1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20. Rình coi

      Editor: Puck

      “Đó là người phụ nữ của tôi!” Âu phục màu đen cắn răng phun ra những lời này.

      Doãn Tiêu Trác càng cảm thấy buồn cười, “Người phụ nữ của cậu? Lúc nào núi băng nhà giàu số có phụ nữ? phải cậu là gay sao?”

      “Nếu như tôi mà là gay, người thứ nhất tôi muốn tìm chính là cậu!” Âu phục màu đen giơ ly rượu ra trước mặt, xuyên thấu qua chất lỏng màu rượu vang đỏ, đối diện với người có vẻ tuấn tú ma quỷ vô hạn.

      khẽ nhấp ngụm rượu, đưa ly rượu tới bên môi Doãn Tiêu Trác, mân mê chỗ vừa chạm vào cánh môi Doãn Tiêu Trách, “Uống , cưng!”

      Doãn Tiêu Trác gạt phăng tay ra, làm dáng vẻ nôn mửa, ly rượu rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.

      cười dài tiếng, nghênh ngang rời .

      “Có trò hay để nhìn!” Doãn Tiêu Trác nhìn chăm chú vào bóng lưng của mỉm cười .

      Nhà họ Lãnh.

      Duy Nhất vội vàng đá giày cao gót dưới chân, tiến vào phòng tắm tùy ý tắm rửa, sau đó ném mình lên giường màu hồng, ôm chặt gấu tiểu Bố trong ngực, mơ mơ màng màng ngủ.

      Tối nay chỉ muốn ngủ, người khác khi tâm trạng tốt mất ngủ, nhưng ngược lại, chỉ cần có tâm ôm gấu tiểu Bố cuộn mình giấu vào trong chăn, như vậy cảm thấy rất an toàn…

      mãi mãi nhớ ngày đó, đám học sinh nam trong lớp cười là đứa con hoang có ba, đuổi theo đánh, lao thẳng đến đánh cho bể đầu máu chảy, là Doãn Tử Nhiên từ trời giáng xuống, giống như siêu nhân cứu .

      Từ đó bên người nhiều hơn thần hộ mệnh, còn ai dám bắt nạt . Mà gấu tiểu Bố, cũng do Doãn Tử Nhiên đưa cho , là quà tặng duy nhất cho nhận được trong cuộc đời này. nuôi dưỡng thành thói quen, chỉ cần ôm gấu tiểu Bố, cảm thấy giống như Doãn Tử Nhiên bảo vệ , cũng cần phải lại sợ hãi, nhưng mà bây giờ…

      “Tử Nhiên, lòng xin lỗi…” giây cuối cùng trước khi chìm vào giấc ngủ, chảy nước mắt xuống, là vì Doãn Tử Nhiên sao? biết? Rất khổ sở ư? cũng biết, dường như cũng phải..

      Sau khi chìm vào giấc ngủ, cửa phòng bị nhàng đẩy ra.

      người đàn ông mang theo cảm giác say vào, ngồi ở bên giường lẳng lặng nhìn khuôn mặt ngủ của , phát quai hàm vẫn lem luốc nước mắt chưa khô.

      Nước mắt này chảy vì Doãn Tử Nhiên sao? Trong lòng hơi tức giận, lại ra lời duỗi ngón tay tới, nhàng lau nước mắt cho , động tác êm ái giống như sợ làm đau .

      Rồi sau đó, đứng dậy, tắt đèn, trong phòng lập tức yên tĩnh giống như có ai tới…
      Last edited: 14/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21. Điện thoại

      Editor: Puck

      Duy Nhất đứng trước gương hồi lâu, bây giờ Doãn Tử Nhiên trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Doãn thị, biết có nên tới tập đoàn Doãn thị làm việc .

      Lúc do dự, trong túi phát ra thanh xa lạ, sửng sốt lát mới nhớ ra, đây là chuông điện thoại di động, là điện thoại di động ông xã thần bí đưa cho phát ra thanh.

      nhanh chóng mở túi ra, lấy điện thoại di động, phía lên dãy số xa lạ, tim của lập tức đập thình thịch, tay hơi run, hiểu sao khiếp sợ khiến dám nhận cú điện thoại này.

      hít sâu hơi, nhắm hai mắt lại, rốt cuộc lấy dũng khí, nhấn nút nghe, nhàng “Alo” tiếng.

      Đối phương hoàn toàn trầm mặc.

      “Alo!” Lại alo tiếng.

      Vẫn trầm mặc…

      Tại sao lại như vậy! Hết kiên nhẫn, tính cách vốn có của lộ ra, lớn tiếng , “Này! Người nào vậy! chuyện nữa tôi cúp máy!” Tiện thể còn lẩm bẩm câu, “Bệnh thần kinh!”

      “Là tôi!” Bất thình lình giọng bên kia phát ra lại khiến cho sợ hết hồn.

      Duy Nhất hơi buồn bực, hiểu rốt cuộc giả bộ thần bí gì, lúc đó che mắt còn chưa tính, gọi điện thoại cũng thần bí như vậy, cứ tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng mắc bệnh tâm thần.

      Lửa giận trong lòng bỗng nhiên dâng lên, cũng bất chấp tất cả rống vào ống nghe, “Có sao ! có thể bình thường lần ? Tôi muốn bị bệnh thần kinh giống như !”

      Sau khi gào xong lập tức hối hận, biết đối xử với như thế nào, mà đầu điện thoại bên kia lại rơi vào trầm mặc, điều này khiến cho càng thêm khủng hoảng, có phải sau khi trầm mặc bộc phát ?

      “Này, chuyện !” lầu bầu câu, giọng mềm nhũn.

      “Ừ, hôm nay mẹ em có thể ra, chuẩn bị chút đón bà, ở nhà có người giúp đỡ em.” giận dữ như trong dự liệu, dieendaânleequuydonn vẫn là giọng bình tĩnh, bình tĩnh, nhưng rất lạnh nhạt.

      “A--, biết rồi, nhưng mà, tôi phải làm…” Duy Nhất nghĩ có thể cùng , nhưng trong lòng kiếm cớ trốn tránh, chỉ có điều, đón mẹ là việc lớn, phải làm, rối rắm…

      “Công việc ở tập đoàn Doãn thị? Tô từ chức giúp em, cần nữa.” Giọng của đối phương là chuyện đương nhiên.

      Điều này khiến cho lửa giận của Duy Nhất hoàn toàn bộc phát, “Này, quá đáng! dựa vào cái gì mà xin thôi công việc của tôi? Giữa chúng ta chỉ có khế ước, ngay cả dáng vẻ như thế nào tôi cũng biết, có quyền gì mà can thiệp vào cuộc sống của tôi?”

      Lửa giận của trong điện thoại như rơi vào vực sâu đáy, lại kích thích nổi chút đáp lại.

      Sau khi trầm mặc, vẫn là giọng lạnh lùng của , “Em muốn sớm chiều chung đụng với Doãn Tử Nhiên sao?”

      Hả? Cho tới bây giờ vẫn chưa nghĩ tới như vậy nhưng mà, sao biết quan hệ giữa mình và Doãn Tử Nhiên?

      phải… Tôi có…” Nghĩ lại, sao giống như vợ giải thích cho vậy, liền đổi giọng, “Điều này liên quan gì đến ! Tóm lại chính là thể tùy ý can thiệp tôi!”
      Last edited by a moderator: 16/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22. nên thiếu gia

      Editor: Puck

      “Thời gian chuẩn bị 10 phút, lập tức tới đón em.” vốn đếm xỉa gì đến , ném ra những lời này xong liền cúp điện thoại.

      Gì chứ hả! Duy Nhất thầm với điện thoại di động.

      Đối với Duy Nhất, mười phút này giống như đứng đống lửa. nghĩ đến lập tức có thể gặp người biến thành phụ nữ trong đêm tối đó, trong lòng vô cùng thấp thỏm.

      Bên tai hồi tưởng lại giọng trầm thấp cuốn hút của , trong đầu bắt đầu tưởng tượng biết bao nhiêu lần về khuôn mặt của như thế nào.

      Dường như qua thế kỷ, rốt cuộc tầng dưới vang lên tiếng còi xe, Duy Nhất úp sấp người lên cửa sổ nhìn, là BMW vẫn thường đưa đón chậm rãi lái tới.

      đỏ mặt, xoay người ôm ngực, cả trái tim giống như muốn bật tung ra khỏi ngực.

      Quá có tương lai! Sao lại khẩn trương như vậy?

      Lúc tiểu học tham gia tranh tài ca hát cũng như vậy! thầm khinh bỉ mình, mở cửa chạy xuống tầng dưới.

      “Thiếu phu nhân, chào buổi sáng!” Tần Nhiên rất cung kính đứng ở bên cửa xe.

      Duy Nhất len lén liếc mắt nhìn vào trong xe, bên trong trống , trong lòng vô thức hơi thất vọng, vốn cho rằng hôm nay có thể nhìn thây khuôn mặt của ấy…

      “Chỉ… mình sao?” Duy Nhất hỏi dò Tần Nhiên.

      Tần Nhiên có chút ngoài ý muốn, “Đúng! Thiếu phu nhân còn cho là có ai?” Ngược lại như vỡ lẽ hiểu ra, “Thiếu phu nhân mong thiếu gia cũng tới sao?”

      có, có…” Duy Nhất khoát tay lia lịa, nhưng đáy mắt hốt hoảng sớm tiết lộ tâm tư của .

      Mà lời kế tiếp của Tần Nhiên lại làm cho khiếp sợ, “Thiếu phu nhân, tốt nhất là đừng muốn nhìn thấy thiếu gia, thiếu gia gặp có nguyên nhân của ngài ấy, gặp cũng có chỗ tốt với thiếu phu nhân.”

      “A --” Duy Nhất từ chối cho ý kiến mà lên tiếng.

      Tần Nhiên thấy cảm xúc của hơi tụt xuống, tiếp, “Thiếu phu nhân, và thiếu gia chỉ là bản giao dịch, đây là thiếu gia cố ý nhấn mạnh, vốn tôi nên lắm mồm, nhưng mà tôi muốn về sau thiếu phu nhân đau lòng, cho nên có ý tốt mà nhắc nhở thiếu phu nhân, tuyệt đối nên thiếu gia.”

      “Tôi? ấy?” Duy Nhất cười to ngừng, “Tôi người mà chưa từng thấy mặt? buồn cười quá!”

      “Vậy tốt! Xem ra tôi làm việc thừa rồi!” Tần Nhiên cười cười, “Mời thiếu phu nhân lên xe!”

      “Được!” Duy Nhất gật gật đầu, còn đắm chìm trong lời vừa rồi của Tần Nhiên, rất buồn cười, là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!

      Chỉ có điều, con người luôn hiếu kỳ, cũng chỉ tò mò mà thôi! thấy mặt cũng tốt, tốt nhất là luôn gặp mặt, sớm muộn gì cũng phải rời , nếu gặp mặt, sau khi rời gặp lại lần nữa tránh khỏi lúng túng.

      Vừa nghĩ như thế, liền bình thường trở lại…
      Last edited by a moderator: 16/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23. Tai nạn xe cộ

      Editor: Puck

      Bên ngoài trại tạm giam, Duy Nhất nhìn thấy mẹ từ bên trong ra, thân hình gầy gò, đầu tóc rối bời thoáng bay trong gió nhìn có vẻ già nua như vậy. Nước mắt Duy Nhất tuôn trào trong hốc mắt trong phút chốc.

      “Mẹ --” gọi tiếng dài, chạy vội về phía mẹ.

      Đột nhiên, chuyện ngoài dự đoán xảy ra, chiếc xe chạy tốc độ cao đến, đâm thẳng về phía mẹ khi Duy Nhất sắp chạy đến trước mặt mẹ, mắt thấy mẹ bị văng cao ném ra trung, lại nặng nề rơi xuống thân xe, bắn mấy cái mới ngã xuống đất, máu, phun trào ra…

      “Mẹ --” tiếng kêu đau xé lòng vang lên, sau đó trước mặt Duy Nhất bỗng tối sầm, cái gì cũng biết, trước khi ngất trong nháy mắt, nhìn thấy chiếc Bugatti Veyron quen thuộc từ khúc quanh ra ngoài…

      Duy Nhất biết mình trở về nhà họ Lãnh như thế nào. Trải qua điều tra của cảnh sát, đây là vụ tai nạn giao thông ngoài ý muốn, sau khi trừng trị người gây ra tai nạn theo pháp luật là xong việc, Duy Nhất nhớ mãi quên gương mặt hung thủ đó…

      Sau đó chính là tang lễ, cả quá trình Duy Nhất đều chết lặng. May mắn có Tần Nhiên vẫn ở bên cạnh , đẩy , cho biết nên như vậy, nên như thế.

      Duy Nhất có người thân, cũng có bạn bè nào, cho nên tang lễ vô cùng đơn giản.

      Mỹ Mỹ cùng Doãn Tử Nhiên tới trước để an ủi , Duy Nhất cũng chỉ thẫn thờ nhìn bọn họ, thẫn thờ cúi người tạ lễ.

      Dường như Doãn Tử Nhiên muốn gì, nhưng Tần Nhiên vẫn luôn bảo vệ bên cạnh Duy Nhất, nên mở miệng nữa, chỉ nhàng ôm Duy Nhất, cho biết, Duy Nhất, phải kiên cường, phải dũng cảm.

      Duy Nhất vẫn nhúc nhích, ánh mắt vô hồn, cười tiếng với Doãn Tử Nhiên, “Cám ơn, em biết .”

      lại còn cười…

      Tất cả mọi người ở đây vì nụ cười của mà đau lòng thôi, nên khóc, nên khóc ! ra có lúc nụ cười càng khiến cho người ta đau lòng hơn tiếng khóc…

      Nhưng mà, khóc.

      Từ đến lớn mẹ luôn dạy rằng phải kiên cường, phải dũng cảm, cho nên vẫn luôn cho phép mình khóc. Bạn cùng trang lứa chửi là con hoang, khóc; bạn học đánh bể đầu chảy máu, khóc; mẹ ngã bệnh, cõng mẹ bệnh viện ngã mặt mũi bầm dập, vẫn khóc…

      vẫn rất kiên cường, rất dũng cảm…

      Mỉm cười là vũ khí tốt nhất để bảo vệ mình…

      Mỉm cười cứng nhắc như vậy vẫn giữ vững mặt ba ngày, cười đến khóe miệng ê ẩm, cười đến thịt mặt đau đớn, ra cười, cũng là chuyện rất mệt mỏi…

      lại thấy trong góc kia, có cặp mắt lạnh lùng vẫn chăm chú nhìn mình…

      Ngày cuối cùng, mặc đồ đen, đứng lẳng lặng trước mộ mẹ. Trong hình mẹ cười đến dịu dàng như lúc đầu, đây là hình chụp Duy Nhất chọn lựa rất tỉ mỉ, trong lòng , mẹ vĩnh viễn trẻ trung xinh đẹp.

      duỗi ngón tay, vuốt nhàng nụ cười của mẹ, khuôn mặt từng dịu dàng giờ nay chạm vào tay lạnh lẽo, khẽ mỉm cười, mẹ con kiên cường dũng cảm sống tốt!
      Last edited by a moderator: 17/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24. là ai

      Editor: Puck

      Trở lại nhà họ Lãnh, má Tằng lập tức tiến lên đón, “Thiếu phu nhân, bữa trưa chuẩn bị sẵn sàng rồi, ăn chút , ba ngày chưa ăn gì rồi.”

      Duy Nhất thẫn thờ lắc lắc đầu, lên tầng , nhốt mình trong gian phòng, mệt quá…

      Tiện tay ôm lấy gấu tiểu Bố rách nát, ôm chặt vào trong ngực, chui vào trong chăn, dùng chăn che kín đầu, trong bóng tối, vẫn cảm thấy yên tâm.

      dán chặt mặt lên gấu tiểu Bố, hình như vậy mới có thể cảm thấy Doãn Tử Nhiên từng bảo vệ , nhưng mà, hôm nay, tất cả đều có tác dụng, dùng được…

      Đột nhiên biết mình muốn gì, có mẹ, còn có cái gì, trước nay chưa từng mê man cùng sợ hãi giống như đêm tối cắn nuốt , lần đầu tiên phát , ra kiên cường như tưởng tượng, rất sợ, sợ cảm giác bị cả thế giới vứt bỏ…

      Bên tai chợt vang lên thanh điện thoại vui vẻ, muốn nhận, lúc này muốn bất kỳ ai quấy rầy, nhưng mà, tiếng chuông vẫn kiên nhẫn mực vang lên.

      Cuối cùng bất đắc dĩ mở cái túi ở đầu giường, lấy ra điện thoại có bất kỳ dãy số nào, ấn nút nghe, nhàng “Alo” tiếng, sau đó liền chờ bên kia trầm mặc, mỗi lần gọi điện thoại đều như vậy sao? Đáp lại là trầm mặc, giống như đối thoại với đêm đen…

      Ngoài dự đoán, thanh trầm quen thuộc vang lên rất nhanh. “Duy Nhất, là .”

      ? là ai? Duy Nhất cười khổ, dĩ nhiên biết là ai, nhưng mà, quả biết là ai, thanh quen thuộc này gần, lại xa…

      hiểu sao, nỗi oán hận dâng lên từ đáy lòng, trả lời câu yếu ớt, “Là ? là ai?”

      là…” Phía đối diện ngừng lâu, rất lâu vẫn chuyện.

      Duy Nhất chỉ lặng yên cầm điện thoại di động, vội vã cắt đứt như ngày trước, cũng gì, thế giới yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy hô hấp của đối phương.

      Đột nhiên Duy Nhấ cảm thấy cảm giác này rất tốt, ít nhất có thể để cho cảm thấy ra thế giới này có người cùng tồn tại với

      là… ông xã của em.” Trong yên tĩnh đột nhiên thốt ra lời đột ngột.

      Ông xã? Duy Nhất cảm thấy xưng hô này xa lạ. có ông xã sao? có sao? Hình như là có, nhưng mà, lại hình như có…

      “Xin lỗi, tôi muốn ngủ.” khí biến đổi, Duy Nhất muốn kết thúc đoạn đối thoại này.

      “Duy Nhất…” Người ở đầu bên kia vội vàng gọi lại.

      “Hả?”

      có việc gì…” do dự mãi, đột nhiên hỏi, “Duy Nhất, em muốn khóc ?”
      Last edited by a moderator: 17/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :