1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân - Hải Diệp (126)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 95: Mâu thuẫn ở trong lòng

      Editor: ViVu

      Trong quán rượu náo nhiệt, Tiêu Lăng Phong uống hết ly này đến ly khác, gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, mỗi chuyện đều nằm ngoài dự đoán của , những chuyện này gộp chung lại với nhau càng nằm ngoài kiểm soát của . Vò loạn tóc mình, ném cái ly lên bàn.

      Những lời của Hạ Cẩm Trình làm thể nghi ngờ, ta và Đường Nhã Đình là có chuyện gì đó, còn có cử chỉ kỳ quái của Đường Nhã Đình, ấy hình như rất sợ Hạ Cẩm Trình gì đó với . ra là chuyện gì mà phải sợ người khác biết được. Mấy tên lưu manh kia đều chết hết, chuyện này lại biết phải điều tra từ đâu… Nếu như là chuyện này hề liên quan đến Diệu Tinh, chẳng lẽ phải bắt ấy vĩnh viễn gánh chịu tội danh này. Còn có cái người bỏ thuốc kia, làm chặt chẽ như vậy, có phải có người sắp xếp sẵn, nếu là như vậy, có phải tìm được người này có bước đột phá…

      “Đột nhiên tới tìm tôi là có chuyện gì!”

      có việc gì thể tới tìm cậu sao?” Tiêu Lăng Phong nhìn chằm chằm bạn thân, hiển nhiên tâm trạng được tốt.

      “Sao vậy, lại cãi nhau với ông cụ nhà cậu?” Bùi Hạo Thần cười hỏi,

      “Lần này phải để cho cậu thất vọng rồi, chúng tôi rất tốt!” Tiêu Lăng Phong nhìn chằm chằm người bạn sợ thiên hạ đại loạn này.

      “Ah… hiếm khi được như thế!”

      Tiêu Lăng Phong lên tiếng, trước đây, chỉ khi đến hôn của và Đường Nhã Đình bọn họ mới cãi nhau, bây giờ bọn họ rất hòa bình. Đột nhiên Tiêu Lăng Phong nhận ra rằng, rất lâu rồi mình nhắc tới việc cùng Đường Nhã Đình kết hôn với ông nội.

      Đột nhiên hai người thêm gì nữa, bầu khí yên tĩnh đến kỳ là. lâu sao…

      người là có cảm giác gì?”

      “Lương Tịch Mạt trở về.” Hai người để ý , ngay sau đó đồng thời phun rượu ra.

      “Cậu cái gì?” Hai người trăm miệng lời.

      Tiêu Lăng Phong nhìn bạn thân, Tịch Mạt trở lại, mình nghe lầm chứ, ấy biến mất bốn năm, sao đột nhiên quay trở lại.

      “Lăng Phong, cậu… sao chứ? Cậu vừa hỏi tôi cái gì?”

      “Tôi? Tôi có thể có chuyện gì.” Tiêu Lăng Phong phản bác, cười cười. Cầm ly rượu lên để che giấu bối rối của mình. Đúng là điên rồi. Sao mình có thể ngốc đến mức hỏi cậu ta là cái gì chứ.

      “Còn cậu có việc gì.” Bùi Hạo Thần liếc Tiêu Lăng Phong cái. “Chuyện cầm thú như vậy, cậu đều có thể làm được. Tiêu Lăng Phong, tôi bội phục cậu, cậu thấy áy náy sao?”

      “Cậu biết cái gì!” Tiêu Lăng Phong vốn buồn bực chuyện này, lại còn có người cố tình nhắc tới. “Cũng phải lỗi của tôi, vì sao tôi phải áy náy.”

      “Cậu xem, nếu như Tịch Mạt biết chuyện này, ấy có giết cậu .”

      ấy biết chuyện này, có giết tôi hay tôi biết. Nhưng mà… Nếu ấy biết, tôi là đồng lõa trong chuyện bốn năm trước, chừng ấy giết tôi đấy.” Tiêu Lăng Phong châm chọc ngược trở lại.

      “Cậu hối hận?” Bùi Hạo Thần cau mày.

      đùa gì thế, Tiêu Lăng Phong tôi làm việc bao giờ hối hận đâu.” Tiêu Lăng Phong mạnh miệng , hơi uống sạch rượu trong ly.

      “Hối hận hối hận, có cái gì mà chịu thừa nhận, Lăng Phong, thời gian chúng ta quen nhau đâu phải ngắn, cậu cảm thấy cậu có chuyện có thể lừa được tôi sao.”

      “Haizz…” Tiêu Lăng Phong thở dài. “Hạo Thần, người, có cảm giác như thế nào.” Tiêu Lăng Phong hỏi. Hôm nay, lần đầu tiên nghi ngờ tình cảm của mình dành cho Đường Nhã Đình rốt cuộc là gì, tại sao lại giống như những gì Hạ Cẩm Trình , tận mắt nhìn thấy ấy bị hôn, nhưng chút cảm giác cũng có. Ngược lại là Diệu Tinh, lúc trước, khi Hạ Cẩm Trình bất chấp tất cả nhảy xuống nước cứu , lúc ta làm hô hấp nhân tạo cho ấy, lại nổi cơn đố kỵ. Chỉ cần Hạ Cẩm Trình đến gần Diệu Tinh chút thôi là muốn đẩy ta ra. Chẳng lẽ… , cái này thể nào. Tiêu Lăng Phong vội vàng bác bỏ ý nghĩ này của mình. Tiêu Lăng Phong, ngươi điên rồi sao, ý nghĩ như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được.

      “Những chuyện này tôi có nghe Uyển Kiệt chút, , tôi tiếp xúc nhiều với Trình Diệu Tinh, nhưng mà… Tôi cảm thấy ấy giống hạng người làm ra những chuyện như vậy.”

      “Nếu tiếp xúc nhiều, tại sao còn bày ra dáng vẻ như cậu hiểu rất ấy.” Tiêu Lăng Phong khỏi cảm thấy chua xót, tại sao người ngoài cũng có thể tin Diệu Tinh, mà mình… Lại chỉ tin vào trực giác của mình.

      “Tiêu Lăng Phong, ngàn vạn lần đừng với tôi là cậu ghen.” Bùi Hạo Thần cười . “Cậu yên tâm, ấy phải là mẫu người tôi thích.”

      “Đúng vậy, cậu chỉ thích mẫu người như em Tịch Mạt.” Tiêu Lăng Phong thở phì phò quát. Còn nghĩ chuyện với cậu ấy trong lòng thoải mái hơn, nào ngờ người này vẫn quên chọc giận .

      “Được được được, tôi quấy rầy cậu.” Bùi Hạo Thần xong, đứng dậy. vợ của trở về, cũng có đống chuyện lớn phải bận rộn.

      Nhìn bạn thân rời , tâm trạng Tiêu Lăng Phong càng buồn bực hơn. Nóng nảy đặt ly rượu xuống, đứng dậy.

      Bệnh viện.

      Rốt cuộc Tiêu Lăng Phong vẫn phải lấy dũng khí để đến bệnh viện gặp Diệu Tinh, nhưng đến cửa phòng bệnh lại có can đảm bước vào. Lời của Hạ Cẩm Trình ngừng vang lên bên tai, tay của vì căng thẳng mà ướt đẫm mồ hôi.

      Tay giơ lên rồi lại để xuống, biết bây giờ có nên vào hay , lúc này, có phải Alex ở bên cạnh tấc rời hay , nghĩ đến đây, trong lòng lại phiền muộn. rất muốn ném cái người lai lịch này , nghĩ vậy, bỏ qua ý tưởng muốn gõ cửa, trực tiếp mở cửa vào.

      Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, chút tiếng động, Tiêu Lăng Phong bất giác thả bước chân. Diệu Tinh ngủ. Chắc là tối hôm qua có ngủ. Chậm rãi đến bên cạnh giường, cảm thấy rất đau lòng, nhàng cầm tay .

      “Sao lại ngốc đến vậy?” Tiêu Lăng Phong khẽ . Sắc mặt ấy vẫn tái nhợt như trước. nhìn lòng bàn tay mình, nghĩ đến mình từng tát vào mặt ấy mạnh đến vậy…

      “Đừng, đừng bỏ tôi lại, tôi có làm, có…” Diệu Tinh bất lực khóc khe khẽ. “Tin tôi , tôi có…”

      Trái tim Tiêu Lăng Phong như bị xé thành từng mảnh vụn. Rất đau, rất đau…

      “Diệu Tinh!” Tiêu Lăng Phong khẽ kêu tiếng. “Diệu Tinh, tỉnh lại …”

      Nghe có người gọi mình, Diệu Tinh từ từ mở mắt ra. Khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, trong nháy mắt khuôn mặt nhắn trở nên trắng bệch. vội vàng ngồi dậy.

      “Tiêu Lăng Phong, … Sao ở đây?” Diệu Tinh muốn tránh né theo bản năng.

      Nhìn Diệu Tinh hoảng sợ, đột nhiên Tiêu Lăng Phong cảm thấy đắng chát. “Tôi thể tới sao?” Tiêu Lăng Phong nhìn Diệu Tinh, ràng trong lòng áy náy, nhưng khi đối mặt với Diệu Tinh, có can đảm ra.

      “… Dĩ nhiên có thể, đây là tự do của , nhưng mà, nếu như tôi nhớ lầm đây là phòng bệnh của tôi.”

      “Nếu như tôi nhớ lầm, Diệu Tinh, là người phụ nữ của tôi, tôi đến thăm có gì đúng sao?”

      “Người phụ nữ của ?” Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong. “ cũng quá vội vàng rồi!” Diệu Tinh khẽ cười. “Tiêu Lăng Phong, phải luôn miệng Đường Nhã Đình ư, nhưng lại ở sau lưng ta tôi là người phụ nữ của , đây chính là trong miệng vẫn sao? Nếu như phải, tôi chỉ có thể , tình của , đáng đồng…”

      “Tôi có tôi sao?” Tiêu Lăng Phong nổi đóa. “ nghĩ quá nhiều rồi.”

      “Như vậy là tốt nhất.” Diệu Tinh nhõm cười tiếng, “Tiêu Lăng Phong, cảm thấy, với quan hệ của chúng ta, người nào là của người nào, thậm chí hay , là chuyện rất nực cười sao?” Diệu Tinh chậm rãi .

      “…” Quả nhiên, Diệu Tinh hận đến tận xương tủy! Nhưng… Rốt cuộc ai mới là người phải hận đây. Nghĩ vậy, Tiêu Lăng Phong đột nhiên cảm thấy khó hiểu với cách làm của mình. Dù cho mình làm cái gì chăng nữa ấy đều cảm kích, tại sao mình còn hăm hở chạy đến đây, mặt nóng dán mông lạnh. “Hôm nay tôi tới đây có hai việc. Thứ nhất, chuyện trong quán bar điều tra xong, xảy ra nhiều chuyện hiểu lầm như vậy, cũng gây ra cho nhiều tổn thương, muốn bồi thường cái gì đều có thể …”

      “Tôi muốn tự do.”

      đừng mơ tưởng.” Tiêu Lăng Phong nghĩ tới Diệu Tinh phản ứng nhanh như thế, lại càng ngờ mình lại từ chối dứt khoát đến vậy, “ muốn tự do cũng phải là thể, sinh cho tôi đứa bé, đến lúc đó được tự do!” Tiêu Lăng Phong đè xuống lửa giận, nhàn nhạt . “Thứ hai…”

      Diệu Tinh ngẩng đầu nhìn Tiêu Lăng Phong, chờ câu tiếp theo của .

      “Ngày mai nên xuất viện !” Tiêu Lăng Phong . “Tôi đến đón !”

      dựa vào đâu mà nghĩ rằng tôi ngoan ngoãn nghe lời ?” Diệu Tinh ngẩng đầu lên.

      “Dựa vào trong tay tôi nắm giữ thứ quan tâm, dựa vào… Tôi biết Lương Tịch Mạt ở nơi nào! phải luôn lo lắng cho Lương Tịch Mạt sao? tại có cơ hội, bỏ qua đúng !”

      “Tịch Mạt thế nào?” Diệu Tinh giật mình, bốn năm có tin tức, cuối cùng là xảy ra chuyện gì. Mấy năm nay, nhà họ Bùi đều với bên ngoài là Tịch Mạt dưỡng bệnh ở nước ngoài, nhưng nguyên nhân chỉ có biết , cha của Tịch Mạt bị bỏ tù, kết quả lại chết ngoài ý muốn, vào ngày hôm nấy, mẹ của phát bệnh tim trong bệnh viện… Chẳng lẽ Tịch Mạt…

      “Lương Tịch Mạt trở về.” Tiêu Lăng Phong nhìn Diệu Tinh. “ ngoan ngoãn nghe lời, chờ cơ thể khỏe hơn chút, tôi xem xét có nên dẫn gặp ấy hay .”

      tại tôi rất khỏe rồi, bây giờ dẫn tôi có được .” Diệu Tinh nhảy xuống giường. Nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của , trong lòng Tiêu Lăng Phong biết nên vui hay buồn. Vui chính là vì cuối cùng cũng có chuyện có thể khơi gợi hứng thú của ấy. Còn buồn, là vì… vui hay buồn đều có liên quan đến .

      “Tôi là suy nghĩ!” Tiêu Lăng Phong xoay mặt sang bên. “ ngoan ngoãn nghe lời, đừng làm việc ngu ngốc nữa. Cho dù hận tôi, muốn dùng cái chết để trốn tránh, nhưng có từng nghĩ đến cha mẹ sao?” Tiêu Lăng Phong hỏi.

      Hô hấp Diệu Tinh cứng lại. ra phải hối hận, thấy may mắn vì Alex cứu mình, nếu như lần này có chuyện gì, cha mẹ phải làm sao đây.

      “Nếu như hận tôi, cũng cần chết. Chỉ cần thực hết hợp đồng, Trình Diệu Tinh, lúc đó, chúng ta cũng còn quan hệ gì! cho tôi đứa bé, tôi trả lại tự do…” Tiêu Lăng Phong xong, trong lòng hiểu sao lại thấy đau xót.

      Quan hệ gì cũng còn. Đứa bé thứ đồ dùng để giao dịch à. Diệu Tinh nhìn người đàn ông trước mặt này. Đúng là ta hoàn toàn có nhân tính…

      Hết chương 95.
      Last edited: 1/1/16
      heo điên thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 96: gánh nổi hậu quả

      Editor: ViVu

      Đường Nhã Đình ngồi trong phòng ngủ, mấy ngày nay Tiêu Lăng Phong đến thăm , là vì Trình Diệu Tinh xuất viện ư. vốn có thời gian để ý tới chuyện này, nhưng vừa rồi, Lisa lại gọi điện đến cho biết, Tiêu Lăng Phong dẫn Diệu Tinh gặp mặt bạn bè. Đó là quyền lợi của mới đúng, bắt đầu từ khi nào, chú ý của Tiêu Lăng Phong đặt người mình.

      “Lăng Phong, cho rằng có thể dễ dàng vứt bỏ tôi sao, tôi phải Trình Diệu Tinh, tôi nhẫn nhục chịu đựng.” Đường Nhã Đình cắn chặt răng. “Tiêu Lăng Phong, ngày hôm nay tôi trở nên như thế này, toàn bộ đều do !” Đường Nhã Đình tức giận gào thét.

      Ngoài cửa, tiếng gầm sảng khoái hòa cùng với tiếng kêu gào thảm thiết của truyền tới. Đường Nhã Đình nhìn chằm chằm vào hướng phát ra thanh. mặt đầy vẻ chán ghét, ngay cả chính còn chán ghét thân thế này người ngoài làm sao có thể tiếp nhận được. Đứa bé hôm nay cha mang về…… Chắc cũng chừng mười lăm mười sáu tuổi! nhịn được muốn lớn tiếng mắng. Ông ta là cầm thú.

      “Cầm thú…” Nghĩ tới đây, đột nhiên ta mỉm cười. “Trình Diệu Tinh, lần hủy được , vẫn còn lần thứ hai, Hạ Cẩm Trình, cho rằng tôi sợ uy hiếp của ư, nếu như tôi chiếm được, vậy người khác cũng đừng mơ tưởng có được.” Đường Nhã Đình oán hận suy nghĩ, móng tay cắm vào lòng bàn tay, nhưng lại hoàn toàn phát

      Căn hộ.

      Diệu Tinh đứng ở cửa sổ, người vẫn còn mặc cái váy dài màu đỏ, sau khi ra khỏi Mị Ảnh, chưa từng tiếng nào. Tiêu Lăng Phong đứng bên cạnh, vốn dĩ cho rằng để Diệu Tinh gặp lại Lương Tịch Mạt khá hơn chút. Nhưng tất cả lại nằm ngoài dự đoán, hoàn toàn ngược lại.

      Gió đêm lành lạnh thổi qua, bất giác Diệu Tinh run cái. Trong lòng, lạnh quá…

      “Sao vậy? Cảm thấy rất lạnh hả?” Tiêu Lăng Phong từ từ đến bên cạnh Diệu Tinh. “Bốn năm nay vẫn luôn nhớ đến người bạn thân nhất, chị em tốt nhất của , nhưng… Tất cả đều chứng minh, chỉ mơ mộng hão huyền thôi.” Tiêu Lăng Phong xong, châm điếu thuốc. “ quan tâm của , căn bản người khác cần.”

      “Tiêu Lăng Phong, đây là chuyện của tôi.” Diệu Tinh vui quay mặt sang. Tất cả mọi việc đều giống với tưởng tượng của , cho rằng, sau khi gặp lại Tịch Mạt, bọn họ nhất định ôm nhau khóc nức nở, bọn họ hết chuyện, nhưng… Tất cả đều bị câu của bạn thân “Trình tiểu thư, lâu gặp.” làm cho tan nát.

      “Diệu Tinh, tôi thấy tiếc cho .” Tiêu Lăng Phong mặc kệ mất mác của Diệu Tinh, tiếp tục châm chọc.

      “Tiêu Lăng Phong, cảm thấy áy này chút nào sao?” Diệu Tinh hỏi. “ và Bùi Hạo Thần, rất xứng đôi, các người đều có thói quen chia rẽ người khác sao?” Diệu Tinh nhàng hỏi.

      “Chia rẽ?” Tiêu Lăng Phong cười. “Lương Tịch Mạt vốn dĩ nên thuộc về Hạo Thần, về phần … Trình Diệu Tinh, đừng quên, là tự mình đưa đến cửa.” nâng cằm Diệu Tinh lên.

      “Nếu như phải dùng mọi thủ đoạn, Tiêu Lăng Phong, cảm thấy có gì đáng giá để tôi phải chủ động hiến thân.” Diệu Tinh hỏi. Hay cho câu tự đưa đến cửa. ta là người tạo nên tất cả bi kịch của , nhưng mà, câu của , lại đổ tất cả trách nhiệm lên người .

      “Diệu Tinh, tôi biết có biết liêm sỉ hay , dĩ nhiên, cái này cũng quan trọng, nhưng có thể thay đổi, là người phụ nữ của tôi.” cầm lấy vài sợi tóc của . Tại sao ràng ở trước mắt, nhưng… chút cảm giác mình cũng có, cảm thấy xa vời. “Vì vậy, hãy làm tốt bổn phận của .”

      “Người tình của sao?” Diệu Tinh cười.

      Tiêu Lăng Phong nở nụ cười, nhưng lại phủ nhận, người tình người tình, dù thế nào cũng muốn buông tay Diệu Tinh, chỉ cần có thể giữ lại, dù là thân phận gì hoàn toàn quan trọng, phải sao!

      “Tiêu Lăng Phong, tình , ở trong mắt đến cuối cùng nó là gì?” Diệu Tinh xoay mặt lại, chăm chú nhìn Tiêu Lăng Phong. “Chỉ là tùy tiện mở miệng chút gì đó thôi sao? Trong lòng có người mình , nhưng tại sao lại có thể tùy tiện lên giường với người khác, đừng lấy nhu cầu sinh lý gì đó ra làm bia đỡ đạn, những thứ đó đều là viện cớ thôi. , lòng sao?”

      Tiêu Lăng Phong hơi sửng sốt, nếu là lúc trước, có người hỏi, người nào, do dự , chính là Đường Nhã Đình, nhưng khi xảy ra quan hệ với Diệu Tinh, khi … bắt đầu tự chủ để ý đến Diệu Tinh, mờ mịt rồi.

      là gì? Đây cũng là vấn đề mà Tiêu Lăng Phong muốn biết. cũng rất mông lung, ngày hôm đó, từng hỏi Hạo Thần, hiển nhiên, cậu ta cũng hiểu. Đột nhiên cảm thấy mình rất buồn cười. Sống hai mươi mấy năm, mà vẫn biết là gì…

      “Các người đáng thương.” Nhìn thấy được do dự cảu Tiêu Lăng Phong, Diệu Tinh nở nụ cười.

      cái gì?” Tiêu Lăng Phong xoay người Diệu Tinh lại. “ tôi đáng thương.”

      … Cũng hai mươi sáu tuổi, nhưng lại biết tình là gì, Tiêu Lăng Phong, cảm thấy đáng thương sao?” Lời của Diệu Tinh giống như cái tát, tát mạnh vào mặt Tiêu Lăng Phong.

      “Vậy có hiểu ?” Tiêu Lăng Phong kéo Diệu Tinh vào ngực. “ hiểu được như thế nào?” Tiêu Lăng Phong chua xót hỏi. “ và Mộ Thần, là khắc cốt ghi tâm, nhưng phải ta ra rất sớm sao. Trình Diệu Tinh, tôi và giống nhau, tôi là cam tâm tình nguyện có loại tình cảm khắc cốt ghi tâm này, cũng muốn phải mất người đó, có hiểu ?”

      trải qua sao?” Diệu Tinh hỏi.

      “Đúng vậy, tôi trải qua rồi.” Đột nhiên Tiêu Lăng Phong cười lớn. “Trình Diệu Tinh, có biết. Từ tôi lớn lên bên cạnh ông nội, cha tôi có người phụ nữ khác ở bên ngoài, mẹ ta vì uất hận mà chết…” xong, đột nhiên mỉm cười. “Những gì tôi trải qua, đứa bé luôn được nâng niu trong lòng bàn tay như , thể nào hiểu được.”

      “Vì vậy, tôi nên tha thứ cho nhân cách bóp méo của , có phải ?” Diệu Tinh gật đầu. “Xem ra chỉ có thể là như vậy! Tiêu Lăng Phong, ngày nào đó hiểu, người mà tình nguyện vì người đó vứt bỏ tất cả, kể cả tính mạng của mình.” Diệu Tinh xong, nở nụ cười.

      Nụ cười này của , chỉ xuất khi nghĩ đến Mộ Thần. Nghĩ vậy, Tiêu Lăng Phong siết chắt nắm đấm. “Trình Diệu Tinh, cần dùng cách này để khinh thường tôi… luôn miệng Mộ Thần, nhưng phải vẫn leo lên giường của tôi, làm người phụ nữ của tôi sao.”

      “Nhưng căn bản đó phải là do tôi tình nguyện!” Diệu Tinh ngẩng đầu lên, u oán nhìn Tiêu Lăng Phong.

      “Vậy tôi để bản thân tự nguyện lần!” Nghe lời của Diệu Tinh, Tiêu Lăng Phong rất tự nhiên nghĩ tới Diệu Tinh hết lần này đến lần khác cưỡng hiếp . mạnh mẽ giam cầm Diệu Tinh trong lồng ngực của mình.

      “Tiêu Lăng Phong, sợ rằng cả đời này đều đợi được tự nguyện của tôi!” Diệu Tinh hề sợ hãi .

      lại lần nữa.”

      “Tôi , cả đời này, đều đợi được tự nguyện của tôi.” Diệu Tinh nhìn vào mắt Tiêu Lăng Phong.

      “Vậy chúng ta thử chút!” Tiêu Lăng Phong nghiến răng. “Trình Diệu Tinh, nếu như cảm thấy chỉ có như vậy tôi mới bỏ qua cho , vậy sai lầm rồi! nên biết, người đàn ông nào có thể chấp nhận loại khiêu khích này.” Tiêu Lăng Phong xong, hung hăng hôn lên môi Diệu Tinh. cực kỳ chán ghét dáng vẻ lạnh lùng, quan tâm đến bất cứ chuyện gì này của . Trình Diệu Tinh, tôi thề, tôi làm cho trong mắt hay trong lòng của đều có tôi…

      Nụ hôn cường thế cướp tất cả hô hấp của Diệu Tinh. Tiêu Lăng Phong thô bạo hôn Diệu Tinh, càng có được đáp lại trong lòng càng thêm tức giận, muốn chinh phục người phụ nữ bé quật cường đến đáng hận này…

      môi, mùi máu tanh dần dần lan tràn. Tiêu Lăng Phong mất hứng buông Diệu Tinh ra, nhìn ánh mắt phẳng lặng của , càng siết chặt nắm đấm.

      “Trình Diệu Tinh, tôi hi vọng nhớ kỹ những lời này, tôi lại rất muốn nhìn xem, có thể giữ vững tình cảm kia đến khi nào.”

      “Tôi biết!” Diệu Tinh lắc đầu. “Sống đời, luôn có những chuyện khó lường trước, luôn biến đổi, nếu như có ngày, phát người lại còn , hoặc là ấy phản bội , thậm chí chưa từng , cảm giác như vậy mới là đau thấu tâm can!”

      “…” Tiêu Lăng Phong nhìn Diệu Tinh, lời của là có ý gì. Chẳng lẽ cũng biết chút về chuyện mà biết sao?

      cần phải nhìn tôi như vậy, tôi chỉ suy luận thôi, các người đều rất may mắn, có thể ở cùng với người mình , quan tâm nhau, nắm tay nhau đến già, còn tôi…” Diệu Tinh cười khổ tiếng.

      “Trình Diệu Tinh, tôi cho phép mở miệng ngậm miệng đều nhắc đến Mộ Thần. cứ như vậy làm cho tôi khó chịu.” Hơi thở lành lạnh của Tiêu Lăng Phong phà mặt Diệu Tinh. “Còn Alex kia nữa, người đó lai lịch ràng, tốt nhất là cách xa cậu ta chút…”

      Diệu Tinh đứng im, mặc cho Tiêu Lăng Phong ôm mình. “Tiêu Lăng Phong, làm thế giống như tôi phản bội , quan hệ của chúng ta chỉ dựa hợp đồng mà thôi!” Diệu Tinh nhìn xa lạ.

      Quan hệ hợp đồng. “À… nhắc có lẽ tôi quên mất!” Tiêu Lăng Phong gật đầu. “Theo như hợp đồng, Diệu Tinh, nợ tôi đứa bé! Trước khi quan hệ hợp đồng này kết thúc, tốt nhất nên an phận thủ thường cho tôi.” Tiêu Lăng Phong xong, chậm rãi nâng cằm Diệu Tinh lên. “ tại tôi muốn .” Tiêu Lăng Phong vừa vừa giam chặt Diệu Tinh vào trong ngực mình.

      “…” Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong. “Vậy muốn trói tôi ?” đưa cổ tay mình đến trước mặt Tiêu Lăng Phong.

      “Trình Diệu Tinh!” Tiêu Lăng Phong nghiến chặt răng. “ nghĩ rằng tôi cảm thấy áy náy sao, muốn bù đắp lại cho sao, tốt nhất nên có chừng mực cho tôi, đừng có được voi đòi tiên” Đặt Diệu Tinh lên vách tường. Xương sườn đụng vào vách tường làm Diệu Tinh đau đến cau mày. Nhìn dáng vẻ khổ sở của Diệu Tinh, tay Tiêu Lăng Phong vô thức nới lỏng ra.

      “Làm sao tôi dám được voi đòi tiên?” Diệu Tinh cười. “Tôi ngoan ngoãn làm tốt bổn phận của mình còn bị tai bay vạ gió…”

      “Đủ rồi!” Tiêu Lăng Phong quát. “Cũng chỉ vu oan lần…”

      nghe dễ dàng.” Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong. “Tiêu Lăng Phong, trong mắt , người khác đáng giá sao?”

      cảm thấy có trọng lượng sao?” Tiêu Lăng Phong bước tới gần Diệu Tinh hơn.

      “Tôi biết có từ lâu rồi!” Diệu Tinh cười khẽ. “Xảy ra nhiều chuyện như vậy, nếu như nhìn thấu những thứ này, vậy chính là đần đến hết thuốc chữa!”

      biết là được.” Tiêu Lăng Phong gật đầu. “Trình Diệu Tinh. Dù tôi có vu oan cho , cũng chỉ có thể trách quá xui xẻo, đừng bày ra dáng vẻ nửa sống nửa chết này. Tôi tự nguyện áy náy, tốt nhất ngoan ngoãn tiếp nhận, đừng chờ đến khi kiên nhẫn của tôi mất hết, đến lúc đó, gánh nổi hậu quả đâu…”

      Hết chương 96.
      Last edited by a moderator: 31/1/16
      heo điên thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 97: Phản ứng quá khích

      Editor: ViVu

      Thiên Tuấn

      Trong phòng làm việc Tổng giám đốc, khói thuốc bay lượn lờ, cứ như là trường vụ hỏa hoạn.

      Tiêu Lăng Phong ngồi trong phòng làm việc, tài liệu chất thành núi, nhưng lại ngồi ngẩn ngơ nhìn đoạn video. Trong màn hình, có thể nhìn thấy quá trình Diệu Tinh bị bỏ thuốc, mà trong đám đông có bóng dáng lướt nhanh qua, quả … rất giống Đường Nhã Đình. Nếu như trước đây có thể hết lần này đến lần khác có thể trốn tránh, làm như hiểu lời bóng gió của Hạ Cẩm Trình, nhưng lần này sao? cho rằng mấy người kia chết rồi mọi chuyện cũng mất hết manh mối. Nhưng đột nhiên lại xuất đoạn video này, nó phá vỡ tất cả rồi.

      Gạt tàn thuốc bên cạnh chất đầy tàn thuốc, thậm chí có vài cái rơi ra ngoài, nhìn bóng dáng Đường Nhã Đình trong đoạn video, Tiêu Lăng Phong phiền não vo tròn bao thuốc rỗng, ném mạnh ra ngoài.

      , thể nào.” Tiêu Lăng Phong lắc đầu. Làm sao có thể chỉ vì bóng dáng tương tự mà hoài nghi Đường Nhã Đình. Trong chuyện này ấy cũng chỉ là người bị hại, huống chi, đoạn video này chỉ có thể chứng minh phải Diệu Tinh bỏ thuốc , hoàn toàn thể lên phải ta hại Nhã Đình, càng thể chứng minh chuyện này có liên quan đến Nhã Đình… Đúng vậy, chính là như vậy.

      Bực bội vò vò tóc.

      “Joe, vào đây lát.” cáu kỉnh to. “Tôi muốn tìm người kia, tìm được chưa.”

      “Tổng giám đốc, vẫn chưa được.” Joe thành trả lời. “Hơn nữa… chỉ chúng ta tìm người này, ngoại trừ người của Tổng giám đốc Hạ, hình như còn có người khác.”

      Còn có người khác? Bốn chữ đơn giản khơi gợi hứng thú của Tiêu Lăng Phong. “Có biết là ai ?”

      “Quá thần bí, hơn nữa… Mỗi hành động của bọn họ đều nhanh hơn chúng ta, muốn điều tra, chút manh mối cũng có. Gần đây nhất chính là ngay cả việc tìm tiệm thuốc cũng thể tìm được, cho nên… muốn tìm người mua thuốc, sợ rằng chỉ lãng phí thời gian.”

      Quả nhiên là có người phá đám. Trong lòng Tiêu Lăng Phong khỏi cảm thấy căng thẳng. Nhưng… là ai đây… Là Alex sao? Hình như, tất cả mọi chuyện đều vì xuất của ta mà trở nên tầm thường…

      “Tiếp tục tìm cho tôi, bằng mọi giá đều phải tìm được người này.” Tiêu Lăng Phong khẩn trương siết chặt nắm đấm. Người này là nhân chứng duy nhất có thể chứng minh chuyện này liên quan đến Đường Nhã Đình. lo lắng xoa xoa mi tâm. Nhã Đình, chuyện này nhất định được liên quan đến em, tuyệt đối được… “Còn nữa, ngoại trừ Hạ Cẩm Trình còn nhóm người khác, cũng phải dốc toàn lực điều tra cho tôi, tôi muốn biết thông tin về bọn họ. Phải chi tiết…”

      Joe cung kính gật đầu, sau đó nhanh chóng rời .

      Đột hiên trong phòng làm việc rơi vào yên tĩnh, làm cho Tiêu Lăng Phong cảm thấy hơi hoảng sợ. Khẽ đẩy cửa ra, nhìn qua khe hở thấy Diệu Tinh ngồi trước bàn làm việc, yên lặng giống như hề tức giận. Nhưng yên lặng của lại làm đau lòng.

      Diệu Tinh, tôi phải làm như thế nào đây. Tiêu Lăng Phong bất lực lẩm nhẩm câu. Nghiêng người dựa vào vách tường, nhìn bóng dáng của Diệu Tinh. Tôi làm em bị thương quá sâu, còn cách nào đễ vãn hồi những thương tổn ấy, có phải … Nhưng mà, tôi biết phải làm sao.

      Châm điếu thuốc, lại phiền não phun khói, bước tới cửa sổ, kéo tấm rèm cửa vừa dày vừa nặng ra. Bắt đầu từ khi nào mọi chuyện còn yên ổn nữa rồi…

      “Lăng Phong, làm sao vậy?” Đường Nhã Đình nhìn dáng vẻ ủ rũ chán nản của Tiêu Lăng Phong, quan tâm hỏi. “Lăng Phong?”

      “Sao vậy?” Tiêu Lăng Phong khôi phục lại tinh thần.

      “Có phải có tâm , em gọi vài lần rồi.” Đường Nhã Đình tủi thân ôm lấy cánh tay Tiêu Lăng Phong. “Từ lúc gặp nhau đến giờ, đều tập trung.”

      xin lỗi, chỉ nghĩ chút chuyện của công ty, chọn món thôi.” vuốt mái tóc của Đường Nhã Đình, thân thiết gọi những món thích ăn.

      Đường Nhã Đình nở nụ cười nhu thuận, mặt biến sắc liếc nhìn Tiêu Lăng Phong. ta… có phải biết chuyện gì hay , Hạ Cẩm Trình nhiều lần ầm ĩ đến vậy, nếu như phải trong lòng Tiêu Lăng Phong vẫn luôn tin tưởng , chỉ sợ mọi chuyện bị vạch trần từ lâu! được, cho dù thế nào, cũng phải nhanh chóng tìm được người bỏ thuốc Diệu Tinh, chỉ khi ta biến mất mọi chuyện mới có thể chấm dứt.

      “Nhã Đình, hôm nay có người gọi điện cho để tìm em.” Tiêu Lăng Phong lơ đãng .

      Cạch…! Tay Đường Nhã Đình run cái, nĩa rơi xuống đĩa, phát ra tiếng vang trong trẻo.

      “Hả? Ai, ai vậy!” lúng túng cười. Sắc mặt hơi tái nhợt hơn chút.

      Các khớp xương vì siết chặt con dao mà trắng bệch, Tiêu Lăng Phong nhếch môi. “Dương Nhược Thi.” Tiêu Lăng Phong xong. “ ấy liên lạc được với em, cho nên gọi điện cho .”

      Phù… Đường Nhã Đình thở phào nhõm.

      “Là ấy sao…” Đường Nhã Đình như trút được gánh nặng.

      “Nếu là ai?” Tiêu Lăng Phong ngẩng đầu lên. “ ấy lần trước gặp nhau có hơi vội vã, về sau lại gặp em, nên muốn hẹn em chơi.”

      “Lăng Phong?” Đường Nhã Đình nhìn . Đột nhiên thái độ của Tiêu Lăng Phong trở nên rất kỳ lạ, là do mình nghĩ nhiều quá sao? Nhưng… Tại sao, trong lòng lại có cảm giác mãnh liệt là ta thăm dò mình…

      “Sao vậy?” Tiêu Lăng Phong nhìn Đường Nhã Đình.

      … có phải nghe được chuyện gì ?” Đường Nhã Đình hỏi. “Thái độ hôm nay của rất kỳ quái!”

      “Có sao?” Tiêu Lăng Phong mỉm cười. “Có thể gần đây quá mệt mỏi.” Tiêu Lăng Phong cười, đặt thịt bò bít tết được cắt cẩn thận đến trước mặt của Đường Nhã Đình.

      Đường Nhã Đình gượng cười tiếng, lại gì. Tiêu Lăng Phong, quả nhiên trong lòng bắt đầu nghi ngờ. phải chỉ cần tôi tin tưởng sao, nhưng… Bây giờ lại như thế này, đây được xem là gì hả…

      Trong nháy mắt, bầu trời dường như tối sầm, nhưng ràng là trời vẫn trong xanh. Lúc này đây, Tiêu Lăng Phong lại cảm thấy mình rất lạnh, như sắp bị đông cứng rồi.

      “Xem ra, Tiêu Lăng Phong bị đả kích !” Giọng trầm thấp kèm theo nụ cười hả hê.

      “Thiếu chủ, bước kế tiếp chúng ta nên làm gì.”

      “Làm gì? Đương nhiên là chờ xem kịch vui!” Người đàn ông khẽ cười. “ là đáng thương, người mà mình lòng tin tưởng ra lại là người phụ nữ tâm địa rắn rết… Chậc chậc… Diệu Tinh đáng thương, nhìn xem những người mà quen biết đều ra gì!”

      “Vậy sau đó chúng ta phải làm sao ạ?”

      “Vậy phải chờ xem Đường Nhã Đình làm cái gì. Biết được Tiêu Lăng Phong bắt đầu nghi ngờ, Đường Nhã Đình ngồi yên chờ chết, nếu như tôi đoán sai, bước tiếp theo ta chặn miệng Hạ Cẩm Trình, với Tiêu Lăng Phong xem ra lực sát thương của chuyện này còn kém xa đứa bé kia.”

      “Chúng ta có cần chuyện này cho Tiêu Lăng Phong biết hay ?”

      “Như thế rất thú vị!” Người đàn ông khinh thường. “Thú vị nhất chính là, vào thời điểm ta hề phòng bị mà biết được, như vậy chơi mới vui…”

      Hết chương 97.
      Last edited by a moderator: 31/1/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 98: Đàm phán

      Editor: ViVu

      Ở trong phòng, Đường Nhã Đình đứng ngồi yên, bây giờ Tiêu Lăng Phong bắt đầu hoài nghi. biết chắc chắn Hạ Cẩm Trình bỏ mặc chuyện này. tại ta mở miệng, phải chứng minh, ta chưa điều tra được thứ ta muốn sao. khi ta điều tra được, phơi bày mọi chuyện trước mặt Tiêu Lăng Phong, nhân tiện luôn chuyện đứa , lúc đó mọi chuyện thể cứu vãn được nữa… Bất an xoắn ngón ta, cố gắng nghĩ ra biện pháp giải quyết, đột nhiên lại bắt đầu tự trách, chỉ do mình làm việc cẩn thận. Nếu như thu dọn sạch hơn, có phải mọi chuyện như thế này… Bộp! Siết chặt nắm đấm, nện mạnh xuống bàn. “Tôi để chút thiếu sót này phá hủy tất cả các nỗ lực của mình, tuyệt đối .” nghĩ vậy, cầm lấy túi, ra ngoài.

      Quán cà phê.

      ngờ, còn dám chủ động hẹn tôi.” Hạ Cẩm Trình có chút bất ngờ khi nhận được điện thoại của Đường Nhã Đình.

      “Có gì mà dám.” Đường Nhã Đình mỉm cười. “Ngay cả con mình mà tôi còn dám giết, vì vậy, nên biết, có việc gì mà tôi thế làm!” Đường Nhã Đình xong, nhàng uống ngụm cà phê. “ phải từng , tôi là người phụ nữ độc ác sao. Tôi cảm thấy nếu tôi sợ hãi rụt rè có lỗi với phân tích của .”

      “Có gì cứ thẳng, đừng nhảm.” Hạ Cẩm Trình dựa vào ghế nhìn Đường Nhã Đình, người phụ nữ này lại muốn giở trò gì nữa đây.

      ra lần này tôi có việc cầu xin .” Đường Nhã Đình khẽ cười. Trong mắt lại tràn đầy oán hận.

      “Cầu xin tôi?” Hạ Cẩm Trình giống như nghe được chuyện cười. “Nhã Đình, tôi nghe lầm chứ, cầu xin? Lần đầu tiên cầu xin tôi, là muốn tôi nghĩ biện pháp giải quyết đứa trong bụng, lần này… muốn tôi giải quyết chuyện gì?” Hạ Cẩm Trình chế giễu .

      “Tôi hiểu xem thường tôi. Mà cũng tôi, như thế này làm cho tôi cảm thấy vẫn còn để ý tôi.”

      , là điều may mắn duy nhất tôi có được!” Hạ Cẩm Trình gật đầu. “Vậy xem, cầu xin tôi giúp làm cái gì?”

      “Tôi biết vẫn luôn điều tra chuyện của Diệu Tinh, tôi cũng biết , dựa vào năng lực của , muốn tra tra được, cho nên thay vì bị điều tra ra, bằng tự tôi thừa nhận.”

      “Đường Nhã Đình, tôi muốn biết. Tiêu Lăng Phong nhìn thấy như vậy, có tâm trạng gì.” Hạ Cẩm Trình giận đến nghiến răng, nếu như phải ở đây đông người, bóp cổ ta, thậm chí còn muốn mổ ngực ta ra xem tim ta có màu gì.

      yên tâm, tôi để ta biết tôi như thế này.” Đường Nhã Đình xong. “Nhớ lầm, và Tiêu Lăng Phong đều quan tâm mảnh đất trong tay cha tôi!”

      cảm thấy tôi vì lợi ích mà bỏ qua cho hung thủ làm hại Diệu Tinh sao.” Hạ Cẩm Trình giễu cợt.

      “Dĩ nhiên !” Đường Nhã Đình gật đầu. “Nhưng mà, nếu như tôi dùng mảnh đất này để đổi lấy tự do của Diệu Tinh sao đây? giúp tôi giữ kín bí mật đó, tôi cho các người tự do.”

      “…”

      “Chuyện xảy ra, cho dù trả lại trong sạch cho ta cũng thể cứu vãn được nữa. Huống chi, cho dù Tiêu Lăng Phong biết tôi giá họa cho Diệu Tinh, ta cũng nhẫn tâm làm gì tôi, từ chúng tôi lớn lên bên nhau, ta thương tôi đến mức nào, dĩ nhiên tôi hiểu hơn ai hết. Nhưng trả lại tự do cho ấy khác. ta có thể rời khỏi Tiêu Lăng Phong, cái hợp đồng quỷ quái gì đó đều cần để ý tới, quan trọng hơn là, sau này còn ai tổn thương ấy, ta có thể bảo vệ ta, cũng có thể ở bên cạnh ta…” Đường Nhã Đình chậm rãi .

      Vẻ mặt ung dung mặt Hạ Cẩm Trình từ từ biến mất, đúng, tự do rất quan trọng với Diệu Tinh, nhưng… Nếu như là Diệu Tinh, ấy lựa chọn như thế nào?

      ra … Chuyện đến nông nỗi này, còn ai nghi ngờ Trình Diệu Tinh, ngay cả thái độ của Lăng Phong cũng dao động, cho nên… Cẩm Trình, mặc kệ thế nào đây cũng là vụ mua bán chỉ lời lỗ.”

      “Cẩm Trình, suy nghĩ kỹ lời tôi . cũng hi vọng cả đời Diệu Tinh phải sống dưới bóng ma của Tiêu Lăng Phong!” Từ mặt Hạ Cẩm Trình, nhìn thấy vẻ mặt mình mong muốn, Đường Nhã Đình nở nụ cười hả hê. “Chuyện này, với cả tôi và đều có lợi, cho nên, Cẩm Trình. Cân nhắc lời tôi , cũng cần phải cảm ơn tôi, bởi vì tôi còn hi vọng Diệu Tinh cách xa Tiêu Lăng Phong nhiều hơn .” ta xong, từ từ đứng dậy.

      Sau tấm bình phong.

      lâu sau Lisa mới chớp mắt. Nhìn điện thoại trong tay, nếu như phải ghi lại, ta còn nghĩ mình nghe lầm. Trời ơi! Chuyện chấn động trong công ty lại là do ta sắp xếp! thể tưởng tượng nổi, cho tới bây giờ, đều chỉ cảm thấy Đường Nhã Đình dối trá, nhưng ngờ ta lại độc ác như thế, vì hủy hoại Diệu Tinh, mà chuyện như vậy ta cũng có thể làm ra được.

      Nhưng mà, những thứ này đều quan trọng. Lisa mỉm cười, cất điện thoại vào túi, nhanh chóng bước . Vào lúc này, còn có gì quan trọng hơn là cho Tiêu Lăng Phong biết tin tức chấn động này.

      Thiên Tuấn.

      cái gì?” Trong phòng thư ký truyền ra tiếng hét.

      “Này, tiếng chút, chuyện này tôi chỉ cho biết thôi đấy!” Lisa cố tình lại, giống như rất cẩn thận.

      “Lisa, nên lung tung.” cũng học theo dáng vẻ của Lisa. “Bị Tổng giám đốc biết được, nhất định ta nổi giận.”

      “Nếu phải chính tai tôi nghe thấy, sao tôi dám lung tung được.” Lisa xem thường, sau đó lấy điện thoại di động ra.

      “Tôi biết vẫn luôn điều tra chuyện của Diệu Tinh, tôi cũng biết , dựa vào năng lực của , muốn tra tra được, cho nên thay vì bị điều tra ra, bằng tự tôi thừa nhận.” Giọng Đường Nhã Đình truyền ra từ điện thoại Lisa, ta hả hê nghe, nhưng trong lòng cũng hơi buồn bực. Bí mật mà Đường Nhã Đình muốn giữ kín, rốt cuộc là gì…

      “Trời ơi, như vậy Diệu Tinh phải rât đáng thương sao?”

      “Đúng vậy!” Lisa gật đầu. “Nhưng mà chuyện này, ngàn vạn lần được cho người khác biết!” Lisa dặn dò, thầm liếc mắt về cửa phòng thư ký, quả nhiên, nơi đó có bóng dáng cao lớn, nhìn dáng vẻ chắc là đứng đó rất lâu rồi! hừ tiếng.

      Tiêu Lăng Phong đứng ở cửa rất lâu, từ từ siết chặt nắm đấm. thể nào, chuyện này… Làm sao có thể được. lắc đầu, dám tin. Nhã Đình. Làm sao lại làm ra chuyện kinh khủng như vậy, huống chi, ấy cũng phải nằm viện. Nhưng… Đoạn ghi này, đúng là giọng của Nhã Đình.

      Bốp! đánh quyền vào vách tường. Cho bên, Hạ Cẩm Trình biết, nên hết lần này đến lần khác nhắc nhở , chính là chuyện này ư…

      Hết chương 98.
      Last edited by a moderator: 31/1/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 99: bị chôn vùi

      Editor: ViVu

      “Lisa, đến phòng làm việc của tôi lát!” Tiêu Lăng Phong xong, xoay người vào phòng làm việc trước, muốn điều tra chuyện này.

      Lisa đợi đến sắp hết kiên nhẫn, cuối cùng cũng đợi được Tiêu Lăng Phong mở miệng , đây phải là tôi muốn , mà nghe thấy nên muốn hỏi tôi thôi. Lisa cười khẽ. Lần này, chuyện như thế nào tôi thế đó, Đường Nhã Đình, tôi xem còn có thể giả vờ vô tội, đơn thuần trước mặt Tiêu Lăng Phong nữa

      Lisa bất an nhìn Tiêu Lăng Phong, mặt của ta đen đến dọa người.

      “Lăng, Lăng Phong…”

      nghe được từ đâu.” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng hỏi.

      “Hả? hỏi cái gì?” Lisa cười gượng.

      “Lisa, chúng ta hợp tác cũng phải , hai năm, những lời đó của phải là cho tôi nghe sao, tại tôi hỏi , phải đúng ý rồi ư?” Tiêu Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Lisa.

      “…” ngờ Tiêu Lăng Phong lại thẳng như vậy. Lisa hơi xấu hổ.

      “Tôi bảo đảm đó chỉ là vô tình nghe được thôi.” Lisa cam đoan, “Tôi…”

      “Ít nhảm, trọng tâm.” Tiêu Lăng Phong kiên nhẫn, quát. “ phải ghi lại sao. Đoạn ghi đâu?”

      Lisa chớp mắt mấy cái, lấy điện thoại di động trong túi ra.

      “Chuyện xảy ra, cho dù trả lại trong sạch cho ta cũng thể cứu vãn được nữa.” Nghe giọng Đường Nhã Đình truyền ra từ điện thoại, Tiêu Lăng Phong từ từ siết chặt nắm đấm, các khớp xương vì dùng nhiều sức mà trắng bệch, trái tim cũng từng chút từng chút bị nứt ra.

      “Huống chi, cho dù Tiêu Lăng Phong biết tôi giá họa cho Diệu Tinh, ta cũng nhẫn tâm làm gì tôi, từ chúng tôi lớn lên bên nhau, ta thương tôi đến mức nào, dĩ nhiên tôi hiểu hơn ai hết…”

      A!!! thể nào nghe tiếp được nữa, Tiêu Lăng Phong cầm điện thoại của Lisa lên, ném mạnh vào tường. Bốp! thanh trong trẻo vang lên. Điện thoại của Lisa vỡ nát. chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng… Khi tàn khốc phơi bày trước mắt , còn cách nào tỉnh táo nữa. Đau quá, đau đến thở được rồi…

      “Á!” Lisa khẽ kêu tiếng, đây là điện thoại vừa mới mua mà.

      Tiêu Lăng Phong chống tay lên mặt bàn, cố giữ vững cơ thể mình, lời Đường Nhã Đình ngừng vang bên tai : cho dù Tiêu Lăng Phong biết tôi giá họa cho Diệu Tinh, ta cũng

      Nhã Đình, tại sao em lại biến thành như vậy? Tiêu Lăng Phong đau khổ cau mày. Em biết cưng chiều em đến vậy. Sao em có thể nhẫn tâm làm tổn thương trái tim , sao em có thể lợi dụng tình cưng chiều dành cho em…

      “Lăng Phong?” Nhìn dáng vẻ đau khổ của Tiêu Lăng Phong, Lisa thử mở miệng thăm dò. “ có ổn ?”

      “Chuyện này!” Tiêu Lăng Phong ngẩng đầu lên. “Đến đây chấm dứt.” ta cắn chặt răng.

      “Cái gì?” Lisa cho rằng mình nghe nhầm.

      “Tôi , chuyện này đến đây chấm dứt.” Tiêu Lăng Phong lặp lại. “Tôi muốn, có người nào khác biết chuyện này.”

      Lisa chớp chớp mắt. Chẳng lẽ ta định tìm Đường Nhã Đình hỏi cho ra nhẽ ư, chuyện hèn hạ như vậy mà ta còn có thể làm. Thậm chí, suýt chút nữa hại chết Diệu Tinh, Tiêu Lăng Phong… phải ta rất để ý Diệu Tinh sao?

      “Nhưng Tổng giám đốc…”

      “Lisa, tôi lần cuối cùng.” đến gần Lisa, ta lui về sau theo bản năng, cho đến khi cơ thể bị ép sát vào vách tường. “Hôm nay, chưa cái gì, tôi cũng nghe thấy gì!”

      Bên ngoài phòng làm việc, Diệu Tinh đưa tay lên, cuối cùng còn sức lực, nặng nề rũ xuống, ngực phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp, ra… ra ta biết. Nhưng… ta hề nghĩ tới muốn trả lại công bằng cho , mà là muốn giúp Đường Nhã Đình chôn vùi chứng cứ phạm tội.

      Két! Cửa phòng làm việc mở ra, lúc Lisa nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của Diệu Tinh hoàn toàn giật mình.

      …” ta vừa định nổi giận, nghĩ tới đây là phòng làm việc của Tiêu Lăng Phong ta đèn nén lửa giận trong lòng. “Diệu Tinh, làm sao vậy?” Chưa bao giờ giọng của ta dịu dàng như thế này.

      Nghe Lisa gọi Diệu Tinh, hô hấp của Tiêu Lăng Phong nghẽn lại. Sao Diệu Tinh lại đứng ở cửa, ấy có nghe thấy , tầm mắt của bị Lisa che khuất, thể nhìn thấy được mặt của Diệu Tinh.

      tìm Tổng giám đốc có chuyện sao!” ta cười khan tiếng. “Vậy các người chuyện .” ta xong, vội vội vàng vàng chạy .

      “Rầm!” Tiếng đóng cửa vang lên, trái tim Tiêu Lăng Phong giống như bị kẹp vào trong cửa, chậm rãi nhìn Diệu Tinh, lặng lẽ siết chặt các ngón tay.

      “Có chuyện gì sao?” Tiêu Lăng Phong cố ý tránh né ánh mắt của Diệu Tinh.

      biết khi nào?” Diệu Tinh hỏi. Tin tức này quá đáng sợ, thể nào ngờ, lại là Đường Nhã Đình an bày tất cả mọi chuyện.

      “Tôi biết em gì, nếu như có chuyện gì, bây giờ em có thể ra ngoài, tôi rất bận.” Tiêu Lăng Phong xong, cúi đầu, bày ra dáng vẻ bận rộn.

      “Tiêu Lăng Phong, tôi cũng là người.” Giọng của Diệu Tinh cũng run rẩy.

      “Tôi biết em là người.” Tiêu Lăng Phong ngẩng đầu lên. “Tôi còn biết em là người phụ nữ của tôi.”

      còn có nhân tính ?” Diệu Tinh run run . “ biết tất cả đều liên quan đến tôi, mà còn có thể bình thản ngồi ở đây!” Diệu Tinh hét lên. “ hoàn toàn áy náy sao?”

      “Chuyện gì liên quan đến em?” Tiêu Lăng Phong cố làm ra vẻ hiểu chuyện gì xảy ra.

      ràng biết Đường Nhã Đình gày bẫy hãm hại tôi, nhưng lại làm như xảy ra chuyện gì, Tiêu Lăng Phong, sao có thể làm như vậy.” Diệu Tinh quát lên, đánh vào người Tiêu Lăng Phong.

      “Em đủ chưa!” Tiêu Lăng Phong nắm cổ tay Diệu Tinh. “Trình Diệu Tinh, em nổi điên cái gì, em có chứng cứ chứng minh mọi chuyện là do Nhã Đình làm ? Những người liên qua đến chuyện đó, nên chết đều chết cả rồi…” Tiêu Lăng Phong gầm lên.

      “Tôi nghe rồi.” Diệu Tinh nghẹn ngào. “Tôi nghe hết rồi.”

      “Ngoại trừ những gì em nghe thấy, còn có chứng cứ khác sao?” Tiêu Lăng Phong đè chặt Diệu Tinh lên vách tường, “Em nghe thấy như thế nào, Trình Diệu Tinh, ai tin lời em.”

      Lời của Tiêu Lăng Phong nặng nhưng lại giống như sấm sét đánh nổ đầu óc của , thể nào suy nghĩ được gì. Đúng vậy, ai tin lời

      “Vì vậy, Diệu Tinh, bình tĩnh chút, quá xúc động, có lợi với em…” Tiêu Lăng Phong nhàng , vừa vén lại tóc Diệu Tinh vừa an ủi. “Chuyện này, đến đây chấm dứt…”

      “Tiêu Lăng Phong, vậy tôi sao?” Diệu Tinh hỏi. “Cũng bởi vì tôi có ai thương, cho nên đáng bị ức hiếp có phải ?” Đôi môi Diệu Tinh run lên vì giận.

      “Em nghĩ như vậy tôi cũng có cách gì!” Trong lòng Tiêu Lăng Phong đau xót, vô thức né tránh ánh mắt của Diệu Tinh.

      “Tiêu Lăng Phong, còn là người sao?” Diệu Tinh vừa khóc vừa hỏi. “Lúc ban đầu, chỉ cần câu tố cáo, làm ra những chuyện như vậy với tôi. Nhưng bây giờ sao, có đầy đủ chứng cứ, lại muốn giúp Đường Nhã Đình che giấu tất cả.”

      “Em có tư cách gì mà so sánh với Đường Nhã Đình.” Tiêu Lăng Phong cắn răng. “Trình Diệu Tinh, tố cáo, chứng cứ hay bất cứ cái gì, những gì tôi làm đều vì muốn bảo vệ Nhã Đình, chỉ cần ấy có việc gì, những người khác, đều quan trọng…”

      Hết chương 99.
      Last edited by a moderator: 31/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :