1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hồng nhan say, yêu hậu tóc trắng của lãnh hoàng - Tiếu Nguyệt (Q3 - C1.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chương 56: Phượng Quý Phi phẫn nộ
      Nghe thấy thanh chén vỡ vang lên, đến Nguyệt Lạc Điện, sợ đến mức tất cả các nha hoàn, nô tỳ đều quỳ xuống, Bạch Phượng Nhi tiến tới bên người nha hoàn Tử Yến, nha hoàn cuống quít : "Nương nương xin người bớt giận"

      Bạch Phượng Nhi đứng ở trong điện, ánh mắt tràn ngập thù hận, trừng mắt với Tử yến : " Ngươi lại những lời vừa , lặp lại lần nữa cho ta nghe" Giọng vô cùng phẫn nộ, so với Phượng Quý Phi thường ngày khác nhau tưởng chừng như hai ngươi phải là .

      Tử Yến quỳ mặt đất sợ hãi mở miệng: "Hoàng thượng ngày hôm qua mang theo Hoàng hậu nương nương nghênh đón thái tử Vân Thủy Quốc" xong sợ hãi liếc Phượng Quý Phi cái

      Chỉ thấy Phượng Quý Phi lui về phía sau bước, ngã người ở ghế, vẻ mặt tràn đầy thương tâm, nháy mắt nước mắt dường như chảy xuống , Tử Yến lo lắng : "Nương nương" lại dám đứng lên

      "Thế nhưng lại dẫn Khương Tuyết Ninh cùng " Bạch Phượng Nhi chảy nước mắt, thào tự , đột nhiên vừa khóc vừa cười lặp lại: " Thế nhưng lại dẫn Khương Tuyết Ninh cùng " ở đây đương nhiên là Lãnh Nguyệt Hàn

      Bạch Phượng Nhi đột nhiên đứng lên, khóc hô to : " luôn luôn gạt ta, ta lại luôn luôn chờ, mình thích Khương Tuyết Ninh, chỉ là lợi dụng nàng, nhưng cho ta biết, cho đến khi muốn lập hoàng hậu trước ngày mới cho ta biết, muốn kết hôn với hoàng hậu, nhưng luôn miệng bao giờ thích Khương Tuyết Ninh, nhưng lại vì nàng mà trách phạt ta, còn cho Khương Tuyết Ninh vào Điện Cần Chính, tại bây giờ còn đem nàng nghênh đón thái tử Vân Thủy Quốc

      Bạch Phượng Nhi tựa như điên lên quỳ rạp xuống đất, nhanh chóng cầm lấy cánh tay của Tử Yến, lớn tiếng hỏi: "Ngươi có biết cái này đại biểu cho cái gì " Tử Yến bị đau lắc đầu, Bạch Phượng Nhi càng ngày càng nắm chặt lấy tay Tử Yến, oán hận : " đây là muốn cho văn võ bá quan đều biết Khương Tuyết Ninh là hoàng hậu của , thừa nhận thân phận của Khương Tuyết Ninh"

      Vừa dứt lời Bạch Phượng Nhi ngồi xuống đất, lẩm bẩm tự : " thừa nhận Khương Tuyết Ninh..." Luôn luôn lặp lại những từ này

      Tử Yến đau lòng : " Nương nương ngồi mặt đất bị lạnh đó, người nhanh đứng lên , đừng bị làm tổn thương đến bản thân mình" xong liền muốn đỡ Bạch Phượng Nhi dậy, Bạch Phượng Nhi giống như nghe được bất cứ người nào chuyện, chỉ đắm chìm trong phẫn nộ của mình

      Tử Yến cùng các nha hoàn vất vả mới đỡ được Bạch Phượng Nhi dậy, Tử Yến sốt ruột : " Nương nương người cần phải đau lòng như vậy, người cùng hoàng thượng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, hoàng thượng rất sủng ái người, chuyện này mọi người ai cũng biết, hoàng thượng làm sao cóthể thích nữ kia chứ"

      Bạch Phượng Nhi nhìn Tử Yến, dường như tin hỏi: "Hàn ca ca thích là ta, phải Khương Tuyết Ninh, có đúng hay ?"

      Tử Yến đau lòng nhìn Bạch Phượng Nhi, nén nước mắt gật đầu

      Ai ngờ Bạch Phượng Nhi lại đột nhiên đẩy Tử Yến ra, chảy nước mắt căm giận : " Các người đừng nghĩ lừa được ta, ta biết Hàn ca ca thích Khương Tuyết Ninh" xong giơ tay lên gạt nước mắt khuôn mặt

      "Ta để cho bất luận kẻ nào có thể cướp Hàn ca ca của ta, ta làm cho Khương Tuyết Ninh sống yên ở trong hoàng cung này" giọng hờ hững tràn ngập oán hận

      Bạch Phượng Nhi rốt cuộc kiềm chế được, mình vẫn tin tưởng lời của Lãnh Nguyệt Hàn, tin chỉ lợi dụng Khương Tuyết Ninh, nhưng kết quả là ngôi vị hoàng hậu kia chẳng những bị Khương Tuyết Ninh đoạt, tại bây giờ Lãnh Nguyệt Hàn bất tri bất giác bị Khương Tuyết Ninh hấp dẫn, chuyện này Bạch Phượng Nhi tuyệt đối cho phép xảy ra

      Nước mắt mặt Bạch Phượng Nhi còn chưa khô, hai tay nắm thành quyền, đứng ở trong điện, gió thổi qua, thổi bay vào quần áo của Bạch Phượng Nhi, lại mang đến bạch Phượng Nhi đối với Khương Tuyết Ninh càng oán hận sâu sắc

      Bỗng nhiên có người thông báo: "Hoàng thượng phái tiểu Hạ đến truyền lời, buổi tối ở ngự hoa viên có thiết yến, muốn các vị tần phi cùng nhau chúc mừng thái tử Vân thủy quốc đón gió tẩy trần

      Bạch Phượng Nhi cười lạnh, rốt cục bây giờ cũng nhớ tới mình sao, Tử Yên nghe thấy thái tử Vân thủy quốc, chợt nhớ tới chuyện gì đó, ghé tai vào Bạch Phượng Nhi giọng cái gì đó"

      Bạch Phượng Nhi lộ ra vẻ mặt cười nham hiểm

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chương 57: Tiệc yến tẩy trần
      Màn đêm buông xuống, trong cung rất náo nhiệt, vì hôm nay thái tử Vân thủy quốc làm tiệc tẩy trần, trong cung nơi náo nhiệt nhất là ở ngự hoa viên, văn võ bá quan cùng với phi tần hậu cung đều tụ tập ở nơi này, chỉ có Thái hậu bận việc gì thể nghênh đón thái tử được, thậm chí bữa tiệc tẩy trần cũng tham gia

      Lãnh Nguyệt Hàn thấy Thái Hậu đến tham gia rất thích, sớm để Lôi Kính phái người dán mắt để ý đến nàng, để phòng ở sau lưng làm việc gì

      Khi Lãnh Nguyệt Hàn kéo tay Khương Tuyết Ninh xuất ở tiệc tẩy trần, tất cả mọi người cùng nhau hành lễ

      Chỉ thấy Lãnh Nguyệt Hàn mặc long bào, mặt dịu dàng cười nhạt, cả người nhìn như vô hại, nhưng có thể thấy rất oai phong, làm cho người ta cảm thấy lo sợ

      Tuyết Ninh mặc bộ quần áo hoàng hậu, đầu đội mũ Kim Phượng phía chỗ tóc búi, cả người tỏa ra khí chất cao quý thể nghi ngờ, trong nháy mắt liền hấp dẫn chú ý của mọi người

      Lãnh Nguyệt Hàn có chút trẻ con nhíu mày, trong lòng vô ý tót ra ý tưởng: nên đem nữ nhân này giấu ở Điện Cần Chính ai dám đến và bất luận kẻ nào cũng dám mơ ước tới nàng

      Lãnh Nguyệt Hàn lên tiếng : "Bình thân" lúc này mọi người mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng : " Tạ hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương"

      Lãnh Nguyệt Hàn cùng với Khương Tuyết Ninh ngồi ngai vàng, phía có tổng cộng ba vị trí, Tuyết Ninh cùng Lãnh Nguyệt hàn ngồi hai cái, Lãnh Nguyệt Hàn nhìn vòng thấy Bạch Phượng Nhi hỏi: " Phúc công công Phượng Quý Phi còn chưa tới sao"

      Phúc công công nhìn quanh vòng : " Thưa hoàng thượng còn chưa tới"

      Vừa dứt lời, Phượng Quý Phi mang theo cung nữ bước đến

      Nàng mặt quần áo kiểu Molly màu trắng, hoa văn quanh váy, người tựa như nhu nhược, búi tóc, hoa mỹ ung dung, ngón út lớn đeo minh châu, óng ánh như tuyết, nhiều lúc phát ra ánh sáng, dịu dàng cúi đầu : "Hoàng thượng cát tường, Hoàng hậu nương nương cát tường"

      Lãnh Nguyệt Hàn xuống long ỷ, tự tay đỡ Bạch Phượng Nhi : "Ái phi cần đa lễ" xong tự đỡ Bạch Phượng Nhi ngồi ở bên trái mình, Tuyết Ninh thấy vậy vẫn chung thủy, thản nhiên cười ngồi ở bên phải

      Trong nhất thời, mọi người biết hoàng thượng chìu Phượng Nhi, Hoàng hậu nương nương xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành xuất trần, phong độ cao quý, có thể trong nháy mắt hấp dẫn mọi người, Phượng Quý Phi dù xinh đẹp bằng Hoàng hậu nương nương, nhưng lại mỹ nữ, dịu dàng uyển chuyển, làm cho người thấy mến

      Vân Mộc Trần mang theo Vân Mộc Tuyết đến sau, Tiệc yến tẩy trần chính thức bắt đầu, Lãnh Nguyệt Hàn đầu tiên đại diện cho Nguyệt Lạc Quốc hướng huynh muội Mộc Trần mời rượu, đối với họ tỏ vẻ hoan nghênh, tiếp theo Vân Mộc Trần phái người đưa lễ vật, là hoàng thượng Vân thủy quốc cấp bù cho đại hôn của Lãnh Nguyệt Hàn

      Tiệc yến tẩy trần đơn giản là vui chơi giải trí là chủ yếu, rất nhanh nhàm chán, Tuyết Ninh ngồi bên kia thản nhiên nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, Lãnh Nguyệt Hàn cùng Bạch Phượng Nhi cười , Vân Mộc Trần nhận rượu của các vị đại thần, lơ đãng nhìn về phía Tuyết Ninh, chỉ thấy Tuyết Ninh ngẩn người

      Vân Mộc Trần nghĩ tới nàng là hoàng hậu của Nguyệt Lạc Quốc, chẳng biết tại sao trong lòng của mình rất khó chịu. Vân Mộc Trần cười khổ, nâng chén uống rượu, Vân Mộc Tuyết thấy ca ca của mình luôn nhìn hoàng hậu nương nương nương xinh đẹp kia, trong lòng ghen tị

      Ai ngờ Tuyết Ninh thất thần, Lãnh Nguyệt Hàn thế nhưng kéo mình lên, cùng nhau hướng tới Vân Mộc Trần mời rượu

      Lãnh Nguyệt Hàn : " Thái tử đường xa đến, Nguyệt Lạc Quốc hết sức vui mừng, rất hoan nghênh, trẫm cùng hoàng hậu kính thái tử ly" thanh nhiệt tình vô cùng

      Vân Mộc Trần : " Hoàng thượng khách sáo, đáng lẽ là Mộ Trần kính hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương mới đúng, Mộ Trần trước tiên kính" xong uống hết rượu

      Lãnh Nguyệt hàn cũng cười uống rượu, Tuyết Ninh vừa định uống, ai ngờ Lãnh Nguyệt Hàn lại lấy ly rượu của Tuyết Ninh, nâng cốc uống cụng, giọng điệu dịu dàng : "Ninh nhi thể uống rượu, trẫm uống thay nàng"

      Ánh mắt Vân Mộc Trần tối sầm cái gì cũng , Lãnh Nguyệt Hàn lại nhìn Vân Mộc Trần nhắc tới chuyện ban ngày: " Trẫm lại hướng đến thái tử xin lỗi, hoàng hậu bởi vì nhận làm người, nên đối với thái tử vô lễ, mong thái tử lượng thứ bỏ qua"

      Vân Mộc Trần cười : " sao, người gống người rất nhiều, khó tránh khỏi nhận nhầm, Mộc Trần để ý"

      Lãnh Nguyệt Hàn : " Vậy là tốt rồi, cảm ơn..." còn chưa xong Trấn Quốc Công : "Hoàng hậu chẳng lẽ người biết vô liêm sỉ là gì, việc này làm mất vẻ tôn nghiêm của đất nước, lẽ ra phải trừng phạt" Giọng uy nghiêm tràn ngập khinh thường

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chương 58: Nhục nhã (1)
      Bạch Chấn Hùng vừa ra các vị đại thần đều nghị luận

      Vốn tất cả mọi người đều kiêng nể hoàng thượng, dám , tại Trấn Quốc Công lúc này nhắc tới, tất cả đều nghị luận

      Thượng Quan Thiên Dật cười : " Hoàng hậu nương nương nhận lầm người, giống như thái tử , người với người giống nhau rất nhiều nhận lầm người cũng là bình thường có việc gì, Trấn Quốc Công cần gì phải đem chuyện ấy thể bỏ qua mà " xong vẻ mặt tràn ý cười nhìn Bạch Chấn Hùng

      " Mặc kệ vì nguyên nhân nào, thân là quốc sư của nước, làm sao có thể hiểu đạo lý đó chứ" Bạch Chấn Hùng giọng tràn đầy khinh thường, ánh mắt khinh thường nhìn Tuyết Ninh

      đám đại thần phụ họa theo: " Đúng vậy, đúng vậy , Trấn Quốc Công đúng"

      Lãnh Nguyệt Hàn lạnh nhạt nhìn bọn hộ nghị luận, muốn bọn họ câm miệng, ai ngờ Tuyết Ninh ở bàn vỗ vỗ tay Lãnh Nguyệt Hàn, ý bảo Lãnh Nguyệt Hàn yên tâm đừng có nóng vội

      Lãnh Nguyệt Hàn hiểu được ý tứ của Tuyết Ninh, vừa định rút tay về, lại bị Lãnh Nguyệt Hàn nắm lại, nắm chặt trong tay

      Tuyết Ninh cũng giãy dụa, dù sao bây giờ mình cũng là nên cùng người này so đo

      Chỉ là những hành động này đều lọt hết vào mắt của Bạch Phượng Nhi, ai chú ý đến trong mắt Bạch Phượng Nhi điên cuồng căm hận

      Lâm Chí Vân Lâm Thượng Thư vẻ mặt nịnh nọt : " Nếu các tần phi trong hậu cung mỗi người đều thế, thế mặt hoàng thượng đặt ở đâu"

      Khương Khôn vẫn uống rượu, căn bản chú ý đến bọn họ gì, cho đến khi mình vây cánh, Hộ bộ thượng thư nhắc nhở mình, mới biết được chúng đại thần ở đều muốn trách phạt muội muội của mình

      Khương Khôn mượn cơ hội kính rượu : " Ầm ỹ cái gì mà ầm ỹ, bao nhiêu tuổi rồi mà nhiều chuyện, có chuyện mà Trần Quốc Công gây khó xử cho muội muội của ta"

      Trấn Quốc Công : " Khương Thừa tướng chỉ giáo cho, là hoàng hậu nương nương thất lễ trước, cần phải xử phạt"

      Lãnh Nguyệt Hàn vừa thấy hai người , đột nhiên thanh lạnh lùng : " Tất cả đều câm miệng hết cho trẫm, còn chịu để yên sao" vẻ mặt giận dữ nhìn các đại thần cãi nhau

      Trong nháy mắt bỗng yên tĩnh, chúng đại thần hai mặt nhìn nhau ai dám nữa, Trấn Quốc Công tức giận mặt đỏ bừng

      Vân Mộc Trần đột nhiên lên tiếng : "" biết các vị có thể để cho ta câu được ?"" Ngữ khí dịu dàng, mỉm cười

      Lãnh Nguyệt Hàn sắc mặt dịu chút : " Thái tử xin "

      Vân Mộc Trần : " Tại hạ cảm giác các vị đại thần cần gì việc như thế này mà đem ra tranh luận, tại hạ cùng hoàng hậu nương nương chưa bao giờ gặp mặt, chẳng qua trong thời gian ngắn hoàng hậu nương nương nhận nhầm người, các vị cần gì mà bức bách người như thế" Giọng bình thản, nhưng trong lời tràn ngập tiếc hận giống như thở dài với hành vi của các đại thần

      Thượng Quan Thiên Dật : " Thái tử cực kỳ đúng" nhìn chúng đại thần tiếp tục : " Các vị luôn luôn Hoàng hậu nương nương thất lễ, vậy các ngươi tại ở trước mặt hoàng thượng vì thái tử làm tiệc tẩy trần những lời này phải càng thất lễ hơn sao, náo loạn làm trò cười cho Vân thủy quốc " Giọng bình thản, nhưng ra tràn đầy châm chọc, xong các vị đại thần đều cúi đầu

      Trấn Quốc Công vẻ mặt đỏ bừng, biết nên gì, đành phải : " Cựu thần thất lễ, thỉnh hoàng thượng trách phạt, mong thái tử tha lỗi" xong hành lễ thỉnh tội

      Chúng đại thần thấy vậy vội vàng quỳ xuống hướng Hoàng thượng nhận tội

      Lãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh tiếng, gì. Để cho bọn họ quỳ

      Bạch Phượng Nhi đứng dậy đến bên lãnh Nguyệt Hàn, cười : " Hoàng thượng chớ tức giận, chẳng biết Phượng Nhi có thể lời " vẻ mặt dịu dàng nhìn Lãnh Nguyệt Hàn

      Lãnh Nguyệt Hàn nâng Bạch Phượng Nhi dậy, sắc mặt dịu : " Phượng Nhi muốn gì"

      Bạch Phượng Nhi cười, tới gần bên tai Lãnh Nguyệt Hàn chỉ hai người nghe được : " ràng, bọn họ bỏ qua, hiểu lầm tỷ tỷ, Hàn ca ca yên tâm, các người kia giao cho Phượng Nhi"

      Lãnh Nguyệt Hàn vừa mới còn tức giận, đột nhiên cười, đối với Bạch Phượng Nhi gật đầu

      Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, biết vì sao hoàng thượng cho các đại thần đứng lên nhưng sắc mặt đối với Phượng Quý Phi nở nụ cười, bọn họ hiểu

      Ngay cả Thượng Quan Thiên Dật cùng Vân Mộc Trần với Vân Mộc Tuyết đều hiểu, chỉ có Tuyết Ninh vẫn bình tĩnh uống trà như cũ

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chương 59: Nhục nhã (2)
      Bạch Phượng Nhi nhàng cúi đầu dịu dàng : “Mong hoàng thượng cho tất cả các đại thần đứng lên"

      Lãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh tiếng giọng tốt : " Đứng lên " chúng đại thần vội vàng tạ ơn, đứng lên

      Tuyết Ninh uống trà, trong lòng : hoàng đế biến sắc mau, mỗi lúc dạng

      Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi đối với chúng đại thần cúi đầu : " biết các vị đại thần nghe Phượng Nhi lời"

      Chúng đại thần liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên : " Nguyện ý nghe quý phi nương nương dạy bảo"

      Bạch Phượng Nhi đứng dậy cười : " Chúng đại thần, cần gì làm cho to chuyện này, làm tỷ tỷ khó xử, con người đời này nhiều vô số, huống hồ tỷ tỷ chẳng qua là nhận nhầm người , thái tử Vân thủy quốc cũng để ý, chúng đại thần cần gì phải chấp nhất chuyện này"

      Vân phi vẻ mặt quyến rũ, lắc lắc thân mình như rắn nước đứng lên cười : " Toàn bộ Nguyệt Lạc Quốc ai mà biết Hoàng hậu nương nương cho tới bây giờ đều ra khỏi cửa, chỉ sợ biết vài người , ta nghĩ mọi người đều tránh kịp, bản phi đoán rằng các vị đại thần lo lắng việc này chỉ là dư thừa" Nghe muốn tốt cho Tuyết Ninh chứ ra châm chọc nàng

      Chúng đại thần đều nghị luận

      Trấn Quốc công thuận theo : "Mặc kệ vì sao, cho dù nhận nhầm người cũng thể trước mặt mọi người mà ôm nam nhân, đem hoàng thượng để ở đâu, đây phải là đồi phong bại tục sao, nếu như nhận nhầm người, nàng còn muốn cho hoàng thất hổ thẹn nữa sao" Dứt lời , trừng mắt nhìn Bạch Phượng Nhi, thầm nghĩ: Xú nha đầu này, như thế nào về phía người ngoài

      Chỉ thấy Bạch Phượng Nhi cười : " Hoàng hậu nương nương từ ru rú ở trong nhà, biết cũng có nhiều người, thế chắc người kia nhất định đối với tỷ tỷ tầm thường, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng trôi qua, tỷ tỷ bây giờ là hoàng hậu, nhưng chúng ta thể cầu tỷ tỷ ở trong cung thể có người mình thích"

      Tuyết Ninh cười khẽ, chỉ biết Bạch Phượng Nhi có ý tốt như vậy, mình sao có thể nhận ra chứ, mọi người đối với mình mỗi tiếng cử động đều chú ý. Bạch Phượng Nhi như thế ràng mình tiến cung có người trong lòng, nhận nhầm thái tử Vân thủy quốc là tình nhân cũ

      Khương nghe xong quát lớn: " Các người bậy, Khương gia từ gia giáo nghiêm khắc, tiểu muội lại chưa ra phủ, việc như thế nào lại như vậy chứ"

      Vân phi lấy tay che miệng cười khẽ : "Là dám ra ngoài chứ" Thanh tuy nhưng cũng làm cho tất cả mọi người ở đây nghe thấy

      Lãnh Nguyệt Hàn vỗ bàn, tức giận quát lớn: "Làm càn" Vân phi sợ tới mức rụt lui cổ

      Tuyết Ninh rốt cục cũng chuyện chuyện, cười : "Hoàng thượng như thế nào mà tức giận thế" mặt lại lần nữa lên vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành mỉm cười

      Mọi người nghị luận, Khương Tuyết Ninh cũng gì, chỉ ngồi nghe, dù sao mọi người đều bội phục nhẫn nại của nàng

      Vân Mộc Trần bưng ly rượu, vẫn nhìn Tuyết Ninh, khuôn mặt tuấn tú chuyên chú. Khương Tuyết Ninh người tỏa ra sức hấp dẫn mọi ánh mắt

      Ngay cả Vân Mộc Tuyết thích Tuyết Ninh cũng ngơ ngác nhìn nàng

      Thượng Quan Thiên Dật uống hớp rượu, cười nhìn Tuyết Ninh, xem ra nha đầu kia bây giờ mới muốn phản kích, trong mắt trừ bỏ thâm tình còn lại chính là tràn đầy tán thưởng

      Tuyết Ninh : " Thực cảm ơn quý phi muội muội vì Bổn cung mà tốt" Ngữ khí tuy cười, nhưng lời khen lại cố ý lớn hơn, làm cho Bạch Phượng Nhi mặt xấu hổ

      Lãnh Nguyệt Hàn gì, mặt chút thay đổi nhìn Tuyết Ninh

      Tuyết Ninh cười : "Bổn cung cảm kích các vị đại thần vốn lời chú ý, cũng nhận ra được tất cả mọi người cho rằng Bổn cung có tư cách làm Hoàng hậu" xong mang theo cảm giác áp bách, ánh mắt nhìn chăm chằm vào chúng đại thần.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Editor: Mèo_Moon

      Chương 60: Ai là nữ?
      Các vị đại thần đều cúi đầu ai gì, có mấy người dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của Tuyết Ninh đó có mang theo cảm giác áp bách, ánh mắt lạnh như băng

      Tuyết Ninh chỉ trong nháy mắt khôi phục lại khuôn mặt tươi cười : " Tuyết Ninh tự nhận là có đắc tội với bất luận kẻ nào, nhưng toàn bộ mọi người trong Lạc Nguyệt Quốc đều cấp cho Tuyết Ninh thêm cái tội danh nữ, Tuyết Ninh chỉ là nữ tử, sao có thể nhận nỗi hai chữ nữ này được chứ"

      Bạch Phượng Nhi cười : " Tỷ tỷ nên tức giận, đều là lời đồn thôi, tỷ tỷ hà cớ gì phải như vậy"

      Tuyết Ninh cũng có đáp lại lời của Bạch Phượng Nhi, tiếp tục : " Nếu các vị đại thần cho rằng Bổn cung có tư cách làm hoàng hậu, tốt lắm, bây giờ có thể thỉnh hoàng thượng hạ chỉ phế chức vị hoàng hậu của Bổn cung"

      Lãnh Nguyệt Hàn cũng cho là đúng hừ lạnh, trong lòng thầm nghĩ: nữ nhân chết tiệt này, rất thông minh, đem tất cả vấn đề quăng lên đầu mình, biết mình thể phế bỏ chức danh của nàng được

      Trấn Quốc Công tức giận vung tay áo, quay mặt chỗ khác nhìn Tuyết Ninh

      Tuyết Ninh hói: " Như thế nào, sao có ai chuyện" Giọng tràn ngập thoải mái tự tại, giống như đây phải là chuyện của mình

      Mọi người ai gì, Tuyết Ninh đưng lên : "Tốt lắm, nếu cá vị địa thần có ý định thỉnh hoàng thượng phế bỏ Bổn cung, tốt như vậy xin mời các vị nhớ kỹ hôm nay Bổn cung gì"

      Ánh mắt Tuyết Ninh mang theo coi rẻ hết thảy mọi thứ, quét mắt bốn phía, từng chữ từng câu : " Từ hôm nay trở , Bổn cung muốn nghe lại, những chuyện đồn Bổn cung là nữ" Giọng điệu lạnh lùng mang theo cường ngạnh cảnh cáo

      Thượng quan Thiên Dật tiếp lời : " nữ? Ai a, ta đây đường đường là quốc sư Nguyệt Lạc Quốc thế nhưng lại biết Lạc Nguyệt Quốc có nữ, có phải đây là vũ nhục năng lực của ta hay ?" Ngữ khí tràn đầy thoải mái tự tại, như là giỡn, nhưng mọi người ở đây đều biết thể đắc tội với quốc sư

      Tuyết Ninh biết Thượng Quan Thiên Dật giúp mình, hai người nhìn nhau cười, tất cả đều

      Lãnh Nguyệt Hàn ho khan tiếng, lạnh lùng mở miệng : " Trẫm qua, được đề cập bất cứ chuyện gì vũ nhục hoàng hậu, chẳng lẽ các người nghe tai này rồi ra tay kia, mọi thứ đều để ngoài tai ư? xem trẫm tồn tại"

      Khương Khôn la hét : " Cái gì, dựa vào đâu mà các người muội muội của ta là nữ, nàng mang đến vận rủi, tất cả chỉ là lời đồn thôi , các ngươi lại tin là " lời vừa ra, Thừa tướng vây bên cạnh phụ họa : " Đúng vậy.... Đúng vậy" tất cả mọi người đều nịnh nọt

      Hoàng thượng hành lễ : " Hoàng thượng xin nghe lão phu lời"

      Lãnh Nguyệt Hàn ngăn lại : " Tốt lắm chuyện hôm nay dừng lại ở đây , từ nay về sau vô luận là ai cũng được đến chuyện này nữa" Giọng tràn ngập tha được cãi lời, nhận mệnh

      Trấn Quốc Công thở dài : " Nghiệp chướng, nghiệp chướng a, sớm muộn ngày nào đó Nguyệt Lạc Quốc đều bị hủy trong tay nữ nhân này" xong lắc đầu, ngay cả hành lễ cũng quay đầu , làm cho hạ nhân giúp mình rời

      Chỉ có Vân Mộc Trần vẫn gì, chỉ lẳng lặng nhìn Khương Tuyết Ninh

      Đến khi Vân Mộc Tuyết đẩy cánh tay của " Tam ca ca, ngươi lại thất thần vì nữ nhân này rồi" Chu cái miệng nhắn, ủy khuất

      Vân Mộc Trần phục hồi lại tinh thần, chỉ cười

      Bạch Phượng Nhi tức giận cắn môi gì, nhìn Khương tuyết Ninh đứng ở nơi đó, trong lòng thầm nghĩ: nữ nhân này là lướn mật, luôn làm cho người ta cảm thấy ngạc nhiên, ngay cả mình cũng bội phục

      Nếu phải vì Hàn ca ca, ở trong hoàng cung này, mình chắc kính nể nàng, chỉ tiếc các nàng cả đời cũng trở thành bằng hữu được. Nhất định phải là địch nhân, mình thua bất luận kẻ nào, lại cho bất luận kẻ nào có thể cướp Hàn ca ca của mình

      Lãnh Nguyệt Hàn hàn huyên với Vân Mộc Trần vài câu khách khí, tiếp tục náo nhiệt như cũ, nhưng mỗi người đều có tâm tư riêng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :