1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân - Hải Diệp (126)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Trả giá đắt khi khiêu khích

      Editor: ViVu

      Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong, lợi nhuận trong ý ta là gì, cái gì gọi là đồ của ta, ta có quyền xử lý…

      “Tiêu Lăng Phong, muốn làm gì?”

      “Đừng có nghĩ sai lệch, tôi muốn là… Công ty tôi thiếu thư ký.” Tiêu Lăng Phong nhàng , nhưng ánh mắt ta cho Diệu Tinh biết, tất cả chỉ đơn giản như vậy. “ muốn nhìn xem công ty nhà , làm sao có thể phong sinh thủy khởi (*) trong tay tôi sao.” khẽ cười.

      “Ơ…” Diệu Tinh ngẩn người, đột nhiên Tiêu Lăng Phong di chuyển, làm cho toàn thân đều run rẩy, mặt của từ từ chuyển thành màu đỏ, thân thể cũng còn sức lực.

      “Nhìn , tôi có sai, chính là tiện nhân, bị nhục nhã như vậy còn có thể có cảm giác…” Tiêu Lăng Phong xong, rút ngón tay ra, chán ghét lau lau người Diệu Tinh, sau đó buông Diệu Tinh ra.

      Cơ thể Diệu Tinh con chút sức lực, mất chống đỡ của Tiêu Lăng Phong làm cho dựa vào tấm thủy tinh, từ từ trượt xuống.

      Bụp! Đầu gối đập mạnh xuống sàn nhà lạnh lẽo, đau đớn phát sinh, lan ra toàn thân.

      “Ọe.” con buồn nôn dâng lên trong miệng, vừa nôn, vừa khóc thút thít.

      “Trình Diệu Tinh, cảm thấy chính mình ghê tởm, hay là cảm thấy tôi ghê tởm, hả?” miễn cưỡng nâng cằm Diệu Tinh lên, nhìn ánh mắt mê ly cố nén lệ, khóe miệng nâng lên. “Tôi có nên cảm thấy mình thành công nhỉ?” cười hỏi. “Trình Diệu Tinh, là người phụ nữ đầu tiên, tôi chỉ cần dùng ngón tay có thể thỏa mãn…”

      “Đừng nữa.” Diệu Tinh lắc đầu. “Tiêu Lăng Phong, cầu xin đừng nhục nhã tôi nữa!” Diệu Tinh nghẹn ngào. cảm thấy mình rất bẩn, rất ghê tởm rồi, muốn nghe những lời đó nữa.

      “Tôi , càng thích, tôi càng phải làm.” Tiêu Lăng Phong đến gần hơn, gần đến mức bọn họ có thể cảm nhận được hơi thở của nhau…

      Diệu Tinh khóc sụt sùi ngừng, khóc đến mức cả người đều run rẩy, mà uất ức của , lại giống nhu cái tát vang dội, tạo thành hình cái quạt má bên kia của Tiêu Lăng Phong.

      “Trình Diệu Tinh cảm thấy uất ức ư, cảm thấy nhục nhã sao? Những thứ đánh mất có đáng giá sao? Hả?” kéo tóc Diệu Tinh, làm cho ngẩng đầu lên. “ có biết thể sinh con, mỗi ngày bị cơn ác mộng quấn lấy là đau khổ đến mức nào ?”

      “Đương nhiên tôi biết!” Diệu Tinh kiên định , từ từ nắm chặt tay lại. thường mơ thấy đêm đó ở Dạ Khuynh, mơ thấy, tất cả những việc mà Tiêu Lăng Phong làm với trong căn phòng sang trọng. Còn có thể mơ thấy Mộ Thần… “Tiêu Lăng Phong, mỗi ngày tôi đều mơ thấy Mộ Thần, còn , hại chết ấy, đều gặp ác mộng sao?” Đột nhiên giọng Diệu Tinh trở nên trong trẻo, lạnh lùng, mờ ảo nắm bắt được. “Tiêu Lăng Phong, cả đời này, tôi quên chính là người hại chết ấy.”

      “Vậy hãy tận tình mà hận , Trình Diệu Tinh, tôi cũng giống như vậy mà hận , chỉ cần tôi còn sống ngày, hành hạ ngày, tôi muốn phải trả cái giá đắt vì chuyện của Nhã Đình. cắn răng nghiến lợi . “ phải cũng hận tôi sao? cũng phải sống tốt, xem chừng có ngày, có thể giẫm đạp tôi ở dưới chân.” Tiêu Lăng Phong xong, nâng khóe miệng lên. Hèn hạ vỗ vỗ mặt Diệu Tinh. “Cái tát hôm nay, tôi để cho nhớ , Trình Diệu Tinh, khi khiêu khích tôi, tôi muốn phải trả cái giá đắt…”

      Hết chương 12.

      (*) có nghĩa là gió khắp nơi để mọi vật được sinh ra, nước chảy đến đâu là mọi vật đâm chồi nảy lộc. Ý để : mọi việc đều thuận lợi, trong thơi gian ngắn có thể phát triển rất nhanh, có thể nhanh chóng lớn mạnh.
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 13: Cái tát vang dội

      Editor: ViVu

      Thư ký cuộc sống. Diệu Tinh lặp lại từ này, đây là xưng hô mập mờ đến mức nào.

      Từ trước đến nay, quan hệ giữa thư ký và cấp trực tiếp, đều làm cho người khác phải suy nghĩ xa xôi, Diệu Tinh bất ngờ xuất , càng làm cho trong công ty có nhiều ý kiến khác nhau, trước đây “Thiên Tuấn” là công ty nhà họ Trình, tất nhiên ở trong công ty ít người biết Diệu Tinh, biết, sau này phải đối mặt với xấu hổ này như thế nào.

      “Vị này là Trình Diệu Tinh tiểu thư, bắt đầu từ hôm nay ấy là thư ký cuộc sống của tôi.” Vốn chỉ là thư ký bé, bất kỳ người nào cũng có thể giới thiệu, Tiêu Lăng Phong lại nghênh ngang tiêu sái vào phòng thư ký, tự mình giới thiệu. “Trình tiểu thư cũng có thể xem là người quen cũ của tôi, các phải chăm sóc ấy tốt!” Tiêu Lăng Phong từng chữ từng chữ, trong nháy mắt mọi ánh mắt đều bắn đến, tràn ngập hiểu lầm quan sát Diệu Tinh. chỉ hận thể tìm cái lỗ nào đó để chui vào.

      “Dạ, tổng giám đốc, chúng tôi biết.”

      “Tôi biết , các đều là người có kinh nghiệm, nhưng được ức hiếp người mới biết !” Tiêu Lăng Phong xong, ràng là lời cảnh cáo, nhưng lại có ý nhắc nhở ngược lại. giống như … các có thể tùy ý ức hiếp ấy.

      “Dạ, chúng tôi biết.” Mọi người đồng loạt trả lời, nhưng ánh mắt khi nhìn Diệu Tinh lại cực kỳ giống như, đội trời chung, có huyết hải thâm thù. Đây chính là những đoạn phim tivi hay chiếu chứ! Trong suy nghĩ của bọn họ xem là kẻ thù khi nhìn thấy tổng giám đốc đối xử đặc biệt với .

      Diệu Tinh cắn môi, Tiêu Lăng Phong, mình ức hiếp tôi còn chưa đủ, còn muốn để tất cả mọi người khinh thường tôi sao!

      “Tại sao lại nhìn tôi như vây?” Tiêu Lăng Phong nhíu mày. “Tôi thấy cha nằm viện, cần kinh phí nên mới giúp , cảm ơn thôi, sao lại xem tôi như kẻ thù.”

      phải kẻ thù của tôi sao?” Diệu Tinh giọng hỏi.

      mực khẳng định tôi hại chết Mộ Thần, vậy … Chúng ta là kẻ thù.” Tiêu Lăng Phong cười cười. “Biết được cảm giác của người đau khổ, dễ chịu đâu!” Tiêu Lăng Phong dùng thanh chỉ có hai người nghe xong, tiếc rẻ lắc đầu, vũ khí tốt nhất để tổn thương người, chính là người mình để ý. Để ý, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể trở thành tiếc nuối, như thế phải hiệu quả cao hơn sao…

      “Các người làm quen với nhau , tôi quấy rầy các người tìm hiểu nhau. Diệu Tinh… đừng phụ lòng tốt của tôi nha!” Tiêu Lăng Phong xong, ra ngoài.

      “Uhm! Chúng tôi nên gọi là Trình tiểu thư, hay nên gọi là thư ký Trình đây?” người phụ nữ xinh đẹp bước lên phía trước.

      “Nếu các người ngại, gọi tôi là Diệu Tinh là được rồi!” Diệu Tinh nhìn thấy tốt, muốn nhiều.

      “Nhìn dáng vẻ của rất thanh khiết, ngờ thủ đoạn cũng rất cao!” ta cười. “Diệu Tinh? Chính là phát tình đúng ?”

      Ha ha… Nghe ta , chung quanh vang lên trận cười vang.

      “Nhân viên của Tiêu Lăng Phong đều có nhân cách như sao?” Diệu Tinh ngẩng đầu. “Tôi có động dục hay đều liên quan đến .” Diệu Tinh lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mắt. “Hay là, căn bản là đố kỵ, muốn thay thế vị trí này?”

      ta kinh ngạc, sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng.

      cho rằng tôi là hạng người biết xấu hổ sao! Dựa vào bán thân thể để có được vị trí…”

      Chát! cái tát bất ngờ kịp phòng bị, hù dọa mọi người, bị tát càng kinh ngạc hơn, hai mắt mở to, giống như thể tin được, chuyện gì vừa mới xảy ra. lúc sau, ta mới phản ứng lại.

      Lòng bàn tay Diệu Tinh hơi tê tê, ghét mấy chữ bán thân thể này.

      dám đánh tôi!” chỉ vào Diệu Tinh. “ biết tôi là ai ?” ta hét chói tai. “Tôi bỏ qua, Trình Diệu Tinh, tôi muốn phải hối hận!” ta quát lên, xoay người chạy ra ngoài.

      Hết chương 13.
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN

      Chương 14: Cái giá phải trả khi kích động

      Editor: Vi Vũ

      Phòng làm việc của Tổng giám đốc.

      Diệu tinh đứng đó nhìn gương mặt xanh mét của Tiêu Lăng Phong và gương mặt khóc như hoa lê đái cũ của .

      “Trình Diệu Tinh, lá gan của cũng . Lại dám ra tay đánh người!” Tiêu Lăng Phong đứng lên. “ cho rằng dựa vào quan hệ để vào đây, có thể coi trời bằng vung sao?”

      xin lỗi!” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng .

      “Tôi xin lỗi.” Diệu Tinh lắc đầu. “Tiêu Lăng Phong, tôi nợ , tôi có lý do gì để cho ức hiếp.”

      nợ tôi sao? Tốt cho câu nợ tôi.” Tiêu Lăng Phong thô bạo kéo Diệu Tinh qua. “ lại lần nữa” Tiêu Lăng Phong nghiến răng.

      “Tôi tôi nợ !” Diệu Tinh giãy giụa. “Tiêu Lăng Phong, tôi ngồi yên mặc cho các người nhục nhã, tôi xin lỗi!”

      “Diệu Tunh, tôi cho cơ hội rồi.” Đột nhiên Tiêu Lăng Phong thu hồi tức giận, bật cười. Diệu Tinh ngửi thấy được mùi nguy hiểm từ nụ cười này. “Con người của tôi rất công bằng, nhận sai, vậy ấy mắng cái gì mắng lại cái đó. Sau đó…Lisa tiểu thư, ta tát như thế nào, đánh trả lại như thế!”

      “Tiêu Lăng Phong!” Diệu Tinh muốn gì đó, Lisa quăng đến cái tát. “Chát!” cái tát vang dội, lỗ tai Diệu Tinh vang lên những tiếng “ông, ông”, ngã ngồi mặt đất giọt máu chảy ra từ khóe miệng, thậm chí móng tay sắc nhọn của Lisa còn cào rách da mặt . vết xước dài , ở gò má sưng lên, vô cùng đau đớn.

      Diệu Tinh lắc lắc đầu, sờ sờ khóe miệng, nhìn vết máu đỏ tươi, nở nụ cười, “Tiêu Lăng Phong, quả là có thù tất báo. Hôm qua vừa mới nhớ kỹ, hôm nay trả lại rồi!”

      Tiêu Lăng Phong vẫn đứng yên, nhìn Lisa cái. “Bây giờ còn cảm thấy uất ức ?”

      Lisa ủy khuất thút thít. “Nhưng…Nhưng ta đánh tôi ở trước mặt nhiều người.”

      “Được!” Tiêu Lăng Phong gật đầu cái, tới bên cạnh Diệu Tinh, hơi nâng cằm lên “Diệu Tinh, xin lỗi.”

      “Tôi !” Diệu Tinh quật cường .

      “Tại sao học được chút ngoan ngoãn nào?” ta nắm cằm Diệu Tinh, vốn dĩ khóe miệng sưng lên, lại bị Tiêu Lăng Phong nắm lấy, càng thêm đau đớn. “Diệu Tinh, đừng quên…, Trình Ngự…Vẫn còn trong bệnh viện!” ta nhàng nhắc nhở bên tai Diệu Tinh. “Bênh tình của ông ta chỉ vừa mới ổn định, nếu như là vì thiết bị xảy ra vấn đề gì…”

      “Tiêu Lăng Phong, vô sỉ.” Diệu Tinh nắm tay chặt.

      xin lỗi!” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng . “Nếu …Tôi làm cho Trình Ngự thấy được mặt trời ngày mai!”

      “Haizz…” Diệu Tinh cười khổ, luật pháp ở trước mặt người đàn ông này, giống như kể chuyện cười! giơ tay lên lau nước mắt, từ từ đứng dậy. “Lisa tiểu thư, xin lỗi!” Diệu Tinh xong, cong người xuống, thái độ nhún nhường. “ đúng, tôi nên phản bác , nên ra tay đánh , xin đại nhân đại lượng chấp lỗi tiểu nhân.”

      Thái độ của Diệu Tinh thay đổi nằm ngoài suy đoán của Lisa, vốn dĩ muốn nhân cơ hội này dạy dỗ Diệu Tinh tốt, nhưng ta xin lỗi, mình cũng dùng sức gấp nhiều lần để đánh ta, thêm nữa lại làm mình có vẻ hẹp hòi.

      sao, có việc gì!” ta nức nở, phát huy nhu nhược vô cùng tinh tế. Trình Diệu Tinh, sao cả, sau này… còn rất nhiều cơ hội…
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 15: Có ý tốt nhắc nhở.

      Editor: ViVu

      Lisa ra ngoài, Diệu Tinh từ từ đứng thẳng người lên.

      “Tiêu Lăng Phong, biểu của tôi có hài lòng ?” lạnh lùng nhìn Tiêu Lăng Phong, nụ cười của ta đầy vẻ châm chọc. Diệu Tinh giận đến thân thể phát run.

      “Trình Diệu Tinh, tốt nhất nên thu lại thái độ của cho tôi.” Tiêu Lăng Phong tiến lên bước. “Nơi này phải là Trình thị của ba năm trước, tôi phải Trình Ngự, nơi này, cũng có Mộ Thần, có ai dễ dàng tha thứ tính tiểu thư của , nếu như kiêu ngạo thể xâm phạm, vậy biến nhanh lên, đừng ở đây gây phiền phức cho tôi.”

      “Diệu Tinh ghi nhớ lời dạy bảo của tổng giám đốc.” Diệu Tinh ngẩng đầu, nhàng kéo sợi tóc dính mặt ra. “Bài học hôm nay rất tốt, tất cả mọi việc đều được sắp xếp từ trước!” Haizz… Diệu Tinh cười “Tổng giám đốc Tiêu, tôi cảm ơn , vì dạy tôi bài học, tốn nhiều sức lực giở trò sau lưng, muốn đánh tôi, cũng có thể tự mình ra tay, còn phải mượn tay người khác sao?”

      đừng để tôi chê cười!” Tiêu Lăng Phong giữ chặt cổ tay Diệu Tinh kéo về phía mình. “Sau này, nếu gây phiền toái cho tôi, Trình Diệu Tinh, tôi đảm bảo tuyệt đối mọi chuyện kết thúc đơn giản như thế.” ta lạnh lùng sát bên tai Diệu Tinh, sau đó hung hăng hôn lên môi Diệu Tinh. Khóe miệng đau đớn, Diệu Tinh hít vào hơi.

      “Bây giờ cút ra ngoài…” Giọng Tiêu Lăng Phong được đè thấp lạnh đến thấu xương

      “Tiêu Lăng Phong, những thứ cướp từ trong tay nhà họ Trình chúng tôi, nhất định ngày tôi đoạt lại tất cả.” Diệu Tinh lạnh lùng . “Tôi cũng để cho biết bị người khác ép đến đường cùng, bị người khác giẫm đạp tôn nghiêm ở dưới chân, có mùi vị gì!”

      “Tôi mong đợi ngày đoạt lại mọi thứ từ trong tay tôi!” Tiêu Lăng Phong cười. “Chỉ là, khi còn chưa có năng lực, Trình Diệu Tinh, chỉ có thể bị tôi chà đạp, bây giờ cút, ngay lập tức…”

      Diệu Tinh lau nước mắt mặt, lạnh lùng nhìn Tiêu Lăng Phong. Mở cửa ra ngoài.

      “Nhìn kìa, ta ra!” Có người giọng, , thoáng chốc, dù bận hay bận, mọi người đều mượn cơ hội xem náo nhiệt.

      “Sao lại thành ra thế này vậy!” Có người duyên dáng kêu to. “ là dọa chết người khác!”

      Lisa đứng trong đám người, sau khi trang điểm lại, gương mặt ta nhìn ra chút giấu vết nào, ta “như có chuyện gì xảy ra”, là ông trời trêu đùa , ràng là Lisa gây chuyện, nhưng… Bị trừng phạt lại là . Diệu Tinh cười khổ, chuyện năm đó của Nhã Đình phải cũng giống như vậy sao! ràng là lỗi của ta, nhưng bị trừng phạt lại là và Mộ Thần.

      Diệu Tinh cúi đầu, trước ánh mắt khinh bỉ, giễu cợt, hả hê của mọi người chạy vào toilet.

      Đứng trước gương, Diệu Tinh nhàng lau vết máu ở miệng. Những sợ tóc rũ xuống căn bản thể che đậy gò má sưng đỏ của mình, dứt khoát, xỏa tóc ra. Trong gương là nhếch nhác, Diệu Tinh biết nên khóc hay nên cười.

      “Diệu Tinh, sao cả, nhịn chút qua thôi, tất cả khá hơn.” Diệu Tinh ngẩng đầu lên, nước mắt từ từ làm tầm mắt trở nên mơ hồ. “ mà, tất cả đều tốt.”

      ít trêu chọc Lisa tốt hơn.” Diệu Tinh vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, ngay lập tức có giọng vang bên tay. nhìn người ngoài cửa, nhận ra đây là trợ lý của Tiêu Lăng Phong. “Cha của Lisa là nhân vật rất quan trọng, ngay cả tổng giám đốc cũng phải cho ta vài phần mặt mũi! Cho nên, có đôi khi, kích động, thua thiệt là mình…”

      Hết chương 15.
      Last edited by a moderator: 13/11/15

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Hợp đồng 16.

      Chương 16 có tư cách

      Diệu Linh cầm túi chườm đá xoa gò má của mình. Suốt cả ngày, nhận mọi đủ kinh bỉ, thậm chí ai muốn ngang qua . Giống như người có vi khuẩn truyền nhiễm.

      “ Ui da!” Bất cẩn dùng nhiều sức, Diệu Linh đâu đến nỗi hít vào hơi. Cái tát này, sựu là Lisa dùng hết sức lực. Nghĩ đến ánh mắt sau cùng Lisa nhìn Tiêu Lăng Phong, Diệu Linh cười châm biến, miệng luôn thương Đường Nhã Đinh, nhưng phải cũng có mưu đồ bất chính với người bên cạnh, Tiêu Lăng Phong, ra chẳng qua cũng chỉ như thế.

      Điện thoại di động bàn đột nhiên vang lên, nhìn chữ “ Mẹ”, tay Diệu Linh hơi cứng chút, nhưng vẫn nhanh chóng nhận điện thoại.

      “ Dạ, mẹ” Diệu Linh giọng.

      “ Diệu Diệu, sao hai hôm nay con tới bệnh viện?” Khương Ngọc Khiết lo lắng hỏi. Trước đây, con cho dù bận đến mấy cũng đến bệnh viện.

      “ Mẹ, mấy ngày nay con có chút việc bận.” Diệu Linh thấp giọng : “ Khi nào hết bận con đến bệnh viện”

      phải là muốn con đến bệnh viện, chỉ là đột nhiên con đến, sợ con có chuyện gì, công việc bận rộn cũng cần đến, làm xong sớm rồi về nhà.”

      ngờ, dối cũng đổi sắc.”

      “ Á!” Đột nhiên vang lên tiếng làm Diệu Linh giật mình, túi chườn đá rớt khỏi tay.

      “ Làm gì sợ đến thế!” Tiêu Lăng Phong bước lên trước. “ Bởi làm quá nhiều việc trái lương tâm sao?”

      “ Tôi làm chuyện gì trái lương tâm?” Diệu Linh ngẩn đầu nhìn Tiên Lăng Phong. “ Tôi hại mạng người khác, cướp tiền tài người khác, lại càng mượn danh nghĩa người khác để hại người, tôi có gì phải sợ.”

      “ Những câu ngấm ngầm hại người của , phải là muốn , tôi làm những chuyện này chứ?” Tiêu Lăng Phong lắc đầu. “ Tai nạn xe của Mộ Thần là ngoài ý muốn, tôi thu mua công ty nhà chỉ là, cạnh tranh thương trường. Về phần … Là ra tay trước. Lisa đánh lại rất công bằng.”

      “ Công bằng?” Diệu Linh hỏi. “ Tiêu Lăng Phong, bao giờ công bằng với tôi.”

      “ Vì sao tôi phải công bằng với .” Tiêu Lăng Phong như nghe được chuyện cười, cười ra tiếng “ Trình Diệu Linh, ai cũng có tư cách để hai chữ này với tôi, chỉ có có!”

      “ Tôi biết điều đó” Diệu Linh gật đầu. “ Cho nên, tổng giám đốc Tiêu, tới bây giờ tôi cũng đặt hy vọng vào .”

      “ Tốt nhất là như thế, Trình Diệu Linh, phải biết rằng càng hy vọng nhiều, thất vọng càng lớn!” Tiêu Lăng Phong tiến gần tới Diệu Linh.

      “ Tôi cũng trả những lời như thế” Diệu Linh ngẩn cao đầu, khoảng cách hai người cực kỳ gần, cho nên nhìn sơ qua tư thế của bọn họ có chút mập mờ.

      Cách đó xa Lisa hung ác nhìn chằm chằm Diệu Linh, Đường Nhã Đình còn chưa đủ, nay lại thêm . “ Cái tát hôm nay còn chưa dạy dỗ được sao! Lại mượn cơ hội quyến rũ Tiêu Lăng Phong, Trình Diệu Linh, cho bài học, tôi mang họ của .”

      Hai người đứng như thế đều rất mệt mỏi, nhưng lại quật cường ai tự nguyện lùi bước, Diệu Linh ngước cổ quá lâu, cổ hơi đau. Cuối cùng, hít hơi, lui ề sau bước.

      “ Nếu tổng giám đốc Tiêu thích nơi này như thế, vậy cứ tiếp tục đứng ở đây ! Tôi trước!” Diệu Linh cười khẽ cái, xoay người rời . Nhưng nghĩ tới có người nhanh hơn bước, về phía muốn

      Hết chương 16
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :