1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hứa một mùa xuân về hoa sẽ nở - Trùng Tiểu Biển (11 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 6: Thư tình

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      Hai người bọn họ rốt cuộc là quan hệ thế nào đây?

      Cái vấn đề này Thư Ngư tự hỏi bản thân biết bao nhiêu lần, kết luận cuối cùng là, từ khi bọn mới thiết lập quan hệ cho đến nay, về từ góc độ văn học, phát ra xung động mãnh liệt khiến cho muốn xa rời, thân cận, hướng tới, muốn dốc hết cả đời để được ở cùng nhau. Mà ở góc độ vật lý, đối với có thể là lực hút của trái đất (trọng lực). . . . . . khiến càng ngày càng có biện pháp dời ánh mắt của mình khỏi người .

      chỉ biết cười ngơ ngác.

      lần muốn đổi sang nghề nghiên cứu sinh vật học, thí dụ như nguyên lý hoạt động của các loại hormone.

      Hiển nhiên điều này Nghiêm Nhạc Nhạc hề hay biết, Thư Ngư thấy, nhất định là làm hư nha đầu này rồi, khẳng định biết suy nghĩ của , nếu tiểu nha đầu chưa dứt sữa như cũng quang minh chánh đại ở trước mặt thảo luận về cái tên tiểu tử chưa dứt sữa , biết từ chỗ hẻo lánh nào nhảy ra như vậy.

      “Ai, Thư Ngư thân mến, cậu xem bạn học Uông Luân mới chuyển đến kia, sao có thể đẹp trai như vậy nha? Tại sao có thể tuấn bất phàm, cao lớn rắn rỏi như vậy? Hơn nữa còn đa tài đa nghệ hơn người như vậy? Khiến người ta vừa nhìn thấy trong lòng nhảy bùm bùm liên tục rồi?”

      Thư Ngư hí mắt, lời.

      Ai biết được ? cái hí mắt này của là có ý muốn rằng tuấn bất phàm, cao lớn rắn rỏi, đa tài đa nghệ, tài hoa hơn người như vậy, sao trong lòng lại nhảy loạn lên , sao có thể nhìn thấy . Đột nhiên Nghiêm Nhạc Nhạc lại vì kẻ cao đến thước bảy, dáng dấp tạm được, chủ động viết phong thư tình gọi là muốn thổ lộ tâm tư.

      Nghiêm Nhạc Nhạc vẫn hề hay biết gì, vẫn tự nhiên ôm mộng ảo như cũ, “Hắc hắc hắc, lần đầu tiên tớ nhận được thư tình a! Trong thư cậu ấy tham gia cuộc so tài ca hát lần này, còn hát bài dành tặng riêng cho tớ! Thư Ngư! Cậu xem tớ phải làm thế nào để đáp lại đây?”

      Thư Ngư nhàn nhạt liếc cái, tại gặp tình huống như thế, nếu cậu đáp lại bình thường biểu đạt rằng cậu hề nhiệt tình .”

      “Vậy phải làm thế nào bây giờ ?” Nghiêm Nhạc Nhạc làm bộ dạng xin được chỉ dạy, sau đó nháy nháy mắt, Thư Ngư mới vừa rồi rất nhiều chữ a!

      “Phải đứng ở bên cạnh mà hát.”

      Chương 7: Cuộc thi hát.

      [​IMG]

      Bất kỳ người bình thường nào, cũng thể chịu được tiếng hát của Nghiêm Nhạc Nhạc, vì vậy lúc năm sáu tuổi, mọi thành viên của Nghiêm gia tận lực đem Nghiêm Nhạc Nhạc và những hoạt động về nhạc cách ly nhau, tránh cẩn thận mà gây hại lỗ tai người khác.

      Dù sao hát mà khiến mọi người khi nghe được tiết bịt tai chạy xa ra khỏi trường, cũng là loại bản lãnh hơn người nha.

      Điểm này, Thư Ngư biết, Nghiêm Nhạc Nhạc biết, trừ lần đó ra, cũng đều hồn nhiên biết .

      Hôm nay, Nghiêm Nhạc Nhạc vẫn như cũ hỏi “Hát bài gì mới được đây ” vấn đề này là gánh nặng nha. giống như động vật đơn bào, lần nào cũng chỉ có thể tập trung vào chuyện, do đó bạn học Uông Luân kia, hiển nhiên tạm thời bị lui xuống vị trí thứ hai.

      Thư Ngư làm quân sư quạt mo, có mặt ở trường chỉ dạy vũ đạo cho Nghiêm Nhạc Nhạc, đối với người có khả năng như Nghiêm Nhạc Nhạc mà , tuyệt đối là khiêu chiến với vấn đề khó khăn, vì vậy cảm thấy, dù mình tập sai tí, cũng nên dễ dàng tha thứ nha.

      Và giờ phút quan trọng cũng đến, vòng loại cuộc thi, tất cả mọi người tập trung ở vũ đài, bởi vì số người dự thi ít, cuộc tranh tài được tiến hành trong ba ngày, Nghiêm Nhạc Nhạc làm con tốt ở ngày thứ ba, ở ngày thứ hai bạn học Uông Luân kia ra sân, nhảy các động tác đẹp mắt, đại khái là thể rất cá tính.

      Cho đến đấu vòng loại đêm đó, mọi người rút thăm vẫn có thể từ trong cơn chấn kinh phục hồi tinh thần lại, “Cậu có chắc chắn, người kia là Thư Ngư sư huynh ?”

      “Vậy, Nghiêm Nhạc Nhạc rốt cuộc là người phương nào? Mà có thể để cho Thư Ngư sư huynh *tự thân xuất mã ?”

      *đích thân ra tay.

      Thư Ngư xinh đẹp còn câu đầy đủ, ‘Có thể xếp cho tôi vị trí số chín được ?’ a a a!”

      Nhưng là. . . . . .

      Tại sao muốn đặc cách an bài như vậy đây? Bất quá đây chỉ là đấu vòng loại a. . . . . .

      Cho đến khi Nghiêm Nhạc Nhạc lên đài, mọi người mới tỉnh cơn mơ, bị thanh hành hạ đến cả người thương tích dậy nổi!

      Mắt nhìn Thư Ngư rồi xì xì vặn vẹo uốn éo eo, hát đến quên mình, “Người tựa như mùa đông trong ——” xoay người ba trăm sáu mươi độ, gối khuỵu xuống, tay giơ lên cao, cây đuốc! Yaaaa!”

      Đứng dậy, cổ ngẩn cao, tinh thần phấn chấn hất đầu, khoát tay, theo nhịp, “Hừng hực ngọn lửa ——” nắm quyền, say mê, “Thiêu đốt tôi! Yeahh!”

      Trong lúc nhất thời cả đoàn người cũng bị bộ dáng của nữ sinh ràng mới lúc nãy còn rất thanh tú động lòng người này sát thương, cả kinh thể thành lời, bồi hồi liếc mắt nhìn nhau 囧 cười đau đớn, khổ sở mà giãy giụa. . . . . .

      Thời khắc mấu chốt, tiếng nhạc dừng lại, Thư Ngư đột nhiên tới giữa sàn diễn, khóe miệng nhếch lên, dưới ánh đèn khuôn mặt tuấn bị chiếu sáng tựa như ảo mộng, Microphone cũng biết thế nào nằm tay, điềm nhiên mở miệng, “Biết rồi, tới đây nào.”

      trường lập tức an tĩnh, trong xúc động, công khai. . . . . là bộc lộ công khai sao? !
      Last edited: 19/4/15

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 8: Tiếng tim đập của !

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      ******************************************

      [​IMG]

      *******************************************

      Ít ra trong lòng bạn học Uông Luân cũng nghĩ như vậy, tuy chỉ điểm cho Nghiêm Nhạc Nhạc cái gì,nhưng sau khi tuyên cáo ý định dùng “Tiếng hát truyền đạt lòng mình”, Nghiêm Nhạc Nhạc cư nhiên lại lấy phương thức chấn động như vậy, thổ lộ với người, mà điều kiện mọi mặt đều tốt hơn . . . . .

      Về phần Nghiêm Nhạc Nhạc, mới vừa rồi vượt xa người thường mà phát huy năng khiếu thiên bẩm, dương dương tự đắc, nhạc dừng lại, còn kịp kinh ngạc, liền ngoan ngoãn nghe lời về phía Thư Ngư, giống như con chó con ngoắc ngoắc cái đuôi, cặp mắt sáng trong suốt, “Như thế nào, như thế nào?”

      “Ừ.” Câu trả lời của giống như thường ngày. Cũng vẫn dùng phương thức bình thường nhìn Nghiêm Nhạc Nhạc như cũ, chẳng qua đáy mắt lại thêm thâm tình đầy ắp đến tràn cả ra ngoài, tiếp đó trầm mặc hồi, từ từ đem Microphone nhắm ngay vị trí trái tim mình, chậm rãi, cặp mắt mơ hồ gợn sóng nhìn : “Em nghe .”

      Cả ngàn khán giả, trong thời gian ngắn yên lặng như tờ, phải là ảo giác, cảm giác có cái gì đó mạnh mẽ có lực mạnh nhảy lên, xuyên thấu hưởng, bao phủ quanh mình ——

      Thình thịch, thình thịch. . . . . .

      Trong nháy mắt đầu óc Nghiêm Nhạc Nhạc trống , ngây ngốc biết phản ứng thế nào, từ khi chào đời đến nay, chưa từng thấy hội trường lớn nào, lại an tĩnh như vậy . . . . .

      “Nghe cái gì?”, có chút mơ hồ ngu ngơ hỏi.

      nhìn , trầm mặc, đưa tay ra ngoắt đến gần hơn “Tới gần đây, ở chỗ này”.

      Nghiêm Nhạc Nhạc phản xạ có điều kiện đến trước mấy bước, sau khắc đột nhiên dùng lực nhưng vẫn rất ôn nhu ôm , đặt đầu ở lồng ngực của mình, giọng của , giống như là từ nơi xa xôi truyền đến, “Em cứ nghe ?”

      Thình thịch, thình thịch, thình thịch. . . . . .

      Ghét, nghe cái gì a! Nghiêm Nhạc Nhạc khẩn trương giải thích được, đột nhiên như gió xuân trả lời ở bên tai , “Tiếng tim đập của .”

      “Oa oa ——! !”

      Khi phản ứng kịp, thanh ồn ào dưới đài rốt cục bộc phát gào khóc thảm thiết, có người còn vỗ tay.

      Đầu óc Nghiêm Nhạc Nhạc đơn giản như vậy căn bản có biện pháp suy tư, khuôn mặt nhắn sung huyết đến đỏ bừng, nằm trước ngực Thư Ngư có bất kỳ phản ứng nào. Tiếng quỷ kêu liên tiếp rốt cuộc cũng hơi an tĩnh lại, Nghiêm Nhạc Nhạc động đậy lung tung hồi, chợt vội vàng dùng Microphone gõ ót mình cái, chỉ nghe trong loa truyền đến tiếng động nặng nề, kèm theo đó rống to tiếng: “Ai nha! Tôi hôn mê rồi!”

      Tiếp đó, gắt gao nhắm hai mắt lại, giả như chính mình hôn mê.

      “. . . . . .”

      Thư Ngư nhàng nhếch môi, than , thân thể cong cái, khiêng lên, trong tiếng ồn ào, mang .

      Chương 9: Vợ em!

      Edit & Beta::vô Nguyệt

      ************************************************

      [​IMG]

      ************************************************

      “Khốn kiếp a, thành khai báo ! Các cậu rốt cuộc từ lúc nào ở chung chỗ!”

      Nghiêm Nhạc Nhạc thiếu chút nữa bị những lời này làm cho phiền chết. Trừ năm ngoái bởi vì lên đại học tách ra, bọn họ vẫn luôn ở chung chỗ a. . . . . rồi mà. Nhưng là . . . . . . Gần đây hình như có chỗ nào giống . . . . . giống như cũ, thí dụ như thường nghe được tiếng tim đập loạn nhịp, rốt cuộc là bị sao vậy trời?

      Nghiêm Nhạc Nhạc là loại nữ sinh muốn suy nghĩ cũng có biện pháp dùng đầu óc, hơn nữa sớm có thói quen tích lũy vài chục năm lớn lên bên nhau . . . . . . cơm của còn ăn, cách thẳng thừng chính là cùng Thư Ngư ăn cơm mà thôi, chẳng qua là như vậy. . . . . . Nghiêm Nhạc Nhạc rốt cục bình tĩnh lại .

      Đúng , cái gì bây giờ! Nhưng lời nào trong lòng giống như có con mèo vô hình, dựng thẳng móng vuốt cào a cào , cào rất khó chịu. Thư Ngư bại hoại, đêm đó đưa đến dưới ký túc xá kêu người tiếp ứng, sau đó chủ động mở miệng nữa, cũng ràng với rốt cuộc là có ý gì!

      Nghiêm Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ lại đột nhiên liền thấy tức giận, động tác ăn cơm cũng thô lỗ theo, mặc dù bình thường có hơi nhiều chút, nhưng trước giờ vẫn giữ bộ dáng vô cùng thục nữ nha!

      Diễn kịch hồi lâu, Nghiêm Nhạc Nhạc hề nghĩ ngợi, liền đem món ăn trong chén Thư Ngư đồng loạt gắp vào trong chén mình, sau đó liều mạng nhét vào trong miệng, rất nhanh nhét đầy hai má .

      Vừa thấy Mã giáo sư đến, người này từ trước đến giờ luôn bế quan hóng chuyện, nhưng hôm nay nhìn thấy môn sinh đắc ý trước giờ luôn thân mình của mình, tự nhiên thân mật ngồi chung bàn cùng nữ sinh, do đó vô cùng hưng phấn và tò mò, hết sức quan tâm bu lại, chủ động chào hỏi, chỉ vào Nghiêm Nhạc Nhạc hỏi, “Em này là?”

      Thư Ngư khi dễ nhìn Nghiêm Nhạc Nhạc thể chuyện,cũng che giấu, tự nhiên hào phóng mà giới thiệu, “Vợ em .”

      “Phụt ——” Nghiêm Nhạc Nhạc miệng đầy thức ăn, phun đầy mặt Mã giáo sư.
      Last edited: 19/4/15

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 10: Ca hát cho nghe.

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      “Đều tại cậu! Lỗ của cậu, lỗi của cậu!” Hai gò má Nghiêm Nhạc Nhạc đỏ bừng, gương mặt lúng túng cùng quẫn bách, giận dữ chỉ trích tên đầu sỏ gây chuyện!

      “Ừ.” Tâm tình Thư Ngư hiển nhiên rất tốt, gương mặt vốn dĩ chút thay đổi từ trước đến giờ , giờ đây lại mang nụ cười như có như .

      cây làm chẳng nên non, Nghiêm Nhạc Nhạc thấy được phối hợp cần có, tức giận tới mức giơ chân, rống to:

      “Thư Ngư, nếu cậu còn dám bậy về tớ, tớ…, tớ…, tớ liền ca hát cho cậu nghe!”

      “Ừ, đều tại . Cứ trách , trách .” Thư Ngư quay đầu lại liếc nhìn , nghiêm chỉnh đáp lại rất nhiều chữ .

      “Hừ!” Nghiêm Nhạc Nhạc bĩu môi, “Tớ là, đều tại cậu lung tung, cậu thấy con ngươi giáo sư trợn lớn a!”

      “Trách .”

      “Còn nghe cái gì ‘tim đập của ’ a, cậu hại tớ cả buổi tối ngủ ngon giấc, có biết hay !”

      “Ừ, trách .”

      “Cho nên cậu quá hư rồi!” Nghiêm Nhạc Nhạc dừng chân chút, đột nhiên tăng nhanh bước chân đuổi theo Thư Ngư đá cậu ta hai cái, “Vậy bây giờ phải làm sao đây!”

      Thư Ngư quay đầu lại nghiêm túc nhìn , từ từ vươn tay, mỉm cười, “Đưa tay đây, cho em biết.”

      Chương 11: còn chưa có lời kia nha.

      Edit & Beta: Vô Nguyệt

      **********************************************

      [​IMG]

      *********************************************

      “Ai Thư Ngư, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy có cãi nhau lấy lần làm sao bây giờ? phải có gây gổ mới có kích tình sao?”

      thể năng lực thích ứng của Nghiêm Nhạc Nhạc đúng là cực mạnh, cần nhiều thời gian lắm hoàn toàn dung nhập làm bạn của Thư Ngư, liên tục ra sức lực ở bên cạnh líu ríu.

      “Còn có, chúng ta quen biết lâu như vậy, rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều chuyện chúng ta cũng chưa có làm nha!” trong lời của Nghiêm Nhạc Nhạc khỏi lộ ra tiếc nuối .

      đợi đáp lại, nàng đột nhiên vỗ bàn cái : “Em muốn ! Chúng ta tìm ngày đẹp trời, truy đuổi bờ cát, em cởi giày, cười ha ha ha chạy, đạp bọt sóng, ở phía sau hi hi hi đuổi theo, sau đó , ‘bảo bối đừng chạy đừng chạy, lập tức bắt được em!’ Aha ha ha. . . . . .”

      Thư Ngư: “=.=….”

      Nghiêm Nhạc Nhạc thấy Thư Ngư gì, trong đôi mắt lóe ra ánh sáng ảo tưởng, “Còn có còn có, mấy ngày nữa chúng ta tìm cơ hội cãi nhau trận, em khóc chạy , vốn còn giận dỗi a, lát sau liền kiềm được lòng mà đuổi theo, gấp gáp chạy tìm em, sau đó em liền núp ở cách xa, hai mắt đẫm lệ nhìn !”

      Thư Ngư: ” =.=. . . .”

      “Còn có! Lúc trời mưa, đứng ở dưới ký túc xá chờ em, đáy mắt như muốn lấp đầy bằng tình mông lung, được che dù a!”

      Thư Ngư: “=.=. . . . . .”

      “Còn có còn có, chúng ta lên núi nhìn mặt trời mọc, thời tiết lãng mạn ngắm hoa đào, vào ngày lễ tình nhân, bầu trời có tuyết rơi, em tới trễ, kiên nhẫn vuốt vuốt bàn tay, ở trong tuyết trắng chờ em hai giờ, thấy bộ mặt áy náy của em, buồn cười lắc đầu cái , ‘Mới đến!’ còn có em muốn bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày gấp cho em ngôi sao may mắn, nghiêm chỉnh bỏ vô bình....”

      Tiếng của Nghiêm Nhạc Nhạc bị biến mất khi Thư Ngư cúi thấp đầu áp sát môi xuống đôi môi đỏ mọng của , “Ưm ưm ưm. . . . . .” dĩ nhiên vẫn biết xấu hổ đừng mà, cả khuôn mặt đỏ bừng, cơ hồ hô hấp nổi.

      Khó khăn lắm mới giãy ra được, Nghiêm Nhạc Nhạc từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, Thư Ngư cúi đầu khẽ, “Đúng vậy, hơn nữa vào lúc cần thiết, còn muốn đè em lên tường cường hôn.”

      . . . . . .” Nghiêm Nhạc Nhạc thẹn thùng nhìn , ngẩng đầu giận dữ, khẽ cau mày có mấy phần nghiêm túc : “Bạn học Thư Ngư , còn chưa có lời kia nha.”

      Nghiêm Nhạc Nhạc xấu hổ chút, trong lòng mềm nhũn, bất tri bất giác tiến lên cầm bàn tay rộng mở của , tiếp tục méo miệng, .”

      Thư Ngư sử dụng chút lực nắm chặt bàn tay bé của , chậm rãi , theo , sau đó, ca hát cho nghe.”


    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :