1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 206: Bí ?

      Editor: Puck


      ra phóng viên phỏng vấn Tĩnh Lam trong bữa tiệc từ thiện ta mà nhờ luật pháp trợ giúp, trải qua điều tra nhiều phương diện sau đó dẫn tới tố tụng.

      chỉ kiện dưới tình huống có vợ lại công khai ở chung với Duy Nhất còn xưng hô vợ chồng với bên ngoài, hơn nữa còn kiện nhốt vợ quanh năm, sinh hoạt tình dục với vợ, kiện ngược đãi vợ; đồng thời, kiện dùng mánh khóe ép buộc vợ ly hôn thỉnh cầu tòa tuyên thỏa thuận ly hôn vô hiệu; cuối cùng còn nhắc tới Lãnh Ngạn coi rẻ luật pháp, lấy thân phận Lãnh Dực chết để kết hôn với Duy Nhất, trốn trùng hôn.

      Như vậy, ngoại trừ Tĩnh Lam thỉnh cầu thỏa thuận ly hôn vô hiệu ra, còn tất cả tài sản đứng tên Duy Nhất, gồm có biệt thự mô hình “Xuân về hoa nở” ven biển cùng công ty Mặc Toa đều do Lãnh Ngạn đưa cho Duy Nhất khi ở chung, vì vậy thỉnh cầu trả lại toàn bộ.

      Duy Nhất dễ dàng làm theo dặn dò liên tục của Lãnh Ngạn, trả lời “ biết” với tất cả các câu hỏi.

      Vẫn biết Lãnh Ngạn kết hôn, biết chữ ký thỏa thuận kết hôn là Lãnh Dực…

      Cho nên, được thả ra nhanh chóng.

      Lúc này mới hiểu được nguyên nhân Lãnh Ngạn muốn biết là gì, nếu biết Lãnh Ngạn có vợ mà vẫn ở chung với , như vậy ngay cả cũng có trách nhiệm rồi…

      Vụ án này vốn rất , nhưng bởi vì die enda anle equu ydonn nhân vật chính là Lãnh Ngạn và Duy Nhất, cho nên khiến khắp xã hội chú ý, thêm nữa phóng viên trắng trợn tô vẽ, mặc dù tòa án xử Duy Nhất có trách nhiệm, nhưng dư luận khiển trách vẫn đầy trời mà đến.

      Trong dư luận xã hội, Duy Nhất thành người thứ ba phá hư gia đình người ta, Lãnh Ngạn trở thành người chồng hoàn toàn hung ác, có mới nới cũ , còn ngược đãi người vợ bệnh tâm thần,

      [​IMG]

      Chương 207: Rốt cuộc còn che giấu cái gì?

      Editor: Puck


      “Nhưng mà, nếu như bọn họ chống án làm thế nào?” Duy Nhất vô cùng lo lắng.

      “Tòa án cũng xử, coi như chống án cũng có biện pháp duy trì phán quyết ban đầu.” Lãnh Ngạn nắm chặt tay , an ủi .

      Nhưng Duy Nhất có dự cảm chẳng lành, lần này tòa án dễ dàng bác bỏ khởi tố?

      cảm thấy đến được quá dễ dàng, thường thứ quá dễ dàng có được dễ dàng mất ; Lãnh Ngạn cầm tay Duy Nhất, hết sức muốn Duy Nhất yên tâm, trong mắt lại dần rối rắm, chuyện quả nhiên đơn giản như vậy, chỉ có điều, lo lắng phải vụ án này, mà nếu nội tình bí khác vì án này mà bị vạch trần nên làm thế nào cho phải?

      thôi, chúng ta về nhà!” im lặng nhìn đăm đăm về phía trước, nắm tay Duy Nhất, dưới che chắn của vệ sỹ, lên xe rời từ lối khác.

      Đêm đó tâm của Lãnh Ngạn vẫn hơi nặng nề, ánh mắt nhìn chăm chăm Duy Nhất lâu, chọc cho lòng Duy Nhất nghi ngờ, khỏi hỏi: “ làm sao vậy? Nhìn em làm gì?”

      Sắc mặt Lãnh Ngạn nặng nề, muốn lại thôi, cuối cùng hình như hạ quyết tâm lớn, với Duy Nhất: “Duy Nhất, có chuyện muốn với em, hy vọng sau khi em nghe xong phải tỉnh táo.”

      “Chuyện gì vậy? nghiêm trọng như thế?” Ánh mắt Duy Nhất nhìn nghiêng tới trước , hôm nay quả hơi khác thường.

      “Nếu như , từng…” Lãnh Ngạn mới tới đây, điện thoại di động của Duy Nhất lại vang lên.

      “Đợi chút!” Duy Nhất cắt lời nghe điện thoại, Dịch Hàn gọi tới.

      “Duy Nhất, nghe vụ án của Lãnh Ngạn xong?” Dịch Hàn ra vẻ có thói

      [​IMG]
      Chương 208: Vu oan

      Editor: Puck


      Những phóng viên có thâm niên vô cùng lợi hại, thế mà lại tra ra bí mật động trời, cũng chính là cái gọi là tấm màn đen.

      Sở dĩ khởi tố của Tĩnh Lam bị bác bỏ, là bởi vì trong đó có nhân viên quan trọng của chính phủ gây áp lực, mà nhân viên quan trọng của chính phủ này chính là mẹ của Cầu Chí Dương. Bà làm nghị sĩ từ đó chu toàn, khiến cho Lãnh Ngạn bị khởi tố nhanh chóng thoát thân.

      Duy Nhất hơi kinh ngạc, vốn tưởng rằng Cầu Chí Dương có tác dụng lớn trong đó, lại biết tại sao mẹ Cầu Chí Dương lại bị cuốn đến đây.

      Chỉ có điều, trước mắt đây phải là vấn đề quan trọng nhất.

      Những phóng viên này giống như quyết tâm chặn đánh Lãnh Ngạn, giao toàn bộ chứng cứ thu thập được cho các ngành liên quan, khiến mẹ Cầu Chí Dương cũng bị dính líu, dám hỏi tới chuyện này.

      Mà Lãnh Ngạn lại bị bắt giữ lần nữa, hơn nữa bởi vì lần đầu tiên xuất tình trạng tố tụng, tăng thêm tội danh – làm cản trở công bằng và chính trực của tư pháp, lần này cho phép bảo lãnh ra.

      Duy Nhất thăm Lãnh Ngạn dieenddanleequyddoon mang theo mỉm cười, càng khó khăn, càng kiên cường, đây là tính tình từ trước của , vào lúc mấu chốt cần phải tỏ ra thể nghi ngờ.

      Mà Lãnh Ngạn, vẫn tuấn tú như vậy, trong mắt hơi lạnh lùng, đuôi chân mày hơi lạnh nhạt, lúc chạm vào khuôn mặt sáng sủa của Duy Nhất cười tiếng, giống như ánh mặt trời ngày thu, rơi lả tả, rải vào trong lòng Duy Nhất.

      Hai người chỉ nhìn thẳng vào mắt nhau như vậy, giống như có rất nhiều lời phải , rồi lại giống như cần thêm nữa, tất cả mọi thứ, truyền lại giữa ánh mắt đan xen.

      cùng Duy Nhất có Lôi Đình Ân, nhìn hai người ngược lại nóng nảy, ngừng thúc giục, “Hai người có gì cần mau ! Nếu thời gian hết rồi!”

      Duy Nhất cười cười,

      [​IMG]

      Chương 209: Phán quyết

      Editor: Puck


      Thời gian chờ đợi quan tòa phán quyết khá dài, Duy Nhất siết chặt quả đấm, trong lòng bàn tay đầy mồ hôi, thỉnh thoảng nhìn ra cửa.

      Rốt cuộc, vẻ mặt quan tòa nghiêm túc, ra sân lần nữa, sau khi gõ búa, tiếp tục mở phiên tòa.

      Ánh mắt uy nghiêm của quan tòa liếc nhìn vòng, cuối cùng dừng lại người Tĩnh Lam, “Nguyên cáo, xin hỏi thỉnh cầu tố tụng của là gì?”

      Tĩnh Lam khóc , “Thỉnh cầu của tôi chính là ly hôn! Đuổi người phụ nữ xấu xa đó , lấy lại tài sản thuộc về nhà họ Lãnh chúng tôi!”

      Sau khi quan tòa nghe xong lại hỏi Lãnh Ngạn, “Xin hỏi bị cáo, tiếp nhận thỉnh cầu tố tụng của nguyên cáo ?”

      chấp nhận!” Lãnh Ngạn đáp rất dứt khoát.

      Vì vậy quan tòa tuyên đọc, “Trải qua thu thập chứng cứ hai bên, bản tòa được biết, nguyên cáo và bị cáo kết hôn bốn năm, bởi vì nguyên cáo từng bị bệnh tâm thần, bị cáo vẫn chưa làm hết nghĩa vụ, khóa nhốt ở nhà cũ bỏ hoang, cũng tiến hành ngược đãi về mặt tinh thần cũng như thân thể của nguyên cáo, trong lúc này, bị cáo và Nhiễm Duy Nhất công khai lấy thân phận vợ chồng ở chung, cũng nhiều lần lấy thân phận vợ chồng xuất ở nhiều nơi. Tình huống ở , tội danh trùng hôn và ngược đãi vợ của bị cáo được thành lập.”

      Lôi Đình Ân nghe đến đó lập tức gầm lên, “Này thu thập chứng cứ cái gì? Là ai thu thập? Có điều tra nghiêm túc chưa? Ai điều tra nội tình kết hôn của Lãnh Ngạn?”

      Quan tòa gõ búa, “Yên lặng, nếu mời lập tức rời khỏi tòa án!”

      Duy Nhất níu chặt vạt áo của Lôi Đình Ân, kéo ngồi xuống, “ đừng rêu rao bậy bạ! Nghe quan tòa !”

      chính là chịu nổi! Tĩnh Lam đúng là phụ nữ ác độc! bị ta đảo loạn! Những phóng viên kia ăn cơm khô!” Lôi Đình Ân thở phì phò ngồi xuống, tức giận bất bình.

      Quan tòa lại với Tĩnh Lam, “Nguyên cáo, luật biện hộ cho bị cáo từng nộp tư liệu về động cơ kết hôn của và bị cáo, trong tài liệu lúc hai

      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 210: Kết quả

      Editor: Puck


      Má Tằng đến khiến Tĩnh Lam khiếp sợ, chỉ có điều cho dù ai cũng thể lay chuyển ý chí của , chính là muốn kết hôn!

      Nhưng mà, má Tằng lại cho ánh mắt giống như uy hiếp, lại làm dấu tay ai nhìn cũng hiểu, trong mắt Tĩnh Lam lập tức thoáng qua tia chột dạ.

      Sau khi má Tằng tuyên thệ xong bắt đầu trần thuật với tòa án, “Tôi là mẹ nguyên cáo, hôm nay đứng ở đây lại làm chứng cho bị cáo. Xin tha thứ, tôi thể gọi cậu ấy là bị cáo, tôi vẫn gọi thiếu gia thôi. Tôi muốn để thiếu gia bị người khác hiểu lầm. chính tôi tại đây ra chân tướng.”

      “Thiếu gia và Tĩnh Lam nhà tôi có tình cảm, cho nên kết hôn với Tĩnh Lam hoàn toàn là bởi vì đồng tình với Tĩnh Lam, muốn giúp Tĩnh Lam chữa bệnh, là Tĩnh Lam quá cố chấp. Tôi cảm thấy có lỗi với thiếu gia, cho nên mới tìm Nhiễm Duy Nhất tiểu thư, lừa ấy kết hôn với thiếu gia, hy vọng lưu lại đời sau cho nhà họ Lãnh.”

      “Vết thương của Tĩnh Lam cũng phải do thiếu gia đánh, những bức hình kia đều do ngày trước con bé phát bệnh tự làm mình bị thương, vết thương ngày hôm qua do cha Tĩnh Lam đánh, liên quan đến thiếu gia, cho nên, thiếu gia là người rất tốt, xin mọi người nên hiểu lầm cậu ấy, tòa án cũng cần xử cậu ấy có tội, chúng tôi đồng ý hòa giải ngoài tòa, thỏa thuận ly hôn.”

      Quan tòa , “Nhân chứng, bà chỉ có thể làm chứng, thể thay nguyên cáo đồng ý hòa giải. Nguyên cáo, những lời tố cáo của nhân chứng là sao?”

      Ánh mắt Tĩnh Lam bắt đầu dao động mặt má Tằng, mà biểu dứt khoát của má Tằng khiến cho cúi đầu, “Đúng vậy…”

      Cả phòng lập tức xôn xao, bàn luận ầm ĩ, Lôi Đình Ân cười vui mừng nhìn Duy Nhất, Duy Nhất die enda anle equu ydonn cũng cười cười, nhưng

      [​IMG]

      Chương 211: Cuối cùng ly hôn

      Editor: Puck


      Mấy ngày sau, tài xế đón Tĩnh Lam đến phòng luật sư, Lãnh Ngạn chờ sẵn.

      Hai người gặp nhau, gì.

      Má Tằng theo Tĩnh Lam, cúi đầu, chậm rãi đến gần Lãnh Ngạn, ngồi xuống.

      Luật sư thấy hai người tới, mở cặp tài liệu ra, “Lãnh tiên sinh, dưới đây là cầu thỏa thuận ly hôn của Tĩnh Lam, ngài suy nghĩ chút có thể đồng ý tất cả . Thứ nhất, tất cả tài sản đứng tên Lãnh tiên sinh đều thuộc về Tĩnh Lam; thứ hai, trong lúc hai vị còn tồn tại hôn nhân, công ty Mặc Toa và biệt thự ven biển Lãnh tiên sinh đưa cho Nhiễm Duy Nhất cũng thuộc về Tĩnh Lam. Chỉ có điều, tôi muốn chỗ này, có bằng chứng biệt thự ven biển do Lãnh tiên sinh đưa cho Nhiễm Duy Nhất.”

      “Tại sao có? Nhiễm Duy Nhất ta là con nhóc nghèo sao có thể mua được biệt thự đắt tiền như vậy?” Tĩnh Lam hùng hổ hỏi.

      “Xin lỗi, thưa , luật pháp dựa chứng cứ, phải suy luận.” Luật sư sử dụng lời chuyên ngành trước sau như đáp lại.

      Tĩnh Lam có cách nào trả treo, giở giọng la lối om sòm, “Quỷ mới biết ông và Lãnh Ngạn cùng giuộc, lại làm trò quỷ gì?!”

      “Thưa , luật pháp chứng cứ, phải suy luận,” luật sư hơi tức giận, “Mời lấy ra chứng cứ,

      [​IMG]
      Chương 212: Hiềm khích lúc trước

      Editor: Puck


      Biệt thự “Xuân về hoa nở” ven biển.

      Từ xa Lãnh Ngạn thấy trong vườn hoa bày đầy bóng bay và ruy băng, màu sắc sặc sỡ làm ấm áp lòng trong nháy mắt, bước chân về nhà cũng cực kỳ nhanh .

      Nhưng mà, tới cửa, trong nhà lại yên tĩnh, Duy Nhất làm gì đó?

      phải ngủ chứ?

      Khóe môi đầy ý cười, mở cửa phòng. Thấy hoa mắt, vô số cánh hoa rớt xuống, bay lả tả, đẹp đẽ vô cùng.

      Cùng lúc đó, Duy Nhất cùng ba người đàn ông khác tay cầm đồ bắn ruy băng bắn điên cuồng về phía , vừa hô to, “Chúc mừng tự do!”

      “Chúc mừng lập tức bị phụ nữ khác ngược đãi!”

      “Người nào vớ vẩn!?” Duy Nhất trừng mắt, cầm đồ bắn ruy băng chuyển hướng.

      tầm thường! Còn rắc hoa!” Doãn Tiêu Trác chỉ vào cánh hoa đầy đất cười Duy Nhất.

      Lôi Đình Ân cũng theo phụ họa, “Đúng vậy! Duy Nhất, em muốn tắm cánh hoa cũng cần biểu trần trụi như vậy chứ?”

      “Quả mắc ói!” Doãn Tử Nhiên khoa trương lắc đầu theo.

      Lãnh Ngạn ôm eo Duy Nhất, rất ngông cuồng mà

      [​IMG]

      Chương 213: Hôn nhân với Lãnh Dực

      Editor: Puck


      Khi Duy Nhất và Cầu Phỉ Nhi bưng khay trái cây ra, bốn người đàn ông chơi bài, đây là lần đầu tiên Duy Nhất nhìn thấy Lãnh Ngạn tiêu khiển, hơn nữa còn là hoạt động nhàm chán như vậy, giật mình ít, “… Lại có thể biết chơi cái này?”

      “Đánh chơi thôi!” Lãnh Ngạn nháy mắt mấy cái với .

      “Vậy tiền đánh cuộc của các là gì? cho bài bạc!” Duy Nhất đặt khay trái cây lên bàn trà.

      “Dĩ nhiên cá cược, quy củ cũ!” Doãn Tiêu Trác cười tiếng ranh mãnh.

      “Quy củ cũ? Quy củ cũ là cái gì? nghe chút, nếu như vậy , người thua mời ăn cơm tối!” Duy Nhất đề nghị.

      “Đừng quê mùa! có người quản cơm rồi!” Doãn Tiêu Trác nhìn cười.

      Duy Nhất thấy ánh mắt khác thường của Duy Nhất, lòng lập tức cảnh giác, “Người nào quản? Đừng nhìn em? Em mặc kệ!”

      “Em là phụ nữ sao lại mặc kệ? Em và Lãnh Ngạn ở trong nhà xinh đẹp như vậy ngày ngày như hưởng tuần trăng mật, còn chưa từng chiêu đãi tụi , phải đạo đãi khách!” Doãn Tiêu Trác chèn ép .

      Lãnh Ngạn cười kéo ngồi xuống bên cạnh, “Yên tâm , quy củ cũ của tụi là người đánh bài phụ trách làm tiểu nhị, cho nên, có người phụ trách làm cơm!”

      Lôi Đình Ân đứng bên cạnh xem cuộc chiến nhân cơ hội chen đến bên cạnh Duy Nhất, “ tệ! Tôi nguyện

      [​IMG]

      Chương 214: Thân phận của Dịch Hàn

      Editor: Puck


      “Duy Nhất!” Dịch Hàn vượt lên trước chào hỏi .

      Từ lần trước sau khi Lãnh Ngạn để ý người này, lập tức cực kỳ để ý Dịch Hàn, lần này cũng đặc biệt chú ý quan sát ta.

      “Đến mua áo sơ mi?” Ánh mắt Dịch Hàn cố tình hay vô ý quét qua mặt Lôi Đình Ân.

      “Đúng vậy! cũng tới mua sao?” Duy Nhất nhìn Amarni trong tay , kinh ngạc , “Hả, cũng thích nhãn hiệu áo sơ mi này sao? Lãnh Ngạn thích nhất đó!”

      Ánh mắt Dịch Hàn lóe lên, ánh sáng khác thường chợt lóe, “ sao? Có phải vì trai đẹp nên cách nhìn tương đồng ?” cố làm ra vẻ thoải mái .

      Duy Nhất nhịn được cười khẽ tiếng, “Đúng vậy, đúng vậy! có chuyện trước , tụi em qua xem chút!”

      ra dấu cho Lôi Đình Ân cùng, khi Lôi Đình Ân qua bên cạnh Dịch Hàn vô ý đụng phải Dịch Hàn, Dịch Hàn die edna anle equuy ydonn để ý, lảo đảo mấy bước, sau lưng có mấy bậc cầu thang, lực quán tính thúc đẩy bước mấy bước, hơn nữa tiếp tục lui xuống.

      Duy Nhất đột nhiên quay đầu lại, phát dáng vẻ xuống lầu hết sức quái dị, như chân xuống lầu. Cuống quýt tới đỡ , “ làm sao vậy? sao chứ?”

      Mặt Dịch Hàn đỏ ửng, lúc lắc đầu trong mắt hết sức hoảng hốt, “ có việc gì! có việc gì! trước!”

      có chuyện gì? Em thấy hình như chân của …” Duy Nhất ra nghi ngờ của mình.

      Dịch Hàn xua tay lia lại, “ có chuyện, lần trước cẩn thận vấp ngã, đến nay còn chưa khỏe, cho nên lúc xuống lầu chân hơi đau!”

      “Em vẫn nên đỡ lên xe !” Duy Nhất

      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 215: Vụ án của mẹ Cầu Chí Dương?

      Editor: Puck


      Duy Nhất và Lôi Đình Ân bận rộn trong phòng bếp buổi chiều, cuối cùng mang cơm tối lên bàn.

      Trò chơi của bốn người đàn ông cũng chuẩn bị kết thúc, Duy Nhất quan tâm là kết quả…

      “Này, các người nào thua?” khẩn trương nhìn chằm chằm vào bài bàn.

      Doãn Tiêu Trác hả hê cười to, “Đương nhiên là thằng quỷ may kia!”

      Lãnh Ngạn liếc xéo Doãn Tiêu Trác, “Còn chưa tới cuối cùng? Còn nửa giờ nữa, tôi hóa mục nát thành thần kỳ!”

      “Cậu cho rằng cậu có thể sao?” Cầu Chí Dương cũng cười rất hả hê, “Mỗi lần cậu đều như vậy, lời kịch kinh điển, kết cục kinh điển, ha ha!”

      Cầu Phỉ Nhi đột nhiên hứng thú, “, mỗi lần Lãnh Ngạn đều trần truồng chạy sao?”

      phải mỗi lần! Nếu như tụi đánh mười lần, hoàn toàn là Lãnh Ngạn thua sáu lần, Tiêu thua ba lần, em lần, mà do hai bọn họ ăn gian mới thua!” Cầu Chí Dương tự hào vì “Chiến công” của mình.

      Cầu Phỉ Nhi hứng thú với trình độ chơi bài của trai mình, ngược lại cảm thấy rất hứng thú với đánh cuộc “Trần truồng chạy”, “ như vậy tối nay có thể thấy

      [​IMG]

      Chương 216: Tuần trăng mật ở biển Aegean

      Editor: Puck


      “Bị bắt rồi, tình nghi nhận hối lộ! Đừng những chuyện này, nhà họ Cầu xử lý.” nắm tay Duy Nhất trở về phòng ngủ, nhưng có kích tình như vừa rồi, chỉ ôm lấy Duy Nhất, như có điều suy nghĩ.

      Duy Nhất hơi cảm thấy kỳ quái, ngẩng đầu hỏi, “ làm sao vậy?”

      Lãnh Ngạn cười nhạt tiếng, “ suy nghĩ cầu hôn em thế nào?” Chỉ có điều, Duy Nhất nhìn thấy do dự lơ đãng lóe lên trong nháy mắt.

      Mặt Duy Nhất đỏ lên, che giấu được vui sướng nơi mí mắt giờ tràn đến đáy mắt, “Muốn vô tiền khoáng hậu *, nếu lấy!”

      (*) vô tiền khoáng hậu: Trước chưa từng có mà sau thể có, xưa nay chưa từng có, chỉ có cõi đời này.

      “Vô tiền khoáng hậu? Được!” Lãnh Ngạn đè lên người , cười xấu xa, “Tuyệt chiêu của Doãn đại thiếu, trực tiếp nhào tới!”

      “Hả? được! Tiện nghi cho !” Duy Nhất tránh né môi , cười to.

      Hai người lăn lộn vui đùa lúc, Lãnh Ngạn ngừng lại, nhìn chăm chú vào tròng mắt đen ngòm của Duy Nhất, “Duy Nhất, chúng ta hưởng tuần trăng mật trước rồi trở về kết hôn được ?”

      “Tại sao?” Duy Nhất hiểu nhìn , tại sao muốn lật ngược thứ tự?

      Ngón tay Lãnh Ngạn nhàng vuốt ve gò má , đầu ngón tay mang theo lạnh lẽo mùa thu, “Duy Nhất, cảm thấy mệt mỏi, nhiều năm như vậy, mình chống đỡ rất khổ cực, mà lòng mệt mỏi, bây giờ khó khăn lắm mới buông được xuống, muốn thả lỏng chút.”

      Duy Nhất suy nghĩ, kết hôn diee nda anlee quu ydonn phải chuẩn bị rất nhiều nghi lễ, đúng là chuyện lao tâm lao lực, cùng Lãnh Ngạn ra ngoài giải sầu cũng tốt, nhưng nghiệp công ty hai nhà bị ảnh hưởng, bây giờ ra ngoài…?

      “Công

      [​IMG]

      Chương 217: Hoa cát…

      Editor: Puck


      Ban đêm, bước chậm cát mềm mịn ở biển Aegean, gió biển thổi đến hương vị đặc biệt của biển rộng, mặn mặn, ẩm ướt, Duy Nhất nhắm mắt lại, nhớ tới “Xuân về hoa nở”.

      “Lãnh Ngạn, chúng ta ra ngoài bao lâu?” dừng bước, ngồi bờ cát, ra sức hít thở hơi thở gió biển.

      Lãnh Ngạn ngồi xuống bên cạnh , nhìn ngoài khơi sáng như đá quý trong bóng đêm, híp mắt, “Tầm mười ngày , nhớ nhà?”

      Cái gì là nhà? Trong đầu Duy Nhất thoáng ra từng căn nhà, lồng chim bồ câu, nhà cũ nhà họ Lãnh, xuân về hoa nở, còn có biệt thự lúc bỏ nhà ra Lãnh Ngạn len lén mua cho . Lồng chim bồ câu giải tỏa, nhà cũ nhà họ Lãnh cho Tĩnh Lam, trong xuân về hoa nở còn có Only, biệt thự đưa cho Mỹ Mỹ ở tạm, ở đâu là nhà của đây?

      Gió đêm thu mang theo chút hơi lạnh, da nhanh chóng nổi lên tầng da gà, ngay lập tức, ấm áp vây quanh lấy , cần nhìn cũng biết, là Lãnh Ngạn lấy áo khoác của choàng lên người , mang theo nhiệt độ của , mang theo hơi thở của , sao ấm áp?

      Mắt Duy Nhất ướt át trong nháy mắt,

      [​IMG]

      Chương 218: Truyền thuyết về biển Aegean

      Editor: Puck


      Ánh trăng sáng ngời của biển Aegean thể xuyên qua rèm cửa sổ màu xanh dương cửa sổ hình vòm, bóng đêm trùm lên khách sạn màu trắng, trình diễn khúc nhạc đêm cực kỳ triền miên. Mỗi thanh va chạm, mỗi rên rỉ nghiền nát, cũng là thanh thiên nhiên nguyên thủy tự nhiên, giống như biển Aegean, vẻ đẹp nguyên sơ nhất. Thủy triều lên cao, chìm đắm đổ xuống, tạo thành khúc nhạc tuyệt vời nhất, lượn vòng dứt, dư vị vô cùng…

      Sau đợt tấn công khua chiêng gõ trống, bùng nổ, tĩnh lặng…

      ôm chặt nhau rời…

      “Lãnh Ngạn, ngày mai chúng ta trở về sao?” da thịt Duy Nhất ửng hồng nhuốm tầng mồ hôi cuộn tròn trong ngực Lãnh Ngạn.

      “Đúng vậy, chúng ta ra ngoài hơn mười ngày rồi, muốn trở về?” Lãnh Ngạn khẽ hôn lên trán .

      “Ừm! Cuộc sống như vậy rất khó được!”

      Mười mấy ngày nay, bọn họ sống đơn giản khác thường. Ban ngày mướn du thuyền của nhà thuyền địa phương rong chơi trong biển rộng xanh thẳm, hoặc dạo chung quanh đường phố die enda anle equu ydonn cổ xưa, mỗi

      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 219: Vụ án tai nạn xe cộ của mẹ Duy Nhất

      Editor: Puck


      lặng lẽ đến gần, mà Lãnh Ngạn phát , mơ hồ có thể nghe thấy thanh gọi điện thoại của , quyết định hay là chờ gọi xong điện thoại rồi gọi .

      Vốn vô ý nghe lén điện thoại của , nhưng trong lúc vô tình nghe tên của , liên quan đến ?

      kiềm chế được dựng thẳng lỗ tai.

      “Chí Dương, vậy rốt cuộc bây giờ tôi có trở về ?”

      ra là điện thoại của Cầu Chí Dương!

      phải quyết định về sao?

      Tại sao muốn thay đổi?

      biết Cầu Chí Dương cái gì, Lãnh Ngạn trả lời, “Nếu bây giờ huyên náo xôn xao dư luận mà tôi còn về, tôi vốn chính là sợ nhất vụ án tai nạn xe cộ của mẹ Duy Nhất bị lật ra lần nữa, mới mang Duy Nhất tới Hy Lạp.”

      Vụ án tai nạn xe cộ?

      Trong lòng Duy Nhất dâng lên bóng ma, chẳng lẽ vụ án tai nạn xe cộ của mẹ có gì kỳ quái sao?

      chỉ đơn giản là ngoài ý muốn như vậy?

      ra phải Lãnh Ngạn tâm mang hưởng tuần trăng mật…

      khỏi nín thở, trầm ngâm yên lặng nghe.

      “Chí Dương, nếu như Duy Nhất biết vụ án tai nạn xe cộ của mẹ ấy tôi cũng có phần ràng, ấy tuyệt đối thể nào tha thứ cho tôi…”

      Câu kế tiếp Duy Nhất nghe lọt nữa, chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới là tiếng gầm rú…

      ra tai nạn xe cộ của mẹ quả phải ngoài ý muốn, là ai muốn đẩy mẹ vào chỗ chết?

      Nhà họ Cầu! Nhất định là nhà họ Cầu!

      Mà quan hệ của Lãnh Ngạn với nhà họ Cầu luôn tốt như vậy, cho nên cũng tham dự vào!


      [​IMG]


      Chương 220: Duy Nhất…

      Editor: Puck


      Buổi tối ở xuân về hoa nở, đen sì chẳng khác nào tòa tháp cổ bỏ hoang.

      Gió biển vẫn mang theo hơi mặn thổi loạn rèm cửa sổ, trong góc tối, chai rượu tán loạn xung quanh, bóng dáng đơn màu đen tùy ý dựa vào góc tường, vẫn còn hết chai này đến chai khác rót vào dạ dày ngược lại giống như chất lỏng gây tê cho người ta. Điện thoại di động của , vẫn hoạt động, lóe sáng mặt đất, hát hết lần này đến lần khác:

      “Bầu trời của tươi màu trong vắt

      lời hẹn thề lảng vảng trong quá khứ

      Người từng cầm tay là em

      Nhưng nụ cười của em sao nhoà nhạt quá

      Có phải vì vì sao đổi thay tình cảm con tim

      Những lời hứa trong quá khứ, quẳng

      Giờ đây thở nổi

      muốn trốn tránh cả cái bóng của chính mình

      Oh baby - người tình duy nhất của

      Hai thế giới thay hình đổi dạng, đâu dễ gì quay trở lại

      Nhưng chắc rằng, em là người tình duy nhất của

      với chiếc điện thoại rằng chỉ mình em thôi, thực em…”

      (*) Bài hát “Duy nhất” 唯一 của Vương Lực Hoành (nguồn dịch lời: mylyric.net)

      Dưới ánh trăng nhạt, mặt tái nhợt của Lãnh Ngạn là đống chất lỏng sáng trong, biết là rượu rớt xuống hay là…

      Nhớ lại bờ biển Aegean, lúc die3nda4nle3qu21ydo0n hỏi có phải Duy Nhất nhớ nhà, Duy Nhất trả lời chắc chắn với : “Em nhớ lắm…”

      Giờ phút này, khắc sâu cảm nhận được ý nghĩa những lời này của , , nhà này còn là nhà sao? còn là sao? Cuộc sống còn là cuộc sống sao?

      Chỉ nghe “Ầm” tiếng, cửa bị người nào đó cước đá văng, đèn lập tức sáng trưng, Lãnh Ngạn lấy tay che mắt theo bản năng, có thói
      [​IMG]


      Chương 221: Tổng giám đốc núi băng

      Editor: Puck


      Lôi Đình Ân cũng rời khỏi xuân về hoa nở, tự ngủ trong phòng khách cả đêm, ngày hôm sau chuẩn bị tìm Lãnh Ngạn, vừa tới phòng ngủ, cửa lập tức mở ra.

      Lãnh Ngạn mặc bộ âu phục đen chỉnh tề xuất trước mặt Lôi Đình Ân, mặt mới vừa cạo râu lộ ra hơi thở mát lạnh, tóc ngắn khôi phục lại như trước hề rối loạn, chỉ có điều cặp mắt lạnh lẽo – giống như lúc ban đầu.

      Khóe miệng Lôi Đình Ân giật giật, “Ha ha, núi băng trở lại rồi!” Trong lòng cũng biết là vui hay buồn.

      Lãnh Ngạn nghiêm mặt, lạnh lùng câu, “Tôi , tùy tiện.”

      “Này, này!” Lôi Đình Ân điên cuồng đuổi theo bóng lưng cậu ta, cuối cùng ăn đống bụi bặm sau xe, xe cậu ta nghênh ngang rời . trợn mắt nhìn theo, “Lại quay lại rồi!”

      Công ty Kỳ Thịnh.

      Lãnh Ngạn mang theo gió rét quá lạnh lẽo của mùa đông nhiệt đới đường , lạnh hơn gió chính là sắc mặt của , khoảnh khắc khi mỗi nhân viên nhìn thấy tổng giám đốc, đầu tiên là vui mừng, bởi vì công ty bây giờ bị người ta làm cho gà chó yên, nhưng khi Lãnh Ngạn qua bên cạnh bọn họ, vui mừng này cũng bị đông thành khối băng, xem ra cuộc sống sau này dễ sống…

      Trong phòng họp tổ chức cuộc họp báo cáo tình hình kinh doanh quý, tất cả mọi người mạnh mẽ tinh thần nghe cổ đông lớn nhất bốc phét, Tần Nhiên sớm nhịn được, nhưng mà lại thể làm gì, Lãnh Ngạn giao công ty cho , có nghĩa vụ chùi đít sau khi Tĩnh Lam phá hư tất cả, chỉ có điều, năng lực và quyền hạn của có hạn!

      Khi Tĩnh
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 222: Gặp lại 1

      Editor: Puck

      Sáng sớm, rời giường vào thời gian Duy Nhất náo loạn lúc trước, rửa mặt xong, mặc bộ đồ thể thao Duy Nhất mua cho , gọi tiếng, “Only, chạy bộ thôi!”

      Only rất ngoan ngoãn vui mừng nhảy quanh chân , bờ cát bên bờ biển, bên cạnh dấu chân , lưu lại dấu hoa mai lộn xộn lung tung. Khi mặt trời hoàn toàn lên mặt biển, kêu to về phía mặt trời, “Duy Nhất, xin lỗi! Xin lỗi!”

      Sau đó, mang theo Only về nhà, theo sách dạy nấu ăn dán lên tủ lạnh chuẩn bị bữa sáng vì mình, quên chuẩn bị phần cho Only.

      Only vẫn muốn cướp thịt bò của , vẫn đập bể ly thủy tinh, đưa mắt nhìn mảnh vụn thủy tinh đất, nhìn nụ cười của mình in miếng thủy tinh tán loạn, vỡ thành từng bóng dáng

      Nhưng vẫn cười, giống như lúc trước vậy, cười khẽ, cho Duy Nhất, “Duy Nhất, rất ngoan, tuần lễ chạy bộ với Only mười lần, trong đó có ba buổi sáng dậy muộn chạy; lúc Only uống sữa tươi, và nó uống chung, nhưng nó nghe lời, muốn cướp trong ly của , kết quả làm vỡ năm cái ly; buổi tối ăn cháo mè, Only ăn thức ăn của chó, nó có ý kiến, thể làm gì khác hơn là biến thức ăn của chó thành cháo… Ngày hôm qua và Only kiểm tra cân nặng, Only nặng thêm 0,6 cân, nặng thêm sáu cân; có biểu tốt hơn Only, nó len lén chạy ra ngoài tìm em chó xinh đẹp, mà có…. Như vậy, còn có phần thưởng sao?...”

      xong, nước mắt ngập tràn hốc mắt, giọng cũng biến thành nghẹn ngào, tất cả đều giống như ngày trước, ngay cả lời kịch cũng giống, nhưng mà, chỉ có điều còn người nghe như vậy rồi…

      Lúc này, Only ăng ẳng chạy tới vây lấy tay , ôm Only, ngồi cạnh cửa, ngóng về bình minh nơi mặt biển xa xăm, “Only, mẹ ở chỗ rất xa, nhưng mà, cha tin tưởng mẹ nhất định tha thứ, ngày nào đó tha thứ cho cha, cho nên, chúng ta phải biểu cẩn thận, mẹ nhìn thấy được…”

      “Ơ! Đây là tranh gì vậy? Người đàn ông và chó?” tiếng cười biết là châm chọc hay hài hước truyền đến.

      Lãnh Ngạn đặt Only xuống, người phụ nữ qua hàng rào là Cầu Phỉ Nhi.

      để ý tới, vỗ vỗ đầu Only, “Only, cha công ty, con phải ngoan ngoãn!” Sau đó quét mảnh thủy tinh rớt, khóa cửa, lên xe, hoàn toàn coi Cầu Phỉ Nhi tồn tại.

      “Này! Lãnh Ngạn, đứng lại!” Cầu Phỉ Nhi gọi lại.

      Lãnh Ngạn mắt điếc tai ngơ, cho xe chạy, chậm rãi lái ra vườn hoa.

      Cầu Phỉ Nhi chạy lên trước, dùng thân thể chặn trước xe, “ đứng lại đó cho em! Lãnh Ngạn!”

      Lãnh Ngạn quay cửa xe xuống, ánh mắt như băng, “Rốt cuộc em muốn làm gì?”

      “Em… thể cho em cơ hội sao?” Cầu Phỉ Nhi lấy hết dũng khí.

      Lãnh Ngạn nhìn , băng giá trong mắt đủ để đông cứng toàn bộ dũng khí người, Cầu Phỉ Nhi sắp khóc lên, “Tại sao? Em bằng ấy chỗ nào? Chúng ta còn cùng nhau lớn lên! ấy đẹp bằng em, có tiền như nhà em, trình độ học vấn cũng cao hơn em, ngay cả quần áo mặc cũng có phẩm chất như em!”

      Ánh mắt Lãnh Ngạn dừng người , băng đá dần hòa tan trong hai đầm sâu rộng, “ sai, cái gì ấy cũng bằng em, nhưng ấy là Duy Nhất, thế giới chỉ có Duy Nhất, là Duy Nhất mà bất kỳ ai cũng thể thay thế được trong lòng tôi!”

      Cầu Phỉ Nhi xấu hổ và tức giận đan xen, níu lấy tay áo Lãnh Ngạn, “ xuống xe cho em! Xuống!”

      Lãnh Ngạn bị làm cho tâm phiền ý loạn, mở cửa xuống xe, “Rốt cuộc em muốn làm gì?”

      Cầu Phỉ Nhi bị quát, nước mắt lăn xuống, “Em hỏi rốt cuộc muốn làm gì mới đúng! Duy Nhất ấy chết rồi! Chết rồi! Chẳng lẽ định cả đời dựa vào ký ức về người chết mà sống qua ngày sao?”

      “Bốp” tiếng, mặt Cầu Phỉ Nhi bị Lãnh Ngạn tát bạt tai mạnh, “Tôi cho biết! Đây là lần đầu tiên tôi đánh phụ nữ, hạng đàn bà như Tĩnh Lam tôi còn đánh! Nhớ, Duy Nhất chết! Đối với tôi mà , ấy vĩnh viễn chết!” xong, muốn nán lại giây phút nào với ta, lên xe mà như bão táp, Cầu Phỉ Nhi che mặt, nhìn xe mất, nước mắt cuồn cuộn tuôn rơi…

      Trong xe, Lãnh Ngạn lái xe lên tốc độ cao nhất, cảm giác cực hạn khiến buông lỏng nội tâm đè nén, từng lần lượt tự với mình, Duy Nhất vẫn chưa chết, vẫn cười trong ngực , nhảy bên cạnh , ôm cổ làm nũng…

      Đột nhiên, điện thoại di động của vang lên, thoáng bình phục tâm tình của mình, nhận điện thoại, “Alo, Lãnh Ngạn đây. Ai vậy?”

      “Là tôi!” Doãn Tiêu Trác ở đó phát biểu bất mãn, “ nhìn ra số của tôi?”

      “Chuyện gì?” vốn nhìn số gọi đến…

      có chuyện gì thể tìm cậu? Tìm cậu uống rượu được?” Doãn Tiêu Trác cực kỳ mất hứng.

      “Tôi uống rượu!” nhớ, Duy Nhất muốn uống rượu, cho phép uống thuốc ngủ, muốn nuôi dưỡng thành tập quán sinh hoạt tốt đẹp, muốn cố gắng làm, như vậy, có phải nhiều thêm phần hy vọng khiến Duy Nhất thiên đường tha thứ cho ?

      Doãn Tiêu Trác thở dài, “Được rồi, được rồi, là tôi chưa ! Tôi gọi cậu xem công trình! Chính là cải tạo khu nhà cũ của Duy Nhất, nghiệm thu hơn tháng! Hai chúng ta còn chưa xem! Cậu nhanh lên chút, tới công ty đón tôi, tôi lười lái xe!”

      Khi Lãnh Ngạn và Doãn Tiêu Trác lái xe chầm chậm rẽ vào khu căn hộ dơ dáy bẩn thỉu trước kia bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ, biến hóa này quá lớn!

      Doãn Tử Nhiên lại biến nơi này thành vương quốc thần thoại, tất cả các phòng đều có sắc thái phim hoạt hình, màu đỏ vàng xanh sáng, quả chính là khu vui chơi thiếu nhi sao! Bất tri bất giác xe chạy đến địa chỉ lồng chim bồ câu cũ của Duy Nhất, hôm nay được căn biệt thự thay thế, vách tường màu trắng, nóc nhà màu đỏ, đáng khác thường.

      Trong lòng Lãnh Ngạn lay động tình cảm dịu dàng khác, ánh mắt bị nó khóa lại chặt, đột nhiên bị cặp búp bê cửa sổ hấp dẫn…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :