1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hearts Aflame - Johanna Lindsey

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chapter 29
      Có thêm những người khách mới đến Wyndhurst . Lãnh chúa Averill đến để diện kiến đức vua . Ông ta mang theo người con trai duy nhất, Wil-burt, và ba con của ông. Kristen ít có quan tâm đến những người khách mới, ngoại trừ tiểu thư Corliss của Raedwood , và Edrea, làm việc bên cạnh nàng, nhanh chóng nhận ra . Kristen có thể tự mình đoán ra từ việc Darrelle ra sức chuẩn bị công phu để đón tiếp quý này . Vì đây là vị hôn thê của Royce . Kristen ngạc nhiên khi thấy rằng Corliss cực kỳ xinh đẹp, nhưng nhận ra điều này làm nàng cảm thấy khốn khổ. Corliss nhắn, thanh tú, và duyên dáng, đó là tất cả những thứ mà Kristen có được . Và nàng lại nghỉ là chiếm được Royce từ người con nhắn này ? God ‘s bones, nàng ngu ngốc hơn là nàng tưởng!
      Kristen có thể xin cảm ơn chỉ vì điều : rằng Royce có mặt để chào đón vị hôn thê của chàng . Điêù đó là quá sức chịu đựng của nàng nếu phải chứng kiến chàng dành cho người phụ nữ này tất cả chăm sóc và chiều chuộng dành cho nàng, mà có thời gian để chuẩn bị cho điều này trước . Như nó như vậy, nàng phải nhìn thấy đối xử tôn kính dành cho Corliss của Darrelle , của những người hầu, và của Alden, người đến sau đó .
      Điều này ghê tởm, nhưng rất điển hình . Thậm chí cho dù vị tiểu thư này thích, cũng được chăm sóc với thận trọng chu đáo, bởi vì sớm muộn cũng trở thành Công nương của Wyndhurst, thay thế Darrelle, người thích thú ở ngôi vị là người phụ nữ duy nhất có liên hệ họ hàng với Royce .
      Cũng có người trong số những người trong nhà, tuy nhiên , là người cố dành uu ái của tiểu thư .Meghan . Dĩ nhiên dự kiến để hiểu rằng người phụ nữ này ngày hoàn toàn có mọi quyền hành đối với nó , và nó phải có nhiệm vụ tỏ ra dễ thương với Corliss ngay từ bây giờ . Nhưng Kristen thầm tán thưởng khi nàng thấy Meghan lắc đầu với Corliss khi ta bảo nó đến gần và bé còn thực đưa mặt trêu tức ta trước khi rời khỏi khu vực dành cho phụ nữ.
      Kristen gần như phá lên cười nhưng lập tức dằn xuống mong muốn đó, vì muốn những người hầu thắc mắc điều gì làm nàng thấy vui như vậy . Nàng biết Darrelle gọi Meghan quay trở lại và trừng phạt nó nếu ta thấy những gì nó làm . Corliss lúc này mím chặt môi với vẽ hài lòng, nhưng ta gọi Meghan quay lại ,
      Có thể Kristen thể nín cười, nếu nàng để ý rằng Alden cũng thấy tác động giữa những việc này và ta lại giữ chuyện khôi hài đó cho riêng mình . Kristen ngạc nhiên vài giây sau đó khi cảm thấy váy của nàng bị kéo giật mạnh. Nàng nhìn xung quanh và thấy rằng Meghan vòng quanh sảnh đường theo cách của nó để đến được sau lưng nàng .
      nên tìm đến , dù vậy .“ Có---có phải chị vẫn còn giận em ?” Kristen cau mày, tự hỏi điều gì dẫn đến câu hỏi này . “Tại sao ta lại giận em, ?”
      “Em với của em những gì chị với em trước đây, nhưng Alden “đó là chuyện bí mật và em lại tiết lộ” Meghan liếc trộm nàng .
      “Chị biết” “Và em nghỉ là chị nên tức giận ?”
      “Chị ,” Meghan “Em thấy chị ngày hôm sau và chị rất tức giận .”
      Kristen mĩm cười, nhớ lại . “nhưng phải vì em, bé đáng . Những gì em với của em về chị cũng làm nên chuyện gì khác biệt .” Đó là lời dối, vì những điều đó dẫn ta đến việc làm tình với lần đầu tiên, nhưng Kristen có thể hối tiếc về điều xảy ra.
      Meghan tự thấy ghê tởm mình . “Sau đó cháu trốn vì việc đó.” Kristen chặc lưỡi, làm Eda chú ý đến họ.
      “Làm gì ở đây vậy, bé con ?” bà lão muốn câu trả lời “,”
      Meghan bướng bĩnh chống lại . Eda khắt khe nhìn Kristen . “ có việc phải làm, wench .”
      “Và tôi làm đây .”
      “Em có thể giúp gì ?” Meghan hỏi . Nghe vậy, Eda lắc đầu và trở lại với công việc của bà .
      Kristen biết phải gì với Meghan, người đứng chờ câu trả lời của nàng với vẽ đầy hy vọng . Nàng nhìn về phía nhóm phụ nữ phía xa tận cuối sảnh đường, rồi nhìn lại Meghan . Nàng thở dài “ biết em có nên ở đây , Meghan ?”
      Meghan cũng nhìn về hướng các quý , rồi bướng bỉnh “Em thà là ở đây hơn là ở bên đó .”
      Kristen kềm nén nụ cười . “Tại sao em thích công nương Corliss?” Meghan ngạc nhiên nhìn lại “Làm thế nào chị biết vậy ?”
      “Chị thấy những gì em làm .”
      “Oh .” đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống thấp và rồi bé tự thanh minh, giải thích cho bản thân mình , “ ta muốn em lại gần , ta và làm những việc mà ta lòng muốn . ta có đầy những lời ngọt ngào lúc này, nhưng ta phải như vậy trước khi hứa hôn.”
      “Chị hiểu rồi .”
      “Chị hiểu à ?” Meghan liều lĩnh hy vọng . “Chị có nghỉ là em sai khi em thích ta ?”
      “Cảm xúc của em là thuộc về mình em và thể bị sai khiến bởi người khác . Nhưng vì của em thích ta, có lẽ em thử cố gắng xem sao .”
      “Em .” Meghan thừa nhận. “Cho đến khi Royce mang em cùng với ấy đến Raedwood và ta ngắt nhéo em, vì vậy em phải biến mất để ta lại mình với ấy .”
      “Thế ấy làm gì ?”
      ấy thấy .”
      Kristen cau mày . “Em nên cho ấy biết .”
      được, ấy hài lòng .”
      Và Meghan bao giờ làm bất cứ điều gì khiến cho chàng phải buồn lòng . Kristen thở dài cho chính mình . Đứa trẻ tội nghiệp này phải được cho biết là những cơn tức giận của người phải là điều gì khủng khiếp, hay ít nhất là nên xảy đến với bé . Tự Kristen cũng nhìn thấy cách chàng đối xử với Meghan với chăm sóc dịu dàng như thế nào . Có buổi tối nàng nhìn thấy chàng bồng đứa trẻ lên tầng khi nó ngủ gục ở sảnh đường . Điều này làm nàng nhớ đến cha của nàng, và cách Garrick thường đối với nàng tương tự như vậy . Royce hết lòng quý bé này, nhưng Meghan vẫn sợ hãi chàng .
      Kristen lắc đầu lúc nàng suy nghỉ . Meghan nghi ngờ nhìn nàng . “ Chị muốn em à ?”
      “Cái gì ? Oh em , ở lại đây nếu em muốn .” Kristen nhận ra trong lúc này nàng có lẽ đỡ tệ hại hơn trong hai cái tệ hại trong tâm trí của bé .
      “Nhưng em có chắc là em bị trách mắng nếu em vẫn còn ở lại đây ?"
      Meghan nhanh chóng lắc đầu . “Có rất nhiều khách, ai để ý là em ở đâu .”
      “Vậy ngồi xuống ghế này, và chị chỉ cho em làm sao để làm loại bánh mì hạt mà ba chị thích nhất”
      “Ông ấy thích trong bánh mì của ông ấy có nut à ?”
      “Đúng vậy .” Kristen nháy mắt khi nàng nhón tay vào trong áo , nơi nàng làm cái túi trong lớp áo, và lấy ra nắm đầy hạt “Và chị gom được chúng ngay lúc trước khi Eda vãi chúng ra cho đàn gà mái của bà ta . Chúng ta làm hai ổ bánh mì đặc biệt , chỉ cho chúng ta thôi . Em thích chứ ?”
      “Oh, vâng , Kristen!” khuôn mặt Meghan sáng lên với niềm vui thích trẻ con “Đây là bí mật của chúng ta .”
      Meghan chính xác trong dự đoán rằng ai để ý ở đâu . Royce chú ý ngay lập tức khi chàng bước vào sảnh đường, vì mắt chàng luôn luôn nhìn thấy Kristen trước nhất . Và chàng thể cưỡng lại được, nhưng khi thấy Meghan ngồi bên cạnh nàng, và hai mái đầu chụm lại với nhau, và họ vui cười vì điều gì đó, lãng quên mọi việc khác xung quanh họ .
      Chàng ngừng lại trông chốc lát, cảm thấy niềm vui ấm áp khi nhìn họ --em của chàng và người đàn bà của chàng . Khi mọi người khác đều đề phòng Kristen, chàng lẽ ra nghỉ đến Meghan, người luôn sợ hãi tất cả những người lạ, vì vậy càng sợ nàng hơn . Nhưng dường như là , ràng là họ thích nhau, và chàng cảm thấy hài lòng vì điều đó .
      Chàng có lẽ tiến về phía họ, nếu Darrelle gọi chàng . Sau đó chàng thấy Corliss, và người chàng cứng đờ. Làm sao mà chàng lại có thể quên là ta ở đây ? Lãnh chúa Averill trải qua trường thực tập nơi Alfred thách thức các nhà quý tộc của ông qua số số cuộc thi vấn đáp về kỹ năng . Và bất cứ lúc nào Averill đến Wynd-hurst, con của ông đều cùng . Điều đó là hiển nhiên để có thể hy vọng lần này khác trước . Nó khác được . Chàng nghiến răng và tiến đến để chào hỏi vị hôn thê của chàng .
      Kristen nhìn Royce và Corliss suốt cả buổi tối, nơi họ ngồi với nhau ở bên chiếc bàn dài. Nàng dường như thể điều khiển mình, và đơn giản chỉ cần bỏ qua cơn đau thắt nơi ngực nàng . Mặc dù tự với bản thân mình là điều đó quan trọng, rằng dù sao chăng nữa Royce phải là của nàng , nhưng vẫn còn phần nào trong nàng cảm thấy bị phản bội, cảm thấy chàng là của nàng.
      Chỉ có điều là nàng thể chiến đấu để giành chàng, thể mắng nhiếc chàng, có thể chẳng làm được gì để tách rời chàng với này người phụ nữ này . Điều này làm nàng đau đớn, và cho đến hôm nay nó làm nàng nhận ra đầy đủ về vị trí của mình ở nơi này hơn . Nàng vô tình vượt qua được thử thách này với giả định cho rằng cuối cùng nàng có được những gì nàng muốn . Và vì thế mỗi thất bại làm nàng mất kiên nhẫn – và cả bình tĩnh –mà hoàn toàn có hy vọng nào .
      Nàng quá khờ dại ! chỉ vì cha nàng say đắm và kết hôn với nô lệ của ông , điều này có nghĩa là việc giống như vậy xảy ra ở đây, nơi Wessex này . Ở nhà, gia đình nàng có luật của riêng họ bởi vì họ sống lập tách biệt với phần còn lại của đất nước . Chú Hugh của nàng Jarl (nhà quý tộc có nhiều quyền lực, chỉ sau nhà vua) có đầy đủ quyền hành mạnh mẽ tại Na uy giống như vua Alfred ở đây . Nhưng ngay cả như vậy, mẹ của nàng phải được giải phóng trước khi Garrick có thể cưới bà .
      Na uy có luật lệ riêng liên quan đến nô lệ rằng tình thể để qua bên . Và ở đây, có rất nhiều lãnh chúa, vì thế có rất nhiều luật lệ ! Và liệu Royce có cho là nàng điên khùng khi nàng đề cập đến việc kết hôn với chàng ?
      Nhìn thấy chàng và vị hôn thê làm Kristen nhận ra nàng bị điên khi nghỉ rằng nàng từng có thể cho là chàng là của riêng nàng . phải chỉ lần nàng nhìn việc qua quan điểm của Royce . khi chàng coi nàng thấp hơn nguời nông nô hạ cấp nhất --trong lúc nóng giận, - Nhưng làm thế nào để biết chàng cåm thấy về nàng ra sao ? nàng là nô lệ . Chàng có rất nhiều nô lệ . Nàng chiếm hữu cái giường của chàng lúc này, nhưng lâu nữa chàng người vợ cũng làm như vậy . quan tâm chàng dành cho nàng nhiều hơn chàng dành cho bất cứ vật gì chàng sở hữu .
      mơ mộng à, phải ?” phải mất thời gian mắt Kristen mới tập trung nhìn Eda . “Yes, hình như tôi như vậy .” Eda nhìn với cái nhìn thông cảm, cảm thấy đau khổ trong giọng của .
      mong đợi quá nhiều, wench .”
      “Tôi biết .”
      Eda lắc đầu . “ phải nên xin cám ơn về những gì có . vẫn còn sống , trong khi ông ấy có thể giết chết và những người gọi là những người bạn . Ông ấy thấy được nhu cầu của . Chúa nhân từ, ông ấy thậm chí bảo vệ tránh khỏi những người đàn ông khác ! nữa các ở đây bị làm rối tung, hỗn loạn bởi những vị lãnh chúa tối hôm nay, nhưng .”
      “Bà cần cho tôi biết tôi được may mắn như thế nào .”
      “Oh, ho” Eda cười khúc khích, nhận ra mỉa mai châm biếm khi nghe những lời đó .
      “Nếu thích cách này, dù sao cũng có thể kiếm người đàn ông khác từ bây giờ . Tôi có mắt và tôi từng thấy cách các vị lãnh chúa nhìn ra sao . “Có lẽ nếu bạn hỏi đức ngài cách dễ thương, ông ta bán bạn khi ông ấy kết hôn. " "Được rồi, có lẽ tôi . "
      "Cái gì ! đâu, wench, tôi nhưng đùa thôi. mà làm điều đó, tất cả chúng tôi khốn khổ vì cơn bão mà bắt đầu mang đến. "
      "Bà có lý lẽ, Eda. "
      "Tôi cho biết , ông ấy bao giờ bán . ngu ngốc, " Eda với với vẽ thiếu kiên nhẫn
      " biết là những gì làm có ảnh hưởng trực tiếp đối với ông ấy. "
      " phải thế, " Kristen phản kích.
      “Oh ? và cái tuần khi mà làm ông ấy hài lòng, tuần lễ giữ ông ta tránh xa khỏi phòng của cho rằng đó là cái gì, wench ? Mọi người ở đây đều biết là nguyên nhân gây ra tình trạng u ám của ông ấy, mặc dù chỉ có tôi biết nguyên nhân .” Eda lại tắc lưỡi . “Nhưng ngay sau khi ông ta có lại trong giường, ông ấy trở lại vui nhộn, hài hước .”
      Kristen nhìn xuống và tránh chổ khác, cảm thấy gò má nóng rực . “Vì vậy bây giờ ông ấy muốn tôi, nhưng kéo dài”
      “Người đàn ông này luôn luôn muốn , wench . Tôi thấy điều đó trong cách ông ta đối xử với .Tôi có thể cho biết những điều khác để thuyết phục tin, nhưng tôi muốn làm điên đầu thêm với những ý tưởng vô vọng . , ông ấy bao giờ bán , hoạc để có người khác . Nhưng ông ta kết hôn với vị tiểu thư của ông .”
      Kristen đờ người “ Và rồi tại sao bà lại cho tôi biết những điều này?”
      “Bởi vì ông ấy cũng giữ lại .Bởi vì tôi muốn thấy đau khổ . Bởi vì phải bắt đầu chấp nhận những gì có và đừng có với cao hơn . Nếu hài lòng, ông ấy cũng hài lòng, và tất cả chúng ta đều bị ảnh hưởng .”
      “Đủ rồi, Eda . Tôi tin tôi có nắm giữ quyền lực với ông ấy như vậy . Nếu tôi có--”
      “Nếu , cái gì ? Aye , tôi biết . bỏ qua tất cả những gì tôi . vẫn muốn với cao hơn, wench .”
      , tôi hiểu ý bà lắm . Những gì bà biết là tôi bao giờ chấp nhận mọi việc theo cách của này . Mẹ tôi từng là nô lệ , bị bắt giữ giống như tôi . Bà ấy là con của lãnh chúa đầy quyền lực trong vùng lãnh thổ đầy tự hào của mình . Bà ta bao giờ thừa nhận rằng bà là nô lệ với người sở hữu mình, hoạc với chính bản thân bà . Tôi quá bướng bỉnh . Tôi biết vị trí của tôi trong lúc này . Tuy nhiên tôi là con của mẹ tôi . Tôi vẫn thể là nô lệ , Eda .”
      chọn lựa .” Kristen nhìn ra chổ khác, qua sảnh đường, lúc này tối đen ngoại trừ vài ngọn đuốc còn cháy sáng . Trong khi nàng vẫn còn ngồi lại đó với những ý nghỉ chán nản, hầu như mọi người nghỉ . Những tấm nệm rơm trải ra khắp nơi, chỉ cho những tùy tùng và người hầu của Royce ngủ ở đó mà cả cho những người khách nữa . Nàng nhìn thấy lúc Royce rời
      ta có ở lại đêm ?” Kristen hỏi Eda .
      Bà lão lầm bầm , biết chính xác ám chỉ người nào .
      “Aye, họ thể xe về nhà trong đêm tối . Và tôi quá đủ để lời của tôi lọt vào lỗ tai bị điếc . Đến đây, ngủ với tôi đêm nay .” đau đớn chảy tràn trong Kristen , nhưng che dấu chúng sau vẽ mặt cam chịu .
      “Rồi ta ngủ với ông ấy à ?”
      “Những ý nghỉ xấu hổ !” Eda quở trách .
      biết chúng ta chỉ có sáu phòng ngủ tầng . Tất cả các quý đều được chung phòng với tiểu thư Darrelle và Meghan . Đức ngài Alden nhường phòng riêng của ngài cho đức vua và các vị lãnh chúa còn lại chen chúc trong hai phòng ngủ kia .
      “Vậy tại sao---”
      “Shush,” Eda rít lên “Đức ngài thích điều này, nhưng vì lãnh chúa Arerill và con trai ông ta đến hôm nay , ông ấy cách nào giữ phòng ngủ lại cho riêng mình . Chỉ là còn phòng nào ở đó cả .”
      Kristen hình dung Royce ngủ chung giường với nhạc gia tương lai , và nàng gần như mĩm cười . Nhưng cười nổi .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 30


      Ngọn đuốc nổ lèo xèo, mỗi cầu thang chỉ còn ngọn đuốc cháy. Những tiếng ồn lác đác trong sảnh: những tiếng ngáy to , tiếng ho, vài tiếng càu nhàu và rên rỉ. Eda là trong những người ngáy nhè .

      Bà để Kristen về chỗ của nàng trước thềm mát mẻ của lò sưởi, nơi đáng thèm muốn vì chốn này mát mẻ vào mùa hè nhưng lại ấm áp vào mùa đông. còn nệm rơm cho Kristen, tất cả những tấm nệm dư đều được dành cho các vị khách. tấm chăn mỏng và nền nhà cứng làm nên chiếc giường cho nàng, bất tiện của nó giúp cho nàng tỉnh thức. Nhưng dù sao nữa nàng cũng ngủ tối nay.

      Kristen từ từ ngồi dậy và nhìn xung quanh nàng. Chỉ có vài phụ nữ ngủ gần nàng, nhưng đủ gần để nàng có thể làm họ thức giấc. Nàng đợi cho đến khi Eda ngủ thiếp . Nàng muốn đợi thêm chút e lỡ chẳng may còn có ai đó vẫn còn thức, nhưng nàng còn đủ thời gian để phí phạm.

      Nàng bỏ trốn. Quyết định này dễ dàng vì đây là cơ hội duy nhất nàng có thể có. Đêm qua, nàng hỏi Royce rằng Đức vua của nán lại đây bao lâu. Đó là điều duy nhất nàng với sau khi ân ái với nàng, và thể đưa cho nàng nổi câu trả lời. Có thể là vào ngày mai, hay tuần tính từ lúc này, nhưng khi Vua Alfred thực rời , Kristen lại bị cùm. Nàng cũng có thể bị giữ thu lu trong phòng của Royce, và khi đó khó khăn hơn và rủi ro nhiều hơn để thoát khỏi , thậm chí ngay cả khi để cửa khóa, khó hơn là trốn từ cái sảnh đông nghẹt người này.

      Đây rồi, cửa sổ để mở, và chỉ cú nhảy để đứng bên ngoài cửa sổ. Và nàng có dư thời gian để trốn xa trước buổi sáng khi họ phát nàng biến mất.

      Quyết định quả là dễ dàng. Kristen chỉ tính đến cái cảm giác nặng nề của nỗi buồn đến kèm với nó. Mặc dù nàng biết nàng chẳng có chút hy vọng nào nơi đây, nàng vẫn thấy thất vọng khi nghĩ đến việc chẳng bao giờ gặp lại Royce nữa.

      Nàng nhìn Eda lần cuối. Bà nằm thẳng cẳng trong giấc ngủ mệt lử. Nàng cũng nhớ đến người phụ nữ lớn tuổi này, với tính khí gàn dỡ và cộc lốc. Và bé Meghan, tò mò và nài nỉ lặng lẽ cho tình bạn của làm Kristen tạm quên lãng những rắc rối của nàng trong lúc ngày hôm nay.

      Tuy vậy, những suy nghĩ này ngăn được Kristen tiến đến cánh cửa sổ kế bên khu vực bếp ăn. tiếng gọi nào vang lên khi nàng quăng hai chân, ngồi lên gờ cửa. Nhưng có bằng chứng cho thất vọng của nàng khi nàng do dự trong vài khắc dài. Và cuối cùng chính lòng kiêu hãnh cho nàng quyết tâm cuối cùng.

      A nearly full moon bathed the yard on this side of the hall. Kristen landed on her feet and jumped back immediately to the shadows by the wall. Cautiously, she worked her way behind the hall and over to the side where the stable was, and the storehouse, and the hut that housed her cousin and the others.

      Ánh trăng sắp vào rằm tắm mảnh sân phần bên này của sảnh. Kristen chạm chân xuống đất và nhảy lùi lại ngay lập tức vào cái bóng đổ xuống của bức tường. cẩn thận, nàng lần ra đằng sau của sảnh và tiến về phiá chuồng ngựa, và nhà kho, và căn chòi nhốt các em họ của nàng và những người khác.

      Nàng chưa từng nhìn thấy nơi họ ở từ khi nó được dựng xong, nhưng biết rằng đó chỉ chỉ là căn phòng , có cửa sổ. khốn khổ khi phải nằm ngủ trong đó khi cánh cửa dầy bị khóa lại vào buổi tối. Nhưng vẫn khổ sở bằng nằm ngủ ngoài trời mưa như họ từng chịu trận trước đây.

      Nàng ước chi tối nay trời mưa để cản tầm nhìn và giúp giấu tiếng nàng chuyển động. Nhưng chỉ có vài đám mây cao, và chúng thậm chí chẳng nằm gần vầng trăng sáng vằng vặc. Mặc dầu vậy, điều này hề làm nàng nhụt chí. Mọi người ở trong nhà, ngủ say. ai nhìn thấy nàng.

      Từ phía sau của chuồng ngựa, nàng có thể nghe tiếng hí nho của trong những con ngựa, nhắc nàng rằng nàng cần có ngựa. Nhưng phải là những con ngựa này. Cánh cổng gỗ lớn bị đóng và khóa lại vào ban đêm, và chắc chắn là có người lính gác canh chừng. Ngay cả nếu có lính canh việc mang bất cứ con ngựa nào trong tàu cũng gây ồn ào quá mức. Mặc dầu vậy, có vấn đề gì về điều này, vì nàng biết rằng hầu hết ngựa của Royce được mang đến đồng cỏ. Nàng chỉ phải tìm đến đồng cỏ.

      Nàng vấp phải khó khăn khi vòng xung quanh căn chòi của những người bị giam giữ và nhìn thấy người lính gác ngồi trước cánh cửa duy nhất của căn chòi. Nàng lùi nhanh về phía sau của tòa nhà, tim đập thình thịch. Liệu ta có nghe tiếng bước chân của nàng? Có nhìn thấy nàng? Nhưng nàng nghe thấy ta dịch chuyển, và lúc sau nàng có lại can đảm lén nhìn qua góc tòa nhà.

      Người lính gác vẫn ngồi đó, lưng dựa vào cửa, đầu ngửa ra phía sau và nghẹo qua bên. Nhận ra ta ngủ, nàng thoát ra hơi thở nãy giờ bị kềm nén. Nàng tính đến điều này, vì cửa khóa cần phải có người gác. Nhưng điều này chỉ là chuyện so với khó khăn mà nàng biết mình phải đối mặt: mở cánh cửa khóa đó. Nhưng ngược lại, may mắn nếu người lính gác giữ chìa khóa của cánh cửa nặng nề đó.

      Kristen lùi lại phía sau của tòa nhà để tìm cục đá đủ lớn để có thể làm tay lính canh bất tỉnh. Thay vào đó, nàng có thể cướp con dao găm trong khi gã ngủ và giết gã, nhưng nàng thể để cho mình làm điều đó. may, chẳng có hòn đá nào trong sân đủ lớn cả, cuối cùng, nàng phải lần mò đến nơi bức tường đá được xây dựng. Ở đó phải mất thời gian để tìm được hòn đá quá lớn. Cuối cùng nàng cũng tìm được cục đá và xoay xở quay về chỗ tên lính gác mà gặp phải rắc rối.

      Mạch nàng đập nhanh hơn khi đến gần gã. Nếu gã gây tiếng động khi nàng đập gã, điều đó có thể xảy ra. Nếu nàng đập mạnh…. Chúa cứu giúp, nàng muốn làm gã thực bị thương, nàng chỉ muốn làm cho gã ngủ say thêm thôi.

      Hòn đá trúng gần thái dương gã lính gác và gục sang bên. vẫn còn thở. Như vậy là đủ cho lương tâm của Kristen yên ổn trong lúc này, và nàng tiến hành cuộc lục soát nhanh khắp người để tìm chìa khoá. Vận may của nàng kéo dài đến vậy. Nàng chắc phải tốn nhiều thời gian để cố nậy ổ khoá. Nhưng chí ít gã lính canh mong đợi này còn có con dao găm cho nàng dùng.

      Nàng nhanh chóng bắt đầu công việc, thấp giọng gọi gấp gáp, "Ohthere. Thor -- "

      bàn tay to lớn bịt miệng, làm nàng im lặng, trong khi đó bàn tay còn lại kẹp chặt cổ tay nắm con dao găm. “Buông con dao ra. Ngay bây giờ”

      Nàng làm theo, cảm giác lạ lùng lẫn lộn giữa sợ hãi và vui mừng khi nàng nhận ra giọng đó. thả cổ tay nàng ra ngay khi con dao găm rơi xuống nền đất, bàn tay chuyển sang ôm eo nàng. Vòng tay ôm của chặt, nhưng nàng biết nó là vậy nếu nàng chống cự.

      Và sau đó nàng còn cảm thấy gì nữa ngoài cảm giác tiếc nuối khi nghe tiếng Thorolf ở bên kia cánh cửa – vẫn khoá. nghe tiếng nàng gọi. nghĩ nàng ở đó để giúp họ trốn.

      "Kristen? Kristen, trả lời . với rằng nằm mơ."

      " ta gì vậy?" Royce thầm bên tai nàng.

      " ấy biết đó là em."

      "Vậy cho biết điều gì xảy ra."

      Nàng nuốt cách khó khăn. Điều gì xảy ra? Bằng cách nào? Nàng quá xa. hề có tiếng la cảnh báo nào cả. Mặc dầu vậy nàng dừng lại, và bên cạnh người đàn ông duy nhất nơi đây, người mà nàng thể thay đổi và chống trả cách nghiêm túc. Nếu đó là người nào khác….

      “Em xin lỗi, Thorolf. Em gần như thành công, nhưng tên lãnh chúa Saxon tìm thấy em. ta ở đây.”

      im lặng kéo dài phía sau cánh cửa, và rồi: “Em cần phải đến vì bọn , Kristen. Em phải biến ngay khi em có thể”.

      " Bây giờ điều đó thành vấn đề."

      " ta làm gì em?"

      Làm sao nàng có thể trả lời câu hỏi đó được? Nàng với Royce, “ ấy muốn biết Ngài xử em ra sao.”

      “Điều gì xảy ra nếu nàng mở được cánh cửa đó?”

      Giọng trầm tỉnh cách đáng sợ. Chúa ơi! Tại sao lại la mắng nàng? phải giận ghê lắm. Mặc dù nàng chưa nhìn để biết thể, nhưng chắc phải vậy thôi. Nhưng nếu có thể giấu cơn giận của mình, nàng cũng có thể giữ kín nỗi sợ hãi của nàng.

      Nàng trả lời với điềm tỉnh cân xứng, “Nếu em mở được cánh cửa, bọn em chạy đến hàng rào đằng kia và khỏi đây.”

      "Sau cuộc tàn sát hả?"

      “Ngài đùa à, thưa ngài. Họ chỉ có 16 người. Ngay lúc này, ngài có nhóm những thủ lãnh chiến binh trong sảnh của ngài, và những người tuỳ tùng của ngài, và cả cận vệ của họ nữa. Ngài có cả đội quân được huấn luyện tốt. Người Viking liều lĩnh chứ ngu, thưa ngài.”

      “Vậy với rằng nàng bị gì cả, vì tất cả những gì nàng làm là trừng phạt tên lính gác, người đáng bị phạt vì ngủ trong lúc thi hành nhiệm vụ.”

      Nàng thể tin rằng như vậy. Hơn thế nữa, nàng càng thể tin làm thế. làm điều gì đó. phải làm. Nàng là nô lệ cố tìm cách trốn và giúp những người khác trốn theo. Nhưng nàng muốn Thorolf biết điều này, nhiều hơn Royce muốn.

      Nàng giải thích nhanh, nhưng Thorolf cũng ngạc nhiên như nàng. “ ấy tin ngài, thưa ngài.”

      “Vậy hãy với rằng nàng mang thức ăn cho cả nhóm vào ngày mai, và lúc đó nàng có thể kể cho nghe chính xác điều ta làm với nàng.”

      cơn lạnh lướt dọc xương sống nàng. Nàng lập lại những lời với Thorolf, và điều đó làm hài lòng, tốt, vì Royce luôn làm những điều mình . dẫn nàng , tay vẫn vững chắc bên hông nàng. Nỗi sợ hãi của nàng tăng lên. Nghe đáng ngại: chính xác điều ta làm với nàng. Nàng tính tới việc xem xét lại chuyện chống lại ngay khi dừng lại.

      Họ ở trước chuồng ngựa. xoay nàng vòng quanh cho tới khi nàng đứng trước , đối mặt với . Cả hai cánh tay bây giờ eo nàng, nhưng áp chặt vào nàng. Đầu ngả ra sau, nhìn bầu trời sáng, trong, ánh rực rỡ của vầng trăng sắp đến rằm. Nàng nghe thở dài.

      “Ta ban tặng buổi tối khác đưa nàng ra ngoài hồ, nơi nàng có thể tắm” cách lặng lẽ. “Nàng có muốn đến đó bây giờ ?”

      "Để Ngài có thể dìm chết em à?"

      nhìn xuống nàng, dấu vết hiếm hoi của nụ cười hằn môi. “Nàng tin vào điều ta ngoài kia lúc nãy à?”

      “Em cố chạy trốn. Ngài ngăn em lại, nhưng em vẫn cố trốn. Luật lệ của ngài cầu trừng phạt gì trong trường hợp này?”

      “Nàng là tù nhân nô lệ, phải người . Luật lệ về tù nhân có nhiều điều còn chậm trễ. Nhưng luật lệ chả ăn nhập gì ở đây cả, vì chẳng có ma nào biết việc nàng làm ngoài ta”/

      "Và tên lính canh."

      “Tên lính nghĩ rằng ngủ mơ thấy cục u đầu mình. Có thể ngủ khi gác nữa.”

      Mắt nàng mở to. “Ngài . Ngài làm gì em chứ?”

      “Con sói nhai đứt bàn chân của nó để thoát khỏi cái bẫy. Nó thoát, nhưng với cái giá rất đắt. Nếu nàng trốn thoát với những người khác, mà sai sót nào, ta tìm ra nàng. Bạn bè của nàng chống trả và có đổ máu. Trừng phạt nhiêu đó đủ cho nàng. Nhưng nàng thành công. Và như ta có thể hiểu được con sói, ta cũng có thể hiểu quyết tâm buộc nàng phải vậy. Nàng muốn có tự do. Ta thể trừng phạt nàng vì điều đó. Nhưng ta cũng thể để nàng ra .”

      “Ngài có thể,” nàng lạnh lùng đáp. “Những người khác xây tường cho ngài. Điều họ làm là cần thiết cho Wyndhurst. Nhưng việc em làm trong sảnh chẳng quan trọng. Ngài chẳng có lý do gì để cầm giữ em nơi đây.”

      "Em cần thiết cho tôi, Kristen!"

      tác động mạnh mẽ của những từ này làm nàng câm lặng. thực có ý đó, và nàng xúc động khi biết thế. Nhưng nàng còn khờ khạo nữa. Nàng để tâm đến những lời này. bị nàng ám ảnh, vì chưa từng gặp ai giống nàng. Nhưng ám ảnh rồi tàn phai với thời gian và chẳng cần nàng nữa – có thể đó là khi có người nâng khăn sửa túi. Rồi nàng có thể thuyết phục để nàng ra .

      Vào lúc này, Chúa giúp nàng, nàng phải tiếp tục chịu đựng và mong mỏi và nguyện cầu cho nàng giữ lại được chút lòng kiêu hãnh. Chẳng dễ chút nào.

      Royce kéo nàng vào gần hơn và cảm nhận nàng cứng người lại. “Nàng vẫn còn nghi ngờ ta sao?”

      , nhưng vì ngài đưa em đến hồ, sau những gì em làm…. Điều này giống như ngài ban thưởng cho em vì bất tuân. Người Saxon, ngài làm em bối rối.”

      cười phá lên, và kéo nàng lại gần hơn. “Ta vui khi nghe nàng vậy. Ta bối rối mình lâu rồi, vui khi bây giờ có người đồng hành. , đừng hờn dỗi với ta,” dỗ dành khi nàng cố lùi lại. “Ta giải toả niềm bối rối của nàng, điều mà nàng gây ra cho ta còn nhiều hơn.”

      “Hở?” nàng thúc dục khi thấy hóm hỉnh của biến mất, biểu của lại trở nên nghiêm nghị.

      “Ta đơn giản chọn cách quên điều nàng làm. Ta bước xuống sảnh để đưa nàng đến hồ. Khi ta phát ra nàng bỏ –“ thể với nàng điều cảm thấy. bao giờ muốn có cảm giác đó lần nữa.

      kéo nàng dựa chặt vào mình, áp má vào má nàng trước khi tiếp tục. “Chưa có tổn hại nào xảy ra, Kristen. Ta có thể bỏ qua chủ ý và hy vọng rằng bây giờ nàng nhận ra vô vọng khi cố rời bỏ nơi đây. Ta luôn ngăn cản nàng.”

      Nàng thở hắt ra. “Ngài biết! Đó là lý do tại sao có lính gác ở đó.”

      “Và chọn lựa sai lầm của những tên lính canh,” càu nhàu. “Nhưng ta biết. Ta chỉ dám liều ở những nơi nàng quan tâm.”

      Trực giác mách cho nàng biết liều, hoặc, cẩn trọng với nàng chừng nào còn khao khát nàng. Nàng thực có hy vọng thoát khỏi nơi đây, cho tới khi tìm được niềm vui ở nơi khác.

      “Chừng nào ngài thành hôn, thưa ngài?”

      Nàng biết câu hỏi làm ngạc nhiên. Nàng cảm thấy căng thẳng. thể thấy việc đó liên hệ gì đến điều họ .

      "Nàng nghĩ gì vậy, em?"

      " Việc đó chẳng lẽ liên quan đến em sao?"

      " , chẳng chút liên quan."

      "Nhưng em muốn biết, thưa ngài."

      “Ta nghĩ nàng tinh quái nhiều hơn tò mò. Nàng cố chọc giận ta phải ?”

      Bây giờ đến Kristen ngạc nhiên. “Sao ngài lại nghĩ vậy? Đó là câu hỏi đơn giản, thưa ngài, điều đó thực liên quan đến em. Khi phu nhân của ngài sống ở đây, có những thay đổi. Phu nhân chung chăn gối với ngài, chứ phải em.”

      Nếu nàng nghĩ làm cho nguôi ngoai, nàng lầm. “Và nàng mong tới lúc đó!” bùng lên. “Được lắm, ta phải làm nàng thất vọng thôi, vì điều đó còn lâu mới đến. Thời điểm hôn lễ chưa được bàn tới.”

      suy nghĩ, Kristen đáp trả từ đáy lòng, “ ra, điều này chẳng làm em thất vọng.”

      Vài lời này thực làm Royce nguôi ngoai, hoàn toàn khuây khỏa. Khi nghe cười lục khục, Kristen ước gì nàng có thể rút lại những lời vừa rồi. Nàng định để biết nàng vẫn khao khát . Giờ nàng bực mình, vì nàng lỡ lời, và thế nào mà điều này lại làm cho trở lại tâm trạng vui vẻ.

      And she blundered further by letting him hear her annoyance when she snapped, "Your amusement is misplaced. Your betrothed can have -- "
      Và nàng phạm sai lầm nhiều hơn khi để lộ cho biết mình bực mình khi đáp trả, “ vui thích của ngài đúng chỗ rồi. Phu nhân tương lai của ngài có thể --“

      "Shush. Say no more of her," he warned. Then, softly: "I still do not wish to return to my chamber, where Averill makes noises in his sleep like a lion. Do you come with me to the lake?"
      "Suỵt. thêm về nàng ấy nữa," khuyến cáo. Rồi giọng : “Ta muốn quay về phòng mình, chỗ đó bây giờ Averill ầm ĩ trong giấc ngủ giống như con sư tử vậy. Nàng có muốn ra hồ với ta ?”

      Ồ, công bằng, khi dùng điều này chống lại nàng lúc này! Nhưng nàng cũng quá giận đến mức tự trêu mình.

      Nàng lấy giọng hòa hoãn. “Vâng, em muốn với ngài.”

      Giọng sâu lắng đến mức trầm khàn. “Và nàng để ta ân ái với nàng ở đó chứ?”

      Kristen thở dốc. “Ngài là vô điều kiện mà!”

      Royce cười thầm. “Vậy ta đành liều phen vậy.”

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 31


      Royce và Kristen ân ái với nhau đêm hôm đó. Họ ngủ suốt đêm thảm cỏ bờ hồ. Chí ít là Kristen ngủ suốt đêm.

      Trong niềm vui thú hưởng thụ làn nước mát lạnh, nàng thực thoải mái và an bình trong lúc, nàng gần như quên bẵng mất lúc rằng Royce ngó nàng từ bờ hồ. xuống bơi. thú nhận mình biết bơi. Nhưng Kristen mải miết nô đùa với niềm vui thú tận tâm can. Giống như lại được tự do, giống như ở nhà, trừ điều là nước lạnh như vậy. Và ở nhà, nàng người chờ nàng bên bờ hồ.

      Khi nàng cuối cùng cũng lên từ dưới nước, Royce thậm chí củng cho nàng thời gian để lau khô người. túm lấy nàng ngay lập tức, ôm nàng vào tay và bắt đầu hôn những giọt nước từ đôi môi, má và ngực nàng. Nàng chẳng còn ý chí để từ chối nơi đây, dưới ánh trăng. Nàng thể có lấy chút dấu hiệu chống cự. Nàng khao khát , nàng cũng muốn trao lại cho phần của niềm vui mà ban cho nàng khi đưa nàng đến hồ.

      thể biết điều đó có ý nghĩa nhiều như thế nào với nàng. Nhưng có thể bây giờ biết, vì nàng hoàn toàn , phóng thích niềm đam mê của nàng cho tới khi nó thậm chí trỗi vượt niềm đam mê của . chẳng thể sớm quên khoảng thời gian nghỉ ngơi bên hồ này.

      Nhưng vui sướng chìm vào giấc ngủ sau đó như nàng. Bây giờ nàng thấy, khi thức giấc trong tiếng ríu rít đầu tiên của lũ chim cành báo hiệu bình minh, rằng Royce hoàn toàn tỉnh thức. Nàng cũng nhận thấy trông mệt mỏi thế nào.

      vẫn giữ chặt nàng. Nàng ôm lấy mà ngủ để tìm hơi ấm, vì cả hai mặc áo và nơi đây, bên bờ hồ khí trời ban đêm se lạnh. Họ chỉ che mình bằng tấm áo mỏng của nàng.

      Kristen ngồi lên, vươn người, rồi nhìn ra phía sau và lắc đầu với Royce nhìn nàng. “Ngài nên ngủ mới phải, thưa ngài.”

      “Với ngựa của ta để sẵn cho nàng dùng á?”

      bất công. Ngài trách em làm ngài mất ngủ chứ. Ngài có thể đưa em về và sai người canh chừng em.”

      “Á à, nhưng như ta nhớ nàng vất vả phản đối việc bị canh chừng.”

      “Và suốt đêm nay, ngài làm gì vậy?” nàng phẫn nộ vặn lại.

      ngồi lên, cười với nàng. “Nhưng ta phải ôm nàng, ạ. Đây là nhiệm vụ mà ta chẳng thấy phiền.”

      “Ngài quá quắt.” Nàng cười phá lên, rướn về phía trước hôn lên môi . “Nhưng em cảm kích. Nơi đây cỏ mềm thoải mái, thích hơn là ở cái nền cứng ngắt trong sảnh của ngài.”

      “Và ta là cái gối êm chứ hả?”

      “Đúng vậy.”

      Ngón tay lần dọc theo xương quai xanh của nàng, rồi đùa giỡn vòng xuống thung lũng giữa hai bầu ngực nàng. “Ta lại có nàng giường của ta tối nay.”

      Nàng làm nghiêm “Và điều gì làm ngài nghĩ rằng em muốn ở đó?”

      “Chính là nàng vừa làm đó thôi.”

      Nàng lúc lắc đầu. “Chúng ta có cuộc đình chiến ở đây, nhưng khi chúng ta quay về --“

      “Suỵt.” chồm tới trước, đôi môi nhàng dụi vào cổ nàng. Và rồi đột ngột làm nàng ré lên kinh ngạc, Royce làm nàng nằm duỗi dài phía dưới . “Giờ thú nhận . Nàng thích giường của ta.”

      Sáng nay, thể uốn nắn được. Và nàng cũng có tâm trạng để nghiêm túc được.

      Nét cười tinh nghịch nhảy nhót trong mắt nàng. “Em thích cái giường đẹp đẽ của ngài, chàng Sason ạ. Nó là cái giường êm ái nhất.”

      Giọng nàng chẳng có vẻ gì cho thấy nàng chỉ đề cập về cái giường. “Ta để nàng ngồi lên” -- bắt đầy nhay nhay đôi môi nàng -- “cho tới khi nào nàng thừa nhận” -- giờ lưỡi chòng ghẹo nàng -- “rằng nàng khao khát ta.”

      “Vậy , thưa ngài….” Đôi tay nàng vòng quanh cổ , ngón tay trượt vào những lượn sóng mềm mại của tóc . “Chúng ta ở đây thời gian dài đấy.”

      Trời sáng bạch khi họ quay lại sảnh. Họ ở suốt buổi sáng bên hồ, mặc dù Kristen bơi thêm lần nữa trước khi mặc quần áo. Nhưng khi Royce đặt nàng lên lưng ngựa của , phía trước , về phía sảnh.

      đưa nàng xuyên qua những cánh rừng, qua những cánh đồng lúa mì, qua những bãi cỏ đầy hoa dại và qua những bãi chăn thả gia súc. chỉ cho nàng lãnh địa của , người của , những làng mạc. Nàng nhận ra thực tế số người làm việc tại trang viên chỉ là số . Có rất nhiều người làm việc đồng, họ chăn thả gia súc của lâu đài và ngựa, họ săn bắn trong rừng. Và nàng cảm nhận được niềm tự hào của Royce qua những điều chỉ cho nàng.

      Buổi sáng trở nên vui thú. Cảm giác ấm áp của thỏa mãn Kristen có được lúc thức dậy kéo dài vì Royce thực hài hước. Hầu hết đàn ông trở nên cáu kỉnh khi họ quá mệt mỏi. Royce lại trêu ghẹo và chơi đùa, đến mức kỳ cục. thèm đếm xỉa đến bất cứ thứ gì nàng làm hay . có thể buông dây cương cho nàng cầm, trong khi tóm lấy hai bầu ngực nàng. Hai bàn tay liên tục trượt xuống chân nàng, vì nàng ngồi duỗi chân hai bên mình ngựa, nên áo dài của nàng cuốn cao lên đùi. chẳng để cho làn da trần của nàng được yên, bất kể bao nhiêu lần nàng phát vào tay . cù vào nàng cho đến khi nàng phải xin tha cho mình, rồi rúc vào cổ nàng mà hôn. thích thú cười vang với nàng. đơn giản là để cho nàng yên.

      Và Kristen thích thú với mọi thứ. Trong thoáng, nàng cảm thấy tự do. Và thấy mình được , ngay cả khi cảm nhận của sâu đậm như vậy. Vì vậy, tự nhiên nàng thấy tiếc nuối khi quay về phía sảnh và về với thực tại. Nàng làm công việc của mình trong nhà bếp. chắc chắn thẳng vào giường vì Alden đưa Nhà Vua và tùy tùng săn trong lúc Royce vắng mặt. Hai người thậm chí nghe tiếng họ trong rừng, mặc dầu vậy, Royce ruổi ngựa về phía họ. Và vắng mặt của mấy con ngựa trong chuồng cho thấy họ chưa trở về.

      đỡ nàng xuống ngựa, nhưng đôi tay vẫn nấn ná nơi eo nàng. cố nén biểu của mình. Có thể quá tiếc nuối phải chấm dứt thú điền viên của hai người. Nàng thích nghĩ như vấy. “Đôi má nàng ửng hồng.” Kristen cười , ướm lời, “Nhờ khí trời trong lành.” “Có thể, thế nhưng điều đó đâu thể làm nên ánh lấp lánh trong đôi mắt nàng. Ta muốn được nghe rằng nàng cảm thấy vui thích.”

      “Nàng có thấy vậy ?” Ngựa của được mang , có ít nhất là ba người đàn ông khác đứng gần đó, và vẫn ôm nàng. “Ngài giữ em ở đây cho đến khi em thú nhận với ngài điều đó sao?”

      cười toe trước lời nhắc nhở, và rồi cười phá lên, nhấc nàng lên cho nụ hôn mãnh liệt trước khi đặt nàng xuống với cái vỗ vào mông nàng. “ nàng phù thủy. Ta quá thô lỗ, cục mịch đến mức giữ nàng lại chuồng ngựa. Nhưng chút nữa….”

      “Những lời dọa dẫm!” nàng vui thích la lên. “Em nghĩ là rồi em phải thú nhận thôi. Thực tế là em rất thích thú.”

      “Thế chừng nào nàng còn ở trong tâm trạng thú nhận…” “, thưa ngài Saxon, em chỉ xưng tội có lần trong ngày thôi.” nuốt vội tiếng cười, cố gắng ra vẻ thất vọng. “ em à, nàng nhận được ân huệ nào đâu,” đáp khi lôi nàng ra khỏi chuồng ngựa ra ngoài sân.

      “Em tin rằng bền bỉ của ngài đáng được khen ngợi.” Nàng thở dài.

      Lần này phá lên cười. “Ta chịu thua thôi, từ bây giờ.” Tay đặt lưng nàng khi đưa nàng vào sảnh. Và rồi lưỡng lự thêm vào, “ thường xuyên, nhưng khi ta có thể, nàng có muốn lại ra hồ với ta nữa ?”

      Kristen quay sang nhìn . Nàng hoàn toàn mong đợi điều này. đưa cho nàng điều gì đó để mà đợi mong, cho dù có biết điều đó hay . Và đố là điều nàng cần ghê gớm vào lúc này.

      “Em rất thích, thưa ngài. Nhưng lần sau, liệu em có thể có riêng con ngựa?”

      .”

      Nàng nhướng lông mày. “Em biết cưỡi ngựa mà.”

      “Thorolf cũng với ta như vậy.”

      “Và ngài vì ngài tin em.”

      “Dĩ nhiên là ta tin nàng.” cười nhơn nhơn vào vẻ mặt nàng mang. “Nhưng hết, ta thích nàng ngồi trong lòng ta, nơi mà ta có thể --“

      "Royce!"

      , em đỏ mặt à? Chúa ơi, em ửng hồng!”

      “Dừng ngay, thưa quý ngài Saxon, hay là em --“

      được nghe điều nàng muốn . dõi theo ánh mắt của nàng để tìm xem điều gì làm nàng ngưng lại, và nhìn thấy Corliss đứng ở ô cửa của sảnh, bên cạnh trong những chị em của nàng. Họ đứng đó phải để chào đón , chắc chắn rồi, vì chẳng có ai trong hai quý nhìn có chút xíu vẻ mừng đón .

      “Ngài quên bẵng là ấy ở đây, thưa ngài,” Kristen thầm bên .

      ràng là có cố gắng, nhưng ra thành lời. ánh nhìn về phía Kristen đủ cho biết nàng hề thương cảm cho trong cuộc đối đầu này. Đôi mắt nàng sáng lên với vẻ hóm hỉnh kín đáo. nàng nhẫn tâm, nàng muốn thấy xoay sở vì bỏ bê vị hôn thê của mình.

      “Tiểu thư,” Royce khó nhọc chào hỏi.

      “Thưa ngài,” Corliss đáp lời cũng khó khăn. ta xích qua bên để Kristen vào trong sành. thực là ta nhìn thẳng vào Kristen khi tìm hiểu, “ nàng to lớn quái đản này là ai?”

      Cằm Royce nghiến chặt. Các bắp thịt nơi cổ giựt giựt cách báo động. Kristen ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh ấy, mặc dù nàng cho rằng cơn giận của bắt nguồn từ ghen tuông cay đắng từ thái độ của quý này. Nhưng lúc này Kristen nhìn Royce. Nàng nhìn xuống quý , và nàng thực là phải nhìn xuống, vì đỉnh đầu của Corliss’s cao hơn cằm nàng.

      Nếu Kristen quá thoải mái với tầm vóc của nàng, nàng có thể bị tổn thương bởi những lời gièm pha cố ý của vị tiểu thư. Thay vào đó, nàng cảm thấy thích thú, khi nhận biết được ghen tuông, vui thú với những gì hàm sau đó.

      And as was her nature, she did not mince words or appear subservient in any way. Brazenly she said, "If your question is asked of me, lady, I must tell you that where I come from, babies of puny size are more times than not left to die, because they cannot survive our harsh clime."
      Và với bản chất của mình, nàng hề toạc ra hoặc tỏ ra khúm núm. Nàng trâng tráo , “Nếu câu hỏi của là nhắm vào ta, thưa tiểu thư, ta phải với rằng nơi ta ở, những trẻ sơ sinh có tầm vóc thó thường bị bỏ rơi cho đến chết, vì chúng thể sinh tồn với thời tiết khắc nghiệt của nơi đó.”

      “Man rợ!” Corliss thở dốc.

      “Dạ phải, ta có thể thấy tại sao tiểu thư lại nghĩ vậy,” Kristen đáp lời, mắt nàng lên nhiều điều khi chúng lướt xuống chiều cao khiêm tốn của vị tiểu thư.

      “Thưa ngài…” Corliss bắt đầu rên rỉ, những đốm đỏ nhạt nhuộm hồng đôi má ta.

      Kristen nhanh chóng ngắt lời, đôi môi giần giật. “Thứ lỗi cho ta, thưa tiểu thư. Ta nhận thấy câu hỏi của nàng hoàn toàn dành cho ta. Thế nhưng, Lãnh Chúa Royce đây chỉ có thể cho nàng biết rằng ta là tù nhân của ngài ấy, bị bắt làm nô lệ do ý muốn của ngài. Ngài ấy chỉ biết về ta theo những gì ta với ngài, những điều ít ỏi. Phải thế , thưa ngài?”

      Nàng chỉ nhận ra phần cuối cơn giận của Royce khi liếc nhìn . Biểu của gần như là dịu dàng, nhưng nàng lầm rằng vui, vì bàn tay lưng nàng đẩy nàng qua Corliss, và ra lệnh cho nàng làm việc của mình bằng giọng cộc lốc, dứt khoát.

      Vậy là, nàng phỏng đoán, theo ý , nàng vượt qua vai trò của mình. Nhưng nàng cóc cần quan tâm, và ánh nhìn nàng ném qua vai mình cho khi nàng bước qua lên điều ấy.

      Royce phải tránh nhìn Kristen nhanh trước khi phá lên cười, nhưng khi làm thế, mắt chạm phải Corliss. Ngay lập tức, trở nên nghiêm túc và bật lên tiếng chửi thề cộc cằn trong cáu kỉnh. Điều đó đủ cho em Corliss co giò chạy biến, và Corliss phải quay lưng .

      Bàn tay đưa ra ngăn lại. “, thưa tiểu thư, phải tự giải thích.”

      "Royce, ngài làm em đau!"

      lại chửi thề khi nước mắt tràn mi . Ngay lập tức, buông tay ra khỏi cổ tay . giống như đứa trẻ mỏng manh. nhận ra điều ấy cho đến tận bây giờ. Thế nhưng sau khi biết Kristen, nàng cho nhiều như nhận, nàng nghĩ suy khi chống chọi lại , và nàng chưa từng khóc khi làm tổn thương nàng, Corliss chỉ làm tăng thêm chán ghét tất cả những phụ nữ mau nước mắt nơi .

      “Lau nước mắt ngay,” cộc cằn. “Ta biết sức mình, và ta biết ta hề làm đau nàng. Thế tại sao nàng khóc?”

      ngừng khóc ngay, tuy vậy biểu của nàng vẫn còn tấm tức. “Ngài lừa dối em”.

      “Ta! Thế nàng gọi lăng mạ tủn mủn mà nàng làm với Viking là gì vậy?”

      lăng mạ nào? “ thủ thế đáp trả. “ Em chỉ lên mà thôi. Chiều cao của nàng làm cho ả thành con quái.”

      “Corliss, ấy cao bằng ta, thế điều ấy làm ta thành cái gì vậy?”

      “Ngài ư? Nhưng ngài là đàn ông,” chỉ ra vấn đề thừa thải. “Ngài nhìn tự nhiên như vẻ ngoài của mình. Nhưng ả ta cao hơn hầu hết đàn ông. Và như thế là trái tự nhiên.”

      phải hầu hết đàn ông,” sít giọng lại. “Mà là hầu hết đàn ông Saxon, thực thế, nhưng có 16 gã Viking ở đây là những người dong buồm ra khơi cùng với ấy, và ai cũng cao hơn ấy. Nàng có muốn nhìn thấy họ ?”

      “Ngài đùa à!” thở dồn.

      “Phải, ta đùa.” thở dài. “Ta xin lỗi, Corliss. Ta luôn cáu kỉnh khi mệt mỏi, và ta quá mệt.”

      bỏ qua lời gợi ý. “Nhưng ngài làm gì với ả ta hả Royce?”

      nghiến chặt răng để kìm tiếng chửi thề khác. “Nàng chưa phải là phu nhân của ta, để tự đặt mình vào những quan hệ tình ái của ta.”

      “Và khi nào em thành vợ chàng?”

      Lương tâm cắn rứt, làm đáp trả, “Nàng học rằng nên đặt câu hỏi cho ta.”

      Corliss cảm thấy bị xúc phạm với thái độ của , vì nó chẳng khác gì thái độ của hầu hết đàn ông đối với phụ nữ. Nhưng ghét cái giọng của và nước mắt lại ngập mi lần nữa để biết trách móc của . Royce, người ghét cay ghét đắng nước mắt và chưa từng để chúng ảnh hưởng đến mình ngoài trừ việc làm giận dữ, quay ngoắt trong kinh tởm với tội lỗi mà cảm thấy với những giọt lệ của .

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 32
      (Phần 1/2)

      Tối hôm đó, thức ăn cho tù nhân được mang đến trễ. Eda, người nấu thức ăn, và Edrea, người thường đưa thức ăn cho tù nhân với giúp sức của Uland, cả hai đều tinKristen khi nàng với họ rằng hôm nay nàng được phép đưa thức ăn cho tù nhân. Nhưng Eda đủ cẩn thận để mang thức ăn cho đến khi có xác nhận của Royce.

      Vì vậy họ đợi đến khi Royce ra khỏi phòng , và lại ra khỏi phòng rất trễ. ở trong phòng suốt buổi trưa, sau khi bỏ mặc Corliss ngoài cửa. Từ góc nhìn của mình, Kristen thấy chuyện với vợ chưa cưới của . giận điên lên còn Corliss khóc. Rồi bỏ trong tức tối. Nước mắt của Corliss khô ngay khi Royce quay lưng lại với , và biểu của ràng là thất vọng chứ phải nỗi đau đớn.

      Kristen lắc đầu kinh tởm khi tấn tuồng chấm dứt. Nàng quá kiêu hãnh đến nỗi chưa từng dùng đến thứ mánh khóe này, nhưng nàng biết vài nàng tìm thấy niềm vui trong quyền lực của những giọt lệ. Darrelle là trong số đó. Corliss ràng cũng là nàng khác trong nhóm này, và Kristen thấy tội nghiệp cho Royce, vì chảng có lúc nào yên với nàng như thế làm vợ.

      Kristen dành cả buổi chiều trong những suy nghĩ sầu khổ như nàng làm ngày hôm trước. Dư của thỏa mãn trước đó vẫn còn, và nàng cố tự vấn về lý do của nó. Nàng thành công trong việc đó khi cố giữ cho mình bận rộn làm thêm bánh mì hạt quả hạch.

      Eda nếm ổ bánh mì Kristen làm cho nàng và Meghan và bà thích nó đến nỗi làm cuộc thương lượng với Kristen. Bà đưa hạt quả hạch để Kristen làm nửa tá bánh mì cho những tù nhân, nếu nàng làm số bánh giống như vậy cho các vị khách của Royce. Kristen thể từ chối, và thậm chí còn có Meghan bầu bạn để giúp nàng.

      Thế là khoảng thời gian còn lại trong ngày của nàng diễn ra vui vẻ. Nhưng nàng thể bực bội khi Eda bắt đầu càm ràm vì muộn mà Royce vẫn chưa chịu xuống. Món hầm của tù nhân đặc quánh lại. Edrea lúc này có những nhiệm vụ khác phải đảm đương khi những vị khách chờ được phục vụ, vì thế thể mang thức ăn đến cho tù nhân được. Và Kristen biết Thorolf nghĩ gì nếu nàng xuất hôm nay.

      Cuối cùng Kristen với Eda, “Hãy đánh thức ngài ấy và hỏi xem. Dầu sao nữa ngài ấy cũng muốn ngủ lâu thế này đâu.”

      , cứ mãi rằng ngài ngủ. Tại sao ngài lại ngủ lúc ban ngày?”

      Kristen nhìn tránh , nhún vai. “Cứ làm thế mà Eda. Ngài nổi giận nếu bà đánh thức ngài đâu.”

      Eda nghe lời, và quay lại sau vài phút, lắc đầu. “Y chóc, ngài ngủ và quát lên sao ai đánh thức ngài dậy sớm hơn.“ Kristen cười hớn hở vì điều này, Eda nhìn thấy và nhìn nàng cái sắc lẻm. “Cuối cùng đúng, nhưng tôi thể nghĩ ra tại sao ngài lại để cho …. có thể đưa thức ăn, nhưng phải với hai người lính gác. Và Uland giúp mang thức ăn.”

      Eda gọi mấy người đàn ông đến và hướng dẫn họ. Kristen thể phản đối. Nàng quá trông mong được chuyện với Thorolf và những người khác đến nỗi thể ngưng mỉm cười suốt đoạn đường đến khu trại giam.

      Cả nhóm đều ở trong căn chòi dài. Cửa chòi mở. Hai tên lính gác ở phía trước chơi trò thi tung ném dao cách bất cẩn, họ chẳng thèm nhìn nàng lấy cái khi nàng tiến lại với Uland và những tên lính canh áp giải nàng.

      Nàng nhận ra nguyên nhân của xao nhãng ngay khi nàng nghe tiếng xiềng xích khua loảng xoảng. Nàng hơi nản chí khi biết rằng, giống như nàng, họ vẫn luôn bị xiềng xích. Nhưng khi đến trước cửa, nàng phấn chấn trở lại.

      Mắt nàng sáng lên, trước hết chú mục vào người họ, và nàng thả rơi giỏ bánh mì và trái cây sàn và bay vào đôi tay giật bắn lên của Ohthere. Nàng nghe nhiều tiếng la ngạc nhiên kêu tên nàng đến nỗi nàng biết rằng Thorolf chẳng báo cho ai biết điều gì xảy ra tối qua, có thể vì ngờ rằng nàng tới. Ohthere nhanh chóng buông nàng ra khi hết người này đến người khác trong nhóm những người bạn thân thiết ôm lấy nàng. La ré và cười phá lên, nàng nhận lấy những cái ôm siết đến gãy xương và những lời chào hỏi và chòng ghẹo.

      Đứng nơi ngưỡng cửa nhìn cảnh đón chào tưng bừng này, Uland thể tin vào mắt mình. Edrea tuyên bố rằng ít nhất trong số những tên Vikings, cái gã mà luôn đến nhận thức ăn từ , thể nào cũng man di mọi rợ giống như những tên kia, vì ta thường mỉm cười với . Uland tìm ra nguyên nhân, những lời ngốc ngếch tuôn ra từ bị cái gã đẹp trai mê hoặc. Nhưng cái màn tình cảm thắm thiết và nồng ấm giành cho to lớn này… Chúa ơi, điều này làm cho họ giống con người hơn, phải như những quái vật ngoại đạo giống như mọi người thường nghĩ về họ. đáng ngạc nhiên, Uland đặt cái vạc thịt hầm lớn xuống ngưỡng cửa và vội vã chạy về để với bạn mình những gì ta vừa thấy.

      Bước hẳn vào trong chòi, cuối cùng Kristen cũng đến gặp Thorolf. Ngay khi nhìn , niềm hớn hở của nàng nhạt vì biểu gần như là nghiêm khắc của khi ngó nàng, và ngay lập tức nàng nhớ đến điều Royce thừa nhận với Thorolf. nỗi thẹn thùng tràn ngập làm nàng cực kỳ khó chịu do nàng hiếm khi e thẹn vì bất cứ thứ gì đời.

      trầm lặng của nàng làm Thorolf choáng váng, và đỏ mặt nhận ra chính là nguyên nhân làm nụ cười nhạt bờ môi nàng. trải qua cả ngày trong đau khổ, lo lắng cho nàng và nhỏm biết bao khi thấy nàng thực tới, và điều đó có nghĩa là mọi việc vẫn ổn với nàng, và ráng kiềm chế cơn giận của mình. vẫn tìm kiếm xem nàng có bị vết thâm tím nào nhưng chẳng có lấy vết bầm, chỉ khi đó mới tỏ vẻ mừng vui như những em khác khi thấy nàng.

      đưa bàn tay ra, những ngón tay nhàng nâng cằm nàng lên. “Tha lỗi cho , Kristen. Tên Saxon từng quất roi vào em. chắc rằng--“

      “Rằng ta đánh em lần nữa?” Nàng ngắt lời với nụ cười nửa miệng. “Em cũng nghĩ vậy, nhưng ta đánh em.”

      ta vẫn có thể đánh em?” phải hỏi cho .

      Nàng suy nghĩ trong khắc về đêm qua. Royce đưa nàng bơi, niềm vui cho nàng. để nàng đến đây gặp bạn vè, thêm niềm vui. Và ân ái với nàng dưới bầu trời đầy sao…

      Hoàn toàn tự tin, nàng lắc đầu trả lời câu hỏi của Thorolf. “, ta quên việc đó rồi.”

      chàng Viking cười phá lên, ngả đầu ra sau và giật mạnh nàng về phía trước cho cái ôm chặt đến vụn xương. “Lạy trời, nghe mới tuyệt làm sao!”

      Ohthere tò mò. “Cái gì vậy, quên cái gì vậy?”

      Ohthere và nửa nhóm bạn đứng xung quanh Kristen. Nàng suy nghĩ nhanh để đưa ra vài lời dối, vì các thể được biết điều mà nàng và Thorolf . Nhưng nàng thể dối họ. dễ dàng cho nàng đưa ra lời giải thích cho việc nàng cố gắng tẩu thoát và tại sao nàng lại bị trừng phạt vì bỏ trốn, vì nàng phải lược bớt nhiều phần và lướt nhanh trước khi các kịp đưa ra câu hỏi. Nhưng rồi nàng tiếp tục kể cho họ nghe những gì nàng biết về Wyndhurst và Wessex, chẳng nhiều nhặn gì, nhưng nhiều hơn những gì họ biết cho tới lúc này. Nàng bảo cho họ biết có thể tìm thấy ngựa ở đâu, binh đoàn Đan Mạch có thể đóng quân ở đâu, điều này, may lại ở rất xa về phía bắc. Nàng cũng báo cho các biết về nhóm người Celt khổng lồ mà nàng nghe đồn là thù địch với người Saxons, những gì họ có thể giúp nếu nhóm người Viking quyết địnnh tẩu thoát về phía tây thay vì về phía bắc. Chí ít điều này cũng cho họ chọn lựa để lên kế hoạch.

      Đào thoát phải ý tưởng xa xôi gì trong trí họ. Nàng nghe những tiếng càu nhàu nối tiếp nhau về cẩn trọng của nhóm người Sason. Chợt nhận thấy tất cả các em họ trông mạnh mẽ và đầy năng lực, nàng cười tươi và trượt các ngón tay những bắp tay nở nang hơn, Bjarni cười phá lên và chứng tỏ sức mạnh mới của bằng cách nhấc bổng nàng lên quá đầu . Nàng trừng mắt nhìn khi đặt nàng xuống, nhưng chả có vẻ hối lỗi tí nào.

      Nàng nhận xét, “Chí ít, các sẵn sàng cho cuộc đào tẩu”.

      “Ầy dà, vác mấy tảng đá chẳng làm tụi trầy vi tróc vẩy,” Odell trả lời. “Khi quay về, việc cày bừa mấy mảnh ruộng của chỉ là trò trẻ con.”

      “Kristen, những bức tường này chẳng thể cầm giữ bọn ” Ohthere nghiêm túc. “Nhưng chẳng ích gì để hạ nó xuống khi mà chẳng có chiếc rìu để chặt đứt các xiềng xích này trước.”

      “Suốt mấy tuần nay, em chẳng thấy lấy chiếc rìu,” nàng thận trọng . “Mọi thứ vũ khí khác ở trong sảnh đều trong tầm tay, nhưng chẳng có lấy chiếc rìu. Ohthere à, em chẳng ngạc nhiên nếu chúng bị khóa kín riêng ở đâu đó vì mấy người Saxon này rất cẩn trọng trong việc này.”

      “Thế chúng ta cần chìa khóa mở cửa và những sợi xích này.”

      Nàng hỏi, “ có biết ai giữ chìa khóa ?”

      “Tay đốc công xây tường, cái gã được gọi là Lyman.”

      Nhớ ra gã, nhưng gặp gã từ khi nàng bị tách ra khỏi các nàng. “ ta vào trong sảnh. phải sống bên ngoài thái ấp.”

      Nàng có thể thấy tin này được đón nhận thế nào. thất vọng của các cũng là của nàng. Trời ạ, chẳng có chút công bằng nào trong mấy chuyện này!

      Ohthere day cằm nàng. “Thôi nào, em họ, đừng bực bội vì chuyện này. Bằng cách này hay cách khác, chúng ta tìm ra giải pháp thôi. Bọn họ quen dần với tụi mình rồi. Sớm hay muộn cũng có ai đó sai sót thôi, và chúng ta có cơ hội của mình.”

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 32 (Phần 2/3)

      “Họ cũng quen dần với em vậy, thế nhưng họ vẫn đâu có thèm tin em.” Nàng cau mày. “Hôm nay là lần đầu tiên em được phép rời sảnh.”

      “Có nàng tên Edrea mà Bjarni gù. Em có nghĩ rằng nàng có thể bị thuyết phục nếu Bjarni chiếm được tình cảm của ta ?”

      Mắt Kristen mở to và sau đó nàng cười phá lên. “Lạy chúa, lo liệu mọi bề. Nhắc đến em mới , ấy rất bực bội vì được mang thức ăn cho các lần này.” Nàng nhìn Bjarni châm chọc. “Làm sao tán tỉnh khi mà thể ngôn ngữ của ấy?”

      tinh nghịch cười toe. “Thorolf dạy vài từ mà cần biết.”

      Nàng cũng nghịch ngợm cười theo “À, những từ đó.”

      Lúc đó Ohthere mới cất tiếng hỏi “Liệu ta có được tự do lại vậy?”

      “Theo chỗ em biết được. Nhưng em biết rất ít về Edrea, thế nên em thể liệu ấy giúp hay -- ngay cả khi vì Bjarni. Tất cả những người hầu vẫn e ngại em và hiếm khi chuyện với em, ngoại trừ người phụ nữ lớn tuổi tên Eda, nhưng bà ấy rất trung thành với chủ. Mặc dầu vậy, em cố bắt chuyện với Edrea, và thử xem ấy có cảm tình với Bjarni nhà ta hay . Chí ít, em có thể với ta rằng ấy là chàng tốt tính, trung thành và rất mực chung tình.”

      Kristen với nụ cười toe toét khác, vì mọi người, kể cả nàng đều biết rằng chàng Viking trẻ này lăng nhăng như thế nào. Mặc dầu vậy, đẹp trai nhất trong đám. Nếu ai đó trong nhóm họ có thể chiếm được trái tim của trẻ và làm cho nàng phản bội lại người của mình người đó chỉ có thể là Bjarni.

      Họ tiếp tục hỏi nàng dồn dập. Họ muốn biết mấy vị lãnh chúa trẻ đến gặp họ hôm trước là ai. Họ ngạc nhiên khi biết rằng trong số đó là Vua của những người Saxons và ông ta ngụ lại Wendhurst trong thời gian. Nàng phải tả ông từ mái tóc trở xuống, vì ông phải là con tin hoàn hảo nếu ông lại đến gần họ đủ để họ có thể túm lấy ông. Với Alfred xứ Wessex trong tay họ và dọa dẫm, họ có thể cầu tự do cho họ và cho cả nàng nữa. Đây là cách làm dễ dàng.

      Mặc dù Kristen buộc lòng phải với các tất cả những gì nàng có thể, nhưng nàng nghi ngờ việc chàng Saxon của nàng để cho vị Vua của mình đến gần những tù nhân cũng chỉ vì cùng lý do. chú ý đến người của mình, nhưng với Alfred thế.

      Sau rốt, nàng rầy rà mấy để thức ăn nguội lạnh, và họ đến lấy những chiếc tô gỗ đẽo gọt cẩu thả mà họ phải dùng, những chiếc tô bị bỏ mặc cùng với thức ăn – tất cả đều đến ngoại trừ Thorolf. kéo Kristen ngồi xuống dựa vào tường bên cạnh , đan những ngón tay mình vào bàn tay nàng đặt đầu gối gập lại của .

      nhìn nàng, mà nhìn ra ngoài căn chòi. Ohthere quyết định hỏi xem nàng có khỏe , vì bằng mắt mình, có thể thấy rằng nàng ổn cả về tâm trí lẫn thể xác. Thorolf ngần ngại đề cập thẳng đến chủ đề nhạy cảm.

      thẳng vào vấn đề. “Vậy điều đó có , điều mà gã Saxon với ? Em thích ta hả?”

      Royce là kẻ thù của họ. bắt cả nhóm làm nô lệ. Nàng biết điều Thorolf nghĩ. Làm sao có thể hiểu được khi mà bản thân nàng còn hiểu?

      Kristen cũng rào đón, nàng trả lời thẳng thắn, “Khi em nhìn ấy, trong lòng em cảm thấy tuyệt vời. Thorolf, điều này chưa từng xảy ra với em trước đây.”

      “Em ta làm chồng mình chứ?”

      Nàng cười thảm não, dù nhìn thấy. “Em có, nhưng ấy chịu đâu.”

      Những ngón tay dịu dàng xiết lấy tay nàng. “ e rằng em biết rằng em mong ta tôn trọng em.”

      “Em loạn trí hay vô lý với…của em. Em biết chính xác điều gì để mong đợi. tại, ấy thích em đủ nhiều, nhưng--”

      " tại?"

      “Đầu tiên, ấy nghĩ em là ả điếm. Đừng, Thorolf.” Nàng mỉm cười khi mắt đảo nhìn nàng giận dữ. “ phải cười mới đúng. Em cười vì chuyện đó. Và em để ta nghĩ vậy. ta thấy kinh tởm và điều đó giữ ta tránh xa em được thời gian. Thế nhưng em lại cảm thấy hối tiếc khi ấy ngó ngàng đến em. Em hầu như tự nguyện khi cuối cùng ấy… Như em , lúc này ấy rất thích em, nhưng ấy tin em hơn ấy có thể thấy ở em. Và mặc dù vậy, ấy bắt những gã đàn ông khác tránh xa em ra. ấy thậm chí còn tháo xích cho em khi những vị lãnh chúa trẻ khác trú ngụ tại Wyndhurst, vì thế em có thể tự bảo vệ mình khi ấy ở gần.”

      “Vậy em toàn vẹn, hay chỉ nửa con người ta?”

      “Vâng, chỉ nửa của ấy, và em mất nốt nửa ấy khi ấy thành hôn. Và mặc dầu vậy…”

      Chương 32 (tiếp theo và hết)

      Thay vì cho hết câu, nàng thở dài. Thorolf xiết chặt tay nàng lần nữa cho nàng biết rằng hiểu. làm tên đạo đức giả và rằng nàng sai vì gã Saxon. biết làm y như nàng nếu họ đảo vị trí cho nhau và thấy mình cũng khát khao kẻ thù của mình mà thôi. cũng nhận lấy niềm vui sướng ngay cả từ kẻ thù của mình, khi có thể. Chẳng phải vì nàng là phụ nữ mà có thể mong đợi nàng cảm nhận khác về điều này. Nàng còn là con của mẹ nàng, và Brenna Haardrad là người táo bạo, nghĩ về bản thân bà trước khi nghĩ đến điều gì là đúng mực cho phụ nữ.

      “Thôi đừng buồn về điều đó nữa, Kristen.”

      “Đừng buồn á?” giọng nàng dịu , đầy vẻ bối rối. “Lý lẽ với em rằng đúng ra em phải ghét ấy. Em mong vậy,” nàng miễn cưỡng thừa nhận. “Nhưng lúc này càng rối hơn khi em thấy vị hôn thê của ấy. Vậy mà, Chúa cứu con, Thorolf, ấy đưa em bơi sau khi ấy bắt gặp em cố trốn . Sao ấy lại làm thế?”

      đoán là chẳng vui vẻ gì trong việc này?”

      ấy có thể tìm niềm vui ở bất cứ đâu, đâu cần phải đưa em ra hồ.”

      “Đây rồi, chuyện là thế này. Tên này bị em bỏ bùa và khó mà thay đổi được.

      “Bỏ bùa á? Còn khuya, em mới là đứa bị bỏ bùa. Em biết rồi đây em cũng ghét ấy thôi, nhưng em muốn ghét ấy bây giờ hơn là đợi sau này mới ghét. Em mong ấy cưới quách và buông tha em ra.”

      Nghe cái giọng rầu rĩ ủ rũ của nàng, Thorolf toét miệng rồi phá lên cười lớn khi nàng quắc mắt nhìn . “Em à, lại thấy tội cho cái gã Saxon này ghê đó, thiệt tình mà. Buông tha em hả? Xin Thần Odin phò trợ, ngược lại có. Khi mà em buông tha ta, mong là bị thất tình.”

      Kristen cười khúc khích với ý niệm tưởng về Royce bị thất tình, và rồi nàng cũng phá lên cười to. quá là ngớ ngẩn, nhưng nàng cảm kích cố gắng của Thorolf nhằm vớt vát chút lòng tự trọng cho nàng.

      Đó là cái cảnh Royce nhìn thấy nàng khi bước qua cánh cửa để ngỏ: nàng gần như là ngồi lòng gã Viking, tay đan tay và họ cười với nhau. Trước hết, nôn nóng muốn tách họ ra khỏi nhau và đập gã Viking trẻ vụn ra thành bột, nhưng ráng kìm nén. quên bẵng tình cảm của những gã Viking này dành cho nàng.

      Căn chòi đột nhiên yên ắng làm Kristen nhìn quanh xem sao, và rồi nàng rên thầm. “Mình ở lâu quá.”

      Tay Thorolf xiết chặt tay nàng khi nàng dợm đứng lên. “ vào đây đón em chứ, Kristen?”

      Câu hỏi của làm nàng thất kinh. “Nhìn ấy mà xem. Em có thể đảm bảo với đó phải là cái nhìn hài lòng của ấy. muốn ấy lôi em ra khỏi đây à?”

      tự hỏi chẳng biết điều gì đến nếu cố làm vậy.”

      Thoáng chốc, ý nghĩ của nàng bắt kịp điều nghĩ và nàng la lên, “Thorolf!”

      “Kristen, chúng ta có thể bắt ,” lặng lẽ , mắt khóa chặt vào gã Saxon khi . “ thế vai Vua của làm con tin. Trong này, chúng thể bắn tên vào chúng ta ở khoảng cách từ xa để buộc chúng ta thả ra.”

      Tâm trí và cơ thể nàng muốn hét lên , nhưng nàng phải giọng lý lẽ. “Thorolf à, em biết ấy. Nghe kỹ những gì em đây. ấy nghĩ đến người và bổn phận của ấy trước tiên. ấy đinh ninh rằng cuộc chém giết xảy ra nếu các tự do. ấy thể tin khác được. ấy hy sinh bản thân mình trước khi ra lệnh thả tự do cho các .”

      Thorolf có lý lẽ riêng của mình. “Cận vệ của nghe lệnh nếu tính mạng của bị đe dọa.”

      “Em với rồi, việc này thành đâu!”

      họ của em đồng ý đâu. Kristen, nhìn ấy kìa. Ohthere có cùng ý nghĩ như . Nếu gã Saxon của em đủ ngu để bước vào đây đưa em đáng nhận những gì xảy đến.”

      Chúa thương con, nàng gần như là ghét Thorolf vì buộc nàng phải chọn trong hai bọn họ. Nếu nàng chạy ào ra ngoài lúc này, ai cản nàng, nhưng như thế nàng chối từ cơ hội giành tự do của bạn bè mình, và chẳng có gì đảm bảo họ cơ hội khác. Nhưng nếu nàng ở yên đó…. nếu nàng ở lại, Royce chết chắc.

      Thorolf đoán được suy nghĩ của nàng, có thể là từ vẻ ngoài khổ sở của nàng. lỏng tay nắm bàn tay nàng, thứ giữ nàng lại bên . để nàng chọn lựa, để mặc cho mình nàng quyết định. Nhưng , “Kristen, bọn giết . Làm vậy đâu có được gì.”

      Lời của cũng chẳng làm khác điều gì. Lựa chọn còn là của nàng nữa rồi, vì kiên nhẫn của Royce cạn kiệt. Thay vì đóng cửa lại và buộc nàng ra ngoài bằng những cách khác, kiêu căng của kiêu ngạo ngu ngốc, đáng nguyền rủa của mang tiến lên phía trước. Cứ như thể là bước trong sảnh của mình, nơi chỉ có những người hầu của ở quanh. rút ngắn khoảng cách giữa bọn họ với vẻ thoải mái và dễ dàng đó.

      Ohthere ràng là tin nổi điều này có thể xảy ra. chờ xem Royce làm gì, nhưng lúc này điều Royce làm là thể, Ohthere đứng đó, nghi ngờ những gì mắt trông thấy. Lúc này Thorolf cũng có những ngờ vực, vì nhổm dậy, kéo kristen đứng lên với , biểu của kém hẳn tự tin hơn nhiều. Dẫu vậy, nàng cảm thấy căng thẳng trong tay , bàn tay vẫn giữ chặt tay nàng. vẫn giữ kế hoạch và cố gắng áp đảo Royce. Và nàng thể cảnh báo Royce được, vì điều đó chỉ thúc đẩy mọi việc diễn ra sớm hơn, bây giờ ở giữa bọn họ.

      Về bản chất, người Vikings rất mê tín. Đàn ông bao giờ đặt chân lên con tàu họ biết tường tận mà lại dâng lễ hiến tế lên cho các vị thần của họ trước. gan dạ của Royce, vượt quá lằn ranh mong manh của điên khùng, làm họ mất tập trung. Điều này cho phép bước ngang qua họ mà bị ai dịch chuyển để ngăn lại. Trước đây từng làm thế và họ thể tin được điều ấy, ngay cả khi đó các cận vệ của bao quanh với cung tên dương cao sẵn sàng. Nhưng lúc này, đơn thương độc mã, với gươm vẫn tra trong vỏ, với hai bàn tay binh khí….

      tiến đến Kristen và Thorolf, dừng lại trước họ. Thorolf buông tay nàng ra. Nàng chờ đợi cảm nhận được bàn tay của Royce sau đó, những ngón tay dài của bấu chặt vào cổ tay nàng để kéo nàng ra. Biểu của gần như là dịu dàng, mặc dầu vậy nàng biết cố kìm nén cơn thịnh nộ khủng khiếp để làm điều phải làm.

      Nàng che dấu xúc động, bụng nàng xoắn lại, các dây thần kinh tê liệt, chết chóc, chờ đợi…. chờ đợi.

      Bàn tay Royce vươn ra, nhưng người tóm lấy lại là Thorolf. Với chuyển động nhanh như cắt trước mắt nàng, Royce ở phía sau Thorolf và xoắn lấy cổ chàng tù binh trong góc kỳ quặc với cánh tay vòng quanh cổ Thorolf, bàn tay kia của giữ chặt lấy đầu của chàng Viking. mất quá giây để vặn vòng làm gãy cổ Thorolf.

      “Royce –“ nàng bắt đầu.

      ngoái nhìn nàng, cắt ngang, cái giọng của làm nàng kinh ngạc, nó khô khốc. “ em, liệu có thể rời khỏi đây ngay ?”

      Thorolf phát ra thanh trong cổ họng làm nàng quay nhìn lo lắng, nhưng điều nàng nhìn thấy làm cho xúc cảm của nàng bình thường trở lại còn hơn cả mong đợi. nghẹn trong cơn cười! Chúa ơi, chắc nghĩ tức cười khi kế hoạch của bị phản pháo và được dùng để chống lại chính

      Nàng quay lưng lại với hai người và nhảy đến bên Ohthere. “ để ấy , hay để ấy giết Thorolf? Thorolf có thể thấy buồn cười khi thấy mình bị lừa, nhưng chàng Saxon kia chia sẻ tâm trạng hài hước đó với ấy đâu. ta giết ấy mất.”

      “À, thấy rồi,” Ohthere trả lời, thế rồi bằng cách nào đó lại thấy điều này tức cười. Với nụ cười nhăn nhở, đế thêm, “ nghĩ chàng Saxon khỏi đây mà giúp sức của bọn . Thề có thần Thor, ta là nguồn để giải trí đây, cái vụ này. Để bọn vui thêm chút xem ta làm thế nào. nào bé cưng, tự ra khỏi đây . bảo đảm ta theo sau em ngay thôi mà.”

      ghì lấy nàng trước khi để nàng ra vì chắc nàng khó mà được phép gặp lại họ sau cái vụ lùm xùm này, cả hai đều biết thế. Rồi đẩy nàng về phía cửa. Nàng rời bước, đón nhận những lời từ biệt và những cái phát vào mông khi bước ngang những em khác, giống hệt như hồi nàng ở nhà vậy. Bộ cả đám khùng hết rồi hay sao mà lại cảm thấy vui nhộn thay vì thất vọng với những gì xảy ra.

      Tốt thôi, sau này trong khi cả đám các vui vẻ cười đùa vì chuyện này, nàng phải đối mặt với Royce, và nàng có lý do chính đáng để tin rằng điều này chẳng vui tí nào. Nàng đứng đó và đợi cho trút cơn giận lên đầu nàng đâu. bảo nàng rời khỏi đó. nàng làm, tự mình quay về sảnh vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :