1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hãn thê trùng sinh - Mai Quả (Chương 59)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34: Hoàng tử Chu Nhật

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Mấy người buôn lậu cùng nhìn về phía thanh truyền tới, thấy nam tử trẻ tuổi, dáng người cao gầy, mặc cẩm y quý giá, mấy tên buôn lậu chỉ cần nhìn cái, liền cúi đầu dám nhìn nữa. Bọn buôn người đều có mắt nhìn người vô cùng chính xác, người này mặt mũi khôi ngô, trẻ tuổi mà ánh mắt sắc bén, vừa nhìn chính là phú quý, phải là người mà bọn họ có thể chọc vào.

      "Gia chúng ta hỏi các ngươi đó." thị vệ bên cạnh quý công tử này quát hỏi bọn buôn người.

      Bọn buôn người vội vàng và cẩn thận : "Vị lão gia này, nô tỳ này chúng ta chỉ cần mười hai lượng bạc thôi."

      Trong đám người xôn xao, mười lượng bạc có thể mua mười mấy tôi tớ cường tráng, bọn buôn người này đúng là dám dùng công phu sư tử ngoạm.

      thị vệ tới trước người Thanh Ngọc, dùng mũi chân nâng cằm Thanh Ngọc lên, để cho chủ tử mình nhìn mặt Thanh Ngọc.

      Ánh mắt quý công tử lạnh như băng liếc nhìn Thanh Ngọc, gật đầu, sau đó đợi mọi người phản ứng, xoay người rời .

      Thị vệ kéo Thanh Ngọc từ đất lên, ném lượng bạc cho bọn buôn người, : "Người Phụng Thiên đáng chết!"

      Bọn buôn người cầm lượng bạc, dám lên tiếng.

      Những người Phụng Thiên ở đây cũng lên tiếng, nghe khẩu thị vệ này, bọn họ cũng biết đám người kia là người Tru Nhật, Tru Nhật là mẫu quốc của Phụng Thiên, quý nhân của mẫu quốc, chính là giết họ, triều đình cũng có biện pháp làm chủ cho những dân chúng bọn họ á.

      Thanh Ngọc bị thị vệ kéo đến sau lưng quý công tử, thị vệ bẩm báo với quý công tử: "Chủ tử, nô tỳ này mua xong."

      "Ngươi tên gì?" Quý công tử này dừng bước, hỏi Thanh Ngọc.

      Số mạng xoay chuyển quá nhanh, lúc này đầu óc Thanh Ngọc trống rỗng, nghe quý công tử hỏi, miệng hé ra, nhưng thể lên lời.

      Quý công tử cũng thúc giục, vẫn lạnh lùng nhìn Thanh Ngọc.

      Thị vệ ở phía sau đẩy Thanh Ngọc cái.

      Thanh Ngọc lại té xuống đất lần nữa, mặt dán xuống đất, thần trí Thanh Ngọc dần dần khôi phục, thân thể quỳ thẳng, nhút nhát dập đầu với quý công tử, rơi lệ : "Nô tỳ cầu xin gia ban tên."

      Khóe miệng quý công tử giương lên, coi như cười tiếng, cất bước về phía trước, để ý tới người quỳ đất, cũng nhìn tới vẻ mặt điềm đạm đáng của Thanh Ngọc.

      "Ngươi coi là thứ gì hả?" Thị vệ lại kéo Thanh Ngọc lên, : " nô tỳ Phụng Thiên, còn muốn gia ban tên?"

      Nam tử theo bên người quý công tử là quản trung niên, lúc này quay đầu lại, : "Hôm nay là đầu thu, nô tỳ này gọi là A Sơ được rồi."

      ****

      Lúc này, Ngọc Tiểu Tiểu ngồi trong phòng khách Cố phủ, biết làm sao mà đánh mũi cái.

      Vương ma ma lo lắng, hỏi: "Công chúa muốn mời thái y tới ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, nhìn bên ngoài, bên ngoài vẫn còn mưa lất phất, khí cuối thu thoáng mát (@ kia là đầu thu, chỗ này là cuối thu, biết là đầu hay cuối, thôi giữ nguyên nguyên tác vậy - Nuy), vì sao nàng lại cảm thấy có chuyện tốt sắp đến á?

      "Công chúa." Tiểu Vệ từ bên ngoài chạy vào, bẩm báo với Ngọc Tiểu Tiểu: "Phò mã gia tỉnh."

      " về xem chút." Ngọc Tiểu Tiểu lập tức đứng dậy, trong nháy mắt quăng cái dự cảm tốt kia ra sau đầu.

      Chờ tới khi Ngọc Tiểu Tiểu chạy từ phòng khách tới trạch viện, thấy Tiểu Trang được Ngọc Tiểu Tiểu phái ra ngoài mua đồ ăn vặt, chạy về.

      Thấy hai tay Tiểu Trang trống , khóe miệng Ngọc Tiểu Tiểu cụp xuống, : "Bên ngoài chưa bán sao?"

      Tiểu Trang vội vã thi lễ với Ngọc Tiểu Tiểu, giọng : "Công chúa, thuộc hạ mới vừa nghe được tin, Đại hoàng tử Cảnh Mạch của Tru Nhật đến kinh thành ngày hôm qua."

      Vương ma ma theo bản năng, hỏi: "Bọn họ lại muốn lấy cái gì của Phụng Thiên ta?"

      Ngọc Tiểu Tiểu chép miệng, đại lục này có tất cả sáu quốc gia, nước Tru Nhật là quốc gia có thực lực cường đại nhất, kế đó là các nước Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, đối với Tru Nhật, Phụng Thiên chính là "nhân vật" ai cũng có thể đạp cước, sở dĩ còn chưa mất nước, thứ nhất là bởi vì năm nước kia đánh nhau, có rảnh xuất toàn lực dọn dẹp Phụng Thiên, thứ hai là Phụng Thiên có lương tướng, mỗi lần đều có thể cứu nước trong nguy nan.

      Tiểu Trang nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, : "Công chúa, thuộc hạ nghe lần này Đại hoàng tử tới, là muốn mang vị hoàng tử đến Tru Nhật."

      "Thánh thượng muốn chọn vị hoàng tử làm con tin?" Vương ma ma giọng hỏi Tiểu Trang.

      Tiểu Trang gật đầu.

      Vương ma ma lập tức nhìn về phía Ngọc Tiểu Tiểu, hơi lo sợ : "Công chúa, cám ơn trời đất mà, may mà ngài đưa Thất điện hạ ra khỏi cung á."

      Ngọc Tiểu Tiểu nghiêm mặt về trạch viện, Cảnh Mạch, người này nàng rất quen thuộc đó, Nữ đế Tàn bạo có thể lên Hoàng vị, vị Đại hoàng tử Tru Nhật này ra sức ít nha, trắng ra, vị này chính là trong những người tình của Nữ đế Tàn bạo.

      " là vị hoàng tử nào làm con tin nhỉ?" Vương ma ma sau lưng Ngọc Tiểu Tiểu, giọng , thảo luận cùng Tiểu Trang và Tiểu Vệ.

      Hai ám vệ lắc đầu, chuyện như vậy, làm sao bọn họ biết?

      "Ngọc Tử Thanh." Ngọc Tiểu Tiểu .

      Vương ma ma thấp giọng, kinh ngạc : "Cái này thể nào!" Con người Hoa phi như vậy, làm sao có thể để con ruột của mình Tru Nhật làm con tin?

      Nghĩ về đời của Nữ đế Tàn bạo, sau khi Triệu phi đem hai chị em Nữ đế Tàn bạo đuổi ra khỏi cung, rồi tập trung tất cả mã lực đối phó với Hoa phi, trong tay mẫu tộc (*nhà mẹ đẻ - Nuy) của Hoa phi cũng có cầm binh quyền, Ngọc Tử Hoàn lại là con trai lớn, đối với Triệu phi sinh ra Lục hoàng tử Ngọc Tử Minh mà , cũng là cái uy hiếp. Triệu phi đẩy Hoa phi xuống hố, đem con Hoa phi Tru Nhật làm con tin, Ngọc Tiểu Tiểu cũng phải chính mắt nhìn thấy, bất quá kết quả cuối cùng chính là như vậy.

      "Công chúa, sao ngài biết?" Tiểu Vệ hỏi Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn ba vị này, : "Muốn ta xen vào chuyện này sao?"

      Vương ma ma cùng Tiểu Vệ, Tiểu Trang lắc đầu, chuyện này thể động thủ là giải quyết được nha.

      " ra bọn họ cũng là huynh đệ của ta." Ngọc Tiểu Tiểu , cái tên Ngọc Tử Thanh bị Triệu phi đẩy vào hố đến Tru Nhật, cuối cùng cũng trở về, sau khi Cảnh Mạch lên ngôi, vị hoàng tử này liền bị Cảnh Mạch chém đầu, mà cái đầu này được đưa trở về Phụng Thiên, được coi như là lễ vật tặng cho Ngọc Linh Lung, Ngọc Tiểu Tiểu nghĩ, là thảm mà!

      Đây là Trưởng công chúa muốn lập địa thành phật sao? Ây ây!

      Vương ma ma và Tiểu Trang, Tiểu Vệ cũng muốn rống lên với Ngọc Tiểu Tiểu, nhi tử Hoa phi, sao có thể là huynh đệ với ngài?! Nhưng ba vị lại dám rống, Công chúa Điện hạ ngốc, nhưng tay rất đen á.

      " , vậy các ngươi đồng ý?" Ngọc Tiểu Tiểu đợi cả nửa ngày, ba người trước mặt lời nào, hỏi lại.

      Vương ma ma: "...."

      Tiểu Trang, Tiểu Vệ: "..."

      Cái gì mà bọn họ đồng ý? phải để cho đám nữ nhân trong cung chó cắn chó rất tốt sao?

      "Ngài xuất giá." Vương ma ma với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu đứng chờ Vương ma ma hết câu.

      "Chuyện của Hoàng gia, Công chúa nên hỏi vẫn tốt hơn." Vương ma ma bồi Ngọc Tiểu Tiểu về trạch viện, bà khổ tâm khuyên nhủ: "Chỉ cần Công chúa ngài quan tâm đến phò mã gia là tốt rồi, "tại gia từ phụ, xuất giá tòng phu" (*), cùng phò mã gia sống qua ngày, Công chúa ngài tự nhiên nước lên thuyền cũng lên á."

      (*)tại gia từ phu, xuất giá tòng phu: ở nhà theo cha, gả ra theo chồng - Nuy

      Lời của Vương ma ma, Ngọc Tiểu Tiểu nghe hiểu, từ phụ, tòng phu? Đây là đạo lý gì? Chẳng lẽ sau này Cố Tinh Lãng còn có thể làm hoàng đế? Cái này khó hiểu quá ?

      "Công chúa Điện hạ, lần này ngài phải nghe nô tỳ." Vương ma ma với Ngọc Tiểu Tiểu: "Chỉ cần Thất điện hạ bình yên vô , cái gì cũng cần ngài quan tâm."






      Chương 35: Chúng ta phải vợ chồng sao?
      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Vương ma ma, có gật đầu, cũng có lắc đầu, tình nhân đó của Nữ đế Tàn bạo rất khó đối phó, thuộc về dạng người giết cha giết em, dù phải là tang thi, nhưng tình nhân này lục thân bất nhận! Cảm nhận của Ngọc Tiểu Tiểu trong chuyện này là, nếu Cảnh Mạch cũng giống như Triệu phi, sét đánh chết, nàng phải làm sao đây?

      Vương ma ma thấy ngọc Tiểu Tiểu vào phòng, nghiêng đầu với Tiểu Trang: "Ngươi hỏi thăm chút nữa ."

      Tiểu Trang : "Còn phải hỏi thăm cái gì?"

      Vương ma ma tặng Tiểu Trang ánh mắt phi đao vào mặt, : "Chuyện này, ai làm con tin cũng mặc kệ, dù sao phải Thất điện hạ là được."

      Tiểu Trang rơi lệ chạy .

      ****

      Ngọc Tiểu Tiểu đẩy cửa vào phòng, thẳng tới trước giường.

      Lúc này Cố Tinh Lãng nằm giường, vẻ mặt đau đớn, sau khi thấy Ngọc Tiểu Tiểu, mới miễn cưỡng cười cái với tiểu thê tử mình.

      Ngọc Tiểu Tiểu đưa tay lau mồ hôi đầu Cố Tinh Lãng, : "Đau?"

      Cố Tinh Lãng hắng giọng, rất : "Rất tốt."

      "Chỗ này có thuốc giảm đau tốt." Ngọc Tiểu Tiểu ngồi xuống mép giường, vén chăn lên nhìn hai chân của Cố Tinh Lãng: "Cái này chàng cũng đành chịu đựng thôi."

      Hai mắt cá chân đau, giống như có người dùng đao từng nhát cứa vào, Cố Tinh Lãng đau đến đổ mồ hôi khắp người, nhưng vẫn muốn lộ vẻ yếu đuối của mình trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu, giọng : "Ta chịu được."

      "Chỗ gân đứt." Ngọc Tiểu Tiểu lại đưa tay lau mồ hôi trán Cố Tinh Lãng, : "Nếu có gì bất ngờ, sáu tháng sau chàng nhất định có thể đứng lên."

      Có mồ hôi chảy vào mắt Cố Tinh Lãng, làm cho trước mắt Cố tam thiếu gia trở nên mơ hồ, chàng muốn giơ tay lên xoa mắt, chẳng qua lúc này chàng chẳng còn sức nâng tay.

      Ngọc Tiểu Tiểu đứng lên, cầm khăn lông ngâm trong nước ấm đặt bên cạnh, giúp Cố Tinh Lãng lau mặt.

      Sau khi có thể nhìn lại, Cố Tinh Lãng thấy tiểu thê tử của mình chau mày, lấy tay vuốt trán chàng: "Thế nào rồi?" Lời cảm kích, sau khi ra khỏi miệng, lại biến thành câu hỏi.

      Ngọc Tinh Lãng than thở, : "Còn nóng nha."

      Cố Tinh Lãng lại để ý, hỏi: "Ta lại bị bệnh?"

      Tay Ngọc Tiểu Tiểu rời khỏi cái trán nóng của Cố Tinh Lãng, : "Lúc này nóng là chuyện bình thường, thân thể của chàng cũng phải gắng gượng chút."

      Cố Tinh Lãng há miệng mấy cái, cuối cùng thể thừa nhận, chàng biết nên gì với Ngọc Tiểu Tiểu mới đúng đây.

      "Yên tâm." Ngọc Tiểu Tiểu : "Tuy nơi này có thuốc đặc biệt giúp hạ sốt, nhưng ta có thể dùng biện pháp vật lý giúp chàng hạ sốt, rất nhanh tốt thôi."

      Lời này Cố Tinh Lãng nghe hiểu .

      Lúc này Vương ma ma mang Tiểu Vệ vào, liếc nhìn Cố Tinh Lãng nằm giường, lập tức khẩn trương : "Sao mặt phò mã gia lại đỏ như vậy? Sốt sao?"

      " tượng bình thường." Ngọc Tiểu Tiểu lập lại lời lúc nãy với Vương ma ma, rồi với Tiểu Vệ: "Cậu lấy mấy cái bình Bạch Cửu tới đây ."

      Tiểu Vệ nghe lệnh làm việc, chạy ra ngoài.

      Vương ma ma hỏi: " sốt rồi, sao mời đại phu?"

      " cần." Cố Tinh Lãng : "Chuyện này cần để người trong nhà biết."

      Chuyện tối hôm qua, Cố Tinh Lãng nghe hai gã người hầu rồi, nếu phải vào lúc này Ngọc Tiểu Tiểu xem như có chuyện gì, lại có nhắc tới chuyện tối hôm qua, Cố Tinh Lãng cũng biết mình nên làm thế nào để đối mặt với Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Chuyện ." Ngọc Tiểu Tiểu cũng với Vương ma ma: "Bớt sốt là sao rồi."

      Ở chỗ này, nhảy mũi cũng có thể lấy mạng người, nóng sốt chính là bệnh nặng, Vương ma ma cảm thấy hoảng hốt, cả người đứng ngồi yên.

      Tiểu Vệ cũng tìm Cố gia lấy rượu, trong đống đồ cưới của Ngọc Tiểu Tiểu có ít rượu ngon, Tiểu Vệ liền ôm mấy bình rồi chạy vào tân phòng.

      Ngọc Tiểu Tiểu mở nắp, uống hớp Bạch Cửu, : "Số độ tạm được."

      Vương ma ma sụp đổ, : "Công chúa, ngài thể câu để nô tỳ nghe hiểu sao? Số độ tạm được cái gì? À, mà ngài uống rượu được hả?"

      Số độ là phép tính thông thường trong rượu, bà muốn Ngọc Tiểu Tiểu ta giải thích thế nào hả? Vén chăn mềm của Cố Tinh Lãng lên, Ngọc Tiểu Tiểu hai lời bắt đầu động thủ cởi quần áo Cố Tinh Lãng, nàng có thể uống rượu như uống nước, mà hình như câu này thể cho Vương ma ma biết á.

      "Ai nha, mẹ ơi!" Thân thể Vương ma ma chuyển cái, lập tức nhanh chóng xoay người ra ngoài.

      Cố Tinh Lãng nằm bất động, ngu rồi.

      Tiểu Vệ trợn to hai mắt, hỏi: "Công chúa, ngài muốn làm gì?"

      "Lau rượu hạ sốt." Ngọc Tiểu Tiểu vừa , vừa cởi quần áo Cố Tinh Lãng xuống.

      Vương ma ma quay đầu lại thấy lồng ngực của Cố Tinh Lãng, dọa cho sợ dám quay đầu lại nữa, kêu lên với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chuyện này nên để cho Tiểu Vệ làm á!" Hai vị này còn chưa viên phòng đó, tại sao Công chúa mình lại có thể tự nhiên cởi quần áo phò mã gia?.

      Mặt Tiểu Vệ cứng ngắc, : "Công chúa, ngài muốn thuộc hạ làm giúp ?"

      Hạ khố của Cố Tinh Lãng, vẫn là sau khu chàng tỉnh lại, hai gã sai vặt cẩn thận thay chàng mặc vào, tay Ngọc Tiểu Tiểu chạm vào lưng quần, lúc này Cố Tinh Lãng mới phục hồn tinh thần, vội vàng nắm chặt tay Ngọc Tiểu Tiểu, : "Đừng!!!"

      Ngọc Tiểu Tiểu nhức đầu, tại sao vị này lại vậy chứ?

      "Để cho...Để cho người hầu làm ." Mặt Cố Tinh Lãng càng đỏ hơn.

      Tiểu Vệ bước lên mấy bước, đứng sát mép giường, nhìn phò mã gia chút, ho khan tiếng, hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, ngài muốn làm gì?"

      "Lấy rượu lau người huynh ấy." Ngọc Tiểu Tiểu .

      Tiểu Vệ vội vàng động thủ.

      Vết thương người Cố Tinh Lãng sai biệt lắm đều tốt, nhưng vết sẹo lại có ít, mảnh trước ngực, bị que hàn in dấu, kết thành mảnh đen. Ngọc Tiểu Tiểu hiểu, chỗ này khi bị in qua, làn da chỗ đó của Cố Tinh Lãng thể nào khôi phục lại như ban đầu.

      "Ta sao."Bị Ngọc Tiểu Tiểu thấy được, mặt Cố Tinh Lãng càng đỏ hơn, cháy tới mang tai, đầu muốn hôn mê rồi.

      tay Ngọc Tiểu Tiểu hạ xuống, vẫn là đem quần Cố Tinh Lãng kéo xuống .

      Khóe mắt Tiểu Vệ rút cái, lựa chọn im lặng mà làm việc của mình.

      Chân Cố Tinh Lãng nhúc nhích được, muốn mặc quần lại là thể nào, chỉ có thể lui bước, với Vương ma ma: "Ma ma ra ngoài trước ."

      Lúc này Vương ma ma căn bản dám quay đầu lại, đáp tiếng rồi chạy ra khỏi phòng.

      Vì để cho Cố Tinh Lãng cần khẩn trương quá, Ngọc Tiểu Tiểu khen Cố tam thiếu câu: "Vóc người tệ."

      Chết tiệt! Mặt Cố Tinh Lãng nóng có thể lấy ra nấu nước rồi.

      Ngọc Tiểu Tiểu cầm khăn thấm rượu, giúp Cố Tinh Lãng lau hai chân, đối với thiếu niên ngượng ngùng, nàng cũng có biện pháp khác.

      Bạch Cửu lau người, cồn rượu bay trong khí, mang theo thân nhiệt lượng, điều này là cho Cố Tinh Lãng rất nhanh cảm thấy thư thái ít.

      "Rượu đủ, lấy thêm ." Ngọc Tiểu Tiểu ném bình rượu xuống đất, với Tiểu Vệ.

      Tiểu Vệ đáp tiếng, lui xuống.

      Trong phòng chỉ còn lại hai vợ chồng , Cố Tinh Lãng nhắm mắt nằm ở đó, đôi môi vểnh lên.

      "Chúng ta phải là vợ chồng sao?" Ngọc Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn Cố Tinh Lãng, hỏi.
      Trâu, Winter, ZjnZjn4 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36: Người Phụng Thiên có nam nhi sao?

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      "Chúng ta đương nhiên là vợ chồng rồi." Cố Tinh Lãng mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu của Ngọc Tiểu Tiểu, vội vàng : "Bái thiên địa xong chúng ta là vợ chồng."

      "Nhưng chàng lại xem ta là ngoại nhân." Ngọc Tiểu Tiểu chỉ trích Cố Tinh Lãng, : "Cùng là vợ chồng, chàng còn sợ lộ trước mặt ta sao?" Ở trong mạt thế, chưa kết hôn có thể lăn giường, mà bây giờ bọn họ là vợ chồng, còn cái gì thể làm?

      Cố Tinh Lãng nghẹn họng nhìn trân trối, chẳng lẽ Hoàng gia nuôi Công chúa khác với các gia tộc nuôi nữ nhi hả? Thành vợ chồng trượng phu có thể lõa thể trước mặt thê tử sao?

      "Chàng chứng minh cho ta xem ." Ngọc Tiểu Tiểu .

      Cố Tinh Lãng hỏi: "Chứng minh cái gì?"

      "Chứng minh chúng ta là vợ chồng á." Ngọc Tiểu Tiểu mặt đỏ, tim đập, .

      Tiểu Vệ cầm bình rượu trong tay, đứng ở cửa dám vào, loại đối thoại kiểu này, cậu có thể xem như nghe thấy hay ?

      Còn Vương ma ma muốn đập bể đầu mình rồi, dù sao tới bước này, Cố Tinh Lãng cũng thể đuổi Công chúa nhà mình.

      Cố Tinh Lãng ngớ người nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, cái này muốn chàng chứng minh thế nào hả? Bây giờ viên phòng?

      "Ta biết rồi." Ngọc Tiểu Tiểu thầm, bây giờ ngay cả lăn giường cũng được, nàng còn suy nghĩ thế nào mới mang theo đám người Vương ma ma kia rời kinh đây.

      "Nàng biết cái gì?" Cố Tinh Lãng rất rầu rỉ, chàng làm sao có thể với tiểu tức phụ nhà mình bây giờ chưa được đây?

      " thích ta sao cả." Ngọc Tiểu Tiểu vỗ vai Cố Tinh Lãng, : "Chúng ta hảo tụ hảo tán (*)"

      (*)hảo tụ hảo tán: ý là tụ lại cũng tốt, mà phân ra cũng tốt, giống như kết hôn, ly hôn vậy - Nuy

      Vốn cả người vô lực, chỗ mắt cá chân đau như đao cắt, Cố Tinh Lãng lập tức ngồi dậy, hướng tới chỗ Ngọc Tiểu Tiểu, la lên: "Ý của nàng là gì?"

      Ngọc Tiểu Tiểu nhớ lại lời mình , nàng còn chưa biểu đạt sao?

      " Công chúa, chúng ta là vợ chồng." Tinh Lãng giơ tay lên nắm lấy tay Ngọc Tiểu Tiểu, nghiêm túc : "Ta...Ta thế nào lại thích Công chúa? Công chúa, ta và nàng kết nghĩa vợ chồng, vậy cùng sinh cùng cầu, chết chung huyệt (*mộ - Nuy). Nếu là vị hôn phu của Công chúa, Cố Thanh Huy ta cả đời này quyết phụ Công chúa."

      Emma!!!

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Cố Tinh Lãng, mắt nháy lên cái, đây là tỏ tình sao? Lời này nghe qua, so với trong mạt thế điều khiển binh lính chạy bước, phóng pháo, lời tỏ tình này nghe có văn hóa nhiều hơn nha!

      Cố Tinh Lãng nhìn thấy Ngọc Tiểu Tiểu vẫn giữ nghiêm mặt gỗ, cúi đầu hôn cái mu bàn tay của Ngọc Tiểu Tiểu.

      Đôi môi của Cố Tinh Lãng thoạt nhìn rất mỏng, nhưng lại mềm mại ấm áp, cũng bởi vì nóng mà hơi thở phả vào hơi cao, chạm vào mu bàn tay của Ngọc Tiểu Tiểu, làm cho Ngọc Tiểu Tiểu cảm giác được giống như có thứ gì đó đốt tay nàng, lông mày khiêu lên, Ngọc Tiểu Tiểu : "Cho nên chàng thích ta?"

      Cố Tinh Lãng gật đầu, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, trịnh trọng : "Công chúa, trong tim ta chỉ có nàng."

      Trong tim chỉ có nàng có phải ý là thích , Ngọc Tiểu Tiểu cười nhìn Cố Tinh Lãng, đầu cúi xuống, hôn lên môi Cố Tinh Lãng, "chụt" cái, môi nam nhân này vẫn còn dính chút nước thuốc, mang theo vị cay đắng nhàn nhạt.

      Cố Tinh Lãng biết lúc hai vợ chồng ở chung có như vậy , dù sao chàng thấy đại ca và nhị ca của mình khi ở cùng chỗ với tẩu tẩu (*chị dâu - Nuy), bộ cũng phân trước sau, bất quá, Cố Tinh Lãng liếm liếm chỗ Ngọc Tiểu Tiểu hôn qua, ở đây còn dính lại chút vị ngọt, thường ngày Cố tam thiếu gia thích ăn ngọt, nhưng bây giờ lại phát , mình dường như thích cái vị ngọt này nha.

      Thấy Cố Tinh Lãng dùng đầu lưỡi liếm đôi môi ươn ướt, Ngọc Tiểu Tiểu nghiêng đầu tránh ánh mắt của Cố Tinh Lãng, nhìn cửa phòng : "Làm sao Tiểu Vệ còn chưa tới?" Bây giờ bọn họ còn chưa thể lăn giường, dù có ý định cũng làm được nha.

      Lúc này Cố Tinh Lãng mới cảm thấy mệt mỏi, từ từ nằm xuống, nhưng vẫn nắm lấy tay Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, sau này mấy lời như phân hợp gì đó, nên á."

      Ngọc Tiểu Tiểu lên tiếng, người lấy chồng có thể ở cả đời sao? Cái vấn đề này quá cao siêu, hoàn toàn phải vấn đề Ngọc Tiểu Tiểu có thế suy nghĩ.

      "Vào ." Vương ma ma ở hành lang thúc giục Tiểu Vệ: " nghe Công chúa nhắc tới cậu sao?"

      "Công chúa Điện hạ, nô tài mang rượu tới." Tiểu Vệ đứng trước cửa, vì để cho hai vị kia tin tưởng cậu mới vừa tới, bèn giấu đầu hở đuôi bẩm báo với Ngọc Tiểu Tiểu.

      " vào ." Thấy Ngọc Tiểu Tiểu có ý lên tiếng, Cố Tinh Lãng nhìn cửa, .

      Tiểu Vệ cầm bình rượu vào, giúp Ngọc Tiểu Tiểu ngâm khăn lông trước, rồi đem cao thấp toàn thân của Cố Tinh Lãng lau qua lần.

      Lúc này, hô hấp của Cố Tĩnh Lãng toàn là mùi rượu mạnh, điều này làm cho chàng cả giác buồn ngủ lần nữa.

      "Hình như phò mã gia muốn ngủ." Tiểu Vệ với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Nghe Tiểu Vệ thế, Cố Tinh Lãng lại mở mắt ra nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Ngủ ." Ngọc Tiểu Tiểu ném khăn lông tay ra, uy Cố Tinh Lãng uống nửa chén nước, : "Chờ chàng tỉnh lại, nóng giảm thôi."

      Cố Tinh Lãng khẽ ừ tiếng, bình sinh đây là lần đầu tiên, trước mặt hai người, từ từ vào giấc ngủ.

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Chính viện.

      Lão phu nhân nghe người hầu hồi báo Cố Tinh Lãng phát sốt, đứng dậy định tới tân phòng của Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu.

      Cố lão Nguyên soái nằm tháp, dáng vẻ có chút nóng nảy, nhưng ngoài miệng lại với lão phu nhân: "Có Công chúa bồi Tinh Lãng, bà cần qua đó."

      " nhìn cái, sao ta có thể yên tâm?" Lão phu nhân .

      Cố lão Nguyên soái hỏi lại: "Vậy bà còn có thể chăm sóc Tinh Lãng mấy năm nữa? Công chúa là thê tử của Lãng nhi, đó mới là người sống với cả đời, bà có tâm là tốt rồi."

      Lão phu nhân bị lão gia tử giáo huấn, lại nóng nảy ngồi xuống ghế.

      ****

      ngày Ngọc Tiểu Tiểu dùng rượu lau người cho Cố Tinh Lãng khoảng bảy, tám lần, sau nửa đêm, Cố Tinh Lãng bớt sốt.

      Vương ma ma đứng trong sân, chấp tay với trời, thầm Bồ Tát phù hộ.

      Khoảng canh hai, canh ba Ngọc Tiểu Tiểu mò xuống phòng bếp Cố phủ, để cho sư trù (*sư phụ phòng bếp - Nuy) làm cho nàng bữa ăn khuya, sau khi ăn xong, thuận tay cầm luôn nửa sọt trái cây bị mốc.

      Sư trù rất ngạc nhiên, chạy theo với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, mấy cái quả này thể ăn."

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Ta muốn lấy nó làm thuốc." Trái cây bị mốc chính là tạo ra penicilin, loại thuốc này ở mạt thế, ngay cả đứa cũng biết.

      Sư trù nhìn Ngọc Tiểu Tiểu ôm nửa sọt trái cây rời xa, miệng há hơi lớn, làm cho gió mùa thu vào lưỡi, mấy ngày sau đó, chuyện đều được.

      Chờ Ngọc Tiểu Tiểu cất kỹ sọt trái cây xong, Vương ma ma mang theo Tiểu Trang tìm tới, : "Thánh thượng đáp ứng với Đại hoàng tử Tru Nhật, đưa vị điện hạ đến nước Tru Nhật làm con tin."

      Ngọc Tiểu Tiểu ồ tiếng, đây là chuyện nhất định phát sinh, nàng cũng có gì quá kinh ngạc.

      Tiểu Trang : "Công chúa, lúc nô tài trở lại, thấy Triệu tướng."

      Ngọc Tiểu Tiểu buồn bực, xem ra sinh mệnh lực của Triệu tướng cũng ương ngạnh á.

      Tiểu Trang tiếp: "Công chúa, Triệu tướng đến dịch quán của Đại hoàng tử Tru Nhật."

      " phải Triệu tướng gia muốn bán nước chứ?" Vương ma ma đặt câu hỏi đầy ác ý.

      Ngọc Tiểu Tiểu ngáp cái, Triệu Thu Minh muốn làm người nước Tru Nhật, đáng tiếc người Tru Nhật để ông ta vào mắt .

      "Ông ta muốn chịu khổ ." Ngọc Tiểu Tiểu với Vương ma ma và Tiểu Trang: " cần để ý tới ông ta, cứ để ông ta tự dày vò chính mình đến chết ."

      ****

      Lúc này Triệu Thu Minh cùng hai người hầu cận vào gian phòng lớn trong dịch quán, hành lễ với Cảnh Mạch.

      "Miễn ." Cảnh Mạch tùy ý vung tay, nếu như có người trong chợ nô lệ nhìn thấy, nhất định có thể nhận ra, đây chính là quý công tử mua Thanh Ngọc buổi sáng.

      Triệu Thu Minh vội vàng tạ ơn Cảnh Mạch.

      "Ta nghe ngươi là bị Trưởng Công chúa Linh Lung gây thương tích?" Cảnh Mạch liếc cái đầu quấn đầy vải trắng của Triệu Thu Minh, hỏi.

      Triệu Thu Minh : "Đúng vậy, chẳng qua đây chỉ là chút hiểu lầm thôi."

      "Có ý tứ, Trưởng công chúa Linh Lung cũng tập võ." Cảnh Mạch lạnh nhạt : "Người Phụng Thiên các ngươi có nam nhi sao?"
      Last edited by a moderator: 7/3/16
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương:37: Sáu phi liên minh

      Editor: Quynhgiao240

      Beta: Nuy Ham

      Triệu Thu Minh thấy trong lời của Cảnh Mạch mang hàm ý nhục mạ ông, chẳng những tức giận, ngược lại ông còn cười, : "Tru Nhật là thượng quốc, nam nhi Phụng Thiên ta nguyện trung thành, dám có dị tâm."

      Tay Cảnh Mạch cầm vòng tay ngọc trai xoay xoay hồi lâu, rồi ném qua bên, trực tiếp hỏi: "Đêm hôm khuya khoắt, ngươi tới tìm ta là có chuyện gì đây?"

      Triệu Thu Minh liếc nhìn vẻ mặt của Cảnh Mạch, : "Đêm khuya tại hạ tới bái kiến điện hạ, cũng vì cỏn cách nào , tại hạ. . . . . ."

      " thẳng ra ." Cảnh Mạch ngắt lời Triệu Thu Minh , : "Triệu tướng phải là tới tìm ta chuyện ?"

      Lúc này Triệu Thu Minh mới : "Là về chuyện con tin."

      Trong lòng Cảnh Mạch biết mọi việc, bèn cười nhạt, : "Thất hoàng tử do Khương thị hoàng hậu sinh ra, phải được Trưởng công chúa Linh Lung mang về Cố phủ nuôi sao? Làm sao? rời khỏi hoàng cung, vị đích hoàng tử này vẫn là mối lo ngại của hai cha con ngươi sao?"

      Cảnh Mạch vừa tới Phụng Thiên chưa được hai ngày, mọi chuyện xảy ra ở Phụng Thiên, người này đều biết , hiển nhiên là do công lao của gián điệp nước Tru Nhật sắp đặt vào Phụng Thiên. Triệu Thu Minh cười mỉa, đề cập tới việc gián điệp.

      Cảnh Mạch : "Các ngươi muốn đẩy Ngọc Tử Thanh ?"

      Triệu Thu Minh giải thích: " chiếm vị trí gần với đích trưởng tử, cùng đích hoàng tử, so với đại điện hạ cũng khó đối phó."

      "Binh quyền trong tay của Hoa Châu nhiều hơn binh quyền trong tay của Khương gia.” Cảnh Mạch lạnh nhạt : "Các ngươi suy nghĩ thông suốt rồi chứ?"

      "Trưởng công chúa gả cho Cố tam thiếu gia." Triệu Thu Minh giọng với Cảnh Mạch: "Tuy rằng Cố gia mất binh quyền, nhưng phần đông ở trong quân là phe cánh của Cố gia, Cố gia cộng thêm Khương gia, so sánh binh lực trong tay hai gia tộc, binh lực trong tay của Hoa Châu vẫn chưa đáng sợ bằng.”

      Triệu Thu Minh bị thương , khí lực đủ để chuyện, hơn nữa lúc chuyện vị này cố ý hạ thấp thanh, cho nên lời Triệu tướng gia vừa ra, lọt vào tai Cảnh Mạch , mơ mơ hồ hồ, nghe .

      Triệu Thu Minh chỉ vào hai cái rương gỗ màu đen đặt dưới chân mình, nhìn Cảnh Mạch cười : "Đây là chút tâm ý của tại hạ, mong đại điện hạ chê."

      Đây phải lần đầu Cảnh Mạch nhận lễ vật từ Triệu Thu Minh, biết Triệu Thu Minh tặng lễ vật, khinh thường thôi, nhịn được : "Ngọc Tử Dịch còn quấn tã, ngươi cảm thấy Thánh Thượng của ngươi nguyện ý giao ra đích trưởng tử của mình?"

      Triệu Thu Minh vội giải thích: "Thánh Thượng có ý lập Triệu phi con ta làm hoàng hậu, cho nên sau này Lục điện hạ chính là đích hoàng tử."

      Cảnh Mạch : "Cố gia và Khương gia để chuyện này xảy ra sao?"

      "Đại điện hạ, đây là cầu thượng quốc đưa ra, sao thần tử Phụng Thiên của ta dám dị nghị?" Triệu Thu Minh giọng cười .

      "Chỉ mong con ngươi được như ý muốn" Cảnh Mạch , khua tay về phía Triệu Thu Minh.

      Triệu Thu Minh có ánh mắt rất nhạy bén, biết Cảnh đại hoàng tử đây là muốn nhiều với mình nữa, những lời vô ích, vội cáo từ rời .

      Hai người thị vệ đợi Triệu Thu Minh rời khỏi, sau đó, mở ra hai cái rương gỗ đen.

      Trong rương, ngân lượng và ngân phiếu cộng lại hơn mấy vạn, châu báu vô số, như đèn soi sáng khắp phòng, ánh sáng của trân bảo, cơ hồ làm cho hai người thị vệ kia chói mắt.

      Cảnh Mạch liếc mắt qua hai rương lễ vật, thờ ơ, lệnh cho hai người thị vệ : "Mang ."

      Hai thị vệ lại gọi thêm hai người nữa, hai người khiêng rương, đem hai rương lễ vật khiêng ra ngoài.

      bao lâu, Thanh Ngọc, cũng chính là A Sơ bưng chén đồ ăn hầm cách thủy, cúi đầu khom người vào phòng, quỳ xuống trước mặt Cảnh Mạch, hai tay đem chén hầm cách thủy giơ lên, giọng : "Xin đại điện hạ dùng chút."

      Cảnh Mạch bưng chén đồ ăn lên, nắp chỉ mới xê dịch chút lộ ra kẻ hở, hương thơm hấp dẫn bay khắp phòng.

      Thanh Ngọc ngửi thấy mùi này, nhịn được nuốt nước miếng, cũng dám ngẩng đầu.

      "Vì sao Cố gia lại đem bán ngươi?" Cảnh Mạch nhấp miếng thịt canh, hỏi Thanh Ngọc.

      Thanh Ngọc dám giấu Cảnh đại hoàng tử điều gì, đem tất cả chuyện của mình ra, đương nhiên tình do miệng đại nha hoàn này ra, là Ngọc Linh Lung cho nàng làm thị thiếp của Cố Tinh Lãng, để cho Cố gia tha cho nàng .

      "Công Chúa Linh Lung là đố phụ?" Cảnh Mạch buồn cười .

      Thanh Ngọc : "Nô tỳ là hạ nhân, dám chủ nhân phải."

      Gián điệp nước Tru Nhật ở hoàng cung Phụng Thiên miêu tả công chúa Linh Lung, theo như Cảnh Mạch được biết , là nữ hài ôn nhu đơn giản, sau khi mẫu thân chết hoàn toàn biến thành người khác? Cảnh Mạch nắm lấy cằm của Thanh Ngọc, thân thể mỹ nhân mặc áo mỏng, cái yếm lộ ra, muốn lộ cũng phải lộ. Ngón tay Cảnh mạch ấn môi đỏ tươi của Thanh Ngọc, tay dời xuống, nắm lấy bộ ngực vểnh cao của nàng ta.


      Tim Thanh Ngọc đập kịch liệt hơn bình thường, nếu mệnh của nàng là làm ấm giường cho nam nhân, nàng nguyện hầu hạ đại hoàng tử nước Tru Nhật, Cố Tinh Lãng chẳng qua chỉ là thần tử, sao có thể so sánh với Cảnh đại hoàng tử chứ?

      Cảnh Mạch vuốt vuốt da thịt mềm mai, hai mắt lại nhìn ra bầu trời đêm ngoài cửa sổ, yên lòng, lại khiến cho Thanh Ngọc thở gấp liên hồi.

      Lúc này trong hoàng cung, Hiền tông ôm mỹ nhân của ông ngủ say, Hoa phi cùng năm vị quý phi, mẫu thân của năm vị hoàng tử kia tài nào ngủ được, cùng nhau tụ họp trong Điện Sơ Tình của Triệu phi.

      Thương thế của Triệu phi lần này đặc biệt nghiêm trọng, nằm thẳng ở giường, như khúc gỗ bình thường, thể động đậy. Bất quá vị sủng phi này, lúc này, ở trước mặt các vị quý phi khác vẫn tỏ ra kiên cường, tiếng cũng có mềm mại đáng như ở trước mặt Hiền tông, lạnh như băng : "Thất điện hạ là đích hoàng tử, cần ta , các người cũng biết vị đích hoàng tử này có ý nghĩa như thế nào."

      Năm vị quý phi nhìn Triệu phi cũng lên tiếng.

      Triệu phi cười lạnh : "Phía sau lưng các tỷ ra đều muốn làm người tốt, tuy bây giờ Cố gia mất binh quyền, nhưng trong quân vẫn còn nhiều thuộc hạ cũ, hơn nữa còn có Khương gia Tê Châu , tại nơi đây có bao nhiêu binh mã, các tỷ tự mình hiểu . Tam công tử Cố gia bị phế hai chân, Ngọc Linh Lung nguyện ý gả cho , ban đầu ta nghĩ nàng là muốn giữ chữ tín, tại ngẫm lại, cực kỳ lãi nặng thôi."

      Hoa phi : "Ngược lại Trưởng công chúa tỷ tỷ tốt.

      " việc, hai việc cũng chưa đến lượt tiểu nương đó lo, nàng biết cái gì chứ?" Triệu phi : "Nhưng mà là hoàng hậu lưu lại những người kia ở sau lưng xúi giục. Hoa tỷ tỷ, tỷ cũng nên hao tâm tổn trí vì Thất điện hạ, sau này nếu Thất điện hạ hoàn thành đại cục, tỷ và đại điện hạ khó có thể ngồi yên nha ."

      Sắc mặt Hoa phi trầm, bát canh tâm sen kia rất bổ dưỡng, người lớn ăn sao, nhưng trẻ con ăn nguy hiểm tới tính mạng, kết quả bị Ngọc Tiểu Tiểu đổ vào miệng Vương Thuận, vị công chúa điện hạ này để cho Hiền tông mặt mũi, sợ Ngọc Tử Dịch ở trong cung sống lâu, cái này phải là muốn đánh vào mặt nàng sao?

      "Trước hết phải diệt trừ đại họa " Triệu phi từng chữ từng câu: "Sau đó, ta cùng các vị tỷ tỷ bàn chuyện chính sau."

      "Nhưng Thất điện hạ còn quá " Mẫu thân của Ngũ hoàng tử, Dung phi mở miệng .

      "Vậy cho Ngũ điện hạ Tru Nhật?" Triệu phi : "Dung tỷ tỷ cam lòng sao?"

      Chỉ câu , Dung phi vốn đành lòng Thất hoàng tử liền biến mất, dù đồng tình với Ngọc Tử Dịch, Dung phi cũng đưa con mình mạo hiểm.

      "Nên làm thế nào, các tỷ tỷ hẳn là đều hiểu " Triệu phi đợi trong chốc lát, thấy năm vị quý phi ai gì, liền : "Đều là vì nhi tử, chúng ta ai cũng cần chê cười ai."

      Năm vị quý phi trầm mặc gì, xem ra, vì bảo vệ con mình, chỉ có thể đưa Ngọc Tử Dịch đẩy làm con tin .
      Trâu, Winter, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 38: Nội dung vở kịch thay đổi

      Editor: Quynhgiao240

      Sau nửa đêm Ngọc Tiểu Tiểu mới ngủ, làm giấc đến bình minh, ở thế giới này có tang thi, Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy như thiên đàng, thế giới này đẹp.

      Vương ma ma với Ngọc Tiểu Tiểu về chuyện con tin: "Các vị quý phi vì chuyện này mà đến Điên Sơ Tình nô tỳ nghĩ đến thấy lo sợ, công chúa, xảy ra chuyện gì chứ?" Vương ma ma có nhiều tỷ muội ở trong cung, nghe được nhiều tin tức hơn Tiểu Trang.

      Lúc Vương ma ma nhắc tới chuyện này với Ngọc Tiểu Tiểu, Ngụy ma ma bế Ngọc Tử Dịch ngồi xuống cạnh Ngọc Tiểu Tiểu, bộ dạng của Ngọc Tử Dịch lúc này trắng trẻo, mập mạp ,mắt to tròn đen láy, nhìn ra oa nhi sau này Ngọc Thụ Lâm Phong. Nhìn Ngọc Tiếu Tiếu gắp đồ ăn vào miệng, Tiểu Nhục Đoàn nước miếng chảy ròng ròng, há miệng muốn ăn, sinh ra cũng là oa nhi ham ăn.

      Ngọc Tiểu Tiểu vừa ăn, vừa tiện tay đút cho Ngọc Tử Dịch hai miếng. Biết đây là tự đào mộ chôn mình, ý nghĩ của Ngọc Tiểu Tiểu đối với Ngọc Tử Dịch rất đơn giản, nuôi tiểu đệ tham ăn này lớn, mình nhất định trở thành nữ đế tàn bạo, vị đệ đệ này còn có thể thiêu chết mình sao.

      Vương ma ma thấy nãy giờ chỉ mình bà nghe, công chúa của bà câu cũng nghe, liền : "Công chúa, người cũng cần lo cho Thất điện hạ?" Trong cung nữ hầu, nhũ mẫu vô số , mọi việc đều làm được a.

      Ngọc Tiểu Tiểu đút cho Ngọc Tử Dịch muỗng cháo, : "Phụ hoàng ta đem nhi tử còn như vậy làm con tin sao? Ông ta phải con người sao?"

      Vương ma ma và Ngụy ma ma chưa có chuẩn bị tinh thần nghe câu của Ngọc Tiểu Tiểu bọn họ chán sống mới theo Ngọc Tiểu Tiểu mắng hoàng đế a. Hai vị ma ma bay nhanh ra đình viện, quét mắt qua lại cái, xác định có ai ngoài đình viện mới thở phào nhõm .

      Ngụy ma ma đổi chủ đề : "Công chúa, hai ngày nữa người phải hồi môn , người muốn cùng Phò mã gia tiến cung ?"

      Tân nương nước Phụng Thiên từ lúc xuất giá được ba ngày phải hồi môn, Ngọc Tiểu Tiểu có nghe Vương ma ma qua về phong tục này, gật đầu cái, Ngọc Tiểu Tiểu : "Nếu chàng ấy phát sốt, ta dẫn chàng ấy cùng tiến cung."

      Vương ma ma thở dài hơi, trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót. Tuy rằng Ngọc Tiếu Tiếu thương tích của Cố Tinh Lãng có thể khỏi hẳn. Nhưng bây giờ Cố tam thiếu gia nằm so với phế nhân khác biệt, người thể , Phò mã gia bị người ta khiêng tiến cung, Hoàng hậu nương nương thấy cảnh này, biết đau lòng đến đâu !

      Hôm nay Cố Tinh Lãng tỉnh lại, nghe Ngọc Tiểu Tiểu về chuyện lại mặt (*về nhà mẹ đẻ - Nuy), chàng còn chưa có mở miệng, Cố Tinh Ngôn đến thăm bệnh liền : "Công Chúa Điện Hạ lại mặt, Tinh Lãng nên theo hơn, bằng Công Chúa Điện Hạ bị người ta chê cười sao ?"

      Cố Tinh Nặc cẩn thận hơn so với Cố Tinh Ngôn, hỏi Ngọc Tiểu Tiểu : " Hôm nay Tinh Lãng có thể ra khỏi nhà ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu vòng vo chuyện lại mặt, hỏi Cố Tinh Lãng: "Chàng muốn ?"

      Cố Tinh Lãng gật gật đầu, có phu quân lại mặt cùng, cho là phu quân vui, cho dù là công chúa hoàng thất cũng bị người ta nhạo báng.

      "Miệng vết thương còn đau ?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi, nàng xem sắc mặt Cố Tinh Lãng, thiếu niên này muốn khôi phục nguyên khí, phải tĩnh dưỡng khoảng năm rưỡi, cũng chừng.

      " đau" Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười, : " cần lo lắng cho ta."

      "Nhìn thấy Kính Trung, Chàng muốn đánh chết chứ?" Ngọc Tiểu Tiểu lo lắng chuyện này, nhìn thấy kẻ thù lại báo được thù, phải là rất thống khổ sao?

      Cố Tinh Lãng day day trán, : "Công chúa yên tâm, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, bất quá, cũng chỉ là tên hoạn quan hơn kém." Kẻ thù chân chính là Triệu gia, đại thái giám Kính Trung, Cố Tinh Lãng thèm để vào mắt.

      "Mười năm lâu lắm" Ngọc Tiểu Tiểu : "Chờ thương thể của chàng khỏi hẳn, chúng ta cùng nhau báo thù."

      Khóe miệng Cố Tinh Lãng tạo thành độ cong lớn, cả gương mặt tuấn tú đều cong lên, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười tươi gật đầu.

      Hai vị ca ca thấy nụ cười mặt tiểu đệ, đầu tiên là có cảm giác mắt bị nổi hột lẹo, tiểu tử này lúc nào cười được sán lạn đến thế chứ ? Hai vị ca ca đứng đằng sau thấy tiểu đệ vui vẻ, nhìn công chúa cười đến chói sáng như ánh mặt trời, điều này giải thích tiểu tử này thích này công chúa a, thành thân là phu thê, còn có gì so với đôi phu thê này làm cho mọi người trong nhà cao hứng ?

      Hai ngày sau, chớp mắt cái trôi qua hai ngày rồi.

      Ngọc Tiểu Tiểu lại lần nữa tiến vào cổng chính của hoàng cung, bên cạnh có thêm người là Cố Tinh Lãng.

      Hiền tông biết hôm nay là ngày khuê nữ lại mặt, liền hào hứng dậy sớm, ngồi trong Lãm Thư Các, nhìn thấy vẻ mặt của Ngọc Tiểu Tiểu, thần kinh Ngọc Tiểu Tiểu, cảm thấy người cha hôn quân của mình hôm nay có gì đó khác lạ.

      Hiền tông cũng cho Cố Tinh Lãng hành lễ với mình, liền : "Phò mã bị thương nặng, cần đa lễ ."

      Cố Tinh Lãng còn chưa có tạ ơn, Ngọc Tiểu Tiểu liền hỏi Hiền tông: "Phụ hoàng, có phải xảy ra chuyện gì hay ?"

      Lần này khuê nữ rốt cục vừa mở miệng kêu mình là phụ hoàng, mà phải có quy củ kêu cha, Hiền tông hẳn là rất cao hứng, nhưng lúc này Hiền tông nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, chỉ có vẻ mặt áy náy.

      Cố Tinh Lãng thấy Hiền tông vài lần muốn gì đó, muốn rồi lại thôi nữa, biết được muốn về việc chọn hoàng tử làm con tin, Cố Tinh Lãng thầm nghĩ tiếng tốt, mở miệng : "Thánh Thượng, nước Tru Nhật . . . . . ."

      "Hôm nay là ngày Linh Lung lại mặt " Hiền tông vừa nghe Cố Tinh Lãng tới nước Tru Nhật, lập tức ngắt lời Cố Tinh Lãng : "Chúng ta tới nước Tru Nhật. Linh Lung, ba ngày nay con ở nhà chồng có tốt ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Thế Tông : "Nhất định là xảy ra chuyện."

      Ngoài phòng lúc này truyền đến tiếng cười khẽ.

      Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ngoài phòng có thiếu niên mặc cẩm y đứng bên ngoài, người này có hóa thành tro Ngọc Tiểu Tiểu cũng nhận ra được, trong những nhân tình của Nữ Đế tàn bạo, Tru Nhật quốc đại hoàng tử Cảnh Mạch!

      Cố Tinh Lãng mày nhíu lại, đây là hoàng cung Phụng Thiên, đại hoàng tử nước Tru Nhật cần báo trước lại có thể tùy ý ra vào, đây vẫn là nước của họ sao?

      Cảnh Mạch đợi Hiền tông mở miệng , bước vào phòng, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười : "Công chúa LInh Lung, tại hạ Cảnh Mạch."

      Cảnh Mạch tính là người dịu dàng, nhưng giờ phút này nụ cười mặt tuyệt đối rất là nhu hòa. Ta, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mặt Cảnh đại hoàng tử nghĩ rằng, đây là cả hai nhìn thuận mắt, nhất kiến chung tình, sau đó trở thành tình nhân sao?

      Thấy Ngọc Tiểu Tiểu nghiêm mặt, nhìn mình lời nào, Cảnh Mạch lại kêu tiếng: "Công Chúa Linh Lung?"

      Ngọc Tiểu Tiểu cam lòng cẩn thận : " có, lần đầu gặp mặt, chiếu cố nhiều hơn."

      Đây là cái kiểu chào hỏi gì? Kiến thức của Cảnh Mạch tương đối rộng rãi, vậy mà cũng ngây ngẩn cả người.

      Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy hài lòng, câu này là ngôn ngữ cổ đại tốt nhất khi gặp mặt .

      Tuy rằng cũng nghe vợ mình gì, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu vừa mở miệng khiến Cảnh đại hoàng tử nghẹn họng, Cố Tinh Lãng cảm thấy rất cao hứng. Thấy Hiền tông lời nào, Cố Tinh Lãng cũng giả chết theo, cho Cảnh Mạch cơ hội hành lễ.

      "Cảnh Mạch bái kiến Thánh Thượng "Sau khi sửng sốt hồi lâu, Cảnh Mạch chắp tay đến trước mặt Hiền tông cúi người thi lễ.

      Hiền tông nghiêm mặt ngồi tháp, giơ tay, : "Đại điện hạ cần đa lễ ."

      Cảnh Mạch : "Chuyện Thánh Thượng quyết định đem Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch đưa tới nước Tru Nhật của ta, biết Thánh Thượng cùng Trưởng công chúa qua hay chưa ?"

      Cái gì!

      Ngọc Tiểu Tiểu há hốc mồm to, đâu có phải Ngọc Tử Thanh? Thay đổi nội dung vở kịch này cũng có tình người !
      Trâu, Winter, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 39: Quốc sư Trừng Quan

      Chuyển ngữ: Nuy Ham

      Dù Ngọc Tiểu Tiểu sững sờ, mặt cũng có biến hóa lớn, mặt gỗ nhìn Hiền Tông. Đây là người ba muốn đưa con trai chưa tròn tuổi làm con tin, đúng là có mẹ con cái như cỏ cây mà? Hai ngày trước nàng còn vị này có làm việc trái lương tâm, xem ra nàng lầm rồi, tên hôn quân này có cái gì mà dám làm.

      Hiền Tông nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Ngọc Tiểu Tiểu, nhắm mắt : "Tru Nhật là thượng quốc, đệ đệ con đến đó tốt hơn ở Phụng Thiên chúng ta, Linh Lung, phụ hoàng....phụ hoàng hại đệ đệ con."

      "Thánh thượng!"

      "Ngài cảm thấy ta là đứa ngốc sao?"

      Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu đồng thời mở miệng, rống lên với Hiền Tông, bởi vì trong người mang bệnh mà sắc mặt Cố Tinh Lãng trắng bệch, vào lúc này cũng chuyển xanh rồi, đường đường là vua nước tại sao lại có thể những lời nhu nhược như thế này? Cố Tinh Lãng tức giận đến cả người run rẩy. Ngọc Tiểu Tiểu cũng tức giận, hôn quân này khi dễ nàng ít đọc sách, coi nàng là đứa ngốc dễ lừa gạt hả?

      Hiền Tông bị hai vợ chồng rống tới mức ngã ngồi ghế, vốn ông lo lắng, nay lại càng thêm đứng ngồi yên, nhưng nghĩ tới những lời của Triệu phi và mấy người Hoa phi, trong bảy vị hoàng tử, ông chỉ có thể xin lỗi với , giữ lại sáu, ông còn có thể có biện pháp hay gì đây?

      "Chuyện này trẫm quyết định, hai người các con cũng cần nhiều nữa." Hiền Tông nhìn Ngọc Tiểu Tiễu và Cố Tinh Lãng, : "Thân thể trẫm khó chịu, các con lui ra ."

      "Thánh thượng." Cố Tinh Lãng : "Thất điện hạ còn chưa tròn tuổi, chẳng lẽ phải lặn lội đường xa tới Tru Nhật sao?"

      Cảnh Mạch liếc nhìn Cố Tinh Lãng, đây chính là người duy nhất làm cho để ý nhất khi tới Phụng Thiên. Nước Phụng Thiên này luôn sinh ra những vị lương tướng (*tướng tài giỏi - Nuy), chỉ tiếc gặp được minh quân, chỉ có thể là bảo châu bị che phủ dưới bùn.

      "Cố phò mã, đây là lo lắng ta chiếu cố tốt Thất hoàng tử của quý quốc sao?" Cảnh Mạch hỏi Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng trừng mắt nhìn Cảnh Mạch, hai vị này đều nghe qua tên của đối phương, hôm nay mới lần đầu tiên chân chính gặp mặt, cũng là nhìn đối phương vừa mắt. (@Phải rồi, đều là "tình địch" cả, vừa mắt mới là lạ đóa *hắc hắc* - Nuy)

      "Công chúa điện hạ." Ánh mắt Cảnh Mạch nhìn vào mắt cá chân của Cố Tinh Lãng lúc lâu, rồi mới chuyển sang Ngọc Tiểu Tiểu, : "Tru Nhật ta phồn thịnh nhiều hơn Phụng Thiên, Thất hoàng tử đến Tru Nhật ta cũng phải chuyện xấu gì."

      thanh Cảnh Mạch giảm xuống thấp nhất khi chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu, thanh trầm thấp này, giống như giọng đàn ông hút thuốc lá, u, khàn khàn, nhưng hấp dẫn mười phần, Ngọc Tiểu Tiểu hắng giọng cái, thanh này nàng thích, nhưng người thể chân đạp hai thuyền nha.

      Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn Tinh Lãng, đột nhiên nhớ tới, bản kịch bản này từ khi bắt đầu thay đổi, vốn người phải chết lại còn sống tới bây giờ, Ngọc Tử Dịch thay Ngọc Tử Thanh làm con tin, có cái gì thể chứ?

      Vẻ mặt Cố Tinh Lãng lúng túng thu tay về.

      Phong hoa tuyết nguyệt (*) cái gì, từ trước đến nay đều vô duyên với Ngọc Tiểu Tiểu, thấy vẻ mặt đúng của Cố Tinh Lãng, Ngọc Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống, hỏi Cố Tinh Lãng: "Vết thương đau sao?"

      (*) phong hoa tuyết nguyệt: tình cảm () trai

      " phải." Cố Tinh Lãng lắc đầu.

      "?"

      "Sau khi trở về nghĩ biện pháp sau." Cố Tinh Lãng với Ngọc Tiểu Tiểu: " thể nháo loạn ở đây."

      "Được, ta nghe lời chàng." Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, liền đứng dậy tới chỗ hai tiểu thái giám vào cùng Cố Tinh Lãng: "Giúp tay."

      Hai tiểu thái giám dám động, mắt liếc trộm Hiền Tông.

      "Lui ra ." Hiền Tông vung tay lên.

      Ngọc Tiểu Tiểu cất bước ra.

      "Thần cáo lui." Cố Tinh Lãng đối với loài sinh vật mang tên "Hoàng đế" này vẫn còn ôm lòng kính sợ, ngồi ở ghế khom người hành lễ với Hiền Tông.

      " , đối xửa tốt với Linh Lung." Trong lòng Hiền Tông cũng chịu nổi nữa, giọng dặn dò với con rể câu.

      Ngọc Tiểu Tiểu xuống lầu, ra khỏi Lãm Thư các, đứng xuống nhìn lầu phía sau, hỏi Cố Tinh Lãng: "Chàng Cảnh Mạch ở bên trong, có thể gì với phụ hoàng?"

      Cố Tinh Lãng lo lắng nhìn Ngọc Tểu Tiểu, : "Có gì chúng ta trở về rồi ."

      "Công chúa Điện hạ." Lúc Ngọc Tiểu Tiểu nhìn ba tầng lầu của Lãm Thư Các, sau lưng truyền tới thanh của người.

      Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại, thấy nam tử đầu trọc đứng trước mặt mình.

      "Quốc sư đại nhân." Cố Tinh Lãng muốn đứng dậy hành lễ.

      "Phò mã cần đa lễ." Nam tử này vội vàng bước lên mấy bước, tay nhàng ấn Cố Tinh Lãng cái, cười : "Nghe phò mã có thể khỏi hẳn, bần tăng chúc mừng trước tiếng."

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn hòa thượng trước mắt, cau mày.

      "Công chúa." Cố Tinh Lãng : "Ngài ấy là quốc sư đại nhân."

      Hòa thượng trọc đầu trước mặt này là người hơn ba mươi, mi thanh mục tú cũng đủ hình dung dung mạo của vị này, mũi cao mắt phượng, đây là nam tử xứng với từ "diễm" (*), hai loại khí chất hoàn toàn ngược nhau là trầm tĩnh và phong tình đều tụ lại người tu Phật, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy bất ngờ. Ngọc Tiểu Tiểu biết vị này, quốc sư Trừng Quan, là trong những "tình nhân" của Nữ đế Tàn bạo, Ngọc Tiểu Tiểu luôn hoài nghi có phải Nữ đế muốn tìm kiếm tình thương của cha người vị này hay , nếu vì sao lại tìm ông chú đẹp trai làm tình nhân, ngươi Nữ đế Linh Lung có ý đồ gì?

      (*)diễm: xinh đẹp, tươi đẹp - Nuy

      "Công chúa Điện hạ." Quốc sư bị Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm như vậy, cúi đầu nhìn quần áo của mình chút, xác định tăng bào (*áo cà-sa - Nuy) hoàn mỹ, mới với Ngọc Tiểu Tiểu: "Chuyện của Thất điện hạ, bần tăng biết."

      Cố Tinh Lãng vội : "Thánh thượng hạ chỉ sao?"

      Quốc sư khẽ thở dài, gật đầu.

      Trong lòng Cố Tinh Lãng tuyệt vọng, thánh chỉ xuống, chuyện này vẫn có thể vãng hồi tìm đường sống sao?

      Quốc sư giọng khuyên Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chuyện này bần tăng cảm thấy chưa chắc là chuyện xấu."

      Hoàng tử Điện hạ làm con tin, còn phải chuyện xấu? Ngọc Tiểu Tiểu gãi đầu về phía trước, quả nhiên người ở thế giới này nàng hiểu nha.

      Quốc sư Trừng Quan vỗ vỗ bả vai Cố Tinh Lãng cái, rồi về phía Lãm Thư Các.

      Ngọc Tiểu Tiểu đầu thẳng ra cung, cùng ngồi chiếc xe ngựa với Cố Tinh Lãng, nửa ngày cũng câu nào.

      Cố Tinh Lãng suy nghĩ lại mấy câu vừa rồi của quốc sư Trừng Quan, đột nhiên giọng với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, nay Hoàng hậu nương nương , Công chúa lại sống ở bên ngoài, cách xa kinh thành, thử hỏi có ai trong kinh thành có thể bảo vệ được Thất điện hạ? Mà Thất điện hạ đến Tru Nhật, ngược lại có thể bình yên, phải sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Ra khỏi hang hổ vào động sói à? Nếu đây là chuyện tốt, sao mấy người Triệu phi có thể nhường cho đệ đệ ta?"

      "Thất điện hạ chính là Đích hoàng tử (*)." Cố Tinh Lãng gõ Ngọc Tiểu Tiểu câu.

      (*)Đích hoàng tử: ý chỉ con dòng chính, hay con chính thất, sau này có cơ hội kế thừa tước vị của cha, ở đây là "ngôi vua" - Nuy

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Cho nên?"

      Cố Tinh Lãng đành phải thêm câu: "Ngôi vị Hoàng đế."

      Đuổi được tiểu thất tử (*) , có thể giúp cho con trai mấy người đàn bà lên ngôi hoàng đế chắc? Ngọc Tiểu Tiểu hừ hừ, biết lại có người đáng buồn nha.

      (*) thất tử: con trai thứ bảy, ở đây là Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch - Nuy

      "Nếu như nàng nguyện ý, vậy chúng ta nghĩ cách." Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu lời nào, cho là nàng luống cuống, liền đưa tay nắm lấy tay nàng, giọng .

      Lúc này xe ngựa qua quán rượu, trong quán truyền tới thanh xướng lên của , Ngọc Tiểu Tiểu nghe đó hát cái gì, chẳng qua là nghe được khúc hát đầy bi thương mà thôi.

      Cố Tinh Lãng giúp Ngọc Tiểu Tiểu gỡ xuống mấy cây trâm, hôm nay lại mặt, tiểu tức phụ cuat chàng phải ăn mặt lộng lẫy, chẳng qua là để tạo sức mặt vui mừng, trong lòng Cố Tinh Lãng đâu, chàng thân là trượng phu nhưng cách nào giúp thê tử che mưa chắn gió. Do dự liên tục, Cố tam thiếu gia đưa tay Ngọc Tiểu tiểu vào ngực mình, muốn với Ngọc Tiểu Tiểu rằng "Nàng đừng sợ, nàng có ta", chẳng qua những lời này, Cố tam thiếu gia câu cũng ra khỏi miệng.
      Trâu, Winter, thuyt 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :