1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hãn thê trùng sinh - Mai Quả (Chương 59)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 40: Trấn Quốc Công cùng Trấn Quốc Hầu

      Editor: lebaodang

      Beta: Nuy Ham

      Đế cung, Lãm Thư các, Quốc Sư hành lễ với Hiền Tông.

      Hiền Tông cho Quốc Sư ngồi, nhìn Quốc Sư ngồi xuống,: "Nhìn thấy công chúa ?"

      Quốc Sư: "Bần tăng nhìn thấy công chúa và phò mã, cũng nhìn thấy đại hoàng tử Tru Nhật."

      Hiền Tông cười khổ tiếng, : "Công chúa hận Trẫm?"

      Quốc sư chưa nhìn ra mặt công chúa là tâm tình gì, hướng Hiền Tông khom người, : "Thánh Thượng và công chúa là cha con, tại sao lại hận? Thánh Thượng, bần tăng cũng thấy công chúa có cái gì khác hẳn với người thường."

      Hiền Tông : "Vậy chuyện Hoàng Hậu?"

      "Đạo hạnh đủ, chuyện thiên lôi, bần tăng biết đáp án." Quốc sư thực thản nhiên.

      Hiền Tông vỗ tay vịn, đỗ trán nhức đầu thôi, ai làm Hoàng Đế có cuộc sống vô ưu vô lo? Ông nhất định tru di cửu tộc người này!

      Ngọc Tiểu Tiểu được Cố Tinh Lãng ôm trong ngực, ngồi trong xe lắc lư nửa canh giờ, nàng nghe bên ngoài xe có người : "Công chúa điện hạ, tam thiếu gia, đến phủ rồi."

      Ngọc Tiểu Tiểu xuống xe, nhìn Tiểu Trang, Tiểu Vệ nâng Cố Tinh Lãng ra ngoài, nghe thấy phía sau có tiếng khóc, nhìn thấy Vương ma ma và Ngụy ma ma đều khóc đến hai mắt sưng đỏ, chạy tới trước mặt mình.

      Cố Tinh Lãng xuống xe, nhìn hai ma ma khóc, mặt đầy nước mắt, đợi Ngọc Tiểu Tiểu chuyện, liền trầm giọng : "Chúng ta vào phủ chuyện."

      Từ lúc Hiền Tông hạ thánh chỉ, Cố phủ liền hỗn loạn, người của Ngọc Tiểu Tiểu đều khóc lóc nỉ non, lão phu nhân và mấy nữ quyến Cố gia cũng sốt ruột, nhưng giúp được gì. tại Cố Thần ,Cố Tinh Nặc, Cố Tinh Ngôn đều là thứ dân, có tư cách tiến cung gặp Hiền Tông chuyện Ngọc Tử Dịch, chỉ có thể cho người mời mấy người bạn tốt Niên Doãn của ông ở trong triều đến Cố phủ để mọi người cùng nhau thương lượng xem việc này nên làm thế nào.

      Ngọc Tiểu Tiểu chân trước vừa bước vào cổng Cố phủ, sau lưng Vương ma ma liền hỏi: "Công chúa, Thánh Thượng hạ thánh chỉ, phải làm sao bây giờ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu tâm loạn, nàng đâu biết phải làm thế nào á? Muốn người chuyên giết zombie chơi cung đấu thêm chính trị đấu sao? phải làm khó nàng sao? Người nơi này đỡ lo hơn Zombie đâu, ít nhất zombie chưa bao giờ dám chơi trò tâm kế lòng vòng với nhân loại nha.

      Lúc này quản gia đến trước cửa nghênh đón Cố Tinh Lãng, giọng vài câu.

      Cố Tinh Lãng nghe quản gia xong, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Bọn người đại học sĩ ở trong thư phòng của Tổ phụ, chúng ta qua đó thôi."

      Ngọc Tiểu Tiểu gật gật đầu.

      Ngồi tại trong thư phòng có vài vị đại nhân, nhìn thấy Ngọc Tiểu Tiểu vào phòng, vội đứng lên muốn hành lễ với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu khoát tay, : "Các người đều là trưởng bối, cần hành lễ với ta."

      Niên Doãn liền hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chuyện của Thất điện hạ, người tính thế nào ?"

      Tại sao mọi người đều muốn hỏi nàng vấn đề này? Nàng có thể biết sao?

      Lúc này, Cố Tinh Lãng : "Chúng ta gặp quốc sư trong cung."

      Cố Tinh Nặc vội hỏi: "Quốc sư như thế nào?"

      Cố Tinh Lãng : "Quốc sư , Thất điện hạ Tru Nhật chưa hẳn là chuyện xấu."

      Có đại nhân than câu: "Hòa thượng Trừng Quan này còn có chút kiến thức ."

      Mọi người đồng thời trầm mặc, Ngọc Tử Dịch Tru Nhật làm con tin, mất hoàng vị, lại có thể làm cho những người muốn hại ngoài tầm tay với, cái này đích xác chưa hẳn chính là chuyện xấu, chỉ là ràng thân là đích hoàng tử, lại vô duyên hoàng vị, đối thất hoàng tử là tiếc nuối đến bậc nào?

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mọi người đều , liền hỏi: "Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu?"

      Khâu Tranh : "Công chúa, việc này do chính thất điện hạ quyết định là tốt nhất."

      "Nhưng giờ còn chưa tiếng người a, " Ngọc Tiểu Tiểu rầu rĩ .

      Mọi người …..

      Thất hoàng tử chưa chuyện, nhưng công chúa nghe được tự nhiên lắm?

      "Thất điện hạ Tru Nhật." Cố Tinh Nặc rầu rĩ : "Tính mạng của tay người Tru Nhật , tránh được Phụng Thiên hạ độc thủ, nhưng người Tru Nhật có thể nuôi dạy Thất điện hạ lớn lên?"

      Ngọc Tiểu Tiểu nghe vài vị đại nhân thương lượng chuyện Ngọc Tử Dịch, nghe được cuối cùng nghe choáng váng, nghe mấy người đó , Ngọc Tử Dịch tại Phụng Thiên bị đám người Triệu phi kia giết, Tru Nhật bị người Tru Nhật giết, Ngọc Tử Dịch dù sao đều là chết?

      Lúc vài vị đại nhân thương lượng, giọng quản gia từ ngoài thư phòng truyền vào, : "Nguyên soái, Đại hoàng tử Tru Nhật gửi thiếp mời cho công và tam thiếu gia."

      Người trong thư phòng tất cả đều giật mình, ngoại trừ Ngọc Tiểu Tiểu,.

      "Tiến vào." Cố Thần vội liền .

      Quản gia cầm trong tay cái thiếp mời đỏ tươi vào phòng, đem thiếp mời cung kính đưa tới trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu cầm lấy thiếp mời, mở ra nhìn, bên trong chữ khả năng biết nàng, nhưng nàng hơn phân nửa biết nó. Ngọc Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, chuyện thất học tổn thương lòng người, chịu nổi nha.

      "Cảnh Mạch cái gì?" Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, vội giọng hỏi.

      Ngọc Tiểu Tiểu đem thiếp mời đưa đến Cố Tinh Lãng trong tay, : "Chàng xem ."

      Cố Tinh Lãng nhìn thiếp mời, trong thiếp mời Cảnh Mạch viết cái gì, đều lời khách sáo, sau đó viết mời chàng và Ngọc Tiểu Tiểu Tửu trang Đắc Ý gặp mặt chút.

      Ngọc Tiểu Tiểu ôm đầu nghĩ, hôm nay mới quen liền được mời ăn cơm, đây là ý gì?

      Sắc mặt bốn nam nhân Cố gia đều trầm.

      Cố Tinh Lãng hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Nàng muốn dự tiệc của Cảnh Mạch sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Hẳn là ta ?"

      Cố Thần nghĩ ngợi, : " , nghe chút Cảnh Mạch muốn cái gì cũng tốt."

      "Việc này xem ra Tru Nhật còn có tính toán khác." Niên Doãn giọng thầm câu.

      Ngọc Tiểu Tiểu nghe được lời Niên Doãn, hiểu, sau khi trở lại phòng, hỏi Cố Tinh Lãng: "Cảnh Mạch là vì chuyện Tiểu Thất đến tìm ta?"

      Cố Tinh Lãng liếc mắt nhìn hạ nhân trong phòng, mọi người đều lui ra, giọng với Ngọc Tiểu Tiểu : "Nàng quên rồi sao? Cố gia có người làm tướng tại Tru Nhật."

      Tâm Ngọc Tiểu Tiểu khẽ run lên, : "Là ai?"

      "Đệ đệ ruột của Tổ phụ, Cố Lịch." Cố Tinh Lãng có chút kỳ quái : "Nàng biết chuyện này?"

      Ngọc Tiểu Tiểu biết cái gì đây? Nhìn thấy Nữ Đế được chết tử tế, gia đình này của chàng, ta cũng nhìn thấy xương trắng, Ngọc Tiểu Tiểu nghẹn hồi lâu câu Vương ma ma dạy: "Nữ tử hỏi chính .”

      Cố Tinh Lãng tự giễu cười cái, : " Đối với Cố gia, đây là chuyện hổ thẹn với đất nước, Đế cung ai nguyện ý nhắc tới ."

      "Vậy chàng với ta, Cố lịch làm sao vậy? Hẳn chàng gọi ông ta là Thúc gia?" Ngọc Tiểu Tiểu chút tư duy, hỏi Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng lập tức chỉ lắc đầu : "Tổ phụ cùng cắt áo đoạn nghĩa, còn là huynh đệ ."

      Quan hệ huyết thống, cắt đứt liền có thể cắt? Ngọc Tiểu Tiểu tỏ vẻ nàng còn chưa hiểu á.

      "Cố Lịch hàng Tru Nhật, được phong Trấn Quốc Công. Ta nghe ông ta sống rất tốt."

      Ngọc Tiểu Tiểu liền hỏi: "Trấn Quốc Công với Trấn Quốc Hầu, cái nào lớn hơn?"
      Trâu, Winter, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 41: Đắc Ý Tửu Trang nghe thấy tiếng người

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Cố Tinh Lãng cười khổ : "Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Dĩ nhiên Trấn Quốc Công chức cao hơn Trấn Quốc Hầu rồi."

      Ngọc Tiểu Tiểu "ách" tiếng, : "Vậy coi như ta chưa hỏi , tại gia gia chỉ là dân chúng, còn cần gì so sánh nữa chứ?"

      Sắc mặt Cố Tinh Lãng có chút trắng xanh, : "Cố gia chúng ta đều trung quân, làm sao có thể để ý tới những thế này? Chúng ta....."

      "Uống nước." Ngọc Tiểu Tiểu đưa chén nước tới miệng Cố Tinh Lãng, cũng đều tại tên hôn quân kia hại thành như vậy, còn nghĩ liều mạng, người nhà này ngốc quá .

      Cố Tinh Lãng theo bản năng há miệng uống hai ngụm, chờ phản ứng kịp là Ngọc Tiểu Tiểu uy chàng uống nước, chén nước sắp bị chàng uống cạn sạch, vội vàng cầm lấy chén nước trong tay Ngọc Tiểu Tiểu.

      Lúc này Vương ma ma gõ cửa bước vào phòng, đỏ mắt hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, sắp yến tiệc của Đại hoàng tử Tru Nhật, ngài có muốn chuẩn bị gì ?"

      ăn cơm mà còn chuẩn bị cái gì? Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Cố Tinh Lãng, xác định : " phải đến ăn cơm sao?" Sớm biết hôm nay Cảnh Mạch mời nàng ăn cơm, từ hôm qua nàng bắt đầu ăn ít chút nha.

      Cố Tinh Lãng uống hết nước trong chén vào miệng, nghe Ngọc Tiểu Tiểu xong, liền phốc cái, hớp nước toàn bộ đều phun ra ngoài.

      Vương ma ma có nước phun ra, nhưng lại nhìn chằm chằm Ngọc Tiểu Tiểu cả nửa ngày trời, nhất thời quyết định được, bây giờ mình nên khóc hay cười tốt đây, vừa nghĩ tới Thất điện hạ, Vương ma ma liền muốn khóc rồi, nhưng khi thấy Công chúa Điện hạ, bà lại muốn cười.

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn vẻ mặt hai vị này chút, cảm giác mình giống như vừa xong chuyện cười nào đó, chỉ có thể "ha ha" tiếng.

      tại Cố Tinh Lãng cũng hiểu được chút ác ý từ hai chữ "ha ha" này, : "Công chúa, bây giờ phải lúc giỡn."

      Vương ma ma hỏi Cố Tinh Lãng: "Phò mã gia, ngài muốn chuẩn bị gì?" Công chúa nhà mình thể trông cậy được rồi, Vương ma ma đành phải nhờ vào phò mã gia vậy.

      Cố Tinh Lãng : "Ma ma yên tâm, tổ phụ sai người chuẩn bị lễ vật tốt."

      Vương ma ma : "Phò mã gia, ngài nhất định phải giúp Thất điện hạ." Vừa , Vương ma ma vừa quỳ xuống chân cạnh giường Cố Tinh Lãng, cầu xin: "Thất điện hạ còn tuổi, ngài ấy đến Tru Nhật, làm sao có thể sống đây? Vạn nhất Thất điện hạ xảy ra chuyện gì ở Tru Nhật, bên cạnh có ai có thể giúp đỡ, Thất điện hạ phải làm sao?"

      Cố Tinh Lãng nửa nằm nửa ngồi kéo tay Vương ma ma, kéo mấy cái cũng thể động được, chàng lại thể nhúc nhích, chỉ có thể : "Ma ma trước hết đứng lên , có thể giúp được Thất điện hạ, ta nhất định giúp."

      Ngọc Tiểu Tiểu bước tới, tay kéo Vương ma ma lên, : "Chuyện này cũng phải chuyện khó gì, ma ma đừng khóc." Dù Ngọc Tiểu Tiểu thể hiểu nổi vấn đề cong cong vặn vặn trong chuyện này, nhưng nếu nàng nhất quyết muốn mang theo tiểu Thất tử sắp phải bước lên con đường chết , với võ lực của thế giới này, còn có ai có thể cản nàng? Bất quá mình mang theo Ngọc Tử Dịch chạy trốn, à, còn mang luôn Cố Tinh Lãng và đám người Vương ma ma có thể vì họ mà bị liên lụy, xin lỗi, đối với Ngọc Tiểu Tiểu, chỉ cần bị tang thi gặm, suy nghĩ cuộc sống rất mỹ mãn, nàng chưa từng.

      Vương ma ma có nghĩ Ngọc Tiểu Tiểu , nhất định là Công chúa Điện hạ an ủi bà, đáng thương mà! Vương ma ma rơi nước mắt nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, Hoàng hậu nương nương nuôi dưỡng Công chúa, ngay cả lời an ủi cũng thể tốt á.

      Ngọc Tiểu Tiểu lại khuyên Vương ma ma mấy câu, phát mình càng , Vương ma ma càng khóc thảm hơn, cuối cùng cũng tự giác ngậm chặt miệng lại.

      Cố Tinh Lãng : "Ma ma xem Thất điện hạ chút , để cho Ngụy ma ma yên tâm, Cố gia chúng ta làm hại đến Thất điện hạ đâu."

      Vương ma ma lau nước mắt, bây giờ Cố gia còn phải dựa vào Công chúa nhà mình sống qua ngày, có thể giúp Thất điện hạ cái gì? Vương ma ma càng nghĩ càng thương tâm.

      "Cảnh Mạch tìm chúng ta, chuyện Thất điện hạ nhất định có đường cứu vãn rồi." Sau khi Vương ma ma rời , Cố Tinh Lãng lập tức chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu: "Chuyện này còn chưa tới mức xấu."

      "À." Ngọc Tiểu Tiểu chỉ đáp lại tiếng với Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng nắm chặt tay, cùng lắm cá chết lưới rách thôi, đem Ngọc Tử Dịch trốn khỏi kinh thành. Về phần chân tàn, như thế nào cùng với đám người Triệu Thu Minh cá chết lưới rách, bởi vì chuyện Ngọc Tử Dịch gấp gáp, mà Cố tam thiếu gia tạm thời bỏ quên.

      Từ đó có ý nghĩa rằng, nếu là vợ chồng, có phải hay phải người thể vào cửa. (@Ở đây tựa như câu "nồi nào úp vung nấy" vậy, hai chị có giống nhau sao thành vợ thành chồng - Nuy)

      ****

      Đợi đến khi sắc trời gần hoàng hôn, Ngọc Tiểu Tiểu mới cùng Cố Tinh Lãng lên xe ngựa, Tiểu Trang, Tiểu Vệ cỡi ngựa theo, đoàn người chậm rãi tiến về Đắc Ý Tửu Trang.

      Dọc theo đường , Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm cảnh phố xá ngoài xe, phố cổ rực rỡ ánh đèn, làm cho Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chớp mắt. Vô số ánh nến tập trung lại, tiếng cười trong đám người, con nít chơi đùa ầm ĩ rượt đuổi nhau, ven đường là các quầy hàng ăn vặt, ở mạt thế, những thành phố kia đổ nát, nào có cảnh người người vui mừng náo nhiệt như vậy?

      Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, hai mắt tỏa sáng, cũng đành lòng mở miệng quấy rầy nàng.

      " lát chúng ta trở về, chúng ta tìm quán cơm được ?" Ngọc Tiểu Tiểu nuốt ngụm nước bọt, quay đầu lại nhìn Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng : "Tốt." Cố tam thiếu gia lòng chỉ nhớ tới tiểu tức phụ mình mà nhớ ra vấn đề, hai vợ chồng bọn họ chính là dự tiệc á.

      Lúc xe ngựa dừng bên ngoài Đắc Ý Tửu Trang, thấy mấy tùy tùng của Cảnh Mạch đứng chờ ở đó.

      "Công chúa Điện hạ, Cố phò mã, xin mời." Quản chờ sau khi Tiểu Trang, Tiểu vệ đỡ Cố Tinh Lãng từ trong xe xuống, mới vung tay hướng về phía cửa của Đắc Ý Tửu Trang, cung kính .

      Ngọc Tiểu Tiểu bước vào cửa lớn Đắc Ý Tửu Trang, trong tửu trang, bốn cột lớn và tòa lâu năm tầng liên kết với nhau bởi những dãy hành lang xinh đẹp, đèn đuốc sáng trưng, có bức tượng khí thế, Ngọc Tiểu Tiểu chau mày, hỏi thị vệ dẫn đường: "Thế nào lại nghe được thanh nào? phải tửu trang này là tiệm đóng cửa ?"

      Lúc nàng tới đây, quán cơm hai bên đường đều buôn bán tấp nập, khách tới mê người, mà nơi này cả tiếng người cũng nghe được, vừa nhìn chính là dáng vẻ có buôn bán, Cảnh Mạch đường đường là Đại hoàng tử Tru Nhật, lại mời nàng và Cố Tinh Lãng tới quán cơm đóng cửa? Nàng nhớ tên này phải kẻ thiếu tiền nha.

      Thị vệ dẫn đường rất 囧, biết phải trả lời sao cho đúng. Tuy Đắc Ý Tửu Trang là quán rượu, nhưng ra là cứ điểm của Tru Nhật tại Phụng Thiên, hẳn là người Phụng Thiên cũng biết chuyện này ?

      Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại hỏi cái tên tùy tùng kia: "Ngươi là lãnh đạo, ngươi ."

      Quản gia tùy tùng rốt cuộc cũng là lãnh đạo, cung kính trả lời Ngọc Tiểu Tiểu: "Thưa Công chúa Điện hạ, vì việc mời Công chúa Điện hạ và Cố phò mã đến đây, mà Đại điện hạ hạ lệnh, hôm nay Đắc Ý Tửu Trang chỉ tiếp hai vị khách quý là Công chúa Điện hạ và Cố phò mã, những khách nhân khác, chúng tôi chận ngoài cửa rồi ạ."

      "Vậy sao?" Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Cố Tinh Lãng, sao nàng lại cảm thấy hình như phải như vậy á?

      Cố Tinh Lãng thở dài hơi, tiểu tức phụ của chàng được nuôi trong thâm cung, rốt cuộc tại sao lại biết việc đời như vậy chứ?

      Tiểu Trang Tiểu Vệ bắt chước vẻ mặt co quắp của Ngọc Tiểu Tiểu, chẳng qua bọn họ chỉ là gã sai vặt, bọn họ cái gì cũng biết.
      Trâu, Winter, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 42: Trưởng công chúa cách nào câu thông

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Phòng khách rộng rãi, ngọn đèn dầu chiếu sáng, ngay giữa phòng còn xây cái ao nước, có khoảng mười con cá Hồng Lân [1] đuổi theo thức ăn trong ao, tiếng nước chảy róc rách cùng với khói trắng bay ra từ lư hương, đem phòng khách xa hoa sinh ra chút tiên khí.

      Ngọc Tiểu Tiểu vừa vào phòng khách liền nhìn chằm chằm vào đàn cá bơi lội trong ao.

      Cảnh Mạch tới bên cạnh Ngọc Tiểu Tiểu, cười : "Công chúa thích những con cá này?"

      Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, những con cá này thoạt nhìn ăn rất ngon nha.

      Cảnh Mạch thấy Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, lập tức lệnh thị vệ đứng sau lưng, : " lát nữa đem mấy con cá này đưa đến phủ Công chúa."

      "Dạ." Người thị vệ kia lớn tiếng lĩnh mệnh.

      Trong lòng Cố Tinh Lãng vui, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nhìn chằm chằm vào ao cá của Ngọc Tiểu Tiểu, liền đem lời cự tuyệt ở cửa miệng nuốt về.

      "Ngồi ." Cảnh Mạch mời Ngọc Tiểu Tiểu và Cố Tinh Lãng ngồi, nhìn thấy Tiểu TRang, Tiểu Vệ nâng Cố Tinh Lãng đến trước bàn, liền mở miệng giễu cợt Cố Tinh Lãng: "Xem ra phò mã ngồi sẵn rồi, vết thương ở chân của Cố phò mã thế nào?"

      Cố Tinh Lãng chỉ lạnh lùng nhìn Cảnh Mạch cái, gì.

      Ngọc Tiểu Tiểu thu hồi ánh mắt từ ao cá trở về, nhìn Cảnh Mạch, nghiêm túc : "Chân của huynh ấy khỏi hẳn."

      Cảnh Mạch : "Sư thừa (*sư phụ - Nuy) của Công chúa là người ở đâu?"

      Ngọc Tiểu Tiểu chuyển thân thể cái, chạy tới bên người Cố Tinh Lãng, huấn luyện viên huấn luyện nàng thành tài có ở thế giới này, muốn nàng trả lời thế nào đây? Trầm mặc là vàng .

      Thấy Ngọc Tiểu Tiểu trả lời câu hỏi của chủ tử nhà mình, mấy thị vệ đứng bên cạnh Cảnh Mạch khó chịu, lại bị Cảnh Mạch khoát tay ngăn cản.

      Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu được sắp xếp ngồi riêng với nhau, trước sau, Ngọc Tiểu Tiểu ngồi phía trước, còn Cố Tinh Lãng ngồi phía sau, bất quá Ngọc Tiểu Tiểu là người hiểu quy củ, cũng thèm nhìn cái bàn chuẩn bị cho mình, trực tiếp ngồi bên cạnh Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng và Cảnh Mạch, kể cả tất cả mọi người trong phòng khách, đều sửng sốt.

      Ngọc Tiểu Tiểu đặt mông ngồi xuống, nhìn đôi môi Cố Tinh Lãng chút, đôi môi này bởi vì thiếu nước, mà xuất vết nứt, Ngọc Tiểu Tiểu rót chén nước, đưa tới khóe miệng Cố Tinh Lãng: "Uống nước."

      Cố Tinh Lãng muốn lắc đầu, có nhiều ngoại nhân ở đây như vậy, hai vợ chồng bọn họ làm vậy là hợp quy củ, nhưng liếc mắt thấy Cảnh Mạch nhìn vợ chồng mình, Cố Tinh Lãng há mồm, uống hớp nước trong chén nước tay Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Uống thêm chút nữa."

      Cố Tinh Lãng nghe theo, ngoan ngoãn uống hết non nửa chén nước.

      Ánh mắt Cảnh Mạch lạnh lùng nhìn, mặt lại mang theo nụ cười , : "Tân hôn của Công chúa Điện hạ, chỉ tiếc là ta tới chậm, có thấy mười dặm hồng trang rầm rộ của Công chúa."

      Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu đặt chén nước lên bàn, về phần xuất giá "rầm rộ", tiếp xuống, nàng liền nhớ đến trận đánh nhau với đám người Triệu Thu Minh, còn dùng sét đánh nữ nhân Triệu phi kia nữa, tiếc là bà ta chết.

      Cảnh Mạch : "Công chúa, phải ngươi còn có chuyện muốn với ta sao?"

      Bàn tay của Cố Tinh Lãng đặt dưới bàn, vỗ tay Ngọc Tiểu Tiểu, chuyện của Ngọc Tử Dịch, tốt nhất là bọn họ nên nghe hết ý của Cảnh Mạch, rồi mới tính tiếp.

      Ngọc Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn nhìn Cảnh đại hoàng tử, : " phải là mời ăn cơm sao? Thức ăn ở chỗ nào?"

      Lời này vừa ra, khí gần như ngưng lại, ánh mắt tràn đầy tìm tòi nghiên cứu của Cảnh Mạch nhìn vào Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn sơ qua vị Trưởng công chúa Linh Lung này, cũng giống như người đầy thủ đoạn, cười vỗ tay cái, Cảnh Mạch với Ngọc Tiểu Tiểu: "Sơ suất công chúa, là ta phải rồi."

      Đám thị nữ nối đuôi vào phòng khách, bưng lên thức ăn cho chủ và khách, món ăn bàn ngày càng nhiều, ánh mắt Ngọc Tiểu Tiểu cụp xuống, nhiều món ăn như vậy, có thịt có cả, còn có tôm nữa, cuối cùng ánh mắt Ngọc Tiểu Tiểu híp lại thành hình trăng rằm, chỉ nhìn mấy món ăn này, Ngọc Tiểu Tiểu liền xác định, chuyến này uổng công mà.

      Cố Tinh Lãng thấy dáng vẻ của Ngọc Tiểu Tiểu như vậy, lại nhìn mấy món ăn xanh xanh đỏ đỏ trước mặt, cảm giác như mình có có chút khẩu vị.

      Cảnh Mạch nâng ly rượu lên, khách sáo câu: "Công chúa Điện hạ, mời."

      Ngọc Tiểu Tiểu vừa nghe Cảnh Mạch lên tiếng mời, lập tức cầm đũa lên gắp ngay miếng thịt.

      "Ta...." Câu kế tiếp, Cảnh Mạch trực tiếp bị nghẹn trong cổ họng.

      Người của hoàng thất ăn cơm, cũng vô cùng cao quý sang trọng, giống như đĩa thức ăn bạch ngọc trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn giống món ăn, mà giống như bức tranh được vẽ tỉ mỉ. Chỉ tiếc Ngọc Tiểu Tiểu có đôi mắt thưởng thức cái đẹp, người ở chiến trường ăn cơm phải mau phải nhanh, đợi lúc Ngọc Tiểu Tiểu chén hết thức ăn bàn, Cố Tinh Lãng cũng chưa ăn được miếng nào.

      Cảnh Mạch nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, lại nhìn cái bàn trống trơn của nàng, mặc dù dáng ăn của Ngọc Tiểu Tiểu cũng có quá khó coi, nhưng lần này, Cảnh đại hoàng tử chấn kinh rồi.

      Ngọc Tiểu Tiểu ăn miếng thịt cuối cùng đĩa, lại nhìn Cảnh Mạch, : "Chưa ăn no."

      Cảnh Mạch: "....."

      Ngọc Tiểu Tiểu lại cúi đầu nhìn đầu đũa dính chút nước của Cố Tinh Lãng, : "Mới vừa rồi vị đại thúc kia có , hôm nay bởi vì muốn mời ta và Cố Tinh Lãng ăn cơm, ngươi bao cả tiệm cơm này, lời này là dối sao?"

      Cảnh Mạch : "Công chúa, ngươi muốn gì?"

      "Món ăn phân lượng ít như vậy." Ngọc Tiểu Tiểu cầm chiếc đũa chọc chọc cái đĩa trống rỗng, với Cảnh Mạch: "Như vậy là phúc hậu nha, người nào đến chỗ này dùng cơm chứ? Đáng đời cái quán này sắp đóng cửa, ngươi phải bị lão bản chỗ này làm thịt ?" (@Ý của chị Tiểu là Mạch bị lừa ak - Nuy)

      Mọi người: "....."

      Ngọc Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn Cố Tinh Lãng, : " lát nữa chúng ta tìm cái quán khác, ta có tiền, ta mời chàng ăn bữa tốt hơn."

      Cố Tinh Lãng rối rắm, đều nam nhân nuôi gia đình, tại sao khi đến phiên chàng, lại là vợ mời chàng ăn cơm?

      "Công chúa Điện hạ chú ý lời !" Lúc này, phụ tá theo Cảnh Mạch phục hồi lại tinh thần, cao giọng với Ngọc Tiểu Tiểu: "Ai có thể giết hoàng tử Tru Nhật chúng ta?"

      "Gì?" Ngọc Tiểu Tiểu : "Có người muốn giết Cảnh Mạch?"

      "Ngươi." Phụ tá kia rất tức giận, cảm thấy Công chúa Phụng Thiên giả ngây giả dại.

      " được vô lý." Cảnh Mạch khoát tay, để cho phụ tá kia câm miệng, Ngọc Tiểu Tiểu là "làm thịt", Cảnh Mạch cảm thấy ý của từ đó phải là chữ "giết".

      "Người nào muốn giết ngươi?" Ngọc Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi Cảnh Mạch, nàng nhớ, Tru Nhật lúc này, có khoảng bảy, tám hoàng tử giành cái ghế, mà Đại hoàng tử Cảnh Mạch này cũng quá tốt .

      Cảnh Mạch nở nụ cười, : "Đây là Công chúa Điện hạ lo lắng cho ta?"

      Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, tuy làm nhân tình làm nhân tình, nhưng nàng cũng vui vẻ đứng nhìn người này chết.

      "Bưng lên thêm bàn rượu ngon thịt ngon." Cảnh Mạch ra lệnh, suy nghĩ chút lại thêm: "Số lượng càng nhiều càng tốt."

      Ây da, trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu đầy mong đợi, ngồi chờ bàn thức ăn thứ hai mang lên.

      Cảnh Mạch : "Công chúa, chuyện Thất điện hạ, ngươi có lời muốn sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Ăn cơm bàn chính , chuyện cơm nước xong hãy ."

      Từ khi gặp gỡ Ngọc Tiểu Tiểu, Cảnh Mạch có gặp qua lần có thể hết câu, phải đem lời của mình chặn ở họng.

      Cố Tinh Lãng cầm ly uống nước, mặc dù chàng và vợ mình thường thể câu thông với nhau, nhưng nhìn dáng vẻ bị nghẹn của Cảnh đại hoàng tử, Cố tam thiếu gia cảm thấy tâm tình của mình vô cùng sảng khoái.

      _____________________________________[​IMG]
      Trâu, thuytlinhdiep17 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 43: A Thu phu nhân

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Thức ăn lần thứ hai được mang lên, mặc dù Cảnh Mạch dặn số lượng phải nhiều, nhưng người phục vụ hoàng gia lại cảm thấy số lượng như vậy là đủ, ngược lại lại có khoảng cách với ý tứ của Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn thức ăn được bưng lên chút, Ngọc Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, thịt trong đĩa, nhìn cái là có thể đếm được có bao nhiêu miếng rồi, quán này mà đóng cửa, có thiên lý mà.

      Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, vội vàng giọng : " muốn ăn sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu gắp tất cả phần bụng của con cá để vào chén của Cố Tinh Lãng, giọng : "Ít ít, mùi vị cũng tệ, chàng nếm thử chút ."

      Cố Tinh Lãng cầm đũa, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu bận rộn ăn mà ngẩng đầu lên, cái miệng nhắn nhìn thấy lớn chút nào, cũng hiểu được thức ăn như thế nào mà chớp mắt cái đều rơi vào cái miệng nhắn này, Cố Tinh Lãng dám hạ đũa ăn phần cá này, theo trực giác được luyện từ chiến trường, để cho Cố tam thiếu gia cảm giác được, bàn thức ăn này đoán chừng đủ để uy vợ của chàng no .

      "Ăn từ từ." Cố Tinh Lãng múc chén canh cho Ngọc Tiểu Tiểu, sợ vợ của mình bị nghẹn.

      "Ừ."Ngọc Tiểu Tiểu liền há miệng uống muỗng canh của Cố Tinh Lãng, sau đó ánh mắt sáng lên, với Cố Tinh Lãng: "Ăn ngon."

      Cố Tinh Lãng vớt thịt con trai sông đặt vào chén Ngọc Tiểu Tiểu, : "Nếu thích, vậy sau khi chúng ta về phủ, kêu phòng bếp làm món canh này."

      Ngọc Tiểu Tiểu dùng sức gật đầu, trong mạt thế con sông nào cũng bị ô nhiễm, ngay cả con cá có thể đưa vào miệng cũng khó như phát lục địa mới, có thể sống ở thế giới này quá hạnh phúc rồi, Công chúa Điện hạ với tướng công: "Ngày mai làm món này nha."

      "Tốt." Cố Tinh Lãng suy nghĩ trước sau, lập tức đồng ý, bất quá, Cố tướng quân đột nhiên nhớ tới con trai sông này vào mùa hạ mới có thể ăn, lúc này chàng đâu mới bắt được trai sông về nấu? Cố Tinh Lãng ngẩng đầu nhìn Cảnh Mạch cái, những thứ này, người Tru Nhật lấy từ đâu nhỉ?

      Sắc mặt Cảnh Mạch có chút khó coi, là mời hai vị này tới bàn chính , nghĩ tới hai vị này chỉ tới đây ăn uống, còn coi ai ra gì mà cử án tề mi (*), đùa giỡn nhau, hai vị này cũng biết thẹn thùng sao? Sau khi chống lại ánh mắt của Cố Tinh Lãng, Cảnh Mạch cười cười, mở miệng : "Làm sao có thể phiền Cố phò mã ngươi hầu hạ Công chúa Điện hạ dùng cơm chứ? Người đâu."

      (*) cử án tề mi: vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, người vợ thương chồng ~> là câu thành ngữ khá nổi tiếng ở Trung Quốc, được trích từ chuyện vợ Mạnh Quang của Lương Hồng thời Hậu Hán khi dâng cơm cho chồng ăn luôn nâng khay ngang với mày.

      < 舉案齊眉,梁鴻得孟光之賢。>
      [[ “Lương Hồng được vợ hiền Mạnh Quang cung kính dâng mâm ngang mày.” ]]

      thị nữ mặt váy màu xanh tới trước mặt Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu.

      Cảnh Mạch : "Đây là nữ tỳ ta mới vừa mua lâu, để cho nàng hầu hạ Công chúa Điện hạ ."

      Cố Tinh Lãng liếc mắt nhìn người thị nữ này, khóe mắt run lên, nhưng mặt vẫn có thay đổi, : "Thanh NGọc?"

      "Phò mã gia." Thanh Ngọc quỳ gối trước bàn, thấp giọng : "Hôm nay nô tỳ tên là A Sơ."

      Ngọc Tiểu Tiểu có tâm trạng thưởng thức đồ ăn ngon, mà sau khi nghe tới cái tên "A Sơ", chiếc đũa gắp măng non cứng ngắc giữa trung, A Sơ?

      Sau khi cùng với Nữ đế Linh Lung thành đôi, Cảnh Mạch đưa cho Ngọc Tử Dịch thị nữ, người thị nữ này cùng lớn lên với Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch, chiếu cố cẩn thận, ngay cả bước từ thiếu niên thành nam nhân kia, đều là từ người thị nữ này, đến lúc cuối cùng Ngọc Tử Dịch có tâm ác độc giết chị đoạt vị, cũng chính là người thị nữ này dùng mưu kế lừa gạt giúp mở cửa nam Đế cung ra, người thị nữ này tên gì, Ngọc Tiểu Tiểu vẫn nhớ rất ràng, A Sơ! Sau khi Ngọc Tử Dịch phong Vương, người Phụng Thiên đều biết, bên người Thụy Thân Vương có A Sở phu nhân.

      Ta , Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mỹ nhân quỳ gối trước mặt này, nàng còn có cùng Cảnh Mạch kết thành đôi đây, cái tên A Sơ liền xuất ? Kịch tình biến đổi thành như vậy, còn có để cho nàng chơi đùa đây?

      Cảnh Mạch liếc nhìn vẻ mặt của hai vợ chồng , người mặt lạnh như sương, người biểu mặt thay đổi, bản lĩnh bất động thanh sắc của hai người này cũng tệ.

      "A Sơ." Cảnh Mạch lệnh Thanh Ngọc: "Ngươi còn hầu hạ Công chúa?"

      "Dạ." Thanh Ngọc đáp tiếng với Cảnh Mạch, đầu gối hướng về phía Ngọc Tiểu Tiểu.

      " cần." Ngọc Tiểu Tiểu nhấc tay lên, ra hiệu Thanh Ngọc đừng động, với Cảnh Mạch: "Ngươi mới vừa , ngươi mua nàng?"

      Cảnh Mạch : " nữ tỳ mà thôi, Công chúa Điện hạ để ý?"

      Cố Tinh Lãng lạnh lùng : "Nữ tỳ này là do Cố gia ta bán ra ."

      Cảnh Mạch : "Thế nào? Cố gia bán nô tỳ, ta mua được?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Thanh Ngọc, cái tên này hình như ta nghe qua chỗ nào á."

      Chết tiệt, ngay cả Tiểu Trang, Tiểu Vệ đứng bên cạnh cũng nóng nảy, ngay cả người giành tướng công của mình, Công chúa Điện hạ ngài cũng nhớ nổi cái tên hả? Này còn có cái gì tốt hơn ?

      Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn Cố Tinh Lãng, tình ý trong mắt, Cố tướng quân có thể nhìn ra, nhưng Công chúa Điện hạ lại nhìn ra.

      có tâm tư thân mật, có xuống tay, đối với Thanh Ngọc mà , Cố Tinh Lãng thẹn với lương tâm, chỉ là nhớ tới chuyện trong thiên lao ngày trước, người nhà muốn để Thanh Ngọc lưu đời sau cho chàng, Cố tam thiếu gia liền có chút bất an, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.

      " nhớ ra cần nghĩ nữa." Cố Tinh Lãng ngắt lời Ngọc Tiểu Tiểu: "Nàng còn muốn ăn cái gì? Đồ ăn nguội là ăn ngon đâu."

      Thanh Ngọc khẽ thở dài hơi, lại cúi đầu, từ , tính tình của Cố Tinh Lãng lạnh, cũng rất ít , hôm nay nhìn thấy thiếu gia lo lắng cho Ngọc Tiểu Tiểu, Thanh Ngọc biết, Cố tam thiếu gia động tâm với Công chúa. Lòng có chút cam tâm, nhưng Thanh Ngọc chỉ có thể nhịn phần cam tâm này. Bất quá nghĩ tới chuyện ngày sau Ngọc Tử Dịch thành con tin tới nước Tru Nhật, Thanh Ngọc lập tức có chút hả hê, người ngồi trước mặt nàng là Công chúa địa vị cao quý thế nào? Trước mặt hoàng tử nước lớn, còn phải ăn khép nép, chịu ủy khuất sao?

      "Công chúa." Lúc này Cảnh Mạch mở miệng chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu: "Ngươi nhớ nữ tỳ này sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Thanh Ngọc: "Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"

      Thanh Ngọc hiểu Ngọc Tiểu Tiểu hỏi tuổi mình làm gì, nhưng vẫn cung kính đáp: "Thưa Công chúa Điện hạ, năm nay nô tỳ mười lăm tuổi."

      Hắc, Ngọc Tiểu Tiểu thầm chép miệng, Nữ đế Tàn bạo tìm đến quốc sư, là tìm tình thương của cha, mà Ngọc Tử Dịch tìm nữ nhân hơn mình mười lăm tuổi, là tìm tình thương của mẹ? Di truyền của tên hôn quân trong cung kia đúng là phải vấn đề bình thường mà.

      "Công chúa?" Cảnh Mạch thấy Ngọc Tiểu Tiểu trả lời mình, liền kêu Ngọc Tiểu Tiểu tiếng.

      "Nàng thích mỹ thiếu nam (*trai trẻ mà đẹp - Nuy)." Ngọc Tiểu Tiểu với Cảnh Mạch: "Niên kỷ (*tuổi - Nuy) của ngươi, nàng nhìn chướng mắt ."

      Cảnh Mạch: "......"

      Mọi người: "......"

      Đây là Công chúa Điện hạ , Cố tam thiếu gia là mỹ thiếu nam, mà Cảnh đại hoàng tử là lão nam nhân (*đàn ông giề ^^ - Nuy)?

      Cảnh Mạch nhịn lại nhẫn, nhưng vẫn thể nhịn được, "ba" tiếng, chưởng đập mạnh vào bàn.

      "Công chúa Điện hạ tha mạng." Thanh Ngọc lập tức quỳ xuống khóc lóc, còn vừa quỳ vừa dập đầu với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu 囧, nàng chưa có là muốn giết người a.

      Cảnh Mạch lạnh lùng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.

      Người Tru Nhật cùng nhau nín thở ngưng thần, chuẩn bị sau khi Cảnh Mạch ra lệnh tiếng, bọn họ liền lập tức xông ra bắt hai vợ chồng Công chúa Linh Lung.

      "Thế nào?" Ngọc Tiểu Tiểu thấy Cảnh Mạch nhìn mình chằm chằm, hỏi tiếng.

      Cảnh Mạch : "Công chúa, năm nay ta bất quá mười chín tuổi."

      "......"

      Mọi người đều 囧 囧, Cảnh đại hoàng tử là nhất thời nghĩ thoáng, mới theo đề tài của Công chúa Linh Lung ?

      Ngọc Tiểu Tiểu quan sát Cảnh Mạch lượt, dù ngươi là thiếu niên tuấn cũng được nha, người mà A Sơ phu nhân thích, vào lúc này vẫn còn bú sữa mẹ đấy.

      "Công chúa." Lúc này Thanh Ngọc đột nhiên hét lớn với Ngọc Tiểu Tiểu, xông vào người nàng: "Nô tỳ biết lúc trước nô tỳ si tâm vọng tưởng, chẳng qua hôm nay nô tỳ là nô tỳ của Đại điện hạ, Công chúa Điện hạ vẫn thể bỏ qua cho nô tỳ sao?"

      Sau khi Cảnh Mạch nghe Thanh Ngọc xong, ánh mắt híp lại, nữ tỳ này trong miệng cầu xin tha thứ, nhưng ra là xíu ra tay dạy dỗ Ngọc Tiểu Tiểu , dù sao đánh chó cũng phải nể mặt chủ á?
      Trâu, thuyt, lunalovegood2 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 44: Ngu trung

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Ngọc Tiểu Tiểu nghe Thanh Ngọc khóc lóc cầu xin, nghiêng đầu hỏi Cố Tinh Lãng: "Tại sao phải bán nàng?" Xem ra kiếp trước, mỹ nhân này tránh được Cố gia cả nhà bị tịch thu tài sản, lâm vào tội chết, bị Cảnh Mạch mua , mà kiếp này, Cố gia lại chủ động bán nô tỳ, mỹ nhân này vẫn bị Cảnh Mạch mua. Trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu thở dài, đúng là số mệnh mà.

      Cố Tinh Lãng biết Vương ma ma chuyện này với Ngọc Tiểu Tiểu, chẳng qua là Ngọc Tiểu Tiểu có chút ấn tượng nào đối với Thanh Ngọc, đây cũng làm cho Cố Tinh Lãng cảm giác có phải vợ mình bị mất chứng bệnh hay quên quá nặng hay , chẳng những nàng chuyện với Thanh Ngọc, còn hất cả chén thuốc vào mặt nàng ta nữa.

      "Nàng ta phạm vào lỗi nên phạm." Cố Tinh Lãng với Ngọc Tiểu Tiểu: "Cho nên mới đem bán nàng ta."

      "Ài." Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu than thở: "Các người bán người ta như bán chó vậy, như thế tốt đâu."

      Lời này Cố tam thiếu gia phải đáp lại thế nào đây?!

      Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu, tiếp tục ăn, kiếp này nàng thể cho Ngọc Tử Dịch có cơ hội giết mình, A Thu phu nhân kia, ừm, Ngọc Tiểu Tiểu vừa ăn vừa quyết định, kiếp này nàng nhìn kỹ, coi như số mạng thể nghịch chuyển, nàng cũng để cho Ngọc Tử Dịch bị mỹ nhân này câu lên giường.

      Thấy Ngọc Tiểu Tiểu chỉ tự lo cho bản thân, Thanh Ngọc khóc nổi nữa, khóc cả nửa ngày, đối phương nhìn cũng nhìn, còn có tâm tình hưởng thức thức ăn, nàng còn khóc cái gì?

      Cảnh Mạch : "Công chúa, ngươi có nguyện ý để Thất điện hạ tới Tru Nhật ta ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu.

      Cảnh Mạch : "Nhưng phụ hoàng ngươi hạ thánh chỉ, Công chúa muốn như thế nào?"

      "Ta là muốn như vậy." Ngọc Tiểu Tiểu buông đũa trong tay xuống, với Cảnh Mạch: "Ngươi đem Ngọc Tử Dịch về, đối với Tru Nhật các ngươi có chỗ tốt nào?"

      "Hửm?" Cảnh Mạch cảm thấy hứng thú, : "Lời này của Công chúa là thế nào?"

      "Mẫu hậu ta chết." Ngọc Tiểu Tiểu : "Triệu phi là Hoàng hậu, bà ta...."

      "Công chúa!" Cố Tinh Lãng hận thể bịt miệng Ngọc Tiểu Tiểu lại, cái này chỉ là nghe tiếng gió thôi, còn chưa phải là , tại sao có thể tùy tiện được chứ?

      Ngọc Tiểu Tiểu sửng sốt khi nghe Cố Tinh Lãng kêu lên, sau đó, nghĩ là có thể mình đến Hoàng hậu chết, Cố Tinh Lãng sợ mình thương tâm, vì vậy nắm lấy tay áo của Cố Tinh Lãng, với chàng: "Ta thương tâm."

      Cố Tinh Lãng vỗ trán, làm sao mà tới chuyện thương tâm rồi?

      "Con tin trắng ra chính là con tin." Ngọc Tiểu Tiểu lại chuyện tiếp với Cảnh Mạch: " tiểu hoàng tử, quyền thế, bắt làm con tin, các ngươi được lợi ích gì?"

      Cảnh Mạch : "Mẫu tộc (*nhà mẹ đẻ - Nuy) của Công chúa và Thất điện hạ là Khương thị, còn có Cố gia, phải là quyền thế của Thất điện hạ sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu vươn vai cái, : "Vậy mà chúng ta cũng thể làm gì Triệu phi và Triệu Thu Minh á."

      Cảnh Mạch trầm mặc, cái này ngược lại là .

      "Bắt người làm con tin, phải bắt những người có quyền có thế." Ngọc Tiểu Tiểu : "Những ngày của Đại hoàng tử ngươi sống ở Tru Nhật cũng quá tốt , bắt cũng phải bắt người có ích, như vậy đem về nước, phụ hoàng ngươi cũng thưởng cho ngươi nha, phải sao?"

      "Cuộc sống của ta quá tốt?" Ánh mắt Cảnh Mạch hoàn toàn đóng băng, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu: "Vì sao Công chúa lại như vậy?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Cái này cũng giống như Ngọc Tử Dịch á, nếu muốn con trai vui, người cha như thế nào lại để xa như vậy?"

      "Công chúa Điện hạ!" Người phụ tá đứng bên cạnh Cảnh Mạch thể chịu nổi nữa, nghẹn họng hét to.

      Cảnh Mạch cũng cười tiếng, khoát tay với người phụ tá đó, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, : "Ngược lại Công chúa là người thẳng thắn, vậy Công chúa cảm thấy ta mang theo vị hoàng tử trở về Tru Nhật, mới coi như có nhục hoàng lệnh?"

      Trong Đế cung có tất cả sáu vị hoàng tử, lớn nhất là Ngọc Tử Thanh mười tuổi, Ngọc Tiểu Tiểu thầm đem sáu vị hoàng tử này nhìn qua lượt, đến thời của Nữ đế Linh Lung, kết quả của sáu vị này là theo thứ tự: chém đầu, treo cổ, rượu độc, bổng sát (*), ngũ mã phanh thây, bào cách (**), có vị hoàng tỷ tâm linh vặn vẹo như vậy, kết quả của sáu vị hoàng tử cũng bi thương nha: " biết, chính ngươi muốn ." Ngọc Tiểu Tiểu với Cảnh Mạch.

      (*)bổng sát: dùng gậy đánh đến chết - Nuy

      (**)bào cách: dùng sắt nung đỏ đốt da người, đây là kiểu tra tấn thời xưa - Nuy

      Cảnh Mạch : "Ta cũng nghĩ ra nên chọn ai."

      "Ồ." Ngọc Tiểu Tiểu : "Vậy có biện pháp."

      Cảnh Mạch lại áp chế trái tim đầy lửa, mới có tâm cơ, tại người này bất quá chỉ có mười chín tuổi, chính là niên kỷ huyết khí phương cương, còn chưa có luyện ra thân bản lĩnh khống chế vui giận: "Xem ra Công chúa có ngại ta mang Thất điện hạ ." Cảnh Mạch nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, .

      "Ngươi đừng có đem cái A Thu gì đó cho Ngọc Tử Dịch là được." Ngọc Tiểu Tiểu : "Ta muốn tìm cho đệ đệ nương tuổi sai biệt lắm."

      Tay Cố Tinh Lãng run cái, lên tiếng, cái đầu lại cúi thấp thấp.

      Cảnh Mạch nhắm chặt hai mắt, tự với mình, thể ở bên trong Đô thành Phụng Thiên, đem đích Trưởng Công chúa Phụng Thiên cước đạp chết, bây giờ Tru Nhật bọn họ còn chưa có ý định xuôi nam, tiêu diệt Phụng Thiên.

      "Chàng ở đây ăn , ta ra ngoài chút." Ngọc Tiểu Tiểu câu với Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng hỏi: "Công chúa muốn làm gì?"

      "Uống nước quá nhiều, ta muốn t..i..ể..u..."

      Cố Tinh Lãng nhanh chóng ra tay, lần này cuối cùng Cố tướng quân cũng che được miệng của vợ mình, có chết chàng cũng thể để vợ mình chữ " tiểu" này ra ngoài!

      Trong phòng khách, mọi người đều có vẻ mặt quái dị, ai có thể dạy cho bọn họ biết, cái tràng diện này phải ứng phó thế nào hả?

      Nghẹn tiểu là tốt đối với thân thể, còn ở thế giới thiếu thốn mọi bề kia, Ngọc Tiểu Tiểu muốn thân thể mình tốt chút, cho nên nàng đứng lên, với Cảnh Mạch: "Đại hoàng tử, ta ...."

      "Công chúa xin cứ tự nhiên." Cảnh Mạch đợi Ngọc Tiểu Tiểu hết lời lên tiếng, cũng muốn từ miệng của Ngọc Tiểu Tiểu ra từ " tiểu" kia.

      "Các ngươi theo bảo vệ Công chúa." Cố Tinh Lãng lệnh cho Tiểu Trang, Tiểu Vệ.

      Ngọc Tiểu Tiểu yên lòng, hỏi: "Vậy còn chàng?"

      Cố Tinh Lãng ngẩng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, : "Ta làm khách ở chỗ Đại hoàng tử, còn có chuyện gì xảy ra chứ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu yên tâm, mang theo Tiểu Trang, Tiểu Vệ rời .

      Chờ ba người Ngọc Tiểu Tiểu xong, Cảnh Mạch với Thanh Ngọc: "Ngươi còn mau hầu hạ."

      Thanh Ngọc hoảng hốt vội vàng đứng lên.

      Cố Tinh Lãng muốn cho Thanh Ngọc và Ngọc Tiểu Tiểu chuyện với nhau, muốn mở miệng ngăn lại, nghe Cảnh Mạch ngồi phía : "Còn lung tung nữa, bổn vương cắt đầu lưỡi ngươi."

      Thanh Ngọc mới vừa đứng dậy, còn chưa bước , nghe Cảnh Mạch , dọa sợ quỳ xuống đáp: "Nô tỳ dám."

      "Cố phò mã còn có gì yên lòng nữa ?" Cảnh Mạch hỏi Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng biết người này yên lòng, nhiều nô tỳ như vậy mà cần, còn muốn Thanh Ngọc hầu hạ Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Ta thẹn với lương tâm." Cố Tinh Lãng : "Đại hoàng tử mời vợ chồng ta tới, phải đơn giản là mời chúng ta thưởng thức bữa rượu ngon món ngon ?"

      Cảnh Mạch : "Cố Lịch muốn ta thay ông ấy nhắn lại, Trấn Quốc Công biết nhà các ngươi bị nhốt vào thiên lao, làm ông ấy gấp đến độ hận thể mang binh giết tới Phụng Thiên."

      Cố Tinh Lãng lạnh nhạt : "Cố gia chúng ta và Cố Lịch sớm ân đoạn nghĩa tuyệt rồi."

      "Cố Tinh Lãng." Cảnh Mạch : "Lần tai ương lao ngục này, ngươi còn muốn cam tâm tình nguyện? Chẳng lẽ bởi vì quân vương ngươi đem nữ nhi gả cho ngươi?"

      "Đại hoàng tử cần coi ta như Cố Lịch, người phản quốc, gặp nhau sa trường, ta nhất định lấy mạng ông ta."

      "Hắc." Cảnh Mạch cười : "Cố phò mã còn muốn cùng đại quân Tru Nhật ta gặp nhau ở sa trường?"

      "Ta là người Phụng Thiên." Cố Tinh Lãng : "Đời này đầu quân cho nước khác."

      Cảnh Mạch lắc đầu cái, nhìn Cố Tinh Lãng, hai chữ: "Ngu trung."
      Trâu, Alice Huynh, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :