1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày - Thượng Quan Miễu Miễu (8 Hồi – 406C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 29 Quàng Lấy Tay Ta

      Uất Noãn Tâm tức giận cả ngày, cho đến khi Hà quản gia thúc giục , mới miễn cưỡng thay quần áo, khi xuống lầu Hướng Lăng Phong ngồi ở phòng khách đợi . Nghĩ đến những việc xấu hổ xảy ra ngày đó, hai bên tai liền đỏ ửng, cố gắng tỏ ra bình thường. “Chào !”

      “Ưm! rất đẹp!” Hướng Lăng Phong vô cùng thoải mái, dường như hề để bụng chuyện xảy ra lần trước.

      Mặc dù trong lòng bị dáng vẻ duyên dáng cùng khuôn mặt tuyệt sắc của làm cho điên đảo.

      Lần trước nhìn thấy , liền có loại cảm giác đặc biệt. Cũng giống như đêm nay, cảm thấy giống như thiếu nữ thanh tuần, hề nhiễm chút bụi trần.

      Làn da của rất trắng, mềm mại làm cho người khác muốn véo cái. đôi mắt vừa to vừa sáng. Lúc nhìn thấy , liền cảm có cảm giác như muốn bản thân điều gì, khiến cho tim đập loạn xạ.

      Màu trắng là màu hợp với với nhất, mặc chiếc váy vào trông rất thuần khiết và tinh tế, rất động lòng người.

      biết trong sáng tựa như hoa sen, tuyệt đối gắng lấy lòng người khác. Nhưng lại là tinh, mê hoặc lòng người, làm cho người khác thể cưỡng lại sức hấp dẫn của .

      Đặc biệt khi ánh mắt của di chuyển đến đôi môi hồng mềm mại của , làm cho tim đập chậm lại, trong lòng kích động nghĩ…muốn hôn .

      Chết tiệt! làm sao có thể có loại ý nghĩ này đối với vợ của bạn thân mình chứ?

      Hướng Lăng Phong nhan chóng kìm chế nhiệt độ cơ thể mình lại, cái cảm giác mất chế lúc nãy chỉ cần đàn ông là loại động vật cảm nhận bằng trực quan đều bị vẻ đẹp này hấp dẫn.

      “Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta thôi!”

      ấy đâu?”

      “Ở công ty có số việc cần cậu ta giải quyết, cậu ấy thẳng đến đó!”

      Uất Noãn Tâm gật đầu. lo Nam Cung Nghiêu vắng mặt. Nhưng cùng Hướng Lăng Phong ngồi chung trong chiếc xe, cũng là việc vô cùng lúng túng nha!

      …………………

      Cũng may Hướng Lăng Phong vốn có tính hài hước, nên cũng khiến cho khí cũng trở nên tốt hơn. Qua hồi cũng làm cho Uất Noãn Tâm trò chuyện thoái mái với , cảm giác có người bạn như vậy cũng là việc vô cùng vui vẻ.

      Lúc xuống xe, Hướng Lăng Phong ra dấu cho Uất Noãn Tâm quàng lấy cánh tay , có chút do dự.

      “Chỉ là loại hình thức xã giao thôi mà, Nghiêu là em với tôi, để ý đâu!”

      Ánh mắt của rất chân , Uất Noãn Tâm còn băng khoăn, liền mỉm cười quàng lấy cánh tay của , vào biệt thự.

      Cửa hội trưởng mở ra, dáng người cao lớn từ từ bước vào. Khí chất cao quý, tỏa ra ánh hào quang, thu hút vô số ánh nhìn say mê của phụ nữ.

      Nhưng ánh mắt của , nhíu lại nhìn người con trong sáng tựa như hoa sen về phía mình.

      Tay của , quàng lấy tay của người đàn ông khác!

      Chương 30 Bắt Gặp Gian Tình

      Sắc mặt của , hình như được tốt cho lắm… lẽ do quàng tay của Hướng Lăng Phong sao? Uất Noãn Tâm thầm nuốt nước bọt. Nhưng rồi nghĩ lại, vui liên quan gì đến , quan tâm làm chi.

      Cái tên này, lại ghen bóng ghen gió rồi! giúp cậu ta đón người, câu cảm ơn cũng có, lại còn bày cái mặt thối đó ra cho xem. Bản thân mình tại sao lại làm những chuyện vô bổ vậy chứ? Trong lòng của Hướng Lăng Phong thầm thở dài, bất đắc dĩ còn mở lời trêu chọc: ” Nhiệm vụ hoàn thành! Đem người trả về cố chủ!”

      Uất Noãn Tâm miễn cưỡng đến bên cạnh Nam Cung Nghiêu, ở bên tai của câu lạnh lùng: ” Thu lại bản mặt khổ sở của em .” Liền ôm lấy eo của , cho nhúc nhích, khóe miệng nở nụ cười quý phái, mỉm cười gật đầu.

      Đêm nay, Uất Noãn Tâm cảm thấy bản thân giống như con rối, để mặc cho Nam Cung Nghiêu điều khiển, liên tục cùng những người có máu mặt trong giới kinh doanh mời rượu, nghe bọn họ thỏa luận về những thứ hoàn toàn hiểu như tài chính, chứng khoán, tranh chấp về chính trị. vậy còn kèm theo diễn kịch, giả vời ân ái.

      Nam Cung Nghiêu là người diễn kịch giỏi nhất mà từng gặp, dịu dàng chu đáo như vậy, có khi ngay cả còn bị ánh mắt tràn đầy thương của làm cho mê mẫn. Trong mắt của người ngoài, cuộc hôn nhân thương mại này chính là kết tinh của tình , hạnh phúc ngọt ngào.

      Nổi chua sót và đau buồn bên trong đó, chỉ có bản thân biết và chỉ có thể để trong bụng.

      Thừa lúc Nam Cung Nghiêu cùng bạn bè ôn lại chuyện cũ, Uất Noãn Tâm tự mình ra khỏi biệt thự để hóng mát. Bên trong quá náo nhiệt, cũng quá giả tạo, mỗi người đều đeo cái mặt nạ để sống, đằng sau nụ cười đó là tính toán và lợi dụng lẫn nhau. Cuộc sống như vậy phù hợp với , vẫn là ra ngoài thưởng trăng, hóng gió mát, nghe tiếng ếch kêu cảm thấy thoải mái hơn.

      lúc hóng gió say mê ngửi mùi thơm của hoa trong bụi cỏ đột nhiên phát ra tiếng động, thanh của ngừng vọng đến.

      “Ngũ, ngũ thiếu gia…đừng ở đây…, có người nhìn thấy đó.” Thở gấp, ngân nga, như muốn từ chối lại như muốn mời gọi.

      “Nhìn thấy sao nào? Tôi đùa giỡn với phụ nữ, còn phải lựa chổ sao?”

      …………………

      Nếu lúc đó có người cho Uất Noãn Tâm biết, chọc trúng tên hắc đạo siêu cấp biến thái cùng khó trị ai bì nổi, nhất định tránh xa xa nơi này.

      Nhưng lúc đó hề biết, bởi do tò mò hiếu ký, nhàng đẩy bụi cây ra.

      Trời lúc đó rất tối, nhưng dưới ánh sáng ràng của màn đêm vẫn có thể nhìn thấy màn sống động sắc hương đó. người đàng ông đè người phụ nữ ở dưới đấy, quần áo ngay ngắn, hiên ngang siêu việt. Bên dưới là người phụ nữ nhưng cả người trần trụi, da thịt đỏ lên tựa như con tôm bị luộc chín vậy.

      Hai cơ thể ôm chặt lấy nhau, tia lửa lóe bốn phía, làm cho thần kinh cùng da thịt của đó trở nên nóng bỏng. sợ tới mắt thở ra hơi, kẽ kêu: ” A…
      Chương 31 Con Mồi Mới (1)

      Uất Noãn Tâm kêu rất tiếng, và ngay lập tức phản ứng che miệng lại. Nhưng tiếng động này, vẫn làm kinh động đến đôi nam nữ quấn lấy nhau trong bụi hoa. Người phụ nữ vội vàng dùng tay chống lấy ngực của người đàn ông, “Ngũ thiếu, có người đó!”

      Người đàn ông từ từ quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp trong sáng ở dưới ánh trăng lộ ra từng đường nét và góc cạnh. Đôi mắt sáng tựa ánh trăng, bình tĩnh đến trước ánh mắt của Uất Noãn Tâm, lông mày chậm rãi nhíu lại. Cố ý trêu chọc , khóe môi nhếch lên, đa tình cùng phóng túng.

      Uất Noãn Tâm biết là bị màn gian tình trước mặt làm cho sợ hay là bị nụ cười của người đàn ông kia dọa sợ. tóm lại là cảm thấy nguy hiểm, hốt hoảng thành tiếng: ” xin lỗi!” vội vàng bỏ chạy, màn đến ánh mắt dõi theo mình của ta.

      “Người ta cần mà…” Người phụ nữ nũng nịu từ chối, nhưng hai đôi chân vẫn cứ ôm lấy cái hông cường tráng của ta.

      “Vậy cút xa chút!” chút luyến tiếc nào đây ta ra, đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo. Nhìn thấy hình ảnh con thỏ trắng chạy trốn lúc nãy, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, chứa đầy mưu.

      Dù sao nữa, cũng phát ra con mồi vô cùng thú vị.

      Uất Noãn Tâm chạy về biệt thự, hì hụt thở. Uống ực cả ly nước lạnh, những vẫn làm dịu bớt sức nóng khuôn mặt, cả mặt đỏ bừng. Người bị bắt gặp gian tình tỉnh bơ, còn người làm khán giả như lại đỏ mặt tía tai. Cái thế giới này là sao vậy trời?”

      vừa mới đâu?”

      Nhịp tim còn chưa ổn định, sau lưng lại truyền đến giọng lạnh băng, tràn đầy cảm giác áp bức.

      “Ra ngoài hút thở khí!” Uất Noãn Tâm chán ghét bản thân mình có dũng cảm nhìn thẳng , tự tin đối mặt với .

      Nam Cung Nghiêu nâng cằm của lên, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm , bỏ qua biểu cảm nào của : “Mặt tại sao lại đỏ như vậy?”

      “Nào, nào có, chắc do thời tiết nóng quá thôi!”

      “Đừng có đùa giỡn với tôi, còn non kém lắm!” túm lấy , độc đoán ôm lấy bả vai của .

      “Cười!”

      ……………………..

      Ở lầu hai của biệt thự.

      Người đàn ông ngồi ghế da, lời cũng lấy cigarette ra, đôi môi mỏng mím lại, hộ vệ cung kính châm lửa cho ta, rồi : “Thiếu gia, người phụ nữ vừa , tra ra rồi ạ!”

      cười cách quyến rũ, lộ ra hai hàm răng trắng ngà. “Mang ấy đến đây!”

      “Nhưng ấy là Nam Cung…”

      hút hơi, từ từ quay đầu lại lườm ta, nụ cười làm cho người khác lạnh run. “Ngũ thiếu tôi ngay cả chơi đùa với phụ nữ, cũng cần phải biết thân phận của ta sao?”

      “Vâng! Tôi ngay đây!
      rina93 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 32 Con Mồi Mới (2)

      Uất Noãn Tâm vừa từ nhà vệ sinh ra, đột nhiên nhảy ra người mặc đồ đen, từ đằng sau bịt miệng lại. mạnh mẽ ôm đem lên lầu hai, đẩy mạnh vào trong gian phòng, cửa bị khóa trái từ bên ngoài. Trong phòng người nào, dùng sức đập cửa. “Các người làm gì vậy? Mở cửa…thả tôi ra ngoài…thả tôi ra ngoài! Mau mở cửa !”

      Lúc này, cửa mở ra.

      Chỉ là phải cửa phòng, mà là cửa nhà tắm.

      người đàn ông bên hông chỉ quấn chiếc khăn bước ra, tay cầm chiếc khăn lông, tùy tiện lau tóc. Tóc màu hạt dẻ ẩm ướt rủ xuống trước trán, hai con mắt xinh đẹp nhấp nhánh dưới ánh đèn, nở ra nụ cười tuyệt đẹp. “Đây là địa bàn của tôi, có kẻ nào dám xông vào, em có la đến khản cổ cũng vô dụng!”

      Uất Noãn Tâm sợ hãi dán chặt vào cửa, lo lắng nhìn về phía cánh tay lau tóc, tay châm thuốc, người đàn ông vô cùng đẹp, tà ác làm cho sợ hãi vô cùng. nụ cười vô cùng đẹp, nhưng phải là nụ cười có ý tốt, chỉ cảm thấy vênh vang kiêu ngạo, vô cùng nguy hiểm.

      là ai?”

      “Vừa được thưởng thức kịch hay xong, vội quên tôi rồi sao?” cười , phun ra ngụm khói với hàm ý trêu chọc. Khói thuốc lá cuồn cuộn, vẻ mặt chút bận tâm.

      là…” Người đàn ông vừa có gian tình lúc nãy! Uất Noãn Tâm kinh sợ, “ muốn làm gì?”

      “Lúc nãy làm cho em xem màn vui vẻ như vậy, cũng nên báo đáp lại tôi phải nào?” nở nụ cười hề có ý tốt, chứa đựng những điều thể lường trước được, nóng bỏng về…dục vọng. Cứ như vậy, hề che dấu, nhìn chằm chằm vào Uất Noãn Tâm, dường như muốn đen ánh mắt đó nuốt trọn cả người .

      Dưới ánh nhìn của làm cho Uất Noãn Tâm run cầm cập, “tôi, tôi cố ý mà… tôi nhìn thấy gì hết… để tôi !”

      để ý hút hơi, nét mặt tà ác của con nhà quyền quý. Từng bước tiến đến gần , cũng chuyện, bầu khí rét run đến kỳ lạ, khó có thể đoán được tiếp theo xảy ra chuyện đáng sợ gì.

      Cả người Uất Noãn Tâm dán chặt vào cánh cửa, nhìn thấy càng ngày càng đến gần, chân muốn trốn chạy, nhưng lại bị ném xuống đất cách chớp nhoáng, cả thân người cường tráng nằm đè lên người . “Em cho rằng, em có thể chạy thoát sao?

      Chương 33 Con Mồi Mới (3)

      Sắc mặt của Hướng Lăng Phong vô cùng gấp gáp, vội vã đến bên cạnh Nam Cung Nghiêu, cắt đứt cuộc chuyện của với khách, kéo đến góc khuất : “Uất Noãn Tâm bị người của Ngũ thiếu bắt rồi!”

      Ánh mắt của Nam Cung Nghiêu có tia biến đổi, nhưng vẫn sải chân bước về phía trước gật đầu chào hỏi những người có tiếng tăm, dễ dàng phát chút gì bất thường.

      “Tôi tra ra được ấy ở lầu hai, cậu nhanh đến đó !” Hướng Lăng Phong bước nhanh vài bước, nhưng lại phát Nam Cung Nghiêu vẫn còn đứng yên tại chổ, vô cùng tức giận. “ lẽ tính thấy chết cứu sao? biết Ngũ thiếu là kẻ phong lưu như thế nào mà, Noãn Tâm rơi vào tay của ta…”

      muốn nghĩ tiếp nữa, đáng sợ mà!

      Nam Cung Nghiêu vẫn cứ giữ đứng ng

      uyên tại chổ, cùng người khác chạm cốc.

      Hướng Lăng Phong thể nhẫn nhịn thêm nữa, thấp giọng hét. “Đó là vợ của cậu đấy!”

      Vẫn có lời đáp trả, Hướng Lăng Phong nổi giận. Nếu phải trong tình huống khẩn cấp, bất luận là người em tốt của mình, cũng nện cho cậu ta đấm. “Được, cậu , tôi ! Tôi coi thường cậu!”

      Nam Cung Nghiêu ngẩng đầu lên, liếc nhìn về phía căn phòng lầu hai, đôi mắt hơi trầm lại, toát ra khí chất bức người.

      Hướng Lăng Phong về phía lầu hai, lập tức bị hai hộ vệ mặc đồ đen chặn lại ở cửa. “Hướng thiếu, xin dừng bước!”

      “Biết tôi là ai còn mau tránh đường hả?” cổ nổi đầy gân xanh, lập tức đẩy hai tên hộ vệ ra, nhưng bị mấy kẻ khác chặn lại, gầm lên: ” Cút ra!”

      “Ngũ thiếu có căn dặn, cho bất kỳ kẻ nào bước vào!”

      “Ngươi muốn tìm cái chết phải !” Hướng Lăng Phong muốn tiếp tục cùng bọn người này nhảm, liền đấm đấm vào bụng của tên hộ vệ, ta đau đến mức ngã lăn xuống đất. Mấy người khác thấy ngăn lại được, đành phải cùng giao đấu. Hướng Lăng Phong từng học qua Thái Cực quyền, thân thủ rất tốt, nhưng đám hộ vệ này quá đông, tất cả điều là tinh , vốn dĩ cách nào tiếp cận được gian phòng đó, dần dần cũng đành buôn xuôi.

      Bên trong căn phòng, Ngũ Liên tựa như con báo cường tráng, cả người bao phủ lấy người con mảnh mai ở bên dưới, con mãnh thú chuẩn bị sẵn sàng, nóng lòng chờ đợi xé xác con mồi của mình. phản kháng của càng làm khơi dậy dục vọng mạnh mẽ trong , cơ bắp cuồn cuộn, mỗi tấc đều chứa đầy những nguy hiểm khó mà lường trước được. Trong mắt của đều bị dục vọng nhuộm đỏ, sáng rực đến muốn thiêu đốt người khác.

      “Buông tôi ra, buông ra…đừng đụng vào tôi…” Uất Noãn Tâm liều mạng phản kháng, nhưng những nắm đấm của trước mặt người đàn ông chẳng qua chỉ là gãi ngứa. vui vẻ nhìn liều mạng phản kháng cùng với ánh mắt tuyệt vọng bị bức vào đường cùng của .

      Hai mắt của đột nhiên trở nên lạnh lẽo, bóp chặt cổ của . Những ngón tay để tại cổ họng của , dùng sức, những đốt tay phát ra thanh “răng rắc”.

      kích động đến đỉnh điểm, cực lực khống chế lực, nếu phải quá phấn khích nhất định bóp chết .

      Con mồi đẹp đẽ như vậy, vui vẻ tận hửơng, hung hăng tra tấn , tuyệt đối cho chết dễ dàng như vậy!
      Chương 34 Con Mồi Mới (4)

      Cổ của Uất Noãn Tâm bị bóp chặt đau đớn, trước mắt tối đen, thể thở nổi, dường như tất cả khí trong ngực đều bị hút hết ra ngoài, ho cách yếu ớt, miễn cưỡng phát ra tiếng la : ” Buông…buông ra…” sắp bị ta bóp chết rồi, đau đớn như vậy, như bước rơi vào hố sâu tăm tối của vực thẳm.

      muốn chơi trò mèo vờn chuột với tôi sao, Ngũ thiếu tôi sớm nhìn thấu rồi.” Hai con mắt của đầy tia máu, như con ác quỷ nở nụ cười lạnh. “ còn trò gì mới, câm miệng lại cho tôi!”

      “Tôi…tôi là…vợ của…Nam Cung Nghiêu…”

      Ngũ Liên đờ người hồi, tay cũng nới lỏng ra, nhíu hai mắt lại. “ cái gì…”

      “Tôi là…vợ của…Nam Cung Nghiêu… dám đụng vào tôi… ấy bỏ qua cho……” Uất Noãn Tâm khó khăn từng chữ từng chữ . Nhìn thấy do dự, cứ ngỡ rằng bỏ qua cho mình. Nhưng đột nhiên Ngũ Liên bật cười, nụ cười lạnh lùng chứ đầy khinh bỉ. “Vậy sao nào?”

      “Chẳng qua chỉ là món đồ chơi trong cuộc giao dịch chính trị, quá xem trọng bản thân mình rồi đấy! Tôi chống mắt lên xem, Nam Cung Nghiêu có thể vì mà đụng đến bổn thiếu gia đây !” Giơ móng vuốt ra vồ lấy Uất Noãn Tâm vào trong lồng ngực, thô lỗ xé rách váy của , lộ ra nội y màu trắng như tuyết ở bên trong.

      Làn da trắng như sữa làm kích thích dục vọng của , con dã thú nguyên thủy và hoang dại của người đàn ông hoàn toàn bị đánh thức, thô bạo vuốt ve nơi đẩy đà mềm mại của . Uất Noãn Tâm bị đau đến khóc thét lên: “ cần… muốn…buông tôi ra…”

      Tiếng khóc thét từ bên trong phòng vọng ra, từng tiếng từng tiếng như đâm sâu vào trong tim của Hướng Lăng Phong.

      Cái tên khốn khiếp đáng chết!

      thất thần, mặt nhận lấy đấm, bị đánh ngã xuống đấy, hộ vệ xông về hướng của , căn bản có sức để cãi nhau, chỉ có thể miễn cưỡng dùng tay ngăn chặn bọn họ đánh đến những bộ phận quan trọng. Mắt nhìn thấy đôi chân hung hăn xông đến, đám hột vệ đột nhiên bị người ném qua vai ngã lăn ra ngoài.

      Hướng Lăng Phong miễn cưỡng căng con mắt sưng phù lên nhìn bóng dáng cao lớn đó – Nam Cung Nghiêu.

      Những tên hộ vệ khác cũng nhận ra , dám ra tay, tự động tránh ra nhường đường.

      sao chứ?” Nam Cung Nghiêu đỡ Hướng Lăng Phong dậy, Hương Lăng Phong đẩy Nam Cung Nghiêu ra, nuốt vào ngụm máu. “Tôi còn tưởng rằng cậu cầm thú lắm chứ!”

      chết được là may rồi!” liếc nhìn cậu ta, bước nhanh về phía căn phòng. Hộ vệ cố gắng ngăn lại, nhưng liền bị phát đá văng ra. mắt lạnh băng nhìn toàn cảnh xung quanh. ” Nếu như tôi có bị sứt mẻ gì, Ngũ thiếu của các có chịu tránh nhiệm nổi !”
      Gấu'srina93 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35 Con Mồi Mới (5)

      Trong phòng, Uất Noãn Tâm điên cuồng cắn cánh tay của Ngũ Liên, do bị cắn đau nên liền rút tay trở về. “Chết tiệt, trong từ điển của bổn thiếu gia đây có ba từ đánh phụ nữ!” tát cái làm ngã về phía sau.

      Cánh vung tay lên tựa như mũi dao sắc bén hướng về phía Uất Noãn Tâm. Nhưng khi đến trước mặt của Uất Noãn Tâm, tay của Ngũ Liên lại tát vào mặt của .

      Uất Noãn Tâm giống như món đồ chơi vỡ nát, cả người bị Ngũ Liên kéo lên, nắm lên giường cách thô bạo. Cả người giống như chim bị gãy cánh, người giãy nãy, liền bị đè xuống. Ngũ Liên thô lỗ xé rách váy áo của , cả gian phòng đều ngập đầy tiếng khóc thương tâm và kêu gào.

      Cả bộ lễ phục màu trắng bị xé thành vải vụn, lộ ra cơ thể trắng noãn nà của Uất Nõa Tâm. Ngũ Liên kìm chế được kích thích, tay nắm chặt lấy cổ tay của , tay còn lại gỡ bỏ khăn tắm người mình.

      Thậm chí nếu phải cưỡng bức cách tàn nhẫn, thái độ ung dung hoang mang cùng với ánh mắt của làm cho người khác bị choáng ngộp, nở nụ cười tà ác đầy quyến rũ: ” Tôi thay Nam Cung Nghiêu ở giường chăm sóc em tốt!” Hai con mắt híp lại chứa đầy khinh bỉ, gở khăn tắm ra, vật khổng lồ liền ra trước mắt. Dùng lực tách hai chân của Uất Noãn Tâm ra, đem vật khổng lồ đặt ở bên dưới.

      Nhưng….

      Ngay tại thời điểm đó, cửa bị mở tung ra.

      Hướng Lăng Phong là người đầu tiên xông vào bên trong, tính vung lên nấm đấm. Nhưng lại bị Nam Cung Nghiêu cản lại, Hướng Lăng Phong tin nổi nhìn về phía , nhận lấy vẻ mặt tuyệt tình của . “Cậu…”

      tính xé xác con mồi ngay trước mắt, liền bị người khác cản đường , Ngũ Liên có chút khó chịu, nhưng ta che giấu vô cùng tốt. Vẫn nở nụ cười bất cần đời, thông thả buông Uất Noãn Tâm ra, nở nụ cười đẹp: “Ngọn gió nào có thể mang ngài Nam Cung thổi đến đây vậy…”

      Uất Noãn Tâm để ý đến cơn đau nhức ở khắp người, cố kìm nén xấu hổ và nhục nhã, chạy về phía Nam Cung Nghiêu, giống như đứa trẻ chịu uất ức khát vọng tia ấm áp của người lớn. Nhưng Nam Cung Nghiêu lại ôm lấy , chỉ dùng thân mình che chắn đem cổ đẩy ra phía sau. Cỡi áo khoác ra, bao bọc lấy cả người của .

      Toàn bộ quá trình, mặt biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, chỉ trưng bộ mặt lạnh như băng.

      Ngũ Liên từ từ đứng dậy, dùng khăn tắm quấn quanh eo mình, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ khiêu khích, rồi : ” ra là người phụ nữ của , tôi lại còn tưởng ta đem ra để hù dọa tôi nữa chứ…chị dâu, thất lễ như vậy, ngại quá!”

      Trong giọng hề có chút nào muốn xin lỗi, ngược lại tràn đầy khiêu khích. Giống như biết rằng đối phương thể làm gì vậy, chỉ xấc láo hơn thôi.

      Nam Cung Nghiêu từ nãy giờ hề mở miệng lời nào, chỉ im lặng lảng tránh làm cho Hướng Lăng Phong phát điên, cứ ngỡ rằng là kẻ máu lạnh.

      Uất Noãn Tâm cuối thấp đầu xuống, nước mắt ngừng chảy ra. hy vọng đòi lại công bằng thay cho , nhưng cứ im lặng như vậy, bộ dạng quan tâm, để ý của giống như xé rách, cứa chảy máu tim .

      Chương 36 Đánh Mất Trái Tim

      Vừa về đến nhà, Uất Noãn Tâm liền bị đem về phòng, lúc này Nam Cung Nghiêu mới mở miệng chuyện: “ nghỉ ngơi cho khỏe !” Thái độ lạnh nhạt của làm cho tim của như đống tro tàn, nhưng khi vừa định bước ra ngoài, kìm nổi sợ hãi trong lòng mình, giang tay ra nắm tay . “Đừng mà, xin …tôi rất sợ…”

      Những chuyện vừa mới xảy ra, rất bơ vơ, rất cần ấm áp đến từ . Mặc dù , nhưng bây giờ vẫn là người thân duy nhất của , hy vọng an ủi của .

      Nam Cung Nghiêu động đậy, ánh đèn chỉ chiếu sáng phân nửa khuôn mặt của , nhìn ra được cảm xúc tại của . Ánh mắt nhìn về phía tay , nhàng nâng lên, gỡ bỏ bàn tay của ra. Thậm chí cố gắng nhíu lấy vài lần, nhưng vẫn cứ thản nhiên gỡ tay ra, đầu cũng quay lại nhìn liền ra ngoài.

      Uất Noãn Tâm đau khổ cười đến chảy nước mắt. Cả người còn chút sức lực nào, bất lực ngã xuống dưới đất.

      Tim, đau đớn vô cùng!

      Hướng Lăng Phong tức giận ở trong phòng khách đợi Nam Cung Nghiêu, nhìn thấy xuống lầu, rút điếu thuốc ở tay, liền nhanh chóng bước đến. “ ấy sao rồi?”

      “Cậu quan tâm ấy thái quá rồi đó!

      ấy là vợ tôi!”

      ” Tôi còn tưởng rằng cậu quên rồi chứ!” Hướng Lăng Phong tức giận nắm lấy cổ áo của Nam Cung Nghiêu, đẩy ta vào tường, “Khốn nạn! Nếu như hôm nay ấy xảy ra chuyện, tôi nhất định để cậu yên!”

      Nam Cung Nghiêu lạnh lùng liếc nhìn . “Nếu còn chuyện gì nữa, cậu về sớm chút !”

      “Cậu…cậu còn là người hả?” Hướng Lăng Phong thét lên, rất muốn xé rách bộ mặt lúc nào cũng lạnh lùng của .

      “Tôi ấy!” Nam Cung Nghiêu cho đạo lý vô cùng đơn giản. “Chuyện của ấy, liên quan đến tôi!”

      “Nhưng ấy là vợ của cậu!”

      “Cho nên sau đó phải tôi đến rồi sao?”

      “Ý của cậu là, nếu như phải vì danh dự của bản thân, cậu cứu ấy hả?”

      im lặng tỏ thái độ đồng ý.

      “Được! Hôm nay coi như tôi nhìn được con người của cậu!” Hướng Lăng Phong hoàn toàn chán nản, thất vọng buông ra. “Ở thương trường tuy thủ đoạn của cậu tàn nhẫn, tôi đều đứng về phía cậu. Nhưng tôi lại ngờ rằng, ngay cả vợ mình cậu cũng…” thất vọng nên lời. “Con như mắt tôi đui mù, nhìn nhầm người!” Tức giận nện đấm vào tường rồi đẩy cửa bỏ ra ngoài

      Chương 37 Con Ông Cháu Cha

      Hộp đêm sang trọng, xa hoa, tiếng nhạc lớn tựa như sấm vang, những đôi nam nữ với những bộ quần áo sang trọng quấn quýt lấy, uốn éo với nhau dưới nền nhạc, nhiệt tình và kích thích.

      dáng người cao gầy, đó là những trang điểm ăn mặc đẹp đẽ đứng ở góc khuất yên tĩnh, đôi mắt háo hức quét qua góc của hộp đêm. Nhưng các lại dám đến gần, bởi vì đó là chổ VIP được các ” con ông cháu cha” ở Đài Bắc bao hết, ở trong đó đều là con cái của các cán bộ cấp cao.

      Các quý công tử tất nhiên cũng có vui đùa với , nhưng muốn đền gần khu vực của họ, tất nhiên cũng được qua chọn lựa kỹ lưỡng. Khả năng được chọn trúng còn ít hơn so với trúng sổ số, nhưng vẫn làm cho vô số phụ nữ trong hộp đêm đến đây và chờ đợi, tiếc nuối, vô số lần giả vờ ngang qua.

      Trong lòng của các quý công tử đều ôm mỹ nhân, chỉ ngoại lệ người ngồi mình, người được tôn xưng với danh “thái tử”, ” Ngũ thiếu”, ” Ngũ gia”, đó chính là Ngũ Liên. ta hôm nay có hứng thú vui đùa với phụ nữ, bất kể người phụ nữ nào đến mời mọc, đều quan tâm, chỉ ngồi đó uống rượu.

      Các quý công tử có người la ó lên: “Ngũ gia tối hôm nay rất lạ nha…tôi biết rượu lại uống ngon đến vậy…”

      lẽ như lời những người khác , sinh lý được thỏa mãn sao? Các cậu biết tối hôm qua Ngũ gia đụng phải người phụ nữ của ai ? Công tử tóc vàng cười bí hiểm: ” Là vợ của Nam Cung Nghiêu đó!”

      “Hả, phải là tổng tài Nam Cung người tay làm mưa làm gió trong giới tài chính chứ? Ngũ gia quả nhiên là Ngũ gia, đụng đến đều phải là những phụ nữ tầm thường mà!”

      “Ngũ gia từ khi nào lại có hứng thú với vợ của người khác vậy? Chẳng lẽ chơi với xử nữ cũng chán sao?”

      “Ha ha…..” Tất cả các công tử đều đồng loạt cười to.

      Thấy bọn họ cười đùa, Ngũ Liên cũng thèm quan tâm đến. Cho đến bây giờ, trong đầu vẫn còn nhớ đến hình ảnh thân thể trắng noãn nà cùng với gương mặt khóc như mưa của người phụ nữ đó. Con thỏ trắng đẹp như vậy, làm cho người khác rất muốn đến cấu xé nó ra.

      Nhìn bộ dạng sợ hãi của , còn tưởng rằng là xữ nữ, ngờ rằng lại là vợ của người khác! Ngay cả cũng nhìn ra.

      Kỹ thuật che đậy của quả là cao siêu!

      ” Ngũ thiếu cứ vậy buông tha ta sao? Nam Cung Nghiêu là kẻ có tiền, nhưng có tiền sao chứ, làm sao có thể đấu lại được người có quyền nào.

      ” Cậu sai rồi! Thực lực của nhà Nam Cung , còn hơn cả tưởng tượng của cậu đó!” trong nụ cười của Công tử tóc vàng có chút nghiêm túc. “Ngũ gia của chúng ta xuất sắc như vậy, làm sao có thể chịu thất bại như vậy chứ? Phụ nữ thiếu, cần phải vì người đàn bà mà đắc tội với Nam Cung Nghiêu. Đúng ? Ngũ gia!”

      Ngũ Liên lơ đãng liếc nhìn ta, biểu môi thèm quan tâm: “Chẳng qua chỉ là người phụ nữ thôi mà, bổn thiếu gia đây thèm để ý làm gì!
      Gấu'srina93 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 38 Điều Duy Nhất Quan Tâm Đến

      Uất Noãn Tâm khóc mệt rồi ngủ thiếp , khi tỉnh lại bên ngoài màn đêm, nhìn vào đồng hồ, là 21 giờ. Mơ màng nhớ ra ra bản thân ngủ ngày đêm rồi, vô cùng mêt mỏi. Yếu ớt tựa như thủy triều lên đến vậy, cảm giác bản thân giống như đứa trẻ bị bỏ rơi. Cho dù chết rồi, cũng ai biết đến.

      Ngoại trừ, có duy nhất cuộc gọi nhỡ.

      Ai vậy nhỉ?

      Lương Cảnh Đường.

      biết đây là vui mừng, hay là…mất mác.

      tìm , chắc hẳn là về công việc rồi! vội vàng bấm số, vừa reo hai tiếng liền có người bắt máy.

      ” Là !” Giọng của nhàng, tựa như làm sáng cả ánh trăng, từng mảng mỏng, trải rộng vào trong tâm trí , có chút ấm áp, cũng có chút đau. “Vẫn còn đó ? Tại sao lại gì hết vậy?”

      “Ưm….vẫn nghe….” Vừa mở miệng, mới phát cổ họng vô cùng đau, giống như bị bị vướng vô số hạt cát trong đó, ma sát vào cuốn họng đến muốn khạc cả máu ra.

      “Giọng của em nghe có vẻ ổn, có chổ nào khỏe sao?”

      , có…” Có lẽ chỉ có là người duy nhất thế giới này quan tâm đến . Nếu phải khóc hết nước mắt, Uất Noãn Tâm rất muốn khóc trận lớn với . Nhưng tại chỉ có thể giả vời kiên cường hỏi : “ có việc gì sao?”

      ” Ngày mai phải thẩm vấn vụ án, muốn em làm trợ lý cho , muốn em sang đây làm quen với trường hợp này, nhưng bây giờ quá trễ rồi, hay là….”

      ” Bây giờ em qua ngay!” nhanh.

      ” Có được ? Em còn là nữ sinh.” dừng lại chút: “ qua đón em!”

      cần đâu, đưa địa chỉ cho em, em lập tức qua đó ngay!”

      ” Ưm! Nhớ chú ý an toàn đó, có chuyện gì gọi cho !”

      Uất Noãn Tâm rời giường, nhanh chóng tắm rửa. Nhìn khuôn mặt trắng bệch như quỷ ở trong gương, khóe miệng nhếch lên có chút tự ti. Vừa mới kết hôn lâu, bị dày vò thành bộ dạng này sao? Lắc đầu muốn nghĩ đến những chuyện đó nữa, muốn để Lương Cảnh Đường lo lắng, trang điểm lại nhìn ổn thỏa rồi mới bước ra khỏi cửa.

      Hà quản gia cũng hỏi đâu, trong cái nhà này, giống như người tàn hình vậy, ai thèm để ý đến. muốn ở lại trong nhà này thêm giây nào nữa, dường như vừa chạy ra khỏi cửa nhà, chạy chậm lại đến trạm xe buýt.

      Nơi này đều là biệt thự tư, xe buýt rất ít khi ngang qua đây, đợi rất lâu nhưng thấy. Từ phía xa xa nhìn thấy chiếc xe màu đen chạy vòng lên đường núi, xuyên qua màn đêm chạy thẳng đến. Đèn xe sáng hơn cả ánh trăng, chiếu thẳng vào trong mắt . đưa tay ra che mắt lại, cho đến khi xe đến gần, mới nhìn thấy chiếc Rolls-Royce.

      Bản số xe kia nhận ra được, trong lòng hoảng hốt, theo bản năng muốn trốn tránh!

      Nhưng chiếc xe vốn hề dừng lại, trực tiếp chạy ngang qua người .

      Đó mới chính là tác phong của người chồng lạnh lùng danh nghĩa của .

      Uất Noãn Tâm cười khổ. Chẳng qua chỉ là người qua đường thôi, vẫn còn ngu ngốc mộng tưởng gì nữa chứ?

      Bác Trương lái xe từ trong kính chiếu hậu nhìn thấy bóng hình ốm yếu đơn, có chút nhịn được. “Thiếu gia, thiếu phu nhân ấy…”

      ” Tôi nhìn thấy rồi! cần quan tâm!” mắt của Nam Cung Nghiêu vẫn chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, lạnh lùng chút cảm xúc.

      Vừa mới tỉnh dậy, vội vàng trang điểm gặp tình nhân rồi, tôi quá coi thường !

      Bởi vì người phụ nữ như vậy mà bỏ cuộc hợp quan trọng, đáng.

      Chương 39 Người Đàn Ông Hoàn Mỹ

      Hai tiếng sau, Uất Noãn Tâm cuối cùng cũng đến dưới lầu nhà Lương Cảnh Đường. Để ý kỹ mới phát , ở đây tuy phải là khu biệt thự Bán Sơn, nhưng nhất định là khu trung tâm đất đắt đỏ. từng nhìn thấy quảng cáo ở báo, ở đây mỗi tấc đất là tấc vàng, ngay cả gian phòng bình thường có 200 mấy met vuông cũng hết mấy chục triệu, mắc đến thể thốt nên thành lời.

      Bây giờ thu nhập của luật sư cao đến vậy sao? Hay là, là con nhà giàu có sao?

      Lương Cảnh Đường tự mình xuống lầu đón , bàn để chuẩn bị sẵn bánh ngọt, vừa nhìn là biết do chính tay làm. quan tâm của , giống như dòng nước ấm, nhàng chảy vào trong lòng .

      Hai người chuyện với nhau chút, sau đó Lương Cảnh Đường bắt đầu giới thiệu sơ quan tình hình vụ án. Uất Noãn Tâm nhận lấy xấp tư liệu dày cui, ngồi ở ghế sofa đọc kỹ, đồng thời đánh dấu lại những chổ cân thiết. Hai người cố gắng làm việc của mình, quấy rầy lẫn nhau, bầu khí vô cùng hài hòa.

      Khoảng hơn giờ đồng hồ trôi qua, Uất Noãn Tâm hơi mệt, ngẩng đầu lên xoay xoay cổ. Lương Cảnh Đường thấy được cảnh này, mỉm cười hỏi : ” Mệt rồi phải ? pha cho em ly coffe nhé?”

      “Ưm! Cám ơn !”

      lén nhìn về phía nhà bếp, ánh đèn màu vàng như rượu nhàng chiếu lên thân hình của Lương Cảnh Đường, tạo thành đường vòng cung, tô đậm những đường nét đẹp đẽ con người của .

      Áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo len màu xám tro, cả người mặc bộ đồ giản dị ở nhà, yên tĩnh đứng ở chổ đó, khóe miệng gợi lên những ngọn sóng mềm mại. Chỉ cần nhìn thôi cũng cảm thấy rất ấm áp, rất yên tâm.

      Sau khi rời khỏi Hoa Liên, là người đàn ông duy nhất khiến có cảm giác an toàn.

      thích cảm giác khi ở bên , thoải mái tự do, có bất cứ áp lực nào.

      Giống như hai người bạn quen biết rất nhiều năm vậy, vô cùng hiểu nhau.

      Nhưng…

      đối với ai cũng dịu dàng như vậy sao?

      Cũng có thể sau khi có vợ rồi, còn như vậy nữa.

      biết người vợ sau này của , trông như thế nào nhỉ? Nhất định cũng là người dịu dàng, tự lập, năng lực xuất sắc sao?

      Được thương, là việc vô cùng hạnh phúc.

      Trong đầu bắt đầu ý thức được bản thân mình mơ mộng, Uất Noãn Tâm lập tức đem giấc mộng đó đè nén xuống. là vợ của người khác, làm sao có thể mơ tưởng đến người đàn ông khác chứ?

      Chương 40 Người Ảnh Bìa

      Lương Cảnh Đường pha xong coffe bước ra, Uất Noãn Tâm vẫn còn mải mê làm việc. Ánh mắt rất chuyên tâm, giống nữ sinh mới 18 tuổi tí nào. chọn , bởi vì rất có năng lực, lại chăm chỉ, ngại cực khổ. Thêm thời gian nữa, nhất định trở thành luật sư xuất sắc.

      cũng từng tìm qua rất nhiều người làm trợ lý, nhưng mục đích của các chỉ nhắm vào .

      Mỗi lần ở nhà chuẩn bị hồ sơ, các chỉ biết trang điểm ăn mặc quyến rũ, tìm tất cả mọi cách để hấp dẫn , muốn kéo lên giường với bọn họ. Nhưng mùi nước hoa người các , nồng nặc đến mức khiến chán ghét, cảm thấy vô cùng thiếu tế nhị.

      rất thích mùi hương người , nhàn nhạt, thơm ngát tựa như mùi hương của sữa hòa với sữa tắm, rất tựa nhiên, rất dễ chịu.

      Ly coffe dần chỉ thấy đáy, cuối cùng Uất Noãn Tâm cũng xem hết toàn bộ hồ sơ trong tay mình, mệt mỏi duỗi thẳng lưng ra.

      ba giờ sáng rồi, hôm nay ngủ lại nhà của ! Yên tâm , người tốt! Tuyệt đối làm ra bất kỳ chuyện xấu nào đâu!” Lương Cảnh Đường giúp thu dọn lại mọi thứ, bộ dạng đùa của càng nhìn càng đẹp, lại còn có chút trẻ con nữa.

      “Em biết rồi! Nhưng tốt hơn em vẫn phải về nhà, em, …người nhà em rất lo lắng.”

      “Ưm! Để đưa em về!”

      cần cần! Em tự bắt xe về được rồi!” Uất Noãn Tâm nhanh chóng vẫy tay chào, vừa đứng dậy mới biết chân mình do ngồi quá lâu, hai chân mềm nhũn, lại ngã xuống trở lại, lúng túng cười: ” Nhưng có thể nào cho em ở lại đây nửa tiếng ? Chỉ nửa tiếng là đủ…”

      ” Tất nhiên là được rồi! sắp xếp lại tài liệu nhé!”

      “Ưm!” Uất Noãn Tâm chán nản, tiện tay lấy cuốn tạp chí ở dưới bàn lên coi.

      Nhân vật ảnh bìa chính là…

      Kẻ biến thái tối hôm qua sút chút nữa cường bạo đây mà!

      Sắc mặt của liền trắng bệch, siết chặt các ngón tay, bất giác rùng mình, cả người có cảm giác như máu chảy ngược.

      mặt báo chính là tin tức về việc thái tử Ngũ thiếu người đứng đầu các đảng phái chuẩn bị tiếp quản công ty khai thác mỏ lớn nhất Đài Loan, hình ảnh chính là ta, quần áo chỉnh tế, tràn đầy nhiệt huyết, điều đổi chính là nụ cười xấu xa khóe miệng còn hấp dẫn hơn so với phụ nữ, đầy khiêu khích và gợi cảm. Giống như người có thân phận cao quý, nhưng lại là kẻ trăng hoa vô cùng phóng túng.

      Cả trang báo rộng dài đều ca ngợi ta làm thế nào làm được như vậy, thủ đoạn cao thâm, từ trong số hàng chục ngàn công ty trở thành người chiến thắng lớn nhất.

      Uất Noãn Tâm càng xem càng tức giận, hận nỗi thể xé rách cuốn tạp chí.

      ta là kẻ mặt người dạ thú. Đạo đức giả! Tàn ác! căm hận ta!

      Lương Cảnh Đường nhìn thầy sắc mặt của rất xấu, theo tầm mắt của nhìn xuống dưới. Nhìn thấy hình của Ngũ Liên, lông mày nhíu lại cách khác thường: ” Em, biết cậu ta sao?”
      Gấu'srina93 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41 Quen Biết Ta

      quen biết!” Uất Noãn Tâm câu chắc chắn, trong lòng nghiến răng nghiến lợi. Khiến cho luôn gặp ác mộng, muốn đem đoạn ký ức đó xóa sạch . Ít nhất cần mỗi lần nghĩ đến nó, đều khiến cho cả người của vô cùng nhục nhã, da thịt vẫn còn cảm giác được nhiệt độ nóng bóng người của ta.

      còn nghĩ cả Đài Loan này người nào biết cậu ta! “Lương Cảnh Đường ngồi xuống bên cạnh , tựa như quan tâm ngồi chuyện phí

      ế

      m với , nhấp ngụm nước, nhàng : “Xét cho cùng, cậu ta cũng được coi là biểu tượng của Đài Loan! Giống như khi đến HongKong, tự nhiên nghĩ đến Lý Gia Thành vậy.”

      ta có năng lực để so với Lý Gia Thành sao?”

      “Năng lực, cậu ta có. Nhưng lợi hại nhất, chính là bối cảnh của gia đình cậu ta. Chính xác mà , là ông nội của cậu ta.”

      Uất Noãn Tâm cười nhạt: “Lại là tên công tử bột.”

      “Là thái tử!” Lương Cảnh Đường mỉm cười sửa lời . “Ông nội của cậu ta là lãnh đạo cấp cao ở Trung Quốc (nguyên tác ghi là đại lục, từ này người Đài Loan thường dùng để chỉ những người đến từ Trung Quốc.), còn về việc cấp bậc cao bao nhiêu, tiện đề cập đến, tóm lại thể tượng tượng đến. Hơn nữa gia đình mẹ cậu ta lại là gia đình giàu có, có cách nào ước tính được.”

      “Cha cậu ta lúc lớn tuổi mới có được đứa con trai, đối với cậu ta vô cùng thương. Ông nội cũng xem đứa cháu đích tôn này là bảo bối, từ trải sẵn đường cho cậu ta. Lần này cậu ta có thể tiếp quản công ty khai thác mỏ, chẳng qua do câu của ông nội cậu ta thôi!”

      “Xem ra rất hiểu gia đình của ta…”

      Lương Cảnh Đường hơi ngừng lại chút, mỉm cười: “Cũng có nghiên cứu đôi chút.”

      “Oh…nếu người khác biết, còn tưởng rằng có liên quan đến gia đình gia đình của cậu ta đó.”

      “Đây là bản năng của luật sư mà!” Lương Cảnh Đường hời hợt lướt qua, rồi chuyển đề tài. “Ở Đài Loan chỉ có hai người đàn ông độc thân sáng giá nhất, đó là Ngũ Liên và Nam Cung Nghiêu. Đáng tiếc Nam Cung Nghiêu kết hôn rồi!”

      Hai tai cũng Uất Noãn Tâm nóng lên, tim đột nhiên đập thình thịch. “À, à… em biết…”

      “Có câu : đàn ông hư, đàn bà . Người đàn ông Ngũ Liên này, đối với phụ nữ là loại hấp dẫn chết người ! Tựa như… hoa túc.”

      “Theo em nghĩ chẳng qua chỉ là sùng bái cùng sợ hãi, mãi mãi thể với tới được mới đúng! “Trong lòng Uất Noãn Tâm vô cùng bất mãn, gì mà người đàn ông độc thân sáng giá chứ, thái tử gì chứ, ràng là kẻ cầm thú. ! Ngay cả cầm thú cũng bằng!

      “Tại sao chứ?” Lương Cảnh Đường cảm thấy cách của rất đáng . “Về bối cảnh gia đình cùng với vẻ ngoài của cậu ta,đấy là người chồng mà tất cả phụ nữ điều mơ ước đến. Theo ý khác mà , cậu ta giống như con chiến mã khó thuần phục, có thể hoàn toàn khơi dậy dục vọng trong lòng người phụ nữ.”

      “Cách này của quá hoang đường mà!” Uất Noãn Tâm khinh miệt, nghĩ cũng muốn nghĩ đến, chợt thốt lên câu: “ mới chính là người chồng mà người phụ nữ tha thiết mơ ước đến!

      Chương 42 Bổng Nhiên Cảm Thấy Mất Mát

      Lời vừa được ra chưa đến 5 giây, Uất Noãn Tâm mới biết rằng câu này có vẻ…rất mập mớ… rất dễ làm cho người khác hiểu nhầm ý nghĩa của câu

      Ơ, làm sao để rút lại lời vừa đây?

      Lương Cảnh Đường lên tiếng, chỉ nhìn cười, chờ đợi, ám chỉ đó giống như câu đùa vô thưởng vô phạt.

      “Ý của em là… luật sư xuất sắc… lại biết xuống bếp… bất cứ người phụ nữ nào cũng đều cảm thấy rất hoàn mỹ…”

      “Trong số đó, có bao gồm em ?”

      Uất Noãn Tâm giống như bị người khác ghim cây kim, đột nhiên ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt sáng ngời từ tròng mắt đen láy của . Trong tim có trận hoảng hốt biết từ đâu đến, nắm chặt tay lại. Hô hấp đột nhiên trở nên khó khăng, hai má bắt đầu ửng đỏ.

      Lương Cảnh Đường đột nhiên bật cười, tiếng cười bật ra từ lồng ngực, trong trẻo giống như tiếng của chuông bạc. đưa tay lên xoa xoa đầu của : “Ngốc à, chỉ đùa với em thôi!” Nhiệt độ từ bàn tay truyền xuống da đầu rồi lan rộng ra khắp người, làm cho cả người như tê dại.

      Uất Noãn Tâm ngớ ngẩn hồi, sắc mặt mới dịu bớt, rồi cười với : “Oh…”

      biết , trong mắt của , bản thân chỉ là nhóc hiểu chuyện, làm sao có thể phát sinh loại tình cảm đó chứ!

      đối , cũng có bất kỳ mộng tưỡng nào hết.

      Nhưng tại sao, tự dưng lại cảm thấy mất mát vậy chứ?

      ………………………………………

      Về đến nhà cũng 4 giờ sáng, hai mắt của Uất Noãn Tâm như gấu mào, nhàng lên lầu, đèn cũng lười mở, thẳng mạch đến giường, vừa định nhắm mắt lại, trong bóng tối liền vang lên giọng lạnh lùng như của ác ma.

      “Cũng chịu về nhà rồi sao?”

      Uất Noãn Tâm bị dọa đến giật bắn cả người, cảnh giác lui về phía sau vài bước. Lúc này mới phất , ở bên quầy bar lờ mờ có bóng người. Xung quanh chổ đứng trán đầy hơi thở lạnh băng, chỉ cần đến gần chút, liền bị đông cứng lại.

      “…Nam, Nam Cung Nghiêu?”

      hừ lạnh tiếng. ” Vẫn hy vọng tôi là người khác sao? Ví dụ như, người tình của ư?”

      tự động phớt lờ những lời châm chọc của . “Tại sao mở đèn? Làm hết hồn!”

      “Trong lòng có ma sao?”

      “Tôi muốn nghĩ, mời ra ngoài!”

      “Người tình của để cho nghỉ ngơi sao? quá đói khát nhỉ!

      Chương 43 Chán Ghét Của (1)

      bậy gì đó? Tôi chỉ đến nhà của giáo sư chuẩn bị hồ sơ cho vụ án ngày mai thôi!”

      “Vậy sao?” vô cùng trầm tĩnh. “Vụ án gì, mà phải chuẩn bị vào lúc nửa đêm chứ? cảm thấy cái cớ này quá hoang đường sao?”

      vậy, tin, tôi cũng hết cách!”

      “Cho nên đây là ngầm thừa nhận sao?” giọng điệu của ngàng càng trầm lắng.

      “Tôi phải là phải, tôi có gì để với !”

      “Uất Noãn Tâm, to gan mà!” đứng bật dậy, cả dáng người cao lớn của , dường như che lấp tất cả ánh sáng của trăng. Từ cao nhìn xuống , bây giờ mới có thể nhìn thấy trong đôi mắt đen thẳm của chứa đầy những tia máu, giống như con mảnh thú tức giận.

      “Đối với chồng mình có gì để , cho nên nửa đêm nửa hôm mới chạy ra ngoài tìm người tình của mình để chuyện sao? Có cần tôi phải nhắc lại cho nghe, tự giác làm tròn bổn phận làm vợ, có hậu quả như thế nào ?”

      Uất Noãn Tâm càng nghe càng cảm thấy hoang đường, lòng cũng lạnh rồi. “Tôi chỉ biết đến bổn phận làm vợ, vậy còn trách nhiệm làm chồng của , làm tròn chưa? Đêm xảy ra chuyện trong bữa tiệc, ngay cả câu an ủi cũng hề có!” cười lạnh, hai mắt ửng đỏ. “À, cũng có thể , nếu phải vì danh dự của nhà Nam Cung, vốn dĩ cũng muốn chạy đến cứu tôi!”

      “Về điểm này, hề ngu ngốc!” khinh bỉ. “Loại đàn bà như , nóng lòng muốn được người khác ôm ấp, tôi còn sợ trong lòng chán ghét tôi vì tôi làm cản trở chuyện tốt của sao? vậy còn bày ra bộ mặt như mình chịu uất ức đó làm gì, ghê tởm!”

      “Tôi ghê tởm sao? hề hiểu tôi, có quyền xúc phạm tôi! Tôi chỉ vì ước mơ c

      ủa chính mình mà cố gắng, phải như những gì !”

      “Nếu như vậy, tại sao ông bố thị trưởng vĩ đại của lại gọi điện thoại đến cho tôi, hy vọng tôi có thể sắp xếp chổ ở công ty cho . Hơn nữa còn ngầm ám chỉ, chức vụ trợ lý tổng giám đốc nữa chứ!”

      Uất Noãn Tâm ngẩn người ra: “chuyện này tôi hề biết đến!”

      Nụ cười khinh bỉ của Nam Cung Nghiêu càng sâu hơn: “Phản ứng của , khác gì so với những gì tôi dự đoán trước. Đây là thủ đoạn mà cha con các người thường hay sử dụng sao? kẻ biết xấu hổ xin xỏ, còn kẻ làm bộ đứng đắng, ngay thơ lắm. ti tiện, xấu xa!”

      “…..”

      “Thân phận Nam Cung phu nhân vẫn đủ sao, tiếp theo đó, còn muốn nhúng tay vào tài chính của công ty sao? Bao nhiêu mới đủ thỏa mãn nhu đây? Mười tỷ? trăm tỷ?” Trong mắt của , giống như giống như con ký sinh trùng gian ác tham lam. “Nhưng mà, càng tham lam. Muốn chân giẫm hai thuyền, cũng nên về soi mình vào gương, xem bản thân mình có cái năng lực đó .”

      Cái gì mà tức giận đến thể thành lời, Uất Noãn Tâm có thể hoàn toàn hiểu được. Từ mẹ dạy, đối với người khác phải thân thiện và chân thành, phải biết vì lợi ích của người khác. Cho nên từ trước đến giờ chưa bao giờ gây với bất kỳ người nào, bậy càng thể. Nhưng ngay lúc này, rất muốn hành hung, cho tên đàn ông trước mặt đấm ngay mặt, đau đến nên lời.

      ta xem mình là gì chứ, ngoan cố độc đoán, hề cho người khác bất kỳ cơ hội nào để giải thích, liền dự theo những gì mình nghĩ mà kết luận, nghĩ kẻ vô cùng dơ bẩn.

      Khi xúc phạm , trong lúc những lời vu cáo vô cớ đó, thử nghĩ lại xem bản thân mình làm những gì chưa.

      “Nếu như xong rồi, mời ra, tôi… rất mệt mỏi…” Nhìn giống như con búp bê còn chút sức lực nào, muốn cùng tranh luận, giải thích nữa. Trong khóe mắt vài giọt nước mắt, còn che giấu mềm yếu cùng bất lực của bản thân mình.

      Trong lòng Nam Cung Nghiêu dường như bị đâm nhát vậy, thể cảm giác này, có chút đau. Nhưng lúc kịch liệt phản kháng, rất khó ngăn tức giận của mình, muốn làm tổn thương nhiều hơn nữa, để vạch trừng vẻ mặt đạo đức giả của . Nhưng khi muốn chống đối nữa, yếu ớt cuối đầu xuống, lại có chút đành lòng.

      Giống như… trách lầm vậy!

      Nhưng ý nghĩ đó vừa ra liền bị dẹp bỏ, nhắc nhở chính mình, người phụ nữ lòng rất sâu, chẳng qua chỉ muốn giả vờ để lấy được thông cảm từ thôi.

      bao giờ nhượng bộ, càng đáng vì mà nhượng bộ.

      Trong tim vừa có vết nứt ra liền lập tức bị đóng băng lại, vô cùng cứng chắc.

      cho cha biết, chức vụ trợ lý tổng giám đốc, cho kẻ như ngồi vào được!” Nam Cung Nghiêu nhanh nhanh bước đến cửa, chợt dừng lại, từ nửa bên mặt, liếc mắt về phía dáng người yếu ớt như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, nở nụ cười mỉa mai.

      “Nếu như ông ta muốn biết lý do, tôi ngại cho cha biết, thích làm trợ lý luật sư với người đàn ông kia hơn đâu!
      Gấu'srina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :