1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hãn thê trùng sinh - Mai Quả (Chương 59)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 9: Khuất nhục trước thành thân

      Hiền Tông cũng phải hoàn toàn nghĩ cho nữ nhi mình, uống rượu mua vui, lúc ôm tiểu mỹ nhân ngủ, ông cũng nghĩ đến, Cố gia bị mình tịch thu tài sản, ngay cả nhà cũng bị mình tịch thu. Chỗ ở có, tam lang Cố gia cưới khuê nữ nhe thế nào?

      "Kính Trung!" Hiền Tông gọi Đại tổng quản của mình.

      Kính Trung vội vàng chạy tới trước mặt Hiền Tông, khom người : "Nô tài ở đây."

      "Đem nhà Cố gia trả lại cho bọn ." Hiền Tông : "Còn tài sản lúc trước, cũng trả lại hết cho Cố gia ."

      Kính Trung : "Thánh thượng, Cố Thần còn tước vị, tại cả nhà Cố gia là thứ dân, còn là Trấn Quốc Hầu phủ, nô tài cảm thấy như vậy là được tốt lắm."

      Hiền Tông có để cho Kính Trung tiếp, : "Sao phò mã của trẫm lại là thứ dân? Để cho phục chức tướng quân trước kia."

      Kính Trung vội vàng : "Thánh thượng, Cố gia là phạm vào tội tư thông với địch quốc á."

      Hiền Tông thèm để ý, : " tại thiên hạ thái bình, trẫm cũng cần lãnh binh, còn tư thông với địch chính là lão đầu nhi Cố Thần kia, Cố Tinh Lãng sao, chỉ cần nuôi dưỡng là được rồi." Hiền Tông nghĩ, lúc đánh giặc, phải tướng quân chỉ là quan viên thôi sao?

      Kính Trung : "Vậy Thánh thượng muốn gia phong Cố Tam thiếu gia chức tướng quân gì?"

      Hiền Tông cũng biết trước kia Cố Tinh Lãng giữ chức tướng quân gì, liền hỏi: "Vậy trước kia làm chức gì?"

      Cố Tinh Lãng mười ba tuổi nhập ngũ, mười lăm tuổi thành danh sa trường, nhưng Cố Thần trị quân rất nghiêm, cảm thấy thiếu niên mà ma luyện ra gì, cho nên những năm này Cố Tinh Lãng trong quân chỉ làm Thiên tướng, trách nhiệm nặng nhưng địa vị lại thấp. Kính Trung cũng công lao của Cố Tam thiếu gia cho Hiền Tông biết, chỉ vị này trong quân chỉ giữ chức Thiên tướng. Edit by NuyHam

      "Thiên tướng?" Hiền Tông tin tưởng lắm, Cố Thần thân thiết với con cháu, sao trong quân đội lại giữ chức Thiên tướng nho ?

      Kính Trung : "Thánh thượng, Cố Tam thiếu gia chỉ mới vừa mười bảy tuổi, còn ."

      Hiền Tông thở dài, khuê nữ vẫn chưa đủ mười bốn tuổi đấy! phải còn hơn à?

      "Thiên tướng được." Hiền Tông suy nghĩ cẩn thận chút, : "Phong làm Tam phẩm Đô Úy tướng quân, ngươi tìm cho Cố gia tòa nhà, để cho bọn ở."

      "Nô tài tuân chỉ." Kính Trung lập tức lĩnh chỉ .

      "Trẫm cũng là vì Linh Lung." Hiền Tông lại câu.

      Kính Trung vội vàng : "Thánh thượng minh."

      Thân là kẻ thù Cố gia, vào lúc này Kính Đại tổng quản lòng cảm thấy cao hứng thay cho Cố Tinh Lãng, dựa vào thê tử lên làm chức Tam phẩm Đô Úy tướng quân, là tiểu bạch kiểm điển hình, đây chính là tát vô số bạt tay vào mặt vị Tam thiếu gia Cố gia nha!

      " ." Hiền Tông phất tay cho Kính Trung lui ra, cảm giác làm chuyện tốt cho khuê nữ mình.

      Kính Trung nhanh chóng tìm tòa nhà trong kinh thành cho người Cố gia ở, so ra kém hơn Trấn Quốc Hầu phủ ban đầu, nhưng cũng có mấy cái viện, vườn hoa, nhìn chung cũng khá tốt. Sau khi an bài xong việc tòa nhà, Kính Trung cũng trì hoãn thời gian, mang người chạy lại chỗ Cố gia ở tạm mà truyền chỉ.

      ngoài suy đoán của Kính Đại tổng quản, sau khi người Cố gia nghe xong Thánh chỉ, sắc mặt liền mảnh xanh mảnh trắng, tức giận mà dám .

      "Cố tướng quân." Kính Trung nhìn Cố Tinh Lãng cười : "Tiếp chỉ ."

      Cố Tinh Lãng cúi đầu, kẻ bị phế hai chân, dựa vào nữ nhân lên làm Tam phẩm tướng quân à? Khuất nhục này làm cho Cố Tinh Lãng khó thở vô cùng, cảm thấy giờ phút này khí khác gì lửa cháy bừng bừng, đốt hết lục phủ ngũ tạng của .

      Kính Trung : "Cố tướng quân, đây là ngươi muốn kháng chỉ sao?"

      Cố Nhị thiếu gia Cố Tinh Ngôn tức giận từ dưới đất đứng bật dậy, : "Thà chết chứ khuất nhục! Kính Trung, ngươi đừng có làm bộ nữa cho ta."

      Nghe tiếng la tức giận của Nhị ca, thân thể Cố Tinh Lãng run lên, giơ hai tay lên đầu, : "Thần tiếp chỉ, thần khấu tạ ân điển của Thánh thượng." Edit by NuyHam

      "Tinh Lãng!" Cố Tinh Ngôn thấy hai tay run run của Cố Tinh Lãng nhận Thánh chỉ, con mắt trừng muốn rách, tiến lên muốn liều mạng với Kính Trung.

      "Tinh Ngôn." Cố Thần mở miệng kêu tôn nhi mình.

      "Phụ thân." Tiểu nhi tử của Cố Tinh Ngôn vừa mới hai tuổi lúc này khóc lên.

      Nhị Thiếu phu nhân Lâm thị rút lại ngón tay bấm vào mông con mình, cúi đầu rơi lệ, nàng biết Cố Tinh Lãng là chịu nhục, Nhị tẩu nàng chết cũng sao, nhưng nàng muốn nhìn trượng phu và nhi tử chết.

      Bây giờ phải thời điểm kích diệt Cố gia, cho nên Kính Trung có vẻ rất khí độ, chấp tay thi lễ với Cố Tinh Lãng: "Tiểu nhân chúc mừng Cố tướng quân."

      Cố Tinh Nặc tới, ôm Tam đệ mình lên, đặt vào cái ghế nằm.

      Kính Trung lại với Cố Thần: "Tòa nhà Thánh thượng ban xuống, Cố lão chuẩn bị cho tốt hôn lễ Cố tướng quân ."

      Mặt Cố lão vẫn trầm như nước, nhìn Kính Trung cái, gì.

      Kính Trung biết vào lúc này người nhà này thích nhìn , do đó vị Đại tổng quản thái giám này cố ý ngồi lại chút, đem già trẻ Cố gia cảm thấy ghê tởm hơn, mới mang người rời .

      Kính Đại tổng quản chân trước vừa , Cố Tinh Ngôn lập tức bạo nộ, cước đem cái ghế trong sân ngã lăn, cả giận : "Khinh người quá đáng!"

      Cố Thần giọng với lão vợ mình: "Bà đem mấy tức phụ về phòng trước ."

      Sau khi nữ nhân và bọn về phòng, sương phòng bị người từ trong đẩy cửa ra, mấy người Niên Duẫn ra từ sương phòng.

      Cố Tinh Ngôn ôm đầu đứng bên cạnh bồn hoa, trầm mặc .

      Cố Tinh Nặc đứng trước người Cố Tinh Lãng, trong mắt Cố Đại thiếu gia đầy nhịn đau khổ. Phụ thân bọn họ lúc Tinh Lãng vừa tròn tuổi chết trận sa trường, vị đệ đệ này chính là tay người đại ca Cố Tinh Nặc trông chừng từ đến lớn, Cố Đại thiếu gia đau lòng vì đệ đệ, nhưng lại có biện pháp chịu khổ thay.

      "Đệ sao mà." Cố Tinh Lãng ngẩng đầu lên nhìn đại ca mình, cười cười : "Đệ sắp thành thân rồi, đại ca nên chúc mừng đệ mới đúng."

      Chương 10:

      Lời của Cố Tinh Lãng để cho Cố Tinh Nặc người làm ca ca, khỏi quay mặt ra chỗ khác.

      Cố Tinh Ngôn hung hăng giơ tay áo lên chùi mắt, cũng biết Cố Nhị thiếu gia có phải khóc hay .

      Mấy người Đại học sĩ cùng Cố Thần ngồi trong viện, sau khi bọn họ hai mặt nhìn nhau, Đại học sĩ mở miệng trước: "Bất kể như thế nào, Tinh Lãng cháu thể phụ phen tình ý của Công chúa Điện hạ."

      Hai chân Cố Tinh Lãng tàn, công danh lợi lộc của Cố gia hoàn toàn biến mất, mấy vị đại nhân ngồi ở đây coi như là trưởng bối nhìn vị Cố Tam thiếu gia này lớn lên, cũng có biện pháp đem Cố Tinh Lãng làm nhân tuyển cho vị trí con rể tốt. Trưởng công chúa Linh Lung lần này chẳng những được gả , mà còn là mối hôn sai lầm.

      "Thánh thượng lại bằng lòng." Cố Tinh Lãng nhanh mồm nhanh miệng ngẩng đầu nhìn Đại học sĩ, : "Đấy chính là con ruột của ông ta đó."

      Đối với Đương kim Thánh thượng, chư vị đại nhân còn lời nào để , mắng Hoàng đế là tội chém đầu, người nào có thể chơi với tội danh phạm thượng này chứ?

      "Cố huynh à, cái cọc hôn này để cho cả nhà huynh tránh khỏi họa lao tù, bây giờ đám người Triệu Thu Minh còn chưa có hành động gì, ta sợ bọn họ có tính toán khác." Ngự sử Khâu Tranh giọng : "Chúng ta thể phòng."

      "Thánh thượng trơ mắt nhìn Triệu phi hại Trưởng Công chúa điện hạ sao?" Chân mày Cố Thần khóa chặt.

      Mấy ông bạn già ngồi ở trong viện khổ não suy nghĩ nửa ngày, cũng thể nghĩ ra được kế sách vẹn toàn, cuối cùng, Niên Duẫn : "Mọi việc chúng ta phải cẩn thận, ta viết thư gửi đến Khương gia Ngô Châu, tin rằng Khương gia rất nhanh có người vào kinh." Edit by NuyHam

      Cố Thần gật đầu cái, nhìn tiểu tôn nhi cúi đầu trầm mặt gì, nhịn được nặng nề thở dài.

      Niên Duẫn nhìn về phía Cố Tinh Lãng, cá tính của vị Cố Tam thiếu gia này chính là lạnh lùng ít , nhưng người lại thiếu được tinh thần phấn đấu của thiếu niên, hôm nay trở thành người nằm ghế, chân trần, mắt cá chân quấn tấm lụa trắng dày, toàn thân đầy tử khí, đâu còn là Cố Tinh Lãng thiếu niên hăng hái, thành danh sa trường?

      lúc Niên Duẫn còn suy nghĩ nên an ủi Cố Tinh Lãng như thế nào, lúc nhìn dạng sắp chết, Khâu Tranh mở miệng: "Tướng mạo Công chúa Điện hạ rất giống với Hoàng hậu nương nương."

      Hoàng hậu có quyến rũ như Triệu phi, những năm này mỹ mạo của người bị Triệu phi áp đầu, nhưng người lại thắng ở chỗ đoan trang dịu dàng. Khâu đại nhân cũng , nhưng cũng ngầm cho Cố Tinh Lãng biết, Công chúa Linh Lung là mỹ nhân.

      "Nghe tính tình Công chúa Điện hạ rất tốt." vị đại nhân khác cũng chen vào: "Tuy tuổi còn , nhưng bản chất hiền thục, cuộc sống sau này của hai người tốt thôi."

      Mấy vị đại nhân ngươi lời, ta câu cùng nhau khuyên nhủ Cố Tinh Lãng, bây giờ vì Cố gia mà lật lại bản án, cũng thấy có hy vọng gì nhiều, tìm danh y chữa lành hai chân cho Cố Tinh Lãng, cũng có nhiều mong đợi cho lắm, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể khen Công chúa Linh Lung, có thê tử xinh đẹp lại hiền lành, đối với Tam tiểu tử Cố gia mà , ngày sau có thể trông cậy vào.

      Mấy vị trưởng bối khuyên bảo tốt, nhưng Cố Tinh Lãng lại thể để vào lòng, đối với vị Trưởng công chúa Linh Lung này, cũng có mong đợi gì, chẳng qua cảm thấy tên tàn phế như mình lập gia thất, bất kể là cưới nương nhà nào, cũng đều là hại người ta.

      "Lão Đại." Cố Thần nhìn mấy vị lão ca khổ tâm khuyên nhủ nửa ngày, mà Cố Tinh Lãng có chút phản ứng nào, biết đứa này khuyên cái gì đều nghe lọt, chỉ đành gọi Cố Tinh Nặc: "Đưa lão Tam về phòng nghỉ ngơi ."

      Cố Tinh Nặc đáp lời Tổ phụ tiếng, rồi ôm ngang Cố Tinh Lãng sớm gầy , bước nhanh về phòng ba huynh đệ bọn họ tạm ở.

      Cố lão Nguyên soái thấy Cố Tinh Ngôn còn ngồi chồm hổm bên bồn hoa mà động, lại với Cố Nhị thiếu gia: "Cháu xem thuốc lão Tam nấu xong chưa, nếu xong rồi bưng lên cho uống."

      Lúc này Cố Tinh Ngôn mới đứng dậy bước .

      "Hôn lễ thể xảy ra vấn đề gì." Sau khi đám tiểu bối hết, Niên Duẫn : "Chuyện liên quan đến Hoàng gia, khó đảm bảo đám người Triệu Thu Minh hất tội danh đại bất kính lên người Cố gia huynh."

      "Đại bất kính." Cố Thần cười lạnh: "Lại là tội chết a."

      "Chỉ cần còn sống, mới có hy vọng lật lại bản án." Niên Duẫn giọng : "Lúc này cha con Triệu thị nhất định là muốn trảm thảo trừ căn, Cố huynh, huynh nhất định thể để cho hai cha con này như ý."

      Cố Thần gật đầu, chống lại hai cha con Triệu thị tiểu nhân đầy hiểm này, trong lòng lão Nguyên soái có bao nhiêu phấn khích cả, nhưng chuyện tới trước mắt, muốn đối mặt cũng phải đối mặt. Edit by NuyHam

      "Tinh Lãng là đứa bé ngoan." Niên Duẫn : "Trưởng Công chúa Điện hạ cũng là đứa ngoan, duyên phận này cũng kém đâu."

      Sau khi mọi người nghe Đại học sĩ xong, trận thổn thức, này biết tình là gì, gả cho thiếu niên hai chân tàn phế, nhân duyên này là xấu hay tốt, cũng chỉ có trời mới biết.

      ****

      Sau khi Cố Tinh Nặc ôm Cố Tinh Lãng vào phòng, nhàng đặt lên giường gỗ, lúc ngẩng đầu nhìn tiểu đệ đệ, ngạc nhiên phát khóe miệng Cố Tinh Lãng có vết máu, Cố Tinh Lãng vội vàng cả kinh : "Tinh Lãng, đệ làm sao vậy?"

      Cố Tinh Lãng đầu tiên mờ mịt, nhìn thấy ngón tay dính chút máu khi Cố Tinh Nặc chạm vào khóe miệng mình, mới hậu tri hậu giác cảm giác được, trong miệng mình đầy mùi máu tươi, há mồm muốn chuyện, lại trực tiếp phun ra búng máu vào lòng bàn tay Cố Tinh Nặc.
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 11: Hoàng gia vô tình vô nghĩa

      Cố Tinh Lãng vừa phun máu, làm kinh động tất cả người trong nhà.

      Cố Tinh Ngôn hoảng sợ khẩn trương tìm đại phu.

      Cố Tinh Nặc sợ máu chạy vào khí quản của Cố Tinh Lãng, dám để Cố Tinh Lãng nằm ngang, nên đem ôm vào ngực.

      Nữ quyến Cố gia vừa khóc vừa chạy vào phòng.

      Lúc này mấy người Đại học sĩ cũng dám , ngồi canh giữ trong sân chờ tin tức.

      Trong lúc Cố gia loạn từ xuống dưới, chỉ có duy nhất Cố lão Nguyên soái mặt lạnh lùng đứng bên cạnh giường của tiểu tôn nhi, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Cố Tinh Lãng: "Nam nhân Cố gia ta chỉ có thể chết trận sa trường, cũng thể vì bị nhục mạ nhất thời mà mất hết ý chí, nếu tại ngươi chết , tất nhiên phải nam nhân Cố gia ta!"

      "Tổ phụ." Cố Tinh Nặc đau lòng đệ đệ mình, cầu xin lão gia tử: "Những lời này sau này hãy ."

      Đầu Cố Tinh Lãng choáng váng, miễn cưỡng giương mắt lên nhìn người đứng đầu giường, thanh có chút khàn khàn: " có chuyện gì đâu, cháu chỉ mệt chút thôi."

      Mấy người lão phu nhân ngồi bên cạnh khóc khe khẽ.

      Nhìn gương mặt tái nhợt chút máu của tiểu tôn nhi, vẻ thiết huyết của lão Nguyên soái cũng giữ được, đưa tay nhàng vỗ vai Cố Tinh Lãng, Cố Thần giọng : " cần suy nghĩ nhiều, mọi việc tốt thôi."

      Cố Tinh Lãng miễn cưỡng cười tiếng, sau đó bất tỉnh trong ngực đại ca mình, ngã đầu mà ngủ, rất mệt mỏi nha.

      "Mới vừa bị nhục mạ." Niên Duẫn nhìn lão bằng hữu vừa bước ra phòng, thở dài : " có ý sống tiếp, huynh đứa này phải sống như thế nào đây?"

      Cố Thần lắc đầu, đáp lại câu hỏi của lão bằng hữu.

      *****

      Dù bầu trời Cố gia đầy mây đen, nhưng cũng ảnh hưởng đến chủ nhân trong Đế cung, lúc con rể mình hộc máu mê man, Hiền Tông khoe công với khuê nữ mình, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Phụ hoàng cho Cố gia tòa nhà, còn nâng chức quan cho Cố Tinh Lãng, sau này Linh Lung và có thể sống tốt qua ngày, sớm sinh con dưỡng cái, phụ hoàng chờ tin tốt của con." Edit by NuyHam

      Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn thân thể nhoi của mình, thân thể này còn chưa vị thành niên đó, còn muốn cùng người khác sinh con dưỡng cái sao? Vị hoàng đế này có đầu óc hả?

      Hiền Tông : "Linh Lung, chuyện con xuất giá phụ hoàng giao cho Triệu phi giúp, mặc dù nàng ấy bệnh, nhưng nàng và mẫu hậu con có giao hảo, hôn của con giao cho nàng, phụ hoàng cũng yên tâm. Nếu con thiếu cái gì, cứ với Triệu phi."

      Ngọc Tiểu Tiểu nghiêm túc nhớ lời Hiền Tông , hỏi Hiền Tông: "Nàng ta cái gì cũng có thể đưa ta sao?"

      Hiền Tông sửng sốt chút, nhớ lại trước đây lâu khuê nữ nhém chút nữa đùa chết Triệu phi, Hiền Tông cẩn thận hỏi câu: "Con nghĩ muốn cái gì?"

      Ngọc Tiểu Tiểu : "Tiền."

      Hiền Tông gật đầu: "Cái này có thể cho."

      "Ồ!" Ngọc Tiểu Tiểu lại : "Vậy mấy thứ khác ta cũng cần."

      Lúc này Hiền Tông còn biết, vàng bạc châu báu, san hô phỉ thúy, tranh chữ của danh nhân, trong mắt khuê nữ thống nhất chỉ có tiền, tiền và tiền.

      "Linh Lung ngốc!" Hiền Tông bị Ngọc Tiểu Tiểu làm cho hơi cảm động, : "Con nên dám mở miệng với phụ hoàng, con là con duy nhất của phụ hoàng, cái gì phụ hoàng cũng có thể cho con được hết."

      Ngọc Tiểu Tiểu hiểu, ngoại trừ tiền, lão tử này còn có thể cho nàng cái gì? Chẳng lẽ muốn đem cả giang sơn cho nàng sao? "Vậy..Cha..À, phụ hoàng ngài có thể cho ta cái gì?"

      Hiền Tông suy nghĩ cả nửa ngày trời, mặc dù Vương ma ma có giải thích qua cho , võ công của khuê nữ là do Hoàng hậu mời cao nhân thế ngoại đến dạy, ngày đó lúc khuê nữ đánh bại thị vệ Đại Nội, cũng xác võ công cao cường, bất quá suy nghĩ chút, Cố gia là nhà tướng môn, khuê nữ mình chỉ mang theo cung nhân thái giám cũ, có thể chấn chỉnh được người Cố gia, vì vậy Hiền Tông liền : "Phụ hoàng cho con thêm mấy thị vệ giỏi, phụ hoàng ta thể để con bị người Cố gia khi dễ." Edit by NuyHam

      Ám vệ theo bảo vệ Hiền Tông thầm lần nữa hết hy vọng với chủ nhân mình, Trưởng công chúa ngược hết đám thị vị Đại Nội, vị này còn sợ bị người khác khi dễ hả? Hơn nữa, Cố gia còn chê sống lâu sao? Sao lại dám khi dễ Công chúa Hoàng gia?

      Hiền Tông cũng đợi khuê nữ lên tiếng, liền xông ra ngoài Ngự thư phòng: "Để đám thị vệ vào."

      đại đội thị vệ nối đuôi tiến vào Ngự thư phòng, quỳ xuống hành lễ với Hiền Tông và Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Bình thân." Hiền Tông ra lệnh: "Ngẩng đầu lên."

      Đám thị vệ Đại Nội lập tức ngẩng đầu lên, cùng đối mặt với đôi mắt xem thường của Ngọc Tiểu Tiểu, nhất thời tất cả mọi người đều muốn cười ha ha, đời này đúng là có chuyện trùng hợp nha, đây chính là đội thị vệ Đại Nội mà ngày đó bị Ngọc Tiểu Tiểu chơi ác bên ngoài Lãm Thư Các.

      "Con cứ tùy tiện chọn ." Hiền Tông vô cùng khí phách .

      Mặt Ngọc Tiểu Tiểu thay đổi nhìn lão tử nhà mình, ra phũ phàng: "Bọn họ đánh lại ta."

      Hiền Tông há miệng, biết nên gì.

      "Hay là thôi ." Ngọc Tiểu Tiểu đề nghị, bây giờ nàng muốn nuôi người nhàn rỗi đâu.

      Hiền Tông thể lo lắng cho khuê nữ, lập tức xông tới góc tối trong Ngự thư phòng, : "Các ngươi ra đây."

      Mấy ám vệ vô thanh vô thức quỳ gối dưới bậc thang.

      "Đây là ám vệ của phụ hoàng." Hiền Tông : "Con chọn hai người mang ."

      Quỷ tha ma bắt!

      Ám vệ khóc ra nước mắt, theo Trưởng công chúa đến Cố gia, chẳng lẽ từ nay về sau, bọn họ từ ám vệ biến thành hộ vệ thiếp thân sao? Hoàng gia cũng thể vô tình vô nghĩa như vậy á?!

      Chương 12: Công chúa xuất giá

      Hoàng đế Hiền Tông chút cũng nghĩ tới, mình chỉ muốn khi con xuất giá có người bên cạnh bảo vệ, nên phái hai tiểu tử trẻ tuổi đến, cũng chính là ám vệ, lại làm nhiều tổn thương đến họ như vậy. Hoàng đế Hiền Tông cũng ngờ, việc làm đó bị Ngọc Tiểu Tiểu xem như cha mình đưa đến món đồ chơi nho . Lời vàng miệng ngọc, cứng rắn đưa qua, muốn kháng chỉ tuân phạm vào tội chết, hai cha con cứ như vậy mà "khoái trá" quyết định.

      Sau khi mang theo hai ám vệ cường tráng trẻ tuổi về Điện Phong Hoa, Ngọc Tiểu Tiểu với Vương ma ma: "Phụ hoàng ta , muốn bao nhiêu tiền, cứ với Triệu phi."

      Nhưng Vương ma ma lại rối rắm chuyện hai ám vệ theo Công chúa, đều là thiếu nam thiếu nữ, ảnh hưởng tốt nha, sau khi nghe Ngọc Tiểu Tiểu xong, ý chí Vương ma ma lập tức sục sôi lên, chuyện có thể làm cho Triệu phi khó chịu, Vương ma ma luôn xung phong liều chết ở tuyến đầu tiên.

      "Công chúa yên tâm!" Vương ma ma liền quên ngay chuyện hai ám vệ, vỗ ngực đảm bảo với Ngọc Tiểu Tiểu: "Ngày mai nô tỳ lập tức tìm Triệu phi nương nương."

      Như vậy, Ngọc Tiểu Tiểu cũng yên tâm.

      Cũng từ ngày hôm sau, ngày nào Vương ma ma cũng tìm Triệu phi báo cáo, đem tất cả những thứ đáng giá có thể mang theo đều đóng gói hết, chừa lại chút gì. Triệu phi nhẫn nhịn, bởi vì sau khi Cố gia được định tội tàng trữ long bào nhất định bị tịch thu tài sản, những thứ bị lão bà mập mạp này lấy , chẳng phải hoàn trả lại hoàng gia sao? Edit by NuyHam

      "Cho nàng." Triệu phi dặn dò thủ hạ: "Thánh thượng chỉ có nữ nhi duy nhất, Trưởng công chúa muốn cái gì, cứ cho cái đó."

      Cứ như vậy, đến ngày Triệu phi có thể nằm từ giường mà ngồi dậy, cũng chính là ngày Công chúa Linh Lung xuất giá.

      Sáng sớm ngày đầu thu, Ngọc Tiểu Tiểu mặc giá y màu đỏ thẵm, được trưởng tử của Duệ thân vương, vốn là đệ đệ Hiền Tông, cõng ra khỏi cửa cung Đế cung.

      Người Cố gia đến đón dâu là Nhị thiếu gia Cố Tinh Ngôn, cưỡi đầu ngựa lớn oai hùng, vẻ mặt cung kính, nhưng cũng có dáng vẻ tươi cười gì nhiều.

      "Thương thế Cố Tinh Lãng còn chưa tốt hả?" Hiền Tông đứng Thành lâu Đế cung, nhìn Cố Tinh Ngôn dùng hồng trù từng bước dẫn khuê nữ mình đến kiệu hoa, hỏi Kính Trung đứng sau lưng: "Thái y phải thương thế chuyển biến tốt rồi hay sao?"

      Kính Trung : "Bẩm Thánh thượng, nghe Phò mã gia chỉ có thể miễn cưỡng xuống giường, vẫn chưa thể cưỡi ngựa, do vậy mới để Cố Nhị thiếu gia đến đón dâu."

      Hiền Tông hơi gật đầu, yên tâm.

      Kính Trung lại : "Thánh thượng, nô tài còn cần hộ tống đồ cưới của Trưởng công chúa Điện hạ đến Cố phủ, Thánh thượng còn có phân phó gì ạ?"

      Hiền Tông chỉ có phất tay với Kính Trung, bất kỳ người cha nào khi nhìn con xuất giá, tâm tình đó cũng vô cùng phức tạp, tuy Hiền Tông là hôn quân, nhưng cũng là người cha, vào lúc này nhìn kiệu hoa trong nền nhạc báo hỉ, dần dần rời xa Đế cung, trong lòng vừa chua xót vừa cao hứng, thở dài : "Hoàng hậu có thể nhắm mắt rồi."

      Mấy thái giám cung nhân phục vụ Hiền Tông, còn có cả đám thị vệ, khóe miệng tất cả đều co rút, cái này khó mà.

      *****

      Trưởng công chúa xuất giá, mười dặm hồng trang, tất cả dân chúng kinh thành đều tràn ra đường nhìn, sợ hãi than thở Hoàng gia đúng là đầy cao quý, nhưng nếu về người hâm mộ cọc hôn này lại chẳng có mấy ai.

      Lúc kiệu hoa trăm phượng tơ vàng dừng trước cửa phủ Cố gia, trước phủ Cố gia vang lên tiếng pháo hoa, đám con nít reo hò nhảy nhót, người đứng trước cửa lớn vỗ tay hoan hô, mặc dù tân nương là Công chúa Hoàng gia, nhưng gặp phải đám quan quân người Hán, sợ hãi kêu la muốn thấy mặt dâu.

      Ngọc Tiểu Tiểu được Cố Tinh Ngôn dùng hồng trù dẫn xuống kiệu, song, sau khi chân chạm đất, nàng cảm thấy đầu mình sắp hôn mê rồi, phải say xe, cũng chẳng say máy bay, hay say tàu, mà là sau khi ngồi kiệu, nàng phát mình say kiệu nha.

      "Công chúa." Vương ma ma và bà hỉ đỡ Ngọc Tiểu Tiểu, giọng với nàng: "Thoạt nhìn tòa nhà này cũng tệ, nhưng có hơi chút."

      Ngọc Tiểu Tiểu lên tiếng, nàng quá để ý về chú rể, nên gia tài của chú rể, nàng lại càng quan tâm.

      Lúc này, ở hậu viện Cố gia, Cố Tinh Lãng nằm trong tân phòng mình, nghe nhạc hỉ và tiếng cười nhà trước, vẻ mặt vẫn hờ hững.

      Lão phu nhân ngồi bên giường hẹp, giọng : "Công chúa Điện hạ vào phủ."

      Cố Tinh Lãng chỉ "Ừ" tiếng.

      Lão phu nhân : "Hôm nay là ngày vui của cháu, thành thân là người lớn rồi, hãy cùng Công chúa sống tốt, nàng gả cho cháu, cháu cũng thể phụ nàng."

      Cố Tinh Lãng rũ mắt xuống, : "Tổ mẫu, cháu biết, nhưng cháu chỉ sợ liên lụy nàng thôi."

      Cố Tinh Lãng câu đó, là cho lão phu nhân suýt chút nữa rơi lệ. Được bồi dưỡng mấy ngày giường, tinh thần Cố Tinh Lãng thoạt nhìn khá hơn chút, chẳng qua vết thương ở hai chân lại nặng thêm chút, chẳng những khép lại, mà còn sưng mủ, mời đại phu tới, chỉ có lắc đầu có biện pháp. Lão phu nhân chỉ đành lặng lẽ khóc, chẳng qua khi ở trước mặt tiểu tôn nhi, lão phu nhân thể rơi lệ, mặt miễn cưỡng cười vui, : "Tôn nhi của ta tốt như vậy, sao lại liên lụy chứ? thể cưỡi ngựa đánh giặc, chẳng lẽ thể an bình sống qua ngày sao? Tiểu tử cháu ngốc!" Edit by NuyHam

      Sau khi Cố Tinh Lãng nghe Tổ mẫu khuyên, cũng chỉ có thể cười tiếng.

      Lão phu nhân còn muốn khuyên nhủ thêm chút nữa, ngoài cửa truyền đến tiếng bà hỷ: "Tân nương tới."

      Lão phu nhân vội vàng đứng lên.

      Đầu Ngọc Tiểu Tiểu che khăn voan đỏ, vào tân phòng mình, mới vừa bước vào ngửi được mùi thuốc nồng nặc mặc dù được người ta dùng huân hương che .

      Vương ma ma đỡ Công chúa mình đến bên giường, liếc nhìn tân lang nửa nằm nửa ngồi giường, lòng Vương ma ma liền lạnh, mặc dù vị Cố Tam thiếu gia mặc trang phục hỉ màu đỏ, nhưng gương mặt đầy tử khí, phải vị này sắp chết ?
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 13:Nam nữ thụ thụ bất thân

      mặt Vương ma ma giống như người sắp chết, bị lão phu nhân thu vào mắt, trong lòng càng thêm khó chịu, miễn cưỡng cười: "Công chúa Điện hạ vào tân phòng, vậy chúng ta ra ngoài."

      Dù Vương ma ma cam lòng, nhưng Công chúa mình làm lễ, tân phòng cũng vào rồi, Vương ma ma còn có thể làm gì nữa đây? Chỉ có thể thầm mắng mười tám đời tổ tông Triệu phi, rồi từng bước theo lão phu nhân ra khỏi tân phòng.

      Ngọc Tiểu Tiểu đứng trước giường lát, phát trong phòng có động tĩnh, liền hỏi: "Ta phải đứng như vậy sao?"

      Lúc này Cố Tinh Lãng mới cầm gậy hỉ, vén khăn voan đỏ đầu Ngọc Tiểu Tiểu lên.

      Mắt Ngọc Tiểu Tiểu tối mất nửa ngày, mới thấy thoải mái, giơ tay lên dụi dụi con mắt, nhìn chăm chăm chú rể. Cố Tinh Lãng có thể xem là mỹ nam xếp trước tốp năm của Phụng Quốc, dù là Ngọc Tiểu Tiểu luôn thờ ơ với sắc đẹp, cũng thầm khen hai chữ " đẹp".

      Cố Tinh Lãng cũng quan sát Ngọc Tiểu Tiểu, giống như nghe người ta , Công chúa Linh Lung đúng là mỹ nhân xinh đẹp, vóc người vẫn chưa nảy nở hoàn toàn, nhưng cũng có thể nhìn ra, sau khi vị Công chúa Điện hạ này lớn lên, có dáng người cao gầy, chẳng qua là, Cố Tinh Lãng đành thầm cười khổ, vẻ mặt Công chúa Điện hạ ngây ra, ánh mắt hờ hững, chắc là hài lòng với mình. Edit by NuyHam

      "Ngươi...." Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy mình cần phải vài câu.

      Đồng thời, Cố Tinh Lãng cũng mở miệng: "Ngài muốn có thể nhanh chút."

      "Cái...có ý gì?" Ngọc Tiểu Tiểu nghe hiểu, nhìn Cố Tinh Lãng hỏi.

      Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu : "Đa tạ Công chúa người cứu nhà Cố gia ta, chẳng qua ta chỉ là phế nhân, Công chúa Điện hạ chịu làm hôn này chẳng qua là vì cứu Cố gia ta, chỉ tạm thời, cũng cần xem là . Công chúa, nếu Cố Tinh Lãng có kiếp sau, nhất định báo đáp đại ân của Công chúa."

      Ngọc Tiểu Tiểu suy nghĩ rất lâu về mấy câu của Cố Tinh Lãng, cuối cùng hỏi : "Ý của ngươi là, chúng ta họp xong rồi phân ra à?"

      "Hả?" Cố Tam thiếu gia cảm thấy sao câu này có chỗ nào đó đúng nhỉ.

      "Ta biết là cha con Triệu phi hại ngươi, nhưng ngươi cũng cần sợ Triệu phi." Ngọc Tiểu Tiểu tiếp: "Chỉ cần ta bỏ chút thời gian là có thể giết chết nàng ta."

      Bỏ....Bỏ chút thời gian là có thể giết chết? Cố Tinh Lãng cả kinh, lời này mà từ trong miệng của Công chúa mười ba tuổi ra, có vấn đề hả? phải Trưởng công chúa rất hiền lương thục đức sao? Người hiền lương thục đức còn có thể ra những câu này à?

      "Ngươi bị thương, đại phu thế nào?" Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu chỉ hai chân Cố Tinh Lãng, hỏi.

      Cố Tinh Lãng cũng dối gạt với Ngọc Tiểu Tiểu: "Trị được."

      "Nhưng thái y lại với ta, vết thương ở chân của ngươi có khởi sắc mà."

      Cố Tinh Lãng cười khổ.

      Xem ra ngay cả thái y cũng bị Triệu phi thu mua rồi, mình cần phải quăng ném cho chết nữ nhân kia nha, đôi môi Ngọc Tiểu Tiểu nhếch lên, tỏ vẻ chịu đựng khổ sở vì bị người tính kế.

      Lúc này bên trái cửa sổ bị người bên ngoài mở ra, hai tiểu hài tử từ bên ngoài cửa sổ lăn nhào vào phòng, sau khi từ dưới đất bò dậy, liền chân chân dài vui vẻ chạy tới mép giường.

      "Tam thẩm." Thằng bé trai có vẻ lớn hơn chút nước mắt lưng tròng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu: "Tam thúc là người tốt."

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Cố Tinh Lãng, như muốn hỏi đây là tình huống gì?

      Cố Tinh Lãng nhìn hai đứa cháu , bất đắc dĩ thở dài hơi, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Bọn họ là con trai đại ca ta." Sau đó quay sang nhìn hai tiểu hài tử, : "Tuần nhi, Tấn nhi, sao các con lại chạy tới chỗ thúc?"

      "Tiểu tam thẩm." Cố Tuần sáu tuổi lay lay tay Ngọc Tiểu Tiểu, : "Người ở lại đây đúng ? Tam thúc của con là người tốt, con, cả nhà chúng con, trong nhà chúng con có tiền nha, chúng con cũng có ngồi tù nữa đâu!"

      Hai viên thịt tròn giống như tiểu đại nhân, đứng trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu mà nước mắt lưng tròng, điều này làm cho Ngọc Tiểu Tiểu có chút chịu nổi, nàng còn chưa gì nha, làm sao hai viên thịt tròn này biết nàng đánh chủ ý bỏ chạy đây?

      Cố Tinh Lãng thở dài, chắc hai đứa cháu này nghe được lúc đại ca chuyện với đại tẩu rồi, xem ra trong lòng đại ca có chút suy nghĩ, thành như vậy, muốn giữ Công chúa lại cùng sống qua ngày, cũng quá làm khó người khác rồi.

      "Tuổi còn trẻ, sao lại thở dài?" Ngọc Tiểu Tiểu vừa xong, đưa tay qua kéo ống quần Cố Tinh Lãng lên, nàng cũng muốn nhìn xem rốt cuộc vết thương ở chân người này như thế nào, vừa dạy Cố Tinh Lãng: "Ở đây có tang thi, các ngươi hạnh phúc lắm rồi." Edit by NuyHam

      Cố Tinh Lãng và hai viên thịt tròn mờ mịt, tang thi là cái gì?

      Lúc kéo quần Cố Tinh Lãng lên tận đầu gối, Ngọc Tiểu Tiểu thấy tấm lụa trắng ố vàng, cau mày : "Vết thương sưng mủ sao?"

      Cố Tinh Lãng thấy tay Ngọc Tiểu Tiểu chạm vào chân mình, trong nháy mắt nhịn được đỏ mặt: "Ngươi...Ngài thể làm vậy."

      Cố Tam thiếu gia mười lăm tuổi nhập ngũ, chưa từng thấy nương nào mạnh dạn giống như Ngọc Tiểu Tiểu, chân nam nhân là ngươi sờ có thể sờ hả? "Nam nữ..Nam nữ thụ thụ bất thân á." Cố Tinh Lãng cà lăm nhắc Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu căn bản để ý câu Cố Tinh Lãng, động tác nhanh nhẹn dời xuống chỗ quấn băng gạt mắt cá chân Cố Tinh Lãng: " sinh mủ cần quấn vải, đối với vết thương tốt đâu."

      Vết thương ở mắt cá chân Cố Tinh Lãng rất ngay ngắn, da thịt bị người ta dùng lưỡi đao sắc bén cắt, tại sưng đỏ sinh mủ, vết thương nhìn rất đáng sợ. Ngọc Tiểu Tiểu xem độ sâu của vết đao, trong lòng nghi ngờ, độ sâu này đủ để cắt đứt gân chân nha.

      Chương 14: Triệu Thu Minh tới!
      " có bị cắt đứt, sao lại thể? Mà làm sao lại như vậy?" Ngọc Tiểu Tiểu nhìn hai chỗ bị thương xong, cũng quản Cố Tinh Lãng há mồm trợn mắt, mở miệng .

      "Lúc bị dùng hình." Cố Tinh Lãng muốn nhớ tới lúc mình bị dùng hình trong thiên lao, tránh ánh mắt Ngọc Tiểu Tiểu nhìn , câu đơn giản.

      "Con biết." Cố Tuần giơ tay lên, bàn tay quơ quơ trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu, : "Tam thúc là bị cái tên thái giám Kính Trung hại đó."

      "Tuấn nhi!" Cố Tinh Lãng quát , muốn đứa cháu này thêm gì nữa.

      " tiếp." Ngọc Tiểu Tiểu đưa tay ra, tay xách đứa, quăng đến giường, : "Là tình huống gì?"

      "Bọn họ đem Tam thúc cột vào hình giường." Đừng xem Cố Tuần là đứa nít sáu tuổi, trí nhớ rất tốt, chuyện Cố Tinh Lãng bị dùng hình như thế nào, nhớ rất , vừa hoa tay múa chân dáng vẻ hình giường, vừa với Ngọc Tiểu Tiểu: "Bọn họ dùng sợi dây buộc vào chân Tam thúc, sau đó bọn họ liều mạng kéo sợi dây đó."

      Tưởng tượng lại lời đứa trẻ, Ngọc Tiểu Tiểu : "Ngũ mã phanh thây hả?"

      Cố Tuần nghi hoặc: "Tiểu Tam thẩm, cái gì gọi là ngũ mã phanh thây?"

      "Tam thúc con tiếng kêu đau cũng có." Cố Tấn bốn tuổi cắn ngón tay, mở miệng : "Tam thúc à nam tử hán!"

      Ngón tay út Ngọc Tiểu Tiểu chọc chọc vào chân Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng kịp phòng bị, "Á" tiếng.

      "Đau sao?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

      Cố Tinh Lãng gật đầu.

      đau lên rằng thần kinh cái chân này có bị hoại tử, Ngọc Tiểu Tiểu đánh giá hia chân Cố Tinh Lãng, có lẽ nên phẫu thuật chút, nhưng sao đại phu ở đây lại phán xử tử cho hai cái chân này nhỉ? Võ lực của người thế giới này kém, ngay có y thuật cũng kém luôn sao? Ta , Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, hoàn toàn là chơi vui nha.

      Trong lòng Công chúa Điện hạ dữ dội, nhưng lọt vào mắt lớn hai , mặt Công chúa Linh Lung co quắp, hoàn toàn biết vị này suy nghĩ gì. Edit by NuyHam

      "Ta thấy...." Lúc Ngọc Tiểu Tiểu muốn với Cố Tinh Lãng, chân của người cũng phải có hy vọng, cửa tân phòng ầm tiếng, Vương ma ma hoảng hốt chạy vào.

      " xong!" Vương ma ma còn chưa tới giường, liền kêu tiếng: "Công chúa Điện hạ, Cố gia xong rồi."

      Hai tiểu thịt viên tròn còn tốt, hiểu vị thẩm mập mạp này gì, nhưng thân thể Cố Tinh Lãng run cái, gấp gáp hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

      "Cấm quân, Triệu tướng gia mang theo Cấm quân tới." Vương ma ma để ý Cố Tinh Lãng, vẻ mặt lo sợ nhìn Ngọc Tiểu Tiểu : "Bọn họn....Bọn họ muốn lục soát hậu viện Cố gia."

      "Trong nhà ngươi giấu cái gì à?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng còn chưa kịp , Vương ma ma lên tiếng: "Triệu tướng nhận được mật báo, Cố gia giấu tội chứng phản quốc!"

      Hai mắt Cố Tinh Lãng đỏ như máu, phản quốc, cái tên tiểu nhân Triệu Thu Minh này còn đánh cho bọn họ chiêu này sao?

      "Ta xem chút!" Ngọc Tiểu Tiểu đứng lên, Cố gia thể nào là người phản quốc, nếu lúc nàng thành quỷ, nhất định thấy: "Ta tin ngươi là trong sạch, cần sợ, có ta đây." Suy nghĩ chút, Công chúa Điện hạ với Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng hình như cảm thấy có chỗ nào đó đúng phải.

      Vương ma ma : "Công chúa Điện hạ, đó là Triệu tướng á."

      Ngọc Tiểu Tiểu dẫn đầu bước ra tân phòng, ngay cả Triệu phi, nàng cũng có thể giết, còn sợ lão cha Triệu phi à?

      "Còn có hơn ngàn Cấm quân." Vương ma ma nhìn Công chúa mình, kêu lên.

      Hơn ngàn nhân loại à, sai thiên lôi là có thể đánh chết bọn họ, đối với Công chúa Linh Lung chuyện này đánh nhắc đến.

      Vương ma ma chạy tới trước người Ngọc Tiểu Tiểu, chuyện này nhất định là có liên quan đến Triệu phi, phàm chuyện có Triệu phi xen vào, Hiền Tông là thể trông cậy rồi, Vương ma ma đề nghị Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chúng ta chạy , người nô tỳ có ít ngân phiếu á!"

      "Vậy còn bọn họ?" Ngọc Tiểu Tiểu chỉ chỉ lớn hai sau lưng.

      Vương ma ma cứng họng, đúng nha, bọn họ bỏ trốn, vậy cả nhà Cố gia phải làm sao đây?"

      "Vậy..." Vương ma ma nhẫn tâm, : "Mang họ theo luôn."

      "Tinh Lãng!" Vương ma ma vừa đứt lời, Cố Tinh Ngôn bồi rượu ở sân trước cũng chạy vào, nhìn thấy Ngọc Tiểu Tiểu và Vương ma ma sửng sốt chút, ngay sau đó : "Công chúa Điện hạ, ta đưa ngài và Tinh Lãng rời trước."

      "Nhị ca, xảy ra chuyện gì?" Cố Tinh Lãng thấy vẻ mặt hoảng hốt của Cố Tinh Ngôn, trực giác việc lớn tốt, dưới tình thế cấp bách, quên hai chân thể động, thân thể muốn đứng lên, lại từ giường rớt xuống đất. Edit by NuyHam

      Cố Tinh Ngôn bước nhanh về phía trước, ôm lấy Cố Tinh Lãng, vội la lên: "Đệ thế nào?"

      Vương ma ma gấp gáp với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chúng ta phải nhanh lên."

      Hai viên thịt nhìn mấy người lớn hoảng hốt, dọa cho sợ khóc rống lên.

      Cố Tấn vừa khóc vừa : "Làm sao bây giờ, Triệu Thu Minh lại tới!"

      Nến đỏ linh lung, trong tân phòng, người lên , trẻ con khóc, lập tức rối thành đoàn.

      Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, cất bước ra khỏi phòng, nàng phải xem Triệu Thu Minh này dài ngắn thế nào, biết có giống tang thi a? Chứ sao lại làm cho bọn Cố gia sợ như vậy?

      "Lục soát kỹ cho ta." Lúc này Triệu tướng đứng trong sân Cố gia hét lớn, với bọn người Cấm quân: " nơi cũng bỏ soát, lọt mất người nào, giết tha."

      Lúc này Kính Trung còn giả bộ làm người tốt, với Triệu Thu Minh: "Tướng gia, hôm nay là ngày vui của Công chúa Điện hạ, đền đáp bồi dưỡng của Thánh thượng."

      Cố Thần muốn đạp chết cái tên gian nịnh này!
      Trâu, Alice Huynh, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 15: Tướng gia gặp Công chúa

      "Các ngươi ai muốn vọng động, cùng tội với Cố gia." Mắt thấy số thuộc hạ cũ của Cố gia sắp phản kháng, Triệu Thu Minh lập tức lạnh lùng .

      "Ta bà mẹ nó!" võ quan vóc người khỏe mạnh, giơ quả đấm thẳng vào Triệu Thu Minh.

      "Khánh Tử, dừng tay!" Cố Thần quát bảo bộ hạ cũ ngưng lại, Cố gia ông gặp khó khăn, cũng thể để mấy bộ hạ cũ vì mình mà lâm vào tội.

      Mấy bộ hạ cũ của Cố lão nguyên soái đều là quân nhân, vào lúc lửa sắp cháy tới tim, cũng muốn xông về phía trước.

      "Trong mắt các ngươi còn có lão đầu tử ta , đều dừng tay lại hết cho ta!" Cố Thần giận dữ quát lên.

      Mặt Cố lão Nguyên soái xanh mét, tiếng hét nóng giận, làm tất cả quân nhân bộ hạ kinh hãi.

      "Lục soát." Triệu Thu Minh chỉ tay vào chỗ góc viện có để đồ cưới của Công chúa, : "Bắt đầu lục soát từ chỗ này."

      Niên Duẫn lập tức : "Triệu tướng, đây chính là đồ cưới của Công chúa Điện hạ, ngươi dám lục soát đồ của hoàng gia hả?"

      Triệu Thu Minh lạnh nhạt : "Ai biết được Cố gia có đem tang vật giấu vào chỗ này ?"

      "Ngươi hưu vượn." Có võ quan cả giận : "Chúng ta nhiều người như thế ở đây, làm sao lão Nguyên soái lại tang vật trong đồ cưới?"

      Triệu Thu Minh : "Nếu trong lòng Cố lão có quỷ, còn phải sợ ta lục soát sao?"

      "Vậy nếu ngươi tìm ra vật chứng, như thế nào?" Cố Thần hỏi.

      Triệu Thu Minh tự tin : "Tìm ra, ta nhất định quỳ xuống, dập đầu tạ tội với Công chúa Điện hạ và Cố lão ngươi."

      "Chuyện ổn rồi." Niên Duẫn suy nghĩ chút, tới bên cạnh Cố Thần, thầm: "Đồ cưới là do Kính Trung đưa tới. Chắc chắn trước đó bọn họ giấu đồ bên trong, đây ràng vừa ăn cắp vừa la làng mà." Edit by NuyHam

      "Lục soát." Triệu Thu Minh thúc giục Cấm quân.

      Cố Thần nhìn Cấm quân về phía đồ cưới, trong lòng đầy tuyệt vọng. Đương kim Thánh thượng tin lời tiểu nhân, xa lánh hiền thần, nếu chuyện này mình chạy tới Hiền Tông kêu oan, chỉ sợ cũng giống như chuyện Cố gia tư thông nước Bạch Hổ, Hiền Tông chỉ biết tin lời Triệu Thu Minh và Kính Trung, tuyệt đối tin lời ông. Thuở được dạy phải trung quân ái quốc, cũng có ai dạy cho Cố Thần ông biết, quân vương hiền (*), thần tử phải làm sao?

      (*)Từ "hiền" ở đây ngụ ý là "có tài có đức"

      Kính Trung tới chỗ Cấm quân đưa mắt ra dấu với Tướng quân Cấm quân, tướng quân này hiểu được, tới trước rương gỗ đỏ, đưa tay xé giấy niêm phong, mở rương.

      Tất cả tân khách tới chúc mừng, tâm cũng treo tới tận cổ.

      Mắt thấy rương gỗ sắp được mở ra, phía sau đám người truyền tới giọng bén nhọn: "Công chúa Điện hạ giá lâm!"

      Mọi người cùng nhau quay đầu lại nhìn, thấy Công chúa Linh Lung thân giá y đỏ thẫm từ cửa viện bước ra, gương mặt như băng, thần sắc lạnh lùng. Tất cả mọi người cần chờ Vương ma ma mở đường cho Công chúa Điện hạ, tự động nhường ra con đường.

      Mấy vị cựu thần như Cố Thần trong lòng đối với Ngọc Tiểu Tiểu cũng ôm hy vọng nào, còn đám Triệu Thu Minh và Cấm quân tới lục soát Cố phủ, tất nhiên là sợ Công chúa hoàng gia nhoi.

      " chính là cái Triệu cái gì đó hả?" Ngọc Tiểu Tiểu tới giữa sân, chỉ tay vào Triệu Thu Minh, quay đầu hỏi Vương ma ma.

      Vương ma ma lập tức trả lời: " chính là Triệu tướng gia."

      "Hạ quan ra mắt Công chúa Điện hạ." Triệu Thu Minh hành lễ với Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu cũng thèm để ý Triệu Thu Minh, nhìn đám Cấm quân đứng trước đống đồ cưới của mình: "Các ngươi muốn làm gì? Cướp tiền hả?"

      Cấm quân hai mặt nhìn nhau, ánh mắt của Trưởng công chúa là sao đây? Ban ngày ban mặt, dưới ánh mắt mọi người bọn họ cướp tiền? những thế, cướp lại chính là đồ cưới Công chúa hoàng gia? Edit by NuyHam

      "Công cháu Điện hạ." Triệu Thu Minh giải thích với Ngọc Tiểu Tiểu: "Đây chỉ là chức trách của hạ quan. mong Công chúa Điện hạ trách tội."

      Kính Trung liều mạng nháy mắt ra dấu với tướng quân Cấm quân, mau chóng mở rương ra, khi rương đồ được mở, cả nhà Cố gia còn đường sống.

      Tướng quân Cấm quân liền đem nắp rương mở ra.

      Thái độ Triệu Thu Minh thành khẩn theo sát Ngọc Tiểu Tiểu mà giải thích: "Công chúa Điện hạ, hạ quan..."

      Câu sắp kế tiếp, Triệu tướng gia còn chưa xong, thấy trước mặt cơn gió thổi qua, nhưng lúc ông ta chưa kịp phục hồi tinh thần, thấy vị tướng quân Cấm quân kia bay ra khỏi tường viện.

      Kính Trung nhắm mắt, lại tới nữa rồi!

      "Cút!" Ngọc Tiểu Tiểu đứng trước rương gỗ đỏ, lướt nhanh đám Cấm quân, lạnh lùng phun ra chữ.

      Đứng tại chỗ này cần biết ai tốt, ai xấu, tất cả đều trợn tròn mắt nửa ngày, nghĩ tới nha, vị tướng quân Cấm quân thân cao cường tráng như vậy như thế nào lại bay từ tường viện ra ngoài nhỉ!

      Vương ma ma tàn nhẫn bấm đùi mình cái, để bà mau chóng hoàn hồn lại, hô lớn: "Người đâu mau tới, thay Công chúa Điện hạ đem đồ cưới vào hậu viện! Đừng để cho kẻ khác cướp được!"

      Là nô tài hồi môn trong Điện Phong Hoa, mọi người đều có thói quen nghe lệnh Vương ma ma, dù đầu óc còn ngây ngốc, nhưng thân thể hành động vô cùng nhanh nhẹn, hô cái liền chạy tới, đem đồ cưới mang nhanh vào hậu viện.

      Còn Vương ma ma ôm lấy rương gỗ đỏ, nhấc chân lên chạy về phía hậu viện.

      Triệu Thu Minh vừa nhìn thấy bà mập mạp ôm lấy rương chứa vật chứng phạm tội chạy , nổi giận quát: "Ngươi láo xược, mau đem rương để xuống!"

      Vương ma ma coi như chỉ nghe thấy tiếng chó sủa, dưới chân giống như đạp gió chạy mạch về hậu viện.

      "Mau ngăn bọn họ lại cho ta!" Triệu Thu Minh tức giận, xông tới Cấm quân hạ lệnh.

      Ngọc Tiểu Tiểu đánh về phía bả vai Triệu Thu Minh, chỉ cái tát đem Triệu tướng gia quật xuống đất, hỏi: "Có phải ngươi muốn chết ?" (@Nuy: Câu này nghe hơi quen nha ~.~ )

      Chương 16: Tân phòng cháy

      Triệu Thành Bắc vừa vừa được phong làm Đại tướng quân đứng sau lưng Triệu Thu Minh, nhìn thấy phụ thân mình bị Ngọc Tiểu Tiểu tát cái đè xuống đất, nhất thời tức giận, xông tới Ngọc Tiểu Tiểu, hét: "Công chúa Điện hạ ngài...ngài dám ẩu đả với đại thần triều đình hả?"

      Ngọc Tiểu Tiểu liếc nhìn Triệu Thu Minh bò dậy, lại giơ tay lên tát thêm cái, đem Triệu tướng gia đập xuống đất, : "Ta thích đánh, ngươi có thể làm gì?"

      Lần này Triệu Thu Minh bị Ngọc Tiểu Tiểu tát dúi đầu xuống đất, lỗ mũi bị dập, máu mũi chảy ròng.

      Lần này Triệu Thành Bắc nhịn được, vung quyền đánh tới Ngọc Tiểu Tiểu.

      Mắt thấy Triệu Thành Bắc sắp giao thủ với Ngọc Tiểu Tiểu, ít vị khách nữ trong đám đông kêu lên.

      Cố Tinh Nặc phi thân tới, thay Ngọc Tiểu Tiểu chặn quyền này.

      "Đây là Cố gia ngươi muốn phản sao?" tướng quân Cấm quân khác xem chừng Cố Tinh Nặc động thủ, vội vàng hô lên: "Mau tới, đem người Cố gia bắt hết lại cho ta!"

      Thân thể Ngọc Tiểu Tiểu nhoáng cái, mọi người cảm thấy hoa mắt, vị Công chúa Điện hạ này đến trước người vị tướng quân kia, đợi vị tướng quân kia phục hồi tinh thần, Ngọc Tiểu Tiểu ra quyền đánh thẳng vào mặt. Edit by NuyHam

      Vị tướng quân Cấm quân ngã nhào xuống đất, há miệng ra, mấy cái răng rơi ra ngoài.

      Ngọc Tiểu Tiểu lại làm thêm cước, đem vị tướng quân đó đá văng ra khỏi tường viện.

      Lần này có ba vị tướng quân Cấm quân tới, vị tướng quân còn lại nhìn hai đồng liêu bị đá bay ra ngoài, muốn lui, nhưng vừa nghĩ tới Triệu phi nương nương, lại có can đảm dẫn người rút lui: "Lên!" Vị tướng quân này nhắm mắt, ra lệnh.

      Quân nhân lấy phục tòng mệnh lệnh làm thiên chức, đám người Cấm quân chỉ có thể xông lên.

      Hai ám vệ bảo vệ hai bên của Ngọc Tiểu Tiểu, cũng đánh nhau cùng đám Cấm quân.

      Các võ quan tới chúc mừng Cố Tinh Lãng, lúc này cũng có khoanh tay đứng nhìn nữa, cùng tiến lên trợ trận.

      đám quần ẩu, cũng giống như mỗi người đánh nhau như vậy.

      Hơn ngàn Cấm quân, mà vào phủ chỉ có khoảng hai trăm người, còn khoảng tám trăm người thủ ở ngoài Cố phủ, Cấm quân bên ngoài nghe tiếng hô hét liền xông vào, mà đám người Ngọc Tiểu Tiểu lại dần dần dời vị trí trận chiến, cuộc chiến quần ẩu này rất nhanh từ sân viện Cố gia đánh ra đường cái, làm cho vô số quần chúng vây xem, so với lúc Công chúa xuất giá còn nhiều hơn.

      "Chúng ta sao gia!" (*) biết vị võ quan nào nhìn thấy địch nhân ít, kêu khô cả họng.

      (*) Sao gia <抄家> : trong quân dùng để bày trận đánh úp giặc

      Nháy mắt thấy Ngọc Tiểu Tiểu sắp bị người dùng đao lớn đánh tới.

      Lúc này Triệu Thành Bắc vung lang nha bổng lên nhắm vào đầu Cố Tinh Lãng mà đập, hung dữ : "Nhận lấy cái chết!"

      Ngọc Tiểu Tiểu trở tay đoạt đao, rồi phóng tới chỗ Triệu Thành Bắc.

      Đao lớn chém vào lang nha bổng nặng dưới trăm cân, cuối cùng đao có gì, mà lang nha bổng lại bể thành từng mảnh vụn.

      Triệu Thành Bắc và Cố Tinh Nặc đều ngu ngơ ra, đây là chuyện con người bình thường có thể làm sao?

      "Ngươi là con trai của Triệu cái gì đó à?" Ngọc Tiểu Tiểu vác đao lớn lên vai, hỏi Triệu Thành Bắc.

      Triệu Thành Bắc cảm thấy nếu lúc này mình mà nhận là nhi tử của Triệu Thu Minh, chờ đợi chỉ có hồi bi kịch á, vì vậy Triệu Đại tướng quân ra sức lắc đầu, trả lời câu hỏi của Ngọc Tiểu Tiểu.

      Cố Tinh Nặc lại cả kinh khi thấy Triệu Thành Bắc biết xấu hổ, vì để bị đánh, vị này ngay cả phụ thân cũng nhận?

      Lúc này Triệu Thu Minh từ sân viện Cố gia chạy ra, nhìn đám người hô đánh hô giết, lau lau máu mũi, hô lớn: "Cố Thần, ngươi tạo phản hả!!!"

      Triệu Thành Bắc thấy Ngọc Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn về phía phụ thân mình, Triệu đại tướng quân muốn phụ thân bị người giết, há miệng muốn kêu phụ thân mình chạy, ở đây có thú dữ đấy! Đáng tiếc, Triệu đại tướng quân còn chưa , bị Ngọc Tiểu Tiểu đạp cước bay .

      Sau khi đá bay Triệu Thành Bắc, Ngọc Tiểu Tiểu vác đao lớn chạy về phía Triệu Thu Minh, bị cản đường, nhất nhất đều đánh bay hết.

      ****

      Ở ngoài đường cái đánh thành đoàn, người luôn thích đánh đánh giết giết, dũng đầu chém giết kẻ thù là Cố Tinh Ngôn, lại đứng trong Tân phòng của đệ đệ mình.

      Trong tân phòng, rương gỗ đỏ được mở ra, bên trong là long bào màu vàng, làm cho hai mắt của ba vị đại nhân trong phòng đăm đăm.

      Vương ma ma hồi hộp cả nửa ngày, mới run run hỏi: "Này, đây là long...long bào sao?"

      Huynh đệ Cố gia gật đầu.

      Vương ma ma xoay vòng tại chỗ, hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?" Rương này là do bà ôm lại, nhưng bên ngoài có hơn ngàn Cấm quân, nếu bọn họ lục soát tân phòng làm sao bây giờ?

      Cố Tinh Lãng : "Đốt ."

      Cố Tinh Ngôn : "Đây là hãm hại! Chúng ta mang vật này gặp Thánh thượng!"

      Vương ma ma thèm để ý Cố nhị thiếu gia, từ trong áo móc hộp quẹt ra, đánh lửa, ném vào trong rương gỗ đỏ. Mong Hiền Tông làm chủ cho Công chúa sao? Vương ma ma bĩu môi, vậy còn bằng chờ mong heo đực đẻ con !

      Rương gỗ đỏ đặt bên cạnh bàn tứ phương, bàn trải khăn thêu hoa rũ xuống đất, rương gỗ đỏ cháy, khăn trải bàn dính lửa, cũng cháy theo. Edit by NuyHam

      Ba vị đại nhân chỉ lo nhìn chằm chằm vào long bào, căn bản để ý cái bàn kế bên.

      Cố Tuần và Cố Tấn liếc nhìn nhau, Cố Tấn cắn đầu ngón tay, nãi thanh nãi khí : "Nhị thúc ơi, cái bàn có lửa kìa!"

      Chờ Cố Tinh Ngôn ngẩng đầu lên nhìn bàn tứ phương, lửa cháy lan tới cửa sổ, xu thế ngày càng lớn.

      "Hậu viện cháy!" Trước cửa lớn, mọi người nhìn thấy hậu viện bốc khói đen, vừa sợ vừa kêu lên.

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn hướng cháy, chân trái giẫm lên ngực Triệu tướng gia, cả giận : "Ngươi dám cho người đốt tân phòng của ta hả?!!!"
      Trâu, Nhiên Nhiênthuyt thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 17: Triệu tướng thể giết

      Triệu Thu Minh còn chưa gì, Vương ma ma tay ôm Cố Tuần, tay ôm Cố Tấn chạy từ hậu viện ra ngoài, vẫn là dùng cái giọng cao vút tận trời xanh kia hét lớn: "Công chúa, tốt rồi! Triệu tướng gia sai người đốt tân phòng của ngài rồi!"

      Triệu Thu Minh trực tiếp phun ra ngụm máu, nhất định hai chủ tớ này thương lượng tốt từ trước á!

      Vương ma ma vừa hô vừa chạy tới trước cửa lớn, nhìn thấy vô số Cấm quân nằm la liệt dưới đất, sửng sốt chút, sau đó lo lắng cho Công chúa của mình: "Công chúa, ngài...ngài có bị thương chứ?"

      Mọi người cùng nhau trầm mặt, vị thím mập mạp này, ngươi thấy Công chúa của nhà ngươi dùng chân đạp Triệu tướng gia xuống đất hả?

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Vương ma ma ôm hai đứa nhóc có sao, liền hỏi: "Cố Tinh Lãng đâu?"

      Vương ma ma : "Phò mã gia và Nhị thiếu gia có sao cả, Công chúa, Triệu tướng gia muốn đuổi cùng giết tận á, tân phòng tốt như vậy, lại bị ông ta phóng hỏa, tiếc !" Vương ma ma nhìn khắp xung quanh, mới nghi hoặc hỏi: "Mà Triệu tướng gia đâu rồi?"

      "Ngài nhìn xuống đất kìa." người đứng kế bên hảo tâm nhắc nhở Vương ma ma.

      Vương ma ma biết Công chúa nhà mình đạp người, nhưng mặt người này lại toàn là máu, bà cũng nhận ra hình dáng người đó ra sao, nhưng nhờ có người nhắc nhở, Vương ma ma mới cúi đầu nhìn kỹ, người dưới chân chẳng những mặt đầy máu, còn sưng vù như cái đầu heo, làm cho Vương ma ma thể liên tưởng tới Triệu tướng gia. Edit by NuyHam

      Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Phóng hỏa giết người thuộc vào tội gì?"

      Vương ma ma : "Tội chết."

      Ngọc Tiểu Tiểu hai lời, vươn tay lên chém thẳng vào cổ Triệu Thu Minh.

      Triệu tướng gia thấy đao lớn chém tới, ngao tiếng, bất tỉnh nhân .

      "Khoan ." Niên Duẫn thấy Công chúa Linh Lung quyết tâm muốn chém chết Triệu Thu Minh, vội vàng hô to.

      Đao lớn cách cổ Triệu Thu Minh vài cm, Ngọc Tiểu Tiểu nghe Niên Duẫn kêu ngừng tay, ngẩng đầu nhìn Đại học sĩ, hỏi: "Tại sao?"

      Niên Duẫn : "Công chúa Điện hạ, ngài thể cứ như vậy mà giết được."

      Ngọc Tiểu Tiểu hiểu người của thế giới này, đây phải là kẻ thù sao? Vì sao thể giết?

      Niên Duẫn tiếp: "Công chúa Điện hạ, sống chết của Triệu Thu Minh phải do Thánh thượng định đoạt."

      "Ông ta là hôn...." Ngọc Tiểu Tiểu lập tức mở miệng , trông cậy vào hôn quân có thể làm được chuyện gì?

      Vương ma ma ho khan hai tiếng, cắt đứt lời Ngọc Tiểu Tiểu muốn nhục mạ Thánh thượng.

      "Phụ thân!" Triệu Thành Bắc thân máu me chạy tới, sau khi bị Ngọc Tiểu Tiểu đá bay lần, vị này dám cùng Ngọc Tiểu Tiểu liều mạng nữa, chỉ có thể rống cổ kêu: "Phụ thân, ngài làm sao thế?"

      Cố Tinh Nặc khinh thường hừ lạnh, loại người nhát gan háo sắc này, cũng dám dốc hết sức bức lui mấy vạn thiết kỵ nước Bạch Hổ sao?

      " thể giết." Mặc dù Vương ma ma rất muốn nhìn lão tử Triệu phi chết, nhưng Vương ma ma vẫn biết , thể giết trắng trợn được, nhất là ở trước mặt mọi người, thẩm tra mà cứ giết chết như vậy, dù các nàng sai nhưng cũng sai, cho nên Vương ma ma chỉ có thể xông tới lắc đầu ra hiệu cho Ngọc Tiểu Tiểu.

      "Ta giết cũng oan uẩn ông ta mà." Ngọc Tiểu Tiểu hiểu, .

      Trong đám đông, dần dần có rất nhiều người ho khan, tất cả mọi người đều muốn , Công chúa Điện hạ ơi, dù sao đó cũng là tướng gia nước có được hay ? Đây phải là con chó con mèo, muốn giết người như giết chó mèo, là thể được á?

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn vẻ mặt mọi người chút, cuối cùng ném đao lớn xuống đất, sớm biết như vậy, nàng tìm chỗ vắng người mà hung hăng đánh rồi.

      Triệu Thành Bắc thấy Ngọc Tiểu Tiểu ném đao, lập tức nhào tới chỗ Triệu Thu Minh nằm ở dưới chân Ngọc Tiểu Tiểu.

      Ngọc Tiểu Tiểu giành trước bước, tóm lấy tay của Triệu Thu Minh hôn mê, : "Vậy mau dẫn ta gặp cha ta, à, phụ hoàng ta."

      "Chuẩn bị kiệu!" Vương ma ma vội vàng rướn cổ lên kêu, cái này được nè, đem chuyện này truyền đến cung, để cho Thánh thượng nhìn mà làm .

      Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mấy con ngựa đứng ngoài cửa, giơ Triệu tướng gia lên, tung người lên ngựa. Ngọc Tiểu lái xe, có bằng lái, còn lái cả phi cơ, nhưng lại chưa từng cỡi ngựa, sau khi lên lưng ngựa, trực tiếp kéo lông bờm của nó.

      Con ngựa màu trắng này ăn đau, hí tiếng, bốn vó bay lên, phát điên chạy thẳng về phía trước.

      Cấm vệ quân: " đất có người!"

      Thân gia bằng hữu Cố gia: "Ngựa nổi chứng!"

      Vương ma ma: "Công chúa, ngài đợi nô tỳ chút!"

      Triệu Thành Bắc: "Ngươi còn muốn giết phụ thân của ta?!"

      Sau khi mọi người nghe Triệu đại công tử hét lên, đột nhiên cùng nhau trầm mặc, Trưởng Công chúa Điện hạ ngồi lưng ngựa, ngược lại nhìn rất ổn định, chẳng qua vị Triệu Thu Minh bị nắm tay kia, thân thể ông ta là theo ngựa điên cuồng mà chạy đó, giống như cái trò thả diều vậy, biết Triệu tướng gia có thể sống đến cửa hoàng cung nhỉ? Edit by NuyHam

      "Vậy, đây là ngựa của ai?" Có người hỏi.

      Triệu Thành Bắc nhìn con ngựa chạy điên cuồng chút, tâm lần nữa thắt lại, đó là chiến mã của có được !

      Lúc này Cố Tinh Ngôn cõng Cố Tinh Lãng chạy ra từ hậu viện, kịp nhìn tình huống, trực tiếp hỏi: "Thế nào rồi?"

      Cố Tinh Lãng nhìn trong đám người thấy nữ tử mặc giá y đỏ, trong lòng hoảng hốt, hỏi: "Công chúa Điện hạ đâu?"

      Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn phò mã gia, ánh mắt phức tạp đến nỗi khó lên lời, cưới thê tử dũng mãnh như vậy, chung quy cảm thấy cuộc sống sau này của vị Cố Tam thiếu gia này, ha ha, mọi người cùng nhau cười ha hả với nhau.
      Trâu, Alice Huynh, Winter6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :