1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hủ Nữ Muôn Năm - Tiểu Ngư Đại Tâm (42/100)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28: Sắc đẹp bị giấu kín ( hai)

      Hùng Cách Cách mím môi : "Oan uổng cho tôi lắm."

      Phó Bạc Yến để ý tới Hùng Cách Cách nữa, xoay người vào phòng nghỉ.

      Tối qua ở bên ngoài xã giao điên cuồng cùng với đám bạn suốt đêm. Đám công tử nhà giàu đó trước giờ luôn lấy đẳng cấp chơi để thể niềm vui thú của mình. Tầm thường chịu nổi nhưng trở thành luật bất thành văn. có bạn giường cố định nhưng cũng vui vẻ thoải mái. Hai người nhìn vừa mắt nhau xảy ra tình đêm, điều này cũng chẳng có gì tốt cả. Người đơn luôn luôn có cớ cho mình. lòng dù khinh thường nhưng cũng chẳng phản cảm. Mẹ già vẫn luôn ép ổn định, nhưng có nào mới xứng để ổn định đây?

      điên cuồng cả đêm, sáng sớm bò dậy từ giường người phụ nữ xa lạ còn chưa kịp về nhà chạy thẳng đến công ty.

      Mặc dù cuộc sống riêng tư của đứng đắn, nhưng thể phủ nhận rất nhiệt huyết với công việc của mình, đồng thời cũng có được cảm giác thành tựu trong công việc. Cảm giác thành tựu thể thay thế được.

      tại, người có mùi rượu trộn lẫn với mùi nước hoa phụ nữ và mùi thuốc lá khiến cảm thấy rất khó chịu. May mà trong phòng nghỉ của có quần áo để tắm rửa.

      Sau khi Phó Bạc Yến vào phòng nghỉ còn quay đầu liếc Hùng Cách Cách cái.

      biết vì sao nàng Hùng Cách Cách này luôn có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của . Lúc cười cũng như lúc tức giận, trong lòng luôn có chút gợn sóng. Cũng phải kể đến có lúc muốn “giấu” , nhưng nhìn dáng vẻ của , nhất định thế chết chứ nghe lệnh? Ha ha…

      Thấy Phó Bạc Yến vào phòng nghỉ, Hùng Cách Cách “ơ” tiếng, thầm : ta có ý gì thế biết? Là bảo mình vào, hay là… khinh thường mình biết sắc đẹp của bản thân? Làm sao có thể hiểu vẻ đẹp của mình đây? Phải biết rằng mình chính là lựa chọn tốt nhất để các lão già chọn làm tình nhân đấy!

      Hùng Cách Cách nghĩ nghĩ lại, cuối cùng vẫn thấy mình nên vào hỏi cho ràng. Dù sao Phó Bạc Yến cũng là lãnh đạo, còn phải kiếm ăn dưới tay ta nữa. Đều gần vua như gần cọp, người xưa cấm có sai mà!

      Mặc dù Hùng Cách Cách đề phòng Phó Bạc Yến từ xuống dưới, nhưng khi đứng ở cửa phòng nghỉ, xuyên qua khe cửa rộng, nhìn thấy Phó Bạc Yến đưa lưng về phía bắt đầu cởi quần, tay Hùng Cách Cách vẫn trước suy nghĩ của bước, lập tức móc điện thoại di động từ trong túi ra, cũng nhanh chóng ấn xuống nút quay phim.

      mẹ nó quy tắc ngầm! Cái xã hội nay, rình trộm mới là vương đạo! Bỉ ổi mới là cuộc sống! Nhộn nhạo mới là chân lý! Hùng Cách Cách cũng chỉ có chút sở thích này thôi!

      Hùng Cách Cách kinh ngạc! Chính xác mà là bị Phó Bạc Yến làm ngạc nhiên.

      Đôi mắt giấu sau mái ngố dài chốc chốc trợn tròn lộ ra vẻ kinh ngạc; chốc chốc răng lại cong lên như vầng trăng cười tới mức phải gọi là bỉ ổi: lúc nhàng chớp chớp mập mở làm người ta nổi da gà!

      Chậc chậc.... vóc người Phó Bạc Yến tốt !

      Eo săn chắc có lực; chân thon dài mà thẳng tắp; mông căng tròn khiến phụ nữ cũng phải ghen ghét! Còn lưng gợi cảm đến cách nào hình dung nổi! Chà chà…. Cơ thể Phó Bạc Yến quả là cực phẩm trong hàng cực phẩm! Đặc biệt là mấy vết cào sau lưng ta quả làm người ta suy nghĩ viển vông, huyết mạch sôi trào! cần nghĩ cũng biết tối qua ta làm gì. Lại càng khó đoán tình hình chiến đấu tối qua kịch liệt đến cỡ nào á á á…!

      Người cào ta là nam hay nữ?

      Ưmh chắc là phụ nữ. Móng tay còn rất dài.

      Vì sao lại là phụ nữ? Vì sao? ! Vì sao chứ? !

      Hùng Cách Cách cắn môi dưới, cảm nhận được cái gì gọi là rối rắm.

      Vậy mà chỉ rối rắm lát liền lập tức khôi phục trạng thái, hướng về phía bóng lưng Phó Bạc Yến nuốt nước miếng.

      Woa woa ....ực ực… Hôm nay quả nhiên là được lời! được lời!

      Đoạn video này là gia vị trong cuộc sống đơn của , là minh chứng hữu hiệu cho thăng hoa trong việc thưởng thức sách của ! Phó Bạc Yến, tốt lăm! có dám xoay người lại ? Rốt cuộc có dám hả?

      Hùng Cách Cách chụp ảnh trộm đến vô cùng happy, chỉ kém việc chảy nước miếng và mấy giọt máu mũi mà thôi.

      Phó Bạc Yến thay quần áo cảm thấy da căng lên, có cảm giác như mũi nhọn chĩa vào lưng. Khẽ nhíu mày, trong nháy mắt xoay người lại!

      Đừng nhìn lúc bình thường Hùng Cách Cách động tác chậm chạp như ốc sên, nhưng hễ khi nào làm chuyện phi pháp tốc độ của tuyệt đối nhanh tới khiến người ta phải tặc lưỡi!

      Nếu như ba Hùng biết thành quả ông khổ cực dạy bảo lại bị Hùng Cách Cách dùng để quay trộm trai đẹp, biết ông có cảm tưởng gì?

      Phó Bạc Yến phát ra điều khác thường. Ngoại trừ cửa phòng được đóng ra hoàn toàn có gì bất ổn.

      cởi trần về phía cửa, vừa mới chuẩn bị đóng cửa phòng, xuyên qua khe hở lại nhìn thấy Tô Hàng đẩy cửa phòng làm việc ra, đồng thời mang theo vẻ mặt dữ tợn tới trước mặt Hùng Cách Cách, động tác thô lỗ đẩy té ngã ghế sa lon, sau đó....Ném cho đôi giày vải vô cùng mềm mại.

      Hùng Cách Cách cầm giày vải lên, biết phải làm sao. Đây là có ý gì?

      Tô Hàng cau mày, giễu cợt : "Sao hả? Còn muốn để tôi tự mình thay giày cho ? Mau dưỡng thương cho tốt cái chân rách của , đừng để tôi nhìn mà phát ốm!"

      Hùng Cách Cách lập tức cởi giày cao gót chân, đổi lại thành giày vải. Hù chết , cứ tưởng mình bị bắt quả tang.

      Thay xong giầy, Hùng Cách Cách đứng lên phát ống quần quết dài tới tận đất.

      Tô Hàng cười mắng: "Đồ chân ngắn!" Rồi cúi người xuống, xắn ống quần lên cho Hùng Cách Cách. Sau đó đứng lên tiếp tục phê bình, "Như phụ nữ nông thôn!"

      Phó Bạc Yến biết, quan hệ giữa Tô Hàng và Hùng Cách Cách trở nên tốt đẹp như vậy từ khi nào?

      Hùng Cách Cách trừng mắt nhìn Tô Hàng, chỉ là ánh mắt được mái ngố dài che lại nên Tô Hàng biết thôi.

      Tô Hàng ra lệnh với Hùng Cách Cách: ", sắp xếp lại bản vẽ cho tôi."

      Hùng Cách Cách đứng tại chỗ nhúc nhích.

      Tô Hàng híp mắt nhìn về phía Hùng Cách Cách, vui : "Thế nào? Tôi mời nổi đại thần tôn quý như hả?"

      Hùng Cách Cách giải thích: "Tôi bây giờ là trợ lý của Phó tổng....."

      Tô Hàng cắt đứt lời Hùng Cách Cách, "Lương tháng vạn, có làm hay ?" xong bèn muốn ra ngoài.

      Hùng Cách Cách nắm ngay lấy tay Tô Hàng, kích động : "Có thể kiêm chức được ? Lương tháng giảm 20% cũng được!"

      Tô Hàng cười hỏi: " bận rộn vậy có đảm đương được ?"

      Hùng Cách Cách vỗ ngực bảo đảm : "Nhất định được!"

      Tô Hàng sảng khoái : "Tốt lắm, bây giờ hãy sắp xếp bản vẽ cho tôi."

      Hùng Cách Cách chỉ vào cửa phòng nghỉ, giọng : "Tôi phải xin ý kiến Phó tổng trước."

      Tô Hàng kinh ngạc : " tôi ở đây à?" Bước hai bước tới trước cửa phòng nghỉ, đẩy cửa ra.

      Bên trong cửa, Phó Bạc Yến đứng khỏa thân.

      Ngoài cửa, Tô Hàng đứng đó mà trợn mắt há mồm.

      Bên cạnh cửa, Hùng Cách Cách trợn to hai mắt, quét nhìn từng chi tiết người Phó Bạc Yến.

      Khi Phó Bạc Yến và Tô Hàng cùng nhau đưa mắt nhìn sang Hùng Cách Cách, lập tức xoay người giả bộ hết sức bận rộn, ba chân bốn cẳng sửa sang lại bàn làm việc của Phó Bạc Yến.

      Thấy bàn làm việc được dọn dẹp sạch , mà lại tay chân luống cuống bưng lên ly trà đổ đầy vào trong nước nóng hầm hập.

      Phó Bạc Yến mặc quần vào, để trần nửa người , đứng ở sau lưng Hùng Cách Cách, đến gần lỗ tai của hỏi: " nhìn chưa?"
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 29: Sắc đẹp bị giấu kín ( ba )
      Tay Hùng Cách Cách run lên, rót toàn bộ ly trà nóng bỏng vào trong bể cá. lắp : "Tôi....mái ngố của tôi dài, nhìn lắm."

      Tay Phó Bạc Yến lướt qua eo Hùng Cách Cách, phủ lên bể cá, khàn khàn : "Cá của tôi...."

      Hùng Cách Cách cười làm lành : "Cá muốn uống nước trà, muốn uống nước trà...."

      Phó Bạc Yến chợt quát: "Hùng Cách Cách!"

      Hùng Cách Cách đứng nghiêm thẳng tắp, "Có!"

      Tô Hàng cười lăn lộn khen ngợi: "Hùng Cách Cách, xấu xa!"

      Hùng Cách Cách khiêm tốn : "Đâu có đâu có, bằng ...."

      Tô Hàng vỗ vào ót Hùng Cách Cách, "Bớt nhảm thôi! thôi, còn muốn để tôi ba lần đến mời hay sao?"

      Hùng Cách Cách cúi thấp đầu, bước chân theo sau lưng Tô Hàng, ra khỏi phòng làm việc của Phó Bạc Yến.

      giây trước khi cửa đóng lại, nhịn được nhìn lướt qua bên trong phòng làm việc.

      Thấy Phó Bạc Yến chỉ mặc chiếc quần tây, ở trần, chân , hai tay ôm ngực dựa vào trước bàn làm việc, yên lặng nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của .

      Trong khoảnh khắc tầm mắt chạm vào nhau, miệng nhắn trắng nõn của Hùng Cách Cách bất giác mở lớn.

      Phó Bạc Yến rất có tự tin với sức hấp dẫn nam tính của mình, giờ phút này nó lại bay lên tầm cao mới.

      Sau khi cửa đóng lại, qua hơn khoảng 10 giây, Hùng Cách Cách ghé đầu vào, nhìn chằm chằm mặt đất giọng : "Phó tổng, khóa kéo...." còn chưa dứt lời rụt đầu, đóng cửa chuồn mất.

      Phó Bạc Yến bi đát.

      thế mà lại quên kéo khóa quần!

      Quên kéo khóa quần cũng chẳng sao, mà là mặc quần lót.

      mặc quần lót cũng chẳng có gì to tát, bi kịch nhất chính là, … lại… cứng!

      ....

      Trong phòng làm việc của Tô Hàng, Hùng Cách Cách tay chân luống cuống.

      Tô Hàng quan sát từ xuống dưới, cuối cùng ném ra quả bom nặng ký, "Cởi quần áo ra."

      Hùng Cách Cách che ngực, dùng ánh mắt như nhìn sắc lang cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Hàng.

      Tô Hàng cười nhạo tiếng, ném cho Hùng Cách Cách bộ đồ nữ đặc biệt đáng , ra lệnh: "Thay bộ quần áo này vào, tôi có hứng thú với đâu mà lo."

      Váy đen cực ngắn có tai thỏ màu trắng, cộng thêm chiếc nơ bướm màu trắng điểm chút màu đen.

      Hùng Cách Cách giơ lên chiếc váy cực thiếu vải, vô cùng rối rắm cắn môi dưới.

      Tô Hàng chanh chua : "Dù làm người mẫu khỏa thân, tháng cũng chẳng kiếm được vạn ấy chứ?"

      Hùng Cách Cách nghĩ đến phí cơm nước bị tạm ứng trước, đành nhắm mắt thương lượng : "Vậy.... có thể ứng trước tiền lương tháng ?"

      Tô Hàng nhăn mày : "Có thể. Nhưng phải xem biểu của ."

      Hùng Cách Cách lại hỏi: "Vậy....Vậy có thể trả tiền khám bệnh tôi ứng ra lại cho tôi ?"

      Tô Hàng vỗ mặt bàn, chợt quát lên: "Hùng Cách Cách!"

      Hùng Cách Cách lập tức rụt cổ, vọt vào phòng nghỉ thay quần áo. Chỗ đáng sợ của giai cấp bóc lột chính là lấy tiền đáng lẽ thuộc về giai cấp bị bóc lột bỏ vào túi của mình. Hùng Cách Cách xem thường đám người đó từ tận đáy lòng!

      Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách chịu nghe lời, tâm tình tức từ nhiều mây chuyển thành nắng, mang ánh mắt trời chiếu vào căn phòng u. toét miệng cười, bày giấy vẽ chuẩn bị vẽ số nhân vật đặc biệt. Tuy giờ vẽ nhân vật căn bản cần người mẫu, nhưng… rất mong đợi có thể tiến hành tác phẩm vô cùng sinh động. Dĩ nhiên điều trước tiên là người mẫu nhất định phải hợp với ý . nàng Hùng Cách Cách này miễn cưỡng dùng để đối phó thôi.

      Tô Hàng vừa nghĩ vừa vui sướng.

      Khi Hùng Cách Cách từ trong phòng ra mắt Tô Hàng lập tức sáng lên, ngay sau đó lại nhăn mày. Nếu như… nếu như nhìn đầu Hùng Cách Cách, có lẽ… còn có thể vẽ được bức tranh đẹp.

      Đôi chân mịn màng đáng , bắp đùi thon dài trắng nõn. Chiếc váy đen cực ngắn bao lấy cặp mông nở nang. Vòng eo đầy nắm giống như liễu rủ làm người ta mến. Bộ ngực ngạo nghễ nơi đầy đặn là thứ đàn ông thích nhất. Cổ trắng nõn mịn màng giống như dương chi bạch ngọc(**). Cằm nhọn xinh xắn đáng giống như hồ ly dễ thương. Cánh môi mềm mại mê người khi đóng khi mở tựa như muốn mời gọi .

      (**)Dương Chi bạch ngọc (羊脂白玉): hay còn gọi là “Bạch ngọc”, “Dương Chi ngọc”, là thượng phẩm trong các loại ngọc, cực kỳ trân quý. Dương Chi bạch ngọc đúng như cái tên, nổi tiếng với màu trắng, cùng tinh khiết, nếu có lẫn màu khác được coi là Dương Chi bạch ngọc nữa.

      Đẹp đến vậy nhưng bạn thể tiếp tục nhìn lê phía .

      Đó là mái ngố quê mùa làm người ta đau khổ tột cùng, kiểu tóc những năm 54 tầm thường vô vị đó làm đàn ông mất hết hứng thú!

      Tô Hàng cảm thấy nhức đầu.

      Lần này lại hoài nghi năng lực thẩm mỹ của mình thêm lần nữa.

      hít sâu hơi, đứng lên tới trước mặt Hùng Cách Cách, chìa tay bắt lấy tóc của , "Ngẩng đầu lên để tôi tạo hình cho . Tôi tin phụ nữ toàn thế giới này chỉ có là chải kiểu tóc khác người thế thôi...”

      Lời còn chưa dứt điện thoại vang lên.

      Tô Hàng vốn muốn để ý tới, nhưng gì đâu mà có tiếng chuông điện thoại vang lên ngừng như muốn đòi mạng, ồn ào nhức cả đầu.

      Tô Hàng cau mày, tới trước bàn làm việc, cầm điện thoại lên trầm giọng : "Tốt nhất hãy cho tôi lý do hoàn hảo, nếu tôi cho quét dọn phòng vệ sinh năm!.”

      Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nữ, "Tô tiên sinh, xin lỗi vì làm phiền, Phó tổng có việc gấp nên muốn mời tới phòng họp chuyến, là lập tức phải mở cuộc họp khẩn cấp."

      Tô Hàng quẳng điện thoại, khẽ nguyền rủa tiếng, lại liếc Hùng Cách Cách lúc này mới xoay người rời .

      Ở khúc cua của hành lang, Phó Khương đặt điện thoại di động xuống, cất máy biến đổi giọng , nhướn mày cười rộ lên, sau khi Tô Hàng rời khỏi phòng làm việc, ta sửa sang lại quần áo, ngẩng đầu sải bước ung dung vào văn phòng của Tô Hàng.

      Trong phòng làm việc, Hùng Cách Cách cùng so tài cùng với nịt ngực của mình. cảm thấy gần đây dinh dưỡng của mình tốt quá nên bộ ngực mới có khuynh hướng lớn lên trông thấy. Cứ tiếp tục như vậy được rồi. Phải biết rằng bây giờ nịt ngực rất đắt. thể tiếp tục đổi đống áo ngực mới được. Bóp lại, tiếp tục bóp, có lẽ như vậy tốt hơn chút.

      Khi Phó Khương đẩy cửa ra, nhìn thấy cảnh Hùng Cách Cách khom người thò tay vào trong áo lót dùng sức nhào nặn ngực mình

      Phó Khương hơi sững sờ hỏi: " làm vậy là muốn nhét vào bên trong hay là móc ra bên ngoài?"

      Hùng Cách Cách đáp: "Nhét."

      Phó Khương ngông nghênh ngồi lên ghế của Tô Hàng, quan sát Hùng Cách Cách từ đầu đến chân hai lượt, rồi vô cùng ung dung : “Tiếp tục .”

      Hùng Cách Cách lập tức thu tay lại, hung hăng trừng mắt với Phó Khương, trợn to hai mắt hỏi: "Sao vào được đây? !" Phải biết rằng phòng làm việc của Tô Hàng, nào giờ luôn là người phận miễn vào.

      Phó Khương nhếch môi cười, đứng lên lững thững tới trước mặt Hùng Cách Cách, vén mái ngố dài của ra, sau đó ôm đầu của há miệng hôn xuống!

      Hùng Cách Cách nắm chặt quả đấm chuẩn bị tặng cho cái tên háo sắc này cú! Nhưng ngờ, Phó Khương hôn lên miệng mà là hôn lên mắt .

      Hùng Cách Cách muốn giãy giụa, lại phát lực tay của Phó Khương mạnh cách kỳ lạ, trong khoảng thời gian ngắn thể nào thoát được.

      Phó Khương hôn mắt của Hùng Cách Cách xong, lại hôn bên mắt còn lại.

      Hùng Cách Cách cố gắng chạy trốn, lại bị Phó Khương đặt mặt tường, trốn thoát.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 30: Sắc đẹp bị giấu kín (bốn)

      Hùng Cách Cách tức giận chất vấn: " làm cái gì thế? !"

      Phó Khương cười tủm tỉm đáp: "Hôn mắt chơi thôi, thú vị lắm, nếu cũng hôn thử mắt của tôi ?”

      Tim Hùng Cách Cách run rẩy. Người này, nhất định là phải người, phải người mà! rất muốn hỏi ta xem có phải ta bị trộn lẫn máu ? Trộn lẫn máu của người trái đất và người ngoài hành tinh? Nếu như phải sao ta lại làm thế?

      Để tỏ hào phóng của mình, Phó Khương lập tức giang hai cánh tay : "Muốn hôn chỗ nào cũng được."

      Lời của Phó Khương gợi ra tự sướng của Hùng Cách Cách, khiến tầm mắt vô cùng hạ lưu trượt đến vị trí nào đó, nhưng ngay sau đó lại lập tức chuyển lên độ cao nhất định, để mình trở nên bỉ ổi như vậy. quay đầu dùng lời lẽ chính nghĩa : “ cần!”

      Phó Khương nhếch môi cười, "Được rồi, vậy tôi tiếp tục hôn .”

      Hùng Cách Cách vừa muốn " chơi nữa" , nhưng cái miệng nhắn hơi mở ra bị Phó Khương ngậm lấy dùng sức mút.

      Hùng Cách Cách trợn to hai mắt quên cả hô hấp.

      Qua lúc lâu, Phó Khương buông Hùng Cách Cách ra, tổng kết câu: "Hôn miệng vẫn thú vị hơn. Lần sau chúng ta tiếp tục chơi." Vẫy tay cực kỳ tiêu sái rời .

      Hùng Cách Cách bất giác che miệng, rốt cuộc nhận ra mình bị cợt nhả! Nhưng có thể tìm ai lí lẽ đây? Có lẽ, cái tên bệnh tâm thần đấy còn tưởng đây là trò chơi cũng nên?

      Nụ hôn đầu của cứ vậy mà kết thúc dưới miệng của tên Phó Khương đáng chết đó! là quá bi đát!

      Hùng Cách Cách khó chịu trong lòng, núi lửa nhịn được muốn bộc phát. nhặt chiếc lọ thuốc màu bàn lên nện vào cửa! ngờ Phó Bạc Yến lại đẩy cửa vào, chẳng những ấy bị đập mạnh cái mà còn bung ra thành phường nhuộm đỏ.

      Hùng Cách Cách thầm than hỏng rồi, muốn chạy trốn nhưng cũng biết chẳng tránh được kiếp nạn này, đành phải đứng nguyên tại chỗ tội nghiệp nhìn Phó Bạc Yến.

      Phó Bạc Yến lau thuốc màu đỏ chảy mặt mình, hướng về phía Hùng Cách Cách ngoắc tay.

      Hùng Cách Cách lập tức cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi chân mình, làm bộ như nhìn thấy.

      Đúng lúc này Tô Hàng trở lại.

      tới hành lang trông thấy phía sau lưng của Phó Bạc Yến bèn vỗ vai ta hỏi: “ phải có việc gấp bảo em đợi ở phòng họp à?Tự dưng lại chạy tới đây là sao?” Trong công ty hai người vẫn luôn duy trì quan hệ hợp tác, nên người ngoài biết bọn họ là em ruột.

      Phó Bạc Yến quay đầu lại, Tô Hàng hít vào hơi, sau đó.... đột nhiên thỏa chí cười sằng sặc. chỉ vào Phó Bạc Yến hỏi: "Chuyện....Ha ha ha....Ha ha ha ha....Chuyện gì thế này?"

      Phó Bạc Yến quay đầu lại, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Hùng Cách Cách.

      Hùng Cách Cách ngừng lui về phía sau, cho đến thể lui được nữa, đưa tay chộp lọ thuốc màu bàn lên.

      Phó Bạc Yến lạnh giọng hỏi: "Sao nào? Còn muốn đập tôi nữa hả? !"

      Hùng Cách Cách lập tức đưa thuốc màu tới trước mặt Phó Bạc Yến, "Ừ, đập lại tôi , chúng ta huề nhau."

      Phó Bạc Yến cầm lọ thuốc màu lên, Hùng Cách Cách rụt cổ lại.

      Phó Bạc Yến ném nó về bàn, Hùng Cách Cách thở phào nhõm.

      Tô Hàng tới trước mặt của Hùng Cách Cách, đưa tay vuốt mái ngố dài của nhịn được mà nhăn mày.

      Hai mắt Hùng Cách Cách đỏ rực giống như bị bệnh đau mắt. Mí mắt dày lại pha chút tím bầm nhàn nhạt, trông hơi khủng khiếp. Có lẽ do nguyên nhân trời sinh nên hai mắt Hùng Cách Cách mới lớn đều nhau như vậy!

      Tô Hàng rốt cuộc hiểu tại sao Hùng Cách Cách phải chải mái ngố dài rồi, để che giấu đôi mắt lồi hết sức khó coi kia.

      hơi quẫn trí, hơi thất vọng, còn có chút buồn bực, cùng với.... chút đau lòng. biết vì sao cảm nhận của lúc này hơi phức tạp. Giống như tình cảm vẫn luôn ôm ấp trong lòng lại chỉ nhìn thấy bốn chữ to đùng “cảm ơn chiếu cố”.

      Tô Hàng là người của chủ nghĩa mỹ học ưu việt nên giờ phút này khó tránh khỏi có chút mất mác.

      Hùng Cách Cách thấy phản ứng của Tô Hàng trong lòng cảm thấy là lạ. nghiêng đầu sang chỗ khác, tìm được chiếc gương soi thử, phát mình biến thành mắt lồi.

      , vẫn mong ai có thể nhìn thấy đôi mắt phía sau của , bởi vì họ vừa thấy đến chết cũng thay đổi. Che mắt lại chỉ là để giảm bớt vài rắc rối cần thiết mà thôi. Phó Khương mút thành mắt lồi khiến Tô Hàng thất vọng với vẻ ngoài của , tất cả chuyện này đối với chẳng có gì to tát. Dù là mắt lồi hay là mắt long lanh phải vẫn là mắt của Hùng Cách Cách sao?

      Đẹp có chỗ tốt của đẹp mà xấu cũng có niềm vui thú của xấu, sống vui vẻ là được rồi.

      Nếu như người đàn ông, thể chấp nhận xấu xí của trước mà chạy thẳng đến cái đẹp của , vậy thành xin lỗi bởi thực có nhiều cái đẹp có thể để cho người ta thưởng thức như vậy.

      Hùng Cách Cách quay đầu lại nhe răng cười với Tô Hàng.

      Tô Hàng nhịn được cũng cười. đáp: "Nhìn xấu thế còn cười được nữa!"

      Hùng Cách Cách cười hì hì trả lời. Rốt cuộc có xấu hay , chính bản thân biết!

      Tô Hàng đưa tóc giả và đạo cụ cho Hùng Cách Cách ý bảo chuẩn bị xong, lập tức bắt đầu làm việc. Suy nghĩ chút, lại đưa cho nửa tấm mặt nạ ý bảo đeo lên.

      Được rồi, thừa nhận thức quá tôn sùng mỹ học. Có đôi mắt trố của Hùng Cách Cách làm tài nào sáng tác được.

      Dưới chỉ điểm của Tô Hàng, Hùng Cách Cách bày ra các loại tư thế, quyến rũ, thuần khiết, nghịch ngợm, ngây thơ….

      Con ngươi Tô Hàng chớp chớp, múa bút như bay.

      Phó Bạc Yến lẳng lặng đứng ở góc phòng làm việc, vừa chùi thuốc màu mặt, vừa yên lặng nhìn chăm chú vào Hùng Cách Cách.

      thể phủ nhận dáng vẻ này của Hùng Cách Cách cực kỳ mê người. Khiến người ta kìm nén được muốn đẩy ngã áp đảo. Làm cho người ta muốn hành hạ rơi nước mắt, nghe kêu khóc cầu xin tha thứ.

      Vóc người nỏng bỏng, khí chất đơn thuần, cảm giác thần bí, là hấp dẫn trí mạng với đàn ông.

      Tim của kìm được mà đập điên cuồng . Ham muốn chiếm hữu mãnh liệt trong nháy mắt bắt làm tù binh.

      từng nhìn thấy Hùng Cách Cách trong lúc ngủ say nên biết mí mắt phải màu xanh tím. Rất dễ nhận ra chuyện hôm nay là có người cố ý làm vậy. Mục đích của người kia là gì? Người đó cố ý điều Tô Hàng chỉ vì phá hỏng đôi mắt đẹp của Hùng Cách Cách ư

      Người này, Hùng Cách Cách hẳn là biết.

      Người này, cũng có thể là người Tô Hàng quen .

      Dựa vào trực giác của đàn ông, Phó Bạc Yến cho rằng, người đó nhất định là đàn ông.

      Vậy mà, biết vì sao muốn chất vấn Hùng Cách Cách người kia rốt cuộc là ai, tại sao lại làm bầm mắt ở trước mặt Tô Hàng?

      Chất vấn? Ha ha.... từ rất thú vị, phải sao? có thể dùng thân phận nào để chất vấn Hùng Cách Cách đây? Xem ra là ghen tỵ.

      Hùng Cách Cách giống như miếng đất nặn, có thể mặc cho người xoa tròn bóp méo, mang đến cho người ta hứng thú và vui vẻ. Bạn tưởng rằng có thể đắp nặn thành bất cứ hình dạng gì mà bạn muốn nhưng ra chỉ là biểu tượng mà thôi. như ấy vĩnh viễn chỉ là đất nặn ngoan cố.

      Phó Bạc Yến rất mong đợi khoảnh khắc được nhào nặn Hùng Cách Cách trong lòng bàn tay.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 31: Hùng Cách Cách uy vũ! ( )

      Bạn biết thứ gì có tốc độ truyền bá nhanh nhất ?

      Đương nhiên là.... lời đồn đại!

      Trong phòng vệ sinh Hùng Cách Cách nghe có người diện mạo bình thường nhưng bản lãnh giường rất tốt; ở trong phòng trà nước lại nghe thấy có người là con riêng của Phó tổng; trong phòng chứa đồ nghe được có người đê tiện tới mức chơi 3p cùng hai người đàn ông. Ồ, có lẽ là 4p, 5p, 6p…. Dù sao nàng xấu xí có phẩm hạnh như Hùng Cách Cách là chết cũng biết xấu hổ!

      Đối mặt với rất nhiều lời đồn đại, Hùng Cách Cách vẫn chậm chạp con đường của mình, chẳng thấp thỏm lo âu vì những lời độc ác của người khác.

      Phải thừa nhận rằng dưới số tình huống đặc biệt , Hùng Cách Cách rất có khuôn cách của đệ nhất phu nhân.

      ra những lời đó đối với Hùng Cách Cách mà vẫn có tác dụng phụ nhất định, khỏi ngửa mặt lên trời thở dài: "Trong chuyện giữa hai người đàn ông và người phụ nữ, người phụ nữ vĩnh viễn là vật hy sinh. Mình hiểu đây là số phận của mình! Mạnh mẽ lên, Hùng Cách Cách!” Hùng Cách Cách giơ quả đấm lên quyết định phải cố gắng vực dậy tinh thần, nhưng khi nghĩ đến công việc chuẩn bị cho bữa cơm chiều là tinh thần lại chán nản.

      Bởi vì phí cơm nước bị “cướp” liên tiếp mà Tô Hàng lại chịu tạm tứng tiền thù lao cho trước, nên đành phải chi tiêu dè sẻn, thắt lưng buộc bụng sống qua ngày vậy.

      Sáng sớm bốn giờ rời giường xách giỏ rau lên, cầm con dao vẻ mặt hăm hở chạy ra khỏi phòng, sau đó hùng hổ lao vào phòng bếp. gánh vác trọng trách của cả nhà nên phải dậy sớm ra sau núi nhổ rau dại, đảm bảo khẩu phần dinh dưỡng. Trước khi làm việc cần bổ sung thể lực , ăn sạch quả trứng gà luộc giấu trộm hôm qua! Ai dám ăn mình chứ hả? Đây là căn cứ vào tỉ lệ phân phối thức ăn trong lao động bình thường!

      Nhưng khéo là Tô Hàng mới vừa kết thúc công việc cảm thấy bụng hơi đói nên đến phòng ăn tìm được quả trứng gà luộc trong chiếc hộp đậy nắp kín màu hồng. ràng đây là quả trứng trong khẩu phần ăn Hùng Cách Cách giấu .

      Khi Tô Hàng dùng ngón tay mảnh khảnh lột vỏ ngoài của quả trứng ra rồi đưa trứng vào trong miệng mình, Hùng Cách Cách xuất .

      chĩa vào người đầu tóc rối bù xù, nắm chặt con dao sáng loáng nhe ra hàm răng trắng u, dùng thanh khàn khàn quát um lên: “Trứng… của tôi!”

      Tô Hàng bị giật mình, cả quả trứng vèo cái chui tọt vào trong thực quản nghẹn ở cổ họng. Tô Hàng rất muốn tóm Hùng Cách Cách qua hành hung trận! Nhưng lúc này là có lòng mà có sức! thống khổ há miệng cực kỳ to, cố gắng nhổ trứng gà trong cổ họng ra. sắp ngạt thở rồi! Nếu như hôm nay chết ở đây vậy bia mộ của nhấy định khắc lên bốn chữ to đùng—— chết nhắm mắt!

      Khi mặt của Tô Hàng từ đỏ chuyển qua xanh mét, rời lại từ xanh chuyển thành tím, Hùng Cách Cách mới thoát khỏi tâm trạng bi phẫn. đến bên người Tô Hàng, bổ sung câu trong lòng: "Cho ăn trộm này!" , giơ tay lên dùng sức vỗ vào ót Tô Hàng!

      Phụt.... quả trứng tròn vo bay ra từ trong cổ họng Tô Hàng.

      Hùng Cách Cách đưa tay chộp lấy siết trong lòng bàn tay.

      Tô Hàng ho sù sụ, rất lâu sau mới cố điều hòa hơi thở.

      Hùng Cách Cách mở khóa vòi nước, rửa sạch nước miếng quả trứng sau đó chấm chút nước tương rồi đưa lên ăn.

      Tô Hàng căm tức nhìn Hùng Cách Cách lên án : " muốn hại chết tôi à? !"

      Hùng Cách Cách nuốt miếng trứng cuối cùng xuống, bắt đầu trần thuật , "Tôi cứu có."

      Tô Hàng lên án lần nữa: " giấu trộm khẩu phần ăn!"

      Hùng Cách Cách chép miệng, phủ nhận : "Tôi có giấu trộm khẩu phần ăn."

      Tô Hàng ưỡn thẳng lưng hất cằm lên, giống như chú gà trống tìm được chứng cứ, đắc chí : "Trứng gà, chính là chứng cớ!"

      Hùng Cách Cách gãi gãi đầu, nhanh trí đáp: "Trứng gà là thuốc, phải khẩu phần ăn."

      Tô Hàng cười nhạo : "Là thuốc ư? Chữa bệnh gì? Bệnh tham ăn?"

      Hùng Cách Cách thành trả lời: "Ăn gì bổ nấy. Gần đây tôi đau trứng, cho nên muốn ăn trứng gà bồi bổ."

      Tô Hàng trợn tròn mắt. Khóe môi co quắp hỏi: ".... đau trứng?"

      Hùng Cách Cách tỏ vẻ chân thành gật đầu, "Ừm, đau trứng."

      Tô Hàng đột nhiên rống to: "Con mẹ nó đâu có đau trứng chứ? ! Muốn lừa gạt tôi hả? Xem tôi là đồ ngốc, có mắt sao?"

      Hùng Cách Cách uất ức : "Người luyện võ chúng tôi, trong cơ thể đều có nguyên khí. Nguyên khí giống như trứng, cho nên cũng được gọi là ‘trứng nguyên khí’."

      Tô Hàng chớp mắt lên tiếng. hiểu những thứ như võ công nội lức nên thể tùy tiện bình luận. Có lẽ Hùng Cách Cách khó chịu. Haiz…. cần gì chải so đo với quả trứng gà chứ? Dù cho Hùng Cách Cách có ngốn sọt trứng cũng đau lòng vì chút tiền trứng này.

      Tô Hàng mất tự nhiên liếc Hùng Cách Cách cái hỏi: ".... đau trứng? Có đáng ngại hay ?"

      Hùng Cách Cách lắc đầu, vẫy tay mất.

      Phó Bạc Yến từ lầu xuống, quét mắt nhìn Tô Hàng.

      Tô Hàng hỏi: " hai, con biết võ, cũng có ‘trứng nguyên khí’ à?"

      Phó Bạc Yến nhếch môi cười : "Hả, chưa từng nghe, nhưng lại biết đời này có loại đàn ông, đó là trứng ngốc."

      Tô Hàng đứng ở trong phòng ăn, trong lòng lạnh lẽo thổi qua hai chữ: "Mẹ nó...."

      nàng nghè kiết xác Hùng Cách Cách đó, lại dám lừa ? !

      người thông minh tuyệt đỉnh như lại bị lừa? !

      Mẹ nó.... thiên lý ở đâu? !

      Mẹ nó.... lòng người bất công? !

      Mẹ nó…. nàng Hùng Cách Cách nghèo kiết hủ lậu này!

      ....

      Tô Hàng lần lại lần “chà đạp" Hùng Cách Cách ở trong lòng, Hùng Cách Cách lại mong ta có thể bị người đàn ông nào đó “chà đạp”.

      giơ giỏ đựng rau lên vui vẻ chạy đến sau núi đào rau dại. Sau khi vất vả lấy được giỏ rau lại nhanh chóng trở về nhà, rửa sạch rau dại trộn gia vị vào, làm món dưa muối cho Phó Bạc Yến ăn.

      Buổi trưa, sau khi Tô Hàng rời giường, ăn cháo Hùng Cách Cách nấu, ăn rau dại Hùng Cách Cách đào được, khóe miệng thể chế được vểnh lên.

      Buổi tối, Hùng Cách Cách tan việc về lại xách giỏ ra cầm con dao sáng loáng chạy lên núi đào loại rau dại khác. Sau đó làm cơm, xào rau dại, lại bịp bợm được trận nữa.

      ngày hai ngày như thế, ba bốn ngày như vậy, Phó Bạc Yến gì, Tô Hàng lại chống nổi. Dạ dày chịu được hành hạ kiểu này!

      Tô Hàng tóm lấy Hùng Cách Cách, gầm hét lên: "Rau dại? Rau dại! Ngoài biết đào rau dại, xào rau dại ra, còn biết làm gì nữa? ! Giờ ngay cả nằm mơ tôi cũng mơ thấy mình biến thành món rau núi xanh mơn mởn rồi!"

      Hùng Cách Cách bắt đầu giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, "Rau dại tốt lắm. Rau dại rất tốt cho sức khỏe. đấy, tin nhìn mình xem, phát , bây giờ thanh quát lên cũng có lực xuyên thấu hơn trước kia sao?"

      Tô Hàng cho Hùng Cách Cách lời cảnh cáo cuối cùng, "Hùng Cách Cách, nếu như tối nay còn cho tôi ăn rau dại, tôi … cho vào trong núi sâu làm con dâu của con gấu mù!”
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: Hùng Cách Cách uy vũ! ( ba )

      "Cái gì?" Tô Hàng ràng hiểu ý của Hùng Cách Cách.

      Hùng Cách Cách lặp lại: " đưa cho tôi 25000 tệ, cái máy ảnh này là của !" Chúa ơi, tha thứ cho con, tất cả những thứ con làm chỉ là vì lúc thu tiền nợ khó quá, nên đòi chút lãi mà thôi.

      Tâm tình của Tô Hàng chao đảo rất lớn. cau mày hỏi: "Cái máy ảnh rách này phải tặng tôi sao?"

      Hùng Cách Cách cười làm lành : "Tôi muốn tặng . Nhưng cũng biết, tại tôi.... ha ha....chẳng giàu có gì. đưa tôi giá gốc là được."

      Sau ba giây trầm mặc, Tô Hàng đột nhiên quát: "Tôi muốn!"

      Hùng Cách Cách khóe miệng chứa đựng cười, chào hàng : "Lấy , lấy , rất tốt đấy!"

      Tô Hàng hừ lạnh tiếng, "Tôi lấy là lấy!"

      Hùng Cách Cách kéo tay áo Tô Hàng, "Lấy , lấy , rất tốt mà!"

      Tô Hàng tức giận quát: " cứ như vậy là sao? Tôi ...."

      Phó Bạc Yến xen vào : "Thôi được rồi, đừng cãi nhau nữa nữa, những thứ này tôi lấy hết."

      Hùng Cách Cách lập tức quay đầu, nhìn về phía Phó Bạc Yến. Vào giờ phút này mới phát , Phó Bạc Yến chẳng những là đế vương công, mà còn là công dịu dàng. Quá hoàn mỹ! Quá săn sóc! Đàn ông tốt như vậy nên xứng đáng có được tên thụ tốt! Tô Hàng bị knock-out!

      Hùng Cách Cách giống như sủng vật chỉ xin thích, nhảy đến bên người Phó Bạc Yến, vui vẻ nhếch miệng cười khúc khích. chỉ kém xoay quanh Phó Bạc Yến hai vòng, sau đó cọ hai cái lên đùi ta.

      Tô Hàng nhìn thấy trong lòng liền khó chịu.

      Hùng Cách Cách vô cùng vui vẻ, đẩy xe hàng chuẩn bị chuyển lên xe Phó Bạc Yến. Có thể đổi những sản phẩm xa xỉ này thành tiền mặt, còn gì tốt hơn.

      Người phụ trách siêu thị ngăn Hùng Cách Cách lại : " , những món hàng này cần trả 20% tiền thuế."

      Hùng Cách Cách nhìn chằm chằm người phụ trách chớp mắt. Mặc dù ánh mắt của bị mái ngố dài che lại, nhưng toàn thân tỏa ra khí thế độc ác là người phụ trách hơi khiếp đảm.

      Trong lúc hai bên giằng co, Phó Bạc Yến móc thẻ ra đưa cho người phụ trách.

      Động tác của người phụ trách lưu loát, quẹt thẻ, làm thủ tục xong, đưa vị hung thần Hùng Cách Cách ra ngoài.

      Hùng Cách Cách cực kỳ khó chịu. Chuyện có thể khiến vui chẳng có mấy, trong những số đó là có người rút mất tiền lãi của . Nhưng cũng có ưu điểm, chính là thà để bản thân bị thua thiệt cũng để người khác thiệt. Vì vậy bực bội với Phó Bạc Yến: “Tất cả các mặt hàng tôi giảm giá cho 10%. Tiền thuế kia tôi cũng trả lại .”

      Phó Bạc Yến nén cười gật đầu : "Được."

      Lúc này, điện thoại Phó Bạc Yến vang lên.

      Sau khi nghe máy xong ta nhìn lướt qua Tô Hàng, sau đó với Hùng Cách Cách: "Tối nay có bữa tiệc tham gia cùng tôi."

      Chưa đợi Hùng Cách Cách trả lời, điện thoại Tô Hàng cũng vang lên. Sau khi nghe xong cũng nhìn lướt qua Phó Bạc Yến với Hùng Cách Cách: “Tối nay có bữa tiệc, làm bạn nhảy của tôi.”

      Hùng Cách Cách khó xử. Sau khi cân nhắc hơn thiệt với Tô Hàng: "Tôi phải cùng Phó tổng rồi.” Phó tổng đối xử với rất tốt, chẳng những cho công việc mà còn mua nhiều đồ của như thế, dù thế nào, cũng nên bày tỏ lời cảm ơn .

      Phó Bạc Yến : " ở công ty cứ gọi tôi là Bạc Yến.”

      Hùng Cách Cách có thể đến gần được đế vương công bước nên rất cao hứng, miệng nhắn xinh xắn lập tức gọi: "Bạc Yến."

      Tô Hàng bị Hùng Cách Cách cự tuyệt, nén giận trong lòng. Lại thấy hai người liếc mắt đưa tình, trong lòng càng thêm tức giận! giơ tay lên dí trán Hùng Cách Cách, lời ác độc: "Đừng tưởng rằng mình được hai người đàn ông mời cùng lúc có thể chứng minh đóa hoa tươi. Nếu như là hoa tươi, sau này trâu cũng chẳng dám ỉa phân!”

      Hùng Cách Cách cảm thấy mặt nóng hừng hực. phải xấu hổ mà giận dữ! có nghĩ thế nào cũng hiểu, Tô Hàng cứ nhằm vào là sao? ! Chẳng lẽ nhìn có bộ dạng dễ ăn hiếp lắm hả?

      Được rồi, muốn bộc phát!

      cần phải khiến Tô Hàng nhận thức sâu sắc rằng nhà họ Hùng là quan võ nổi tiếng gần xa!

      Đúng lúc Hùng Cách Cách hăm hở chuẩn bị cho Tô Hàng đấm, Tô Hàng đột nhiên trở mặt, lấy tấm thẻ từ trong ví da ra quơ quơ trước mắt Hùng Cách Cách, nhướn mày : “ vạn, cùng tôi.”

      Mắt Hùng Cách Cách sáng lấp lánh. nhìn chằm chằm tấm thẻ kia, sau đó.... thò tay vào trong túi quần mình lấy điện thoại di động ra, thuần thục ấn xuống bàn phím.

      Sau khi điện thoại được kết nối, vừa nhìn chằm chằm tấm thẻ kia, vừa lui đến góc, trưng cầu ý kiến: "Bảo Nhi, có người muốn bỏ ra vạn mua tớ đêm."

      Phạm Bảo Nhi sau khi dừng ba giây, đột nhiên rống to: "Hùng Cách Cách, cậu bán thân à!"

      Hùng Cách Cách lập tức giải thích: " phải phải, là ra ngoài tham gia bữa tiệc."

      Phạm Bảo Nhi chỉ điểm: "Đừng là tham gia bữa tiệc, dù có là làm những hoạt động thích hợp cũng kiếm! Đàn ông chịu bỏ tiền bao cậu đêm chắc là loại não tàn hồ đồ. Cậu nhân cơ hội này mà úp sọt ta để ta chịu trách nhiệm trực tiếp cưới cậu. Nhưng nếu như đó là lão già họm hẹm vậy bỏ , có tính phúc.”

      Phạm Bảo Nhi hình như còn muốn gì đó, nhưng Tô Hàng lại bực mình giật điện thoại trong tay Hùng Cách Cách, bắn tên về phía Phạm Bảo Nhi, “ tôi là lão già họm hẻm hả?”

      Phạm Bảo Nhi hơi sững sờ, ngay sau đó mắng lại: "Mẹ nó! Bà đây biết sao được? !" xong trực tiếp cúp điện thoại.

      Nhìn Tô Hàng và Phó Bạc Yến, Hùng Cách Cách rối rắm : "Xem ra, tôi phải hoa tươi, mà là bánh bao thịt."

      Phó Bạc Yến nhìn về phía Tô Hàng, dùng ngữ điệu hết sức nhàng, tự thuật câu ta từng xem, "Tôi nhớ có câu thế này, ‘ nếu bạn lớn lên giống chiếc bánh bao, vậy đừng oán vì có chó đuổi theo ’."

      Tô Hàng giơ tay nhéo gáy Hùng Cách Cách "Tìm đường chết à? !"

      Hùng Cách Cách uất ức biện hộ: "Tôi muốn sống."

      Tô Hàng híp mắt ép hỏi: " xem rốt cuộc tối nay cùng ai? !"

      Hùng Cách Cách ôm lấy đầu đáp: "Nếu , hai ngươi cùng nhau, tôi về nhà dọn dẹp phòng."

      Phó Bạc Yến cởi hai cúc áo trước ngực, cúi đầu nhìn qua đồng hồ đeo tay : "Đổi đề nghị khác."

      Hùng Cách Cách hít mũi, đề nghị lần nữa: "Hai người các ràng là đến cùng nơi, vậy ba chúng ta cùng nhau vẫn được sao?"

      Tô Hàng hỏi: "Sao biết được là chúng tôi đến cùng nơi?"

      Hùng Cách Cách thành trả lời: "Nghe thấy."

      Phó Bạc Yến đẩy xe mua hàng trong tay Hùng Cách Cách, "Rất tốt."

      Tô Hàng vỗ cái ót Hùng Cách Cách, " sớm!" Lấy lại thẻ, nhét hai tay vào túi, huýt sáo nghênh ngang rời .

      Hùng Cách Cách nắm chặt tay, hô hào trong lòng: người có tiền sao mà keo kiệt thế? ! Cuộc đời này bi đát quá!
      Phong Vũ Yênbellchuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :