1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Cô nàng lính đặc chủng xinh đẹp - Tinh Nhị S (Hoàn) Truyện VIP LQD

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10. của

      Lam Thiên Tình bị bộ dạng nghiêm túc của Kiều Âu dọa sợ, trong lòng hồi hộp, sau đó mỉm cười với :

      , hôm nay chủ nhiệm lớp chuyện với em, là Chủ nhật này họp phụ huynh, hi vọng có thể tham gia”.

      rất nhàng nhưng đôi mắt to trong suốt lại tràn ngập chờ mong, làm lộ bí mật trong lòng .

      Kiều Âu nhíu mày, ngón tay thon dài gõ vài cái bánh lái.

      “Chủ nhật sao, được”.

      sao?”.

      Lam Thiên Tình đột nhiên nở nụ cười xán lạn, lộ vẻ đẹp hồn nhiên, nụ cười thoải mái như vậy là lần đầu tiên Kiều Âu nhìn thấy.

      Trong lòng dường như bị nụ cười tác động, khóe miệng cong lên, còn lạnh lùng như lúc nãy, dịu dạng nhìn :

      “Sao thế, hi vọng như vậy?”.

      “Vâng! , đáp ứng rồi, cho nên hôm đó dù có chuyện gì cũng đổi ý chứ?”. Lam Thiên Tình khẩn trương với , sau đó tự mình buồn bã cúi đầu. “Từ cấp hai đến giờ, mỗi lần họp phụ huynh, cả lớp chỉ có mình em có người lớn đến dự, bởi vì mẹ nuôi nhận nuôi em sinh bệnh mất, ba lại cưới người khác, bọn họ chỉ biết họp phụ huynh cho con bọn họ, chưa bao giờ quan tâm đến em. Em sợ nhất chính là trường học tổ chức họp phụ huynh”.

      Mắt Kiều Âu lóe lên, thương tiếc nhéo nhéo mặt , cho viên thuốc an tâm:

      “Yên tâm, cho dù trời sập nhất định đến đúng giờ! Lần này nhất định Tình Tình nhà chúng ta có người đến họp phụ huynh, cam đoan!”.

      Sau đó, nằm mơ Lam Thiên Tình cũng ngờ, Kiều Âu dẫn đến cửa hàng chuyên kinh doanh trang phục giá cao như vậy.

      nắm tay vào trong tiệm, gặp rất nhiều ánh mắt ghen ghét của nữ nhân viên trong cửa hàng. Bên người Kiều thiếu có phụ nữ, đây là lần đầu tiên họ gặp!

      “Buổi tối nay có vũ hội, thể bỏ, cho nên chỉ có thể gọi em làm bạn nhảy của !”.

      Kiều Âu vừa , ánh mắt vừa nhìn vào bộ lễ phục dạ hỗi màu đỏ thẫm người mẫu trong tủ kính mặc, sau đó vỗ tay thành tiếng.

      nữ nhân viên cửa hàng tiến lên:

      “Kiều thiếu, cậu có cầu gì sao?”.

      “Bộ lễ phục màu đỏ, chọn cái thích hợp với số đo của ấy, để cho ấy thử chút”.

      Nữ nhân viên cửa hàng đánh giá Lam Thiên Tình chút, sau đó :

      “Kiều thiếu, bộ y phục này Bùi tiểu thư đêm nay cũng đặt bộ, xin hỏi vị tiểu thư này cũng tham gia vũ hội đó sao, nên trùng y phục mới tốt”.

      Lần trước Bùi tiểu thư tới cửa hàng này, còn rêu rao với người khác, bộ lễ phục này chuẩn bị để ấy làm bạn nhảy của Kiều Âu. Nhà họ Bùi và nhà họ Kiều cũng có chủ ý muốn tác hợp cho bọn họ rồi. Lúc đó nhân viên trong cửa hàng này còn hâm mộ!

      Kiều Âu nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn ta, bàn tay nắm tay Lam Thiên Tình, khoác tay lên vai , sắc bén :

      như vậy, muốn quần áo người phụ nữ của tôi phải nhường cho Bùi tiểu thư?”.

      , tôi lấy quần áo cho ngài ngay”.

      Lúc này Lam Thiên Tình đặt chú ý lên câu vừa rồi của Kiều Âu, rối rắm lo cho bản thân, biết khiêu vũ, nếu cùng đến vũ hội nào đó, phải là làm xấu hổ sao?

      Khuôn mặt nhắn xinh đẹp nhăn lại, sau đó bị Kiều Âu đẩy vào phòng thay đồ, ôn nhu :

      “Mai thay , ở bên ngoài chờ em”.

      Đợi đến khi Lam Thiên Tình thay bộ lễ phục màu đỏ vào, Kiều Âu cũng đổi bộ tây trang đuôi én đen nhánh, đứng trước tấm kính thử đồ.

      Đường cắt may tinh xảo khéo léo, thể soi mói, Kiều Âu lẳng lặng đứng trước gương, hơi nghiêng người qua lại xem có thích hợp . Áo sơ mi trắng tinh lộ ra giữa hai vạt áo khoác màu đen. Vòng eo khỏe mạnh thoạt nhìn như có thể chống đỡ tất cả mọi thứ vô cùng vững. Người đàn ông này khỏi khiến người khác có cảm giác an toàn. Dường như trời sinh chính là cái móc treo quần áo, mặc thế nào cũng đẹp.

      nữ nhân viên mới của cửa hàng tới trước gương, mặt hồng tim đập muốn vươn tay giúp Kiều Âu sửa sang lại quần áo lại bị cái nhíu mày, ánh mắt sắc bén ngăn lại. nhìn về phía Lam Thiên Tình, gương mặt tuấn dại ra.

      Bộ lễ phục này quá lộ, màu đỏ cũng quá tục, nhưng mà mặc người Lam Thiên Tình, phối hợp với tuổi của lại có chút hoạt bát, phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp, nhìn như đóa hồng mai ngạo nghễ đứng thẳng.

      Chỉ là dường như thích ứng, đôi mắt mê người trong lúc lơ đãng xẹt qua chút tinh quái, khuôn mặt trắng noãn, hơi phiếm hồng.

      “Rất xinh đẹp”.

      , em biết khiêu vũ”.

      Khó chịu lúc rốt cuộc bé cũng chịu ra.

      Kiều Âu cười cười, độ cong vừa đúng khiến khuôn mặt càng lộ vẻ quý khí và nổi bật hơn người, cũng khiến những nữ nhân viên cửa hàng đứng xung quanh nuốt ngụm nước bọt.

      Chỉ có Lam Thiên Tình mở to đôi mắt vô tôi, chớp chớp nhìn , giống như con nai con lạc đường chờ nhận nuôi.

      Kiều Âu cười cười nắm tay lên tầng hai phòng VIP dành cho khách quý, để cho nhà tạo hình làm tóc và trang điểm cho .

      Đợi đến khi hoàn thành tất cả, nhà tạo hình nhịn được hỏi câu:

      “Kiều thiếu, vị tiểu thư này là thiên kim ở tỉnh ngoài đến sao, sao trước kia tôi chưa từng gặp? Đêm nay, sợ là Bùi tiểu thư người đẹp nhất thành phố cũng phải nhượng ghế rồi”.

      Kiều Âu nghe vậy, cũng vì vẻ đẹp của Lam Thiên Tình mà giật mình, tiến lên dắt tay Lam Thiên Tình, lấy thẻ vàng trả tiền. Trước khi , với nữ nhân viên:

      với Bùi tiểu thư tiếng, ta nhìn trúng bộ quần áo mà người phụ nữ của tôi muốn mặc, để cho ta chọn bộ khác trong cửa hàng để làm bồi thường, có gì tính vào phần của tôi”.

      “Vâng, Kiều thiếu”.

      Ngồi vào trong xe, Kiều Âu nhìn vẻ đẹp của Lam Thiên Tình mà ngẩn người, bỗng nhiên cảm thấy rối rắm, rốt cuộc có nên dẫn ?

      , hôm nay có vũ hội gì vậy?”.

      “Sinh nhật ba ”.

      “Ba ?”.

      “Ừ, nhớ đến lúc đó cũng gọi ba theo ”.
      Phong Vũ YênPhongVy thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11. thích em từ lâu.

      Vẻ mặt kinh ngạc của Lam Thiên Tình khiến tâm tình Kiều Âu rất tốt, khóe miệng cong cong, nâng tay vuốt lên chóp mũi .

      cứ nghĩ rằng lần này vẫn bị đánh lừa nhưng mà lại thấy đôi mắt trắng đen ràng chớp chớp, dần dần nổi lên từng gợn sóng.

      , có phải là quá khéo ?”.

      “Cái gì?”.

      khéo sao, vừa bị đuổi về viện phúc lợi được đến đón ; nhà mới lại ngay đằng sau trường học, chỉ cần hai, ba phút; mua bàn học cho , cố tình trả tiền xong mới phát phòng ngủ của nhét vừa, đưa sang phòng ; ngay cả mặc áo ngủ cũng là áo ngủ tình nhân, lại , vừa khéo mua đồ dùng được tặng áo ngủ.

      Lam Thiên Tình đem việc đánh giá qua lần, trả lời , cũng nữa, mà ngồi thẳng người, nhìn ra ngoài cửa.

      đời có việc trùng hợp như vậy sao? biết, cũng có đáp án. Trước đó cũng nghi ngờ, nhận nuôi bởi vì người em bị lạc nhiều năm sao?

      tiền, quyền, có chỉ có tấm thân này!

      , em cầu , đừng coi em như công cụ giao dịch, đưa cho người khác tầm hoan tác nhạc. Em thà chết đói chết khát, chết rét cũng muốn bị người ta chuốc say, rồi đưa lên giường của người nào đó!”.

      đối tốt với như vậy, cho ăn ngon, mua quần áo đẹp, trang điểm xinh đẹp, còn làm tóc cho , chẳng lẽ phải vì muốn quyến rũ ai sao?

      lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, bây giờ Lam Thiên Tình chính là bị như vậy!

      Có kinh nghiệm chuyện lần trước của Lam Phong, bây giờ đối mặt với Kiều Âu, biết phải suy nghĩ như thế nào.

      Thời gian rất lâu, trong xe yên tĩnh, Kiều Âu nhìn bóng dáng quá mức xinh đẹp của , ưu thương trong tâm hồn ràng như thế. biết, bé luôn đứng đầu kỳ thi của khoa tự nhiên, sớm muộn gì cũng nhìn ra trùng hợp đó, tất cả đều quá khéo. Mà , chỉ cần ngày cho lý do thuyết phục, suy nghĩ miên man hơn.

      Kiều Âu muốn suy nghĩ lung tung, bởi vì mỗi lần suy nghĩ lung tung đều mang vẻ ưu thương.

      “Tình Tình, thích em”.

      như vậy, đủ thẳng thắn chứ?

      “Phòng của , ngay đằng sau trường trung học Đức Nặc, nhiều lần thấy em, đều cảm thấy em đặc biệt, thích em cho nên cho người hỏi thăm tình của em, biết được em luôn đứng đầu các kỳ thi, biết em được người ta nhận nuôi ở nhi viện, biết được rất nhiều chuyện của em. Tình Tình, đến xem cuộc sống trước kia của em, đến căn phòng của em”.

      đến đây, giọng điệu Kiều Âu ảm đạm, ngay cả tâm tình cũng mang vẻ đau lòng.

      Lam Thiên Tình dám tin quay đầu lại, mở to mắt nhìn :

      , đến căn phòng của em?”.

      Kiều Âu gật đầu, nhíu mày, thương tiếc với :

      đứng trước cửa sổ cỡ bàn tay, nhìn ra bầu trời phía xa xa, lòng thương em vì dưới hoàn cảnh như vậy học tập gian khổ, nỡ để em như vậy nên cho cha nuôi em khoản tiền, để ông ta đưa em về viện phúc lợi, sau đó nhận nuôi em, cho em gia đình ấm áp”.

      Lam Thiên Tình tay che miệng tay ôm ngực, biết ngay, những cái này đều trùng hợp, nhất định là có vấn đề!

      “Tình Tình, chỉ muốn chăm sóc cho em mà thôi, có gì khác. thích em, nhưng tuyệt đối làm gì xấu với em, làm việc gì tổn thương em, lại càng coi em như đồ chơi, đưa cho người khác tầm hoan tác nhạc. Bởi vì để ý đến em, bỏ em được”.

      Giọng Kiều Âu ôn nhu, mỗi câu đều với tư cách là “Tôi”, chứ còn là “ trai”.

      Ngón tay thon dài của vươn vào trong hốc trước mặt, lấy ra xấp tư liệu về Lam Thiên Tình. tự giác đặt vào trong tay .

      “Này, đây là chứng cứ thích em. định cho em biết sớm, bởi vì em còn như vậy, phải toàn lực thi cao đẳng, đành lòng việc này cho em, sợ em bị thương. Nhưng mà, em nghi ngờ như vậy, tín nhiệm , Tình Tình ~”.

      Kiều Âu hít sâu hơi, nhìn ánh mắt trong veo cảm động của , ai oán câu:

      rất đau lòng”.

      Lam Thiên Tình hoàn toàn lờ mờ.

      Đợi đến khi kịp phản ứng Kiều Âu mỉm cười,mở cửa xe bên , vươn tay ra đón . ngước mắt nhìn, nơi xe dừng là khách sạn cao cấp trong trung tâm thành phố - Thất Tinh.

      Lam Thiên Tình ảo não, tại sao lại dọa người như vậy, sau khi đau lòng, lại ngẩn người lâu như vậy.

      Mà lúc này Kiều Âu rất hưng phấn, nhìn thấy hết hoang mang và bàng hoàng trong mắt . biết còn , nhưng mà chờ ngày hiểu được, vì mà mở lòng.

      Kiều Âu nắm tay Lam Thiên Tình bước vào đại sảnh khách sạn xa hoa, sau đó đổi thành ôm lấy vai . Bởi vì phát , chỉ cần nắm tay sau , mà ôm vai , mới đuổi kịp được bước của , cùng sóng vai đồng hành.

      Thang máy lên tầng 88, ra. Dọc theo đường , mọi người đều cúi người chào hỏi , đều gọi là “Kiều Thiếu”. Lam Thiên Tình nhăn mày, nhịn được nhìn bên mặt của .

      Kiều Âu cảm nhận được lòng bàn tay đổ mồ hôi, còn bờ vai khẽ run.

      cúi đầu, kề sát tai :

      cần lo lắng, , Kiều Âu thề, đời nay dùng cả tính mạng để bảo vệ em. cần phải ngẩng đầu em vẫn có thể cảm nhận được tồn tại của ”.

      Đòi mạng!

      Đây là lần đầu tiên Lam Thiên Tình được người đàn ông ưu tú như thế thổ lộ, cho dù lớn hơn chút.

      Kiều Âu dẫn xuyên qua đại sảnh màu vàng, người bên trong đều chào , đồng thời ánh mắt tìm tòi nghiên cứu và kinh ngạc nhìn !

      “Ba!”.

      Kiều Âu buông vai ra, chuyển tay dắt bàn tay của .

      Lam Thiên Tình sợ tới mức dám ngẩng đầu, cả người tránh phía sau Kiều Âu, sau đó nghe giọng êm ái thanh nhuận:

      “Rốt cuộc con cũng đến rồi hả? Nghe con mới nhận nuôi bé ở viện phúc lợi?”.

      Kiều Âu cười cười:

      “Đúng vậy, là ấy”.

      xong, đẩy Lam Thiên Tình đến trước mặt ba , quên giới thiệu:

      “Lam Thiên Tình, là em mà con nhận nuôi, Tình Tình, mau gọi ba”.
      Phong Vũ YênPhongVy thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12. Sao thế, lo lắng cho sao?

      Bởi vì khẩn trương nên sắc mặt Lam Thiên Tình hơi tái, nhưng muốn vì yếu đuối và tự ti của bản thân mà khiến Kiều Âu mất mặt xấu hổ. cố gắng ổn định cảm xúc của bản thân, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn đối phương, mỉm cười ngọt ngào:

      “Ba”.

      Kiều Nhất Phàm nhìn thấy Lam Thiên Tình, cả người chợt ngẩn ra.

      Dưới ánh đèn thủy tinh lộng lẫy, khuôn mặt nhắn của Lam Thiên Tình nổi bật tuyệt đẹp, đôi mắt to linh động, cánh mũi cao thẳng xinh đẹp, thậm chí ngay cả vầng trán đầy đặn, đều giống hệt với người phụ nữ ông nhớ thương trong mộng!

      Kiều Nhất Phàm khiếp sợ trong chốc lát, nhưng nhanh chóng biến mất vì trầm ổn và lão luyện trong nhiều năm.

      “Lam Thiên Tình? Con năm nay mấy tuổi rồi?”.

      “Con 16 tuổi”.

      Lam Thiên Tình ngoan ngoãn trả lời, Kiều Nhất Phàm lại đánh giá .

      “Có đến trường học ?”.

      “Vâng, học lớp 11 ạ”.

      Nghe thấy ba hỏi câu này, Kiều Âu kiêu ngạo kéo bả vai Lam Thiên Tình :

      “Ba, Tình Tình học ở trường trung học Đức Nặc của thành phố. Hơn nữa từ năm lớp 7 đến giờ thành tích của em ấy luôn đứng thứ nhất. Em ấy còn là học sinh khoa tự nhiên! Chủ nhiệm lớp của em ấy còn chủ nhật này con họp phụ huynh, là các trường đại học trọng điểm trong nước đều đồng ý tuyển thẳng. Ba, Tình Tình là bé rất ngoan”.

      Khi nghe học ở trường trung học Đức Nặc, trong mắt Kiều Nhất Phàm lên vài phần tán thưởng, đợi đến khi Kiều Âu xong “Liên tục đứng thứ nhất”, tán thưởng trong mắt Kiều Nhất Phàm biến thành khiếp sợ. Ông vui vẻ mỉm cười với Lam Thiên Tình:

      đến đây rồi thả lỏng mà chơi, kết hợp học tập và vui chơi đầu óc mới ngày càng suy nghĩ tốt. Có thời gian bảo Kiều Âu đưa về nhà chơi chút”.

      Với nho nhã thân thiết của Kiều Nhất Phàm, Lam Thiên Tình cảm thấy thụ sủng nhược kinh, khóe môi nhếch lên ý cười, đôi mắt to trong suốt thuần khiết khiến người ta liếc mắt là có thể nhìn thấu.

      “Con biết, cảm ơn ba”.

      Cho dù có chút kỳ quái nhưng vẫn gọi.

      Kiều Nhất Phàm để ý với câu “ba” trước đó, khi đó ông hoàn toàn chìm trong suy nghĩ Lam Thiên Tình giống người ông từng quen biết, bây giờ bỗng nhiên mở miệng gọi ông là ba, đầu tiên ông sửng sốt chút, lập tức phá lên cười.

      “Ha ha, được, là em Kiều Âu nhận nuôi, đương nhiên cũng là đứa nhà chúng ta, về sau cứ gọi ta là ba”.

      Vào lúc này, có lẽ Lam Thiên Tình biết Kiều Nhất Phàm đồng ý cho gọi ông là ba có ý gì. Nhà họ Kiều là gia đình đứng đầu trong bốn đại gia đình ở thành phố này, phía sau còn có nhà họ Bùi, nhà họ Cung, và nhà họ Đoàn. Mà toàn bộ binh quyền quân khu trong nước đều nắm giữ trong tay Kiều Nhất Phàm. Là đứa con trai duy nhất của nhà họ Kiều, đương nhiên thân phận của Kiều Âu phải bình thường, mà còn hết sức quan trọng. Lúc này Kiều Nhất Phàm Lam Thiên Tình về sau gọi ông là ba, đương nhiên, ông đồng ý sau này được nhà họ Kiều che chở.

      Kiều Nhất Phàm chào hỏi với những vị khách khác, vợ của ông là Cung Bách Hợp cũng cùng ông chào đón khách mời. Cung Bách Hợp ở xa thoáng nhìn qua Lam Thiên Tình, sắc mặt bà hơi kinh ngạc, lập tức luống cuống kéo tay áo Kiều Nhất Phàm, Kiều Nhất Phàm đưa bà qua bên gì đó, lúc lâu sau sắc mặt bà mới bình thường.

      Trong yến hội, khắp nơi đều là những người cao quý tao nhã, ngừng gặp những người bên cạnh, bọn họ chuyện, hoặc chào hỏi, hoặc thương thảo, hoặc cố gắng bắt lấy những cơ hội thu hoạch càng nhiều lợi ích.

      Đây là xã hội thương lưu, cũng gọi là thế giới của người .

      Kiều Âu vốn định kéo Lam Thiên Tình gặp mẹ nhưng thấy trong mắt mẹ có địch ý tốt với Lam Thiên Tình, còn có động tác của ba mẹ, nên bỏ chủ ý này ngay.

      Mà Lam Thiên Tình luôn là bé mẫn cảm, giương mắt nhìn Kiều Âu:

      , có phải em gây phiền toái cho rồi ?”.

      Kiều Âu tao nhã nghiêng người, cúi đầu liếc nhìn cái, bật cười:

      “Thế nào, bắt đầu lo lắng cho rồi hả? Nhanh như vậy học cách suy nghĩ thay rồi sao?”.

      Hai gò má Lam Thiên Tình đỏ lên, nhớ đến những lời thổ lộ với trong xe, bỗng nhiên hiểu sao thấy khẩn trương, giống như hai tay thừa thãi biết để ở đâu.

      chỉ là biết tình là gì, có lẽ ở trong gia đình khác, những bé khác có cơ hội xem phim truyền hình, có thể xem tiểu thuyết ngôn tình, có thể thử sớm, hoặc thầm mến bạn nam nào đó.

      Nhưng có cơ hội đó.

      Thời gian mỗi ngày của đều đủ dùng, vất vả từ trường học về đến nhà, ngoại trừ học tập chỉ làm việc nhà.

      Bởi vậy đối mặt với lời thổ lộ của Kiều Âu, bị dọa, biết phải làm sao.

      “Ha ha”.

      Kiều Âu thưởng thức bộ dạng băn khoăn bất an của , vươn tay véo gương mặt :

      “Tình Tình, cho em thời gian nhận thức , bây giờ em còn , chỉ cần học tập tốt là được rồi, những việc khác cứ để ”.

      Ánh mắt tràn đầy khoan dung và sủng nịnh, như ánh mặt trời ấm áp, nhàng chiếu vào tâm hồn Lam Thiên Tình, có chút sướt mướt nhưng lại mở ra cánh cửa ấm áp của lòng .

      Kiều Âu vừa dứt lời, bỗng nhiên trong gian vang lên khúc Piano cực hay, Kiều Âu nhướn mày lên chút, đây là ca khúc thích nhất, “Tinh ” của vương tử Piano Lý Tra Đức.

      Lam Thiên Tình lướt qua đám người, theo ánh mắt của nhìn qua, ở góc đại sảnh, mỹ lệ mặc lễ phục màu đỏ đoan chính ngồi trước đàn Piano, ngón tay vi diệu chạm vào phím đàn toát ra những phù, lãng mạn tràn ngập đại sảnh, hương thơm say lòng người đưa mọi người vào giấc mộng huyền huyễn vườn địa đàng.

      Kết khúc, toàn bộ mọi người đều vỗ tay.

      Thuở Lam Thiên Tình có điều kiện học tập những điều đó, nhưng từ ca khúc này và phản ứng của mọi người, áo đỏ kia đàn rất hay, có lẽ là học Piano từ .

      Lam Thiên Tình nhìn ấy, ánh mắt dần trở nên thưởng thức và hâm mộ nhưng mà cũng ghen tị.

      Khi nhìn về phía Kiều Âu, phát biết từ khi nào, Kiều Âu còn đánh giá kia mà nhìn thẳng vào .

      Hai gò má Lam Thiên Tình đỏ lên, khi nhìn hề che giấu tình và nhiệt tình trong đôi mắt , khiến tim đập rộn lên, thậm chí còn chưa uống rượu thấy say.

      Cách đó xa, áo đỏ mỉm cười chậm rãi đứng lên, ánh mắt ta nhìn vòng, tập trung vào Kiều Âu, sau đó bước từng bước về phía Kiều Âu.

      Lam Thiên Tình nhìn về phía ấy theo cảm giác, trong lòng giật mình, trời, ấy mặc bộ quần áo giống như đúc!

      Ánh mắt Kiều Âu lạnh lùng, kéo tay Lam Thiên Tình xoay người, đứng trước bàn tiệc, đối mặt với điểm tâm rực rỡ muôn màu, còn có đủ loại đồ uống, tùy tay cầm cái đĩa hỏi muốn ăn gì.

      Lam Thiên Tình vừa muốn phía sau bọn họ truyền đến giọng ngọt ngào:

      “Kiều Âu, em còn tưởng rằng, tối nay đến nhà đón em, sao thế, bác Kiều chưa với sao, tối nay, em là bạn nhảy của ”.

      Suy nghĩ của Lam Thiên Tình rất đơn thuần, cuộc sống trước đó chỉ có học và việc nhà, rất tự nhiên nghĩ bạn nhảy là người , hơn nữa trong lời của này, khó để nghe ra ấy làm nũng với Kiều Âu, đòi ủi.

      Vì thế Lam Thiên Tình thốt ra:

      ấy là bạn sao?”.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13. Hẹn hò với người đẹp, khó lòng tuân theo!

      Kiều Âu nghe vậy nhíu mày, ngước mắt nhìn thoáng qua Lam Thiên Tình, lập thức thả cái đĩa trong tay, thoải mái kéo Lam Thiên Tình vào trong ngực ôm vô cùng thân thiết, sau đó cùng xoay người lại.

      Khi Bùi Thanh Đình đến thử lễ phục, nhân viên cửa hàng chuyển lời của Kiều Âu cho ta, nhưng ta cam lòng. ta tự tin về sắc đẹp của bản thân, cho dù có xảy ra việc trùng áo, đối phương cũng được đẹp như ta. Đến lúc đó ta phải là người xấu hổ, mà là người khác.

      Nhưng khi Kiều Âu và Lam Thiên Tình quay người lại, từ những tiếng xung quanh, ta mới phát , người xấu hổ lại chính là ta.

      ta dám tin nhìn Lam Thiên Tình, này sao lại đẹp như vậy!

      “Bùi tiểu thư, giữa tôi và chưa đủ quen biết đến trình độ có thể gọi tên nhau!”.

      Kiều Âu ôm chặt vòng eo của Lam Thiên Tình, vẻ mặt biểu cảm nhìn ta, hề để vẻ đẹp của ta vào trong mắt.

      Bùi Thanh Đình bỗng nhiên cười, nhìn Lam Thiên Tình :

      “Ha ha, biết đây là tiểu thư nhà ai, tại sao trước kia chưa được gặp qua? Kiều thiếu thích nhất là ca khúc “Tinh ” vừa rồi, muốn giữ được lòng Kiều thiếu, chỉ dựa vào bộ dạng thôi chưa đủ”.

      Lời này, đủ trắng trợn!

      ta quả dám đắc tội Kiều Âu, dám gọi tên nữa, nhưng mà gán cho Lam Thiên Tình là người lợi dụng sắc đẹp đến để quyến rũ Kiều Âu. Hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy, phải là cố ý làm cho Lam Thiên Tình lúng túng hay sao?

      Cho dù Lam Thiên Tình là bé 16 tuổi rành việc đời nhưng là người luôn đứng đầu khoa tự nhiên cũng đủ để chứng minh đơn thuần nhưng hề tiểu bạch. Lòng phản nghịch nho của bé thức dậy, thích chơi chút kịch giả heo ăn thịt cọp.

      biết , nếu hôm nay đàn “Tinh ”, chứng minh mình quyến rũ Kiều Âu, còn nếu đàn vậy càng chứng thực cách của Bùi Thanh Đình rồi.

      Ngay lúc đó, thưởng thức và hâm mộ Lam Thiên Tình dành cho Bùi Thanh Đình bỗng nhiên tan thành mây khói!

      Đôi mắt lóe lên, chớp đôi mắt vô tội, cảm nhận được mọi người xung quanh đều ôm tâm tình xem kịch vui, ôn nhu :

      “Từ , tôi sống trong nhi viện, có cơ hội học tập”.

      Đôi mắt trong suốt chứng minh lời của , câu trả lời này cũng khiến mọi người bất ngờ, hơn nữa bắt đầu đồng tình thương tiếc với thân thế của .

      ngẩng đầu, điềm đạm đáng nhìn Kiều Âu, trong mắt lóe lên giọt lệ:

      , em biết đàn bài “Tinh ”, em phải làm sao bây giờ?”.

      Lam Thiên Tình biết, vào giờ phút này người có thể giải vây cho chỉ có Kiều Âu. Bùi Thanh Đình ctung cho đề mục khó cả hai đường, cũng chỉ có thể ném củ khoai bỏng này cho Kiều Âu, cái gọi là cây to đón gió chính là giải thích như vậy!

      Kiều Âu thấy ủy khuất muốn khóc đau lòng gần chết!

      Trong nhà cha nuôi Lam Thiên Tình có điều kiện để hưởng giáo dục và bồi dưỡng tốt, về điều này làm sao Kiều Âu lại biết?

      “Tình Tình, đàn đàn, có gì đáng ngại cả, phải chỉ là đàn khúc thôi sao, nếu muốn nghe có thể nghe trực tiếp Lý Tra Đức đàn, còn dễ nghe hơn những người học nghệ thông”.

      Sắc mặt Bùi Thanh Đình hơi đổi, lý do thoái thác của Kiều Âu, hiển nhiên là so sánh ta với loại người học nghệ thông.

      Kiều Âu nâng khuôn mặt nhắn của Lam Thiên Tình, thương tiếc an ủi, bộ dạng khẩn trương khiến những người xung quanh nhìn mà choáng váng!

      Đừng là mấy năm nay bên người Kiều Âu có người phụ nữ nào bên cạnh, ngay cả ở chung chỗ vài câu cũng có.

      Nhìn lại xinh đẹp trong lòng , còn trẻ tuổi hơn, đẹp hơn cả người đẹp nhất thủ đô Bùi Thanh Đình, hẳn nào Kiều thiếu lại động lòng. Vả lại với địa vị bây giờ của Kiều thiếu, cũng cần đám hỏi với nhà họ Bùi để có thêm lợi ích. Chỉ như vậy thôi cũng biết là đàn ông chọn cái gì!

      Lam Thiên Tình thấy Kiều Âu để ý như vậy, trong lòng có chút lo lắng, ánh mắt của nhìn qua bả vai rộng lớn của Kiều Âu, vô tội nhìn Bùi Thanh Đình, thấy người đó dùng ánh mắt ác độc oán giận nhìn chằm chằm vào .

      , có phải em sai rồi, chọc cho bạn mất hứng, vì sao chị ấy lại nhìn em như vậy, Tình Tình rất sợ”.

      tỏ vẻ sợ sệt , sau đó chủ động vùi đầu vào lòng Kiều Âu, sau đó lớn mật vươn tay ôm lấy thắt lưng , cùng lúc đó, cánh tay của còn giống như bị dọa , hơi run run!

      Cho đến nay, nhà họ Kiều và nhà họ Bùi sớm hiểu ngầm, người cầm binh quyền trong tay xứng đôi với người đẹp nhất thành phố, tài tử giai nhân, trai tài sắc, đúng là giai thoại. Nếu Lam Thiên Tình Bùi Thanh Đình là bạn Kiều Âu, kỳ cũng tính là quá đáng. Chỉ là bản thân Kiều Âu đến bây giờ vẫn áp dụng thái độ lảng tránh mà thôi.

      Nhưng mà bây giờ, khi Lam Thiên Tình dùng giọng sợ sệt cho Kiều Âu, Bùi Thanh Đình và những người xung quanh cũng nghe được.

      Bởi vậy bầu khí xung quanh bỗng chốc được dâng cao!

      Kiều Âu luôn luôn dùng thái độ lảng trán đối với ý này của hai nhà Bùi Kiều, bây giờ đồng ý hay là chối bỏ?

      Trái tim Bùi Thanh Đình như nhảy vọt lên cổ họng, ta si mê nhìn người đàn ông cao lớn hoàn mỹ trước mắt, cắn răng chờ đợi câu của .

      “Tình Tình, từ trước đến nay, ta phải là bạn , ngay cả bạn bè cũng phải! Tình Tình phải sợ, ai dám khi dễ Tình Tình, nhất định hỏi thăm thân thiết cả nhà người đó!”.

      Về phần hỏi thăm “thân thiết”, người xung quanh đều hít vào hơi!

      Lam Thiên Tình nhu thuận từ trong ngực chui ra, cảm nhận được khí quỷ dị xung quanh, nhìn khuôn mặt thanh tú và cánh môi nhếch của Kiều Âu, mỉm cười:

      , phải là người của Bùi tiểu thư, có phải là nên giải thích ràng cho Bùi tiểu thư? Em thấy Bùi tiểu thư, luôn tự cho mình là bạn của . ấy cũng còn , nhìn sao cũng sắp 30 rồi. Nếu giải thích ràng sớm chút, lại tiếp tục như vậy sợ là làm lỡ chung thân đại của Bùi tiểu thư rồi”.

      Kiều Âu nghe lý do của , trong lòng vô cùng sung sướng kích động, có phải cái này chứng tỏ bé của ghen ?

      Lúc này mới kéo tay Lam Thiên Tình xoay người nhìn Bùi Thanh Đình:

      “Bùi tiểu thư, Kiều Âu tôi, có hứng thú với !”.

      tàn nhẫn!

      người đẹp nhất thành phố cứ vậy bị mất mặt trước bao người!

      ta bị Lam Thiên Tình tự cho mình là bạn Kiều Âu, đúng ra là ta tự mình đa tình. Lam Thiên Tình ta nhìn sắp 30 tuổi, điều này càng là đả kích với phụ nữ!

      Sắc mặt Bùi Thanh Đình tái nhợt nhìn Kiều Âu, biết nên cái gì, vào lúc này ta mới phát , Lam Thiên Tình bên cạnh Kiều Âu đúng là con thỏ trắng. Nhưng mà con thỏ trắng này ngoan ngoãn để cho nắm, ôm, nhìn như hề có lực sát thương, nhìn như thanh thuần mà vô tội đến cực điểm!

      Nhưng mà con thỏ trắng này phải là “trắng” và “thỏ”!

      “Đình Đình, tại sao con còn ở đây? Nhanh thay quần áo, con và Kiều Âu phải mở màn vũ hội rồi!”.

      Bùi Tề Tuyên tìm con và Kiều Âu ở khắp nơi thấy, ông phải dạo vòng quanh mới phát bóng dáng bọn họ, tiến thêm vài bước về phía bọn họ, ông thể thúc giục Kiều Âu cho nên trực tiếp nhắc nhở con ông.

      “Chú Bùi, hôm nay Kiều Âu có hẹn với người đẹp, xin thứ lỗi vì thể nghe theo!”.

      Giọng điệu lười biếng mà quý phái từ từ nhả ra như ánh trăng lạnh bạc. Kiều Âu xong, nhìn ai, kéo bé của mình rời .

      Khi Lam Thiên Tình xoay người lại, lướt qua người Bùi Tề Tuyên, ông cau mày, muốn nhìn khuôn mặt của hồ ly tinh khiến Kiều Âu nể mặt mũi mình, đến cùng hồ ly tinh đó tốt hơn con mình chỗ nào. Nhưng khi ông nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Lam Thiên Tình, phảng phất như bóng hình xinh đẹp trong mộng khuya ăn mòn linh hồn ông, ông hóa đá tại chỗ!
      Phong Vũ YênPhongVy thích bài này.

    5. nguyenkim4498

      nguyenkim4498 New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Đợi chờ chap mới . Hic

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :