1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Cô nàng lính đặc chủng xinh đẹp - Tinh Nhị S (Hoàn) Truyện VIP LQD

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36: ngươi xấu lắm!

      "Ở chỗ này coi chừng."

      Kiều Âu nghiêng đầu dặn dò thủ hạ sau lưng, ôm sát Lam Thiên Tình bước nhanh đến phía trước, đẩy cửa vào.

      Mùi nước sát trùng nhàn nhạt ùa vào trước mặt, hai người trong phòng làm việc nghe tiếng mở cửa đều xoay đầu lại nhìn.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      Vị bác sĩ quân y kia ngồi ngay ngắn ở trước bàn làm việc, đôi tay chống cằm, hình như 1 giây trước rất nghiêm túc nghe nha đầu này trình bày, gọng kính màu trà gác sống mũi, mặc dù lớn tuổi nhưng da vẫn trắng nõn, nhìn rất đẹp.

      Kiều Âu buông bả vai Lam Thiên Tình ra, sải bước hướng về phía đối diện với bác sĩ túm lấy cổ áo của run lẩy bẩy kéo đứng lên.

      "!, làm gì thế?"

      "Ngươi xong rồi sao? !"

      Kiều Âu có chút tức giận, hồi trước còn làm ầm ĩ vì Tư Đằng đòi chết sống lại mà bây giờ lại để cho người khác khi dễ rồi, chạy đến đây khóc nhè, đúng là có tiền đồ, đúng là em tốt của nha!

      Từ đến lớn, Kiều Âu cũng chạm qua đầu ngón tay của nó, lần trước ở trong biệt viện nhà họ Đoàn, vì Lam Thiên Tình mới đánh nó cái tát, ai ngờ mấy ngày thấy, nha đầu này lại gây , còn cố tình than vãn khóc lóc trong khi xảy ra chuyện Tư Đằng và Ngũ Hoạ Nhu, đúng là chỉ sợ thiên hạ loạn!

      Kiều Âu hận thể đập chết nha đầu này!

      Kiều Lộ bị sợ liên tiếp giãy giụa muốn tránh, nhưng cổ áo bị Kiều Âu nắm chặt, ánh mắt như đuốc, chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn chằm chằm Kiều Lộ,gằn từng chữ từng câu: "Tiểu tử kia là ai ? !"

      Kiều Lộ sợ choáng váng, chưa từng lớn tiếng tức giận như vậy đối với , quýnh lên hoảng hốt, khóc toáng lên.

      Lam Thiên Tình đứng tại chỗ tỉ mỉ quan sát Kiều Lộ, nhớ lại tất cả ngôn ngữ cùng biểu từ khi quen biết Kiều Lộ tới nay, mơ hồ cảm thấy cấu tạo đại não của nha đầu này hình như có chút vấn đề. Nhưng lại nghĩ từ Kiều Lộ được cưng chiều nên lại ra được là lạ ở chỗ nào.

      "Khóc! Bị người khi dễ chỉ biết khóc! Khóc giải quyết được cái rắm gì!" Kiều Âu chợt quát rống lên, khiến Kiều Lộ khóc càng lớn.

      Vốn là thất tình nên đau lòng, uất ức, bây giờ nhìn thấy trai, chẳng những an ủi mà còn quát mắng nên dĩ nhiên Kiều Lộ chịu nổi. Hơn nữa còn xảy ra chuyện với Mộ Tử Tiêu khiến cảm thấy rất nghiêm trọng nên càng dám đối mặt với Kiều Âu rồi, trong lòng sợ hãi lo lắng gần chết, tiếng khóc càng ngày càng nghiêm trọng.

      "Kiều Thiếu, Kiều Lộ gặp vấn đề, làm như vậy chỉ khiến ấy thêm hoảng sợ. Kiều thiếu hãy buông ấy ra rồi chuyện."

      Bác sĩ quân y nhìn nổi, tranh thủ thời gian đứng dậy khuyên can nhưng khuyên nửa ngày vẫn thấy động tĩnh.

      Kiều Âu giống như muốn thi gan cùng em , giống như xách theo con gà con, Kiều Lộ cũng mở miệng chuyện chỉ khóc thút thít, chỉ đúng câu buông tay.

      Lam Thiên Tình vốn lo lắng chuyện Ngũ Hoạ Nhu, muốn tìm bác sĩ quân y hỏi cho ràng, lại gặp Kiều Lộ thế này làm cho đại não bị tê dại, cảm giác khó thở lảo đảo vội dựa vào khung cửa.

      "Vị tiểu thư này!" Bác sĩ quân y nhìn thấy vội chạy đến đỡ , nhưng dạ dày Lam Thiên Tình vẫn khó chịu muốn nôn.

      Kiều Âu vừa thấy Lam Thiên Tình thoải mái, cũng đoái hoài tới Kiều Lộ liền buông cổ áo ra, sải bước nhảy tới chỗ Lam Thiên Tình.

      "Tình Tình!"

      Bác sĩ quân y vội vàng đem thùng rác đặt ở trước mặt Lam Thiên Tình, liền cúi người xuống, Kiều Âu đau lòng vỗ phía sau lưng của , để nôn hết toàn bộ thức ăn vừa ăn ra.

      "Tình Tình ~!" Kiều Âu vừa đau lòng vỗ sau lưng cho , vừa ân cần canh chừng sắc mặt , chân mày nhíu chặt, nghĩ thầm, bình thường mà lại bị nôn? Chẳng lẽ là hải sản buổi trưa sạch ?

      Bác sĩ cầm nước ấm và khăn giấy đưa tới, Kiều Âu cám ơn, sau đó tự tay cầm ly nước cho Lam Thiên Tình súc miệng, tự tay cầm khăn giấy lau miệng giúp .

      Đợi đến khi Lam Thiên Tình nôn xong, vẫn mở mắt, còn chút sức lực nào, chỉ dựa vào Kiều Âu, hơi hé mắt nhìn sau lưng Kiều Âu chỗ Kiều Lộ mới vừa đứng.

      "Ah? Em đâu rồi!"

      Kiều Âu vừa nghe, vội vàng quay đầu nhìn, Kiều Lộ trốn mất dạng rồi.

      Trong lòng vừa giận vừa hờn, cũng đoái hoài tới nhiều, cắn răng nghĩ sau đó tính sổ nha đầu kia sau, rồi đỡ Lam Thiên Tình chầm chậm ngồi lên ghế sofa.

      "Tình Tình ~ làm sao lại nôn, khó chịu chỗ nào sao?"

      Ánh mắt quan tâm cùng lời dịu dàng trái ngược hoàn toàn với thái độ với em lúc trước. Bác sĩ quân y chỉ lắc đầu cười khổ, gì.

      Lam Thiên Tình thở dài, nắm chặt cánh tay Kiều Âu: " biết, hai ba ngày gần đây này tinh thần tốt lắm, cứ muốn ngủ, buổi sáng cũng có khẩu vị."

      Nhìn dáng vẻ Kiều Âu gấp gáp như vậy, Lam Thiên Tình suy nghĩ chút, lại : "Có thể là mấy ngày ở trong bệnh viện chăm sóc cho nên bị thiếu ngủ nghiêm trọng. sao, em về ngủ bù tốt thôi"

      "Tình Tình ~ đều là được!"

      Tự trách mà ôm vào trong ngực, Kiều Âu nhìn dáng vẻ thoải mái, lại thầm trách bản thân. Nếu phải mình nằm viện mấy ngày đó, nha đầu này hết lòng chăm sóc cũng mệt mỏi đến bị nôn như thế.

      "Trở về chăm sóc em chu đáo, nuôi đến trắng trẻo mập mạp mới trở về trường!"

      "Ha ha, hay là trước hỏi xem Tiểu Nhu thế nào !"

      Lam Thiên Tình biết Kiều Âu thương mình, nhưng là bây giờ mục đích tới nơi này bị kéo càng xa, còn chưa đạt thành đấy.

      Kiều Âu gật đầu cái, vuốt ve gương mặt của , sau đó bắt đầu hỏi thăm bác sĩ quân y về tình trạng Ngũ Hoạ Nhu.

      Theo lời bác sĩ quân y , tinh thần trạng thái Ngũ Hoạ Nhu tốt, tối ngày hôm qua đến gặp ấy trong miệng ngừng kêu là mình giết người, vẫn dám ngủ, cho tắt đèn, người canh gác tới kiểm tra phòng muốn tắt đèn ấy liền khóc lớn náo loạn đập đồ, sau khi bác sĩ quân y hàn huyên chuyện với ấy đến hơn nửa đêm, mệt chịu được mới ôm đầu gối ngồi giường ngủ mất.

      Bác sĩ quân y , trước khi đắp chăn cho ấy, buổi trưa quay lại chỗ Ngũ Hoạ Nhu hàn huyên lần nữa phát tinh thần của ấy mặc dù tốt lắm nhưng tốt hơn buổi tối hôm trước, ít nhất vừa khóc vừa gào rồi.

      Lam Thiên Tình nghe xong mà đau lòng! Kéo tay Kiều Âu, ngước khuôn mặt nhắn nhìn , ra lời mà nước mắt cứ rớt xuống.

      "Ô ô ~ để Tư Đằng ở cùng ấy có được ? Kiều Âu, Tiểu Nhu thể ở mình đâuđấy! Để cho Tư Đằng ở cùng ấy có được ?"

      bàn tay nâng khuôn mặt nhắn của , Kiều Âu ngừng than thở, thế nào càng ngày càng thích khóc đâu rồi, trong lòng thầm thề, mặc kệ là ai chọc giận khóc, nhất định làm cho người kia trả giá lớn!

      "Bà xã ~ trong trại tạm giam thể để nam nữ ở cùng nhau, để có thể cho Tư Đằng và Ngũ Hoạ Nhu đều phòng độc lập , hơn nữa còn có máy đun nước nước nóng rất dễ dàng. Bà xã, bọn họ chịu nổi, Ngũ Hoạ Nhu là người lạc quan, chỉ là nhất thời trong lòng bị ám ảnh, khôi phục rất nhanh."

      Kiều Âu từ từ dụ dỗ Lam Thiên Tình, rốt cuộc để cho hề khóc thút thít rồi. Cuối cùng, cứ như vậy nằm ở bả vai của ngủ thiếp .

      Kiều Âu vén tóc rơi trán ra, nhìn sưng đỏ hốc mắt, trong lòng rất thoải mái giống như bị cái gì đó đè lên.

      nhàng vừa hôn lên trán của , ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bác sĩ quân y. "Bác sĩ Liêu, em tôi mới vừa gì với ?, người đàn ông kia là người nào, tên gì?"

      Kiều Âu quyết định chủ ý, nếu như người kia cố ý chỉ vui đùa chút với Kiều Lộ , lột da, chặt tay chân vứt xuống sông cho cá ăn!

      Bác sĩ quân y vuốt ve gọng kính, sau đó cười nhạt tiếng: "Kiều Thiếu, chuyện riêng bệnh nhân thể tiết lộ."

      Kiều Âu cũng gấp, cũng giận, cứ như vậy nhìn ta, lời, cho đến khi sau lưng bác sĩ quân y cũng ướt đẫm mồ hôi, mới cẩn thận từ trong ngăn kéo lấy ra máy ghi , sau đó điều chỉnh thử đến kia đoạn, phát ra ngoài.

      Máy ghi rất ràng, Kiều Âu cũng nghe hiểu. Đúng là, Kiều Lộ Dạ Sắc Lan San (tên quầy rượu) uống rượu, bị người xấu trêu chọc, sau đó có thanh niên cứu , đưa khách sạn, hôn , sờ soạng , nhưng xảy ra quan hệ kia, cuối cùng chạy mất. Kiều Lộ lại phát mình thích cậu ta, thổ lộ với cậu ta lại bị cự tuyệt.

      Tóm lại, Kiều Lộ đủ điều nên rồi nhưng có hai chuyện tương đối quan trọng bị bỏ quên. là, thân phận của người đàn ông kia, từ đầu đến cuối đến cái tên cũng tới; hai là, người kia cũng uống say, cứu trong lúc thần chí tỉnh táo, thời khắc mấu chốt lại kìm chế giữ được trong sạch cho cũng đề cập qua.

      Vì vậy lần này, Kiều Âu nghe xong, nhất thời tức giận. ràng thừa dịp Kiều Lộ bị say đem tiện nghi chiếm xong rồi chạy, còn nhận nợ, tuy tiến hành được bước kia, nhưng là loại hành vi ác liệt này có thể khiến Kiều Âu có lý do đưa uống nước Xuân Giang!

      Nghe xong ghi , sắc mặt Kiều Âu căng thẳng, cám ơn bác sĩ quân y, sau đó lại đề nghị đến thăm Ngũ Hoạ Nhu, rồi ôm ngang Lam Thiên Tình ngủ say rời .

      Dọc theo đường trở về, Kiều Âu gọi điện thoại phái người thăm dò quầy rượu Kiều Lộ đêm hôm đó, kiểm tra màn hình giám sát, quầy rượu chung quanh và tất cả khách sạn, tóm lại, toàn bộ đầu mối có thể liên quan đến người đàn ông trong lời của Kiều Lộ đều được thủ hạ thăm dò.

      Ôm Lam Thiên Tình trở lại doanh trại bộ đội, đến giờ tắt đèn, Kiều Âu trực tiếp thừa dịp tất cả mọi người chuẩn bị ngủ, liền ôm trở về trong phòng của mình.

      ngày trước buổi tối Kiều Âu thâm tình , bốn người trực ban nhìn thấy ôm Lam Thiên Tình trở về phòng ngủ, cũng gì, vốn là cuộc sống riêng của phó đoàn trưởng nêm tới phiên họ gì.

      Đêm, dài dặc như thế.

      Kiều Âu phục vụ tốt Lam Thiên Tình, sau đó ngồi mình trước màn hình máy tính trước, ngây ngô nhìn ánh sáng màn ảnh phát ra.

      suy nghĩ về chuyện Tư Đằng. Tiểu tử thúi này, ngày thường theo luôn cợt nhã nhưng khi chuyện tình lại rất nghiêm túc, có lúc Tư Đằng cũng hiểu biết chuyện gì cũng đều bàn luận với Kiều Âu.

      Tư Đằng cố chấp, chuyên nhất, cố chấp, sau khi Ngũ Hoạ Nhu, ra chỉ là Kiều Lộ đau lòng khổ sở, Kiều Âu nghe ám vệ đội qua, trong đội ám vệ có mấy đặc công cũng chán nản tinh thần. Thế nhưng Tư Đằng chỉ quan tâm tập trung tinh thần lên Ngũ Hoạ Nhu.

      Đêm đó Kiều Âu đến phòng tạm giữ thăm Tư Đằng trừ Kiều Âu làm ơn nghĩ biện pháp chăm sóc Ngũ Hoạ Nhu và cứu ra bên ngoài, còn nhắc đến chuyện cha mẹ Ngũ Hoạ Nhu.

      Đồ ngốc Tư Đằng này chỉ biết lo cho người khác mà tự bản thân mình còn khó bảo toàn!

      Dù thế nào nữa Ngũ Hoạ Nhu cũng là phòng vệ chính đáng, lỡ tay đánh chết người, tối đa cũng chỉ là phòng vệ quá độ, có bác sĩ tâm lý chứng nhận tinh thần bị kích thích, cộng thêm bé còn lại gặp phải loại chuyện như vậy chiếm được đồng tình của quan toà và bồi thẩm đoàn, cho nên có ảnh hưởng gì.

      Ngược lại Tư Đằng, khi đội duy trì trật tự chạy tới, hơn nữa khống chế hai dân công mà còn đánh cho bọn họ tàn phế, nhìn Ngũ Hoạ Nhu bị duy trì trật tự mang , thậm chí cũng đánh cả đội viên đội duy trì trật tự. Đây là hành vi rất nghiêm trọng, cản trở công vụ, thậm trí có thể , là thực thi pháp luật mà còn phạm pháp, tội thêm bậc.

      Kiều Âu biết Tư Đằng cũng hối hận, cũng hối hận.Đổi là chính bản thân Kiều Âu, ai dám khi dễ Lam Thiên Tình như vậy đừng là đánh cho tàn phế, sợ là lúc đó nhịn được móc súng lục ra cho đối phương thưởng thức cả băng đạn rồi!

      Nhắm mắt lại, Kiều Âu tĩnh tọa hồi lâu, tuy biết Tư Đằng bị giam ở phòng có vấn đề gì, nhưng Kiều Âu vẫn đau lòng.

      Đau lòng vì Tư Đằng phải chịu uất ức, cũng nuốt trôi uất khí này.
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Sáng sớm, Lam Thiên Tình tỉnh dậy lại phát mình ngủ ở phòng Kiều Âu, chớp mắt mấy cái, theo thói quen xoay người muốn ôm người đàn ông vẫn thường ôm mình ngủ buông tay lại phát Kiều Âu có chút tịch mịch yên lặng ngồi trước bàn máy tính.

      "Ông xã ~"

      "Em tỉnh?" Kiều Âu xoay người, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên gò má cùng ánh mắt và giọng dịu dàng khiến trái tim xao xuyến.

      "Đứng lên rửa mặt , muốn ăn cái gì, mua về."

      Lam Thiên Tình nhìn vào đôi mắt , nhàn nhạt tia máu, hốc mắt bầm đen. Dùng sức hít mũi cái, còn giống như có thể ngửi ra mùi thuốc lá từ toilet.

      "Ông xã, cả đêm ngủ sao?" Kiều Âu cười cười, đứng dậy ngồi xuống bên cạnh, ôm vào trong ngực:

      "Ngủ, nhưng dậy tương đối sớm. Em có đặc biệt thích món ăn nào để mua về cho. hôm nay cùng ngày mai, có thể có chút bận rộn, thể ở cạnh em. Em cần ra cửa, cũng đừng tham gia huấn luyện, ở chỗ này nghỉ ngơi chơi máy vi tính."

      Nhìn Lam Thiên Tình tối hôm qua ngủ sớm đến tận sáng sớm hôm nay vẫn còn tham ngủ khiến Kiều Âu khỏi đau lòng.

      Trước kia, học sinh giỏi và ngoan, trường học qui định sáu giờ sáng bắt đầu tự học luôn đeo bọc sách ra cửa lúc sáu giờ. Thời gian dài như vậy như đồng hồ sinh vật cho dù trong kỳ nghỉ hè vẫn dậy sớm. Tối hôm qua cũng giày vò , chính là để ngủ thoải mái thế mà tư nhiên ngủ lâu như vậy. cần suy nghĩ, nhất định là quá mệt mỏi, quá cực khổ.

      Lam Thiên Tình nháy mắt mấy cái, hiểu Kiều Âu phải bận rộn chuyện gì, tiện mang theo , cũng yên tâm ra ngoài ở chung chỗ với Cung Ngọc Gia.

      Giơ tay lên vuốt ve đám râu mới mọc mặt , thủ thỉ: "Ông xã, làm việc , em nghe lời ở chỗ này, đều đâu cả."

      Mới vừa xong, trong dạ dày lại thoải mái. Khẽ cau mày, cố gắng chịu đựng biểu ra, sau đó nhàn nhạt nhướng mày cười tiếng: "Ông xã, nếu như có tin tức về Tư Đằng và Tiểu Nhu, nhất định phải cho em biết trước tiên."

      Kiều Âu mỉm cười, cúi đầu hôn ở trán của : "Tốt."

      Sau lại, mua cho Lam Thiên Tình chén thịt bò hoành thánh, hai bánh bao nấm hương rau cải, hai quả trứng. Pha cho ly sữa nóng, còn đem số điện thoại đặt mua đồ ăn đặt ở tủ đầu giường, dùng đồng hồ báo thức chặn lên, máy vi tính mở phim truyền hình thích nhất, đắp chăn cho , điều chỉnh máy điều hòa nhiệt độ, nhìn chung quanh, kiểm tra nhiều lần, rốt cuộc bị Lam Thiên cười ba xin tứ mời đuổi rồi.

      Sau khi Kiều Âu , Lam Thiên Tình liền thoải mái nằm giường vừa ăn uống thả cửa, vừa nhìn phim truyền hình.

      Nhắc tới cũng kỳ quái, trước kia thích bánh trứng nhất mà hôm nay ăn lại cảm thấy có mùi vị, cau mày, chạy xuống giường, tìm kiếm lâu mới tìm được hộp sốt cà chua. Lam Thiên Tình cười vui vẻ ra bánh trứng sốt cà chua rất ngon a!

      Sau khi ăn xong, còn xem xét nhãn hiệu túi sốt cà chua, nghĩ thầm, lần sau nhất định mua cái nhãn hiệu này bởi vì đủ chua, muốn chua nhiều hơn nữa!

      Giống heo ăn xong bao lâu, chỉ xem 3-4h phim truyền hình, Lam Thiên Tình lại cảm thấy mệt rồi.

      Vươn lưng vì mỏi, cũng cảm thấy có cái gì đúng. Trước kia chưa từng thích ngủ qua như vậy. Cắn răng, quyết định thể dưỡng thành tật xấu tham ngủ, từ giường bò dậy, chạy đến trước máy vi tính, chuẩn bị chơi trò chơi online.

      Nhưng màn hình máy tính có icon hấp dẫn tầm mắt của . Danh sách thành viên Liệt Diễm diễn tập đoạt đảo.

      Trong lòng chợt kích động, nhớ lại tối hôm qua, Kiều Âu với các nữ binh , danh sách được nộp lên cấp từ sáng sớm rồi, cũng biết thiệt hay giả. Thừa dịp Kiều Âu có ở đây, nhìn mới lạ!

      nhàng click chuột mở ra tập tin có bảng danh sách còn có tư liệu riêng của từng người: hình ảnh, tên tuổi, mã số học viên, chức vụ chuyên nghiệp, tóm tắt thành tích cá nhÂu, kỹ năng cá nhÂu nổi bật.

      Nhướng mày xem qua lượt, Kiều Âu hoàn thành hồ sơ về 26 người. cách khác, còn thiếu bốn người nữa mới đủ ba mươi người, mới có thể nộp danh sách?

      Lúc này, dưới thanh công cụ máy vi tính lên cửa sổ , là mail trong quÂu khu gửi tới. Lam Thiên Tình nhanh tay, còn chưa nghĩ tới muốn xem click mở ra.

      Xem xong, hiểu cấp thúc giục Kiều Âu mau hoàn thành nhiệm vụ lập danh sách diễn tập. ra tối hôm qua Kiều Âu dối với các nữ binh kia! Cái miệng nhắn của khẽ cười thành tiếng, đây coi như là ông trời cho cơ hội sao?

      Chống cằm suy nghĩ liên tục, con ngươi như lưu ly cũng vòng vo lúc lâu, cuối cùng tìm kiếm ở trong máy vi tính được tư liệu về bản thÂu và Ngũ Hoạ Nhu, điền vào danh sách còn thiếu, lại tìm hai người khác nhìn thuận mắt hoàn thiện đầy đủ hết danh sách, và lập tức gửi mail vào hộp thư điện tử của cấp .

      Lúc này Lam Thiên Tình chỉ có cảm giác mình làm việc xấu, trán rịn đầy mồ hôi. Chớp mắt mấy cái, cũng biết này làm thế có nên hay , nhưng trước đó cũng cầu xin qua Kiều Âu rồi, Kiều Âu để cho vì nghĩ đến an toàn cho . Lần này, cơ hội tốt như vậy, nếu nắm được phải là phụ ý tốt ông trời phen hay sao?

      An ủi mình như thế, cửa sổ lại có mail trả lời rất ngắn gọn: " nhÂu được danh sách" Thở dài ra hơi, Lam Thiên Tình nghĩ thầm, như vậy là được rồi chứ.

      Vốn là muốn chơi trò chơi thế nhưng mí mắt thế nào cũng mở ra được. có chút bất đắc dĩ tắt máy vi tính, nằm lại giường, nhắm mắt lại, trong chốc lát liền ngủ mất rồi.

      Kiều Âu trở về, mua bữa ăn tối cho mà nghĩ cả ngày đều ở trong phòng buồn bực nên định đưa ra ngoàiđi ra ngoài dạo và xem xem muốn ăn cái gi. Nhưng vừa vao cửa liền phát nha đầu này ngủ say lộn đầu như heo

      Nhíu mày cũng cảm thấy có gi đó đúng. Tiến lên sờ trán nhưng nóng mà

      “Tình Tình, Tình Tình?”

      Bình thương, chỉ cÂu Lam Thiên Tình ngủ Kiêu Âu tuyệt đối đánh thức để tự tỉnh. Nhưng hôm nay quá khác thương.Thậm chí biết ngủ bao lâu

      “Tình Tình?” Vỗ lên vai Lam Thiên Tình, rốt cuộc người trong chăn mắt nhắm mắt mở:” Ồ, về à?”

      “Ha ha, vê rồi”

      Kiều Âu rất mệt mỏi, vê ăn cơm với Lam Thiên Tình xong buổi tối lại phải ra ngoài. Nếu như phải vì , quay vê như thế này

      “EM ngủ cả ngay ?”

      Lam Thiên Tình ngồi dậy, dãn gÂu cốt cái:

      có! Buổi chiều bắt đầu, ngủ thẳng đến bây giờ”

      xong, nghiêng đâuliếc mắt nhìn đông hồ báo thức, suy nghĩ chút lại :”Em ngủ hơn bốn giờ”

      “…”

      Kiều Âu nhin bóng đêm bên ngoai cửa sổ, vén chăn lên cười cười:” Ngủ tiếp là được heo, chúng ta ăn cơm, ăn xong rôi con phải ra ngoai đấy”

      Lam Thiên Tình nháy mắt mấy cái, mặc du sáng nay Kiều Âu hôm qua có ngủ nhưng dậy sớm nhưng biết đó là muốn để cho lo lắng ma thôi. Dấu vết bên gối và giương cùng với tàn thuốc trong phòng rửa tay quá nhiều

      Mang giày xongmới đứng dậy, Lam Thiên Tình lại vội vang ngôi xuống sàn nhà

      “Thế nào?” ràng Kiều Âu cảm thấy vừa bị mất trọng tâm, đưa tay đỡ , trong long lo lắng yên. Ngũ quan căng thẳng giống như dây đàn

      Lam Thiên Tình lạnh nhạt :” sao đâu, em cảm giác chân tay mỏi vô lực “

      Kiều Âu than thở, cảm thấy có vấn đề, tay bế ngang :”Chúng ta bệnh viện kiểm tra chút thôi”

      Cứ như vậy trước mắt bao ngươi, Lam Thiên Tình bị Kiêu Âu ôm lên xe, bên này cúi đầu thắt dây an toàn cho , bên kia Lam Thiên Tình ủy khuất muốn khóc

      “Ghê tởm! Tại sao phải như vậy! thấy mọi người nhìn em thế nao hả?”

      “Ha ha” Kiều Âu mặc cho đấm như mưa lên người mình, cho là đúng nhíu mày:”Đồ ngốc, chúng ta la vợ chồng, cũng phải quan hệ người tình bao nuôi, đó la hâm mộ chúng ta đấy”

      “Nôn!” Kiều Âu vừa dứt lời, Lam Thiên Tình lien lập tức che miệng nôn khan hôi

      Nôn nửa ngày nhưng chẳng có cái gi cả, vưa ngẩng đâu nhìn thấy ánh mắt Kiều Âu có điêu suy nghĩ, lo lắng chăm chú nhìn

      Cho la lại muốn chăm lo mu quáng, Lam Thiên Tình dứt khóat thẳng thắn:”Được rồi, có chuyện gì! Chỉ la biết làm sao hai ngày nay, lúc sáng sớm va gần tối muốn nôn. Luôn cảm thấy có tinh thần, tay chân đêu mỏi va muốn ngủ. Hơn nữa ăn cái gi đêu cảm thấy có mùi vị.Ông xã a, chúng ta mua sốt cà chua , lúc ăn bánh trứng cho sốt cà chua mới ăn ngon, nhưng sốt cà chua ở phòng đủ chua”

      xong, Lam Thiên Tình thản nhiên nhẹo đâu, lại nghĩ cái gi đó bổ sung:”Đúng rồi, em muốn ăn kết tử”

      Cứ như vậy, cặp mắt qa mệt mỏi lại lóe sáng, ánh mắt nhìn Lam Thiên Tình càng ngày càng dịu dàng, thậm chí thóang vui mừng và hưng phấn. Ánh mắt nay, chỉ có qa tự mình biết, sợ mình biểu lộ ràng lại dọa sợ , cho nên mới phải cực lực nhẫn tâm tình của mìh

      Lần trước Lam Thiên Tình “Người giả chảy” kiện, có muốn hay tại lien làm ba cái vấn đê này, tại qa ở bên trong long của trước dự diễn qua. Cho nên nếu như bây giờ nha đâu này có, tuyệt đối kinh sợ như lân trước mà là vui mừng. Nhưng nhìn Lam Thiên Tình ngây ngô vô tội, càng khiến đau lòng hơn. Nha đầu này từ có mẹ, cũng tự nhiên có trưởng bối việc nay cho biết

      Chợt êm ái ôm vào trong ngực, qa đau xót, cảm thấy tất cả mệt mỏi hai ngày nay đều tan thành mây khói. phải muốn cho Lam Thiên Tình biết rẩt có thể mang thai. sợ ngộ nhữ rồi nhưng cuối cùng là hiểu lầm,có thể chỉ là viêm màng vị hay viêm cái gì đó khiến thất vọng

      Qa đến nay nhớ ngày nào đó ở trong siêu thị Lam Thiên Tình , giống như Tư Đằng những đứa trẻ lớn lên trong nhi viện đêu quan tâm cảm giác của người thân hơn, càng muốn phải có con của mình. KHi đó, ánh mắt Lam Thiên Tình trong suốt giống như dòng suối sáng chói mắt. Ánh mắt như vậy, khiến trái tim qa rung động, cũng làm cho cảm nhận được tình cảm gia đình

      Vỗ nhè phía sau lưng của , giống như dỗ dành trẻ , qa nghĩ thầm, nếu như vậy, đó là lần duy nhất đó sao? Trong nhà đều chuẩn bị bao cao su, bản thân mình cũng rất chú ý phương diện này

      Đầu óc tỉ mỉ nhớ tới lần lôi kéo ngya trước mặt Mộ Tử Tiêu khi họ chơi biển! Lần đó tình huống đặc biệt, đâu qa đều chỉ muốn làm thế nào tuyên cáo chủ quyền lãnh thổ của mình, hoàn toàn quên mất việc ngừa thai

      “Ha ha”. Ngây ngốc cười, nghĩ, nếu như tinh địch biết, lần ấy mà bọn họ có tiểu bảo bảo của mình có thể tức chết hay ? Dù sao bây giờ qa vui vẻ săp chết rôi.

      nghĩ coi như lát bệnh viện kết quả kiểm tra thất vọng ít nhất tại để cho ảo tưởng chút cũng sao!

      “Ông xã, sao chớ?”

      Lam Thiên Tình có chút chịu nổi bộ dáng nay của qa, lát khẩn trương lát cươi, giiống như bị bệnh thân kinh!

      nhàng buông ra, qa mặt vẻ nhộn nhạonhin tới trước có việc gi, chỉ la chợt nhớ tới chuyện vui khi còn bé”

      Khó được cùng liếc mắt, nhưng cũng nhanh chóng muốn đến bệnh viện rồi. Mới vừa ra khỏi cổng trường quân đội, Lam Thiên Tình chợt hô lên:” Chết đói! Chết đói!Em muốn ăn cơm trước rôi lại !”

      rat hi căn bản cuxng cảm giác mình bị bệnh chỗ nào, đau đâu nhức óc cũng có, chỉ có khuynh hướng phát triển giống heo thôi. tại đói bụng cồn cào, cần bởi vi lo lắng cuống cuồng lại bệnh viện. Hơn nữa cũng đau lòng biết rất bận rộn. ăn xong cơm tối con phải chạy tới chỗ khác

      “qa ! Ông xã! Em đói chết!”

      Vao lúc này qa khẳng định cái gì cũng theo , hơn nữa, kêu đói bụng, được làm con trai cũng đói bụng!

      “Được, em muốn ăn cái gi? Em muốn ăn cái gi chúng ta ăn cái đó!”

      “Muốn ăn Mac Donald!”

      được! Đồ ăn đó tốt cho sức khỏe, được!”

      “Ô ô.. khi dễ em!”

      “…”

      ý vị làm ầm ĩ, qa chỉ có theo , vất vả đem xe dừng ở cửa hàng MacDonald, cởi dây nịt an toàn ra nhìn , lại phát vẻ mặt áy náy của

      “Ha ha, thế nào? có chuyện gì, chỉ náo loạn lát, phụ nữ náo loạn với đàn ông là chuyện hiển nhiên mà”

      Nghe qa dịu dàng , Lam Thiên Tình càng áy náy, kéo áo qa:”Cái đó. Ông xã à, bỗng nhiên en lại muốn ăn Mac Donalld rồi, muốn ăn cơm trộn!”
      qa sững sờ, nhin uất ức, đành lòng, xoa đầucô:” việc gì, ông xã dẫn em ăn cơm trộn”

      tại đậu xe ở khu phố buôn bán, nhưng nếu muốn đến nha hang đồ Hàn Quốc thi phải chơ lấy xe để đến khu khác . Thế nhưng vừa mới lên cầu, nha đầu này lại ầm ĩ đứng lên!

      “Ông xã! Ô ô đói chịu nổi, sớm biết chúng ta mới vừa rồi nên ở Mac Donald mua chút khoai tây cho em lót bụng đấy!Ông xã, người ta muốn ăn khoai tây chiên!”

      “…”

      “Ông xã ! Em đói chết! Em bị để chết đói! Em muốn ăn khoai tây chiên!”

      Qa xỗ xếch như trúng gió, ràng đưa co đến cửa MacDonald, là tự minh chịu vào, như thế nào lại là để chết đói đây!”

      “Bà xã ngoan, nhẫn nại chút nữa, lập tức liền có tiệm ăn Han Quốc rồi”. dịu dàng dụ dỗ, lại đổi lấy nhất quyết tha, cứ làm ầm ĩ

      “Ô ô.. phải em rôi! EM bị bỏ chết đói, em muốn ăn khoai tây chiên!”

      Có ăn khoai tây chiên hay lại có quan hệ với có hay sao? VI vậy, tên con trai lại có ngữ khí quay đâu xe, ở câu cao vi phạm luật lệ chạy ngược chiều, Lập tức phía sau có xe cảnh sát đuổi theo, đèn báo hiệu và còi báo hiệu kêu loạn làm cho qa đầu óc đau nhức

      Qa nhăn trán, bảo bối luôn luôn hiểu chuyện lại khéo léo, thế nao đột nhiên tính khí lại cổ quái như vậy rồi hả? Bên này vẫn cfon ớuy tư, tiểu nha đầu bên kia lại hô lên:”Ông xã, xong đời! bị cảnh sát giao thông đuổi theo!Ô ô lam thế nào, bọn họ có thể bắt chúng ta hay ? Làm thế nào à?”

      “Tình Tình, sao, yên tĩnhmột chút, phải sợ, ông xã ở chỗ này, chúng ta sợ cảnh sát giao thông”

      vất vả dừng lại ở cửa MacDonald, mới vừa cởi dây an toàn ra, cảnh sát liền nhào tới. qa lấy ra phần giấy tờ cho người đó xem qua, cuối cùng người nọ suy nghĩ chút, còn phạt qa hai trăm đồng mới xong chuyện rời

      Thở dài hơi, nghiêng đầu dẫn dụ bảo bối:” Tinh Tình, em xem, sao. , ông xã dẫn em ăn khoai tây chiên!”
      Ai ngờ Lam Thiên Tình lo lắng bấtđộng, chợt giơ quả đấm đánh như mưa lên người , vừa khóc vừa kêu:”Ô ô ô.. đều tại , đều tại ! Ai cho quay đâu đấy! biết đó la cái cầu chiều à, nhiều nguy hiểm như vậy a! Đều tại ! làm người ta sợ muốn chết!”

      Qa sững sờ, ngay sau đó bấtđắc dĩ :”Được, đều la sai lầm của , đều tại . Bây giờ bọn họ rồi, sao, chúng ta ăn uống cái gì chứ?”

      Lam Thiên Tình rối rắm nhin tới trước :”Vậy em chỉ mua túi khoai tây chiên thôi!Em còn muốn ăn cơm trộn!”

      Qa cưng chiều ngắt khuôn mặt nhắn của :”Tốt”

      Xuống xe, đứng ở trước quầy, qa mặc kệ vừa chỉ cần khoai tây chiên, chỉ sợ lát đường lại la hét khoai tây chiên đủ ăn, còn phải uống nước giải khát, còn phải ăn cánh gà, vì vậy dứt khoát mua mỗi thứ chút theo khẩu vị trước kia của Lam Thiên TìnhNhân viên cửa hàng phải phụ giúp mang đồ r axe, Lam Thiên Tình nhìn qa xách theo túi lớn đô ăn liền trách:”Hư! Em biết ngay nha!Làm sao càng lúc em càng giống heo, ra đều tại đấy!”

      “…”

      “Hừ! Mua túi lớn như vậy, xách theo rất mệt mỏi a! Cố ý đấy!” Dường như người xách đồ là chứ phải

      “Bà xã, thắt dây an toàn”

      vất vả dụ dỗ , ruốt cuộc lại quay lại cầu chiều,qa nhìn mải mê nhanh chóng ăn hết túi khoai tây chiên, lại gặm đến cánh gà thâm than may nghe chỉ mua khoai tây chiên thôi, nếu lúc này lại muốn quay trở lại rồi.

      Bên nay thầm vui mừng vì quyết định minh của mình còn bên kia Lam Thiên Tìnhlại cắn ống hút tức giận:” xem đều tại mua đống lớn thế này, làm cho người ta muốn ăn cơm trộn rồi, chúng ta trở về doanh trại bộ đội thôi! Ăn đống đồ ăn như vậy đến tận sấng mai cũng muốn ăn cơm!”

      “…”

      lát, tên con trai cắn răng :”Hay là mua , mua về ăn khuya”. Ngộ nhỡ vê, lại muốn ăn làm thế nào?

      “Ô ô..khốn khiếp! xem , chính là coi em như heo! xấu lắm!”

      “…”
      Last edited by a moderator: 9/6/16
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 37: Vượt ngục

      Mây tía lóe lên, bóng đêm mê ly.

      Kiều Âu bị Lam Thiên Tình chơi đùa có tính khí, cuối cùng sửng sốt đưa mua phần cơm trộn xách mang về. Điện thoại di động đổ chuông thúc giục nhưng vẫn lải nhải oán giận bên tai.

      Kiều Âu bóp trán, sau khi đưa về phòng, đem đống thức ăn đặt ở bàn, còn pha cho ly sữa tươi, câu: "Ngoan, có việc phải ra ngoài, tự em ăn cơm ngon nha"di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      "Vậy buổi tối có về ngủ ?" Lam Thiên Tình kéo bàn tay to của nhẹo đầu nhìn cảm thấy vô cùng ấm áp:

      " biết em muốn , nhưng hai ngày nay rất bận. Em thông cảm chờ , chờ giải quyết xong chuyện ở cạnh em mấy ngày, được ?"

      Càng đến gần ngày mở phiên toà càng bận rộn thể chăm sóc được rồi. Bởi vì có số việc, nếu là cứ đợi mở phiên toà sợ là kịp.

      Kiều Âu nhàng vuốt ve gương mặt của , lúc này mới nhớ tới vốn là muốn dẫn bệnh viện kiểm tra chút lại bị đường chơi đùa chạy tới chạy lui, cư nhiên quên mất chuyện lớn như vậy!

      Ôm Lam Thiên Tình ngồi lên mép giường, vẻ mặt thành dặn dò: "Bảo bối, mặc kệ là ai tới gõ cửa, cũng nên mở cửa, nơi này là bộ đội, chỉ cần em mở cửa, người xấu cũng tới. Ăn cơm ngon, mệt mỏi nằm ngủ, nhàm chán xem tivi, cần leo cao bò thấp, biết ?"

      Dưới ánh đèn ấm áp màu vàng, ánh mắt của Kiều Âu rất dịu dàng, nhưng nét mặt mệt mỏi. Lam Thiên Tình đau lòng, nghiêng đầu cái, lớn tiếng đáp lại: " biết!"

      "Ha ha." Kiều Âu cười lớn, nhìn bộ dạng cau mày chu miệng, càng thêm vui vẻ.

      Điện thoại trong túi quần lại bắt đầu ầm ĩ, Kiều Âu thở dài, được. Khẽ hôn lên gương mặt của , đứng dậy lúc liếc về máy vi tính của mình, đột nhiên hỏi câu: "Hôm nay lúc em chơi máy vi tính có nhìn thấy người nào gởi mail điện thư cho ?"

      " có!" Lam Thiên Tình vội vàng trả lời

      Kiều Âu nhíu nhíu mày: " có sao?"

      Lam Thiên Tình vui, lập tức đứng ở giường nhảy cái đến trước mặt Kiều Âu, nhìn chằm chằm: " tin em? Vậy tốt, vậy em cũng chuyện với nữa!"

      Hung hăng xong còn chưa thỏa mãn lại chu cái miệng nhắn ngang ngược kêu lên: " có cái gì bí mật sợ bị em phát chứ?" Tỷ như, danh ngạch diễn tập chẳng hạn.

      Kiều Âu than thở, kéo vào trong ngực, lời gì chỉ chăm chú hôn lên môi . Môi của mềm mại trước sau như , mang theo mùi thơm nhè trong veo, Kiều Âu chỉ cần lướt qua qua lần, thể dừng, bàn tay lần vào vạt áo dò xét, chỉ nghe thấy hô hấp của người phía dưới dần dần dồn dập.

      Quần cũng chống lên lều , Kiều Âu biết đó là tín hiệu nguy hiểm cho .

      Quyết tâm xoay đầu hôn nữa, trong lòng thầm nghĩ tới, nha đầu này chính là do ông trời phái tới để hành hạ ! là nhớ nhưng vì chưa xác định được có đúng là mang thai hay .

      "Tình Tình, phải , ngoan ngoãn nghe lời,chờ trở lại."

      xong, nhắm chặt cặp mắt tràn đầy tình dục, căn bản cũng dám nhìn xem nằm ở giường bị hôn đến chóng mặt, mặt hồng quyến rũ, nhanh nhẹn nhưng có chút nhếch nhác bò dậy, nhanh chóng xoay người rời .

      Lam Thiên Tình nằm ở giường, trong khí phía vẫn tồn giữ lại nhiệt độ cực nóng của . nhàng nhắm mắt, cắn môi, tên vô lại, đem dục vọng của khơi dậy rồi phụ trách mà lại tả hỏa rồi.

      **********************

      Vậy mà, khi Kiều Âu sau khi ra khỏi phòng, lấy điện thoại để bên tai để nghe, liền nhận được tin Tư Đằng vượt ngục rồi.

      Bây giờ vượt ngục, hình như có quá, bởi vì Tư Đằng bị giam trong tù mà là phòng tạm giữ. Kiều Âu vừa nghe thấy tin tức này cảm thấy đau đầu nhức óc. Trại tạm giam huy động toàn lực lùng bắt rồi, bởi vì Tư Đằng là người của Kiều Âu, vì vậy mới đặc biệt thông báo cho Kiều Âu chút, nếu như có tin tức của Tư Đằng kính xin toàn lực phối hợp.

      Kiều Âu nghe được chỉ muốn mắng chửi người, đây phải giấu người? Tư Đằng là người có bản lãnh, Kiều Âu biết, nếu Tư Đằng muốn chạy trốn khỏi trại tạm giam nho này cũng đợi cho tới hôm nay rồi, huống chi Tư Đằng bị giam giữ vì đánh người chứ phải giết người, chút chuyện này có cần Tư Đằng thất kinh đến vượt ngục?dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      cần suy nghĩ, Kiều Âu nhắm mắt lại cũng biết là chuyện gì xảy ra! có chút tức giận hướng về phía điện thoại hầm hừ, để cho bọn họ đến phòng giam của Ngũ Hoạ Nhu xem chút. Người bên kia sững sờ, vẫn ngờ đến chuyện này, nhanh chóng liền ngắt điện thoại.

      Thở dài hơi, Kiều Âu có chút tức giận. Theo lý thuyết, Tư Đằng phải là người lỗ mãng như thế, mấy lần đến thăm Tư Đằng đều Ngũ Hoạ Nhu có việc gì, vừa trấn an vừa muốn tìm biện pháp cứu hai người ra ngoài. Mà cảm xúc của Tư Đằng cũng vẫn tương đối ổn định, trong lòng lo lắng cũng tuyệt đối đến nỗi muốn vượt ngục.

      Thay mặt tội thân, còn chú ý lời của mình như vậy, quậy phát ngay trước khi mở phiên toà như thế làm cho ấn tượng với bồi thẩm đoàn đều tan thành mây khói, hành động như vậy khiến việc Kiều Âu ngược xuôi hai ngày nay coi như là chạy !

      Cắn răng hơi liền lái xe liền tới chỗ trại tạm giam Tư Đằng.

      Mới vừa đỗ xe, điện thoại di động liền vang lên, đối phương ngượng ngùng cười Kiều Âu đoán đúng, tìm được Tư Đằng ở chỗ Ngũ Hoạ Nhu, bây giờ giải về rồi.

      Cúp điện thoại, nhắm hai mắt nhẫn tức giận rồi chạy thẳng đến chỗ Tư Đằng.

      Cơ hồ dùng cước đá văng cửa phòng, Kiều Âu hằm hằm đến chỗ Tư Đằng,
      nâng lên quả đấm chuẩn bị đánh lên đầu Tư Đằng nhưng Tư Đằng chỉ đứng im nhắm mắt giống như là hộp điều khiển tivi làm Kiều Âu dừng lại quả đấm.

      hai mắt Kiều Âu cơ hồ phun ra lửa, xoay người đem cửa phòng đóng lại, trong gian tĩnh mật cũng chỉ còn lại hai người.

      Kiều Âu đưa lưng về phía Tư Đằng, chống tay bên hông, ngước đầu hít sâu.

      Tư Đằng thấy Kiều Âu ngừng điều chỉnh bộ ngực kịch liệt phập phồng, biết mình gây họa. hai lời, phịch tiếng, quỳ xuống trước mặt Kiều Âu.

      “Kiều thiếu, xin lỗi!”

      Kiều Âu nhắm hai mắt, muốn nhìn đến . Qua lúc lâu, Kiều Âu có chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép, mở miệng: “Tư Đằng! Cậu đây là có lỗi với tôi? Cậu làm thế này là tự làm khó mình. Cậu có biết , hai ngày vì muốn tìm cách cứu hai người ra ngoài, tôi phải chạy bao nhiêu nơi, mệt đến thời gian ngủ cũng có. Tình Tình có thể mang thai, mà thời gian đưa bệnh viện kiểm tra cũng có. Tôi bôn ba như vậy là vì cái gì? phải là vì cứu cậu và Ngũ Họa Nhu ra ngoài sao?”

      Tư Đằng , Kiều Âu siết quả đấm quyền phát tiết đánh lên vách tường!

      “Tư Đằng, cậu lại làm cái gì!”

      cần suy nghĩ, đây nhất định là có người đặt bẫy, chờ Tư Đằng chui vào bên trong, chờ nhìn Kiều Âu vội vàng bể đầu sứt trán rồi lại kiếm củi ba năm thiêu giờ, chờ nhìn Kiều Âu cuối cùng nhịn được ra tay dùng thủ đoạn cứu người ra ngoài.

      Lúc này, Tư Đằng mới bừng tỉnh hiểu ra!

      Buổi trưa người tới đưa cơm cho , còn giả vờ tốt bụng hỏi câu, có phải Ngũ Họa Nhu là bạn hay , Tư Đằng đúng người nọ , Ngũ Họa Nhu tuyệt thực hai ngày rồi, tinh thần bị kích thích, mực đòi tự sát, những thứ có thể gây thương tích trong phòng cũng bị cầm , liền khóc suốt hai ngày hai đêm có chợp mắt.

      Lúc ấy vừa nghe tin tức này, cả người Tư Đằng cũng luống cuống. Điện thoại di động bị tịch thu, có biện pháp liên lạc với Kiều Âu, mà lúc Kiều Âu tới Ngũ Họa Nhu ổn định, cũng làm cho Tư Đằng do dự bất định, sợ Kiều Âu vì trấn an để cho lo lắng cho nên lời dối có ý tốt.

      Tư Đằng quan tâm mình có thể bị khai trừ quân tịch hoặc là phán tội ngồi tù, cậu chỉ quan tâm nhất chính là Ngũ Họa Nhu, vừa mới 18 tuổi, lỡ tay giết người, mình ở trong phòng, ngay cả người chuyện cũng có, theo người đưa cơm , tuyệt thực, tự sát, nghĩ kỹ lại cũng thể loại bỏ khả năng như vậy.

      Vì vậy, càng nghĩ càng sợ, cũng quản nhiều như vậy, liền thừa dịp sau giữa trưa chạy ra ngoài, lộn vòng vào phòng của Ngũ Họa Nhu.

      Bây giờ nghĩ lại, Tư Đằng cuối cùng có chút hiểu, lập tức đứng lên, tới trước mặt Kiều Âu hỏi:

      như vậy, tiểu Nhu bị người ngăn lại, cũng là được thiết kế hay sao?”

      Kiều Âu nháy mắt mấy cái:

      “Vốn là tôi còn suy nghĩ có thể hay là trùng hợp, nhưng bây giờ có người đến cho cậu tin tức Ngũ Họa Nhu có chuyện để cho cậu tội càng thêm tội, tôi rốt cuộc khẳng định có thể đây tuyệt đối phải là trùng hợp.”

      Chuyện này thoạt nhìn hình như có chút mơ hồ nhưng hai ngày nay la vẫn sai người ngừng tìm lai lịch ba người dân công kia, kỳ quặc chính là lai lịch của bọn họ còn bí mật hơn cả lai lịch của ám vệ đội đặc công!

      Ngay cả người thân của người dân công bị Ngũ Họa Nhu đánh chết ngoài ý muốn cũng có, theo lý thuyết, gặp phải chuyện như vậy, người thân phải náo loạn tới cửa muốn tiền bồi thường, cho dù có tiền cũng đòi giải thích nhưng quá kỳ quái rồi, tất cả an tĩnh giống như chuyện này xảy ra.

      Kiều Âu lần đầu tiên cảm giác mình vô lực như thế, muốn điều tra người mà từ lúc nào trở nên gian nan như thế? tại buồn bực nhất đúng là, vừa mới bắt đầu Kiều Âu cho Cung Ngọc Gia nhưng Cung Ngọc Gia hình như còn có cường đại đến có thể tay che trời như thế.

      Tư Đằng cảm thấy tức giận cùng áy náy. vừa nghĩ lại có thể có người dùng tiểu Nhu để làm mồi kích động , muốn gián tiếp tổn thương Kiều Âu, giọng điệu này nuốt thế nào cũng trôi.

      Tiểu Nhu là đáng đơn thuần như vậy, có thù oán với ai, cho dù có dùng thủ đoạn cứ nhằm về phía đám đàn ông bọn họ là được rồi, làm gì lại tha cho tuổi như thế?

      Tư Đằng lúc ấy cũng nóng nảy, suy tính nhiều, chỉ nhớ đến chuyện Ngũ Họa Nhu bị sợ đến toàn thân đều run rẩy, khuôn mặt nhắn trắng bệch phờ phạc, nhìn thấy tới liền nhào vào trong lòng. còn y phục bị người ta xé rách.

      người đàn ông, đoán chừng cũng thể để người phụ nữ của mình bị người khác khi dễ như vậy chứ?

      Dưới tình huống đó, Tư Đằng cơ hồ có suy tính đường sống, trong lòng của , tràn đầy tất cả đều là uất ức của Ngũ Họa Nhu, tất cả đều là nước mắt của , cứ như vậy đè nặng trong lòng .

      “Kiều thiếu, chờ chuyện này qua , tôi muốn kết hôn cùng tiểu Nhu.”

      ấy còn chưa tốt nghiệp đấy.”

      Kiều Âu cau mày, phải để Tư Đằng kết hôn mà cảm thấy hôn nhân là chuyện lớn, cũng nguyện ý cho Tư Đằng tự do, hy vọng Tư Đằng và Ngũ Họa Nhu có thể có nhiều thời gian tìm hiểu nhau kỹ càng hơn chút.

      Tư Đằng nháy mắt mấy cái: “Vậy đăng ký trước!”

      Kiều Âu gì.

      Hồi lâu, Tư Đằng nhìn chằm chằm nền gạch màu xám trắng, vẻ mặt thành : “Đời này, tôi thể ấy rồi.”

      Kiều Âu thở dài, nghĩ tới có thể Lam Thiên Tình mang thai, chợt rất thấu hiểu ý nghĩ của Tư Đằng, gật đầu cái: “Tôi cũng vậy, đời này sớm thể ấy rồi.”

      Lúc Kiều Âu rời khỏi trại tạm giam là nửa đêm canh ba rồi. Tuy Tư Đằng và Ngũ Họa Nhu là bởi vì cùng nhau gây cố mà bị tạm giam nhưng bọn họ bị chia làm hai tội trạng bất đồng hai bản án độc lập.

      Phiên tòa xử Ngũ Họa Nhu được mở sau tuần lễ còn phiên tòa xử Tư Đằng mở sau bốn ngày.

      Bây giờ Tư Đằng lại tăng thêm tội phục tùng tạm giam, với kỷ luật nghiêm cẩn của quân đội mà thể nghi ngờ chi tiết nghiêm trọng.

      Gió mát nhè thổi, Kiều Âu lập tức lên xe, mà là đứng bên cạnh xe đốt điếu thuốc.

      Lại , coi như Tư Đằng mất quân tịch, bị tạm giam mấy ngày này cũng tính là gì, làm trở ngại tư pháp công chính, tập kích nhân viên tư pháp, tối đa bị xử hai ba năm tù. Hai ba năm, đối với người đàn ông mà , coi vào đâu.

      Nhưng Kiều Âu cho phép, tuyệt đối cho phép!

      Kiều Âu biết, kể từ sau chuyện xảy ra với Tư Đằng, bao nhiêu đôi mắt nhìn chằm chằm, có may mắn vui mừng vì có người gặp họa, có bàng quan, có thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí còn có chờ xem chuyện vui.

      Kiều Âu là ai? Từ miệng ngậm chìa khóa vàng lớn lên trong gia tộc quân nhân nổi danh, nếu muốn cứu người, ở kinh đô lật tay làm mây úp tay làm mưa cũng chưa có chuyện và ám vệ đội làm được.

      Nhưng bây giờ chuyện này hiển nhiên chính là nhằm về .

      Nếu như để mặc Tư Đằng, khờ dại lựa chọn tin tưởng quân pháp rất là công bằng, nhìn Tư Đằng bị giam giữ, bỏ được, cũng làm được. Nhưng là nếu quả như muốn giở trò, hiển nhiên, đó chính là mắc mưu người khác rồi.

      Nhưng việc đến nước này, phải làm gì đây?

      Hy sinh trợ thủ để bảo toàn danh tính công chính của mình, Kiều Âu tự nhận mình phải là Thánh nhân, làm được, ít nhất đối với Tư Đằng bởi tình cảm đó phải tình cảm bình thường.

      tóm lại, đây chính là phiền toái, vừa bắt đầu liền bị kẻ xấu chụp vào.

      Nếu như Tư Đằng có chuyện, lương tâm Kiều Âu lo lắng, hơn nữa mặt ngoài mặt trong cũng bị mất, trợ thủ của mình cũng bảo vệ nổi sau này biết đặt chân ở đâu?

      Nếu như Tư Đằng có việc gì, Kiều Âu cũng phải gánh chịu chất vấn, các loại tin đồn có liên quan chỉ tay che trời, tổn hại quân kỷ vương pháp, cần phải , trong khoảnh khắc là có thể truyền khắp cả nước.

      Chuyện này, vào được, lui được.

      Thời gian từ từ trôi, đêm dần qua, Kiều Âu mệt mỏi thành thực lan tràn trong đôi mắt to, nháy mắt mấy cái, mấy điếu thuốc hút xong, gắng gượng lên xe, lại bắt đầu vì chuyện gì đó mà bận rộn.

      Các hy vọng bị chuyện của Tư Đằng hoàn toàn cắt đứt, tại Kiều Âu duy nhất có thể làm, chính là dò tìm các đường khác, có hy vọng.

      ***********************************

      Cứ như vậy, Lam Thiên Tình ở trong phòng của Kiều Âu an nhiên vượt qua ba ngày, trong ba ngày, Kiều Âu luôn rất bận, tối nhớ quay lại mang ra ngoài dạo, hóng mát chút, ăn cơm tối xong đưa trở lại, sau đó lại .

      Lam Thiên Tình bị dưỡng thành heo, hơn nữa lẳng lặng nằm ở giường, càng nghĩ càng ghê tởm, chỉ mới nghĩ tới muốn ói.

      Thân thể rất thoải mái, đầu cũng choáng váng, mỗi ngày ở trong phòng cũng phải là chuyện tốt. Trong lúc Cung Ngọc Gia thừa dịp Kiều Âu có ở đây cũng tới gõ cửa hai lần, nhưng Lam Thiên Tình chê ghê tởm, có phản ứng đến .

      Có lúc, Lam Thiên Tình nhàm chán nhắn tin cho Kiều Âu, chứ dám gọi điện thoại, biết bận là thể sắp xếp nhưng nội dung tin nhắn cũng khiến Kiều Âu nhanh chóng thẳng dậm chân.

      Có lúc Lam Thiên Tình xem lại nội dung tin nhắn gửi, cũng cảm giác mình gần đây thế nào lại kiêu như vậy, giống như phút để cho yên cũng sảng khoái trong lòng.

      Hơn nữa, càng ngày càng thích động chút là làm bộ làm tịch Kiều Âu thương mình, Kiều Âu nhăn trán, tranh thủ lúc rảnh rỗi về với , còn chờ tính tình hồi phục.

      Có lần bởi vì quá bận rộn, Kiều Âu chỉ nhắn trả lời “Tốt”, Lam Thiên Tình liền nhất quyết tha, còn thao thao bất tuyệt, tố cáo lạnh nhạt, quan tâm, thương .

      Có lúc Kiều Âu cũng muốn nổi giận, nhưng luôn cố nén tâm tư, đợi đến lúc Lam Thiên Tình làm khó liền gọi điện thoại dịu dàng dụ dỗ .

      thể nghi ngờ, mỗi lần dụ dỗ , cũng đều ngoại lệ, bị trách cứ, nghĩ đến . Lại , Kiều Âu cũng coi như thâm niên phúc hắc, mỗi lần cũng có thể xong liền dụ được cười khanh khách, sau đó cúp điện thoại xong, Lam Thiên Tình thỏa mãn ngừng nghỉ mấy giờ náo loạn .

      cũng cảm thấy kỳ quái, giống như tâm tình của mình bị cái gì khống chế, nhịn được nghĩ muốn phát giận, nhịn được nghĩ muốn ầm ĩ.

      Có lần nhắn tin cho Kiều Âu , có phải nội tiết tố của bị mất cân bằng hay , giống như thời mãn kinh, khống chế được tâm tình mình? Sau khi nhìn thấy tin nhắn ấy, Kiều Âu cười cười, lúc trở lại để cho suy nghĩ lung tung, hai ngày nữa xong việc lập tức đưa bệnh viện.

      Ngày Kiều Âu trở lại, vừa vào cửa hề gì, nhìn Lam Thiên Tình cười cười, sau đó ôm vào trong ngực.

      Lam Thiên Tình mới vừa ôm lên hông của , liền phát người này cư nhiên nằm ở vai mình nhàng ngáy!

      cư nhiên cứ như vậy ngủ thiếp !

      Liên tiếp làm ầm ĩ chừng mấy ngày, Lam Thiên Tình chợt an tĩnh, cũng đòi chạy mua đồ ăn khắp nơi, bụng của có chút đói, muốn lên cơn nhưng vừa thấy trở lại liền cười cưng chiều mình, lúc này như trẻ nít ôm liền ngủ mất rồi.

      Lam Thiên Tình thở dài, tỉ mỉ nhìn Kiều Âu, nhìn người đàn ông thuộc về mình giờ phút này lại an tâm, ngủ ở trong ngực của .

      nghĩ, có lúc, cũng làm cho người khác rất đau lòng.
      Last edited by a moderator: 13/6/16
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38: tim của bay mất

      Kiều Âu trượt từ người Lam Thiên Tình xuống liền ngủ cả đêm.

      Đêm đó, Lam Thiên Tình đặt lên giường, sau đó ôm đồ ăn vặt mà Kiều Âu mua cho còn dư lại. Nhìn mệt mỏi nghĩ bao giờ giày vò như thế nữa.

      như thế nào đây, đó chính là người đàn ông của , giày vò mệt mỏi cũng đau lòng.

      Nhưng sáng sớm, Lam Thiên Tình vẫn còn ngủ trong khuỷu tay Kiều Âu, từng trận cảm giác buồn nôn lại đánh úp tới, để ý nhiều, đẩy Kiều Âu ra chạy đến phòng rửa tay, đợi ôm bồn cầu phun lát, tự cầm giấy lau chùi miệng, vừa mệt vừa tức giận.

      Đại não đều chóng mặt, chợt thân thể chợt bẫng, bị Kiều Âu ôm vào trong lòng.

      "Bảo bối, nằm giường lát, làm cho em ly sữa tươi, sau đó chúng ta bệnh viện."

      Kiều Âu mặc kệ bao nhiêu bận rộn, mỗi ngày trở về cũng quan sát lát, đồ bỏ trong phòng vệ sinh đều do dọn dẹp mỗi ngày sau khi trở về, hơn nữa chu kỳ kinh nguyệt của ảnh hưởng đến phúc khí của mình nên cũng nhớ chính xác có khi còn hơn .

      Nháy mắt mấy cái, trong bụng tính toán chút, trễ 8 ngày rồi.

      Kiều Âu chắc rồi, cũng xác định, thể bệnh viện.

      Lúc này Lam Thiên Tình cực kỳ giống con mèo con lười biếng vùi ở trong ngực , lời nào, hề náo loạn, bởi vì mới vừa nôn xong, toàn thân còn chút sức lực nào.

      Vốn là muốn bệnh viện, ghét nhất mùi nước sát trùng bệnh viện, nhưng gần đây cũng luôn thoải mái, thân thể của mình mình ràng, đầu tiên còn tưởng rằng mình bị đau bụng hoặc là cảm lạnh rồi, bây giờ nhìn lại, hẳn phải đơn giản như vậy.

      Chỉ là dù nghĩ thế nào, cũng nửa điểm nghĩ đến khả năng mang thai.

      nhớ trước kia trong tiệm ăn đại gia thường xuyên đến, sau lại thấy tới khiến khách trong quán thỉnh thoảng bàn tán ông ấy bị ung thư dạ dày chết rồi, trước khi chết đoạn thời gian ngày ngày ói ngừng.

      Lam Thiên Tình vừa nghĩ đến tình huống của mình bây giờ, là có điểm giống đại gia đó nên lập tức luống cuống. Thân thể run rẩy rúc trong ngực Kiều Âu, ánh mắt lo lằng khiếp sợ cầu khẩn nhìn : "Ông xã ~ em...em phải là, thể !" thể là ung thư dạ dày chứ?

      Kiều Âu nhìn bộ dáng này của biết là rất sợ. Nghĩ đến mình từng lầm tưởng phá thai, biết mình lần đầu tiên làm ba cũng vội vàng hấp tấp.

      Cúi đầu hôn rồi lại hôn ở trán , ý vị dụ dỗ để cho đừng sợ, đừng nghĩ nhiều, bệnh viện khám mới biết chuyện gì xảy ra.

      Bằng tốc độ nhanh nhất, cùng Lam Thiên Tình dọn dẹp sạch , liền ôm ra cửa. Lần này Kiều Âu tiếp tục lái xe đến bệnh viện quân khu tổng viện, mà là lái về phía viện bảo vệ sức khoẻ bà mẹ và trẻ em. Lam Thiên Tình váng đầu hồ hồ, cả người vô lực, nháy mắt lại kêu đói.

      Kiều Âu cười cười, đến nơi liền nắm tay đưa đến cửa hàng cháo mua hai phần cháo, còn có hai lồng gói canh.

      Lam Thiên Tình cũng có thể ăn, ăn hết phần cháo của mình tính còn đoạt hết phần của Kiều Âu, sau đó đến hai lồng gói canh, ban đầu cảm thấy ngán, nhưng khi cắn miếng lại thấy ngon liền ăn hết luôn lồng.

      Kiều Âu cưng chiều nhìn chằm chằm cười, lúc tính tiền, liếc thấy giày của Lam Thiên Tình dơ bẩn, liền ngồi xổm người xuống lấy giấy giúp lau tỉ mỉ.

      Chủ quán tìm tiền lẻ trả lại cũng nhìn thấy, cười ha hả qua: "Tiên sinh, ngài đối xử tốt với phu nhân của mình. Hai người cũng là mới vừa mang thai ! Ha ha, bên trong bệnh viện có rất nhiều khoa. Bình thường phụ nữ có thai lần đầu tiên tới đều phải vào phòng đăng ký thăm khám. Vợ tôi lần đầu tiên đến đó cũng nhớ muốn đến chỗ nào, phải chờ y tá nhắc nhở mới biết.”

      Lúc Lam Thiên Tình nhận lấy tiền lẻ, nghe chủ quán vừa như vậy, tay bé run cái, nhìn dáng vẻ người ta nhiệt tình cũng đành phải cười nhạt, gì.

      Kiều Âu nắm chặt bàn tay bé của từ cửa tiệm kia ra. Lam Thiên Tình nhìn bên cạnh xuyên qua dòng người dứt, tất cả đều là phụ nữ có thai hoặc mới sinh trẻ nít, rốt cuộc có chút xíu bừng tỉnh hiểu ra. ngang qua cửa hàng đồ dùng trẻ em xuyên thấu cửa trong suốt, trong tủ treo đôi vớ màu xanh da trời xinh, còn có mũ chỉ màu hồng rất đáng . Khóe miệng Lam Thiên Tình khẽ nhếch, tự chủ nở nụ cười.

      Nụ cười mát mẻ tự nhiên, lộ ra thuần khiết nhất khiến Kiều Âu vô cùng ấm áp.

      Xế chiều hôm nay phiên tòa xử Tư Đằng được mở, bận rộn suốt mấy ngày, bây giờ mới có thời gian đưa tới bệnh viện. Kiều Âu nắm tay bé của , chạm tới phần mềm mại cùng trơn mịn, trong lòng có chút đau lòng.

      Trước đồng ý, phải đem chuyện của đặt ở vị trí thứ nhất, thế nhưng chuyện Tư Đằng lần này vô cùng cấp bách, làm được, liên lụy cậu ta bị giam mấy năm, Kiều Âu phút cũng dám trễ nãi.

      Thâm tình nhìn Lam Thiên Tình, nhu nhu câu: “Bà xã ~ mấy ngày nay lạnh nhạt, về sau nhất định tăng gấp bộ đền bù em và con.”

      xong, nhìn ánh mắt Kiều Âu áy náy sâu hơn, Lam Thiên Tình cảm giác ngây thơ mát mẻ, thấy thế nào đều vẫn là đứa bé. Chuyện sinh đứa bé như vậy, có thể quá uất ức hay ?

      Mà Lam Thiên Tình giờ phút này chuyên chú nhìn vào trong tủ kính, cảm thấy cái gì ở trong đó cũng đều thích, cái nào cũng trắng trẻo mũm mĩm, nho ấm áp, xem đáng , mềm mại.

      Thân thể chợt bị Kiều Âu ôm vào trong ngực. Thấy chăm chú nhìn đồ trong tủ kính, trong lòng ra được, rất cảm động. Từng nghe ai đó qua, khi người phụ nữ nguyện ý sinh con cho ai, lên người phụ nữ này nguyện ý chết vì người đó.

      Kiều Âu tự nhiên cần Lam Thiên Tình chết vì mình nhưng nhìn nét mặt của lúc này rất xúc động. Đột nhiên, cảm thấy càng thêm mong đợi tiểu bảo bối trong bụng của .

      Nhưng, sau khi cùng về phía bệnh viện, mỗi bước cũng có chút thấp thỏm.

      sợ mình nghĩ sai rồi. thấp thỏm từ từ lan tràn ở trong lòng, theo thời gian trôi qua lại thành khủng hoảng. Giờ khắc này, Kiều Âu mới phát mình coi trọng tồn tại của đứa bé này! Thậm chí, có khuynh hướng thể nào tiếp thu được chuyện Lam Thiên Tình có thể có mang thai.

      Bên cạnh thỉnh thoảng có tiếng con nít khóc, tiếng các gia đình dụ dỗ con em mình, lần đầu tiên Kiều Âu có ghét bỏ, để Lam Thiên Tình ngồi ở ghế dài xếp hàng chờ đợi, bản thân tự mình xếp hàng lấy số thứ tự, từng bước nghiêm túc cảm nhận tư vị của người làm cha.

      Chờ đợi đến lượt, Lam Thiên Tình mơ hồ hiểu được chút, lần này chỉ cảm thấy khủng hoảng hơn so với hoài nghi mình bị ung thư dạ dày. Phải biết, có thể có tiểu oa nhi ở trong bụng của , dọa người nha!

      Lam Thiên Tình nuốt ngụm nước bọt, có chút lui bước.

      Kiều Âu như mộc xuân phong cười cười, sau đó trực tiếp ôm bả vai của để cho chạy, sau đó vừa dỗ lại lừa đưa đến khoa sản.

      Bên trong cho đàn ông vào, Kiều Âu nóng nảy, cũng biết Lam Thiên Tình lần đầu tiên gặp phải loại chuyện như vậy nên rất sợ, nhìn run rẩy tay khiến chỉ còn biết thở dài.

      Nếu quả như có con rồi, nếu như cố ý muốn lưu lại, mà lại muốn có phải quá ích kỷ hay ?

      Cứ như vậy suy nghĩ chút, Kiều Âu hì hì cười tiếng.

      Nhất định là tự mình nghĩ hơi nhiều, lúc trước ánh mắt Lam Thiên Tình nhìn đồ trẻ em ở cửa hàng đủ để chứng minh quá nhiều, coi như vừa mới bắt đầu có kháng cự cũng là bởi vì mình quá cho nên sợ hãi, đợi từ từ suy nghĩ thông suốt đón nhận tất cả.

      “Bảo bối, bên trong thể để cho đàn ông vào cùng, mình em có thể ?”

      Lam Thiên Tình vừa nghe Kiều Âu như vậy, chỉ cắn môi mà lời nào. chỉ nghĩ nhào đến cửa kiếng để lột bỏ dòng chữ “Đàn ông được vào”

      Kiều Âu thể nhìn bộ dáng này của , hầu kết giật giật, đầu óc nhanh vận hành. Sau đó tìm được y tá, với y tá hồi lâu, cuối cùng người ta mới đồng ý đưa Lam Thiên Tình vào khám chút.

      Kiều Âu chờ bên ngoài cửa kiếng, trước mắt chỉ là hành lang dài, bóng dáng Lam Thiên Tình biến mất sau cánh cửa, từ phương hướng của nhìn sang, là phòng thứ ba bên trái.

      tiến vào bao lâu, Kiều Âu giống như hòn vòng phu đứng thấp thỏm bấy lâu.

      Trong lòng rối rắm biết bao nhiêu chuyện, thậm chí yên lặng cầu nguyện, Thượng Đế cho bọn họ đứa bé này ! có chút thể nào tiếp thu được, nếu lát Lam Thiên Tình ra, nhìn thấy chỉ là dòng kết luận “Kỳ kinh nguyệt đều”.

      Mặc dù, điều đó ảnh hưởng đến tình cảm của dành cho Lam Thiên Tình, nhưng sâu trong tâm khảm đều nghĩ muốn có đứa con!

      Thời gian chờ đợi khá dài, ước chừng mười phút sau, y tá ra ngoài, cầm hồ sơ của Lam Thiên Tình trong tay đưa cho Kiều Âu: “ nộp phí! Phải làm xét nghiệm siêu !”

      Kiều Âu nhận lấy tờ giấy, trong lòng sợ hãi: “ y tá, vợ tôi thế nào?”

      Y tá cười cười: “ có việc gì, mới vừa rồi xét nghiệm nước tiểu là có thai khiến ấy bị dọa sợ đến mức khóc chảy nước mắt. Bác sĩ siêu xem chút, có phải thai nằm đúng vị trí hay chưa, bởi vì mặc kệ các người có muốn đứa bé này hay , đều phải xác định xem có khả năng là thai ngoài tử cung hay .”

      Tâm can Kiều Âu cũng muốn bay lên rồi! Hưng phấn cầm giấy tờ vòng vo tại chỗ, sau đó nhận thấy mình có phần luống cuống, liền đưa cho thủ hạ: “Nhanh nộp phí!”

      Xoay người, nhìn y tá : “Cảm ơn!”

      khách khí. Đúng rồi, chờ vợ của ra.”

      Y tá xong, quay đầu lại tìm thấy Lam Thiên Tình hoang mang sợ hãi, mặt còn vương nước mắt, bị sở đến cả khuôn mặt trắng bệch phờ phạc.

      “Ô ô ~ ô ô ~”

      Vừa nhìn thấy Kiều Âu, liền chạy vội tới, trực tiếp nhào vào ngực Kiều Âu, y tá cười cười ra ngoài, nhưng Kiều Âu lại bị dọa sợ !

      “Tình Tình! Làm sao em chạy nhanh như vậy! Phải từ từ a!”

      Lam Thiên Tình giương đôi mắt ngập nước mắt nhìn Kiều Âu cau mày khẩn trương trách cứ mình, lập tức trong lòng uất ức càng lớn.

      “Ô ô ~ xấu lắm! xấu lắm! Ở trong bụng em để lại thứ gì, dọa chết em rồi, an ủi mà còn mắng! Ô ô ~ người xấu!”
      Last edited by a moderator: 13/6/16
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 39: Tư Đằng vô tội buông thả

      "Ô ô ~ xấu lắm! xấu lắm! Ở trong bụng em để lại thứ gì, dọa chết em rồi, an ủi mà còn mắng ! Ô ô ~ người xấu!"

      "Ha ha, được rồi, là sai rồi, là sai lầm của rồi."

      Kiều Âu từng lần xin lỗi, nhàng ôm lấy , bởi vì ở trong lòng mình trút giận, náo loạn lát, đẩy từ trong lòng ngực ra, lau lau nước mắt cho .

      Nhìn khuôn mặt nhắn ngây thơ trước mắt, Kiều Âu trong lòng ra được tư vị. Trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ khạc ra câu:

      "Vất vả cho em rồi."

      Lam Thiên Tình vừa nhíu mày, hiển nhiên lập tức tiêu hóa hết ý tứ của những lời này.

      " siêu !"

      Kiều Âu lôi kéo , xoay người nhận lấy giấy tờ và hóa đơn siêu mà thủ hạ đưa tới liền ôm Lam Thiên Tình đến khu vực siêu . Lần này, hành lang dài nhưng cho phép đàn ông qua, hơn nữa Kiều Âu mấy câu với bác sĩ rồi liền theo Lam Thiên Tình vào phòng.

      Bác sĩ phân phó Lam Thiên Tình cởi hết quần, sau đó nằm lên giường.

      Lam Thiên Tình có chút xấu hổ, Kiều Âu sử dụng ánh mắt cùng ngôn ngữ khích lệ , đưa tay phải tới giúp càng khiến mắc cỡ vội vàng gia tăng tốc độ, sau đó nằm xuống giường.

      Lúc này, bác sĩ lấy ra đầu dò, bên còn trùm chiếc bao cao su, sau đó cầu Lam Thiên Tình nằm dạng hai chân sang hai bên.

      Lam Thiên Tình trợn to hai mắt sửng sốt muốn làm theo, bác sĩ cau mày, chưa bao giờ nhìn thấy nào kỳ cục như vậy, thuận miệng câu: "Tựa như bình thường và chồng quan hệ là được, thả lỏng, hít sâu!"

      "Bà xã ~ ngoan ~ nghe lời ~!"

      Kiều Âu trong miệng an ủi như vậy nhưng trong lòng đem cái đầu dò kia mắng gần chết, mặc kệ là cái gì, căm hận tất cả mọi thứ thay thế tiến vào thân thể .

      Lam Thiên Tình cắn răng, trong lòng rất sợ, đưa tay ra tìm kiếm tay Kiều Âu, liền lập tức tiến lên cầm tay của , dịu dàng lời an ủi.

      Bác sĩ bắt đầu công tác, cái đầu dò kia cũng tiến vào.

      "Ừ ~"

      Lam Thiên Tình bởi vì cảm thấy khó chịu, nhịn được phát ra câu, thiếu chút nữa khiến Kiều Âu nổi điên, nếu như phải có bác sĩ ở chỗ này, muốn đem nha đầu này hung hăng vê vào trong thân thể.

      Kể từ khi biết có thể mang thai, cũng rất vội, giữa bọn họ rất nhiều ngày có quan hệ rồi.

      Trước kia Kiều Âu cảm thấy đối với phương diện có quá nhiều cảm giác, đó là bởi vì vẫn giữ mình trong sạch, hơn nữa tâm chỗ nào đọc. tại ngày ngày bên cạnh cùng với Đại Bảo Bối dung mạo như thiên tiên, hơn nữa thể xác và tinh thần của cũng thuộc về người phụ nữ này rồi, khi mở ra người đàn ông này cũng chỉ biết dùng xuống nửa người suy tư?

      lâu lắm, bác sĩ rút cái đầu dò kia ra, tiểu nha đầu trong miệng vừa bậy câu. Bác sĩ bất đắc dĩ cười cười, sau đó :"Mặc quần thôi."

      Lần này, là Kiều Âu chủ động lên, hơn nữa rất tích cực giúp mặc xong.

      Hai người ôm nhau đứng lát, bác sĩ đưa tới phiếu xét nghiệm: "Đưa đến cho bác sĩ!"

      Kiều Âu hưng phấn nhận lấy, nhìn tờ giấy kia hình ảnh nho mơ hồ, khóe miệng toét ra thành đóa hoa.

      Lam Thiên Tình đem đầu đến gần, trong lúc vô tình ngước mắt nhìn cái chớp mắt lại nhìn thấy mặt là nụ cười xuất phát từ nội tâm và phòng bị chút nào khiến trong lòng mảnh mềm mại.

      nhất định rất muốn đứa này .

      Nhưng lại nghĩ, tuyệt nghĩ.

      Cuối cùng bác sĩ xem xong kê đống thuốc, cái gì vi-ta-min B11, dưỡng thai Bảo Lâm,… Kiều Âu đều rất nâng niu đặt vào chỗ ngồi ở sau xe. Sau khi lên xe, lập tức mở chai nước suối ra cho uống viên vi-ta-min B11.

      Lam Thiên Tình nhìn bây giờ vui mừng, nghĩ tới tìm cơ hội thích hợp với . còn nhớ lời của bác sĩ, nếu như muốn phá thai, phải làm trong vòng mười lăm ngày tới, nếu qua thời gian đó, thai nhi lớn hơn được.

      Trong lòng thầm tính toán, mười lăm ngày sau đó, vừa lúc là sau đợt diễn tập quân , chờ tham gia hết diễn tập, vừa lúc có thể làm giải phẫu rồi. Trong lòng vui vẻ, mặc dù Kiều Âu yên lòng , đứa bé này nhất định phải lưu lại, nhưng là trước khi vẫn hỏi được rất nhiều thông tin có liên quan đến chuyện thai nghén thông thường.

      nhớ những lời đó, mặt đụng ta biết hàng, trong lòng mưu ma chước quỷ tính toán đống lớn.

      Cúi người tới thắt dây an toàn cho , Kiều Âu hôn lên trán cái: ", ông xã dẫn em ăn, buổi chiều mở phiên tòa xử Tư Đằng rồi nên thể ở cạnh em. lâu rồi em về nhà, có muốn về nhà họ Đoàn chút , ông ngoại và bác của em lâu gặp em rồi"die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on

      Kiều Âu ngoài miệng như vậy nhưng trong lòng cũng là có chút tính toán.

      Nếu như để Đoàn Hề Trạch biết chuyện Lam Thiên Tình mang thai hôn lễ của với Lam Thiên Tình tất nhiên được tổ chức trong hai tháng rồi.

      Hơn nữa, tâm tư Kiều Âu kín đáo, dọc theo đường nhìn ánh mắt tiểu nha đầu đảo điên là biết nha đầu này có thể cất giấu tâm tư muốn có tiểu bảo bảo rồi.

      Chỉ cần người nhà họ Đoàn cũng biết mang thai, cùng lắm mắng trận, nhưng mà nhất định là rất vui lòng nhìn tiểu bảo bảo ra đờis.

      Dù sao bây giờ Nhà họ Đoàn, thiếu nhất chính là con cháu.

      Nếu như Kiều Âu nguyện ý cho Đoàn Hề Trạch biết nếu cái thai này là bé trai nguyện ý để cho mang họ Đoàn của mẹ, cho dù là Đoàn Hề Trạch đoạt khi trước mặt liền bắt đầu thu xếp chuyện hôn lễ thôi.

      Kiều Âu vẫn mỉm cười, vừa nghĩ tới về sau đám người theo đuổi Lam Thiên Tình nhìn thấy trong ngực ôm đứa , ha ha ha, hình ảnh kia khiến Kiều Âu rất hài lòng a. Đứa này tới rất đúng, ai bảo bà xã đáng như vậy, lớn đều mến thậm chí cả cậu lớn và cậu của cũng mê mệt .

      "Ha ha." Trong lòng nghĩ tới thấy quá đẹp, cho nên nhịn được bật cười. Lam Thiên Tình liếc cái:

      về nhà học Đoàn! Cậu mà biết tốt!”

      “Ha ha!”

      Kiều Ân cươi càng lớn rồi . Tiểu nha đầu muốn đấu trí với thi kém xa !

      “Được , nhà họ Đoàn, chúng ta chỗ khác ăn cơm”

      “Đùn rồi em cũng muốn đến dự phiên tòa xử qa buổi chiều đấy!Hai ngày này vẫn bận chuyện của bọn họ, buổi chìêu mở phiên tòa qa. cũng thể chỉ lo qa mà mặc kệ Tiểu Nha!”

      Dọc theo đường , Lam Thiên Tình liến thoắng ngừng, Kiều Ân đều hiểu tại sao lập tức biến thành nhảm rồi

      Suy nghĩ chút so với lúc trước mới vừa nhận nuôi , luôn mở đôi mắt trần đầy phòng bị, người rất an tĩnh ngồi nhìn phong cảnh ngoài cửa xe, có lúc dọc theo đường đều nghe thấy câu

      Khóe miệng khẽ nhếch, tâm tình Kiều Ân hôm nay ơhải là tốt bình thường

      Bên tai là vẫn oán niệm và bực tức, cũng khốngợngười khác làm phiền kiên nhẫn dụ dỗ, từ từ giải thích . Dù thế nao nữa lòng tran đầy niềm vui vẻ suy nghĩ đều là bà xã muốn sanh con rồi, vợ con lần này cũng chạy thoát

      Lam Thiên Tình đường, miệng cũng khát, thân thể cũng mệt nhọc, bất tri bất giác, khi Kiều Ân dừng lại mới phát , đem xe dừngở bãi đỗ xe ngầm Đoàn thị!

      Trong lòng Lam Thiên Tình hô to, ổn!

      Quay đầu hướng nhìn về phía Kiều Ân phải phát giận, nhưng thế nhưng lại ung dung cửi dây an toàn người ra, mặt cười như hoa đào gió xuân :”Em xem, cậu đến đón chúng ta”

      Sắc mặt Lam Thiên Tình tái , ghé mắt nhìn, đúng vậy, Đòan Hề Trạch cùng trợ lýđã đợi trước cửa thang máy rồi, hơn nữa nhìn thấy xe của bọn họ tới nên về phía này!

      “Kiều Âu khốn khiếp!”

      Giơ lên quả đấm chào hỏi người , Lam Thiên Tình đập có chút hung ác, nhưng là cái gì với thể trạng của Kiều Âu, hằng năm rèn luyện, người cứng rắn, cứ như vậy liều mạng đập òa, Kiều Âu còn chưa có cảm giác gì nhưng dần dần chính tay lại đỏ, đau

      Kiều Âu cũng tức buồn, vui vẻ giúp cởi dây an toàn, bên kia Đoàn Hề Trạch giúp mở cửa x era,”TÌnh Tình..cháu của ta, cậu chờ cháu lâu!”

      Lam Thiên Tình biết là, phụng bồi bên người là sói xám lớn có thâm niên phúc hắc, ngay từ lúc cầm kết quả siêu quay lại phòng bác sĩ làm việc, Kiều Âu hứng thud trung trùng gọi điện thoại cho Đoàn Hề Trạchrồi. Bây giờ Đoàn Hề Trạch biết chuyện mang thai

      Lần này,Lam Thiên Tình coi như là cưỡi hổ khó xuống rồi

      Nhìn Đoàn Hề Trạch bộ dáng khẩn trương, trong lòng mơ hồ hiểu ra cái gì, nghiêng đầu trợn mắt nhìn Kiều Âu cái

      Kiều Âu chỉ cười cười, sau đó xuống xe, tao nhã lễ phép hướng về phía Đoàn Hề Trạch :”Cậu!”

      “Ừm!” Đoàn Hề Trạch đáp tiếng, sau đó bắt Lam Thiên Tình ra ngoài, đóng cửa xe cho như thị vệ bảo vệ trung thành

      “Tình Tình, về nhà họ Đoàn ở , phòng của mẹ cháu cậu cho người dọn sạch , lần trước cháu ở đó, sau lại trở về bộ độ, ơhògn đó vẫn trống

      Vừa nhắc tới gianphòg mẹ, Lam Thiên Tình có chút chua xót nơi lỗ mũi,rất muốn quay về rồi sao!

      “TÌnh Tình bây giở cần nhất là nghỉ ngơi cùng dinh dưỡng, cháu sống ở trong bộ đội căn bản được, điều kiện bản thân cũng đủ!Cháu phải nghe lời cạu , dưỡng dưỡng thân thể tốt, lúc xế chiều cậu đến gặp ba Kiều Âu thương lượng chuyện hôn lễ. Cháu cũng hông càn quan tâm, câu nhất định làm chủ cho cháu trong chuyện nay”

      Lam Thiên Tình vưa nghe nhưng thấy vui

      nghiêng đầu ánh mắt sắt bén nhìn chằm chằm Kiều Âu

      Người đàn ông này quá gian xảo!

      Đoàn Hề Trạch cảm nhận được căng thẳng, nhìn hướng về phía Kiều Âu hỉ mũi trợn mắt, khói có chút nghi ngờ

      “Kiều Âu, lam sao ngươi chọc Tình Tình nhà ta mất hứng?”

      Kiều Âu cũng coinhư khôn khéo, lập tức ra vẻ vô tội,có chút uất ức :”Cậu, cháu rất muốn Tình Tình, còn nghĩ sớm có đứa bé như vậy”

      Mấy người cùng nhau vào thang máy, trong nháy mắt sắc mặt Đoàn Hề Trạch liền tối xuống, kéo tay Lam Thiên Tình tỉ mĩ dụ dỗ:”Tình Tình, bây giờ cháu 17 tuổi, lớn lớn, nhưng , khụ khụ, cũng coi là rất hỏ.Cháu xem hà họ Đoàn chúng ta tại chỉ có mình cháu, người ta trong nha đều còn mấy người, Kiều Âu cũng có em đấy. Đến Cung Ngọc Gia còn có cậu em khác mẹ, nhân khẩu thịnh vượng la chuyện tốt. Cháu phải biết, cậu cho ông ngoại biết chuyện cháu mang thai rồi, ông ngoại đầu tiên khinh ngạc nhưng là bây giờ cũng là rất vui mưng! Phân phó quản gia chuẩn bị thuốc bổ, còn đặc biệt mời hai bác sĩ hoa sản phụ giỏi nhất về nhà coi chừng cháu đấy”

      Lam Thiên Tình vừa nghe đau đầu nhức óc, đến ông ngoại cũng đềubiết?!

      có muốn gặp người hay rồi!

      “Cữu Cữu, cháu còn đâu, sau này vẫn còn có thể sanh”

      Cửa thang máy mở ra, Đoàn Hề Trạch ôm Lam Thiên Tình ra ngoài, với rất nhiều vấn đê nào là người phụ nữ bị sẩy thai ảnh hưởng đối với cơ thể, về sau có thể cũng sanh được con để hù dọa , cònnói giải phẫu nạo phá thai có thể còn có hậu di chứng , có các loại viêm nhiễm phụkhoa rôi dẫn đến ung thư…

      Kiều Âu mực yên tĩnh chuyện, Đoàn Hề Trạch những chuyện kia với Lam Thiên Tình, trong lòng hô to gừng càng già càng cay, bản lãnh Đoàn Hề Trạchlừa dối người lợi hại hơn nhiều, sửng sốt nhìn khuôn mặt nhắn của Lam Thiên Tình từ đỏ thành trắng, rồi từ trắng thành màu tro

      Cuối cùng, ở phògn làm việc của Đoàn Hề Trạch, thư ký đẩy tới xe đồ ăn vặt, tất cả đều là các loại Lam Thiên Tình thích, Lam Thiên Tình va vứi ăn xong bữa trưa cung Đoàn Hề Trạch, rôi đem tất cả thuốc mà bệnh viện cho đều giao cho Đoàn Hề Trạch, sau đó nhìn đồng hồ tay, muốn xem phiên tòa xr Tư Đằng rồi

      Đoàn Hề Trạch biết Kiều Âu có việc bận rộn, cũng nghe chuyện của Tư Đằng khiến phải vận dụng ít quan hệ , gật đầu cái, thả cho

      Lam Thiên Tình muốn xem cùng, lại có chút đỡ được hấp dẫn vềgian phòng của mẹ, có chút vô lực nhắm mắt lại

      Khi Kiều Âu chạy tới phiên tòa, còn có năm phút đồng hồ là phiên tòa bắt đầu, ngồi ở vị trí tham dự phiên tòa, lẳng lặng chờ đợi, Tư Đằng dãbị đưa ra, đứng ở ghế bị cáo

      Hôm nay, hóc mắt Tư Đằng ất đỏ

      Vi vậy địa điểm mở phiên tòa là bảo vệ quân đội, mà cũng phải là tòa án quân . Ma bình thường quân đội bảo vệ tiếp nhận xử lý án của Thượng tá cao cấp như vậy, có thể thấy được Kiều Âu dùng bao nhiêu công phu

      Phiên xử kéo dài hai giờ, luật sư biện hộ của Tư Đằng là người nổi tiếng nhất trong giới luật sư Hoa quốc.Rất nhiều thứ, cần Kiều Âu mở miệng , Tư Đằng chỉ cần nghe độc đủ loại cung khai, lền sớm biết mấy ngày nay câu chủ nhà mình có ngủ qua đêm ngon giấc

      Luật pháp quu định , cố ý tổn thương thân thể người khác chịu mức án phạt ba năm trở xuống tù có thời hạn, giam ngắn hạn hoặc là quản chế, Đánh người trọng thơpng bị từ ba năm đến mười năm trở xuống có thời hạn, đánh người tử vong hoặc là lấy thủ đọan đặc biết tàn nhẫn đánh người trọng thương tạo thnhà tan tật nghiêm trọng bị ít hấtmười năm tù có thời hạn, ở tu chung thân hoặc là tử hình

      Trong hồ sơ trường lúc ấy, Tư đằng dùng dao găm Thụy sĩ trực tiếp đánh lên tay chân đối phương, có thể nóiđó là hành động nhiêm trọng đánh trọng thương, nếu lên tòa án quân , đối với điều khỏan qui định trong án hình , chịu ít nhất mười năm có thời hạn hoặc tử hinh, cộng thêm tội thi hành pháp luật mà phạm pháp kết quả thể lương được

      Kiều Âu là người có tiếng tăm trong quân đội, nếu Kiêu Nhất Phàm mở miệng Tư Đằng bị xử tối đa cũnglà xử haiba năm

      Nhưng Kiều Âu cũng cho phép

      Cuối cung luật sư lên quan tòa kết luận thương tích của hai người kia. Thương thế cưnhiên thuộc về vết thương , có lãnh đạo bệnh viện Quân y ký tên

      Tư Đằnglúc ấy cũng bối rối

      Phải chứng thương như vậy nhất định là có người tay che trời rồi, nhưng mà pr phiên tòa tại quân pháp trước mặt, trừ phi Kiều Âu hoàn toàn cần tiền đồ của mình mới có thể lôi kéo tập thể rơi xuống nớpc, làm ra chứng thương như vậy

      Bê tai văng vẳng lời Kiều Âu từng , nếu như có ngày tánh mạng của hai người bọn họ xung đột với ich lợi tư Đằng đóan Kiều Âu làm sao? Lúc ấy tư đằng trả lời, nghĩ, hy sinh vì chủ tử đó thế nào cxung là chuyện tất lẽ dĩ ngẫu

      Nhưng Kiều Âu lại thẳng thắn cho biết, nếu quả ngày kia, Kiều Âu dùng hết toàn bộ hơi sức cxung cứu , bởi vì trong lòng Kiều Âu, hai chứ Tư Đằng này là huynh đệ

      Lúc ấy Tư Đằng chola Kiều Âuđang trấn an mình

      tại, Tư Đằng tin

      Lúc Lam Thiên Tình ở chung cưbị hành thích, Kiều Âu trở lại lâu dưới đem khẩu súng duy nhật ngươi giao cho Tư Đằng, mà chỉ chừa lại cho mình hai câu tiểu phi đao

      Hôm nay, nhìn này tình thế phiên xẽtử, càng cần thêm cái gì

      Vết thương với khung hình pháp thượng truy cứu bất kỳ trách nhiệm hình nào, cho nên kết quả của nó là TưĐằng vô tội được thả ngay phiên tòa

      Nhân viên pháp đình ra về, Kiều Âu mặt đối mặt cùng TưĐằng hơi có vẻ tùy tiện, cươu nhật tiếng:” Cậu chịu uất ức.Bây giừ sao nữa, chúng ta về nhà thôi”

      Lúc ấy Tư đằng lỗ mũi cảm thấy chua, nhìn gương mặt Kiều Âu mệt mỏi, trong mắt đầy tia máu, còn có màu xanh của hàng râu chưa cạo, hối hận tịa sao lúc ấy mình xúc động như vậy, cư nhiên nhìn ra là có người cố ý gài bẫy

      ra , hai ba năm tu có gì, hai ba năm mà tính là lâu”

      Kiều Âu nghiêng người kéo qua bờ vai của Tư Đằng, cùng sóng vảiai bớpc :”Ngu ngốc! Cậu phảingồi tù về sau Kiều Âu tôi còn làm gì đợpc ở kinh đô! Người nào biết cậu lag phụ tá thân cận của tôi!”

      “Ha ha” Tư Đằng cảm động,vậy mà sau khi lên xe, câu mở miệng đầu tiên là:”Tiểu Nhu như thế nào?”

      Kiều Âu thở dài:”Yên tâm , hai người đều có thể ra ngoài, đưng lo. Coi như cậu , tôi cũng muốn cứu ấy ra ngoai. Tình Tình mang thai, thể bị kích thích, coi như muốn ánh trăng trời tôi ccũng hái xuống, huống chi là Ngũ Họa Nhu”

      Tư Đằng yên tâm chắc ròi

      “Lúc nào phiêntoa mở xử ấy? Cũng là quân đội bảo vệ sao?”

      Kiều Âu lắc đầu cái:” ấy nhất định phải lên phiên tòa án quân , dù sao cxung án mạng.Người đãchết, tôi có biện pháp biến thành sống.Chỉ có thể chờ tòa án quấnự xét xử”

      xong Kiều Âu ánh mắt mơ hồ lóe lên:”Co thể, kết quả xấu nhất là ấy phải chịu uất ức, bị tạm giam từ hai đến sáu tháng”

      ở Hoa quốc, tội cưỡng gian vẫn bị xử nặng nhât, Ngũ Họa Nhu bởi vì ngăn cản gnười khác xâm phậm mà phòng vệ bản năng, nhưng lại quá tay, bởi vì ấy có quân tịch, bản thân có võ công, mà những người dân công kia lại biết, luật sư , ở cuỗ ẩu đả này, Ngũ Họa Nhu có lợi thế mạnh hơn, vì vậy, có chút ohiền toái, luật sư cố hết sức, nhưng có khả năng để bían tư hai đến sáu tháng

      du sao đó la cái mạng

      Tư Đăng vừa nghe , trong lòng bỏ được rồi. Nhưng ánh mắt của Kiều Âu, cũng hiểu, Kiều Âu cố hết sức rồi
      Last edited by a moderator: 20/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :