1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 150: Diệt Giao Long (Hạ)


      Lục Mẫu Đơn tiên tử làm bộ lộ ra vẻ mặt sợ hãi, nhanh chóng lui về sau mấy bước.


      "Phu nhân đừng sợ, bổn tọa chính là quốc sư đương triều." Ngụy quốc sư Giao Long cười hiền lanh , "Ta biết thân phận thực của phu nhân rồi, phu nhân muốn tìm muội muội sao? Mời phu nhân theo ta vào trong chuyện."


      "Ta, ta..." Lục Mẫu Đơn khiếp sợ, nhìn sang sáu tu sĩ bên cạnh Giao Long, lại lui mấy bước. Nàng lo lắng lộ đẳng cấp tu vi của mình, phóng thần thức ra ngoài cảm ứng Giao Long. Người này từ tướng mạo đến ánh mắt, hoàn toàn giống quái, nhưng nàng tín nhiệm Hạ Lăng Vân người nàng nhìn lớn lên.


      "Phu nhân chớ sợ, chúng ta hại người." Giao Long Kiệt nhẫn nại nhàng , tiến lên hai bước, gương mặt lộ ra vẻ hưng phấn.


      Đây là thảo mộc tinh, giống như những thảo mộc tinh khác vô cùng nhát gan. Nàng biến hóa hoàn toàn, đan điền có tinh nguyên châu cố định. Ăn mười lục phẩm chân quân hoặc lục phẩm tinh quái cũng bằng ăn tinh quái thất phẩm tốt, hồi phục khá tốt, tại chỉ cần lập tức chế ngự nàng, hấp thu tinh nguyên châu ở trạng thái cố định ăn bản thể nàng, nguyên khí chỉ phục hồi hoàn toàn còn có thể tăng trưởng.


      "Quốc sư, người làm hại ta sao? Ta là... ta là..." Lục Mẫu Đơn tiên tử ấp a ấp úng , lại lui về sau hai bước.


      " , ta là quốc sư đương triều, há có thể gạt người?" Giao Long Kiệt , tiến lên hai bước nữa. nghe tinh linh thảo mộc rất nhát gan, cố gắng áp chế nóng vội, để thảo mộc tinh trước mắt phát ra ý đồ.


      "Đúng vậy, người là quốc sư, gạt người." Lục Mẫu Đơn thấp giọng thầm, gương mặt dịu dàng lộ ra nụ cười.


      Đột nhiên, nàng lạnh lùng : "Giao Long, ngươi còn ..." Nàng giơ tay phải lên, cổ tay phải đột nhiên bắn ra vô số lá xanh.


      "Nhận lấy cái chết!" Lá xanh được nàng dùng linh lực quán chú sắc bén như lưỡi dao, toàn bộ bắn về phía Giao Long Kiệt.


      Tuy tình đột ngột, nhưng Giao Long phản ứng nhanh nhẹn, lập tức bay ra ngoài.


      Bay đến cửa phủ quốc sư, lạnh lùng hỏi: "Ngươi là người phương nào?" Nàng biết nó là Giao Long? Chẳng lẽ nhìn nhầm, vị này tu vi còn mạnh hơn ?


      Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa che dấu khí tức trốn ở phía xa phát Lục Mẫu Đơn động thủ, nhanh chóng lao tới. Hạ Lăng Vân lạnh lùng : "Giao Long hung ác, ngươi còn nhớ phu thê chúng ta sao?" tháo pháp khí dịch dung, lộ ra gương mặt .


      "Đừng nhảm với !" Tuyết Hoa nhàng , hất tay lên, dây trói tiên liền cuốn lấy Giao Long. Trong điện ảnh và truyền hình tiểu thuyết, lúc nhân vật phản diện boss lớn chiếm ưu thế thường chuyện với nhân vật chính, sau đó bị nhân vật chính nắm lấy cơ hội chuyển bại thành thắng, cho nên nhiều dễ dàng sinh biến.


      Lệ Nhi bay đằng sau Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân cười : "Toàn thân Giao Long đều là bảo vật. Tuyết Hoa, chờ lát nữa chúng ta đóng gói lại, về sau đưa cho phụ thân." Nàng xong, ra tay cũng chậm, vung dây trói tiên ném về phía Giao Long.


      "Giao Long hung ác, mau chịu chết!" Lệ Quân Hoa lạnh lùng , liều mình xông về phía Giao Long, pháp kiếm đỏ rực trong tay hóa ra bảy tám đóa hoa rực rỡ đẹp nhưng nguy hiểm.


      Thấy những quái tu sĩ biết và biết cùng lúc xuất . Giao Long Kiệt biết đối phương đến có chuẩn bị, dám đối kháng, hóa thành ảo ảnh trốn thoát khỏi hai dây trói tiên, hai tai vung ra sau.


      "Ah!" Sáu gã tu sĩ theo còn chưa kịp phản ứng, liền bị lực lượng vô hình túm ra ngăn cản lưỡi dao bằng lá và kiếm hoa của Lệ Quân Hoa.


      Lục Mẫu Đơn thiện lương, đành lòng hại người vô tội, lập tức rút linh lực. Vì vậy lá xanh nàng bắn ra lập tức thành lá xanh bình thường, bay lờ lững trung. Lệ Quân Hoa tuy vội thu tay lại, nhưng vẫn khiến tu sĩ bị thương tổn.


      "Nghiệt súc vô nhân tính!" Thấy tình cảnh này, Hồng Lâm Tiên Quân và Hoành Địch Tiên Quân nổi giận. Hạ Lăng Vân và Lệ Quân Hoa đều quốc sư là Giao Long giả mạo, quốc sư chân chính bị nó ăn thịt rồi, lúc đầu họ chưa phát giác được người Giao Long có khí tức khác mình, lo lắng phạm sai lầm, chỉ vây công, tại bọn lập tức động thủ.


      Hồng Lâm Tiên Quân giơ ngón tay phải, dưới chân Giao Long Kiệt và hai bên tường vây phủ quốc sư lập tức chỉ còn cát, gỗ, đống gạch, ầm ầm sụp xuống. Bụi đất bay đầy trời, đồng thời xuất hơn mười dây leo lớn bằng ngón cái, bay về phía nửa người dưới của Giao Long.


      Giao Long Kiệt bay lên trung, chuẩn bị di chuyển tức thời chạy trốn. vừa phát lực, liền cảm nhận khí xung quan bị tầng bao phủ, cách nào thoát .


      Thanh Đồng từ gian linh sủng đột nhiên ra cười nhạo: "Đại gia ta sao có thể để ngươi đào tẩu lần hai?" Những ngày này chủ động lãnh giáo pháp thuật và kĩ xảo chiến đấu với các Tiên Quân lớn tuổi, dựa vào trực giác siêu nhạy cảm của thiên hồ phong tỏa lộ tuyết di chuyển của Giao Long.


      " nghiệt nơi nào, dám tới ám sát quốc sư, người tới, người tới!" Các tu sĩ phủ quốc sư biết chuyện nhao nhao kêu gào, lấy ra pháp kiếm bay lên chuẩn bị bảo hộ quốc sư.


      "Ta là Hạ Lăng Vân - Thiên Linh Môn." Hạ Lăng Vân cất cao giọng , đồng thời vận dụng linh lực, vì vậy thanh của truyền khắp nửa kinh thành. Tuyết Hoa ở bên cạnh cũng cười : "Ta là Hạ phu nhân."


      "Lão phu Hồng Lâm - Vạn Lưu Tông", "Ta là Đỗ Hoành Địch - Kim Dương Môn", "Bổn cung chính là Tần Đạo Nguyên chi chủ Hỏa Vân Cung biển Đông Nam", "Vãn bối Lệ Quân Hoa".


      Hồng Lâm Tiên Quân, Hoành Địch Tiên Quân, Đạo Nguyên Tiên Quân, còn có Lệ Quân Hoa nhanh chóng thông báo thân phận, để tất cả các tu sĩ hội quán ở kinh thành và phủ quốc sư đừng vọng động. Lâm Vân Phàm cảm giác mình tiếng tăm gì, liền báo danh. lên tiếng, Lệ Nhi cũng lên tiếng, bởi vì Lệ quý phi rất nổi danh ở kinh thành, pháp khí dây trói tiên của nàng cũng nổi danh kém.


      Giao Long Kiệt thấy mình bị chúng tiên bao quanh, chỉ đành phi lên cao, sau đó lấy từ lăng ra chuông lục lạc rung lên, rồi tay phải chộp về phía Lệ Quân Hoa gần mình nhất. Giờ phút này, bàn tay lập tức biến thành bàn tay thú, móng tay sắc bén giống như thép đúc thành, hề sợ pháp kiếm trong tay Lệ Quân Hoa.


      "Keng, keng, keng" tiếng chuông thanh thúy phát ra, từng tiếng từng tiếng chạm vào tâm thần người khác, khiến bọn họ cảm giác đầu choáng mắt hoa, trái tim cũng theo tiếng chuông nảy lên.


      Đây là Đãng Hồn Linh cao cấp!


      Tuyết Hoa, Lệ Nhi, Lâm Vân Phàm phi lên đột nhiên chậm lại, mặt lộ vẻ hoảng hốt. Lệ Quân Hoa cũng thất thần. Biết móng vuốt lợi hịa, nàng dám để bắt lấy pháp kiếm, thân thể trung lập tức di chuyển. Thanh Đồng kịp thời bay đến bên nàng, chút do dự biến bàn tay thành móng vuốt hồ ly, chặn bàn tay Giao Long lại.


      Hạ Lăng Vân ở gần vung pháp kiếm thủy mộc Thanh Hoa công kích Giao Long. Chỉ cần có người cận chiến, Giao Long có thời gian dùng tinh thần lực di chuyển tức thời.


      Lục Mẫu Đơn am hiểu công kích, đứng đằng sau mọi người, hai tay ngừng tạo ra các loại thủ thế, sau đó linh quang màu xanh lá đậm đặc liền bao phủ Hạ Lăng Vân và Thanh Đồng. Mộc chủ sinh, nàng bát phẩm tu vi có thể trị liệu thương tổn.


      "Ah, ah", "Đầu ta rất đau", "A choáng, đau muốn chết!"


      Tu sĩ mặt đất và người bình thường thi nhau ôm đầu kêu thảm thiết, người thân thể suy yếu ý chí yếu ớt thậm chí ngã lăn ra đất, hoặc cuộn thân thể lại đau đớn vùng vẫy.


      Hồng Lâm Tiên Quân hít sâu hơi, sau đó ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha ha ha... Các tu sĩ, vị quốc sư này chính là hung thú Giao Long thượng cổ ngụy trang, các ngươi đừng tới đây, bảo hộ dân chúng." Tiếng cười của sảng khoái, ở kinh thành vang vọng quanh quẩn, như kì tích giảm uy lực của Đãng Hồn Linh.


      Hoành Địch Tiên Quân thấy thế lấy sáo ngọc bắt đầu thổi... tiếng sáo réo rắt từng đợt từng đợt lan ra ngoài, hóa dài tiếng chuông dồn dập.


      bầu trời các Tiên Quân chiến đấu vô cùng kịch liệt, tu sĩ phủ quốc sư và hội quán lập tức tới gần, nhưng thấy quốc sư và các vị Tiên Quân này loạn đoàn, khỏi tin tưởng quốc sư là hung thú Giao Long thượng cổ mạo danh, nhao nhao thi triển pháp khí phòng ngự bảo hộ dân chúng.


      "Hừ!" Giao Long Kiệt bị vây công, toàn thân bắn ra linh quang màu xanh, sau đó lấy ra thanh roi dài, bắt đầu công kích. Roi dài bao phủ vảy của , vung lên liền có linh quang chấn động.


      Thanh Đồng hét lên: "Khốn kiếp!" bị roi dài đánh trúng cổ tay, cổ tay suýt chút bị gãy.


      Hạ Lăng Vân và Lệ Quân Hoa quán chú pháp kiếm đánh với roi của Giao Long, phát ra thanh keng keng. Bọn họ cũng thấy cổ tay đau nhức, thể lui về sau.


      "Chỉ cần ăn sống các ngươi, ta có thể tấn cấp thành siêu cửu phẩm, chính thức thành Thần Long, có thể phi thăng, cũng có thể trở thành Chúa Tể đại lục!" Giao Long cười to , bên vung roi dài tạo thành vòi rồng, độ ẩm chung quanh cấp tốc hạ thấp, mưa băng mưa đá theo lực đạo roi kịch liệt công kích toàn bộ những người .


      Tần Đạo Nguyên và Lâm Vân Phàm thấy thế, liền lui vè sau, tay phải cầm pháp kiếm trước ngực tay trái bắt ấn pháp quyết. Linh lực màu đỏ từ người họ bắn ra. Sóng nhiệt cuồn cuộn, hỏa diễm như quả cam màu đỏ hóa khí toàn bộ hơi nước và mưa đá.


      Trong triến đấu khí màu trắng bao phủ, Tuyết Hoa và Lệ Nhi nháy mắt, trái phải vung dây trói tiên cuốn lấy hai chân trái phải của Giao Long, cùng lúc cầm trâm gài hồ ly phóng ra băng châm đâm lén .


      Hạ Lăng Vân ngưng thần cảm ứng động tác của Giao Long, phát giác gian bên cạnh có dấu hiệu dao động, liền lập tức đánh rời khỏi vị trí kia. Nếu để đào tẩu, bọn họ chỉ giết được mà sau này có thể bị giết chết, ăn sạch.


      Tả xung hữu đột, Giao Long phát cách nào phát huy được ưu thế di chuyển gian của mình, chỉ có thể buông tha gào lên tiếng "Ngao" thân thể trong linh quang màu xanh lập tức biến hình.


      Trong nháy mắt, vật khổng lồ đầu dài trăm thước xuất trước mắt người đời. Nó có cái cổ , đầu có sừng, dưới hàm có cằm, thân dài mình đầy vẩy, bốn chân, mỗi chân bốn móng, móng vuốt như rắn.


      Giao Long, diện mạo chân thực của hung thú thượng cổ!


      Lệ Quân Hoa, Lâm Vân Phàm, Tần Đạo Nguyên sư đồ ba người đứng chỗ cùng vung pháp kiếm công kích đầu Giao Long, mỗi chiêu đều mang theo linh lực hỏa nóng bỏng. Hạ Lăng Vân cách Giao Long xa, lợi dụng kiếm quang của pháp kiếm thủy mộc Thanh Hoa công kích đầu Giao Long.


      Giao Long cực lớn giống như Thần Long bình thường cưỡi mây đạp gió, Hồng Lâm Tiên Quân và Hoành Địch Tiên Quân ở bên ngoài dùng toàn lực phóng thích linh lực kiềm chế hành động của nó, Lục Mẫu Đơn giơ hai tay lên cao, dùng linh khí mộc chữa trị người bị thương.


      "Ngao~ " Thanh Đồng cao hứng, toàn thân sáng lấp lánh, trước mắt mọi người biến thành bát vĩ thiên hồ cực lớn. Cao bảy tám mét dài mấy chục mét bay nhào đến phần lưng Giao Long, mở miệng cắn xuống.


      "Ah~ " Răng hồ ly sắc bén xuyên qua vẩy ngập vào thân thể Giao Long.


      "Gào" Giao Long bị đau gào thét, thân thể như rắn cuốn lấy Thanh Đồng, đầu đảo ngược, há miệng cắn, lộ ra răng nanh trắng hếu.


      Tuyết Hoa và Lệ Nhi trói được Giao Long lập tức cùng lúc vung dây trói tiên, cái quấn nửa người của nó, cái cuốn nửa người dưới, sau đó dùng lực kéo.


      "Gào, gào, gào" Giao Long lần nữa hét gào, ra sức cuốn thân thể.


      "Ôi!", "Ah!" Tuyết Hoa và Lệ Nhi là nữ tử, khí lực lớn bằng Giao Long. Hai nàng nắm chặt dây trói tiên dùng sức liều mạng kéo ra ngoài, vẫn bị Giao Long kéo lại thể khống chế thân mình.


      "Yaaaa." Ngay lập tức, Lệ Quân Hoa giống như được thần trợ, hai tay nàng nắm pháp kiếm hỏa linh từ cao lao xuống, hung hăng bổ lên cổ Giao Long.


      Lúc Tuyết Hoa và Lệ Nhi trói Giao Long, Hạ Lăng Vân và Tần Đạo Nguyên, Lâm Vân Phàm, hẹn mà cùng công kích từng bộ phận Giao Long.


      chậm nhưng xảy ra rất nhanh, pháp kiếm Lệ Quân Hoa vừa chém xuống, những người khác cũng gần như đồng thời điểm chém trúng Giao Long.


      "Gào, ngao, ngao." Hung thú Giao Long thượng cổ bị bọn họ chém thành vài khúc, máu tươi như mưa từ bầu trời rơi xuống.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 151: Đại kết cục


      Mọi người thấy thân hình khổng lồ của Giao Long từ bầu trời rơi xuống, thể tin được họ thành công giết được Giao Long, hơn nữa ai bị tổn thương.


      "Ô...ô..." Thanh Đồng còn dang cắn phần bụng Giao Long hướng về Lệ Quân Hoa gọi.


      Lệ Quân Hoa lau máu mặt : "Ta biết." Hóa ra Thanh Đồng tham ăn, muốn ăn đầu Giao Long, bảo nàng thu lại, miễn cho linh khí của Giao Long tản mất.


      Nàng vừa xong, Thanh Đồng há miệng nhả xác Giao Long xuống. Nàng lập tức thu vào trong pháp khí trữ vật. Thanh Đồng thu bản thể, nhe răng trợn mắt : "Răng ta bị gãy." xong, nhổ ra năm sáu cái răng lớn.


      Lệ Nhi cũng chê bẩn, nhanh chóng bay tới, dùng khăn tay đỡ mấy cái răng Thanh Đồng nhả ra : "Có thể mài thành pháp khí." Răng của bát phẩm thiên hồ luyện pháp khí rất tốt.


      Thanh Đồng thờ phì phì trừng mắt nhìn nàng : "Trả lại cho ta, đây là răng của ta." Lại tiếp tục hỏi: " phải ngươi nếu ngươi gặp nguy hiểm, phụ thân ngươi xuyên qua gian tới cứu ngươi sao?" Nếu chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh tới, thu thập Giao Long chỉ là chuyện nhấc tay.


      Lệ Nhi thu răng của Thanh Đồng vào vòng tay Như Ý cười : "Vừa rồi, ta gặp chuyện nguy hiểm tới tính mạng sao?" Nàng và Tuyết Hoa vẫn luôn dùng dây trói tiên công kích từ đằng xa, nguy hiểm bằng Hạ Lăng Vân, Lệ Quân Hoa, Lâm Vân Phàm, Tần Đạo Nguyên cận chiến với Giao Long ở cự li gần.


      Bọn họ vừa chuyện, những người khác cũng đáp xuống mặt đất. Trước hết Lục Mẫu Đơn dùng thần thức quét qua thi thể Giao Long, để ý bẩn đưa tay xuống vị trí cách trái tim Giao Long hút ra viên hạt sâu đậm sắc, hỏi: "Tinh Nguyên Châu của cửu phẩm Giao Long, ai muốn?" Nàng lĩnh ngộ đủ quá trình tu tiên, mượn huyết tinh để tăng tu vi.


      Hạ Lăng Vân, Tần Đạo Nguyên, Hồng Lâm, Hoành Địch trao đổi ánh mắt hồi, nhanh chóng đưa ra quyết định: Tinh Nguyên Châu chia ra bốn phái.


      Tu sĩ phục dụng Tinh Nguyên Châu ở giai đoạn sơ cấp nhanh tiến giai, nhưng tâm ma rất lớn, đến hậu kì dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma, cho nên bọn họ phục dụng. Nhưng nếu để cho những tu sĩ tư chất bình thường, tu luyện chăm chỉ, ý chí kiên định, giúp bọn họ kéo dài tuổi thọ.


      "Thịt Giao Long biết ăn được , mặc kệ, ta và chàng thu hồi ít ." Lệ Nhi , kéo Lâm Vân Phàm giúp nàng chém đoạn thân thể Giao Long.


      Vẻ mặt Tuyết Hoa buồn nôn nó: "Tên này biến thành người, ta muốn ăn, nếu muội muốn, phần ta cũng cho muội."


      Hạ Lăng Vân : "Tuyết Hoa, máu Giao Long có thể luyện đan, vảy chế tạo pháp khí." lấy ít, những thứ khác chia cho Đạo Nguyên, Hồng Lâm và Hoành Địch.


      Cứ như vậy hung thú Giao Long thượng cổ bị phân ra thành vô số phần, được các Tiên Quân thu vào trong gian trữ vật. Tinh Nguyên Châu được Lục Mẫu Đơn tạm thu vào pháp khí trữ vật, đợi mọi người thu thập được dược liệu khai lò luyện Tinh Nguyên Đan.


      Ở dưới đất tu sĩ và người dân luôn căng thẳng nhìn lên bầu trời, khi thấy Giao Long bị giết, bọn họ vui mừng hoan hô ngừng. Người bình thường chỉ biết là Tiên Quân lại giết được quái ghê gớm, các tu sĩ biết đầu sỏ gây nên tai kiếp bị giết, giới tu tiên an bình. Chỉ cần thế tục an bình, dân chúng được an cư lạc nghiệp, tu sĩ cũng an tâm tu luyện.


      Hạ Lăng Vân và mọi người muốn liên hệ với đám người triều đình, tới hội quán Ngũ Hành, sau đó nghỉ ngơi tạm, trả lời ít nghi vấn của tu sĩ. Lệ Quân Hoa cùng sư phụ và sư huynh, dũng cảm thú nhận chuyện Giao Long bị phong ấn dưới sơn mạch Xích Long, nàng vô tình vào mê cung chạm phải phong ấn mà sáu vị Tiên Quân cùng đồ đệ dùng tính mạng bố trí, khiến Giao Long thoát ra, nàng có tội, nên thỉnh tội với thế nhân.


      Hạ Lăng Vân ra mặt giải thích, ra lời tiên đoán của Vu bà và tế tư Ngô Đồng.


      đức caov ọng trọng, người nào hoài nghi lời của . Mọi người nghe xong những lời này chút ít oán trách với Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng cũng tiêu tan. Cái này chỉ có thể trách vận mệnh.


      Bên trong chính sảnh hội quán Ngũ Hành, mấy vị Tiên Quân trò chuyện, rất nhiều tu sĩ cũng ở đây. Đột nhiên, có tu sĩ tới bẩm báo đặc sứ của Hoàng đế Vương gia Hán Dương đến bái kiến mấy vị Tiên Quân.


      Là Hán Dương Vương.


      Tuyết Hoa ngồi bên cạnh Hạ Lăng Vân khẽ cười : "Hoàng đế phái tới làm gì? Bời vì chúng ta giết Giao Long trừ bỏ hậu hoạn, quyết định khen thưởng chúng ta?"


      Hạ Lăng Vân thấp giọng : "Có thể Hoàng đế hi vọng giới tu tiên giúp trấn an đại loạn trong triều. Kẻ thù chung còn, thế lực khắp nơi lại chuẩn bị tranh đấu." Chư vị Vương thúc của nước Kim Phượng vì chuyện quái tấn công con người tạm thời buông mẫu thuẫn và lợi ích bảo hộ dân chúng, tại đầu sỏ bị diệt, tiếp sau toàn bộ quái được giới tu tiên phụ trách, bọn họ lại bắt đầu quan tâm tới lợi ích riêng.


      Bởi vì là người có tuổi lớn nhất nên Hồng Lâm Tiên Quân ngồi vị trí đầu, đứng lên : "Ta 2000 năm liên hệ gì với triều đình thế tục, tại cũng muốn. Ta muốn nghỉ."


      Tần Đạo Nguyên đứng lên : "Thầy trò chúng ta đến từ đảo hoang, quan tâm tới nội chính của đại lục." đứng dậy, Lệ Quân Hoa, Lâm Vân Phàm cũng đứng dậy. Thanh Đồng và Lệ Nhi nhìn rồi cũng theo.


      Hạ Lăng Vân nhìn Hoành Địch Tiên Quân khẽ cười : "Chúng ta cũng là người ngoài, hứng thú can thiệp vào chuyện triều đình." xoay mặt nhìn quán trưởng hội quán Ngũ Hành : "Lưu quán trưởng, chuyện quốc sư là Giao Long ngươi cũng biết, Hán Dương Vương đến làm phiền ngươi." xong, nắm tay Tuyết Hoa, hai người cùng đứng dậy.


      Hoành Địch Tiên Quân nghịch nghịch cái sáo đứng lên : "Ta mệt mỏi."


      Các Tiên Quân đều là cao thủ đệ nhất và là trưởng bối giới tu tiên, cho dù Hoàng Đế tự mình đến bọn họ chưa chắc gặp. Việc các Tiên Quân muốn gặp Hán Dương Vương, quán trưởng phái Ngũ Hành vội khom người vâng dạ, đưa bọn họ tới chính sảnh rồi nghênh đón đặc sứ.


      Vài ngay sau, đoàn người Hạ Lăng Vân từng người về môn phái. Kinh thành khôi phục lại yên bình, chỉ là bọn họ vẫn hào hứng thảo luận tích vĩ đại của các Tiên Quân và linh sủng của mình đồng tâm hiệp lực chém giết hung thú. Triều đình công bố tin tức, nên người dân thường cũng biết, chuyện quái tấn công sắp chấm dứt, bọn họ có thể an cư rồi.


      Chúng Tiên Quân và các tu sĩ rời khỏi kinh thành, gần nửa ngày đáp xuống núi Phường Hoàng. Hồng Lâm và Hoành Địch Tiên Quân cũng lời cáo từ.


      "Lăng Vân, Tuyết Hoa, Mẫu Đơn tiên tử, về sau mọi người có rảnh mời đến Vạn Lưu Tông làm khách. Đạo Nguyên, Vân Phàm, Lệ Nhi, Quân Hoa, Thanh Đồng, các người cũng thế, về sau khi du lịch, đừng quên đến Vạn Lưu Tông làm khách." Hồng Lâm Tiên Quân mỉm cười , bạn tốt của Hoành Địch cũng cười mời đoàn người Hạ Lăng Vân. Những người này tuổi trẻ tiềm lực cao, về sau có thể chống đỡ giới tu tiên.


      Ở chung với phu thê Hạ Lăng Vân, sư đồ Tần Đạo Nguyên mấy ngày, Hồng Lâm Tiên Quân cùng Hoành Địch Tiên Quân thản nhiên hỏi có phải bọn họ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh. Tuyết Hoa và Lệ Nhi phải thường xuyên đeo pháp khí dịch dung, gương mặt các nàng khiến Tiên Quân 2000 năm tuổi như bọn họ cũng phải kinh diễm, sau đó thấy các nàng dùng dây trói tiên, lại nghe lời đồn của giới tu tiên, bọn họ liền Lệ Nhi chính là Lệ quý phi, Tuyết Hoa cũng là thất vĩ thiên hồ. Có thể các nàng giống Thanh Đồng, là linh sủng.


      Hạ Lăng Vân và Tần Đạo Nguyên thấy cần phải giấu diếm hai vị Tiên Quân trưởng bối, liền thẳng thắn thừa nhận, đồng thời còn cho hai vị trưởng lão ít kinh nghiệm của bọn họ trong Thái Hư Huyễn Cảnh.


      Hồng Lâm và Hoành Địch nghe xong, liền tràn ngập hứng thú với Thái Hư Huyễn Cảnh, tu vi của bọn họ sớm trì trệ tăng tiến, nếu Thái Hư Huyễn Cảnh xuất lần nữa, bọn họ còn sống, nhất định tiến vào trong tu luyện.


      xong lời từ biệt, Hồng Lâm và Hoành Địch bay mất, đoàn người Hạ Lăng Vân vẫn tiếp tục bay về hướng đông tới hồ Nữ Thần của Thiên Linh Môn.


      Chưởng môn Hàn Tu của Thiên Linh Môn sớm nhận được tin của hội quán tu sĩ kinh thành, dẫn đám đệ tử đứng đợi phu thê trưởng lão cùng Lục Mẫu Đơn tiên tử trở về.


      Thấy bọn họ mang theo khách nhân, Hàn Tu cao hứng bày tiệc mời khách. Trong bữa tiệc, Tuyết Hoa giễu cợt: "Thanh Đồng, răng của ngươi mọc thế nào rồi?" bảy tám ngày, với thể chất Thanh Đồng, chắc là tốt hẳn.


      Lệ Nhi thêm dầu vào lửa : "Thanh Đồng, nếu răng ngươi chưa mọc tốt, nên để Quân Hoa cho ngươi uống canh."


      Thanh Đồng tức giận nhe răng về phía hai tỷ muội, lộ ra hàm răng chỉnh tề : "Hai người chớ chọc ta tức giận." muốn gây cãi với hai tỷ muội nàng, khiến Quân Hoa tức giận, nhưng mà hai tỷ muội này cứ cố tình trêu chọc, khiến tức giận.


      Lệ Quân Hoa thấy thế lắc đầu : "Tuyết Hoa, Lệ Nhi, hai muội đừng cố ý trêu chọc ." Tuyết Hoa, Lệ Nhi đều là hồ ly giống cái, nếu hai nàng trêu chọc khát vọng sinh tiểu thiên hồ của Thanh Đồng rất có thể bị kích thích lên.


      "Lệ Nhi, chớ chọc Thanh Đồng tức giận, nếu phải mạo hiểm cắn Giao Long, nàng và Tuyết Hoa thể trói Giao Long dễ dàng, chúng ta cũng giết được nó." Lâm Vân Phàm ngăn cản . Sau khi Thanh Đồng cắn Giao Long mọi người công kích với tốc độ ánh sáng, khiến Giao Long có cả cơ hội bạo Tinh Nguyên Châu. Thanh Đồng, là đại công thần trong quá trình chém giết Giao Long!


      Hạ Lăng Vân gắp đùi gà để vào chén của Tuyết Hoa dịu dàng : "Tuyết Hoa, nàng đừng gây hấn với Thanh Đồng. Đây là của nàng, nhanh ăn ." Ăn nhiều, ít .


      Tần Đạo Nguyên ngồi đối diện Lệ Quân Hoa nhìn nàng và Thanh Đồng, trong lòng trăm vị, uống ngụm rượu thầm buồn bực. ngày vi sư, cả đời vi phụ... chỉ có thể chúc phúc bọn họ.


      "Vân Phàm, Lệ Nhi, Quân Hoa, Thanh Đồng, các ngươi đều là phu thê song tu, mặc dù tu sĩ quan tâm lễ nghi thế tục, nhưng nếu tiến hành hôn lễ các ngươi thêm danh chính ngôn thuận mà cùng chỗ." Tần Đạo Nguyên , "Lần này trở về, ta xử lí hôn cho các ngươi."


      cười với Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa: "Lăng Vân, Tuyết Hoa, đến lúc đó ta gửi thiếp mời, hai người nhất định phải tới."


      Hạ Lăng Vân lập tức : "Đạo Nguyên huynh, nhà huynh song hỷ lâm môn, ta và Tuyết Hoa nhất định đến." Tuyết Hoa và Lệ Nhi là thân nhân duy nhất ở đại lục, Lệ Nhi kết hôn Tuyết Hoa nhất định phải tham dự.


      Lâm Vân Phàm nghe xong đứng dậy, chắp tay : "Cám ơn sư phụ thành toàn." Lệ Nhi cũng đứng theo, làm lễ vãn bối cho Tần Đạo Nguyên.


      Thanh Đồng cười ha ha : "Tần cung chủ, ta cảm ơn ngài giúp ta chuẩn bị hôn lễ."


      Lệ Quân Hoa do dự đứng lên : "Sư phụ, đệ tử còn trẻ, muốn thành thân."


      Mọi người lập tức sững sờ, giới tu tiên tuy giống thế tục quan tâm trinh tiết thanh danh nữ tử, nhưng nếu nữ tu sĩ cùng người khác song tu có thể gả cho người đó... cũng là cam tâm tình nguyện.


      Thanh Đồng tức giận : "Vì sao? Ta cũng với nàng, ta để ý huyết mạch thiên hồ có thể kéo dài hay khong, cũng quan tâm tới hồ ly khác, vì sao nàng kết hôn với ta?" sống ở thế tục nhiều năm, biết kết hôn là chuyện tốt, nam tử kết hôn có phu quyền, được thê tử ỷ lại hầu hạ. hi vọng Quân Hoa dịu dàng với , để có cảm giác bị nàng áp chế.


      Tần Đạo Nguyên trầm ngâm chốc lát : "Quân Hoa lớn gả chồng, nếu con và Thanh Đồng song tu, vậy kết hôn. Sư phụ chỉ có nữ đệ tử, rất muốn nhìn con kết hôn." Chặt đứt chút luyến tình, còn vương vấn!


      "Sư phụ..." Lệ Quân Hoa kích động kêu lên tiếng, sau đó : "Đệ tử xin nghe sư phụ."


      Thanh Đồng lập tức cao hứng trở lại, chắp tay với Tần Đạo Nguyên: "Cám ơn sư phụ."


      Tuyết Hoa lập tức bật cười : "Đổi giọng nhanh." Lăng Vân và Tần Đạo Nguyên là bằng hữu, huynh đệ tương xứng. Lệ Quân Hoa là đồ đệ Tần Đạo Nguyên, Thanh Đồng là con rể của Tần Đạo nguyên... Hà hà, nàng thành trưởng bối của Thanh Đồng rồi!


      Nàng rất muốn với Thanh Đồng, nhưng Hạ Lăng Vân đừng chủ động gây với Thanh Đồng, đành quyết định về sau tìm cơ hội trêu chọc .


      Tần Đạo Nguyên định ra hôn cho hai đồ đệ, mọi người vội nhao nhao chúc mừng.


      Sư đồ Tần Đạo Nguyên ba người làm khách ở Thiên Linh Môn nửa tháng. Thanh Đồng rất ham học hỏi nhờ Hạ Lăng Vân chỉ bảo ít vấn đề trong sinh hoạt, pháp thuật, thái độ rất khiêm tốn. Mọi người đối với thái độ của quả lau mắt mà nhìn, Tần Đạo Nguyên cũng an tâm khi giao nữ đệ tử quý cho .


      Lệ Nhi và Tuyết Hoa thường xuyên ở chung chỗ, tỷ muội tình thâm. Lệ Quân Hoa đôi lúc ôm tiểu hồ ly tuyết trắng- phân thân của Thanh Đồng cùng chơi đùa với các nàng. Tuyết Hoa thấy, cũng bảo Hạ Lăng Phân xuất phân thân ra để nàng ôm khắp nơi khoe khoang.


      Lệ Nhi thấy hai nàng đều có tiểu hồ ly đáng , rất đỏ mắt, thúc giục Lâm Vân Phàm nhanh tu luyện thuật phân thân. Lúc nàng gấp gáp chờ được, Hạ Lăng Vân và Tần Đạo Nguyên liền chỉ dạy cho Lâm Vân Phàm tu luyện ra phân thân tiểu hồ ly. vừa mới bước vào thất phẩm tu luyện thuật phân thân còn chưa tốt, tiểu hồ ly so với Hạ Lăng Vân và Thanh Đồng và yếu hơn rất nhiều. Tiểu hồ ly của nhìn như thú con, lại khơi dậy tình thương người mẹ của ba người Tuyết Hoa, Lệ Nhi, Lệ Quân Hoa.


      Ngày nào đó, ba nữ nhân ôm phân thân tiểu hồ ly tản bộ bên hồ Nữ Thần, đột nhiên sau lưng nghe được tiếng gọi: Tuệ Châu, Tuệ Châu.


      Ai gọi tên của nàng ở kiếp trước?


      Tuyết Hoa và Lệ Quân Hoa hẹn mà sửng sốt, cùng quay người tìm, thấy nữ tử mặc áo màu xanh vẫy tay gọi Tuệ Châu, đồng thời chạy về phía nữ tu sĩ mặc áo màu xanh lam khác.


      Ha ha, trùng hợp!


      Tuyết Hoa cười quay người, thấy gương mặt Lệ Quân Hoa lộ ra vẻ mặt tiếc nuối. Trong lòng khẽ động, đột nhiên trong đầu nàng nảy sinh ý niệm.


      Nàng có bàn tay vàng giống y đúc Lệ Quân Hoa, đôi lúc nàng có thể cảm ứng được tình cảnh Lệ Quân Hoa, nàng từng có giấc mộng, trong mộng có hai Tuệ Châu giống nhau như đúc. Chẳng lẽ... thể nào? Có lẽ... được rồi, dù sao cũng chẳng có vấn đề gì, vì nàng giờ rất hạnh phúc!


      "Quân Hoa, Lệ Nhi, sau khi hai người kết hôn, có thể thường xuyên ra ngoài chơi ?" Tuyết Hoa hỏi.


      "Đương nhiên là phải ." Lệ Nhi giành , "Lúc nào cũng tu luyện rất chán. Nhưng trước mắt với danh tiếng chúng ta lúc này nên tu luyện, để người bình thường dần quên chuyện Giao Long." Giới tu tiên cũng thầm đoán thân phận nàng, chỉ là mấy vị Tiên Quân bảo vệ, thêm nữa lần này nàng có công diệt Giao Long, có người nhắc lại, chuyện Lệ quý phi qua thời gian nữa trở thành truyền thuyết.


      "Ta và Hạ Lăng Vân mấy năm nay đều chạy ngược chạy xuôi bên ngoài, cảm thấy mệt mỏi, định ở lại hồ Nữ Thần vài năm, rồi . Dù sao Lăng Vân cũng biết làm pháp khí dịch dung, ta bảo chàng làm thêm mấy cái, cách thời gian lại đổi hình dáng gương mặt." Tuyết Hoa cười .


      Lệ Nhi nghe xong cũng muốn, Tuyết Hoa lập tức đồng ý.


      Lệ Quân Hoa cảm thấy dung mạo mình còn xa mới đạt tới trình độ hại nước hại dân, hơn nữa nàng cái pháp khí dịch dung, nên cần nữa.


      Thiên hạ có bữa tiệc nào tàn, nửa tháng sau, Tần Đạo Nguyên mang theo Lâm Vân Phàm, Lệ Quân Hoa, Lệ Nhi, Thanh Đồng cáo biệt với mọi người trong Thiên Linh Môn.


      Đứng ngọn núi trong chu vi hồ Nữ Thần, Tuyết Hoa nhìn bóng dáng bọn họ biến mất nơi chân trời, xoay mặt hỏi Hạ Lăng Vân: "Lăng Vân, nếu như ta chỉ là con hồ ly hoang dã, chàng thích ta sao?"


      Hạ Lăng Vân rất kinh ngạc khi thấy nàng hỏi vậy : "Ta biết, ta chỉ biết, từ lúc gặp gỡ ở dãy núi Hằng Cổ ta thích nàng rồi, mà nàng lúc đó tiểu hồ ly thông minh đáng ."


      Tuyết Hoa hơi suy nghĩ chút, nhìn Hạ Lăng Vân khẽ mỉm cười.


      Nàng mơ hồ suy đoán linh hồn của nàng chính là bản phục chế của Lệ Quân Hoa, nhờ nhân viên quản lí thứ n phục chế mở ra linh trí của nàng, nhưng lúc này nàng chỉ là chính mình, hồ ly tinh có trí tuệ của nhân loại và dã tính của thất vĩ thiên hồ. Nàng Hạ Lăng Vân, Hạ Lăng Vân nàng, bọn họ mãi ở cùng chỗ.


      "Lăng Vân, chàng từng dẵn ta ngắm đỉnh Thiên Trụ Phong, ta cùng chàng lên đó , trước kịp xem. Bây giờ chàng dẫn ta lên nhìn chút." Tuyết Hoa , quay người đối mặt với Hạ Lăng Vân, hai tay ôm eo , muốn ôm nàng lên.


      tay Hạ Lăng Vân ôm eo nàng, : "Được, lúc nàng lên nhất định cảm thấy tiên nhân thượng cổ cũng biết trêu chọc người khác." xong, ôm nàng bay về ngọn núi cao nhất đại lục Ngũ Nguyên- Thiên Trụ Phong.


      dãy núi nguy nga hùng vĩ, hai thân ảnh chặt chẽ dán sát vào nhau, giống như chỉ có người...

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Phiên ngoại Lệ Nhi, lần đầu gặp.


      "Rầm, núi này là ta mở, cây này là ta trồng, nếu muốn qua, hãy để lại tiền mua đường." Lệ Nhi cao ngạo , lắc lư bảy cái đuôi biểu lộ thân phần thất vĩ thiên hồ.


      "Thất vĩ thiên hồ!" Lệ Quân Hoa kinh ngạc , kìm nổi nhìn chăm chú vào bảy cái đuôi trắng như tuyết. Nó, là đáng , tuy là biểu lúc này hơi hung dữ.


      "Sư muội." Lâm Vân Phàm nhanh chóng kéo Lệ Quân Hoa ra phía sau, đưa kiếm ra trước ngực cảnh giác nhìn chăm chú thiên hồ truyền thuyết thượng cổ. Thái Hư Huyễn Cảnh giống như cái mê cung vĩnh viễn ra được, chỗ băng tuyết này có lẽ là nơi chôn thân của và sư muội. Nhưng, chỉ cần còn hơi thở, bảo vệ tiểu sư muội tốt.


      "Đem..." Lệ Nhi nghĩ nghĩ , "Đem tất cả các thứ người các ngươi ra đây, ta làm tổn thương các ngươi." Nàng nghĩ ra được, tu sĩ nhị phẩm hệ hỏa và nữ tu sĩ nhị phẩm hệ phong người còn có đồ vật gì đáng giá để nàng cướp. Nhưng nếu nàng chạy đến ảo cảnh băng tuyết chơi, thể thiếu việc giày vò bọn họ phen, biểu lộ uy phong của thất vĩ thiên hồ.


      " có khả năng!" Lâm Vân Phàm trầm giọng . Nơi băng tuyết này mảnh trắng xóa, ngoại trừ thất vĩ thiên hồ đột ngột nhảy tới, và tiểu sư muội còn chưa thấy bóng dáng động vật nào chạy qua. có đồ ăn, có đan dược, có linh thạch, pháp khí, bọn họ tay tấc sắt, dù có linh lực bảo hộ thân thể cũng chẳng sống được bao lâu. Tu sĩ, phải là người dễ dàng buông tha cho tính mạng của mình!


      " giao? Ta ăn các ngươi!" Thấy bọn họ từ chối Lệ Nhi lập tức quát lên, vung vẩy đuôi hồ ly, tạo thành cuồng phong lốc xoáy.


      Cuồng phong cuốn theo tuyết đọng dưới thân nàng đánh về phía Lâm Vân Phàm và Lệ Quân Hoa.


      Lâm Vân Phàm cầm pháp kiếm đỏ rực quét ngang, tay trái chạm vào mặt kiếm, vòng tròn màu đổ lập tức bao phủ quanh hai người. Nơi băng tuyết thế này cùng giao đấu với thất vĩ thiên hồ, biện pháp duy nhất của bọn họ chính là phòng thủ.


      Lệ Quân Hoa lấy cái trâm gài hình san hô trong pháp khí trữ vật, quán chú linh lực toàn thân vào đó, bắn về phía thiên hồ.


      Lệ Nhi động tác nhanh nhẹn, thoáng cái nhảy ra nơi khác. Luồng sáng rơi xuống băng tuyết, lập tức nổ tung biến thành cái hố rộng.


      "Hừ, các ngươi sao có thể là đối thủ của ta?" Hồ ly Lệ Nhi kiêu ngạo cười to, nhe răng trợn mắt với bọn họ, tăng tốc độ đẩy mạnh vụn băng lao về phía họ.


      Lâm Vân Phàm bình tĩnh tỉnh táo, tăng thêm linh lực hỏa, ngăn chặn băng tuyết. Có lẽ thất vĩ thiên hồ chỉ cần thêm chút lực, hỏa linh tráo của duy trì nổi, nhưng thiên hồ này chỉ dùng lực mà tấn công, như muốn xem họ có thể kiên trì bao lâu.


      "Vù, vù vù!" Lệ Quân Hoa liên tục bắn ra mấy đạo hỏa quang. Cùng lúc, nàng cũng lấy ra lệnh bài hỏa diễm, phát kích về phía thiên hồ. "Rầm, rầm, rầm!" Hỏa diễm gặp được vật thể lập tức nổ tung, khiến bên ngoài tạo thành nhiều hố sâu hút.


      "Ha ha ha." Lệ Nhi vui vẻ tránh phải tránh trái, né được hai luồng tấn công của pháp khí. Thực lực của bọn họ kém nàng rất xa, nàng chỉ dùng bảy phần thực lực có thể chơi đùa.


      Lệ Quân Hoa biết thể tổn thương được thất vĩ thiên hồ, nhưng vẫn cam lòng, tiếp tục thúc dục trâm gài tóc san hô và lệnh bài, hi vọng có thể tạo chút thương tổn cho đối phương.


      "Các hạ, người cùng là thất vĩ thiên hồ, sao lại còn gây khó dễ cho hai tu sĩ cấp thấp như bọn ta?" Lâm Vân Phàm trầm giọng . Thất vĩ thiên hồ là tinh quái thất phẩm, và tiểu sư muội phải là đối thủ.


      "Ha ha ha ha, tại ta nhàn rỗi, nên thuận tiện chơi đùa với các ngươi." Lệ Nhi cười , tiếp tục phóng thích gió, để gió cuốn tuyết vụn đất công kích họ.


      Hỏa linh chặn cuồng phóng, khiến tuyết tan thành nước, dưới chân Lâm Vân Phàm và Lệ Quân Hoa biến thành vũng nước đọng. Lâm Vân Phàm ổn định phòng ngử sau đó lấy bắn kiếm khí. Hỏa diễm do kiếm khí bắn ra đuổi theo hồ ly Lệ Nhi. Thanh kiếm này tiếp nhận ý niệm của chủ nhân, chỉ cần tinh thần lực còn, pháp trận tiểu kiếm vận hành, luôn luôn công kích mục tiêu.


      "Ha ha, thú vị, pháp khí này ta muốn." Lệ Nhi nhìn tiểu phi kiếm đuổi theo mình, liền thích rồi. Nàng há mồm phun, luồng linh khí màu lam bao trùm phi kiếm, sau đó ngưng tụ thành băng. Pháp lực tiểu phi kiếm bị đóng băng, linh lực vận hành chấm dứt, lập tức rơi mặt đất.


      Nàng cười lớn đe dọa: "Các ngươi sớm chút mang bảo bối cho ta, sao ta lại tấn công? Khà khà khà, bây giờ các ngươi muốn van xin cũng muộn."


      Lâm Vân Phàm và Lệ Quân Hoa lên tiếng, chỉ phòng thủ, lợi dụng pháp khí công kích Lệ Nhi.


      "Ồ?" lâu Lệ Nhi đột nhiên kinh ngạc hỏi thăm, "Này, ngươi chỉ là tu sĩ nhị phẩm phong hỏa? Sao linh lực còn chưa tiêu hao?" Thân ảnh màu trắng bỗng hóa thành đạo ảo cảnh đánh về phía Lệ Quân Hoa. Mấy ngàn năm nay, nàng gặp được khá nhiều tu sĩ, nhưng chưa từng thấy tu sĩ nhị phẩm nào có thể liên tục phóng thích pháp lực lâu như vậy.


      Lâm Vân Phàm vẫn luôn khống chế linh lực duy trì Hỏa linh trao đột ngột điên cuồng vận dụng linh lực, để tăng thêm vòng bảo hộ cho và sư muội.


      Lệ Nhi lao vào người như khoác thêm áo lửa, lập tức bị đẩy lui lông người cháy đen, còn có mùi khét lẹt.


      "Oa ô ~~ " Da lông bị đốt, Lệ Nhi đau quá hét lên ~~~~(>_<)~~~~ nàng được phụ thân nuông chiều từ bé, người còn có mùi phụ thân, các tinh quái giai "Tiên" trong huyễn cảnh cũng dám tổn thương nàng, nàng chưa từng bị thiệt, ngờ...


      Nàng tức giận, mạnh mẽ tạo ra cuồng phong, vì vậy đất tuyết lập tức thay đổi, chỗ đứng của Lâm Vân Phàm và Lệ Quân Hoa biến thành đống tuyết cao hai ba mươi mét.


      Thấy bọn họ bị tuyết chôn sống, Lệ Nhi bay tới đỉnh nhảy vài cái : "Hi vọng các ngươi chết đơn giản như vậy." Nàng có thể trêu chọc tu sĩ tiến vào huyễn cảnh, nhưng nếu giết họ, phụ thân tha cho nàng.


      Sau khi trả thù, nàng nằm mặt tuyết phía xa, nhòm về phía núi tuyết. Nàng có bộ lông màu trắng, vùi mình trong tuyết gần như ai phát được.


      Ngọn núi tuyết cao hai mươi mấy mét dần dần thụt xuống, cuối cùng tan thành nước. Mất khá lâu, hai thân ảnh dần dần xuất .


      Thấy họ bình yên vô , Lệ Nhi mới xuyên qua ảo cảnh chạy về Thái Nguyên Cung bên cạnh phụ thân.


      Nội cung Thái Nguyên Cung, Hạo Linh tiên tôn ngồi ngay ngắn bảo tọa ngọc bích, nhìn huyễn chi kính trôi nổi giữa đại điện. Thấy nữ nhi nhảy ra khỏi huyễn chi kính, ông đau lòng : "Lần này chịu thiệt rồi hả?" Ông nhìn nữ nhi trêu đùa chúng tu sĩ trong huyễn cảnh đồng thời kiểm tra phẩm chất của những tu sĩ này.


      "Oa huuuuu ~~~ " Lệ Nhi bổ nhào vào ngực phụ thân... khóc lớn, bắt đầu làm nũng.


      "Đáng đời." Hạo Linh Tiên Tôn nhàng trách, lấy từ chiếc bình , đổ ra dịch lỏng màu xanh lá, bôi lên mặt và đỉnh đầu Lệ Nhi. Đứa này, lông bị cháy, da cũng bị đốt. ngờ nữ nhi còn chịu đau xác định đối phương bình yên mới chạy về cạnh ông làm nũng.


      Linh dịch mát lạnh bôi lên vết thương nóng rát, Lệ Nhi cảm thấy bớt đau, mới thút thít : "Phụ thân, con đau quá. Con tha cho hai người họ, nhất là tên nam nhân kia."


      "Lệ Nhi, là con chủ động bắt nạt người ta, còn khiến mình bị thương?" Hạo Linh Tiên Tôn dạy bảo, "Con cũng quá liều lĩnh, lỗ mãng, hỏa là pháp lực có tính công kích mạnh nhất trong ngũ hành pháp thuật. Hỏa linh tráo dù là pháp thuật phòng ngự, cũng có thể phản kích. Con còn chủ dodongjd ùng thân thể thí nghiệm uy lực của nó, còn mình ngốc?"


      "Ngao, ô gào." Lệ Nhi kêu gào, thuận theo phụ thân nhảy loi choi trong ngực ông đáp lại.


      "Cha hiểu ngôn ngữ hồ ly, vẫn là nên tiếng người ." Hạo Linh Tiên Tôn mỉm cười , ôm Lệ Nhi trấn an nàng.


      Lệ Nhi tức giận thờ phì phì : "Con cho đẹp mắt, con chỉnh muốn sống được muốn chết xong."


      Gương mặt hiền lạnh của Hạo Linh Tiên Tôn lập tức trầm xuống, nghiêm túc : "Lệ Nhi, phụ thân có dạy con trả thù người khác? Phụ thân tích hài tử tâm địa ác dộc. Con trêu đùa chúng sinh trong huyễn cảnh, phụ thân để con chơi, nhưng chỉ trêu đùa, tuyệt đối được làm hại tính mạng bọn họ."


      "Phụ thân, con biết, người đừng tức giận, con giết người." Lệ Nhi thấy phụ thân tức giận, lập tức lắc lắc bảy cái đuôi làm nũng, "Con là nữ nhi ngoan của người, con làm hại nhân loại, con chỉ đùa bọn họ, tuyệt đối ảnh hưởng tới tính mạng bọn họ."


      "Biết là tốt rồi." Hạo Linh tiên tôn vuốt ve đầu nàng : "Mấy ngày nay con ở nhà dưỡng thương, đừng ra ngoài giày vò người khác."


      "Vâng." Lệ Nhi liên mồm , tại lông nàng bị đốt rồi, tạm thời nên gặp người. Nàng muốn biến thành hình người, vì lúc này xinh đẹp. Nàng là nữ nhi xinh đẹp đáng của phụ thân, dung mạo cực giống mẫu thân, nên nàng thể để phụ thân thấy nàng lúc hình người bị thương tổn, khiến phụ thân thêm thương tâm.


      "Lệ Quân Hoa, Lâm Vân Phàm..." Hạo Linh tiên tôn trầm ngâm .


      "Hai người này tệ."


      "Đúng, Lệ Quân Hoa có thuộc tính linh căn giống con như đúc. Thể chất nàng ta vô cùng đặc biết, tốc độ hấp thu linh khí vô cùng cao, con mới thấy lần đầu."


      Hạo Linh tiên tôn , "Lâm Vân Phàm linh căn hỏa tinh khiết, linh gốc cũng khá tốt. Hai người này khá được, hi vọng họ chịu được khảo nghiệm của huyễn cảnh."


      Lệ Nhi quay đầu về phía huyễn chi kinh. Thời gian của ảo cảnh và Thái Nguyên Cung khác nhau, nàng mới về chốc lát nhưng trong huyễn cảnh Lâm Vân Phàm và Lệ Quân Hoa ở trong ảo cảnh băng tuyết nhiều ngày, đồng thời đối diện với gió tuyết cực lớn bên trong ảo cảnh.


      Nàng thấy Lâm Vân Phàm dốc sức liều mạng bảo hộ Lệ Quân Hoa, sau đó rơi xuống núi tuyết, Lệ Quân Hoa cũng muốn làm uyên ương cùng chết nên nhảy xuống theo rồi.


      Hai người này tình cảm tốt!


      Nàng hâm mộ rồi.
      Anhdva, Bé Bi, Parvarty7 others thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Tự nhiên chuyển đến cảnh này, chắc là phiên ngoại về Lệ Nhi nhỉ???
      Momo1314 thích bài này.

    5. Tô Đát Kỷ

      Tô Đát Kỷ New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      10
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :