1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15. làm

      Editor: Puck

      Nguy rồi! Thứ hai là ngày phải làm! Rất khó khăn mới có thể tìm được công việc trong tập đoàn bất động sản lớn nhất – tập đoàn Doãn thị, tuyệt đối thể mất!

      Dùng tốc độ nhanh nhất vọt lên tầng thay quần áo.

      Bộ váy màu trắng làm nổi bật lên dáng người nhanh nhẹn hoạt bát vô cùng uyển chuyển của , nhưng… sao cổ lại nhiều thêm dấu vết đỏ tím chỉ trong đêm?

      Cảnh tượng mắc cỡ đêm hôm qua tái trong đầu , đỏ mặt tìm chiếc khăn lụa trong ngăn tủ thắt lên cổ.

      “Thiếu phu nhân phải ra ngoài sao? Có cần lái xe đưa ?” Má Tằng thấy mặc trang phục chỉnh tề xuống dưới, tiến lên hỏi.

      Duy Nhất cân nhắc chút rồi gật gật đầu, nơi này, biết nhờ xe như thế nào!

      Nhưng cũng định để lái xe đích thân đưa đến cửa tập đoàn Doãn thị, chỉ là nhân viên văn thư bình thường, có vẻ xứng ngồi xe sang trọng như vậy làm.

      Vì vậy, đến chỗ cách tập đoàn Doãn thị 500m, cầu dừng xe.

      “Thiếu phu nhân, cần tôi tới đón ?” Tiểu Thân hỏi rất lễ phép.

      Duy Nhất bằng lòng, “Năm giờ rưỡi chiều, đợi ở đây.”

      Công việc của chính là làm việc trong phòng vận chuyển thư tín, sách báo hoặc tài liệu. Trong tập đoàn người đẹp như mây, từ trước tới nay cách ăn mặc của luôn chất phác, là người bám đầy bụi mà chạy nơi này nơi kia, ai chú ý đến , nhưng hôm nay kỳ lạ, đến mỗi chỗ, đều có người nhìn chằm chằm, hơn nữa đều là người đẹp cấp quan trọng.

      Chẳng lẽ quần áo của mình có vấn đề? nghĩ cả buổi, đoán chừng là do mình luôn mặc áo phông quần cao bồi, đột nhiên mặc bộ như vậy đúng là hơi khác thường.

      lơ đễnh, tiếp tục công việc của mình.

      Phần tài liệu tiếp theo đưa tới phòng làm việc của tổng giám đốc, coi như cũng quen cửa nẻo rồi, bởi vì bạn tốt Phương Mỹ Mỹ chính là thư ký tổng giám đốc, công việc của cũng do Mỹ Mỹ tìm giúp.

      Kết quả khi Mỹ Mỹ vừa nhìn thấy miệng liền cong lên thành hình chữ O, “Duy Nhất! Cậu… cậu là Duy Nhất sao?”

      Dáng vẻ của Mỹ Mỹ khiến cho liên tưởng đến ánh mắt khác thường của những người đẹp phòng làm việc khác, biết vì sao, “Thế nào? Hôm nay tất cả mọi người là lạ!”

      “Duy Nhất, cậu biết hay giả vờ vậy?” Mỹ Mỹ kinh ngạc nhìn chằm chằm, “Trang phục này của cậu! Gabriel-leChanel, cậu phát tài?”

      Duy Nhất khó chịu kéo vạt áo, “Nào có đâu! Tớ cũng biết là cái gì, người khác cần cho tớ!”

      Mỹ Mỹ chép miệng, “Kiểu mới nhất bản số lượng có hạn, ai muốn cũng cho tớ bộ!”

      Trong lòng Duy Nhất hốt hoảng, cầm tài liệu trong tay kín đáo đưa cho ấy, “Đừng nhảm! Giao cho tổng giám đốc! Cậu cầm !”

      Đột nhiên Mỹ Mỹ mỉm cười, “Duy Nhất, cậu mặc bộ này đẹp, công ty có ai so được với cậu, bằng cậu đưa vào, chừng tổng giám đốc coi trọng cậu!”
      Last edited: 8/12/15
      velvety_crystal_rose, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16. Khắc tinh ~!

      Editor: Puck

      ! Tớ còn rất nhiều tài liệu phải đưa!” Duy Nhất giơ đồ trong tay lên, tới công ty chưa đến tháng, còn biết dáng vẻ tổng giám đốc ra sao! chừng là ông già!

      Duy Nhất vừa lui ra vừa làm mặt quỷ, lại “Ầm” tiếng đụng vào thứ gì đó, đáng thương thay mang giày cao gót vốn đứng vững, liền với tư thế chật vật ngã xuống phía trước, mắt thấy sắp ngã sóng soài, ngang hông lại có thứ gì ôm lấy, giống như hai cánh tay…

      quay đầu vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người, gương mặt quá chuẩn! Người đàn ông rất đẹp trai!

      Bờ môi mỏng hoàn mỹ mím chặt, lỗ mũi hoàn hảo, giống đàn ông trong nước chút nào, vô cùng cương nghị mà giống như mũi diều hâu, hấp dẫn người khác nhất chính là mắt của ta, thâm thúy, lạnh lùng, ánh mắt như kiếm, dường như có thể xuyên qua thân thể , còn có hơi thở người , rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc…

      từng gặp ở đâu đây? Duy Nhất tìm kiếm kỹ ở trong đầu, đúng rồi, ta chính là người đàn ông ở bên ngoài trại tạm giam kia…

      Người đàn ông này nhìn thấy , trong mắt cũng có chút kinh ngạc thoáng qua, sau đó liền buông cánh tay, đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Duy Nhất vẫn ngơ ngác nhìn , hoàn toàn hề để ý đến mình có lực chống đỡ.

      Vì vây, “Bịch” tiếng, Duy Nhất ngã xuống đất, cái gáy lại gặp nạn lần nữa!

      Trời ạ! Cứ tiếp tục như vậy bị té thành ngốc! Duy Nhất bò dậy nhìn cánh cửa khép dốc sức dậm chân, sao thế giới lại có người đàn ông như vậy! Người này đúng là khắc tinh của ! Mỗi lần gặp ta giày cao gót cũng gặp chuyện may, hơn nữa nhất định cái gáy bị té…

      “Khắc tinh giày cao gót!” Duy Nhất giọng lầm bầm.

      “Duy Nhất, cậu biết ta?” Mỹ Mỹ rất bát quái tiến đến gần.

      ! biết!” Duy Nhất vội vàng phủ nhận.

      Mỹ Mỹ lộ vẻ thất vọng, “Ôi, tớ còn tưởng cậu có may mắn gặp mặt rồi! Người này là bạn tốt nhất của tổng giám đốc, được xưng là núi băng nhà giàu nhất Lãnh Ngạn! Wow, ngầu chết mất, mỗi người phụ nữ đều muốn bắt được ta, nhưng ta gần nữ sắc, bên ngoài đồn đại ta là gay, ha ha!”

      Lãnh Ngạn? hiểu sao Duy Nhất có cảm giác cái tên này hơi kỳ lạ, lắc lắc đầu, là té đến hồ đồ! Trùng hợp là họ Lãnh mà thôi, ông xã thần bí của tên là Lãnh Dực!

      “Tớ đây!” Duy Nhất thử vài bước, cũng may, giày cao gót này còn chưa làm sái chân của .

      “Này, Duy Nhất! Tối hôm nay công ty có party chúc mừng công việc, đây là vé vào cửa, nhớ mang theo bạn trai đó!” Mỹ Mỹ kín đáo đưa cho vé.

      Duy Nhất nhận lấy thầm buồn bực, kèm theo bạn trai?

      Chẳng lẽ có thể mang theo ông xã thần bí xuất sao? Vẫn là nên mang theo người khác? Dù sao cũng chỉ là bà xã thần bí của , mang theo bạn trai tới dự bữa tiệc cũng có gì lớn! Ừ, cứ làm như vậy!
      Last edited: 10/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17. Doãn Tử Nhiên

      Editor: Puck
      Màn đêm buông xuống, Duy Nhất quan sát mình trước gương.

      bộ lễ phục màu xanh dương nhạt lộ vai, tóc dài đen nhánh thẳng tắp xõa xuống hai vai, xắc tay cùng màu, chính còn có chỗ chưa quen thuộc, ra có thể mơ mộng như vậy, có thể xinh đẹp giống như công chúa.

      Chỉ có điều, cảm thấy giống như thiếu thứ gì đó…

      Sờ cổ trống , nếu như có thể có sợi dây chuyền tốt hơn!

      Nhưng mà phải là người có lòng tham, cũng phải là người tự ti, ngày trước mặc áo sơ mi rẻ tiền còn có thể ngẩng cao đầu mà bước , bây giờ vì ăn mặc giống như công chúa mà kiêu ngạo. chính là , chỉ là Duy Nhất!

      mím mím môi, coi như cho mình lòng tin, liền nhanh nhẹn cất bước xuống tầng dưới.

      Vừa đúng lúc điện thoại di động của vang lên, móc ra nhìn, ra là Doãn Tử Nhiên gọi tới.

      “Duy Nhất! chờ rất lâu ở trước cửa hội trường công ty của em! Có phải em định cho leo cây ?” Giọng vô sỉ của Doãn Tử Nhiên vang lên ở đầu bên kia, giống như rất vui.

      Duy Nhất liền rống với điện thoại, “Em bảo chờ em? Là chính đòi sống đòi chết muốn party với em!”

      Vốn Duy Nhất nghĩ có nên mang theo bạn trai dự party, Doãn Tử Nhiên lại tự đưa tới cửa, trang trọng ra vẻ nếu để cho cậu ta chết trước mặt

      Đầu bên kia mất dáng vẻ kiêu ngạo, có người lẩm bẩm, “Được lắm được lắm, dám hung dữ với , tiếp tục chờ em!”

      Duy Nhất nhìn đồng hồ, quả còn sớm, ra hôm nay đồng ý để Tử Nhiên cùng mình là có nguyên nhân, Tử Nhiên thích , biết, ấy thổ lộ với nhiều lần, phải có cảm giác với Tử Nhiên, ngày trước bởi vì hoàn cảnh gia đình quá kém, cho phép mình chuyện đương, bây giờ lại có tư cách nhắc đến rồi, cho nên hôm nay muốn ràng với Tử Nhiên.


      Ngoài cửa hội trường tập đoàn Doãn thị, Doãn Tử Nhiên – trai đẹp trẻ tuổi, mặc bộ lễ phục Gianfranco Ferré * màu xanh dương, nơ màu xanh nhạt, khiến cho chỗ đứng sinh ra vòng sáng, ánh mắt mọi người đều tập trung người .

      (*) Gianfranco Ferré: (1944 – 2007) Là nhà thiết kế thời trang người Ý. Cũng được gọi là “Kiến trúc sư thời trang”, khi đưa kiến trúc và những hình khối vào trang phục.

      ngừng tìm kiếm bóng dáng nữ sinh mặc áo sơ mi trong đám người, nhưng tìm khắp nơi thấy. nhóc đáng chết này! lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại…

      “Doãn Tử Nhiên!” Người trước mặt hét lớn dọa giật mình.

      Ngẩng đầu, dám tin vào hai mắt của mình, tinh trong bóng đêm sao? “ tinh tiểu Lam! Đừng làm tôi sợ!” hơi mạch lạc.

      mới làm em sợ!” Duy Nhất quan sát trang phục người , hiển nhiên là bộ có giá tiền xa xỉ, “ lừa gạt bộ quần áo này ở đâu?” Ở trong trí nhớ của , nhà Doãn Tử Nhiên cũng nghèo khó giống như nhà , từ khi học trung học liền bắt đầu làm việc ngoài giờ cùng !

      Doãn Tử Nhiên trả lời …, chỉ nhìn chằm chằm, “ nhìn kiểu gì cũng thấy là lạ! Xem ra hôm nay hai chúng ta là tâm ý tương thông!”
      Last edited: 14/12/15
      thư hồ, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 18. Doãn Tử Nhiên (2)

      Editor: Puck

      lấy ra hộp trang sức, sợi dây chuyền bằng đá ngọc thạch màu xanh nằm yên ở đó, mặt dây hình trái tim vô cùng sáng chói.

      “Đeo cái này lên là hoàn mỹ!” gỡ dây chuyền tự tay đeo cho .

      Duy Nhất sờ sợi dây trước ngực, mừng rỡ thôi, “Tử Nhiên, mặt dây thủy tinh này đẹp! rất tinh mắt đó!”

      Khóe môi Doãn Tử Nhiên khẽ co rúm, nhóc ngốc nghếch, dây chuyền đá quý giá trị triệu bạc biến thành thủy tinh…

      Chỉ có điều như vậy cũng tốt, nếu như cho biết giá trị của sợi dây chuyền này nhận, coi như nó là… thủy tinh thôi…

      thôi!” tao nhã duỗi tay về phía cánh tay của .

      Lúc vào trong hội trường, trong nháy mắt tiếng động huyên náo yên tĩnh lặng lẽ vì xuất của bọn họ, hẹn mà cùng mặc bộ lễ phục màu xanh dương, người ta thể nghĩ đến đây là cố tình giả bộ, cộng thêm ngoại hình hai người xuất chúng, thể nghi ngờ trở thành người được chú ý nhất ở đây.

      Vậy mà, Duy Nhất lại hiểu sao cảm thấy toàn thân được tự nhiên, hình như có ngàn vạn cây kim đâm vào da rất khó chịu.

      Ánh mắt Duy Nhất tìm kiếm chung quanh, rốt cuộc tìm được nguồn gốc của sợ hãi —— trong góc, người đàn ông mặc âu phục màu đen cầm ly rượu lạnh lùng nhìn , cặp mắt kia lạnh lùng, sắc bén, giống như kiếm tốt có thể xuyên qua cơ thể

      hiểu sao sợ run cả người, tại sao lại gặp phải khắc tinh này!

      Cùng lúc đó, tín hiệu khắc tinh phát ra, nhân viên phục vụ bưng khay qua bên người , cẩn thận va chạm với , trọng tâm giày cao gót của nghiêng

      Cũng may lần này Doãn Tử Nhiên nhanh tay lẹ mắt giữ eo , nếu nhất định lại mất mặt trước mọi người…

      “Ổn chứ?” Doãn Tử Nhiên ngồi xổm xuống nâng mắt cá chân của lên.

      đau đến suýt nữa rơi nước mắt, ngoài miệng lại sao”, đồng thời lại tìm kiếm ánh mắt kia, nhưng thấy bóng dáng. nghĩ ra, tại sao mỗi lần gặp người đàn ông này đều may?

      Buổi tiệc sắp bắt đầu, người điều khiển chương trình sân khấu bắt đầu chuyện, “Các vị khách, các bạn, xin chào buổi tối! Tối nay là lễ chúc mừng của Tập đoàn Doãn thị chúng ta, đồng thời cũng là nghi thức hoan nghênh tổng giám đốc mới nhậm chức của chúng ta trở về nước, cho nên, đầu tiên mời Tổng giám đốc của chúng ta lên chuyện với mọi người!”

      Doãn Tử Nhiên cười thần bí, đỡ Duy Nhất ngồi lên ghế, liền về phía sân khấu.

      Duy Nhất hoàn toàn ngẩn người tại chỗ…

      “Xin chào mọi người, tôi là Doãn Tử Nhiên, lần này về công ty…” Sau đó Doãn Tử Nhiên còn gì, Duy Nhất nghe được nữa, chỉ cảm thấy môi mỏng của Doãn Tử Nhiên khẽ mở ra khẽ khép lại, dù sao cũng tin, siêu cấp ngu ngốc lưu ban khi học tiểu học mới có thể học cùng lớp với là Tổng giám đốc mới của tập đoàn Doãn thị.

      phải xuất thân bần hàn sao? phải ra nước ngoài vừa học vừa làm sao? Sao vừa đến là thành Tổng giám đốc?
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19. Thiếu phu nhân, mời về nhà

      Editor: Puck

      Tổ chức tiệc mừng vì Tổng giám đốc, buổi khiêu vũ tối nay do bắt đầu.

      Doãn Tử Nhiên chậm rãi đến trước mặt Duy Nhất, mang theo nụ cười như mộng ảo, rất lịch vươn tay, “Duy Nhất, có thể chứ?”

      Nếu nhảy điệu này có phải mang tới hiểu lầm? muốn trở thành tiêu điểm của tin tức bát quái, huống chi, mục đích tham gia party tối nay của và Doãn Tử Nhiên phải là điều này.

      “Cái này… Em đau chân…” Duy Nhất cúi đầu nhìn đôi giày xăng đan cao gót nhắn màu xanh nhạt mang chân.

      sao, đây là khiêu vũ chậm, di chuyển tùy ý theo là được!” Doãn Tử Nhiên vòng tay ngang hông .

      Mặt Duy Nhất ửng hồng trong phút chốc, do dự, sau lưng Doãn Tử Nhiên lặng lẽ tiếng động xuất người – Tần Nhiên.

      “Xin lỗi, thiếu phu nhân, thiếu gia thời gian còn sớm, để cho tôi đón về nhà.” Tần Nhiên vô cùng tao nhã cúi đầu cái.

      Doãn Tử Nhiên buông lỏng tay ra, vẻ mặt ngạc nhiên, “Thiếu phu nhân, Duy Nhất, em…”

      “Đúng!” Duy Nhất ngẩng đầu lên, nhanh: “Em kết hôn, hôm nay chính là muốn với chuyện này, lòng xin lỗi! Tần đại ca, chúng ta thôi!”

      xong, Duy Nhất quay đầu bước .

      Doãn Tử Nhiên đuổi theo, bắt được cánh tay ở cửa hội trường, “Nhiễm Duy Nhất! Em đứng lại đó cho ! Em là người có lương tâm! mới tháng gặp em… em liền kết hôn?”

      Hội trường bị tiếng rộng giận của chấn động yên lặng như tờ, ngay cả tiếng nhạc cũng dừng lại.

      Duy Nhất lúng túng, “ giọng chút, muốn tất cả mọi người đều biết?”

      chính là muốn tất cả mọi người đều biết, muốn cho em biết, em chính là dâu mà quyết định trước khi ra nước ngoài!”Cặp mắt tuấn mỹ của Doãn Tử Nhiên như muốn phun ra lửa.

      “Doãn Tử Nhiên, là người điên!” Duy Nhất hất tay của ra, “Ngay cả cấp ba cũng ngu dốt mà học lại, em có đồng ý gả cho sao?”

      Duy Nhất giả bộ để ý đến chán nản trong mắt Doãn Tử Nhiên, nén lòng rời xa quá khứ, Tử Nhiên, đừng trách em chuyện quá tuyệt tình, nếu có cơ hội, còn bằng hoàn toàn đoạn tuyệt…

      Doãn Tử Nhiên nhìn bóng dáng màu xanh dương nhạt biến mất trong màn đeem, tinh thần chán nản, Duy Nhất, kẻ ngốc này, học lại cấp ba chính là vì chờ em học cùng lớp, du học tháng trở về lần là vì muốn nhìn thấy em, những điều này em cũng biết sao?

      góc hẻo lánh trong hội trường yên lặng trang nghiêm, hai người đàn ông cầm ly rượu của mình chăm chú nhìn tất cả.

      “Doãn Tiêu Trác, trông chừng tốt em của cậu, đừng chọc người phụ nữ kia.” Người đàn ông mặc âu phục màu đen từng câu từng chữ.

      Người tên gọi Doãn Tiêu Trác này nhìn cân nhắc, “Hả? Tại sao? Em trai tôi xứng với ấy ở chỗ nào?”
      Last edited: 14/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :