1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Ông xã Thần bí không thấy mặt - Cát Tường Dạ ( Hoàn - 302c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 162: nhớ em

      Editor: Puck

      “Được!” Lãnh Ngạn đồng ý sảng khoải, áo ngủ cũng cầm, thẳng vào phòng tắm.

      Duy Nhất che miệng suy nghĩ, chẳng lẽ lời vừa rồi của khiến hiểu lầm sao? cười rất mập mờ…

      Quả nhiên chỉ quấn chiếc khăn tắm ra ngoài, Duy Nhất tránh ánh mắt của , bưng chén đen thùi lùi đưa cho , “Uống!”

      “Đây là cái gì?” ngửi thấy mùi thơm tản mát ra từ vật đen.

      “Bột mè đen với quả óc chó, phải loại bán kia, tự tay em giã nát! Uống nhanh lên chút!” Duy Nhất nhìn chằm chằm.

      nếm thử ngụm , tán thưởng thêm, “Thơm quá! Rất ngọt! Cũng trợ giúp giấc ngủ? Cái này ăn ngon!”

      Sau khi thuần thục ăn xong cầm chén đưa tới: “ còn muốn chén!”

      Duy Nhất trừng mắt nhìn , chỉ vào giường lớn, “Nằm xuống !”

      cười tiếng, nhưng vẫn rất sảng khoái nằm gối, đầu vừa chạm vào gối cảm thấy gối đầu có gì đó khác lúc trước, hương hoa cúc nhàn nhạt tỏa ra từ đây, ra Duy Nhất đổi gối ngủ hoa cúc.

      “Nhắm mắt lại!” Duy Nhất lại .

      Lãnh Ngạn theo lời, lát sau, tiếng nhạc êm ái khắp phòng, ngón tay Duy Nhất mang theo mùi thơm hoa oải hương vỗ lên mặt , dần dần cảm thấy mí mắt nặng nề, bất tri bất giác tiến vào giấc mộng đẹp…

      Duy Nhất thấy ngủ, nhàng kéo chăn đắp lên người , đưa mắt nhìn khuôn mặt trong giấc mộng của , Duy Nhất khẽ thở dài.

      Sắc mặt tái nhợt của luôn có thể khiến thương , còn có vòng xanh sâu quanh khóe mắt, đều là dấu vết quá khổ quá mệt mỏi, nếu như có thể, nguyện cả đời thương ,
      [​IMG]
      Julia tran thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 163:

      Editor: Puck

      “Em ở đây sao? Bạn tốt thể ở chung chỗ? phải em và Doãn Tử Nhiên từng ở chung cùng nhau?” Lãnh Ngạn nhìn Duy Nhất bỏ bọc lớn bọc vào trong tủ lạnh.

      “Sao giống nhau chứ? Tử Nhiên người ta là chàng trai thuần khiết! giống !” Duy Nhất dính tờ giấy lên tủ lạnh, “Mỗi ngày ba bữa cơm cần ăn cái gì em đều viết lên giấy rồi, còn có thời gian làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày, đều phải làm theo em viết.”

      “Em ở đây làm theo!” Lãnh Ngạn nằm ghế sa lon hơi vô lại.

      Duy Nhất liếc nhìn , kêu, “Chị Phương, chị Phương!”

      “Thiếu phu nhân!” Chị Phương từ phòng bếp ra.

      “Tôi giao thiếu gia cho chị nhìn, nếu thiếu gia nghe lời tôi trả tiền lương gấp đôi, nếu , chị gọi điện thoại cho tôi biết, vốn ý định của tôi tuần về ăn cơm với thiếu gia lần, nếu ấy cứng đầu cứng cổ, gặp mặt tuần lần cũng hủy bỏ.” Duy Nhất khiêu khích nhìn Lãnh Ngạn.

      Lãnh Ngạn còn tưởng rằng , nếu nghe lời, gọi điện thoại cho , tới trừng trị , vậy nhất định lựa chọn nghe lời…

      Ai ngờ nhóc này coi là phạm nhân, còn tuần gặp lần…

      Duy Nhất đặt cân điện tử dưới đất, với Lãnh Ngạn, “Cân nặng của hơn tiêu chuẩn mười cân, chờ lấy đủ mười cân thiếu này em ăn
      [​IMG]
      Julia tran thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 164: rất ngoan, Only ngoan

      Editor: Puck

      tuần sau, là thời gian ăn cơm theo hẹn trước của Duy Nhất và Lãnh Ngạn, sau khi hết giờ làm ở công ty, quyết định về nhà họ Dung thay bộ quần áo. Đột nhiên cảm thấy có cảm giác giống như hẹn hò, tuần lần, mong lại trông, chuẩn bị cẩn thận, mà cảm giác có phải tới quá trễ ? muốn mình nghĩ tới tên Tĩnh Lam đó, nhưng chỉ cần nhớ tới Lãnh Ngạn, trong đầu lại tự nhiên chui vào cái tên Tĩnh Lam…

      suy nghĩ, Lãnh Ngạn gọi điện thoại tới, vẫn là tiếng chuông quen thuộc, “Baby, em chính là duy nhất của …”

      Nhưng mà, càng nghe lại càng nhiều đau buồn hơn, là duy nhất của sao

      điều chỉnh xong tâm tình, dùng giọng vô cùng vui vẻ , “Chú Lãnh, tuần này tăng thêm bao nhiêu cân?”

      “Lát nữa em biết!” biết có phải có ảo giác hay , giọng của Lãnh Ngạn có mấy phần xảo quyệt.

      nhìn đồng hồ, “Giờ em về nhà thay quần áo trước, sau giờ đến đầu phố chỗ khu nhà bồ câu đón em.”

      “Được, chờ em! vội!” cười hì hì trả lời.

      Duy Nhất giải thích được, cái này có gì buồn cười sao? Loáng thoáng nghe thấy bên cạnh có người chuyện, nghi ngờ hỏi, “ ở chung chỗ với ai?”

      có! À! Có người muốn cùng kiếm cơm ăn, cho!” Lãnh Ngạn cười đến càng thêm thần bí.

      Duy Nhất nghe , “Vậy cứ như thế ,
      [​IMG]
      Julia tran thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 165: Hạnh phúc chính là…

      Editor: Puck

      Duy Nhất có thể bữa cơm tối này đặc biệt nhất rồi, hai vị đại tổng giám đốc tự mình xuống bếp, thay nhau ra trận, và Dung Tư Lam với Đóa Nhi ở trong sân chơi bóng bay.

      “Duy Nhất, người kia là bạn trai em? Còn là ông xã? Hai người cãi nhau, em mới chuyển ra?” Dung Tư Lam hỏi.

      Tâm tràn đầy trong lòng Duy Nhất, biết nên như thế nào, “Tư Lam, em hỏi chị chuyện. Nếu chị rất thích người, có thể để ý đến ánh mắt người khác ?”

      “Dĩ nhiên ! nhau là chuyện của hai người, có liên quan gì đến người khác?” Dung Tư Lam ôm Đóa Nhi nhặt bóng bay đất.

      “Nhưng… Nếu như ấy thể cưới chị sao?” Duy Nhất lo sợ nghi hoặc nâng quai hàm.

      “Tại sao thể cưới? Có bà xã? Duy Nhất, chẳng lẽ ta…?” Dung Tư Lam sợ hãi kêu lên.

      “Suỵt -” Duy Nhất ra dấu bảo ấy giọng chút, “ phải! Em chỉ muốn biết, hai người nhau rốt cuộc quan tâm trái tim đối phương, hay quan trọng hình thức?”

      Dung Tư Lam mê muội nhìn , “Chị biết em cái gì, chỉ có điều, chị cảm thấy trái tim và hình thức đều rất quan trọng! nhau phải chắp tay, nếu lấy cái gì chứng minh tấm lòng của ta?”

      Cảm xúc
      [​IMG]
      Hoa Hong Xanh _16Julia tran thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 166: muốn bé cưng

      Editor: Puck

      Ngày hôm sau, Duy Nhất làm như bình thường, Lãnh Ngạn đến công ty, tự mình đưa đến Mặc Toa.

      “Bảo bối, nghe Lôi Đình Ân tăng lương cho em rồi hả?” Dưới công ty Mặc Toa, Lãnh Ngạn kiêu ngạo nhìn .

      “Sao? Chẳng lẽ nhà giàu nhất như còn đỏ mắt với tiền riêng của em?” Duy Nhất cong môi hồng lên.

      Lãnh Ngạn cười to, “ đỏ mắt , đỏ mắt Lôi Đình Ân, bà xã của lại làm vì ấy!”

      ! Ai là bà xã của ?” Duy Nhất trừng mắt lườm .

      Tâm tình của Lãnh Ngạn sáng sủa rất nhiều, vì những lời này của mà xúc động thần kinh nhạy cảm, ngược lại giỡn với , “ cho em, nếu như ấy tăng lương cho em, em lập tức ăn máng khác tới chỗ , mở công ty đồ chơi, để cho em làm giám đốc chơi!”

      “Chơi cái đầu ! sợ công ty bị em chơi chết?”
      Duy Nhất dùng túi xách khẽ gõ lên đầu .

      Lãnh Ngạn thuận thế túm lấy tay , lại gần , định dán lên môi .

      “Đừng! Dưới công ty, chú ý ảnh hưởng!” Duy Nhất kinh hoảng nhìn xung quanh xuyên qua cửa xe.

      hạ xuống, tuần sau mới thấy, cái là được rồi! Bên ngoài nhìn thấy!” ôm chặt , gì ngậm chặt môi đỏ mọng của .

      Vốn chỉ lần, nhưng cuối cùng biến thành nụ hôn nóng bỏng tiêu chuẩn, lúc đầu Duy Nhất từ kháng cự biến thành ôm chặt cổ đáp lại, cho đến khi hai gò má đỏ bừng, khó thở. Lãnh Ngạn mới buông ra, lưu luyến rời mổ lên môi .

      Duy Nhất thở hổn hển, chỉnh lại quần áo của mình, hai gò má ửng hồng, ném lại câu: “Cuối tuần gặp!” Rồi mở cửa xe, hoảng hốt mà chạy.

      Lãnh Ngạn nhìn bóng lưng nhắn của , môi lộ ra nụ cười yếu ớt, mỗi phút giây cùng nhóc này đều vui vẻ…

      Buổi tối, Duy Nhất ăn cơm cùng người nhà họ Dung, chỉ nghe “Cạch” tiếng, cửa chính theo tiếng mở ra, Lãnh Ngạn mang theo vali xuất trong tầm mắt Duy Nhất.

      “Hả, chuẩn bị ăn cơm tối sao?” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lãnh Ngạn để vali xuống, chào hỏi mọi người.

      ai đáp lời , lại cứ thế dặn bảo Tần Nhiên, “Mang vali lên tầng cùng , còn có hành lý khác, mang lên toàn bộ.” Sau đó tùy tiện ngồi bên cạnh Duy Nhất, “, bới cơm cho , bụng đói! Thức ăn tối nay ai làm vậy? tệ!”

      Duy Nhất cắn đũa, mê muội nhìn , “Có ai mời tới sao? Thức ăn tối nay có phần của sao?”

      Lãnh Ngạn trâng tráo mặt dày mày dạn tươi cười : “Cưới gà theo gà, cưới chó theo chó, bà xã ở đâu, ở đó!”

      “Lạch cạch”, chiếc đũa của Duy Nhất rớt xuống, đây phải Lãnh Ngạn, nhất định phải…

      Đóa Nhi lanh lợi rất thích Lãnh Ngạn, lại bới cơm cho , đưa cho , “Chú Lãnh, Đóa Nhi tặng đùi gà cho chú ăn, đùi gà của cha ăn rất ngon đó!”

      Đùi gà của cha…

      Lãnh Ngạn liếc mắt nhìn Doãn Tiêu Trác, quyết định, đùi gà này vẫn nên để Đóa Nhi ăn , sao có cảm giác là lạ…

      Trong quá trình ăn cơm, Dung Tư Lam và Đóa Nhi đều rất nhiệt tình, ngừng mời Lãnh Ngạn dùng bữa, Doãn Tiêu Trác lại vui, “Được rồi, ta tuyệt đối khách khí, sao hai người chưa bao giờ nhiệt tình với như vậy?”

      Tần Nhiên cất xong hành lý xuống xin chỉ thị, Lãnh Ngạn lập tức kêu cậu ta ngồi chung ăn cơm.

      Doãn Tiêu Trác nhìn Lãnh Ngạn chằm chằm, “Này, phải cậu định ở đây dài dài chứ?”

      “Đúng sao? Bà xã tôi thanh toán tiền thuê phòng!” Lãnh Ngạn mãnh liệt bới cơm, tiện thể khen, “Tiêu, thức ăn hôm nay cậu làm sao? tệ, càng ngày càng tiến bộ!”

      “Ít làm trò! Người lao động được ăn, ngày mai cậu nấu bữa sáng! Muốn ăn , có cửa!” Doãn Tiên Trác ngờ ngày hôm qua mình có lòng tốt, lại nảy ra thực khách lâu dài.

      Cơm nước xong, Tần Nhiên cáo từ, Lãnh Ngạn ý bảo Duy Nhất lên tầng cùng với , Duy Nhất giả bộ hiểu, tiếp tục xem tivi, chuyện phiếm với Dung TƯ Lam.

      Lãnh Ngạn lập tức ôm lấy Đóa Nhi, bên tai bé mấy câu, Đóa Nhi chạy đến trước mặt Dung Tư Lam, kéo lấy Dung Tư Lam, “Mẹ, Đóa Nhi buồn ngủ, kể chuyện xưa cho Đóa Nhi !”

      Duy Nhất biết Lãnh Ngạn làm trò quỷ, người đàn ông này đúng là sát thủ thiếu nữ, ngay cả đứa trẻ như vậy cũng thích !

      Lãnh Ngạn hả hê cười tiếng, nắm tay Duy Nhất lên tầng .

      Bầu trời đêm mùa thu, cao xa kỳ ảo, sao đầy trời có thể tận tình chói lọi trong màn trời đêm.

      Lãnh Ngạn ôm Duy Nhất ngồi ở nóc phòng lộ thiên, dạy Duy Nhất tên từng vì sao.

      “Lãnh Ngạn, sao biết nhiều vậy?” , Duy Nhất sùng bái Lãnh Ngạn, cho dù làm chuyện gì cũng thành thạo, tuy nhiên có lúc hơi u.

      “Bởi vì là ông xã của em!” Lãnh Ngạn cười đưa ra lý do nguyên vẹn, chọc cho Duy Nhất chép miệng.

      Lãnh Ngạn cười to, đột nhiên, vì sao xẹt qua chân trời, cái đuôi dài lưu lại vệt sáng chói trong màn đêm.

      vội vàng đầy Duy Nhất, “Mai cầu nguyện! Bây giờ cầu nguyện rất linh đấy!”

      Duy Nhất nhắm mắt lại, trong lòng lẩm nhẩm, tin tưởng, sao băng nhất định giuo1 thực tâm nguyện…

      “Cầu nguyện gì vậy?” Ánh mắt dịu dàng của Lãnh Ngạn lóe lên như sao sáng.

      cho !” Duy Nhất cong môi lên.

      “Vậy cho em biết!” ghé sát lỗ tai Duy Nhất, “ cầu nguyện, nguyện trời cao phù hộ chúng ta nắm tay mãi mãi xa rời, sớm cho chúng ta có bé cưng đáng giống như Đóa Nhi!”

      Mặt Duy Nhất lập tức ửng hồng, Lãnh Ngạn khẽ cắn lên vành tai , Duy Nhất nhịn được khẽ run rẩy, hình như dự cảm được sắp xảy ra chuyện gì, đứng lên chạy .

      Lãnh Ngạn ôm chặt , “Còn muốn chạy!” Sau đó vác vào trong căn phòng nho Duy Nhất thuê.

      muốn làm gì? được!” Duy Nhất vừa dứt lời, bị Lãnh Ngạn ném lên giường.
      Last edited by a moderator: 27/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :