1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hearts Aflame - Johanna Lindsey

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 42

      Nó sắc và nhói đau như quỷ, đủ để Royce thức khỏi giấc điệp say nồng. Bàn tay đưa lên để xua con côn trùng khó chịu ra khỏi cổ . Thay vào đó, những ngón tay chạm vào kim loại lạnh tanh, và cái mũi sắc nhọn của lưỡi dao găm ấn mạnh hơn vào bên cổ, cảnh cáo lấy tay mình ra.

      mơ. có thể cảm thấy Kristen rúc vào mạn sườn bên trái , bàn tay gác hờ ngực . Và phía bên phải , vết nhói đau là rất thực. thể nhìn thấy kẻ tấn công trong bóng tối, nhưng gã này xoay xở lén lút vào phòng đe dọa lấy mạng . Và vì ai ở Wyndhurst để điều ấy xảy ra, đến kết luận hầu như chắc chắn là: Những gã Viking trốn thoát. Và nếu họ có thể vào phòng , có phải mọi người dưới nhà bị chết hết?

      Kristen thề rằng có vụ thảm sát nào xảy ra, rằng họ chỉ đơn giản bỏ nếu họ có thể. Vậy họ chỉ đơn giản đến đây vì nàng? để họ mang nàng với họ. Họ phải giết trước . Và nhận ra rằng chẳng khó để làm điều đó, trong tình cảnh này.

      “Ngươi có hiểu những điều ta ?”

      Cơ bắp ngực căng lên. Cái giọng rì rầm khàn khàn thực rất với . phải giọng của người Viking, nhưng là giọng của người Celt. Gaelan chăng? , giọng của y trầm thế này. Những người Viking trốn , vậy tình hình cũng chẳng khá hơn, người Celt lại tấn công. Và lần này họ dám vào tận sảnh của .

      “Trả lời , tên Saxon!” vẫn là tiếng rì rầm, nhưng giờ đây trở nên giận dữ.

      “Có, ta hiểu ngươi.”

      “Được đấy.”

      Sức ép của con dao găm lơi và rồi lưỡi kiếm nằm ngang cổ , ngay nơi mà chỉ cần cú giật cũng đủ làm đứt tỉnh mạch cảnh của . Mặc dầu vậy, vẫn thể động cựa. phải nằm đó và chấp nhận điều tiếp theo đến. Cơn giận trào lên từ bất lực nhường này.

      rít lên, “Hãy cầu của ngươi !”

      “Dễ thôi, tên Saxon,” giọng thầm cảnh cáo. “Ta tới để tìm những câu trả lời khi bọn họ vẫn đập lộn đập lạo lẫn nhau. Ta vội phân xử cho tới khi ta biết tất cả .”

      Royce cau mày trong bóng tối. chẳng hiểu mô tê ất giáp gì từ những điều được . chẳng hề nghe tiếng đánh nhau. Thực ra chẳng nghe gì ngoài tiếng thở của bọn họ. Sảnh hoàn toàn yên ắng như nó vẫn vậy vào giữa đêm. Mọi người hoặc vẫn ngủ hoặc chết cả.

      “Ai--"

      Lưỡi kiếm làm rỉ máu, bắt im lặng. Kristen cục cựa bên . cố thả lỏng cánh tay nàng gối lên. muốn nàng thức giấc vì chuyện này.

      “Ta đưa ra những câu hỏi cho ngươi, tên Saxon. Ngươi thành trả lời nếu ngươi còn quý mạng sống mình.”

      Điều này làm mọi thứ càng rối tinh rối mù. biết điều gì đó mà có thể làm người Celt quan tâm? Và đám người nào đập lộn lẫn nhau?

      Royce lặng lẽ đáp, “Ta với ngươi bất cứ điều gì ngươi muốn, nếu ngươi để người phụ nữ này ra .”

      “Để nó hả?” có ngạc nhiên trong câu đó, nhưng hề được chuẩn bị cho điều mà sau đó gã người Celt tiếp. “Đó là con ta, người mà ngươi ngủ với. Liệu Giáo hội Saxon của ngươi có cho ngươi cái quyền ấy ?”

      Royce nhắm nghiền mắt lại. nghe đúng chứ. , thể. Cha Kristen đâu phải người Celt.

      Nóng nảy, giọng tiếp tục: “Đây phải là câu hỏi đòi ngươi phải suy nghĩ, tên Saxon kia. Hoặc ngươi được Giáo hội của ngươi trao cho ngươi cái quyền đó, hoặc là ngươi được.”

      “Ta được trao quyền đó.”

      “Thế con ta có cho phép ngươi ?”

      Bất đồ, Royce cảm thấy nực cười, điều này thể tin được. “Ta nghĩ ngươi nhầm lẫn. Ta chẳng ngủ với người Celt nào cả.”

      Lưỡi kiếm nhấn vào cổ lần nữa. “Ta có nhiều giờ để tìm hiểu thực, vì thế đừng có làm phí nó bằng cách lẩn tránh. Kristen là con ta, và ta hề nhầm lẫn trong việc ngươi là ai.”

      Giọng thầm còn. Bà ta với giọng ràng, khàn khàn -- phụ nữ.

      Royce ngờ vực , “Bà là mẹ ấy?”

      “Chúa gìn giữ ta, vậy chứ ngươi nghĩ ta là cái người quái quỉ nào hả?”

      phải là phụ nữ!” làu bàu.

      Với những việc xảy ra xung quanh, Kristen thể ngủ được nữa. “Royce, cái gì –"

      “Yên nào, con , nếu , lưỡi kiếm mẹ kề cổ trượt vào sâu hơn đó.”

      “Mẹ! Ôi, Chúa ơi, là mẹ thực hả? Bằng cách nào --"

      “Kristen, yên nào!” Royce nhắc khi nàng ngồi bật dậy, làm chiếc giường rung rinh, và máu nhiễu xuống cổ nhiều hơn.

      “Lưỡi kiếm nào?” Kristen hỏi, và rồi thét lên hoảng hốt: “Ôi, , Mẹ, đừng làm ấy bị thương!”

      "Do not?" Brenna removed the dagger, throwing her arms up in exasperation. "Do not hurt him, after all, Ohthere has told us he has done to you? He whipped you!"
      “Đừng à?” Brenna lấy con dao găm , cáu tiết vung hai tay lên. “Đừng làm tổn thương gã, cuối cùng là thế, chẳng phải Ohthere với chúng ta làm gì con sao? quất roi vào con!”

      “Đó là nhầm lẫn,” Kristen , đẩy Royce nằm xuống khi bắt đầu ngồi lên. “Thorolf cũng thế với mẹ sao?”

      Brenna ngập ngừng. “Hình như nó có , nhưng Bác Hugh của con đấm cho nó phát khi nó bắt đầu bênh vực tên Saxon. Mẹ nghĩ nó vẫn còn bất tỉnh.”

      “Bác Hugh cũng ở đây hả mẹ?”

      Royce tóm lấy đôi tay của Kristen và ngồi lên bất kể nỗ lực của nàng để bắt nằm xuống. “Em dối ,” lạnh lẽo . “Em em hiểu Gaelan gì, vậy mà em chuyện với mẹ em bằng cùng thứ tiếng Celt.”

      “Dĩ nhiên là thế rồi. Hai chúng em học nó từ mẹ mà. Gaelan là trai em.”

      "Selig?"

      "Vâng."

      “Vậy em dối về cái chết của ta!”

      ! Em nghĩ là ấy chết. ấy mất rất nhiều thời gian để hồi phục sau khi bị thương và để tìm em. Nhưng em thể với về thân thế của ấy. cũng xiềng ấy lại cùng với những người khác nếu biết ấy là người Viking.”

      Nắm tay cánh tay nàng lỏng ra khi nhớ lại cách cư xử lạ lùng của nàng vào cái ngày mà Gaelan -- hay, đúng hơn là Selig -- xuất . với tay chạm vào má nàng, những ngón tay dịu dàng nơi ấy khi cúi lại gần áp đôi môi mình vào môi nàng.

      xin lỗi,” đơn giản.

      “Ngọt ngào chưa kìa,” Brenna châm chọc. “Nếu hai đứa cãi vã và làm hòa xong, vẫn còn chuyện nghiêm trọng phải đối mặt đó. Cha con muốn có máu gã Saxon của con đó Kristen à.”

      !”

      “Chuyện đơn giản thế đâu,” Brenna nghiêm khắc . “Mẹ chỉ có thể lẩn và đến đây vì bọn họ bận cãi lộn với nhau -- Garrich, Hugh, và trai con -- phải về việc liệu có nên giết cậu ta mà là ai dành được niềm vui làm việc đó.”

      “Selig thế đâu,” Kristen khăng khăng. “ ấy biết tình cảm của con mà.”

      “Có thể. Nhưng khi nó nghe về chuyện quất roi --"

      “Lại chuyện đó rồi!” Kristen nóng nảy la lên. “Chuyện phải thế -- chỉ có hai roi thôi mà. ấy ra lệnh khi nghĩ rằng con là cậu nhóc và ấy muốn biết thực. ấy ngừng lại ngay khi biết con là phụ nữ.”

      “Vậy con nên giải thích với Selig, thay vì để con nghe việc này từ Ohthere -- người mà mẹ chắc là chẳng hiểu gì về việc này ngoài cái nó nhìn thấy.”

      “Con chưa hề trách Royce về chuyện này. Sao các ấy có thể làm thế chứ? Thorolf biết . Ôi, là tai họa khi Bác Hugh quá nóng nảy và đánh gục ấy.”

      “Cả đám bọn họ nổi điên, con à. Bộ con nghĩ mọi chuyện khác sao khi mà họ đến đây và thấy con bị bắt làm nô lệ và buộc phải chung chăn gối với người cầm tù con?”


      “Con giết Selig!” Kristen nổi cơn lôi đình. “ ấy biết con bị ép uổng gì mà. Sao ấy thế với mẹ?”
      Brenna cười trước sôi nổi của con . “Có thể trong cơn giận của mình, con quên mất chuyện đó. Nhưng mẹ vui khi biết điều này. Giờ bình tĩnh nào con . Để bản thân mình giận dữ giải quyết được vấn đề đâu.”

      Royce hỏi với vẻ điềm tĩnh gượng gạo, “Tôi đoán là bà thả các tù nhân của tôi ra rồi?”

      “Phải,” Brenna trả lời. “Việc đó dễ òm ấy mà. Saxon, sân trong của nhà ngươi được bảo vệ chặt chẽ đâu.”

      “Thế còn nhóm tuần tra trong rừng?”

      “Xong luôn rồi.”

      “Ý bà là bị giết chết!”

      “Chỉ vài tên thôi. Giết chóc đâu có giúp chi. Lính canh cổng cũng xong luôn. Lý do duy nhất mà bọn ta rút lui ra bên ngoài tường thành mà chiếm sảnh của ngươi là vì ngươi giữ Kristen bên trong. Chừng nào ngươi còn giữ nó, ngươi ở kèo . Nhưng họ bỏ qua đâu Saxon.”

      “Tên tôi là Royce,” sẳng giọng.

      “Và tên ta là Brenna. Và nếu chúng ta bàn đến tên tục để ta bảo cho ngươi biết: ta có thể giết ngươi trong khi ngươi ngủ và đưa con ta ra khỏi đây an toàn.”

      “Người của bà ràng là muốn lấy máu tôi,” giận dữ đáp. “Sao bà lại muốn thế?”

      “Ta nghĩ đến điều ấy.”

      “Mẹ à!” Kristen phản đối.

      đó cưng. Có Chúa chứng giám, mẹ muốn thấy và cả đám người của chết. Rốt cục rồi mẹ cũng vỡ lẽ, sau chừng ấy năm trường, rằng ông nội con cảm nhận ra sao, và tại sao ông lại tìm trả thù người của mẹ vì những gì họ làm với cha con khi cha con bị cầm tù trong cuộc tấn công. Mẹ tới đây để tự mình báo thù, y hệt như Anselm làm khi ông bắt mẹ.”

      “Nhưng sao mẹ biết chỗ mà tìm tụi con?”

      “Là do vợ Ivarr. Con biết nó là người cả lo mà. Ivarr bảo nó điều cả đám toan tính, và rất lâu trước thời hạn quay về của con tàu, nó đến gặp Garrick và thú tội tất tần tật. Nhưng chúng ta nghĩ mình đến chẳng được tích gì khi thấy tu viện Jurro chỉ còn là đống hoang tàn. Chúng ta nghĩ mấy gã trai thành công trong cuộc đột kích và chúng ta rời nhà quá sớm, và con có thể ở nhà lúc này. Chúng ta liền quày quả trở về với các con tàu --"

      “Có nhiều hơn con tàu à?” Royce chen ngang.

      “Ba,” Brenna trả lời. “Bởi vậy nếu ngươi nghĩ đến việc đánh nhau với bọn ta quên nó . Bọn ta đến đây chuẩn bị đầy đủ để tham chiến, với hơn trăm người.”

      Kristen lần tìm tay . “ chống lại cha em chứ, phải ?”

      Để trả lời, chỉ càu nhàu. Brenna cũng phát ra thanh tương tự. “Cậu ấy chẳng có lựa chọn ào khác đâu, Kristen.”

      , có cuộc đánh nhau nào cả,” Kirsten bướng bỉnh khăng khăng. Nàng bò ra khỏi giường, kéo tấm trải giường cùng với nàng. “Mẹ ơi, con -- Ôi, trời đất quỷ thần ơi! Con muốn nhìn mẹ, mẹ ơi. Mẹ đứng yên ở chỗ đó .” Nàng chộp lấy ngọn nến và rời phòng để tìm ngọn đuốc thắp lên.

      Royce với lấy quần áo của mình, rồi điềm tỉnh mặc vào. “Brenna, bà cho biết tại sao bà muốn giết tôi. Giờ hãy cho tôi biết sao bà lại làm thế.”

      “Vì chính ta từng bị cầm tù và bắt làm nô lệ, dẫu thế, ta lại đem lòng người đàn ông có ta như quà tặng. Garrick là chồng ta. Ông ấy đến đây phải như là người Viking, nhưng là với tư cách là người cha. Và chính người cha này ngươi phải đối mặt đấy.”

      “Giờ, tôi bắt bà,” liều lĩnh chạm vào kiếm của mình. “Vậy là tôi có hai con tin để đàm phán.”

      tiếng cười phát ra từ phía bên kia phòng. “Ta thử đâu.”

      gì khi ánh sáng rọi vào từ phía cửa. khắc sau, Kristen xuất , dùng bàn tay che ngọn nến, với tấm trải giường phủ vai và quấn quanh mình nàng.

      “Ôi, Mẹ, hạ nó xuống ,” Kristen rầy rà. “ ấy tấn công mẹ đâu.”

      Giờ đây với ánh sáng, Royce nhìn trừng trừng vào cánh cung có dáng hình gớm guốc giương thẳng vào ngực , và đó phải là cung của . Brenna mang nó theo với bà.

      bắt đầu phá lên cười vào ngốc ngếch của mình khi đánh giá thấp người phụ nữ này. bị ngạc nhiên cho xem nếu cố tước vũ khí của bà trong bóng tối.

      Kristen quắc mắt lên nhìn , khi thấy tay đặt đốc kiếm. toét miệng cười với nàng, rồi đưa hai bàn tay lên trời chịu thua. Và rồi ngắm nhìn khi mẹ và con trùng phùng, Kristen chạy a vào đôi tay mở rộng của Brenna. Nhưng chính Kristen lại là người cao vượt hơn mẹ nàng.

      Royce lắc đầu kinh ngạc. Làm sao mà người phụ này lại có thể là mẹ của Kristen được cơ chứ? Bà quá nhắn, bé xíu xìu xiu, vóc dáng mảnh khảnh của bà đóng khung khít khao trong chiếc áo dài nhung đen. Mái tóc dài đen như lông quạ được bím lại trải dài xuống lưng, đôi mắt xám dịu dàng lướt mặt Kristen khi bà khum lấy khuôn mặt nàng trong đôi bàn tay. Màu sắc bà có giống y hệt của trai Kristen, điều này chỉ làm cho rằng Kristen giống cha nàng. Dẫu vậy, khuôn mặt bà y chang Kristen. Nhưng Chúa ơi, bà quá trẻ để làm mẹ. Người phụ nữ này xinh đẹp.

      “Mẹ chẳng giải thích sao mẹ tìm thấy chúng con ở đây,” Kristen .

      “Đó là nhờ Perrin, ông đảo vòng lớn quanh vùng này, và tìm thấy chốn này hôm nay, ông ấy thấy mấy đứa con trai làm việc trong sân. Bọn ta rút vào rừng, để đợi đêm xuống.”

      “Ôi, Mẹ ơi, mẹ thể tưởng được con mừng như thế nào khi gặp mẹ!” Kristen , vẫn ôm lấy bà chặt. “Gần đây con buồn phiền biết bao, khi biết cha mẹ mong chờ tàu chúng con trở về nhà, giờ mùa đông dần tới, và con biết cha mẹ buồn biết mấy khi chúng con về.”

      “Đó là lý do tại sao nàng u sầu ủ dột à?” Royce hoài nghi hỏi.

      Kristen liếc về phía giường, vẻ xấu hổ. “Phải, em xin lỗi em cho biết, Royce, nhưng về chuyện này chẳng thể làm được gì cho em đâu.”

      “Vậy mà cứ tưởng…Thôi đừng bận tâm,” gắt gỏng . “Lần sau hãy cứ bảo và để tự phân định xem liệu có thể giúp hay .”

      “Các con, chẳng còn thời gian để mà phí phạm với mấy câu hỏi của tụi con nữa đâu,” Brenna cách thực tế. “Cậu phải trả lời câu hỏi của ta, và nhanh lên: Cậu cưới con ta chứ, Royce?”

      “Mẹ à!” Kristen thét lên. “Mẹ thể hỏi ấy điều đó được!”

      “Mẹ phải hỏi,” Brenna khăng khăng. “Mẹ phải có thứ gì đó để mà dỗ dành cha con, mặc dù điều này có thể quá trễ.”

      “Con cuộc cưỡng hôn đâu,” Kristen cứng rắn . “Và ấy hứa hôn rồi. ấy thể cưới con.”

      Brenna nhướng lông mày nhìn Royce. mỉm cười với bà. “Lời hứa hôn mà ấy đến bị hủy bỏ.”

      “Cái gì!” Kristen thở dồn. “Hồi nào thế?”

      “Lúc bỏ hai ngày ấy, đến Raedwood để chuyện với cha của Corliss. Ông ấy đến nỗi quá bực bội vì muốn cưới con ông ấy, khi đề nghị gả Darrelle cho Wilburt, con trai ông ấy, thay vào đó.

      “Đây có phải là điều bất ngờ dành cho em ?”

      , đám cưới của chính em mới là điều bất ngờ, mặc dù chắc là em đồng ý. Em bị gạt khi thú nhận rằng em , và chẳng nghe em lời kể từ khi đó.”

      thực muốn cưới em hả?”

      "Phải."

      “Ôi, Royce ơi!” Nàng lao mình vào , hạ nằm thẳng lưng giường.

      “Vậy là cậu con ta chứ?” Brenna cắt ngang nụ hôn của họ.

      “Mẹ!” Kristen lăn người sang bên. “Chúa ơi! Con chưa từng được nghe điều ấy trước đây, và giờ con phải nghe nó trước mặt mẹ, và trong tình trạng ép uổng ư? Liệu có cách khác --"

      “Yên nào, cưng. Mẹ giờ để lo cho đa cảm của con đâu. Đâu phải lỗi của mẹ nếu cho tới giờ cậu ta vẫn điều đó với con, nhưng mẹ nghe cậu ta điều đó.”

      Royce liền . “Con ấy.”

      “Nó chẳng có ý nghĩa gì khi buộc phải điều đó,” Kristen làu bàu.

      nâng cằm nàng lên, để nàng nhìn vào mắt . “Em thực nghĩ là có thể bị ép để điều đó sao, nàng chồn cái? em.”

      Phía sau họ, Brenna cười rúc rích. “Cha con cũng thừa nhận điều ấy trễ vậy đó Kristen.”

      Kristen mỉm cười hoàn toàn sửng sốt. Nàng thậm chí còn nghe mẹ gì. Nhưng Royce thể làm lơ diện của Brenna, bất chấp mong bà rời ngay nhiều như thế nào.

      nghiêm chỉnh , “Và giờ thế nào?”

      “Giờ ta có câu trả lời cho mình, ta rời như khi ta tới, và hy vọng là ta có thể vài điều lý lẽ--“

      "Brenna!"

      Royce thấy hai người phụ nữ rúm ró lại khi nghe thanh của cái giọng trầm vang đó bên ngoài cửa sổ. Nó làm dựng cả tóc gáy.

      “Chúa gìn giữ chúng ta, mẹ biết là hy vọng quá nhiều là cha nhận ra mẹ lẩn .”

      “Brenna, trả lời ngay!” Garrick gầm lên lần nữa.

      “Cha em hả?” Royce đánh bạo hỏi.

      “Dạ phải."

      “Và ông ấy cũng tiếng Celtic hả?”

      “Em bảo bà nội là người đạo Công giáo mà. Bà là người Celt --"

      Brenna sắc giọng cắt ngang. “Tốt nhất con chạy nhanh xuống dưới, Royce. Chẳng nghi ngờ gì là Garrick đánh thức người của con. Hãy xem chừng để họ đừng rời khỏi sảnh với vũ khí, nếu họ bị đốn ngay.” Bà chờ xem liệu có nghe lời , mà vội chạy u đến bên cửa sổ, gọi với xuống, “Trời đất ơi, cái ông Viking kia, cần phải thét lác xuống sảnh. Em ở đây, an toàn, và Kristen ở với em. ! Đừng có vào đây, Garrick. Em xuống với .”

      Kristen chuyển đến bên cửa sổ đứng cạnh mẹ vào lúc Royce rời khỏi phòng. Ánh đuốc sáng rực cả mảnh sân bên dưới, và cái mà nàng thấy là hơn cả trăm người Viking -- đội mũ giáp trụ, vũ trang bằng kiếm và rìu, và sẵn sàng đột chiếm căn sảnh. Nàng chỉ cầu sao Royce ra lệnh người của cầm khí giới lên. Họ có lấy cơ may.

      (hết Chương 42)

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 43

      ! , Thorolf, thể làm thế! Hãy để em chuyện với ông.”

      Bây giờ là buổi sáng, nhưng trong sảnh vẫn hoàn toàn yên ắng. Đám phụ nữ khóc lặng lẽ và cầu nguyện. Còn cánh đàn ông nghiêm trang liếc mài vũ khí của họ.

      Brenna quay trở về với Garrick, nhưng ông cho bà quay lại. Thay vào đó, Thorolf được gửi đến để cho mọi người biết điều được quyết định. Nhóm người Viking lại rút ra ngoài tường thành lần nữa. Kristen cùng chờ đợi với Royce trong suốt phần còn lại của đêm. Họ chờ cuộc tấn công, tối hậu thư, nhưng hề chờ đợi điều mà Thorolf được dặn dò phát ngôn.

      Nàng đứng với Royce ngay tại lối vào, nơi họ gặp Thorolf. Khi trời vừa hừng sáng, tay tiến đến. Hàm xưng chù vù to gấp đôi bình thường, đó là chứng tích xác thực cho cái tính nóng nảy của Bác Hugh. chỉ với nàng, để nàng dịch lại lời cho Royce. Nàng vẫn chưa làm điều đó.

      “Em có thể với đến gặp ông ấy bây giờ,” Thorolf thẳng thắn bảo nàng. “Nhưng nếu em rời khỏi sảnh này, chàng Saxon của em mất quyền lực thương lượng duy nhất của gã đấy. nghĩ là em muốn thế đâu.”

      “Vậy đưa ông đến đây cho em.”

      Thorolf lúc lắc đầu. “Ông ấy đến đâu. Ổng chẳng tin tưởng tên Saxon nào cả.”

      đến đây đấy thôi!”

      “Ừ.” toét miệng cười. “Nhưng tin vào khả năng của em, nó ngăn chàng của em cắt họng . Cha em đâu có thấy cái quyền lực mà em có đối với gã, như chứng kiến.”

      Nàng giận đủ để thốt lên, “Cho ba cái chuyện lặt vặt còn có thể, nhưng phải cho những việc liên quan đến an toàn cho người của ấy đâu!”

      Thorolf chẳng ngán. Nếu bị hạ gục điều đó phải xảy ra rồi. Nhưng chàng Saxon chỉ đứng bên họ, mặt ta khó mà dò biết được điều gì. ta thậm chí còn chẳng có vẻ nóng nảy muốn biết họ cãi vã về chuyện gì.

      “Em cho ta biết chứ?” hỏi. “Nếu phải làm điều đó, có thể ta hiểu hết.”

      “Thorolf à, làm ơn mà! Chuyện này thể xảy ra. Em cả hai người bọn họ. Đối với em, trong chuyện này chẳng có ai là người thắng cuộc cả!”

      nghĩ mọi người quan tâm đến điều ấy đâu. Mười sáu người bọn chúng ta bị bắt làm nô lệ, bị buộc phải làm việc cho những tên Saxon này. phải tất cả chúng ta đều muốn trả thù vì việc ấy. Vài người thậm chí còn muốn ở lại và định cư ở đây, nếu họ có thể làm thế như những người tự do. Nhưng những ai muốn trả hận lại có những người và những người cha ở đây lúc này, muốn làm điều ấy đấy.”

      “Ôi, chơi vậy kỳ quá!” nàng la lên. “Đó là rủi ro họ phải gánh chịu khi họ tấn công nơi này!” “Họ chẳng chịu nhìn nhận vấn đề như vậy.”

      “Trời đất quỷ thần ơi! Mẹ em chẳng gì với cha em hết phải ?”

      “Họ chuyện lâu lắm -- hoặc giả, như thế này đúng hơn, họ cãi lộn. Đó là sau khi quyết định được đưa ra.”

      “Mẹ em có chấp thuận điều đó ?”

      , bà đâu có chịu, nhưng cũng như em thôi, bà đâu có được gì trong chuyện này. Là Tiểu Vương, bác em chỉ đạo chuyện này (thực ra bác Hugh của Kristen mang tước Jarl, được định nghĩa là nhà quý tộc Xcandinavi trung cổ địa vị xếp ngay sau nhà vua). Ông là người ra quyết định chung thẩm, và ông chấp thuận chuyện này. Và mọi người đều đồng lòng chọn cha em, cảm nhận ông mang nặng trong lòng căm ghét gã Sason cũng vì có dính dáng đến em. Giờ cho ta biết , Kristen. Thời khắc sắp đến rồi đó.”
      Nàng nhìn Royce. Mặt nàng thất sắc, còn hột máu. đau đớn khốn khổ đong đầy trong mắt nàng. Làm sao nàng có thể cho hay? Nàng phải với thôi. Chúa giúp nàng với, nàng nát tan trong cái ngày hôm nay thôi.

      Giọng nàng trống rỗng. “ bị thách đấu, thưa ngài. Họ chọn nhà quán quân của họ và chỉ phải đấu với ông ấy. Nếu đánh bại được ông ấy, họ bỏ .”

      Bằng nụ cười mỉm với nàng, Royce làm vỡ nát tim nàng. “Thế là tốt hơn cả những gì hy vọng, Kristen à. Sao nhìn em lại thế? Em e rằng thể thắng à?”

      em có e rằng thế,” nàng đau khổ .

      “Được rồi. Điều gì xảy ra nếu bại trận?”

      trải lòng ra với nàng. Nàng thể nhìn vào mắt . “Alden vẫn còn có em để mà thương lượng. Bác Hugh của em chỉ đạo ở đây. Bác nghĩ là giết em, nhưng bác chắc lắm về những người Saxon khác. Bác Hugh dám đánh liều với mạng sống của em đâu. Họ rời nếu em được trao cho họ. Cách nào người của vẫn an toàn.”

      “Vậy là họ chỉ có ác ý với mình thôi sao?”

      “Vâng. người Viking thà chết gục chiến trường còn hơn là bị bắt làm nô lệ, vì danh dự mất khi bị cầm tù. đẩy họ vào cái điều mà họ ghét nhất.”

      “Và dẫu vậy, họ vẫn hài lòng nếu thắng chứ?”

      “Royce à, họ là những người đàn ông thích tranh đấu. Họ đấu với nhau vì thể thao hay chỉ vì xúc phạm hều; vấn đề chẳng phải tại sao. Có những người đàn ông chết trong những buổi yến tiệc hội hè của bọn em từ những chuyện khởi đầu có thể chỉ là cuộc cự lộn đơn giản. Bạn đánh nhau với bè -- Đó là lời thách thức mà họ làm cho to chuyện hơn. Nhưng người thắng cuộc luôn được tôn sùng như là người giỏi giang hơn. Họ gửi người giỏi nhất của họ đến đấu với . Họ nghĩ có thể đánh bại ông, nhưng nếu thắng, chứng tỏ được sức mạnh của mình và được tôn trọng vì điều đó.”

      nâng cằm nàng lên, buộc nàng nhìn vào mắt . “Dầu vậy, điều này vẫn làm em đau buồn sao? Em muốn từ chối lời thách đấu này hả?”

      ***

      Nàng rên lên. “ thể. Mẹ em ắt hẳn bảo với mọi người là làm tổn hại em cho dù bất cứ điều gì xảy ra. Như em , bác em tin chắc vào điều này. Họ tấn công vào trong sảnh nếu ra đấu, Royce. có chọn lựa nào hết nếu muốn giữ mạng sống cho người của .”

      “Vậy họ thậm chí có thể tấn công ngay lúc này, dẫu thế thay vào đó, họ lại thách đấu . Vậy là công bằng rồi Kristen. Đừng buồn phiền nữa. thể thua cuộc.”

      Nàng nghẹn ngào, rồi quay lưng bỏ chạy lên cầu thang. Royce cau mày phía sau nàng cho tới khi nàng khuất dạng bên . Rồi trừng mắt sắc lẻm nhìn Thorolf.

      “Ngươi gì với Kristen làm nàng buồn đến vậy?” Royce hạch hỏi.

      Thorolf phát đau đầu vì cố theo dõi cuộc trò chuyện tốc độ giữa hai người. bỏ cuộc sau khi biết chắc rằng chàng Saxon biết mình bị thách đấu. Nhưng ắt biết tại sao tự nhiên Kristen lại buồn bực. ắt phải có ý gì khác nữa.

      Thorolf rùn vai. “Garrick nổi điên lên với Selig…mất con tàu…đem Kristen đến đây. giống như cuộc trừng phạt.”

      Royce vẫn cau mày. Có thể nào vì lo lắng cho trai mà nàng có vẻ khổ sở như vậy? Có thể vậy lắm chứ, khi nàng còn phải gộp thêm nỗi lo về kết quả của trận đấu này.

      “Khi nào người của ngươi đến?” hỏi.

      “Chỉ có thời gian để chuẩn bị thôi.”

      ta vũ trang đầy đủ chứ?”

      "Phải"

      Royce gật đầu để Thorolf . kêu người lên phòng mang áo giáp xuống trong khi kể cho Alden nghe điều gì sắp xảy ra, và dặn dò cậu ta trong trường hợp nhỡ chẳng may bại trận. Chỉ lát sau, đội mũ giáp trụ và trĩu nặng trong lớp áo giáp. Alden mài kiếm của mình tiếng kêu phát ra từ bên ngoài.

      Tay kiếm tay khiên, Royce bước ra ngoài. Những người Viking tràn cả trong sân, vậy mà họ vẫn còn dàn trận dọc tường thành ngoại, khiên và kiếm của họ nằm cả dưới chân như dấu hiệu cho thấy họ ở đó chỉ để quan sát. Thấy vậy, người của Royce cũng bắt đầu rời sảnh ra ngoài, và ra lệnh cho họ hạ khí giới xuống giống như vậy. thấy mẹ của Kristen, ôm chặt lấy tay của gã khổng lồ, ngực to như cái thùng tô nô ở bên bà. Có phải đó là cha của Kristen?

      Royce thắc mắc lâu, chú ý của nhắm vào đối thủ của mình, đứng chỉ cách vài bước chân. Gã là tên bự chảng, có lẽ thậm chí còn cao hơn Royce hoặc hai inch (3 hoặc 5 phân). Đôi chân mạnh mẽ dang rộng được quấn trong lớp da dầy cui, đó thứ duy nhất gã mặc ngoài chiếc mũ giáp trụ hình nón với phần bảo vệ mũi dài sọc che gần hết khuôn mặt. Các múi thịt căng phồng ngang khuôn ngực rộng và săn chắc lại nơi khoang bụng phẳng lì. Đôi cánh tay như những dùi cui bằng bắp thịt. Những vòng tay vàng rộng bản ôm lấy hai cổ tay gã, được chạm khắc hình mãng xà. Chiếc khiên to đùng của gã được phủ da, với phần nhô lên ở giữa dày đến hai inch (5 phân). Và thanh kiếm hai lưỡi của gã là trong những thứ vũ khí được chế tác đẹp nhất mà Royce từng thấy, đốc kiếm được chạm trổ và khảm dát vàng bạc cách hoàn hảo.

      Royce thấy tất cả những thứ đó chỉ trong ánh nhìn. Gã này để ngực trần như dấu hiệu coi thường mà thể cho qua. gọi Alden tới giúp cởi bộ áo giáp ra khỏi mình.

      điên à?” Alden muốn biết.

      hề, ta ở thế thượng phong nếu bị nặng nề và . nghĩ trận chiến này kết thúc nhanh đâu em họ ạ. định đưa cho bất kỳ lợi thế nào.”

      tràng hò reo cổ vũ từ nhóm người Vikings khi Royce phanh trần ngực mình. Đối thủ của đứng đó đợi . Alden trao lại cho kiếm và khiên của , và Royce tiến đến gã đàn ông mà phải giết. Và rồi đông cứng cả người khi nhìn thấy đôi mắt màu hồ thủy trừng trừng nhìn từ dưới lưới bảo vệ mắt của mũ giáp trụ. văng tục kịch liệt, lui lại. lại chửi thề lần nữa, ném thanh kiếm của mình xuống mảnh đất giữa bọn họ.

      Garrick hạ kiếm mình xuống. “Nhân danh Thần Thor, con bé chẳng gì với ngươi hết, phải ?”

      “Tôi thể đấu với ông!” Royce giận dữ gầm gừ. “Điều này giết chết ấy mất!”

      “Đó có phải là lý do lý trấu duy nhất để ngươi khỏi phải đấu chăng?” Cái giọng sỉ nhục đủ để Royce lầm vào đâu được lời kháy về hèn nhát. gần như nhặt lấy kiếm của mình. Nhưng khuôn mặt đau khổ của Kristen lên trong trí nắm chặt hai tay đấm của mình để chống lại thôi thúc.

      “Hãy đưa người khác ra đấu với tôi,” Royce sít giọng . “Đưa cái con gấu đứng cạnh vợ ông lại cho tôi.”

      , trai ta đủ điều kiện để đấu với gã trai trẻ với kích cỡ như ngươi, dù ấy chịu thừa nhận điều đó. Ngươi đấu với ta hoặc chẳng ai cả. Hay con ta cũng quên cho ngươi biết điều gì đến nếu ngươi chối từ cuộc đấu với ta?”

      ấy có cho tôi biết!”

      “Vậy nhặt kiếm của ngươi lên, tên Saxon. Ngươi biết đó ngươi có chọn lựa nào khác đâu.”

      “Ông có chắc là ông quá già để tự làm cái vụ này hả, người Viking?” Royce nhạo báng. “Tôi tập luyện trong các cuộc chiến hàng ngày, chuẩn bị để nghênh chiến với bọn Đan Mạch, đồng đạo của ông. Dẫu vậy, tôi hiểu ông chẳng hơn gì thương buôn.”

      “Ô, hô hô!” Garrick cười ha hả. “Giờ ta thực được thách đấu đúng cách đây. Ngươi có giây trước khi ta chặt khúc ngươi ra, nhãi con ạ.”

      Royce chúi xuống lấy kiếm, lăn mình cùng với nó, và đứng bật dậy phía bên trái Garrick. chỉ có đúng giây được hứa trước khi cú đâm đầu tiên giáng xuống tấm khiên của . Cú tiếp theo đến trước khi trụ vững được mặt đất.

      Brenna đúng. Cha Kristen thực muốn lấy máu . Ông hề ngừng lại khi tấn công, trút cơn mưa những nhát chém tới tấp, làm Royce phải lùi lại quanh sân. Chưa từng có tên Đan Mạch nào mà Royce đọ kiếm với lại có nhẫn tâm nhường này. Nhưng phải thôi, chẳng có tên Đan Mạch nào có động lực như thế này. Ông ta chiến đấu trước tiên như người bố nổi điên, rồi sau đó mới là người Viking. phải trả già cho mỗi lần lôi Kristen vào giường mình.

      Từ cửa sổ phòng ngủ của Royce lầu, Kristen đứng đó như bức tượng, ngó xuống trận đấu bên dưới. Đứng xem là cả cực hình, dầu thế, nàng thể dứt mắt mình ra được. Hơn sáu lần, tim nàng gần như rụng xuống chân khi thấy có vẻ như Royce thể giương khiên lên kịp lúc, khi trượt chân và lưỡi kiếm của cha nàng chỉ còn cách vài inch, khi cuối cùng bắt đầu làm mẻ tấm khiên của cha nàng.
      Bây giờ họ đứng như hai bức tường thành, nã kiếm liên hồi kỳ trận vào nhau, đâm tới tấp. Môi Kristen bật máu khi nàng cắn chặt chúng để hét lên. Họ kéo dài như thế này trong bao lâu? Bao lâu trước khi…

      Royce bị đánh gục xuống đất bằng mãnh lực của nhát chém cuối. Garrick nhảy đến bên phải , nhưng đôi chân Royce quấn lấy chân ông và Garrick cũng ngã xuống. Royce nhanh chóng bật dậy, và khoảng hở ngay cơ hoành của gã Viking. tận dụng nó. Thay vào đó, chúi mũi kiếm xuống đất và quăng mũ giáp trụ của mình .

      “Tôi xong việc rồi!” gầm gừ. “Để sau này rồi tôi giết ông!”

      Garrick bật dây chậm hơn. Ông chĩa mũi kiếm vào ngực Royce và giữ nó ở đó trong khắc khốn khổ, rồi cũng đâm kiếm xuống đất. Ông cũng quẳng mũ giáp trụ sang bên, lúc lắc rũ cái bờm tóc dày cui từ mái tóc vàng rực của ông.

      “Ừ, hai ta phải ngốc lắm mới tiếp tục, vì ta cũng chẳng thể giết ngươi. Nhưng ta chẳng day dứt chút nào về cái này.”

      Cú đấm đầu tiên trúng ngay dưới hàm Royce, hạ nằm ngay đơ cán cuốc lần nữa. Nhưng lăn mình nhanh và, với lực phi thường, thúc vai vào ngay bụng Garrick. Trận đấu vẫn gay cấn nhưng là với những nắm đấm thay vì những thanh kiếm.

      lầu, Kristen bắt đầu khóc nức trong nhõm. Phía bên kia sân, Brenna cũng quay giấu những giọt lệ của mình. Cả hai người phụ nữ đều mỉm cười, giờ chắc chắn là những người đàn ông của họ sống. Những người Viking chẳng bận tâm mấy đến những cú đánh trong trận đấu thay đổi. Họ vẫn cổ vũ người đàn ông của họ, như những người Saxon cũng làm thế phía bên kia họ.

      Cuối cùng rồi trận đấu cũng chấm dứt lâu sau đó, Royce thể nhấc đầu lên để cứu lấy linh hồn mình. Garrick, vẫn còn quỳ gối ông, nhận cơn mưa của người chiến thắng chỉ trước khi ông đổ gục xuống phủ lên người Royce. Rồi cả mảnh sân lặng phắt. Khả năng cả hai người vẫn còn sống được mọi người nghĩ đến.

      Kristen chẳng cho phép họ có thời gian để mà xem xét chuyện đó. Nàng chạy ào xuống bãi chiến trường và ra lệnh họ phải mang cả hai vào trong sảnh. Khi người Saxon nào động cựa nghe lời nàng, nàng xoáy vào Alden với cái nhìn điên giận.

      “Đừng làm ta thấy hối tiếc khi tha thứ cho ngươi, tên Saxon kia. Hãy chuyển họ ngay!”

      Cậu ta liền thực , và nhanh Kristen lượm trong những thanh kiếm bị quẳng khi bác nàng và hầu hết những người khác tiến lại. Nàng đối mặt với Hugh bằng thanh kiếm, khua nó lên phía trước nàng.

      “Xong chuyện rồi, Bác Hugh,” nàng giận dữ cảnh cáo ông. “Giờ con cưới người Saxon này, và nỗi thống khổ đến với bất cứ kẻ nào dám cản con. ấy chiến đấu để giành quyền được đòi hỏi hòa bình. Hãy trao nó cho ấy.”

      Hugh ngã đầu ra sau cười dữ dội. Ông vỗ vào lưng Brenna, làm bà chúi nhũi về phía trước. “Mẹ nào con nấy, há, Brenna? Thần Odin trợ giúp tất cả chúng ta nếu giòng giống đàn bà mới này được chúng ta nuôi dưỡng dọc miền duyên hải của mình.”

      Brenna xoay người lại trừng mắt nhìn ông--chồng của bà. “Cái ông ngốc này! Và làm sao mà con bé có thể tồn tại nơi đây nếu em dạy nó cách? Hãy đưa cho nó câu trả lời mà nó mong đợi Hugh.”

      Ông mỉm cười với cháu . “Được rồi, chàng của con chiến đấu ngon lành đó. ta có thể có được nền hòa bình cho mình.”

      “Và tất cả mọi người rời chứ?”

      đâu cho tới khi bọn ta thấy con được cưới xin đàng hoàng tử tế.”

      Kristen cười toe toét, và rồi nàng phá lên cười vui sướng và ném mình vào đôi cánh tay đồ sộ của bác nàng.

      (hết chương 43)

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 44


      Hôm nay Royce bị quá đau và cứng cả người, nhưng vẫn nghĩ mình sẵn sàng để bò ra khỏi giường. Sau ba ngày khá hơn, nhưng trong đời mình, chưa từng cảm thấy thảm hại như thế này bao giờ. có lúc dường như mỗi khúc xương trong người đều bị gãy cả. Có vài cái xương bị gãy , và Kristen bó ngực lại chặt để nắn lại mấy cái xương sườn bị nứt.

      Nhưng cần phải ra khỏi giường mới biết cái gì xảy ra trong sảnh của . Dường như lúc này lúc khác, cứ như thể ai nấy ở Wyndhurst đều tha thẩn ngang qua phòng ngủ của . Người của dạo qua để xem sống chết ra sao, còn người của Kristen để xem mắt cái chàng cưới đóa hoa Na Uy xinh đẹp của họ.

      Darrelle tới phòng thường xuyên nhất, vì mấp mé bờ vực của kích động khi có quá nhiều người Vikingtrong sảnh của . Alden lại thích thú với tất cả mọi thứ. Và Meghan, cái con bé đáng kinh ngạc, nó vừa sợ vừa thích mấy vị khách của họ, và con bé thậm chí còn rất phấn khích tới bảo rằng Bác Hugh của Kristen hứa cho nó xem con tàu Viking của ông. đổi thay đến với em , đó là nhờ ở Kristen, điều diệu kỳ. Nhưng mà rồi, cái nàng chồn cái này cũng thay đổi con người đấy thôi.

      Đôi khi tự hỏi phải chăng số phận chỉnh sửa lỗi lầm trong việc lấy tình đầu đời của trong cuộc đột kích của người Viking bằng cách đưa Kristen đến với trong cuộc tấn công khác. còn nghi ngờ gì nữa, nàng lấp đầy trống rỗng mà sống trong tất cả những năm tháng này. còn nghĩ đến Rhona nhiều nữa. Khi cố gắng họa hình trong trí, những gì thấy chỉ là đôi mắt màu hồ thủy và suối tóc nâu vàng chảy dài. Và Kristen . buộc được nàng làm điều ấy, nàng thực . Điều này chưa bao giờ hết làm ngạc nhiên.

      Người duy nhất vào phòng để gặp là cha của Kristen. Với nụ cười nửa miệng, Brenna bảo rằng Garrick cũng ngồi lên và ra khỏi giường của ông được. Lời thú nhận đó làm Royce vui sướng hết cả ngày, vì mong đến chết được là cái ông lớn tuổi hơn đó cũng khốn khổ nhiều như vậy. Người đàn ông này muốn lấy máu , và Royce phun ra đầy miệng máu rồi đấy thôi. có thể chờ cho đến ngày tận thế trước khi phải đến mặt đối mặt với cái ông Viking tàn nhẫn này lần nữa.

      Ba hôm sau đó, ngày tận thế tới, hoặc giả đó là Royce cảm thấy thế. Kristen ào vào phòng cảnh báo cho , chỉ vỏn vẹn hai giây trước đó, rằng cha nàng tới. Royce vùi đầu dưới gối. Nàng khúc khích cười và giựt nó ra khỏi . Và rồi Garrick Haardrad xuất ngay cửa vào, lấp đầy nó với khổ người to đùng của ông.

      nhìn thấy cái con người đồ sộ đó khi chiến đấu, nhưng đây là dịp đầu tiên Royce phải thực nhìn lên người đàn ông này. Ông chưa đủ già để có cậu con trai chỉ kém Royce năm hoặc sáu tuổi.

      Royce ngồi yên chút nào khi biết rằng bị hạ gục thảm não cách tâm phục khẩu phục bởi gã đàn ông già hơn gần bốn mươi tuổi (trong truyện này, người Viking hay dùng “score” làm hệ số tính thời gian, score bằng hai mươi, ở đây Royce xem Garrick như là “a man nearly two score years his senior”), và còn là thương buôn, người đáng ra phải nhão nhợt ra với tuổi đời chồng chất. Và còn tệ hơn nữa là ông ta còn ngồi lên được và ra khỏi giường tới lui trước cả . Royce biết rất cường tráng của sức lực bản thân mình. người đàn ông ở tuổi của Garrick đáng ra phải nằm bẹp giường ít ra là hai tuần liền.

      Vậy mà ông đứng đây, thẳng lưng và cao lớn, chỉ có vài dấu vết còn sót lại làm chứng tích cho trận đấu của họ: cái vảy môi ông, vết bầm vẫn còn bên má, vệt màu bệch bạc nhàn nhạt bên dưới con mắt. Royce mong là có thể thấy con mắt ấy khi nó còn đen thui thùi lùi và vẫn còn húp híp. Trời đất thánh thần ơi, ghét cái khả năng lành da lành thịt quá nhanh của thằng cha Viking này.

      Garrick mặc cái áo tunic bằng da thuộc tay với chiếc xà cạp dài ôm khít rịt. Đôi ủng bằng da mềm của ông được tán đinh bằng vàng cao lên đến tận đầu gối. Những sợi xích bằng vàng cũng điểm xuyết cho chiếc áo tunic. Đúng ra ông là cả gia tài di động, với cái khóa thắt lưng bằng vàng to cỡ nắm tay dây lưng, những món trang sức bằng vàng và đá quý lấp lánh những ngón tay, cái mề đay bằng vàng khối chễm chệ ngực, và vàng quấn đầy hai cổ tay ông.

      Royce chợt thấy mình rụng rời là bị đe dọa, phải bởi giàu có và sức mạnh toát lên qua từng phân của người đàn ông này, mà do nét mặt khắc nghiệt của Garrick. Đây là cha của Kristen. Chỉ lời của ông thôi và Royce mất nàng.

      Có thể thực ra tiệc cưới bắt đầu, kiểu truyền thống khoe khoang, bắt đầu trước cả đám cưới, và hề có đôi tân lang và tân giai nhân hạnh phúc tham dự. Thực ra tiệc cưới bắt đầu ngay từ ngày diễn ra trận đấu, vì Hugh Haardrad tuyên bố họ phải quay về nhà trước khi mùa đông làm cho chuyến hải hành trở nên quá khó khăn, rằng họ có giờ để chờ cho đến khi Royce bình phục. Vì thế họ bắt đầu ăn mừng trước kiện, vì việc đình đám của người Viking phải kéo dài lê thê nếu Kristen cảm thấy mình được cưới hỏi đàng hoàng tử tế. Hugh tuyên bố vậy đó.

      Điều này làm Royce cảm thấy mọi việc được định liệu đâu vào đấy cả. Thế nhưng, nhìn cha của Kristen, biết chuyện phải vậy. vẫn phải được người đàn ông này cho phép, và ngay lúc này đây, Garrick nhìn có vẻ gì như thể ông đồng ý.

      thể là Kristen mỉm cười làm dịu tình thế gay go trong cơn hoang mang dâng cao của Royce. Nếu nàng chẳng thấy bất cứ điều gì phật ý trong vẻ mặt lạnh tanh của cha nàng, có lẽ Royce phản ứng thái quá. Rốt cục có biết gì về người đàn ông này đâu. Có thể ông ta trông lúc nào cũng kinh khủng như thế này.

      Brenna đến từ phía sau Garrick và dịu dàng đẩy ông vào trong phòng. Bà đến bên giường và ngồi kế bên Kristen. Bà cũng khoác cái nhìn lạnh lẽo khi đôi mắt xám của bà nhìn xuống Royce, nằm thẳng cẳng ngay đơ giường.

      “Ta thấy chắc là ngươi thích thú hưởng thụ cưng chiều của con ta, Royce, nhưng thế đủ rồi là đủ rồi,” Brenna bảo với vẻ chê trách. “Nếu chồng ta có thể xoay xở ra khỏi giường qua lại, ngươi cũng có thể. Ta thấy Kristen đám cưới ngày hôm nay.”

      Đôi mắt xanh màu ngọc bích phóng về phía gã Viking xem chừng liệu ông ta có chối từ lời tuyên bố ấy . Khi ông làm thế, Royce hẳn. thực là oán giận trước đây của dành cho cái người đàn ông này lại quay trở về.

      cố sao để ngồi lên mà có chút ngập ngừng. “Thế này còn hơn cả cử chỉ lịch thiệp, thưa bà. Tôi muốn buộc chồng bà ra khỏi giường ông ấy để dự lễ cưới, trước khi ông ấy có thể.”

      “Royce!” Kristen thở gấp.

      Brenna rộng miệng cười, định hình cho lời đáp trả sớm bị chồng bà cắt ngang.

      Garrick ngửa đầu ra sau cười lớn. “ ra thế hả, tên Saxon? Ta mà biết rằng đó là cái cớ duy nhất của ngươi, ta để vợ ta nuông chiều ta lâu vậy đâu.”

      Giờ Brenna thở dốc lên, và Kristen khúc khích cười. “Xem những lời dối trắng trợn, từ cả hai người. Giờ mình làm gì với họ đây Mẹ?”

      “Mẹ biết con làm gì,” Brenna đối đáp, “nhưng nếu cha con giữ gìn miệng lưỡi mình, ông ấy thấy mình nằm lại giường.”

      “Mình vừa mới rời đó mà, bà xã,” Garrick đáp lời với nụ cười toét miệng như sói. “Nhưng nếu em muốn quay lại….”

      Kristen thấy mẹ mình đỏ mặt liền rầy rà Garrick. “Cha à, thôi mà. Royce biết là cha đùa đâu. Cha làm ấy choáng đấy.”

      “Nếu cha đùa, cha phải cần xin lỗi vì dần trận. Nhưng cha thề là cha nghe bảo con chung giường với suốt cả mùa hạ.”

      Nếu trước đây Royce chưa choáng giờ sốc đây. thấy Kristen đỏ mặt và cảm thấy hai má mình nóng bừng. Tính tiếu lâm của Garrick biến đâu mất tiêu. Gã đàn ông này bất đồ trở nên quá nghiêm khắc. Và giờ biết từ đâu mà Kristen có biến đổi như đồng bóng khi thể cảm xúc.

      “Ông cố hết sức giết tôi vì chuyện đó rồi,” Royce sắc giọng nhắc nhở Garrick. “Nếu ông vẫn muốn --"

      “Đừng có ngốc,” Garrick ngắt lời . “Ta thể giết ngươi sau khi Brenna cho ta biết tình cảm con chúng ta dành cho ngươi.”

      “Cha có thể bảo Thorolf cho con biết điều đó!”Kristen la lên.

      “Để cho con có thể báo cho nó hả?” Garrick lắc đầu. “ đâu, Kris, việc ấy phải xảy ra theo đúng cách của nó, để thỏa lòng mọi người. Nhưng mà nó đáng bị ăn đòn.”

      Brenna thở dài. “Cha con quên béng cái thời trai trẻ của ổng rồi cưng à.” Bà ném cho Garrick cái nhìn đầy ý nghĩa trước khi mỉm cười với Kristen. “Thế nhưng ông quá đáng khi mà con phải nặng lòng.” Dầu vậy, bà chuyển đến đứng cạnh bên Garrick, nắm tay ông trong hai bàn tay bà, Brenna vẫn nhìn Kristen. “Chuyện phải ở chỗ tụi con ăn nằm với nhau, nhưng là chuyện tụi con cưới xin trước. Hai ta đồng ý chuyện đó, và vì vậy chúng ta thấy việc này được làm cho đúng đắn.”

      Royce vẫn chưa nghe lời chấp thuận từ cha Kristen. đòi có nó bây giờ. “Thế con có lời chúc phúc của cha chứ?”

      Brenna huých vào hông Garrick khi ông trả lời ngay. “Được!” Ông nổ bung lên.

      Royce bắt đầu cười phá lên khi thấy cơn đau mặt Garrick. Nhưng rồi rên lên, cảm nhận cơn đau của chính mình, và giờ tới phiên Garrick cười lớn.

      “Chí ít ta cũng phải chứng tỏ bản thân mình tối nay,” Garrick thể ngăn mình thốt lên. Và vì câu đó mà ông nhận lãnh cái quắc mắt làm ông cười to hơn, việc này làm ông lãnh thêm cú huých vào sườn từ vợ ông.

      Brenna bảo con bà, “Em họ của nó sắp xếp mọi việc, vì vậy, mẹ đưa cha con xuống nếu con lo chuẩn bị cho Royce.” Rồi bà đẩy Garrick, vẫn cười hinh hích, ra khỏi phòng.

      Kristen đóng cánh cửa phía sau họ, rồi quay lại với nụ cười nửa miệng hướng đến Royce. “Họ quen dần đó,” nàng ướm lời.

      có thể thấy nàng cố để cười. Nàng tưng bừng lên với óc hài hước kể từ khi cha mẹ nàng chuyển vào trong sảnh. Được bao bọc bởi gia đình và bè bạn, nàng thể nào hạnh phúc hơn thế được, và đành làm hỏng nó bằng cách càm ràm về cha nàng.

      do dự hỏi, “Em nhớ cha mẹ khi họ ra khơi chứ?”

      Giờ nàng cười nghiêm túc, tiến đến bên . Nàng chuyển đến giữa hai chân , buông lơi hai cánh tay quanh cổ .

      “Vâng, nhưng Cha hứa thăm chúng ta. Chuyến hải trình cũng lấy gì làm dài khi dong buồm đến đây vào mùa hạ.”

      Royce rên thầm trong lòng. “ đoán mấy chuyến thăm thường đâu nhỉ?” hy vọng hỏi.

      “Có lẽ cứ mỗi hai mùa hạ lần.”

      giấu vẻ rúm ró của mình vào ngực nàng. Và rồi mùi hương của nàng xộc vào quên bẵng cha mẹ nàng.

      Đôi tay ôm choàng lấy eo nàng và nhìn lên nàng, cằm tựa vào phần khoét sâu hình chữ V của chiếc áo dài nhung xanh thẫm của nàng. Nàng mặc trang phục của mình kể từ khi thú nhận với nàng rằng nàng. Chưa từng có lời đề cập nào bàn đến tình cảnh trước đây của nàng. Nàng chỉ đơn giản bỏ chiếc áo của thân phận nô lệ xuống dễ dàng như nàng mặc nó, làm vỡ lẽ ra rằng nàng chưa từng thực mặc nó bao giờ.

      Chiếc áo xanh thẫm tôn thêm màu sậm của của đôi mắt nàng, làm chúng có màu xanh lam hơn. tràn trề của tình và âu yếm đong đầy trong mắt .

      “Họ chờ gần cả tuần cho cái đám cưới này rồi.” Môi nhấn về phía trước áp vào da nàng trước khi thêm, “Tụi mình có dám bắt họ chờ lâu thêm chút ?”

      đùa hả ngài.” Lòng bàn tay nàng khum lấy đôi má , trước khi nàng cúi xuống trượt lưỡi chầm chậm, đầy nhục cảm đôi môi . “Chắc chắn là định đề nghị…”

      Nàng cười rúc rích khi kéo nàng xuống lòng . “Phải, đùa đó, nàng chồn cái à. Nhưng em có thể làm đổi ý mà.”

      “Em có thể sao?” Tay nàng ở phía sau cổ kéo môi quay lại với đôi môi nàng. “Rồi đây có thể em , ngài à. Vâng, có thể…”

      (Hết)

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :