1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hearts Aflame - Johanna Lindsey

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 37 (tiếp theo và hết)


      Selig ráng kềm tràng cười khác. “Kris à, cái máu tiếu lâm của em đâu mất tiêu rồi.” chào thua khi nàng huých cho thêm cái nữa. “Thôi được, lang thang khắp chốn. Thậm chí bây giờ cũng biết bao lâu, hay nằm gần chết bao lâu trong lần cuối cùng bị mất ý thức. tỉnh dậy trong căn lều của bà cụ người Celt. Chính bà và người con nhìn thấy đường họ trở về nhà từ phiên chợ ở Wimborne. Phải mất hết ngày ngựa từ nơi họ tìm thấy để về đến nhà họ ở xa về phía bắc.”

      “Chỗ đó ở đâu vậy ?”

      nhún vai. “ nghĩ mình có thể tìm thấy họ lần nữa. Thần Loki phù hộ . Em thể tin được bị lạc như thế nào đâu.”

      chỉ phải theo dòng sông thôi mà,” nàng chỉ ra.

      “Ừ, cũng nghĩ vậy,” với giọng điệu chán ghét. “ ở với bà cụ gần 2 tuần. Bà ta nghi ngờ vì cách phục sức của , và lảm nhảm tiếng nước ngoài khi mê sảng. Nhưng vì cũng ngôn ngữ của Mẹ chúng mình, đó cũng là ngôn ngữ của bà ta. Bà nuôi cho đến khi khỏe lại và thậm chí dẫn đến gặp tay lái buôn, người lấy dây thắt lưng và băng tay vàng của và đổi lại cho những thứ áo quần mà em thấy và con ngựa ốm yếu. Bà thậm chí còn chỉ đường cho đến con sông gần nhất.”

      “Thế rồi sao?”

      “Thế rồi con sông ấy nằm quá xa về phía tây so với nơi này đến nỗi gần như là đến cuối của vùng đất rồi. Rắc rối là ở chỗ biết mình lang thang về phương nào, hay liệu cố xoay xở để bằng cách nào đó vượt qua con sông trong cơn mê sảng. chẳng có cách nào để biết liệu những người Saxon tìm kiếm ở phía đông hay phía tây của . Và khi bà cụ chỉ về hướng tây, đoán lang thang về hướng đông. Vì thế về hướng tây, mất bao nhiêu là thời quý báu.”

      “Và khi tìm thấy dòng sông đó, liền biết mình sai đường hả?”

      “Ừ, Nhưng rồi cũng biết nơi em và những người khác bị đem cách dòng sông tìm thấy bao xa. Vì vậy buộc lòng phải dừng lại tại mỗi điền trang đường quay ngược lại con đường này. kể cùng câu chuyện cho từng vị lãnh chúa, chuyện này làm cho được xem trọng. Nhưng lại sớm rời khi biết chắc họ chẳng biết chút gì về nhóm người Viking đến từ khơi xa. Khi đến đây, hề biết rằng mình tìm đến đúng nơi, cho đến khi tên lãnh chúa thừa nhận họ cũng bị tấn công vào mùa hè vừa rồi.”

      “Và vết thương của lành hoàn toàn rồi chứ?”

      “Ừ, nó còn làm khó chịu nữa.”

      “Thế là tốt rồi, may là mình đến từ Devon chứ phải Cornwall, nếu được chào đón ở đây đâu.”

      cười rich rích. “ biết thù địch giữa đám người Celt xứ Cornwall và bọn Saxon ngay tại lâu đài đầu tiên đến. mém chút nữa là bị xiềng ở đó, thế nhưng em biết cái lưỡi dẻo quẹo của rồi mà.”

      “Phải rồi, em biết nó quá mà. Ôi Selig, giờ em mừng quá chừng --"

      Mấy ngón tay đặt môi nàng chặn bớt cơn sóng cảm xúc chứa chan của nàng. “Kris à, cũng mừng muốn chết. Kể cho nghe em bị đám Saxon này cưỡng bức chứ.”

      “Cưỡng bức á? hề, em bị làm nhục.” Nàng hề cho cơ hội để cảm thấy nhỏm. “Nhưng lãnh chúa Royce thực ăn nằm với em.” Tiếng gió rít lên qua kẽ răng của , nhưng nàng vội chặn mấy ngón tay lên đôi môi như làm với nàng. “Selig à, đừng bất cứ điều gì làm em cảm thấy hối tiếc vì chẳng úp mở chuyện này với . Em nghĩ em chàng Saxon này. Em chắc chắn là em khao khát ấy. Em muốn có ấy ngay từ ban đầu…. thôi được, có lẽ mau đến vậy. Nhưng em bị ấy mê hoặc ngay từ những phút ban đầu, khi ấy cưỡi ngựa tiến vào mảnh sân nơi bọn em bị trói, và nhìn cả đám với vẻ phẫn nộ. ấy ra lệnh giết chết tất cả bọn em. Thế nhưng ngày hôm sau ấy đổi ý và đến rằng bọn em phải ra làm việc để xây tường thành bằng đá cho ấy.”

      “Bọn em? ta bắt em làm công việc ấy sao?”

      Nàng cười to. “Dạ. Thorolf và những người khác giúp em ngụy trang. Mọi người nghĩ em là con trai, việc đó kéo dài hơn tuần. Nhưng các ấy thể giữ mọi việc tự nhiên như em đáng lẽ phải làm như đứa con trai. Họ cứ giúp em, và em nghĩ rằng điều đó làm em bị phát , hay chí ít nó thu hút quá nhiều chú ý vào em. chàng Saxon kết luận rằng các ấy bảo vệ em vì em là đầu đảng của cả bọn. Dù sao nữa, việc này làm ấy phát ra em là con , và rồi em được chuyển vào trong sảnh.”

      “Và vào giường của gã Saxon luôn?”

      Nàng đánh mạnh vào bụng vì câu đó. gập đôi người trong tiếng la úi cha.

      “Lạy cốt thần Thor, Kristen! tay chứ!”

      “Vậy phải cẩn thận với giọng lưỡi của mình,” nàng giận dữ cảnh cáo. “Em là phụ nữ trưởng thành. Em phải trả lời trước vì những gì em làm. Và em hề thẳng lên giường của ấy.” Nàng cho biết tất cả những gì nàng kể với Thorolf. Nàng lặng lẽ kết thúc, “ thực là, ấy kháng cự lại em.”

      “Cái gì?”

      kinh ngạc của làm nàng bật cười mặc dù nàng bực . “Chúa chứng giám. Em biết ấy khao khát em, nhưng ấy chống cự lại việc đó. Trước đây chưa từng có người đàn ông nào cưỡng lại em.”

      “Được rồi, biết mà, khõ biết bao nhiêu cái đầu vì chúng thiếu sức kháng cự?”

      Nàng thể ngăn được mình cười khúc khích vì điều đó. “Nhưng chàng Saxon này thực cố gắng tránh để bị em cuốn hút, ấy càng làm thế, em lại càng muốn có ấy. Em cố tình quyến rũ ấy đó Selig à.” khó để có thể thú nhận điều này với trai của mình, nhưng nàng để kết tội Royce cám dỗ nàng, trong khi thực hoàn toàn ngược lại. “Cách đây hai tuần, em hạ gục ấy -- ấy đưa em lên giường. Em ngủ trong phòng của ấy từ khi đó. Em vừa từ đó ra đây.”

      “Em thực hả Kris?”

      “Em phải thế thôi. Em đồng ý với mọi thứ ấy làm. Em nổi điên với ấy nhiều lần. Nhưng em thể ghét ấy, thể ngay cả vì ấy cho xích em lại, khi mà em ghét cay ghét đắng những sợi lòi tói ấy hơn bất cứ thứ gì đời.”

      “Và tình cảm ta dành cho em sao?”

      “Em biết. ấy bảo bọc em. ấy tỏ ra quan tâm đến em. Nhưng điều đó khá gì hơn quan tâm ấy dành cho những gì ấy sở hữu. Dẫu thế ấy chẳng làm gì em khi em cố chạy trốn. Và em biết ấy thực muốn xiềng xích em. Em thực biết ấy cảm thấy thế nào về em,”

      vẫn muốn có em chứ?”

      “Vâng, điều đó hề thay đổi.”

      “Rồi sao nữa --"

      ấy vẫn cưới ai đó.”

      “Ừ, em đề cập đến điều đó,” đáp, rồi đột nhiên nổi tam bành lên. “Nhân danh thần Odin, được! cưới em.”

      Nàng lắc đầu với . “Selig, em là nô lệ của ấy. Trong suy nghĩ của ấy, tại sao ấy phải cưới em khi ấy có em trong những gì ấy chiếm hữu?”

      càu nhàu. “Cha có thể đôi điều về việc này.”

      Ánh cười lấp lánh trong mắt nàng. “Dạ, cha có thể, nhưng cha đâu có ở đây đâu.”

      “Thế có thể --“

      “Nhưng làm thế đâu, vì Royce biết trai em, bằng bất cứ giá nào.”

      “Vậy em định thế nào hả Kris?”

      Cằm nàng rắn lại. “Em vui vẻ với người đàn ông này chừng nào em còn có thể. Khi ấy kết hôn, em rời khỏi đây.”

      “Chỉ thế thôi sao? Ngay cả khi em ta?”

      “Em còn có thể làm gì khác chứ? Chí ít ở đây để giúp em trốn thoát khi em sẵn sàng. Và nếu có thể giúp những người khác đào thoát sớm hơn cứ thế mà làm. có thể quay lại đón em.”

      “Quyết định vậy .”

      Nàng khum lấy khuôn mặt của trong đôi bàn tay và hôn . “Cảm ơn , Selig, vì mắng em.”

      siết nàng chặt. “ em là em phải trả lời trước mà. Nhưng hãy cầu Thần Odin giúp em khi em cố giải thích tất cả mọi chuyện với cha.”

      " “Ôi, bất công, khi nhắc em về điều ấy!” nàng la lên.

      đùa nghịch phát vào mông nàng. “ nào, chúng ta ở ngoài này lâu quá rồi đó.”

      Trời bắt đầu sáng, sáng bảnh. “Dạ.” Nàng quay lại phía cửa, nhưng rồi lưỡng lự nơi đó, khẽ chạm vào má lần nữa. “Em được chuyện với trong thời gian. Và đừng có ngạc nhiên nếu em hoàn toàn làm ngơ khi ở trong sảnh. ấy cảnh cáo em tránh xa ra.”

      lích rích cười. “Có lẽ ta nghĩ tổn hại em nếu biết em là ả Viking khát máu.”

      “Cho dù lý do của ấy là gì nữa, cơn giận của ấy dễ chịu đâu, vì vậy hãy cẩn thận đó, trai à.”

      Họ hoàn toàn lặng lẽ khi vào trong sảnh, chẳng vì mục đích gì cả. Royce ở đó, giận dữ đá những người lính của , đánh thức họ dậy. dừng lại khi nhìn thấy nàng. Và rồi mắt nheo lại cách nguy hiểm khi thấy Selig cạnh nàng.

      “Chúng ta ở bên ngoài để hít khí trời,” nàng thầm nhanh với Selig khi Royce tiến về phía họ. “Mình chỉ gặp nhau khi quay vào trong.”

      “Liệu ta có tin chuyện đó ?”

      ấy phải tin.”

      Nhưng Royce hoàn toàn hỏi bất cứ câu nào khi đến gần họ. chỉ đơn giản túm lấy cổ tay Kristen và bắt đầu kéo nàng về phía cầu thang, quát lên với Selig qua vai mình: “Đợi yên ở đấy.”

      Kristen cố gắng giựt tay nàng ra khỏi , và chỉ thoát khỏi khi lên đến lưng chừng cầu thang, nhưng túm lấy nàng lần nữa và tiếp tục lôi nàng phía sau . “Ngài chết dẫm, Saxon ạ, tốt hơn là ngài phải có lý do chính đáng để đối xử với em thế này!”

      trả lời trả vốn gì cả. lẳng nàng vào trong phòng mình rồi khóa cửa lại. Nàng sửng sốt nhìn cánh cửa, thử đẩy để chắc rằng nó bị khóa, rồi giận dữ đập mạnh vào nó.

      "Ôi!"

      Trong sảnh bên dưới, Royce gật đầu ra hiệu cho Selig theo sau , và dẫn Selig ra ngoài phía trước sảnh, sập cánh cửa lại phía sau họ. Selig quay lại, và rồi nắm đấm của Royce tống ngay vào hàm , hạ nằm thẳng cẳng, lưng chạm đất.

      Royce đứng , mặt sắt lại giận dữ. “Ta cấm ngươi vào trong sảnh, Gaelan, nhưng ta cấm ngươi tới bất cứ đâu gần ấy lần nữa. ấy là của ta và ta quan tâm đến bất cứ cái gì là của ta.”

      Với cái vẻ ấy, Royce quay vào trong sảnh. để cửa mở. Selig có thể theo sau để vào bên trong. Nhưng Selig vào. ngồi đó nền đất, tay day day hàm, nụ cười chầm chậm toe toét đôi môi , và rồi chuyển thành tràng cười ha hả.

      lầu, từ cửa sổ trông xuống sân trước, Kristen ngó thấy hết toàn bộ câu chuyên. Tay nàng nắm chặt lấy bậu cửa sổ, cho đến khi nàng nghe thấy tràng cười đó. Nàng quay , lắc đầu chán ghét tất cả bọn đàn ông chung.

      (hết chương 37)

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 38


      chiếc gương soi cầm tay sáng bóng đáp ngay xuống đầu Royce khi mở cửa bước vào phòng ngủ của mình. chiếc đĩa bạc bay vèo theo sau. thấy Kristen ở phía bên kia phòng, lục tung chiếc rương của tìm thứ gì khác để ném.

      “Nàng nên giận dữ làm gì, hay là thay vào đó nàng ném vài món vũ khí ra .”

      “Đừng có mà chọc giận em, ngài Saxon ạ!”

      nhốt nàng trong phòng suốt cả ngày. Nàng ăn, chuyện với ai cả. Nàng phát khùng lên quá lâu rồi.

      “Sao ngài lại nhốt em hả?” nàng hạch hỏi.

      “Ta thức giấc sáng nay và thấy nàng biến đằng nào. Ta xuống nhà tìm nhưng cũng chẳng thấy nàng đâu. Ta tưởng nàng giữ lời hứa.”

      “Ngài khóa em trong này chỉ vì cái điều ngài nghĩ em làm hả?” Nàng nổi cơn giông bão. “Nhưng ngài biết là em thất hứa và em làm vậy! Thế tại sao?”

      “Điều nàng làm với cái gã người Celt lại là vấn đề khác,” cay nghiệt đáp lời.

      “Thế hả?” Nàng châm chọc. “Và em được cho là làm gì với ta thế?”

      “Đó chính là điều ta muốn biết, Kristen.”

      “Thế ngài mà hỏi ta, vì em quá điên tiết với ngài để có thể cho ngài biết điều gì!”

      thu ngắn khoảng cách giữa họ trong vài sải chân giận dữ. Kristen thu tay lại thành những nắm đấm và đưa lên, thách nốt bước cuối. dừng lại, trừng mắt nhìn nàng.

      “Hãy với ta rằng nàng chẳng màng gì đến gã ta cả.”

      “Quỷ tha ma bắt ngài !”

      cho ta nghe nào!”

      “Em lý gì đến ta cả!”

      “Thế sao nàng lại ra ngoài với ta?”

      Kristen hạ nắm đấm xuống, mắt nàng mở to. Sững sờ, nàng hỏi, “Ngài ghen à, ngài Saxon? Đó có phải là lý do ngài đánh ta?”

      nhìn ra cửa sổ, nhận ra nguyên nhân nàng biết được việc. Nhưng nàng thể hiểu những lời với gã người Celt. quay lại nhìn nàng, mày vẫn cau lại.

      “Kristen, ta là người có tính chiếm hữu cao. thằng đàn ông nào được chạm vào nàng chừng nào nàng còn thuộc về ta.”

      “Và khi ngài kết hôn và em rời khỏi đây, em còn thuộc về ngài nữa.”

      túm lấy đôi tay nàng và lắc lực. “Nàng rời khỏi ta, nàng chồn cái ạ, bao giờ. Giờ kể cho ta nghe nàng làm gì với cái tên người Celt ấy!”

      Cơn giận của nàng tan biến với nhận thức rằng thực ghen. Ghen vì nàng. Ý tưởng kỳ cục.

      Nàng dựng lên vài lời dối vô hại với hy vọng làm nguôi ngoai. “Royce à, em chẳng làm gì cả. Em ngủ được, vì thế em dạo và chờ để ngắm bình minh lên. Khi nhận ra chỉ có mình trong sân, em liền quay vào trong. chàng đó liền theo sau em. ta vài tiếng với em ở cửa, nhưng em hiểu ta gì. Em biết ta làm gì bên ngoài. phải hỏi ta về điều đó thôi. Có thể, ta chẳng làm gì ngoài việc tìm chút khí trong lành, giống như em vậy đó.”

      bớt phần cay nghiệt, với giọng làu bàu, cầu, “Ta muốn nàng ra ngoài vào ban đêm đâu Kristen.”

      “Ngài đâu có cấm em đâu.”

      “Giờ ta cấm nàng đó.”

      “Thế lần tới khi ngủ được, chắc là em chỉ lại trong sảnh để đánh thức mọi người dậy vậy,” nàng mỉa mai đáp trả.

      Rồi cũng mỉm cười. “Thay vào đó, nàng có thể đánh thức ta dậy, và ta thấy nàng bận rộn với việc gì đó thay vì dạo.”

      Đúng ra nàng đáp trả lại câu ma mãnh nếu tiếng gõ dè dặt cửa khi đó. Meghan lén dòm qua cánh cửa sau khi nghe Royce cộc cằn mời vào.

      “Alden em lên bảo rằng giận dữ kéo theo cơn điên giận, và bạo lực gây sầu khổ. Cậu ấy vậy là có ý gì vậy Royce?”

      Kristen cười phá lên khi nhìn thấy vẻ sững sờ của Royce. “Ôi, em họ của ngài mới lém lỉnh làm sao. Chắc ta nghĩ ngài định đánh em, hay em cho ngài đo ván?” Nàng cười dữ hơn khi đôi mắt xanh lục của ghim vào nàng. “Và ta gửi em ngài đến… phải, ta láu lỉnh. Đến đây nào, bé cưng. Em họ Alden của cưng vừa mới giở trò đùa ngốc nghếch khi gửi cưng lên đây, nhưng sao cưng được chào đón ở đây mà.”

      Meghan tiến đến bên Kristen, thào, “Em nghĩ Royce giận.”

      “Thế mà em vẫn đến để chuyển tin nhắn của mình? Em can đảm ghê há.”

      Royce phát ra những tiếng càu nhàu sâu trong họng, thèm nhìn họ. Meghan tròn mắt cảnh giác. Kristen muốn đá cho cái vì làm con bé phát hoảng.

      “Đừng thèm để ý đến ngài ấy, Meghan. Ngài ấy làu bàu cũng giống như hầu hết những người đàn ông khác. Nó chẳng có nghĩa gì đâu.”

      “Kristen…” Royce bắt đầu nhìn lại nàng với ánh nhìn cảnh cáo sắc lẻm.

      “Suỵt,” nàng vặn lại. “Em chỉ cho em ngài bài học quý giá. Cưng thấy đó, bé à, em phải sợ mấy gã đàn ông khi họ giận dữ. Họ chẳng là gì cả ngoài việc to xác hơn em, phải ?” Mắt Meghan ngước nhìn dọc chiều cao của Royce, và Kristen liền cười toe. “Thấy chưa, có vài ngoại lệ. Em hãy lấy trai em đây làm ví dụ. Ngài ấy giận, và chị cũng vậy. Ngài quát mắng chị. Chị mắng trả lại ngài ấy. Và thế là bây giờ cả hai bọn chị cảm thấy tốt nhiều.”

      “Nhưng ấy vẫn còn giận.” Meghan giấu mặt mình vào Kristen.

      “Ngài ấy chỉ cáu kỉnh, như đàn ông vẫn quen thói thế mà. Đương nhiên là có những cơn giận quá sâu đậm, và tốt nhất là tránh xa người đàn ông thực nổi điên. Khi đến lúc, em học được cách thấy khác biệt. Nhưng trai của em…Có bao giờ em thấy ấy làm tổn thương phụ nữ chưa?” Nàng thầm cầu cho câu trả lời đúng như ý, nhưng phải thế.

      ấy quất roi vào chị.”

      “Lúc đó ngài ấy biết chị là phụ nữ.”

      ấy cho xiềng chị lại và chân chị bị chảy máu.”

      Kristen thở dài. “ Có phải chị với em rằng nó hơn gì vết xước, chị thậm chí còn cảm thấy nó? Và đó cũng phải lỗi của ngài ấy, bé à. Ngài ấy nhắc chị phải để chân mình ở phía dưới cùm sắt. Nhưng chị quên mất tiêu.”

      “Thế ,” Meghan thừa nhận. “ ấy chẳng làm tổn hại bất cứ phụ nữ nào.”

      “Bởi vì dưới vẻ ngoài dọa dẫm của mình, ngài ấy là người đàn ông tốt bụng, tử tế. Và nếu ngài ấy xúc phạm người phụ nữ, ngay cả trong cơn giận của mình, chắc chắn ngài ấy làm tổn thương đứa trẻ. Và em có thể còn chắc hơn bắp là ngài ấy làm em mình đau. Em, bé cưng à, thậm chí em có thể bình an vô ngay cả với cái trò này.” Kristen bước về phía Royce và đá lực vào ống quyển . “Và ngài ấy cũng vẫn chẳng làm gì em.”

      Royce đứng lặng im vì Meghan bắt đầu cười khúc khích. thậm chí giấu mọi cảm xúc khuôn mặt trong khi con bé vẫn còn nhìn .

      thực làm em đau chứ Royce?”

      mỉm cười với con bé. “ đâu, nhóc lùn à, bao giờ.”

      Con bé chạy u về phía trước, ôm choàng lấy hông . Rồi nó cũng ôm Kristen như vậy.

      Cười hớn hở, Meghan trước khi chạy ra khỏi phòng, “Cám ơn chị, Kristen”

      “Ta cũng cám ơn nàng,” Royce từ phía sau nàng. “Ta có thể bao giờ làm cho con bé hiểu là nó nên khiếp sợ ta. Nhưng vì cú đá đó, nàng chồn cái à…”

      tay vòng quanh hông nàng nhấc bổng nàng lên. đưa nàng lại giường, tại đó xoay nàng úp mặt vào lòng .

      “Royce, đừng mà!” Nàng thể tin được là làm vậy. “Em chỉ muốn chứng tỏ cho con bé thấy!”

      nương à, nàng có thể chứng minh bằng cách khác. Và chỉ tới khi cơn đau ở ống quyển ta biến mất, nàng cảm thấy vài cơn đau mông mình đấy.”

      Kristen phải đứng khi dùng cơm tối. Nhưng nàng đong đưa nụ cười bí môi. Nàng có thể làm mình bị phát vào mông vì quá bạo gan, nhưng sau đó, chàng Saxon của nàng cũng đền bù cho chuyện đó rồi mà.

      (hết Chương 38-)

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 39 (phần 1/2)

      Kristen phát khóc với thể trớ trêu là Royce muốn đưa nàng cưỡi ngựa vào sáng hôm sau, khi mà bàn tọa của nàng còn chưa lành hẳn cho việc đó. Dẫu thế, nàng vẫn cứ . Làm sao nàng có thể chối từ khi cho nàng cưỡi ngựa riêng, khi đề nghị cuộc đua ngựa? Liệu nàng bao giờ thực hiểu chàng này chưa nhỉ?

      Nàng thua, nhưng vẫn rất thích cuộc đua ngựa đó. Nó làm nàng hồi tưởng về những ký ức vô tư lự với những cuộc đua nàng cưỡi Torden băng qua những cánh đồng và những khu rừng. Con ngựa nàng cưỡi phải là ngựa tốt, nhưng người bạn đồng hành của nàng bù đắp cho phần này rồi.

      Cuối buổi sáng, họ dừng lại để cho ngựa uống nước từ dòng suối hình thành từ cơn mưa. Cả vùng rực rỡ sắc màu của mùa hạ, xanh biếc, vàng tươi và đỏ rực. Bầu trời trong xanh khác thường, mặt trời nóng rực tán cây nơi Royce đưa nàng đến.

      ngồi xuống, dựa lưng vào thân cây và ra hiệu cho nàng đến với . Kristen làm lơ và thay vào đó ngồi xuống bên chân . Nàng bứt lá cỏ, lấy răng nhấm nháp. Mắt nàng mềm mượt khi nhìn .

      Royce thở dài. Nàng dâng hiến cho suốt đêm trường, nhưng giờ nàng lại sẵn lòng với rồi. Nếu buộc nàng vào trong vòng tay , nàng đến đâu.

      “Em cám ơn ngài dành cho em buổi cưỡi ngựa này”

      phủi sạch rộng lượng của mình. “Thorolf đúng. Nàng từng cưỡi ngựa. Nàng cưỡi ngựa rất giỏi.’

      “Em giỏi nhiều thứ lắm, nhưng Thorolf biết về những điều đó.”

      “Những thứ gì thế?”

      Nàng duỗi dài đôi chân và chống hai bàn tay lên đó. Bím tóc hung vàng nặng trĩu vắt vẻo vai nàng, đuôi tóc xòa ra lòng nàng. ngắm nhìn cái cách cơn gió thoảng qua đùa nghịch đuôi tóc nàng.

      Nàng ngước nhìn trời cao khi trả lời. “ Thorolf biết em giỏi dùng vũ khí. ai trong mấy ấy biết đâu. Nhưng ngài biết điều đó.”

      “Đó là trong những điều ta ước là mình biết,” càu nhàu.

      Kristen cười to. “Chính thái độ đó làm em phải giữ kín bí mật của mình, cho tới khi em cần phải dùng đến chúng.”

      “Thế ai trong đám bọn họ dạy nàng?” mạo muội đoán. “Chắc chắn phải là cha nàng chứ?”

      Nàng lúc lắc mái đầu. “, chắc chắn phải là cha rồi. Mẹ dạy em đó.”

      “Mẹ--“ thể tròn câu vì cơn cười ập đến.

      Kristen mỉm cười bỏ qua. “Ngài cứ cười bằng thích , nhưng là vậy đó.”

      “Ồ, ta chẳng nghi ngờ gì đâu.” vẫn cười hinh hích. “Và bà mẹ hiếu chiến này còn dạy nàng cái gì khác nữa?”

      Giờ đến Kristen cười phá lên. Nàng vẽ lên hình ảnh mỏng mảnh, xinh đẹp của mẹ mình trong trí, Hiếu chiến á? Lạy Chúa! Chẳng có ai có vẻ ít hiếu chiến hơn bà đâu.

      “Mẹ em có thể chuyển quan tâm sang bếp núc và vá may, vì bà chưa từng hứng thú với mấy thứ đó. Nhưng mẹ phải là người thích gây đâu ngài ạ. Mẹ còn dạy em bài học đáng giá khác. Mẹ bảo em việc gì phải xấu hổ khi khao khát người đàn ông.”

      Royce trấn tỉnh ngay tắp lự. Nàng cũng lướt đôi tay khắp cơ thể . Những lời này cũng mang đến hiệu ứng in hệt như thế.

      “Và nàng cảm thấy xấu hổ?”

      " hề."

      “Và nàng khao khát ta chứ, Kristen?”

      "Còn khuya."

      Nụ cười của đồng điệu với nàng. “Xạo ke. Trước đây nàng từng thừa nhận điều đó. Thế sao nàng lại thừa nhận lần nữa?”

      “Em bảo ngài là em có và em thế đâu.”

      “Nàng với ta điều đó khi cãi vã về việc giam giữ nàng. Giờ nàng đâu còn bị xiềng nữa.”

      “Em mong sao cho có khác biệt ở đây,” vẻ vui nhộn còn, nàng lặng lẽ đáp, “Giờ ngài trói buộc em bằng lời thề của chính em, nó cũng có hiệu quả như nhau thôi. Ngài có thể đơn giản chỉ cần cầu em hãy ở lại. Thay vào đó, ngài lại mặc cả với em lần nữa.”

      “Chúa ơi! Đừng cố với ta là nàng ở lại đơn giản chỉ vì ta cầu chứ.”

      “Ngài chưa từng biết về điều đó phải Royce?”

      "Kristen -- "

      bắt đầu cúi về phía trước, nhưng mũi tên găm vào vai , hất dựa vào thân cây. Lực của nó đủ mạnh để xuyên qua lưng và cắm phập vào thân cây. cố gắng kéo nó ra. Khi thể, hình ảnh của cuộc tấn công từ bọn Đan Mạch lóe lên trong đầu , Rhona hét lên cầu cứu , và thể giúp bị đâm ghim vào tường.

      Máu lạnh khi nhìn thấy Kristen nhảy dựng lên chân mình. “Lấy ngựa của ta mà chạy ! Nhanh lên!”

      Thay vì thế, nàng cưỡi lên hông khi mũi tên khác phóng vào thân cây phía đầu họ. nhanh, nàng bẻ gãy phần đuôi mũi tên gần da .

      “Em lôi ngài ra, nhưng ngài phải giúp em,” nàng khẩn thiết bảo .

      “Kristen, chạy .” Giọng gấp gáp. “Làm ơn mà. Em phải thoát khỏi đây.”

      “Đẩy mạnh nào!”

      Nàng lôi mạnh đến nổi cần phải giúp sức. khụy ngã đầu gối, chúi về phía trước. Máu bắt đầu thấm qua lớp áo Tunic của từ cả hai phía. Nàng cắn môi, nghĩ đến việc dìu đứng lên lúc này. Nhưng tự đứng lến. chưa bị yếu . Và nổi điên với nàng.

      “Nếu em lên lưng con ngựa đó, đàn bà à, và trốn thoát ngay bây giờ --“

      “Chỉ khi nào ngài với em,” nàng ngắt lời, giọng nàng cứng rắn như chưa từng bao giờ như thế.

      Cơ hội mất. Những người đàn ông vũ trang tận răng bắt đầu lộ diện từ phía sau cây cối và và lùm bụi. Kristen đếm có năm người mà nàng có thể nhìn thấy được.

      “Đứng ra sau , Kristen,” Royce cầu khi rút gươm ra.

      Nàng thở gấp. “Ngài định đánh với tất cả bọn chúng chứ, được làm thế với vết thương của ngài!”

      “Chúng bắt được em, , chừng nào còn sống.”

      “Rất đáng khen,” giọng nhạo báng phát ra từ phía sau họ, và Lãnh chúa Eldred bước ra từ phía sau thân cây mà họ đứng. có thêm hai người đàn ông cùng. “Nhưng chúng ta bắt ả, và cả nhà ngươi nữa, ta cho là thế đấy.”

      Chương 39 (tiếp theo và hết)

      Eldred tóm lấy Kristen. Nàng vặn người thoát khỏi ta, nhưng hai gã tùy tùng nhanh nhẹn tới giúp khuất phục nàng. lưỡi dao kề sát họng nàng và thế là nàng ngừng chống cự.

      Nụ cười của Eldred chứa căm ghét trong vẻ hài hước của nó. “Giờ tới kiếm của ngươi, Royce, hay ngươi muốn biết điều ta bảo mọi người làm với ả.”

      Thanh kiếm được buông rơi xuống đất. Thế rồi Eldred ra lệnh với giọng sắc lạnh cho tùy tùng của . Kristen dùng dằng khi đôi tay nàng bị túm lại với nhau phía trước và sợi thừng cột chúng lại với nhau. Nàng nhìn cách vô vọng khi Royce cũng bị trói như vậy.

      Eldred hả hê khi họ bị lôi đến bên ngựa của họ. “Royce, ta phải cám ơn ngươi vì ở đường ta , và vì mang ả theo. Đây quả là niềm vui bất ngờ, sau khi ta nghĩ mình lãng phí thời gian trong khu rừng của ngươi, chờ đợi bắt gặp ngươi đơn thân độc mã. Và giờ phần thưởng của ta được nhân đôi.”

      Họ cưỡi ngựa về phía bắc trong suốt thời gian còn lại của ngày. Đến chiều họ đến nơi: tòa lâu đài, hơn Wyndhurst nhiều, nhưng rất vững chắc.

      Royce was still able to dismount by himself, but his legs were not so steady now. Kristen bit her lip to keep from crying, seeing the extent of the blood soaking his tunic. She assumed this was Eldred's manor, but she did not guess he was not lord here until Royce tried to reason with Eldred.
      Royce vẫn có thể tự mình xuống ngựa, nhưng giờ chân còn vững nữa. Kristen cắn chặt môi để hét lên, nàng nhìn thấy vệt máu loang thấm đẫm áo Tunic của . Nàng đoán rằng đây là thái ấp của Elred, nhưng biết là lãnh chúa nơi này cho tới khi Royce cố tranh luận với .

      "Your father -- " “Cha ngươi--“

      giúp ngươi đâu.” Eldred ngắt ngang lời giọng nhuốm mùi cay đắng. “Ông ta đến cầu khẩn Alfred xem xét lại và cho ta trở lại triều đình. Ngươi thấy chưa, cha ta muốn ta ở nhà. Ông ấy ta làm cả đám nô lệ của ông ấy mang bầu, và chín tháng sau khi ta đến, ông có lấy người để hầu hạ mình.” Thế rồi giận dữ ra lệnh cho tùy tùng, “ Đưa gã vào nhà kho và xích gã vào tường.”

      “Vết thương của ngài ấy --“ Kristen lên tiếng, nhưng Eldred cũng ngắt lời nàng.

      bị chảy máu, cũng như ngươi bị chảy máu khi ta xong việc với ngươi.”

      Nghe thế, Royce liền chống trả, nhưng gã trong đám đánh bất tỉnh bằng chuôi kiếm của . Kristen phải nhìn cảnh ấy khi bị kéo lê . Và rồi nàng bị đưa vào tòa lâu đài với mũi kiếm dí vào người.

      Nơi này nhếch nhác, được làm toàn bằng gỗ, và chỉ có vỏn vẹn tầng. Những vật vô giá trị nàng bước qua trông bẩn thỉu. Những người hầu nàng nhìn thấy là nhưng người đầy vẻ khiếp hãi, họ thậm chí dám nhìn nàng hay những gã đàn ông đẩy nàng về phía sau của lâu đài.

      Ở đó, nàng bị tống vào căn phòng túm húm có cửa sổ. Cánh cửa đóng sập lại phía sau nàng, bỏ mặc nàng trong bóng tối. Khi nghe tiếng thanh gỗ được gài vào chỗ của nó, nàng buồn thử xem cánh cửa có bị khóa . Tiếng cười vẫn văng vẳng từ phía bên kia khi mấy gã đàn ông bỏ .

      Nàng thấy chiếc giường đặt trước cánh cửa chắn mất ánh sáng. Nàng chậm rãi lê bước về đó và ngồi xuống. Nàng trở nên hoảng loạn. Nàng trải qua điều này trước đây: bị bắt, biết điều gì xảy ra tiếp đó. Chỉ có điều, nàng có ý nghĩ lần này điều gì xảy ra tiếp theo.

      Nghĩ đến Eldred, cơn rùng mình xuyên qua nàng. ta ghét Royce. ta muốn làm tổn thương, làm đau khổ, có thể thậm chí…. Ôi, Chúa ơi, mang đến đây còn gì khác hơn là để giết , có thể là cách từ từ?

      Cơn hoảng loạn bắt đầu kéo đến.

      (hết Chương 39)

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 40

      Kristen có thể nghe tiếng Lãnh Chúa Eldred trong sảnh của . ăn nhậu; ăn mừng. Nhưng chừng nào mà nàng còn nghe tiếng , nàng có thể hy vọng Royce chưa bị làm hại, nàng tự nhủ, với căm tức của Eldred, muốn ở đó để xem những mệnh lệnh được thực để hành hạ Royce, hoặc giả muốn tự tay mình làm điều đó.

      Nghĩ đến điều đó, nàng có thể tự trấn tỉnh mình để lên kế hoạch. Nàng phải ra khỏi căn phòng này ngay khi cánh cửa được mở. Nàng phải tìm đường đến nhà kho, nơi nàng thấy bọn chúng đem Royce đến. Nàng phải giải thoát , sau đó họ lấy ngựa của mình…Chúa giúp nàng, bằng cách nào, với cơ man là người xung quanh?

      Bằng đôi bàn tay, nàng dò xét căn phòng, nguyền rủa bóng tối làm cho việc này mất nhiều thời gian hơn. Nhưng gì chứ thời gian nàng có đây. có ai đến phá ngang nàng. Nhưng căn phòng chẳng có thứ quái gì để nàng có thể dùng làm vũ khí. Nàng thực nghĩ là nó có thứ gì đó cho nàng, nhưng nàng phải biết chắc về điều đó.

      Giờ chỉ còn mình nàng với những kế sách của mình. Nàng ngờ rằng Eldred dễ dàng để bị bịp, nhưng có thể bị hạ gục, nếu uống quá nhiều và nếu mình. Lần cuối khi đến, mình và nhậu, nhưng dường như say, hoàn toàn .

      mang theo ngọn nến, đặt nó lên chiếc kệ treo tường trống sau khi khép cửa lại. Giờ Kristen nhìn thấy căn phòng hoàn toàn trống rỗng, ngoài trừ chiếc giường, nhưng nàng chỉ liếc nó nhanh, hề dám rời mắt mình khỏi Eldred quá lâu.

      Ánh nhìn của mang vẻ đề phòng. thậm chí còn mỉm cười khi đối mặt với nàng. Kiếm của vẫn đeo lủng lẳng bên thắt lưng. Nhưng bây giờ ở đó còn có thêm ngọn roi ngắn nữa, nó được làm bằng vô số những dây da mảnh.

      “Ngươi làm gì Royce?” Chỉ là tiếng thầm tràn trề hy vọng thoát ra từ đôi môi nàng.

      “Ta vẫn chưa gặp đâu,” Elfred lơ đễnh bảo nàng. “Ta quyết định làm việc với ngươi trước, vì sau đó ta có thể với gã về tất cả những điều đó. Lãnh Chúa Alden dường như cho rằng Royce có quan tâm đến ngươi. Chúng ta thấy ngay thôi.”

      “Ngươi lầm to,” nàng vội vã quả quyết với . “Ngài ấy hứa hôn.’

      “Điều đó có ăn nhập gì đến lôi lên giường chứ?”

      Kristen nao núng trước sỉ nhục. Thực thế, ăn nhập gì với nhau cơ chứ? “Sao ngươi lại ghét ngài ấy đến thế?”

      may mắn. thể làm gì sai trái -- hoặc giả là Alfred nghĩ thế, lúc nào cũng nghĩ vậy.”

      “Ganh tị hả?” Nàng nhìn lướt qua với vẻ khinh thị. “Chỉ vì lòng đố kỵ nhen đó mà ngươi làm điều này sao?”

      “Ngươi biết cái mốc xì gì về điều đó chứ? “ cắn cảu. “Ngươi biết được cái gọi là cạnh tranh, luôn luôn bị nhìn thấy thua kém.”

      , ta biết. Nhưng ta biết ngươi thể thoát khỏi việc này. Quá nhiều người thấy ngươi đưa chúng ta về đây.”

      cười. “Người của ta dám hé môi nửa lời chống lại ta. giống ngươi, ả à, họ biết vị trí của họ.”

      “Họ là người của cha ngươi,” nàng chế nhạo . “Ông ấy biết thôi.”

      vồ ngay lấy nàng, bạt tai nàng mạnh. Mặt nàng xoay ; nhưng cơ thể nàng lại hề dịch chuyển. Điều này gây cho Eldred thoáng ngạc nhiên. quen với việc phụ nữ gục xuống từ những cú thôi sơn mạnh mẽ của , và rồi họ co rúm lại vì khiếp sợ. Nhưng người phụ nữ này cùng khổ người với . Và ta hề thu mình lại. Máu rỉ giọt từ khóe miệng ta, nhưng mắt ta lóe lên cơn lôi đình khi nhìn trả lại .

      Eldred lùi lại, có phần mất nhuệ khí. Và điều đó làm tức điên, nên ma mãnh với ả đàn bà. gỡ ngọn roi từ thắt lưng. Ả phải rúm người lại trước khi quất ả xong, có Chúa chứng giám -- ả thu người lại và van vỉ.

      thu ngọn roi da và dồn hết sức mình vào cú quất đầu tiên. Nàng cố nhảy sang bên, nhưng nó vẫn trúng cánh tay trần và nửa lưng nàng. Cảm giác khoái trá dâng lên trong khi nghe nàng thở rít lên. thu roi lại lần nữa. Đó cũng chính là lúc nàng lao mình vào , hạ thẳng cẳng sàn.

      Toàn bộ trọng lượng của nàng đè lên làm thở nổi. Nhưng vẫn nắm chặt ngọn roi, nghĩ rằng nàng cố giật nó ra khỏi tay . Đây chính là sai lầm của . Nàng nhào đến và rời ra xa với thanh kiếm của , và gần như choáng, cảm thấy mũi kiếm ấn vào cổ họng mình.

      “Chỉ cần cử động chút thôi, thưa ngài, là ta xiên nhà ngươi xuống nền nhà.” Lời cảnh cáo của nàng còn đáng sợ hơn vì cái cách nàng lặng lẽ . “Dù sao nữa, ta có thể làm thế vì điều ngươi làm.”

      Đó là câu cuối cùng Eldred được nghe vì nàng dộng chuôi kiếm của vào thái dương của .

      Kristen nhanh chóng cắt dây trói cho mình, cẩn thận khi đến gần nút thắt để nàng có thể dùng lại sợi thừng mà trói Eldred. Nàng làm việc đó nhanh, lật lại và cột tay về phía sau. Đây chính là lỗi của : trói hay tay nàng về phía trước, làm cho nàng có thể sử dụng chúng theo vài cách. Nhưng cái lỗi to đùng của nghĩ nàng đứng đó để quất roi vào nàng.

      chưa chết. đáng tiếc, nàng nghĩ. Mình đúng ra phải giết . Nàng vẫn nghĩ về điều đó khi cắt những mảnh vải trải giường để trói cả chân và bịt miệng lại. Nhưng rồi cuối cùng nàng thể để mình giết người có khả năng tự vệ.

      Giờ nàng đợi cho đến khi còn thanh nào từ sảnh lọt vào. Eldred vẫn bất tỉnh và nàng lại đánh lần nữa. Nàng có thể vui thích làm việc đó suốt đêm, nhưng nàng lại có cả đêm để mà làm việc ấy. Nàng rời căn phòng tin hin ấy ngay khi tất cả chìm vào im lặng.

      Ngọn đuốc duy nhất cháy phía bên kia của sảnh. Toàn bộ người hầu ngủ, ổ rơm của họ nằm sát vách. Kristen bước thẳng đến cửa ra vào hề dừng chân, nàng nín thở, tim đập dồn dập. có lấy tiếng cảnh báo. Nhưng có tên lính canh phía ngoài cửa, trong những gã bắt họ.

      Tên lính gác cũng ngạc nhiên khi thấy nàng như nàng kinh ngạc khi thấy . Nàng quá quen với thiếu canh phòng tại Wyndhurst. Eldred ắt hẳn phải có nhiều nổi sợ, hoặc ta trông đợi rắc rối đến sau những gì làm.

      Tên lính còn sững sờ hơn khi thấy thanh kiếm nàng mang theo. rút kiếm mình ra, nhưng nàng ở thế thượng phong khi cầm kiếm sẵn trong tay. Nàng đâm nhát trước khi có thể tự vệ.

      Lúc này chẳng còn thời gian để mà lảng phí. Nàng chạy u về phía nhà kho và mở toang cánh cửa. Có tên lính gác khác bên trong, thức giấc và bắt đầu đứng dậy. Nàng cũng cho nếm chuôi kiếm và sụm xuống.

      Quả thực Royce bị xích vào tường, cả hai tay vươn cao chút phía đầu, nâng đỡ toàn bộ trọng lượng của . Vết thương của chảy máu nhiều hơn. dòng máu đỏ chảy dọc xuống bên chân. Đầu ngã vai. Nàng thậm chí thể chắc rằng vẫn còn sống.

      Nàng tìm thấy , chạy đến với , ôm lấy đầu trong đôi bàn tay. Nàng vỗ vào má , mạnh lên rồi mạnh hơn nữa cho đến khi mắt mở choàng ra. nhỏm làm nàng đờ người ra.

      “Bằng cách nào?”

      Đó là câu hỏi duy nhất của . Nó mang ý thức trở lại với nàng. Nàng chạy ngược về phía tên lính gác, lục tìm chìa khóa mở cùm cho .

      Nàng với qua vai, “Em đả thương gã, có thể thậm chí giết chết gã. Luật Saxon của ngài có trừng phạt em vì điều đó ?”

      Những ngón tay của nàng cuối cùng cũng tìm thấy chìa khóa và nàng vội vã quay về với Royce. lắc đầu với nàng.

      “Đó có phải là tất cả những gì em lo lắng ?”

      “Em biết về luật của ngài,” nàng đáp gọn. “Em chỉ biết theo luật của ngài, em sai khi lần trước em tự vệ. Lần này em có sai , khi cố thoát khỏi nơi này bằng bất cứ cách nào em có thể?”

      cười phá lên, nhưng rồi nghẹn lại vì đau. “ đâu, em làm được nhiều hơn cả điều có thể hy vọng.”

      “Tốt rồi.” Nàng mỉm cười với , mở khóa còng tay cho . “Giờ chúng ta biến khỏi đây thôi, thưa ngài.”

      Nhưng Royce khụy gối xuống khi hoàn toàn tự do. Thấy quá yếu, Kristen nhanh chóng xé gấu váy nàng. Chia nó làm hai, nàng dồn chúng vào trong áo tunic của , cả phía trước và phía sau. Họ phải cưỡi ngựa nhanh và thể chịu đựng được nữa nếu mất thêm máu. Nhưng nàng cũng thể băng bó đàng hoàng cho lúc này. Nàng chỉ có thể cầu nguyện cho có thể cưỡi được ngựa.

      Vì nàng phải dìu Royce, họ xuống chuồng ngựa rất chậm. Với sức nặng của , điều đó dễ cho ngay cả nàng. Và rồi nàng cũng phải buông ra để ngó ngàng đến tên lính gác ở chuồng ngựa.

      Royce nằm dài đất khi nàng quay lại với . Nàng phát khóc lên, nhưng phải buộc tỉnh lại, buộc đứng chân mình và buộc thu chút tàn hơi để lên ngựa.

      “Em tính sao -- để qua được cổng?”

      Nàng đáp “Để em lo liệu chuyện đó,”

      Nàng lo liệu chuyện đó. Nàng đưa ngựa của và của nàng, qua khoảng sân yên ắng. Cánh cổng cao và làm bằng gỗ, với cái then dài và nặng gài ngang. Có chòi canh phía , ở bên kia cổng, với tên lính gác ở đó, ngồi dựa lưng vào tường. ngủ. Kristen cẩn thận leo lên cái thang đến phía và thấy vẫn ngủ, rồi quày quả tụt xuống và dùng sức nhấc cái then nặng nề.

      Nó nặng thiệt. Nàng thể xoay xở hạ nó xuống đất nhàng, đành phải thả rơi nó xuống. Tiếng ồn làm nàng giật cả mình.

      Nàng nhìn quanh, chờ đợi thấy cả quân đoàn vũ trang chạy về phía họ. Tim nàng gần như ngừng đập khi nàng thấy người đàn ông, nông nô, bước ra từ chuồng ngựa. ta ngáp rồi quay bước vào trong. Lại thêm người khác, ngay lối vào của dãy nhà khác. ta chỉ đứng đó nhìn họ.

      Nàng cả người khi thấy họ thực bất cứ cảnh báo nào. Họ quá khốn khổ, màng và cũng sẵn lòng đụng đậy tay chân vì lãnh chúa của họ. tình cờ cho nàng và Royce là Lãnh Chúa Eldred có trung thành đến vậy trong nhà của .

      Kristen gần như phá lên cười với ý nghĩ đó khi nàng đẩy cánh cửa mở ra và rồi bắt lấy dây cương ngựa của Royce trước khi nhảy lên lưng ngựa của mình. Họ phi ngựa nhanh qua màn đêm dần tàn.

      (hết chương 40)

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 41

      Kristen kiệt sức và kìm được lo lắng. Royce dùng chút hơi tàn chỉ để giữ mình lưng ngựa. Nàng dừng lại lần để băng bó vai lại cho , nhưng mất nhiều máu quá, phải, quá nhiều. Giờ sụm xuống lưng ngựa, hầu như bất tỉnh.

      Thậm chí hình dáng tường thành của Wyndhurt ra cũng thể làm nàng bớt âu lo. Hừng đông ló dạng bầu trời và mọi người nhìn thấy họ. Cánh cổng được mở ra; những người đàn ông túa ra. nhóm khác cưỡi ngựa từ phía cánh rừng nhìn thấy họ và tiến tới. Chẳng lâu sau, Royce có thể nghỉ ngơi và được chăm sóc chu đáo. Dẫu thế, nỗi sợ hãi quấy nhiễu nàng rời chẳng làm tình hình khá hơn, rằng nàng giúp thỏa đáng làm dù sao chăng nữa cũng chết dần chết mòn .

      Nàng la lên khi rớt xuống từ mình ngựa. Nàng nhảy xuống lưng ngựa và chạy đến với , nâng đầu lên từ nền đất. Mắt vụt mở, nhưng dường như mê mụ.

      “Chắc là -- ngủ thiếp .”

      “Im lặng nào Royce. Nằm yên mà. Mọi người tới đây bây giờ để giúp mà.”

      Mắt tìm kiếm khuôn mặt nàng. “Cuối cùng em cũng thừa nhận là em khao khát chứ Kristen?”

      Trời đất quỷ thần ơi! Làm sao mà còn có thể nghĩ đến điều ấy vào lúc này được cơ chứ, khi mà máu huyết cạn kiệt dần thế này?

      "Kristen?"

      “Vâng, em muốn có . Em thề là em muốn mà.”

      “Liệu em dần chứ -- có chút nào em?”

      Nàng chút ngần ngại. “Vâng có, cả việc nữa.”

      bàn tay vươn lên trượt ra sau cổ nàng và kéo khuôn mặt nàng xuống đến với . Đôi môi ấm nồng và khô hạn môi nàng, dịu dàng, nhưng chỉ là vào lúc ban đầu mà thôi. Thoát khỏi cơn khổ sở, nhận thức trở lại cho nàng thấy mãnh liệt của bàn tay ôm giữ nàng, cơn đắm say quá nồng nàn trong nụ hôn này.

      Nàng giật người ra, mắt nheo lại khi thấy toét miệng cười với nàng. “Chẳng phải là sắp chết!”

      “Em nghĩ là sắp chết à?”

      “Ôi, chơi đẹp chút nào cả!”

      Nàng gần như đập cho cái, đặc biệt là khi bắt đầu cười lích rích. Thay vào đó nàng đứng lên và nghênh ngang bỏ .

      Phải là thứ gì hơn là vết thương cỏn con mới làm Royce yếu ớt . nằm giường quá bốn ngày. Sau tuần, hoàn toàn quay trở lại làm việc bình thường. Và sau hai tuần, vết thương chỉ thi thoảng làm nhoi nhói.

      xử Eldred như cách mong muốn, nhưng vì đường lối hành của Alfred là chuyên chế. chỉ đơn giản thông báo cho Nhà Vua biết về xảo trá của Eldred. Khoảng cuối mùa hạ, nghe được là Eldred hoảng kinh thất vía, e sợ bị trả thù, và trốn chạy về phương bắc, xin tị nạn với những người Đan Mạch. Thi thể của được gửi trả về cho cha .

      Khi Royce báo cho Kristen về điều này, nàng chỉ đơn giản nhún vai, nhận xét rằng tên tiểu quý tộc mọn ấy chắc chắn có kết cục chẳng ra gì. Nàng chỉ để tâm chút ít tới chuyện này.

      Nàng giận dữ với Royce, còn điên hơn khi nàng nhận ra là cố tình né giúp nàng trong cuộc đào thoát của họ. chắc lắm, nàng bảo với ý nghĩ của nàng về chuyện gạt nàng, dẫu thế, thể xin lỗi nàng rằng nhân cơ hội ấy mà thử nàng. Nàng có thể bỏ rơi bất cứ lúc nào cuộc hành trình về nhà. Thay vì thế, nàng đưa về an toàn. Điều ấy có ý nghĩa đối với nhiều hơn những gì có thể thốt nên lời.

      Và Kristen cũng giận lâu. Nàng dịu dàng và chòng ghẹo khi dần phục hồi sức lực, giữ cho khỏi bực bội vì tình trạng yếu ớt của mình. Nàng hầu như làm cho mong ước mình có nhiều thương tích hơn để nàng có thể nhặng xị quanh mình. Hoàn toàn trái ngược với điều cảm thấy nếu Darrele chăm sóc .

      Nỗi sầu muộn của Kristen lớn dần khi mùa hạ sắp qua, và bất kể Royce thường xuyên hỏi han, nàng vẫn cho biết có điều gì ổn. thường đưa nàng bơi, đưa nàng cưỡi ngựa, và nàng mỉm cười, hoặc phá lên cười to với . Nhưng vẫn thấy phiền muộn trong mắt nàng khi nàng biết ngó nàng.

      giảm nửa công việc trong sảnh cho nàng. Khi thấy điều đó làm nàng vui lên, tăng gấp đôi công việc cho nàng. Điều này cũng có tác dụng. thậm chí còn đưa trang phục của nàng để nàng mặc, nhưng nàng từ chối mặc chúng, thực ra nàng còn chán nản hơn sau khi nhìn thấy chiếc áo dài nhung xanh thẫm ấy.

      Royce biết phải làm gì khác. Nhưng vào cái ngày Kristen hỏi lần nữa khi nào thành hôn, e rằng mình có câu trả lời cho điều bất ổn. Nàng vẫn muốn xa rời . Đó là lý do tại sao nàng sầu khổ. Nàng đếm những ngày còn lại cho đến khi thành hôn và nàng được giải thoát khỏi lời thề của chính nàng. Nhưng để nàng , thế chỉ có duy nhất việc để làm.

      kinh ngạc cho mà xem nếu biết điều thực làm Kristen bận tâm. Đó chính là thời gian, mùa hạ sắp qua, khi nàng và Selig và các em khác quay trở về từ những thành phố có chợ phiên -- nếu đó là nơi họ đến. Suốt mùa hạ đằng đẵng, cha mẹ nàng ắt hẳn lo lắng về nàng, nhưng đó là với chắc chắn rằng nàng trở về. Chỉ bây giờ, khi tàn hạ, nổi lo lắng thực bắt đầu, với chờ mong con tàu hằng ngày. Và cứ mỗi ngày qua , con tàu đến, nổi âu lo lớn hơn. Làm sao nàng có thể tìm thấy hạnh phúc nơi đây, khi biết điều cha mẹ nàng phải chịu đựng giờ này?

      Nàng xoay xở để chuyện với Selig lần nữa. Nàng khẩn khoản xin hãy rời , tìm cách nào đó để về nhà, như thế chí ít cha mẹ họ biết nàng an toàn. từ chối, chỉ bởi vì thể để nàng ở lại, mà còn bởi vì chắc chắn Garrick thành từng mảnh nếu về nhà mà có nàng theo.

      Royce cố hết sức làm nàng vui. Vì điều đó nàng càng nhiều hơn. Nhưng nàng thể về bất an cho , vì điều duy nhất có thể làm cho nàng là để nàng ra , và nàng có nổi sợ thẳm sâu rằng thậm chí làm điều đó. Cách nào cũng là đọa đày đối với nàng. Nàng héo úa nếu rời xa lúc này, dẫu thế, nàng vẫn nhức nhối với mong muốn cha mẹ nàng biết rằng nàng vẫn ổn. Và nàng thể ngừng nghĩ về họ.

      Lần đầu tiên trong suốt mùa hạ, Royce rời Wyndhurst. mất hai ngày. Chẳng ai biết đâu, nhưng khi trở về, báo cho Darrelle biết rằng sắp đặt hôn cho . Và òa khóc khi chịu cho biết ai là chồng , chỉ hứa rằng ưng thuận lựa chọn của .

      Lần đầu tiên, Kristen thể chê trách gì Darrelle trong cái vụ khóc lóc này. Nàng biết nàng thể chịu đựng được cái bí bí mật mật như thế về vấn đề quá ư là quan trọng nhường này. Mặc dầu vậy, tất cả những gì Royce làm là khăng khăng rằng Darrelle cần thời gian để quen với việc là mình đám cưới, trước khi biết rằng cưới ai.

      Tối đó giường, nàng rào trước đón sau, bảo thẳng Royce, “Ăn ở chẳng công tí nào, biết đó, khi làm cho em họ của hồi hà hồi hộp như thế.”

      cười lục khục, đồng ý. “ Em biết Darrelle rồi. Vào lúc này, ấy với người hầu của mình làm bản danh sách về tất cả các chàng mà ấy biết và tự hỏi ai là chồng mình. Thay vì lo lắng về việc rời khỏi đây, ấy trở nên phấn khích khi tò mò về nơi ấy đến.”

      nghĩ ấy lo ngại về lựa chọn của chứ?”

      với con bé rằng nó ưng thuận chàng kia, và nó biết mình có thể tin tưởng vào điều đó. Con bé chỉ đơn giản là kiên nhẫn thôi. Liệu em cũng kiên nhẫn khi với em rằng cũng có bất ngờ dành cho em?”

      Kristen nhướng bên chân mày. “ ngạc nhiên mà định cũng cho em biết hả?” Để trả lời, chỉ cười toe. “Em có thể kiên nhẫn, em cho là thế, nếu cho em biết khi nào báo cho em.”

      “Khi nào đến lúc .”

      Kristen chìm vào giấc ngủ đêm ấy trong tâm trạng nhõm hơn nhiều so với những gì nàng cảm nhận lúc gần đây. Nếu Royce làm được gì đó với những bí mật của , thành công trong việc phân tán tư tưởng nàng khỏi những nỗi muộn phiền.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :