên,may mắn là chuyện điện thoại, Tống Nam Xuyên nhìn thấy lúng túng.
"Công việc mới nhận là gì?"Tống Nam Xuyên hỏi.
Bùi cố gắng dùng giọng bình tĩnh cho biết: "Quảng cáo giày cao gót, còn có chụp hình tạp chí."
"Uh." Tống Nam Xuyên khẽ gật đầu, "Tôi nghe tối hôm qua ( Lưu Quang Nghê Thường ) tỉ lệ người xem TV tân cao, đánh giá đối với em cũng rất tốt."
ấy biết sao... Bùi có chút vui vẻ giương cao khóe miệng: "Buổi sáng tôi thấy trong Weibo bỗng nhiên tăng thêm mười vạn người theo dõi, tôi bị dọa tới ngốc luôn."
Tống Nam Xuyên cười hai tiếng: "Tôi sớm em càng ngày càng nổi tiếng, mắt nhìn người của tôi rất chuẩn."
Bùi cười trộm đáp: "Vậy cám ơn nha." Dừng giây, nỗi lên dũng khí hỏi, "Tống tổng khi nào có thời gian rảnh? Tôi mời ăn cơm nha."
Tống Nam Xuyên đáp: "Tôi có thể phối hợp với thời gian của em."
Bùi nhướng nhướng đuôi lông mày, ràng so với còn gấp hơn? suy nghĩ chút, hỏi: "Ngày kia có rảnh ?"
"Ngày tháng tư?"
"Uh."
Tống Nam Xuyên im lặng chút: "Ngày đó phải sinh nhật của em sao? Vẫn là để tôi mời .”
Bùi ngẩn ra, biết ngày sinh nhật của ? Rất nhanh lại nghĩ tới, tư liệu của có thể tra được - - mặc dù là diễn viên bé, nhưng trang cá nhân có tư liệu vẫn phải có.
ngượng ngùng : "Sinh nhật đương nhiên là tôi mời khách."
Tống Nam Xuyên cười tiếng: "Sinh nhật hãy để tôi mời, lần sau đến em, như vậy chúng ta có thể ăn hai bữa cơm."
... Bùi cảm thấy chống đỡ được, giống như bị chìm trong hủ mật nha.
Cảm giác được má lại bắt đầu nóng lên, vội vàng đáp: "Vậy được, cảm ơn ..."
"Tống tổng."Tiểu Trương vào phòng làm việc của Tống Nam Xuyên, đè thấp giọng kêu tiếng. Tống Nam Xuyên gật đầu về phía Tiểu Trương, đáp lời Bùi : "Chuyện này cứ quyết định vậy , tại tôi phải họp, chúng ta lần sau lại tiếp."
"Được, vậy tôi làm phiền nữa." cúp điện thoại, xoay người liền thấy Nhậm San San mắt sáng như đuốc nhìn mình chằm chằm.
Ánh mắt lả lơi mười phần.
"Hai người các cậu ở trong điện thoại gì đó, mặt cậu tại sao lại đỏ như vậy?" Nhậm San San tới, còn duỗi tay muốn sờ sờ mặtBùi , "Cậu Tống tổng ban ngày cứ hào hứng như vậy hả?"
Bùi : "... ....."
muốn lấy di động trực tiếp vỗ vào ót Nhậm San San, nhưng di động rất quý, đánh hư đau lòng. nhếch miệng qua Nhậm San San, trở về bên cạnh bàn tiếp tục ăn, Nhậm San San đuổi theo , ánh mắt như đèn pha chíu thẳng lên người : "Nhưng mà Tống tổng quá gấp gáp nha, chuyện mới năm phút ngát máy."
"Nhậm San San!"Bùi thể nhịn được nữa đặt chiếc đũa lên bàn.
"Được rồi mình ."Trước khi nổi giận Nhậm San San biết điều ngậm miệng lại, vừa lột tôm hùm vừa thở dài trong lòng. Aizz, hy vọng Tống Nam Xuyên đau lòng vì Bùi , đứa trẻ đáng thương này.
Last edited by a moderator: 18/11/16