1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 119: Dạy huyệt vị cơ thể người


      Tu sĩ? Chẳng trách, bọn họ thua cũng oan uổng.


      Hai gã cao thủ đến từ kinh thành lập tức tỉnh ngộ.


      "Tiên nhân, chuyện mĩ nhân hồ Lệ quý phi chúng ta cũng biết cụ thể, chỉ biết tiên hoàng nhân dịp săn bắn gặp gỡ mĩ nữ tuyệt sắc, mĩ nữ nếu tiên hoàng có thể phong nàng làm hoàng hậu cùng người tiến cung. Tiên hoàng lừa gạt nàng nhập cung, sau đó có hoàng hậu rồi, hơn nữa tạm thời thể phế hậu, cho nên trước phong nàng làm Quý phi. Đại khái Lệ quý phi cảm thấy bị gạt, liền hờ hững với tiên hoàng. Nửa tháng sau, đột nhiên nam tử trẻ tuổi nửa đêm xông vào cung, Lệ quý phi và liền bay mất. Về phần sao gọi nàng là hồ, đó là do hậu cung truyền , các tu sĩ phủ Quốc sư cũng thừa nhận nàng là thất vĩ hồ."


      Mọt lão giả da mặt hơi đen , sau đó kinh ngạc hỏi: "Tiên nhân người muốn bắt hồ sao? Ta nghe có rất nhiều tiên nhân bắt được nàng còn bị nàng ăn thịt."


      "Lời đồn bậy!" Tuyết Hoa nổi giận quát lớn, "Những...tu sĩ kia chính là muốn cướp tinh nguyên thiên hồ và pháp bảo của thất vĩ thiên hồ!" Thịt người ăn ngon sao? Nàng chút hứng thú với mùi vị thịt người.


      "Tuyết Hoa, chúng ta cần phải ." Nghe xong lời lão giả ... Hạ Lăng Vân ngăn cản Tuyết Hoa nổi bão, cầm tay nàng dắt ra ngoài.


      "Tiên Nhân, vậy..." Lão giả cau mày kêu khổ.


      "Gieo gió gặt bão!" Hạ Lăng Vân lạnh lùng , cũng quay đầu dắt Tuyết Hoa , chuyện dọn dẹp để người khác xử lí.


      Người xung quanh vây xem thấy khí thế hai phu thê, vội vàng lùi lại mở đường cho bọn họ qua.


      Hạ Lăng Vân mang theo Tuyết Hoa rời khỏi thành Kim Dương, vẻ mặt luôn bình tĩnh. ra khỏi ngoại ô, mới ôm nàng bay lên, sợ người bình thường nhìn thấy kêu loạn.


      "Lăng Vân, nhất định Lệ Nhi cảm thấy làm hoàng hậu vui nên mới tiến cung. Tên hoàng đế kia tự mình mang bệnh tương tư, có lẽ muốn phế hậu, hoàng hậu hận , mới giết chết . Cho dù thế nào, nguyên nhân cũng phải do Lệ Nhi." Phát giác ra Hạ Lăng Vân vui, Tuyết Hoa cố gắng giải vây cho Lệ Nhi.


      Hạ Lăng Vân để ý tới nàng, mà từ cao bao quát mặt đất. Bay qua thôn trang đồng ruộng, bay qua đồi núi rừng cây, và Tuyết Hoa đáp xuống bãi cỏ bên hồ nước.


      "Tuyết Hoa, tắm rửa." với nàng. Dùng thần thức quét qua, biết chỗ này có nguy hiểm.


      "Hả? Ta bây giờ tắm rửa?" Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi thăm, đồng thời lấy dây trói tiên ra rửa sạch.


      Dây trói tiên cuốn mấy tên gia đinh cả buộc chặt tên mập béo đầy mỡ, nàng thấy bẩn, cần phải cọ rửa lúc.


      Thấy nàng giặt giây trói tiên, Hạ Lăng Vân thúc giục nàng, mà chỉ : "Nàng vẫn chưa hiểu huyệt vị cơ thể người." Nàng căn cứ những thứ ghi sách thí nghiệm khiến Mã đại gia thành phế nhân thể nhúc nhích.


      Tuyết Hoa đưa lưng về phía : "Cho nên ta mới chạm vào tên mập kia, xác định vị trí huyệt vị." Nàng trước đó tu luyện theo bản năng, biết đường tu luyện, cũng biết đường tu luyện có các huyệt vị, nhưng huyệt vị tên là gì, nàng biết. Hạ Lăng Vân tuy dạy nàng, nhưng thứ nàng phải học còn nhiều lắm, có khả năng lát tinh thông.


      "Ta phát ta cần chuyên tâm dạy bảo nàng cách nhận thức huyệt vị." Hạ Lăng Vân thấp giọng , giọng khàn khàn.


      Giọng của tuy thấp, nhưng Tuyết Hoa tai thính nghe ràng. Nàng sao, "Cái này gấp, dù sao ta cũng cần dựa vào điểm huyệt để đánh bại đối thủ." Nàng có dây trói tiên, dù bát phẩm Tiên Quân nếu chủ quan cũng bị nàng trói.


      ", hôm nay ta muốn dạy nàng mấy đại huyệt vị cơ thể." Hạ Lăng Vân , đưa tay điểm bên bả vai trái Tuyết Hoa cái.


      Lập tức Tuyết Hoa cảm thấy vai trái và nửa bên cơ thể tê liệt, "A" kêu lên tiếng, người sắp ngã vào hồ nước.


      Hạ Lăng Vân tiếp được nàng, sau đó kéo dây trói tiên thu vào vòng tay càn khôn của mình, chậm rãi , "Đây là huyệt Kiên Tỉnh, ta dùng lực điểm vào huyệt đạo, cho nên nàng thấy tê liệt." chế lực để nàng tê liệt trong chốc lát, tổn hại đến cơ thể nàng.


      "Lăng Vân, chàng muốn làm gì? Mau giúp ta giải huyệt." Tuyết Hoa dịu dàng , miệng nhắn... bắt đầu chu lên bất mãn. dám ám toán sau lưng nàng.


      "Tuyết Hoa, ta dạy nàng các huyệt vị chủ yếu." Hạ Lăng Vân nhàng , lấy ra kiện áo choàng trải lên thảm cỏ, ôm thân thể mềm mại của nàng vào trong ngực, bắt đầu dạy bảo nàng.


      "Cơ thể người có 108 huyệt, trong đó có 36 huyệt trí mạng, gọi là tử huyệt. Tử huyệt có ở phần đầu cổ, lưng eo, chân và tay."


      "Đầu người có các huyệt Bách hội, Ấn đường, Tinh minh, Thái dương... Nhân nghênh." xong, dùng ngón tay vén tóc đầu nàng chỉ vị trí các huyệt, quán triệt phương thức giáo dục trước kia: đầu óc nhớ được dùng thân thể nhớ.


      Trong lòng Tuyết Hoa hiểu rồi, khóe miệng khẽ nở nụ cười quyến rũ hỏi, "Lăng Vân, huyệt vị cơ thể chàng đâu? tại cảm giác tê liệt thân thể nàng qua, nhưng nàng vẫn nằm trong ngực để muốn làm gì làm.


      Hạ Lăng Vân nghiêm trang : " thân có Thiên trung, Nhũ Căn, Kì môn... Thần khuyết, Trung cực... Khí hải... Khúc cốt. Phần lưng có Kiên tỉnh, Đại Chụy, Mệnh môn.... Hải để." đưa tay xuống bụng, dần dần mở rộng xiêm y của nàng, thân thể mềm mại trắng mịn dần lộ ra.


      "Lăng Vân, sao chàng cởi áo ngực của ta. A, chàng đụng phải... cái này là huyệt Thiên trung. Ưm, Nhũ căn... ta biết. Lăng Vân, ngứa quá, tay chàng đừng lượn vòng xung quanh nữa." Tuyết Hoa dịu dàng , đôi mắt hồ ly ngập nước, đuôi mắt ngập xuân tình.


      Gương mặt xinh đẹp, thân thể tuyệt mĩ mềm mại...

      Nàng cười như cười, đôi mắt long lanh, tiếng dịu dàng êm tai...


      Khóa học dạy huyệt vị của Hạ Lăng Vân nhanh chóng biến đổi, hoặc là vốn có ý này, vì vậy cúi đầu ngậm lấy môi nàng, bàn tay dao động làn da trắng mịn.


      "A..." Hai mắt nàng lập tức nhắm lại, chìm trong tình cảm.


      Sau nụ hôn nồng nhiệt, nàng thở dốc : "Lăng Vân, ban ngày ban mặt mà chàng dám tuyên dâm." xong gương mặt lộ vẻ đắc ý.


      "Trời làm chăn, đất làm giường, tiên dân thượng cổ đều là như thế." Gương mặt tuấn tú hơi đỏ xong chậm rãi đẩy nàng ngã.


      Hay cho câu trời làm chăn, đất làm giường!


      Tuyết Hoa cười nũng nịu, hai bàn tay nhiệt tình lột bỏ y phục người .


      Đầu mùa xuân, sau giờ ngọ ánh nắng ấm áp chiếu lên cả hai, bên cạnh hồ nước hai người nhiệt tình như lửa, lăn lộn hồi từ bãi cỏ tới hồ nước, lại từ hồ nước chiến đấu leo lên bãi cỏ.


      Chạng vạng tối, cả hai mới đình chỉ quá trình luyện tập song tu triền miên kịch liệt, ôm nhau cùng nghỉ ngơi.


      "Tuyết Hoa, mùi hương người nàng rất đậm, có phải nàng sắp tới kì động tình?" Hạ Lăng Vân được thỏa mãn dò hỏi, tiếng lộ vẻ khàn khàn sau hồi điên cuồng kích tình.


      " biết, dù sao hồ ly cũng thể ngửi được mị hương của chính mình." Tuyết Hoa lười biếng nằm lên lồng ngực ẩm ướt đầy mồ hôi của , hai mắt mệt mỏi nhắm lại. Lúc song tu đằng trai là lợi hại, cố thủ tinh quan trăm trận trăm thắng, nàng chịu nổi.


      "Ta cảm thấy hai ngày nay mùi hương của nàng đậm hơn, hơi vận động mùi hương càng nồng." Hạ Lăng Vân nhắm mắt lại , "Có lẽ bởi vì nàng và ta sớm kết hôn, trở thành phu nhân, nên thân thể nàng tiến vào giai đoạn động tình rồi."


      "Mị hương của ta có tác dụng gì tốt cho chàng ?" Tuyết Hoa hào hứng hỏi thăm.


      "Tuyết Hoa, ngày nàng phải tắm ba lần." Hạ Lăng Vân dám trả lời. Bình thường hương thơm người nàng làm khiến khôngkhống chế được, tại càng làm hưng phấn, hận thể chết người nàng. có thể cố thủ tinh quan, kéo dài thời gian xuất tinh có lẽ chính là tác dụng trong quá trình tiến hành thuật song tu.


      Hồ ly tinh, nếu phải tự nguyện song tu cùng người khác phái là thải dương bổ , có mấy người khác phái nào có thể sống sau khi hoan ái với bọn họ.


      " ngày tắm ba lần, phiền phức..." Tuyết Hoa lầm bầm , ngoại trừ mùa hạ, nàng ngày tắm rửa hoặc hai lần.


      "Ta giúp nàng tạo ra nước." Hạ Lăng Vân . Mùi thơm người nàng nếu đạt tới mức độ nhất định, thu hút giống đực xung quanh. Bọn họ muốn tìm kiếm Lệ Nhi nên thể hai ba tháng trốn nơi hoang sơn để vượt qua thời kì động tình của hồ ly.


      Tuyết Hoa lập tức , "Chàng , chàng phụ trách tắm rửa giúp ta." Khóe miệng của nàng khẽ tạo thành nụ cười giảo hoạt.


      Ngưng nước đê tắm giửa, sau đó thu nước lại, chuyện này rất đơn giản.


      Hạ Lăng Vân đoán được ít cong quẹo trong lòng thê tử, chút do dự đáp ứng.


      "Toàn thân ta bủn rủn, thể động." Tuyết Hoa , "Ta muốn ăn đùi gà nướng."


      "Được, nàng nghỉ ngơi chốc lát, ta làm đùi gà nướng cho nàng." Hạ Lăng Vân thương tiếc , đặt nàng qua bên, đứng dậy mặc y phục.



      "Ah~~" Tuyết hoa ngáp cái, chẳng muốn mặc y phục, biến lại thành hồ ly, dùng cái đuôi lông xù che kín mắt híp mắt ngủ.


      Đối với hành động lười biếng của nàng, Hạ Lăng Vân chỉ mỉm cười chiều chuộng, lấy y phục đắp lên người nàng, sau đó : "Ta chút rồi trở lại." Lúc trước dùng thần thức kiểm tra xung quanh. Cách đây bảy tám chục dặm có thôn trang, cho nên chỗ này căn bản có người lui tới. Tuyết Hoa có thực lực thất phẩm tiên, bố trí pháp trận bảo hộ nàng.


      Tuyết Hoa chẳng muốn trả lời, nhúc nhích cuộn cong cơ thể lại.


      Hạ Lăng Vân thấy thế lần nữa phóng thích thần thức, tìm kiếm gà rừng, sau đó bay .


      Ánh mặt trời xuống núi, phía tây vùng mây đỏ. Bầu trời phía nam, có hai bóng đen lớn nhanh chóng bay lại gần.


      Đột nhiên, tiếng ưng kêu thê lương vang lên trong trung.


      Tuyết Hoa bị đánh tức, đứng lên nhìn. Ưng là trong những kẻ địch của hồ ly, cho dù nàng là thất vĩ thiên hồ, vẫn nhịn được khẽ rùng mình.


      " hồ, đúng là ngươi ở chỗ này!" Bóng người cao đột nhiên hét vang, hất tay, lập tức bắn ra hơn ngàn tiểu phi kiếm màu vàng.


      Tiểu phi kiếm bay về phía Tuyết Hoa, ánh kim quang sáng chói. Tuyết Hoa định dùng dây trói tiên bảo vệ mình, sau đó lại nhớ dây trói tiên tạm thời bị Hạ Lăng Vân tịch thu, đành dùng răng cắn trâm cài tóc hồ ly, ngửa đầu lên trời vẽ vài cái.


      Trâm gài tóc hồ ly màu xanh da trời bắn ra băng linh, lập tức đỉnh đầu Tuyets Hoa hình thành quả cầu bảo vệ.


      "Phùng phùng phùng!" Phi kiếm màu vàng tiến vào quả cầu băng linh lập tức biến mất.


      " hồ, rốt cuộc ta tìm được ngươi rồi." gã tu sĩ tuấn trẻ tuổi từ cao bay xuống, trong tay cầm pháp kiếm chỉ vào người Tuyết Hoa.


      "Két...két ~~" Tiếng kêu sắc nhọn của chim ưng lần nữa vang lên, con hắc ưng đáp xuống bên người gã tu sĩ trẻ, nhìn Tuyết Hoa chằm chằm
      hthuqttn, xiu lão gia, Abby15 others thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Ối !!! Nguy hiểm quá.... ngắt ngay khúc quan trọng rồi!!!!!
      Momo1314 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 120 : Huyền Vũ Tiên Quân


      "Các hạ, ngươi định làm gì hồ ly của ta?" Giọng trong trẻo lạnh lùng mang theo tức giận truyền đến từ phía bên trái Tuyết Hoa, thân ảnh màu xanh da trời lập tức xuất trước mặt Tuyết Hoa bảo vệ nàng.


      Tuyết Hoa thấy thế thu hồi trâm gài hồ ly, tức giận : "Lăng Vân, biệt đúng sai muốn giết ta."


      Nàng rất mệt mỏi, rất buồn ngủ, suýt chút nữa bị bọn chúng ám sát.


      "Tiên quân... Lăng Vân?" Tu sĩ trẻ tuổi kinh ngạc đánh giá Hạ Lăng Vân hỏi: "Các hạ chính là Lăng Vân Tiên Quân của Thiên Linh Môn Linh Trụ Sơn?" Người đột ngột phi đến trước mặt tu sĩ trẻ độ tầm 25- 26 tuổi, tóc dài xõa tung, trường bào màu lam hơi lộn xộn, tay phải còn rất buồn cười cầm con gà rừng vừa lớn vừa mập.


      Hạ Lăng Vân quăng con gà rừng chết xuống, phủi phủi tay bình tĩnh : "Đúng vậy, các hạ chính là Huyền Vũ Tiên Quân nước Tây Lĩnh?" Linh sủng chim ưng, linh căn kim hỏa, tu vi thất phẩm tiên quân, giới tu tiên chỉ có mình Huyền Vũ thôi.


      "Lăng Vân Tiên Quân, nghĩ ngay cả ngươi cũng bị hồ này mê hoặc." Huyền Vũ Tiên Quân buông pháp kiếm xuống, cảm khái , ánh mắt nhìn Hạ Lăng Vân có kinh ngạc, thương cảm, tiếc nuối.


      Hạ Lăng Vân hiểu đây chính là nhầm lẫn, bình tĩnh hỏi ngược lại: "Lời các hạ sai, chẳng lẽ khắp thiên hạ này chỉ có thất vĩ thiên hồ?"


      chỉ Tuyết Hoa trốn đằng sau trong quả cầu băng linh : "Nàng là thê tử của ta, thất vĩ thiên hồ Tuyết Hoa. Nàng luôn ở cạnh ta chưa bao giờ rời khỏi, cũng phải hồ Lệ quý phi như ngươi ."


      Thất vĩ thiên hồ Lệ quý phi, còn cả bát vĩ thiên hồ chưa biết danh tính, tại lại xuất thất vĩ thiên hồ Tuyết Hoa, thiên hồ vẫn là loài linh hồ tuyệt chủng trong truyền thuyết, đại lục ngũ nguyên bỗng dưng xuất ba con.


      Huyền Vũ tiên quân kinh ngạc, lúc sau mới hỏi, "Các hạ lấy thê tử là hồ ly?" sống 1200 năm, chưa từng nghe có tu sĩ nhân loại kết hôn với người thuộc chủng loại với mình.


      "Tại sao lại thể?" Hạ Lăng Vân bình tĩnh , phát giác băng linh đằng sau thu hồi, liền đưa tay nắm về phía nàng.


      Tuyết Hoa nhanh chóng nhảy vào lồng ngực , nhe răng trợn mắt với Huyền Vũ Tiên Quân, giễu cợt : " Tiên Quân sống hơn ngàn năm, tỏ vẻ kinh ngạc như vậy, có kiến thức!"


      Nàng ngẩng đầu cáo trạng, "Lăng Vân, đánh lén ta, là đồ tiểu nhân!" Cái gã này thoạt nhìn hai bảy hai tám tuổi, lớn lên có vẻ tuấn tú, thân hình thon dài tráng kiện, nhưng mà, bằng nam thần của nàng chẳng đáng để nàng nhìn lần thứ hai.


      Lăng Vân Tiên Quân thể tin sao? Theo như đồn đãi bên cạnh hồ kia sủng ái chân quân linh căn hỏa tinh khiết, sao lúc này thấy? Hay thất vĩ thiên hồ này phải Lệ quý phi kia?


      Trong lòng nghi hoặc Huyền Vũ Tiên Quân thu hồi pháp kiếm, ôm quyền : "Tiên quân, phu nhân, chỉ là hiểu nhầm, xin thứ lỗi cho tại hạ thất lễ mạo phạm."


      "Chủ nhân, chân trái của Thiên Hồ này cũng có cái vòng pháp khí. Nàng nhất định là hồ Lệ quý phi." Linh sủng chim ưng đứng bên cạnh , đôi mắt như mũi tên nhìn thẳng vào chân trái Tuyết Hoa, vòng tay Như Ý bị lông hồ ly che lại.


      "Ta thể có pháp khí loại này sao?" Tuyết Hoa vung vẩy móng vuốt , "Ngươi muốn giết người đoạt bảo phải ? Tiểu nhân, chim ưng thối!" Bởi vì nàng là hồ ly, cho nên bản năng ghét chim ưng. Chuyện nàng muốn làm bây giờ nhất là, nhổ lông chim ưng cắt cánh nó làm cánh gà nướng.


      Ánh mắt của nàng tràn ngập sát ý và tham lam, diều hâu nhịn được sợ run người, vỗ cánh bay lên vai chủ nhân.


      Hình dáng giống như đúc, còn có vòng tay pháp khí màu vàng. Huyền Vũ Tiên Quân cẩn thận hỏi thăm: "Lăng Vân Tiên Quân, người là đệ tử chính phái, đối mặt với người cùng bối phận kính xin đừng dối." Lúc lời này, vẻ mặt lộ ra cảnh giác.


      Hạ Lăng Vân bật cười : "Tuyết Hoa và Lệ Nhi là tỷ muội cùng phụ mẫu, còn được phụ thân ban cho vòng tay Như Ý." tuy chưa từng gặp mặt Huyền Vũ Tiên Quân nhưng nghe phong phanh Huyền Vũ hiệp can nghĩa đảm, là người tốt trong giới tu tiên, cho nên .


      "..." Huyền Vũ Tiên Quân lập tức im lặng, hóa ra hai thất vĩ thiên hồ là tỷ muội, khó trách nguyên hình các nàng nhìn giống nhau như đúc.


      ngượng ngùng , Như vậy, bát vĩ thiên hồ từng xuất ở nước Tây Lĩnh chính là phụ thân của các nàng?" ra ba thiên hồ chính là người nhà!


      "Phi, cái con hồ ly hoang dã kia sao có thể là phụ thân ta?" Tuyết Hoa , "Thanh Đồng tuy là bát vĩ thiên hồ, nhưng chỉ là hồ ly khiếm khuyết giáo dưỡng, cho phép ngươi đánh đồng với tỷ muội chúng ta."


      Lại đạt được tin tức mới, bát vĩ thiên hồ tên gọi Thanh Đồng, tỷ muội thất vĩ thiên hồ bề ngoài giống nhưng cùng chí hướng.


      Huyền Vũ cảm thấy còn có thể lấy thêm chút tin tức... về thiên hồ bên phía Hạ Lăng Vân, liền chắp tay : "Tiên Quân, phu nhân, vừa rồi ta quá lỗ mãng, suýt chút làm phu nhân bị thương, bây giờ ta xin bồi tội với hai người." xong, xoay người hành đại lễ.


      "Nếu là hiểu lầm, Tiên Quân cần quá mức áy náy." Hạ Lăng Vân , ôm Tuyết Hoa hoàn lễ. nghĩ nếu đặt bản thân vào trường hợp của Huyền Vũ, chừng cũng trực tiếp động thủ, bởi dáng vẻ hình người của thất vĩ thiên hồ quá mức xinh đẹp, khiến nam nhân rất khó hạ sát tâm.


      "Xin lỗi xong, nhận lỗi xong, ngươi có thể ." Tuyết Hoa chút khách khí mà hạ lệnh trục khách, nàng và Hạ Lăng Vân hưởng thụ thế giới hai người, muốn có kẻ chen ngang. Cái người này vừa lén tập kích nàng, ấn tượng của nàng đối với kém.


      "Tuyết Hoa." Hạ Lăng Vân vuốt ve cái đầu hồ ly của nàng , " được vô lễ với Tiên Quân. Tiên Quân đuổi theo Lệ Nhi chắc biết tình hình gần đây của muội ấy, chúng ta có thể hỏi thăm."


      xong ngẩng đầu hỏi: "Huyền Vũ huynh, huynh có thể cho chúng ta biết trước mắt Lệ Nhi xuất ở nơi nào, lại làm những chuyện gì rồi? Lệ Nhi vốn hoạt bát tùy hứng, ta nghe lời nhạc phụ dặn dò, phải chiếu cố chăm sóc muội tử." Nghe Huyền Vũ Tiên Quân sinh ra khoảng ngàn hai mươi ba năm về trước, cho nên gọi tiếng huynh có gì sai.


      Còn có nhạc phụ thiên hồ!


      Huyền Vũ Tiên Quân khẽ cười : "Lăng Vân lão đệ, sao chúng ta ngồi xuống chuyện? Thuận tiện dùng bữa tối?" Hạ Lăng Vân bắt gà rừng nhất định là cho thê tử của ăn rồi.


      "Cũng tốt." Hạ Lăng Vân gật đầu , "Huynh chờ chút, ta xử lí con gà này."


      Huyền Vũ Tiên Quân mỉm cười, "Tiên Quân cưới thê tử, cũng giống như tục nhân ăn ngũ cốc hoa màu rồi." là Tiên Quân, vô cùng hiểu thể chất của Tiên Quân.


      "Hừ!" Tuyết Hoa hừ lạnh tiếng, nhàng nhảy khỏi khuỷu tay Hạ Lăng Vân lắc lư bảy cái đuôi , "Lăng Vân, gà rừng chờ sau khi thiếp biến hóa xử lí, chàng chuyện với ." Nàng chạy vào trong đống y phục của mình, dùng vòng tay Như Ý thu hết lại, sau đó chờ Hạ Lăng Vân ngăn cản chạy như bay xuống dốc núi khá xa đằng sau.


      ra Hạ Lăng Vân muốn để nàng biến về hình người, nhưng nàng chạy rồi, cũng tiện lên tiếng ngăn cản, đành phải với Huyền Vũ Tiên Quân: "Huyền Vũ huynh, mời ngồi." xong, lấy ra hai bồ đoàn đặt lên mặt đất.


      "Lăng Vân lão đệ, ta khách khí mà quấy rầy phu thê hai người rồi." Huyền Vũ Tiên Quân cười , ngồi xếp bằng bồ đoàn.


      Hạ Lăng Vân cũng ngồi xuống, hai người bắt đầu chuyện. Bọn họ tuy đều là Tiên Quân, nhưng người ở nước Kim Phượng, người thuộc nước Tây Lĩnh, giống như trước kia Hạ Lăng với Tuyết Hoa, tu sĩ bởi xuất thân ở các nước khác nhau, cho nên sinh ra đồng cảm với quốc gia mà mình sinh sống.


      "Lăng Vân lão đệ, mấy năm gần đây giới tu tiên có tin đồn, biết đệ nghe qua?" Huyền Vũ Tiên Quân .


      Hạ Lăng Vân bất động thần sắc, : "Thiên Linh Môn là môn phái , đệ tử bên ngoài nhiều, tin tức gần đây lạc hậu. Lại thêm mấy năm rồi nội tử luôn bế quan, ta ở cạnh nàng, quan tâm chuyện bên ngoài."


      Huyền Vũ Tiên Quân là người thẳng thắn, nếu có duyên gặp gỡ Hạ Lăng Vân, thẳng: "Nghe đồn, Thái Hư Huyễn Cảnh xuất ở phụ cận đảo Hỏa Vân, đệ và hảo hữu Đạo Nguyên Tiên Quân cùng đồ đệ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, cuối cùng còn kịp thời ra."


      Hạ Lăng Vân khẽ buông mắt suy nghĩ chốc lát, thản nhiên : "Ừm." Sư đồ hai người, người ngoài biết Đạo Nguyên vào đó với đệ tử sao? Đoán chừng là Lâm Vân Phàm, bởi Lệ Quân Hoa là người đầu tiên vào, hơn nữa nàng ta là vãn bối có tiếng tăm gì.


      Huyền Vũ Tiên Quân lập tức phấn chấn bắt đầu... hỏi thăm: "Lão đệ có nguyện ý cho ta biết tình bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh? Sách cổ ghi lại quá ít."


      "Huyền Vũ huynh, những tu sĩ ra khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh đều được dặn, nên quá nhiều về Thái Hư Huyễn Cảnh cho người bên ngoài. Nên ta chỉ có thể cho huynh biết, tu sĩ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh là phúc hay họa sống hay chết là phải xem cơ duyên của người đó." Hạ Lăng Vân bình tĩnh .


      "Được ai dặn?" Huyền Vũ Tiên Quân vội vàng hỏi.


      Hạ Lăng Vân chần chừ chút : "Chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh."


      Thái Hư Huyễn Cảnh còn có chủ nhân?


      Huyền Vũ Tiên Quân lập tức kinh ngạc. do dự lại tiếp tục mở miệng hỏi lần nữa: "Thê tử thiên hồ của đệ có phải là linh sủng đệ kí ở trong huyễn cảnh?" Thất vĩ thiên hồ Lệ quý phi có pháp khí cường đại, lại xuất ở đại lục sau khi Thái Hư Huyễn Cảnh xuất , có ít người đoán người nàng có pháp bảo của huyễn cảnh.


      Hạ Lăng Vân lắc đầu : "Nội tử là do lúc ta thí luyện ở dãy núi Hằng Cổ phát , nhưng do nguyên nhân khách quan, nàng và ta kí khế ước linh sủng."


      Huyền Vũ Tiên Quân lâm vào trầm tư. Tỷ muội thiên hồ, dãy núi Hằng Cổ...


      Hạ Lăng Vân thấy im lặng liền hỏi: "Huyềnh Vũ huynh, huynh có thể cho ta biết tin tức gần đây của Lệ quý phi?" cần phải biết qua tình hình Lệ Nhi gần đây.


      Thấy hỏi tình hình Lệ quý phi, Huyền Vũ thở dài hơi, "Nàng gây ra ít phiền toái, hậu quả cũng , tu sĩ đẳng cấp trong giới hỏi thế còn nổi giận, muốn bắt nàng."


      "Bắt nàng, sau đó cướp bảo vật người nàng, lại dùng huyết nhục của nàng luyện đan?" Tuyết Hoa tuy mặc y phục từ xa, nhưng luôn nghe bọn họ chuyện. Khoảng cách của nàng và bọn họ hơi xa nhưng ảnh hưởng bởi thính lực hồ ly rất nhạy. Lúc bay đến gần nghe bọn họ về Lệ nhi, nhịn được ra lời châm chọc.


      "Tuyết Hoa, nàng đừng nóng, trước hết nghe Huyền Vũ huynh tình hình Lệ Nhi ." Hạ Lăng Vân nhàng trấn an nàng.


      Huyền Vũ Tiên Quân đưa mắt nhìn Tuyết Hoa, lập tức bị vẻ đẹp khuynh thành, thêm chút mềm mại lười biếng buông thả của nàng chấn trụ rồi.


      "Huyền Vũ Tiên Quân." Tuyết Hoa đưa tay vuốt gương mặt mình, cười rạng rỡ: "Ta đẹp ?" Nụ cười này, gương mặt đầy ý xuân, mị hoặc, khiến thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang!


      Vẻ mặt Hạ Lăng Vân đột biến, hai tay đặt đầu gối siết chặt.


      Huyền Vũ Tiên Quân bởi vì nàng chuyện, ngược lại nhanh chóng phục hồi tinh thần. đưa mắt nhìn xuống trấn định: "Phu nhân rất đẹp, hai tỷ muội đều đẹp như nhau." gặp Lệ Nhi, cho nên mới quyết định nhân lúc Lệ Nhi ở hình thái hồ ly lập tức hạ sát chiêu, bởi vì đoán được nếu Lệ Nhi ở hình người có đủ quyết tâm giết nàng.


      Sắc mặt Tuyết Hoa lạnh lẽo, nụ cười như hoa lập tức nghiêm túc, "Ngươi là Tiên Quân tu luyện ngàn năm, còn trong nháy mắt bị mị lực của ta mê hoặc, phục hồi tinh thần dám nhìn vào mặt ta, vậy tu sĩ định lực thấp khác đối mặt thế nào? Dung mạo ta và Lệ Nhi tương tự, cho nên những gã tu sĩ... truy đuổi nàng, bị nàng đánh chết là đáng đời!"


      "Khụ khụ." Hạ Lăng Vân giờ mới hiểu nguyên nhân nàng nở nụ cười quyến rũ với Huyền Vũ Tiên Quân, tuy trong lòng vui nhưng cũng trách được, đành phải , "Tuyết Hoa, nàng xử lí gà rừng rồi nướng. À, nếu nàng cảm thấy con đủ tự mình săn bắt." muốn Tuyết Hoa rời .


      "Được." Tuyết Hoa ngoan ngoãn trả lời, tới bên cạnh con gà rừng bị Hạ Lăng Vân giết, nhặt lên ra hồ nước, tay phải khẽ động, móng tay dài ra, rất lưu loát mổ gà bỏ nội tạng.


      Khẽ quét mắt vòng xung quanh nàng, Huyền Vũ Tiên Quân bắt đầu về tin tức hồ mà thu thập được.
      hthuqttn, xiu lão gia, Abby16 others thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 121: Khẩu Chiến

      Tội lớn nhất của hồ Lệ quý phi là mê hoặc Hoàng đế Minh Tông của vương triều Kim Phượng, hại chết , khiến Thái Hậu chuyên quyền, trung thần bị nạn, chúng Vương thúc khởi binh, chiến trah liên miên, tính gộp lại binh sĩ tử vong lên tới mười ba mười bốn vạn, dân chúng vô tội hơn tám vạn, hơn nữa... hại dân chúng nhà nát cửa tan.

      Huyền Vũ Tiên Quân tới đây, Tuyết Hoa lắng nghe quay đầu bác bỏ: "Lệ Nhi sớm có người trong lòng rồi, nàng chỉ trêu đùa gã Hoàng đế sắc lang chút thôi. Hoàng đế là kẻ bạc tình nhất thiên hạ, bị tương tư mà chết? Ta, , tin!"

      Nàng hỏi ngược lại: "Vì sao phải mắc bệnh chết, chính cung hoàng hậu của hận phong lưu vô tình vô nghĩa, thừa cơ vụng trộm giết chết giá họa cho Lệ Nhi, lại bồi dưỡng tiểu nhi tử làm tân hoàng, chính mình buông rèm chấp chính?" Loại cung đấu này quá phổ biến rồi!

      Hai vị Tiên Quân nghe thấy lời bác bỏ của nàng, lập tức hai mặt nhìn nhau, lại nghĩ trong lịch đại hoàng triều hậu cung cũng phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

      Huyền Vũ Tiên Quân cười khổ cái, tội lớn thứ hai của Lệ quý phi, mê hoặc các tu sĩ danh môn chính phái cướp pháp bảo của bọn họ, thậm chí còn hại bọn họ thân bại danh liệt.

      Tuyết Hoa chờ xong lại phản biện, "Ai tu sĩ danh môn chính phái có kẻ tiểu nhân hèn hạ háo sắc? Lệ Nhi dù chủ động mê hoặc nam nhân, nam nhân cũng bị vẻ đẹp của muội ấy thu hút, sau đó mặt dạn mày dày quấn lấy. Tuy Lệ Nhi đắc ý với dung mạo của mình, nhưng xem thường việc dùng sắc đẹp mê hoặc nam nhân. Rất có thể muội ấy cố ý tìm kiếm chuyện bí mật của những nam nhân kia, sau đó đem việc xấu của họ truyền ra ngoài. Về phần, cướp bóc đoạt pháp bảo, ta cảm thấy do Lệ Nhi nghĩ mình tốn chút tâm tư, phải có đền bù tổn thất."

      vậy ư?

      Huyền Vũ Tiên Quân bán tính bán nghi, ngược lại Hạ Lăng Vân lại nghĩ theo hướng Tuyết Hoa vừa .

      Huyền Vũ Tiên Quân lại kể tiếp tội lớn thứ ba của Lệ quý phi, giết người đoạt bảo, giết chết năm tán tu, huyết tẩy Xích Hà Cố ở biên cảnh phía Tây Bắc nước Kim Phượng.

      Tuyết Hoa lập tức cười lạnh, : "Nếu phải tán tu Xích Hà Cốc tổn thương nàng, nàng tuyệt đối giết chết bọn họ, bởi vì phụ thân chúng ta là người, từng nghiêm khắc dặn dò chúng ta được phép giết người vô tội. Về phần giết người đoạt bảo, càng là lời vô căn cứ! phải các ngươi mong muốn pháp bảo người nàng sao? Ta cho ngươi biết, pháp khí linh đan của nàng đều là đỉnh cấp, căn bản thèm để ý mấy thứ rác rưởi của kẻ khác!"

      Người? Phụ thân các nàng là người?

      Huyền Vũ Tiên Quân rất khiếp sợ, hóa ra phụ thân của hai thất vĩ thiên hồ là người. Vị phụ thân này nếu có thể dạy dỗ thiên hồ có thời gian trưởng thành rất lâu, vậy nhất định là Tiên Nhân.

      Tất cả đều là đỉnh cấp! Cái này phải , vòng tay của nàng và Lệ quý phi giống như đúc đều chứa pháp khí đan dược đỉnh cấp? Khó trách, cái trâm gài vẽ vội đường cũng tạo thành Băng Linh ngăn cản pháp khí Thiên Ảnh phi kiếm cấp cao của .

      Ánh mắt Huyền Vũ Tiên Quân rơi vào vòng tay Như Ý của Tuyết Hoa. Lăng Vân Tiên Quân vòng tay Như Ý là phụ thân của các nàng ban cho, như vậy vị phụ thân này chắc chắn có bối phận "Tiên", tài luyện khí luyện đan cao thủ! Lăng Vân Tiên Quân còn nhạc phụ dặn dò, muốn chăm sóc chiếu cố Lệ quý phi, chắc vị tiền bối kia còn sống nhân gian, mới về cõi tiên mấy trăm năm gần đây. Ai, là vị tiền bối giai "Tiên" nào, lại cùng mẫu thân thiên hồ sinh ra hai thiên hồ huyết thống nửa người nửa hồ?

      Tuyết Hoa phát ánh mắt Huyền Vũ Tiên Quân rơi vòng tay Như Ý, cố ý giơ lên trước mặt , lộ vẻ xem thường: "Có phải ngươi cũng muốn đoạt pháp khí đỉnh cấp? Ngươi cũng nổi lên sát ý giết người đoạt bảo? Ngươi cũng muốn lấy tinh nguyên châu của ta, luyện đan?" Trong cơ thể Tiên Quân nhân loại cũng có Tinh Nguyên Châu, chỉ có điều phải là kẻ mất hết nhân tính tu sĩ ta ác cũng ra tay giết đồng loại. Tu sĩ tà phái, kể cả số tu sĩ chính phái, bọn họ thích ra tay với nhưng giai "Tiên" phải đồng loại, bởi như vậy mọi người chỉ trích, càng có người vì những giai "Tiên" bị hại mà đòi công đạo.

      Bị nàng châm chọc, Huyền Vũ tỉnh táo lại, bình tĩnh : "Tu sĩ, ai muốn linh đan pháp khí? Mỗi người đều có lòng tham, nên cần phải học cách khống chế."

      Hạ Lăng Vân thấy thế, nhàng trách: "Tuyết Hoa, thu liễm chút ít, đừng khiêu khích người khác." Bời vì Huyền Vũ Tiên Quân vừa gặp đánh lén, Tuyết Hoa ghi thù rồi, chừng còn cố ý dụ dỗ lòng tham của Huyền Vũ Tiên Quân, sau đó nàng cùng liên thủ giết chết Huyền Vũ.

      thầm thở dài trong lòng, tâm tư Tuyết Hoa ngày càng phức tạp rồi, so với Tuyết Hoa tại, càng hoại niệm tiểu hồ ly Tuyết Hoa thuần khiết đáng trước kia.

      "Hừ." Tuyết Hoa nặng nề hừ tiếng, rửa sạch gà rừng sát muối bắt đầu... đặt lên tảng đá khá sạch, phóng lửa nướng gà.

      Thấy nàng phóng ra hỏa diễm nướng gà, Huyền Vũ Tiên Quân có chút kinh ngạc, nhưng trước kia cũng gặp tu sĩ linh căn hệ hỏa tu luyện như vậy, lại chú ý.

      bắt đầu kể tiếp tội thứ tư của Lệ quý phi, hủy khe núi nước Tây Lĩnh, chặn nước sông khiến bao nhiêu ruộng tốt và hai mươi mấy thôn trang và tòa thành bị chìm, gần mười vạn người gặp họa.

      Tuyết Hoa phân tâm nghe, hỏi: "Có người chết hay ?" Chỉ cần có người chết là được, Lệ Nhi haowcj nàng bồi thường tốt.

      "Bởi vì nước sông dâng chậm, hơn nữa chỉ tới đầu gối, quan phủ kịp báo cáo tới triều đình có người chết." Huyền Vũ Tiên Quân , "Quan phủ thế tục nguyên nhân chỉ quy cho thiên tai."

      "À." Trong lòng Tuyết Hoa bắt đầu tính toán, nàng nghĩ có nên kéo Hạ Lăng Vân tới nước Tây Lĩnh, xem tình huống của người dân rồi lặng lẽ đền bù ít tổn thất, ừm... viên Cố Nguyên Đan đỉnh cấp có thể đổi được bao nhiêu tiền, mua được bao nhiêu lương thực?

      Thấy nàng chỉ "À" tiếng, Huyền Vũ Tiên Quân lộ vẻ tức giận hỏi: "Phu nhân giải thích thay muội muội mình nữa rồi hả? Nàng phá hủy khe núi, làm hỏng địa thế, nơi đó vốn có ba khu tu luyện vậy mà bị biến mất."

      Tuyết Hoa , "Ta biết tại sao Lệ Nhi lại phải phá hủy khe núi, cho nên thể gì. Dân chúng bình thường bị nạn, ta tính toán bán viên Cố Nguyên Đan đỉnh cấp hoặc Cửu Chuyển Kim Đan, đổi lương thực, vải vóc cùng các thứ khác đền bù cho dân chúng. Linh khí thiên địa, ngưng tụ ở khe núi tản mạn tới nơi khác, khiến linh khí nơi đó thêm dày đặc, chừng lại tạo thành địa thế tu luyện phúc địa."

      Huyền Vũ Tiên Quân lập tức bị nàng á khẩu trả lời được, trong lòng khỏi suy nghĩ sâu xa. Nàng và Lệ quý phi quả tỷ muội tình thâm, miệng lưỡi tuy sắc bén nhưng cũng thiện lương, cùng là thiên hồ, Lệ quý phi sao có thể tà ác như lời đồn? Cũng giống như hồ nữ này, miệng hung ác nhưng ra rất lương thiện?

      Nghe Tuyết Hoa muốn thay Lệ Nhi đền bù tổn thất cho dân chúng phụ cận, hai hàng lông mày của Hạ Lăng Vân giãn ra. dịu dàng : "Tuyết Hoa, về sau ta và nàng tới khe núi nhìn xem, cùng nhau làm việc thiện." Đỉnh cấp đan dược cần dùng, cần lấy ít Duyên Thọ Đan bán cho phú thương quyền quý có thể gom đủ tiền mua được lượng lớn vật tư.

      "Đúng." Tuyết Hoa quay mặt nhìn , lưu luyến thâm tình mỉm cười.

      Phu thê hai người liếc mắt đưa tình, lập tức Huyền Vũ Tiên Quân cảm giác mình là kẻ thừa rồi, trong lòng có chút tự nhiên và mất mát, hiểu sao có chút đố kị.

      Gà rừng tỏa ra mùi thơm, Tuyết Hoa thu hồi hỏa diễm, sau đó hỏi: "Lăng Vân, chàng và vị Tiên Quân này thích ăn gì?" Nàng lấy ít đồ ăn trong vòng tay Như Ý, là do Thường Đức Thường Hưng biết bọn họ lịch lãm rèn luyện ở thế tục, rất lâu mới về, vội vàng làm, cơ bản là đồ ăn mặn nàng thích làm, cũng có ít thức ăn chay Hạ Lăng Vân thích.

      Hạ Lăng Vân mỉm cười lấy ra bảy tám trái quả trong vòng tay Càn Khôn, với Huyền Vũ Tiên Quân: "Ta có chút hoa quả đặc sản của nước Kim Phượng, Huyền Vũ huynh chê, mời dùng thử." nhìn Huyền Vũ Tiên Quân, biết Huyền Vũ giống trước kia ăn đồ mặn, nước và trái cây là đủ.

      "Phu nhân, cảm ơn hảo ý của người. Lăng Vân lão đệ, ta cũng có vài loại quả đặc sản của nước Tây Lĩnh, đệ cũng đừng ghét bỏ, ăn thử mấy trái." xong, cũng lấy ra bốn năm loại quả Tuyết Hoa chưa từng thấy ở trong pháp khí trữ vật ra.

      "Rít...rít, chủ nhân.." Linh sủng diều hâu đứng cạnh kêu lên.

      Huyền Vũ Tiên Quân nghe xong : "Ngươi , cần lo lắng cho ta." và linh sủng có thể trao đổi ý niệm.

      Lo lắng liếc nhanh về phía Tuyết Hoa, Linh ưng ngũ phẩm tung cánh bay lên, bắt đầu liệng mình tìm kiếm bữa tối.

      Tuyết Hoa cầm gà rừng đặt lên đĩa, xé ức gà thành từng miếng, sau đó đưa lên miệng Hạ Lăng Vân, thân mật : "Lăng Vân, chàng nếm thử tay nghề của ta." Bình thường hai người sao cả, nhưng có người khác dùng cơm cùng, nàng để Hạ Lăng Vân gặm đùi gà, phá hư hình tượng nam thần.

      Hạ Lăng Vân mỉm cười nhìn nàng, ăn miếng ức gà, sau khi ăn xong với Huyền Vũ Tiên Quân: "Để huynh chê cười."

      Huyền Vũ ăn trái cây bình tĩnh : "Phu nhân là người hiền huệ." Động tác của nàng ra vẻ, có lẽ tâm Lăng Vân Tiên Quân. Lăng Vân Tiên Quân có phúc, nhưng mà, mang theo phu nhân ra ngoài, có rất nhiều điều tiện cùng phiền toái, tốt nhất là nên che mặt nàng lại.

      Sau khi đút toàn bộ ức gà cho Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa mới bắt đầu dùng cơm. Huyền Vũ Tiên Quân cũng phải người quen, nàng cần gì phải để ý tới suy nghĩ của ? Nàng thản nhiên dùng tay cầm đùi gà gặm, sau đó bởi vì tay dính mỡ, chẳng muốn rửa tay lấy ra chiếc đũa gắp thịt trâu rừng Thường Đức Thường Hưng làm.

      Khóe miệng Hạ Lăng Vân mỉm cười nhìn qua hỏi, "Có ngấy ? Cắn miếng." gọt vỏ ngoài của quả đưa lên miệng nàng.

      Cái này chính là khoe ân ái với người ngoài a!

      Tuyết Hoa vui vẻ, tích cực phối hợp với .

      Phu thê này là....

      Tâm của Huyền Vũ sớm như giếng cổ nổi gợn sóng, nhưng nhìn họ lại có chút động tâm, lập tức sinh ra ý niệm mình cũng nên tìm bạn lữ song tu rồi.

      Dùng hết bữa tối, Tuyết Hoa bê bát đĩa bẩn đến dòng suối rửa.

      Hạ Lăng Vân nhìn theo bóng lưng nàng, sau đó mới quay mặt với Huyền Vũ Tiên Quân: "Huyền Vũ huynh biết hướng của Lệ Nhi?" Huyền Vũ Tiên Quân gặp Lệ Nhi sớm hơn , chừng truy ra tung tích rồi.

      " biết." Huyền Vũ Tiên Quân uống nước trong hồ lô, cười khổ , "Lệ quý phi biết bay, xuất quỷ nhập thần, rất khó truy tìm. Chỉ khi nàng gây ra chuyện, giới tu tiên mới truyền tin tức cho nhau, sau đó ta mới biết được địa điểm gần đây nàng xuất ."

      Hạ Lăng Vân cụp mắt thoáng suy tư, chậm rãi , "Huyền Vũ huynh, ta vốn định mang Tuyết Hoa cùng huynh kiếm Lệ Nhi, nhưng mà..."

      dừng chút, : "Bây giờ là tháng hai mùa xuân, ta và Tuyết Hoa tiện."

      Mùa xuân tháng hai, tiện?

      Huyền Vũ Tiên Quân suy nghĩ chút liền bừng tỉnh, vội vàng : " ra gần đây ta cũng loạn khắp nơi, hai người theo cũng chưa chắc tìm thấy Lệ quý phi. bằng chúng ta làm cái thiên lý truyền thạch sau đó tách ra tìm kiếm."

      Vị Tiên Quân lão đệ này là rơi vào bể tình của hồ tiên, rất là hàm súc. Khó trách khó trách, cảm giác xung quanh luôn có mùi thơm dễ chịu, hóa ra đó là mị hương của hồ ly trong truyền thuyết. May mắn, mùi hương nhạt khó phát , nếu ...

      Huyền Vũ Tiên Quân cảm giác mình phải lập tức rời , nếu dính chiêu.
      hthuqttn, xukem, xiu lão gia16 others thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 122: vào giấc mộng


      Huyền Vũ Tiên Quân cũng chần chừ, lấy hai khối truyền thạch, đưa cho Hạ Lăng Vân cái : "Chúng ta máu để thiên lý truyền thạch có thể tìm kiếm."


      Hạ Lăng Vân gật đầu, nhận lấy kiểm tra chút, máu rồi khen: "Truyền thạch làm tệ. Huyền Vũ sư huynh, là huynh làm sao?" Từ khi phát trình độ luyện khí của đồ đệ Lưu Thanh Bình cao hơn mình, làm các loại tiểu pháp khí này rồi.


      "Lăng Vân lão đệ quá khen." máu cho truyền thạch Huyền Vũ Tiên Quân khẽ cười: "Tu sĩ linh căn kim hỏa nên thiên về luyện đan luyện khí." Phi kiếm thiên ảnh là pháp khí đắc ý, đáng tiếc vẫn phá giải được băng linh của Tuyết Hoa. Muốn thử xem pháp khí đỉnh cấp là thế nào, đáng tiếc cầu như vậy khiến người khác cảm thấy tham lam, ngại mở miệng.


      Hai vị Tiên Quân trao đổi truyền thạch. Huyền Vũ Tiên Quân vừa muốn cáo từ, Hạ Lăng Vân lấy ra quả Liệt Dương Đan dâng tặng : "Đây là Liệt Dương Đan ta đạt được trong huyễn cảnh, hôm nay có duyên với Huyền Vũ huynh, xin đừng khước từ." thể tay nhận truyền thạch của người khác.


      Huyền Vũ Tiên Quân lập tức chấn động, ấp úng : "Cái này quá quý trọng rồi, xin thứ ta thể thu. Đệ cứ để cho đệ tử trong môn sử dụng."


      "Huyền Vũ huynh, ta ở Thiên Linh Môn cạnh hồ Nữ Thần, chủ yếu tu luyện ba hệ linh căn thủy, mộc, thổ, tu sĩ linh căn hỏa vẫn chỉ là trung đẳng, cho nên Liệt Dương Đan này phù hợp cho đệ tử hệ hỏa của môn phái." Hạ Lăng Vân mỉm cười lần nữa dâng Liệt Dương Đan.


      Tuyết Hoa đứng cạnh Hạ Lăng Vân thấy thế : "Lăng Vân tặng ngươi là thích ngươi, ngươi cứ thu lại. Ta hi vọng nếu ngươi phát ra Lệ Nhi cho nàng biết, chúng ta tìm nàng. Nàng ra ngoài chơi 17 năm rồi cần phải trở về, nếu ở bên ngoài gây thị phi, phụ thân tức giận." Tốt nhất đừng đánh nhau, đương nhiên đánh nhau cũng sợ, Lệ Nhi nhiều pháp bảo.


      Huyền Vũ Tiên Quân do dự lâu, rốt cuộc bởi vì bản thân trước mắt cần Liệt Dương Đan đỉnh cấp liền thu vào. Thần sắc nghiêm túc : "Lăng Vân lão đệ, đệ muội, nhận đại lễ có chút xấu hổ, xin để ta ngày sau hoàn lễ." Nhận đại lễ của người ta, lời vô nghĩa, còn muốn tận dụng hết khả năng tìm hiểu và chứng minh bản tính của Lệ quý phi là xấu, rất nhiều chuyện phải lỗi của nàng.


      "Huyền Vũ huynh quá khách khí. Chút lễ mọn đáng để trong lòng." Hạ Lăng Vân mỉm cười .


      Huyền Vũ Tiên Quân gật đầu, dùng ý niệm gọi linh sủng, sau đó chắp tay , "Chúng ta cáo biệt. Hai người đường cẩn thận." xong, thân hình bất động, chậm rãi bay lên trời.


      "Rít...rít...!" Tiếng kêu to vang trung, linh ưng màu đen từ xa bay tới bên người chủ nhân.


      "Huyền Vũ huynh, đường cẩn thận." Hạ Lăng Vân chắp tay hướng về phía bầu trời cáo biệt.


      Huyền Vũ Tiên Quân phất tay ra hiệu, sau đó bay về hướng đông bắc.


      Nhìn bay , Tuyết Hoa chu môi , " phải chàng cấm ta tùy tiện đưa linh đan linh thạch cho người khác sao? Chàng còn đưa?"


      Hạ Lăng Vân cười : "Ta nhìn hai đầu lông mày của Huyền Vũ Tiên Quân lộ vẻ chính khí, đối mặt với dung mạo của nàng vẫn cố định tâm, trong lòng cao hứng, liền tặng đan dược tăng cường tình bạn."


      "Thuận tiện để thiếu nợ chàng nhân tình?" Tuyết Hoa cười hì hì , đôi mắt trong suốt lấp lánh sáng.


      Hạ Lăng Vân cười mà . Tặng Huyền Vũ Tiên Quân Liệt Dương Đan, có lẽ chú tâm vào phần tình cảm này, phải nhìn... thấy thất vĩ thiên hồ liền trực tiếp hạ sát chiêu.


      Lấy ra dây trói tiên trong vòng tay Càn Khôn, dặn dò: "Nàng cất kĩ." Lần sau, thu pháp khí hộ nàng.


      Tuyết Hoa thu hồi dây trói tiên, che miệng ngáp cái, giọng dịu dàng giận dỗi: "Ta vừa mới ngủ, bị làm tỉnh giấc."


      Hạ Lăng Vân lập tức : "Bây giờ nàng cứ an tâm mà ngủ." xong, ngồi trở lại bồ đoàn, vẫy vẫy tay với Tuyết Hoa. có thể tĩnh tọa ngủ, còn Tuyết Hoa biến về hình thái hồ ly nằm ngủ đùi .


      Tuyết Hoa thấy thế "Ta mang theo cái này." xong, nàng nhìn bốn phía xung quanh, giống như tìm cái gì.


      Hạ Lăng Vân hiểu nhìn nàng.


      Tuyết Hoa đến thảm cỏ tương đối bằng p hẳng, nâng vòng tay Như Ý.


      Lập tức, cái giường lớn với rèm che lập tức xuất tại vùng hoang vu dã ngoại.


      Hạ Lăng Vân kinh ngạc nhìn, ngờ, Tuyết Hoa nhét giường ngủ của bọn họ vào vòng tay Như Ý mang ra ngoài. Đại khái, có tu sĩ nào ra ngoài lịch lãm rèn luyện lại đem giường ngủ của mình nhét vào vòng tay trữ vật mang theo.


      Tuyết Hoa cười hì hì : "Lăng Vân, chàng xem ta có chu đáo ?" Vẻ mặt tranh công.


      Khóe miệng Hạ Lăng Vân khẽ mỉm cười dịu dàng, khen: "Nàng chu đáo." Pháp khí của nàng có dung lượng lớn, tùy tiện thu được các vật to.


      "Vừa rồi ta rửa mặt, bây giờ ta ngủ trước." Tuyết Hoa xong, ngồi lên giường cởi giày, tiến vào màn lụa. có giá áo và bình phong, nàng chỉ cởi áo khoác rồi đặt xuống giương.


      Hạ Lăng Vân nhìn giường tân hôn của mình, cảm giác nên phải thiết lập trận pháp linh thạch rồi.


      Rửa mặt xong, Hạ Lăng Vân trở lại giường, nghe thấy tiếng hít thở đều đặn rất ở bên trong.


      Nàng ngủ nhanh.


      Gương mặt tuấn nhã của lộ vẻ kiêu ngạo. Dù nàng đến kì động dục, cũng thoải mái ứng phó!


      Lên giường, lập tức ngửi được mùi thơm thanh nhã, phát tiểu thê tử chỉ mặc đồ lót, ôm chăn mỏng đưa lưng về phía , làn da lưng trắng ngần hoàn toàn bại lộ trước mắt .


      là khiến người ta khí huyết sôi trào!


      Thân thể vì choáng ngợp mà rung động, hai con ngươi thâm thúy lưu chuyển, hầu kết nhịn được di chuyển hai cái.


      Tĩnh tâm, tĩnh tâm!


      Hạ Lăng Vân hít sâu hơi, lại hít luôn cả mùi thơm cơ thể nàng vào trong cơ thể. Ở đây là nơi hoang vu, có chỗ nghỉ ngơi an toàn dễ dàng, tốt nhất là nên vén màn giường lên.


      Tuyết Hoa nằm bên cạnh lúc bắt đầu ngũ tĩnh tâm tu luyện bí quyết, tới lúc cảm xúc hoàn toàn tĩnh lặng mới chìm vào giấc ngủ.


      Lúc nàng chìm vào giấc ngủ, trong lòng thầm mãnh liệt: Phụ thân... phụ thân... tiến vào trong mộng, tìm kiếm phụ thân, cho người tin tức Lệ Nhi.


      Có lẽ linh lức và tinh thần lực nàng nhờ quá trình song tu trở nên mạnh mẽ, nàng nhanh chóng tiến vào giấc mộng, nhưng giấc mộng này cũng phải là nàng chờ đợi.


      Trong mộng, nàng thấy nhà cao tầng, thấy các loại xe, thấy người vội vàng đường.


      Nằm mơ tới kiếp trước rồi.


      Tuyết Hoa kinh ngạc nhìn quanh, sau đó nhìn chính mình. Nàng mặc bộ thể dục màu trắng xanh, lưng đeo cặp sách, tay dắt xe đạp.


      A... nàng nghĩ nghĩ, chắc mình đến trường, vì vậy leo lên xe đạp về phía trước.


      , chung quanh lại biến thành ảo ảnh, mà bên cạnh nàng xuất người khác. Vị này cũng là nữ sinh đạp xe đến trường, nàng ta mười sáu mười bảy tuổi, chải bím tóc đuôi ngựa, đeo kính gọng màu xanh da trời, gương mặt thanh tú kiên nghị.


      Ồ, sao lại giống nàng như vậy? Kiểu tóc kính mắt túi xách giống như đúc.


      Trong mộng Tuyết Hoa kinh ngạc nhìn học sinh nữ, mà học sinh kia cũng quay sang kinh ngạc nhìn nàng.


      "Bạn là ai?" Nữ sinh hỏi, nhìn Tuyết Hoa tò mò.


      " là ai?" Tuyết Hoa hiểu sao lại hỏi.


      "Mình là Chu Tuệ Châu." Nữ sinh , ánh mắt tràn ngập ý thăm dò.


      "Tôi là Chu Tuệ Châu." Tuyết Hoa mơ màng .


      Nữ sinh lập tức giật mình, "Chuyện này là thể, đời làm sao có người thứ hai giống hệt mình! Đây là giấc mộng!"


      "Đây đúng là giấc mông! giấc mộng của xinh đẹp." Hai thiếu nữ đột nhiên nghe được thanh nghiêm túc.


      Nhân viên quản lí thứ n của văn học Tấn Giang lại xuất !


      Tuyết Hoa ngạc nhiên nhìn bốn phía phát xung quanh trống rỗng, chỉ có nàng và nữ sinh kia.


      "Hai người nên bước vào mộng cảnh này, mau trở về, trở về thực của hai người ." Nhân viên quản lí thứ n nghiêm túc .


      Vì vậy Tuyết Hoa phát nữ sinh giống nàng biến mất.


      "Nhân viên quản lí thứ n, chuyện gì xảy ra?" Nàng lớn tiếng kêu lên.


      " tình luôn xuất vài việc ngoài ý muốn khiến chúng ta ngạc nhiên phải ?" Nhân viên quản lí thứ n nhàng , "Tuyết Hoa, ngươi thành công hóa giải việc Lăng Vân Tiên Quân nhập vào hậu cung của Lệ Quân HOa, hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi. Ta tặng ngươi món lễ vật."


      Tuyết Hoa lập tức vui vẻ ra mặt hỏi, "Lễ vật gì?" để ý tới nữ sinh giống mình như đúc nữa.


      "Lăng Vân Tiên Quân." Nhân viên quản lí thứ n .


      "Hả?" Tuyết Hoa nghẹn họng nhìn trân trối, định lừa gạt tiểu hài tử à, Lăng Vân Tiên Quân là người của nàng rồi có hiểu ? cần tặng.


      "Ngươi có được tình toàn tâm toàn ý của Lăng Vân Tiên Quân. Ngươi có hạnh phúc, được cùng vĩnh viễn ở chung chỗ." Nhân viên quản lí thứ n kiên định .


      Tuyết Hoa cảm giác ý niệm cường đại mạnh mẽ len vào thân thể nàng, sau đó nàng lập tức biến thành thất vĩ thiên hồ, rồi từ thiên hồ lại biến thành thiếu nữ mặc áo cổ trang màu tuyết trắng.


      "Tuyết Hoa, trở về hưởng thụ sinh hoạt hạnh phúc của mình ." Nhân viên quản lí thứ n .


      Lập tức Tuyết Hoa thấy mình bị lực lượng đẩy mạnh ra, rồi xuất trong nội điện Thái Nguyên Cung, nàng từng ở chỗ này dùng Huyễn Chi Kính quan sát Hạ Lăng Vân bế quan tu luyện.


      Nàng nhìn nam tử tóc dài ngồi bảo tọa trong Thái Nguyên Cung, cất giọng gọi: "Phụ thân, con lại được gặp người rồi." Nàng chạy nhanh tới phía phụ thân.


      "Tuyết Hoa, vi phụ cảm nhận được ý niệm của con, quả nhiên là được gặp." Chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh Hạo Linh Tiên Tôn hiền lành đánh giá Tuyết Hoa kinh ngạc : "Con hình như khác hơn trước." Lông mày đuôi mắt nữ nhi có mị thái của thiếu phụ, ràng là có nam nhân.


      "Phụ thân, con và Lăng Vân chính thức kết hôn rồi." Tuyết Hoa xấu hổ , ngồi chân phụ thân, hai tay đặt đùi người.


      "Cách thời gian chúng ta gặp mặt trong mộng bao lâu?" Hạo Linh Tiên Tôn dịu dàng hỏi.


      "Hơn hai tháng." Tuyết Hoa .


      "Tốc độ nhanh." Hạo Linh Tiên Tôn lo lắng hỏi: "Hạ Lăng Vân tâm với con sao? đối xử với con tốt ?" Tuy ông dùng các biện pháp khảo nghiệm Hạ Lăng Vân, nhận định là phu quân tốt, nhưng vẫn lo nữ nhi được hạnh phúc.


      "Tất nhiên là Lăng Vân tâm với con rồi." Tuyết Hoa tự tin , "Chàng đối xử với con rất tốt. Bây giờ còn mang con lịch lãm rèn luyện, tìm Lệ Nhi."


      "Đúng rồi, phụ thân, Lệ Nhi ở bên ngoài gây ra ít tại họa." Nàng tranh thủ .


      "Ừ, cha biết muội muội con gây rối, chỉ cần làm ra đại họa cứ để nó tùy tiện." Hạo Linh Tiên Tôn , "Tuyết Hoa, Lệ Nhi có bị thương?" Đối với ông lúc này, nữ nhi so với người bình thường quan trọng hơn rất nhiều, chỉ cần nữ nhi phạm phải sai lầm lớn, ông cũng trách phạt.


      "Con còn chưa tìm được muội muội, Lệ Nhi có bị thương , muội ấy ở bên ngoài gây ra vài việc rối rắm." Tuyết Hoa , bắt đầu kể hết những việc mình biết cho phụ thân.


      Hạo Linh Tiên Tôn vuốt ve đầu Tuyết Hoa, bên hưởng thụ cảm giác hạnh phúc khi nữ nhi ở bên cạnh, bên lắng nghe chuyện liên quan tới nữ nhi khác.


      Nghe xong, ông bình tĩnh : "Những việc con phản bác khác là đúng, chưa chắc những chuyện kia đều là lỗi của Lệ Nhi."


      Ông dặn dò: "Lăng Vân cũng đúng, Lệ Nhi nên thu liễm chút. Về sau con gặp được Lệ Nhi bảo phụ thân , cho phép ở bên ngoài nghịch ngợm lung tung, ngoan ngoãn tìm chỗ tu luyện."


      Ông lại với Tuyết Hoa: "Con mau thu công trở về, đừng để tổn thương tinh thần lực." xong ông mạnh mẽ đẩy nữ nhi ra khỏi mộng cảnh của mình. Với tư cách là Tiên Tôn thượng cổ, ông có đủ tinh thần lực khống chế giấc mộng của mình. Chỉ là ông giống Tuyết Hoa có thể vào giấc mộng người khác.


      "Phụ thân, lần sau con trở lại thăm người." Tuyết Hoa thấy hình ảnh dần mơ hồ, vội vàng .


      "Được, nữ nhi ngoan." Hạo Linh Tiên Tôn cười, ánh mắt trần ngập vui vẻ.
      hthuqttn, xukem, Nhược Vân16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :