1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 191: Hiểu thấu Tĩnh Lam

      Editor: Puck

      Lãnh Ngạn đột ngột ôm lấy , thả lên giường.

      Tĩnh Lam nhắm mắt lại, kích động đến đôi môi khẽ run, chuẩn bị nghênh đón nụ hôn của Lãnh Ngạn, vậy mà đợi lúc lâu vẫn có động tĩnh gì, ngược lại có chăn đắp lên người.

      mở mắt ra, chỉ thấy Lãnh Ngạn ngồi ghế bên cạnh giường, mặt vẫn là nụ cười đùa giỡn nhàn nhạt.

      “Ngạn, …” Tĩnh Lam thất vọng kêu tên .

      Lãnh Ngạn đè chăn lại, “Đừng động, em vốn bị cảm, cẩn thận chút vẫn tốt hơn.”

      “Ngạn, em để cho ghét sao? Chạm vào em lần cũng đáng sao?” Trong mắt Tĩnh Lam ra nước mắt.

      Lãnh Ngạn cười như cười nhìn , “Tôi chỉ thích phụ nữ rất có tâm cơ *.”

      (*) Tâm cơ là động cơ sâu bên trong tâm. 1 người có tâm cơ ý người đó làm việc gì cũng có tính toán, mang hơi hướm tiêu cực.

      Tĩnh Lam thoáng hốt hoảng, “… Có ý gì?”

      Lãnh Ngạn đứng lên, rút thứ từ sau giá sách, ánh sáng màu đỏ hiển thị làm việc.

      “Đây là cái gì? Camera? Quay lại chúng ta? Sau đó sao? Dùng nó đến uy hiếp tôi? Hay cho Duy Nhất nhìn? Hoặc gửi cho truyền thông?” Nét mặt Lãnh Ngạn chuyển thành cười lạnh.

      “Khôngphảivậy! Ngạn, emchỉmuốnlưulạilàmkỷniệmmàthôi!” Tĩnh Lam hếtsứcgiải thích.

      “Lưu làm kỷ niệm?” Lãnh Ngạn cười , “Tĩnh Lam cho tôi là đứa trẻ lên ba? Được rồi, tôi lại cho xem thứ.”

      đặt camera xuống, cầm điều khiển ti vi lên ấn cái, trong phòng bắt đầu truyền đến đoạn đối thoại của và má Tằng: “Tốthơnnhiều, con cũngthế, khôngyêuquýthânthểmình, đâylàvìcáigì?”

      “Bàkhôngnóibónggióítđichotôi, vìcáigì? Chẳnglẽbàcònkhôngbiếtvìaisao? Chínhtôiđãhaohếttinhlựctrênngườianhấy, bâygiờmuốntôibuôngthalàkhôngthểnào!”

      “Tĩnh Lam!Con xemnhiềunămnhưvậy, cuốicùnglấyđượccáigì? Con đừngtráchmẹtìmphụnữtới chia rẽ con vàthiếugia, thậtrađócũnglàvìtốtcho con, mẹkhôngmuốn con lúnsâuvàovũngbùnnữa!”

      “Tốt, đừngnóidễnghenhưvậy, vìtốtchotôi? Chỉvìtốtchothiếugiathậptoànthậpmỹtronglòngbà? Sớmmộtchútthoátkhỏi con điênlàtôiđây!”

      “Con muốnnóivậymẹcũngkhôngcó cách nào, chỉ có điều về sau ngàn vạn lần phải bản thân mình, đừng cố ý dầm nước lạnh đến bị cảm, ăn thua thiệt vẫn chính là con!”...

      “Dùng nước lạnh dầm mình đến cảm? Khổ nhục kế? Tĩnh Lam, tôi xem thường !” Lãnh Ngạn tắt nguồn điện.

      Tĩnh Lam cực kỳ sợ hãi, “... lại lắp máy nghe lén trong phòng em? giả bộ từ lúc nào?”

      Lãnh Ngạn khẽ cười lạnh, “ cho rằng lần trước tôi lưu lại tối làm gì? Vốn tôi tràn đầy đồng tình với bị bệnh, nhưng đừng quên, nhà này là nhà họ Lãnh, người làm cũng là người làm của nhà họ Lãnh tôi, đương nhiên có người cho tôi biết, dùng nước lạnh dầm mình buổi tối, rốt cuộc ngã bệnh như ý nguyện.”

      “Nhưng mà, đêm hôm đó em vẫn ở trong phòng, lắp máy nghe lén khi nào, sao em biết?” Tĩnh Lam cố gắng nhớ lại chuyện đêm đó.

      tin chắc luôn ở trong phòng mỗi tối sao? Giống như trước kia, có lần cũng ăn mặc như vậy, đến phòng tôi? Chỉ có điều tìm được tôi, sau đó lại về!” Lãnh Ngạn ngồi xuống ghế lần nữa.

      Tĩnh Lam lập tức lộ vẻ đáng thương, “Xin lỗi, Ngạn, em...em chỉ...chỉ quá , cho nên...”

      “Cho nên vốn muốn ly hôn với tôi?” Lãnh Ngạn nhìn thẳng ta.

      Tĩnh Lam hạ quyết tâm, quyết định bằng bất cứ giá nào, “Đúng, em muốn ly hôn, em nhiều năm như vậy, khổ cực như vậy, dù chết em cũng ly dị!”

      “Vậy cần gì phải giả vờ đồng ý ly hôn với tôi?” Lãnh Ngạn đau lòng nhìn ta, “Tĩnh Lam, hôn nhân giữa chúng ta cần tiếp tục như vậy sao?”

      “Có!” Tĩnh Lam chảy nước mắt, “Ngạn, có lẽ bản thân em trong mắt cá gì cũng còn, nhưng là toàn bộ của em, mặc dù rất ít về nhà, mặc dù cho tới bây giờ vẫn chạm vào em, nhưng danh nghĩa em là bà xã của , như vậy là đủ rồi, có thể trở thành bà xã của , là mơ ước trọn đời em.”

      “Tĩnh Lam!” Lãnh Ngạn cau mày, “ tôi, rốt cuộc tôi vì cái gì? hiểu tôi bao nhiêu?”

      Ánh mắt Tĩnh Lam hốt hoảng, “Em cũng biết tại sao ? Nhưng chính là , khi còn bé, lúc và Lãnh Dực cùng nhau ra vườn hoa trong mắt em chỉ có , dáng vẻ u buồn, cũng ngầu, nhưng mà lại đột nhiên im hơi lặng tiếng rời , cũng chào từ biệt em, em cho rằng trở lại nữa, cho nên mới đồng ý lời cầu hôn của Lãnh Dực, ngờ sau tám năm, lại trở về, còn mang theo người phụ nữ, thời gian tám năm thay đổi tất cả, em cho rằng em quên , nhưng mà... Nhưng mà, khi em nhìn thấy lần đầu tiên hiểu, đời em thể quên , em chỉ mình ...”

      “Tĩnh Lam!” Lãnh Ngạn biết sao mới khiến ta tỉnh táo, “Tôi đáng giá để em làm như vậy, , tôi có rất nhiều khuyết điểm, hoàn mỹ như trong tưởng tượng của em đâu, khi em chân chính hiểu tôi, cũng tôi nữa! Giữa chúng ta chung đụng nhiều lắm, người em vẫn là người em tưởng tượng kia, phải chân chính là tôi!”

      “Vậy Duy Nhất hiểu sao?” Tĩnh Lam nhìn .

      sững sờ, sau đó gật đầu, “Dĩ nhiên! Duy Nhất đương nhiên hiểu.”

      ấy vẫn còn phải sao?” Tĩnh Lam cố chấp nhìn .

      “Vậy sao giống?” Lãnh Ngạn bất đắc dĩ lắc đầu.

      “Sao lại giống nhau? Ngạn, cầu của em cao, chỉ cần để cho em làm vợ , muốn lúc thức dậy nhìn thấy em, nhớ nổi trở lại cũng sao, về phần Duy Nhất, có thể cùng ấy, em quan tâm, hai người ở bên ngoài cũng được, trở lại cũng tốt, em đều ngại, em thể sinh con, để Duy Nhất sinh con của , em đều để ý!”

      “Nhưng tôi để ý!” Lãnh Ngạn lớn tiếng cắt đứt lời ta, “Em muốn biến tôi thành người nào? Chuyện này đều công bằng với em với Duy Nhất!”
      Last edited by a moderator: 23/6/16

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 192: Hiểu thấu Tĩnh Lam 2

      Editor: Puck - *******************

      “Vậy ban đầu cần gì phải kết hôn với em? Tổn thương bao nhiêu với em nghĩ đến sao?” Giọng của Tĩnh Lam trở nên lạnh lẽo.

      Lãnh Ngạn nhắm mắt lại, đè huyệt thái dương, cuối cùng đau đớn hạ quyết tâm, “Tĩnh Lam, bây giờ cái gì tôi cũng muốn , tôi thừa nhận đây đều là lỗi của tôi, cho nên tôi muốn kết thúc sai lầm này, cho nhau cơ hội tìm kiếm hạnh phúc, ly hôn , em có cầu gì cứ , tôi đều thỏa mãn em.”

      cầu duy nhất của em chính là ly hôn.” Tĩnh Lam hề có ý nhượng bộ.

      “Tĩnh Lam, nên ép tôi, em nên ràng, chỉ cần tôi muốn ly hôn, cần em đồng ý cũng có thể, nhưng mà tôi lại muốn vậy. Cho tới nay tôi đều suy tính đến tình trạng thân thể em, muốn bình tĩnh chuyện này, muốn biến chuyện thành kích thích em.” Lời của Lãnh Ngạn càng ngày càng nể mặt.

      Tĩnh Lam rưng rưng nhìn Lãnh Ngạn, dáng vẻ thê lương, “Đúng vậy, Lãnh Ngạn, nhà họ Lãnh các die enda anle equ uydonn gia tài cao thế lớn, có thể tay che trời, hô mưa gọi gió, hoàn toàn có thể vứt bỏ em, sau đó dùng số tiền lớn đưa cho em, nhưng mà, tiền có thể mua về thanh xuân em bỏ ra người sao? ràng em, lại cưới em, cho em hy vọng, sau đó hung hăng đánh nát hy vọng của em, như vậy, chỉ cần hung ác hạ quyết tâm, cứ làm như vậy , em chỉ là con người giúp việc, có ý kiến gì.”

      Lãnh Ngạn chăm chú nhìn mặt ta, vẫn nhìn chằm chằm cho đến khi ta
      [​IMG]

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 193: Lại là kỳ sinh lý?

      Editor: Puck - *******************

      Cúi đầu mút môi sâu, cho giãy giụa, cho chuyện, chỉ muốn dung nhập mình vào trong hơi thở của , dung nhập vào trong ấm áp của .

      lâu, lâu sau, mới lưu luyến rời , ấn chặt vào trong ngực, giọng thầm bên tai , “Bé ngốc của !”

      Duy Nhất cách nào nhúc nhích, giọng chống lại, “Em phải…”

      “Em chính là thế!” độc đoán cắt đứt , “Em chính là bé ngốc! thích bé ngốc! Thích em ngốc nghếch trong veo như vậy, lúc cùng với em, cảm thấy dễ dàng, tâm, hoàn toàn cần che giấu, cần đề phòng, làm chính .”

      “Đợi chút! Khoan !” Cuối cùng Duy Nhất lấy được cơ hội thở dốc từ hai cánh tay , ngẩng đầu nhìn , “Rốt cuộc là
      [​IMG]
      Chương 194: Đại sứ hình tượng

      Editor: Puck - *******************

      Buổi trưa, Lãnh Ngạn họp trong phòng họp ở Kỳ Thịnh, nội dung cuộc họp chính là hạng mục hợp tác mới với tập đoàn Doãn thị, cũng chính là cải tạo lại khu chuồng chim bồ câu của Duy Nhất, dĩ nhiên Doãn Tiêu Trác và Doãn Tử Nhiên cùng họp, chủ yếu thảo luận vấn đề về phương diện tuyên truyền.

      Hạng mục lần này còn có nhi viện và khu vui chơi trẻ em trong quy hoạch, cho nên có danh tiếng rất tốt trong xã hội, tương đương với làm quảng cáo miễn phí, mà truyền thông làm bài phỏng vấn về người có trách nhiệm của hai công ty, cuộc họp thương lượng xem có cần đề cử người làm đại sứ hình tượng , cần mời ngôi sao hay chọn lựa từ công ty?

      Gần như đại đa số mọi người đều đồng ý lựa chọn trong công ty.

      Mà ngay lúc này, Duy Nhất xách theo hai túi tới, thư ký bên ngoài phòng họp biết , đứng lên chào hỏi, “Xin chào Lãnh phu nhân!”

      Duy Nhất khẽ gật đầu, “Xin chào, Lãnh tiên sinh có ở đây ?”

      “Có, mời phu nhân.” Xét thấy bài học kinh nghiệm lần trước, thư ký dám cản .

      Duy Nhất thấy thư ký cản mình cho rằng họp xong, bên trong có người khác, cho nên trực tiếp đẩy cửa ra, dùng giọng mềm mại nũng nịu trước sau như , “Lãnh Ngạn, thay áo sơ mi người …”

      Lập tức, ánh mắt toàn bộ mọi người tập trung người , những người khác dám tỏ vẻ như thế nào, nhưng
      [​IMG]
      Chương 195: Cãi nhau…


      Editor: Puck - *******************

      Duy Nhất nhìn tên hiển thị gọi đến, ra là Dịch Hàn. Hỏng bét, đột nhiên nhớ tới, quên với Dịch Hàn hôm nay cần mang đồ ăn đến, nhất định lại mang bữa trưa cho .

      Vụng trộm nghiêng đầu liếc nhìn Lãnh Ngạn, do dự nhận hay nhận, cuối cùng cười nhạo mình, làm việc trái lương tâm, sợ cái gì!

      Những động tác này của nào thoát khỏi ánh mắt Lãnh Ngạn, nghe Duy Nhất điện thoại, sắc mặt sớm đen xì.

      “Alo, hôm nay em ở công ty, xin lỗi, quên cho biết.” Duy Nhất giọng vào điện thoại di động.

      “Ha ha, sao, vậy tự ăn! Cũng tiết kiệm, cuối cùng có thể nghỉ ngơi ngày cần dạy học sinh đần như em!” Dịch Hàn luôn ôn hòa như vậy.

      Giọng Duy Nhất lạnh nửa, “ phải chứ, cũng em đần? Em kém như vậy sao? Mà em cảm thấy em rất dễ dàng nghe hiểu!”

      Dịch Hàn cười lớn, “Đó là đương nhiên, cũng nhìn xem trước khi dạy em mất bao nhiêu đầu óc chuyển nội dung thành thứ em có thể hiểu!”

      “Như vậy à? Đó phải rất làm phiền ? Thôi, lần sau vẫn cần dạy em!” Duy Nhất cảm thấy ngại quá.

      sao!
      [​IMG]
      Chương 196: Khổ nhục kế


      Editor: Puck - *******************

      Lôi Đình Ân gì, “ kỳ quái rồi, người của tôi theo dõi tất cả hoạt động của ta, trừ cuộc sống bình thường hằng ngày cũng có hành động là thường nào.”

      cách khác, ta chỉ thuần túy cảm thấy hứng thú với Duy Nhất?” Lãnh Ngạn suy đoán.

      “Chắc vậy…” Lôi Đình Ân dùng giọng điệu phải hoàn toàn khẳng định .

      , chưa từng thấy người kia, cảm giác đầu tiên của tôi cho tôi biết ta đơn giản như vậy, tôi tin tưởng cảm giác của mình, cách nào dùng lời để hình dung được, tóm lại cảm thấy vô cùng đặc biệt, có người đàn ông nào cho tôi cảm giác đặc biệt như vậy.” Lãnh Ngạn tỉ mỉ cảm nhận về cảm giác này, cố gắng muốn dùng ngôn từ để diễn tả.

      Lôi Đình Ân chỉ đành thở dài, “Tôi chưa từng gặp ta, cách nào kiểm nghiệm cảm giác cậu , lần tới có cơ hội tôi gặp.”

      “Lập tức! Công ty Duy Nhất, cũng chính là công ty trước của muốn làm từ thiện, là tổng giám đốc cũ cũng nên tới cổ vũ chút!” Lãnh Ngạn đề nghị.

      sao? Lôi Đình Ân cảm thấy rất hứng thú, “ nhóc này còn có thể buôn bán, vậy tôi phải tới xem chút!”

      Hai bên ai cũng đề cập đến chuyện Mặc Toa, có chuyện vĩnh viễn là đau đớn trong lòng, đề cập tới có nghĩa là quên, đề cập tới cũng có nghĩa quan tâm, chỉ có điều, đời người, cuối cùng gặp được người chữa thương…

      Lãnh Ngạn nhớ tới dáng vẻ phì phò rời của Duy Nhất, trong lòng yên suốt buổi trưa, buổi chiều khi đám người Doãn Tiêu Trác tới vẫn yên lòng.

      “Lãnh tổng, cứ ? Lãnh tổng?” Cấp dưới cẩn thận từng li từng tí hỏi , trong lòng hồi hộp, Lãnh tổng vào cõi thần tiên? Đây chính là chuyện chưa bao giờ xảy ra cho tới bây giờ! Chẳng lẽ vừa rồi báo cáo quá tệ? giọt mồ hôi chảy xuống từ sau gáy

      Lãnh Ngạn từ vào trạng thái cõi thần tiên trở lại, đầu tiên liếc nhìn thấy ánh mắt cười như cười của Doãn Tiêu Trác, trong lòng tức giận, ném xuống câu, “Có chuyện gì Doãn tổng làm chủ là được, tôi có chút chuyện, ra ngoài trước!”

      Toàn thể nhân viên tham dự cuộc họp như bị sét đánh, hôm nay Lãnh tổng làm sao vậy? Ngày trước ngay cả có chuyện lớn bằng trời cũng vắng mặt…

      Sau khi Lãnh Ngạn rời công ty lái xe vòng lớn đường, dừng lại chờ đợi dưới công ty Mặc Toa, cũng nhìn đồng hồ, thời gian đúng là giây giống như năm!

      Cuối cùng, Duy Nhất mặc đồ công sở màu xanh lá nhạt từ cửa xoay ra ngoài, sau lưng còn có Tần Nhiên, biết hai người cái gì.

      mừng rỡ, xuống xe chạy về phía hai người, nhanh chóng đến trước mặt họ gọi to tiếng, “Duy Nhất!”

      Duy Nhất lườm , giả bộ nghe thấy, qua bên cạnh .

      Tần Nhiên lên chào hỏi , “Thiếu gia!”

      Ánh mắt Lãnh Ngạn đột nhiên rơi vào áo sơ mi của Tần Nhiên, lập tức nổi lên nghi ngờ, “Sao tôi nghe cậu thay đổi sở thích, thích nhãn hiệu giống tôi?”

      Tần Nhiên nhìn áo sơ mi của mình, cười giải thích, “A – cái này, thiếu phu nhân phúc lợi của công ty, hôm nay die endan nleeq uuy ydonn phát đồng phục cho toàn thể nam nhân viên trong công ty, mỗi người cái, tất cả đều là Armani, tôi thể chờ đợi mặc vào rồi! Đúng rồi,” Tần Nhiên móc từ trong túi ra, “Thiếu phu nhân chỉ mua hai mươi chín cái, đủ phát, cho nên tôi phải mua bổ sung, đây là hóa đơn, thiếu phu nhân tìm thiếu gia thanh toán!”

      Buồn cười, lại đưa áo sơ mi mua cho phát cho nhân viên công ty mỗi người cái! Tần Nhiên còn dám đến đòi thưởng? Đúng là đụng vào họng súng!

      trừng mắt lạnh lùng nhìn Tần Nhiên, “ sao? Khấu trừ từ tiền thưởng tháng này của cậu!”

      “Cái… Sao? Tại sao? Đây, tôi…” Tần Nhiên quả giải thích được.

      “Tôi cái gì! Còn cởi ra cho tôi!” Lãnh Ngạn gào to với cậu ta.

      “Cởi? Cởi cái gì?” Tần Nhiên
      [​IMG]
      Chương 197: Bùng nổ

      Editor: Puck - *******************

      Ngày hôm sau, Duy Nhất thức dậy sớm hơn Lãnh Ngạn, chủ động làm bữa sáng, sau đó mở cửa lấy sữa tươi, cầm báo.

      Nhưng tít trang đầu báo buổi sáng lại khiến sợ hết hồn, mấy hàng chữ to màu đỏ viết ràng: Tai tiếng hào môn: Nhìn Lãnh thiếu coi rẻ luật pháp công khai trùng hôn, vứt bỏ bà xã bệnh tâm thần lương tâm ở đâu? Duy Nhất vội vã quét qua bài báo lần, đây chính là chuyện của Lãnh Ngạn và !

      cuống quýt chạy vào phòng ngủ, đánh thức Lãnh Ngạn, “Lãnh Ngạn, Lãnh Ngạn, mau dậy , xem viết cái gì này?”

      Lãnh Ngạn từ trong giấc mộng bị gọi tỉnh, đọc tờ báo lần, cũng bị hoảng sợ, mặc dù trong bài văn trực tiếp tên và Duy Nhất, nhưng người sáng suốt vừa nhìn biết chính là bọn họ.

      lật xem nhà xuất bản, lập tức gọi điện thoại cho Tần Nhiên, “Báo buổi sáng này lá gan lớn quá rồi đó, chuyện lần trước bọn họ còn rút ra kinh nghiệm?”

      Sau khi Tần Nhiên làm ràng tình trạng rồi trả lời, “Tôi tra chút! Lập tức trả lời lại!”

      Lãnh Ngạn vừa mới để điện thoại xuống có điện thoại
      [​IMG]

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 198: Bẩn

      Editor: Puck - *******************

      Khi Duy Nhất vội vàng xoay người vào phòng bếp, lên tầng gọi điện thoại cho mẹ của Cầu Chí Dương, mẹ Cầu Chí Dương là nghị viện, lần trước Lãnh Ngạn từng giúp bà lần, lần này bà phải nguyện ý trả món nợ cho

      “Lãnh Ngạn, điện thoại cho ?” Duy Nhất lên tầng tìm .

      Lãnh Ngạn vội vã xoay người lại, hơi hốt hoảng, “A, có ai! Cầu Chí Dương.”

      Ấn tượng của Duy Nhất với Cầu Chí Dương mãi mãi thể thay đổi, cau mũi, “ ta? Hừ, em can thiệp việc kết giao bạn bè của , nhưng cần nhắc tới tên ta trước mặt em!” Nhưng vẫn nhịn được hỏi, “ ta gì?”

      Lãnh Ngạn cười nắm vai , “ phải tên cậu ta sao?”

      đề cập đề cập! Kẻ thối nát đó, chắc chắn có gì tốt!” Duy Nhất cong môi lên, kéo Lãnh Ngạn xuống tầng dưới, “Nhanh lên, chúng ta tổng vệ sinh! phụ trách vườn hoa, em phụ trách trong nhà.

      “Sửa sang lại vườn hoa? làm!” Duy Nhất theo xuống tầng.

      “Chẳng lẽ đại tổng giám đốc Lãnh như làm sao? Nhanh lên, cho ba giờ, kiểm tra qua cửa phạt làm cơm tối đấy!” Duy Nhất đẩy ra ngoài phòng.

      Sau ba giờ, Duy Nhất dọn dẹp die enda anle equy
      [​IMG]
      Chương 199: Vĩnh viễn ở chung chỗ


      Editor: Puck - *******************

      Lãnh Ngạn ngẩn ra, trong mắt thoáng qua đau đớn, buông lỏng tay .

      Duy Nhất chuỗi nước mắt, vội chạy lên lầu.

      Đứng ngẩn ngơ bậc thang lúc, Lãnh Ngạn im lặng xoay người, đồ ăn vừa mới mua biết sớm ném đâu, đến phòng bếp làm chút đồ ăn đơn giản, bưng lên lầu gõ cửa, “Duy Nhất, ăn cơm tối, mở cửa.”

      Bên trong có động tĩnh, mở khóa cửa, tình hình bên trong giống như lần đầu tiên gặp gỡ Duy Nhất, núp ở góc giường, chỉ có điều ôm trong tay phải gấu tiểu Bố, mà là chăn, gấu bông mang tới đây…

      cho rằng có bên cạnh , Duy Nhất cần gấu bông nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể ôm , nhưng lại để cho bị thương…

      Đặt chén lên tủ đầu giường, cũng ngồi xuống, vén tóc trán , “Duy Nhất, ăn cơm, có gì cơm nước xong rồi .”

      Duy Nhất chỉ khẽ nghiêng đầu , tránh né an ủi của .

      Cổ họng Lãnh Ngạn đau nhói, ngồi bên cạnh Duy Nhất lời nào.

      Hai người cứ ngồi như vậy, mãi cho đến khi ánh trăng chiếu lên song cửa sổ.

      Chuông điện thoại di động của Duy Nhất phá vỡ yên tĩnh, vẫn nhúc nhích, Lãnh Ngạn mở túi xách của ra, phát Dịch Hàn gọi điện thoại tới.

      Mặc dù trong lòng hơi vui, nhưng vào lúc này có thể bạn bè khiến cảm xúc của thả lỏng, vì vậy đưa di động cho .

      Duy Nhất nhìn sang, nghe điện thoại, giọng nhàng êm ái của Dịch Hàn truyền vào lỗ tai, “Duy Nhất, có khỏe ?”

      “Hoàn hảo.” Lúc Duy Nhất phun ra hai chữ này cũng cảm thấy giọng mình khàn khàn, bây giờ người trong thiên hạ đều cảm thấy là người phụ nữ xấu, ngày trước Dịch Hàn nhất định biết thực tế tình hình hôn nhân của là như vậy.

      “Vậy tốt! Duy Nhất, đừng nghĩ nhiều nữa, ở trong mắt tụi , em chính là Duy Nhất trước đây, xinh đẹp hồn nhiên, lương thiện đáng .”

      An ủi kịp thời của Dịch Hàn ít nhiều khiến Duy Nhất hơi cảm động, cũng phải
      [​IMG]
      Chương 200: Nên tới nên tới


      Editor: Puck - *******************

      “Đây phải Duy Nhất biết!” Lãnh Ngạn giữ chặt bả vai , “Bảo bối, có phải gần đây phát sinh nhiều chuyện, em mệt mỏi, sợ?”

      Duy Nhất lắc đầu, ánh mắt hoàn toàn mờ mịt, “Em cũng biết…”

      Lãnh Ngạn kề sát gò má , vuốt ve tóc đen mượt của , “Bảo bối, biết cùng với là uất ức em, em chịu nhiều khổ, nhưng chúng ta dễ gì mới tới hôm nay, mặc kệ người ta như thế nào, chúng ta quyết dễ dàng buông tay. vẫn còn nhớ ban đầu em dũng cảm ký hiệp nghị với như thế nào, ngày ngày quấn lấy , đưa ra khỏi lo lắng, bây giờ sợ, em cũng thể lùi bước!”

      “Lãnh Ngạn!” Duy Nhất ôm chặt cổ nức nở nghẹn ngào, “Em biết gần đây biểu của mình tốt, thiếu sức sống, cũng đủ rộng lượng, gặp chuyện chỉ muốn trốn tránh, nhưng em cũng muốn vậy, chỉ có điều e khống chế được bản thân.”

      “Cái này cũng thể trách em, bé ngốc, em mới bao lớn? khác bằng em chỉ biết làm nũng khóc nhè, em chịu đựng nhiều, phát tiết chút cũng là thỏa đáng. Chuyện phát triển đến bây giờ, em còn ở bên cạnh , cám ơn trời đất! Nhớ kỹ câu , dao ngôn chỉ vu trí giả *, em quên sao? Nếu bên ngoài đánh giá nhận được đáp lại giống như ném hòn đá vào trong hồ nước, dần dần tự nhiên sóng êm gió lặng.” Lãnh Ngạn cưng chiều hôn nước mắt của .

      (*) dao ngôn chỉ vu trí giả: Chỉ những lời
      [​IMG]
      Chương 201: Nên tới nên tới 2


      Editor: Puck - *******************

      “Hôm nay là ai cũng tới được, ai mời bọn họ?” Lãnh Ngạn hỏi.

      Doãn Tiêu Trác cười hì hì, “Tôi! Chí Dương là bạn bè!”

      “Cậu ấy! Biết rất Duy Nhất ghét bọn họ nhất!”

      Tuy như vậy, nhưng Lãnh Ngạn vẫn quay người chào hỏi Cầu Chí Dương và Cầu Phỉ Nhi.

      Lôi Đình Ân và Cầu Chí Dương phải rất quen thuộc, chỉ khẽ gật đầu.

      “Mấy người cái gì? náo nhiệt như thế!” Cầu Chí Dương tùy ý hỏi.

      Doãn Tiêu Trác cười tiếng, ánh mắt đuổi theo Dịch Hàn, “ người thần bí.”

      “A! Đại soái ca!” Cầu Phỉ Nhi khen tiếng.

      Ánh mắt Doãn Tiêu Trác sáng lên, “Đúng rồi, bằng chúng ta dùng mỹ nhân kế ! Phỉ Nhi đợi tí nữa lên thăm dò sâu cạn?”

      “Dựa vào cái gì?” Cầu Phỉ Nhi trừng mắt liếc nhìn , lại e sợ nhìn Lãnh Ngạn, “Người ta phải…”

      “Được! Em thể trông cậy vào rồi! Lãnh Ngạn có vợ! Em xếp hàng đợi đến kiếp sau !” Doãn Tiêu Trác cố ý xúc phạm .

      Cầu Phỉ Nhi bị Doãn Tiêu Trác toạc tâm , vô cùng khó chịu, dữ tợn trừng mắt nhìn .

      Lãnh Ngạn lại để ý, đầu chân mày nhướng lên, “Ý kiến hay đó! Để khi khiêu vũ cho Phỉ Nhi do thám!”

      sao! ! Ngạn muốn em làm chuyện gì, em nhất định !” Cầu Phỉ Nhi đắm đuối đưa tình chăm chú nhìn Lãnh Ngạn.

      “Ghê
      [​IMG]

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 202: cố ngoài ý muốn trong bữa tiệc

      Editor: Puck


      Điện thoại của Lãnh Ngạn đồng thời vang lên

      “Thiếu gia, xong, thấy Tĩnh Lam!” Trong điện thoại má Tằng rất lo lắng.

      “Tôi biết , ta đến!” Ngoài mặt Lãnh Ngạn bình tĩnh như cũ, nhưng trong lòng càng ngày càng trầm xuống…

      Ngoài sảnh chính, Tĩnh Lam quần áo tùy tiện, tóc quăn màu nâu hơi rối có vẻ xốc xếch, mở to mắt nhìn chung quanh, thoạt nhìn dáng vẻ hình như rất kinh hoàng.

      Tiếng bàn luận trong đám người lặng lẽ truyền lại, các vị khách giọng bàn luận về xa lạ này, biết rốt cuộc ta là ai.

      Duy Nhất đặt tay vào trong lòng bàn tay Lãnh Ngạn, “Sao chị ta lại tới?”

      biết!” Lãnh Ngạn nắm chặt tay .

      Lôi Đình Ân, Doãn Tiêu Trác còn có Cầu Chí Dương hẹn mà cùng về phía hai người, “Rốt cuộc đây là tình huống gì?”

      Lãnh Ngạn chậm rãi lắc đầu, trầm giọng , “Dẫn ta .”

      Doãn Tiêu Trác và Cầu Chí Dương nhanh chóng về phía Tĩnh Lam.

      Lúc này Tĩnh Lam vừa lôi kéo khách mời vừa hỏi, “Tôi tới tìm chồng tôi, chị thấy chồng tôi ? Người nào nhìn thấy chồng tôi?”

      “Ai là ông xã của ?” Có khách mời hỏi.

      “Chồng tôi là…”

      Vừa đúng lúc, Doãn Tiêu Trác và Cầu Chí Dương die enda.anle equy ydonn tới bên cạnh ta, mỗi người giữ tay, “Tĩnh Lam, theo chúng tôi!”

      Tĩnh Lam lại cố gắng giãy giụa, “Đừng! Tôi ! Tôi muốn tìm ông xã của tôi! Ngạn! Ngạn! ở đâu?”

      Đột nhiên, mắt sáng lên, cuối cùng nhìn thấy Lãnh Ngạn

      [​IMG]

      Chương 203: Ly hôn

      Editor: Puck


      Phóng viên vọt tới trước mặt họ, “Xin lỗi, tiên sinh, chúng tôi hoài nghi Lãnh tiên sinh ngược đãi vợ, mời cho ràng lại được ?”

      ! Tôi phải ! Tôi thèm nghe các người nữa, Ngạn nổi giận! Chị lừa tôi, chị giúp tôi tìm ấy!” Trong mắt Tĩnh Lam có tia sáng dễ dàng phát , theo Lôi Đình Ân xuyên qua đám người.

      Các phóng viên còn đuổi tận tha, “Này, Lãnh phu nhân, đợi chút…”

      Vệ sỹ mở đường, ngăn cản tất cả mọi người, cuối cùng Lôi Đình Ân mang theo Tĩnh Lam rời .

      “Lãnh phu nhân, yên tâm, chúng tôi die enda nle equy ydonn nhất định lấy lại công đạo vì !” Cuối cùng, phóng viên lớn tiếng la lên theo bóng lưng họ.

      Tĩnh Lam bị Lôi Đình Ân kéo lên xe, đêm đen như mực, siết chặt hai nắm tay, đốt ngón tay nổi lên màu xanh, hai mắt khẽ híp lại, thoáng qua vẻ hả hê, đúng là trời cao giúp , luật sớm giao thỏa thuận ly hôn cho ,

      [​IMG]

      Chương 204: Bóng ma

      Editor: Puck


      khi Lãnh Ngạn hạ quyết tâm làm chuyện gì, ai có thể xoay chuyển, Tĩnh Lam rất ràng điểm này, giống như nhiều năm trước khi quyết định Nhật Bản, cho dù ai khuyên cũng vô dụng.

      Tĩnh Lam biết , cho dù hôm nay mình ký tên, như vậy ngày mai thỏa thuận ly hôn này vẫn trở thành thực, điểm này, Lãnh Ngạn ấy làm được.

      khỏi gào khóc, tay cầm bút khẽ run, trải qua đắn đó, cuối cùng ký tên của mình thỏa thuận, sau đó vứt bút gục đầu vào đầu gối khóc thút thít.

      Lãnh Ngạn cầm bản thỏa thuận, tới trước mặt má Tằng, đột nhiên quỳ phịch xuống, đôi mắt ửng đỏ, “Má Tằng, xin lỗi, tôi xin lỗi má, ngờ chuyện biến thành như vậy.”

      Má Tằng chảy nước mắt đỡ , “Thiếu gia, nên xin lỗi là tôi, tôi vốn chính hy vọng cậu ly hôn rồi tái hôn với Nhiễm tiểu thư, nhưng cậu đứa ngốc này…”

      Lãnh Ngạn liếc nhìn Tĩnh Lam, tiếp, “Má Tằng, cuộc sống sau này của má và Tĩnh Lam do tôi phụ trách, tôi chăm sóc Tĩnh Lam cả đời, coi ấy như em ruột.”

      Má Tằng khóc gật đầu, “Tôi biết , tôi biết thiếu gia là cậu bé ngoan, cậu , ở đây lâu khiến thiếu phu nhân lo lắng.”

      Lãnh Ngạn chậm rãi đến bên cạnh Tĩnh Lam, đứng thẳng lúc, cuối cùng ra câu, “Tĩnh Lam, xin lỗi.”

      Trả lời chỉ có tiếng khóc uất ức của Tĩnh Lam, cuối cùng, Lãnh Ngạn cầm bản thỏa thuận rời

      [​IMG]

      Chương 205: Bắt giữ

      Editor: Puck

      Xa xa, nhìn thấy nóc căn nhà tên xuân về hoa nở, từ góc nhìn của , mỗi gian phòng đều sáng đèn, mỗi chụp đèn giống như ngôi sao, sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của trong đêm thu, chỉ dẫn phương hướng cho .

      khỏi cười than thở, trở lại, chẳng lẽ nhóc này sợ sao? Bật nhiều đèn như vậy?

      Tăng tốc độ xe, mấy giây sau, đến nhà bọn họ.

      thể chờ đợi nhảy xuống xe, thể chờ đợi mở cửa, lại phát Duy Nhất co rúc ghế sa lon ngủ thiếp , ôm đệm dựa to, có cái gì đắp người.

      nhíu nhíu mày, đúng là nhóc tự chăm sóc mình!

      Vì vậy khẽ đóng cửa, nhàng tới bên cạnh , lại nhàng ôm lên…

      Nhưng mặc dù rất cẩn thận, Duy Nhất vẫn tỉnh, phản ứng đầu tiên chính là túm lấy áo sơ mi của , “Cuối cùng trở lại! Em lo lắng chết rồi!”

      Lãnh Ngạn ôm tiếp tục lên lầu, “Lo lắng cái gì? Lo lắng bị cướp?”

      “Đúng vậy! Em sợ bị cướp sắc!” Thấy die.edan lequ ydon trở lại, Duy Nhất quan tâm gì nữa, trong lời cũng hoạt bát hơn.

      “Tại sao hỏi đâu, làm chuyện gì?” Lãnh Ngạn cảm thấy tối nay hơi lạ, lúc đưa trở lại cũng hỏi trễ vậy

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :