1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hãn thê trùng sinh - Mai Quả (Chương 59)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 23: Mang đệ đệ ra cung

      Ở lại? Hiền Tông nhìn chằm chằm Ngọc Tiểu Tiểu, khuê nữ này còn muốn gây sức ép với ông?

      " được?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

      Hiền Tông lắc đầu, : "Con gả ra làm tức phụ Cố gia, sao có thể ở lại trong cung? Mặc dù phụ hoàng cũng nỡ để...."

      "Vậy ta dẫn ." Ngọc Tiểu Tiểu cắt đứt lời Hiền Tông.

      Hiền Tông vẫn lắc đầu, cố gắng giải thích cho Ngọc Tiểu Tiểu: "Linh Lung à, đệ đệ con là hoàng tử, đem đến Cố gia nuôi, lịch đại các đời Hoàng gia cũng chưa bao giờ xảy ra chuyện này, chẳng lẽ con muốn người trong thiên hạ chê cười phụ hoàng con sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu chu miệng nhìn Hiền Tông, cần gì như vậy á? Người lập chí làm hôn quân, còn sợ thiên hạ chê cười à?

      "Kính Trung." Hiền Tông gọi tên Kính Trung: "Tới ôm Thất điện hạ ."

      Kính Trung lĩnh chỉ bước lên, muốn đưa tay ôm Ngọc Tử Dịch.

      Ngọc Tiểu Tiểu giơ Ngọc Tử Dịch lên, nhìn Kính Trung, : "Muốn chết!"

      "Ngọc Linh Lung!" Hiền Tông hoàn toàn nổi giận rồi, ngay cả tên họ của khuê nữ cũng kêu hết ra.

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Còn đánh sao?"

      Mọi người: "....."

      Hiền Tông: "....."

      Túi khí Hiền Tông như bị ai đó đâm, lập tức xẹp xuống, đúng vậy, muốn tìm người đánh thắng khuê nữ mình, hình như rất khó đấy.

      Lúc này Triệu phi lên tiếng: "Công chúa Điện hạ, ngài cần phải chút lý mới được."

      "Người cũng phải do ngươi sinh." Ngọc Tiểu Tiểu : " mắc mớ gì tới ngươi?"

      Triệu phi ủy khuất kêu Hiền Tông tiếng, lại bắt đầu nghẹn ngào. (@ biết các bạn sao, chứ Nuy ghét nhất là ed chỗ Triệu phi á, rất ghét ghét >.< )

      "Câm miệng." Hiền Tông hét lên với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Đầu Ngọc Tiểu Tiểu chuyển cái, : "Ta thấy đệ đệ, ta ngủ yên."

      Trong bụng Hiền Tông con lừa gạt quỷ hả? Mấy ngày ở trong cung chờ gả, trẫm còn chưa thấy qua con đến Điện Bạch Hồng, phải ngày nào đó con cảm giác muốn lên trời chơi ?

      "Mẹ ta, à, ta là mẫu hậu ta báo mộng cho ta." Ngọc Tiểu Tiểu tiếp: "Người muốn ta tự mình nuôi lớn đệ đệ."

      Triệu phi lập tức : "Công chúa Điện hạ, chuyện này thể lấy Hoàng hậu nương nương làm lý do nha, Thất điện hạ là hoàng tử, nên ở Hoàng gia lớn lên, làm sao Hoàng hậu nương nương lại hiểu chuyện như vậy chứ?"

      "Khi quân là tội chết." Hiền Tông nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, lạnh lùng .

      "Như vậy ." Ngọc Tiểu Tiểu : "Nếu ta dối, để cho mẫu hậu dùng sét đánh chết ta, còn nếu ta , để cho mẫu hậu dùng sét đánh chết Triệu phi là được."

      Hiền Tông: "....."

      Cung nữ thái giám: "....."

      Triệu phi: "....."

      "Con..." Hiền Tông có chút khó khăn gằn từng chữ, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Con phải dùng lời thề độc này sao?" Triệu phi là ái phi lão tử con đấy, phải là kẻ thù giết cha con đâu!

      Tiếng sấm ngoài phòng ngủ Triệu phi vang lên.

      Mọi người cùng nhau nhìn về phía cửa sổ, bên ngoài đình viện là bầu trời nắng sáng ấm áp, vài nụ cúc sắp nở, ngày Công chúa Linh Lung lập gia, cũng là ngày khí trời cuối thu rất tốt, bầu trời ngay cả chút mây đen cũng có, làm sao có thanh tiếng sấm?

      "Thánh...Thánh thượng?" Triệu phi nằm giường, run run gọi Hiền Tông.

      Hiền Tông kêu ái phi, cất bước về phía bình phong.

      Thình lình tiếng nổ lớn chạy vào tai mọi người.

      "Thánh thượng!" Kính Trung xông tới trước, ôm ngang Hiền Tông, nhanh chóng tránh xa phòng ngủ.

      Triệu phi nằm giường, nghe tiếng sấm nổ, trơ mắt nhìn nóc nhà vỡ ra lỗ, ngói vụn rơi xuống: "Á!!!!!" Triệu phi chỉ kịp kêu lên tiếng, bị xà nhà đè xuống.

      Lúc này Hiền Tông trợn tròn mắt, há mồm đứng trong đình viện, muốn xác nhận với Kính Trung: "Phòng....phòng sụp...bị....bị....sét đánh?"

      Dù Kính Trung là kẻ khôn khéo, lúc này cũng ngu ngốc rồi, gật đầu với Hiền Tông.

      Ngọc Tiểu Tiểu xách Ngọc Tử Dịch tới trước mặt Hiền Tông, : "Phụ hoàng, ta có thể dẫn ?"

      Ánh mắt Hiền Tông ngây ngốc nhìn khuê nữ mình.

      "Nếu để mẫu hậu ta đánh thêm lần nữa?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

      Bầu trời lại vang lên tiếng sấm ì đùng.

      Hiền Tông ngẩng đầu lên nhìn, vạn dặm bầu trời mây rất tốt nha!

      Kính Trung hổ là thân tín số của Triệu phi, lúc này dù tâm hồn có bị hù dọa, nhưng cũng quên chủ tử của mình, : "Thánh thượng, Triệu phi vẫn còn trong phòng ạ."

      Hiền Tông ngây ngốc nhìn phế tích trước mặt, hồi thần hô lên: "Cứu người, mau cứu Triệu phi ra cho trẫm."

      Đè dưới xà phòng cùng Triệu phi là tiểu đồng bạn cung đấu Thúy Ngọc, những cung nữ thái giám khác đều cùng Hiền Tông đứng bên ngoài, sau khi Hiền Tông được Kính Trung ôm ra khỏi phòng, bọn họ cũng đều bị Ngọc Tiểu Tiểu cước đá ra phòng ngủ, mặc dù rất đau, nhưng khi thấy đống ngói bể, mọi người đều vô cùng cảm kích ân cứu mạng của Công chúa Điện hạ.

      Kính Trung dẫn người chạy tới phế tích, phân biệt chỗ giường ngủ, sau đó mọi người bắt tay vào đào.

      "Ta có thể chưa?" Ngọc Tiểu Tiểu vẫn còn đứng trước người Hiền Tông, lên tiếng hỏi.

      đỉnh đầu lại vang thêm tiếng sấm nổ, Hiền Tông theo bản năng ôm đầu, khẽ với Ngọc Tiểu Tiểu: "Sao mẫu hậu con còn chưa dừng?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Ta đem tiểu đệ ra ngoài cung chơi mấy ngày, sau đó đem trở về, như vậy có được hay ?"

      " nhanh ." Hiền Tông phất tay muốn để cho Ngọc Tiểu Tiểu mau mang Ngọc Tử Dịch cút nhanh chút.

      Ngọc Tiểu Tiểu đạt được mục đích, liền xách Ngọc Tử Dịch chạy .

      Hiền Tông suy nghĩ chút, lại kêu: "Mấy ngày thôi á, sau mấy ngày, trẫm phái người đến đón đệ đệ con."

      Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, người nàng mang ra khỏi cung, sao có thể để hôn quân này đến nhận người về? Tiếp tục dùng sét đánh là OK nha!

      *****

      Bên ngoài của cung, đám người Cố gia, Vương ma ma, Ngụy ma ma đứng chờ Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Công chúa Điện hạ." Cố Tinh Nặc là người thứ nhất thấy bóng dáng Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu xách Ngọc Tử Dịch chạy tới trước mặt Cố Thần, kêu: "Gia gia."

      Ba tôn tử và mấy đứa cháu đều gọi ông tiếng tổ phụ, hoặc tằng tổ, chợt nghe Ngọc Tiểu Tiểu hô hai chữ gia gia, Cố lão gia tử có chút tự nhiên, ngay cả câu đáp lại cũng được.

      Cố Nặc nhìn cục tròn vo trong tay Ngọc Tiểu Tiểu, có chút chần chờ hỏi: "Đây là Thất điện hạ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu ném Ngọc Tử Dịch vào ngực Cố Tinh Nặc, : "Ừ, sau này ta nuôi ."

      Cố lão gia tử vội vàng : "Đây là ý Thánh thượng?"

      "Ừ." Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu: "Ông ấy đồng ý, mẫu hậu ta bỏ qua cho ông ấy."

      Cố lão gia tử nhìn trưởng tôn chút, lời này nghe hiểu có được hay ?

      Vương ma ma và Ngụy ma ma chạy tới trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu, Vương ma ma nhìn Công chúa nhà mình, vui vẻ : "Công chúa, ngài có thể đem Thất điện hạ ra cung sao?"

      "Ừ." Ngọc Tiểu Tiểu : "Gia gia, đại cả, chúng ta về nhà thôi."

      Cố Tinh Nặc cẩn thận đem Ngọc Tử Dịch giao cho Ngụy ma ma, hỏi Cố Thần: "Tổ phụ, chúng ta trở về sao?"

      Cố Thần nhìn cửa cung, cũng thấy ai đuổi tới, Công chúa giành đứa , : "Trở về , có gì chúng ta về nhà rồi sau."

      Vương ma ma theo Ngọc Tiểu Tiểu lên xe, giọng hỏi: "Nô tỳ mới vừa nghe được tiếng sấm, có phải Hoàng hậu nương nương lại hiển linh ?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Cứ cho là vậy ."

      Vương ma ma : "Triệu phi bị đánh chết rồi sao?"

      Phòng cũng sụp, chắc Triệu phi chết ? Ngọc Tiểu Tiểu suy nghĩ chút, với Vương ma ma: "Chắc sai biệt lắm đây, mẫu hậu đánh sập phòng của bà ta."
      Last edited: 15/1/16
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 24: Cự tuyệt Phủ Trưởng công chúa

      "Hoàng hậu nương nương minh."

      Lúc này, Triệu phi và Thúy Ngọc được đám thái giám đào lên từ đống phế tích, toàn thân hai người đều là máu và bụi, chút cũng nhìn ra bộ dạng trước kia.

      Hiền Tông dám bước lên nhìn, xa xa hỏi Kính Trung: "Triệu phi thế nào?"

      Kính Trung ngồi xổm xuống, thử hơi thở Triệu phi chút, đầu ngón tay yếu ớt động đậy, Kính Đại tổng quản thở phào nhõm, bẩm báo Hiền Tông: "Thánh thượng, nương nương còn thở."

      "Thái y." Hiền Tông xông tới chỗ thái y đứng chờ lệnh: "Mau xem Triệu phi thế nào!"

      Xà ngang đè lên người Triệu phi là cây xà phụ, cũng có lớn lắm, mà số cây bị hai đầu thành giường đỡ phần, xem như cứu Triệu phi và Thúy Ngọc mạng.

      "Truyền quốc sư vào cung." Hiền Tông lệnh thái giám, phải mời cao tăng quốc sư tới nghĩ biện pháp, thể để ngày nào Hoàng hậu cũng tới chơi trò sét đánh như vậy được.

      *****

      Trong lúc đó, Ngọc Tiểu Tiểu đứng ở trước cửa Trấn Quốc hầu phủ, đối với người trời sinh cầu gì như Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn đại hộ nhà cao cửa rộng trước mặt có cảm giác gì, nhưng Cố Thần và Cố Tinh Nặc nhìn tấm bảng ghi bốn chữ "Trấn Quốc Hầu phủ" bị gỡ xuống, cửa trống , trong khoảng thời gian ngắn buồn vui lẫn lộn. Buồn vì nhà bọn họ là trung thành vì nước, lại bị gian thần hãm hại, còn vui chính là cả nhà bọn họ vẫn còn sống, người còn sống vẫn còn hy vọng phải sao?

      Tổng quản thái giám phụng chỉ giúp Cố gia dọn nhà, từ trong phủ chạy ra đón, hành lễ trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu cũng biết tên thái giám này đến làm gì, chỉ gật đầu cái với vị này, rồi quay sang chuyện cùng Cố Thần và Cố Tinh Nặc: "Gia gia, đại ca, đây là nhà chúng ta ? Chúng ta vào thôi."

      Tổng quản thái giám thấy cả nhà muốn vào phủ, vội vàng hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, người xem thử tấm biển phủ nên viết chữ gì?"

      Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Tấm biển là cái gì?"

      Tổng quản thái giám cảm thấy, nếu mình giải thích tấm biển là vật gì với Công chúa Điện hạ, thành bất kính với Công chúa Điện hạ ? Ngay cả tấm biển cũng biết, Công chúa ngài là ngu ngốc sao?

      Dù sao Vương ma ma cũng lăn lộn với Ngọc Tiểu Tiểu mấy thánh, biết Công chúa nhà mình có hiểu chuyện phổ thông, chỉ chỗ phía cửa: "Chính là danh hào dùng để treo chỗ đó."

      Tổng quản thái giám tiếp lời: "Thánh thượng có khẩu dụ, phủ này có thể gọi là Phủ Trưởng Công Chúa." xong, vị này chờ Công chúa Điện hạ quỳ xuống khấu đầu tạ ơn hoàng ân.

      Cụ tổ tôn Cố gia, cùng với Cố Tinh Ngôn theo lão phu nhân chờ, vẻ mặt cũng lập tức cứng lại. Phủ này gọi là Phủ Trưởng Công Chúa? Kia phải Cố Tinh Lãng thành ở rể sao? Cả nhà bọn họ theo chân Cố Tinh [​IMG]
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Công chúa mới vừa vào cửa, tiểu thiếp đưa lên

      Lão gia tử muốn gọi đoàn hát tới, Cố Tinh Ngôn liền hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, ngài thích xem tuồng gì?"

      Thân là huấn luyện viên trong mạt thế, ngày ngày đều vội vàng liều mạng cùng tang thi, Ngọc Tiểu Tiểu dù chết cũng tham gia cái hoạt động văn hóa ngu ngốc này, nghe Cố Tinh Ngôn hỏi, Ngọc Tiểu Tiểu cố gắng vận động đầu óc để nhớ số tác phẩm văn học vô dụng kia, suy nghĩ chút, : " Romeo và Juliet?"

      Ánh mắt Cố Tinh Ngôn nhảy lên cái, nhìn lão phu nhân, người xem hát nhiều nhất trong nhà, hỏi: "Nàng cái gì?" Chẳng lẽ Công chúa hoàng gia xem tuồng cũng khác bọn họ luôn sao?

      Lão phu nhân hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, mời ngài lập lại lần nữa, ngài muốn xem gì?"

      Ngọc Tiểu Tiểu đoán ý qua lời và sắc mặt chút, cảm thấy câu từ của mình có thể kinh người, liền tốt bụng : "Tùy tiện , ta xem cái gì cũng được."

      Cố Tinh Ngôn : " phải ngài mới vừa La (*phiên của từ "Rosch") cái gì đó sao?"

      Ngọc Tiểu Tiểu quyết đoán câm miệng.

      Cố Tinh Nặc cảm thấy khí có chút cứng nhắc, làm người tốt hòa giải: "Tổ mẫu, hay là để cho Công chúa về tân phòng nghỉ ngơi , dù sao hôm nay cũng là đại hôn của Công chúa."

      Ngọc Tiểu Tiểu vừa nghe Cố Tinh Nặc , vội vàng gật đầu: "Ta biết tân phòng ở chỗ nào, đại ca mau đưa ta ."

      Cố Tinh Nặc sửng sốt chút, chuyện này cũng nên để tẩu tử làm á, sao có thể để đại bá ca (* chồng - Nuy) như đưa ?

      Cố Thần cười tiếng, : "Lão đại, cháu đưa Công chúa ."

      Lão gia tử lên tiếng, Cố Tinh Nặc cũng nghĩ nhiều, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Vậy mời Công chúa Điện hạ theo ta."

      Ngọc Tiểu Tiểu theo Cố Tinh Nặc đến tân phòng, Cố Tinh Ngôn cũng ra phủ tìm đoàn hát tốt tới.

      Lão phu nhân thở dài cái, hỏi con dâu mình, cũng chính là mẫu thân của ba em Cố gia là Từ thị phu nhân, : "Con cảm thấy Trưởng Công chúa Điện hạ như thế nào?"

      Trong nhà, Từ thị phu nhân luôn ăn chay niệm Phật, có cảm giác tồn tại gì, nghe lão phu nhân hỏi, mới mở miệng, giọng đáp: "Con dâu thấy Công chúa Điện hạ rất tốt."

      Lão phu nhân : " ngờ Công chúa Điện hạ lại là người tập võ."

      Cố Thần lơ đễnh lên tiếng: "Đây mới là dâu Cố gia ta."

      Cố gia bọn họ là nhà tướng môn, con dâu và hai cháu dâu đều từ môn đệ thư hương, điều này làm cho lão gia tử có chút tiếc nuối, mà bây giờ Ngọc Tiểu Tiểu như vậy, lão gia tử cảm thấy được đền bù phần, nữ nhân trong tướng môn, muốn dè dặt cẩn thận, mảnh mai để làm gì chứ?

      Lão phu nhân liếc lão đầu, : "Ông cũng đừng quên, hôm nay Tinh Lãng thể cỡi ngựa đánh giặc được."

      Lão phu nhân mờ mịt phản đối, nhưng người Cố gia ngồi ở
      [​IMG]
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Kiếp trước của Cố Tinh Lãng

      Thanh Ngọc đưa tay giành chén thuốc, chén thuốc trong tay Ngọc Tiểu Tiểu bay ra ngoài được, toàn bộ hất vào mặt Thanh Ngọc.

      Tân phòng yên tĩnh, ngay sau bị đánh vỡ bởi tiếng hét chói tai của Thanh Ngọc.

      Ngọc Tiểu Tiểu khó hiểu, hỏi Vương ma ma: "Thuốc này nóng nha." Cũng hủy dung, làm sao nàng ta lại hét thảm hả?

      Vương ma ma cười lạnh, nhìn Thanh Ngọc hai tay che mặt.

      Ngọc Tiểu Tiểu kéo tay Thanh Ngọc, : "Được rồi, đừng hét nữa, để ta xem mặt ngươi chút."

      Chén thuốc ấm, mặt Thanh Ngọc có bị thương, chẳng qua toàn bộ trang điểm bị hủy, son phấn trộn lẫn nước thuốc màu nâu, gương mặt xinh đẹp trở thành bộ mặt quỷ.

      "Công chúa Điện hạ, đây là thuốc của Tam thiếu gia." Thanh Ngọc khóc lóc, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu : "Ngài tức giận với nô tỳ, cũng thể đổ thuốc của Tam thiếu gia á."

      Vương ma ma tức bể phổi, mới vừa rồi bà còn cảm thán Cố gia là nhà tốt, nghĩ tới tiểu tinh chỗ nào cũng có!

      Ngọc Tiểu Tiểu càng khó hiểu, hỏi: "Ta tức giận với ngươi cái gì? Ngươi là cái gì?"

      Thanh Ngọc bị Ngọc Tiểu Tiểu hỏi bị nghẹn, nàng muốn lên giường Tam thiếu gia, lời uyển chuyển này sao có thể ra?

      "Ma ma." Ngọc Tiểu Tiểu đem Thanh Ngọc tới trước mặt Vương ma ma, : "Mang nàng ra ngoài rửa cho sạch cái mặt ."

      Vương ma ma liền kéo váy Thanh Ngọc lôi ra khỏi tân phòng.

      Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Lãng ở bên chuyện, Thanh Ngọc là người lão phu nhân mở miệng thưởng cho Cố Tinh Lãng, mặc dù lúc ở thiên lao hai người có xảy ra chuyện gì, cũng thể để Cố Tinh Lãng vừa ra khỏi thiên lao, cưới Công chúa, liền bỏ mặc đại nha hoàn này sang bên quan tâm, người Cố gia thể làm được chuyện như vậy. Đối với Thanh Ngọc, trong lòng người Cố gia đều có cân nhắc, người này sớm được Cố Tinh Lãng thu vào trong phòng, chẳng qua phải mở miệng chuyện này với Công chúa Linh Lung, trong lúc nhất thời, dưới Cố gia biết thế nào.

      " có bị phỏng ?" Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu ngồi xuống cạnh giường, hỏi Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Nặc : "Công chúa, ngài và Tinh Lãng hãy chuyện , ta trước."

      "Ừ, chút nữa gặp đại ca sau." Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu với Cố Tinh Nặc.

      Cố đại công tử xoay người, tiêu soái như chạy trốn ra khỏi tân phòng.

      " chút, tân phòng phải bị đốt sao?" Ngọc Tiểu Tiểu để ý bộ dạng chạy trốn của Cố Tinh Nặc, lại hỏi Cố Tinh Lãng câu.

      "Ta có bị thương." Cố Tinh Lãng nhìn đại ca mình , mới chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu: "Nhị ca mang ta ra phòng."

      "Vậy hai đứa kia?" Ngọc Tiểu Tiểu lại hỏi.

      "Bọn họ cũng có sao." Cố Tinh Lãng đáp: "Công chúa Điện hạ, mới vừa rồi...Thanh Ngọc là...."

      "Thanh Ngọc?" Ngọc Tiểu Tiểu đợi Cố Tinh Lãng xong, : "Tên rất hay, là nha hoàn của ngươi?"

      "Nàng là...."

      "Vết thương ở chân của ngươi, ta trị cho ngươi." Ngọc Tiểu Tiểu vén chăn đắp Cố Tinh Lãng lên, lại xoắn ống quần của Cố tam thiếu gia, bắt đầu nhìn kỹ vết thương, với Cố Tinh Lãng: "Giải phẫu có chút khó khăn, bất quá ta cũng phải lần đầu làm loại phẫu thuật này, ngươi cần sợ." Lúc đánh giặc, tổn thương thường thấy nhất chính là loại ngoại thương gân cốt này, nếu Cố Tinh Lãng bị nội
      [​IMG]
      Trâu, Alice Huynh, Winter3 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27: Tâm tư của Thanh Ngọc

      Ngọc Tiểu Tiểu vui vẻ hôn tiếp, làm cho Cố Tinh Lãng từ khi ra đời đến nay còn chưa sờ qua tay nương nào, đỏ mặt.

      "Nàng..." Mặt Cố Tinh Lãng đỏ lên, rốt cuộc mặt Ngọc Tiểu Tiểu cũng lộ ra nụ cười, thiếu niên ngượng ngùng như vậy, nàng chưa từng thấy qua ai.

      Thấy người cười, còn là nụ cười tuyệt sắc như vậy, Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu cười, mặt càng đỏ hơn, lắp bắp : "Phòng...Trong phòng có chút nóng."

      chắp nhặt với thiếu niên ngượng ngùng, vì vậy Ngọc Tiểu Tiểu với Cố Tinh Lãng: "Ta tìm mấy cây đao tới, tìm thêm chút thuốc tiêu viêm, chàng chờ ta chút, tối hôm nay ta phẫu thuật trị thương cho chàng."

      Cố Tinh Lãng hỏi: "Nàng muốn tìm đao gì?"

      "Đao , hẹp mảnh." Ngọc Tiểu Tiểu hoa tay múa chân miêu tả hình dạng đao giải phẫu cho Cố Tinh Lãng, : "Ta kêu Vương ma ma hỏi mấy đại phu. đau, chàng có sợ ?"

      Cảm giác đau đớn khi bị kéo đứt gân chân trải qua, còn sợ đau đớn gì nữa? Cố Tĩnh Lãng lắc đầu, : "Ta sợ." Tình cảnh xấu nhất chính cả đời này chàng đứng lên được, thể bộ, sớm bị các đại phu "kết án", Cố Tinh Lãng thấy mình hoàn toàn có thể chấp nhận được.

      "Ta nhất định trị khỏi cho chàng." Ngọc Tiểu Tiểu ba tiếng, lại thơm cái vào mặt Cố Tinh Lãng, đứng dậy chạy ra khỏi tân phòng. (@Sao Nuy cảm thấy Tiểu Tỷ thích ăn đậu hủ của Lãng ca nha!!!)

      Cố Tinh Lãng sờ vào khuôn mặt bị Ngọc Tiểu Tiểu hôn, khóe miệng giương lên, nở nụ cười, có phải là Công chúa Điện hạ thích chàng , có phải hay ?

      ****

      Lúc này Vương ma ma đứng trong hành lang, nhìn người đứng trước chân mình, Thanh Ngọc như cành liễu trong gió. Cố đại công tử đem chuyện của Thanh Ngọc đường hoàng qua cho Vương ma ma biết. Vào lúc này, trong lòng Vương ma ma vô cùng bực bội, trước sống chết, nha hoàn này tự thân tiến cử muốn lưu hậu cho Cố Tam thiếu gia, đây là nghĩa nữ, đánh được, chửi cũng được, vậy Công chúa mình làm sao đây?

      Ngọc Tiểu Tiểu ra khỏi tân phòng, nhìn Vương ma ma chút, rồi nhìn Thanh Ngọc chút, : "Sao hai người lại đứng ở đây?"

      Thanh Ngọc vừa thấy Ngọc Tiểu Tiểu, mặt lập tức đổi thành vẻ mặt hoảng sợ.

      Vương ma ma thấy Công chúa mình, tâm đau. Mới vừa ngồi kiệu hoa vào cửa Cố gia, chuyện gì cũng chưa làm, trước xuất đầu lộ diện đánh nhau trận, đem danh hiền lương thục đức đánh bay sạch , bây giờ còn chưa động phòng, tiểu thiếp bên chờ nhập thất, Vương ma ma lớn tuổi chua xót rơi lệ, sao Công chúa mình mệnh khổ như vậy chứ?

      Ngọc Tiểu Tiểu thấy Vương ma ma và Thanh Ngọc trả lời mình, với Vương ma
      [​IMG]
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :