1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hồng nhan say, yêu hậu tóc trắng của lãnh hoàng - Tiếu Nguyệt (Q3 - C1.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Eidtor: Mèo_Moon.

      Chương 49: Vân Thủy Quốc đến

      Sáng sớm Tuyết Ninh thức dậy, ôm lấy chăn ngồi ở giường, nhìn ra ngoài cửa sổ mặt trời chiếu sáng rực rỡ, thời tiết hôm nay hình như tốt hơn mọi khi, duỗi lưng cái, tỉnh lại quả nhiên thỏa mái nhiều hơn, biết có phải vì bị nhiễm phong hàn hay vì nguyên nhân khác mà đêm quả ngủ yên ổn, nếu sáng nào cũng như vậy tốt biết bao, Tuyết Ninh khẽ cười

      Tắc Bắc tiến vào thấy Tuyết Ninh cười, giống loại cười khẽ quyến rũ của người phụ nữ ngày xưa, mà phát ra từ nội tâm, dường như trong khoảnh khắc đó, Tắc Bắc cảm thấy gió xuân tươi mát, bởi vì Tuyết Ninh vui vẻ mà mình cũng vui vẻ theo, Tắc Bắc nhận thấy như vậy, nương nương xinh đẹp, quyến rũ như vậy chắc chắn làm cho tất cả nữ nhân đều phải ghen tị.

      Tuyết Ninh ngẩng đầu nhìn thấy Tắc Bắc đứng nhìn mình sững sờ ở ngoài cửa, ra tiếng kêu lên: "Tắc Bắc" Tắc Bắc phục hồi lại tinh thần với vẻ mặt đỏ bừng, trong lòng thầm ảo não: mình tại sao lại có tiền đồ như vậy chứ, đây phải là lần đầu tiên gặp nương nương làm sao mà thất lễ như thế, Tuyết Ninh lần nữa lên tiếng: "Có chuyện gì sao" Tắc Bắc vào trong điện lắc đầu : " có việc gì, nô tỳ qua xem thử nương nương tỉnh lại chưa" Tuyết Ninh : " Tỉnh, gọi mấy nha hoàn tiến vào rửa mặt chải đầu cho ta " Tắc Bắc cung kính : "Vâng"

      Thấy nha hoàn vào và cùng với đó là rất nhiều quần áo, trang sức được đặt ở trong đại điện, Tuyết Ninh thấy khó hiểu, Tắc Bắc : "Nương nương, hoàng thượng hôm nay có thái tử Vân Thủy Quốc đến quốc gia của ta, hoàng thượng bảo nương nương phải cùng hoàng thượng nghênh đón khách quý" Tuyết Ninh nhíu mày, Tắc Bắc tiếp tục : "Những thứ này đều do hoàng thượng vì nương nương mà sai người chuẩn bị, mời nương nương lựa chọn"

      Tuyết Ninh thở dài : "Ngươi tự quyết định " Châu nhi vừa vặn tiến vào bướng bỉnh : "Nương nương nhà chúng ta mặc cái gì mà đẹp chứ" xong cười khanh khách

      Tuyết Ninh cười trách móc: "Ngươi chút cũng biết ngượng ngùng" khó có diệp Tắc bắc cũng phụ họa theo: "Nương nương đẹp nhất" Tuyết Ninh cười khẽ gì nhìn cả hai người

      Tắc Bắc cùng Châu nhi giúp Tuyết Ninh chải đầu, bên : " nay quốc gia cường đại nhất trừ Nguyệt Lạc Quốc chính là Vân Thủy Quốc, có thể là hai quốc gia phân biệt được cao thấp, cho tới thời điểm nay chính là nước sông phạm nước giếng, sống chung hòa, nghe tiên hoàng lúc trước thường hay lui tới giữa hai nước, quan hệ bạn bè, nhưng từ khi tiên hoàng qua đời, biết hai nước tại sao tranh chấp, cũng còn lui tới nữa, biết vì sao hôm nay đột nhiên tới chơi

      Tuyết Ninh lẩm bẩm: "Đột nhiên tới chơi" Châu nhi kiên nhẫn : "Tắc Bắc tỷ tỷ, nương nương có cho ngươi về Vân Thủy Quốc sao, ngươi về chuyện này để làm gì" Tuyết Ninh cười khẽ, Tắc Bắc chạy nhanh tới nhận tội : "Thực xin lỗi nương nương, nô tỳ lắm miệng" Tuyết Ninh : "Cảm ơn ngươi Tắc Bắc" Tuyết Ninh trong lòng hiểu rất vì sao Tắc Bắc lại chuyện nay, đơn giản là muốn đề cập cho mình biết, quan hệ giữa hai nước, mong mình đừng có sơ ý mà đắc tội nếu tự nhận lấy hậu quả.

      Tắc Bắc nghe Tuyết Ninh lời cảm ơn vội vàng : " Nô tỳ dám nhận" Châu nhi : "Trơi ơi, Tắc bắc tỷ tỷ ngươi cũng cần ở nơi này nhận tội, nương nương tức giận, ngươi nhanh cho chúng ta biết về Vân Thủy Quốc " Tắc bắc khẽ cười : Được, tiếp tục :" Trong truyền thuyết, Vân Thủy Quốc xung quanh là biển, khung cảnh giống như người đẹp, mọi người chất phác tốt bụng, nhưng đặc biệt thông minh, lấy muối biển cùng quặng mỏ làm giàu, tất cả mọi người rất giàu, nghe Vân Thủy Quốc khắp mọi nơi đều nam tuấn tú, mỹ nữ, nam khôi ngô tuân tú vô cùng, nữ tử xinh đẹp giống như tiên nữ, người người đều muốn đến vùng này"

      Tắc Bắc vừa xong, Châu nhi liền cười rộ lên : " Nương nương chúng ta là xinh đẹp nhất" Tuyết Ninh khinh, trách móc: "Ngươi nha đầu kia, chỉ được cái tài bậy là giỏi" Tắc Bắc cười : "Nghe thái tử Vân thủy quốc cùng cửu công chúa đều được Quốc Vương thương nhất, nghe đồn hai người là nhất đẳng nam tuấn, mỹ nữ"

      Tuyết Ninh : " Vậy chúng ta liền mở rộng tầm mắt mà nhìn" Tắc bắc : " Nương nương người xem trang phục này có vừa lòng " Tuyết Ninh đứng lên quay vòng gật đầu rồi : " Tay nghề Tắc Bắc tốt, Bổn cung yên tâm" Châu nhi líu ríu thẳng ra là xinh đẹp.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50: Lãnh Nguyệt Hàn khác

      Edit: Trang Chấy

      Tuyết Ninh cũng có biện pháp với Châu Nhi, nàng bất đắc dĩ :” Sao vào cung lâu như vậy mà ngươi còn biết lớn , chuyện giữ miệng”. Ai ngờ vừa dứt lời, thanh mang theo tiếng cười của Lãnh Nguyệt Hàn liền truyền đến:” Trẫm cũng cảm thấy Châu Nhi rất đúng”. Tuyết Ninh xoay người nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, chỉ thấy Lãnh Nguyệt Hàn mặc bộ áo bào màu tím đứng ở cửa điện, khuôn mặt tuấn dật mang theo nét vui vẻ, ánh sáng mặt trời chiếu ở người chói mắt dị thường.

      Lãnh Nguyệt Hàn cũng nhìn Tuyết Ninh, trong lòng thầm nghĩ: dường như mỗi làn nhìn thấy Khương Tuyết Ninh nàng đều có thể làm cho mình kinh hỉ( kinh ngạc+ vui mừng), vẻ đẹp của nàng làm cho người ta nhìn mãi chán, hình như mỗi lần nàng thay bộ quần áo lại có vẻ đẹp khác. Hôm nay nàng mặc chiếc váy màu trắng với trăm đóa hoa mai được thêu rủ xuống ở chân váy, áo khoác màu lam nhạt thêu hình bươm bướm bay đóa ngọc lan, áo lót bên trong màu hồng nhạt quấn chặt lấy ngực nàng, ống tay áo dùng chỉ vàng thêu hoa văn hồ điệp rất tinh sảo, trước ngực váy có vài đường viền hoa lộ ra, làn váy mỏng trong suốt rủ xuống như thác nước chảy, nàng thắt chiếc đai lưng màu vàng, vừa có khí chất tôn quý lại lộ dáng người yểu điệu của nàng, cả người nhìn qua mang đầy quý khí, tuy mặc phượng bào nhưng lại lộ khí chất của Hoàng Hậu nước. ( Ta chết vì đoạn tả này mất)

      Châu Nhi và Tắc Bắc phục hồi lại tinh thần vội vàng quỳ xuống hành lễ:” Hoàng Thượng cát tường”. Tuyết Ninh cũng phản ứng kịp hành lễ với Lãnh Nguyệt Hàn:” Nô tì tham kiến Hoàng Thượng”. Lãnh Nguyệt Hàn tới đỡ Tuyết Ninh dậy, nắm tay Tuyết Ninh hỏi:” Thân thể khá hơn chút nào chưa? Có chỗ nào thoải mái ?”. Tuyết Ninh rút tay ra khỏi tay Lãnh Nguyệt Hàn :” Đa tạ Hoàng Thượng quan tâm, nô tì có gì đáng ngại”. Lãnh Nguyệt Hàn :” Nàng mặc quần áo này rất đẹp, tuy có phượng bào trang nghiêm nhưng lại càng lộ quý khí của Ninh Nhi”. Đối với khen ngợi của Lãnh Nguyệt Hàn, Tuyết Ninh lộ thái độ gì mà chỉ thản nhiên :” Đây là do công của Tắc Bắc”.

      Lãnh Nguyệt Hàn cười khan hai tiếng, muốn hóa giải khí lúng túng, thế nhưng Tuyết Ninh nhìn cũng nhìn mình. Lãnh Nguyệt Hàn đột nhiên kêu:” Phúc Bảo, ngươi có đúng ”. Phúc công công chạy ngay vào trong điện, đứng ngẩn người tại đó biết là có chuyện gì xảy ra. Lãnh Nguyệt Hàn mắt lạnh trừng Phúc công công, Phúc công công vội vàng gật đầu liên tục phải. Lúc này Lãnh Nguyệt Hàn mới hài lòng ngồi xuống ghế cười nhìn Tuyết Ninh. Tuyết Ninh thấy hành động ngây thơ như vậy của Lãnh Nguyệt Hàn trong lòng cười thầm, nghĩ tới đường đường là Hoàng đế của nước Nguyệt Lạc mà cũng có mặt ngây thơ như vậy.

      Lãnh Nguyệt Hàn nhìn Tuyết Ninh cười hỏi:” Mới vừa rồi các ngươi tán gẫu cái gì?”. Tuyết Ninh còn chưa đáp lời, Châu Nhi nhanh miệng :” Chúng nô tì vừa nước Vân Thủy tất cả đều là tuấn nam mĩ nữ”. Tắc Bắc quát lớn :” Châu Nhi trước mặt Hoàng Thượng được càn rỡ”. Châu Nhi bị dọa sợ lùi vào sau lưng Tắc Bắc, ai ngờ Lãnh Nguyệt Hàn lại cười :” sao”, còn Tuyết Ninh vẫn đứng yên lời nào.

      Lãnh Nguyệt Hàn :” Các ngươi sai, người của nước Vân Thủy dù là nam hay nữ đều rất tuấn mĩ, lần này tới nước ta chính là thái tử cùng Cửu công chúa của nước Vân Thủy, nghe họ chính là đệ nhất mĩ nam cùng đệ nhất mĩ nữ của nước Vân Thủy”. mặt Tuyết Ninh vẫn mang theo nét tươi cười xa cách hề lên tiếng.

      Lãnh Nguyệt Hàn bất đắc dĩ lên phía trước kéo tay Tuyết Ninh :” Vì sao Ninh Nhi lời nào, theo tính toán, nếu như nước Vân Thủy đồng ý, trẫm liền ban Cửu công chúa cho Hiên Nhi làm Vương Phi”. Tuyết Ninh cau mày:” Hiên Nhi, vậy chính là người lần trước thấy mình la hét đòi thành thân, chính là Vương gia khả ái đó sao”. Lãnh Nguyệt Han tiếp tục :” Ngươi biết a, nghe mọi của nước Vân Thủy tính tình đều dịu dàng như nước, duy chỉ có Cửu công chúa này tính tình điêu ngoa tùy hứng, tinh linh cổ quái, nếu ở chung chỗ với Hiên Nhi chắc là rất náo nhiệt”.

      Tuyết Ninh rốt cục mở miệng :”Hiên Vương gia có lẽ vui mừng”. Lãnh Nguyệt Han giống như giận dỗi :” Trẫm mặc kệ có vui mừng hay , ai bảo dám có ý với Ninh Nhi, còn biết lớn muốn thành thân với nàng, đến bây giờ vẫn còn tức giận với trẫm, từ ngày đó tới nay vẫn vào cung”. xong dường như còn phục bĩu môi, là vô lại. Tuyết Ninh nhàn nhạt :” Bất quá chỉ là câu đùa của tiếu hài tử, Hoàng Thượng đâu cần cho là

      Châu Nhi luôn quan sát Lãnh Nguyệt Hàn rồi nhanh miệng :” Hôm nay Hoàng Thượng có vẻ như giống với trước kia”

      Tuyết Ninh trách mắng:” Châu Nhi được vô lễ”. Lãnh Nguyệt Hàn lại cười :” Vì sao giống?”. Châu Nhi sợ hãi nhìn Lãnh Nguyệt Hàn rồi lại nhìn Tuyết Ninh. Lãnh Nguyệt Hàn :” sao, , trẫm tức giận”. Châu Nhi :” Mặc dù Châu Nhi rất ít khi thấy Hoàng Thượng nhưng lần nào gặp Hoàng Thượng người cũng mang vẻ mặt lạnh lùng, nhưng hôm nay Hoàng Thượng rất dịu dàng, lại còn lấy lòng tiểu thư nhà nô tì”. xong còn che miệng cười trộm, Tuyết Ninh trừng mắt nhìn nàng cái, Châu Nhi bĩu môi chạy tới trốn sau lưng Tắc Bắc.

      Tuyết Ninh nhìn Lãnh Nguyệt Hàn :” Châu Nhi chuyện biết giữ miệng, xin Hoàng Thượng đừng trách”. Lãnh Nguyệt Hàn cười :” sao, ai… điều làm trẫm buồn bực nhất chính là ngay cả Châu Nhi cũng nhìn ra là trẫm lấy lòng nàng, sao Ninh Nhi nàng để ý tới trẫm”. Tuyết Ninh đáp:” Nô tì dám”. Lãnh Nguyệt Hàn nhìn Tuyết Ninh rồi lại lớn tiếng thở dài.

      Đúng lúc này Phúc công công vào bẩm báo:”Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thượng Quan quốc sư cùng Hiên Vương gia, còn có Trấn Quốc công và chúng đại thần ở ngoài điện đợi Hoàng Thượng, nhận được thông báo, thái tử và công chúa nước Vân Thủy đến cửa cung”.

      Lãnh Nguyệt Hàn dắt tay Tuyết Ninh phân phó:” Truyền lệnh xuống, tới trước cửa Tử Kim để nghênh đón thái tử và công chúa nước Vân Thủy”. xong lại nhìn Tuyết Ninh :” Ninh Nhi, cùng trẫm thôi”. Tuyết Ninh :” Vâng Hoàng Thượng”. xong nàng khoác tay Lãnh Nguyệt Hàn, hai người cùng ra khỏi điện Cần Chính.
      Chương 51: Chờ lâu mà thái tử nước Vân Thủy vẫn chưa tới
      [/color]
      Edit: Trang Chấy

      Trong nháy mắt khi Lãnh Nguyệt Hàn và Khương Tuyết Ninh bước ra khỏi điện Cần Chính, chúng thần đều quỳ xuống cao giọng hô:” Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Hoàng Hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”. Lãnh Nguyệt Hàn nhìn khắp bốn phía uy nghiêm :” Các khanh bình thân”. Mọi người đồng loạt :” Tạ ơn Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương”. Khương Tuyết Ninh từ đầu đến cuối vẫn câu nào mà chỉ nhàn nhạt cười.

      Sau khi đứng dậy Thượng Quan Thiên Dật :” Hoàng Thượng, thái tử nước Vân Thủy lập tức đến cửa cung”. Lãnh Nguyệt Hàn :” Các khanh gia hãy cùng trẫm nghênh đón”. Ai ngờ Trấn Quốc Công lại lên tiếng ngăn cản:” Từ từ ”. Mọi ngươi đều sửng sốt, chỉ nghe Bạch Chấn Hùng :” Nghênh đón thái tử nước Vân Thủy là việc quốc gia đai , sao Hoàng Thượng có thể mang nữ lưu trước, hơn nữa còn là người may mắn”. xong vung tay áo, tức giận nhìn chằm chằm Tuyết Ninh, ai ngờ Lãnh Nguyệt Hàn lại lạnh nhạt mở miệng :” Hoàng Hậu là đương kim quốc mẫu, để biểu kính trọng của nước ta với nước Vân Thủy, trẫm và Hoàng Hậu cần phải cùng nhau nghênh đón, Trấn Quốc Công cảm thấy có gì ổn?”. Bạch Chấn Hùng nhất thời còn lời nào để :” Này… Này…”. Quanh co cả nửa ngày, cũng được chữ nào.

      Lãnh Nguyệt Hàn đột nhiên cao giọng :” Hoàng Hậu nương nương là quốc mẫu của nước Nguyệt Lạc chúng ta, là Hoàng Hậu trẫm cưới hỏi đàng hoàng, sau này trẫm muốn nghe bất kì lời nào tổn hại đến uy nghiêm của Hoàng Hậu, kẻ nào dám vi phạm, tru di cửu tộc”. Tuyết Ninh kinh ngạc nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, giúp mình tạo uy nghiêm sao?

      Lãnh Nguyệt Hàn lạnh mặt hạ lệnh:” Lên đường”. Phúc công công cao giọng hô:” Khởi giá”. Lãnh Nguyệt Hàn và Tuyết Ninh ngồi lên Long liễn, cùng chúng đại thần đến Tử Kim Môn nghênh đón thái tử cùng công chúa nước Vân Thủy.

      Lãnh Nguyệt Hàn cùng chúng đại thần đợi đến buổi trưa mà vẫn thấy thái tử của nước Vân Thủy đâu, mọi người đứng đợi ở nơi này canh giờ rồi, trong lòng Lãnh Nguyệt Hàn sớm khó chịu, nếu phải Thượng Quan địch ta chưa phân, nhất định phải tương đãi long trọng tới đây đón bọn họ. ràng sứ giả sớm tới thông báo, tại sao tới giờ người còn chưa tới?

      Lãnh Nguyệt Hàn tức giận vừa muốn hạ lệnh hồi cung Tuyết Ninh kéo ống tay áo của Lãnh Nguyệt Hàn :” Đợi chút”. Lãnh Nguyệt Hàn kinh ngạc nhìn Tuyết Ninh, Tuyết Ninh quay mặt nhìn nữa. Lãnh Nguyệt Hàn vừa muốn mở miệng đột nhiên có người đến báo:” Thái tử nước Vân Thủy giá lâm”.

      Chỉ thấy đoàn người trùng trùng điệp điệp tiến vào Tử Kim Môn, đằng trước có thị vệ mở đường, cầm đầu là chiếc xe ngựa tráng lệ thêu hình Kim Long, vậy người ngồi trong xe chính là thái tử của nước Vân Thủy, xe ngựa hoa lệ phía sau chắc là xe của Cửu công chúa. Các thị vệ hộ tống và đoàn người ngựa đồng loạt dừng lại.

      Đợi đội ngũ dừng hẳn lại, Thượng Quan Thiên Dật :” Hoàng Thượng của chúng ta dẫn theo các đại thần ở đây đợi thái tử từ lâu, thái tử đường khổ cực rồi”. Thượng Quan Thien Dật muốn ám chỉ rằng theo lí thái tử nước Vân Thủy nên mau ra ngoài nhưng trong xe ngựa chút động tĩnh cũng có. Thống lĩnh thị vệ của nước Vân Thủy-Hàn Phi tới bên cạnh xe ngựa cung kính :” Thái tử, đến hoàng cung nước Nguyệt Lạc, quốc quân nước Nguyệt Lạc đợi lâu, xin Thái tử xuống xe”, tuy nhiên vẫn có ai trả lời.

      Lãnh Nguyệt Hàn cũng chuyện, chẳng qua là cười lạnh nhìn hết thảy. Trấn Quốc Công sớm kiềm chế được :” Đường đường là thái tử của nước Vân Thủy mà lại hiểu lễ nghĩa như vậy. Hoàng Thượng nước ta đích thân ra nghênh đón mà thái tử lại đóng cửa xe ra là có ý gì? Chúng ta đợi lâu như vậy, thái tử đến mà cũng xuống xe”

      Tiếng nghị luận của mọi ngươi càng lúc càng lớn, chỉ nghe thấy bên trong xe ngựa kêu to tiếng:” Bổn công chúa nhịn nổi nữa rồi”. Mọi người đều kinh hãi, đây ràng là thanh của . Lãnh Nguyệt Hàn cũng cau mày, rốt cuộc là có chuyện gì. Chỉ thấy vừa dứt lời, bóng dáng màu đỏ từ trong xe ngựa bay ra, đứng ở trước mặt mọi người.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      @vulinh nàng có nhầm ta với Linh nào khác zậy?

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Linh nàng ơi tại ta cop của bển đó họ cũng @Linh nên lúc post dính luôn nàng đó , ta post mấy chương mới nhất mới phát và xóa , mấy chương đầu nàng chịu khó bị dính tag tý nha, sorry nàng :yoyo26:

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      vulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :