1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Chỉ trách lúc trước mắt bị mù - Bản Lật Tử (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58

      Bùi tuyệt đối nghĩ tới nghĩ ta mời mình gia nhập vào Khải Hoàng.

      Khải Hoàng là công ty giải trí lớn nhất tại, dưới trướng có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, lại còn có những siêu sao loại thiên vương như Mạc Trăn. Mà người đại diện Đường Cường của ta cũng vô cùng nổi tiếng trong giới nhà nghề, ít nghệ sĩ đều muốn đến dưới tay ta, nhưng mà ta sớm muốn thêm người mới nào nữa.

      Bùi suy nghĩ chút, với ta: “ Đường muốn tôi ký hợp đồng với Khải Hoàng sao? Tôi nghe muốn thêm người mới nào nữa.”

      Đường Cường : “Quả thực tôi muốn thêm người mới nào nữa, nhưng cái gì cũng đều có ngoại lệ, nếu như vui lòng đến Khải Hoàng, tôi cũng vô cùng sẵn lòng ký với .”

      “Ừm… Tôi ký hợp đồng năm năm với phòng làm việc Thắng Cảnh, bây giờ vẫn còn hai năm.”

      cần phải lo lắng điều này, nếu chúng tôi mời sang đây, đương nhiên tiền hủy hợp đồng cũng do công ty chúng tôi gánh chịu.”

      Bùi khẽ mím khóe môi, gì, dường như suy tư.

      Tống Nam Xuyên đứng ở bên cạnh nhìn Đường Cường, hỏi ta: “Giám đốc Đường đào góc tường ư, tổng giám đốc có biết ?”

      Đường Cường : “Tổng giám đốc Tống cần phải khó nghe như vậy, tôi chỉ lập cho Bùi kế hoạch để tiến lên con đường siêu sao mà thôi.” ta xong, lại quay đầu nhìn Bùi , “Bất kể là từ quy mô của công ty cho đến kinh nghiệm đào tạo nghệ sĩ, Khải Hoàng đều hơn xa Thắng Cảnh, đến công ty của chúng tôi, thể nghi ngờ lại được phát triển tốt hơn. Trước đây ở Thắng Cảnh ba năm, Trần Thắng cũng coi trọng lần nào, nhưng tôi lại khác, Khải Hoàng vẫn luôn thiếu ảnh hậu, mà tôi cho rằng là lựa chọn thích hợp nhất.”

      Khải Hoàng thành lập nhiều năm như vậy, có ca vương ca hậu giới nhạc, có ảnh đế giới điện ảnh, duy chỉ thiếu mỗi ảnh hậu, đây cũng là tiếc nuối từ trước tới nay của Đường Cường. Nếu như có thể ký hợp đồng để Bùi về dưới tay của mình, ta có lòng tin có thể đào tạo thành siêu sao giới điện ảnh hề thua Mạc Trăn.

      Lời này của Đường Cường vô cùng có sức hút với Bùi , vị trí ảnh hậu của Khải Hoàng bị trống, đây là điều mà mọi người trong giới nhà nghề đều biết, thỉnh thoảng còn bị công ty đối đầu lấy ra châm chọc. Nếu như qua đó, tin tưởng Đường Cường đặt trọng tâm lên người , nhưng vẫn còn hai năm hợp đồng với Thắng Cảnh, trước chưa đến tiền hủy hợp đồng, đổi nơi công tác như vậy, dường như rất có đạo nghĩa.

      suy tư hồi, suy nghĩ của mình cho Đường Cường: “Giám đốc Đường, ban đầu là tổng giám đốc Trần dẫn tôi vào nghề, giai đoạn đầu tôi phát triển hề tốt chút nào, nhưng cũng phải là ông ấy cố ý bạc đãi tôi, chỉ có thể ra vận may của tôi tốt. Trong lúc mê man nhất, ông ấy cũng hoàn toàn buông tha cho tôi, vẫn sắp xếp thông báo cho tôi, tại tôi chỉ hơi “hot” chút, liền đá văng ông ấy thương tiếc, dường như được tốt lắm?”

      Bùi nặng cảm tình như vậy, tôi rất thưởng thức, nhưng tôi cảm thấy cần phải cân nhắc nhiều hơn cho mình chút, ở dưới tay Trần Thắng, tài nguyên đạt được chắc chắn thể nhiều hơn ở dưới tay tôi được.”

      Bùi cười cười, với ta: “Tôi nghe trước lúc Mạc Thiên vương xuất đạo, giám đốc Đường cũng vừa mới vào nghề, khi đó tài nguyên tay cũng rất có hạn, cũng bị những người khác đào góc tường rồi, nhưng và Mạc Trăn vẫn cùng nhau cho tới giờ, hơn nữa còn phát triển được đến như thế. Tôi cũng hết sức hâm mộ cảm tình giữa hai người.”

      Đường Cường cúi đầu cười tiếng: “Được rồi, nếu như lúc trước người khác vừa đào cái mà Mạc Trăn , tôi cũng đau lòng như vậy. Nhưng mà bây giờ đến lượt tôi đào người khác, tôi vẫn rất hy vọng có thể cân nhắc chút, nếu như Khải Hoàng và Thắng Cảnh cùng tranh người, cảm thấy phần thắng của ai lớn hơn đây?”

      Tống Nam Xuyên vẫn luôn yên lặng nghe bọn họ chuyện ở bên, bây giờ nghe được lời này nhịn được nhếch khóe miệng cười tiếng với Đường Cường: “Giám đốc Đường đừng quên còn có tôi chứ, tôi là cổ đông lớn của Hoàn Vũ, tôi cũng có thể nâng ấy, dùng bao nhiêu tiền cũng sao cả.”

      Đường Cường: “…”

      Được rồi, ta quên Bùi còn có tổng giám đốc đứng ở sau lưng.

      Bùi nhìn Tống Nam Xuyên cái, với Đường Cường: “Tôi rất vui mừng khi giám đốc Đường mời và công nhận tôi, chỉ là bây giờ tôi vẫn còn hai năm hợp đồng với Thắng Cảnh, nếu hai năm sau giám đốc Đường vẫn còn có ý nghĩ này, chúng ta vẫn có thể bàn lại chứ?”

      Đường Cường trầm ngâm chút, với : “Được rồi, mong rằng sau này vẫn còn có cơ hội hợp tác với .”

      Tuy như vậy, nhưng ta cho rằng chỉ đến hai năm, Bùi nhất định trở thành ngôi sao cực hot, đến lúc đó, việc ở dưới tay người đại diện nào cũng còn quan trọng như vậy nữa rồi.

      Sau khi Đường Cường , Tống Nam Xuyên nâng ly rượu đỏ trong tay, nhíu mày với Bùi : “Tình cảm của em và Trần Thắng cũng rất tốt nhỉ?”

      Bùi sửng sốt chút, nhìn cười : “ phải là ngay cả giấm chua của tổng giám đốc Trần cũng muốn ăn đấy chứ?”

      “Hừ, em nhớ tình xưa như vậy, Trần Thắng phải đội ơn đội nghĩa rồi.”

      Sau này lúc Trần Thắng biết Bùi từ chối lời mời của Đường Cường, ở lại Thắng Cảnh, quả thực cảm động đến suýt chút nữa rơi lệ đầy mặt.

      Thoáng cái qua tháng 11, bầu khí cuối năm càng lúc càng nồng đậm. Sau khi << Diễn Viên >> đóng máy, Bùi trực tiếp đóng cái quảng cáo, phần lớn đều dùng để làm nũng với Tống Nam Xuyên, điều này khiến cho Tống Nam Xuyên hết sức hài lòng.

      Gần tới lễ Giáng Sinh, Tống Nam Xuyên đột nhiên muốn dẫn Bùi tới New York để ăn tôm hùm.

      Bùi : “…”

      cảm thấy có lẽ thể lý giải được mạch não của kẻ có tiền, nhàm chán có thể Paris ngắm bồ câu, hoặc là New York ăn tôm hùm.

      Đối với điều này, Tống Nam Xuyên năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Còn nhớ lần trước lúc công tác ở New York, post cho em tấm ảnh tôm hùm kia ?”

      Bùi khẽ gật đầu, lấy di động của mình ra lướt tìm ảnh: “Nhớ mà, lúc ấy em lưu hình ảnh vào trong album rồi, còn chưa xóa đâu, đây, chính là cái này này.”

      Tống Nam Xuyên cười cười với , : “Khi đó nghĩ, tôm hùm ngon như thế nhất định phải dẫn em ăn cùng, rốt cuộc bây giờ có cơ hội. Vé máy bay bảo Tiểu Trương đặt rồi, em thu xếp mọi thứ chút , chúng ta thuận tiện trải qua lễ Giáng Sinh ở New York luôn.”

      Bùi : “…”

      Cách sống của kẻ có tiền này, cần phải cố gắng thích ứng thôi.

      Cuộc sống luôn luôn có mấy hành trình chỉ cần được như vậy, ngay hôm sau Bùi liền đặt chân lên mảnh đất New York. Ngược lại với ban ngày ở trong quán rượu, buổi tối lại bị Tống Nam Xuyên bắt lại, lái xe đến nhà hàng Tây thường xuyên tới kia.

      New York là đô thị quốc tế hóa lớn, lễ Giáng Sinh cũng là ngày lễ của quê hương bọn họ, con đường nhộn nhịp bao phù đầy hơi thở giáng sinh. Đây vẫn là lần đầu tiên Bùi đến New York, dọc theo đường vì nhìn thấy những người bản địa vẫn vô cùng bình thường nên cũng sợ hãi thán phục.

      Sau khi đến nhà hàng Tây, đầu bếp chính tự minfhh đến mời Tống Nam Xuyên chọn món ăn. trông thấy Tống Nam Xuyên mang Bùi đến, mặt liền lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh ngộ ra: “A, vị nữ sĩ xinh đẹp này, chính là người của Tống sao? Lần trước đến dùng cơm cùng cậu ta, ngay cả cơm Tống cũng ăn no.”

      tiếng , Bùi lập tức bối rối. Mặc dù lúc trước Tống Nam Xuyên dạy đọc lời kịch tiếng , nhưng cũng ảnh hưởng đến trình độ kém tiếng mười năm vẫn như của .

      Ánh mắt giống như cầu cứu của nhìn về phía Tống Nam Xuyên, Tống Nam Xuyên xem thực đơn, thu hồi ánh mắt từ thực đơn về, Tống Nam Xuyên ngước mắt nhìn : “Biện pháp tốt nhất để rèn luyện khẩu ngữ đó là chuyện cùng với dân bản xứ.”

      “… Nhưng mà, em hoàn toàn nghe hiểu ta gì, chỉ nghe hiểu mỗi cái beautiful lady.”

      Tống Nam Xuyên: “…”

      ra lại rất biết bắt đúng trọng điểm mà nghe đấy.

      cười khẽ tiếng, với : “Ừ, cậu ta khen em xinh đẹp đó.”

      “Vậy em chỉ cần cám ơn là được rồi sao?”

      “Ừ, nhớ kỹ cách phát dạy em lúc trước.”

      “Vâng.” Bùi hít sâu hơi, lấy hết dũng khí với đầu bếp chính câu, “Thank you.”

      Đầu bếp nghiêng đầu cười với , Tống Nam Xuyên ho tiếng, dùng tiếng lưu loát điểm món ăn. Sau khi đầu bếp chính rời , Bùi dùng ánh mắt sùng bái nhìn Tống Nam Xuyên: “Xuyên Xuyên, dáng vẻ tiếng là gợi cảm.”

      “Vậy sao?” Tống Nam Xuyên suy nghĩ chút, “Vậy sau này lúc chúng ta làm đều nên tiếng sao?”

      “… cần, cám ơn.”

      “Đêm nay có thể thử xem.” Thoạt nhìn Tống Nam Xuyên có chút chờ mong.

      Bùi : “…”

      Thử cái quỷ nhà ấy!

      Sau khi món tôm hùm mà Tống Nam Xuyên vẫn tâm tâm niệm niệm được bưng lên, Bùi vẫn nhịn được chụp tấm hình, đăng lên weibo.

      Bùi v: Tống đột nhiên muốn đến New York ăn tôm hùm, thuận tiện trải qua lễ Giáng Sinh [cười trộm] [cười trộm] [cười trộm]

      Sau khi đăng xong liền logout, bắt đầu chuyên tâm hưởng thụ mỹ thực của mình, nhưng đám bàn weibo mạng đều bùng nổ.

      “… Tôi cũng đột nhiên muốn nước Pháp nghe ca kịch lần!”

      “Bùi Bùi, cậu thay đổi, trước kia cậu phải người chỉ cần lời hợp liền [bye bye] người vẫn ân ái với mình như vậy, nhớ cậu chỉ biết ăn thịt, đơn thuần giả bộ của trước kia.”

      Tống đúng là quá bá đạo [cười khóc] Bùi của tôi gả vào nhà giàu có, cảm ơn [cười khóc].”

      “Tổng giám đốc Tống dáng vẻ của , hâm mộ [đáng thương].”

      “Phần ân ái này nở cho tôi 82%, 18% còn dư lại lấy 666 cách khác nhau đưa cho cậu, gj.”

      “Cho nên Bùi Bùi à, rốt cuộc cậu vẫn muốn ân ái hay là khoe của đây [tức giận mắng]. Con chó độc thân có tiền có đàn ông đá cái ngã lăn chén thức ăn cho chó bằng vàng này [tức giận mắng].”

      “Bùi Bùi Bùi Bùi, tôi tới giục kết hôn nè [đáng ] Khi nào kết hôn với Tống vậy [đáng ] Đừng để cho Tống đợi quá lâu nha ~~”

      “Thấy sắp có chuyện tốt, tới ba tháng ắt có tin vui [doge] Đặt lời tiên đoán này lên đây trước [doge].”

      “Bùi Bùi, lễ Giáng Sinh vui vẻ ~ Chơi ♂ ♂ vui cùng tổng giám đốc Tống ở New York nhá ~”

      chứng minh, tổng giám đốc Tống là chơi vô cùng vui sướng, muốn tiếng , liền gọi là bảo bối nữa mà gọi là baby.

      Bùi : “…”

      Vẻ mặt tràn đầy vạch đen.

      “Here.” Tống Nam Xuyên dùng tư thế chọc người mà dựa vào đầu giường, vẫy vẫy tay với Bùi . Bùi đứng tại chỗ nhúc nhích, Tống Nam Xuyên khẽ nhướng lông mi bên trái lên, kéo tay cái qua đây, áp dưới người: “ vẫn nên tiếng Trung , trình độ văn của em quả thực là có hạn.”

      Bùi : “…”

      tức giận quay đầu , muốn tránh nụ hôn của Tống Nam Xuyên, tay phải của Tống Nam Xuyên cầm sẵn cằm của , quay đầu của về: “Làm sao vậy?”

      nhàng hôn cái môi , Bùi cau mày, nhìn : “ muốn để ý đến !”

      Tống Nam Xuyên cười cười, cúi xuống. Người dán môi : “Vậy chúng ta lời nào, dùng thân thể trò chuyện là được.”

      Bùi : “…”

      muốn “trò chuyện” cùng , bất kể là hình thức gì!

      Nhưng mà đương nhiên, cuối cùng Tống Nam Xuyên vẫn tiến hành “trò chuyện” vô cùng vui vẻ với .

      Sau lễ Giáng Sinh, Tống Nam Xuyên liền mang Bùi về nước, lúc này Bùi mới tin tưởng, chỉ muốn New York ăn tôm hùm mà thôi.

      Thoáng cái lễ Giáng Sinh trôi qua, ngay sau đó chính là tết Nguyên Đán, mười hai tháng thoáng cái qua , cách lễ mừng năm mới cũng xa nữa.
      Last edited by a moderator: 18/11/16

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59

      Trước lễ mừng năm mới, Tống Nam Xuyên đặc biệt về thành phố C chuyến, mục đích là trộm sổ hộ khẩu trong nhà.

      thông báo trước cho ba mẹ, nghĩ muốn tiền trảm hậu tấu. nghĩ tới gừng vẫn luôn cay xè, lúc về đến nhà ba Tống lại ngồi chờ trong phòng khách.

      Trong lòng Tống Nam Xuyên thoáng kinh ngạc, mặt vẫn tỏ vẻ có chuyện gì: "Ba, hôm nay tới công ty sao?"

      Ba Tống nhìn cái, hừ tiếng : " phải con cũng đến công ty sao?"

      "Con là đặc biệt trở về thăm hai người."

      "Thăm ba mẹ? Ba thấy con là đặc biệt quay về lấy cái này." Ba Tống rồi tay phải nâng lên, trong tay chính là sổ hộ khẩu mà Tống Nam Xuyên muốn tìm.

      Tống Nam Xuyên mím môi, đến ghế sa lon đối diện ba Tống ngồi xuống: "Ba có điều kiện gì cứ ."

      Ba Tống a tiếng: "Tổng giám đốc Tống bàn bạc công việc mua bán với tôi sao?"

      Tống Nam Xuyên im lặng nhìn ông lúc, hỏi: "Sao ba biết con trở về?"

      " cho là ai nuôi lớn? Cái mông vểnh lên là tôi biết muốn giở trò mèo gì rồi."

      Tống Nam Xuyên: "...... Ba, lời ba càng ngày càng thô tục."

      "Đúng, vậy có hứng thú muốn ăn tôm hùm kiểu Mỹ."

      Tống Nam Xuyên: "..."

      Ba còn cho người theo dõi weibo của Bùi sao?

      "Dù sao đám cưới này con quyết định rồi." dựa vào ghế sofa, bộ ba thích làm sao làm.

      Ba Tống nhíu mày: "Tôi hiểu rốt cuộc thích kia ở điểm nào?"

      "Toàn bộ." Tống Nam Xuyên trả lời gọn gàng linh hoạt.

      xong hai chữ này, phòng khách liền rơi vào im lặng. Ánh mắt hai người chạm vào nhau, giống như tiến hành cuộc chiến tiếng động. lúc lâu sau, ba Tống thở ra hơi : "Mà thôi, mẹ con đúng, trong ba đứa các con cũng chỉ có thằng cả nghe lời, cũng biết lúc trước sinh thêm hai đứa làm gì."

      Tống Nam Xuyên : "Quan trọng là nếu có con và hai phân tán hai phần ba tinh lực của mẹ, cả sớm bị mẹ đùa tới hỏng."

      Ba Tống: "..."

      Thế nhưng cảm thấy rất có đạo lý.

      Ông ho tiếng, : "Con nhất định muốn cưới Bùi , vậy hãy ràng với con bé, nếu bước vào cửa Tống gia nhà ta, bình thường hành vi cử chỉ phải chú ý, nên bị những phóng viên kia bắt được điểm yếu, ví dụ như Du Khải Trạch lúc trước."

      "Cái này ba cứ yên tâm." , khẽ nâng mi, nhìn ba Tống ngồi đối diện. "Nhưng cũng phải , lúc nào ba cũng chú ý tin tức giải trí sao?"

      "Hừ, ngày ngày trông thấy con sách giải trí, cũng là tăng thể diện cho ta."

      "Con tranh thủ về sau mỗi ngày xem tài chính và kinh tế, có thể đưa sổ hộ khẩu cho con ?"

      "..." Ba Tống nhíu mày trừng lúc, quăng sổ hộ khẩu lên bàn. "Cầm ."

      "Cảm ơn ba." Tống Nam Xuyên thay đổi vẻ mặt ban nãy, nhếch miệng lấy, sau đó ra cửa.

      Ba Tống ở sau lưng : "Con ăn cơm sao?"

      ", con vội vàng muốn chuẩn bị hôn lễ, định sau này thông báo cho cha mẹ trước tiên." Tống Nam Xuyên hướng ông giơ giơ sổ hộ khẩu trong tay, cười tủm tỉm rời .

      Ba Tống: "..."

      Người khác đều nữ đại bất trung lưu*, nhưng vì sao ông nuôi ba đứa con trai, vẫn có loại cảm giác này?
      *Con lớn giữ lại được.

      Tống Nam Xuyên sau khi từ Tống trạch ra, đợi được quay về thành phố A, trước hết bấm số của Bùi . Bùi vì chuẩn bị hôn lễ, công việc gì cũng nhận, lúc này ở nhà làm cơm trưa. Nghe di động ở bên trong phòng khách vang lên, nhàng dùng mũi chân đá văng Tiểu Hắc bá đạo dưới chân mình, đến có nhấc điện thoại: "Xuyên Xuyên?"

      " lấy được sổ hộ khẩu, ba cũng đồng ý hôn của chúng ta." Giọng của Tống Nam Xuyên nghe vô cùng nhàng.

      " sao, tốt quá." Giống như là bị tâm tình của lây nhiễm, khóe miệng Bùi cũng cong lên.

      Tống Nam Xuyên ở đầu bên kia điện thoại tiếp tục : "Nhưng ông , muốn em sau khi kết hôn chú ý chút, đừng có lại cùng những người khác tạo scandal, đặc biệt là Du Khải Trạch."

      Bùi : "..."

      cùng Du Khải Trạch tạo scandal sao? Căn bản chính là truyền thông cưỡng chế thêu dệt vô cớ. Nhưng vẫn là nghe lời mà đồng ý: "Em chú ý."

      Ngoại trừ công việc, vốn dĩ thể nào có tiếp xúc cùng với các nam nghệ sĩ khác.

      "Vậy cứ như thế , giờ đường về thành phố A, em và cha mẹ em sắp xếp chút thời gian dạo ngạo thế hồng trang."

      "Được, ăn cơm chưa?"

      "Còn chưa."

      "Vậy em chờ về cùng ăn, em nấu cơm."

      Tống Nam Xuyên cười tiếng : "Em ăn trước , cần chờ , đừng để đói chết."

      " sao, em có thể dùng chút đồ ăn vặt lót bụng ha ha, cơm phải hai người cùng nhau ăn mới tốt a."

      Tống Nam Xuyên nhịn được cười khẽ: "Vậy em tính ăn cái gì trước?"

      "Tính ăn thức ăn cho chó."

      "Phốc." Tiếng cười đứt quãng của Tống Nam Xuyên từ ống nghe truyền đến: " , sao em có thể làm cho người thích đến như thế?"

      đến "Làm cho người thích" Bùi liền nghĩ đến Tống Nam Xuyên thế nào, lập tức cảm thấy di động có chút phỏng tay: "Em với nữa, em phải gọi điện thoại cho mẹ."

      xong liền cúp điện thoại, phồng má lên, đem mẹ của nàng điện thoại điều ra.

      Nghe được Tống Nam Xuyên muốn đích thân tới cửa thăm hỏi, người nhà Bùi đương nhiên là cao hứng vạn phần hoan nghênh, bọn họ hẹn đầu năm, nghênh đón Tống Nam Xuyên.

      Quê Bùi ở phương bắc của thành thị , chỗ đó có có sân bay, vì thế Tống Nam Xuyên cùng tới sân bay của thành phố trước, sau đó lại lái xe về quê .

      Từ máy bay xuống, Bùi liền bị đông cứng nhịn được run cái. Nhiệt độ ở đây thấp hơn so với thành phố A, khí bên ngoài lạnh như băng làm thiếu chút nữa muốn chui về máy bay.

      "Rất lạnh sao?" Tống Nam Xuyên nắm tay vào lòng bàn tay, bên xoa xoa bên hà hơi: " phải là những người lớn lên ở thành phố phía bắc, cũng sợ lạnh sao?"

      "Mới phải được ! Trong nhà của chúng ta cũng có hệ thống sưởi, ở bên ngoài đông lạnh thử xem!" Bùi phải là lần đầu tiên bị người , nhịn được hướng về Tống Nam Xuyên cau mũi.

      Tống Nam Xuyên cười lấy khăn quàng cổ của mình xuống, vòng lại vòng quấn ở cổ : "Như vậy được chưa? Còn lạnh ?"

      Bùi lắc đầu, nhìn chỉ còn lại cái áo lông cao cổ: " lạnh sao?"

      " lạnh, là đàn ông."

      Bùi : "..."

      Đàn ông sợ lạnh cùng người phương bắc sợ lạnh đều là hai cái tin nhảm nhất đời!

      " như vậy bị cảm, vẫn là đem khăn quàng cổ đeo lên ." Bùi xong lấy khăn quàng cổ cổ mình xuống. Tống Nam Xuyên cầm tay , : "Em lạnh, ngược lại , mặt đều lạnh đến đỏ."

      " lạnh cũng đeo lên, mang hai chiếc khăn quàng cổ nhìn rất khó coi!" Bùi nhón chân lên, lời nào mà đem khăn quàng cổ quàng lên cổ Tống Nam Xuyên.

      Tiếp viên hàng đứng ở bên ót nhịn được toát ra chữ "井". Nếu lạnh hai người các ngươi làm ơn nhanh lên được ! Cứ ở chỗ này ngược cẩu có thể ấm áp sao!

      Các ngươi chút, đối mặt dạng tình lữ này như thế nào có thể mỉm cười phục vụ!

      Vị tiếp viên hàng này nhận biết Bùi cùng Tống Nam Xuyên, vốn là lúc mới vừa nhìn thấy bọn họ còn yên lặng xúc động cái, tại chỉ muốn lên weibo treo bọn họ.

      treo liền treo, nhân lúc thời gian nghỉ ngơi, liền bò lên weibo làm sáng tỏ với những người đọc vô lương tình lữ; khuynh thế đặc chủng phi.

      "Hôm nay ở sân bay gặp được Bùi cùng Tống Nam Xuyên, hai người coi ai ra gì mà ngược cẩu, ta cảm nhận được sâu tổn thương. [ Cúi chào ] a, bọn họ đối thoại đại khái như sau: Em lạnh sao? Khăn quàng cổ cho em. Em lạnh, khăn quàng cổ cho . cũng lạnh, khăn quàng cổ vẫn là cho em . ( ta lạnh, khăn quàng cổ cho ta! Các ngươi ! [ tức giận mắng ] "

      Mặc dù weibo của tiếp viên hàng cũng phải là cái gì quý danh, nhưng là biết như thế nào, weibo này liền bị Bát Quái quý danh phát , sau đó dẫn tới toàn thể dân mạng cường thế vây xem.

      "F*ck, Tống tổng có tiền như vậy, thể mua nhiều vài chiếc khăn quàng cổ sao? ! ! [ Cúi chào ] "

      "Đau lòng tiếp viên hàng [ cười cry] bất quá có thể tại trường vây xem ngược cẩu, ta thế nhưng có chút hâm mộ [ cười cry] "

      "Đối thoại... Kịch bản là Quỳnh Dao nãi nãi viết giúp các ngươi sao [ cười cry] Bùi "

      "Các ngươi đều nhìn ngược cẩu, chẳng lẽ chỉ có mình ta phát , tiếp viên hàng hôm nay bay là H thị sao! Bùi Bùi lão gia ở bên cạnh H thị a!"

      "Σ (°△°||| )︴ H thị câu bừng tỉnh người trong mộng! Này là Bùi Bùi mang Tống tổng về nhà ăn tết sao? ? ?"

      "Paparazi, báo cáo theo dõi của các ngươi đâu! Văn tập tám hệ liệt của các ngươi đâu! Hai người đều về quê ăn tết a! Các ngươi còn muốn lăn lộn! [ tức giận mắng ] "

      "Ta có loại dự cảm mãnh liệt, hồi đại quy mô tàn sát cẩu kiện tiến tới gần, ta hảo phương."

      Tiếp viên hàng gặp kiện dẫn tới chú ý phạm vi lớn như thế, vội vàng xóa weibo này, nhưng đề tài Bùi mang Tống Nam Xuyên về nhà ăn tết này, vẫn là giống như tên lửa bò lên đứng đầu bảng đề tài.

      Nhưng Tống Nam Xuyên cùng Bùi đều vẫn chưa biết.

      Tài xế lái xe đến nhà Bùi , miệng há lớn đến mức có thể nhét vào quả táo.

      làm bảo vệ nhiều năm như vậy, đây lần đầu tiên trông thấy chiếc xe như thế! Đó là thân thích nhà ai a!

      nhìn chiếc xe kia dần dần xa, hồi lâu thu ánh mắt kinh diễm của mình về được.

      "Chính là ở đây." Xe chạy đến dưới lầu nhà họ Bùi, Bùi kêu lái xe ngừng xe lại.

      Mẹ Bùi cùng Bùi Tu Nhiên chờ ở dưới lầu, Bùi Tu Nhiên nhận ra chiếc xe này, lúc này liền gào lên: "Đây là xe của rể!"

      , cửa xe liền từ bên trong mở ra, Tống Nam Xuyên ra. Bùi theo sát xuống xe, cùng giới thiệu: "Đây là mẹ em, em trai em gặp."

      Tống Nam Xuyên khẽ gật đầu với , nhìn mẹ Bùi mặc cả người áo bông mới tinh màu đỏ. thể , khuôn mặt mẹ Bùi cùng Bùi mười phần giống nhau, cho dù tại lớn tuổi, cũng có thể nhìn ra bộ dáng thùy mị lúc còn trẻ.

      "Chào dì, con là Tống Nam Xuyên."

      "Tống tiên sinh tốt lành, Tống tiên sinh tốt lành." Mẹ Bùi nhìn Tống Nam Xuyên quả thực thể thu lại ánh mắt, trước đây bà từng nhìn ảnh của tin tức, nhưng bây giờ trông thấy người , biết còn đẹp hơn trong hình bao nhiêu lần. Lớn lên vừa đẹp mắt, còn có tiền như thế, có thể vừa ý Bùi Tú Quyên nhà bọn họ, quả thực đời trước tổ tiên tích đức!

      Thấy mẹ cứ trắng trợn nhìn chằm chằm Tống Nam Xuyên như vậy, Bùi lên đẩy bà, : "Mẹ, chúng ta lên rồi , đừng đứng ở đây."

      "Đúng đúng, trước tiên lên lầu, bên này Tống tiên sinh, mời." Mẹ Bùi nhiệt tình mời mọc Tống Nam Xuyên lên lầu.
      Last edited by a moderator: 18/11/16
      KhaiDoanh_347, KisaragiYue, dhtt2 others thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cưới nào cưới nào... Cảm giác ta cũng trải nghiệm cực hình "ngược cẩu" a...

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60:

      Edit: Đào Sindy

      Nhà Bùi ở lầu 7, bộ ba phòng ngủ phòng khách . Phòng khách chỉ có chiếc ghê sa lông lớn, lúc này ngồi loạt người, bình thường trong nhà năm đều thấy bà con thân thích, vậy mà lúc này lại đến đông đủ.

      Mẹ Bùi cười dịu dàng "Mọi người nghe hai đức về, nên đặc biệt đến thăm hỏi."

      Bùi gật đầu cười, hai người về chỉ với mẹ , nếu như bà ra, những thân thích này làm gì biết mà hôm nay đến được. Tâm tư của mẹ mình hiểu rất , phải muốn khoe khoang chút trước mặt thân thích sao.

      "Tú Quyên à, mấy năm gặp, thực cháu càng ngày càng đẹp." Dì Hai đứng lên từ ghế sa lông, nhiệt tình kéo tay Bùi . Bùi mím môi cười, cũng chào hỏi bà tiếng vâng.

      Dì Hai là thân thích có tiền nhất trong tất cả mọi người, bình thường mắt cao hơn đầu, tình cờ mời bọn họ ăn bữa cơm, cũng chỉ để khoe khoang, mỗi lần mẹ ăn cơm xong trở về, đều là bụng tức giận. tại bà lại tỏ vẻ thân thiết lôi kéo mình, giống như thân thiết lắm vậy, làm cho cảm thấy buồn cười.

      Nhưng mà lại hiểu rất bộ dáng hãnh diện của mẹ mình.

      Dì Hai thấy Bùi biểu lạnh nhạt, vừa cười nhìn Tống Nam Xuyên: "Vị này hẳn là cậu Tống, chào cháu ha, tôi là dì Hai của Tú Quyên."

      Tống Nam Xuyên hơi nghiêng người, cùng bà giữ khoảng cách nhất định: "Chào dì."

      Dì Hai duỗi tay trong khoảng cứng đờ, ngượng ngùng thu lại. Bùi thừa dịp này lôi kéo Tống Nam Xuyên, giới thiệu ba mình với : "Đây là ba em."

      Cảm giác ánh mắt Tống Nam Xuyên rơi vào người mình, sống lưng ba Bùi tự chủ được thẳng tắp: "Chào cậu Tống."

      Ông biểu lộ uy nghiêm, Tống Nam Xuyên nhìn ông cười, : "Chào chú." Hai người chào hỏi đơn giản chút, Tống Nam Xuyên chợt nhớ tới gì đó, tuy là đến gặp cha mẹ Bùi , nhưng đây cũng là lần đầu awnh đến nhà, vẫn mang vài thứ đến: "Con có mang đến cho chú ít quà, để xe, đợi con bảo tài xế mang lên."

      Mẹ Bùi vừa nghe xong, vội : " cần phiền tài xế, cứ để Tu Nhiên xuống lấy là được." Bà xong võ vai Bùi Tu Nhiên, để cậu ta xuống tìm tài xế.

      Bùi Tu Nhiên lấy quà lên, Cha mẹ Bùi mời mọi người đến phòng khách, chuẩn bị ăn cơm trưa.

      bàn cơm các thân thích đều chuyện bóng gió về Tống Nam Xuyên, bỏ ra 2 tỉ nhập cổ phần vào Hoàn Vũ mọi người đều biết, sao chịu buông tha cho miếng thịt to béo này.

      Bùi vẫn im lặng lên tiếng ăn cơm, vốn lúc đầu cha mẹ nàng cũng cảm thấy rất phiền phức, bây giờ lại đến đám thân thích đông như thế. Nhưng mà Tống Nam Xuyên rất dễ dàng ứng phó, nếu những người này là đối thủ của , ngừng chênh lệch hai cấp bậc.

      "Sao em chỉ ăn cơm trắng thôi vậy?" Tống Nam Xuyên trực tiếp gắp cái đùi gà vào chén Bùi , chút khách khí. Bùi hơi sửng sốt, nhàng cảm ơn , rồi yên lặng gặm đùi gà.

      Mặc dù chỉ là cử chỉ mờ ám, nhưng bàn người đều nhìn bọn họ. Bùi Tu Nhiên sảng lãng cười hai tiếng, : " rể quan tâm chị, khi nào kết hôn đây?"

      ra cậu ta chi thuận miệng hỏi, ngờ tới Tống Nam Xuyên trả lời cậu ra: "Lần này đến là để bàn bạc với mọi người chuyện kết hôn với Bùi ."

      Nét mặt cha mẹ Bùi biến đổi, liếc mắt nhìn nhau, mẹ Bùi vui vẻ ra mặt : "Đây là chuyện tốt! Tú Quyên nhà chúng ta có thể gã cho cháu, là phúc khí tu luyện ba kiếp!"

      Tống Nam Xuyên nhìn cười "Ngược lại cháu lại cảm thấy, có thể lấy ấy làm vợ, là phúc khí cháu tu luyện ba kiếp."

      Bùi : "..."

      đống thân thích bàn nghe xong nét mặt đổi màu, trừ Tống Nam Xuyên.

      So với Tống Nam Xuyên bình thản ung dung, mặt Bùi lặng lẽ đỏ ửng. Bùi Tu Nhiên ở đối diện hò hét biết chuyện, Bùi ho khan tiếng, gắp cổ vịt cho Tống Nam Xuyên: "Khi ăn cơm đừng nhiều."

      "..." Tống Nam Xuyên nhìn cổ vịt khô quắt trong chén mà cảm thấy bị tổn thương sâu sắc, nhưng do Bùi gắp cho , vẫn phải ăn cho hết.

      Bữa cơm trưa ăn đến khi các món ăn đều nguội mới xong, cha mẹ Bùi đều thể chờ đợi được muốn cùng Tống Nam Xuyên chuyện và Bùi kết hôn, nhưng bây giờ bị mắt kẹt nhiều người, thể làm hơn là đuổi hết toàn bộ thân thích .

      Các thân thích khó khan lắm mới có thể bắt quan hệ với Tống Nam Xuyên nên nỡ , vẫn làm phiền đến ba bốn giờ chiều, thân thích thấy sắc mặt cha Bùi khó coi mới về.

      Bọn họ vừa , mẹ Bùi kéo Tống Nam Xuyên đến ghế sa lông ngồi, nhà ngồi chung, bàn bạc chuyện đại cả đời của Bùi .

      "Cậu Tống định khi nào làm hôn lễ đây?" mẹ Bùi cười híp mắt hỏi.

      Tống Nam Xuyên : "Trước hết cháu và Bùi đăng kí kết hôn, đại khái hôn lễ làm vào tháng tư, là ngày xuân về hoa nở."

      “Được, có thể." Cha mẹ Bùi rất hài lòng, mẹ Bùi lại hỏi, "Có phải làm ở thành phố A , mọi người đều ở đây cả? Dì cảm thấy hai bên làm cùng tiện hơn."

      Tống Nam Xuyên cười : "Cháu dự định làm ở nước ngoài, lúc trước Bùi từng m uốn tổ chức hôn lễ ở bãi biển Cổ Bảo, vì thế nên cháu định tổ chức hai lần, chọn nơi tổ chức hết rồi."

      Cha mẹ Bùi còn kinh ngạc, Bùi Tu Nhiên chợt la lên: "Trời ạ trời ạ, thế là con có thể xuất ngoại rồi! Còn đến hai lần!"

      Trong lúc cậu ta kêu lên mẹ Bùi cũng lấy lại tinh thần: "Vậy tiền phí quá nhiều rồi?"

      Tống Nam Xuyên : "Chi phí cần chú dì bận tâm, cháu vẫn lo được cho hai buổi lễ này."

      "Hả, như vậy, tốt."

      Mẹ Bùi gật đầu, định gì đó, bị Bùi đánh gãy: "Mẹ, mau lấy hộ khẩu nhà ra ?"

      Mẹ Bùi nhìn : "Còn chưa bàn chuyện xong đấy, lấy hộ khẩu ra làm gì."

      Bùi nhíu mày : "Còn phải gì? Chuyện nên phải hết rồi sao?"

      "Còn đám hỏi này, đây là quy tắc thể bỏ."

      Bùi trở nên đau đầu: "Thời nào rồi mà còn cần quy tắc chứ?"

      Tống Nam Xuyên nắm chặt tay , khiến bình tĩnh lại: "Tất nhiên cháu chuẩn bị đám hỏi, và cũng liên hệ luật sư, để cậu ta giúp cháu chuyển phần bất động sản của công ty sang tên Bùi , làm khoảng năm thủ tục là hoàn thành."

      Bùi ngẩn người, đây là lần đầu nghe đến chuyện này: "Tại sao lại chuyển bất động sản của sang tên em?"

      Tống Nam Xuyên : " phải dì muốn đám hỏi sao, thế nên cũng chuẩn bị, vốn định tiền và đồ cưới do cha mẹ hai bên chuẩn bị cho đôi vợ chồng son chúng ta. Nhưng mà lại nghĩ nó gây phiền cho dì, vì vậy nên chuyển sang cho em.

      ...

      Trong phòng im lặng hồi, sắc mặt cha mẹ Bùi đẹp tý nào. Tống Nam Xuyên lại : "À, nếu dì chuẩn bị đồ cưới cho Bùi , cứ đưa trực tiếp cho ấy là được." xong dừng chút, "Còn gì ?"

      Mẹ Bùi sững sờ lúc, mới nhìn Tống Nam Xuyên : "Tu Nhiên nhà chúng ta hoàn thành 4 năm đại học, bây giờ thực tập tại trường, nhưng nó còn chưa tìm được nơi thực tập phù hợp".

      Bà nghĩ kĩ rồi, coi như có tiền cưới hỏi, nhưng chỉ cần Bùi gả , bọn chúng quan tâm đến mình, việc trước mắt là trải sẳn đường cho Tu Nhiên .

      Tống Nam Xuyên nghe bà thế, nhìn về phía Bùi Tu Nhiên, hỏi cậu ta: "Em học nghành gì?"

      Bùi Tu Nhiên : "Máy tính

      Tống Nam Xuyên nhíu mày: "Cho xem phiếu điểm chút."

      Bùi Tu Nhiên: "..."

      Cậu ta quay đầu nhìn mẹ của mình.

      Nhận được tín hiệu của cậu ta, mẹ Bùi cười : "Đứa Tu Nhiên này rất thích nghịch máy tính, ở trường học lại hay đọc sách, nhưng đầu óc nó lại rất tốt, nhất định có thể giúp cháu."

      Tống Nam Xuyên cũng cười: " em ấy qua 4 năm sao? Lần trước cháu nhìn qua bài thi của em ấy, thực vô cùng thê thảm, cháu nghi ngờ em ấy thể thuận lợi tốt nghiệp đại học rồi."

      Đầu gối Bùi Tu Nhiên như bị đâm thủng hai lỗ, sai, cậu ta cúp vài tiết, nếu học kỳ sau lại thi lại, biết có thể lấy được bằng tốt nghiệp .

      Nét cười mặt mẹ Bùi đông cứng: "Bằng cấp thể kiểm nghiệm năng lực của người..."

      "Nhưng có thể kiểm nghiệm trí lực của người." Bà còn chưa xong câu, bị Tống Nam Xuyên đánh gãy.

      Mẹ Bùi: "..."

      Trong phòng lại im lặng, cuối cùng vẫn là Tống Nam Xuyên lên tiếng với Bùi Tu Nhiên: "Học bốn năm đại học, tốn biết bao nhiêu tiền mà cha mẹ và Bùi đều dám tiêu, cuối cùng bằng tốt nghiệp lấy được, làm sao có thể thuyết phục mình rằng em có thể giúp ?"

      Bùi Tu Nhiên bị đả kích liên tiếp, vào lúc này bị kích động, ánh mắt biểu tức giận và phục: "Là do ta cố gắng học, cho rằng trí lực của em có vấn đề sao?"

      "Nhìn qua rất giống." Tống Nam Xuyên cười như cười nhìn cậu ta, "Như vậy , nếu như em có thể thuận lợi tốt nghiệp, cho em cơ hội đến công ti thực tập."

      "Có ?" vừa dứt lời, cặp mắt mẹ Bùi mở to, "Sau này Tu Nhiên phải làm phiền cháu rồi."

      Tống Nam Xuyên cười gằn tiếng: "Cháu còn chưa hết, dì đừng vội vui mừng." nghiêng đầu nhìn về phía Bùi Tu Nhiên, "Trong lúc thực tập quản lí huậ luyện nghiêm ngặt theo cầu của công ti, nếu như cuối cùng cấp của em em đạt cầu, vậy sau khi kết thúc thực tập em được ở lại công ti."

      Nhiệt tình ban nãy của mẹ Bùi bị dập tắt phân nửa, nhưng vẫn cười : "Nếu Bùi cùng cháu kết hôn, tất cả đều là người nhà, người nhà hà tất làm khó nhau như vậy, quá xa lạ rồi."

      "Người nhà à?" Tống Nam Xuyên cười châm chọc, "Dì có từng xem Bùi là người nhà ?”.

      Nãy giờ Bùi vẫn ở bên cạnh nghe chợt sững sờ, nghĩ đến trắng việc này ra trước mặt tất cả mọi người. Có thể là tự biết đuối lý, cũng có thể do khí chất Tống Nam Xuyên quá mức sắc bén, cha mẹ Bùi bị hỏi đến được gì.

      "Hôm nay tôi đến gặp các người, là do Bùi vẫn còn gọi các người tiếng ba mẹ." Tống Nam Xuyên xong, mím môi, thở ra hơi mới , "Trước đây các người đối xử với ấy ra sao tôi truy cứu, bởi vì từ nay về sau có tôi chăm sóc ấy. Các người cần lo lắng, Bùi nặng tình cảm như vậy, chắc chắn phụng dưỡng các người, nhưng các người đừng có mà nghĩ nữa. Còn Bùi Tu Nhiên, tôi rất ràng, tôi mở cửa sau, chỉ cần cậu ta có năng lực ở lại công ti, như vậy trong thời gian ngắn cậu ta có tể tự mình nuôi mình. Đừng có cả đời bám váy chị mình mà biết tự cố gắng, cậu tự mình nghĩ , thế nào nữa về mặt sinh lý cậu vẫn là thằng đàn ông."

      Câu "Về mặt sinh lý cậu vẫn là thằng đàn ông" thực có chút chói tai, giống như tự mình vứt bỏ sinh lý đặc thù, Bùi Tu Nhiên phải là thằng đàn ông vậy.

      Cậu ta cắn môi, nhíu mày nhìn Tống Nam Xuyên: "Đừng có mà xem thường người khác, tôi tốt nghiệp cho xem, rốt cục ai mới phải đàn ông chứ."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61
      editor : sokute_112k


      Từ trong nhà ra, Bùi vẫn cảm thán phen thể của Tống Nam Xuyên ban nãy: “ là quá lợi hại, trước đây em em trai em thế nào cũng vô ích, hôm nay chỉ dùng dăm ba câu làm nó dấy lên ý chí chiến đấu rồi.”

      Tống Nam Xuyên quá để ý đến : “Em đối với em trai em còn chưa đủ cứng rắn, loại người như cậu ta là từ được giáo dục tốt, đánh trận là tốt rồi.”

      Bùi trầm mặc lúc: “Vậy sau này với con chúng ta cũng định giáo dục như vậy sao?”

      “Đương nhiên phải, con đương nhiên phải cưng chiều .”

      “... lại tiêu chuẩn kép* (Tiêu chuẩn kép là cách gọi việc nhìn nhận theo hai cách khác nhau cho cùng việc của người, nhóm hay cộng đồng.). như vậy tốt sao? Cũng sợ làm hư con?”

      “Làm hư làm hư, ngược lại có thể nuôi con bé cả đời.” Đại khái là bị ảnh hưởng từ mẹ , liền tự nhận định đứa Bùi về sau sinh là con : “Lên xe trước , bên ngoài lạnh lắm.”

      xong liền mở cửa xe ra, Bùi vuốt gọn mái tóc của mình rồi ngồi lên. Tống Nam Xuyên bảo tài xế đặt phòng ở khách sạn, tối nay họ ở đó.

      Cảnh sắc ngoài cửa sổ chầm chậm lướt qua,tuyết trắng đọng lại hai hàng cây bên đường tạo thành những lớp tuyết dày. Bùi nhìn hồi lại quay đầu hỏi Tống Nam Xuyên: “Đúng rồi, sao lại đưa số cổ phiếu bất động sản của chuyển sang cho em vậy?”

      muốn chuyển liền chuyển cho em thôi, còn cần tới lý do nữa sao?” Tống Nam Xuyên bị hỏi liền trả lời như chuyện đương nhiên.

      Bùi hơi nghẹn lại chút, : “Bất động sản cũng thôi , còn cổ phần công ty cái gì đó nữa,em cũng hoàn toàn hiểu a.”

      để luật sư quản lý giúp em, hàng năm chỉ chờ nhận tiền lời được chia là tốt rồi.”

      Bùi : “...”

      Loại cảm giác làm mà hưởng này thực vẫn có chút vui mừng, nhưng Bùi rất nhanh điều chỉnh lại thái độ của mình: “ giờ tiền em kiếm được hơn trước rất nhiều rồi, thù lao làm việc từ Hoàn Vũ cũng xem như khá cao, nhất là <Kẻ đóng thế>, em cũng kiếm được số tiền hoa hồng lớn,

      Tống Nam Xuyên : Em kiếm tiền là chuyện của em, cùng với chuyện chuyển cổ phiếu bất động sản cho em có liên quan gì sao?”

      Bùi : “...”

      Được rồi liên quan, Xuyên Xuyên nhà là có quá nhiều tiền để đốt được chưa.

      xoa xoa ngón tay mình, lại : “ giờ hộ khẩu lấy được rồi, nhưng lúc này là năm mới, cục dân chính vẫn được nghỉ nha, cũng làm thủ tục được.”

      sao, hôm nay mùng năm rồi, đoán chừng bọn họ qua mùng bảy làm.”

      “Ồ..” Bùi gật gật đầu, lại có chút hiếu kì nhìn : “Nghe mấy Tổng giám đốc như đều có thể khiến cho cục dân chính trong thời gian nghỉ lễ mà cấp giấy chứng nhận.”

      Tống Nam Xuyên cười tiếng: “Nếu vậy để thử xem?”

      “Vẫn nên thôi , cuối năm rồi bắt người ta chạy tới làm việc cũng tốt, thôi cứ chờ thêm hai ngày nữa .” , mắt sáng lên giới thiệu với Tống Nam Xuyên: “Tuy rằng thành phố nơi em ở rất nhưng cũng thiếu chỗ tham quan đâu.”

      vốn tưởng rằng giữ Tống Nam Xuyên ở lại hai ngày khiến cảm thấy ngột ngạt,mới đưa ra đề nghị này nghĩ tới Tống Nam Xuyên hứng thú : “Trời lạnh như vậy vui gì chứ? Chúng ta có thể lưu lại khách sạn hai ngày cũng được.”

      Bùi : “...”

      Keke.

      Cuối cùng Tống Nam Xuyên vẫn bị Bùi kéo dạo vòng thành phố lạnh giá suốt hai ngày, ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết kết thúc, hai người liền thể đợi thêm nữa mà chạy tới cục dân chính làm thủ tục.

      Ngày đầu tiên làm việc ai cũng mắc các triệu chứng sau kì nghỉ khác nhau. Vốn nhân viên cục dân chính làm việc rất mệt mỏi, vừa nhìn đến Tống Nam Xuyên và Bùi , lần đầu tiên nhân viên cảm thấy công việc tốt, ấy công việc của mình.

      Mặc dù người đăng ký kết hôn là Tống Nam Xuyên và Bùi , nhưng hiển nhiên nhân viên so với bọn họ còn hưng phấn cùng căng thẳng hơn, giống như người kết hôn kia là bản thân ấy.

      Nhưng quả ấy vẫn còn độc thân.

      Thiếu xót tưới tắm tình , bình thường chỉ có thể dựa vào chuyện bát quái của người ta để lấp đầy chỗ trống trong trái tim đầy trống vắng của mình, mà series chuyện về Bùi và Tống Nam Xuyên lại là chuyện mà thích nhất, theo dõi từ khi mới bắt đầu cho tới những phần mới nhất. Giúp hai người làm thủ tục xong lại nhìn bọn họ rời , lập tức mò lấy di động, đăng nhập weibo.

      Chuyện về Bùi và Tống Nam Xuyên, do kết thúc!

      Vốn là muốn bỏ qua đạo đức nghề nghiệp lên weibo đăng tin tức nóng, nghĩ tới cơ hội này những người trong cuộc cũng muốn cho ấy.

      Bởi vì vừa online thấy weibo Bùi màu đỏ rực.

      Đừng hỏi vì sao lại là đỏ rực.

      Bùi V: Chúc mừng năm mới tất cả mọi người, tôi kết hôn rồi~~\(≧ ▽ ≦)/~ [hình ảnh]

      Hình ảnh là ý tưởng của Tống Nam Xuyên lúc trước, đặt giấy kết hôn của hai người bên cạnh là cái nhẫn kim cương sáng lấp lánh. Weibo vừa đăng lên, trong nháy mắt liền dấy lên hàng ngàn đợt sóng.

      “ Chết tiệt,chết tiệt! Bây giờ tôi kích động tôi biết nên gì! Nhẫn kim cương của Bùi Bùi nhà tôi đẹp lớn a!!!!”

      “Bùi Bùi, qua năm mới tôi tăng cân rưỡi rồi, lại thể chờ nuôi tôi được nữa, tôi từ chối [bye bye] thế nhưng tôi vẫn phải , mẹ***rốt cục cũng kết hôn rồi!

      “Bị kim cương làm cho lóa mắt! Tống tổng quả nhiên hào phóng! Chúc và Bùi Bùi tân hôn hạnh phúc!”

      “Quả nhiên về nhà là để kết hôn! Nha vậy có chút may mắn! Cái dự đoán lúc trước thực là thần kì! Cuối cùng Bùi Bùi và Tống tổng cũng kết hôn vui vẻ! Nhớ đem thức ăn cho chó, à , bánh kẹo cưới tặng chúng tôi nha!”

      “Đây là giấy hôn thú có giá trị cao nhất mà tôi từng thấy! Bùi Bùi cùng Tống tổng nhìn đẹp đôi a! Con của hai người liệu xinh đẹp tới mức nào a!!! Vừa mới đến kết hôn xong tôi muốn giục có em bé rồi! [tức giận mắng]”

      “Hãy giữ lấy nhé Bùi Bùi, Tống Nam Xuyên, fan hâm mộ đều biết QAQ con đường tới hạnh phúc của Bùi Bùi và Tống tổng dễ dàng, chúc hai người tương lai hạnh phúc QAQ!”

      “Tôi muốn những kẻ lúc trước từng Tống Nam Xuyên chắc chắn cưới Bùi lúc trước ló mặt ra a [ngoáy mũi]”

      “Đột ngột quá, kịp chuẩn bị thức ăn cho chó a, , tôi cũng muốn kết hôn, nha, hình như tôi còn có nam phiếu*(ý chỉ những phiếu cơm miễn phí,những cây ATM tự động đó) [bye bye]”

      trường làm thịt chó..... Ngã dậy đứng nổi. jpg”

      “Chúc mừng Bùi Bùi và Tống tổng! Rốt cục có mối quan hệ hợp pháp rồi! [cười trộm]”

      “Dĩ nhiên là kết hôn, Tống tổng cục ra dáng mỹ nam tử a [bye bye] mong hai người có thể sống vui vẻ lâu~”

      “Tại sao bên dưới weibo này lại còn có người quái dị như vậy, tự mình nhàng rời tốt sao, chớ ép tôi mắng người [mỉm cười]”

      “Bọn hắc tử *( giải thích ở những Chương trước rồi nhé) đến chiến đấu a! tại Fan Bùi Bùi chúng ta cũng đến mấy trăm vạn, sợ các người!”

      Weibo Bùi náo nhiệt, bên truyền thông cũng nhàn rỗi, chỉ qua hơn tiếng, chuyện Bùi và Tống Nam Xuyên kết hôn liền bài tiếp bài đăng lên.

      “Phần cuối cùng! Bùi và Tống Nam Xuyên tu thành chính quả, ngày hôm nay chính thức đăng ký kết hôn!”

      Dân cư mạng bên này để lại nhắn tin tới cũng vô cùng tích cực.

      “Đừng là phần cuối a! Tôi còn muốn xem ngoại truyện đây! theo dõi cảnh bọn họ sinh con a!”

      “Còn hôn lễ mấy người theo nữa sao? Tôi còn muốn xem hôn lễ của Bùi Bùi nhà tôi với Tống tổng đấy, mau cút làm [tức giận mắng]”

      “Tôn nghiêm của mấy người đâu hả paparazzi? Tin tức kết hôn là người trong cuộc ra, cần mấy người làm gì?”

      Tống Nam Xuyên bình tĩnh lướt weibo hết lượt, lấy di động lên weibo riêng với nhóm bạn bè, đăng tin tức đầu tiên về cho list bạn bè.

      Xuyên:  [hình ảnh]

      List bạn bè của cơ bản đều là bạn bè thân thích cùng với bạn hữu phương diện làm ăn, những người này bình thường đều rất ít đăng tin lên nhóm nhưng tin tức của vừa cập nhật, bạn bè liền náo loạn. ít người gửi tới lời chúc mừng, còn có cả hai xù lông(tức giận) kia.

      hai: Mẹ***, em kết hôn rồi!!! Ba mẹ biết ?”

      Tống Nam Xuyên trả lời: “Đương nhiên biết, nếu nghĩ làm sao em có thể lấy được sổ hộ khẩu này chứ ”

      hai: Có phải là người cuối cùng biết chuyện này [bye bye]

      Xuyên trả lời : Đúng, hãy cảm ơn list bạn bè vạn năng , nếu phải nhờ nó có khả năng phải đợi tới hôn lễ mới biết. 

      hai trả lời Xuyên: Đoạn tuyệt quan hệ . [bye bye]

      Ba ba: Nhận giấy xong nhanh về công ty làm việc, còn ở đó phát tin tức lên list bạn bè?
      ...
      Tống ba vừa ló mặt, list bạn lại trở nên yên lặng, chủ tịch xấu bụng, trêu chọc nổi!

      Bùi nhìn thấy cuộc chuyện của hai cùng Tống ba ba với Tống Nam Xuyên, chỉ vô tình thấy được list bạn bè của Tống Nam Xuyên hơi kinh ngạc.

      nhìn chằm chằm vào hai cái giấy hôn thú cùng lúc, trước đây muốn làm như vậy,

      Hoá ra Xuyên Xuyên đăng lên list bạn bè của a, vẫn cho là chỉ vậy.

      Lại tới tháng ba trong năm, hoa đào lại nở khắp thành phố.

      Tháng này Bùi đều phải bận rộn vì việc chuẩn bị hôn lễ. Hôn lễ cuối cùng được định vào ngày mùng 7 tháng 4, là ngày hoàng đạo mà mẹ Tống chọn.

      Điểm đầu tiên của hôn lễ là ở Đức, Tống Nam Xuyên liền tiện thể tìm nhà thiết kế áo cưới ở Đức, thiết kế váy cưới. Làm Bùi thường xuyên phải bay sang bên đó thử váy cưới, sau vô số lần sửa chữa rốt cục Tống Nam Xuyên cũng hài lòng.

      sai, là Tống Nam Xuyên hài lòng, còn Bùi ... Mẹ*** Bản thiết kế đầu tiên rất hài lòng rồi có được ? muốn phải bay nhiều lần như vậy!

      Nhưng cũng may, cuối cùng bộ váy cưới này so với bộ đầu tiên đẹp hơn rất nhiều, Bùi thử váy xong, trước hết đứng trước gương tự chụp lấy bức ảnh , sau đó liền cập nhật lên weibo.

      tháng này weibo của đều như trường làm thịt chó cỡ lớn, có những fan hâm mộ vừa hô hào, vừa la hét làm cho cập nhật thêm tin tức, đám xay người như sữa đậu nành vậy.

      Sau khi mọi thứ chuẩn bị hoàn tất, rốt cục tới ngày mùng 6 tháng 4, trước hôn lễ ngày. Bởi vì quy trình hôn lễ phải diễn ra loạt thảm đỏ, vì lẽ đó ngày hôm nay bọn họ đặc biệt phải tới đó diễn tập.

      Nhân viên diễn tập cũng gồm cả phù rể và phù dâu, hôn lễ của bọn họ mời đoàn phù rể phù dâu xa hoa, phù rể của Tống Nam Xuyên là hai, phù dâu của Bùi chính là Nhậm San San.

      có đội ngũ minh tinh rạng ngời nhưng Bùi cảm thấy hạnh phúc kém những người khác.

      Có thể cử hành hôn lễ trong pháo đài cổ xinh đẹp như vậy hoàn toàn có thể làm bùng nổ trái tim bất kì người phụ nữ, thiếu nữ nào.

      Cánh cửa cổ xưa nặng nề từ từ mở ra trước mặt Bùi , lộ ra ánh nắng ban mai buổi sớm, Tống Nam Xuyên dần dần xuất trong tầm mắt của . nghiêng nửa người, đưa tay trái ra cười với .

      Bùi đưa tay nắm lấy, bé cầm giỏ hoa bên cạnh ngoan ngoãn rắc cánh hoa.

      Đại khái là thảm đỏ quá mềm mại, cả người Bùi đều cảm thấy nhàng lâng lâng như mây. đường, nghiêng đầu hỏi Tống Nam Xuyên: “ lát nữa cha xứ hỏi chúng ta cái gì ?”

      Tống Nam Xuyên : “Đương nhiên là hỏi em có đồng ý gả cho hay ?”

      “Hả, làm sao ông ấy lại hỏi chút làm sao em lại coi trọng a?”

      “... nghĩ ông ấy tò mò như thế.” Tống Nam Xuyên xong cũng nghiêng đầu nhìn Bùi : “Nhưng có chút tò mò, tại sao em lại coi trọng vậy?”

      Bùi : “Bởi vì lúc trước mắt bị mù a.”

      Tống Nam Xuyên: “...”

      May là cha xứ hỏi mấy vấn đề như thế này.

      cười cười, hơi dán sát vào Bùi , bên tai : “Xem ra đôi mắt này của em, chỉ có thể mù cả đời.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :