1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hợp đồng tình nhân - Hải Diệp (126)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70: Chua xót ở trong lòng

      Editor: ViVu

      Tiêu Lăng Phong nhìn chằm chằm vào Diệu Tinh khóc đến mức còn chút hơi sức nào. Bên ngoài sở cảnh sát, nhìn thấy Diệu Tinh khóc như sắp ngất , cuối cùng là chuyện gì xảy ra mà ấy lại khóc thành như thế.

      “Khóc đủ chưa?” Trong giọng Tiêu Lăng Phong tránh khỏi có chút chua xót.

      Diệu Tinh sụt sịt vài cái nho , trong đầu đều là bóng dáng Alex và Mộ Thần đan xen vào nhau, mới vừa rồi Diệu Tinh phát , ngay cả vẻ mặt của bọn họ cũng giống nhau…

      “Trình Diệu Tinh, đến cuối cùng là có nghe tôi hả?” Tiêu Lăng Phong nổi giận kéo Diệu Tinh. vô cùng chán ghét dáng vẻ sống bằng chết này của . “Đến lúc nào mới có thể đối mặt với thực tế đây!” gào thét đầy phẫn nộ.

      Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong nhưng tiếng nào, cái gì gọi là thực tế, thực tế chính là Mộ Thần vĩnh viễn rời bỏ , thực tế chính là người đàn ông ở trước mặt gián tiếp hại chết Mộ Thần.

      chuyện cho tôi.” Tiêu Lăng Phong lắc lư bả vai Diệu Tinh.

      muốn nghe cái gì?” Giọng Diệu Tinh vì khóc nhiều mà trở nên khản đặc. “Mộ Thần…” Ưm…

      muốn lại phải nghe thấy cái tên này từ miệng Diệu Tinh, Tiêu Lăng Phong giữ chặt gáy Diệu Tinh, hôn mạnh lên môi .

      “Ưm…” Diệu Tinh đánh Tiêu Lăng Phong, kết quả lại bị ôm chặt hơn. Tiêu Lăng Phong cạy mở hàm răng cắn chặt của Diệu Tinh, cuồng loạn hấp thu hương vị ngọt ngào trong miệng , biết rất làm như vậy là đúng, nhưng lại có cách nào để mình dừng lại, ôm lấy thân thể mềm mại của Diệu Tinh, ngã ghế ngồi ra.

      thể nào thoát được, Diệu Tinh đành phải từ bỏ, mặc cho Tiêu Lăng Phong hôn mình, bàn tay Tiêu Lăng Phong thuận lợi tiến vào trong quần áo Diệu Tinh, nhưng gặp chút trở ngại nào lại làm cho Tiêu Lăng Phong tỉnh táo trở lại. Aanh từ tử mở mắt ra, nhìn dáng vẻ cam chịu của Diệu Tinh, trong nháy mắt Tiêu Lăng Phong hoàn toàn tỉnh táo.

      “Thế nào? Trái tim như tro tàn ngay cả giãy giụa cũng muốn hả?” Tiêu Lăng Phong giễu cợt, nhưng trong nụ cười lại thoáng qua chút đau khổ.

      “Tiêu Lăng Phong, đến khi nào mới chịu thả tôi .” Diệu Tinh còn sức lực, mở miệng hỏi.

      “Sao thế? Muốn rời khỏi hả, chỉ mới có mấy tháng mà thôi.” Khoảnh khắc nghe thấy Diệu Tinh muốn bỏ , trong ngực Tiêu Lăng Phong rất khó chịu. “Trình Diệu Tinh, tôi lại lần nữa, tôi cho phép trong lòng nghĩ đến người khác, cho dù là Mộ Thần cũng được.”

      “Nhưng… Trái tim phải do mình khống chế.” Diệu Tinh đau thương . “Tiêu Lăng Phong, tôi cũng rất đau khổ, chỗ này của tôi rất đau.” đè chặt ngực của mình. “ giúp tôi , có được . Phải làm thế nào mới có thể quên, làm thế nào mới có thể đau…”

      Nghe những lời này của Diệu Tinh, trái tim của Tiêu Lăng Phong như bị bóp chặt mấy cái.

      “Tất cả đều quên.” Giọng của Tiêu Lăng Phong nhàng, sửa sang lại mái tóc rối tung của . “Diệu Tinh, đừng muốn bỏ nữa, tôi thả đâu.”

      “Nhưng tôi, chẳng lẽ, giam cầm tôi cả đời sao?” Diệu Tinh đẩy tay Tiêu Lăng Phong ra, chỉ bất lực nhìn .

      Tiêu Lăng Phong siết chặt bàn tay chống lưng ghế. Đúng vậy, làm sao lại quên chuyện này, chẳng lẽ, muốn khống chế cả đời như thế này sao. Cho dù có thể giữ bên cạnh cả đời, nhưng Đường Nhã Đình sao, mình đặt Nhã Đình ở chỗ nào rồi…

      “Trình Diệu Tinh, những chuyện này đều liên quan đến , chỉ cần ngoan ngoãn ở yên đó là được rồi, hợp đồng được ký, chính là người phụ nữ của tôi, nhớ đấy… Dù tôi có hay cũng chỉ có thể thuộc về tôi.” Ngón tay lướt gò má Diệu Tinh, nhàng nhắc nhở…

      Hết chương 70.
      Last edited: 7/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 71: Nảy sinh thù hận

      Editor: ViVu

      Trong xe kín mít, hai người thở hổn hển, khóc quá lâu, buồn phiền trong lòng sắp bùng nổ, mới vừa rồi lại bị Tiêu Lăng Phong cưỡng hôn, càng giống như bức chết .

      Tiêu Lăng Phong tựa vào trán Diệu Tinh, hơi thở của ta cũng ổn định. Lúc này, tư thế của bọn họ rất là mập mờ, xúc cảm mềm mịn trong lòng bàn tay gần như làm Tiêu Lăng Phong thể khống chế được. ta nhắm mắt lại, hít sâu, kìm nén khát vọng mãnh liệt ở trong lòng. ngồi lại ghế lái. Phiền não châm điếu thuốc, tại sao, ham muốn chiếm giữ của mình với Diệu Tinh càng ngày càng mãnh liệt… siết chặt tay lái. Tiêu Lăng Phong, ngươi thể như vậy.

      Diệu Tinh chỉnh sửa lại quần áo, ngổi thẳng lên. “Tổng giám đốc, ra cần đến sở cảnh sát, tôi tôi đến sở cảnh sát giải thích ràng, nhất định đến!”

      ấy cảm thấy mình tới đây, là vì tin sao. Tiêu Lăng Phong hừ lạnh tiếng. “ hận tôi như thế, làm sao tôi biết, có thừa cơ hội trả thù hay .” Tiêu Lăng Phong đè xuống bất mãn ở trong lòng mà giễu cợt.

      “Mặc dù muốn trả thù, tôi cũng quan minh chính đại.”

      “Cho nên, luôn luôn nghĩ đến việc trả thù tôi!” Tiêu Lăng Phong cười có chút thê lương. “ sao, Trình Diệu Tinh, tôi chờ.” Tiêu Lăng Phong cũng có nổ máy xe, mà đến gần Diệu Tinh lần nữa. “Nhưng mà, trước khi có năng lực đó, ngoan ngoãn sống ở đây, Trình Diệu Tinh, tôi quan tâm trước đây như thế nào, tôi đều có thể tha thứ tính toán, nhưng… Tuyệt đối dễ dàng tha thứ cho việc phản bội…” Bọn họ kề sát vào nhau, nhìn từ bên ngoài, rất giống hôn nhau.

      Đường Nhã Đình ngồi trong xe, ta nhìn chằm chằm vào xe của Tiêu Lăng Phong, nhìn hai người dây dưa ở bên trong, ta giận đến phát run. Bàn tay trắng bệch nắm chặt váy.

      “A!” ta hét to. Đập mạnh vào tay lái. Tiêu Lăng Phong, ràng em, cưới em, nhưng bây giờ làm gì. Tại sao lại phản bội em, tại sao! ta điên cuồng gào thét, mắt đỏ ngầu vì tức giận, ánh mắt chưa bao giờ lạnh lẽo đến thế. Dường như muốn xuyên qua mọi chướng ngại mà đâm thủng Diệu Tinh.

      “Trình Diệu Tinh, tôi để được như ý, tôi để sau khi hại chết con tôi, lại đến cướp Lăng Phong. Tôi muốn phải trả giá lớn. Cho dù giết được , tôi cũng hủy hoại .

      Bằng Trình

      Hạ Cẩm Trình ra khỏi phòng họp, mệt mỏi xoa cổ. Mệt chết được. Cầm điện thoại ở bên cạnh lên, nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ, giận dỗi ném điện thoại sang bên. nghe ý kiến của , còn gọi tới làm chi! Hừ! ngồi ghế xoay. Thấy thế, thư ký chuẩn bị gõ cửa cũng phải kinh sợ. Tổng giám đốc Hạ của bọn họ, nổi tiếng lạnh lùng, từ khi trở về nước, ít khi thấy ta cười, nhưng… Vừa rồi mình nhìn lầm sao, ta lại có hành động trẻ con như thế. Suy nghĩ lát, vẫn nên lặng lẽ ra, tình huống khác thường như vậy, nên mạo hiểm tốt hơn.

      Ngồi trước bàn làm việc, có biện pháp ổn định tinh thần để làm việc. Hôm nay, Diệu Tinh xuất viện, mình những nhận điện thoại, còn đón ấy. ấy rất tội nghiệp. tự trách truyền đến tiếng mở cửa.

      “Hừ, làm cũng làm rồi, đến xin lỗi còn có tác dụng gì!” xoay ghế, đưa lưng về phía cửa…

      Hết chương 71
      Last edited: 7/12/15
      heo điên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72: Mỗi người đều có mục đích riêng

      Editor: ViVu

      Hạ Cẩm Trình dương dương tự đắc chờ Diệu Tinh mở miệng, ngay cả dáng vẻ luống cuống của Diệu Tinh vì tức giận cũng có thể tưởng tượng được, thấy thoải mái…

      “Em làm gì sai sao?” Đường Nhã Đình ngạc nhiên hỏi.

      Nghe phải giọng đó, Hạ Cẩm Trình xoay lại. Nhìn thấy người đến là Đường Nhã Đình, đứng dậy.

      “Tại sao lại là em!”

      “…” thể tưởng tượng được thái độ của lại lạnh nhạt như vậy, nhất thời Đường Nhã Đình hơi xấu hổ, nhưng vẫn nhanh chóng nở nụ cười. “Sao vậy? Nhìn thấy là em, rất thất vọng ư? chờ ai sao?”

      Hạ Cẩm Trình chớp mắt, ý thức được thái độ của mình quá lộ liễu. Dằn xuống chán ghét, cười khẽ.

      phải!” cười. “ chỉ ngạc nhiên sao em lại đến nơi này, em tránh còn kịp, đột nhiên hôm nay lại xuất , có hơi thụ sủng nhược kinh.”

      Đường Nhã Đình nhìn Hạ Cẩm Trình, cũng chỉ khoảng thời gian ngắn mà thôi, càng lúc càng thể hiểu được ta, từng chỉ cần liếc mắt, có thể biết Hạ Cẩm Trình nghĩ gì, nhưng mà bây giờ… ràng đặc biệt quan tâm đến Trình Diệu Tinh, nhưng lại chưa từ bỏ việc theo đuổi . Tuy nhiên… Nếu ta vẫn như trước đây, lại cảm thấy cảm giác đó giống như tình

      nghĩ gì thế?”Hạ Cẩm Trình tiến lên bước, mập mờ đến gần Đường Nhã Đình, “Vốn muốn đến đón em xuất viện, nhưng… Nghĩ đến em có Tiêu Lăng Phong. Vì vậy… Vẫn nên tự biết xấu hổ hơn.”

      “Cẩm Trình, trở nên rất lạ!” Đường Nhã Đình ngẩng đầu. “Tại sao em hoàn toàn nhìn thấu được ý nghĩ của !”

      “Nhìn thấu sao, em vốn quan tâm rồi!” Hạ Cẩm Trình mỉm cười. thể phân biệt là cười nhạo hay là tự châm chọc… “Đặc biệt đến công ty , hẳn phải chỉ đơn giản chuyện phiếm như thế này?”

      “Em là vì chuyện Diệu Tinh.” Đường Nhã Đình vừa vừa quan sát phản ứng của Hạ Cẩm Trình.

      “Cảm thấy áy náy!” Hạ Cẩm Trình cười. “Nhưng Nhã Đình à, em có lỗi với Diệu Tinh đâu chỉ mỗi chuyện này? Năm đó…”

      Nghe những lời này của Hạ Cẩm Trình, sắc mặt Đường Nhã Đình lúc trắng lúc tím.

      “Vì sao lại muốn nhắc tới chuyện này!” Đường Nhã Đình mất khống chế hét lên. “ ràng đồng ý nhắc đến nữa, tại sao còn !”

      “Ở đây chỉ có hai chúng ta, em sợ gì chứ!” Hạ Cẩm Trình mỉm cười. “Được rồi, trêu em thôi!” Đột nhiên Hạ Cẩm Trình trở nên cực kỳ dịu dàng. “Xin lỗi Nhã Đình. phải cố ý muốn gợi lại chuyện cũ làm tổn thương em.” ta xong, ôm lấy Đường Nhã Đình. “Chẳng qua, có lúc thể khống chế được mình, chỉ cần nghĩ đến việc em , rất đau lòng, cam tâm…” cam tâm, tại sao người đàn bà như , vẫn có thể sống tốt như thế này…

      Hạ Cẩm Trình thay đổi quá lớn làm Đường Nhã Đình biết phải bắt đầu từ đâu.

      Hạ Cẩm Trình vẫn suy đoán Đường Nhã Đình muốn làm gì, chắc chắn ta đơn giản chỉ muốn xin lỗi như vậy, muốn quản nhiều như vậy. thể kéo dài việc trả thù thêm nữa. muốn nhanh chóng giải quyết tất cả, sau đó dẫn Diệu Tinh rời khỏi đây, đúng vậy, phải dẫn ấy rời khỏi nơi này, cách xa mọi đau thương, càng phải cách xa Tiêu Lăng Phong…

      Đau lòng? cam tâm? Đường Nhã Đình hừ lạnh. Tôi tin, lời của đàn ông đều giả dối, thay vì muốn đảm bảo giữ bí mật, chi bằng muốn ngoan ngoãn câm miệng…

      Hết chương 72
      Last edited: 16/12/15
      agaisuchi thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73: Mưu kế thâm độc

      Editor: ViVu

      Tiêu Lăng Phong đứng trong phòng làm việc, chuyện tin tức được giải quyết êm đẹp, nhưng lại càng cảm thấy yên tâm hơn. Lúc trước, dùng đủ mọi cách vẫn thể ngăn chặn báo chí, bây giờ các tòa soạn lớn đều dừng phát tin tức, ngay cả đoạn video mạng cũng bị gỡ xuống. Ngón trỏ của gõ nhịp nhàng mặt bàn, mọi chuyện được làm rất tỉ mỉ tinh vi. Làm muốn điều tra cũng điều tra được gì, rất dễ nhận thấy, đối phương là nhân vật đơn giản…

      “Tổng giám đốc, đây là báo cáo tháng này, vừa được đưa đến. Dạ Khuynh gọi điện qua tháng sau, Tổng giám đốc của Trí Viễn muốn tổ chức tiệc mừng thọ năm mươi tuổi. Hỏi , có muốn nhận đơn đặt hàng này hay .” Trợ lý Joe nhìn Tiêu Lăng Phong, dù sao lúc trước Triệu Chí Viễn và Thiên Tuấn ầm ĩ trận, cũng chẳng mấy vui vẻ gì.

      “Có tiền tại sao lại kiếm!” Tiêu Lăng Phong quay đầu lại. “ cho bọn họ chuẩn bị cẩn thận, mặc dù Triệu Chỉ Viễn nổi tiếng keo kiệt, nhưng dù gì cũng là nhân vật có tầm cỡ ở thành phố T.” phân phó xong, xoay người ra ngoài, lúc này, trong lòng rất rối, muốn tìm nơi để thư giãn

      Tiêu Lăng Phong lái xe đường, có quá nhiều chuyện xảy ra cùng lúc, có chút hoang mang. Vô tình nhìn ra bên ngoài, suýt chút nữa đụng vào xe phía trước.

      Trong tích tắc đó, dường như nhìn thấy… Mộ Thần! Cái ý nghĩ này làm cảm thấy lạnh cả người.

      Tiêu Lăng Phong, nhất định ngươi quá mệt mỏi rồi. Chẳng lẽ ban ngày mà lại gặp ma sao! Xoa bóp huyệt thái dương, dừng xe ven đường. Tiêu Lăng Phong, ngươi nổi điên theo Diệu Tinh rồi sao? ấy luôn tưởng nhớ Mộ Thần cũng đành, sao ngay cả ngươi cũng bắt ảo tưởng rồi. Nhìn cái bóng của mình cửa sổ xe. thể hiểu nổi, cuối cùng là mình có chỗ nào bằng Mộ Thần.

      Từ lúc Tiêu Lăng Phong ra khỏi Thiên Tuấn, Đường Nhã Đình theo ta. Tiêu Lăng Phong vốn cẩn thận, nhưng lại phát bị theo dõi. Lăng Phong, cuối cùng là làm sao. Vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn kia ư? Chẳng lẽ cũng bị ả tiện nhân Diệu Tinh kia mê hoặc rồi sao? thầm, thậm chí bắt đầu nghi ngờ, hôm đó ở trong bệnh viện, có đúng là ta cũng chỉ là thế thân hay . Nghĩ như vậy, cắn chặt răng phát ra tiếng kẽo kẹt. Nhìn Tiêu Lăng Phong, trong mắt chỉ toàn oán hận.

      “Nhưng mà, sao cả, có lẽ chỉ nhất thời ham thích thứ mới mẻ, hoặc là, chỉ bị vẻ ngoài đơn thuần của ta đánh lừa, chờ đến khi biết ta chỉ là người đàn bà ra gì, hối hận vì si mê ta. biết, chỉ có em là người tốt với nhất. nỉ non, lấy cái bình tinh tế ở trong túi. Bên trong chứa chất lỏng trong suốt. Đường Nhã Đình đưa về phía mặt trời chói chang, lắc lư vài cái, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm thâm độc.

      “Trình Diệu Tinh, tôi cũng rất muốn biết, làm như thế nào để từ ngọc nữ thanh thuần trở thành người đàn bà đê tiện bị người người phỉ nhổ. Nghĩ đến đây, ta lấy điện thoại di động ra. “Alo, Diệu Tinh phải ? Tôi là Đường Nhã Đình đây.” Giọng Đường Nhã Đình ngọt ngào nhưng đôi mắt lại tràn đầy thù hận. “ ra tôi muốn mời ăn cơm, mặc dù chuyện lần này chỉ là hiểu lầm, nhưng Tiêu Lăng Phong cũng hơi quá đáng, đồng ý tha thứ cho ấy, tôi vô cùng cảm kích .”

      Đầu dây bên kia, Diệu Tinh hề biết ý đồ của Đường Nhã Đình. “…”

      “Diệu Tinh, đừng từ chối tôi có được , tôi lòng muốn cảm ơn .” Chỉ sợ Diệu Tinh từ chối, Đường Nhã Đình vội vàng tiếp. “Hay là… trách tôi.”

      có!” Nghe Đường Nhã Đình vậy, Diệu Tinh cũng tiện từ chối nữa.

      “Vậy tốt quá, tối nay sáu giờ, lát tôi gửi địa chỉ cho . Đường Nhã Đình như đứa trẻ, phát ra tiếng cười ngây thơ, nhưng trong mắt lại là ý cười khi thực được mưu kế. Trình Diệu Tinh, tôi muốn ngay cả người để cầu cứu cũng tìm được, để xem, lần nay có còn may mắn như thế nữa

      Hết chương 73.
      Last edited: 16/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 74: Tiến hành theo kế hoạch

      Editor: ViVu

      Đến giờ hẹn, Diệu Tinh tới địa điểm hẹn, nhưng điều làm kinh ngạc chính là nơi này lại là quán bar. nghi hoặc, từ từ vào.

      Bên trong, tiếng nhạc rất ầm ĩ, cũng rất nhiều người, Diệu Tinh tìm kiếm trong đám đông, lại thấy bóng dáng Đường Nhã Đình.

      “Sao lại còn chưa đến!” Diệu Tinh tới trước quầy bar.

      “Xin hỏi, là Trình tiểu thư đúng !” Nhìn thấy Diệu Tinh, nhân viên pha rượu tới.

      “Ừ, đúng vậy!” Diệu Tinh gật đầu, cẩn thận quan sát nhân viên pha rượu.

      “Hôm nay Đường tiểu thư có gọi điện đến. ấy có để rượu ở đây, Trình tiểu thư có muốn uống thử chút ?”

      sao, tôi vẫn nên đợi ấy tốt hơn!” Diệu Tinh mỉm cười từ chối.

      “Ở đây có nước lọc hoặc nước trái cây, thử loại này xem sao, rượu vang rất .” quen ở những nơi như thế này, chỉ cần liếc mắt cái là ta có thể biết được, đứng trước mặt mình phải là loại người thường xuyên tới quán bar.

      Diệu Tinh lo lắng ngồi xuống, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xung quanh, nhưng mấy lần đều phát bóng người mình trong góc tối.

      Đường Nhã Đình dựa vào vách tường. Nhìn Diệu Tinh, mỉm cười bấm dãy số.

      “Tất cả tiến hành theo kế hoạch!” ta lạnh lùng . Cảm thấy mọi chuyện như thành công, nếu phải sợ thu hút chú ý của người khác cười to vài tiếng. “Trình Diệu Tinh, lần này Hạ Cẩm Trình cũng giúp được , vì thế… Tôi đảm bảo, hôm nay, rất khó quên!” khẽ cười, bấm dãy số khác.

      “Chuẩn bị xong chưa?” biết đầu dây bên kia cái gì, mà nụ cười Đường Nhã Đình càng lúc càng nham hiểm.

      Diệu Tinh lấy điện thoại ra, muốn gọi cho Đường Nhã Đình, đúng lúc có người ngang qua, làm rơi điện thoại của . Nhân lúc Diệu Tinh nhặt điện thoại lên có người lén tráo đổi cái ly của , tất cả những việc ấy đều thần biết quỷ hay.

      “Diệu Tinh, phải từ từ hưởng thụ có biết .” ta thầm. “Ở những nơi hỗn loạn như thế này, có nhiều người như vậy, tôi bảo đảm, thoải mái đến chết…” Ha ha…

      Diệu Tinh ngồi ở quầy bar, hề hay biết chuyện gì diễn ra, gọi Đường Nhã Đình điện thoại tắt máy. Nghe giọng trong điện thoại, Diệu Tinh khẽ cau mày, chuyện gì đây, sao đến đây lâu, mà lại thấy tin tức của Đường Nhã Đình. Cuối cùng là xảy ra chuyện gì, đây chính là thành ý của ta ư? Diệu Tinh đưa mắt nhìn xung quanh, có vài ánh mắt có ý tốt nhìn , khẩn trương nuốt nược bọt cái, ràng rất sợ, tại sao lại phải đến đây.

      Khẩn trương làm quên mất trong tay mình là ly rượu, cầm lên cho vào trong miệng.

      Mùi rượu xộc lên mũi, làm ho kịch liệt, tuy nhiên khống chế được nữa, rượu sặc ra khỏi mũi, hương rượu cay nồng làm gương mặt nhắn của đỏ bừng, con ngươi trong suốt đong đầy nước mắt. Dưới ánh đèn mê loạn, Diệu Tinh cong người ho khan, lại rất xinh đẹp động lòng người…

      “Tiểu thư, khỏe ?” Vị khách bên cạnh nhìn thấy Diệu Tinh ho thành như vậy, muốn đưa tay đỡ , nhưng tay ta vừa mới chạm vào Diệu Tinh, giây sau bị cánh tay khác hất mạnh ra.

      được chạm vào ấy…”

      Nghe thấy giọng lạnh lẽo, Diệu Tinh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, Diệu Tinh hơi hoảng sợ.

      Tiêu Lăng Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệu Tinh, ấy lại có thể thân mình mà chạy đến đây. Nhìn nửa ly rượu ở bàn, vẻ mặt tối sầm lại, cầm ly rượu lên, uống hớp. Rượu này mạnh đến mức ngay cả cũng khó thích ứng. Nhìn mắt đỏ bừng, chỉ cau mày.

      “Chuyện này là sao, lại nhớ nhung Mộ Thần của hả?”

      Hết chương 74.
      Last edited: 16/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :