1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện 28:

      Editor: Puck

      chiêu này hoàn toàn uy hiếp được cậu ta! Lãnh Dực hận thôi, ánh mắt Lãnh Ngạn vẫn còn ngó vào trong, hình như tìm ra được manh mối chịu bỏ qua.

      Lãnh Dực tức giận trừng em trai, “Nhìn cái gì vậy? Bên trong có ai!”

      có ai? Chẳng lẽ tối hôm qua Phỉ Nhi qua đêm ở đây? thể nào! Phải nhìn chút, Duy Nhất vẫn còn chờ báo tin chiến thắng! Nhưng mà, Lãnh Dực chặn ở cửa...

      cả! Đó phải là áo khoác của Phỉ Nhi sao?” chỉ chỉ vào trong.

      Lãnh Dực hoảng hốt, chẳng lẽ Phỉ Nhi mặc áo khoác? Vội vàng xoay người lại nhìn, Lãnh Ngạn thừa dịp này nhanh chóng vào phòng, lại bị lừa!

      “Này, đừng loạn!” Nhìn Lãnh Ngạn tới lui trong phòng, bất kỳ xó xỉnh nào cũng chịu bỏ qua, thầm khẩn trương, ngàn vạn lần đừng để cho cậu ta thấy cái gì, nếu Phỉ Nhi làm người như thế nào?

      lo lắng nhất chính là chứng cứ lưu lại giường, hối hận sao lại thu dọn! có nên đứng bên giường ngăn cản Lãnh Ngạn ? được, như vậy phải giấu đầu lòi đuôi sao? Lãnh Ngạn như tinh quỷ quái, nhất định đoán được, nhưng mà, nếu ngăn cản, vậy...

      nghĩ như vậy, Lãnh Ngạn cười xấu xa nhìn , “Phòng này hơi lớn như vậy, chung quanh có, em đoán, nhất định núp ở trong chăn!”

      Tiếng vừa dứt, chỉ bước xông tới, Lãnh Dực thấy thế khẩn trương, “Này,d đừng lộn xộn!”

      ...

      Tất cả đều quá muộn! Lãnh Ngạn vén chăn lên, chiến trường hỗn độn tuyên bố kết quả chiến thắng huy hoàng của ...

      Lãnh Ngạn hả hê nhìn trai mình cười, “ cả, đừng với em, có dì cả!”

      “Chú cút ra ngoài cho !” Lửa giận của Lãnh Dực chân chính do em trai mình gây ra.

      Lãnh Ngạn dám giỡn nữa, nghiêm nghị khuyên trai mình: “ cả! Đừng nóng giận! Chuyện tình cảm này, người đứng xem sáng suốt, người trong cuộc mơ hồ. Nếu như giữa và Phỉ Nhi có chút gì, em làm chuyện hoang đường như vậy sao? Em chỉ cho hai người thêm chất xúc tác mà thôi. cả, độc quá lâu, em đành lòng.”

      Nỗi lòng Lãnh Dực bị xúc động, giọng thoáng dịu , “Tiểu Ngạn! Chú có nghĩ tới Phỉ Nhi chút nào ? ra Phỉ Nhi là người đáng thương, thích chú từ , thích nhiều năm như vậy mà có kết quả, còn ngày ngày nhìn chú và Duy Nhất ngọt ngào, cảm giác này rất khó chịu! Kết quả, đến hôm nay, lại biết được đối tượng mình thích là sai lầm, nỗi băn khoăn trong lòng đó, sao chú có thể trải nghiệm? Mà bây giờ chú lại chơi chiêu này! Chú Phỉ Nhi làm thế nào? Bởi vì giữ được trinh tiết nên gả cho ? Hôn nhân có tình cảm sao có thể kéo dài? Nếu như gả cho , vậy lần này là tổn thương như thế nào với ấy? Mỗi đều rất coi trọng lần đầu tiên của mình, nhất định hy vọng lưu lại cho người mình !”

      Lãnh Ngạn huýt sáo, “ cả, nghe , tự nghe ! Đầy miệng đều là Phỉ Nhi Phỉ Nhi, vì ấy mà nghĩ cẩn thận chu toàn như vậy, còn có cảm giác với ấy?”

      ... Chỉ từ lòng trách nhiệm của người đàn ông!” Lúc lời này, trong lòng hơi rối loạn, cũng biết vì sao.

      biết rằng, lúc này Phỉ Nhi đứng ngoài cửa sổ, sau khi trở về phòng tắm rửa, làm thế nào cũng ngủ được, tới chỗ định thăm dò chút động tĩnh, những lời này vừa vào tai, trong lòng tự dưng dâng lên mất mát và thất vọng.

      Nhưng mà, tại sao lại như vậy? vốn muốn chịu trách nhiệm? Càng muốn mình, nhưng mà, nghe những lời này, sao lại cảm thấy khổ sở đây?

      Thôi, vẫn kiên trì ý nguyện ban đầu , coi như tất cả chưa từng xảy ra, quả cần người ta chịu trách nhiệm, nhất là trách nhiệm mang theo tình cảm!

      Ánh mặt trời biển dần nóng bỏng, mà lòng lại lạnh lẽo, chán nản xoay người, lui ...

      Mà cuộc đối thoại trong khoang thuyền của Lãnh Dực vẫn tiếp tục, chỉ có điều Phỉ Nhi nghe được.

      “Trách nhiệm? cả! muốn phụ trách cưới ấy! ra lúc vừa lên thuyền em quan sát hai người, thường uống rượu chuyện phiếm với nhau cũng là trách nhiệm sao? Phỉ Nhi mất tích, còn gấp gáp hơn Cầu Chí Dương, đây là trách nhiệm sao? cả! là hoàng tử ếch của Phỉ Nhi, cái này xác định từ nhiều năm trước, đừng chạy! Lúc chân chính người, ấy ghét bỏ có khiếm khuyết hay , em và Duy Nhất phải là minh chứng tốt nhất sao? Em ràng phải chết, Duy Nhất còn thiên sơn vạn thủy * tìm được em, kéo em từ con đường chết chóc về! cả, nhìn chúng em, có lòng tin với mình!”

      (*) thiên sơn vạn thủy: Nghìn núi muôn sông. Ví đường nhiều, rất xa xôi, lắm hiểm trở.

      Lần này Lãnh Dực trầm mặc hồi lâu, mới : “Tiểu Ngạn, phải có dũng khí, chỉ có điều, biết đời có bao nhiêu có dũng khí như Duy Nhất.”

      “Nam nữ sâu đậm trong thiên hạ, đều có chuyện xưa giống nhau, nhưng mà có điểm giống nhau, , có thể vượt qua tất cả chướng ngại! Em và Duy Nhất như thế, Tiêu và Tư Lam cũng như thế, , có thể vượt qua sống chết.”

      tới đây, Lãnh Ngạn phát nét mặt của Lãnh Dực càng thêm nặng nề, quyết định làm khí tích cực, “ cả, mặc dù ... Bất tiện, nhưng mà, cũng ảnh hưởng tới hành động, phải sao? Nhìn chiến trường này, cũng biết trình độ kịch liệt tối hôm qua!” Ánh mắt xấu xa liếc mấy cái lên giường, nụ cười quỷ dị lại lóe lên trong mắt.

      Lửa giận của Lãnh Dực lại bị câu lên, tay chỉ ra ngoài cửa, chữ, “Cút!”

      Lãnh Ngạn cảm thấy lời nên rồi, đến lúc trở về báo cáo lại cho Duy Nhất, quyết định lưu lại làm người ta ghét nữa, vừa chạy vừa , “ cả! Suy nghĩ kỹ! Tin tưởng phải là người chịu trách nhiệm!”

      “Còn mau cút !” Lãnh Dực gào to lần nữa.

      Lãnh Ngạn chạy như bay ra ngoài cửa, lại thò đầu vào, “ cả, phụ trách! Phụ trách!”

      Mắt thấy Lãnh Dực cầm gạt tàn bàn định đập tới, co cẳng chạy. Bây giờ chạy, còn đợi đến khi nào...

      Lãnh Ngạn vừa , trong phòng lại rơi vào yên lặng, nên làm gì? Phỉ Nhi, Phỉ Nhi, trong đầu quanh quẩn cái tên này. Nhắc đến cũng kỳ quái, khi bản thân bỏ rơi người, cảm thấy được người ta tốt, nhưng khi để ý đến người ta, bắt đầu để tâm, hoặc bắt đầu có ý tưởng thuần khiết, cái nhăn mặt nụ cười bị xem ngày trước lại dần dần trở nên có ý tứ rồi...

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện 29:

      Editor: Puck

      Bữa ăn sáng hôm nay, khí hơi khác thường.

      đến, Lãnh Dực hô ngàn tiếng, gọi vạn tiếng mới ra ngoài, sau khi ra ngoài lại lề mề trước bàn ăn lúc lâu, sau đó Phỉ Nhi ngồi xuống bên cạnh.

      Phỉ Nhi càng kỳ quái, lại lập tức đỏ bừng cả mặt, nhìn thấy bên cạnh Duy Nhất còn có chỗ ngồi, đứng lên chuẩn bị xông tới, Lãnh Ngạn đột nhiên ôm Đóa Nhi đến, đặt Đóa Nhi ở bên cạnh Duy Nhất, còn sờ sờ tóc con bé, “Ngoan ngoãn! Ngồi cùng mẹ nuôi lúc! Để mẹ nuôi mang em trai!”

      Bước chân bước ra của Phỉ Nhi thu lại, ngồi xuống cúi đầu đâm sandwich trong đĩa.

      Mọi người chân tướng, hai mặt nhìn nhau, mấy người này, sau đêm, là thế nào?

      “Khụ khụ!” Rusa nhìn sao cũng hiểu hắng giọng cái, bắt đầu tuyên bố, “Chào buổi sáng mọi người, Rusa rất cám ơn các bạn chăn sóc Rusa, du thuyền đường về quê Rusa, lần này trở về, dối gạt mọi người, Rusa có vấn đề rất lớn cần mọi người giúp tay, biết mọi người có bằng lòng ?”

      Rusa xong rồi liếc mắt nhìn Doãn Tử Nhiên, đoạn văn này, dùng tiếng Trung , quấn lấy Địch Khắc học hồi lâu, tối hôm qua mất đêm, mới phạm sai lầm.

      Hết cách rồi, ai bảo tảng đá Doãn Tử Nhiên kia giả vờ hiểu tiếng . chịu vào khuôn khổ, vậy chỉ có chịu thiệt chút, học tiếng Trung rồi...

      “Khó khăn gì? Cứ đừng ngại!” Doãn Tiêu Trác nghiễm nhiên coi Rusa thành người trong nhà, hơn nữa còn chủ trương gắng sức thực thay đổi lộ trình, đưa Rusa trở về châu Mỹ, rồi mới từ châu Mỹ châu Âu, phần săn sóc này, chỉ vì tìm kết quả cho Doãn Tử Nhiên, thằng này, lại hề cảm kích.

      Rusa hơi xấu hổ, ấp a ấp úng , “Là như vậy. Nhà chúng tôi ở châu Mỹ là thôn trang cổ xưa, mọi người chắc biết, nơi đó rất đẹp, chỉ có điều, sinh hoạt tập quán theo chế độ mẫu hệ. Tôi là con duy nhất của tộc trưởng, lần này phải trở về thừa kế vị trí tộc trưởng, nhưng tôi muốn, phải tôi quê hương mình, tôi rất thích công việc cảnh sát của tôi, tôi muốn bỏ qua, nhưng lại muốn để cho mẹ đau lòng, cho nên, biết nên làm sao bây giờ...”

      “Cái này coi như khó làm, chẳng lẽ tính toán để cho người phụ nữ trong số chúng tôi thay thế vị trí tộc trưởng của ? Việc này dường như tốt lắm đâu?” Doãn Tiêu Trác khẽ trầm tư.

      “Làm tộc trưởng? Cái này chơi tốt!” Duy Nhất chợt chen miệng, “Nghe phụ nữ chế độ mẫu hệ có rất nhiều chồng, sao?”

      “Hả? Cái này...” Rusa rất kinh ngạc, cố gắng dùng tiếng Trung có hạn của giải thích, “Ví dụ như tôi, cha ruột chỉ có , nhưng mà tôi phải gọi những người chồng khác của mẹ là cha...”

      sao?” Duy Nhất cảm thấy rất hứng thú, “Vậy có phải tất cả các ông xã đều phải tận trung với vợ, thể tìm phụ nữ khác ?”

      Rusa nhìn Duy Nhất, mặt mê man khẽ gật đầu.

      “Nhiễm Duy Nhất!” Người nào đó bên cạnh mây đen cuồn cuộn đầy mặt, Duy Nhất lại hồn nhiên phát , phất phất tay, “Này, đừng quấy rầy! Em hỏi cẩn thận chút! Cứ việc chơi! Rusa, đàn ông trong tộc các trưởng thành đẹp trai ?”

      “Cái gì?” Rusa có thể nghe hiểu chút tiếng Trung, nhưng tin chắc vấn đề Duy Nhất hỏi, ràng, những người khác đều có thể cảm nhận áp lực mây đen dồn nén, toàn bộ bắt đầu ngừng cười, dồn sức ăn điểm tâm.

      Duy Nhất còn chưa phát , đến hứng thú dạt dào, vẫn thảo luận với Tư Lam, “Tư Lam, chi xem có phải tìm được thăng bằng trong lòng ? Rốt cuộc còn có chỗ khiến phụ nữ hãnh diện rồi! Ông xã tận trung với bà xã! Còn có thể gả, đúng, là cưới nhiều ông xã, hạnh phúc!”

      “Ừ!” Tư Lam dám nhiều, tròng mắt vòng tới vòng lui giữa Doãn Tiêu Trác và Lãnh Ngạn, muốn đốt bao thuốc nổ...

      “Tư Lam! làm tộc trưởng ở đó có nhiều uy phong ? Nam sủng thành đoàn, ủng hộ rầm rộ, wow, cảm giác giống như Võ Tắc Thiên sai lắm...” Duy Nhất ngậm đũa tiến vào trạng thái như vào cõi thần tiên.

      “Cho nên? Có phải em cũng muốn thí nghiệm, uy phong lần?” giọng lạnh buốt vang lên bên tai.

      “Cái này sao, biết nhà Rusa có thể đồng ý người ở bên ngoài tộc đảm nhận chức tộc trưởng ! Rusa, có thể ?” Cặp mắt to sáng ngời của vụt sáng, tràn ngập chờ mong.

      “Cái này...” Rusa liều mạng nháy mắt với , ám hiệu có tín hiệu nguy hiểm.

      “Haizzz! tiếc nuối...” Hai tay Duy Nhất chống cằm, đè bàn, rơi vào mơ mộng.

      “Rầm”, ghế bên cạnh đổ xuống, thức tỉnh từ trong giấc mộng, mặt Lãnh Ngạn đen sì chẳng khác nào đáy nồi.

      “Nhiễm Duy Nhất, em vào với !” nhóc lừa đảo, cánh cứng cáp rồi? Muốn bay? có cửa đâu! Xem ra lâu chưa dạy dỗ !

      Rốt cuộc đánh hơi được nguy hiểm, bưng ly sữa lên, ha ha cười ngây ngô, “Cái này... Em còn chưa ăn bữa sáng, em đói... A -”

      thét lên tiếng, Lãnh Ngạn vác lên.

      “Cứu mạng với!” Khổ sở vươn tay nhờ mọi người giúp đỡ, mọi người trừ dùng ánh mắt đồng tình nhìn bọn họ rời , còn có thể làm thế nào?

      “Rầm”, Lãnh Ngạn tung cước, cửa nặng nề đóng lại.

      Cảnh này rất quen thuộc, lúc ban đầu khi bọn họ quen biết, Lãnh Ngạn vốn ném lên giường như vậy, nhưng bây giờ có cục cưng, ném nữa chứ?

      Quả nhiên, nhàng, nhàng đặt lên giường, thân thể đè lại gần, “Bảo bối, em học xấu?”

      Duy Nhất tỏ vẻ vô tội, “Nào có? Có sao?”

      “Có! Nơi này!” chỉ chỉ vào vị trí trái tim, “Chỗ này của em chỉ có thể có mình !”

      Duy Nhất cố ý chớp mắt to, “Chỗ này vốn chỉ có mình ! Chỉ làm chút mộng ban ngày, muốn mấy nam sủng thôi...”

      “Câm miệng!” Lãnh Ngạn tức giận phun lửa lên mặt , “Mặc kệ là ban ngày hay buổi tối, trong mộng hay ngoài mộng, lòng của em cũng như thân thể của em chỉ có thể là của !”

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện 30:

      Editor: Puck

      “Độc tài như vậy hả?” Lần nữa giả bộ đáng thương.

      phải độc tài! Là trung thành! Bảo bối, em là nữ vương của , nam sủng của em chỉ có thể là mình !” Lãnh Ngạn thay đổi giọng quyến rũ.

      Duy Nhất cách nào chống lại được giọng của , nữ vương à? Sử dụng cách của , từ này dễ nghe, xương cốt trong giọng của cũng mềm nhũn rồi.

      “Có ? Vậy... Nam sủng của em, bụng em rất đói, lấy đồ ăn cho em!”

      “Tuân lệnh! Nữ vương của !” đứng dậy rời .

      Duy Nhất nhìn bóng lưng của thầm hả hê, gào! còn chưa ngốc đến mức muốn cố ý nhổ lông thân con cọp, chỉ có điều, phụ nữ thông minh thể quá láu lỉnh, quá láu lỉnh biến thành ba lòng rồi, để ở đâu cũng yên tâm, đàn ông coi bạn là nghiêm trọng, tùy lúc cho ấy chút ý thức nguy cơ, có thể hưởng thụ đối đãi của nữ hoàng, ừ, nam sủng, tên này rất có ý tứ...

      Lãnh Ngạn nhanh chóng bưng bữa sáng, cẩn thận cho uống sữa tươi, tiện thể phát huy giọng quyến rũ của mình, “Bảo bối, nam sủng đây có đạt tiêu chuẩn ?”

      “Ừhm!” vội vàng nuốt sữa đầy miệng xuống.

      “Vậy... Từ nay về sau cho phép nhìn nhiều người đàn ông khác, cho phép chuyện với đàn ông xa lạ!” lại gần bên tai , tiện thể liếm vành tai .

      “Ừmh...” khẽ run rẩy, sớm phân đông tây nam bắc.

      “Bảo bối, khí buổi sáng tốt như vậy, chúng ta vận động chút nhé? rất nhàng, chạm tới cục cưng!” nhiều lần đề cập tới cầu này, đều bị từ chối, lấy lý do cục cưng quá .”

      “Cái này...” Giọng mơ hồ rồi.

      “Bảo bối... Nữ vương bệ hạ, để cho em hài lòng...”

      Ôm lấy thân thể mềm mại trong ngực, cũng mỉm cười, nam sủng? Nữ vương? Danh từ mới rất có ý tứ, chỉ cần ngoan ngoãn, cũng ngại mang danh hiệu này! Định bay ra khỏi lòng bàn tay của ? Đừng quên ai mới là Như Lai! Đầu heo , nhất định thuần thục để cho em vào khuôn khổ!

      (Lời tác giả: OMG, hai vợ chồng son đấu trí đấu dũng, rốt cuộc ai mới là người thắng?)


      Mà lúc này trong phòng ăn, mọi người vẫn còn tiếp tục thảo luận vấn đề khó khăn của Rusa.

      “Rusa, rốt cuộc muốn chúng tôi giúp như thế nào? ràng, sao chúng tôi hiểu?” Doãn Tiêu Trác rất nóng lòng.

      Sắc mặt Rusa ửng hồng, ánh mắt quét qua vòng mặt mỗi người, “Là như vậy, tôi là thánh nữ trong tộc, khi thừa kế chức vị tộc trưởng phải là xử nữ...”

      Chỗ này dùng tiếng , Doãn Tiêu Trác lập tức tiếp lời, “Nếu phải? Có phải thể thừa kế ?”

      “Phải... Đúng vậy!” Rusa bình thường có vẻ cay cú lớn mật, lúc này ngược lại hoàn toàn là vẻ , mắt lại ngừng nghiêng nhìn Doãn Tử Nhiên.

      Doãn Tiêu Trác hiểu ngầm trong lòng, cười như trộm, “Tử Nhiên, chuyện này chỉ có chú có thể giúp...”

      “Xin lỗi, tôi nghe hiểu!” Doãn Tử Nhiên nghiêm mặt.

      “Nhóc thúi! Ở nước Mỹ đọc sách lâu như vậy, tới hiểu tiếng ? Chú lừa ai đó?” Doãn Tiêu Trác tức giận trong lòng, nhóc này giả làm núi băng từ khi nào? Lúc đầu nhìn thích Duy Nhất lại khí thế ngất trời.

      nghe hiểu? Vậy giúp ta!” Doãn Tử Nhiên lạnh lùng phản bác, rất có thế đóng giả núi băng.

      “Chú...” liếc nhìn Tư Lam, thằng nhóc chết tiệt này, lại muốn giúp Rusa phá thân, bị Tư Lam nghe hiểu, đập chết mới lạ.

      “Trong lòng muốn!” Doãn Tử Nhiên ném chén trong tay, rồi chạy lấy người.

      “Đợi chút!” Rusa cảm thấy uất ức, tràn ngập nhiệt tình lại đổi lấy lạnh lùng như vậy, thế nào cũng đạt đến nhành hoa, người theo đuổi ít, nhưng lại có ý với khối đá Doãn Tử Nhiên này, hơn nữa, cũng phải người dễ dàng buông tha!

      ra cũng nhất định phải như vậy! Chỉ cần có giấy đăng ký kết hôn là được! Coi như tôi mướn về làm chú rể , công chứng kết hôn, chờ qua cửa ải này, chúng ta ly hôn. Chỉ cần mẹ thấy tôi kết hôn, cũng ép tôi nữa, cũng kiểm tra xem tôi còn là xử nữ .”

      Đầu óc Doãn Tiêu Trác xoay chuyển cực nhanh, ý nghĩ này tệ, rất phổ biến chơi quá hóa , Lãnh Ngạn và Duy Nhất phải là ví dụ tốt nhất sao? Nghe tiểu thuyết bây giờ cũng rất lưu hành việc này...

      “Haizzz! Việc này thành vấn đề!” Nhanh chóng đồng ý thay Doãn Tử Nhiên, “Tử Nhiên, nếu chú giúp người ta được? Dù thế nào, ấy từng cứu Phỉ Nhi, chúng ta có ân phải báo.”

      Doãn Tử Nhiên xoay người, “Nhưng vì sao lại là tôi? Mấy người muốn có ân phải báo báo !”

      “Chú cho rằng tụi có thể kết hôn lần nữa sao?” rất kiêu ngạo khoác vai Tư Lam, biểu thân phận của là danh hoa có chủ.

      phải còn Lãnh Dực độc thân sao? Còn có Cầu Chí Dương! Người được cứu chính là em ấy, ấy nên là hơn!”

      Lời này vừa ra, Lãnh Dực và Phỉ Nhi đồng thời phun cháo trong miệng ra ngoài.

      Doãn Tử Nhiên lườm bọn họ cái, “Kích động như thế làm gì? là!” xong để lại cho Rusa bóng lưng lạnh lùng, rồi chơi biến mất.

      Rusa dậm chân, quả vô cùng xấu hổ, khối đá này, trước mặt mọi người lại nể mặt , cũng quá bất chấp ga lăng rồi! Thua thiệt còn cố ý chọn lúc có tất cả mọi người, cho rằng, chỉ cần là quý ông hơi đúng mực, cũng để cho khó chịu trước mặt mọi người, khối đá cứng này, quá đáng ghét !

      Doãn Tiêu Trác khẽ mỉm cười, an ủi , “Rusa, việc cấp bách, tụi giúp em! Chỉ có điều...” dừng lại chút, mục tiêu chuyển sang Lãnh Dực và Phỉ Nhi, “Tôi hai người, lại xảy ra chuyện gì đây?”

      “Ăn bữa sáng của , lắm mồm!” Lãnh Dực và Phỉ Nhi trăm miệng lời.

      “Ơ, tâm hữu linh tê nhất điểm thông à?” Nếu như đoán sai, hai người này nhất định có vấn đề.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện 31:

      Editor: Puck

      Khoảng chừng tháng sau, du thuyền thuận lợi tới Nam Mỹ, bỏ thuyền ngồi xe, bọn họ qua vài chặng đường, tới thành phố X - chỗ ở của bộ lạc Rusa.

      Xe của bọn họ lái thẳng vào đại sứ quán, theo Rusa từng , người bên ngoài muốn tiến vào bộ lạc của bọn họ cần thủ tục đặc biệt.

      Nhân viên làm việc lấy ra xấp tài liệu, phát cho mỗi người bản, cầu bọn họ ký tên, Doãn Tử Nhiên tiếp nhận và xem xét, tất cả đó đều là chữ viết mà bọn họ biết.

      “Phía này gì?” cũng dám tùy tiện ký tên.

      Sau khi Địch Khắc và nhân viên , cười giải thích cho bọn họ, “Bộ lạc ở rừng rậm nguyên thủy, có thể gặp các loại mãnh thú, có lẽ cũng khó mà tránh khỏi tình hình bệnh dịch, cho nên muốn vào, trước tiên phải ký hiệp nghị, an toàn tự chịu, bất kỳ hậu quả gì đều liên quan đến chính phủ địa phương.”

      “Như vậy sao!” Doãn Tiêu Trác hơi trầm ngâm, “ sao, tự chịu tự chịu, tôi ký trước!”

      khi có người dẫn đầu, những người khác cũng rối rít ký theo, cuối cùng đến lượt Doãn Tử Nhiên, mọi người gần như dùng ánh mắt khinh bỉ, Doãn Tiêu Trác càng thêm khiêu khích công khai, “Này, phải chú hèn nhát chứ? Phụ nữ đều sợ? Chú còn sợ?”

      “Đúng vậy!” Mọi người rối rít tán thành.

      Doãn Tử Nhiên bất đắc dĩ, cũng đành phải ký, ký , chỉ cần phải ép kết hôn với Rusa, ký.

      Sau khi ký hiệp nghị xong, mọi người lại chụp hình, dán lên hiệp nghị, thủ tục mới tính là xong, hiệp nghị chia ra làm hai bản, sứ quán và bọn họ mỗi bên bản.

      Sau khi ra khỏi sứ quán, Doãn Tử Nhiên mới mở hiệp nghị của mình ra xem, kết quả tròng mắt suýt nữa rớt ra, sao hiệp nghị của lại dán hình và Rusa?

      “Này! Hiệp nghị của mấy người có nhiêu tấm hình, lấy ra xem chút!” gào về phía Doãn Tiêu Trác.

      Doãn Tiêu Trác thôi cười, móc hiệp nghị của mình ra, “Cho chú!”

      Doãn Tử Nhiên nhận lấy và xem xét, lập tức có dự cảm xấu, nhìn kỹ lại lần, dường như chữ trong hiệp nghị của và Doãn Tiêu Trác giống nhau, mặc dù biết chữ địa phương, nhưng vẫn nhìn điểm này.

      đưa hai hiệp nghị cho tài xế người địa phương nhìn, “Xin hỏi, hai phần tài liệu này có gì khác nhau?”

      Nơi đây tiếng và tiếng bộ tộc đều là ngôn ngữ chính phủ, cho nên tài xế có thể nghe hiểu tiếng của Doãn Tử Nhiên.

      Doãn Tiêu Trác hừ tiếng, “ phải hiểu tiếng sao?”

      Doãn Tử Nhiên trừng mắt liếc trai, “Doãn Tiêu Trác, trực giác cho em biết, mấy người chơi em, nếu như bị em phát , đừng trách em nhận người này!”

      Có nghiêm trọng như vậy sao? Doãn Tiêu Trác chép miệng, tạm thời đốt bao thuốc nổ….

      Tài xế nhìn hai phần tài liệu, giải thích, “ bản là hiệp nghị trách nhiệm an toàn, bản là đăng ký kết hôn.”

      Đăng ký kết hôn? Quả nhiên! “Dừng xe!” gào to.

      Tài xế bị làm giật mình, vội vàng khẩn cấp thắng xe.

      “Chú định làm gì?” Doãn Tiêu Trác kéo Doãn Tử Nhiên định xuống xe lại.

      “Đây ràng là lừa gạt cưới! Em muốn tìm ta tính sổ!” Doãn Tử Nhiên quơ hiệp nghị trong tay, hết sức kích động.

      “Đừng , chủ ý do đưa ra, muốn tìm tìm !”Giọng Doãn Tiêu Trác bình tĩnh giống như đổ lên đầu Doãn Tử Nhiên chậu nước lạnh.

      căm hận muốn xé bỏ hiệp nghị, lại bị giọng tỉnh táo của Doãn Tiêu Trác ngăn lại, “Chú xé bỏ phía có tác dụng ? Chỗ Rusa đó, còn có chỗ đại sứ quán.”

      “Doãn Tiêu Trác, từ nay tình em của chúng ta đứt!” Doãn Tử Nhiên gằn từng câu từng chữ, cắn răng nghiến lợi.

      Doãn Tiêu Trác lại cười ha ha, “ có việc gì, đứt , chỉ cần chú và Rusa đứt là được.”

      Doãn Tử Nhiên hừ lạnh, định xuống xe lập tức ly hôn với Rusa.

      Doãn Tiêu Trác nhìn thấu tâm tư em trai, “Đừng nghĩ lập tức ly hôn, pháp luật địa phương có quy định, vợ chồng mới cưới trong vòng hai năm cho phép ly hôn.” cười hả hê, đây chính là nguyên nhân vì sao phải đến đây mới lừa gạt Doãn Tử Nhiên vào bẫy kết hôn.

      Lại , quá hy vọng Rusa làm con dâu nhà họ Doãn, để ý tới cảm nhận của Doãn Tử Nhiên, theo tốc độ tìm phụ nữ kết hôn của Doãn Tử Nhiên, đoán chừng đến sáu mươi tuổi cũng thể trông cậy vào, thời điểm đặc biệt, cũng dùng thủ đoạn đặc biệt.

      Doãn Tử Nhiên nén giận trong lòng, ho khan kịch liệt.

      “Bình tĩnh đừng nóng!” Doãn Tiêu Trác đưa cho em trai bình nước, tỏ vẻ ta là lão đại.

      Doãn Tử Nhiên uống vào mấy ngụm nước, nét mặt “I phục you” tỏ vẻ bất lực cỡ nào, Thượng đế Phật Quan thế , cho biết nên làm cái gì?

      Thôi! hạ quyết tâm nhượng bộ lần nữa, kết hôn kết hôn, chỉ cần động vào , xem như làm việc thiện ! Quăng hiệp nghị, dựa vào ghế, ngủ giấc.

      Xe chạy đường nông thôn ngày, cho tới tối đêm tiến vào hang núi, hồ nước đỏ rực xuất ngay trước mắt, phản chiếu trời chiều, sóng gợn lăn tăn, ánh sáng giao thoa, trời nước màu, nhìn dãy núi trùng điệp, đất đỏ phì nhiêu, ruộng đồng nối nhau, kêu bò về chiều, bức hoạ thần tiên thịnh vượng!

      “Đẹp quá!” Duy Nhất và Tư Lam nhảy xuống tán thưởng đầu tiên.

      “Đúng vậy! Quê nhà chúng ta hoàn toàn là thánh địa ô nhiễm, là nơi đẹp nhất toàn thế giới!” Rusa kiêu ngạo mà ca ngợi quê hương mình, ánh mắt lại tha thiết nhìn Doãn Tử Nhiên.

      Doãn Tử Nhiên biết có người nhìn mình, nhưng giả bộ biết, trong lòng lại thể thừa nhận, nơi này quả đẹp sao tả xiết! Mang theo mùi thơm của bùn đất đập vào mặt, khỏi hít hơi sâu.

      Rusa nhìn phản ứng của vào trong mắt, thầm vui mừng.

      “Xin mời theo tôi!” Rusa mang theo bọn họ xuyên qua chỗ đất đỏ đan xen, về phía nhà của – toà nhà chính của Tộc trưởng.

      Mẹ Rusa họ Herga, Rusa theo họ bà, tên đầy đủ là Ruas Herga.

      Duy Nhất vẫn ao ước với điều này thôi, thầm bóp tay Lãnh Ngạn, “Ông xã, xem cục cưng nhà người ta theo họ mẹ, cục cưng của chúng ta cũng phải theo họ mẹ!”
      Last edited by a moderator: 3/12/16

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Ngoại truyện 32:

      Editor: Puck

      Vấn đề này có thể hơi buồn bực, đàn ông đều ích kỷ! Lãnh Ngạn dĩ nhiên hy vọng nhà họ Lãnh sớm có người thừa kế, nhưng thể , thể đắc tội nữ vương của , khẽ mỉm cười, “Nhưng mà, bảo bối, vậy rốt cuộc là họ Doãn hay họ Nhiễm đây?”

      Duy Nhất nghiêng đầu nghĩ, “Phải ha, vấn đề này khó quyết định.”

      “Cho nên, vẫn là họ Lãnh tốt nhất, cần động não!” thầm hài lòng, dụ dỗ bà xã, càng ngày càng muốn gì được nấy.

      Duy Nhất híp mắt nhìn , “Sao cảm giác cười rất quỷ?”

      “Có sao?” lộ ra hai hàm răng trắng nở nụ cười tự cho là rực rỡ nhất.

      “Quản có hay , em muốn là được! Đứa bé đầu tiên họ Nhiễm, phải gọi Nhiễm Nhiễm gì đó sao? Rất tốt, đứa bé thứ hai họ Doãn!”

      Lãnh Ngạn ngẩn ngơ, “Cái gì? Bà xã, thể thưởng cho ?”

      “Chờ đứa thứ ba !”

      Lãnh Ngạn bắt đầu hoài nghi, mang Duy Nhất tới thị tộc mẫu hệ có phải là sai lầm ?

      “Hai người, cái gì? Người ta chuyện kìa!” Doãn Tiêu Trác nhắc nhở bọn họ.

      Lãnh Ngạn ngẩng đầu, tộc trưởng Herga hiền hoà nhìn , vội vàng xin lỗi, “Tộc trưởng, xin lỗi, thất lễ.”

      Tộc trưởng khẽ mỉm cười, “Có thể hiểu được, sắp làm cha mẹ rồi, đương nhiên kích động, huống chi còn là sinh đôi!”

      Lãnh Ngạn mừng đến ngậm miệng được, “Tộc trưởng, sao bà biết? Có ?”

      “Đương nhiên là !” Rusa thể chờ đợi mà xen vào. “Mẹ của tôi là tộc trưởng, cũng là bác sĩ của bộ tộc, biết cách xem nhiều phương thuốc bí truyền! Chỉ cần sờ sờ cổ tay của , nhìn sắc mặt của có thể chẩn đoán bệnh.”

      Duy Nhất nghe xong mừng rỡ thôi, nhớ lúc lên lầu trúc tộc trưởng nắm tay .

      Lãnh Ngạn gật đầu, “Sờ cổ tay? Là bắt mạch hả? Hiệu quả giống như trung y của Trung Quốc? Nhưng Trung Quốc thể dùng bắt mạch để phán đoán giới tính thai nhi, các người tài trí hơn sao?”

      Tộc trưởng Herga mỉm cười, “Tính mạng kỳ diệu, mẹ tự nhiên cũng kỳ diệu vậy. Rất nhiều năm trước, ai cũng tin con người có thể bay trời, phải sao?”

      Lãnh Ngạn gật đầu từ trong đáy lòng, “Tộc trưởng hẳn là người rất có học vấn.”

      Rusa lập tức kêu lên, “Mẹ tôi tốt nghiệp đại học y học!”

      Cái này khiến mọi người mở rộng tầm mắt rồi, tốt nghiệp đại học y sao? Quay về đây làm tộc trưởng?

      Tộc trưởng Herga đoán được tâm tư của bọn họ, cười , “Giá trị sinh tồn của mỗi người giống nhau, tôi mảnh đất này, xinh đẹp, nguyên thuỷ, có hơi tiền miệng đời, có ô nhiễm sinh thái, nhưng bởi vì thế, điều kiện chữa bệnh hết sức kém, người trong tộc thường bởi vì số bệnh trí mạng mà mất mạng, cho nên tôi mới lập chí học y, quay về bảo vệ người trong tộc của tôi.”

      “Bội phục! tình bội phục!” Sau khi Lãnh Ngạn nghe xong sinh ra sùng kính từ trong đáy lòng với bà.

      “Đó là đương nhiên, mẹ tôi là tộc trưởng vĩ đại nhất thế giới!” Rusa kiêu ngạo mà thản nhiên dâng trào, xoay người với Doãn Tiêu Trác, “ Tiêu, và chị dâu quyết định khi nào sinh đứa ? Muốn sinh cái gì? Mẹ em có thể tính, tính toán giúp hai người, nhất định làm cho hai người thoả mãn.”

      “Có ?” Doãn Tiêu Trác đúng là cảm thấy rất hứng thú với việc đó, nhất là sau khi biết được Lãnh Ngạn khiến cho Duy Nhất mang thai đôi càng thêm phục, cũng muốn có thai đôi!

      Herga khẽ lắc đầu, “Tính mạng có thể ngộ nhưng thể cầu kỳ tích, mặc dù có thể khống chế giới tính, nhưng nếu như phải vì tránh bệnh di truyền, tuyệt đối thể lựa chọn như vậy, làm như vậy chọc giận thiên thần. Lại đây , tôi kiểm tra chút.” Bà vẫy vẫy tay với Tư Lam.

      Tư Lam theo lời ngồi bên cạnh Herga, chìa tay.

      Herga nhàng đặt tay lên cổ tay , sau đó, khẽ mỉm cười, “Quả nhiên ngoài dự đoán của tôi, có!”

      Tư Lam xấu hổ cười tiếng, “Bản thân tôi cũng cảm thấy có thể…”

      “Lam nhi, vậy sao em cho ?” Doãn Tiêu Trác vô cùng mừng rỡ thầm oán giận Tư Lam.

      “Bản thân em quá chắc chắn, quyết định, mấy ngày nữa…” Tư Lam đỏ mặt nhìn .

      Đoá Nhi hưng phấn lên, “Con sắp có em sao? Có ?”

      Herga cười , “Bây giờ còn chưa quá ràng! biết là trai hay , nhưng khả năng là con trai có thể lớn hơn chút.”

      “A? phải hai sao?” Doãn Tiêu Trác tỏ vẻ hơi thất vọng.

      Lãnh Ngạn đắc ý cười to, “Tiêu, tỉnh lại ! Cậu tưởng rằng ai cũng có thể tạo ra thai đôi sao?”

      “Cậu, rất đắc ý nhỉ!” Doãn Tiêu Trác cắn răng, “Lam nhi, trở về chúng ta tiếp tục cố gắng, cũng tin!”

      Tư Lam lúng túng đến mặt đỏ bừng, ra sức trừng , mày mà có người trong tộc mang món ăn lên, hoá giải ngượng ngùng cho .

      Đồ uống địa phương là rượu nho tinh khiết tự ủ, ăn đồ ăn tự nhiên vô hại nhất, đốt đống lửa, bóng đêm càng thêm sâu.

      Suốt đường mệt nhọc, mọi người nhanh chóng chia ra nghỉ ngơi, ở trong khu nhà trúc của Herga, Herga hiền từ nhìn con mình, “Bảo bối, ánh mắt rất tốt, cậu thanh niên kia có vẻ rất ưu tú.”

      “Đó là đương nhiên!” Tự hào trong mắt Rusa nghiễm nhiên coi gáy Doãn Tử Nhiên dán nhãn thuộc về mình, trong lòng lướt qua vẻ nghi ngờ, “Mẹ, mẹ mắng con sao? Con kết hôn với người ngoài tộc thể kế thừa tộc trưởng.”

      “Đứa ngốc! Xã hội ở đây đều tiến bộ, tộc trưởng do ai làm, là nam hay là nữ đều quan trọng, quan trọng là con bảo bối của mẹ hạnh phúc, mẹ còn có thể làm chừng ba mươi năm nữa, con ấy, nhanh sinh cháu ngoại cho mẹ, đợi con bé tới thừa kế tộc trưởng cũng được!”

      “Mẹ, mẹ tốt!” Rusa chui vào trong lòng ngực mẹ, nở nụ cười xinh đẹp.

      “Được rồi!” Herga vuốt tóc đen bóng loáng của con , “ , vào trong ngực ông xã con làm nũng !”

      Cái gì? Rusa giống như bị nghẹn họng, dần từ trong mộng đẹp ngã vào thực tàn khốc, Doãn Tử Nhiên? cho vào phòng sao? Còn lâu đó!

      Ngoại truyện 33:

      Editor: Puck

      Bộ lạc kia ở gần xích đạo, thời tiết rất nóng, mặc dù đêm khuya, Doãn Tử Nhiên vẫn ngủ được.

      Loáng thoáng văng vẳng nghe thấy mái tòa nhà bằng trúc truyền đến tiếng lột xột loạt xoạt, khỏi cảnh giác, là chuột? Rắn? Hay thú khác?

      Đây là rừng mưa nhiệt đới, khó tránh khỏi gặp động vật nguy hiểm.

      Nóc phòng có cửa thông khí, ngẫm nghĩ, mang thùng gỗ lớn dùng để tắm rửa đến, đổ đầy nước nóng vào trong đó, nếu có thú hoang rơi xuống, trước tiên làm bỏng nó thương tích đầy mình.

      Tay cầm chặt gậy gỗ núp ở góc tối trong phòng, yên lặng theo dõi diễn biến.

      Cửa thông khí mở ra, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào, ngay sau đó, thứ gì đó từ trời giáng xuống, chuẩn xác sai rơi vào trong thùng.

      “A --” Tiếng kêu thảm thiết phá tan trời đêm yên tĩnh...

      Thung lũng chấn động.

      Người bộ tộc biết chuyện gì xảy ra, vây quanh phòng Doãn Tử Nhiên chật như nêm cối.

      Tộc trưởng Herga và nhóm người Lãnh Ngạn ở ngay phía trước, đề phòng nguy hiểm, Lãnh Ngạn ngăn cản Duy Nhất tiến lên, mấy người đàn ông móc súng lục phòng thân ra chậm rãi đến gần cửa, cước đá văng cửa phòng, dùng súng chỉ vào bên trong, “Đừng động!”

      “Đần chết, nếu là thú hoang có thể nghe
      [​IMG]
      Last edited: 6/12/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :