1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân - Hải Diệp (126)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 28: Mất hứng bỏ về

      Editor: ViVu

      Đường Nhã Đình đến chỗ hẹn sớm hơn dự định, bởi vì biết, chỉ cần là , Hạ Cẩm Trình luôn đến sớm nửa tiếng, quả nhiên, khi bước vào phòng bao, Hạ Cẩm Trình ngồi đó, mỉm cười tới, muốn thám thính chút tin tức từ ta.

      “Cẩm Trình!” Đường Nhã Đình cười híp mắt bước tới. “Biết chắc chắn đến sớm.”

      “Đúng thế, em hẹn, sao có thể đến trễ.” Hạ Cẩm Trình dịu dàng mỉm cười nhìn Đường Nhã Đình, nhưng trong mắt lại nhìn thấy chút dịu dàng.

      “Cũng là tốt, giống Lăng Phong… Mỗi lần đều tính toán thời gian!” Đường Nhã Đình mếu máo, nổi tính trẻ con oán giận.

      “Nhưng mà có tốt, phải em vẫn .” Hạ Cẩm Trình cúi đầu, khuấy cafe.

      “… Cẩm Trình.” Đường Nhã Đình có chút xấu hổ. “ xin lỗi…”

      “Em cần phải xin lỗi.” Hạ Cẩm Trình ngẩng đầu lên, trong mắt chứa đựng lạnh lùng mà Đường Nhã Đình chưa từng thấy qua. “Nhã Đình, cũng làm khó em… em cũng biết mà.” xong, có chút ý cười mặt, dưới mặt bàn, nắm chặt quả đấm, giống như kiềm chế thứ gì đó.

      “Các người chuyện gì vậy?” Tiêu Lăng Phong đẩy cửa ra, nhìn thấy Đường Nhã Đình ngồi cạnh Hạ Cẩm Trình, sắc mặt hơi u ám.

      “Chúng tôi chỉ tán gẫu thôi, rất đúng giờ, chưa bao giờ đến sớm dù chỉ phút.” Hạ Cẩm Trình ngẩng đầu đón nhận ánh mắt Tiêu Lăng Phong.

      cho rằng tôi rất rãnh rỗi sao? cho rằng Thiên Trì và Thiên Tuấn được thành tựu như ngày hôm nay là do tôi may mắn sao?” Tiêu Lăng Phong ngồi xuống.

      có nhiều thư ký như thế, lo lắng cái gì.” Hạ Cẩm Trình châm chọc. “Tôi nghi ngờ, những năm qua, việc kinh doanh của có phải là trao đổi như thế.”

      “Cẩm Trình, hôm nay chúng ta có thể ngồi ăn cơm chung với nhau, phải biết rằng hoàn toàn là vì nể mặt Nhã Đình.” Chán ghét Hạ Cẩm trình kẹp thương mang gậy (ViVu: trong lời chứa châm chọc mỉa mai), Tiêu Lăng Phong mỉa mai .

      “Lời cũng là lời tôi muốn !” Hạ Cẩm Trình mặn lạt . “ muốn nhắc nhở , làm chuyện xấu, sớm muộn gì cũng phải trả giá đấy!”

      “Tôi kinh doanh như thế nào, cần chỉ dạy, thế nào, thích quan tâm thư ký của người khác sao, công ty có ai à!”

      là xin lỗi, công ty tôi cái gì cũng nhiều, chỉ có nhiều người, ra … Tôi cũng nên học hỏi chút, tất cả thư ký của tôi đều sắc nước hương trời, nếu tôi có nửa của . Có lẽ công ty tôi càng thành công hơn.”

      Đường Nhã Đình ngồi giữa, nhìn hai người giương cung bạt kiếm, bọn họ gì? Cái gì mà thư ký, thư ký của Tiêu Lăng Phong, chẳng lẽ là Lisa giở trò quỷ gì rồi, nhưng mà… chuyện này có gì mà để Hạ Cẩm Trình phải quan tâm. Nhiều năm qua, ngoài trừ mình ra Hạ Cẩm Trình nhìn người phụ nữ khác.

      “Các người cũng đừng có cãi nhau nữa!” Đường Nhã Đình đứng dậy. “Lăng Phong, Cẩm Trình, mọi người đều là bạn bè mà, có gì mà thể từ từ , nên cãi nhau!”

      “Em đề cao rồi, bạn bè của Tổng giám đốc Tiêu, Hạ Cẩm Trình tôi với tới.” xong, đứng lên. “Tôi chỉ câu, tự giải quyết cho tốt.”

      “Những lời này, tôi cũng trả lại nguyên vẹn cho .” Hạ Cẩm Trình xong vung tay ra ngoài. Đường Nhã Đình sững sờ ngồi đó, cuối cùng bọn họ vì chuyện gì mà tức giận, cho dù là vì , bọn họ cũng chưa từng cãi vả như thế. Từ từ xoay mặt lại, nhìn thấy sắc mặt u ám của Tiêu Lăng Phong, trong lòng càng tò mò.

      “Lăng Phong…”

      “Nhã Đình ăn cơm trước , buổi chiều còn phải về Thiên Tuấn xem chút!” Tiêu Lăng Phong dịu dàng xoa xoa tóc Đường Nhã Đình, trong mắt tràn đầy tức giận, Trình Diệu Tinh, ngược lại tôi muốn nhìn xem có sức quyến rũ gì, có thể để cho Hạ Cẩm Trình ra mặt vì , hừ…

      Hết chương 28.


      Chương 29: Cắt cổ tay tự sát

      Editor: ViVu

      Tiêu Lăng Phong nổi giận đùng đùng bước vào công ty, nhưng chẳng thấy bóng dáng Diệu Tinh đâu, vốn dĩ bụng giận dữ, lại thấy Diệu Tinh có ở đây, tức giận nhanh chóng đạt tới giới hạn.

      “Trình Diệu Tinh, lăn ra đây cho tôi!” Tiêu Lăng Phong quát tiếng. Lisa nghe thấy nhanh chóng chạy tới.

      “Tổng giám đốc!”

      “Trình Diệu Tinh đến chưa?” Tiêu Lăng Phong đen mặt hỏi.

      “Dạ, có!” Lisa lắc đầu, lặng lẽ nhìn Tiêu Lăng Phong. “Buổi sáng ấy có đến, cũng gọi điện thoại, tôi còn tưởng ra ngoài với !” Lisa nhàng .

      “Trình Diệu Tinh, làm phản rồi!” Tiêu Lăng Phong nghiến răng.

      “Tổng giám đốc, đừng tức giận như thế! Có thể cuộc sống của mấy trẻ hơi phong phú chút, tôi gọi điện liên lạc giúp !” ta xong, lấy điện thoại di động ra, ngay lập tức nhấn số gọi , chuyện giống như ta mong muốn, điện thoại vẫn có ai nghe. “Tổng giám đốc…” Lisa vô tội nhìn Tiêu Lăng Phong.

      Hô hấp của Tiêu Lăng Phong càng lúc càng nặng nề, nắm chặt tay xoay người ra ngoài. Trình Diệu Tinh, xem ra tôi vẫn còn quá nhân từ với .

      Căn hộ.

      Tiêu Lăng Phong đứng trước cửa, đập cửa y như muốn phá nhà, vẫn thấy có người ra mở cửa.

      “Trình Diệu Tinh nếu như để tôi biết cả đêm về, tôi giết chết !” cầm chìa khóa của mình để mở cửa.

      Trong phòng rất lạnh, vừa bước vào nổi da gà khắp người, nhíu mày.

      “Trình Diệu Tinh, lăn ra đây cho tôi!” quát lên, cước đá văng cửa phòng ngủ, vốn dĩ cho rằng thấy Diệu Tinh vì giật mình mà mặt tái nhợt, ngờ lại có, mà là nhìn thấy Diệu Tinh nằm mặt đất, nhúc nhích. giường hề lộn xộn có thể nhìn ra được nằm vật đất đến tận bây giờ. Trong lòng Tiêu Lăng Phong khỏi khẩn trương.

      “Trình Diệu Tinh?” bước qua vài bước. “ giở trò quỷ gì đây!” Câu hỏi của Tiêu Lăng Phong hề được đáp lại. “Trình Diệu Tinh, nghe thấy lời của tôi sao!” đưa tay kéo Diệu Tinh, nhưng trong phút chốc chạm vào thân thể Diệu Tinh, tim đập mạnh tiếng. Người phụ này bị sốt. “Trình Diệu Tinh!” kéo tay Diệu Tinh mới phát , bên cạnh đống mảnh vỡ thủy tinh. Vết thương cổ tay, vết máu khô sàn nhà, đôi đồng tử của kịch liệt co lại mấy lần. “Trình Diệu Tinh, muốn chết sao! Lại tự sát!” rống to lên.

      Lượng máu sàn nhà cũng ít, Tiêu Lăng Phong nắm chặt nắm tay. Ôm lấy Diệu Tinh chạy ra ngoài.

      “Cứu em… Cứu mạng…Mộ Thần…” Diệu Tinh còn sức lực nỉ non, bàn tay bé nắm lấy ngón tay Tiêu Lăng Phong, ngay cả chút sức lực cũng có. Hiển nhiên, giờ phút này thần trí tỉnh táo.

      câm miệng cho tôi!” Tiêu Lăng Phong vừa bước nhanh, vừa dữ tợn hét lớn. “ còn dám gọi cái tên đó, tôi tiễn gặp ta ngay lập tức!” Rất khách khí nhét Diệu Tinh vào trong xe, chạy thẳng đến bệnh viện. Lúc xe Tiêu Lăng Phong vừa rời khỏi, Lisa ra từ cửa sau.

      “Tôi biết các người có léng phéng, Trình Diệu Tinh, chỉ là tiện nhân cũng dám tranh với tôi, tôi rồi phải trả giá đắt!” ta hung dữ xong, sau đó vòng quanh tại chỗ, ta lấy điện thoại di động ra, nhìn tin nhắn trong điện thoại, khóe miệng nở nụ cười hài lòng.

      “Để tôi xem, các người lấy cái gì để đấu với tôi” ta mỉm cười ngồi vào trong xe, chuyện kiệt tác này, chỉ có mình mình biết, phải đáng tiếc sao… ta lạnh lùng cười.

      Bệnh viện.

      Tiêu Lăng Phong ngồi ở cửa phòng bệnh, lúc đầu cũng cảm thấy gì, nhưng thời gian dần trôi, lòng lại càng lúc càng khẩn trương.

      “Trình Diệu Tinh, người phụ nữ đáng chết này!” Tiêu Lăng Phong cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào từng vết máu quần áo. “ cho rằng chết là xong hết mọi chuyện sao? cho biết, đừng có nằm mơ…”

      Hết chương 29
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 30: Khiêu khích chí mạng

      Editor: ViVu

      Ngón tay Diệu Tinh nhàng động đậy. Cảm giác đầu đau như muốn vỡ ra đánh úp vào mỗi dây thần kinh của , hừ tiếng.

      “Đau quá!” Nhưng có sức lực để nâng tay lên, xung quanh màu trắng xóa, cho biết, nơi này là bệnh viện.

      chịu tỉnh rồi hả?” Tiêu Lăng Phong bước đến châm chọc Diệu Tinh.

      … Làm sao ở đây!” Giọng Diệu Tinh khản đặc, khàn khàn.

      “Trình Diệu Tinh, ràng là phụ nữ lêu lỏng, lại còn giả bộ liệt nữ trinh tiết cái gì nữa hả?” cúi người nhìn Diệu Tinh. “ phải chỉ bị hôn mấy cái, sờ soạng vài chỗ thôi sao? Đến nỗi phải chuyện bé xé ra to cắt cổ tay, nếu cắt, dùng sức chút, diễn trò cho ai xem sao!”

      Diệu Tinh thấy hơi buồn cười. “Tiêu Lăng Phong, nếu vậy, vẫn được xem là người sao! có tư cách gì tôi như vậy?” Diệu Tinh cố sức hỏi. “Người nào tôi cắt cổ tay!” Diệu Tinh cười, hơi thở có chút gấp gáp, phả vào mặt Tiêu Lăng Phong. chỉ muốn uống chút nước, cẩn thận ngất xỉu, rớt bể cái ly, cổ tay chỉ trùng hợp bị cắt trúng mà thôi.

      “Vậy giải thích cái này như thế nào!” Tiêu Lăng Phong thô bạo kéo cổ tay Diệu Tinh qua. “Trình Diệu Tinh, muốn chết mạnh tay chút, tôi có thời gian để phát tự sát, sau đó đưa vào bệnh viện!”

      “Vậy có thể cầm dao lên, giúp tôi thêm nhát dao!” Diệu Tinh nhìn chằm chằm Tiêu Lăng Phong. “ cần gì phải lãng phí thời gian đưa tôi tới đây!”

      “Mặt hàng tốt như , chết rất đáng tiếc!” Tiêu Lăng Phong đột nhiên cười. “Chú Triệu của vô cùng thích còn sao!”

      “Tiêu Lăng Phong, tại tôi chẳng thèm mắng súc sinh. Bởi vì đó là sỉ nhục súc sinh!”

      thử mạnh miệng thêm chút cho tôi xem!” Tiêu Lăng Phong nắm lấy cằm Diệu Tinh. “Trình Diệu Tinh, có phải sợ thể chết, nên mới cố gắng chọc giận tôi!”

      “Ư…” Diệu Tinh đau đến nhíu mày. “Bị làm như thế tôi còn tự sát, chút chuyện ngày hôm qua được coi là gì đâu! Tiêu Lăng Phong, nghĩ quá nhiều rồi.”

      “Lời này của là có ý gì, cảm thấy Triệu Chí Viễn thế nào…”

      phải Triệu Chí Viễn!” Diệu Tinh ngẩng đầu. “Tiêu Lăng Phong, cho dù tôi bị tên ăn xin ven đường chạm vào cũng ghê tởm hơn khi bị chạm vào!” Diệu Tinh cắn răng hung hăng .

      cái gì?” Tiêu Lăng Phong dùng thêm sức nắm lấy cổ tay Diệu Tinh.

      “Tổng giám đốc Tiêu, tôi hiểu sao?” Diệu Tinh cười. “Tôi , bị người dơ bẩn nhất thế giới là chạm vào, những thứ khác được xem là gì cả. Có lẽ… chừng đó còn là làm sạch…”

      “Trình Diệu Tinh, tại sao luôn học được cách ngoan ngoãn, hả?” nắm tay Diệu Tinh càng lúc càng chặt. “Ở bên cạnh Mộ Thần còn chưa đủ, mười bảy tuổi quyến rũ Thẩm Kỳ Nhiên, mười tám tuổi tự leo lên giường tôi, cũng biết từ lúc nào , dụ dỗ Triệu Chí Viễn. tại lại là Hạ Cẩm Trình, Diệu Tinh của tôi ơi, làm sao có thể đê tiện như thế!” Tiêu Lăng Phong cắn răng, vẻ mặt như muốn xé nát Diệu Tinh.

      “Tôi đê tiện, làm sao giúp thực giao dich. Tiêu Lăng Phong, coi như tôi là kỹ nữ, cũng tốt hơn bao nhiêu, dựa vào kỹ nữ để kiếm tiền, cho rằng cao thượng lắm sao…”

      cũng biết mình là kỹ nữ sao!” ta nắm lấy cổ áo Diệu Tinh, nâng lên. “Cho nên, thừa nhận quyến rũ Hạ Cẩm Trình!”

      “Tiêu Lăng Phong, tôi là người phụ nữ hạ tiện, chỉ xứng với mà thôi!” Diệu Tinh xấu xa . giơ tay kéo caravat của Tiêu Lăng Phong. “Tôi dơ bẩn đến chính mình còn thấy ghê tởm. Cho nên, Tiêu Lăng Phong, tôi làm bẩn người khác…”

      Hết chương 30




      Chương 31: Hiểu lầm chí mạng

      Editor: ViVu

      Lời của Diệu Tinh, hoàn toàn chọc giận Tiêu Lăng Phong, ta thô lỗ đẩy Diệu Tinh ngã giường.

      “Trình Diệu Tinh, hôm nay tôi để biết cái gì gọi là bẩn…” Tiêu Lăng Phong xong, tay đưa về phía Diệu Tinh, thời điểm Diệu Tinh cảm thấy tiêu rồi, đột nhiên Tiêu Lăng Phong bị kéo ra. Rầm! ta đụng lưng vào cạnh bàn. Cơn đau dữ dội làm ta cau mày.

      “Tiêu Lăng Phong cũng chỉ biết bắt nạt người khác thôi sao?” Hạ Cẩm Trình nhíu mày.

      tới đây làm gì?” Tiêu Lăng Phong trợn mắt.

      “Chuyện này có liên quan đến !” Hạ Cẩm Trình . “Tiêu Lăng Phong, tôi rồi, có báo ứng! Nhưng… Tôi ngờ, báo ứng lại đến nhanh như thế!” Nhìn thấy dáng vẻ Tiêu Lăng Phong bị đụng đến thê thảm, mỉm cười . Sau đó xoay mặt qua nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Diệu Tinh.

      làm sao vậy?”

      “Tôi sao!” Diệu Tinh lắc đầu cái. “Cẩm Trình, hôm qua cảm ơn !” Diệu Tinh yếu ớt cười. biết, nếu như có Hạ Cẩm Trình, tại biết có phải mình nằm trong nhà tang lễ hay .

      Hạ Cẩm Trình khiêu khích lần nữa lại hoàn toàn bị xem , cuối cùng, Tiêu Lăng Phong cũng bộc phát.

      “Hạ Cẩm Trình, tự đâm đầu vào chỗ chết!” Tiêu Lăng Phong xong, đánh quyền tới.

      “Tiêu Lăng Phong, làm gì đấy!”Nhìn thấy Tiêu Lăng Phong xông qua, Diệu Tinh ôm lấy Hạ Cẩm Trình cản quyền kia. Tiêu Lăng Phong kịp dừng lại, quyền này, đành phải rơi vào người Diệu Tinh. Diệu Tinh đau đến run rẩy.

      “Diệu Tinh, có sao ?” Hạ Cẩm Trình hét lên. “Tiêu Lăng Phong, điên rồi!”

      “Ơ, Diệu Tinh, sao lại che chở cho ta!” Tiêu Lăng Phong châm chọc. “Thế nào, lúc tôi có mặt, xảy ra chuyện gì?”

      “Tiêu Lăng Phong, ở đây nhăng cuội gì đó!” Hạ Cẩm Trình đỡ lấy Diệu Tinh, giận đến mức rống to lên.

      “Thế nào? Đau lòng sao?” Tiêu Lăng Phong cay nghiệt hỏi. “Cẩm Trình, tôi chưa bao giờ biết, lại có hứng thú với giày cũ của người khác!”

      cái gì?”Hạ Cẩm Trình nghiến răng.

      “Tôi ấy ngủ với tôi rồi, là tôi chơi còn sót lại, tôi chơi chán ta, nếu như thích, tôi đưa cho , các người cần lén lén lút lút.” Tiêu Lăng Phong mỉm cười.

      Diệu Tinh giận đến phát run, muốn cho Tiêu Lăng Phong cái tát, đúng lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra. Đường Nhã Đình run rẩy đứng trước cửa, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.

      “…Nhã Đình!” lúc lâu sau, Tiêu Lăng Phong mới phát ra tiếng .”Nhã Đình, sao em lại ở đây…”

      “Lăng Phong, vừa mới gì?” Đường Nhã Đình khóc lóc hỏi. “ sao?”

      phải! Tiêu Lăng Phong lắc đầu. “Nhã Đình, em nghe giải thích!”

      “Em đều nghe hết, còn chối!” Đường Nhã Đình hét to. “Tiêu Lăng Phong, nếu phải hôm nay em nghe được, còn muốn lừa gạt em bao lâu!”

      “Nhã Đình, em phải nghe giải thích, bọn có gì cả!”

      “Đủ rồi!” Đường Nhã Đình quát lên. “Tiêu Lăng Phong, cuối cùng tôi biết, tai sao lại lạnh nóng với tôi, ra, chán tôi rồi!”

      có!” Tiêu Lăng Phong giải thích, quay mặt qua nhìn chằm chằm Diệu Tinh và Hạ Cẩm Trình. Trong lòng nhận định, đây là do bọn họ thông đồng với nhau, Trình Diệu Tinh, dám bày kế với tôi, tự đâm đầu vào chỗ chết.

      “Tiêu Lăng Phong!” Vào lúc này, Tiêu Lăng Phong vẫn còn nhìn Diệu Tinh, Đường Nhã Đình càng cảm thấy tức giận. “ chán tôi, tôi cũng làm chậm trễ hai người, chúng ta kết thúc rồi, tôi muốn nhìn thấy nữa!” Đường Nhã Đình hét xong, xoay người chạy .

      Hết chương 31.
      Last edited by a moderator: 13/11/15
      heo điên thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 32: Nhục nhã trong phòng tắm (1)

      Editor: ViVu

      Tiêu Lăng Phong đuổi theo Đường Nhã Đình, Hạ Cẩm Trình cũng nhanh chóng rời khỏi, Diệu Tinh đứng trong phòng tắm, từ từ cởi quần áo, soi gương, nhìn tấm lưng bầm đen. Đụng cái, Diệu Tinh đau đến nhíu mày.

      Rầm! chút dấu hiệu nào, cửa phòng tắm bị đá mở văng ra. Quay đầu lại, nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, Diệu Tinh bất giác lui về sau bước.

      làm gì đấy…” Diệu Tinh chưa hỏi xong, đột nhiên Tiêu Lăng Phong kéo Diệu Tinh vào ngực.

      “Thế nào? tại biết sợ?” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng hỏi. “Trình Diệu Tinh, lá gan cũng , dám gài bẫy tôi!” Thình lình ta bóp lấy cổ Diệu Tinh. “, tại sao phải làm như vậy?”

      “Tôi có!” Diệu Tinh nắm lấy cổ tay Tiêu Lăng Phong. bị cảm, cơ thể của còn rất yếu, hoàn toàn có sức lực để tránh né. “Tiêu Lăng Phong, , buông tôi ra!”

      “Trình Diệu Tinh, có gan gài bẫy tôi, cũng phải có gan gánh chịu!”

      “Tiêu Lăng Phong… Khụ… ràng là tự muốn nhục nhã tôi, mới bị Đường Nhã Đình nghe thấy, chuyện này có liên quan gì đến tôi!” die*n-d*[email protected] Diệu Tinh giãy giụa, cổ áo mở rộng xuống bả vai, vùng đất mềm mại trong áo lót như như giữa quần áo và những sợi tóc.

      “Trình Diệu Tinh, coi như là vậy, cũng quên được đê tiện dụ dỗ đàn ông, có phải !” Tiêu Lăng Phong cắn răng, chỉ muốn cắt đứt cổ Diệu Tinh. “Sao có thể biết tốt xấu đến như thế!”

      “Tiêu Lăng Phong!” Diệu Tinh rống to. “ buông tay ra!”

      trăm phương ngàn kế quyến rũ tôi, phải là hi vọng tôi làm như thế này với sao?” Tiêu Lăng Phong cắn răng. “Trình Diệu Tinh, hôm nay tôi cho toại nguyện!” Tiêu Lăng Phong xong, đặt Diệu Tinh lên bồn rửa tay, đưa tay kéo quần áo Diệu Tinh.

      “Tiêu Lăng Phong, làm cái gì đấy!” Diệu Tinh hoảng sợ hét lên.

      kêu cái gì? Cũng phải chưa từng nhìn, còn giả bộ trung trinh tiết liệt làm gì nữa, chẳng lẽ quên. Lần trước, tôi dùng ngón tay thỏa mãn ?”

      “Đừng nữa!” Diệu Tinh lắc đầu.

      “Hay là, cơ thể của , người khác nhìn được, còn tôi !” Tiêu Lăng Phong cười châm biếm, die&nd#an-le$q;uyd!on đưa tay kéo áo lót Diệu Tinh, có thể nhìn thấy từng vết bầm tím người . “Sao nào, Triệu Chí Viễn làm cho rất sảng khoái, đúng ?”

      “Tiêu Lăng Phong, là cầm thú!”

      “Trình Diệu Tinh, hôm nay tôi cho biết, tôi ngay cả cầm thú cũng bằng.” Tiêu Lăng Phong xong, tháo caravat cột cổ tay Diệu Tinh vào vòi nước.

      “Tiêu Lăng Phong, muốn làm gì, buông tôi ra!”

      phải nhu cầu của được thỏa mãn sao?” Khóe miệng Tiêu Lăng Phong nâng lên. Bàn tay chậm rãi lướt thân thể Diệu Tinh. “Trình Diệu Tinh, hôm nay tôi cho biết, đắc tội với tôi có kết quả gì.”

      “Đừng… Đừng mà!” Diệu Tinh lắc đầu kịch liệt. “Tiêu Lăng Phong, thể làm thế với tôi!”

      “Trình Diệu Tinh, sai rồi, hạng người đê tiện như , tôi cần làm!” ta xong, kéo mạnh quân áo Diệu Tinh xuống, toàn bộ thân thể phơi bày ngoài khí, phía dưới cơ thể tiếp xúc với đá cẩm thạch lạnh như băng, lạnh đến tận xương tủy.
      Diệu Tinh giãy giụa, cơn đau dữ dội ở sau lưng, nhớ lại, bên dưới là mảnh gương vỡ, mà giờ phút này, mảnh gương vỡ đâm vào cơ thể .

      “Tiêu Lăng Phong, là tên khốn, chết tử tế!” Diệu Tinh khóc lóc, cố gắng giãy giụa, vết thương cổ tay, vẫn chưa có khép miệng, bi nứt ra lần nữa, máu chảy ra, nhuộm đỏ băng gạc, thậm chí thấm qua caravat. “Buông tôi ra…”

      “Trình Diệu Tinh, dù tôi chết được tử tế, tôi cũng kéo kẻ tiện nhân là xuống địa ngục với tôi!” Tiêu Lăng Phong phấn chấn hung ác , tay bắt lấy cái chân quẫy đạp của Diệu Tinh.

      Hết chương 32.
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 33: Nhục nhã trong phòng tắm (2)

      Editor: ViVu

      “Tiêu Lăng Phong, dám đụng vào tôi, tôi giết chết !” Diệu Tinh gào thét.

      “Hôm nay tôi đụng vào , để tôi xem giết tôi như thế nào!” Tiêu Lăng Phong mỉm cười. “Trình Diệu Tinh, tại tôi muốn giống như kỹ nữ, phải lên tiếng cầu xin tôi!”

      !” Diệu Tinh rống to.

      “Chúng ta cùng chờ xem, tôi có nằm mơ!” Tiêu Lăng Phong cười, cúi đầu xuống, để lại dấu răng xương quai xanh của Diệu Tinh, dấu răng rất sâu, nhưng lại vừa đủ để chảy máu,

      “Đừng…” Diệu Tinh lắc đầu mạnh. Vết thương sau lưng càng lúc càng sâu, Diệu Tinh đau đến toát mồ hô. “ buông tôi ra.”

      “Tôi làm cho phải muốn, tôi bảo đảm!” Thô bạo đè lên cơ thể Diệu Tinh, Tiêu Lăng Phong hung hăng cọ sát người Diệu Tinh, thay vì hôn, chi bằng là chà đạp, giày vò. Tất cả những nơi ta hôn qua, đều để lại những dấu vết màu đỏ.

      “Tiêu Lăng Phong, thả tôi ra!” Diệu Tinh kêu gào.

      Ánh đèn trong phòng vệ sinh hơi trắng, lúc này, ánh đén càng làm nổi bật da thịt và nhiệt độ thân thể khác thường của Diệu Tinh, lộ ra màu hồng phấn làm mê lòng người.

      “Tôi thả, nhưng phải bây giờ…” Tiêu Lăng Phong xong, ngón tay lướt qua từng tấc da thịt của Diệu Tinh, nhìn gương mặt đầy nước mắt của Diệu Tinh, dáng vẻ ta xấu xa cúi thấp đầu, tay để đóa hồng mai kia.

      “Dừng lại!” Diệu Tinh giãy giụa kịch liệt, “Tiêu Lăng Phong, thả tôi ra, thả tôi ra…”

      Tiêu Lăng Phong để thèm để ý đến Diệu Tinh kêu gào, chỉ muốn nhục nhã cái người phụ nữ biết sống chết này cho tốt, Đường Nhã Đình vậy mà lại bỏ với Hạ Cẩm Trình ở ngay trước mặt . Nghĩ tới ánh mắt khiêu khích của Hạ Cẩm Trình, càng thể kiềm chế tức giận, mạnh bạo giày vò chà đạp vùng đất trắng mịn mềm mại này, cho đến khi nơi đó đỏ ửng lên.

      “Súc sinh.” Giọng Diệu Tinh run run.

      Tiêu Lăng Phong làm sao có thể để ý tới lời kêu gào Diệu Tinh, ngừng để lại những vết hôn cổ Diệu Tinh, đưa đầu lưỡi liếm láp vành tai .

      “Ối…” Diệu Tinh run cái.

      Hừ! Tiêu Lăng Phong khinh miệt cười ra tiếng. “ Luôn miệng muốn tôi thả ra, nhưng cơ thể của lại có phản ứng hết lần này đến lần khác.”

      phải, tôi có, có!” Diệu Tinh xấu hổ lắc đầu, “Tiêu Lăng Phong, tốt nhất nên giết tôi, bằng tôi làm cho phải hối hận… Á…” Diệu Tinh ý loạn tình mê kêu tiếng, thanh kiều mị mang theo chút thoải mái, khoan khoái. “Khốn, khốn kiếp…”

      phải thích tôi khốn kiếp sao!” Tiêu Lăng Phong chăm chú nhìn vào đôi mắt phủ tầng sương mỏng của Diệu Tinh, ngón tay như có như chạm vào hạ thân Diệu Tinh. “Vừa muốn làm dâm phụ, vừa muốn lập đền thờ, Trình Diệu Tinh, làm sao lại có chuyện tốt như thế!”

      “Buông tôi ra!” Cơ thể bắt đầu nóng lên, ngứa râm ran, ngay cả hơi sức để chửi mắng cũng có.

      “Buông ra, thỏa mãn bằng cách nào?” Tiêu Lăng Phong xong, ngón tay mon men tiến vào.

      “Ừm! … Á!” Lời của Diệu Tinh bị hành động của Tiêu Lăng Phong cắt đứt. Dục hỏa càng lúc càng mãnh liệt có cảm giác như lan tràn toàn thân. “Ô…” Diệu Tinh cắn chặt môi!

      “Nhìn , tôi biết ngay là thích bị đối xử như thế này mà, thế nào, bị tôi, người dơ bẩn nhất, ghê tởm nhất đùa bỡn, có cảm tưởng gì hả…” Ngón tay Tiêu Lăng Phong di chuyển như có như . “Có phải rất muốn ?” ta hỏi. “Trình Diệu Tinh, cầu xin tôi… tôi thỏa mãn …”

      “Súc sinh…” Diệu Tinh còn sức lực mắng. Từng giọt nước mắt rơi xuống. Hàm răng trắng noãn cắn chặt cánh môi ẩm ướt, nhưng vẫn có cách nào kiềm chế được khát vọng trong thân thể…

      Hết chương 33.


      Chương 34: Báo ứng đáng phải nhận lấy

      Editor: ViVu

      Diệu Tinh nửa nằm bồn rửa tay, sau lưng chảy máu làm cho phía dưới “lầy lội thể tả” nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao như sắp bốc cháy. cắn môi chặt, kiềm chế thanh của mình.

      “Thích cứ kêu lên, cần gì phải chịu đựng, nên đâu!” Tiêu Lăng Phong ghé vào tai Diệu Tinh. “Kêu lên, để cho tôi nghe xem thanh của có bao nhiêu dâm đãng…”

      “Tiêu Lăng Phong, van xin bỏ qua cho tôi , tôi có gài bẫy , có… Uhm…” còn chưa xong, Tiêu Lăng Phong cúi đầu cắn môi .

      ngay trước mắt, còn dám nhiều.” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng cười. “Nếu như thông minh, nên cầu xin tôi muốn …”

      “Đừng…”

      “Bên dưới cỏ dại lan tràn. Cũng đừng mạnh miệng nữa!” Tiêu Lăng Phong mỉm cười, trêu chọc những điểm mẫn cảm của Diệu Tinh. “Diệu Tinh, , muốn!”

      Diệu Tinh giãy giụa, thân thể tê dại và sau lưng đau nhói. cuồng loạn lắc đầu, chóp mũi dính đầy mồ hôi. cảm thấy rất nhục nhã, tuy nhiên lại càng lúc càng khát vọng Tiêu Lăng Phong đụng vào.

      “Diệu Tinh, muốn !” Tiêu Lăng Phong di chuyển ngón tay. “ rất muốn, có phải ?” Nhìn khuôn mặt nhắn đỏ gay của Diệu Tinh, mỉm cười, “Nhưng… Tôi chê bẩn.” ta xong, đột nhiên rút ngón tay ra.

      “Ah!” Diệu Tinh kêu lên tiếng, phải rất chán ghét bị ta nhục nhã ư, nhưng tại sao khi ta dừng lại, thân thể lại càng khó chịu hơn.

      Tiêu Lăng Phong vói tay cởi caravat của mình, mất trói buộc cuối cùng, cả người Diệu Tinh té xuống đất, rầm! nhếch nhác nằm mặt đất, thân thể có chút run rẩy.

      còn có thể tự thỏa mãn mình…” Tiêu Lăng Phong xoay mặt nhìn Diệu Tinh, nhưng khi nhìn thấy mớ hỗn độn sau lưng hơi sửng sốt.

      bồn rửa tay màu trắng, tràn đầy vết máu đỏ tươi, và có cả mảnh kính vỡ. Sau lưng Diệu Tinh còn dính nhiều mảnh gương vụn. Vết máu đỏ tươi tấm lưng trắng bóng của , lại có vẻ xinh đẹp như thế…

      Diệu Tinh nắm chặt nắm tay, thở dồn dập, mặc dù lúc này quần áo đủ che thân, nhưng hình như hề cảm thấy mất thể diện.

      “Giả chết cái gì, đứng lên cho tôi!” Tiêu Lăng Phong tới bên cạnh Diệu Tinh, nhìn vết thương của Diệu Tinh vẫn chảy máu, hô hấp của cứng lại. “Nếu như muốn để bác sĩ thấy hết, đứng lên mặc quần áo ngay lập tức…”

      Diệu Tinh ngẩng đầu lên, dữ tợn nhìn chằm chằm Tiêu Lăng Phong, gần như muốn cắn nát hàm răng mình.

      “Thế nào? Cảm thấy dù sao cũng bị tôi nhìn thấy, bị người khác nhìn thấy cũng sao?” Tiêu Lăng Phong nửa ngồi xổm, nắm lấy cằm Diệu Tinh, “ phải biết rằng, đây chỉ là ngoài ý muốn!”

      Ngoài ý muốn! Diệu Tinh cười. ta hại bị thương, thế nhưng chút ăn năn cũng có, chẳng lẽ trong mắt , mạng của , hèn hạ đến mức bằng hiểu lầm, giọt nước mắt của Đường Nhã Đình sao!”

      “Cảnh cáo , đừng giở trò sau lưng tôi, cách Hạ Cẩm Trình xa chút cho tôi, nếu như có lần sau, Trình Diệu Tinh, tôi bảo đảm. Tuyệt đối mọi chuyện chấm dứt dễ dàng như thế này.” ta xong hất cằm Diệu Tinh ra, qua người Diệu Tinh.

      Tiêu Lăng Phong, nhục nhã của hôm nay, tuyệt đối tôi quên, tuyệt đối !”

      Tiêu Lăng Phong bước ra khỏi phòng bệnh, nghiêng mặt sang bên, liếc mắt nhìn về phía phòng bệnh, thở dài cái.

      Tiêu Lăng Phong, ngươi làm gì đấy. Mới vừa rồi, vậy mà chỉ chút nữa thôi khống chế được mình. nhắm mắt lại, hung hăng tự trách mình, ta làm hại Nhã Đình thảm như vậy, lại có thể vì ấy mà mất khống chế.

      nhìn tay của mình. Nơi đó còn có chút máu, nghĩ tới vết máu nhìn mà giật mình kia, nhớ tới ba năm trước đây, lúc Đường Nhã Đình xảy ra chuyện, cũng rất nhiều máu.

      “Trình Diệu Tinh, cho dù hận tôi thấu xương, tôi tuyệt đối hối hận.” Tiêu Lăng Phong cắn răng, tất cả đều là đáng phải nhận lấy, là báo ứng của các người…

      Hết chương 34.
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 35: Người đàn ông vô sỉ

      Editor: ViVu

      Diệu Tinh nằm lỳ giường, vết thương được xử lý, đau đớn làm cho cả đêm thể ngủ, ngay cả động cái cũng dám, cổ tay, ngoài vết thương bị rách ra, còn có vết máu bầm, Diệu Tinh cố gắng kéo tay áo xuống, nhưng cách nào che kín những dấu vết kia.

      Hạ Cẩm Trình ôm bó hoa tươi vào bệnh viện, biết chuyện ngày hôm qua, Tiêu Lăng Phong để yên, rất lo lắng cho Diệu Tinh.

      “Diệu Tinh, khỏe ?” Hạ Cẩm Trình bước vào, nhìn Diệu Tinh nằm lỳ giường, cảm thấy cực kỳ hoảng sợ. “ làm sao vậy?” bước tới vài bước, trong khoảnh khắc nhìn thấy cổ tay Diệu Tinh, đầu “ông” tiếng. “Diệu Tinh!” Tay khoác lên lưng Diệu Tinh, vốn dĩ muốn an ủi chút, nhưng lại đổi lấy tiếng kêu thảm thiết của Diệu Tinh.

      “Á, đau!”

      Tay Hạ Cẩm Trình giật mạnh cái. “Diệu Tinh?” Ngón tay chạm vào lưng Diệu Tinh, sai, ở đó có băng gạc.

      xảy ra chuyện gì?” ngồi xổm xuống, nhìn gương mặt nhắn trắng bệch của Diệu Tinh.

      có chuyện gì hết!” Diệu Tinh lắc đầu cái, nhưng nghĩ đến nhục nhã hôm qua, vẫn kiềm chế được nước mắt của mình.

      “Diệu Tinh, ta làm gì ?” Giọng Hạ Cẩm Trình có chút run rẩy, giơ tay lên, chậm rãi lau nước mắt Diệu Tinh. “ cho tôi biết !”

      Diệu Tinh cũng lên tiếng, chỉ lắc đầu cái, biết phải như thế nào đây? Muốn tìm Tiêu Lăng Phong tính sổ sao? Như vậy chỉ mang đến phiền phức cho Hạ Cẩm Trình mà thôi, mà Tiêu Lăng Phong cũng mượn cơ hội để nhục nhã thậm tệ hơn.

      “Đường tiểu thư có khỏe ?” Diệu Tinh hỏi. Nếu như phải do ngày hôm qua bị hiểu lầm…

      nên tự lo cho mình trước !” Hạ Cẩm Trình đen mặt. Bọn họ hại thành như vậy, còn quan tâm ta như thế nào. “Bọn họ có việc gì, yên tâm !” chuyện, cửa phòng bệnh bị mở ra. Tiêu Lăng Phong dẫn Đường Nhã Đình đến, nhìn thấy Hạ Cẩm Trình, ràng hai người hơi sửng sốt.

      “Tiêu Lăng Phong, phải là người!” Hạ Cẩm Trình gầm lên, vọt tới, Tiêu Lăng Phong né kịp, bị cái đấm mạnh vào mặt.

      “Á!” Đường Nhã Đình hét lên tiếng. “Cẩm Trình. làm gì vậy!” Đường Nhã Đình lo lắng nhìn Tiêu Lăng Phong. “Lăng Phong, có sao ?”

      có chuyện gì!” Tiêu Lăng Phong lắc đầu cái, giơ ngón tay sờ sờ khóe miệng, nhìn ngón tay bị dính đỏ, cười cái. “Thế nào? Đau lòng?” cười. “Nếu như ngày hôm qua đuổi theo Nhã Đình, Diệu Tinh của cũng bị ngã, bị thương nghiêm trọng như vậy.”

      “Tiêu Lăng Phong, có phải là đàn ông hay , dám làm dám nhận sao!” Hạ Cẩm Trình cắn răng.

      “Tôi làm chuyện gì?” Tiêu Lăng Phong nhíu mày. “Tôi chỉ biết lúc phát ấy bị thương, giúp ấy gọi bác sĩ.” Tiêu Lăng Phong xong nhún vai. “Diệu Tinh, cũng giải thích giúp tôi chút sao? cho Tổng giám đốc Hạ biết ngày hôm qua xảy ra chuyện gì!”

      Diệu Tinh từ từ đứng lên, dữ tợn nhìn chằm chằm Tiêu Lăng Phong, khóe miệng nâng lên nụ cười trào phúng. Tiêu Lăng Phong, vô sỉ. “Cẩm Trình, ngày hôm qua do tôi cẩn thận, liên quan đến Tổng giám đốc Tiêu!”

      “Đúng đấy!” Tiêu Lăng Phong mỉm cười. “Dù thế nào nữa, Diệu Tinh cũng là thư ký của tôi, tô tổn thương ấy.”

      Thư ký? Đường Nhã Đình vểnh tai lên, vậy lần này Lisa có lừa . Ngày hôm qua nhận được điện thoại của Lisa nên mới đến bệnh viện, như vậy, trước đây, ở trong nhà hàng, bọn họ cãi nhay cũng là vì người phụ nữ này? Đường Nhã Đình ngẩng đầu nhìn Diệu Tinh, đáy mắt xẹt qua tia sáng lạnh lùng.

      Trình Diệu Tinh, hại tôi thảm như vậy, còn dám tới tranh giành đàn ông với tôi, tôi thấy, trừng phạt của ba năm trước đây, vẫn còn quá

      Hết chương 35
      Last edited by a moderator: 13/11/15
      heo điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :