1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 125: Hội quán của tu sĩ thế tục


      "Tuyết Hoa, biến thành hồ ly." Hạ Lăng Vân . có năng lực cưỡng chế Tuyết Hoa từ hình thái hồ ly biến thành người, nhưng có năng lực để nàng từ hình người biến thành hồ ly.


      "Vì sao?" Tuyết Hoa chớp chớp mắt cau mày lá liễu, biết còn cố hỏi.


      "Ta ôm nàng khắp nơi còn tốt sao?" Hạ Lăng Vân nhàng , "Tuyết Hoa, vẻ đẹp của nàng quá mê người, khiến ta có cách nào bình tâm phóng thần thức nghe ngóng tình hình xung quanh, thu thập tin tức Lệ Nhi." vừa chuyện, con ngươi đen nhanh lưu động đầy lưu luyến thâm tình.


      Tuyết Hoa đột nhiên nhõng nhẽo cười , "Lăng Vân, chàng luôn những câu khiến ta vui vẻ." xong, nàng chạm vào môi nhanh chóng cắn cái, lập tức bạch quang bao phủ toàn thân, thân thể co rút lại, cuối cùng biến thành hồ ly chui ra khỏi đống y phục nhảy lên người .


      Hạ Lăng Vân đưa tay đón nàng, thuận tiện thu xiêm y của nàng vào vòng tay.


      Thong dong ra khỏi ngõ hẻm, thản nhiên tới con đường khác, phóng thần thức cảm ứng cảnh vật xung quanh đồng thời nghe ngóng tin tức mọi người trò chuyện.


      Tuyết Hoa cũng học thả thần thức tìm kiếm tin tức của muội muội. Nhưng nàng vận dụng thành thạo bằng Hạ Lăng Vân, chú ý bên này lại bỏ lỡ bên kia.


      "Ồ?" Hạ Lăng Vân khẽ, "Toàn nhà lớn ở phía tây bắc thành, có năm luồng linh lực chấn động." dùng thần thức đảo quanh năm tu sĩ kia, bọn họ đều phát giác, tất cả đều tìm kiếm xung quanh.


      Tuyết Hoa lập tức chuyển thần thức dò tìm, phát phương vị đó có năm luồng linh lực chấn động. Nàng dụng tâm tìm hiểu thuộc tính linh lực, phát màu đỏ là hỏa, màu cam là kim, màu xanh nhạt là thủy.


      Hạ Lăng Vân cũng biết, liền ôm nàng bay nhanh về phương đó. quản bọn họ là tu sĩ môn phái nào, với tư cách là trưởng lão trong giới tu tiên có đầy đủ uy tín để bọn họ có thể lộ ra ít tin tức liên quan tới người khác.


      qua hai con đường, Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa tới trước cửa hộ gia đình. Cửa này tường cao gạch ngói xanh, treo biển đề tên "Thanh Vân Quán".


      Người bình thường nhận ra, Hạ Lăng Vân hiểu , dây là điểm dừng chân của đại môn phái tu tiên Thanh Vân Sơn nước Kim PHượng, đoán chừng có ngoại môn đệ tử chủ trì, năm tu sĩ hai người tam phẩm tọa trấn.


      "Cốc cốc cốc" bắt đầu gõ cửa, lập tức nghe được bên trong vang lên nhiều tiếng bước chân dồn dập.


      "Két..." Cửa đại môn nhanh chóng mở, vài tên nam tử vẻ mặt căng thẳng từ bên trong ra. Cầm đầu là gã trung niên nam tử mặt đỏ ôm quyền khom người vái chào Hạ lăng Vân: "Vãn bối La Đức Tín đệ tử Thanh Vân Sơn mời xin vấn tên họ sư tôn." Người tới khoảng 25-26 tuổi, khí chất thanh nhã, trong ngực ôm tiểu bạch hồ mười phần linh khí, giới tu tiên chỉ nhìn qua cũng biết là tu sĩ đẳng cấp cùng linh sủng hồ ly.


      "Ta là Hạ Lăng Vân bên hồ Nữ Thần đỉnh Thiên Trụ Sơn, phát chỗ này có hội quán, đặc biệt tới đây tìm hiểu tin tức." Hạ Lăng Vân mỉm cười .


      "Lăng Vân Tiên Quân!" La Đức Tín chấn động, vội vàng , "Tiên Quân đại giá quang lâm, xin thứ vãn bối vô tri đắc tội. Tiên Quân, mời người vào trong." chuyện, thái độ thành khẩn cung kính.


      Giới tu tiên chỉ có bảy vị Tiên Quân, mà vị Tiên Quân này chính là trong số đó. Thanh Vân Sơn tuy là đại phái trong giới tu tiên nước Kim Phượng, nhưng tu sĩ cao nhất cũng chỉ là lục phẩm chân quân.


      "Là ta tới quấy rầy các ngươi rồi." Hạ Lăng Vân nhàng , tiến vào nhà.


      Đại trạch khác với các tòa nhà khác, gieo trồng cây cối hoa cỏ, vì thiên địa linh khí ở thế tục ít, bởi vì bất đắc dĩ muốn trường kì tọa trấn tu sĩ thế tục phải trồng nhiều cây cối xung quanh phòng ở của mình, bố trí tụ linh pháp trận cấp thấp, cam đoan khóa tu hành hàng ngày.


      Hạ Lăng Vân vào chính sảnh, La Đức Tín thấy Hạ Lăng Vân ngồi vội phân phó thủ hạ nhanh châm trà.


      Hạ Lăng Vân thẳng: "La Đức Tín, có lẽ ngươi biết lí do ta nhập thế tục."


      La Đức Tín vội : "Vãn bối biết , triều đình còn chiêu cáo thiên hạ, Tiên Quân người muốn bắt hồ Lệ quý phi."


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, "Thiên Linh Môn ta chỉ là môn phái , thế tục có mấy hội quán, đối với thời cuộc cũng lắm, ta thầm qua số chỗ cũng tra được tin tức Lệ quáy phi. Hôm nay phát Thanh Vân Quán, đặc biệt đến nhờ giúp đỡ."


      "Tiên Quân hỏi chuyện này? Tiên Quân có việc, chỉ cần phân phó vãn bối là được." La Đức Tín cung kính . Trước đó và đồng môn phát có thần thức vây quanh, ra Tiên Quân từ xa phóng thần thức tìm bọn .


      "Tháng hai năm trước, lúc vãn bối ở trấn Mai Lâm vô tình gặp được Huyền Vũ Tiên Quân biết được chuyện Lệ quý phi. Thanh Vân Sơn gần đây có tin tức của Lệ quý phi?" Hạ Lăng Vân hỏi, trấn an tiểu hồ ly nằm sấp đùi mình.


      "Tiên Quân, hồ Lệ quý phi xuất lần cuối cùng là phá hủy khe vực của nước Kim Phượng Và nước Tây Lĩnh, đổi dòng nước chảy khiến trấn xung quanh bị nhấn chìm. Sau đó tháng tư, gần Bắc Xuyên truyền đến tin tức nữ tu sĩ tuyệt sắc khiến năm nam tu sĩ tranh đấu nghe đồn đó là Lệ quý phi. Sau đó giới tu tiên còn tin tức nào của Lệ quý phi nữa."


      La Đức Tín thành hồi đáp, hạ nhân nâng mâm trà, tự mình nâng chén cúi đầu đặt lên bàn của Hạ Lăng Vân.


      "Chuyện khe vực đó ta biết, Huyền Vũ Tiên Quân cũng từ đó bắt đầu truy tìm Lệ quý phi. Còn ở Bắc Xuyên, chắc ta phải điều tra lần."


      Hạ Lăng Vân nhíu mày. Biển người mênh mông, nếu Lệ Nhi trốn nơi nào bế quan hơn mười, vạn năm, ai có thể tìm được nàng? Mà thôi, Lệ Nhi bế quan cũng tốt, tránh để và Tuyết Hoa lo lắng.


      La Đức Tín cũng biết điều này, giận dữ : " hồ tuổi thọ dài, nếu núp mấy trăn năm, Tiên Quân chẳng phải tìm vất vả?"


      " sao, ta cũng muốn lịch lãm rèn luyện, chậm rãi tìm kiếm." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , bưng chén trà thổi nguội, uống hai hớp.


      "La Đức Tín, tình huống kinh thành giờ thế nào? Hoàng đế sắp trưởng thành, Thái Hậu có phản ứng gì?" hỏi. Thế tục bình an, giới tu tiên khó tránh khỏi ảnh hưởng.


      "Bên kinh thành truyền tới tin tức, Hán Dương Vương nhiều lần bái phỏng, rốt cuộc mời được vì lục phẩm chân quân đảm nhiệm chức vị quốc sư. Vị quốc sư này nghe có huyết thống hoàng tộc, trước mắt ủng hộ hoàng đế, Thái hậu có vẻ thỏa hiệp, ám chỉ chờ sau khi hoàng thượng đại hôn, lui về hậu cung dưỡng lão." La Đức Tín .


      "Hi vọng hoàng triều thế tục có thể thuận lợi vượt qua hỗn loạn này." Hạ Lăng Vân nghe xong lập tức thở phào nhõm. Chỉ cần Thái Hậu lui về, hoàng quyền về tay hoàng thượng, các vương gia có cớ dấy binh, cục diện chính trị tạm thời chìm xuống. Chỉ cần Hoàng đế cơ trí, minh, thân hiền xa tiểu nhân, ít nhất còn có thể kéo dài vương vị nhiều năm.


      "Hi vọng như vậy." La Đức Tín cũng . Thế tục náo động ảnh hưởng tới tu sĩ tu luyện, cho nên các tu sĩ cũng chỉ mong thế tục an ổn.


      Lại uống mấy ngụm trà, Hạ Lăng Vân lấy tiểu linh thành màu xanh nhạt, , " chút lòng, ngươi đừng từ chối."


      La Đức Tín chắp tay , "Tiên Quân khách khí, ly trà mà thôi, Tiên Quân cần tốn kém."


      Hạ Lăng Vân bình tĩnh : "Ta hỏi thăm ngươi tin tức, đây là trả lễ."


      La Đức Tín từ chối, cung kính : "Vậy thứ cho vãn bối khách khí." đưa tay nhận thủy linh thạch.


      Tu sĩ tu luyện trong núi nhiều năm, đối với biến hóa thế tục hiểu lắm, vì vậy tu tiên giới có quy định bất thành văn. Chỉ cần là tu sĩ đồng đạo, nguyện ý trả thù lao, cũng có thể hỏi được tin tức ở trong hội quán của giới tu tiên.


      "La Đức Tín gần đây ta muốn ổn định tâm thần chế tiểu pháp khí, khoảng hai ngày, bên ngoài khách điếm tiện, Thanh Vân Quán còn có phòng?" Hạ Lăng Vân , bàn tay vuốt ve mặt Tuyết Hoa. có thể ở khách điếm, nhưng người lại lại quá phức tạp.


      "Tiên Quân chê Thanh Vân Quán đơn sơ, là vinh hạnh của Thanh Vân Quán." La Đức Tính hưng phấn , lập tức phân phó đồng môn, sửa sang phòng khách để Tiên Quân nghỉ lại.


      Nhìn ánh sáng thanh nhã ở phòng khách, Tuyết Hoa vội vàng : "Lăng Vân, chúng ta đừng tới kinh thành, Bắc Xuyên tìm xem có tung tích Lệ Nhi ." Thế tục tranh giành hoàng quyền can hệ gì tới nàng, nàng chỉ quan tâm tới muội muội cùng huyết thống.


      "Được." Hạ Lăng Vân gật đầu, kinh thành náo động, ven đường lại thấy được cảnh chiến đấu, tiện nhúng tay lại có biện pháp thay đổi, vẫn tránh tốt hơn. Tuyết Hoa còn thiên tính dã thú, rất dễ bị tà ác dẫn ra bản năng, nên tránh để nàng thấy cảnh giết chóc.


      "Lăng Vân chỉ chén trà sao chàng phải cho tiểu linh thạch?" Tuyết Hoa dò hỏi, đây chỉ là linh thạch hạ phẩm, nàng giờ nhìn còn chướng mắt, chỉ là tò mò hành động của Hạ Lăng Vân.


      "Tuyết Hoa, đối với người thế tục, nàng có thể sử dụng tiền bạc tiền đồng, đối với tu sĩ, nàng cần dùng linh thạch."


      Hạ Lăng Vân qua: "Giới tu tiên vẫn luôn là lấy vật đổi vật, linh thạch mọi người đều cần, cho nên nó coi như là tiền. Ta vừa rồi phải uống chén trà, mà chủ yếu tìm tin tức Lệ Nhi của Thanh Vân Quán."


      Mỏ linh thạch dần ít , linh thạch ngày càng hiếm. cho La Đức Tín viên linh thạch cấp thấp, La Đức Tín có thể dùng bố trí pháp trận Tụ Linh sơ cấp.


      "Ta cứ nghĩ linh thạch chỉ dùng bố trí pháp trận, hóa ra nó còn được sử dụng như tiền." Tuyết Hoa cao hứng , "Phụ thân tuyệt vời, chuẩn bị cho ta và Lệ Nhi nhiều linh thạch như vậy."


      Hạ Lăng Vân cười . biết trong tay Tuyết Hoa có bao nhiêu cực phẩm linh thạch rồi, Tuyết Hoa và Lệ Nhi quả là người giàu có nhất trong giới tu tiên.


      Xoa bóp lỗ tai nàng dặn: "Tài vật thể lộ ra, nàng về sau đừng mang cực phẩm linh thạch ném người." Có thể Lệ Nhi lộ tiền tài, nên mới bị tu sĩ truy đuổi.


      "Ta biết, ta biết." Tuyết Hoa cười tủm tỉm . Nàng bây giờ là đại phú bà, nhưng theo lời Hạ Lăng Vân tài nguyên giới tu tiên ngày càng thiếu thốn, nàng cần phải bảo quản tài phú tốt, chậm rãi cung cấp cho đời sau nàng sử dụng.


      Nàng hỏi, "Chàng muốn làm pháp khí gì?" Nàng thấy luyện đan, ngẫu nhiên thấy thất đồ đệ cầm bản vẽ pháp khí tới hỏi , nhưng chưa từng thấy luyện khí.



      "Ta làm tiểu pháp khí cho nàng dùng." Hạ Lăng Vân cười cười, đưa tay xoa bộ lông xù mặt Tuyết Hoa.
      hthuqttn, Iluvkiwi, LyLy Mai13 others thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 126: Pháp khí dịch dung

      "Cho ta dùng?" Tuyết Hoa lập tức tò mò. Phụ thân làm cho nàng nhiều pháp khí đỉnh cấp, nàng còn chưa dùng đến, giờ làm pháp khí gì? Dây trói tiên vừa làm trang sức, cả công lẫn thủ, trâm gài hồ ly cũng là pháp khí công thủ, nàng nghĩ mình cần gì nữa.

      " tiểu pháp khí có thể che giấu dung mạo nàng." Hạ Lăng Vân , lần nữa vuốt gương mặt hồ ly của Tuyết Hoa.

      Tìm kiếm tông tích Lệ Nhi có lẽ rất lâu, vội, bây giờ vấn đề cần giải quyết hàng đầu là che gương mặt hoa gặp hoa nở người gặp người mê của nàng. Tiểu nương trẻ tuổi suốt ngày mang mạng che cũng khiến người khác hiếu kì, hơn nữa, thể mỗi lần gặp trường hợp như hôm nay lại ôm nàng chạy trốn hoặc bại lộ thân phận tu sĩ.

      "Che dung mạo của ta?" Tuyết Hoa kinh ngạc , " phải đội mũ sa rồi sao?"

      "Ta đánh giá thấp lòng hiếu kì của con người, nghĩ chỉ cần đội mũ sa là ngăn được phiền toái do dung mạo nàng gây ra."

      Hạ Lăng Vân , " ngờ càng che giấu lại càng khiến người khác hiếu kì."

      "Làm tiểu pháp khí là muốn giải quyết vấn đề này?" Tuyết Hoa hào hứng , "Chàng muốn làm cho ta sao? Ta trước, nếu chàng làm cái kia, ta chết cũng mang." Nàng nhớ kiếp trước vô tình đọc tiểu thuyết, bên trong có nhắc tới.

      "Mặt nạ da người? Chúng ta là người tu tiên sao có thể dùng đồ vật tội chướng như vậy?" Hạ Lăng Vân dùng sức xoa xoa đầu nàng , "Nàng nghe từ đâu?"

      Tuyết Hoa là dắt từ dãy núi Hằng Cổ ra, nuôi bên người . Bọn họ lần đầu rời xa là lúc để nàng ở Thiên Linh Môn để đảo Hỏa Vân mấy ngày, và lúc phụ thân nàng ép buộc nàng rời khỏi trong Thái Hư Huyễn Cảnh thời gian ngắn.

      Chẳng lẽ lúc nàng phiêu lưu dòng sông, nghe được việc này, nếu chỉ có thể do phụ thân nàng cho nàng biết. Nhạc phụ đại nhân ơi nhạc phụ đại nhân, sao người có thể những việc đen tối đầy máu tanh này cho tiểu hồ ly thuần khiết của .

      Hạ Lăng Vân thầm phỏng đoán, chỉ có thể quy kết Tuyết Hoa ngày càng hung hãn hôn khéo là do Chi Chủ Hạo Linh Tiên Tôn dạy hư Tuyết Hoa của .

      (Hạo Linh Tiên Tôn ngồi cũng bị trúng chiêu, ta sao có thể dạy nữ nhi quý... những thứ này, ngươi thấy ta dạy dỗ Lệ Nhi thành thiếu nữ đáng thế nào à?)

      "Tuyết Hoa, trước kia ta từng gặp nữ tu sĩ đeo pháp khí dịch dung, cũng vì tò mò nên mới tìm hiểu, chỉ là cách đây mấy trăm năm ta cũng nhớ đại khái, cần thời gian để làm lại." Hạ Lăng Vân . Nguyên lý pháp trận cơ bản nhớ, chỉ cần điều chỉnh chút để thiết kế ra pháp khí dịch dung nguyên vẹn là được.

      "Tuyết Hoa, nàng thích trang sức gì?" hỏi, "Pháp khí dịch dung trang trí tóc." Nghe pháp khí dịch dung cao cấp có thể biến cả thân hình.

      Tuyết Hoa nghĩ nghĩ, "Tùy chàng. Nhưng phụ thân cho ta trâm gài tóc ta muốn đeo thường xuyên, trâm gài ta có rất nhiều Hồng San Hô, Hoa... tai có khuyên Hỏa linh châu, Thủy linh thạch..."

      Hạ Lăng Vân nghe xong, cảm thấy vô cùng bội phục tài năng chế khí của nhạc phụ đại nhân.

      ngần ngừ chút , "Vậy ta làm cho nàng cái hoa điền ." Nhạc phụ cũng chưa chế tạo hoa điền cho nàng.

      "Được." Tuyết Hoa cười tủm tỉm , "Chỉ cần chàng làm, cho dù tinh xảo ta cũng mang."

      Hạ Lăng Vân bỗng cảm thấy có áp lực. chưa từng có kinh nghiệm làm pháp khí trang sức cho nữ tử, sợ đồ mình làm ra hợp với Tuyết Hoa.

      Trái lo phải nghĩ, tự tin , "Nàng vào phòng nghỉ ngơi, ta tìm La Đức Tín vài lời."

      "Vâng." Tuyết Hoa nhảy xuống bàn, dạo trong phòng, bắt đầu kiểm tra địa bàn.

      Hạ Lăng Vân rời khỏi sương phòng, dùng thần thức cảm ứng chút, thấy rất nhiều hoa cỏ cây cảnh.

      "Tiên Quân." La Đức Tín chuyện cùng đồng môn phát Hạ Lăng Vân đến vội ra khỏi đình nghỉ mát thi lễ. Tu sĩ cùng chuyện cũng theo, hành lễ với Hạ Lăng Vân.

      Hạ Lăng Vân gật đầu, lấy ra hai viên linh thạch trung phẩm uyển chuyển : "Hai vị, ta muốn làm pháp khí trang sức cho nội tử, nhưng biết tại thế tục lưu hành dạng hoa điền gì, đành nhờ hai vị thay ta chuyến, giúp ta mua ít hoa điền thịnh hành để tham khảo. Đây là hai viên linh thạch trung phẩm, hai người thay ta đổi thành ngân lượng. Ta hiểu tỉ lệ đổi linh thạch và ngân lượng của thế tục, nếu hai viên linh thạch này đủ, chờ các người về ta bù lại."

      Lăng Vân Tiên Quân có thê tử? Giới tu tiên còn chưa biết đâu.

      La Đức Tín vội chắp tay giải thích: "Tiên Quân, tại miếng linh thạch trung phẩm trong tay người ước chừng ngàn năm, sáu trăm bạc. Nếu người cần nghiên cứu vòng đeo trán, để ý nguyên vật liêu, có thể mua rất nhiều. Nếu muốn loại hoàng kim nạm khảm cần khá nhiều ngân lượng."

      "Ta cần quan tâm tới nguyên vật liệu, chỉ cần kiểu dáng. Hai khối linh thạch trung phẩm này các ngươi xem tình hình mua cho ta hai mươi mấy kiểu dáng mới lạ, buổi sáng ngày mai ta cần, được chứ?" Hạ Lăng Vân bình thản . để tâm tới số tiền thừa mặc cho hai tu sĩ này.

      La Đức Tín và sư đệ lập tức kích động , "Tiên Quân an tâm, chúng ta ra ngoài tới mấy thị trấn phụ cận giúp người lựa chọn tốt." Bọn họ ngự kiếm nửa ngày có thể chạy qua mấy thị trấn. Trung phẩm linh thạch với tu sĩ bọn họ là vật khó có được, bọn họ nhận mặt khác bỏ tiền thay Tiên Quân mua đồ.

      "Vậy làm phiền." Hạ Lăng Vân đưa hai khối linh thạch trung phẩm cho La Đức Tín. La Đức Tín cao hứng thu vào túi càn khôn, sau đó chắp tay thi lễ với Hạ Lăng Vân cùng đồng môn rời khỏi.

      Tốc độ xử lí của bọn họ nhanh, hoặc có thể bọn họ lợi dụng thân phận tu sĩ buổi tối gõ cửa các hàng trang sức, tóm lại sáng sớm hôm sau, La Đức Tín mang hai đồng môn tới bái kiến Hạ Lăng Vân, từng người lấy ra hai ba mươi trang sức trán trong túi dâng lên, bọn họ dạo quanh mấy cửa hàng châu báu ở các thị trấn lân cận, chọn lựa mỗi trang sức đều tỉ mỉ tinh xảo trùng lặp, để Tiên Quân tuyển chọn.

      Hạ Lăng Vân thu hết lại, lập tức đóng cửa phòng, bắt đầu mở bảy tám chục cái hộp trang sức ra, xoay mặt về hướng phòng ngủ gọi: "Tuyết Hoa, nàng mau ra chọn lựa." Những....vòng đeo trán này mỗi loại đều đa dạng, nhìn còn hoa mắt.

      Tuyết Hoa dùng xong điểm tâm sáng vào phòng biến hình mái tóc xõa dài bước chậm tới, thấy bàn đầy trang sức lập tức vui vẻ ra mặt: "Lăng Vân, nhiều vòng đeo như vậy, ta có thể mở cửa hàng trang sức rồi." Nữ nhân vốn thích đồ trang sức tinh xảo, những... vòng đeo trán này tuy dùng vật liệu bình thường, nhưng tinh xảo, nghĩ những thứ này đều là của mình, trong lòng nàng tràn ngập vui mừng.

      "Tuyết Hoa, cái trân châu này khá đượcu." Hạ Lăng Vân lấy vòng trân châu đeo lên đầu nàng, sau đó : "Nhưng... hạt châu này được bóng."

      xong, lại lấy sợi dây năm đóa hoa mai đeo lên đầu nàng, bình luận, "Hoa mai có thể vẽ pháp trận, nhưng, khảm linh thạch ... quá xinh đẹp rồi."

      chờ Tuyết Hoa phản ứng, gỡ xuống rội lại lấy chuỗi ngọc đeo lên cho nàng.

      Tuyết Hoa cứ im lặng ngồi để đeo từng cái lên đầu nàng, sau đó lại bình luận rồi bỏ xuống.

      Dù sao đều là của nàng, sau này nàng từ từ mang.

      Mãi tới trưa, Hạ Lăng Vân mới lựa ra được vài cái, rồi bắt đầu vì Tuyết Hoa thiết kế kiểu dáng, sắp đặt điêu khắc vị trí pháp trận, khảm nạm linh thạch.

      "Cái này, nàng thích ?" đưa thiết kế tới trước mặt nàng.

      Tuyết Hoa nhìn bản thiết kế, lập tức : "Ta rất thích." Càng thích hơn là chủ động làm cho nàng.

      Nghe nàng thích, Hạ Lăng Vân dọn bàn sạch , từ lấy ra vài công cụ luyện khí, bắt đầu chế tác.

      để nổi lửa, kéo xinh xắn, kìm, búa, dao điêu khắc....

      Tuyết Hoa hào hứng nhìn, thấy lấy ra mấy miếng hoàng kim đặt vào lò, sau đó thả bột phấn màu lam...

      Theo quá trình phản ứng vật lí, rồi điêu khắc tinh xảo, gõ, kĩ thuật xâu chuỗi.

      Bỏ ra gần ba canh giờ, Hạ Lăng Vân mới làm xong tiểu pháp khí dịch dung.

      Trước mặt vòng đeo có ba viên châu hoàng kim hồ điệp. Mỗi viên linh châu đều khắc huyền cơ.

      Sau khi đeo lên cho nàng, nhìn kĩ chút, rồi đưa tay chỉnh lại hạt châu cho cân xứng.

      Vòng hạt châu lấp lánh ánh sáng xanh nhạt, khiến gương mặt nàng như mặt hồ nước lóng lánh. Sau khi thủy quang biến mất, Hạ Lăng Vân gật đầu thỏa mãn, "Tuyết Hoa, nàng lấy gương đồng ra xem." tò mò biết Tuyết Hoa có thích pháp khí mình làm cho nàng .

      Tuyết Hoa chờ lâu, nghe vậy lập tức lấy gương đồng ra ngắm.

      "Oa, ta thể tin được, đây là mặt của ta." Nàng kinh ngạc sờ sờ mặt mình.

      Tay nàng sờ lên mặt, đôi mắt thay đổi ngũ quan có chút biến hóa, đây chỉ là gương mặt thanh tú điển hình của nữ tử thông thường, hề giống gương mặt trái xoan của nàng. Nàng có thể thấy nhất là đôi mắt, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.

      "Đây là ảo giác do thủy pháp trận tạo thành." Hạ Lăng Vân mỉm cười , "Ta xếp đặt pháp trận thiết kế gương mặt thiếu nữ thanh tú, chỉ cần nàng khởi động pháp trận, gương mặt tự động biến thành như vậy. Duy nhất điều pháp khí dịch dung thể thay đổi là đôi mắt."

      "Ta có suy nghĩ nếu dịch dung cạnh chàng, người khác có thể nghĩ ta là nha hoàn của chàng ?" Tuyết Hoa do dự . Hạ Lăng Vân tuấn thoát tục khí chất thanh quý, bộ dáng này của nàng xứng với .

      "Người khác nghĩ thế nào liên quan gì tới ta và nàng? Tu sĩ có thể nhận ra được đây là pháp khí, người bình thường chỉ cảm giác nàng đeo trang sức tinh xảo." Hạ Lăng Vân bắt đầu thu thập đồ bàn. Tuyết Hoa than vãn khiến an tâm, còn phiền não về gương mặt nàng nữa rồi.

      Tuyết Hoa thu gương lại, : "Ta chỉ sử dụng pháp khí này lúc có nhiều người."

      "Được." Hạ Lăng Vân gật đầu. Lúc ít người, Tuyết Hoa có thể mang mũ sa. Tóm lại, muốn dùng hết khả năng che dung mạo nàng, để bất cứ nam nhân nào nhìn thấy.
      hthuqttn, Iluvkiwi, Tôm Thỏ15 others thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 127: Tiên Quân cứu mĩ nhân

      Rời khỏi Thanh Vân Quán ra cửa thành Bắc, Hạ Lăng Vân dọc theo quan đạo, lúc bộ lúc phi hành, có khi lẫn vào đoàn đội từ nam ra bắc. thường xuyên thả thần thức cảm ứng tin tức Lệ Nhi, nếu phát có người nhắc tới hồ hay Lệ quý phi lập tức chú ý.

      Ấn tượng của người dân đối với Lệ quý phi khá ác liệt, mắng nàng mê hoặc đế vương, tạo thành thế cục hỗn loạn.

      Hạ Lăng Vân biết xác thực có phần nguyên do Lệ Nhi gây ra, trong lòng thầm thở dài. biết tại sao Lâm Vân Phàm quản được Lệ Nhi? Lệ Nhi có thể tùy tiện trêu chọc người thường nhưng đấy là vua nước, mỗi lời hành động đều ảnh hưởng tới quốc gia và dân chúng, thể tùy tiện trêu đùa. Nhưng việc đến nước này, cũng chỉ đành lấy danh nghĩa truy bắt hồ mà tìm kiếm Lệ Nhi, khuyên nàng ở .

      Tuyết Hoa cũng dùng thần thức phóng ra ngoài, lắng nghe đánh giá của người dân về Lệ Nhi, phát dân chúng thi thoảng đề cập tới Lệ quý phi đều chửi rửa, trong lòng rất khó chịu, đôi khi biến thành hồ ly nằm trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân để ôm nàng .

      Hôm đó nàng ngủ trong vòng tay của Hạ Lăng Vân mơ mơ màng màng nghe thấy thanh thút thít nỉ non của nữ tử: "Đa tả công tử cứu mạng, ta là nữ nhi của Đô Sát Viện Tả thị lang đương triều, cùng mẫu thân về thăm ngoại tổ phụ, bất hạnh gặp cường đạo, mẫu thân và người hầu cùng li tán. Nha hoàn tiểu Ngọc vì bảo hộ ta mà chết, may được công tử giúp. Ta có gì..."

      Nàng cựa mình, bật ra khỏi khuỷu tay Hạ Lăng Vân, đôi mắt hồ ly ác liệt nhìn về hướng thanh. Hạ Lăng Vân là của nàng, ai dám tranh chính là kẻ thù của nàng!

      Nàng thấy dưới đất có xác chết của bảy tám gã nam tử, còn thi thể nha hoàn nằm sấp, thiếu nữ trẻ tuổi mặc áo tím thêu hoa khóc lóc kể lể, khóc như hoa đào gặp mưa.

      Tiểu thư gặp rủi ro công tử tuấn cứu giúp, muốn lấy thân báo đáp?

      Tuyết Hoa thèm quản việc tiểu thư kia có kinh sợ hay , sẵng giọng : "Xảy ra chuyện gì?" ràng có kẻ muốn đoạt nam nhân với nàng.

      "A, hồ!" Tiểu thư Tả thị lang che miệng sợ hãi kêu lên, sắc mặt thêm tái nhợt, thân hình lung lay sắp đổ.

      Hạ Lăng Vân nhíu mày, vuốt ve Tuyết Hoa : "Đây phải hồ, là linh hồ ta nuôi. Ta là tu sĩ."

      nhàng hỏi Tuyết Hoa: "Ta đánh thức nàng?" vừa rồi thấy việc nghĩa hăng hái làm, còn đặc biệt trong nháy mắt...giết toàn bộ đám cường đạo, cho bọn họ kêu la làm ồn tới giấc ngủ của Tuyết Hoa.

      Tuyết Hoa run run lỗ tai hồ ly, cười : "Ta tỉnh ngủ rồi, vừa vặn nghe được giọng của tiểu thư đây cảm tạ ân cứu mạng của công tử tuấn, định nhìn xem nàng ta có phải ân cứu mạng có gì báo đáp, nguyện làm nô tỳ hầu hạ ân nhân."

      "Tiểu hồ ly ba hoa." Hạ Lăng Vân lập tức hiểu ý nàng, ngón tay miết lỗ tai hồ ly, dịu dàng : "Ta là nam nhân có thê tử, sao còn để ý tới nữ nhân khác?"

      "Người, người là...Tiên Nhân?" Tiểu thư Tả thị lang lắp bắp hỏi, gương mặt lộ vẻ khiếp sợ. Tu sĩ trong mắt người thường chính là tồn tại thần bí, phải ai cũng may mắn được gặp và chuyện.

      "Tu sĩ nho có danh tiếng." Hạ Lăng Vân . Triều đình công bố Lăng Vân Tiên Quân của Thiên Linh Môn truy bắt hồ để trấn an dân tâm, danh vọng của lan khắp nước, cần phải báo ra danh tự, để tăng thêm danh tiếng cho mình.

      Tiểu thư Tả thị lang vốn định lấy thân báo đáp lúc này tràn ngập bất đắc dĩ, đành phải : "Ta...ta... khẩn cầu công tử giúp đỡ, đưa ta về nhà. Ta đến nhà ngoại tổ phụ, mời lão nhân gia tạ trọng ân của công tử." Đối mặt với công tử bình thường, nàng còn có thể dùng gia thế làm vốn liếng gả, nhưng đối mặt với tu sĩ, dù Hoàng đế hay Thái hậu cũng cách nào làm chủ cho nàng.

      Hạ Lăng Vân nghiêm mặt : "Ta cứu người là tiện tay, coi như tích công đức, tiểu thư cần cám ơn. Ta tiễn tiểu thư đoạn." Về phần gương mặt tái nhợt, thân người lung lay đến mức gió thổi qua đổ kia... hỗ trợ. Bởi nếu tiến đến hỗ trợ tiểu hồ ly nhà ăn dấm chua.

      "Tiên Nhân tốt, ta... ta..." Tiểu thư Tả thị lang ấp a ấp úng , mắt hạnh ngập nước lưu luyến si mê liếc nhìn Hạ Lăng Vân.

      Hạ Lăng Vân xem như thấy, thúc giục: "Tiểu thư, nhà ngoại tổ phụ người ở đâu?"

      Tiểu thư Tả thị lang gặp lang quân tâm như sắt, đành phải chỉ về phía trước: "Nhà ngoại tổ phụ ta ở trấn Thiết Lĩnh. Người là Ngự sử đại nhân cáo lão hồi hương."

      "Trấn Thiết Lĩnh cách hơn trăm dặm." Hạ Lăng Vân nghĩ nghĩ, lấy ra viên bàn kim loại ném về phía trước , "Tiểu thư ngồi lên , ta đưa tiểu thư đoạn. Di thể nha hoàn kia, tiểu thư có muốn mang về?" bại lộ thân phân tu sĩ dứt khoát dùng pháp khí.

      Tuyết Hoa nhìn sang kinh ngạc hỏi: "Đây là pháp khí gì, sao trước kia ta thấy chàng dùng?" Cái pháp khí này hình tròn bằng kim loại gắn năm linh thạch trung phẩm tỏa linh quang màu xanh lơ lửng cách mặt đất chừng hai thước."

      "Viên bàn phong chi, là đồ chơi của đám đệ tử ta lúc , tu sĩ cấp thấp cũng biết sử dụng. Tốc độ này thua xa ngự kiếm, nhất phẩm tu sĩ còn dùng làm phương tiện di chuyển." Hạ Lăng Vân giải thích.

      Tiểu thư Tả thị lang hoàn toàn tin tưởng Hạ Lăng Vân là tu sĩ rồi, sợ hãi hỏi: "Tiên Nhân, người có thể cứu sống nha hoàn của ta ? Ta nghe Tiên Nhân có linh đan khởi tử hồi sinh."

      Hạ Lăng Vân lắc đầu : "Nàng ta chết, Tiên Nhân cũng có linh đan khởi tử hồi sinh." Tiên Nhân cũng vì đủ tu vi mà già yếu chết , lấy đâu linh đan khởi tử hồi sinh?

      Tiểu thư Tả thị lang lập tức thương tâm : "Tiểu Ngọc hầu hạ ta từ , tình cảm như tỉ muội, ta thể để nàng phơi thây nơi hoang dã." xong nàng ta lập tức lao tới thi thể nha hoàn dùng sức lật người lại lấy ống tay lau vết máu mặt cho nha hoàn.

      "Tiểu Ngọc, tiểu Ngọc, nếu muội mặc kệ ta tự mình chạy trốn, muội phải chết." Nàng ta xong nước mắt lăn đầy gương mặt.

      Tay của đào hầm chôn thi thể?

      Hạ Lăng Vân nhíu mày : "Tuyết Hoa dùng lửa hỏa thiêu thi thể nha hoàn." cảm thấy hỏa thiêu thi thể rồi để tiểu thư kia cầm tro cốt về mai táng là biện pháp tốt nhất. Về phần xác của đám cướp kia, cứ bỏ mặc phơi thây hoang dã coi như là báo ứng việc xấu chúng làm.

      Tuyết Hoa bĩu môi, nhảy xuống đất : "Được." Nghĩ nghĩ, nàng đột nhiên : "Chờ chút." xong, nàng phi nhanh vào rừng cây.

      Hạ Lăng Vân ngẫm nghĩ, lập tức cười lớn. Tiểu hồ ly thích ăn dấm chua này!

      Chỉ chốc lát sau, Tuyết Hoa mặc y phục trắng mái tóc xõa dài, vai khoác dải lụa giống như tiên nữ bay tới bên cạnh Hạ Lăng Vân.

      Môi đào hé mở, nàng cất giọng mềm mại: "Lăng Vân, ta cảm thấy hỏa pháp thuật của ta có thể sử dụng trong phạm vi rộng." Nàng vừa chuyện, ánh mắt lại liếc về phía tiểu thư kia, khóe môi xinh đẹp khẽ nhếch lên ngạo nghễ. Nàng chính là tuyệt thế mĩ nữ, ai dám tranh nam nhân với nàng?

      Linh hồ biến thành tuyệt thế mĩ nữ?

      Tiểu thư Tả thị lang hoảng sợ lắp bắp: ", hồ... Lệ, Lệ quý phi?" Nhìn nương kia duyên dáng xinh đẹp, quanh thân tỏa ra linh khí, sở hữu vẻ đẹp khiến tất cả nữ nhân nhìn vào cũng thầm đố kị.

      Hạ Lăng Vân bình tĩnh : "Tiểu thư, tất cả tinh linh quái tu luyện tới cảnh giới nào đó đều có thể biến thành mĩ nữ, mĩ nam."

      "Hả?" Tiểu thư Tả thị lang nghẹn họng nhìn trân trối, chẳng lẽ nam tử tuấn mĩ trước mắt cũng là quái biến thành sao?

      Tuyết Hoa bĩu môi xem thường: "Phàm phu tục tử!" Người nhát gan như vậy cũng đòi mơ tưởng tới nam nhân của nàng?

      Nàng ngưng thần vận dụng hỏa linh lực, thi thể nha hoàn lập tức được đoàn hỏa diễm bao quanh. Hỏa diễm bốc lên ngùn ngùn, thời gian nửa nén hương thi thế hóa tro cốt.

      Họa Lăng Vân phóng thích pháp thuật hệ băng hạ nhiệt độ tro cốt, rồi lấy bộ xiêm y, nâng tro cốt nhét vào xiêm y, cuối cùng gói lại, đưa cho vị tiểu thư run sợ nghĩ quái.

      "Đây là tro cốt nha hoàn thiếp thân của tiểu thư, tiểu thư đưa nàng về quê nàng mai táng, cũng phụ lòng trung thành của nàng ta với tiểu thư." Hạ Lăng Vân khuyên.

      Tiểu thị lang nghĩ đây là tro cốt tiểu Ngọc, lại nghe giọng Hạ Lăng Vân vô cùng dịu dàng, cố lấy dũng khí tiếp lấy tro cốt.

      "Tiểu thư, ngồi lên viên bàn ta đưa tiểu thư về nhà." Hạ Lăng Vân , dùng pháp thuật tạo ra nước rửa tay rồi hong khô. Tuyết Hoa đeo pháp khí dịch dung, che khuất dung nhan xinh đẹp của mình lại.

      Tiểu thư Tả thị lang thấy Tuyết Hoa từ mĩ nữ tuyệt sắc biến thành thiếu nữ thanh tú, vô cùng kinh ngạc. Chờ yết Hoa lạnh lùng thúc giục nàng ta mới run như cầy sấy cẩn thận từng li từng tí ngồi lên mâm tròn, cuối cùng cũng thu chân lên.

      Hạ Lăng Vân thấy nàng ta chuẩn bị tốt, chậm rãi bay lên trung, dùng ý niệm điều khiển viên bàn bay lên rồi dẫn nó phi hành.

      Tuyết Hoa bay lên trời, mặc kệ dây lụa theo gió tung bay.

      Bàn tay bé của tiểu thư Tả thị lang che miệng lại, vừa sợ hãi vừa nhìn về phía mặt đất. Nàng gặp được kì ngộ này, cả đời thể quên.

      Tốc độ viên bàn bằng ngự kiếm nhưng nhanh hơn xe ngựa mặt đất. Càng quan trọng hơn là Hạ Lăng Vân theo hướng thẳng tắp phải quanh co như xe ngựa mặt đất.

      Lo lắng vị tiểu nương kia yếu ớt sợ hãi, Hạ Lăng Vân phi rất thấp, chỉ cao hơn ngọn cây, vì vậy rất nhiều người đường thấy được. Bọn họ khiếp sợ kêu lên: "Là Tiên Nhân, là Tiên Nhân. Tiên Nhân, xin người chúc phúc cho ta. Tiên Nhân, ta có chút phiền toái, mong người giúp đỡ."

      Hạ Lăng Vân phải Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, đối với những...lời gọi kia mắt điếc tai ngơ, tiếp tục phi hành. Tuyết Hoa làm lơ, toàn tâm toàn ý bắt trước tư thế phi thiên, để bản thân lộ ra tiên khí.

      Bay cả buổi, tiểu thư Tả thị lang chỉ về xe ngựa phía trước quan đạo kích động : "Tiên Nhân, hình như là xe ngựa của mẫu thân ta."

      Hạ Lăng Vân nghe thấy liền hạ thấp độ cao gần đội ngũ kia. Đội ngũ có hai xe ngựa, những người khác đều bộ hoặc cưỡi ngựa.

      Tiểu thư Tả thị lang thấy hô lớn: "Dừng lại, dừng lại, mẫu thân, nữ nhi trở về rồi."

      Đội ngũ nghe thấy tiếng nữ tử kêu đồng loạt quay đầu, thấy màn kinh người, bầu trời thư sinh mặc áo lam tuấn đứng bội kiếm, thiếu nữ khoác lụa hồng giống tiên nữ, và tiểu thư áo tím ngồi viên bàn.

      "Tiểu thư, tiểu thư trở về rồi. Phu nhân, Tiên Nhân cứu được tiểu thư, còn đưa tiểu thư về." Bọn họ nhao nhao kinh hô, xe ngựa lập tức ngừng lại.

      Hạ Lăng Vân đáp xuống mặt đất, điều khiển viên bàn cách mặt đất hai thước.

      Linh nhi, Linh nhi của ta." phụ nhân trung niên vội vàng xuống xe ngựa.

      "Mẫu thân, mẫu thân..." Tiểu thư Tả thị lang leo xuống viên bàn, cầm tro cốt nha hoàn lao vào ngực mẫu thân.

      Mẹ con gặp nhau cùng khóc lóc, có nam tử giống quản gia bước tới cảm tạ Tiên Nhân. Về phần trong sạch tiểu thư, dám hỏi Tiên Nhân, càng dám bởi dung mạo đối phương tuấn mà nổi tâm tư làm mối. Tiên Nhân tuổi thọ dài, rất ít người nhìn trúng nữ tử thế tục đời sống ngắn ngủi.

      Hạ Lăng Vân thu hồi viên bàn, nhìn mọi người : "Tiểu thư gặp người thân, vậy ta cáo từ." xong lôi Tuyết Hoa bay nhanh như chớp.

      Tuyết Hoa ghen tị, cần trấn an.

      "Tuyết Hoa, hình như nàng vui." Hạ Lăng Vân dịu dàng hỏi. đường, Tuyết Hoa gì, cái này hơi khác thường.

      "Ta vẫn bình thường." Tuyết Hoa kinh ngạc . mặt nàng có ghi ba chữ " vui" à? Sao nàng biết?

      "Ta cảm thấy nàng vui vì tiểu thư kia." Hạ Lăng Vân lo lắng , phát tiểu hồ ly nhà mình ghét ràng, thiện lương đáng những cũng hung hăng ác liệt.

      " thể nào, chàng nghĩ quá nhiều." Tuyết Hoa cười .

      Hạ Lăng Vân từ đầu đến cuối bảo trì khoảng cách với nữ tử kia, cũng có chút biểu lộ thiện cảm, sao nàng lại vui?

      Hạ Lăng Vân là Tiên Quân chính phái, thường xuyên cứu người, nếu mỗi lần ra tay cứu được nữ tử trẻ tuổi nàng lại vui ghen tị, chẳng phải chết chìm trong bình dấm chua?

      Hạ Lăng Vân là của nàng, chỉ cần trước khi các nương kia thổ lộ với nam thần nàng đánh tan ảo tưởng của bọn họ là đủ rồi.

      Thấy biểu lộ của Tuyết Hoa, mặc dù còn hơi nghi ngờ nhưng Hạ Lăng Vân vô cùng hào hứng khi biết nàng hiểu chuyện, đặc biệt nhớ lại xem thị trấn lân cận có gì đặc sắc. Tiểu hồ ly nhà cả đời thích nhất là ăn, phụ trách đút nàng no thôi.

      Tác giả có lời muốn : Ngày mai, có tin tức Lệ Nhi.
      hthuqttn, xukem, kabi_ng0k18 others thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khéo mà Tuyết Hoa cũng phải luyện pháp khí che dấu dung nhan cho phu quân tuấn của mình mất.
      Momo1314 thích bài này.

    5. Huongnguyen00

      Huongnguyen00 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      3
      TH ghen dễ thương quá
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :