1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân - Hải Diệp (126)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 55: Hành hạ từng chút từng chút

      Editor: ViVu

      Diệu Tinh theo kịp bước chân của Tiêu Lăng Phong, sau lưng vẫn còn đau nên thể đứng thẳng người, gần như là bị Tiêu Lăng Phong lôi lên lầu. Trong đám đông, mặc dù mọi người cảm thấy cảnh tượng này có hơi tàn nhẫn, nhưng lại có người nào dám mở miệng, dù có lòng hay là vô tình. Dù sao cũng là Trình Diệu Tinh làm Đường Nhã Đình bị thương, dù sao chuyện của Tiêu Lăng Phong, bớt can thiệp vào tốt hơn.

      “Lăng Phong, bình tĩnh chút!” Giọng Đường Nhã Đình mang theo vẻ nóng nảy và run run. Hình như là rất đau, và cũng rất lo lắng!

      “Tiêu Lăng Phong, buông tôi ra, muốn làm gì hả?” Diệu Tinh cố gắng vùng vẫy, nhưng cách nào thoát khỏi Tiêu Lăng Phong.

      Phòng nghỉ lầu hai, Tiêu Lăng Phong lôi Diệu Tinh vào. Đẩy mạnh cái, rầm! Diệu Tinh nhếch nhác ngã lăn đất. Tiêu Lăng Phong tức giận đóng cửa, sau đó khóa lại.

      Nghe thanh lạch cạch, trong phút chốc đôi mắt Diệu Tinh mở to lên.

      “Tiêu Lăng Phong, … Á!!!” Diệu Tinh muốn gì đó, bị Tiêu Lăng Phong nắm tóc kéo lại.

      “Tại sao lại làm như vậy?” lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệu Tinh.

      ràng là tự ta ngã xuống!” Diệu Tinh hét lớn.

      “Tôi cho cơ hội nữa!” Vẻ mặt Tiêu Lăng Phong u hơn, bàn tay nắm tóc Diệu Tinh càng thêm dùng sức.

      “Á!” Diệu Tinh đau đến mức kêu la thảm thiết. “Đau quá, buông tay…”

      !”

      “Tôi phải tôi!” Diệu Tinh đau đến rơi nước mắt, nhưng vẫn quật cường hô to.

      “Trình Diệu Tinh, tôi cho cơ hội, là biết quý trọng!” Tiêu Lăng Phong cắn răng nghiến lợi .

      “Tiêu Lăng Phong, có quyền làm như thế với tôi!” biết ta muốn làm gì. Nhưng Diệu Tinh cảm thấy rất sợ.

      “Trình Diệu Tinh, loại người đê tiện như , có tư cách gì mà quyền lợi với tôi!” ta đẩy mạnh Diệu Tinh ra.

      Diệu Tinh nằm sàn nhà, gió đêm thổi vào từ cửa sổ sát đất rộng mở. Diệu Tinh lạnh đến phát run.

      “Tiêu Lăng Phong, cũng biết đau lòng sao?” Diệu Tinh cố sức chống thân thể lên, biết, sợ, mềm yếu, chỉ càng kích thích thú tính của Tiêu Lăng Phong mà thôi. “Tôi phải rồi sao! gặp báo ứng, đây chính là, vì hại tôi bị thương, cho nên ông trời trừng phạt !” Diệu Tinh quát lên, khóe miệng còn nở nụ cười.

      “Tiện nhân!” Tiêu Lăng Phong rống giận. cái tát quăng đến, trong nháy mắt, Diệu Tinh ngã mặt đất, cái tát này rất mạnh, đánh mạnh đến mức lỗ tai Diệu Tinh vang lên tiếng “ông ông”. nằm mặt đất, mặt nóng hừng hực, nhưng vẫn mỉm cười. Nụ cười này với Tiêu Lăng Phong nổi giận đùng đùng mà chính là châm dầu vào lửa. “Quả biết hối cải!”

      “Tôi việc gì phải hối cải. Tiêu Lăng Phong, tôi là cố ý đấy!” Diệu Tinh cắn răng. “Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, vẫn làm như vậy! Nhìn khổ sở như thế này, có biết tôi rất vui vẻ !”

      câm miệng cho tôi!” Tiêu Lăng Phong gào thét, dùng sức bóp lấy cổ Diệu Tinh.

      “Tiêu Lăng Phong, tốt nhất nên giết tôi! Bằng , những gì ban cho tôi, tôi trả lại từng thứ từng thứ !” Diệu Tinh mỉm cười, nhìn dáng vẻ giận dữ của Tiêu Lăng Phong, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái.

      “Trình Diệu Tinh, cho rằng tôi dám sao!” Bất chợt, tay Tiêu Lăng Phong siết chặt hơn, Diệu Tinh có cách nào để hô hấp, tuy nhiên cũng hề giãy giụa, ngược lại còn mang theo nụ cười giải thoát.

      Mắt Tiêu Lăng Phong đỏ như máu, gân xanh tay nổi lên, đây phải lần đầu tiên bóp cổ , nhưng lại là lần đầu tiên căm hận như thế, dường như chỉ có bóp chết mới giải được mối hận trong lòng. Nhưng mà, từ từ, các ngón tay của buông Diệu Tinh ra. “Trình Diệu Tinh, chết, quá đơn giản, tôi cần phải chết, tôi muốn hành hạ từng chút từng chút …”

      Hết chương 55.
      Last edited by a moderator: 20/11/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56: Nhục nhã

      Editor: ViVu

      Diệu Tinh nằm mặt đất hít vào từng ngụm từng ngụm khí, thở hổn hển, ho khan ngừng. Ngoài cửa, Đường Nhã Đình ra sức gõ cửa.

      “Lăng Phong, làm gì trong đó vậy, đừng là tổn thương Diệu Tinh, mở cửa nhanh lên!”

      “Trình Diệu Tinh, Nhã Đình lương thiện như thế, sao có thể nhẫn tâm làm ấy bị thương!” Nghe giọng Đường Nhã Đình, trong lòng vừa mới bình tĩnh được chút, hoàn toàn mất sạch. “ !”

      “Bởi vì tôi độc ác!” Diệu Tinh trả lời. “Tiêu Lăng Phong, mực cho rằng tôi cố ý, tôi chính là cố ý!”

      “Được, rất tốt!” Tiêu Lăng Phong giận quá hóa cười. “Trình Diệu Tinh, có phải cho rằng tôi có biện pháp với hay ?” ta dừng sức nắm cằm Diệu Tinh. “Tôi làm khó dễ , bởi vì tôi biết quan tâm, nhưng còn Trình Ngự… Nếu như ông ấy biết, khỏe mạnh của ông ấy là dùng thân thể của con để đổi lấy, xem như thế nào?”

      Trong đầu Diệu Tinh nháy mắt trở nên trống rỗng.

      hèn hạ!” Diệu Tinh quát lên.

      dùng thủ đoạn đặc biệt làm sao có thể đối phó với loại người đê tiện như !” Tiêu Lăng Phong mỉm cười.

      “Tiêu Lăng Phong, vì sao lại dùng sức khỏe của cha tôi để uy hiếp tôi!”

      “Bởi vì chỉ quan tâm việc này, nghĩ đến, kỹ nữ ngại bị người khác đè lên, lại là hiếu nữ…” Tiêu Lăng Phong cười .

      “Kỹ nữ?” Diệu Tinh nắm chặt nắm tay, nhưng vẫn bật cười “Tôi là kỹ nữ thế nào?” Diệu Tinh nâng thân trước lên. “Tiêu Lăng Phong, cũng phải dùng hết mọi thủ đoạn, để giữ kỹ nữ vì cha như tôi ở bên người!”

      “Đừng có tự đề cao mình!” Tiêu Lăng Phong giễu cợt, “Tiêu Lăng Phong tôi cho dù có thiếu đàn bà, cũng có hứng thú với kỹ nữ bị người khác chơi qua!” ta kề sát bên tai Diệu Tinh. “Hạ Cẩm Trình bảo vệ mọi nơi, để cho ta thỏa mãn ! Hay là hôm đó ở bệnh viện, có người cứu , là bởi vì bị Triệu Chí Viễn chạm qua rồi, lại muốn Hạ Cẩm Trình biết, nên mới như thế có phải ?”

      “Tiêu Lăng Phong, tôi mà phải có phải rất thất vọng hay ?” Diệu Tinh ngẩng đầu. “Đúng thế! rất đúng, quả tôi làm cho Hạ Cẩm Trình rất thỏa mãn, Triệu Chí Viễn được như ý, thế nào, có ý kiến gì ?”

      … Ha ha… hay!” Tiêu Lăng Phong nổi đóa, đột nhiên vỗ tay. Diệu Tinh kinh ngạc nhìn Tiêu Lăng Phong, nhìn lấy điện thoại di động ra, ngón tay ấn xuống. Lời vừa rồi của Diệu Tinh truyền ra từ bên trong. “Trình Diệu Tinh, phải phách lối sao. Bây giờ tôi cho Trình Ngự nghe những lời này, để cho ông ấy nghe xem con ngoan ngoãn của ông ấy, ra những lời tán tận lương tâm như thế nào.”

      “Đừng!” Nghe lời của Tiêu Lăng Phong. Diệu Tinh xông tới. “Tiêu Lăng Phong, thể làm thế!”

      “Trình Diệu Tinh, tôi muốn biết có số người hãm hại nổi, cũng muốn cho biết. Chống đối với tôi, có kết quả tốt.”

      “Đừng! Diệu Tinh lo lắng hét lên. “Tiêu Lăng Phong, tôi cầu xin đừng như vậy!” Diệu Tinh hốt hoảng lắc đầu.

      “Bây giờ hối hận, muộn rồi!” Tiêu Lăng Phong nghiến răng. “Vào lúc nhẫn tâm đẩy Diệu Tinh, nên biết hậu quả!”

      lại, cái muốn chính là xả giận cho Đường Nhã Đình sao!” Diệu Tinh quát lên. Sau đó liếc nhìn cái ly cao cổ bên cạnh, qua vài bước, cầm cái ly lên, đập mạnh vào cạnh bàn. Trong nháy mắt. Cái ly vỡ tan tành, chỉ còn lại chân đế dài mảnh, sắc bén.

      “Thế nào, muốn giết tôi diệt khẩu?” Tiêu Lăng Phong cười bước lên. “Đến đây !”

      Ngực Diệu Tinh kịch liệt phập phồng, nhét chân ly vào tay Tiêu Lăng Phong. “ phải rất công bằng sao, Tiêu Lăng Phong, tại cũng có thể đâm tôi bị thương!” Diệu Tinh xong, kéo tay Tiêu Lăng Phong, đâm mạnh về phía mình…

      Hết chương 56.
      Last edited: 23/11/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 57: Thời khắc nguy cấp

      Editor: ViVu

      Tiêu Lăng Phong thể nào đoán được Diệu Tinh laị có thể làm vậy, thậm chí kịp thu hồi sức mạnh, đế ly đâm vào Diệu Tinh.

      “Ừm!” Nghe tiếng rên rỉ khổ sở của Diệu Tinh, cảm thấy tay có gì đó ấm áp, đầu óc Tiêu Lăng Phong trở nên trống rỗng. “Người đàn bà điên này, muốn làm cái gì!” Tiêu Lăng Phong quát to, đẩy Diệu Tinh ra. Nhưng lại quên mất, giờ phút này đây, bọn họ đứng trước cửa sổ. Diệu Tinh lui về sau mấy bước. Ngã từ ban công xuống.

      Tiêu Lăng Phong hoàn toàn sửng sốt, kịp đưa tay kéo Diệu Tinh. biến mất khỏi tầm mắt .

      Diệu Tinh dám tin, Tiêu Lăng Phong lại độc ác như thế, đẩy xuống lầu. Bùm! Vào lúc cho rằng mình ngã chết, lại rơi vào hồ bơi dưới lầu.

      Rầm!

      Cửa phòng khách VIP đột nhiên bị phá mở toang ra, Hạ Cẩm Trình xông vào. Nhìn mảnh thủy tinh vỡ đầy mặt đất. Tim đập lỡ nhịp!

      “Diệu Tinh!” Tiếng hô của Hạ Cẩm Trình thức tỉnh Tiêu Lăng Phong, chạy đến ban công, nhìn vào bể bơi, Diệu Tinh dần ngừng giãy giụa, trái tim cũng nặng nề rơi xuống.

      “Tránh ra!” muốn làm gì đó, nhưng bị đẩy ra, Hạ Cẩm Trình nhảy từ cửa sổ xuống. Hành động của ta làm cho mọi người có mặt ở đây đều kinh sợ, ta lại có thể dũng cảm quên mình mà nhảy xuống.

      Thân thể Diệu Tinh từ từ chìm xuống, ý thức của cũng bắt đầu mơ hồ. Có phải, giải thoát rồi hay !

      Hạ Cẩm Trình nhảy vào trong hồ bơi, kéo cơ thể Diệu Tinh. Lôi lên bờ.

      “Diệu Tinh!” Hạ Cẩm Trình lo lắng gọi . “Diệu Tinh tỉnh lại!” Trái tim Hạ Cẩm Trình dường như sắp nhảy ra. vỗ vỗ gò má Diệu Tinh, nhưng chút phản ứng. “Tiêu Lăng Phong, là tên súc sinh!” Hạ Cẩm Trình mắng to. Nắm lấy mũi Diệu Tinh. Giúp Diệu Tinh làm hô hấp nhân tạo.

      Tiêu Lăng Phong từ lầu xuống, vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng chướng mắt này. Hạ Cẩm Trình bất chấp tất cả làm Tiêu Lăng Phong nổi điên, nhưng… Tại sao mình phải tức giận?... Chỉ là cấp cứu, tại sao trong lòng của lại… Quá chua.

      “Diệu Tinh, tỉnh lại !” Hạ Cẩm Trình gọi, “Các người còn đứng ngẩng ra đó làm cái gì, mau gọi xe cấp cứu !” gào thét.

      Đường Nhã Đình đứng bên cạnh Tiêu Lăng Phong, vết thương của , được băng bó cầm máu lại rồi, nhìn dáng vẻ nóng nảy của Hạ Cẩm Trình, ta oán hận nắm chặt váy của mình, cẩn thận lại đụng vào vết thương, máu thấm ướt vải vóc.

      Hạ Cẩm Trình, lại có thể quan tâm mọi thứ vì người phụ nữ này ư, tại sao? Trình Diệu Tinh, tôi muốn giết , nhất định phải giết chết !

      Khụ! Diệu Tinh ho tiếng, khạc ra ngụm nước, chậm rãi mở mắt ra.

      “Diệu Tinh!” Hạ Cẩm Trình ôm lấy Diệu Tinh. “Em có việc gì, tốt quá, tốt quá!”

      Hơi thở Diệu Tinh mong manh, tựa vào ngực Hạ Cẩm Trình, nước mắt từ từ chảy xuống.

      “Diệu Tinh, dẫn em rời khỏi đây, với , có được !” Thân thể Hạ Cẩm Trình hơi run rẩy.

      “Cẩm Trình!” Diệu Tinh giọng nghẹn ngào. “ là ngốc! Tại sao lại nhảy xuống như thế.”

      muốn em xảy ra chuyện!” Hạ Cẩm Trình xong, cánh tay siết chặt hơn. biết tại sao mình lại nhảy xuống mà chút do dự. ràng thời gian quen biết Diệu Tinh lâu, nhưng cảm giác lại mãnh liệt như thế này…

      “Các người đủ chưa!” Tiêu Lăng Phong bước lên. Ở đây nhiều người vây quanh thế này. Bọn họ lại có thể chút kiên dè ôm ấp như thế. Nếu như, lúc vừa rồi cảm thấy lời của Diệu Tinh chỉ là lời lúc tức giận, giờ đây… thể hoài nghi tính chân của câu kia. Trình Diệu Tinh, tiện nhân!

      “Tiêu Lăng Phong, có còn nhân tính hay !” Hạ Cẩm Trình rống giận. “ lại có thể đẩy ấy xuống lầu?”

      “Cẩm Trình ăn có thể ăn bậy nhưng thể lung tung, cố ý đả thương người khác là phải chịu trách nhiệm pháp luật đấy!” tiến lên bước. “Diệu Tinh, cần phải làm chứng cho tôi!”

      Diệu Tinh cười yếu ớt. “Cẩm Trình, là em tự rơi xuống!”

      nghe thấy chưa?” Tiêu Lăng Phong nhún vai. Nụ cười nơi khóe môi Diệu Tinh như con dao. Đâm vào người , vẻ mặt đó như . Tiêu Lăng Phong, chính là tiểu nhân! Những lời này, làm cho lòng tràn đầy mất mác, rất là khó chịu. Lồng ngực bị chèn ép, chỉ là vào giờ phút này, vẫn còn chưa biết, cảm giác này gọi là… Đau lòng…

      Hết chương 57.
      Last edited: 23/11/15
      heo điên thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 58: Kinh hoàng lúc nửa đêm

      Editor: ViVu

      Bệnh viện.

      Diệu Tinh ngủ mê man, vết thương người cũng sâu, sau khi được xử lý còn vấn đề gì. Hạ Cẩm Trình ngồi bên cạnh giường, vén mái tóc Diệu Tinh. Từ miệng người khác, biết đại khái là xảy ra chuyện gì, nện mạnh quyền lên bàn. Oán hận trong lòng, chưa bao giờ mãnh liệt như vậy. Đường Nhã Đình, con đàn bà đê tiện này, dạy bài học, Hạ Cẩm Trình tôi theo họ !

      Đau lòng nắm chặt tay Diệu Tinh trong lòng bàn tay, nhàng hôn lên. “Diệu Tinh, sau bảo vệ em tốt.” Hạ Cẩm Trình cam đoan. “Đường Nhã Đình nợ em, Diệu Tinh, giúp em đòi lại tất cả!”

      Tại phòng bệnh khác. Tiêu Lăng Phong nắm tay Đường Nhã Đình. Nhìn gương mặt ngủ say, nhàng thở phào hơi. Nhưng, ràng bác sĩ ấy có chuyện gì, vậy mà tại sao trong lòng vẫn nặng nề, tựa như có tảng đá đè nặng ngực. Trong đầu, vẫn có cách nào xua ánh mắt chế giễu của Diệu Tinh. Phiền não vò vò tóc, ra ngoài, châm điếu thuốc.

      Bây giờ là đêm khuya, phòng bệnh VIP yên tĩnh đến đáng sợ, tựa như cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, từ từ, mỗi bước chân, như đạp vào trái tim mình.

      Tiêu Lăng Phong, ngươi phiền não cái gì đây, Trình Diệu Tinh như thế nào, hề liên quan đến ngươi! Nghĩ đến đây, xoải bước lên sân thượng, càng yên tĩnh, suy nghĩ của càng phiền loạn. Hạ Cẩm Trình bất chấp tất cả, còn Diệu Tinh lại lệ thuộc vào Hạ Cẩm Trình, tất cả tất cả đều làm cho khó chịu. Hít mạnh hơi thuốc, sau đó vứt tàn thuốc xuống đất, dùng chân dúi mạnh. Ra ngoài cũng lâu, Đường Nhã Đình luôn ngủ sâu, nếu lúc ấy tỉnh lại nhìn thấy , nhất định sợ hãi. nghĩ thế, bước nhanh hơn, nhưng ngờ, vừa bước ra khỏi thang máy, nghe thấy tiếng thét chói tai của Đường Nhã Đình.

      “Nhã Đình!” Tiêu Lăng Phong bước nhanh tới. “ xảy ra chuyện gì?” Nhìn Đường Nhã Đình run lẩy bẩy ngồi xổm mặt đất, Tiêu Lăng Phong đau lòng.

      “Lăng, Lăng Phong…” Đường Nhã Đình run rẩy . “Mộ, Mộ Thần, em nhìn thấy Mộ Thần!”

      Tiêu Lăng Phong nghe thấy cái tên này, cảm thấy lạnh sống lưng. Dù sao đêm hôm khuya khoắc, mặc dù tin tưởng những thứ đó, nhưng trong lòng cũng thấy là lạ.

      “Nhã Đình, nên suy nghĩ lung tung, có phải em gặp ác mộng ?” Tiêu Lăng Phong ôm Đường Nhã Đình vào trong ngực.

      , phải!” Đường Nhã Đình lắc đầu. “Lăng Phong, lúc nãy em tỉnh lại, thấy ở đây, muốn ra ngoài tìm , nhưng… Em vừa ra tới cửa, nhìn thấy!” Cơ thể Đường Nhã Đình càng run rẩy dữ dội hơn, giống như nhìn thấy!

      “Nhã Đình, em bình tĩnh chút!” Tiêu Lăng Phong an ủi. “Em quá mệt mỏi thôi, hãy tin , có chuyện gì đâu!”

      “Nhưng… Nhưng…” Đường Nhã Đình nghẹn ngào, nắm chặt vạt áo Tiêu Lăng Phong. Quả nhìn thấy. Quần áo người giống như ba năm trước đây. Càng nghĩ, càng cảm thấy sợ!

      “Nhã Đình, đừng sợ! Lần này đâu cả!” an ủi, ôm Đường Nhã Đình vào phòng bệnh, yên lành, sao Nhã Đình lại nhắc đến Mộ Thần.

      Đường Nhã Đình run cầm cập ngay cả mắt cũng dám mở ra.

      đừng đến tìm tôi, đừng đến tìm tôi, chuyện này có liên quan đến tôi! Đừng đến tìm tôi!” thầm kêu gào ở trong lòng.

      “Ổn rồi, đừng sợ nữa!” Tiêu Lăng Phong ôm Đường Nhã Đình nằm xuống. “ ôm em ngủ, sợ nữa!”

      Đường Nhã Đình gật đầu, nhắm chặt mắt. Mộ Thần, đừng đến tìm tôi, đừng đến tìm tôi…

      Hết chương 58.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      heo điên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 59: Kẻ tình nghi mưu sát

      Editor: ViVu

      Trời vừa sáng, Tiêu Lăng Phong cố ép Đường Nhã Đình ăn chút điểm tâm, ngay sau đó có đám phóng viên vọt vào phòng bệnh. Quay phim, chụp hình Tiêu Lăng Phong.

      “Các người làm gì vậy, ai cho phép các người vào đây!” Tiêu Lăng Phong đứng dậy, che chắn cho Đường Nhã Đình.

      “Tổng giám đốc Tiêu, tại bị tình nghi là cố ý mưu sát. có gì muốn ?”

      “Mưu sát?” Tiêu Lăng Phong nghe thấy như lạc trong sương mù. Bọn họ cái gì vậy.

      “Xin hỏi Tổng giám đốc Tiêu, tại sao lại muốn giết Trình tiểu thư, các người có thù hận gì sao?”

      Trình Diệu Tinh! Tiêu Lăng Phong mơ mồ hiểu được chút, những phóng viên này nhất định là vì chuyện của Trình Diệu Tinh mà tới. Người phụ nữ đáng chết này, dám làm thế với tôi!

      “Các người nghe được những lời thế này từ nơi nào!” Tiêu Lăng Phong trừng mắt. “ tại mời các người ra ngoài, nếu tôi gọi bảo vệ!”

      “Tổng giám đốc Tiêu, vài lời !” Phóng viên nhất định buông tha. “Xin hỏi chuyện này, có liên quan đến Đường tiểu thư sao?”

      “Mời các người ra ngoài!” Tiêu Lăng Phong giận dữ.

      “Tổng giám đốc, đây là thẹn quá hóa giận à…”

      Bên kia, phòng bệnh của Diệu Tinh cũng đầy ký giả. bị ánh đèn flash sáng chói là cho mắt mở ra.

      “Trình tiểu thư, xin hỏi truy cứu trách nhiệm pháp luật với Tiêu Lăng Phong sao! khởi tố ta tội mưu sát, hay tội cố ý gây thương tích!”

      “Các người có thâm thù đại hận gì? Tại sao ta muốn đẩy xuống lầu?”

      Diệu Tinh bịt kín lỗ tai. Bọn họ cái gì vậy, làm sao bọn họ biết chuyện này?”

      “Các người ra ngoài nhanh , tại bệnh nhân cần được nghỉ ngơi!” Hạ Cẩm Trình vừa đẩy phóng viên ra ngoài, vừa lo lắng nhìn Diệu Tinh.

      “Hạ tiên sinh, về chuyện này, có gì muốn ?”

      “Đúng thế, tiết lộ chút thôi…”

      Tiêu Lăng Phong vất vả mới đuổi được đám phóng viên ra ngoài. Đầu óc rối loạn. Cái gì mà mưu sát. Cố ý gây thương tích. Trình Diệu Tinh, quả nhiên rất độc ác. Nghĩ xong, ta xoải bước ra ngoài, đứng trước cửa phòng Diệu Tinh, đá cái, đá văng cửa phòng.

      “Trình Diệu Tinh!” rống giận, mới vừa bước vào, đám phóng viên vây xung quanh. Trong nháy mắt, quên mất phải phản ứng như thế nào.

      “Nhìn ! Ánh mắt của ta là độc ác! Giống như rất muốn giết người!”

      “Đúng vậy, đúng vậy! Còn cho rằng đoạn phim là giả, bây giờ là rồi!”

      Tiêu Lăng Phong đứng đó, sững sờ mặc cho phóng phim chụp hình, cách đám đông, nhìn thấy Diệu Tinh tựa vào ngực Hạ Cẩm Trình. nắm chặt nắm tay. Thế nào, ràng là đả thương người khác trước, đến bây giờ lại giả vờ vô tội.

      “Tổng giám đốc Tiêu, vài lời !”

      “Trình Diệu Tinh, đây là xảy ra chuyện gì?” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng hỏi.

      “Tiêu thiếu gia là cậy vào thế lực của mình, ức hiếp người yếu thế sao?” Trong đám đông biết ai lên câu, ngay lập tức, Tiêu Lăng Phong trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích.

      “Đúng vậy, có chứng cứ xác thực rồi, chẳng những nhận sai, còn uy hiếp người khác…”

      Chứng cứ gì? Tiêu Lăng Phong vẫn ngờ vực. có người mở màn hình lên. Bên trong có đoạn video. Là đoạn video Tiêu Lăng Phong đẩy Diệu Tinh từ lầu xuống…

      Tiêu Lăng Phong hoàn toàn sửng sốt, chuyện gì xảy ra, tại sao lại có thể như vậy.

      Đoạn video này, chỉ được phát tivi, mà còn trang đầu các tạp chí. Tiêu thiếu gia, kẻ bị tình nghi mưu sát, vô cùng chấn động. Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, đoạn video này trở thành đối tượng được tìm kiếm cao nhất internet.

      Rốt cuộc là ai? Tiêu Lăng Phong cố gắng nghĩ, nhưng nghĩ nghĩ lại, vẫn nghĩ ra được manh mối. Rốt cuộc là ai, lại dám khiêu khích trực tiếp với

      Hết chương 59.
      Last edited by a moderator: 24/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :