1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hãn thê trùng sinh - Mai Quả (Chương 59)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      em chưa thấy nữ đế tàn bạo chỉ thấy chị wa... thôi

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 4: Đường nhân sinh (*) của Nữ đế

      (*)nhân sinh: cuộc sống, đời người

      Hoàng đế ra lệnh, miệng vàng lời ngọc, người tuân chỉ, phải bị chém đầu, cho nên thị vệ Đại nội vọt lên.

      Sau đó....

      Tại sao nam tử trưởng thành, còn có thân võ nghệ cao cường, lại bay ra ngoài khoảng trăm thước, cuối cùng đập nát bộ liễn của hoàng đế Hiền Tông, hôn mê mặt đất?

      Sau khi Ngọc Tiểu Tiểu chân đạp ngay đầu thị vệ Đại nội chạy tới, tất cả mọi người đều có cùng vấn đề cần hỏi .

      Chân mày Ngọc Tiểu Tiểu nhăn sâu hơn, lúc nàng thờ ơ nhìn đời Nữ đế tàn bạo, thấy người thế giới này đánh giặc đến máu chảy thành sông, nhìn rất lợi hại nha, thế nào mới vừa đạp cái lại bay ra, võ lực thấp như vậy à? Nếu ở mạt thế, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn vòng những người đứng ở đây, dám khẳng định bọn họ chắc chắn là nhóm nhân loại đầu tiên bị diệt á!

      lần nữa Hiền Tông trợn tròn mắt: "Con là...Ngọc Linh Lung?" Ông hỏi khuê nữ mình, muốn xác nhận cái.

      "Ta là." Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, : "Còn đánh sao?"

      Hiền Tông lời nào, mắt trợn tròn.

      Thị vệ Đại nội thấy hoàng đế lời nào, chỉ có thể nhắm mắt xông lên.

      Trong mạt thế, vì sinh tồn, loài người bắt đầu tiến hóa, cho nên thị vệ Đại nội có trải qua quá trình tiến hóa nên hôm nay nhất định bi kịch, cứ như vậy, trong thời gian nhất định, hai mươi mấy thị vệ Đại nội hoặc bay lên trời, hoặc nằm úp xuống đất, duy nhất có vị huynh đệ còn đứng yên trong tình trạng cắm thẳng ở giữa hai cành cây.

      Hiền Tông há to miệng, nhất định là hôm nay ông rời giường đúng lúc rồi.

      Lúc này Triệu phi từ hôn mê tỉnh lại, sau khi mở mắt thấy Hiền Tông, liền kêu lên tiếng kiều, : "Thánh thượng!" Edit by NuyHam

      Da đầu Ngọc Tiểu Tiểu tê dại, cách nào hiểu tại sao loài người lại có thể chuyện giống như mèo kêu xuân thanh (*giai đoạn mèo muốn tìm bạn tình), khoa học chút nào. Cái này thể trách Công chúa Linh Lung chúng ta kiến thức hạn hẹp, là chiến sĩ tuyến đầu trong chiến tranh mạt thế, nữ nhân đều là nữ hán tử, chiến tranh giữa loài người và tang thi, sinh vật mềm mại kiều thể sinh tồn.

      "Thánh thượng, cái này thể trách công chúa, là nô tỳ phải." Triệu phi nhìn Hiền Tông khóc ròng, .

      Hiền Tông cảm thấy ái phi mình hiền lương, đúng là nữ nhân tốt, Linh Lung muốn ném chết nàng, ái phi của ông vẫn còn tốt thay Linh Lung mà. Lúc này cả người Triệu phi ướt sũng, tóc tai bù xù, phấn son mặt hòa tan, dạng giống như nữ quỷ, nhưng trong mắt Hiền Tông chỉ thấy người tình, ái phi mình vẫn rất nghiêng nước nghiêng thành á!

      "Công chúa điện hạ là buồn về việc Cố gia." Triệu phi khóc : "Còn với nô tỳ là muốn rời cung đến đất phong." Dù sao trong lúc chuyện này với nha đầu, trong phòng trừ Vương ma ma, đều là thân tín của mình, Triệu phi mở mắt dối, chút cố kỵ nào.

      Nghĩ đến Thái hậu lão nương mình định ra cửa hôn này cho khuê nữ, tâm tình Hiền Tông nhất thời rất kém, : "Nữ nhi Hoàng gia còn lo lắng gả sao?"

      Triệu phi liếc mắt về tổng quản thái giám hướng dẫn mấy triều thần đến đây, được hai cung nhân đỡ, nhìn vừa yếu ớt, lại vừa kiên cường đến trước chân Hiền Tông, giọng : "Thánh thượng, nữ nhi nhà danh giá cái gì cũng quan trọng, Công chúa điện hạ còn như vậy, làm sao chịu được chỉ trích của thiên hạ?"

      Hiền Tông : "Vậy khối đất phong trẫm cho Linh Lung sao?"

      Mọi người ở đây đều cho rằng, Thánh thượng ngài đủ rồi, ngay cả chuyện như vậy ngài cũng muốn hỏi Triệu phi? Đầu óc lớn là dùng để suy nghĩ a!

      Ngọc Tiểu Tiểu đến trước người Vương ma ma, đưa tay đỡ Vương ma ma lên, giọng : "Tiểu ca Cố gia này là người tốt hay người xấu?"

      Vương ma ma phải là người thiện lương chuyện mơ hồ, bà thầm vào tai Ngọc Tiểu Tiểu: "Cả nhà Cố gia đều là trung thần, là người tốt."

      Người tốt là được, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn về phía Hiền Tông, câu: " cần phiền phức, ta rời cung."

      Hiền Tông bước nhanh mấy bước đến trước mặt khuê nữ, : "Triệu phi cũng vì muốn tốt cho con."

      Nữ nhân này nay hận thể xông lên cắn chết ta đấy, ông thấy hả? Ngọc Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, phun ra hai chữ: "Ta gả."

      Hiền Tông nổi giận, : "Con gả cho ai? Sao con lại hiểu chuyện như vậy? Con có biết Cố gia phạm vào tội gì hả? Thông đồng với địch bán nước, dối quân tình, nếu phải được tiên hoàng ban kim bài miễn tử, trẫm nhất định chém cả nhà !"

      "Chứng cứ xác ?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

      Hiền Tông : "Con gì vậy? Nếu con còn biết ai là người tốt, đừng trách trẫm đem con gả đến Cố gia!"

      "Nàng là người tốt?" Ngọc Tiểu Tiểu chỉ Triệu phi, rồi nhìn người cha đời này của mình. Edit by NuyHam

      "Được, trẫm hạ chỉ." Hiền Tông nảy sinh ác độc, : "Con cứ làm người Cố gia !"

      Thời điểm gây gổ, ra cũng thể xem như , việc gây gổ giữa hai cha con Hoàng gia này cũng giống vậy, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, lúc này, mấy vị đại thần tính liều mạng cầu tình thay người Cố gia, cũng ngu ngốc, thế gia vừa nghe Hiền Tông xong, vội vàng quỳ mặt đất, cùng nhau khen ngợi Hiền Tông: "Thánh thượng minh!"

      Hiền Tông sửng sốt, ông thế nào lại trở thành người minh rồi?

      "Thánh thượng minh." Đại học sĩ Niên Duẫn quỳ mặt đất : "Thánh thượng nguyện ý đem Công chúa Điện hạ gả cho tam lang Cố gia, Thánh thượng lời đáng giá ngàn vàng, là tấm gương cho người trong thiên hạ, bọn thần tự thẹn, Thánh thượng minh."

      Hiền Tông : " phải, trẫm phải cái này...."

      "Thánh thượng!" Lúc này Triệu phi cũng quỳ mặt đất, : "Lần này Cố gia phạm vào tội lớn, Thánh thượng còn giữ chữ tín với Cố gia, có lòng lấy đức báo oán, nô tỳ cảm động đến rơi nước mắt, Thánh thượng minh!" Nha đầu này muốn quăng chết nàng, nàng nhất định phải đẩy nha đầu này vào hố lửa!

      Trong lúc nhất thời, mọi người đều cùng khen tặng Hiền Tông, đều là người đọc sách, lúc khen ai, mỗi chữ đều như ngọc, đều có lặp lại chữ nào.

      Đạo đức bị thổi phồng đến đỉnh cao làm Hiền Tông trợn tròn mắt, giống như nếu ông , hay đồng ý, lập tức trở thành tiểu nhân nghĩa khí, vô tình vô nghĩa, thêm cả vô sỉ.

      Ngọc Tiểu Tiểu thấy các quan viên như vậy, miễn cưỡng quỳ xuống dập đầu cái với Hiền Tông, : "Nữ nhi tạ ơn phụ hoàng."

      Hiền Tông suy nghĩ, chuyện này như thế nào lại như vậy?

      Ngày thứ nhất xuyên đến thế giới này, vì muốn vào con đường nhân sinh của Nữ đế tàn bạo, Ngọc Tiểu Tiểu thành công đem mình gả ra ngoài \(^3^)/
      Trâu, Winter, Nhiên Nhiên4 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 5: Hoàng hậu nương nương mở mắt

      Thân thể Vương ma ma run rẩy, Công chúa nhà mình bị hoàng thượng đem gả cho tội nhân, còn là tội nhân hai chân tàn phế? Sau này, Công chúa còn có thể hạnh phúc sao?

      "Hoàng hậu nương nương!" Vương ma ma quỳ xuống đất, khóc rống: "Ngài mau mở mắt nhìn Công chúa điện hạ !"

      Mọi người bị tiếng khóc của Vương ma ma cũng ngước đầu nhìn trời, Hoàng hậu nương nương mở mắt có thể làm gì? Cho sét đánh chết Triệu phi nương nương hả?

      Lúc này phía Đế Cung, mặt trời đỏ ửng nhô cao, bầu trời quang đãng, theo tiếng khóc của Vương ma ma, đạo sấm sét từ trời đánh thẳng xuống, mặt trời nhô cao chiếu sáng mọi nơi, mọi người trong Đế Cung đều nghe thấy tiếng sấm!

      Hoàng hậu nương nương được gọi mở mắt?

      Hoàng hậu nương nương lặng lẽ mở mắt lần, Triệu phi nương nương đứng dưới gốc của cây đa, sét đánh gãy cành cây lớn của gốc đa, rớt xuống đè lên Triệu phi.

      Thời đại mạt thế chỉ là thời đại nhân loại tiến hóa lực lượng sao? Quá ngây thơ rồi, có chút dị năng, còn bị tang thi ngược đãi thành đống cặn bả hay sao? Kiếp trước, nếu như phải bị trọng thương trong chiến đấu, làm cho nàng kịp vận dụng dị năng, Ngọc Tiểu Tiểu cũng nhất định đồng quy vu tận với tang thi, nàng điều khiển dị năng gọi sấm đến giúp mình đánh chết đám tang thi kia!

      "Triệu...Triệu phi nương nương?" Trong gian lặng ngắt như tờ, Kính Trung là người đầu tiên có phản ứng.

      Khi Kính Đại tổng quản chạy đến bên cạnh Triệu phi nương nương, Hiền Tông vẫn ngửa đầu lên nhìn bầu trời trong xanh, đạo sấm sét kia đến là đến, ?

      Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn tay của mình, tại dị năng của nàng yếu nhiều rồi, muốn đánh chết người, cuối cùng lại bổ ngã đại thụ.

      Lúc này, Vương ma ma từ kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, mạnh mẽ dập đầu: "Hoàng hậu nương nương nhân từ!"

      Mọi người ngây ngốc nghĩ, xem ra Hoàng hậu nương nương nhân từ, nếu , sao trực tiếp bổ chết Triệu phi nương nương ? Ngài bổ cây làm cái gì?

      "Thánh thượng, Triệu phi nương nương hộc máu!" Kính Trung cùng mấy thái giám chuyển nửa đoạn cây ra, sau khi thấy Triệu phi, liền lớn tiếng bẩm báo với Hiền Tông.

      "Ái phi, nàng...." Hiền Tông nhanh chóng chạy tới bên cạnh, nhìn miệng mũi Triệu phi đầy máu, quả rất thê thảm, hoàng đế Hiền Tông biến sắc.

      "Hoàng hậu nương nương, ngài tốt!" Vương ma ma vẫn hô to tại chỗ.

      Tín ngưỡng vương triệu là tôn kính quỷ thần, có ít vị quỳ tại chỗ.

      Nghĩ đến Hoàng hậu nương nương trời nhìn mình, Hiền Tông lạnh cả người, rụt cổ lại.

      "Chúng ta ." Ngọc Tiểu Tiểu xoay người rời .

      Trước kia, mỗi lần Triệu phi xui xẻo, là Vương ma ma liền hạnh phúc, nhưng lúc này, Triệu phi cũng bị sét đánh, Vương ma ma vui vẻ nổi, vừa theo Ngọc Tiểu Tiểu, vừa : "Công chúa, sao ngài và Hoàng thượng lại gây gổ như vậy chứ?" Về phần đột nhiên Công chúa nhà mình bưu hãn, Vương ma ma lựa chọn coi như thấy.

      Hiền Tông cũng để ý với mấy thần tử quỳ đất, sai người mang Triệu phi về, lại sai người gọi thái giám. Khuê nữ mình đột nhiên bưu hãn, chờ cho mạng ái phi được bảo đảm rồi sau.

      Đám người đại học sĩ nhìn nhau, cần mình liều chết xin tha, mặc dù Thánh thượng làm việc đáng tin cậy, nhưng cũng thể nhìn con của mình làm quả phụ ? Mấy đại thần ra cung, lập tức chạy đến Đại Lý Tự, vẫn nên báo tin mừng cho già trẻ Cố gia ngồi chồm hổm trong thiên lao a.

      *****

      Ngọc Tiểu Tiểu trở lại Điện Phong Hoa, gọi người bên cạnh đến: "Bây giờ cho ta biết chút, Cố gia này là chuyện gì?"

      Vương ma ma đầu choáng váng, chân mềm nhũn, đứng nổi nữa rồi, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu : "Ngài cái gì cũng biết, còn với Thánh thượng là ngài gả?"

      Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: " phải bà tiểu ca Cố gia là người tốt sao?"

      Vương ma ma : "Là người tốt ngài gả hả? Kia...Thiên hạ này người tốt rất nhiều á, nô tỳ...."

      "Cả nhà Cố lão Nguyên soái là bị Triệu đảng vu oan!" Vương ma ma còn chưa dứt lời, tiểu cung nhân Tiểu Phong lớn tiếng .

      "Đúng vậy." Tiểu thái giám Tiểu Sa cũng : "Cố gia là trung thần!"

      Nhìn nhóm thủ hạ thi nhau gật đầu, đột nhiên Vương ma ma phát , ra người trong điện Phong Hoa đều là nghĩa sĩ.

      Mặc dù Tiểu Phong và Tiểu Sa thất chủy bát thiệt (?), ngươi câu ta câu, cũng có logic gì,, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu có thể từ trong cuộc đối thoại tìm ra mấy chỗ mấu chốt.

      Cố gia là trung thần, là nhà Tướng môn trung thành tận tâm, chỉ tiếc đắc tội với đảng Triệu phi, chẳng những công thưởng, còn rơi vào tội chết.

      "Công chúa điện hạ!" Mặt Tiểu Phong đầy xúc động và phẫn nộ, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu : "Người nước Bạch Hổ là do Cố lão Nguyên soái đánh bại, lại bị Triệu tướng và con trai đoạt công! Bọn người Cố lão Nguyên soái nhất định thể nào tư thông với địch quốc!"

      Tiểu Sa cắn răng nghiến lợi : "Nếu phải Cố gia có kim bài miễn tử Tiên đế ban, lần này Cố gia bị định tội cũng phải chỉ bị tịch thu tài sản đơn giản như vậy đâu."

      Vương ma ma thở dài, : "Cố gia đích là bị oan, nhưng ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng thể cứu bọn họ, chẳng lẽ sau khi Công chúa gả qua, phải cùng Cố gia làm thứ dân sao? Bây giờ cả nhà Cố gia vẫn còn ở trong thiên lao đấy!"

      Người trong mạt thế, hiểu được huyết án ở cổ đại, trung thần lương tướng bị gian thần hãm hại vui lắm à, chẳng qua Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy dù có chết cũng thể vào con đường của Nữ đế tàn bạo, mình nàng trốn thành vấn đề, nhưng đám người trước mặt làm sao bây giờ? Mặc dù quen nhau chưa đủ 24 giờ, nhưng Ngọc Tiểu Tiểu cũng có nghe ngóng được, nếu nàng bỏ trốn, đám người hầu hạ Công chúa tận lực, toàn bộ đều bị chém đầu. Muốn danh chính ngôn thuận ra khỏi cung, còn cần phải đến đất phong, chỉ còn con đường lập gia đình thôi.

      Về phần tiểu ca Cố gia là hạng người gì, gả phải ở cùng nhau cả đời gì đó, xin lỗi, trong mạt thế, nhân loại vì muốn kéo dài chủng tộc, nam nữ nhìn nhau thuận mắt ở chung chỗ sinh con, lễ tiết có tồn tại đâu, trinh tiết quan trọng đáng giá gì gì đó, ở mạt thế càng cần bàn bạc tới. Ngọc Tiểu Tiểu nghĩ, trước hết nên nghĩ biện pháp đưa nhóm Vương ma ma ra khỏi cung, về phần tiểu ca Cố gia, ừ, có thời gian nghĩ tiếp .

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Cố Tam thiếu gia

      Vương ma ma ôm Công chúa mình khóc rống trận, sau đó mình lại kiên cường lên, với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, nếu Thánh thượng lên tiếng, chuyện này thể lui lại được."

      Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Vậy bà nghĩ như thế nào?"

      Vương ma ma lau sạch nước mắt, : " giờ Cố gia hai bàn tay trắng, cho nên đồ cưới của Công chúa ngài, nô tỳ nhất định chuẩn bị tốt."

      "Đúng." Ngọc Tiểu Tiểu vội vàng : "Chuẩn bị cho tốt, chỗ này cái gì có thể mang đều mang hết ." Lúc chạy , người có tiền, vậy chính là chết đấy, Ngọc Tiểu Tiểu mới phạm sai lầm ngu xuẩn này đâu.

      Vương ma ma vỗ vỗ ngực mình ba cái, đảm bảo với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa yên tâm, có nô tỳ ở đây!"

      *****

      Lại về Triệu phi, sau khi được cứu đưa về điện Sơ Tinh , rất nhanh được thái y cứu tỉnh, có khí lực, nàng nhìn Hiền Tông khóc ròng: "Thánh thượng, đây là Hoàng hậu nương nương thể nhắm mắt mà."

      Hiền Tông : "Vậy ái phi cảm thấy thế nào?"

      "Hoàng hậu nương nương qua với nô tỳ." Triệu phi hữu khí vô lực khóc: "Công chúa điện hạ phải gả cho tam lang Cố gia."

      "Đây..là chuyện khi nào?" Hiền Tông giật mình.

      "Trước khi Hoàng hậu sinh." Triệu phi : "Bất quá lúc đó Cố gia bị bắt vào thiên lao,, nô tỳ nghĩ Hoàng hậu nương nương nhất thời hồ đồ, cho nên mới bẩm báo với Hoàng thượng, nô tỳ đáng chết!"

      Hiền Tông : "Nếu như vậy, Linh Lung là thể gả sao? Nếu Hoàng hậu nàng chết nhắm mắt?"

      Triệu phi khóc lớn: "Đúng vậy Thánh thượng, Thánh thượng hãy mau hạ chỉ , nô tỳ sợ."

      Hiền Tông nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, nghĩ về đạo sấm sét kia chút, lập tức : "Ái phi đừng sợ, Trẫm hạ chỉ ngay."

      Mà trong lòng thái y đứng bên cửa nghĩ thầm, Quốc quân mình thần phục là đứa ngốc, thảm bại thế nào a?!

      *****

      Lúc này trong thiên lao Đại Lý Tự, đại nhân báo tin mừng còn chưa tới, Cố Tinh Lãng nằm đống cỏ tranh khô, mặt đẹp đỏ bừng, đôi mắt mê hoặc, nằm úp người , nhàng vuốt ve vết thương trải rộng ngực của Cố Tam thiếu gia, nhàng với Cố Tinh Lãng: "Tam thiếu gia, lão phu nhân sai Thanh Ngọc tới phục vụ Tam thiếu gia, để cho Tam thiếu gia lưu lại đời sau."

      Cố Tinh Lãng thấp giọng hừ hừ, vẻ mặt đau đớn.

      Thanh Ngọc cắn răng, tay đặt vào hông Cố Tinh Lãng, động tác chậm rãi cởi áo tù Cố Tinh Lãng.

      Bởi vì động tác này của Thanh Ngọc, thân thể Cố Tinh Lãng chấn động, ngoan độc cắn đầu lưỡi cái, để cho tinh thần mình tỉnh táo, đưa tay đẩy Thanh Ngọc sang bên, dồn dập thở dốc mấy cái, quát khẽ: " ra!" Edit by NuyHam

      Thanh Ngọc lộn đầu ngã xuống đất, bò dậy nhào tới người Cố Tinh Lãng, khóc ròng: "Tam thiếu gia, dù thế nào ngài cũng phải lưu lại đứa con."

      Cố Tinh Lãng hít sâu hơi, Thanh Ngọc là Đại nha hoàn hầu hạ bên người Tổ mẫu , lúc này lại được đưa đến nhà tù , người nhà biết phải nghĩ bao nhiêu biện pháp, mất bao nhiêu tinh thần á.

      "Tam thiếu gia." Lúc này Thanh Ngọc cũng cần cái gì căng thẳng của nữ tử, cúi đầu, nhất định phải hôn lấy Cố Tinh Lãng.

      Cố Tinh Lãng ngẹo đầu, tránh được nụ hôn của Thanh Ngọc, lần nữa đẩy Thanh Ngọc ra, giọng : "Đừng ngu, ta là người hẳn phải chết, ngươi theo ta, có kết quả gì tốt?"

      "Tam thiếu gia!" Thanh Ngọc ngồi đất khóc: "Là Thanh Ngọc nguyện ý, Thanh Ngọc muốn vì Tam thiếu gia lưu lại đời sau."

      Cố Tinh Lãng thở dài, chiến công của bị giành, cả nhà bị oan nhốt vào thiên lao, gân chân bị đứt, nếu phải vì người nhà, tính kiên cường ăn sâu vào xương tủy, sớm chấm dứt sinh mạng của mình rồi.

      "Tam thiếu gia?" Thanh Ngọc lại đến bên người Cố Tinh Lãng.

      "Nước kia có thuốc?" Cố Tinh Lãng hỏi.

      Thanh Ngọc đỏ mặt, nhàng ừ tiếng.

      Vết thương người Cố Tinh Lãng rất nghiêm trọng, Cố gia dám hạ thuốc mạnh với , chính là bỏ xuống lượng thuốc trợ hứng, chỉ chuyện với Thanh Ngọc chút, vật giữa đùi kia của Cố Tinh lãng nóng rang như muốn thoát khỏi quần.

      " ." với Thanh Ngọc: " đáng giá."

      Thanh Ngọc do dự chút, tay dò xuống phía dưới của Cố Tinh Lãng. Nàng cũng chỉ vì thay Cố Tinh Lãng lưu lại đời sau, còn vì chính bản thân nàng. Cả nhà Cố gia bị giam vào thiên lao, mặc dù những người làm trong Cố phủ cũng bị nhốt vào thiên lao, nhưng ngày sau nhất định bị kéo đến chợ nô lệ bán, Thanh Ngọc có vẻ thùy mị thượng đẳng, có khả năng lớn nhất là bị các sở quán (*) thanh lâu nhìn trúng. Vì ngày sau muốn bị ngủ với ngàn người, Thanh Ngọc tình nguyện vì Cố Tinh Lãng lưu đời sau, như vậy vô luận như thế nào, Cố gia thể bỏ nàng.

      (*) sở quán: giống như mấy cơ sở phân ra khắp nơi để theo dõi, hay làm công việc khác, đại loại là vậy.

      "Thanh Ngọc!" Cố Tinh Lãng đẩy tay Thanh Ngọc, cố gắng xông tới cửa nhà tù, lớn tiếng : "Người đâu, người đâu!"

      cai ngục mở cửa ra, nhìn vào trong, mặc dù quần áo hai người xốc xếch, nhưng tuyệt đối giống như mới vừa làm xong chuyện tốt, liền thấp giọng khuyên Cố Tinh Lãng: "Tam thiếu gia, bên ngoài truyền tin bất lợi cho ngài, vị nương này được lão phu nhân cố ý phân phó lén đưa tới, ngài nên phụ phen tâm ý của lão phu nhân mới đúng." Edit by NuyHam

      Cố Tinh Lãng hiểu, lần này Triệu Tả Thành giành công lao của mình, mình chết, sao cha con Triệu thị có thể an tâm?

      "Làm phiền ngươi đem nàng ." Cố Tinh Lãng với cai ngục: "Chuyện như vậy, ta muốn làm."

      Cai ngục lắc đầu thở dài, lần này có biện pháp, cũng thể giúp nương kia mạnh mẽ với Tam thiếu gia nha?

      Lúc này, Đại tổng quản Kính Trung cùng đám người đại học sĩ trước sau đặt chân đến Đại Lý Tự.

      Đại Lý Tự khanh (**) là môn sinh của Triệu tướng gia, có thể ngăn mấy người Niên Duẫn, nhưng Kính Trung là người của Triệu phi, Đại Lý Tự khanh vừa nhìn thấy Kính Trung, vẻ mặt làm việc công đối với đám Niên Duẫn biến mất thấy tăm hơi, lập tức đứng dậy đón chào.

      (**) khanh: chức quan thời xưa, cũng có thể là lời vua gọi quân thần

      Kính Trung cho Đại Lý Tự khanh nhìn thấy tờ thánh chỉ trong tay, : "Lâm đại nhân, Thánh thượng có chỉ, người Cố gia ở đâu?"

      Trong khoảng thời gian Kính Trung và Đại Lý Tự khanh chuyện, có tiểu nha dịch chạy đến bên ngoài phòng giam của Cố Tinh Lãng, gấp giọng : "Tần thủ lĩnh, Kính Đại tổng quản đến truyền chỉ, Thánh thượng có quyết định với cả nhà Cố lão Nguyên soái."

      Tần thủ lĩnh giậm chân cái, lúc này Kính Trung đến, Cố Tam thiếu gia còn lưu đời sau hả? Chuyện này cũng thể làm được a!

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 7: Cố Tam thiếu gia cưới vợ

      Bọn nha dịch khác lần lượt đến phòng giam người Cố gia thông báo, Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Ngôn cùng nhau đến phòng giam Cố Tinh Lãng, đem tam đệ mình ra ngoài.

      "Đệ có chạm vào Thanh Ngọc?" Cố Tinh Ngôn nhìn sau lưng họ chút, Thanh Ngọc vẫn còn khóc nức nở, thấp giọng hỏi đệ đệ mình.

      Cố Tinh Lãng gật đầu.

      Nhất thời Cố Tinh Ngôn nóng nảy: "Đệ ngốc quá? Chúng ta phải bỏ bao nhiêu tinh thần, mới đem nàng...."

      "Lão Nhị!" Cố Tinh Nặc lắc đầu nhìn Cố Tinh Ngôn, cho Cố Tinh Ngôn gì thêm nữa.

      Mắt Cố Tinh Lãng rủ xuống, thấp giọng : "Có các ca ca, Cố gia cần đệ lưu đời sau."

      Hốc mắt Cố Tinh Ngôn đỏ lên, nức nở : "Đừng nhảm, chúng ta còn chưa nghe Thánh chỉ mà, đệ biết chuyện gì mà?"

      Cố Tinh Lãng gì nữa, dù sao khi chết, chỉ cần liên lụy người nhà là tốt rồi.

      Lúc này lão phu nhân và Cố lão Nguyên soái quỳ đất, sau khi nhìn thấy ba cháu trai của mình, lập tức kêu lên: "Tinh Lãng?"

      Kính Trung cười : "Lão phu nhân, ngài trước đừng thương tâm, hãy để cho tiểu nhân ta truyền xong Thánh chỉ ?"

      Lão phu nhân ngẩng đầu lên nhìn Đại thái giám này, trong mắt đầy phẫn hận chút che giấu nào. Edit by NuyHam

      "Mau quỳ xuống tiếp chỉ." Lúc này Cố lão Nguyên soái mới trầm giọng .

      Kính Trung mở Thánh chỉ ra, hắng giọng cái, bắt đầu tuyên chỉ.

      Sau khi người Cố gia nghe Thánh chỉ xong, đều cảm thấy Hiền Tông đùa giỡn nhà tội thần bọn họ vui lắm hả? Công chúa Hoàng gia như vậy, lại còn là Trưởng công chúa, năm nay cũng chưa đủ mười bốn tuổi, gả cho Cố Tinh Lãng bị phế hai chân? Đùa giỡn người khác cũng cần đùa giỡn như vậy nha!

      Sau khi Kính Trung tuyên chỉ xong, tới trước mặt Cố Tinh Lãng, kéo tay Cố Tinh Lãng lên, đem Thánh chỉ vào tay Cố Tinh Lãng, : "Cố Tam thiếu gia, hôn của ngài và Công chúa điện hạ, là do đích thân Thái hậu nương nương năm đó ban xuống, Thánh thượng lời ngàn vàng, nuốt lời."

      Chợt Cố Tinh Lãng ngẩng đầu lên nhìn Kính Trung, khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú vì tức giận mà vặn vẹo.

      Cố Tinh Nặc và Cố Tinh Ngôn liều chết lôi Tam đệ mình xuống, nếu lúc này bọn họ và tên hoạn quan Kính Trung này xảy ra xung đột, vậy người nhà làm sao đây?

      "Hôm nay các ngươi có thể ra khỏi thiên lao." Kính Trung xét thấy Cố Tinh Lãng có gan liều mạng, coi như Cố Tam thiếu gia có lá gan này, Kính Trung liếc nhìn hai chân Cố Tinh Lãng quấn đầy vải, Thiếu tướng quân mười lăm tuổi thành danh ở sa trường còn có bản lĩnh cùng mình liều mạng sao?

      Kính Trung nhảm nữa, ống tay áo vung lên, mang người rời .

      Già trẻ Cố gia quỳ đất, nửa ngày cũng động, hoàn toàn thể tin những gì nghe.

      Đại Lý Tự khanh đến trước mặt Cố lão Nguyên soái Cố Thần, lạnh lùng nhìn Cố Thần cái, : "Cố lão, ngươi mang theo con cháu ngươi , chẳng lẽ ngươi còn chờ Bổn quan đưa các ngươi đoạn sao?"

      Già trẻ Cố gia ngồi chồm hổm trong thiên lao hai tháng, chuẩn bị chờ phán xét, nghĩ tới lại bị nha dịch Đại Lý Tự đuổi ra khỏi thiên lao.

      Từ khi cả nhà Cố gia bị bắt vào thiên lao, mấy gia tướng Cố gia đều canh giữ bên ngoài thiên lao, nhìn thấy người nhà chủ nhân bị đám người Đại Lý Tự đẩy ra thiên lao, nhìn lại nhìn, xác chính là già trẻ cả nhà chủ nhân, liền vội vàng chạy tới, quỳ trước người Cố lão Nguyên soái, trong đó có vị gia tướng khóc ròng, : "Nguyên soái, ngài...ngài có thể thấy lại ánh mặt trời rồi?" Edit by NuyHam

      Lúc này, Cố lão Nguyên soái phát mộng, nhìn lại người nhà đứng bên cạnh mình, lại nhìn đám gia tướng quỳ trước chân, : "Lại thấy ánh mặt trời?"

      Tất cả người Cố gia cũng mờ mịt.

      Cố Tinh Nặc : "Tinh Lãng sắp lấy vợ?"

      Vì vậy riêng gì người Cố gia, ngay cả đám gia tướng cũng mờ mịt.

      Lúc này mấy người Niên Duẫn cũng từ cửa lớn Đại Lý Tự chạy tới, nhìn thấy đám người Cố gia đứng trước cửa thiên lao, vội vàng bước lên chúc mừng Cố lão Nguyên soái và Cố Tinh Lãng.

      Niên Duẫn nhớ lại màn kia ở trong Đế Cung, căn cứ theo suy nghĩ Niên Duẫn, dưới tức giận Hiền Tông đáp lời tứ hôn trong lúc tranh cãi, nhất định là vì Công chúa Linh Lung cầu tình giùm Cố gia, : "Công chúa Điện hạ khó có được a." Đại học sĩ thở dài với Cố Thần: "Vì cứu lão ca ngươi, còn có đám Tinh Lãng, hôm nay Công chúa Điện hạ cầu tình với Thánh thượng."

      "Đúng vậy." vị đại nhân khác : "Nếu Công chúa Điện hạ chủ động muốn gả, sợ là hiền chất Tinh Lãng nguy hiểm rồi."

      Sau khi dưới Cố gia nghe hai vị đại nhân xong, im lặng hồi lâu, trong lòng cảm kích, nhưng lại biết gì cho phải.

      Đột nhiên Cố Tinh Ngôn : "Ông trời của ta, may chuyện của Tinh Lãng và Thanh Ngọc thành, nếu Cố gia chúng ta thế nào cũng làm....Công chúa Điện hạ thất vọng?"

      Lão phu nhân nghĩ đến an bài của mình lúc trước, sau khi Công chúa vào cửa, Thanh Ngọc lại sắp sinh con, hoặc Thanh Ngọc có con trước khi Công chúa sinh, đây phải là đánh vào mặt Công chúa sao?

      Thanh Ngọc đứng ở phía cuối đám người, người vẫn mặc áo tù, trong lòng đầy ủy khuất, làm được chuyện Cố gia cầu....thất vọng nàng sao?


      Chương 8: Độc kế của cha con Triệu thị

      Lần này Triệu phi gãy ba xương sườn, chân trái cũng gãy. Thái y xem ra, may mắn Triệu phi nương nương bị nội thương tính là nặng. Còn Triệu phi cảm thấy may mắn trong lòng, mặt mình có vấn đề gì, nếu nữ nhân bị hủy dung làm sao mà lăn lộn trong cung được chứ? Theo Hiền Tông những năm nay, nam nhân mình có tính nết gì, Triệu phi rất ràng.

      Triệu phi bị thương có biện pháp thị tẩm, tự nhiên thể giữ được Hiền Tông người trong ngày ôm được mỹ nữ là ngủ yên, bất quá có Hiền Tông bên người, Triệu phi cũng dễ dàng cùng cha của mình là Tướng quốc Triệu Thu Minh gặp mặt.

      Sau ba ngày, tin tức Trưởng công chúa sắp gả cho Cố gia oanh động cả vua lẫn dân, hai vợ chồng Triệu Thu Minh sớm dò xét sơ tình hình trọng thương của nữ nhi trong cung.

      Sau khi hành lễ vấn an, Triệu Thu Minh mở miệng oán trách nữ nhi: "Nương nương, lần này Công chúa gả , chính là để cho Cố gia tìm được đường sống trong chỗ chết, đệ đệ con đoạt chiến công của Cố Tinh Lãng, từ chỗ Cố Thần lục soát được thư tư thông với địch quốc, cũng là do ta an bài, nếu việc bại lộ, Triệu gia chúng ta và nương nương cũng phải bị thương động gân cốt, nguyên khí tổn thất nặng nề. Nương nương, sao ngài lại dốc sức thúc đẩy cọc hôn này?"

      Nghe phụ thân oán trách mình, Triệu phi lạnh nhạt : "Già trẻ Cố gia trong thiên lao lâu như vậy, phụ thân còn có biện pháp trừ khử bọn họ, việc Triệu gia, chẳng lẽ mọi chuyện đều trông cậy vào ta sao?"

      Mặt Triệu Thu Minh phát khổ, : "Nương nương, còn có khối người che chở Cố gia á." Đại Lý Tự khanh là người mình sai, nhưng trong Đại Lý Tự cũng có người hướng về Cố gia đấy, Triệu tướng gia phái người mấy lần, cũng thành công giết chết người Cố gia. Thấy gương mặt khinh bỉ của Triệu phi, Triệu Thu Minh đành phải thay đổi đề tài, : "Cố Tinh Lãng phế nhân, như thế nào Thánh thượng còn có thể nguyện ý...." Edit by NuyHam

      Triệu phi đợi phụ thân mình hết lời, liền : "Ta và Thánh thượng qua, Cố Tinh Lãng chỉ là bị thương khi dùng hình, người tốt như vậy, chỉ bị dùng hình chút, sao có thể tàn?"

      "Thánh thượng tin lời nương nương?"

      "Thái y vậy, Thánh thượng tự nhiên tin."

      cần , thái y này nhất định là người của nữ nhi mình, Triệu Thu Minh trầm mặc, ra nữ nhi mình lúc còn chưa gả làm thiếp, cũng có tàn ác như vậy.

      "Triệu tập nhân thủ." Lúc này Triệu phi : "Thừa dịp Công chúa gả qua, đem Cố gia giải quyết cho xong ."

      Triệu Thu Minh vội : "Nam tử Cố gia đều làm tướng, thích khách cũng dễ ra tay."

      "Thích khách?" Triệu phi cười lạnh: "Chẳng qua đây chỉ là đám phế vật thôi."

      Triệu Thu Minh ngượng ngùng : "Vậy ý nương nương là?"

      "Thúy Ngọc." Triệu phi kêu Thúy Ngọc lên.

      Thân tín trong cung Thúy Ngọc đáp tiếng với Triệu phi, rồi bưng hộp gấm dài lên cho Triệu Thu Minh xem.

      Sau khi Triệu Thu Minh thấy bộ y phục màu vàng rực trong hộp gấm, cả kinh từ tháp nệm đứng bật lên, run run hỏi: "Nương nương, đây là...?"

      "Long bào!" Triệu phi giọng : "Ngày Công chúa xuất giá, vật này được Kính Trung mang tới Cố gia, đến lúc đó, phụ thân cho đệ đệ mang theo Cấm quân tới Cố gia chuyến. Cho dù Cố gia có đề phòng như thế nào, bọn họ còn có thể chặn đồ cưới Công chúa ngoài phủ sao?"

      Cặp mắt Triệu Thu Minh sáng lên: "Đến lúc đó Cố gia bị tra ra việc giấu riêng Long bào, giết tha?"

      Triệu phi cười : "Lần này, tay Cố gia cũng có miễn tử kim bài."

      Triệu Thu Minh vui vẻ tiếp: "Như vậy chúng ta có thể quan minh chính đại đưa Cố gia vào chỗ chết."

      "Phụ thân trở về chuẩn bị ." Triệu phi giọng: ""Vì đề phòng có cá lọt lưới chạy trốn, nhân số Cấm quân mang đến Cố gia thể thiếu, phụ thân hãy trước với mấy vị tướng quân Cấm quân, sau khi chuyện thành, tất trọng thưởng."

      "Hiểu." Triệu Thu Minh đáp tiếng với nữ nhi, suy nghĩ chút lại : "Vậy còn Công chúa Điện hạ?"

      Triệu phi nhìn đuôi chân mày phụ thân mình, : "Phụ thân còn quan tâm đến nàng à?"

      Triệu Thu Minh : "Thánh thượng tất nhiên giận Trưởng công chúa và coi , tốt hơn là nương nương cần có chút an bài với Trưởng công chúa."

      Triệu phi : "Nếu nàng được Hoàng hậu dạy tốt, hiểu được tam tòng tứ đức, nên theo tướng công của nàng, nếu như chịu chết được, ta giục Thánh thượng đuổi nàng ." Edit by NuyHam

      Triệu Thu Minh hội ý: "Ý của nương nương là, chờ cho Trưởng công chúa và Cố Tinh Lãng bái đường xong, trở thành tức phụ (*) Cố gia, Cấm quân lập tức xông vào Cố phủ?"

      (*)tức phụ: con dâu, nàng dâu

      Triệu phi : " sai."

      Triệu Thu Minh gật đầu, : "Ta biết."

      "Con Hoàng hậu..." Triệu phi cắn răng: "Ta nhất định chiếu cố tốt, Ngọc Linh Lung chết, ta cũng vì nàng tìm nơi tốt, để nàng sống vô cùng tốt."

      "Còn Thất điện hạ?" Triệu Thu Minh thử hỏi Triệu phi, Công chúa là con chính thất, nhưng cũng chỉ là con , Thất hoàng tử mới là họa lớn trong lòng bọn họ.

      "Vừa sinh ra khắc chết mẫu thân." Triệu phi bình thản : "Sau tháng, lại khắc chết tỷ tỷ và tỷ phu mình, Thất điện hạ mệnh các quá cứng, Thánh thượng còn thương sao? Vả lại được Thánh thượng để ý, chết chết."

      Lần này, ngay cả Triệu Thu Minh cũng cảm thấy nữ nhi mình lòng dạ độc ác.

      "Nương nương." Triệu tướng gia nhắc nhở Triệu phi: "Mẫu tộc Hoàng hậu ở kinh thành, đối với Trưởng công chúa và Thất điện hạ là nước xa cứu lửa gần, nhưng dù sao trong tay Khương gia vẫn nắm binh quyền, chỉ sợ ngày sau Khương gia từ bỏ ý đồ."

      "Giải quyết xong Cố gia, là tới phiên Khương gia bọn ." Triệu phi cười tiếng, giọng : "Chuyện của Công chúa, là do Thánh thượng quyết định, ta chỉ sợ Khương gia làm khó thôi. Chờ Khương gia chọc giận Thánh thượng, phụ thân, chúng ta ngồi im nhìn kết cục Khương gia ."

      Phu nhân Tướng gia vẫn ngồi im bên cạnh, im lặng tiếng nào nghe độc kế của hai cha con, mặt trừ vẻ kính cẩn nghe theo, cũng nhìn ra tâm tình khác. Bà là vợ sau của Triệu Thu Minh, có sinh ra nhất nhi bán nữ (**), bất kể là đứng trước phu quân mình hay kế nữ đều gì, dù sau kế nữ này cũng là Triệu phi được cưng chìu nhất trong cung.

      (**) nhất nhi bán nữ: trai , con trai con
      Alice Huynh, Nhiên Nhiên, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :